Sinh hoạt Thượng HĐGM thế giới về giới trẻ

Sinh hoạt Thượng HĐGM thế giới về giới trẻ

Ban thông tin của Thượng HĐGM và cả một số nghị phụ phổ biến những tin tức, ý kiến hoặc lập trường về các vấn đề đang được công nghị GM thế giới hiện nay bàn luận. Sau đây là một số ý kiến nổi bật được dư luận chú ý.

 Ý kiến: truyền chức LM cho người có gia đình

 Đức Cha Jean Kockerols, GM phụ tá Tổng giáo phận Bruxelles bên Bỉ, đã trình bày lập trường của HĐGM nước này, đề nghị Giáo Hội truyền chức linh mục cho những người có gia đình. Trong bài phát biểu về ơn gọi của người trẻ, Đức Cha Kockerols nói:

 ”Có một ơn gọi Kitô, là ơn gọi khi chịu phép rửa tội, và có các ơn gọi khác cụ thể hóa ơn gọi nguyên thủy ấy, và tôi xin kết luận: ”Tôi xác tín rằng một số người trẻ, đã kín múc trong ơn gọi bí tích rửa tội lời kêu gọi dấn thân trong hôn nhân, nhưng họ sẵn lòng thưa ”này con đây” nếu Giáo Hội gọi họ vào sứ vụ linh mục”.

 Cha Tommy Scholtes, dòng Tên, Phát ngôn viên của HĐGM Bỉ, cho biết Đức Cha Kockerols đã đệ trình trước văn bản bài phát biểu của ngài cho các GM Bỉ và bài phát biểu ấy thực sự được làm nhân danh HĐGM Bỉ. Cha Tommy giải thích thêm rằng việc truyền chức LM cho những người nam có gia đình có thể là một câu trả lời cho cuộc khủng hoảng ơn gọi xảy ra khắp nơi trên thế giới. Cha nói: ”Việc truyền chức LM cho những người nam có gia đình không phải là giải pháp duy nhất cho cuộc khủng khoảng ơn gọi, vì đây cũng là một vấn đề sự đáng tín nhiệm của đức tin trong thế giới ngày nay. Chúng ta biết rằng nơi thế giới Tin Lành và Chính Thống trong đó các mục tử có thể là những người kết hôn, họ cũng gặp khó khăn trong việc tìm những ngừơi trẻ chấp nhận việc phục vụ này dành cho Giáo Hội”.

 Đưa phụ nữ vào các vai trò lãnh đạo Giáo Hội

 Một đề nghị khác thường đã được ĐHY Reinhard Marx, TGM Munich, Chủ tịch HĐGM Đức, đề ra: ĐHY kêu gọi Giáo Hội hãy để phụ nữ tham gia vào các cấp độ lãnh đạo Giáo Hội, từ giáo phận, đến HĐGM và cả Vatican. Ngài nhận định rằng tại Vatican chưa có phụ nữ nào được tham gia vào các vị trí lãnh đạo.

 Trong bài tham luận tại phiên họp khoáng đại sáng ngày 11-10-2018 và được chính HĐGM Đức phổ biến sau đó, ĐHY Marx nói ”chúng ta phải thực sự muốn và thi hành việc thăng tiến phụ nữ. Người ta có cảm tưởng Giáo Hội, trong những gì liên hệ tới quyền bính, xét cho cùng, đó là Giáo Hội của nam giới. Cần vượt thắng cảm tưởng đó trong Giáo Hội hoàn vũ và cả tại Vatican, chẳng vậy các thiếu nữ sẽ chẳng được những cơ may thực sự. Đây là lúc cần phải hành động như vậy”.

 Theo ĐHY, đưa phụ nữ vào các vị trí lãnh đạo trong Giáo Hội sẽ góp phần phá vỡ cái vòng khép kín của giáo sĩ. ĐHY cho biết cách đây 5 năm, các GM Đức đã quyết định để phụ nữ tham gia vào các công tác lãnh đạo Giáo Hội về thần học và mục vụ.

 ĐHY Marx cũng là thành viên Hội đồng 9 HY Cố vấn của ĐTC. Trong một cuộc phỏng vấn cách đây ít lâu, ĐHY tiết lộ là đã cố gắng đẩy mạnh việc bổ nhiệm phụ nữ vào các vai trò lãnh đạo tại Tòa Thánh, nhưng đề nghị này không được tiến hành nhanh như ngài mong muốn.

 Các ý kiến và đề nghị khác:

 Có nghị phụ nêu vấn đề: nhiều ngừơi ngày nay, đặc biệt là người trẻ, không lãnh nhận bí tích giải tội nữa và vì thế, cần có một nền mục vụ đúng đắn, có thể giúp người trẻ ý thức đầy đủ và phong phú về việc cử hành bí tích giải tội.

 Đẩy mạnh mục vụ giới trẻ

 Để đẩy mạnh việc mục vụ giới trẻ, có nghị phụ đề nghị mỗi đơn vị của Giáo Hội, như giáo phận, nên thiết lập một Văn phòng về giới trẻ để mang lại năng động cho việc mục vụ giới trẻ. Người trẻ là hiện tại và tương lai của Giáo Hội.

 Nhiều nghị phụ khác lưu ý rằng thách đố hiện nay là: trong lúc Giáo Hội đang bị khủng hoảng về uy tín do những gương mù gương xấu, những lạm dụng và chia rẽ nội bộ gây ra, người ta bị cám dỗ muốn xây dựng một Giáo Hội hủy bỏ lo âu và muốn sống một cách chắc chắn và rõ ràng. Nguy cơ là mong muốn một thế hệ người trẻ ”cứng rắn và tinh tuyền” tưởng mình biết mọi câu trả lời. Nhưng Giáo Hội được kêu gọi thức tỉnh tâm hồn và các bắp cơ của mình. Từ đó, các nghị phụ kêu gọi suy tư về việc đào tạo trong các chủng viện và cần giảng dạy về sự phân định.

 Giúp người trẻ trưởng thành về tình yêu và chuẩn bị hôn nhân

 Trong các bài phát biểu tự do, có nghị phụ nhắc nhở rằng khi bàn về việc đồng hành giúp người trẻ trưởng thành về tình yêu, qua việc học tập và chuẩn bị hôn nhân. Nhưng người ta nhận thấy về vấn đề này Giáo Hội và các mục tử không có khả năng và có một sự thiếu hiểu biết và thiếu trách nhiệm.

 Mặt khác không thể thu hẹp sự dịu dàng của tình yêu mãi mãi vào một thứ ”giáo sĩ hóa hôn nhân”, vào những lễ nghi chính thức mà không để ý đến sự trưởng thành. Tóm lại cần một thời gian chuẩn bị, và học hỏi vì tình yêu là điều lớn lao đến độ không thể bán rẻ như một món hàng.

 Đáp ứng và hướng dẫn người trẻ cầu nguyện

 Sau cùng có những nghị phụ kêu gọi làm sao để người trẻ say mê Chúa Giêsu, khám phá nơi Chúa chân lý của cuộc sống. Trước tiên là cầu nguyện và đặc biệt là việc Chầu Mình Thánh Chúa. Sau đó là sự tiếp xúc với Chúa Giêsu động chạm đến thân mình Chúa trong nhân tính của ngài, trong các vết thương thể lý và tinh thần của những người đồng lứa tuổi.

 Có nhiều nghị phụ nhận thấy về kinh nguyện, cần giúp người trẻ ý thức và cầu nguyện với họ, vì rất nhiều người trẻ không thấy cha mẹ hoặc những người thân trong gia đình cầu nguyện. Nhiều ngừơi trẻ muốn được dạy về các cầu nguyện. Các bạn trẻ rất nhạy cảm đối với việc huấn luyện về linh đạo. Theo một dự thính viên, Jonathan Lewis người Mỹ, sự thiếu những linh hướng là một trong những nguyên nhân chính tạo nên sự khủng hoảng đức tin.

 Một nghị phụ khác nhấn mạnh rằng đừng tạo nên một Giáo Hội cho người trẻ, nhưng trái lại cần tìm lại sự tươi trẻ của Giáo Hội. Chúng ta đã đánh mất ngọn lửa truyền giáo. Cũng có nghị phụ cảnh giác đừng chiều theo cám dỗ thuần hóa người trẻ, vì sự lo âu của người trẻ là một điều phong phú cho Giáo Hội.

 Ủy ban soạn Văn kiện chung kết

 Ngày 10-10-2018, danh tánh của 12 thành viên Ủy ban soạn Văn kiện chung kết đã được công bố, gồm 4 vị thuộc Ban điều hành Công nghị GM này, 5 vị đại diện 5 châu do các nghị phụ bầu lên và 3 vị do ĐTC bổ nhiệm. Đại diện cho Á châu là ĐHY Oswald Gracias, TGM giáo phận Mumbai, Chủ tịch HĐGM Ấn độ và là thành viên Hội đồng 9 HY cố vấn của ĐTC về việc cải tổ giáo triều.

 Nhiệm vụ Ủy ban này là soạn dự thảo Văn kiện để đưa ra bỏ phiếu trong các phiên khoáng đại của Thượng HĐGM, tu chính và đi tới bản văn sẽ được bỏ phiếu chung kết vào ngày thứ bẩy, 27-10 tới đây.

 Về việc soạn tài liệu chung kết của Thượng HĐGM này, trong phiên họp ngày 10-10, cử tọa nhiệt liệt vỗ tay khi một nghị phụ cảnh giác chống lại nguy cơ soạn ra một ấn bản mới về tài liệu làm việc. Các nghị phụ được mời gọi bỏ phiếu chấp nhận những sửa chữa Tài liệu làm việc đã được các nghị phụ trong các nhóm đề ra. Nhất là làm sao để Thượng HĐGM này đừng làm thất vọng những người trẻ đã góp phần chuẩn bị tài liệu.

 Hai GM Trung Quốc không ở tới cuối Thượng HĐGM

 Trong một cuộc họp báo, Ông Bộ trưởng truyền thông Paolo Ruffini, cũng là trưởng ban thông tin của Thượng HĐGM hiện nay cho biết: hai GM Trung Quốc, Đức Cha Gioan Baotixita Dương Hiểu Đình (Yang Xaoting) và Giuse Quách Kim Tài (Guo Jincai) không ở lại Roma cho đến khi bế mạc Thượng HĐGM. Ông Ruffini giải thích rằng ”Không có gì là lạ, và cũng không có sự thay đổi chương trình nào. Ngay từ đầu người ta đã biết là 2 GM Trung Quốc sẽ không ở lại cho đến cuối Thượng HĐGM, và cũng vì lời mời tham dự đến sau khi có hiệp định tạm thời được ký ngày 22-9 giữa Tòa Thánh và Trung quốc. Nói đúng hơn hai GM Trung Quốc đã ”gia hạn việc lưu lại Roma này”, vì đối với bất kỳ GM nào, ở ngoài giáo phận một tháng là một vấn đề và các bị không ở lâu được” Rei tong hop)

Giuse Trần Đức Anh OP

Các nữ tu truyền giáo thuộc Hội dòng Thánh Tâm Chúa Giêsu: thúc đẩy quyền của các cộng đoàn bản địa và loan báo Tin Mừng bằng ngôn ngữ của họ

Các nữ tu truyền giáo thuộc Hội dòng Thánh Tâm Chúa Giêsu: thúc đẩy quyền của các cộng đoàn bản địa và loan báo Tin Mừng bằng ngôn ngữ của họ

Các nữ tu truyền giáo thuộc Dòng Thánh Tâm Chúa Giêsu hiện diện tại cộng đồng Shipibo-Konibo, ở huyện Yarinacocha, thuộc tỉnh Ucayali của Peru từ 41 năm qua. Sự hiện diện của các nữ tu cho toàn bộ người Shipibo-Konibo và đặc biệt cho các gia đình để hiểu biết sâu sắc về giá trị truyền thống của nhóm dân tộc này, cũng như tích cực bảo vệ quyền văn hóa và môi trường của họ.

Các nữ tu giao tiếp và cử hành các nghi lễ phụng vụ bằng ngôn ngữ Shipibo. Sơ Amparo Zaragoza Castello, một trong ba nữ tu đang hiện diện cùng với họ nói: “Đối với chúng tôi, tầm nhìn của họ đối với thế giới – thậm chí ngay cả khi chúng tôi không hoàn toàn biết nó – chưa bao giờ là một vấn đề khi nói đến việc rao giảng Tin Mừng, bởi vì ngay từ đầu chúng tôi đã cố gắng tôn trọng và hội nhập văn hóa của họ theo những chỉ dẫn của Công đồng Vatican II; đồng thời bắt đầu từ việc hội nhập văn hóa, chúng tôi chia sẻ và công bố Tin Mừng của Chúa Giêsu”.

Nói về công việc truyền giáo của mình, nữ tu Zaragoza cho biết rằng điều này “đòi hỏi những khoảnh khắc mạnh mẽ của việc từ chối đối với chúng tôi, chứ không phải bởi những người mà chúng tôi cùng đồng hành, nhưng từ các cá nhân và xã hội, mà trong nhiều năm, đã cố gắng sở hữu sự phong phú về văn hóa và những nguồn tài nguyên của lãnh thổ”.

Là một phần trong sự dấn thân truyền giáo của mình, Hội dòng khuyến khích các quyền của những người Shipobo-konibo, giúp họ bảo vệ lãnh thổ của họ và cố gắng nghiên cứu về luật bảo vệ họ. Sơ Zaragoza nhấn mạnh rằng các nữ tu luôn cố gắng ghi nhớ những gì Tông Huấn Evangelii Nuntiandi nói ở số 31: “Giữa việc Phúc Âm hóa và việc thăng tiến con người, tức phát triển và giải phóng, có những mối liên hệ sâu xa thực sự. Liên hệ có tính cách nhân văn, bởi vì con người cần được Phúc Âm hóa không phải là một hữu thể trừu tượng nhưng gắn liền với những vấn đề xã hội và kinh tế. Liên hệ có tính cách thần học, bởi vì chúng ta không thể tách rời bình diện Sáng tạo khỏi bình diện Cứu chuộc; thật thế, ơn cứu chuộc cũng đạt tới những hoàn cảnh rất cụ thể của sự bất công cần phải chấm dứt và sự công bình phải tái lập. Bác ái là liên hệ tiêu biểu nhất của Tin Mừng: Thực vậy, làm sao có thể loan truyền điều răn mới mà không làm phát triển sự lớn mạnh đích thực của con người trong công lý và hòa bình? Cần phải nhắc lại rằng không thể chấp nhận quan niệm cho rằng: “Việc Phúc Âm hóa có thể hoặc phải khinh thường những vấn đề hết sức quan trọng và sôi nổi nhất hiện nay, liên quan đến công lý, giải phóng, phát triển và hòa bình trong thế giới. Nếu để tình trạng đó xảy ra, tức là không biết đến giáo lý Tin Mừng về tình yêu đối với tha nhân đang đau khổ hoặc thiếu thốn”.

Chính vì vậy sơ Zaragoza khẳng định: “Do đó, việc loan báo Tin Mừng và việc hình thành của cộng đồng Kitô hữu phải luôn luôn đi kèm với việc giúp đỡ cho các cuộc đấu tranh của họ, trên tất cả để được công nhận cá nhân và như một nhóm sở hữu trái đất, ghi nhớ rằng vai trò của chúng tôi là cùng đi và tư vấn cho họ, không chỉ đạo họ”.

Một trong những thách thức chính phải đối diện với tư cách là người truyền giáo, theo nữ tu Tây Ban Nha, là "biết cách tránh cú sốc văn hóa, nhưng để đảm bảo rằng có thể làm giàu lẫn nhau và từ đây nảy sinh một cái gì đó mới và phong phú cho cả hai nền văn hóa".

Người dân Shipibo-Konibo thuộc một trong 12 dân tộc bản địa có mặt tại khu vực rừng Peru. Hiện nay, nhóm  này có hơn 30 nghìn người, phân bố trên 226 cộng đồng, họ sống chủ yếu trên bờ sông Ucayali. Họ là một trong những dân tộc lâu đời nhất của khu vực của Amazon Peru. Văn hóa bản địa của họ được thể hiện trong việc áp dụng các thực hành, nguyên tắc tư tưởng và triết học được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác dưới dạng các quy tắc của cuộc sống và kiến thức truyền thống, cùng với kỷ luật nghiêm ngặt cho tất cả các gia tộc. Sự xâm nhập của chủ nghĩa thực dân làm thay đổi lối sống và sự tồn tại của người dân. Họ bắt đầu bị phân biệt chủng tộc và bóc lột tài nguyên thiên nhiên bừa bãi và trở thành nô lệ. Đã có những mâu thuẫn sắc tộc để bảo vệ các nguồn tài nguyên thiên nhiên cần thiết cho sự sống còn và sự thống trị của các vùng lãnh thổ do các dân tộc khác nhau ở Amazon tạo ra.

Các tu sĩ dòng Phanxicô và dòng Tên là những nhà truyền giáo Công giáo đầu tiên tiếp xúc với cộng đồng này trong thời kỳ thuộc địa. Và ngày nay sự hiện diện của các nữ tu truyền giáo thuộc Dòng Thánh Tâm Chúa Giêsu thực sự là một điều cần thiết cho việc hiểu biết sâu sắc về giá trị truyền thống của nhóm dân tộc này, cũng như tích cực bảo vệ quyền văn hóa và môi trường của họ.(Agenzia Fides 03/5/2018)

Ngọc Yến

“Ngón trỏ bàn tay phải”. Hồi ký của cha Luigi Ginami, truyền giáo ở Kenya

“Ngón trỏ bàn tay phải”. Hồi ký của cha Luigi Ginami, truyền giáo ở Kenya

Cửa lên máy bay cho chuyến bay từ Roma đến Amsterdam sắp sửa đóng. Tôi cầm hộ chiếu trong tay, và tìm vé máy bay trong chiếc balô… Tôi tìm thấy nó. Thật ra tôi có 3 thẻ lên máy bay. Bay từ Roma đến Mombasa với giá chỉ 525 euro, nên tôi phải bay 18 giờ, với 3 chuyến bay. Từ Roma đến Amsterdan, rồi tối nay, từ Amsterdam đến Nairobi và ngày mai, từ Nairobi đến Mombasa.

Tôi cố nhớ xem mình đã cầm tất cả đồ đạc của mình chưa. Tôi an tâm vì tôi đã có tất cả. Tôi có thể lên máy bay. Trước mặt tôi chỉ có ít người, vì tất cả hầu như đã lên máy bay. Tôi từ từ đi tới và một cô chiêu đãi viên đón tôi với nụ cười mỉm chi. Cô ta còn trẻ, chắc chưa đến 30 tuổi. Rất xinh đẹp, trang điểm cẩn thận. Nhưng tôi không bị ấn tượng bởi sắc đẹp hay lối trang điểm của cô, mà điều đánh động tôi chính là ngón tay trỏ bàn tay phải của cô. Trước mặt tôi có hai người. Tôi quan sát cô chiêu đãi viên cầm lấy thẻ lên máy bay, rồi trả lại đuôi thẻ cho hành khách đi trước tôi. Chính lúc cô cầm lấy thẻ lên máy bay của hành khách, tôi nhìn ngón tay trỏ của cô. Có một chiếc nhẫn vàng. Tôi tò mò. Tôi là một linh mục… trí óc tôi nghĩ đến điều gì đó. Tôi dừng lại suy nghĩ vừa đến trong đầu và chú tâm vào cuộc sống hiện tại. Tôi không nhìn rõ lắm, nhưng mắt tôi sáng lên cách chính xác: đúng rồi, một chiếc nhẫn Mân côi 10 hạt. Tôi nhìn lần thứ hai và chắc chắn đúng vậy.

Cô chiêu đãi viên nhìn tôi mỉm cười, rồi nhìn vào hộ chiếu và thẻ lên máy bay của tôi… Một cách nhẹ nhàng, tôi thận trọng nắm bàn tay cô một vài giây ngắn ngủi. Trong khi nắm bàn tay được chăm sóc cẩn thận của cô, tôi nói với cô: “Cám ơn vì tấm gương đẹp tuyệt vời cô đã cho tôi thấy. Đừng bao giờ  cảm thấy xấu hổ khi tỏ cho tất cả các hành khách thấy rằng cô đeo một nhẫn Mân côi ở ngón tay. Tôi chắc chắn là cô cũng lần chuỗi Mân côi.” Cô gái trẻ đỏ mặt, nhìn xuống bàn tay mình, rôi nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi nói với cô: “Tôi là một linh mục. Tôi đang đi đến một nước Hồi giáo và tôi cảm thấy vui khi thấy rằng cô không xấu hổ khi là một Kitô hữu. Tôi đi đến trại tập trung Dadaab ở biên giới Kenya và Somalia!” Cô nói với tôi: “Thưa cha, rất nguy hiểm…. Con biết nó là gì và thật là buồn. Ở đó có cả biển người đang đau khổ. Cha cẩn thận nhé.” …

Tôi trả lời cô: “Bởi vì thế, lòng cha vui mừng khi nhìn thấy chuỗi Mân côi trên ngón tay con. Tốt lắm! Đừng bao giờ sợ tỏ ra mình là Kitô hữu. Khi con cầm các vé máy bay, con làm chứng bằng ngón tay trỏ này, con đang dạy giáo lý. Rất nhiều người, phần lớn, không biết nó, nhưng một người là đủ, một linh mục nghèo khó như cha, để nói rằng, ngày hôm nay, với một dấu hiệu nhỏ của người Kitô hữu của con, con đã làm một điều lớn lao.”

Tôi rút ra từ ngón tay tôi chiếc nhẫn Mân côi bằng nhựa màu vàng, từ Iraq, mà tôi đã chọn như bạn đồng hành của tôi. Tôi nói với cô chiêu đãi viên: “Nhìn xem! Cái này cha lấy ở một trại tị nạn cách Mosul 45 cây số. Những người dân khốn khổ ở đó cũng không xấu hổ là Kitô hữu và vì lý do này họ đã mất tất cả. Họ bị nhóm Hồi giáo ISIS đe dọa và phải rời bỏ quê quán, di tản đi nơi khác. Con không cần phải bỏ tất cả, nhưng chỉ đơn giản là can đảm tiếp tục làm điều con làm ngày hôm nay. Con hứa với cha không?”

Cô gái dịu dàng nhìn tôi và nói: “Cha ơi, cám ơn điều cha đã nói với con! Con vui vì sự khen ngợi của cha. Con lần hạt Mân côi mỗi ngày và con hứa với cha là khi cha đang bay đến Amsterdam, thì con sẽ đang đọc kinh Mân Côi cầu nguyện cho cha.” Tôi nắm chặt tay cô chiêu đãi viên và lòng tôi cảm thấy  có một sức mạnh to lớn và bình an. Tôi không cô đơn lẻ loi: rất nhiều người tốt lành cầu nguyện cho tôi…

Máy bay đang hạ cánh, tôi phải ngừng viết, tôi nghĩ đến cô chiêu đãi viên và kinh Mân Côi cô cầu nguyện cho tôi trong những giờ phút này… Chúng tôi đang rời máy bay… Một người đàn ông ở tuổi trung niên đặt tay của ông lên thành ghế trước mặt tôi, và … trên ngón tay đeo nhẫn của bàn tay phải … một nhẫn Mân côi. Tôi bắt kịp ông ta ở sân bay và lịch sự chào ông. Cả bà vợ của ông cũng có chiếc nhẫn Mân côi ở ngón tay.

Nếu bạn nhìn kỹ xung quanh mình, có nhiều đức tin hơn bạn tưởng. Hãy tìm kiếm đức tin, vì nó không bày tỏ ra, nó khiêm nhường và kín đáo, nhưng lại có hiệu quả tuyệt vời: đó là chứng ta. Hôm nay, khi đang trên đường bay đến Amsterdam, tôi đã học được tất cả điều này. Chỉ là một vài giờ hành trình…. (VoltiDiSperanza 7 Joe 13-16)

Hồng Thủy

Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức mừng sinh nhật 90 theo truyền thống Bavaria

Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức mừng sinh nhật 90 theo truyền thống Bavaria

Vatican – Chiều thứ hai 17/04, Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI đã mừng sinh nhật thứ 90 trong vườn của đan viện Mater Ecclesiae, nơi ngài đang nghỉ hưu.

Một nhóm đông “các bạn vùng Bavaria” (nơi sinh của ngài ở nước Đức) đã cùng hiện diện mừng sinh nhật với ngài; trong đó có Đức ông Georg Ratzinger – anh của ngài, ông thủ tướng và thống đốc bang Bavaria .

Dưới ánh nắng mặt trời Roma, Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức đã uống ly bia lớn và nghe nhạc truyền thống vùng Bavaria.

Hôm thứ 4 Tuần Thánh, Đức Phanxicô đã đến thăm và chúc mừng Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức tại đan viện nhân lễ Phục sinh và sinh nhật thứ 90 của ngài.

Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức sinh ngày 16/04/1927, tại bang Bavaria, miền nam nước Đức. Ngài từ nhiệm vào năm 2013. (RV 18/04/2017)

Hồng Thủy

Sức mạnh lớn nhất của Giáo hội ngày nay ở nơi các Giáo hội nhỏ bị bách hại

Sức mạnh lớn nhất của Giáo hội ngày nay ở nơi các Giáo hội nhỏ bị bách hại

Sức mạnh lớn nhất của Giáo hội ngày nay ở nơi các Giáo hội nhỏ bị bách hại. Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói như thế trong Thánh lễ tại nhà nguyện thánh Marta sáng hôm nay. Quảng diễn đoạn thư gửi tín hữu Do thái chương 11, mời gọi nhớ đến tất cả lịch sử của dân Chúa, Đức Thánh Cha nhấn mạnh đến các vị tử đạo. Ngài nhận định rằng ngày nay có nhiều vị tử đạo hơn là trong những thế kỷ đầu tiên; truyền thông không nói đến điều này vì nó không gây chú ý. Ngài mời gọi nhớ đến sự đau khổ mà các vị tử đạo phải chịu.

“Không có ký ức thì không có hy vọng.” Chương 11 của thư gửi tín hữu Do thái mà chúng ta nghe trong phụng vụ Lời Chúa những ngày này nói về ký ức. Trên tất cả là “ký ức về sự vâng lời”, ký ức về sự vâng lời của bao nhiêu người, bắt đầu từ Abraham, người đã vâng phục, rời quê nhà mà không biết mình sẽ đi đâu. Đặc biệt, bài đọc I hôm nay nói về hai ký ức. Ký ức về những hành động vĩ đại của Thiên Chúa, được thực hiện bởi Ghít-ôn, Ba-rắc, Sam-sôn, Đavít. Đức Thánh Cha nói: “Rất nhiều người đã làm những việc vĩ đại trong lịch sử của Israel.”

Ngày nay có nhiều vị tử đạo hơn là trong những thế kỷ đầu tiên; truyền thông không nói đến điều này vì nó không gây chú ý

Đức Thánh Cha nói tiếp rằng có một nhóm thứ 3 được nhớ đến, đó là “Ký ức về các vị tử đạo”. Các ngài là những người đã chịu đau khổ và hy sinh mạng sống như Chúa Giêsu, họ đã chịu đánh đòn tra tấn, bị giết vì gươm giáo. Giáo hội thât sự là “dân tộc này của Thiên Chúa”, “tội lỗi nhưng vâng phục”, “thực hiện những điều lớn lao và cũng làm chứng về Chúa Giêsu Kitô cho đến tử đạo.” Ngài nói: “các vị tử đạo là những người làm cho Giáo hội tiến bước, là những người nâng đỡ Giáo hội, họ đã trợ giúp và ngày nay vẫn nâng đỡ Giáo hội. Và ngày nay có nhiều vị tử đạo hơn trong các thế kỷ đầu tiên. Truyền thông không nói đến điều này vì nó không gây chú ý, nhưng rất nhièu Kitô hữu trên thế giới ngày nay được chúc phúc bởi vì bị bách hại, sỉ nhục, tù đày. Có nhiều vị trong các nhà tù, chỉ để vác Thánh giá và tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô” Đây là vinh quang của Giáo hội và sự trợ lực của chúng ta và cũng là sự khiêm hạ của chúng ta: chúng ta những người có tất cả, tất cả dường như dễ dàng đối với chúng ta và nếu chúng ta thiếu điều gì thì chúng ta sẽ than van… Nhưng chúng ta nghĩ đến các anh chị em mà ngày này, nhiều hơn những thế kỷ đầu rất nhiều, đang chịu tử đạo!” Đức Thánh Cha nói tiếp: “Tôi không thể quên chứng tá của Linh mục và nữ tu ở nhà thờ chánh tòa Tirana: năm này qua năm khác ở trong tù, bị lao động cưỡng khổ sai, hạ nhục,”, đối với họ nhân quyền không tồn tại.

Sức mạnh lớn nhất của Giáo hội ngày nay ở nơi các Giáo hội nhỏ bị bách hại

 Đức Thánh Cha nhắc nhở: “Và cả chúng ta, thật đúng và chính đáng, chúng ta thỏa mãn khi chúng ta thấy Giáo hội có một hành động vĩ đại, có sự thành công to lớn, các Kitô hữu tỏ mình ra… Và điều này thật đẹp. Đây là sức mạnh? Đúng, nó là sức mạnh. Nhưng sức mạnh lớn nhất của Giáo hội ngày nay ở nơi các Giáo hội nhỏ bị bách hại, bé nhỏ, với ít ỏi dân chúng, bị bách hại, các Giám mục của họ bị giam tù. Đây là vinh quang của chúng ta ngày nay, đây là vinh quang của chúng ta và sức mạnh của chúng ta ngày nay.”

Máu các thánh tử đạo là hạt giống nảy sinh các Kitô hữu

“Một Giáo hội không có các vị tử đạo – tôi dám nói rằng – là một Giáo hội không có Chúa Giêsu. Đức Thánh Cha đã khẳng định như thế và mời gọi cầu nguyện “cho các vị tử đạo của chúng ta đang đau khổ rất nhiều,” “cho các Giáo hội không được tự do để diễn tả chính mình”: “họ chính là niềm hy vọng của chúng ta.” Ngài nhắc lại lời của văn sĩ cổ xưa đã viết: “Máu của các Kitô hữu, máu các vị tử đạo, là hạt giống của các Kitô hữu.” Ngài kết thúc: “Họ cùng với các vị tử đạo của họ, chứng từ của họ, với sự đau khổ của họ, và cũng trao ban hiến dâng mạng sống, gieo vãi các Kitô hữu cho tương lai và cho các Giáo hội khác. Chúng ta dâng Thánh lễ này cho các vị tử đạo của chúng ta, cho những người giờ đây đang chịu đau khổ, cho các Giáo hội đau khổ, cho những người không có tự do. Và chúng ta cám ơn Chúa đã hiện diện với sức mạnh của Chúa Thánh Thần nơi các anh chị em của chúng ta ngày nay đang làm chứng cho Ngài. (SD 31/01/2017)

Hồng Thủy

Một nữ tu truyền giáo người Tây ban nha bị cướp và giết chết ở Haiti

Một nữ tu truyền giáo người Tây ban nha bị cướp và giết chết ở Haiti

Sister Isabel Sola Matas

Port-au-Prince, Haiti – Nữ tu Monica Joseph, Tổng phụ trách dòng Nữ tu Chúa Giêsu Đức Maria đã thông báo về cái chết của nữ tu Isa Solá Matas, 51 tuổi, gốc Barcelona, Tây ban nha, truyền giáo tại Haiti từ nhiều năm. Thông cáo viết: “Với sự đau buồn lớn lao, chúng tôi xin chia sẻ tin tức vừa nhận được từ Tình dòng Hoa kỳ. Nữ tu Isa Solá Matas đã bị giết ở Haiti trong một vụ cướp gần Nhà thờ Chánh tòa Port au Prince. Xin quý vị cầu nguyện cho chị Isa, cho gia đình của Chị, cho các nữ tu của chúng tôi ở Haiti, ở Hoa kỳ và Tây ban nha. Xin Chúa chúc lành cho quý vị”.

Theo tin tức thu được từ hãng tin Fides của Bộ truyền giáo, vụ sát hại đã xảy ra vào sáng ngày 2/9 giờ địa phương trong khi Chị Isa đang lái xe trên đường ở trung tâm thủ đô. Chị đã trúng 2 phát đạn, theo cảnh sát địa phương, có lẽ là từ những kể cướp, vì giỏ xách và các đồ dùng cá nhân của chị đã bị cướp.

Chị Isa đã dấn thân với những người khiêm tốn và nghèo khổ nhất của Haiti và đã thật sự sống cùng với họ sau trận động đất xảy ra năm 2010: chị giúp họ xây dựng lại nhà cửa, dấn thân như y tá và để làm dịu đi các đau khổ của những người đã bị mất tay chân trong trận động đất.

Haiti là nước nghèo nhất ở vùng Tây bán cầu, đánh dấu bởi sụ thiếu giáo dục, nghèo đói và tội phạm lan tràn. Từ lâu nước này bị tê liệt bởi một cuộc khủng hoảng chính trị và thể chế. Ngày 8/10/2010, Julien Kénord, điều hành cơ quan bác ái Thụy sĩ đã bị giết ở Port-au-Prince trong một vụ cướp. Ngày 24/4/2013, cha Richard E. Joyal, người Canada, thuộc dòng Đức Maria cũng đã bị giết trong vụ cướp tiền khi cha vừa rút từ ngân hàng. (Fides 3/9/2016)

Hồng Thủy

Các trẻ em truyền giáo giảng giải Tin mừng cho các bạn ở Adaba

Các trẻ em truyền giáo giảng giải Tin mừng cho các bạn ở Adaba

Các trẻ em truyền giáo Adaba

Adaba – Ở Etiopia vẫn còn là mùa Chay. Các công việc chuẩn bị cho lễ Phục sinh vẫn đang được tiếp tục, giống như các hoạt động của các cộng đoàn Công giáo nhỏ ở Oromia. Năm nay các Giáo hội Ki-tô theo lich Giuliano sẽ cử hành lễ Phục sinh 5 tuần sau các Giáo hội theo lịch Gregoriano, ví dụ như Công giáo Latin.

Một nhóm nhỏ các thanh thiếu niên của cộng đoàn Adaba, thuộc Phủ doãn Tông tòa Robe vẫn tiếp tục tiếp bước trên con đường truyền giáo của mình với hy vọng và lòng nhiệt thành. Được hướng dẫn bởi một Linh mục của “Hồng ân đức tin”, từ gần một năm nay, các em đã trở thành những nhà truyền giáo thật sự và cùng với vị Linh mục này, các em cũng bắt đầu rao giảng Tin Mừng cho cả cộng đoàn Herero cách Adaba khoảng vài cây số.

Các nhà truyền giáo nhỏ mang theo những cuốn sách giáo lý nhỏ với những hình ảnh để giảng  giải cho các bạn bè của mình những điều được viết trong giáo lý. Vị linh mục hướng dẫn cho biết: “Chúa nhật mùng 3 tháng 4 hôm qua, chúng tôi đã chở các em bằng 4 chiếc xe từ Adaba và Dodola đến Kofale để cử hành Năm thánh Lòng Thương xót. Sau đó chúng tôi đã cử hành Thánh lễ và dùng bữa trưa với nhau.” Cha nói thêm: “hiện giờ có khoảng 40 trẻ em và thiếu niên đang ở Herero và các em đang kết bạn với nhau. Mọi người không biết ngay cả các em thuộc tôn giáo nào, phần lớn là Chính thống giáo. Tuy nhiên các em là những nhà truyền giáo trẻ em nhiệt thành. (Agenzia Fides 4/4/2016)

Hồng Thủy OP

 

Thánh Thể – Hiến Tế

Thánh Thể – Hiến Tế

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Cha Piô, tu sĩ dòng Capucinô, ở Itala, mới được phong thánh năm 2004, là vị linh mục đầu tiên đã được in 5 dấu thánh. Ngài là linh mục và đặc ân của Ngài, do thánh chức, là ở toà giải tội và nhất là trên bàn thờ dâng lễ. Cha dâng lễ lâu đến ba tiếng rưỡi đồng hồ. Ai dự lễ do cha Piô làm đều say sưa, sốt sắng, không biết mỏi mệt. Ngài sống mầu nhiệm Chúa hiện diện trên bàn thờ trong Bí tích Thánh Thể. Sau khi dâng Mình Thánh Chúa, thảm kịch tế lễ càng diễn tiến như dưới chân Thánh Giá xưa. Mồ hôi nhỏ giọt, nước mắt dầm dề. Ngài đọc lời truyền phép như một người đang hấp hối, đau khổ tột độ. Ngài cầm Mình Thánh giơ lên, những đường máu từ từ rơi theo dấu ngón tay. Rồi ngài hớn hở như được thấy Chúa. Ai không tin sự hiện diện của Chúa trong hình bánh hình rượu, hãy đến dự thánh lễ cha Piô sẽ biết, sẽ cảm nghiệm. Để Thánh lễ đừng kéo dài quá lâu sau truyền phép, cha bề trên tu viện núp trong cung thánh, phải ra lệnh bằng ý muốn cho ngài tiếp tục (Le vrai visage du Padre Pio, Maria Winowska,Fayard).

Anh chị em thân mến,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn đi xa hơn nữa trong mạc khải của Ngài về Bánh Hằng Sống. Không những Chúa Giêsu đói buộc phải tin vào Ngài, nhưng Ngài còn đòi buộc phải ăn bánh là chính Mình Ngài, phải uống chén rượu là chính Máu Ngài. Bánh và rượu chính là Thịt và Máu của Ngài. Bánh và rượu này liên hệ đến cái chết của Ngài, cho đến độ không có cái chết của Ngài trên Thập Giá, thì Bánh ngày không thể là Thịt của Ngài và Rựơu này không thể là Máu của Ngài. Vì vậy, Bí tích Thánh Thể vừa là lễ tế hy sinh của Chúa Giêsu trên Thập Giá, vừa là bữa tiệc Thịt và Máu của Ngài, dưới hình thức bánh và rượu. Vì thế, Thánh Thể trước hết là một hy lễ. Chính là máu của Giao Ước mới sẽ đổ ra cho nhiều người được ơn tha tội. Chính là cuộc tưởng niệm cái chết của Chúa Giêsu trên Thập Giá.

Đoạn Tin Mừng hôm nay gợi lại cho chúng ta Bữa Tiệc Thánh Thể Chúa Giêsu đã cử hành vào những giờ phút cuối cùng của đời Ngài, trước lúc Ngài bị bắt và chết trên Thập Giá. “Trong bứa ăn tối, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, chúc tụng, rồi bẻ ra và trao cho các môn đệ mà nói: Các con hay cầm lấy mà ăn, này là Mình Thầy. Rồi cầm lấy chén rượu, tạ ơn, Ngài trao cho họ mà nói: Tất cả các con hãy uống chén này, vì này là chén Máu Thầy, máu Giao Ước mới sẽ đổ ra cho nhiều người được ơn tha tội” (Mt 26,26-28). Thánh Phaolô còn nói rõ: “Mỗi lần anh em ăn bánh và uống chén này, là anh em loan báo cái chết của Chúa Giêsu cho đến khi Ngài lại đến” (1Cr 11,26).

Chúng ta phải đọc những lời thiết lập Bí tích Thánh Thể dưới ánh sáng của những lời khẳng định của Chúa Giêsu về Bánh ban sự sống. Ngài đã tuyên bố một cách thẳng thừng Ngài là gì và người ta phải quan hệ với Ngài như thế nào để có được sự sống của Thiên Chúa. “Tôi là Bánh ban sự sống… Ai ăn thịt Tôi và uống máu Tôi, thì sống mãi trong Tôi, và Tôi sống mãi trong người ấy”. “Tôi sống như thế nào, thì kẻ ăn Tôi cũng sẽ nhờ Tôi mà được sống như vậy”. Thịt và Máu Chúa Giêsu là của ăn, của uống làm cho người ta “sống trong Chúa Giêsu” và làm cho Chúa Giêsu “sống trong người ấy”. Người dùng thức ăn, thức uống này thì được “sống nhờ Chúa Giêsu”, sẽ được “sống lại trong ngày sau hết” và được “sống đời đời”.

Thưa anh chị em,

Trong Tin Mừng theo Thánh Gioan, tình yêu liên hệ với sự sống: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã banh Con Một, để ai tin vào Con của Ngài thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Không có sự sống thì cũng không có tình yêu. Thiên Chúa đã cứu chúng ta khỏi chết để chúng ta được sống để chúng ta được sống và được sống với Ngài. Bánh Ngài ban tặng chúng ta là bánh ban sự sống đời đời, là dấu chỉ của tình yêu, là dấu chỉ của chính Thân Thể Ngài hy sinh cho nhân loại. Tấm bánh bẻ ra hay là Chúa Giêsu Kitô hy sinh chịu chết vì chúng ta, đó chính là bằng chúng của tình yêu cao cả nhất: “Không có tình yêu nào cao quý cho bằng tình yêu hiến thân mình cho bạn hữu” (Ga 15,13). Vì vậy, Bí tích Thánh Thể được coi là Bí tích của tình yêu. Thiên Chúa là tình yêu và yêu là muốn kết hợp với người yêu. Yêu là muốn điều tốt, muốn cho người yêu được sống dồi dào, và trong tình yêu có sự đòi buộc phải hy sinh.

Bí tích Thánh Thể là bí tích tình yêu của Chúa Giêsu ban cho chúng ta. Từ khi nhập thể làm người cho đến lúc gục đầu trên Thập Giá. Chúa Giêsu chỉ có một khắc khoải là minh chứng tình yêu cho nhân loại. Ngài muốn loài người được sống và sống dồi dào. Đâu là Bí Tích Thánh Thể của Chúa Giêsu, bí tích của một tình yêu tận hiến. Chúa ban sự sống của Ngài cho chúng ta để chúng ta kết hợp với Ngài và được sống dồi dào nhờ cái chết cứu độ của Ngài.

Thế nhưng, được kết hợp với Ngài để làm gì? Được sống dồi dào để làm gì? Được sống kết hợp với Chúa để tiếp tục sống tình yêu như Ngài. Được kết hợp với Chúa để tiếp tục hoạt động với Ngài để đem ơn cứu độ đến cho mọi người. Được kết hợp với Chúa Cha ở mọi nơi. Được kết hợp với Chúa để phục vụ cho anh em được sống dồi dào hơn qua cuộc tận hiến chính cuộc đời của mình.

Anh chị em thân mến,

Chúa Giêsu tiếp tục hiến mình làm bánh, là lương thực nuôi sống Giá Hội, nuôi sống chúng ta qua Bí tích Thánh Thể được cử hành hằng ngày, hằng tuần… Và mỗi người chúng ta cũng như cộng đoàn được mời gọi tiếp rước Mình và Máu của Chúa. Nhưng tiếp rước ở đây không phải chỉ là ăn uống Mình và Máu của Chúa Giêsu mà thôi, mà còn phải là tiếp rước chính Chúa Giêsu với cả cuộc đời và sứ mạng của Ngài, để hoạ lại ý nghĩa của cuộc đời và sứ mạng đó trong chính cuộc sống của mình. Do đó, rước lễ đích thực không thể tách rời khỏi việc tìm hiểu trong Lời của Chúa, trong cuộc đời của Ngài bài học về cách xử sự, về sự lựa chọn, về sự hy sinh, về lòng yêu mến người khác cho chính cuộc đời của mình. Đó là cách thức để người Kitô hữu sống bằng Thịt và Máu của Chúa, sống nhờ Chúa và qua đó, được sống đời đời.

Bí Tích Thánh Thể của Chúa Giêsu phải được nhân lên qua cuộc sống của các tín hữu. Bao lâu chúng ta còn sống hữu ích cho anh em, còn tìm cách làm cho cuộc sống của những người chung quanh bớt nghèo, bớt đói, bớt khổ… là chúng ta đang tế hiến mình với Chúa Kitô Thánh Thể. Chúng ta trở thành bánh ngon để nuôi sống anh em. Lúc đó, chúng ta mới dâng lên Thiên Chúa Bí tích tình yêu của chính bản thân mình mỗi lần họp nhau cử hành Bí tích Thánh Thể của Chúa Kitô.

Hạt giống âm thầm

Hạt giống âm thầm

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Một hôm, cha Petitjean đến giảng đạo tại Nagasaki cho một số đông người Nhật. Nghĩ rằng họ đều là người ngoại giáo, nên sau bài giảng cha tươi cười hỏi:

– Anh chị em có thắc mắc gì không?

Một người đưa tay đặt câu hỏi:

– Chúng tôi muốn được hỏi ông ba điều, yêu cầu ông trả lời có hay không? Câu hỏi thứ nhất, các ông có Đức Mẹ đồng trinh không?

– Có.

– Câu hỏi thứa hai: Các ông có vâng lời và hiệp thông với Đức Giáo Hoàng không?

– Có.

– Câu hỏi thứ ba: Là linh mục, các ông có giữ mình khiết tịnh và sống độc thân không?

– Có.

– Vậy thì mấy trăm người chúng tôi đây với ông là đồng đạo. Chúng tôi là người Công Giáo cả.

Cha Petijean bàng hoàng như từ cung trăng rơi xuống. Cha con âu yếm ôm cổ nhau. Nhà truyền giáo hỏi:

– Bây lâu nay, có ai giảng dạy cho anh em không?

– Thưa cha, không có ai suốt hai thế kỷ rồi! Đó là nhờ ông bà tổ tiên chúng con truyền lại, rồi chúng con âm thầm cầu nguyện, dạy giáo lý cho con em, đoàn kết đùm bọc nhau từ thế hệ này sang thế hệ khác. Ông bà chúng con trước khi chết có nhắn nhủ: Sau này có ai đến giảng đạo, hãy cảnh giác, phải lấy ba tiêu chuẩn ấy mà nhận xem họ có phải là các cha đích thực, là người của Hội Thánh sai đến không.

Kể từ đó, Giáo Hội Nhật Bản được tái sinh sau 200 năm cấm đạo. Hạt giống Lời Chúa đã được gieo vào lòng đất Nhật Bản từ 200 năm trước vẫn âm thầm nẩy mầm, mọc lên và sinh hoa kết quả.

Sự kiện lịch sử này đưa chúng ta đến hai dụ ngôn về hạt giống trong Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu nói: “Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện người gieo giống trong đồng ruộng. Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nảy mầm và mọc lên bằng cách nào, thì người ấy không biết. Nước Thiên Chúa cũng giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên thế giới. Nhưng gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng”.

Hai dụ ngôn đều cho thấy đây là Nước của Thiên Chuá, chứ không phải nước của con người, nên hạt giống Nước ấy lớn lên và sinh hoa kết quả là do sức tăng trưởng của nội tại của mình, do quyền năng của Thiên Chúa chứ không do tại sức của của con người. Và vì thế, chắc chắn kết quả chung cuộc sẽ lớn lao bất ngờ hơn so với hạt giống bé nhỏ ban đầu.

Có những loại phong lan ủ rễ trong lòng đất hàng chục năm trước khi nở ra những cành lá xanh và bông hoa xinh đẹp, quý hiếm. Bộ rễ của cây to thường phát triển chậm, nhưng có thể mọc xuyên qua vách đá hoặc xi măng, không có gì có thể ngăn cản nổi. Cũng vậy, Nước Thiên Chúa có thể tăng trưởng chậm, lâu dài và âm thầm. Loài người có thể không nhận ra sự tăng trưởng của Nước ấy, nhưng chắc chắn Nước Thiên Chúa vẫn luôn tăng trưởng không ngừng, âm thầm nhưng mãnh liệt, không có gì có thể ngăn chặn được. Nước của Thiên Chúa vẫn luôn phát triển cả bề trong lẫn bề ngoài, cả chất lượng lẫn số lượng. Nước Thiên Chúa hôm nay vẫn chỉ nhỏ bé, nhưng Thiên Chúa đang làm cho Nước ấy lớn lên, trở thành nơi nương náu cho muôn dân muôn nước.

Anh chị em thân mến,

Chúa Giêsu đến rao giảng sự tăng trưởng của Nước Thiên Chúa, thế mà hơn 2000 năm đã trôi qua, dường như Nước Thiên Chúa vẫn còn quá xa. Hội Thánh nỗ lực xây dựng Vương quốc của tình yêu, công lý và hoà bình. Nhưng biết đến bao giờ vương quốc ấy mới đến? Đôi khi xem ra lịch sử thay vì tiến lên thì lại thụt lùi tụt dốc. Tội lỗi vẫn còn đó, lòng hận thù, bất công vẫn còn đó. Hội Thánh là dấu chỉ của Nước Chúa trên trần gian, nhưng cho tới hôm nay, Hội Thánh vẫn chỉ là “đoàn chiên bé nhỏ” (Lc 2,32) giữa cộng đoàn nhân loại. Dân số thế giới vẫn gia tăng với những bước nhảy vọt, còn các Kitô hữu không tăng bao nhiêu, thậm chí ở một vài nơi lại sụp đổ từng mảng lớn và tỉ lệ lại càng chênh lệch lớn hơn.

Trong bối cảnh đó, đôi lúc chúng ta không khỏi ưu tư và nôn nóng. Càng nhiệt tình và thiện chí thì càng dễ thất vọng và mất kiên nhẫn. Phải chăng Thiên Chúa không còn can thiệp vào lịch sử này nữa? Phải chăng sự im lặng của Thiên Chúa chứng tỏ Ngài bất lực? Tin Mừng là một giải pháp vô ích và phải chăng Thiên Chúa đã chết?

Lời Chúa công bố hôm nay chính là Tin Mừng cho Hội Thánh lữ hành. Hội Thánh là bí tích của Nước Thiên Chúa, tức là dấu chỉ và là tôi tớ phục vụ cho Nước Chúa, nên Hội Thánh nghe được từ Lời Chúa hôm nay một sứ điệp quan trọng: tín thác và kiên nhẫn. Vì Nước Thiên Chúa là công trình của Thiên Chúa, nên Hội Thánh luôn tín thác vào sự tác động quyền năng của Thiên Chúa. Hội Thánh – tức là mọi Kitô hữu- không được tự hào về thánh tích của mình, không được quyền nghĩ rằng Nước Chúa sẽ đến là do khả năng của mình, do nỗ lực hay sáng kiến của mình.

Thánh Vinh Sơn – Phaolô nói: “Công việc của Chúa được thực hiện từ từ không hay biết”. Chúng ta không được sốt ruột, đừng ai tự cho mình là cần thiết: “Không có ta mặt trời sẽ không mọc, sau ta là lụt đại hồng thuỷ”. Cũng đừng quá vội vã, quay cuồng, lo lắng vì thấy hoạt động của mình như không đi đến đâu! Ngày cũng như đêm, hạt giống gieo vào lòng đất cứ âm thầm đâm chồi nẩy mộng. Cũng đừng thất vọng khi không thấy kết quả trước mắt. Lỗi lầm của người tông đồ là dựa trên tài sức của mình hơn là vào sức mạnh của Thiên Chúa. Nước Thiên Chúa không thể xây dựng trong một ngày, nhưng trường kỳ từ ngày này sang ngày khác. Thái độ nôn nóng đôi khi là dấu hiệu của sự kiêu hãnh vì nghĩ rằng sự tiến bộ là do công lao của mình. Không biết kiên nhẫn đợi chờ có thể dẫn Hội Thánh đến những chọn lựa nghịch với Tin Mừng để tìm sức mạnh của quyền lực, giàu sang và chắc chắn không sớm thì muộn sẽ gặp phải thất bại.

Thưa anh chị em,

Chúa Giêsu mời gọi chúng ta cộng tác trong niềm tin. Tin vào quyền năng của Thiên Chúa. Tin vào sự hướng dẫn của Chúa đối với với lịch sử, để tất cả vũ trụ đi tới sự viên mãn chung cuộc của mùa gặt phong phú cuối cùng. Niềm tin mời gọi chúng ta tiến bước, bền chí lên đường reo rắc hạt giống Lời Chúa, vì biết rằng: “Tôi trồng, Apôlô tưới, còn Thiên Chúa mới là người làm cho mọc lên” (1Cr 3,6). Tôi chỉ góp phần rất bé nhỏ, con Thiên Chúa mới làm cho hạt giống Nước Chúa lớn lên theo cách của Thiên Chúa. Có khi chính trong lúc ta tưởng ngờ- như Giáo Hội Nhật Bản đã phải trải qua 200 năm âm thầm và kiên nhẫn chờ đợi ngày tái sinh.

Trong Thánh lễ chúng ta được đón nhận Lời Chúa và Thánh Thể. Chúa Giêsu chính là hạt giống Nước Trời được gieo vào lòng ta. Hạt giống ấy hôm nay nhỏ bé nhưng sẽ âm thầm lớn lên trong chúng ta. Có Chúa sống trong ta, cuộc đời ta sẽ trổ sinh hoa trái, xanh tươi, hoa lá cành, đem lại bóng mát, niềm tin và hạnh phúc cho mọi người.

Khiêm nhường đón nhận.

Khiêm nhường đón nhận

Đọc Tam Quốc Chí, ai cũng mến mộ Trương Lương, một trong những vị tướng tài ba của Lưu Bang. Thuở nhỏ, Trương Lương đi dạo chơi ngoài bờ sông. Thấy một ông lão ăn mặc rách rưới nằm ngủ trên cầu. Ông lão ngủ say làm rơi một chiếc dép xuống sông. Thấy Trương Lương, ông sai bảo: Thằng bé, nhặt chiếc dép cho ta. Trương Lương vui vẻ xuống sông nhặt chiếc dép kính cẩn đưa lại cho cụ già. Cụ cầm lấy. không một lời cám ơn. Loay hoay xỏ mãi không vào, cụ đánh rơi chiếc dép một lần nữa. Cụ lại quát bảo Trương Lương: Thằng bé, xuống nhặt dép cho ta. Trương Lương vẫn vui vẻ giúp cụ. Lần thứ ba cũng thế. Thấy vậy, ông lão khen: Thằng bé này dạy được đây. Thì ra cụ là một cao nhân lỗi lạc. Và cụ nhận Trương Lương làm học trò, truyền dạy binh pháp cho ông. Nhờ thế, Trương Lương trở nên một danh tướng văn võ song toàn, đã giúp cho Lưu Bang dựng nên nghiệp đế vương.

Trương Lương gặp được thầy giỏi một phần nhờ cơ may. Nhưng phần lớn là nhờ sự khiêm nhường phục vụ của ông. Đọc truyện Trương Lương, tôi lại nhớ đến Đức Mẹ. Thời Đức Mẹ, ai cũng mong chờ Đấng Cứu Thế, nhưng chỉ mình Đức Mẹ được diễm phúc đón nhận. Chúa chọn Đức Mẹ, đó là do ơn lành nhưng không của Chúa, nhưng cũng vì Đức Mẹ có tâm hồn khiêm nhường đón nhận.

Đức Mẹ khiêm nhường trong đời sống bình dị. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo. Sống trong một thôn xóm nghèo hèn vô danh. Ngày ngày chu toàn những công việc tầm thường như nấu nướng, may vá, dọn dẹp nhà cửa.

Đức Mẹ khiêm nhường trong thái độ ứng xử. Trước mặt thiên sứ Gabriel, Đức Mẹ xưng mình là nữ tỳ của Thiên Chúa, dù thiên sứ đã loan báo Mẹ sẽ là Mẹ Thiên Chúa. Sau đó, Đức Mẹ đến thăm bà chị họ Elidabet. Vừa nghe Đức Mẹ chào, bà Elidabet đã ngợi khen Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa. Đáp lại, Đức Mẹ chỉ nhận mình là phận hèn bé nhỏ. Nếu có được ơn gì là do Thiên Chúa thương ban.

Vì khiêm nhường nên Đức Mẹ hoàn toàn vâng phục thánh ý Thiên Chúa. Đức Mẹ đã có chương trình riêng. Chương trình đó là sống độc thân trinh khiết. Đó là một chương trình tốt đẹp. Nhưng khi Thiên Chúa ngỏ ý muốn Đức Mẹ theo chương trình của Chúa, Đức Mẹ đã mau mắn từ bỏ chương trình riêng tư để đi vào chương trình của Thiên Chúa. Đức Mẹ nhận biết rằng, chương trình của Chúa là vô cùng tốt đẹp, còn chương trình riêng chỉ là bất toàn. Thánh ý Thiên chúa là tuyệt đối, còn ý riêng chỉ là khiếm khuyết.

Vì khiêm nhường nên Đức Mẹ phó thác trọn vẹn vận mạng trong tay Chúa. Khi thưa Xin vâng, Đức Mẹ đã mạnh dạn vượt qua những toan tính dè dặt của người đời để nép mình vào bàn tay quan phòng của Thiên chúa. Nếu ta hiểu luật lệ khắc nghiệt của người Do thái đối với phụ nữ không chồng mà có con, ta sẽ thấy Đức Mẹ liều lĩnh biết bao, và sự phó thác của Mẹ vào Thiên chúa mãnh liệt đến thế nào.

Vì đã thưa Xin vâng, nên Đức Mẹ chấp nhận tất cả, dù chưa hiểu hết Thánh ý Thiên Chúa. Tại sao Con Thiên Chúa phải sinh ra trong cảnh thiếu thốn nghèo nàn? Tại sao Vua trời đất lại phải chạy trốn như một kẻ yếu hèn? Tại sao Đấng Cứu thế làm nhiều phép lạ đến thế để cứu nhân độ thế lại bị người ta chống đối, hành hạ, giết chết nhục nhã như một tội nhân? Hoàn toàn không hiểu, nhưng Đức Mẹ vẫn khiêm nhường chấp nhận và tin tưởng phó thác. Vì thế Đức Mẹ vẫn kiên trì theo Chúa Giê su trên khắp mọi nẻo đường, cho đến dưới chân thánh giá.

Thái độ khiêm tốn chấp nhận của Đức Mẹ đã được Thiên Chúa yêu thương. Nước chảy xuống chỗ trũng. Ân huệ Thiên chúa đổ xuống tâm hồn khiêm nhường. Càng khiêm nhường càng nhận được nhiều ân phúc. Đức Mẹ có một tâm hồn khiêm nhường thẳm sâu, nên Đức Mẹ đã nhận được đầy tràn ân phúc của Thiên chúa, nhận được chính Ngôi Hai Thiên Chúa, là nguồn mạch mọi ân phúc.

Mùa Vọng là mùa chờ đón Chúa đến. Ta mong được đón rước Chúa vào tâm hồn. Ta mong được ân huệ dư đầy của Thiên Chúa. Ta hãy noi gương Đức Mẹ, biết khiêm nhường nhận mình tội lỗi yếu hèn, biết khiêm nhường từ bỏ ý riêng để thi hành ý Chúa, biết khiêm nhường vâng theo ý Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời, biết khiêm nhường phó thác vân mệnh trong tay Chúa dù không hiểu hết những ý định mầu nhiệm của Người. Chỉ khi khiêm nhường tan biến thành hư không, ta mới được Chúa thương đổ đầy tràn ân phúc vào tâm hồn.

Lạy Đức Mẹ Maria, xin dạy con biết sống khiêm nhường để con đi vào chương trình của Thiên Chúa.

GỢI Ý CHIA SẺ

1) Bạn có nhận thấy sự khiêm nhường của Đức Mẹ không?

2) Từ bỏ ý riêng có dễ không?

3) Có khi nào bạn cảm thấy hoàn toàn bất lực để phó thác trọn vẹn trong tay Chúa chưa?

4) Khi đã hiểu rõ gương khiêm nhường của Đức Mẹ, bạn có muốn bắt chước Đức Mẹ không?

ĐTGM Ngô Quang Kiệt

60 ngàn tín hữu đọc kinh truyền tin với Đức Thánh Cha

60 ngàn tín hữu đọc kinh truyền tin với Đức Thánh Cha

VATICAN. Trưa chúa nhật 26-10, hơn 60 ngàn tín hữu đã đến tham dự buổi đọc kinh Truyền Tin cùng với ĐTC Phanxicô tại Quảng trường Thánh Phêrô.

Trong số các tín hữu hiện diện đặc biệt có 8 ngàn thành viên phong trào Schoenstatt về 50 quốc gia về Roma hành hương nhân dịp kỷ niệm 100 năm thành lập phong trào. Trước khi dự buổi đọc kinh truyền tin với ĐTC, họ đã tham dự thánh lễ bế mạc cuộc hành hương tại Đền thờ Thánh Phêrô, do ĐHY Erazzuris chủ sự cùng với hơn 200 LM. ĐHY nguyên Bề trên Tổng quyền của tu hội Schoenstatt rồi làm TGM Tổng thư ký bộ Tu Sĩ, rồi TGM Santiago de Chile.

Lúc 12 giờ ĐTC xuất hiện tại cửa sổ phòng làm việc nơi Căn hộ giáo hoàng ở dinh Tông Tòa để bắt đầu buổi đọc kinh. Trong bài huấn dụ ngắn, ĐTC đã giải thích bài Tin Mừng chúa nhật về sự cao trọng nhất của giới răn mến Chúa yêu người.

Huấn từ của ĐTC

Anh chị em thân mến, chào anh chị em

Tin Mừng hôm nay nhắc nhớ chúng ta rằng toàn thể Lề Luật Chúa tóm gọn trong tình yêu đối Thiên Chúa và đối với tha nhân, Thánh Sử Mathêu kể lại rằng một vài người Biệt Phái thỏa thuận với nhau để thử thách Cháu Giêsu (Xc, 22,34-35). Một người trong họ là một tiến sĩ Luật, hỏi Chúa rằng: ”Thưa Thầy, trong Luật, đâu là giới răn trọng nhất?” (v.36). Chúa Giêsu, trích dẫn sách Đệ nhị luật, đáp: ”Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và tâm trí của ngươi. Đó là giới răn thứ I và trọng nhất” (vv.37-38). Và lẽ ra Ngài có thể dừng lại ở đây. Trái lại Chúa Giêsu nói thêm điều mà vị tiến sĩ Luật không hỏi. Thực vậy, Chúa nói: ”Giới răn thứ hai giống như giới răn thứ I: Ngươi hãy yêu thương tha nhân như chính mình” (v. 39). Cả giới răn thứ hai này Chúa Giêsu không sáng chế ra, nhưng ngài lấy lại từ sách Lêvi. Sự mới mẻ của Ngài hệ tại đặt hai giới răn này chung với nhau – mến Chúa và yêu người – qua đó Ngài tỏ lộ rằng hai giới răn ấy không thể tách biệt, nhưng bổ túc cho nhau, đó là hai mặt của cùng một mề-đai. ĐGH Biển Đức đã để lại cho chúng ta một bình giải rất hay về vấn đề này trong Thông điệp đầu tiên của Ngài ”Deus caritas est, Thiên Chúa là tình thương” (nn.16-18).

Thực vậy, dấu chỉ hữu hình mà Kitô hữu có thể chứng tỏ để làm chứng cho thế giới về tình thương của Thiên Chúa chính là tình yêu đối với anh em mình. Giới răn mến Chúa yêu người là giới răn đầu tiên không phải vì đứng đầu danh sách các giới răn. Chúa Giêsu không đặt nó lên hàng đầu, nhưng ở trung tâm vì đó là trọng tâm từ đó tất cả phải khởi hành và tất cả phải trở về đó và tham chiếu.

Ngay trong Cựu Ước, đòi hỏi nên thánh, theo hình ảnh Thiên Chúa là Đấng Thánh, cũng bao gồm nghĩa vụ săn sóc những người yếu thế nhất như ngoại kiều, cô nhi và góa phụ (Xc Xh 22,20-26). Chúa Giêsu kiện toàn luật giao ước ấy, chính Ngài liên kết nơi mình, trong thân mình Ngài, thần tính và nhân tính trong một mầu nhiệm tình yêu duy nhất.

Từ nay trở đi, dưới ánh sáng Lời Chúa Giêsu, tình yêu là mực thước đức tin, và đức tin là linh hồn của tình yêu. Chúng ta không còn có thể tách biệt đời sống tôn giáo ra khỏi việc phục vụ anh em, những người anh em cụ thể mà chúng ta gặp. Chúng ta không còn có thể tách biệt kinh nguyện, cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa trong các bí tích, khỏi sự lắng nghe tha nhân, gần gũi cuộc sống của họ, nhất là những vết thương của họ.

Giữa rừng rậm các giới luật và qui tằc – giữa chủ trương vụ luật xưa kia và ngày nay – Chúa Giêsu mở ra một lỗ hổng giúp nhận ra hai khuôn mặt: khuôn mặt Chúa Cha và khuôn mặt người anh em. Ngài không giao cho chúng ta 2 công thức hay hai giới răn, nhưng hai khuôn mặt, đúng hơn chỉ có một khuôn mặt duy nhất, đó là khuôn mặt của Thiên Chúa phản ánh trong bao nhiêu khuôn mặt, vì trong khuôn mặt của mỗi người anh em, đặc biệt là khuôn mặt bé nhỏ, yếu ớt và vô phương thế tự vệ nhất, có chính hình ảnh của Thiên Chúa hiện diện.

Như thế, Chúa Giêsu trao tặng mỗi người tiêu chuẩn căn bản để họ xếp đặt đời sống của mình. Nhưng nhất là Chúa ban cho chúng ta Thánh Thần của Ngài, giúp chúng ta mến Chúa và yêu người như Ngài, với con tim tự do và quảng đại. Nhờ lời chuyển cầu của Đức Maria, Mẹ chúng ta, chúng ta hãy cởi mở đón nhận hồng ân ấy, để tiến bước trong luật yêu thương.

Chào thăm

Sau khi ban phép lành cho mọi người, ĐTC nhắc nhở mọi người rằng: Thứ bẩy hôm qua (25-10) tại thành Sao Paolo Brazil có lễ phong chân phước cho Mẹ Assunta Marchetti, sinh tại Italia, đồng sáng lập dòng các nữ tu thừa sai Thánh Carlo Borromeo – Scalabrine. Mẹ là một nữ tu gương mẫu trong việc phục vụ các trẻ mồ côi của những người Ý di dân; Mẹ đã nhìn thấy Chúa Giêsu hiện diện nơi người nghèo, các trẻ mồ côi, nơi các bệnh nhân, người di dân. Chúng ta hãy cảm tạ Chúa vì người phụ nữ này, mẫu gương về việc truyền giáo không biết mệt mỏi và can đảm tận tụy phục vụ bác ái.

ĐTC cũng chào thăm các tín hữu hành hương đến từ Italia và các nước khác, bắt đầu từ những người sùng kính Đức Mẹ Biển Cả, Bova Marina. Ngài đặc biệt chào thăm cộng đoàn người Peru ở Roma, hiện diện nơi đây với ảnh Đức Mẹ làm phép lạ. ”Tôi cám ơn tất cả và chào thăm với tình thân ái. Xin Anh chị em vui lòng cầu nguyện cho tôi, chúc anh chị em chúa nhật tốt đẹp và chúc anh chị em bữa trưa ngon lành.”

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio