ĐTC Phanxicô: Niềm vui sẽ tràn đầy nếu tâm hồn chúng ta ở trong Chúa

ĐTC Phanxicô: Niềm vui sẽ tràn đầy nếu tâm hồn chúng ta ở trong Chúa

Thiên Chúa ở với chúng ta, đây là nguồn mạch của niềm vui

Chúa nhật thứ ba Mùa Vọng này, phụng vụ mời gọi chúng ta hãy vui mừng Hãy lắng nghe cho rõ: Hãy vui lên. Với những lời này, Tiên tri Xôphônia hướng đến phần bé nhỏ dân Israel: "Hỡi thiếu nữ Sion, hãy cất tiếng ca! Hỡi Israel, hãy hoan hỉ! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy hân hoan và nhảy mừng hết tâm hồn" (Xp 3,14). Cư dân của thành thánh được kêu mời hãy vui mừng vì Chúa đã rút lại lời kết án dân (c.15). Chúa đã tha thứ, Ngài không muốn trừng phạt! Do đó, dân thành không còn có lý do phải buồn rầu và nản chí, nhưng tất cả mang lại một lòng biết ơn vui mừng đối với Thiên Chúa, Đấng luôn muốn chuộc lại và cứu độ dân mà Ngài yêu thương. Và tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân Ngài không ngừng, tình yêu này có thể so sánh với sự dịu dàng của người cha dành cho con cái, của chàng rể dành cho cô dâu, như Xôphônia nói: "Vì ngươi, Người hân hoan vui sướng. Với ngươi, Người làm mới lại Tình Yêu của Người. Vì ngươi, Người nhảy mừng trong tiếng reo vui"(c.17). Như vậy Chúa nhật này được gọi là Chúa nhật của niềm vui, Chúa nhật thứ ba Mùa Vọng, trước lễ Giáng Sinh.

Lời kêu gọi của vị ngôn sứ thích hợp đặc biệt trong thời gian chúng ta chuẩn bị mừng lễ Giáng sinh, bởi vì nó áp dụng cho Chúa Giêsu, Emmanuel, Thiên Chúa ở cùng chúng ta: sự hiện diện của Người là nguồn vui. Thực vậy, Xôphônia công bố: "Vua Israel là Chúa ở giữa ngươi”; và rồi ngôn sứ nhắc lại: "Chúa là Thiên Chúa ngươi, là Đấng mạnh mẽ ở giữa ngươi" (c. 5,17). Thông điệp này tìm thấy ý nghĩa đầy đủ của nó trong thời điểm Truyền tin cho Đức Maria, được thánh sử Luca thuật lại. Những lời mà thiên thần Gabriel chào Đức Trinh nữ như tiếng vang của những lời tiên tri: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ơn sủng, Đức Chúa ở cùng trinh nữ " (Lc 1, 28). Trong một ngôi làng hẻo lánh ở Galilê, nơi trái tim của một thiểu nữ chưa được mọi người biết đến, Thiên Chúa đã thắp lên tia sáng hạnh phúc cho cả thế giới. Và hôm nay, lời loan báo tương tự được gửi đến Giáo hội, Giáo hội được kêu gọi đón nhận Tin Mừng để Tin Mừng trở nên xác thịt, cuộc sống cụ thể: "Hãy vui mừng, hỡi cộng đoàn Kitô nhỏ bé, nghèo nàn và khiêm nhường nhưng xinh đẹp trong mắt Ta bởi vì các con ước muốn mãnh liệt Vương quốc Ta, các con khao khát công lý, kiên nhẫn dệt hòa bình, không theo kẻ quyền thế nhưng trung thành ở bên cạnh người nghèo. Và vì vậy các con không sợ bất cứ điều gì ngoài một tâm hồn luôn hân hoan". Nếu chúng ta bước đi như thế trong sự hiện diện của Thiên Chúa, tâm hồn chúng ta sẽ luôn vui tươi. Niềm vui dâng cao, khi niềm vui tràn đầy sự khiêm tốn mỗi ngày, đó là hòa bình. Hòa bình là niềm vui bé nhỏ, nhưng đó là niềm vui đích thực.

Hạnh phúc vì Chúa không bao giờ từ chối chúng ta

Thánh Phaolô hôm nay cũng mời gọi chúng ta đừng lo lắng về bất cứ điều gì, nhưng trong mọi hoàn cảnh hãy trình bày những ước vọng, những nhu cầu, lo lắng lên cùng Chúa, “bằng kinh nguyện và cầu xin" (Phil 4,6).

Ý thức rằng trong những khó khăn, chúng ta luôn có thể hướng về Chúa, và Ngài không bao giờ từ chối những lời khẩn cầu của chúng ta, đây là một lý do tuyệt vời cho niềm vui. Không có sự lo lắng, sự sợ hãi nào sẽ có thể lấy khỏi chúng ta sự thanh thản đến từ việc nhận biết rằng Thiên Chúa luôn yêu thương hướng dẫn cuộc sống của chúng ta. Ngay cả giữa những khó khăn và đau khổ, sự chắc chắn này nuôi dưỡng hy vọng và sự can đảm.

Mùa Vọng, thời gian hoán cải

Nhưng để đón nhận lời mời của Chúa đến niềm vui, chúng ta cần phải là những người sẵn sàng đặt câu hỏi cho chính mình. Cũng giống như những người sau khi nghe lời rao giảng của Thánh Gioan Tẩy Giả, đã hỏi thánh nhân: "Chúng tôi phải làm gì?" (Lc 3,10). Câu hỏi này là bước đầu tiên trong hành trình hoán cải mà chúng ta được mời gọi thực hiện trong Mùa Vọng này. Mỗi người hãy tự hỏi: tôi phải làm gì? Nhỏ bé thôi nhưng “Tôi phải làm gì?” Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta mở rộng lòng mình với Thiên Chúa, Đấng đang đến, để Ngài làm tràn ngập cả cuộc đời chúng ta với niềm vui.

Ngọc Yến, Vatican

Sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân Ngày Giới Trẻ Thế Giới tại Panama

Sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân Ngày Giới Trẻ Thế Giới tại Panama

Lời “Xin Vâng” Can Đảm và Quảng Đại

Những lời của Đức Maria là một tiếng “Xin vâng” đầy can đảm và quảng đại. Đó là lời đáp trả xác quyết của một người đã hiểu được bí quyết của ơn gọi: ra khỏi mình và đặt mình phục vụ tha nhân. Cuộc sống của chúng ta chỉ tìm được ý nghĩa trong việc phục vụ Thiên Chúa và tha nhân.

Sức mạnh của người trẻ

Nhiều người trẻ, cả những tín hữu lẫn người vô tín, sau khi kết thúc một giai đoạn học tập của mình, cảm thấy muốn làm một điều gì đó cho những người đang gặp đau khổ. Đó là sức mạnh nơi người trẻ, sức mạnh mà tất cả các bạn đều có. Đó là sức mạnh có thể thay đổi thế giới. Sức mạnh này là “cuộc cách mạng” có thể đánh bại “cường quyền” đang lộng hành trên trái đất này. Đó là ”cuộc cách mạng” của sự phục vụ.

Thái độ lắng nghe… như Đức Maria

 Đặt mình phục vụ người thân cận không chỉ là sẵn sàng hành động, mà còn là đặt mình đối thoại với Thiên Chúa với thái độ lắng nghe, như Đức Maria đã làm. Mẹ đã lắng nghe điều sứ thần nói với mình và sau đó Mẹ đã đáp lời. Chính trong tương quan với Thiên Chúa trong thinh lặng nội tâm, chúng ta khám phá ra căn tính của chúng mình và ơn gọi mà Thiên Chúa kêu mời chúng ta. Ơn gọi này được biểu lộ dưới nhiều hình thức: trong đời sống hôn nhân, thánh hiến, linh mục… Nhưng ơn gọi không có nơi chủ nghĩa cá nhân. Ơn gọi không tồn tại nơi một người sống theo chủ nghĩa cá nhân. Tất cả những hình thức ấy là những cách thức theo Chúa Giêsu. Điều quan trọng là khám phá xem Chúa đang chờ đợi gì nơi chúng ta và can đảm thưa “xin vâng”.

Bước đầu tiên hướng tới cuộc đời hạnh phúc

Mẹ Maria là một người nữ hạnh phúc, bởi Mẹ đã quảng đại đáp lời Thiên Chúa và mở lòng trước kế hoạch Thiên Chúa dành cho mình. Những đề nghị Thiên Chúa dành cho chúng ta, như điều Người đã dành cho Mẹ Maria, không phải để dập tắt những ước mơ, nhưng để khơi lên những khao khát. Những lời mời gọi ấy làm cho đời sống chúng ta trổ sinh hoa trái, đem đến những nụ cười, và làm cho nhiều tâm hồn hân hoan. Thưa ”xin vâng” cách xác quyết đối với Thiên Chúa là bước đầu tiên để được hạnh phúc và làm cho nhiều người hạnh phúc.

“Lạy Chúa, Chúa muốn gì nơi con?”

Các bạn trẻ thân mến, hãy can đảm bước vào nơi sâu thẳm tâm hồn mình, và hỏi Thiên Chúa: Chúa muốn gì nơi con? Các bạn hãy để Chúa nói với các bạn, và các bạn sẽ thấy cuộc đời mình được biến đổi và tràn đầy niềm vui.

Chúc các bạn có một hành trình tốt đẹp hướng về Panama

Ngày Giới Trẻ Thế Giới đang đến gần, Cha mời gọi các bạn hãy chuẩn bị cho biến cố này, bằng cách theo dõi và tham gia vào tất cả mọi sáng kiến đang được thực hiện. Những việc ấy sẽ giúp các bạn tiến về mục tiêu ấy.

Xin Đức Trinh Nữ Maria đồng hành với các bạn trong cuộc lữ hành này. Và ước gì tấm gương của Mẹ thúc đẩy các bạn can đảm và quảng đại đáp lời.

Chúc các bạn thượng lộ bình an tiến về Panama!

Và xin đừng quên cầu nguyện cho cha.

Mong sớm gặp lại các bạn.

ĐTC Phanxicô: Chúa mời gọi chúng ta khiêm nhường và ngoan ngoãn lắng nghe Ngài

ĐTC Phanxicô: Chúa mời gọi chúng ta khiêm nhường và ngoan ngoãn lắng nghe Ngài

Thiên Chúa không theo những định kiến và lý luận của con người. Mầu nhiệm Nhập Thể là sự vấp ngã của con người khi họ không hiểu và chấp nhận một Thiên Chúa cao cả lại mang lấy thân xác con người, sống và hoạt động như con người, yêu thương và cứu độ qua con người. Thiên Chúa đã đảo lộn cách suy nghĩ lý luận đó của con người. Đó là ý tưởng được Đức Thánh Cha Phanxicô chia sẻ trong bài huấn dụ trong buổi đọc Kinh Truyền Tin trưa Chúa nhật mùng 08/07. Ngài mời gọi các tín hữu khiêm nhường và ngoan ngoãn lắng nghe Chúa. Đức Thánh Cha bắt đầu bài huấn dụ:

“Trang Tin mừng hôm nay (x. Mc 6,1-6) kể lại việc Chúa Giêsu trở về làng quê Nadarét và Ngài giảng dạy trong hội đường Do thái vào ngày Sabát. Từ khi Chúa Giêsu rời khỏi Nadarét và bắt đầu rao giảng tại các làng và các làng mạc lân cận, Ngài chưa bao giờ đặt chân trở lại quê hương của mình. Hôm nay Ngài đã trở về. Do đó, có cả làng đến lắng nghe người con của xứ sở, người con mà danh tiếng của vị thầy khôn ngoan và người chữa lành quyền năng đã lan khắp vùng Galilê và xa hơn nữa. Nhưng điều có thể được xem như là một sự thành công, thì lại trở thành một sự từ chối mạnh mẽ, đến nỗi Chúa Giêsu không thể thực hiện phép lạ nào tại đó, mà chỉ chữa lành được một ít người (x. câu 5).

Thánh Máccô đã xây dựng cách chi tiết tiến trình của ngày hôm đó: đầu tiên dân làng Nadarét lắng nghe, rồi ngạc nhiên; sau đó họ bối rối tự hỏi: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là sao?”; và cuối cùng, họ vấp ngã vì Ngài, khi biết Ngài chỉ là người thợ mộc, con bà Maria và họ đã nhìn thấy Ngài lớn lên giữa họ (cc. 2-3). Bởi thế Chúa Giêsu kết luận với một thành ngữ đã trở thành ngụ ngôn: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình (c.4).”

ĐTC nói tiếp trong bài huấn dụ: “Chúng ta tự hỏi mình: tại sao những người đồng hương với Chúa Giêsu lại từ ngạc nhiên trở nên không tin? Họ đã so sánh giữa nguồn gốc khiêm nhường của Chúa Giêsu và các khả năng hiện có của Ngài: một thợ mộc, không học hành, nhưng giảng dạy hay hơn các kinh sư ký lục và thực hiện các phép lạ. Và thay vì mở lòng mình trước thực tại, họ lại vấp ngã. Theo dân thành Nadarét, Thiên Chúa quá cao cả để có thể hạ mình nói qua một con người đơn hèn như thế! Đó là sự vấp ngã của mầu nhiệm nhập thể: sự kiện khó chấp nhận khi  một Thiên Chúa nhập thể làm người, suy nghĩ với tâm trí của con người, làm việc và hành động với đôi tay con người, yêu thương bằng trái tim con người, một Thiên Chúa lao nhọc, ăn uống ngủ nghỉ như một người trong chúng ta. Con Thiên Chúa đảo lộn kế hoạch của con người: không phải các môn đệ rửa chân cho Chúa, nhưng chính Chúa đã rửa chân cho các môn đệ (x. Ga 13, 1-20). Đây là lý do của sự vấp ngã và không tin, không chỉ của thời đại đó, mà của mỗi thời đại, ngay cả ngày nay.

Sự đảo lộn mà Chúa Giêsu thực hiện giúp cho các môn đệ ngày xưa và cả ngày nay kiểm tra chính cá nhân mình và cộng đoàn. Thật ra, ngay cả trong thời đại chúng ta, cũng có thể có những định kiến ngăn cản chúng ta đón nhận thực tế. Nhưng hôm nay Chúa mời chúng ta có thái độ khiêm nhường lắng nghe và ngoan ngoãn chờ đợi, bởi vì ơn Chúa thường đến với chúng ta theo cách bất ngờ, không giống như chúng ta chờ mong.

Ví dụ, chúng ta cùng suy nghĩ về Mẹ Têrêsa Calcutta. Một nữ tu bé nhỏ – không ai cho mẹ 10 lia – mà mẹ đã đi khắp các con đường để đón những người hấp hối để họ có một cái chết xứng đáng. Người nữ tu bé nhỏ này với lời cầu nguyện và hành động của mình đã thực hiện những điều kỳ diệu! Sự bé nhỏ của một phụ nữ đã cách mạng hoạt động bác ái trong Giáo hội. Đó là một mẫu gương cho chúng ta ngày nay.

Thiên Chúa không theo những định kiến. Chúng ta phải cố gắng mở tâm hồn và tâm trí để đón nhận thực tại thần linh xảy đến với chúng ta. Nó đòi phải có đức tin: thiếu đức tin là một cản trở đối với ơn của Thiên Chúa. Rất nhiều Kitô hữu sống như thể Thiên Chúa không hiện diện: họ lặp đi lặp lại các cử chỉ và dấu hiệu của đức tin, nhưng chúng không tương hợp với sự gắn bó thật sự với con người của Chúa Giêsu và Tin mừng. Ngược lại, mỗi Kitô hữu – tất cả chúng ta, mỗi người trong chúng ta –  được mời gọi đào sâu sự thuộc về căn bản này khi tìm cách làm chứng cho nó với một lối sống thích hợp luôn được hướng dẫn bởi tình bác ái.

Chúng ta cầu xin Chúa, qua lời chuyển cầu của Đức Trinh nữ Maria, cởi bỏ sự cứng cỏi của trái tim và sự chật hẹp giới hạn của tâm trí, để chúng ta mở lòng ra với ân sủng, với chân lý và với sứ vụ thiện hảo và thương xót, được ban cho tất cả, không trừ một ai. (Rei 08/07/2018)

Hồng Thủy

Đức Thánh Cha cử hành nghi thức thống hối mùa chay

Đức Thánh Cha cử hành nghi thức thống hối mùa chay

VATICAN. Lúc 5 giờ chiều ngày 9-3-2018, ĐTC đã chủ sự buổi cử hành thống hối tại Đền thờ Thánh Phêrô cho nhiều hối nhân, với phần xưng tội riêng và lãnh ơn xá giải.

Tham dự nghi thức này cũng có hai HY, 3 GM, hàng trăm cha giải tội đeo dây các phép màu tím và khoảng 5 ngàn tín hữu.

Sau bài đọc trích từ Tin Mừng theo thánh Marco (26,69-75), thuật lại sự tích Phêrô chối Chúa 3 lần, rồi khi nghe tiếng gà gáy, ông nhớ lại lời Chúa Giêsu đã nói trước, và ông ra ngoài khóc ròng.

Bài giảng

Trong bài giảng, ĐTC nhắc nhở mọi người ”tội lỗi làm cho chúng ta xa Chúa, nhưng điều này không có nghĩa là Chúa xa chúng ta.. Ơn thánh của Chúa tiếp tục hoạt động trong chúng ta để làm cho niềm hy vọng càng mạnh mẽ hơn theo đó chúng ta sẽ không bao giờ thiếu tình thương của Chúa, dù bất kỳ tội nào chúng ta có thể đã phạm khi phủ nhận sự hiện hữu của Chúa trong đời sống chúng ta”.

”Chính niềm hy vọng này thúc đẩy chúng ta ý thức sự lạc hướng thường xảy ra trong đời sống chúng ta như đã xảy ra cho Phêrô, trong trình thuật chúng ta vừa nghe.. Phêrô đã muốn dạy Thày mình, đã muốn đi trước Thầy, trái lại chính Chúa sắp chết cho Phêrô, và Phêrô đã không hiểu điều này, ông không muốn hiểu”.

“Giờ đây Phêrô đối diện với tình thương của Chúa và sau cùng ông hiểu rằng chính Chúa yêu thương ông và xin ông để cho mình được yêu mến.. Giờ đây chúng ta hẫy cầu xin Chúa ơn được hiểu sự cao cả của tình yêu Chúa, tình yêu xóa bỏ mọi tội lỗi chúng ta. Chúng ta hãy để cho mình được tình yêu thanh tẩy để nhìn nhận tình thương chân thực!”

Sau bài giảng là phần xét mình riêng, rồi chính ĐTC cũng đi xưng tội trong 3 phút với một linh mục, trước khi ngài giải tội cho một số hối nhân.

Trong lúc ấy hàng chục LM, phần lớn là các cha giải tội thường xuyên và ngoại thường tại 4 Đại vương cung thánh đường ở Roma cộng thêm với các LM thuộc tòa ân giải tối cao đã giải tội riêng cho các tín hữu.

Buổi cử hành được kết thúc với kinh nguyện tạ ơn và phép lành của ĐTC.

24 giờ cho Chúa

Các nghi thức trên đây là phần đầu của sáng kiến ”24 giờ cho Chúa”, với chủ đề là ”Cùng với ĐTC Phanxicô 24 giờ trên toàn thế giới để sống Lòng Thương Xót của Chúa.”

Đây là lần thứ 5 sáng kiến này được cử hành, theo sự đề xướng của Hội đồng Tòa Thánh tái truyền giảng Tin Mừng, với mục đích đặt ở trung tâm tầm quan trọng của việc cầu nguyện, Chầu Mình Thánh Chúa và lãnh nhận hồng ân bí tích hòa giải, một cơ hội được mở rộng cho tất cả mọi người. (SD 9-3-2018)

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha gặp giới trí thức và sinh viên Đại học Bologna

Đức Thánh Cha gặp giới trí thức và sinh viên Đại học Bologna

BOLOGNA. ĐTC kêu gọi giới trí thức và đại học Bologna thăng tiến quyền văn hóa, quyền hy vọng và quyền hòa bình.

Ngài đưa ra lời kêu gọi trên đây trong cuộc gặp gỡ hàng ngàn giới trí thức và sinh viên Đại học Bologna, bắc Italia, chiều chúa nhật 2-10-2017 trong khuôn khổ chuyến viếng thăm mục vụ dài 13 tiếng đồng hồ tại hai giáo phận Cesena và Bologna.

Lúc 4 giờ rưỡi chiều, ĐTC từ nhà thờ chính tòa thánh Phêrô của Bologna đến quảng trường trước Vương cung thánh đường Thánh Đaminh. Ngài tiến vào Vương cung Thánh Đường thánh Đa Minh, chào thăm hàng chục tu sĩ Đa Minh trong nhà thờ, rồi đến cầu nguyện trước mộ của thánh Đa Minh. Tại đây, ngài cũng ghi vào sổ vàng lưu niệm những hàng chữ bằng tiếng Tây Ban Nha:

Trước mộ Thánh Đa Minh, tôi đã cầu nguyện cho dòng Anh em Thuyết Giáo. Tôi đã cầu xin cho các phần tử của Dòng ơn trung thành với gia sản đã lãnh nhận. Tôi đã cám ơn Chúa vì tất cả những điều tốt lành mà các con cái Chúa đã làm cho Giáo Hội và tôi đã cầu xin như một món quà là sự gia tăng nhiều ơn gọi. Anh em Đa Minh thân mến: xin Chúa chúc lành cho anh em, và xin Đức Trinh Nữ Thánh bảo vệ anh em, và xin anh em vui lòng đừng quên cầu nguyện cho tôi”.

Sau đó, ĐTC mới tiến ra quảng trường bên ngoài, để gặp gỡ hàng ngàn người gồm các giáo sư, sinh viên, đại diện cho 85 ngàn sinh viên các ngành thuộc đại học kỳ cựu này.

Diễn văn của ĐTC

Lên tiếng sau lời chào mừng của giáo sư viện trưởng, ĐTC nói:

”Từ gần 1 ngàn năm nay, Đại Học Bologna là ”một phòng thí nghiệm thuyết nhân bản: tại đây cuộc đối thoại với các khoa học đã mở ra một thời đại và hình thành thành phố này. Vì thế Bologna được gọi là ”thông thái”: thông thái nhưng không kiêu hãnh, chính nhờ Đại học luôn cởi mở, giáo dục các công dân của thế giới và nhắc nhớ rằng căn tính của đại học này là căn tính căn nhà chung, universitas..

ĐTC cũng nhận xét rằng Đại học Bologna cũng nổi tiếng vì sự tiếp đón dành cho các sinh viên đến từ những môi trường xa xăm và khó khăn, và đó là một dấu chỉ tốt đẹp: ”ước gì Bologna là ngã tư ngàn đời của các cuộc gặp gỡ, đối chiếu và tương quan, và gần đây là chiếc nôi của dự án Erasmus, luôn luôn có thể vun trồng ơn gọi này!”

Ngài nhắc đến sự kiện Đại học Bologna hình thành với việc nghiên cứu luật, và nói: điều này chứng tỏ Đại học ở Âu Châu có những căn cội sâu xa nhất trong chủ thuyết nhân bản, mà các tổ chức dân sự và Giáo Hội, qua những vai trò khác nhau, đã góp phần vào. Chính Thánh Đa Minh cũng ngưỡng mộ sức sinh động của thành Bologna, với số sinh viên đông đảo đến đây để học dân luật và giáo luật. Bologna với Đại học ở đây đã biết đáp ứng những nhu cầu của xã hội mới, thu hút những sinh viên muốn tìm hiểu. Thánh Đa Minh thường gặp gỡ họ. Theo một tường thuật, một học giả, ngạc nghiên về kiến thức của thánh nhân về Kinh Thánh, đã hỏi Người xem đã học từ những sách nào. Câu trả lời thời danh của Thánh Đa Minh là: ”Tôi đã học trong cuốn sách bác ái hơn là trong những cuốn sách khác; cuốn sách này dạy mọi sự”.

ĐTC đã đề nghị với mọi người 3 thứ quyền mà ngài thấy rất thời sự. Trước hết là:

Quyền được văn hóa. Đây không phải chỉ là quyền được học hành, nhưng còn là bảo vệ sự khôn ngoan, nghĩa là một kiến thức nhân bản và nhân bản hóa. Quá nhiều khi người ta bị ảnh hưởng của những lối sống tầm thường và phù du, thúc đẩy con người theo đuổi thành công rẻ tiền, coi rẻ hy sinh, nuôi dưỡng ý tưởng cho rằng việc học hành nghiên cứu là vô ích nếu không mang lại ngay những gì cụ thể. Không phải vậy, việc học giúp đặt những câu hỏi, nó giúp ta không bị tê liệt vì sự tầm thường, và giúp tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.

ĐTC cũng nhắc nhở giới sinh viên và trí thức đại học đừng chiều theo khán thính giả, không theo những kịch bản gây phẫn nộ, thường che đậy những ích kỷ lớn, trái lại cần tận tụy hăng say với công tác giáo dục, nghĩa là rút ra những điều tốt đẹp nhất của mỗi người để mưu ích cho tất cả. Cần chống lại thứ ngụy văn hóa biến con người thành đồ phế thải, biến việc nghiên cứu thành lợi lộc và biến khoa học thành kỹ thuật. Cùng nhau chúng ta khẳng định một nền văn hóa xứng với con người, một nghiên cứu nhìn nhận những công lao, tưởng thưởng hy sinh, và một kỹ thuật không tùng phục những mục tiêu thương mại, một sự phát triển trong đó không phải tất cả những gì tiện dụng đều là điều hợp pháp”.

Thứ hai là quyền được hy vọng. Bao nhiêu người ngày nay đang cảm thấy cô đơn, bất an, cái vẻ nặng nề của sự bỏ rơi. Vì thế cần dành chỗ cho quyền hy vọng: đó là quyền không bị xâm chiếm hằng ngày vì những lời tuyên bố gây sợ hãi và oán ghét. Đó là quyền không bị tràn ngập vì những lời mị dân hoặc phổ biến những tin tức giả dối gây lo âu và nhắm thủ lợi. Đó cũng là quyền được thấy có những giới hạn hợp lý được đề ra cho những thứ tin tức đen, làm sao để để cả những tin tức tốt đẹp cũng được nói tới. Đó là quyền của người trẻ được tăng trưởng, không phải sợ hãi về tương lai, được biết rằng trong cuộc sống có những thực tại đẹp đẽ và lâu bền, đáng được chúng ta dấn thân. Đó là quyền tin rằng tinh yêu chân thực không phải là ”dùng rồi vứt bỏ” và công ăn việc làm không phải là một ảo tưởng không đạt tới được, nhưng là một lời hứa cho mỗi người, cần phải được duy trì.

Thật là đẹp dường nào nếu các phòng học của các đại học trở thành những công xưởng hy vọng, nơi làm việc cho một tương lai tốt đẹp hơn, nơi mà người ta học để trở thành những người trách nhiệm về bản thân và thế giới!

– Sau cùng là quyền hòa bình. Đây là một quyền và nghĩa vụ được ghi khắc trong tâm hồn của nhân loại, vì ”sự hiệp nhất trổi vượt hơn xung đột)) (E.G. 226).

ĐTC khẳng định rằng: Đứng trước hòa bình, chúng ta không thể dửng dưng hoặc trung lập. ĐHY Lercaro ở đây đã từng nói rằng: ”Giáo Hội không thể trung lập đứng trước sự ác, bất kỳ từ đâu tới: sự sống của Giáo Hội không phải là trung lập, nhưng là lời ngôn sứ (Bài giảng 1-1-1968), không trung lập, nhưng là đứng vào hàng ngũ bênh vực hòa bình!

Vì thế, chúng ta kêu gọi quyền hòa bình như quyền của tất cả mọi người được giải quyết các cuộc xung đột mà không bạo lực. Để được vậy, chúng ta lập lại: không bao giờ chiến tranh nữa, không bao chống lại người khác, không bao giờ không có người khác! Hãy đưa ra ánh sáng những lợi lộc và âm mưu, thường là tối tăm, của những kẻ gây ra bạo lực, nuôi dưỡng sự chạy đua võ trang, chà đạp hòa bình bằng những nghiệp vụ. Đại học được nảy sinh ở đây để học luật, để tìm kiếm những gì bảo vệ con người, điều hành cuộc sống chung và bảo vệ chống lại những lý lẽ của kẻ mạnh hơn, của bạo lực và độc đoán. Một thách đố rất thời sự là khẳng định các quyền con người và các dân tộc, các quyền của những người yếu thế hơn, người bị gạt bỏ, quyền của thiên nhiên, căn nhà chung của chúng ta.

Và ĐTC kết luận rằng:

”Anh chị em đừng tin những kẻ nói với anh chị em rằng chiến đấu cho những điều ấy là vô ích và chẳng có gì thay đổi! Đừng hài lòng với những giấc mơ bé nhỏ, nhưng hãy mơ ước những điều vĩ đại… Cùng với anh chị em, tôi mơ ước ”một thuyết nhân bản mới của Âu Châu, để được vậy cần có ký ức, can đảm, một ước mong lành mạnh và nhân bản”, tôi mơ ước một Âu Châu là người mẹ tôn trọng sự sống và cống hiến hy vọng sự sống, một Âu Châu trong đó người trẻ hô hấp không khí trong lành của sự lương thiện, yêu vẻ đẹp của văn hóa và một đời sống đơn giản, không bị ô nhiễm vì những nhu cầu tiêu thụ vô cùng…

G. Trần Đức Anh OP

 

Ơn an ủi không phải là sự vui nhộn nhưng là bình an của Chúa

Ơn an ủi không phải là sự vui nhộn nhưng là bình an của Chúa

Thiên Chúa viếng thăm dân Ngài. Điều ấy rất quan trọng. Vì trong lịch sử cứu độ, mỗi lần Chúa viếng thăm, là mỗi lần Chúa giải phóng dân khỏi ách nô lệ. Mỗi lần Chúa viếng thăm, là mỗi lần Chúa cứu độ dân. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Chúa viếng thăm dân Ngài

Mỗi lần Chúa viếng thăm chúng ta, là Người ban cho chúng ta niềm vui, ban cho chúng ta ơn an ủi. Điều ấy làm cho chúng ta vui mừng. Vâng, chúng ta khóc lóc đau thương, nhưng giờ đây, Chúa an ủi chúng ta và ban cho chúng ta ơn an ủi. Ơn an ủi không phải chỉ là một lúc nào đó mà thôi, nhưng là ơn trong đời sống của người tín hữu. Toàn bộ Kinh Thánh chỉ cho chúng ta điều ấy.

Có điều cần thiết là chúng ta cần chờ đợi giây phút Chúa viếng thăm mỗi người chúng ta. Bởi vì, tuy có những lúc mạnh yếu khác nhau, nhưng Chúa luôn giúp chúng ta cảm thấy và nhận biết rằng, Chúa luôn hiện diện bên ta, luôn ban ơn an ủi thiêng liêng, luôn ban cho chúng ta niềm vui.

Hy vọng là nhân đức bé nhỏ

Do đó, đợi chờ trong hy vọng có lẽ là nhân đức “khiêm tốn nhất trong các nhân đức”. Đức cậy có lẽ là luôn là “nhân đức bé nhỏ”. Tuy bé nhỏ, nhưng kỳ thực, đức hy vọng tựa như than hổng ẩn kín dưới lớp tro. Nhìn thì có vẻ như đống tro tàn, nhưng thực ra là than hồng rực cháy bên trong. Thế nên, các Kitô hữu luôn sống trong sự hiện diện của Chúa, hướng về cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa. Nếu Kitô hữu không sống như thế, thì họ đang đóng kín cuộc sống, và sẽ không biết mình phải làm gì.

Tuy nhiên, chúng ta cần biết nhận ra đâu là ơn an ủi. Bởi lẽ, có những thứ an ủi giả tạo, vì chúng dường như muốn níu kéo chúng ta ở lại trong niềm an ủi nào đó, nhưng kỳ thực là đang lừa dối chúng ta. Ơn an ủi đích thật mang lại cho chúng ta loại niềm vui không thể mua bán đổi chác.

An ủi và bình an

Ơn an ủi của Thiên Chúa chạm vào tâm hồn chúng ta, biến đổi con tim chúng ta, thúc đẩy linh hồn chúng ta mạnh mẽ trong đức mến, đức tin, đức cậy, cũng như giúp chúng ta biết khóc lóc vì tội lỗi bản thân. Chúng ta cũng hãy nhìn vào Chúa Giêsu trong cuộc Thương Khó. Hãy khóc cùng Chúa Giêsu. Ơn an ủi của Thiên Chúa nâng linh hồn chúng ta hướng về những điều trên Trời, những điều thuộc về Thiên Chúa. Ơn an ủi của Thiên Chúa ấp ủ chúng ta trong bình an của Chúa. Tất cả những điều vừa kể là niềm an ủi đích thực. Tuy nhiên, ơn an ủi không phải là điều gì đó vui nhộn. Sự vui nhộn không có gì là xấu cả, nếu điều vui nhộn ấy là tốt đẹp, vì chúng ta đều là con người, và chúng ta cũng cần vui nhộn. Nhưng ơn an ủi ở đây thì khác điều gì đó vui nhộn, vì ơn an ủi được ban cho chúng ta, giúp chúng ta cảm thấy và nhận biết sự hiện diện của Chúa, giúp chúng ta khám phá ra rằng: Đây chính là Chúa.

Chúng ta hãy cầu nguyện, hãy tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa vì Chúa vượt xa ngàn trùng đến viếng thăm chúng ta, vì Chúa đã vác Thập Giá vì chúng ta. Tạ ơn vì Chúa giúp chúng ta tiến về phía trước trong hy vọng. Chúng ta cần gìn giữ ơn an ủi đã nhận được. Ơn ấy được ban trong giây phút nào đó, lúc mạnh lúc không, nhưng đều để lại dấu vết. Chúng ta hãy nhận biết ơn ấy và khắc ghi những dấu vết. Ghi tâm khắc cốt giống như dân Israel đã nhớ biến cố Thiên Chúa giải phóng họ. Chúng ta hãy đợi chờ ơn an ủi, nhận biết ơn an ủi và gìn giữ ơn an ủi. Điều gì còn lại sau những giây phút được an ủi mãnh liệt? Đó là bình an. Cấp độ cao nhất của ơn an ủi chính là bình an.

Tứ Quyết SJ

Chúa có thể biến đổi “trái tim bằng đá” thành “trái tim bằng thịt”

Chúa có thể biến đổi “trái tim bằng đá” thành “trái tim bằng thịt”

Những trái tim chai cứng chỉ biết lên án tất cả những gì nằm ngoài luật lệ. Nhưng Chúa sẽ làm mềm những trái tim ấy. Sự dịu hiền của Thiên Chúa có thể lấy đi trái tim chai đá, và thay thế những con tim khô cứng ấy bằng những trái tim biết yêu thương. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Những trái tim chai đá gây ra nhiều đau khổ

Trong Thánh Vịnh 94 Chúa cảnh báo thực tế phũ phàng là: người dân rất cứng lòng. Sau đó ngôn sứ Ezekiel loan báo lời hứa vĩ đại. Đó là Thiên Chúa sẽ biến đổi lòng người. Ngài sẽ lấy đi những trái tim bằng đá, và thay vào đó là trái tim bằng thịt, trái tim biết lắng nghe, trái tim trở nên chứng nhân cho đời vâng phục.

Thế đó, thật là đau khổ, đau khổ rất nhiều, khi trong Giáo Hội có những con tim chai đá, những trái tim bằng đá, những trái tim khép kín và không muốn mở ra, những trái tim chỉ biết đến thứ ngôn ngữ của lên án trách móc. Họ không hỏi những điều như: “Xin vui lòng cho tôi biết, tại sao bạn nói điều này? Tại sao điều kia? Vui lòng nói cho tôi…” Không. Họ không nói như thế, không hỏi như thế. Họ khép kín tâm hồn. Họ tỏ ra là biết mọi sự. Họ không cần một lời giải thích nào.

Sống chứng nhân cho đời vâng phục

Trước sự cứng lòng của dân chúng, Chúa Giêsu nhắc lại những gì mà cha ông họ đã đối xử với các ngôn sứ, đó là việc giết hại các ngôn sứ. Và khi một tâm hồn khép kín, thì Chúa Thánh Thần không thể ngự vào. Nơi những trái tim chai đá, không có chỗ cho Chúa Thánh Thần ở.

Thế nhưng, bài đọc trích sách Công Vụ Tông Đồ hôm nay cho chúng ta thấy, thánh Têphanô được đầy Thánh Thần. Nhờ đó thánh nhân hiểu được mọi sự, và trở thành chứng nhân, sống vâng phục Đấng là Ngôi Lời trở thành người phàm. Điều tuyệt vời ấy chính Chúa Thánh Thần đã làm. Đó là sự thật đầy tràn viên mãn và đó là một trái tim sung mãn. Trái lại, những trái tim ngang bướng không để cho Chúa Thánh Thần ngự vào, thì lúc nào cũng cảm thấy thiếu vắng.

Sự hiền từ của Thiên Chúa có sức biến đổi lòng người

Hai môn đệ trên đường Emmau cũng như chúng ta ngày nay, với nhiều nghi ngờ, với nhiều tội lỗi, thường khi chúng ta muốn rời xa con đường Thập giá. Chúng ta cần được Chúa Giêsu đồng hành nâng đỡ, để Ngài có thể sưởi ấm tâm hồn chúng ta.

Hôm nay chúng ta hãy ngắm nhìn sự hiền từ của Chúa Giêsu, Đấng là chứng nhân cho đức vâng phục. Người là Chứng Nhân Vĩ Đại, là Đấng đã trao hiến mạng sống, để giúp chúng ta thấy sự hiền từ của Thiên Chúa trước những tội lỗi yếu đuối của chúng ta. Nguyện xin ân sủng của Chúa làm mềm dịu những trái tim cứng nhắc của những người bị đóng khung trong lề luật. Họ lên án tất cả những gì nằm ngoài lề luật. Bởi vì họ không biết đến Ngôi Lời đã trở nên người phàm, Đấng là chứng nhân cho đời vâng phục. Bởi lẽ họ chưa biết rằng, sự hiền từ của Thiên Chúa có thể biến đổi trái tim bằng đá, trở thành trái tim biết yêu thương.

Tứ Quyết SJ

Chúa Kitô mang lấy tội lỗi chúng ta để cứu độ chúng ta

Chúa Kitô mang lấy tội lỗi chúng ta để cứu độ chúng ta

Trong sa mạc, ai nhìn lên con rắn đồng, thì sẽ được chữa lành. Trong đức tin, ai nhìn lên thập giá Chúa Kitô, thì sẽ được cứu độ. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Ơn cứu độ chỉ có nơi Chúa Kitô chịu đóng đinh

Ơn cứu độ đến từ thập giá, đó là thập giá của Đấng là Thiên Chúa làm người. Không có sự cứu độ đến từ những ý tưởng, sự cứu độ cũng không đến từ những di chút tốt đẹp, ơn cứu độ cũng không phải là từ ý muốn tốt lành… Không. Ơn cứu độ chỉ có nơi Chúa Kitô chịu đóng đinh, bởi vì chỉ có Ngài mới có thể cứu độ tất cả chúng ta, cũng giống như câu chuyện trong bài đọc trích sách Dân Số, bất cứ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng thì đều được giải độc và được chữa lành.

Thế nhưng, đối với chúng ta, thập giá là gì? Vâng, thập giá là dấu hiệu của các Kitô hữu, là biểu tượng của Kitô giáo. Chúng ta thường xuyên làm dấu thánh giá, nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng làm đàng hoàng tử tế… Bởi vì chúng ta chưa có niềm tin thực sự nơi thập giá. Nhiều khi, có người đeo thánh giá để cho thấy rằng mình là một Kitô hữu. Làm như thế thì thật là tốt, nhưng không chỉ có thế, vì thánh giá không chỉ có ý nghĩa là dấu hiệu của một nhóm của một cộng đồng, mà hơn thế, thập giá là ký ức cho thấy tội lỗi là gì, và thập giá là ký ức cho thấy Đấng đã mang lấy tội lỗi của chúng ta.

Nhìn lên thập giá Chúa Kitô

Trong bài đọc trích sách Dân Số, Thiên Chúa nói với ông Môsê rằng: “Bất cứ ai nhìn lên con rắn đồng thì sẽ được chữa lành”. Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nói với các địch thủ rằng: “Khi các ông treo Con Người lên, các ông sẽ biết Tôi Hằng Hữu”. Như thế, nếu ai không nhìn lên thập giá trong đức tin, thì người ấy sẽ chết trong tội lỗi của họ, và người ấy sẽ không đón nhận được ơn cứu độ.

Con sẽ làm gì cho Chúa?

Hôm nay Giáo Hội gợi ý một cuộc đối thoại về mầu nhiệm thập giá, về Đấng là Thiên Chúa đã mang lấy tội lỗi chúng ta vì chúng ta và vì chính bản thân tôi. Từng người chúng ta có thể nói rằng: “Chúa đã làm như thế vì yêu thương con”. Chúng ta nghĩ gì khi làm dấu thánh giá? Chúng ta nghĩ gì khi đeo thánh trên mình? Hay thánh giá chỉ như đồ trang sức thôi? Khi làm dấu thánh giá, chúng ta có ý thức về việc mình làm không? Khi mang thánh giá trên người, thì có phải, đó chỉ là biểu tượng thuộc về một nhóm tôn giáo hay sao? Hay là thánh giá ấy chỉ như đồ trang sức đá quý vàng bạc…  

Tự hỏi lòng rằng: Tôi có học vác thánh giá trên vai, cùng với những đau khổ vất vả hay không? Từng người chúng ta hãy nhìn lên thập giá Chúa Kitô, ngắm nhìn Đấng đã mang lấy những tội lỗi tật nguyền của chúng ta, để cứu độ chúng ta. Khi ấy, chúng ta sẽ đáp lại Chúa thế nào!

Tứ Quyết SJ

Các giáo phận ở Italia chuẩn bị cho sáng kiên 24 giờ cho Chúa

Các giáo phận ở Italia chuẩn bị cho sáng kiên 24 giờ cho Chúa

Roma – Trong Mùa Chay này, các Giám mục Italia đã gửi các sứ điệp Mùa Chay cho các tín hữu; bên cạnh đó, nhiều sáng kiến và chương trình cũng được thực hiện trong Mùa Chay này. Một trong những chương trình được cử hành trong toàn các giáo phận ở Italia vào các ngày 24 và 25/03 là 24 giờ cho Chúa. Đây là sáng kiến được Đức Giáo hoàng Phanxicô tái đề nghị vào cuối Năm Thánh Lòng thương xót, trong tông thư “Lòng thương xót và người đau khổ”.

Đức Tổng Giám mục Giovanni Paolo Benotto của Pisa viết: đây là một cơ hội quan trọng để “đặt việc cử hành bí tích hòa giải ở trung tâm sự quan tâm đức tin của chúng ta, trong cách thức mà bí tích này tạo cho chúng ta khả năng cảm nghiệm sức mạnh giải phóng của ơn tha tội, một khả năng đòi hỏi cách đặc biệt sự sẵn sàng hiện diện của các Linh mục trong các nhà thờ để thực hành liên tục sứ vụ hòa giải mà Thiên Chúa đã ủy thác cho họ.”

Các giáo xứ và các cộng đoàn giáo hội sẽ tổ chức các giờ cầu nguyện và các nơi để cầu nguyện trước Thánh thể. Đức Tổng Giám mục Filippo Santoro của Taranto nói: Mùa Chay là thời gian chúng ta được gọi “để chuyển trao niềm hy vọng, để tạo nên một hành trình cho các thánh giá, con đường thánh giá đưa đến ánh sáng của sự phục sinh….” Đức cha mời gọi đặt lại ở trung tâm của mỗi hoạt động giáo xứ và các phong trào của giáo phận để nhấn mạnh bước đi hiệp thông trong giáo hội.

Đức cha Adriano Tessarollo của Chioggia mời gọi đặt  Lời Chúa ở trung tâm vì Lời Chúa chỉ ra cách thế đơn giản và cụ thể sự hoán cải và ban cho chúng ta sức mạnh để thực hiện. Theo Đức cha, hoán cải là nhìn  cuộc sống của chúng ta dưới ánh sáng của Tin mừng, ý thức sự xa cách Thiên Chúa của chúng ta và cách sống của chúng ta xa với những gì Thiên Chúa muốn. Đức cha nhấn mạnh: “đóng cửa lòng với quà tặng của Thiên Chúa, Đấng nói với chúng ta sẽ đưa đến hậu quả là đóng cửa lòng với anh em, không còn được nhìn như quà tặng của Thiên Chúa.

Sáng kiến“Domenica della Bibbia Smart – Una Bibbia in ogni Casa” (ngày Chúa nhật của Kinh Thánh thông minh – Một cuốn Kinh Thánh cho mỗi gia đình) được đề xuất trong giáo phận Verona. Trong tông thư “Lòng thương xót và người đau khổ”, Đức Giáo hoàng Phanxicô viết “sẽ là cơ hội để mỗi cộng đoàn, trong một Chúa nhật trong năm phụng vụ, có thể canh tân sự dẫn thân cho việc phổ biến, sự hiểu biết và đào sâu Sách Thánh: một Chúa nhật được dành hoàn toàn cho Lời Chúa, để hiểu sự phong phú vô hạn đến từ cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và con người.” Trang web của giáo phận cổ võ sáng kiến với ứng dụng (app) “Bibbiasmart” (www.bibbiasmart.it) Tính đặc biệt của nó là trình bày Kinh Thánh “multimedia”, dành cho giới trẻ.

Chiến dịch Mùa chay của tổng giáo phận Udine, theo sáng kiến của trung tâm truyền giáo giáo phận, dành cho Siria, với chủ đề: “Siria. Trường học cho một tương lai hòa bình, chúng ta mang các trẻ em từ bom đạn trở lại ghế nhà trường.” Chiến dịch này ủng hộ chương trình Oak Shelter (nơi trú ẩn cây sồi) của Caritas Libano để đón tiếp những người Syria sống trong điều kiện dễ bị tổn thương, đăch biệt các bà mẹ và trẻ em, chạy trốn khỏi chiến tranh và là nạn nhân của bạo hành gia đình.

Giáo phận Padova dự án “Một khoảnh khắc bình yên”, dành cho người trưởng thành của thành phố, của giáo phận và những người đến với dự án qua trang web, cung cấp cho họ những giây phút suy tư và tâm linh độc đáo. Giáo phận xây dựng các nối kết qua các phương tiện truyền thông xã hội để đi vào các môi trường với hành trình đức tin, đi đến với các nhà tù, nhà thương, khuyến khích người lớn chia sẻ nội dung tu đức. Truy cập trang web tại địa chỉ www.unattimodipace.it.

Ở giáo phận Palermo, hành trình mùa Chay được gợi hứng từ các thánh nhân. Ở Catanzaro, dự án “Un calcio al male, un goal per la fede” (một cú đánh vào sự ác, một mục tiêu cho đức tin), hướng đến trước hết các giáo lý viên và các nhà giáo dục, nhưng vì lợi ích của những người bé nhỏ. Mỗi Chúa nhật, một suy tư gợi lên những câu trả lời có hay không và những câu hỏi… (ACI 11/04/2017)

Hồng Thủy

Liên kết tình yêu dành cho Chúa với tình yêu cho tha nhân

Liên kết tình yêu dành cho Chúa với tình yêu cho tha nhân

Ariccia – Thứ hai, 06/03, là ngày thứ hai trong tuần tĩnh tâm của Đức Thánh Cha Phanxicô và các cộng sự viên trong giáo triều Roma.

Đề tài của bài suy niệm thứ nhất vào ban sáng có chủ đề “Lời tuyên xưng của thánh Phêrô và hành trình lên Giêrusalem của Chúa Giêsu.”

Trong tuần tĩnh tâm, những giờ phút cầu nguyện là những thời khắc trung tâm. Cha Michelini nhắc rằng chúng ta phải cầu nguyện bởi Chúa Giêsu đã thực hành đầu tiên. Chúa Giêsu quyết định trong cầu nguyện chứ không qua các giấc mơ hay nhờ các pháp sư như Alexandre đại đế. Cầu nguyện cho chúng ta cơ hội lắng nghe tiếng nói của Thiên Chúa: “Tôi phân định dựa trên tiêu chuẩn nào? Tôi quyết định bốc đồng, để cho mình bị thói quen áp đặt, đặt bản thân mình và quan tâm của cá nhân mình trên cả vương quốc của Thiên Chúa? Tôi có lắng nghe tiếng nói của Thiên Chúa, nói một cách khiêm tốn?”

Khiêm tốn lắng nghe

Cha Michelini gợi ý rằng Chúa Cha không chỉ nói qua Chúa Con, nhưng đã nói với Chúa Con qua thánh Phêrô. Chúa Giêsu cũng đã thực hiện các việc làm do người khác cầu xin thúc giục. Trong cuộc đời của Ngài, có những cuộc gặp gỡ tác động đến sứ vụ của Ngài. Theo truyền thống do thái giáo, Thiên Chúa vẫn tiếp tục nói với loài người bằng những cách thức rất khiêm tốn, như là qua lời của trẻ nhỏ và người khờ dại. Cha Michelini mời gọi suy tư: Tôi có sự khiêm nhường lắng nghe của Phêrô không? Chúng ta có khiêm nhường lắng nghe nhau trong khi lưu ý đến các định kiến mà chúng ta chắc chắn có, nhưng chú ý đón nhận điều mà Chúa muốn, thay vì đóng lòng mình lại. Tôi có lắng nghe tiếng nói của người khác, có thể là người yếu đuối hay tôi chỉ lắng nghe tiếng tôi?”

Theo Chúa Giêsu và vác thập giá

Thánh Mátthêu nói Chúa Giêsu rút lui. Cha Michelini nhấn mạnh rằng Chúa Giêsu rút lui khi nghe Gioan Tẩy giả bị bắt và khi biết nhóm Pharisiêu muốn giết Ngài. Nhưng các cuộc rút lui của Chúa Giêsu không là dừng lại, mà sau khi rút lui, Ngài làm những việc cụ thể, đó là bắt đầu loan báo Nước Chúa và chữa lành các người bệnh. Chúa Giêsu tiếp tục sứ vụ với trách nhiệm mới, cho đến khi sứ vụ này đưa Ngài lên Giêrusalem.

Cha giảng thuyết Michelini suy tư: Nhìn vào thánh Phêrô, mỗi người chúng ta có thể và phải đặt câu hỏi. Trước hết chúng ta tự hỏi xem “tôi có can đảm đi đến cùng để theo Chúa Giêsu không, với ý thức là sẽ vác thánh giá, như Ngài đã nói, khi loan báo sự phục sinh, niềm vui, nhưng cũng là thử thách: nếu ai muốn theo Thầy thì hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá và theo Thầy.”

Đề tài của bài suy niệm thứ hai vào ban chiều là “những lời cuối cùng của Chúa Giêsu và khởi đầu cuộc Thương khó.”

Cha Michelini nhắc rằng những lời cuối cùng của cuộc đời dương thế của Chúa Giêsu được đánh dấu bằng những khoảnh khắc thinh lặng. Đối mặt với sự im lặng, đây là một cơ hội để tự hỏi “có phải tôi rao truyền đức tin chỉ bằng lời nói hoặc cuộc sống của tôi có phải là rao giảng Tin Mừng. Sau đó, tôi tự hỏi sự im lặng của tôi thuộc loại nào, và liên quan đến các hoạt động của Giáo Hội mà tôi thực hiện, tôi có tội trong khi im lặng những lúc không nên im lặng.”

Nhắc lại đoạn Tin mừng nói về  người phụ nữ xức dầu lên chân Chúa Giêsu, cha Michelini nói: “Nhiều người không có can đảm để gõ cửa nhà chúng ta, và chúng ta phải đi đến với những người này. Nếu chúng ta trung thực và nhìn vào nội tâm, chúng ta không thể không đặt cả chúng ta vào số những người nghèo đó: mỗi người, tận sâu thẳm, là người nghèo đối với người khác. Những lời của Chúa Giêsu nói rằng sứ vụ của Ngài không kết thúc với sự hiện hữu lịch sử của Ngài, và trong thực tế, nó tiếp tục với sự dấn thân của cộng đồng tín hữu cho tất cả người nghèo, kể cả chúng ta.” Cha kết luận,  vì vậy, “chúng ta được kêu gọi liên kết tình yêu dành cho Chúa với tình yêu cho tha nhân.” (ACI/SD 07/03/2017)

Hồng Thủy

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật I Mùa Chay: Dựa vào Lời Thiên Chúa

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật I Mùa Chay: Dựa vào Lời Thiên Chúa

VATICAN. Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay 05.03.2017 tại quảng trường thánh Phêrô, Đức Thánh Cha quảng diễn về cách thế Chúa Giêsu dựa vào Lời Thiên Chúa để chiến thắng ma quỷ trong ba cơn cám dỗ nơi sa mạc. Đức Thánh Cha mời gọi mọi người hãy thường xuyên sử dụng Kinh Thánh giống như thường xuyên sử dụng điện thoại di động. Đức Thánh Cha cũng xin mọi người cầu nguyện cho tuần Linh Thao của Ngài và Giáo triều Roma.

Trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến!

Trong ngày Chúa nhật đầu tiên của Mùa Chay, bài Tin Mừng giới thiệu cho chúng ta con đường hướng tới Phục Sinh. Đó là bốn mươi đêm ngày Chúa Giêsu chịu cám dỗ trong sa mạc (x. Mt 4:1-11). Đó là lúc Chúa Giêsu vừa mới chịu phép rửa tại sông Giođan. Tại sông Giođan, Thần Khí Thiên Chúa ngự xuống trên Người và có tiếng Chúa Cha từ trời công bố: “Này là con Ta yêu dấu” (Mt 3:17). Thế là, Chúa Giêsu đã sẵn sàng bắt đầu thực thi sứ mạng, và cùng lúc ấy Người tuyên chiến với kẻ thù là Satan. Đó là cuộc cận chiến trong sa mạc. Tên cám dỗ lặp đi lặp lại: “Nếu ông là Con Thiên Chúa…”. Ma quỷ gây nghi hoặc về danh hiệu Con Thiên Chúa với mục đích cản trở ngăn trở Chúa thực thi sứ mạng. Không chỉ làm như thế, mà nó còn đưa ra cụ thể ba cơn cám dỗ. Một là biến hóa đá thành bánh để thỏa mãn cơn đói. Hai là nhảy từ trên nóc Đền Thờ xuống và sẽ được các thiên thần nâng đỡ. Ba là thờ lạy ma quỷ để được cai trị thế giới.

Ba cuộc cám dỗ này có nghĩa là Satan muốn lôi kéo Chúa Giêsu ra khỏi con đường vâng phục và khiêm nhường. Bởi vì nó biết rằng, với con đường vâng phục và khiêm hạ, nó sẽ bị đánh bại. Và vì thế, nó cố tình đưa đẩy vào cái vòng hư ảo của thành công và vinh quang. Nhưng những mũi tên tẩm thuốc độc của ma quỷ đều được Chúa Giêsu ngăn chặn bởi chiếc khiên che là Lời Thiên Chúa. Lời Thiên Chúa chính là ý muốn của Chúa Cha. Chúa Giêsu không tự mình nói điều gì, nhưng luôn luôn vâng theo Lời Thiên Chúa. Thế nên, Người chính là Con Thiên Chúa với đầy tràn Thánh Thần, và Người đã chiến thắng trong sa mạc.

Trong suốt bốn mươi ngày Mùa Chay, các Kitô hữu chúng ta được mời gọi bước theo những dấu chân của Chúa Giêsu và vững mạnh trong cuộc chiến đấu thiêng liêng, để với sức mạnh của Lời Chúa mà chống lại thần dữ. Không phải với những lời của chính chúng ta, nhưng là với Lời Thiên Chúa, vì Lời ấy có sức đánh bại Satan. Để làm được điều đó, chúng ta cần thường xuyên đọc Kinh Thánh, suy niệm Lời Chúa và sống Lời Chúa. Kinh Thánh chứa đựng Lời Thiên Chúa, do đó những Lời ấy luôn sống động và hữu hiệu.

Có người nói: Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta sử dụng Kinh Thánh giống như chúng ta sử dụng điện thoại di động? Nếu chúng ta thường xuyên mang theo một cuốn Kinh Thánh nhỏ bỏ túi, điều gì sẽ xảy ra? Nếu có lỡ quên, chúng ta quay lại để lấy, giống như chúng ta làm với chiếc điện thoại vậy? Giống như khi quên chiếc điện thoại, chúng ta nói: Ồ, quên mất, tôi không mang theo, đợi chút, tôi quay lại lấy. Nếu chúng ta mở Kinh Thánh để đọc nhiều lần trong ngày, giống như nhiều lần trong ngày chúng ta đọc tin nhắn trên điện thoại, điều gì sẽ xảy ra? Rõ ràng việc so sánh này có vẻ nghịch lý, có vẻ khập khiễng, nhưng là rất nghiêm túc.

Thực tế, nếu Lời Thiên Chúa luôn ở trong tâm hồn chúng ta, thì không có cám dỗ nào và không trở ngại nào có thể làm chúng ta lệch hướng khỏi con đường lành, và khi ấy chúng ta sẽ đánh bại những lời mời mọc của cái ác hàng ngày bủa vây chúng ta, chúng ta sẽ sống cuộc phục sinh trong Chúa, chúng ta sẽ biết đón nhận và yêu thương anh chị em của mình hơn, nhất là những người dễ bị tổn thương và những ai thiếu thốn, ngay cả chúng ta có thể yêu thương kẻ thù của mình.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ là mẫu gương hoàn hảo trong việc vâng phục Thiên Chúa và tin tưởng hoàn toàn vào ý Thiên Chúa muốn, xin Mẹ giúp chúng con kiên trì trên hành trình Mùa Chay, để chúng con biết ngoan ngoãn lắng nghe Lời Thiên Chúa để chúng con thực sự được biến đổi tận căn.

Tiếp đến, Đức Thánh Cha đọc kinh Truyền Tin và ban Phép Lành Toà Thánh cho mọi người.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha chào thăm mọi người:

Anh chị em thân mến,

Cha gửi lời chào thân ái đến các gia đình, các nhóm từ các giáo xứ, các hiệp hội và tất cả những người hành hương đến từ Ý và từ các quốc gia khác.

Vài ngày trước, chúng ta đã bắt đầu Mùa Chay, đó là con đường dẫn chúng ta tới Phục Sinh, đó là con đường của sám hối của hoán cải, trong cuộc đấu tranh chống lại cái ác, với vũ khí của lời cầu nguyện, của việc ăn chay, của việc bác ái. Cha hy vọng tất cả chúng ta đều có một Mùa Chay mang nhiều ơn ích. Xin anh chị em cầu nguyện cho Cha và cho các thành viên của Giáo triều Roma, vì tối nay chúng tôi sẽ bắt đầu tuần Linh Thao. Chân thành cám ơn vì anh chị em sẽ cầu nguyện cho chúng tôi.

Xin vui lòng đừng quên, đừng quên sử dụng Kinh Thánh thường xuyên giống như chúng ta sử dụng điện thoại! Anh chị em hãy nghĩ về điều ấy. Để Kinh Thánh luôn đồng hành cùng chúng và gần gũi với chúng ta.

Tứ Quyết SJ

Hãy từ bỏ lối sống hai mặt

Hãy từ bỏ lối sống hai mặt

Đừng gây ra những cú sốc với lối sống hai mặt, đừng gây cớ vấp phạm cho những người bé nhỏ, vì những điều ấy hủy hoại cuộc sống; và đừng trì hoãn việc hoán cải. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Sống hai mặt là gì?

Trong bài Tin Mừng, Chúa nói đến chuyện thà “chặt tay, móc mắt” và đừng “gây cớ vấp phạm cho những người bé nhỏ”. Điều ấy có nghĩa là hãy sống ngay thẳng đơn thành và tin tưởng Thiên Chúa. Vì gây cớ vấp phạm có nghĩa là đang phá hủy.

Sống hai mặt là gì? Gây cớ vấp phạm, có nghĩa là nói một đàng làm một nẻo, là sống kiểu hai mặt, là sống hai mặt. Lối sống hai mặt là thế này. Một mặt, tôi nói tôi là người Công giáo, tôi luôn đi Lễ, tôi tham gia hiệp hội này hội đoàn kia. Mặt khác, đời sống của tôi thì không Công giáo chút nào, vì tôi trả lương bất công cho nhân viên, tôi chơi bẩn khi kinh doanh, tôi khai thác con người, tôi rửa tiền… Đó là cuộc sống hai mặt. Và nhiều người Công giáo là như vậy. Đó là những thứ chướng tai gai mắt. Đã bao nhiêu lần chúng ta nghe giữa chúng ta nơi các góc phố hoặc nhiều nơi khác rằng, là người Công giáo mà sống tệ thế, chẳng thà là người vô thần. Thế đó, những cú sốc ấy, những vụ bê bối ấy có sức mạnh hủy hoại. Những thứ đó hủy hoại bạn. Chúng ta thấy nhan nhản những vụ bê bối trên báo chí, thậm chí là những vụ lớn. Những thứ tệ hại đó đang ra sức phá hủy.

Chúa nói gì với kẻ sống hai mặt?

Có ví dụ về công ty lớn đang trên bờ phá sản. Các nhà hữu trách muốn tránh một cuộc đình công chính đáng, nhưng họ lại không làm tốt việc này, và họ muốn nói chuyện với giới lãnh đạo của công ty. Những ngày sau đó, người dân không có tiền để chi trả cho các nhu cầu hàng ngày vì họ không nhận được tiền lương. Trong khi đó, người có trách nhiệm giải quyết vụ việc, là một người Công giáo, lại thản nhiên thực hiện kỳ nghỉ trên bãi biển vùng Trung Đông. Thế đấy! Đó là một vụ bê bối, đó là lối sống hai mặt.

Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu nói về những người sống hai mặt thế này: “Khi bạn đến Cửa Thiên Đàng, gõ cửa và nói: Con đây, lạy Chúa!” Nhưng Ta sẽ nói: “Ta không biết ngươi. Ta không nhớ ngươi.”. Người ấy có thể nói tiếp: “Con đã đi nhà thờ, con đã tham gia hội đoàn đó, con đã làm điều ấy… Chúa không nhớ sao?”. Chúa đáp lại: “Ừ. Ta nhớ. Ta nhớ tất cả những gì tệ hại, tất cả những gì ngươi ăn cắp từ người nghèo. Ta không biết ngươi.”. Thế đó, Chúa Giêsu sẽ trả lời như thế cho những kẻ sống hai mặt.

Xin ơn mau mắn hoán cải

Thật là tốt cho tất cả chúng ta, cho mỗi người chúng ta, là hôm nay nghĩ về điều gì đó mang tính hai mặt trong cuộc sống chúng ta, những gì xem ra là công bằng, những gì có vẻ như là người tín hữu tốt, có vẻ là người Công giáo tốt, nhưng thực tế lại khác. Nếu có cái gì đó còn là kiểu sống hai mặt, nếu tôi còn quá tự tin theo kiểu: “Chúa sẽ tha thứ tất cả cho tôi, nhưng tôi vẫn tiếp tục hai mặt”. Nếu có điều gì đó để tôi nói: “Vâng, điều ấy thật không tốt, tôi sẽ thay đổi, sẽ hoán cải, nhưng không phải là hôm nay, để ngày mai”. Nếu chúng ta vẫn còn nghĩ như thế, thì hãy ngẫm suy Lời Chúa ngày hôm nay, để cảm thấy rằng, khó mà có Chúa trong những thứ ấy. Vì lối sống hai mặt chỉ ra sức hủy hoại mà thôi.

Tứ Quyết SJ

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 12.02.2017: Đức công chính mới

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 12.02.2017: Đức công chính mới

Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật 12.02.2017 tại quảng trường thánh Phêrô, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người thực hành ba điều mà Chúa Giêsu nói trong bài Tin Mừng Chúa Nhật. Đó là: chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ thề thốt. Những điều răn ấy được thực thi với đức công chính mới mà Chúa Giêsu nói, chứ không theo kiểu công chính dựa vào hình thức như các kinh sư và người Pharisêu.

Trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay trình bày những trang tiếp nối Bài Giảng Trên Núi trong Tin Mừng theo thánh Mát-thêu (5:17-37). Trong đoạn này, Chúa Giêsu muốn giúp người nghe hiểu rõ luật Môsê. Những gì được nói trong giao ước cũ thì đúng, nhưng không phải là tất cả: Chúa Giêsu đến để kiện toàn luật Thiên Chúa và một chấm một phết trong Luật Chúa cũng không qua đi (x. Mt 5:18). Chúa Giêsu tỏ cho thấy mục đích nguyên thủy của Luật Thiên Chúa và Chúa Giêsu kiện toàn luật ấy bằng lời giảng dạy và ngay cả bằng cách hiến dâng chính mình trên thập giá. Do đó, Chúa Giêsu dạy cho chúng ta cách thế để hoàn tất ý muốn của Thiên Chúa, và thực thi đức công chính cao hơn sự công chính của các kinh sư và người Pharisêu (x. Mt 5:20). Đức công chính mà Chúa Giêsu nói, là đức công chính được thúc đẩy bởi tình yêu mến, bởi đức bác ái, bởi lòng thương xót, khi ấy có thể khám phá thấy bản chất của các điều răn, và tránh được nguy cơ sống kiểu hình thức. Sống hình thức là sống theo kiểu: điều này tôi có thể làm, điều kia tôi không thể, hoặc là tôi có thể làm tới mức này và không thể làm tới mức kia… Không. Không như thế được, có gì đó còn hơn thế nữa.

Một cách cụ thể, trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu xét tới ba khía cạnh, đó là ba điều răn: chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ thề thốt.

Chớ giết người

Nói về điều răn chớ giết người, Chúa cho rằng, trong thực tế, không chỉ là không giết người, mà còn không làm những hành vi xúc phạm đến phẩm giá con người, không nói những lời xúc phạm (Mt 5:22). Tất nhiên, nói xúc phạm không phải là tội nặng như tội giết người, nhưng đó cũng là tội liên quan đến giết người, vì lời nói xúc phạm là tiền đề cho những hành vi và lời xúc phạm cũng cho thấy ác tâm. Chúa mời gọi chúng ta không lập một danh sách những gì phải tránh, nhưng là xem xét những gì gây hại hoặc có ý hướng gây hại cho tha nhân. Chúa đưa ra ví dụ. Khi xúc phạm người anh dem mình, khi giận họ, chúng ta đã giết người anh em trong tâm hồn chúng ta. Do đó, đừng làm như thế…

Chớ ngoại tình

Khía cạnh thứ hai liên quan đến luật hôn nhân, đến tội ngoại tình. Tuy nhiên, Chúa Giêsu đi vào gốc rễ của tội. Bạn có thể giết người qua những lời lăng mạ, và bạn cũng có thể phạm tội ngoại tình khi có những ý định xấu muốn sở hữu người phụ nữ không phải vợ mình. Ngoại tình, trộm cắp, tham nhũng và những tội khác, chúng được thành hình trước tiên trong trái tim tôi, và khi ý định được ưng thuận với chọn lựa sai trái, thì nó sẽ được chuyển hóa thành hành động cụ thể. Và Chúa Giêsu nói: ai nhìn một người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi. Chúng ta hãy nghĩ một chút về những điều ấy. Những ý nghĩ xấu xa thì cũng tệ như những tội ấy.

Đừng thề thốt

Sau đó, Chúa Giêsu nói các môn đệ đừng có thề thốt, vì thề thốt là dấu hiệu của sự bất an và đánh tráo trong mối tương quan giữa bạn và người khác. Thay vì thề thốt, chúng ta được mời gọi xây dựng bầu không khí lành mạnh và đầy tin cậy lẫn nhau giữa chúng ta, trong gia đình và trong cộng đồng. Khi ấy, chúng ta sống trung thực và tin tưởng nhau. Khi ấy, chúng ta không cần dựa vào những thế cao hơn để được tin tưởng. Không tin tưởng nhau, nghi ngờ lẫn nhau, những điều này ngày càng đe dọa sự bình yên!

Lạy Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ luôn sẵn sàng lắng nghe và vui vẻ xin vâng, xin Mẹ giúp chúng con ngày càng sống gần Tin Mừng hơn, để chúng con không phải là những Kitô hữu kiểu thời trang, nhưng là những Kitô hữu đích thực! Nguyện xin ân sủng của Chúa Thánh Thần, giúp chúng con làm mọi sự với tình yêu, để chúng con có thể thực thi vẹn toàn ý Thiên Chúa muốn.

Tiếp đến, Đức Thánh Cha đọc kinh Truyền Tin và ban Phép Lành Toà Thánh cho mọi người.


Tứ Quyết SJ

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 22.01.2017: Hãy theo Tôi!

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 22.01.2017: Hãy theo Tôi!

VATICAN. Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật 22.01.2017 tại quảng trường thánh Phêrô, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người quảng đại đáp lại tiếng gọi của Chúa Giê-su để cộng tác với Người trong sứ mạng cứu độ, nhất là đem Tin Mừng đến những vùng ngoại biên. Đức Thánh Cha nói:

Hôm nay Tin Mừng (x. Mt 4,12-23) kể lại cho chúng ta về khởi đầu việc rao giảng của Chúa Giê-su tại Ga-li-lê. Người rời khỏi ngôi làng Na-za-ret và đến ở thành Ca-phac-na-um. Đây là một thành trung tâm quan trọng thuộc miền duyên hải, là nơi sinh sống của hầu hết là người ngoại, và là điểm giao nhau giữa Địa Trung Hải và miền Lưỡng Hà. Khi Chúa chọn lựa như thế, có nghĩa là Người không chỉ rao giảng cho người đồng hương của mình, mà Người còn rao giảng cho biết bao người khác nữa tại Galilê “miền đất của dân ngoại” (x. Mt 2,15 và Is 8,23). Nếu nhìn từ thủ đô Giê-ru-sa-lem thì Galilê là vùng ngoại vi và là vùng đất người ta sống pha trộn với đầy những người ngoại đạo, những người không thuộc về dân It-ra-en. Từ Galilê người ta đã chẳng mong đợi gì nhiều từ lịch sử cứu độ. Thế mà chính từ đây lại bừng lên “ánh sáng”: ánh sáng ấy chính là Chúa Kitô. Ánh sáng ấy tỏa lan khởi đi từ vùng ngoại vi.

Sứ điệp của Chúa Giê-su chính là loan báo Nước Trời (Mt 4,17). Vương quốc này không phải là việc thiết lập một quyền lực chính trị mới, nhưng là hoàn tất giao ước giữa Thiên Chúa và dân Ngài. Đó chính là thiết lập nền hòa bình và công lý. Để thực hiện giao ước với Thiên Chúa, mọi người được mời gọi để biến đổi tâm trí và cuộc sống. Điều này rất quan trọng: biến đổi không chỉ có nghĩa là thay đổi cách sống mà còn là thay đổi cách nghĩ. Đó là cuộc biến đổi tâm trí. Đây không phải là chuyện thay đổi theo kiểu thay áo, mà là thay đổi thói quen.

Điều làm nên sự khác biệt giữa Chúa Giê-su và Gio-an Tẩy Giả chính là phong cách và phương pháp. Chúa Giê-su chọn lựa cách thế của một ngôn sứ luôn rảo bước. Chúa không chờ đợi người ta đến với mình, nhưng Chúa chủ động đến gặp họ. Chúa luôn luôn rảo bước trên những con đường. Sứ vụ đầu tiên là Chúa đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê và tiếp xúc với dân chúng, đặc biệt là các ngư dân. Chúa không chỉ loan báo về Nước Thiên Chúa đã gần đến, mà Chúa còn đi tìm bạn đồng hành trên con đường thực thi sứ mạng cứu độ. Ở đó, Chúa đã gặp hai bộ anh em: Si-mon và An-rê, Gia-cô-bê và Gio-an. Chúa gọi các ông rằng: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh trở thành những kẻ lưới người như lưới cá” (Mt 4,19). Tiếng gọi đã chạm tới họ trong cái đời thường của cuộc sống: Chúa đã tỏ mình cho chúng ta không phải trong những chuyện giật gân hoặc đặc biệt nhưng chính trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Ở đó chúng ta tìm thấy Chúa và ở đó Chúa tỏ hiện chính Ngài cho chúng ta, và chúng ta cảm nhận được tình yêu của Ngài trong trái tim chúng ta. Ở đó có cuộc đối thoại với Chúa trong chính cuộc sống thường ngày của chúng ta. Ở đó Chúa biển đổi tâm hồn chúng ta.

Hôm ấy, bốn người ngư phủ đã đáp lại ngay lập tức và rất sẵn sàng. Tin Mừng kể lại: “Lập tức, họ bỏ chài lưới và đi theo Người” (Mt 4,20). Chúng ta biết rằng họ là các môn đệ của Gio-an Tẩy Giả và nhờ lời chứng của Gio-an mà họ bắt đầu tin rằng Chúa Giê-su là Đấng Mê-si-a (x. Ga 1,35-42).

Chúng ta, những Kitô hữu thời nay, vui mừng loan báo và làm chứng cho đức tin của chúng ta, vì đã có những người môn đệ đầu tiên ấy với đầy can đảm và khiêm tốn mà quảng đại đáp lại lời mời gọi của Chúa Giê-su. Khó mà tưởng tượng được, chính bên bờ hồ ở vùng đất Ga-li-lê mà cộng đoàn đầu tiên của các môn đệ Chúa Kitô được sinh ra. Suy tư về sự khởi đầu này sẽ truyền cảm hứng cho chúng ta trong việc đem Lời Chúa, tình yêu và sự dịu hiền của Chúa đến mọi hoàn cảnh, cho dù là khó khăn vất vả. Đó là đem Lởi Chúa đến tất cả các vùng ngoại vi! Mọi hoàn cảnh cuộc sống đều là mảnh đất để hạt giống Tin Mừng có thể gieo vãi, và để mang lại ơn cứu độ.

Xin Mẹ Maria cầu thay nguyện giúp chúng ta để chúng ta có thể đáp lại lời mời gọi của Chúa Giê-su, đó chính là dấn thân vào việc phục vụ Nước Thiên Chúa.

Tứ Quyết SJ

Vượt thắng lòng dạ xét đoán người khác

Vượt thắng lòng dạ xét đoán người khác

Cần vượt thắng chính mình vì lòng dạ chúng ta thường ích kỷ và xét đoán người khác, và Chúa Giêsu đến để đổi mới tâm hồn chúng ta. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Với tâm tính ích kỷ, các luật sĩ chỉ biết lên án người khác

Thiên Chúa đổi mới mọi sự từ gốc rễ chứ không phải theo kiểu bề mặt. Luật của Chúa không phải là thứ luật tác động bên ngoài nhưng là đi sâu vào cõi lòng chúng ta và biến đổi tận gốc. Trong giao ước mới, có sự biến đổi trí khôn, biến đổi tâm hồn, biến đổi cảm nhận và biến đổi hành động, và có một cung cách mới để nhìn mọi sự. Có một cung cách hành động với cái nhìn lạnh lùng và đầy ghen tỵ. Nhưng cũng có một thái độ của niềm vui và lòng bao dung.

Giao ước mới sẽ biến đổi tâm hồn và làm cho chúng ta nhìn về luật Chúa với con tim mới, với tâm trí mới. Chúng ta thử nghĩ về các luật sĩ là những người kết án Chúa. Họ làm mọi sự, làm mọi thứ đúng như luật nói, họ nắm quyền trong tay, họ có mọi thứ mọi sự tất cả trong tay. Nhưng lòng trí họ xa cách Thiên Chúa. Đó là lòng trí của sự ích kỷ, vì chỉ biết tập trung vào bản thân mình: tâm hồn họ luôn đi xét đoán và kết án người khác.

Thiên Chúa hay quên vì Ngài tha thứ

Thiên Chúa luôn đi bước trước và chắc chắn là Ngài tha thứ cho chúng ta. Ngài không còn nhớ tội lỗi của chúng ta nữa. Biết bao lần, Ngài không nhớ. Tôi thích suy nghĩ vui đùa một chút về Chúa rằng: “Ngài có một trí nhớ thật là không tốt!”. Điểm yếu của Thiên Chúa chính là Ngài mau quên tội lỗi chúng ta, và khi ấy Ngài tha thứ.

Thiên Chúa quên, bởi vì Ngài tha thứ. Trước một tâm hồn thống hối, Ngài tha thứ và quên hết. Ngài nói: Ta sẽ quên, Ta sẽ không nhớ tội của chúng nữa. Chúa đã tha thứ cho tôi, Chúa đã quên tội tôi, nhưng tôi phải… thay đổi cuộc sống. Giao ước mới đổi mới tôi và đổi đời tôi, không chỉ là thay đổi tâm hồn và trí khôn mà thôi, mà còn biến đổi cuộc đời. Sống không còn tội lỗi, sống xa lánh tội lỗi. Đó là cuộc tái tạo, đó là cuộc sáng tạo mới mà Chúa thực hiện nơi tất cả chúng ta.

Chúa sẽ thay đổi cõi lòng và nếp nghĩ của chúng ta

Khi chúng ta nói, chúng ta thuộc về Chúa, thì các thần tượng khác chẳng còn nghĩa lý gì chẳng còn tồn tại. Biến đổi trí khôn, biến đổi tâm hồn, biến đổi cuộc sống, và biến đổi quyền sở hữu. Chúng ta hãy tiến về phía trước trong giao ước mới với niềm thành tín.

Hãy trung thành với giao ước mới, trung thành với Thiên Chúa để Ngài biến đổi tâm hồn chúng ta. Vị ngôn sứ nói: “Chúa sẽ lấy đi trái tim bằng đá, và thay vào đó bằng trái tim bằng thịt”. Hãy biến đổi tâm hồn và thay đổi cuộc sống! Đừng phạm tội nữa! Không thuộc về thế gian này nhưng chỉ thuộc về Chúa thôi.

Tứ Quyết SJ

Người Kitô hữu mở đường cho Chúa Giêsu bằng đời sống chứng tá

Người Kitô hữu mở đường cho Chúa Giêsu bằng đời sống chứng tá

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-16-12-2016

Người Kitô hữu nhận thấy thánh Gioan Tẩy Giả là chứng tá khiêm nhường cho Chúa Giêsu. Thánh nhân đã trở nên nhỏ đi, để cho Chúa lớn lên, để giới thiệu Con Thiên Chúa cho mọi người. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Gioan Tẩy Giả làm chứng về Chúa Giêsu

Trong những ngày này, Tin Mừng giúp chúng ta tập trung vào chân dung của Gioan Tẩy Giả. Ông là chứng nhân cho Chúa Giêsu. Ơn gọi của ông là làm chứng cho Chúa, là giới thiệu Chúa cho mọi người, là ngọn đèn cháy sáng.

Ngọn đèn chiếu tỏa ánh sáng, làm chứng cho ánh sáng. Ông là tiếng kêu. Chính ông nói: Tôi là tiếng kêu trong hoang địa. Ông là tiếng kêu, là tiếng nói làm chứng cho Lời của Thiên Chúa, cho Ngôi Lời Thiên Chúa. Ông chỉ là tiếng kêu. Ông rao giảng về ơn sám hối và làm phép rửa để giúp mọi người sám hối. Ông nói cách rõ ràng: “Có Đấng đến sau tôi, nhưng mạnh hơn tôi, và tôi không đáng để cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa trong Thánh Thần và lửa.”

Sự khiêm tốn của Gioan là khuôn mẫu cho người tín hữu

Gioan thật vĩ đại, vĩ đại vì ông rất khiêm tốn. Ông cho thấy Người quan trọng là Chúa Giêsu chứ không phải ông. Khi dân chúng và các luật sĩ hỏi: Ông có phải là Đấng Cứu Thế không? Ông trả lời rõ ràng: Tôi không phải.

Lời chứng của ông rất mạnh mẽ và xác quyết, không có chút gì là hư danh. Tiếng nói của ông dập tắt sức mạnh của kiêu hãnh. Tiếng nói ấy mở cánh cửa cho lời chứng khác. Đó là lời chứng từ chính Chúa Cha. Hôm nay, Chúa Giêsu nói: “Ta có lời chứng còn mạnh hơn cả lời chứng của Gioan, đó là lời chứng từ Chúa Cha.” Và Gioan đã mở cánh cửa cho lời chứng này. Ông Gioan đã nghe thấy tiếng nói từ Chúa Cha về Chúa Giêsu rằng: “Này là Con của Ta”. Thật tuyệt vời là sau khi mở cánh cửa, Gioan đã luôn lùi sang một bên. Đó là con đường khiêm tốn của ông. Cuối đời, ông chết trong tù, bị Hêrôđê chặt đầu chỉ vì vua chiều theo ý thích của bà mẹ dâm đãng xúi giục đứa con gái.

Người Kitô hữu mở đường cho Chúa bằng chính cuộc sống

Hôm nay thật là một ngày đẹp để chúng ta tự hỏi về đời sống Kitô của chính mình. Đời sống chúng ta có mở đường cho Chúa Giêsu không. Nếu đời sống có đầy những cử chỉ tốt đẹp ấy, chúng ta hãy dâng lên Chúa. Chúng ta hãy tiếp bước để làm chứng cho Chúa Giêsu, giống như thánh Gioan đã làm. Thánh nhân đã làm chứng tuyệt vời và ngài trợ giúp chúng ta trên bước đường chứng tá.

Tứ Quyết SJ

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 11.12.2016: Mừng vui lên!

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 11.12.2016: Mừng vui lên!

doc-kinh-truyen-tin-voi-duc-thanh-cha-11-12-2016

Trưa Chúa Nhật III Mùa Vọng ngày 11.12.2016, Đức Thánh Cha đã ngỏ lời với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương hiện diện tại Quảng trường thánh Phêrô. Ngài mời gọi mọi người hãy vui lên trong Chúa.

Mở đầu bài huấn dụ trước khi đọc Kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Cha chào tất cả anh chị em! Chúc mọi người một ngày tốt lành!

Hôm nay chúng ta cử hành lễ Chúa Nhật III mùa Vọng, được ghi dấu bằng lời mời gọi của thánh Phaolô: “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! Chúa đã gần đến!” (Pl 4:4-5). Đây không phải là kiểu niềm vui hời hợt, cũng không phải là loại niềm vui nhất thời chỉ mang tính cảm xúc, không phải niềm vui trong việc mua bán tiêu dùng. Không. Đây là niềm vui đích thực, và chúng ta được mời gọi để tái khám phá hương vị của loại niềm vui này, thứ hương vị của niềm vui chân thực. Đó là loại niềm vui chạm đến tâm hồn sâu thẳm của chúng ta. Nơi đó, chúng ta đang đợi chờ Chúa Kitô, Đấng mang lại ơn cứu độ cho thế giới, Đấng mà Thiên Chúa sai đến, Đấng đã được Đức Trinh Nữ Maria sinh ra tại Bêlem.

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta hiểu và nghiệm được loại niềm vui này. Ngôn sứ Isaia nói về cảnh hoang mạc khô cằn, bàn tay rời rã, đầu gối mỏi mòn, người bị mù bị điếc bị câm (Is 35:1-6a.10). Bức tranh buồn thảm này nói về một định mệnh vắng bóng Thiên Chúa.

Nhưng cuối cùng, sự cứu rỗi đã được công bố. Ngôn sứ Isaia nói: “Hãy can đảm lên, đừng sợ hãi! Kìa Thiên Chúa đến… Ngài đến để cứu độ anh em”. Từ đó, ngay lập tức, mọi sự biến đổi: hoa nở trên sa mạc, niềm vui tràn ngập tâm hồn. Những dấu chỉ mà Isaia công bố, đã trở nên hiện thực nơi Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã trả lời cho những người được Gioan Tẩy Giả sai đến. Chúa Giêsu nói: “Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe và thấy: người mù được thấy, người què đi được, người phong được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết sống lại” (Mt 11:5). Những lời ấy, những việc làm ấy minh chứng cho ơn cứu độ mà Chúa Giêsu mang đến. Thiên Chúa đã đi vào lịch sử để giải phóng chúng ta khỏi ách tội lỗi. Ngài ở giữa chúng ta, chia sẻ cuộc sống của chúng ta, chữa lành những thương tích của chúng ta, băng bó vết thương và ban cho chúng ta sự sống mới. Niềm vui là kết quả của hành vi cứu độ và tình yêu của Thiên Chúa.

Chúng ta được mời gọi để tham dự vào niềm vui này, niềm vui hân hoan này… Nhưng nếu một Kitô hữu mà không vui, thì có gì đó không còn là Kitô hữu nữa! Niềm vui này sâu xa trong tâm hồn và đem lại cho ta sự can đảm tiến về phía trước. Chúa đến, Chúa đi vào cuộc sống của chúng ta, để giải thoát chúng ta khỏi những trói buộc cả trong lẫn ngoài. Ngài đã cho chúng ta thấy con đường của trung tín, kiên nhẫn và bền lòng, vì khi Ngài trở lại, niềm vui của chúng ta sẽ thành toàn.

Giáng Sinh đang đến gần, các dấu chỉ của Giáng Sinh hiển hiện trên các con phố và ngay tại quảng trường này. Những dấu hiệu bên ngoài mời gọi chúng ta mở lòng đón Chúa, Đấng luôn đến và gõ cửa nhà chúng ta, gõ cửa tâm hồn chúng ta. Chúng ta được mời gọi để nhận ra những bước chân của Ngài nơi những anh chị em xung quanh, đặc biệt là những người yếu đuối và thiếu thốn.

Hôm nay chúng ta được mời gọi để vui mừng vì Đấng Cứu Độ chúng ta ngự đến, và chúng ta chia sẻ niềm vui này với tha nhân, trao tặng niềm vui hy vọng cho người nghèo khổ, người ốm đau và những ai bất hạnh. Lạy Đức Nữ Trinh Maria, nữ tỳ của Chúa, xin giúp chúng con biết lắng nghe lời mời gọi của Thiên Chúa trong cầu nguyện, và với đầy lòng cảm thông, biết phục vụ Ngài nơi những chị em chúng con, xin cho con biết sẵn sàng đón mừng Giáng Sinh và chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa Giêsu.  

Tiếp đến, Đức Thánh Cha đã đọc Kinh Truyền Tin và ban phép lành Tòa Thánh cho mọi người.

Đức Thánh Cha mời gọi mọi người cùng hiệp thông cầu nguyện

Anh chị em thân mến!

Hằng ngày, Cha đặc biệt gần gũi với người dân thành Aleppo trong lời cầu nguyện. Chúng ta đừng quên rằng, Aleppo là thành phố với những con người, đó là những gia đình, những trẻ em, người cao tuổi, người bệnh… Thật đáng tiếc là chúng ta đã trở nên quá quen với chiến tranh, với sự tàn phá, nhưng chúng ta không được quên rằng, Syria là một quốc gia theo đúng nghĩa với lịch sử, văn hóa và đức tin. Chúng ta không thể chấp nhận rằng, chiến tranh tàn phá tất cả những điều ấy. Cha kêu mời sự dấn thân của mọi người, để có thể chọn lựa nói không với hủy diệt, để tiến tới hòa bình cho người dân Aleppo và Syria.

Chúng ta cũng cầu nguyện cho các nạn nhân trong một số vụ tấn công khủng bố tàn bạo vài giờ gần đây tại một số quốc gia. Tại một số nơi, bạo lực gây ra chết chóc phá hủy, và chỉ có một câu trả lời là: đức tin nơi Thiên Chúa và sự hiệp nhất trong các giá trị nhân văn. Tôi muốn bày tỏ sự gần gũi đặc biệt với người anh em thân mến là Đức Thượng Phụ Tawadros II của Giáo Hội Chính Thống Coptic và cộng đoàn dân Chúa của Ngài, để cầu nguyện cho những người bị chết và bị thương.

Hôm nay, tại Vientiane Lào, có lễ phong chân phước cho cha Mario Borzaga, linh mục truyền giáo dòng Tận Hiến Đức Mẹ Vô Nhiễm, cho người giáo lý viên Paul Thoj Xyooj, và 14 bạn tử đạo. Các ngài đã trung thành với Chúa Kitô một cách anh hùng. Tấm gương của các ngài khích lệ chúng ta trên đường truyền giáo, đặc biệt là những người giáo lý viên với sứ mệnh tông đồ không thể thay thế. Giáo Hội biết ơn tất cả những con người ấy. Chúng ta thấy rằng: các giáo lý viên đã làm rất nhiều, và những việc làm ấy thật đẹp! Là một giáo lý viên, đó là một điều thật đẹp. Cha mời mọi người vỗ tràng pháo tay dành tặng cho các giáo lý viên!

Đức Thánh Cha chào thăm mọi người hiện diện

Cha gửi lời chào thăm với đầy lòng mến, tới tất cả anh chị em, là những người hành hương đến từ các quốc gia khác nhau. Đầu tiên, Cha chào thăm các con là những em bé và người trẻ của Roma. Các con thân mến, khi các con cầu nguyện trước hang đá, hãy cầu xin Hài Nhi Giêsu giúp mọi người có được lòng mến Chúa và yêu người. Hãy nhớ cầu nguyện cho Cha nữa. Cha cũng nhớ cầu nguyện cho các con. Cha cám ơn các con.

Cha chào thăm các giáo sư của Đại học Công giáo Sydney, mọi người trong dàn hợp xướng Mosteiro de Grijó ở Bồ Đào Nha, các anh chị em đến từ Barbianello và Campobasso.

Cha cầu chúc mọi người ngày Chúa Nhật tốt lành và đừng quên cầu nguyện cho Cha. 

Tứ Quyết SJ

Chúa Giêsu đem đến sự đổi mới không theo kiểu trang điểm mà là đổi mới tâm hồn

Chúa Giêsu đem đến sự đổi mới không theo kiểu trang điểm mà là đổi mới tâm hồn

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-05-12-2016

Chúng ta hãy trở về với Chúa Giêsu, vì Người đã thực hiện cuộc sáng tạo mới, khi giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Bài đọc trích sách ngôn sứ Isaia nói: sa mạc sẽ nở hoa, người mù sẽ thấy, kẻ điếc nghe được. Tất cả những điều ấy nói với chúng ta về sự đổi mới. Tất cả đổi thay từ xấu xí sang xinh đẹp, từ xấu xa đến tốt lành. Có một sự thay đổi để trở nên tốt hơn. Đây là những gì mà người dân được báo trước về điều mà Đấng Cứu Thế mang tới.

Chúa Giêsu đem đến sự biến đổi tận căn

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu chữa lành. Người thực thi con đường của những đổi thay cho dân chúng và đó là lý do người ta đi theo Chúa. Điều này rất đặc sắc. Người ta đi theo Chúa vì sứ điệp của Chúa đụng vào tâm hồn con người. Dân chúng chứng kiến Chúa chữa lành con người và thế là dân chúng đi theo.

Thế nhưng Chúa Giêsu không chỉ làm thay đổi từ xấu thành đẹp, từ ác thành thiện, mà Người làm nên một sự biến đổi. Không phải là biến đổi theo kiểu làm đẹp, kiểu trang điểm, mà là biến đổi tận căn từ nội tâm. Sự biến đổi sâu xa ấy là cuộc sáng tạo mới. Thiên Chúa đã sáng tạo thế giới, con người sa ngã trong tội lỗi, và Chúa Giêsu thực hiện cuộc tái tạo, cuộc sáng tạo mới. Đây chính là sứ điệp của Tin Mừng. Bạn thấy điều ấy rất rõ: trước khi chữa lành cho người bất toại, Chúa đã tha tội cho anh. Khi ấy Chúa thực hiện cuộc sáng tạo mới nơi anh và Chúa thực hiện quyền năng sáng tạo. Khi làm như thế, Chúa làm cho một số người bị sốc, một số người cảm thấy chướng tai gai mắt. Các luật sĩ bắt đầu lý luận và thì thầm, vì họ không chấp nhận quyền năng của Chúa. Chúa Giêsu nói rằng, Người có thể làm cho chúng ta từ những kẻ tội lỗi trở thành những con người mới.

Hãy mở tâm hồn mình cho Chúa

Chúa đến chữa lành tâm hồn và thực hiện cuộc sáng tạo mới nơi chúng ta. Hãy thay đổi! Vì đó là sức mạnh của ân sủng mà Chúa Giêsu đem đến. Chúng ta phải vượt thắng cám dỗ rằng “Con không thể làm như thế”. Thay vào đó, thì hãy “biến đổi”, hãy để Chúa Giêsu thực hiên cuộc sáng tạo mới nơi bạn. Chính Chúa đã nói: “Can đảm lên!”

Tất cả chúng ta đều là tội nhân, nhưng hãy nhìn vào gốc rễ của tội lỗi, và ở nơi đó, Chúa đã cúi xuống mà thực hiện cuộc tái tạo, Ngài thực thi công lý, và bạn sẽ là con người mới. Nhưng nếu chúng ta nói: “Vâng, vâng, con có tội, con đi xưng tội… với đôi lời, và rồi con lại tiếp tục như cũ…”, nếu cứ như thế, chúng ta sẽ chẳng được Chúa biến đổi. Không phải là chúng ta chỉ tin và thế là xong chuyện. Không! Tội lỗi của chúng ta có tên tuổi hẳn hoi, nào là con đã làm điều này điều kia và con cảm thấy xấu hổ trong lòng! Con mở tâm hồn ra với Chúa mà nài xin: “Lạy Chúa, xin cứu chữa con, xin cứu chữa con!” Và như thế chúng ta can đảm bước đi trong đức tin tinh tuyền.

Hãy dâng lên Chúa tội lỗi của ta

Thường thì chúng ta cố tình che giấu sự nguy hiểm trầm trọng của tội lỗi, ví như khi chúng ta đầy lòng ghen tị. Khi che giấu như thế thì thật là tệ hại! Điều ấy giống như nọc độc của con rắn, và nó sẽ ra sức phá hủy. Hãy đi vào tận gốc rễ của tội lỗi chúng ta, hãy dâng những tội lỗi và nết xấu ấy cho Chúa, vì Người có cách giúp chúng ta gỡ bỏ những tội lỗi ấy, và trong đức tin Người sẽ dẫn chúng ta tiến về phía trước.

Có vị thánh nọ thưa với Chúa rằng: “Lạy Chúa, Ngài có vui không?” Chúa nói: “Không!” – “Nhưng thưa Chúa, con đã dâng tất cả cho Chúa rồi mà!” – “Không, có cái gì đó còn thiếu thiếu…” Người ấy tiếp tục kiên nhẫn cầu nguyện, cầu nguyện, và thưa lên: “Con xin dâng lên Chúa điều này? Lạy Chúa, có được không?” – “Không!” – “Vẫn còn thiếu điều gì đó…” – “Nhưng lạy Chúa, con đã quên điều gì?” – “Đó là tội của con! Hãy dâng tội của con cho Ta!” Đó là điều mà hôm nay Chúa mời gọi chúng ta: “Hãy đến đây! Dâng tội lỗi của con cho Ta, và Ta sẽ làm cho con trở thành con người mới.” Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta đức tin để tin như thế.                       

Tứ Quyết SJ

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: Chúa nhật 30-10-2016

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: Chúa nhật 30-10-2016

kinh-truyen-tin-voi-duc-thanh-cha-chua-nhat-30-10-2016

VATICAN. Trong buổi đọc kinh Truyền Tin với 70 ngàn tín hữu tụ tập đầy Quảng Trường Thánh Phêrô, trưa Chúa nhật 30-10-2016, ĐTC đã rút những bài học từ cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với Ông Zakêu.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa bài Tin Mừng theo thánh Luca (19,1-10) Chúa nhật thứ 31 thường niên năm C về chuyện ông Zakêu người thu thuế để nêu bật lòng thương xót của Thiên Chúa. ĐTC cũng chia buồn với các nạn nhân động đất ở Trung Italia và xin các tín hữu cầu nguyện cho cuộc tông du của ngài ở Thụy Điển trong hai ngày 31-10 và 1-11-2016.

Bài huấn dụ của ĐTC

Anh chị em thân mến, Tin Mừng hôm nay trình bày cho chúng ta một sự kiện xảy ra ở Giêrico, khi Chúa Giêsu vào thành này và được đám đông đón tiếp (Xc LC 19,1-10). Tại Giêricô có ông Zakêu thủ lãnh những người thu thuế. Ông là một cộng tác viên giàu có của những người Roma xâm lăng bị dân chúng ghét bỏ, Ông tả là người bóc lột dân tộc mình. Cả ông ta, vì tò mò, cũng muốn nhìn thấy Chúa Giêsu, nhưng thân phận của ông là người tội lỗi công khai không cho phép ông đến gần Thầy; hơn nữa ông dáng người nhỏ bé, vì thế ông leo lên một cây, cây sung, dọc theo con đường nơi Chúa Giêsu sẽ đi qua.

”Khi đến gần cây ấy, Chúa Giêsu ngước mặt nhìn và nói với ông: ”Zakêu, hãy xuống ngay vì hôm nay tôi muốn ở lại nhà Ông” (v. 5). Chúng ta có thể tưởng tượng sự kinh ngạc của Zakêu! Nhưng tại sao Chúa Giêsu nói ”Tôi phải dừng lại ở nhà ông?”. Đây là nghĩa vụ nào thế? Chúng ta biết nghĩa vụ tối cao của Chúa Giêsu là thực hiện kế hoạch của Chúa Cha về nhân loại, được thực thi ở Jerusalem qua sự kết án tử hình, bị đóng đanh, và ngày thứ ba sẽ sống lại. Đó là kế hoạch cứu độ do lòng từ bi thương xót của Chúa Cha. Và trong kế hoạch này cũng có việc cứu độ Zakêu, một người bất lương và bị mọi người khinh rẻ, và do đó cần được hoán cải. Thực vậy, Tin Mừng nói rằng khi Chúa Giêsu gọi ông, ”tất cả mọi người đều lẩm bẩm: Ông ấy vào nhà một người tội lỗi!” (v.7). Dân chúng thấy nơi ông Zakêu một người gian ác, làm giàu trên lưng người khác. Nhưng Chúa Giêsu, được lòng thương xót hướng dẫn, tìm chính ông ta”.

Và giả sử Chúa Giêsu nói: 'Hỡi tên phản bội nhân dân, hãy xuống đi và đến nói chuyện với Ta để trả lẽ về các tội của ông!' Chắc chắn là dân chúng sẽ hoan hô Ngài. Trái lại, họ bắt đầu lẩm bẩm: ”Ông Giêsu đến nhà hắn, kẻ tội lỗi, kẻ bóc lột”.

Chúa Giêsu được lòng thương xót hướng dẫn, tìm kiếm chính ông Zakêu. Và khi vào nhà ông Zakêu Ngài nói: ”Hôm nay, ơn cứu độ đã đến nhà này, vì ông ta cũng là con của tổ phụ Abraham. Thực vậy, Con Người đến để tìm và cứu vớt những gì bị hư mất” (vv.9-10). ”Cái nhìn của Chúa Giêsu đi xa hơn tội lỗi và thành kiến. Và đây là điều quan trọng! Chúng ta phải học điều ấy; cái nhìn của Chúa Giêsu đi xa hơn tội lỗi và thành kiến; Ngài nhìn con người với đôi mắt của Thiên Chúa, và không dừng lại sự ác đã qua, nhưng nhìn thấy điều thiện tương lai; Chúa Giêsu không cam chịu sự khép kín, nhưng luôn mở ra những không gian mới của cuộc sống; không dừng lại ở những gì bên ngoài, nhưng nhìn tận con tim. Và ở đây Ngài nhìn con tim của người ấy bị thương tổn vì lòng tham, vì bao nhiêu sự xấu xa mà Zakêu đã làm. Ngài nhìn con tim bị thương và đến đó.

”Đôi khi chúng ta tìm cách sửa sai và hoán cải một người tội lỗi bằng cách trách mắng họ, khiển trách những lỗi lầm của họ và thái độ không đúng của họ. Thái độ của Chúa Giêsu với Ông Zakêu chỉ cho chúng ta một con đường khác, giá trị mà Thiên Chúa tiếp tục thấy dù thế nào đi nữa. Điều này có thể tạo nên một sự ngạc nghiên tích cực làm cho con tim mền hơn và thúc đẩy con người rút ra những gì là tốt lành nơi mình. Chính sự tín nhiệm nơi con người làm cho họ tăng trưởng và thay đổi. Thiên Chúa cũng cư xử như vậy đối với tất cả chúng ta: Chúa không bị chặn đứng vì tội lỗi chúng ta, nhưng Ngài vượt thắng tội lỗi nhờ tình thương và làm cho chúng ta tưởng nhớ điều thiện”. Tất cả chúng ta đã cảm thấy điều thiện sau khi lầm lỗi. Thiên Chúa là Cha đang làm như vậy, và cả Chúa Giêsu cũng thế. Không có người nào không có điều gì là tốt, Đó là điều mà Thiên Chúa ngắm nhìn”.

Và ĐTC kết luận rằng:

Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta nhìn thấy điều tốt nơi những người chúng ta gặp mỗi ngày, để tất cả chúng ta được khích lệ làm trổi lên hình ảnh mà Thiên Chúa đã in vào tâm hồn họ. Như thế chúng ta có thể vui mừng vì những điều lạ lùng của lòng Thương Xót Chúa! Thiên Chúa chúng ta là Thiên Chúa của những điều ngạc nhiên.

Chào thăm và nhắn nhủ

Sau phép lành, ĐTC đã nhắc đến lễ phong chân phước tại Tây Ban Nha:

”Hôm qua, tại Madrid, 4 vị chân phước đã được tôn phong là José Antón Gómez, Antolín Pablos Villanueva, Juan Rafael Mariano Alcocer Martínez và Luis Vidaurrázaga Gonzáles, tử đạo, giết tại Tây Ban Nha trong thế kỷ vừa qua, trong cuộc bách hại chống lại Giáo Hội. Các vị là linh mục dòng Biển Đức. Chúng ta hãy chúc tụng Chúa và phó thác cho lời chuyển cầu của các tân chân phước những anh chị em đang còn bị bách hại tại nhiều nơi trên” thế giới ngày nay.”

ĐTC cũng chia buồn và liên đới với các nạn nhân bị động đất ở miền Trung Italia, kể cả cuộc động đất mới xảy ra lúc 7 giờ 40 phút sáng chúa nhật 30-10-2016 tại thành Norcia và vùng phụ cận với mức độ 6,5 theo thước Richter. Nhà thờ chính tòa thánh Biển Đức ở địa phương bị sụp đổ, nhiều gia cư khác bị hư hại, nhưng rất may không có ai bị thiệt mạng, chỉ có vài người bị thương. ĐTC nói:

”Tôi cầu nguyện cho những người bị thương và các gia đình bị thiệt hại nặng cũng như cho các nhân viên cứu cấp và trợ giúp. Xin Chúa Phục Sinh ban cho họ sức mạnh và xin Đức Mẹ gìn giữ họ”.

Sau cùng ĐTC thông báo cho tất cả mọi người cuộc viếng thăm ngài sẽ thực hiện thứ hai 31-10 này tại Thụy Điển, nhân dịp tưởng niệm 500 năm cuộc cải cách của Tin Lành. ”Trong hai ngày tới đây, tôi sẽ thực hiện cuộc tông du tại Thụy Điển nhân dịp tưởng niệm cuộc cải cách trong đó các tín hữu Công Giáo và Luther cùng nhau trong ký ức và kinh nguyện. Tôi xin tất cả anh chị em cầu nguyện để cuộc viếng thăm này là một giai đoạn mới trong hành trình huynh đệ hướng về sự hiệp thông trọn vẹn”.

G. Trần Đức Anh OP 

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: Chúa nhật 7-8-2016

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: Chúa nhật 7-8-2016

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha Chúa nhật 7-8-2016

VATICAN. ĐTC mời gọi các tín hữu sống tỉnh thức, hướng về đời sống vĩnh cửu trong sự chuyên cần làm việc thiện. Ngài cũng báo động và liên đới với thảm cảnh của bao nhiêu thường dân nạn nhân chiến tranh ở thành Aleppo bên Syria.

Đó là nội dung bài huấn dụ ngắn của Ngài trong buổi đọc kinh Tuyền Tin trưa chúa nhật 7-8-2016 với hàng chục ngàn tín hữu tu tập tại Quảng trường Thánh Phêrô. ĐTC đã diễn giải ý nghĩa bài Tin Mừng chúa nhật thứ 18 thường niên năm C.

Huấn dụ của Đức Thánh Cha

Trong trang Tin Mừng hôm nay (Lc 12,32-48), Chúa Giêsu nói với các môn đệ về thái độ phải có trước cuộc gặp gỡ chung kết với Chúa, và Người giải thích về việc chờ đợi cuộc gặp gỡ ấy phải thúc đẩy chúng ta có một cuộc sống đầy những công việc lành. Có đoạn Chúa nói: ”Các con hãy bán những gì các con sở hữu và làm phúc; hãy sắm những bao bị tiền không bị cũ rách, một kho tàng chắc chắn trên trời, nơi mà kẻ trộm không tới được và mối mọt không làm hư hỏng” (v.33). Đó là một lời mời gọi mang lại giá trị cho việc làm phúc như một việc làm từ bi thương xót, đừng tín thác nơi những của cải chóng qua, nhưng hãy dùng sự vật mà không quyến luyến và ích kỷ, trái lại hãy theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa, quan tâm đến tha nhân và yêu thương.

 Giáo huấn của Chúa Giêsu được tiếp tục với 3 dụ ngôn ngắn về đề tài tỉnh thức.

Trước tiên là dụ ngôn những người đầy tớ chờ đợi chủ về ban đêm. ”Phúc cho đầy tớ nào khi chủ về mà thấy họ còn tỉnh thức” (V. 37): đó là hạnh phúc chờ đợi Chúa với niềm tin, sẵn sàng, trong thái độ phục vụ. Chúa xuất hiện mỗi ngày, gõ cửa tâm hồn chúng ta. Và thật là phúc cho người mở cửa cho Chúa, vì họ sẽ được phần thưởng lớn: thực vậy chính Chúa sẽ trở nên người phục vụ các tôi tớ của Người; tại bữa tiệc trong Nước của Chúa, chính Người sẽ phục vụ họ. Với dụ ngôn này, trong khung cảnh ban đêm, Chúa Giêsu trình bày cuộc sống như một cuộc canh thức chờ đợi, và hoạt động, đi trước ngày rạng ngời vĩnh cửu. Để có thể đi đến đó, cần sẵn sàng, tỉnh thức và dấn thân phục vụ tha nhân; trong viễn tượng đầy an ủi, ”ở đời sau” không phải chúng ta phục vụ Thiên Chúa, nhưng chính Chúa sẽ đón nhận chúng ta vào bàn tiệc của Ngài. Nghĩ cho kỹ, điều này đã xảy ra mỗi lần chúng ta gặp gỡ Chúa trong kinh nguyện, hoặc trong khi phục vụ người nghèo, nhất là trong Thánh Thể, nơi Chúa dọn một bữa tiệc để nuôi sống chúng ta bằng Lời và Mình Ngài.

ĐTC nói tiếp:

Dụ ngôn thứ hai có hình ảnh một kẻ trộm đến bất ngờ. Sự kiện này đòi chúng ta phải cảnh giác; thực vậy, Chúa Giêsu nhắn nhủ: ”Các con hãy sẵn sàng, vì vào giờ các con không ngờ, Con Người sẽ đến” (v. 40). Môn đệ là người chờ đợi Chúa và Nước của Ngài.

Tin Mừng làm sáng tỏ viễn tượng này bằng dụ ngôn thứ ba: người quản gia coi sóc nhà cửa sau khi chủ ra đi. Trong khung cảnh thứ nhất, người quản gia trung thành thi hành nghĩa vụ và được thưởng. Trong cảnh thứ hai, người quản gia lạm dụng quyền bính và đánh đập những người phục vụ, vì thế khi chủ về bất ngờ, người ấy sẽ bị trừng phạt. Cảnh tượng này trình bày một tình trạng cũng thường xảy ra ngày nay: bao nhiêu bất công, bạo lực và những điều xấu xa hằng ngày nảy sinh từ ý tưởng cư xử như chủ nhân ông trên cuộc sống của người khác.

Ngày hôm nay Chúa Giêu nhắc nhở chúng ta rằng sự chờ đợi hạnh phúc vĩnh cửu không chuẩn chước cho chúng ta khỏi nghĩa vụ dấn thân làm cho thế giới này trở nên công chính hơn và đáng được cư ngụ hơn. Đúng ra, chính niềm hy vọng đạt được Nước Vĩnh Cửu thúc đẩy chúng ta hoạt động để cải tiến cuộc sống trần thế, nhất là cuộc sống của những anh chị em yếu thế hơn. Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta trở thành những người và cộng đoàn không bám vào hiện tại, hoặc tệ hơn nữa, hoài tưởng quá khứ, trái lại hướng về tương lai của Thiên Chúa, hướng về cuộc gặp gỡ Chúa, là sự sống và hy vọng của chúng ta.

Kêu gọi cho Aleppo, Siria

Sau phép lành, ĐTC nhắc đến tình trạng đau thương ở Syria và nói rằng: Đáng tiếc là từ Siria tiếp tục có những tin tức về các thường dân trở thành nạn nhân chiến tranh, đặc biệt tại thành Aleppo. Không thể chấp nhận được sự kiện bao nhiêu người vô phương thế tự vệ, kể cả các trẻ em, phải trả giá cho cuộc xung đột. Chúng ta hãy gần gũi trong kinh nguyện và tình liên đới với anh chị em Siria, và phó thác họ cho sự bảo vệ từ mẫu của Đức Trinh Nữ Maria.

ĐTC không quên chào thăm các tín hữu hành hương ở Roma và những người đến từ các nước. Ngài nêu danh một số nhóm, đặc biệt là các bạn trẻ đến từ thành Verona, bắc Italia, những thiếu niên đến Roma làm việc thiện nguyện trong các trung tâm tiếp đón.

Aleppo mà ĐTC nói đến trong lời kêu gọi là thành phố lớn thứ hai tại Syria và là nơi vốn có đông đảo tín hữu Kitô nhất nước. Một số khu vực của thành này bị lực lượng Nhà Nước Hồi giáo IS chiếm đóng, nhưng nay quân đội chính phủ Syria với sự hỗ trợ của không lực Nga đang liên tục oanh kích để đánh đuổi phiến quân. Trong các cuộc giao tranh và pháo kích đó, nhiều bom đạn đã rơi trúng các nhà thường dân, và cả bệnh viện nhi đồng nữa.

G. Trần Đức Anh OP