Trường Việt Ngữ và Văn Hóa Phan Bội Châu – Giáo Xứ St. Boniface, Anaheim



  • Sáng Tác

    • Đan Lồng Đèn

      Đan Lồng Đèn

      Vót tre ngồi đan chiếc lồng đèn.
      Dù cho vất vã với tay ngang.
      Cũng ráng ra công làm cho đẹp.
      Cháu có đèn,dự hội trăng rằm.
      Ông ơi! Sao không mua cho cháu.
      Khỏi nhọc công Ông, mệt mỏi tay.
      Ông cười, vuốt tóc, nói nghe nè.
      Ông muốn tự tay làm cho cháu .
      Đa dạng hàng bán hiệu của Tàu.
      Kể cháu nghe,tre Ông vót làm đèn.
      Còn là vũ khí chống xâm lăng.
      Tre già thân lớn làm cọc nhọn.
      Đâm thủng tàu địch, thắng vẻ vang.
      Vào năm chín trăm ba mươi tám.
      Ngô Quyền Tướng dẫn binh vào trận.
      Bạch Đằng Giang, cọc nhọn dự phần.
      Mưu lược, dùng binh, lòng dũng cảm.
      Đuổi giặc Tàu, sử sách ghi ơn.
      Tuổi thơ của cháu đẹp như trăng.
      Hồn nhiên cứ giữ, nhưng ghi nhớ.
      Công ơn của những bậc tiền nhân.
      Dựng nước, bây giờ mình giữ nước.
      Thế hệ này, và nối tiếp mai sau.
      Giữ gìn bờ cỏi, Cha Ông dựng.
      Mới xứng danh con cháu Lạc-Hồng.

      HOA TÔN (Tháng 9 Mùa Trung-Thu)

       

    • Đôi Dép

      Đôi Dép

      Tình ta tựa như đôi dép thôi.

      Khắn khít bên nhau chẳng thể rời.

      Đi đâu cũng có cặp, có đôi.

      Gian nan nguy khó chẳng hề lơi.

      Có lần dạo biển đùa sóng tấp.

      Nước cuốn trôi xa, một chiếc kia.

      Chiếc này, luống bước, với chơi vơi.

      Lùa vào, đừng để cuốn xa khơi.

      Nghĩ thôi, dép kia còn một chiếc!

      Làm sao! Đi hết được quãng đường.

      Một chiếc thôi, sẽ khập khểnh lẻ…

      Con đường trước mắt,bao dài nữa…

      Ý nghĩa không còn…có cặp đôi.

      Tình tôi cũng chỉ có vậy thôi!

      Xin thương, song hành luôn có cặp.

      Như đôi dép Mộc vẫn có đôi.

      Gắn bó bên nhau, vạn nẽo đường,

      Lối mòn, đường lộ luôn có đủ.

      Một đôi dép cũ, vẫn bên nhau.

         ***

       

      Cô giáo Tống Hoa

      Trường Việt ngữ và Văn Hoá Phan Bội Châu

    • Quà Xuân của Cháu

      QUÀ XUÂN CỦA CHÁU
      ‐BÙI THỊ NHƠN


      Bà Năm ngồi trên chiếc ghế nhỏ, bên cạnh chậu hoa cúc vàng trước hiên
      nhà. Quyển báo xuân dầy cộm chắc đã làm mỏi đôi tay gầy guộc của Bà, Bà
      ngưng đọc, khẽ đặt nó nằm gọn trên hai đầu gối, trang báo vẫn mở, như có lời
      hẹn thầm: “ Sẽ đọc tiếp”. Bài thơ Ông Đồ Già của Vũ Đình Liên được đăng lại trên
      trang báo xuân này gợi cho bà Năm biết bao nỗi niềm…

       

    • BÀI THƠ TIẾNG VIỆT TIẾNG MỸ

      BÀI THƠ TIẾNG VIỆT TIẾNG MỸ

    • HÃY GIEO YÊU THƯƠNG

      XIN VÀO XEM. . .

    • MẸ TÔI
    • MAI CON LỚN
    • BÀI THƠ CHỮ MẸ

      BÀI THƠ CHỮ MẸ

    • SỚ TÁO QUÂN
    • GIÁNG SINH XƯA