Đức Cha Damphousse phê bình một thứ văn hóa bóp nghẹt ơn gọi

Đức Cha Damphousse phê bình một thứ văn hóa bóp nghẹt ơn gọi

CORNWALL. Đức Cha Marcel Damphousse bên Canada tố giác một nền văn hóa tại đây đang bóp nghẹt nhiều ơn gọi linh mục và tu trì.

Đức Cha Damphousse là GM giáo phận Alexandria-Cornwall, tỉnh Ontario. Tuyên bố với ký giả Philippe Vaillancourt trên đài phát thanh Công Giáo Radio Ville-Marie của tỉnh Québec, Đức Cha nói: ”Trong thứ văn hóa này, người ta cổ võ cá nhân chủ nghĩa, tiêu thụ, tiền bạc, thăng quan tiến chức, và thế giới tình dục: phải chăng người ta không thể hạnh phúc nếu không có những kinh nghiệm về những điều đó?.. Những thứ ấy làm cho đời sống độc thân trở thành một thực tại không có sức thu hút”.

Đức Cha Camphousse, 52 tuổi, cũng nhận xét rằng: ”Thiên Chúa không ngừng kêu gọi. Khi một người trẻ cảm thấy được kêu gọi, họ phải được bao bọc do một nền văn hóa tạo điều kiện cho họ đáp lại tiếng gọi của Chúa. Nếu không có sự nâng đỡ ấy, thì sẽ thiếu thốn rất nhiều. Vì thế cần phải tạo một môi trường thuận lợi để người trẻ được nuôi dưỡng trong ơn gọi, để có thể giúp họ phân định và đi đến cùng câu trả lời của họ”.

Trong giáo phận Alexandria-Cornwall ở miền trung Canada, có hơn 56 ngàn tín hữu Công Giáo, Đức Cha Camphousse chỉ còn 18 linh mục hoạt động, trong khi 8 LM khác về hưu. Trong số các LM đang hoạt động, có 7 người Phi Châu đến từ Nigeria, Camerun, Ruanda, v.v. Đức Cha cởi mở đối với sự đóng góp của các linh mục từ hải ngoại, nhưng nếu một giáo phận có các ơn gọi riêng thì đó là một dấu chỉ nói lên sức khỏe của giáo phận này.

Trong cuộc phỏng vấn, Đức Cha Camphousse cũng đề cập đến tệ nạn giáo sĩ lạm dụng tính dục trẻ vị thành niên. Phần lớn những lời tố cáo chống giáo sĩ là những lời cáo gian. Có những LM được nhìn nhận là vô tội sau các cuộc điều tra, nhưng các biến cố này cũng làm cho các LM ấy bị tổn thương và rất nhạy cảm. Vì thế có những LM ngại mang dấu hiệu LM khi đi ra ngoài, vì có những người lăng mạ các vị.

Tuy nhiên, Đức Cha xác tín rằng ngài đã thành công trong việc tái lập sự tín nhiệm giữa Giáo Hội và dân chúng, giữa hàng giáo sĩ và giáo dân. (Apic 24-8-2015)

G. Trần Đức Anh O.P – Vatican Radio

Đức Thánh Cha cầu nguyện cho các tín hữu Kitô hiệp nhất

Đức Thánh Cha cầu nguyện cho các tín hữu Kitô hiệp nhất

ĐTC cầu nguyện cho các tín hữu hiệp nhất

VATICAN. ĐTC Phanxicô cầu xin Chúa ban cho tất cả các tín hữu Kitô thành tâm tiến về sự hiệp nhất trọn vẹn và cộng tác phục vụ nhân loại.

Lập trường của ĐTC được bày tỏ trong điện văn của ĐHY Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, nhân danh ngài gửi đến Công nghị của Giáo Hội tin lành Valdese-Methodiste Italia, nhóm họp tại Tore Pellice thuộc thành phố Torino từ 23 đến 28-8-2015.

ĐHY Parolin cho biết ”ĐTC nồng nhiệt chào mừng các tham dự viên Công nghị và, như một dấu chỉ sự gần gũi tinh thần ngài sốt sắng cầu xin Chúa ban cho mọi Kitô hữu thành tâm tiến bước tiến về sự hiệp thông trọn vẹn, để làm chứng về Chúa Giêsu Kitô và Tin Mừng của Ngừơi, cộng tác phục vụ nhân loại, đặc biệt là bảo vệ phẩm giá con người, thăng tiến công lý và hòa bình, và cùng nhau mang lại những câu trả lời chung đang làm cho dân chúng đau khổ, nhất là những ngừơi nghèo và yếu thế nhất”.

Ngày 21-6 năm nay, trong khuôn khổ chuyến viếng thăm tại Torino, bắc Italia, ĐTC Phanxicô đã viếng thăm Đền thờ Tin Lành Valdese cũng tại thành phố này. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử một vị Giáo Hoàng đến thăm và gặp gỡ cộng đoàn Tin Lành bé nhỏ này, với 30 ngàn tín hữu toàn quốc, hợp chung với Giáo Hội Tin Lành Methodist. (SD 24-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha sẽ sử dụng chiếc xe Jeep Wrangler để làm xe Popemobile trong dịp đến thăm Hoa Kỳ

Đức Thánh Cha sẽ sử dụng chiếc xe Jeep Wrangler để làm xe Popemobile trong dịp đến thăm Hoa Kỳ

Pope Francis greets crowd from popemobile in Ecuador

Được biết chuyến viếng thăm Hoa Kỳ vào tháng 9 tới đây, Đức Thánh Cha Phanxicô sẽ sử dụng một chiếc xe Jeep Wrangler được trang bị thành một chiếc xe Popemobile, tương tự như chiếc xe mà ĐTC sử dụng trong tháng vừa qua  tại Ecuador, đây là tuyên bố của Văn phòng Báo chí Tòa Thánh cho biết trong tuần này.

Những chiếc xe này sẽ được giao cho cơ quan mật vụ Hoa Kỳ, Văn phòng Báo chí Tòa Thánh đã thông báo qua email.

Về các sắp xếp chính xác lộ trình và nhiều chi tiết khác khi ĐTC đi chào đón chung quanh chưa được tiết lộ trong lúc này, cũng như Tòa Thánh chưa cung cấp thông tin cụ thể sẽ sử dụng chiếc xe này khi đến thủ đô Hoa Thịnh Đốn, Nữu Ước và Philadelphia.

Các chính xác thiết lập của Popemobile Mỹ – cùng với các chi tiết về nơi chính Đức Giáo Hoàng sẽ sử dụng nó để có được xung quanh – không có sẵn ngay lập tức. Vatican đã không cung cấp thông tin cụ thể hơn về khi Giáo hoàng Francis sẽ sử dụng chiếc xe trong chuyến đi đến Washington, DC, New York và Philadelphia vào tháng tới.

Trong quá khứ, ĐTC thường sử dụng chiếc xe Popemobile không cửa di chuyển qua đám đông để chào đón giáo dân.

Các chiếc xe Popemobile tại Ecuador không có cửa ở hai bên, với một tấm kiếng trong suốt đặt ở phía trước và ở bên trên để che ngay nơi ĐTC đứng.

Trong một cuộc phỏng vấn năm 2014, Đức Giáo Hoàng cho biết khi sử dụng chiếc Popemobile loại chống đạn để đi chung quanh chào đón giáo dân thì giống như bị ở trong "hộp cá mòi", làm chia cắt với những người khác. ĐTC nói thêm, "Sự thật là bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra",  "nhưng chúng ta hãy đối mặt với nó, ở tuổi của tôi, tôi không có gì để mất cả."

Đức Thánh Cha Phanxicô đã sử dụng nhiều hãng xe khác nhau cho chiếc xe Popemobile trong các chuyến đi của mình như của hãng xe  Mercedes, Toyota, Isuzu, Kia, Hyundai, Land Rover và Jeep Wrangler.

Như đã biết chiếc xe Popemobile loại không cửa hai bên rất tiện lợi, Ngài có thể nhận được hoa hay bánh Pizza do các giáo dân ái mộ đứng dọc theo hai bên đường trao tặng. Vì thế trong chuyến thăm này nhằm muốn gần gủi với mọi người đón chào nên chọn loại xe Popemobile không cửa này.

Phỏng dịch: Thái Trọng

Chúa Giêsu là lương thực không thể thiếu đối với con người

Chúa Giêsu là lương thực không thể thiếu đối với con người

Chúa Giêsu là lương thực không thể thiếu đối với cuộc sống con người

Tin vào Chúa Giêsu có nghĩa là làm cho Chúa trở thành trung tâm và ý nghĩa cuộc sống của chúng ta. Chúa Kitô không phải là yếu tố phụ thuộc: Ngài là “bánh hằng sống”, là lương thực không thể thiếu được.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương trong buổi đọc Kinh Truyên Tin trưa Chúa Nhật hôm qua.

Mở đầu bài huấn dụ ĐTC nói: Hôm nay kết thúc bài đọc chương 6 Phúc Âm thánh Gioan với diễn văn về “Bánh sự sống”, mà Chúa Giêsu đã nói hôm sau ngày làm phép lạ hóa bánh và cá ra nhiều. ĐTC ghi nhận bầu khí lúc đó như sau:

Vào cuối diễn văn sự hứng khởi của ngày hôm trước đã tắt lịm, bởi vì Chúa Giêsu đã nói rằng Ngài là bánh từ trời xuống, và sẽ cho thịt Ngài làm của ăn và máu ngài làm của uống, ám chỉ một cách rõ ràng hiến tế mạng sống của chính Ngài.

Các lời này dấy lên nỗi thất vọng nơi dân chúng, họ cho rằng chúng không xứng đáng với Đấng Cứu Thế, “không chiến thắng”. Vài người đã nhìn Chúa Giêsu như vậy: như một Đấng Cứu Thế phải nói và hành động làm sao để sứ mệnh của Người thành công, ngay lập tức. Nhưng họ lầm ở chính điểm này: về cách hiểu sứ mệnh của Đấng Messia! Cả các môn đệ cũng không chấp nhận ngôn ngữ ấy, ngôn ngữ gây âu lo đó của Thầy mình. Và đoạn Phúc Âm hôm nay kể lại sự khó chịu này của các vị: “Lời này thật là chướng tai! – họ nói – ai mà có thể nghe được” (Ga 6,60).

ĐTC nói tiếp trong bài huấn dụ: Thật ra họ đã hiểu rõ diễn văn của Chúa Giêsu. Họ hiểu rõ đến nỗi không muốn lắng nghe Ngài, bởi vì đó là một diễn văn khiến cho tâm thức của họ gặp khủng hoảng. Các lời của Chúa Giêsu luôn luôn đặt chúng ta vào trong cuộc khủng hoảng: trong khủng hoảng chẳng hạn như trước tinh thần của thế giới, trước tinh thần thế tục. Nhưng Chúa Giêsu cống hiến chìa khoá giúp thắng vượt khó khăn; một chìa khóa gồm ba yếu tố. Thứ nhất, nguồn gốc thiên linh của Chúa Giêsu: Ngài từ trời xuống và “sẽ lại lên nơi Ngài ở trước kia”( c. 62). Thứ hai, các lời Ngài chỉ có thể được hiểu qua hoạt động của Chúa Thánh Thần, Đấng “ban sự sống” (c. 63). Chính Chúa Thánh Thần làm cho chúng ta hiểu Chúa Giêsu. Thứ ba, lý do đích thật của việc không hiểu các lời Ngài là sự thiếu lòng tin: Giữa anh em có vài người không tin” (c. 64). Thật vậy, vì từ lúc đó “nhiều môn đệ Người rút lui” (c. 66). Đứng trước các bỏ cuộc này, Chúa Giêsu không tính toán cũng không giảm thiểu các lời nói của Ngài, trái lại Ngài thúc đẩy làm một lựa chọn chính xác: hoặc là ở lại với Ngài hay tách rời Ngài, và Ngài nói với Nhóm Mười Hai: “Các con cũng muốn bỏ đi sao? (c. 67).

Tới đây thánh Phêrô, nhân danh các Tông Đồ, tuyên xưng đức tin rằng: “Lậy Chúa, chúng con đi tới với ai? Thầy có lời của sự sống vĩnh cửu” (c. 68). Thánh nhân không nói: “Chúng con sẽ đi đâu?” nhưng nói “chúng con sẽ đi đến với ai?”. Vấn đề nền tảng không phải là ra đi và bỏ rơi công trình đã bắt đầu, nhưng đi tới với ai. Từ câu hỏi này của thánh Phêrô chúng ta hiểu rằng sự trung thành với Thiên Chúa là vấn đề trung thành với một người, mà ta cột buộc mình vào để cùng đi trên cùng con đường.  Và người đó là Chúa Giêsu. ĐTC giải thích thêm như sau:

Tất cả những gì chúng ta có trên thế giới không thoả mãn cái đói sự vô tận của chúng ta. Chúng ta cần Chúa Giêsu, ở với Người, nuôi sống mình ở bàn của Người, bằng các lời của sự sống vĩnh cửu của Người! Tin nơi Chúa Giêsu có nghĩa là khiến cho Người trở thành trung tâm điểm, trở thành ý nghĩa của đời ta. Chúa Kitô không phải là một yếu tố phụ thuộc: Ngài là “bánh hằng sống”, là tlương thực không thể thiếu. Cột buộc vào Ngài trong một tương quan đức tin và tình yêu, không có nghĩa là bị xiềng xích, nhưng tự do một cách sâu xa, luôn luôn tiến bước. Giờ đây mỗi người trong chúng ta hãy tự hỏi mình xem: “Chúa Giêsu là ai đối với tôi? Đó là một tên gọi? Một ý tưởng? Hay đó chỉ là một nhân vật lịch sử? Hay đó thật sự là người yêu thương tôi, đã hiến mạng sống cho tôi và đi với tôi?” Đối với bạn, Chúa Giêsu là ai? Bạn có ở với Chúa Giêsu không? Bạn có tìm hiểu biết Ngài trong lời của Ngài hay không? Bạn có đọc Phúc Âm mỗi ngày, một đoạn Phúc Âm để hiểu biết Chúa Giêsu không? Bạn có đem theo sách Phúc Âm trong túi, trong xách tay, để đọc nó ở khắp mọi nơi không? Bởi vì chúng ta càng ở với Ngài bao nhiêu, ước muốn ở lại với Ngài lại càng lớn lên bấy nhiêu. Bây giờ tôi sẽ xin anh chị em, chúng ta hãy thinh lặng một chút và mỗi người trong thinh lặng, trong tim của mình, tự hỏi: “Đối vói tôi Chúa Giêsu là ai?”. Trong thinh lặng, mỗi người hãy tự trả lời trong tim mình: “Chúa Giêsu là ai đối với tôi?” Sau một lúc thinh lặng ĐTC kết thúc bài huấn dụ:

Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta luôn luôn đến với Chúa  Giêsu để sống kinh nghiệm sự tự do, mà Ngài cống hiến cho chúng ta và cho phép chúng ta tẩy rửa các lựa chọn của chúng ta khỏi các cáu ghét trần tục và các sợ hãi.

Tiếp đến ĐTC đã cất Kinh Truyên Tin rồi ban phép lành toà thánh cho mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã tái kêu gọi hòa bình cho Ucraina. Ngài nói: Tôi rất âu lo theo dõi cuộc xung đột tại vùng đông Ukraina lại gia tăng trong các tuần vừa qua. Tôi lập lại  lời kêu gọi để các dấn thân đã có được tôn trọng, hầu đạt đến việc bình định với sự trợ giúp của các người thiện chí và để đáp ứng cấp thiết trợ giúp nhân đạo trong nước này. Xin Chúa ban hoà bình cho Ucraina, đang sửa soạn cử hành quốc lễ ngày mai. Xin Đức Trinh Nữ Maria bầu cử cho chúng con!

Tiếp đến ĐTC đã chào các đoàn hành hương hiện diện, đặc biệt là các đại chủng sinh trường Bắc Mỹ đến Roma theo học thần học, nhóm thể thao San Giorgio su Legnano, các tín hữu tỉnh Luzzana và Chioggia, cũng như các bạn trẻ giáo phận Verona trung bắc Italia. Ngài xin mọi người trong tuần này đừng quên mỗi ngày ngừng lại một lát và tự hỏi: “Chúa Giêsu là ai đối với tôi?” Và mỗi người tự trả lời trong tim mình: “Chúa Giêsu là ai đối với tôi?”. ĐTC đã chúc mọi người một ngày Chúa Nhật tươi vui an bình và ngài xin mọi người đừng quên cầu nguyện cho ngài.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

 

Trung thành theo Chúa

Trung thành theo Chúa

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Cha Maurice Zundel đã kể một câu chuyện: Trong căn phòng chỉ còn lại hai người: linh mục phụ trách tu viện và viên sĩ quan Xô Viết. Viên sĩ quan nói: Hiện giờ chỉ có hai chúng ta. Ông và tôi, không một ai chứng kiến. Vậy ông hãy nói sự thật, đừng sợ gì cả. Hãy nói cho tôi biết là ông không tin vào tất cả những chuyện về Chúa, Mẹ, trong tôn giáo mà ông vẫn tuyên xưng phải không?

Linh mục đáp: Có, tôi tin chứ!

Viên sĩ quan buông súng xuống, ôm chầm lấy người linh mục. Ông reo lên: Quả thật, đây là điều tôi trông đợi. Đây là người tìm kiếm. Vâng, thưa cha, bây giờ thì tôi cũng thế: Tôi tin Chúa Giêsu.

Anh chị em thân mến,

Có lẽ vị linh mục trong tu viện đó đã từng xác định sự chọn lựa đi theo Chúa của mình, nên cha mới có được một phản ứng dứt khoát, kiên trung, điềm nhiên đến như thế. Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi chúng ta xác định lại sự chọn lựa của chúng ta.

Bài đọc 1 đã cho ta thấy, bốn mươi năm về trước, dân Do Thái đã cam kết chọn Thiên Chúa trong Giao Ước tại núi Sinai. Nhưng hôm nay họ đã đặt chân và Đất Hứa, nhưng năm tháng rong ruổi trong sa mạc đã qua, những ngày tháng đói khát thiếu thốn đã chấm dứt, và từ nay họ bắt đầu cuộc sống định cư, đất đai phì nhiêu, cuộc sống thoải mái. Trước hoàn cảnh mới này, niềm tin của họ có còn mạnh mẽ sốt sắng như xưa hay đã sớm bỏ quên Chúa để chạy theo các thần địa phương. Ông Giôsê, mà cả toàn dân đã nói lên sự chọn lựa dứt khoát: “Không đời nào chúng tôi bỏ Đức Chúa mà đi thờ những thần khác”.

Khi Chúa Giêsu làm phép lạ bánh hoá nhiều, dân chúng theo Chúa rất đông. Nhưng từ phép lạ ấy, Chúa dẫn họ đến lương thực hằng sống: “Ai ăn thịt và uống máu Tôi, thì được sống muôn đời”. Nhưng họ cho rằng “lời này chói tai quá, ai mà nghe được”. Nên từ lúc đó, có nhiều người rút lui không còn theo Chúa nữa. Bấy giờ Chúa đặt thẳng vấn đề với nhóm Mười Hai: “Cả anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”. Nhưng Phêrô đã đại diện các Tông Đồ xác định sự chọn lựa của mình: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết theo ai bây giờ? Thầy mới có những lời ban phúc trường sinh”.

Thưa anh chị em,

Sống trong một thế giới đổi thay không ngừng, con người dễ bị lôi kéo vào thái độ thay lòng đổi dạ. Ngày nay con người gặp nhiều thứ khủng hoảng, trong đó khủng hoảng về lòng trung thành là một vấn đề quan trọng. Các hợp đồng kinh tế bị vi phạm, giao ước hôn nhân bị đổ vỡ, tình bạn bị phản bội. Ngay cả các Kitô hữu nhiều lúc cũng bị cám dỗ bỏ Chúa hoặc không sống đúng ơn gọi của mình, nhất là khi đứng trước một biến cố hay một hoàn cảnh; một thử thách hay một cám dỗ; một nỗi buồn hay một niềm vui… Xã hội Việt Nam hôm nay đổi thay từng ngày, và sự đổi thay nhanh chóng ấy đang tác động mạnh trên đời sống đức tin của các Kitô hữu. Ảnh hưởng tích cực có, mà tiêu cực cũng nhiều. Khá nhiều Kitô hữu trước kia là những người đạo đức, nhưng nay không còn đứng vững trước sức tấn công của nền kinh tế thị trường, của tiền bạc, lạc thú, công việc kinh doanh. Có những người đang từ nghèo thành giàu mà quên Chúa. Và ngược lại, một số khác đang từ giàu thành nghèo cũng bỏ Chúa. Nhiều người không còn muốn bước theo Chúa vì không thể chấp nhận được những nỗi ô nhục của thập giá trong đời mình. Cũng như những người không còn muốn trung thành với giáo huấn của Hội Thánh vì “lời này chói tai quá, ai mà nghe cho nổi?” Người môn đệ Chúa Kitô cần xác định lại để trung thành bước theo Chúa.

Từ lòng trung thành với Chúa sẽ dẫn đưa con người đến lòng trung thành với nhau, nhất là trong đời sống gia đình. Đời sống gia đình hôm nay của đang gặp khủng hoảng. Người ta cam kết thề hứa trung thành suốt đời, nhưng chỉ đi với nhau một đoạn đường ngắn để rồi sau đó chia tay nhau. Thánh Phaolô hôm nay mời gọi các bậc vợ chồng ngước nhìn lên mầu nhiệm Chúa Kitô yêu thương Hội Thánh để trung thành trong tình yêu hôn nhân.

Anh chị em thân mến,

Chúa muốn chúng ta trung thành và chúng ta cũng muốn trung thành. Nhưng trung thành bước theo Chúa không phải là điều dễ dàng. Quả vậy, có những lúc ta cảm thấy mình quá yếu đuối, tầm thường, quá bé nhỏ mỏng manh trước sức tấn công của thử thách, của cám dỗ, của tiện nghi vật chất, tiền bạc, thú vui sắc dục, danh vọng, quyền lực…. Chỉ có ơn Chúa mới có thể giúp ta trung thành đi theo Chúa: “Thần Khí mới làm cho sống, chứ huyết nhục chẳng có ích gì… không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơi ấy cho”. Thánh Phêrô đã nhìn lên Chúa, để tiếp tục chọn lựa đi theo Chúa: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đi theo ai bây giờ? Thầy mới có những lời ban phúc trường sinh” Quả thực, Thánh Phêrô đã cảm nhiệm được Lời Chúa là ánh sáng, là niềm vui, là sự sống và Ngài đã an tâm tín nhiệm vào Chúa. Cũng thế, ở đại hội Sikem, dân Do Thái kiên quyết chọn Chúa vì đã nhận biết những việc kỳ diều Chúa đã làm khi giải phóng họ khỏi nô lệ Ai Cập và đưa về Đất Hứa.

Mỗi người chúng ta hôm nay phải đích thân nói lên lời cam kết trong ơn gọi Kitô hữu, ơn gọi hôn nhân hay ơn gọi dâng hiến. Chúng ta muốn chọn lựa một cách dứt khoát và vĩnh viễn, dù hôm nay ta chưa biết hết được những gì sẽ đến trong ngày mai. Sự chọn lựa ấy đòi ta tín trung. Và để tín trung trong ơn gọi, ta cần bắt đầu lại mỗi ngày, chỗi dậy mỗi ngày để “trung thành với tình yêu ban đầu” (Kh 2,4).

Chúa Giêsu Thánh Thể tự hiến trên bàn thờ và ở lại với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế chính là bằng chứng của tình yêu trung thành. Chúa là nguồn sự sống luôn luôn tươi mới và là nguồn động lực để ta mãi mãi trung thành đi theo Chúa.

Hành trình đức tin

Hành trình đức tin

Đức tin là một con đường: con đường dẫn ta tới Chúa. Đây là một con đường dài. Vì ta sẽ phải đi suốt cuộc đời mới hết. Đường đức tin có những quãng đầy hoa thơm cỏ lạ và tiếng chim hót véo von. Đó là những khi niềm tin dâng đầy. Ta cảm thấy phấn khởi vì được gặp gỡ Chúa, được Chúa an ủi, mọi sự diễn ra êm xuôi tốt đẹp. Nhưng đức tin sẽ phải trải qua những quãng đường gian nan đầy chông gai sỏi đá. Ta gặp khó khăn thử thách. Ta gặp đau khổ thất bại. Ta không tìm đâu ra lối thoát. Ta như chìm trong đêm tối mênh mông chẳng có ánh sáng nào soi đường dẫn lối. Đó là khi niềm tin bị thử thách, bị nghiêng ngả chao đảo. Ta cảm thấy mệt mỏi chán chường. Ta muốn bỏ cuộc, rẽ sang đường khác. Ta bị cám dỗ tìm con đường dễ dàng hơn, rộng rãi hơn, thoải mái hơn.

Đó là trường hợp của những người Do Thái và một số môn đệ hôm nay.

Khi Đức Giêsu hoá bánh và cá ra nhiều nuôi năm nghìn người, niềm tin của đám đông dâng lên cao vời vợi. Họ phấn khởi mừng vui. Họ tin tuyệt đối rằng Người chính là Đấng Cứu Thế đến cứu dân tộc Do Thái. Niềm tin của họ mạnh mẽ đến nỗi khi Đức Giêsu trốn đi, họ vẫn đuổi theo sát nút với ý định tôn Người lên làm vua cai trị họ.

Thế mà hôm nay, khi Đức Giêsu tuyên bố: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời”, đám đông đã bỏ Chúa. Một số môn đệ cũng bỏ Chúa mà đi. Đức tin bồng bột tưởng chừng như không gì dập tắt nổi của những ngày hôm trước nay đã tan tành như mây khói. Sự gắn bó tưởng chừng như không gì chia cắt nổi bỗng trở nên nhạt nhẽo lạnh lùng. Đức tin gặp thử thách và họ đã không đủ mạnh tin để vượt qua thử thách. Họ đã thất vọng bỏ cuộc. Nhưng Đức Giêsu vẫn bình tĩnh chấp nhận sự quay lưng trở gót của những người thân tín. Người không vì thế mà nói những lời nhẹ nhàng hơn. Đức tin phải trải qua thử thách. Lửa thử vàng, gian nan thử lòng trung tín. Chỉ có những người bạn trung thành qua những khó khăn mới là những người bạn đích thực. Chỉ có niềm tin kiên vững bất chấp mọi thử thách mới là niềm tin đúng nghĩa.

Giữa cơn khủng hoảng ấy, thánh Phêrô đã đại diện nhóm 12 tuyên xưng niềm tin sắt đá vào Đức Kitô. Dù chưa hiểu những điều Đức Giêsu nói, nhưng các ông vẫn đặt trọn niềm tin vào Người. Thế mới gọi là tin. Vì chưa thấy nên mới cần tin. Đã thấy rõ, đã biết rõ thì đâu cần tin nữa. Tuy nhiên niềm tin không phải là cái gì vô lý. Sau khi thấy Đức Giêsu làm phép lạ hoá bánh ra nhiều và sau khi chứng kiến Người đi trên mặt nuớc, các ông hoàn toàn có cơ sở để đặt niềm tin nơi Người. Đó là hai khía cạnh trái ngược của niềm tin. Tin là một ngọn đèn soi cho ta bước đi trong đêm tối. Ngọn đèn chỉ sáng đủ cho ta bước đi từng bước nhỏ trong niềm tin. Nhưng màn đêm vẫn tăm tối đủ cho ta nghi ngại. Chính vì thế mà niềm tin mới có giá trị và cần thiết.

Lời tuyên xưng của thánh Phêrô lại càng có giá trị trong lúc mọi người gặp khủng hoảng và bỏ Chúa. Tin tưởng khi thời cơ thuận lợi thì thật dễ dàng. Nhưng vẫn tin tưởng gắn bó với Chúa trong những lúc gặp khó khăn thử thách đó mới thật sự là niềm tin chân chính.

Hành trình đức tin của chúng ta chắc chắn sẽ không khác hành trình đức tin của các Tông đồ. Có những thời gian thuận lợi, ta thấy niềm tin dâng cao mãnh liệt. Khi ấy Lời Chúa là những lời êm ái ngọt ngào làm phấn chấn lòng ta. Lời Chúa mang đến cho ta niềm vui, niềm bình an, niềm hy vọng. Lời Chúa đem đến cả thành công và may mắn nữa.

Nhưng rồi tới những ngày u ám tăm tối, ta cảm thấy niềm tin lung lay chao đảo. Đó là khi ta gặp khó khăn thử thách. Lúc ấy Lời Chúa làm cho cuộc đời ta mất bình an. Lời Chúa gõ vào tính tự ái, tự cao, tự đại của ta. Lời Chúa gõ vào sức khoẻ ta. Lời Chúa gõ vào gia sản ta. Lời Chúa như lưỡi gươm đâm thấu tâm hồn ta, tạo ra những vết thương sâu thẳm không bao giờ ngưng rỉ máu. Những lúc ấy, ta dễ bị cám dỗ từ bỏ Chúa như những người Do Thái trong bài Tin Mừng hôm nay.

Trong những giờ phút gặp gian nan thử thách như thế, ta hãy nhớ đên những lời tuyên xưng của thánh Phêrô. Niềm tin tuyên xưng trong đau đớn thử thách mới là niềm tin đúng nghĩa. Sự trung tín vượt qua được những cơn khủng hoảng mới minh chứng một tình yêu chân thực.

Trong những giờ phút tăm tối nhất, hãy mạnh dạn thưa với Chúa như thánh Phêrô: “Lạy Thầy, bỏ Thầy con biết đi theo ai. Chỉ có Thầy mới có lời ban sự sống đời đời”. Amen.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

1- Đã có khi nào bạn cảm thấy niềm tin chao đảo, lung lay? Bạn đã làm gì để vượt qua những giờ phút khó khăn đó?

2- Lửa thử vàng, gian nan thử đức. Bạn có xác tín điều đó không?

3- Sau khi những khó khăn qua đi, bạn nhìn thấy tất cả đều là ơn Chúa. Bạn có kinh nghiệm đó không?

ĐTGM Ngô Quang Kiệt

Bánh Thánh Thể

Bánh Thánh Thể

Ba bài Tin Mừng của ba Chúa nhật trước đã thuật lại bài giảng của Chúa Giêsu về bánh ban sự sống và cho biết thái độ cũng như phản ứng của dân chúng. Mặc dầu được thấy các sự lạ, được ăn bánh hóa nhiều, nhưng khi nghe Chúa nói Ngài là manna mới, là bánh bởi trời đích thực, Ngài bởi trời xuống, thịt Ngài thật là của ăn, máu Ngài thật là của uống, ai ăn thịt Ngài và uống máu Ngài thì sẽ được sự sống đời đời… họ lẩm bẩm với nhau, xô xát nhau và phản đối Chúa dữ dội, họ đã hiểu lời Chúa theo nghĩa đen và cũng chính là ý nghĩa mà Chúa muốn nói, nên chẳng những Chúa không cải chính mà còn giải thích rõ hơn và nhấn mạnh hơn, nên có nhiều người đã bỏ đi không nghe Chúa nói nữa.

Bài Tin Mừng hôm nay kể lại phản ứng của các môn đệ nói chung và của nhóm 12 tông đồ nói riêng, mỗi phản ứng lại được Chúa Giêsu bình luận và giải thích thêm. Trước hết, nhiều người trong số các môn đệ cũng đã phản ứng như những người Do Thái khác: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi”, họ lẩm bẩm với nhau như thế. Chúa Giêsu không cần nghe cũng biết họ đang khó chịu. Chúa giải thích thêm cho họ hiểu và mời gọi họ hãy nhìn sâu xa hơn vào bản thân và sứ mạng của Ngài. Nhưng có nhiều môn đệ đã rút lui không đi theo Chúa nữa. Như vậy, không những dân chúng chán ngán vì những lời Chúa Giêsu tuyên bố với họ, mà cả các môn đệ cũng bị khủng hoảng, nhiều người bỏ Ngài. Đứng trước sự tan rã bi đát này, Chúa Giêsu quay về phía nhóm 12, những người được coi là thân tín nhất của Chúa. Những người này đã có thái độ thế nào hay phản ứng của họ ra sao? Ông Phêrô đã thay mặt cho cả nhóm nói lên thái độ của họ: Họ không bỏ Ngài, họ không đi theo ai khác, họ tin Ngài là Đức Kitô, Ngài có những lời ban sự sống đời đời. Như vậy, ông Phêrô đã đại diện cho anh em nói lên lời tuyên xưng rất trọn vẹn và đầy đủ: tin Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, tin vào sứ mạng của Ngài, Ngài có những lời đem đến sự sống đời đời.

Như vậy, qua bài giảng về Bánh Hằng Sống, chúng ta thấy đám đông dân chúng vì thấy Chúa không đáp ứng nguyện vọng của họ, nên lẩm bẩm, không tin và bỏ đi. Ngay cả các môn đệ cũng bỏ Ngài, vì không chấp nhận nổi những lời tuyên bố của Ngài, họ cũng thất vọng và bỏ đi. Tuy nhiên, Chúa Giêsu vẫn còn một niềm an ủi, đó là các tông đồ thân tín, vẫn cương quyết đi theo Ngài và tin vào lời Ngài.

Nhìn về chúng ta, đối diện với Chúa Giêsu, mỗi người phải đích thân chọn lựa. Đành rằng cộng đoàn đức tin nâng đỡ mỗi người sống đức tin, nhưng mỗi người phải đích thân dứt khoát: đứng lại với Chúa không phải chỉ vì thấy người khác còn đứng lại hay vì chưa gặp dịp thuận tiện để tháo lui. Nhưng đứng lại với Chúa vì tin rằng Ngài là Đấng có lời ban sự sống đời đời, không còn ai khác để mình đi theo, tức là đòi hỏi chúng ta phải luôn trung thành với Chúa dù gặp hoàn cảnh nào cũng vậy, chẳng hạn như ông Ma-ranh trong câu chuyện sau:

Thời vua Ga-liên bách hại đạo, trong quân đội Rôma có một sĩ quan tên là Ma-ranh, xuất sắc, lừng danh, bách chiến bách thắng. Ai cũng biết Ma-ranh sắp được thăng đại tướng, chính ông cũng rất hy vọng như thế. Nhưng Ma-ranh là người Công giáo tốt, suốt đời ông chỉ xin ơn trung thành với lời hứa ngày chịu phép Rửa tội. Khi ấy, một trong các đại tướng Rôma chết bất ưng. Hôm sau, vị toàn quyền mời Ma-ranh đến vui vẻ nói: “Tôi vừa được lệnh nhà vua gọi ngài lên chức đại tướng, và tôi được hân hạnh trao quyền tổng chỉ huy cho ngài, nhưng nghe đâu ngài là người Công giáo, mà nhà vua thì không chịu để một người Công giáo nào trong sĩ quan quân đội hoàng gia, vậy xin ngài nói cho biết ngài có phải là người Công giáo không?”. Ma-ranh quả quyết: “Thưa, đúng thế, tôi là người Công giáo”. Viên toàn quyền nghiêm nghị nói: “Tôi cho ngài ba tiếng đồng hồ để nghĩ lại, nếu chối Giêsu thì làm đại tướng, nếu không ngài phải chết”. Ma-ranh ra về, đến gặp vị giám mục và kể lại đầu đuôi câu chuyện. Vị giám mục cầm tay Ma-ranh đưa vào nhà thờ, dẫn lên cung thánh, là chính nơi ngày xưa Ma-ranh đã thề trọn đời trung thành với Chúa Kitô. Rồi vị giám mục rút thanh gươm bên hông của Ma-ranh đặt bên cạnh sách Tin Mừng trên bàn thờ và nói: “Này ông Ma-ranh, dễ giải quyết lắm, phải chọn một trong hai, xin ông nhớ lại ngày rửa tội, rồi tùy ý ông”. Ma-ranh mạnh mẽ cầm sách Tin Mừng nói: “Con thề trung thành với Chúa, con xin trung thành”. Vị giám mục âu yếm nhìn Ma-ranh nói: Con hãy đi bình an, ngày hôm nay sẽ là ngày vinh quang của đời con, ngày hôm nay là ngày con đại thắng”. Và ngày hôm đó, Ma-ranh đã đổ máu vì đức tin Công giáo.

Trong những thế kỷ đầu của Giáo hội, dân ngoại bỡ ngỡ khi thấy người có đạo anh dũng chịu chết vì Chúa. Đâu là lý do của sự can đảm lạ lùng ấy? Thánh Síp-ri-a-nô trả lời: “Chính nhờ Mình Thánh Chúa gìn giữ mà người có đạo mới ra pháp trường một cách anh dũng như vậy”. Đời vua Tự Đức, tổ tiên chúng ta cũng không thua kém các vị tử đạo đầu tiên ở Rôma, nhờ đâu? Nhờ rước Mình thánh Chúa, trong một sắc lệnh cấm đạo của vua Tự Đức có một điều sau: “Không được để cho người ta đem đến cho kẻ có đạo một thứ bánh mầu nhiệm gì đó, vì thứ bánh ấy làm cho họ không biết sợ và vui vẻ chịu chết”.    

Trong cuộc sống, có thể chúng ta không phải lựa chọn như ông Ma-ranh hay không bị bách hại như các vị tử đạo, nhưng rất có thể có nhiều lựa chọn khác hay những thử thách khác, đòi hỏi chúng ta phải sống ngay thẳng, công bình, bác ái. Xin Mình Thánh Chúa mà chúng ta rước lấy, tăng thêm sức mạnh để chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách ở đời này, nhất là về phương diện đức tin.

Sưu tầm

Nhà nước IS tàn phá tu viện cổ kính Syria

Nhà nước IS tàn phá tu viện cổ kính Syria

Tàn phá tu viện

ROMA: Tu viện Mar Elian cổ xưa có từ thế kỷ thứ V sau tây lịch tọa lạc tại thành phố Qaryatayn bên Syria, vừa bị lực lượng gọi là nhà nước Hồi giáo IS  triệt phá thành bình địa.

Từ khi nhà nước hồi giáo IS chiếm Qaryatayn hồi tháng 5 vừa qua, họ đã bắt cóc cha Jacques Mourad, viện  trưởng tu viện Mar Elian dẫn đi biệt tích cho đến nay. Toàn thể nhân sự của tu viện đã phải chuyển dời sang Deir Mar Musa, một tu viện khác trong vùng. Trong một cuộc phỏng vấn do phái viên Gabriella Ceraso của đài Vatican thực hiện mới đây, cha Youssef Jihad thuộc tu viện Deir Mar Musa khẳng định rằng kể từ ngày 04.08, khi quân đội mệnh danh là nhà nước Hồi giáo chiếm thị trấn Qaryatayn,không ai có tin tức thẳng từ tu viện Mar Elian nữa. Chỉ biết rằng trước đây, tại tu viện có một nhóm nhân viên đời vừa tín hữu hồi vừa người Ky tô làm việc chung, nhưng khi quân IS đến nơi, họ ra lệnh tất cả phải rời bỏ nơi này trong vòng 1 tiếng đồng hồ, nếu không sẽ bị giết. Tất cả mọi người đã phải bỏ trốn ngay lập tức. Sau đó, nhiều hình ảnh tung lên mạng cho thấy cảnh tàn phá tu viện, từ tháp chuông đến thánh giá và khu vực khảo cổ. Bọn IS, tự mệnh danh là nhà nước hồi giáo nhưng thực ra không biết gì về hồi giáo cả. Tất cả những gì họ muốn là loại bỏ lịch sử quốc gia, là tàn phá tất cả những gì tốt lành và có ý nghĩa tại đây. Họ có thể tàn phá các tu viện, thánh giá, bóp méo khuôn mặt chân chính của hồi giáo mà chúng tôi thân thương và kính trọng, nhưng không thể nào loại bỏ Đức Tin của chúng tôi, không thể nào giết chết hy vọng của chúng tôi. Trong lúc này, lời xác tín của chúng tôi xem ra không thể hiện thực được, nhưng chúng tôi đã vững tin vào Chúa Phục Sinh.

Theo cha Jihad, tu viện Mar Elian bị tàn phá là một ốc đảo an bình đối với người dân trong vùng, nhất là người hồi giáo, và là một dấu chỉ hy vọng. Trước đây có khoảng 47, 48 gia đình ky tô sống trong vùng này, với hơn 100 trẻ em. Cộng đoàn tu viện Deir Mar Musa hiện nay có 4 nam tu sĩ và 2 nữ tu, sống trong hy vọng và chờ đợi ngày về của hai linh mục bị bắt cóc mất tích là cha Paolo Dall’Oglio, dòng Tên và cha Jacques Mourad. Cha Jihad nói thêm là tuy có lo âu, nhưng toàn cộng đoàn đều cầu xin Thiên Chúa củng cố lòng Tin và cuộc sống chung hòa bình cho vùng này. Nhưng nếu tình hình tiếp tục trầm trọng thêm, vùng Trung Đông có thể sẽ không còn bóng dáng ky tô hữu nữa.

Trong những ngày qua, Hoa Kỳ cho biết là có những bằng chứng cho thấy cái gọi là nhà nước Hồi giáo đã dùng vũ khí hóa học chống lại nhóm dân quân Peshmerga người Kurde hôm 11 tháng 08 mới đây. Tình hình Siria ngày càng trầm trọng thêm. Tại biên giới phía Nam, giáp với Israel, những vụ chạm súng gần đây làm ít nhất 5 người chết và hàng chục người khác bị thương, vừa quân nhân vừa dân lành. Tại mạn Trung, quanh thành phố Homs, quân đội nhà nước hồi giáo tiếp tục tàn phá các địa điểm ky tô, trong đó có nhiều nơi được liệt vào hàng gia sản văn hóa thế giới.

Mai Anh

 

Minh xác của Ban Tổ Chức về việc qua Cửa Năm Thánh

Minh xác của Ban Tổ Chức về việc qua Cửa Năm Thánh

Cua Nam Thanh

VATICAN. Ngoại trừ trường hợp Đền thờ Thánh Phêrô, không cần đăng ký trước để đi qua Cửa Năm Thánh ở 3 Đền thờ khác: Thánh Gioan Laterano, Đức Bà Cả và Phaolô ngoại thành.

Trên đây là minh xác của Ban Tổ chức Năm Thánh Lòng Thương Xót, thuộc Hội đồng Tòa Thánh tái truyền giảng Tin Mừng, trong thông cáo ngày 20-8 vừa qua.

Về việc đi qua Cửa Năm Thánh ở Đền Thờ Thánh Phêrô, thông cáo cho biết:

1. Để giúp các tín hữu thực hiện một cuộc hành hương ngắn tiến về Cửa Năm Thánh ở Đền Thờ Thánh Phêrô, Ban tổ chức dự trù một lộ trình đi bộ dành riêng cho các tín hữu lữ hành: bắt đầu từ Lâu Đài Thiên Thần (Castel Sant'Angelo), đi qua đường Hòa Giải, quảng trường Piô 12 và quảng trường Thánh Phêrô để đi vào Cửa Năm Thánh. Vì có đông người nên tín hữu được tha thiết khuyên thông báo việc mình tới Roma và thời gian muốn thực hiện cuộc hành hương như vậy.

2. Để tránh những chờ đợi vô ích và để tạo điều kiện tháp tùng tinh thần khi tiến qua Cửa Năm Thánh, điều quan trọng là các nhóm có tổ chức hãy lo liên lạc với Văn phòng Tổ chức, qua phân bộ ”Registrazione pellegrini” (Đăng ký tín hữu hành hương” ở trang mạng chính thức của Năm Thánh (www.im.va) sẽ bắt đầu hoạt động từ tháng 10-2015.

3. Sau khi đăng ký trên mạng ấy, ngoài việc ghi tên dự các Biến Cố Lớn, có thể chọn ngày giờ phỏng chừng để đi qua Cửa Năm Thánh ở Đền Thờ Thánh Phêrô.

4. Văn phòng tổ chức sẽ xác nhận đơn xin đăng ký và cho biết thời khóa biểu tốt nhất nên trình diện để bắt đầu lộ trình (từ Lâu Đài Thiên Thần) tiến về Cửa Năm Thánh ở Đền thờ Thánh Phêrô. Phương thức này giúp giảm bớt tối đa sự chờ đợi, đồng thời bảo đảm bầu không khí cầu nguyện và tịnh niệm khi hành hương đi bộ tiến về Cửa Năm Thánh.

5. Có thể đăng ký theo nhóm hoặc cá nhân tín hữu hành hương. Nên thực hiện việc đăng ký duy nhất, kể cả cho một nhóm nhỏ không có tổ chức, hoặc một nhóm gia đình, để có thể đi chung với nhau trong cùng một thời điểm.

6. Để có thêm thông tin, và đối với những tín hữu không đăng ký trước trên mạng, thì chúng tôi mời họ đến ”Trung Tâm tiếp đón khách hành hương” ở số 7 đường Hòa Giải (Via della Conciliazione) sắp được mở cửa. Tại đây có những người thiện nguyện giúp thực hiện cuộc hành hương vào lúc thuận tiện nhất.

Tất cả 4 Đền thờ Giáo Hoàng ở Roma đều có một ban cứu cấp, do những người thiện nguyện phục vụ. Ngoài ra có những người thiện nguyện giúp đỡ những người khuyết tật.

 G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha chọn đề tài Ngày Thế Giới di dân và tị nạn 2016

Đức Thánh Cha chọn đề tài Ngày Thế Giới di dân và tị nạn 2016

Ty nan the gioi

VATICAN. ĐTC đã chọn đề tài cho Ngày Di dân và Tị Nạn sẽ được cử hành ngày 17-1 năm 2016 là ”Những người di dân và tị nạn gọi hỏi chúng ta. Câu trả lời của Tin Mừng lòng thương xót”.  

Trong thông cáo về đề tài này, Hội đồng Tòa Thánh mục vụ di dân và người tị nạn giải thích rằng đề tài được ĐTC chọn phải được đặt trong bối cảnh Năm Thánh đặc biệt về lòng thương xót được cử hành từ ngày 8-12 năm nay đến 20-11 năm 2016. Có hai khía cạnh được nhấn mạnh trong đề tài:

– Trước tiên, người di dân và tị nạn gọi hỏi chúng ta, muốn chúng ta chú ý đến thảm trạng của bao nhiêu người buộc lòng phải bỏ quê hương. Chẳng hạn chúng ta không được quên thảm trạng bao nhiêu người vượt biên trên biển cả.

Đứng trước nguy cơ quên lãng hiện tượng ấy, ĐTC trình bày trình trạng đau thương của người di dân và tị nạn như một thực tại đang đặt câu hỏi cho chúng ta. Trong Tông Sắc ”Misericordiae vultus” (tôn nhan Thương Xót), ngài viết: “Chúng ta đừng rơi vào thái độ dửng dưng gây tủi nhục, thái độ quá quen thuộc làm cho tâm hồn không còn nhạy cảm, ngăn cản việc khám phá điều mới mẻ, đừng rơi vào thái độ sống chết mặc bay tàn hại. Chúng ta hãy mở to đôi mắt để nhìn những lầm than của thế giới, những vết thương của bao nhiêu anh chị em bị tước mất phẩm giá, và chúng ta hãy cảm thấy bị thúc bách lắng nghe tiếng kêu cứu của họ..” (n.15)

– Phần thứ hai của đề tài là: ”Câu trả lời của Tin Mừng thương xót” muốn liên kết rõ ràng hiện tượng di dân và câu trả lời của thế giới, đặc biệt là của Giáo Hội. Trong bối cảnh này, ĐTC mời gọi dân Chúa hãy suy tư trong Năm Thánh về những việc từ thiện bác ái về thể lý và tinh thần, và không nên quên rằng chính Chúa Kitô hiện diện nơi những người bé mọn nhất, và vào cuối đời chúng ta sẽ bị phán xét về câu trả lời tình thương của chúng ta” (Xc Mt 25,31-45).

Trong tư cách là môn đệ Chúa Giêsu, Giáo Hội luôn luôn được mời gọi ”loan báo sự giải thoát cho những người đang là tù nhân của những hình thức nô lệ mới trong xã hội tân thời” (Misericordiae vultus, 16), đồng thời phải đào sâu tương quan giữa công lý và từ bi, là hai khía cạnh của cùng một thực tại duy nhất (Mis. vultus 20).

Sau cùng, Hội đồng Tòa Thánh mục vụ di dân khuyến khích các giáo phận và các cộng đoàn Kitô đề ra những sáng kiến cử hành Ngày Thế giới di dân và tị nạn cũng như những công việc bác ái trong khuôn khổ Năm Thánh Lòng thương xót, không quên gây ý thức trong các cộng đoàn về hiện tượng di dân. Những điều này không phải chỉ thu hẹp trong Ngày Di dân mà thôi nhưng còn kéo dài. (SD 20-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Lao động là thánh thiêng và là một phần của ơn gọi làm người

Lao động là thánh thiêng và là một phần của ơn gọi làm người

Lao động là thánh thiêng và là một phần của ơn gọi làm người

Trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 19-8-2015 ĐTC đã khai triển đề tài gia đình và công ăn việc làm. Lễ nghỉ và lao động là hai yếu tố trong chương trình tạo dựng của Thiên Chúa. ĐTC nói:

Người ta thường nói việc làm cần thiết để duy trì gia đình, nuôi nấng con cái lớn lên, và bảo đảm cho những người thân một cuộc sống xứng đáng. Đề cập đến một người nghiêm chỉnh, liêm khiết, điều đẹp nhất mà người ta có thể nói là: “Đó là một người làm việc”, họ thật là một người làm việc, là một người không sống trên vai người khác trong cộng đoàn. Tôi thấy có nhiều người Argentina ở đây và tôi sẽ nóí như chúng ta thường nói: “No vive de arriba Không sống trên cao”

Thật thế, công việc làm, trong hàng ngàn hình thái của nó, bắt đầu từ công việc nội trợ, cũng lo lắng cho công ích. Và người ta học kiểu sống cần mẫn này ở đâu? Trước hết trong gia đình. Gia đình giáo dục làm việc với gương của cha mẹ: cha mẹ làm việc cho thiện ích của gia đình và xã hội.

Trong Phúc Âm, Thánh Gia Nagiarét xuất hiện như một gia đình công nhân, và chính Chúa Giêsu cũng  được gọi là “con bác thợ mộc” (Mt 13,55) hay một cách trực tiếp là “bác thợ mộc” (Mc 6,3). Và thánh Phaolô sẽ cảnh cáo  các kitô hữu: “Ai không làm việc thì cũng đừng ăn” (2 Tx 3,10). Đây là một phương pháp tốt giúp gầy đi, không làm thì đừng ăn! Thánh Tông Đồ rõ ràng ám chỉ khuynh hướng duy linh giả dối của vài người sống trên vai các anh chị em khác mà “không làm việc gì cả” (2 Tx 3,11).

Dấn thân làm việc và sống cuộc sống tinh thần, trong quan niệm kitô, thật ra không trái nghịch nhau. Hiểu rõ điều này thật là quan trọng! Cầu nguyện và làm việc có thể và phải hòa hợp với nhau, như thánh Biển Đức dậy. Thiếu công ăn việc làm cũng gây hại cho tinh thần cũng như thiếu cầu nguyện cũng làm hại cho sinh hoạt cụ thể.

Tôi xin lập lại lao động, trong hàng ngàn hình thái của nó, là đặc điểm của con người. Nó diễn tả phẩm giá của con người được tạo dựng giống hình ảnh của Thiên Chúa. Vì thế người ta nói rằng công việc là thánh thiêng. Do đó việc quản trị công ăn việc làm là một trách nhiệm lớn của con người và của xã hội, không thể để trong tay một ít người hay được giao cho một “thị trường” được thần thánh hóa. Làm mất đi chỗ làm việc có nghĩa là gây ra cho xã hội một thiệt hại nghiêm trọng. Tôi cảm thấy buồn, khi trông thấy có người không có công ăn việc làm, không tìm ra việc và không có phẩm giá đem bánh về cho gia đình. Và tôi vui mừng biết bao, khi trông thấy các vị lãnh đạo làm mọi cố gắng để tìm ra công ăn việc làm và để cho tất cả mọi người đều có một việc làm. Việc làm là thánh thiêng, việc làm trao ban phẩm giá cho một gia đình. Chúng ta phải cầu nguyện để không thiếu việc làm cho một gia đình.

Như vậy cũng giống ngày lễ, công việc làm là một phần trong chương trình của Thiên Chúa Tạo Vật. Trong sách Sáng Thế, đề tài trái đất như là nhà – vườn được trao phó cho sự săn sóc và việc canh tác của con người (St 2,8.15) đã đuợc diễn tả trước với một đoạn rất đánh động: “Khi Chúa là Thiên Chúa làm ra đất và trời, chưa có bụi cây ngoài đồng nào trên mặt đất, chưa có đám cỏ ngoài đồng nào mọc lên, vì Chúa là Thiên Chúa chưa cho mưa xuống đất và không có người để canh tác đất đai, và Người làm trào lên từ đất nước của các con kinh để tưới” (St 2,4b-6). Đây không  phải là chuyện thơ mộng, mà là mạc khải của Thiên Chúa. Và chúng ta có trách nhiệm hiểu biết nó và thấm nhuần nó tới nơi tới chốn. Thông điệp Laudato si’ đề nghị một môi sinh toàn vẹn cũng có sứ điệp này: vẻ đẹp của trái đất và phẩm giá của công việc làm được làm ra để nối kết với nhau. Cả hai chúng đi với nhau: trái đất trở nên xinh đẹp, khi nó được con người canh tác. ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:

Khi công việc làm bị tách rời khỏi giao ước của Thiên Chúa với ngưòi nam và người nữ, khi nó bị tách rời khỏi các phẩm tính tinh thần của chúng, khi nó là con tin của cái luận lý lợi nhuận thôi, và khinh rẻ các tâm tình của cuộc sống, việc làm giảm giá trị của linh hồn  khiến ô nhiễm tất cả: kể cả khí, nước, cỏ cây và thực phẩm… Cuộc sống dân sự bị hư thối và môi sinh bị hư hoại. Và các hậu quả âm hưởng nhất là trên những người nghèo nhất và các gia đình nghèo nhất. Việc tổ chức công ăn việc làm tân tiến đôi khi cho thấy một khunh hướng nguy hiểm  coi gia đình như là một chướng ngại, một gánh nặng, một sự thụ động đối với sự sản xuất của công việc làm. Nhưng chúng ta hãy tự hỏi: sự sản xuất nào đây? Và sản xuất cho ai? Cái gọi là “thành thị thông minh” chắc chắn là giầu việc phục vụ và tổ chức. Tuy nhiên, nó thường thù nghịch với trẻ em và người già.

Đôi khi người đề ra dự án chú ý tới việc quản trị sức mạnh việc làm cá nhân, cần quy tụ, sử dụng hay gạt bỏ, tùy theo sự phù hợp kinh tế. Gia đình là một trường thử nghiệm lớn. Khi sự tổ chức việc làm bắt nó làm con tin, hay tệ hơn ngăn cản đường đi của nó, thì khi đó chúng ta chắc chắn là xã hội loài người đã bắt đầu làm việc chống lại chính nó.

Các gia đình Kitô nhận được  từ việc kết hiệp này một thách đố và một sứ mệnh lớn. Chúng đem vào đó các yếu tố nền tảng công trình tạo dựng cuả Thiên Chúa: căn tính và mối dây nối kết của nguời nam và người nữ, việc sinh con cái, việc làm khiến cho đất đai được thuần thục và thế giới có thể ở được. Đánh mất đi các nền tảng này là một việc vô cùng nghiêm trọng, vì trong căn nhà chung đã có quá nhiều vết nứt rạn rồi! Nhiệm vụ không dễ. Đôi khi đối với các hiệp hội gia đình có thể xem ra như Đavít đứng trước mặt Gôliát… nhưng chúng ta biết câu chuyện thách thức ấy đã kết thúc ra sao! Cần phải có đức tin và sự khôn khéo. Xin Thiên Chúa ban cho chúng ta tiếp đón lời kêu gọi của Ngài với niềm vui và lòng hy vọng, trong lúc khó khăn này của lịch sử của chúng ta, ơn gọi làm việc để trao ban phẩm giá cho chính mình và cho gia đình mình.

ĐTC đã chào các nhóm hành hương Pháp,  đặc biệt các linh mục trong ngày lễ thánh Jean Eudes. Ngài nói trong lúc khó khăn này của lịch sử chúng ta hãy xin Chúa nâng đỡ các gia đình trong cuộc sống thường ngày và trong sứ mệnh của chúng. Xin  Chúa cho các gia đình can đảm và trung thành giữ gìn các giá trị nền tảng của thụ tạo.

Chào các nhóm nói tiếng Anh, nhất là các đoàn hành hương Nhật Bản, ĐTC xin Chúa Kitô củng cố đức tin của họ và của gia đình họ để họ có thể là dấu chỉ tình yêu và lòng thương xót Chúa giữa lòng thế giới.

Chào các nhóm nói tiếng Bồ Đào Nha, đặc biệt các tín hữu Brasil, ngài cầu chúc chuyến hành hương củng cố đức tin của họ nơi Chúa Giêsu Kitô, là Đấng mời gọi các gia đình cộng tác vào việc xây dựng một thế giới công bẳng và tốt đẹp hơn.

Với các nhóm Ba Lan ĐTC nói mùa hè là thời gian nghỉ ngơi và tái tạo sức mạnh cho thân xác và tinh thần để chu toàn các nhiệm vụ của mình, cũng như suy tư về ý nghĩa công việc làm trong cuộc sống cá nhân, gia đình và xã hội. Việc làm có thể là con đường nên thánh, nếu nó được thực thi như là sự tiếp tục công trình sáng tạo của Thiên Chúa và diễn tả tình yêu đối với tha nhân, nhất là các người thân trong gia đình.

Chào các nhóm tiếng Ý ngài nói: Ngày mai cộng đoàn đại kết Taizé kỷ niệm 75 năm thành lập, tôi muốn gửi lời chào kèm theo lời cầu nguyện tới các anh em đan sĩ, trong niềm tưởng nhớ vị sáng lập yêu quý là thầy Roger Shutz, mà cách đây ba ngày chúng ta đã tưởng niệm 10 năm qua đời. Xin chúc cộng đoàn tiến bước tốt đẹp.

Chào các bạn trẻ người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người biết hôm qua Giáo Hội nhớ thánh Jean Eudes. Xin lòng sùng kính Thánh Tâm Chúa và Trái Tim Mẹ Maria của thánh nhân dạy giới trẻ cần sự bầu cử của người trên con đường thiêng liêng; khích lệ các anh chị em bệnh nhân đương đầu với khổ đau trong đức tin; và khuyến khích các đôi tân hôn biết giáo dục con cái Chúa sẽ ban cho họ.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành tòa thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

 

Đức Thánh Cha không gặp các lãnh tụ phiến quân Colombia

Đức Thánh Cha không gặp các lãnh tụ phiến quân Colombia

Lãnh tụ phiến quân Colombia

VATICAN. Phó Giám đốc phòng báo chí Tòa Thánh, LM Ciro Benedettini, cho biết trong cuộc viếng thăm mục vụ tại Cuba từ ngày 19-9 tới đây, ĐTC sẽ không gặp các lãnh tụ phiến quân tả phái ”Mặt trận võ trang cách mạng Colombia”, gọi tắt là FARC.

Trong những ngày trước đây, các đại diện của phiến quân FARC đã thỉnh cầu được gặp ĐTC tại Cuba và xin Giáo Hội Công Giáo bổ nhiệm một đại biểu thường trực tại các cuộc hòa đàm giữa chính phủ Colombia và lực lượng FARC.

Từ lâu chính phủ Colombia và phiến quân FARC đã có những cuộc hòa đàm tại Cuba, nhưng cho đến nay vẫn chưa đạt tới một hiệp định chung kết. Hôm 17-8-2015, Ông Ivan Marquez, đại diện lực lượng FARC nói với giới báo chí rằng: ”Chúng tôi muốn nồng nhiệt chào mừng ĐGH Phanxicô và chúng tôi hy vọng được cơ hội này”.

Tuy nhiên, Cha Benedettini nói: ”Dĩ nhiên ĐGH vui mừng hoạt động cho hòa bình và có lẽ ngài sẽ tìm một thời điểm thuận tiện hơn để bày tỏ sự hỗ trợ của ngài đối với các cuộc hòa đàm Colombia. Tuy nhiên, không có dự trù cuộc gặp gỡ giữa ĐGH và đại diện lực lượng FARC trong cuộc viếng thăm của ngài tại Cuba”.

Phiến quân FARC chiến đấu chống chính phủ Colombia từ 50 năm nay và cuộc xung đột đã làm cho khoảng 220 ngàn người thiệt mạng. (CNS, SD 19-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha cảm tạ Chúa vì Cộng đoàn Taizé

Đức Thánh Cha cảm tạ Chúa vì Cộng đoàn Taizé

Cong Doan Taize

VATICAN. ĐTC Phanxicô cảm tạ Thiên Chúa vì Cộng đoàn Taizé và biểu lộ lòng quí mến đối với mọi thành viên Cộng đoàn này.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong thư gửi đến Thầy Alois Tu viện trưởng và Cộng đoàn Taizé nhân dịp kỷ niệm 3 biến cố: 75 năm thành lập, 100 năm sinh nhật của thầy Roger và 10 năm thầy qua đời.

Thư của ĐTC được ĐHY Kurt Koch, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh Hiệp nhất các tín hữu Kitô, tuyên đọc trong buổi lễ kỷ niệm ở Taizé ngày 16-8-2015 và được công bố tại Vatican hôm 19-8-2015. Lá thư có đoạn viết:

”Như ĐGH Biển Đức 16 đã nói với các bạn trẻ nhân dịp cuộc gặp gỡ Âu Châu do Cộng đoàn Taizé tổ chức tại Roma năm 2012, Thầy Roger là một 'chứng nhân không biết mệt mỏi của Tin Mừng hòa bình và hòa giải, được ngọn lửa đại kết thánh thiện linh hoạt' (Diễn văn 29-12-2012).

”Chính ngọn lửa ấy đã thúc đẩy Thầy thành lập một cộng đoàn có thể coi như một ”dụ ngôn đích thực về tình hiệp thông”, cho đến nay đã giữ một vai trò quan trọng để bắc những cây cầu huynh đệ giữa các tín hữu Kitô.

”Thầy Roger hăng say tìm kiếm sự hiệp nhất của Giáo Hội, Thân Mình của Chúa Kitô, Thầy cởi mở đối với những kho tàng được gìn giữ trong các truyền thống Kitô khác nhau, nhưng không vì thế mà cắt đứt quan hệ với nguồn gốc Tin Lành của Thầy. Do sự kiên trì đã chứng tỏ trong cuộc sống lâu dài, Thầy đã góp phần thay đổi những quan hệ giữa các tín hữu Kitô còn bị chia rẽ, vạch ra cho nhiều người một con đường hòa giải.

“Được nuôi dưỡng bằng Kinh Thánh, Thầy Roger cũng tham chiếu giáo huấn của các Thánh Giáo Phụ, Thầy kín múc nơi các nguồn mạch Kitô giáo và biết hiện tại hóa các nguồn ấy cho nơi giới trẻ”.

”Thầy Roger yêu mến người nghèo, những người kém may mắn, những người có vẻ không có gì đáng kể. Trong cuộc sống của Thầy và của các tu huynh, Thầy đã chứng tỏ rằng kinh nguyện đi song đối với tình liên đới giữa con người.

”Tôi cảm tạ Thiên Chúa, là Cha, Con và Thánh Linh, vì cuộc sống dâng hiến của Thầy Roger, cho đến cái chết vì bạo lực của Thầy. Ước gì Cộng đoàn Taizé luôn duy trì nồng nhiệt chứng tá mà Thầy đã làm cho Chúa Kitô phục sinh và lời kêu gọi Thầy không ngừng lập lại ”hãy chọn lựa yêu thương”

Vatican ngày 16 tháng 8 năm 2015

Phanxicô

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Bắt đầu nhận đơn đăng ký Thừa sai Lòng Thương Xót

Bắt đầu nhận đơn đăng ký Thừa sai Lòng Thương Xót

VATICAN. Hội đồng Tòa Thánh tái truyền giảng Tin Mừng bắt đầu nhận đơn đăng ký trực tuyến của các LM muốn trở thành ”Thừa sai của lòng thương xót” trong Năm Thánh ngoại lệ sẽ bắt đầu từ ngày 8-12 tới đây.

Theo mẫu đơn phổ biến trên mạng (www.im.va) bằng 7 thứ tiếng (Ý, Anh, Pháp, Đức, Tây Ban Nha, Bồ đào nha, Ba Lan), các LM thiện nguyện được yêu cầu cung cấp họ và tên, ngày sinh, đại lục, giáo phận, HĐGM và chức năng mục vụ hiện nay.

Các LM ứng sinh được yêu cầu gửi các thông tin lý lịch về Hội đồng Tòa Thánh tái truyền giảng Tin Mừng là cơ quan sẽ tuyển chọn các thừa sai, với sự thỏa thuận của các vị bản quyền và Bề trên dòng liên hệ. Kèm theo lý lịch, LM ứng viên còn được yêu cầu gửi bản quét ảnh (scan) thư của vị bản quyền hoặc bề trên dòng trên giấy chính thức của tòa GM hoặc của Hội dòng.

Trong sắc chỉ ấn định Năm Thánh Lòng Thương xót từ 8-12 năm nay đến 20-11 năm 2016, ĐTC loan báo ý định gửi các thừa sai của lòng thương xót như ”một dấu chỉ mối quan tâm hiền mẫu của Giáo Hội đối với Dân Chúa, để đi sâu vào sự phong phú của mầu nhiệm rất căn bản của đức tin. Các LM thừa sai ấy sẽ được ban năng quyền tha thứ cả những tội dành quyền giải cho Tòa Thánh, để làm nổi bật sứ vụ bao quát của các vị. Nhất là họ sẽ là dấu chỉ sinh động về cách thức Chúa Cha đón nhận những người đang tìm kiếm ơn tha thứ”.

ĐTC sẽ chủ sự lễ sai các thừa sai của lòng thương xót trong lễ Ngày Thứ tư lễ tro 10 tháng 2 năm 2016 (SD 18-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Tưởng niệm 10 năm thầy Roger Schutz bị sát hại

Tưởng niệm 10 năm thầy Roger Schutz bị sát hại

TAIZÉ. Chúa nhật 16-8-2015, Tu viện Đại kết đã tưởng niệm 10 năm vị sáng lập là thầy Roger Schutz, bị sát hại tối ngày 16-8 năm 2005 trong buổi cầu nguyện chung.

Một phụ nữ người Rumani bị bệnh tâm trí đã đâm thầy Roger nhiều nhát dao khiến thầy từ trần ngay sau đó.

Lễ tưởng niệm Thầy được cử hành ngoài trời tại Taizé bên Pháp, trước sự tham dự của 7 ngàn bạn trẻ quốc tế, gần 100 tu huynh và khoảng 100 đại diện các Giáo Hội Kitô và tôn giáo khác, trong đó có ĐHY Kurt Koch, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất các tín hữu Kitô, đại diện ĐTC Phanxicô. Ban sáng ngài đã chủ sự thánh lễ Công Giáo tại Nhà thờ Hòa giải ở Taizé và trong buổi lễ tưởng niệm ban chiều do thầy Alois Tu viện trưởng Taizé chủ sự, ĐHY đã đọc thư cám ơn của ĐTC Phanxicô.

Trong số các vị khách khác, có Mục Sư Olav Fykse Tveit, người Na Uy, Tổng thư ký Hội đồng đại kết các Giáo Hội Kitô ở Genève, Nữ Mục Sư Phó chủ tịch Hội đồng các Giáo Hội Kitô Âu Châu và Đức TGM John Santamu của giáo phận York bên Anh quốc, trong tư cách là Đại diện Liên hiệp Anh giáo.

Lễ tưởng niệm thầy Roger cũng là dịp kỷ niệm 75 năm thầy thành lập Tu viện đại kết Taizé.

– ĐHY Kurt Koch ca ngợi tu viện đại kết Taizé ”như một phòng thí nghiệm, nơi các bạn trẻ có thể dấn thân đối thoại liên tôn”. Ngài nhắc lại lời ĐTC Phanxicô về quan hệ chặt chẽ của ngài với Taizé và ĐHY cũng tái khẳng định sự gần gũi của ngài với tu viện đại kết này, một nơi có linh đạo sâu xa.

– Mục Sư Olav Fykse Tveit cũng đề cao Taizé như một gương mẫu sáng ngời cho sự hiệp nhất các tín hữu Kitô. Mục sư nói: ”Các cuộc gặp gỡ đều đặn tại Taizé giúp vượt thắng những chia rẽ trong Giáo hội do những đặc tính riêng và các truyền thống của Giáo Hội.. Chúng ta hãy từ bỏ những cách thức tự mãn và coi mình ở trung tâm để đi với đức tin và cuộc sống Kitô. Nhờ Chúa Kitô Giáo Hội là một. Giáo Hội phải trở thành một dấu hiệu ngôn sứ cho thế giới và báo trước vương quốc hòa bình đang tới của Thiên Chúa”.   – ĐHY Reinhard Marx, TGM Munich, Chủ tịch HĐGM Đức, đã công bố một tuyên ngôn tại thành phố Bonn bên Đức, trong đó ngài đề cao linh đạo và chứng tá đức tin của tu viện Taizé. ĐHY viết: ”Chúng tôi biết ơn vì những gì từ Taizé chiếu tỏa ra các nơi trên thế giới trong bao nhiêu năm qua. Kinh nguyện đại kết và chứng tá về Chúa trong xã hội này là điều không thể thiếu được. Đó là điều mà tu viện Taizé đang sống một cách đáng tin cậy qua cộng đoàn của mình”.

ĐHY Marx cũng nhận xét rằng tuy 75 năm trôi qua, nhưng tu viện Taizé vẫn không giảm mất sức thu hút đối với thế hệ trẻ. ”Thật là tốt khi chúng ta có những nơi mà người trẻ có thể chia sẻ đức tin và cảm nghiệm tình hiệp thông trong Chúa Kitô”.

Thành lập cộng đoàn mới tại Cuba

Cũng liên quan đến Taizé, tu viện này sẽ thành lập một huynh đoàn nhỏ đầu tiên với 2 tu huynh kể từ tháng 9 tới đây.

Thầy Alois Loeser, tu viện trưởng, tuyên bố như trên hôm 15-8-2015 vừa qua, với hãng tin Công Giáo Đức. Huynh đoàn này được thành lập theo lời mời của một GM Công Giáo và một chủng viện Tin Lành ở Cuba. Hai tu huynh cho biết chưa thiết lập chương trình hoạt động tại Cuba. Điều đầu tiên là các thầy muốn lắng nghe và tìm hiểu nhu cầu địa phương.

Thầy Alois kể lại: hồi năm ngoái, có nhiều bạn trẻ nói với thầy là họ cảm thấy bị lẻ loi cô lập và không thấy có viễn tượng tương lai nào nơi quê hương của họ. Trong bối cảnh đó, tu viện Taizé muốn liên hệ với giới trẻ tại Cuba.

Tu viện đại kết Taizé do thầy Roger Schutz, thuộc Giáo Hội Tin Lành cải cách Thụy Sĩ, sáng lập và hiện có khoảng 100 tu huynh thuộc các hệ phái Kitô khác nhau, Công Giáo, Tin Lành, Chính Thống, Anh giáo… Trong số này có khoảng 1 phần 4 các tu huynh sống trong các huynh đoàn nhỏ ở Á, Phi và Mỹ châu la tinh. Các thầy hoạt động với các trẻ em bụi đời, các tù nhân, người gần qua đời và những người cô đơn. (KNA 15-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Siêng năng rước lễ để đồng hóa và sống như Chúa Giêsu

Siêng năng rước lễ để đồng hóa và sống như Chúa Giêsu

VATICAN. Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa chúa nhật 16-8-2015, ĐTC Phanxicô nhắn nhủ các tín hữu siêng năng rước Mình Thánh Chúa, để được đồng hóa và sống như Chúa Giêsu.

Lúc 12 giờ ĐTC xuất hiện tại cửa sổ phòng làm việc nơi căn hộ giáo hoàng ở dinh Tông Tòa để bắt đầu buổi đọc kinh. Trong bài huấn dụ ngắn, ĐTC quảng diễn bài Tin Mừng chúa nhật thứ 20 thường niên, Chúa Giêsu tiếp tục nói về bánh hằng sống bởi trời Chúa ban cho nhân loại, là thịt và máu Ngài. Và ĐTC nhắn nhủ các tín hữu siêng năng tham dự thánh lễ và rước Mình Máu Thánh, để được kết hiệp với Chúa Giêsu trong cuộc sống cụ thể hằng ngày, để chúng ta có cùng những tư tưởng và thái độ yêu thương của Chúa, trở thành con người hòa bình, con người tha thứ, hòa giải, chia sẻ liên đới như Chúa Giêsu đã làm.

Huấn dụ của Đức Thánh Cha

”Trong những chúa nhật này phụng vụ đang đề nghị với chúng ta, từ Tin Mừng theo thánh Gioan, bài diễn văn của Cúa Giêsu về bánh sự sống là chính Ngài và cũng là bí tích Thánh Thể. Đoạn Tin Mừng hôm nay (Ga 6,51-58) trình bày phần cuối cùng trong diễn văn ấy, và kể lại: một số người trong dân chúng cảm thấy như bị vấp phạm vì Chúa Giêsu đã nói: ”Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì được sự sống đời đời và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết” (Ga 6,54). Sự ngỡ ngàng của những người nghe Chúa là điều dễ hiểu; thực vậy Chúa Giêsu dùng kiểu nói tiêu biểu của các ngôn sứ để khơi dậy nơi dân chúng – và cả nơi chúng ta – những thắc mắc và sau cùng, khơi lên một quyết định.

”Trước tiên là những thắc mắc: ”ăn thịt và uống máu” Chúa Giêsu có nghĩa là gì? Đó chỉ là một hình ảnh, một kiểu nói, một biểu tượng, hay nói lên một cái gì thực sự? Để trả lời, ta cần nhận thức điều xảy ra trong tâm hồn Chúa Giêsu trong khi Ngài bẻ bánh cho đám đông dân chúng đang đói. Biết mình sẽ phải chết trên thập giá vì chúng ta, Chúa Giêsu tự đồng hóa với bánh được bẻ ra và phân chia như thế, và bánh ấy đối với Ngài trở thành ”dấu chỉ” Hy Tế đang chờ đợi Ngài. Tiến trình này có tột đỉnh trong Bữa Tiệc Ly, trong đó bánh và rượu trở thành Mình và Máu Ngài thực sự. Đó là Thánh Thể, mà Chúa Giêsu để lại cho chúng ta với mục đích một rõ ràng: để chúng ta trở nên một với Ngài. Thực vậy, Chúa nói: ”Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì ở trong tôi và tôi ở trong người ấy” (v. 56). Động từ ”ở lại”: Chúa Giêsu ở trong chúng ta và chúng ta ở trong Chúa Giêsu. Sự hiệp thông là sự hấp thụ, đồng hóa: khi ăn Ngài, chúng ta trở nên như Ngài. Nhưng điều này đòi sự ưng thuận của chúng ta, sự gắn bó của chúng ta trong đức tin.

ĐTC nhận xét rằng:

”Nhiều khi, ta nghe thấy vấn nạn này về Thánh Lễ: ”Nhưng Thánh Lễ có ích gì? Tôi đi nhà thờ khi tôi cảm thấy cần, hoặc tôi cầu nguyện tốt đẹp hơn trong cô tịch”. Nhưng Thánh Lễ không phải là một kinh nguyện riêng tư hoặc một kinh nghiệm thiêng liêng đẹp đẽ, không phải chỉ là gợi lại điều mà Chúa Giêsu đã làm trong bữa Tiệc Ly. Để hiểu rõ, chúng ta nói rằng Thánh Thể là ”lễ tưởng niệm”, hay là một cử chỉ hiện tại hóa và làm cho biến cố cái chết và sự sống lại của Chúa Giêsu hiện diện: bánh thực là Mình Chúa ban cho chúng ta, rượu thực là Máu Ngài đổ ra vì chúng ta.”

”Thánh Thể là chính Chúa Giêsu hoàn toàn hiến thân cho chúng ta. Nuôi dưỡng mình bằng Chúa và ở lại trong Ngài nhờ sự hiệp thông thánh thể, nếu chúng ta làm điều này với đức tin, thì nó biến đổi cuộc sống chúng ta, biến cuộc sống chúng ta thành một sự dâng hiến cho Thiên Chúa và anh chị em chúng ta. Nuôi sống mình bằng “Bánh Sự Sống” ấy có nghĩa là bước vào sự hòa hợp với con tim của Chúa Giêsu, hấp thụ những quyết định của Chúa, các tư tưởng, thái độ của Ngài. Nó có nghĩa là đi vào năng động yêu thương và trở thành những con người hòa bình, con người tha thứ, hòa giải, chia sẻ liên đới. Đó cũng chính là những điều Chúa Giêsu đã làm.”

”Chúa Giêsu kết luận bài diễn văn của Ngài bằng những lời này: ”Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời” (Ga 6,58). Đúng vậy, sống hiệp thông thực sự với Chúa Giêsu trên mặt đất này làm cho chúng ta tiến từ cái chết sang sự sống. Trời bắt đầu ngay từ trong sự hiệp thông với Chúa Giêsu.

”Và trên trời, Đức Maria Mẹ chúng ta đang chờ đợi chúng ta – chúng ta đã mừng mầu nhiệm này hôm qua. Xin Mẹ làm cho chúng ta được ơn luôn nuôi sống mình bằng niềm tin nơi Chúa Giêsu, Bánh sự sống.

Chào thăm

Sau khi ban phép lành, ĐTC đã thân ái chào thăm tất cả mọi người, các tín hữu ở Roma cũng như các tín hữu hành hương, các gia đình và các nhóm giáo xứ, hội đoàn, các bạn trẻ.

Ngài đặc biệt chào thăm nhóm dân ca ”Tổ chức nghệ thuật và văn hóa Mêhicô”, các bạn trẻ từ Verona, bắc Italia, đang trải qua kinh nghiệm ở Roma, và các tín hữu đến từ Beverare.

ĐTC gửi lời chào đặc biệt đến đông đảo các bạn trẻ thuộc Phong trào giới trẻ Salesien, đang tụ họp tại Torino, bắc Italia, ở những nơi của thánh Gioan Bosco để mừng kỷ niệm 200 năm sinh nhật của thánh nhân; ngài nói: ”Tôi khuyến khích các bạn trẻ ấy hằng ngày hãy sống niềm vui Tin Mừng, để mang lại hy vọng cho thế giới.”

4,500 bạn trẻ đến từ 50 quốc gia thuộc Phong trào giới trẻ Salesien, trong đó có những người đến từ Nam Phi, Hong Kong, Ấn độ, Mêhicô, Uruguay và Ucraina, tham dự những ngày gặp gỡ tại Torino, với cao điểm là thánh lễ chúa nhật hôm qua 16-8 tới đây, đúng vào sinh nhật của thánh Bosco, tại Vương cung Thánh Đường Đức Mẹ Phù hộ. Chủ sự thánh lễ trong dịp này là Cha Ángel Fernández Artime, Bề trên Tổng quyền dòng Don Bosco. Và trong số những người hiện diện có Nữ tu Yvonne Reungoat, Bề trên Tổng quyền dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ.

Sau cùng, ĐTC nói: ”Tôi cầu chúc tất cả anh chị em một chúa nhật tốt đẹp. Và xin anh chị em đừng quên cầu nguyện cho tôi!”

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Thánh Thể – Hiến Tế

Thánh Thể – Hiến Tế

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Cha Piô, tu sĩ dòng Capucinô, ở Itala, mới được phong thánh năm 2004, là vị linh mục đầu tiên đã được in 5 dấu thánh. Ngài là linh mục và đặc ân của Ngài, do thánh chức, là ở toà giải tội và nhất là trên bàn thờ dâng lễ. Cha dâng lễ lâu đến ba tiếng rưỡi đồng hồ. Ai dự lễ do cha Piô làm đều say sưa, sốt sắng, không biết mỏi mệt. Ngài sống mầu nhiệm Chúa hiện diện trên bàn thờ trong Bí tích Thánh Thể. Sau khi dâng Mình Thánh Chúa, thảm kịch tế lễ càng diễn tiến như dưới chân Thánh Giá xưa. Mồ hôi nhỏ giọt, nước mắt dầm dề. Ngài đọc lời truyền phép như một người đang hấp hối, đau khổ tột độ. Ngài cầm Mình Thánh giơ lên, những đường máu từ từ rơi theo dấu ngón tay. Rồi ngài hớn hở như được thấy Chúa. Ai không tin sự hiện diện của Chúa trong hình bánh hình rượu, hãy đến dự thánh lễ cha Piô sẽ biết, sẽ cảm nghiệm. Để Thánh lễ đừng kéo dài quá lâu sau truyền phép, cha bề trên tu viện núp trong cung thánh, phải ra lệnh bằng ý muốn cho ngài tiếp tục (Le vrai visage du Padre Pio, Maria Winowska,Fayard).

Anh chị em thân mến,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn đi xa hơn nữa trong mạc khải của Ngài về Bánh Hằng Sống. Không những Chúa Giêsu đói buộc phải tin vào Ngài, nhưng Ngài còn đòi buộc phải ăn bánh là chính Mình Ngài, phải uống chén rượu là chính Máu Ngài. Bánh và rượu chính là Thịt và Máu của Ngài. Bánh và rượu này liên hệ đến cái chết của Ngài, cho đến độ không có cái chết của Ngài trên Thập Giá, thì Bánh ngày không thể là Thịt của Ngài và Rựơu này không thể là Máu của Ngài. Vì vậy, Bí tích Thánh Thể vừa là lễ tế hy sinh của Chúa Giêsu trên Thập Giá, vừa là bữa tiệc Thịt và Máu của Ngài, dưới hình thức bánh và rượu. Vì thế, Thánh Thể trước hết là một hy lễ. Chính là máu của Giao Ước mới sẽ đổ ra cho nhiều người được ơn tha tội. Chính là cuộc tưởng niệm cái chết của Chúa Giêsu trên Thập Giá.

Đoạn Tin Mừng hôm nay gợi lại cho chúng ta Bữa Tiệc Thánh Thể Chúa Giêsu đã cử hành vào những giờ phút cuối cùng của đời Ngài, trước lúc Ngài bị bắt và chết trên Thập Giá. “Trong bứa ăn tối, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, chúc tụng, rồi bẻ ra và trao cho các môn đệ mà nói: Các con hay cầm lấy mà ăn, này là Mình Thầy. Rồi cầm lấy chén rượu, tạ ơn, Ngài trao cho họ mà nói: Tất cả các con hãy uống chén này, vì này là chén Máu Thầy, máu Giao Ước mới sẽ đổ ra cho nhiều người được ơn tha tội” (Mt 26,26-28). Thánh Phaolô còn nói rõ: “Mỗi lần anh em ăn bánh và uống chén này, là anh em loan báo cái chết của Chúa Giêsu cho đến khi Ngài lại đến” (1Cr 11,26).

Chúng ta phải đọc những lời thiết lập Bí tích Thánh Thể dưới ánh sáng của những lời khẳng định của Chúa Giêsu về Bánh ban sự sống. Ngài đã tuyên bố một cách thẳng thừng Ngài là gì và người ta phải quan hệ với Ngài như thế nào để có được sự sống của Thiên Chúa. “Tôi là Bánh ban sự sống… Ai ăn thịt Tôi và uống máu Tôi, thì sống mãi trong Tôi, và Tôi sống mãi trong người ấy”. “Tôi sống như thế nào, thì kẻ ăn Tôi cũng sẽ nhờ Tôi mà được sống như vậy”. Thịt và Máu Chúa Giêsu là của ăn, của uống làm cho người ta “sống trong Chúa Giêsu” và làm cho Chúa Giêsu “sống trong người ấy”. Người dùng thức ăn, thức uống này thì được “sống nhờ Chúa Giêsu”, sẽ được “sống lại trong ngày sau hết” và được “sống đời đời”.

Thưa anh chị em,

Trong Tin Mừng theo Thánh Gioan, tình yêu liên hệ với sự sống: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã banh Con Một, để ai tin vào Con của Ngài thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Không có sự sống thì cũng không có tình yêu. Thiên Chúa đã cứu chúng ta khỏi chết để chúng ta được sống để chúng ta được sống và được sống với Ngài. Bánh Ngài ban tặng chúng ta là bánh ban sự sống đời đời, là dấu chỉ của tình yêu, là dấu chỉ của chính Thân Thể Ngài hy sinh cho nhân loại. Tấm bánh bẻ ra hay là Chúa Giêsu Kitô hy sinh chịu chết vì chúng ta, đó chính là bằng chúng của tình yêu cao cả nhất: “Không có tình yêu nào cao quý cho bằng tình yêu hiến thân mình cho bạn hữu” (Ga 15,13). Vì vậy, Bí tích Thánh Thể được coi là Bí tích của tình yêu. Thiên Chúa là tình yêu và yêu là muốn kết hợp với người yêu. Yêu là muốn điều tốt, muốn cho người yêu được sống dồi dào, và trong tình yêu có sự đòi buộc phải hy sinh.

Bí tích Thánh Thể là bí tích tình yêu của Chúa Giêsu ban cho chúng ta. Từ khi nhập thể làm người cho đến lúc gục đầu trên Thập Giá. Chúa Giêsu chỉ có một khắc khoải là minh chứng tình yêu cho nhân loại. Ngài muốn loài người được sống và sống dồi dào. Đâu là Bí Tích Thánh Thể của Chúa Giêsu, bí tích của một tình yêu tận hiến. Chúa ban sự sống của Ngài cho chúng ta để chúng ta kết hợp với Ngài và được sống dồi dào nhờ cái chết cứu độ của Ngài.

Thế nhưng, được kết hợp với Ngài để làm gì? Được sống dồi dào để làm gì? Được sống kết hợp với Chúa để tiếp tục sống tình yêu như Ngài. Được kết hợp với Chúa để tiếp tục hoạt động với Ngài để đem ơn cứu độ đến cho mọi người. Được kết hợp với Chúa Cha ở mọi nơi. Được kết hợp với Chúa để phục vụ cho anh em được sống dồi dào hơn qua cuộc tận hiến chính cuộc đời của mình.

Anh chị em thân mến,

Chúa Giêsu tiếp tục hiến mình làm bánh, là lương thực nuôi sống Giá Hội, nuôi sống chúng ta qua Bí tích Thánh Thể được cử hành hằng ngày, hằng tuần… Và mỗi người chúng ta cũng như cộng đoàn được mời gọi tiếp rước Mình và Máu của Chúa. Nhưng tiếp rước ở đây không phải chỉ là ăn uống Mình và Máu của Chúa Giêsu mà thôi, mà còn phải là tiếp rước chính Chúa Giêsu với cả cuộc đời và sứ mạng của Ngài, để hoạ lại ý nghĩa của cuộc đời và sứ mạng đó trong chính cuộc sống của mình. Do đó, rước lễ đích thực không thể tách rời khỏi việc tìm hiểu trong Lời của Chúa, trong cuộc đời của Ngài bài học về cách xử sự, về sự lựa chọn, về sự hy sinh, về lòng yêu mến người khác cho chính cuộc đời của mình. Đó là cách thức để người Kitô hữu sống bằng Thịt và Máu của Chúa, sống nhờ Chúa và qua đó, được sống đời đời.

Bí Tích Thánh Thể của Chúa Giêsu phải được nhân lên qua cuộc sống của các tín hữu. Bao lâu chúng ta còn sống hữu ích cho anh em, còn tìm cách làm cho cuộc sống của những người chung quanh bớt nghèo, bớt đói, bớt khổ… là chúng ta đang tế hiến mình với Chúa Kitô Thánh Thể. Chúng ta trở thành bánh ngon để nuôi sống anh em. Lúc đó, chúng ta mới dâng lên Thiên Chúa Bí tích tình yêu của chính bản thân mình mỗi lần họp nhau cử hành Bí tích Thánh Thể của Chúa Kitô.

Bánh Thánh Thể

Bánh Thánh Thể

Bài đọc 1 trích sách Châm Ngôn: “Hãy đến mà ăn bánh của ta, và uống rượu do ta pha chế”. Theo lời sách Châm Ngôn, bánh và rượu đây là Đức Khôn Ngoan. Đức Khôn Ngoan được “thiên cách hóa” như chính Thiên Chúa: “đừng ngây thơ dại ngờ nữa, và các con sẽ được sống; hãy bước đi trên con đường hiểu biết”.

Tin Mừng thánh Gioan chương 6 cho thấy Chúa Giêsu Kitô chính là Đức Khôn Ngoan Nhập Thể, là Bánh Hằng Sống, “Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời”.

Trang Tin Mừng hôm nay là đỉnh cao của mạc khải Đức Khôn Ngoan Nhập Thể trở thành Bánh Thánh Thể.

Chúa Giêsu khẳng định: “Bánh tôi ban tặng chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”. Người Do thái phản ứng và tranh luận sôi nổi: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?”.

Chúa Giêsu giải thích và khẳng định thêm: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết”.

Chúa Giêsu cho biết hiệu năng khi “ăn thịt và uống máu” là được kết hiệp mật thiết với Chúa: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy”.

Chúa Giêsu nhắc lại hiệu lực của manna cũ để so sánh với hiệu năng của Manna mới: “Tổ tiên các ngươi đã ăn mana và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời”.

Những lời Chúa Giêsu giảng dạy mạc khải rõ ràng về Bí Tích Thánh Thể.

Bí Tích Thánh Thể được Chúa tiên báo trong tiệc cưới Cana, được hứa ban cho dân ở Caphanaum.

Bí Tích Thánh Thể được Chúa thiết lập trong Tiệc Ly: “Đang khi ngồi ăn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho các môn đệ và phán:Tất cả các con hãy cầm lấy mà ăn, này là mình Ta sẽ bị nộp vì các con.Cùng một thể thức ấy, Người cầm lấy chén, tạ ơn, trao cho các môn đệ và nói:Tất cả hãy cầm lấy mà uống vì này là chén máu Ta, máu giao ước sẽ đổ ra cho các con và nhiều người được tha tội. Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. (Mt 26,26-29).

Bí Tích Thánh Thể được Chúa cử hành đầu tiên tại làng quê Emmau “Người cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho họ. Và họ đã nhận ra Người đã Phục sinh” (Lc 24,13-35).

Thánh Thể là sự sống của Giáo Hội, là lương thực thiêng liêng cho đời sống và là bảo đảm cho hạnh phúc trường cửu của người tín hữu chúng ta.

Thánh Thể là mối hiệp nhất giữa Thiên Chúa với con người, và giữa con người với nhau.

Thánh Thể chính là Tặng Phẩm Thần Linh mà Thiên Chúa trao cho nhân loại.

Lịch sử cứu độ là lịch sử hồng ân và là lịch sử tình yêu tự hiến của Thiên Chúa. Cao điểm của lịch sử này là Thập Giá Đức Kitô. Thập Giá là tột đỉnh hy sinh của Thiên Chúa. Thập Giá biểu lộ tình yêu điên rồ của Thiên Chúa. Thập Giá cũng là tột đỉnh hy sinh của Đức Kitô, Đấng đã hạ mình vâng phục Chúa Cha cho đến chết và chết trên Thập Giá. Thập giá là cao điểm tình yêu tự hiến của Chúa Kitô.

Tình yêu sâu thẳm và khôn dò của Thiên Chúa biểu lộ nơi Thập Giá Đức Kitô là tình yêu vượt thời gian. Tình yêu tự hiến của Đức Kitô biểu lộ bằng cái chết cũng vượt thời gian. Chúa Kitô chỉ tự hiến một lần, tự hiến trọn vẹn thay cho mọi lần. Chúa đã biểu lộ điều này trong bữa Tiệc Ly. Từ đó, Bí Tích Thánh Thể là nguồn mạch của đời sống Giáo Hội, là trọng tâm và là tột đỉnh của sinh hoạt Giáo Hội. Thánh Thể làm nên Giáo Hội. Không có Thánh Thể thì không có Giáo Hội. Giáo hội là thân mình gồm nhiều người ăn cùng một tấm bánh là thân mình Đức Kitô (1 Cor10,17). Như thế bàn tiệc Thánh Thể là nguồn mạch của yêu thương, cảm thông và hiệp nhất.

Giáo hội luôn định tín rằng: dù chỉ một miếng bánh nhỏ, khi đã được Truyền Phép, vẫn chứa đựng cả thân xác, linh hồn và thần tính của Đức Kitô. Chúng ta có Đức Kitô nguyên vẹn và cụ thể. Chính Chúa Thánh Thần Kitô hóa bánh rượu, làm cho bánh rượu trở nên Mình và Máu Chúa Kitô. Khi linh mục, thừa tác viên của Giáo hội, thay mặt Chúa Kitô đọc Lời Truyền Phép. Lời Truyền Phép mà linh mục đọc không phải là một câu thần chú có một ma lực biến bánh và rượu thành Mình và Máu Chúa Kitô, giống như linh mục có quyền trên Chúa Kitô, khiến Chúa đến thì Ngài phải đến. Lời Truyền Phép chính là Lời Chúa Kitô, Lời mà Chúa Kitô muốn nói qua môi miệng của linh mục. Chúa Kitô đã chọn một số người để họ lập lại y nguyên Lời Truyền Phép của Ngài. Chính Chúa Thánh Thần lấp đầy "khoảng cách" giữa linh mục và Đức Kitô, khiến Lời Truyền Phép trở nên "công hiệu", làm cho nội dung của Lời trở thành hiện thực. Sau Truyền Phép bánh không còn là bánh mà là Mình Thánh Chúa, rượu không còn là rượu mà là Máu Thánh Chúa. Đã có một sự thay đổi, sự thay đổi ấy là thay đổi bản thể hay "biến thể". Đây là công việc của Chúa Thánh Thần, chứ không phải là công việc của người phàm, dù người ấy là linh mục. Vì ý thức điều đó, Giáo hội thiết tha khẩn cầu trước lúc linh mục Truyền Phép:

– "Chúng con nài xin Cha đổ ơn Thánh Thần xuống mà thánh hóa của lễ này, để biến thành Mình và Máu của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con" (Kinh Nguyện Thánh Thể II).

– "Lạy Cha, chúng con tha thiết nài xin Cha, cũng nhờ Chúa Thánh Thần, mà thánh hóa của lễ chúng con dâng hiến Cha đây, để trở nên Mình và Máu Đức Giêsu Kitô, con Cha, Chúa chúng con" (Kinh Nguyện Thánh Thể III).

– "Lạy Cha, xin cho Chúa Thánh Thần đoái thương thánh hóa những của lễ này, để biến thành Mình và Máu Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con" (Kinh Nguyện Thánh Thể IV).

Chúa Thánh Thần làm cho Chúa Kitô hiện diện thực sự giữa chúng ta, trong hình bánh và rượu. Điều đó không có nghĩa là Đức Kitô không hiện diện thực sự bằng những cách khác, như hiện diện qua lời Kinh Thánh, hiện diện trong Giáo hội, hiện diện nơi những người nghèo khổ, hiện diện giữa hai hoặc ba người họp nhau cầu nguyện (Mt 18, 20). Tất cả những cách hiện diện đó đều là hiện diện thực. Có điều khác là: Đức Kitô không đồng hóa với lời Kinh thánh, Lời Kinh thánh được đọc lên không là bản thân Đức Kitô; Đức Kitô cũng không đồng hóa với người nghèo, vì người nghèo không là bản thân Đức Kitô, dù Ngài đã nói: "Ta đói các ngươi cho ăn, Ta khát các ngươi cho uống…" (Mt 25, 35- 36). Trái lại nơi Bí Tích Thánh Thể, sau Lời Truyền Phép, bánh và rượu là Đức Kitô, là bản thân Ngài, là bản thể Ngài, là Mình và Máu Ngài. Trong Bí Tích Thánh Thể, sự hiện diện của Đức Kitô có một chiều sâu hữu thể mà không nơi nào có. Sự hiện diện đích thực và đặc biệt này của Đức Kitô là kết quả của một sự thay đổi mà tác động thay đổi chính là công việc của Chúa Thánh Thần làm khi linh mục đọc Lời Truyền Phép. (x.simonhoadalat.com, Tặng phẩm Thần Linh, ĐGM Bùi Văn Đọc).

Bí Tích Thánh Thể là sáng kiến của tình yêu. Tình yêu luôn có những sáng kiến bất ngờ và kỳ diệu. “Thiên Chúa đã yêu thế gian nỗi ban chính Con Một…” (Ga 3, 16) và Con Một là Chúa Giêsu đã yêu cho đến cùng, đã lập Bí tích Thánh Thể để ở với con người luôn mãi.

Bông lúa và trái nho là những sản phẩm thông thường và cần thiết nhất mà ruộng đất cống hiến cho con người. Bánh và rượu có thể tầm thường, nhưng lại là những gì gần gũi và cần thiết nhất cho cuộc sống con người hàng ngày. Chúa Giêsu đã muốn trở nên những gì cần thiết và gần gũi đó. Người muốn bánh và rượu trở nên thịt máu của Người. Từ bông lúa bị nghiền nát, từ chùm nho bị ép, nghĩa là từ cuộc khổ nạn và cái chết trên Thập Giá, Chúa Giêsu đã trở thành tấm bánh, thành ly rượu đem lại sự sống đời đời cho nhân loại. Vật chất đã trở thành biểu tượng cho sự hiện diện thần linh.

Trước tình yêu bao la của Thiên Chúa, thánh Phaolô trong bài đọc 2 khuyên các tín hữu: “Trong mọi hoàn cảnh và mọi sự, hãy nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta mà cảm tạ Thiên Chúa là Cha”, đồng thời: “Hãy sống như người khôn ngoan, biết tận dụng thời gian hiện tại…hãy tìm hiểu đâu là ý Chúa…hãy thấm nhuần Thần Khí”. Ý Thiên Chúa muốn chúng ta sống yêu thương như Chúa Giêsu Kitô đã yêu thương.

Mình và Máu Chúa Kitô là hồng ân vô giá, chúng ta đón nhận để có sự sống thần linh của Chúa. Tham dự Thánh Lễ tích cực, trọn vẹn là cách tốt nhất thể hiện lòng yêu mến Chúa. Thỉnh thoảng trong ngày, trong tuần, chúng ta nên quỳ gối trước Thánh Thể, chúng ta có thể học được nhiều điều từ Bí Tích Tình Yêu.

LM Giuse Nguyễn Hữu An

Thịt Ta là của ăn

Thịt Ta là của ăn

Nói đến máu thịt là nói đến những gì thâm sâu nhất trong con người. Thâm sâu vì máu thịt chính là sự sống. Thâm sâu vì máu huyết thuộc hệ di truyền. Ta thường nói: máu huyết của cha, thịt xương của mẹ. Yếu tố “gen” là thứ sâu xa trong bản tính con người. Là lực lượng âm thầm điều hướng định mệnh con người. Như thế máu thịt không những làm thành con người thể lý bên ngoài mà còn làm thành con người ở chiều sâu tâm sinh lý nữa.

Máu thịt là thứ thiết thân nhất trong con người. Thiết thân vì nó gắn bó chặt chẽ với bản thân ta, gắn bó với sự sống của ta. Lấy nó ra khỏi con người thì đau đớn lắm. Thiết thân vì ta yêu mến nó. Yêu máu thịt của mình cũng như yêu mạng sống mình là một điều hết sức tự nhiên.

Hôm nay khi nói ban Máu Thịt cho chúng ta, Chúa Giêsu ban cho ta những gì thâm sâu nhất trong bản thân Người. Người không chỉ ban Máu Thịt mà còn ban cho ta cốt lõi của bản tính Thiên Chúa. Thánh Gioan Tông đồ định nghĩa: “Thiên Chúa là tình yêu”. Khi ban cho ta Máu Thịt, Chúa Giêsu ban cho ta chính tình yêu của Người.

Khi ban Máu Thịt cho ta, Chúa Giêsu phải chịu đau đớn. Mạng sống là quý nhất. Nhưng Người yêu ta còn hơn yêu mạng sống của mình. Vì thế, Người hiến mạng sống cho ta như lời Người nói: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình”. Mạng sống là thiết thân. Nhưng đối với Người, ta còn thiết thân với Người hơn cả mạng sống của Người nữa. Người chịu tiêu hủy mình đi để trở nên thiết thân với ta. Khi hiến mình làm lương thực, Người chấp nhận chịu nghiền tán, chịu đớn đau để trở thành thịt máu của ta, để trở thành thiết thân với ta, đến nỗi ta không thể tách Người ra khỏi ta được nữa. Thật là một tình yêu lạ lùng. Thật là một sáng kiến tuyệt vời.

Khi ban Mình Máu Thánh cho ta, Chúa Giêsu mong ước ta sống kết hiệp mật thiết với Người. Khi chịu lấy Mình máu Thánh Chúa thì Chúa ở trong ta và ta được ở trong Chúa. Đây là một biến đổi sâu xa. Chúa Giêsu đã làm người để ở với ta, làm tấm bánh để ở lại trong ta. Chúa mong ước ta ở lại trong Chúa. Vì thế khi rước lễ, ta phải biến đổi đời sống cho xứng đáng và phù hợp với Chúa. Ở trong Chúa không phải là ở trong không gian vật lý nhưng ở trong không gian thiêng liêng, trong ảnh hưởng của Chúa, trong tình yêu của Chúa, trong lề luật của Chúa, trong tinh thần của Chúa. Như thế ở trong Chúa có nghĩa là sống như Chúa, suy nghĩ như Chúa, hành động như Chúa, yêu thương như Chúa.

Khi mời gọi ta đến kết hiệp với Người, Chúa mong muốn cho ta được sống. Chúa chính là nguồn mạch sự sống. Ở trong Người là ở trong sự sống. Kết hiệp với Người là kết hiệp với sự sống. Sống nhờ Người là hít thở sự sống của Người, hấp thu sự sống của Người. Người là sự sống vĩnh cửu, sự sống sung mãn, sự sống hạnh phúc. Được sống bằng sự sống của Người ta sẽ được sự sống dồi dào, hạnh phúc không bao giờ tàn phai.

Lạy Chúa, xin cho con hiểu biết, yêu mến và sống bí tích Thánh Thể trong cuộc đời con. Amen.

GỢI Ý CHIA SẺ

1) Bạn hiểu thịt máu có ý nghĩa gì?

2) Chúa ban Thịt Máu Chúa cho ta. Điều này có ý nghĩa gì?

3) Thế nào là ở trong Chúa? Muốn ở trong Chúa bạn phải làm gì?

4) Thế nào là sống nhờ Chúa? Muốn sống nhờ Chúa bạn phải làm gì?

ĐTGM Ngô Quang Kiệt

Bánh Hằng Sống

Bánh Hằng Sống

Nhà văn James Colaianni ghi lại một chuyện như sau:

Một gia đình nghèo khó nọ ở một làng thuộc nước Nam Tư đã định tâm di cư đến nước Hoa Kỳ. Gia đình này gồm ba mẹ, một em bé trai, và bốn em gái nhỏ. Trước khi đi, những người thân thuộc đã cho gia đình đó những món quà đơn sơ như bánh mì và một vài cục phó mát.

Ngày họ lên tàu, họ rất ngỡ ngàng với những cảnh ở thế giới bên ngoài. Ngày đó là một ngày mùa đông giá lạnh, nên sau khi lên tàu, họ liền chui xuống chỗ ngồi hạng ba ở gầm tàu. Họ đã ở đó và ăn những ổ bánh mì mà những người thân đã tặng cho họ lúc họ rời Nam Tư. Họ cố gắng ăn ít bao nhiêu có thể hầu có đủ lương thực cho chuyến đi đến Hoa Kỳ.

Ngày cuối cùng của cuộc hành trình, em bé trai cảm thấy mệt mỏi nên em đã xin phép ông bố để đi lên trên boong tàu nhìn ngắm cảnh vật.

Sau khi em bé đã đi cả một tiếng đồng hồ mà không thấy trở về, ông bố cảm thấy lo và đi lên boong tàu để kiếm em. Ông bố đã tìm thấy em bé đang ngồi trong một cái nhà cơm thật thịnh soạn và đang ngồi tại một cái bàn với đầy đủ đồ ăn thịt rau và trái cây.

Khi nhìn thấy như vậy, tim ông bố như bị ngừng đập. Trong tâm trí, ông đang nghĩ ra cái cảnh khi vừa đặt chân đến nước Hoa Kỳ, ông sẽ phải vô trong tù bởi vì ông quá nghèo không đủ tiền để trả cho những thức ăn mà người con trai của ông đang ăn.

Khi người con trai nhìn thấy bố mình hoảng hồn như thế liền nói: "Bố ơi, đừng sợ, bữa ăn này không mất tiền. Trong khi chúng ta ở dưới gầm tàu ăn uống thanh đạm thì mọi người trên tàu này đều ăn uống thả dàn như thế này. Các món ăn này đã được tính cả vào trong vé tàu của mình rồi."

Trong thế giới này có biết bao nhiêu người nghèo khổ giống như gia đình nghèo khổ Nam Tư đó. Họ hành trình trong cuộc sống mà hoàn toàn không để ý rằng có một Bữa Tiệc Thần Thiêng. Đó là bữa tiệc Thánh Thể và nó đã được tính vào vé của cuộc sống.

Chúa Giêsu đã nói đến bữa tiệc thần diệu này trong bài Phúc Âm hôm nay như sau: "Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là Thịt Ta, để cho thế gian được sống" (Gn 6:51).

Sự khác biệt giữa Bánh Hằng Sống và bánh ăn thường thì vượt xa vời vợi. Khi chúng ta ăn bánh thường, bánh ấy sẽ trở nên thân xác chúng ta. Nhưng khi chúng ta ăn Bánh Trường Sinh thì hiệu quả khác biệt. Bánh ấy không trở nên thân xác chúng ta, nhưng chúng ta trở nên Bánh Trường Sinh. Bánh ấy sẽ biến đổi chúng ta thành Thân Mình Chúa Kitô. Và đó chính là lý do tại sao khi chúng ta ăn bánh ấy, chúng ta sẽ được sống đời đời. Nếu chúng ta dành ra một đôi phút để nghĩ về mầu nhiệm kỳ diệu này, chúng ta sẽ cảm thấy rất ngạc nhiên về món quà rất quí giá này.

Thật là một điều bất hạnh khi phải hành trình trong cuộc sống mà không biết gì đến món quà rất quí giá này. Thật là một điều bất hạnh cho những ai đang đi trên đường đời mà không biết gì đến Bữa Tiệc Thần Diệu đi chung với cái vé cuộc đời.

Tuy nhiên, còn đau thương hơn nữa là có những người đi trên đường đời biết đến Bữa Tiệc Thần Diệu, nhưng coi thường bữa tiệc này và không biết ơn Đấng ban cho chúng ta Bữa Tiệc Thánh ấy. Có khi chúng ta lãnh nhận Mình Thánh theo một thói quen và chúng ta khinh thường Mình Thánh. Chúng ta đã không còn biết tôn kính Mình Thánh và sự thiếu kính trọng đó đã được bộc lộ qua các hành động của chúng ta.

Chúng ta hãy xét xem chúng ta có biết cầu nguyện trước khi và sau khi rước Chúa không? Điều gì đã ở trong trí óc của chúng ta trước và sau khi rước Chúa? Chúng ta có cầu nguyện với Ngài như là một người bạn không? Chúng ta có cám ơn Ngài, xin Ngài tha thứ những lỗi lầm, và nói với Ngài những khó khăn của chúng ta không?

Cái gia đình Nam Tư nghèo khổ trong câu truyện trên thật là tội nghiệp, bởi vì đã đi hết chuyến vượt đại dương mà không biết rằng cái vé tàu bao luôn cả phần ăn nữa. Và còn tội nghiệp hơn nữa cho một số người trải qua đường đời mà không biết gì đến Bữa Tiệc Thánh đến với họ cùng với cái vé cuộc đời.

Sưu tầm