Các Giám mục miền nam Mexico bị các tổ chức tội phạm đe dọa

Các Giám mục miền nam Mexico bị các tổ chức tội phạm đe dọa

Mexico City – Các giám mục ở miền nam bang Guerrero của Mexico, nơi  có nhiều hoạt động buôn bán ma túy và các giáo xứ nằm trong các cộng đồng địa phương nghèo nàn, dân chúng sống nhờ trồng cây thuốc phiện, đã phải chịu những mối đe doạ từ các nhóm tội phạm có tổ chức.

Đức cha Maximino Miranda Martinez của  Ciudad Altamirano đã bị cướp xe khi ngài đi vào con đường bị chặn bởi một nhóm có vũ khí tại miền bạo loạn Tierra Caliente. Đức cha Dagoberto Sosa Arriaga của Tlapa thì bị tống tiền nhưng đã tránh được khi các tên tống tiền bị các đối thủ cản trở.

Trong cuộc họp báo hôm 27/05, Đức cha Salvador Rangel Mendoza của  Chilpancingo-Chilapa cho biết có 3 linh mục bị đe dọa. Ngài chia sẻ rằng các giám mục và linh mục đã can thiệp vào những xung đột giữa các nhóm tội phạm nhỏ đang ngày càng gia tăng, đụng độ nhau trong việc trồng trọt và buôn lậu chất ma tuý từ Guerrero tới Hoa Kỳ. Chính Đức Rangel đã nói về việc thiết lập các liên lạc với các ông chủ ma túy để tạo an bình cho một trong những bang có bạo lực nhất Mexico. Đức cha nói về cố gắng dập tắt xung đột giữa các băng đảng ma túy: “Không phải nhiệm vụ của tôi nói điều đó. Tôi đã xin trợ giúp từ chính quyền bang và họ đã gửi cảnh sát bang đến. Nhưng các cảnh sát này bị các tội phạm cướp vũ khí và họ đã rời đi.”

Bạo lực đã làm cho tình hình tại Mexico tệ đi trong 2 năm vừa qua và thống kê tội phạm cho thấy đất nước này đang đạt kỷ lục về số các vụ giết người trong vòng 20 năm. Tại bang Guerrero, tỉ số vụ giết người trong năm 2016 là 61/100,000 dân, cao nhất nước. Từ năm 2009, có it nhất có 4 linh mục và 2 chủng sinh bị giết tại bang này. (CNS 31/05/2017)

Hồng Thủy

Giáo hội Philippines kêu gọi trợ giúp các người di tản ở Marawi

Giáo hội Philippines kêu gọi trợ giúp các người di tản ở Marawi

Marawi, Philippines – Đức cha Edwin de la Pena, Giám mục Marawi bày tỏ lo lắng cho số phận của khoảng 200 con tin đang bị nhóm khủng bố Hồi giáo bắt giữ ở miền nam Philippines.

Đức cha Edwin cho biết bọn khủng bố đã tìm cách liên lạc với các binh lính và các tổ chức. Họ truyền tải một video trong đó cha Teresito Soganub, một trong số khoảng 15 con tin người Công giáo, kêu gọi tổng thống Duterte chấm dứt ném bom và tấn công Marawi.

Đức cha Edwin vui mừng vì cha Soganub vẫn còn sống nhưng ngài cũng lo âu cho số phận của các con tin, hiện đang bị sử dụng như các khiên thuẫn.

Sau một tuần giao chiến với quân khủng bố, quân đội Philippines đã tái chiếm phần lớn thành phố. Các chiến binh Hồi giáo Maute, liên kết với Nhà nước Hồi giáo IS còn chiếm 9 huyện trong số 96 huyện của Marawi. Một nửa cư dân đã rời bỏ thành phố, nhưng cũng còn một số ở lại bị kẹt trong khói lửa dữ dội.

Đức cha Edwin cho biết đã cầu cứu với các lãnh đạo Hồi giáo ở Marawi, trong khi các tín hữu Công giáo liên kết với họ trong cầu nguyện.

Trước tình hình cấp bách này, Giáo hội tại Philippines kêu gọi cứu trợ các nạn nhân di tản. Caritas Philippines gửi một lá thư đến 85 giáo phận, kêu gọi tình sự tương trợ để giúp những người di tản trong các cuộc giao tranh ở Marawi. Caritas đã trích 5400 euro để trợ giúp các nỗ lực của giáo phận Iligan.Trong khi đó caritas Manila gửi 9000 euro và 100 bao gạo để trợ giúp ban đầu.

Giáo phận Iligan yêu cầu chính phủ cải tiến tình hình an ninh cho các gia đình di dân trong các trung tâm di tản. Cha Soccoro Salimbangon, điều hợp viên caritas giáo phận xác định, an ninh là lo lắng chính bên cạnh việc thiếu thức ăn nước uống. Cha cho biết là tình hình ở toàn tỉnh bắc Lanao ở mức báo động đỏ.

Hôm qua Ủy ban phúc lợi và phát triển xã hôi cho biết có 59656 người, khoảng 12509 gia đình từ 26 làng gần Marawi và các thành phố lân cận của tỉnh bắc Lanao được tiếp đón trong các nhà tư gia và chăm sóc. Chỉ có 4278 người hiện được ở trong các trung tâm của chính phủ. (Asia News 30/5/2017)

Hồng Thủy

 

Radio Pakistan: thế giới cần sứ điệp hy vọng của Đức Giáo hoàng

Radio Pakistan: thế giới cần sứ điệp hy vọng của Đức Giáo hoàng

Lahore, Pakistan – Giám đốc kênh radio của Pakistan, Syed Khalid Waqar, một người Hồi giáo, khen ngợi Đức Giáo hoàng Phanxicô và khẳng định rằng mọi người cần phải đi theo sứ điệp hy vọng và tin tưởng của Đức Giáo hoàng Phanxicô.

Ông Waqar nói với hãng tin Á châu: “Tất cả chúng ta phải hành động theo sứ điệp này. Bức ảnh tinh thần đã tỏ cho chúng ta thấy ánh sáng. Sự khôn ngoan hoàn vũ này có thể lấp đầy những trỗng rỗng của truyền thông hôm nay và loan truyền sự tích cự cho đại chúng. Cả Hồi giáo và Đức Giáo hoàng đều nói cùng những điều; cả hai cùng lên án sự giết hại.”

Ông Waqar nói tiếp: “Nhưng trong xã hội chúng ta, các tin tức về khủng bố được đưa lên hàng đầu. Không có nhiều tin tức về sự phát triển hay những điều tích cực được đăng tải. Các tổ chức truyền thông tư nhân nhìn mọi sự dưới cái nhìn kinh doanh và đã kiếm được nhiều lơi nhuận khi đăng tải về các cuộc bỏ bom gần đây tại nước này. Loại báo chí giật gân này đã phá hủy các giá trị xã hội, sự tiêu cực đã làm tổn thương tâm lý của con người thời đại chúng ta.”

Ông Waqar đã chia sẻ trong chương trinh của ngày thế giới truyền thông được tổ chức ở Lahore hôm 25/05. Có hơn 100 nữ tu và chủng sinh tham dự sự kiện được ủy ban Công giáo quốc gia về truyền thông xã hội tổ chức. Các nữ tu nhà tập của dòng thánh Phaolô đã trình diễn các vở kích về đức tin, hy vọng và tình yêu. Một cuộc hội thảo nhóm được tổ chức về đề tài: việc sử dụng các phương tiện truyền thông và các cơ hội mà các phương tiện này trình bày cho sứ vụ của Giáo Hội trong một quốc gia có đa số người Hồi giáo.

Cha Qaiser Feeroz, dòng Cappuccino, giám đốc trung tâm truyền thông và các chương trình tiếng Urdu của đài phát thanh chân lý Á châu, đã trình bày bản dịch tiếng Urdu sứ điệp của Đức giáo hoàng nhân ngày thế giới truyền thông lần thứ 51.

Theo cha Qaiser, “Đức Giáo hoàng Phanxicô là nhà vô địch của hy vọng. Trong khi các lãnh đạo thế giới dường như không có khả năng chống lại chủ nghĩa khủng bố, thì Đức Giáo hoàng vẫn tiếp tục khuyến khích và truyền cảm hứng cho mọi người thuộc mọi tôn giáo. Hơn một nửa số thính giả của chúng tôi là người Hồi giáo và họ đón nhận và ngưỡng mộ các sứ điệp của ngài trong các chương trình của chúng tôi.” (Asia News 29/05/2017)

Hồng Thủy
(Thi Thuy le)

5 vị thánh qua đời khi còn đang tuổi thiếu nhi

5 vị thánh qua đời khi còn đang tuổi thiếu nhi

Sáng Chúa nhật ngày 13 tháng 5, nhân dịp kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ Maria hiện ra với 3 trẻ mục đồng tại Fatima, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tôn phong hai chân phước Phanxicô và Giaxinta lên bậc hiển thánh. Hai vị thánh trẻ này là những hiển thánh trẻ nhất trong lịch sử Giáo hội cho đến nay, nhưng không phải là những thiếu nhi đầu tiên được Giáo hội phong thánh. Trước đây, đã có các thiếu nhi được tuyên phong, như thánh José Luis Sánchez del Río, thánh Đaminh Savio và chân phước Imelda Lambertini và nhiều hồ sơ của các vị Tôi tớ Chúa hay Chân phước còn rất trẻ đang được cứu xét. Tuy không phải là các giám mục hay giáo hoàng nổi tiếng, không là các vị tài đức khôn ngoan nổi bật, nhưng các vị thánh trẻ cũng là những vị thánh lớn trong Giáo hội vì gương lành và ảnh hưởng của các ngài để lại cho Giáo hội. Các thánh trẻ dạy chúng ta nhiều điều dù là tuổi đời của các ngài thật non trẻ. Các thánh trẻ dạy chúng ta biết rằng chìa khóa nên thánh là trở nên bé nhỏ và có tinh thần phó thác vào Cha trên trời như các em bé. Các ngài cho chúng ta thấy niềm tin kỳ diệu của các ngài. Sau đây chúng tôi xin gửi đến quý vị tiểu sử vắn tắt của 5 vị thánh, ngay từ khi tuổi đời còn rất thơ dại, đã tận hiến chính mình cho Chúa và được Chúa cho hưởng vinh quang thiên quốc khi còn rất trẻ.

– Thánh Đaminh Saviô sinh năm 1842, tại làng Riva, miền bắc nước Ý, trong một gia đình Công giáo đạo hạnh, là học trò của thánh Gioan Bosco. Ngay từ khi còn nhỏ, Savio đã yêu mến Chúa và Giáo hội và luôn thực hành đức tin Công giáo. Khi được 3 tuổi, Saviô đã cầu nguyện hàng ngày với lòng sùng kính Chúa và còn nhắc nhở cha mẹ cậu khi họ quên cầu nguyện. Khi lên 5 tuổi, Savio đã học giúp lễ và được phép rước lễ lần đầu khi lên 7 tuổi; vào thời đó, đây là một điều đặc biệt. Đối với Savio, ngày được rước lễ lần đầu là ngày hanh phúc và tuyệt vời nhất trong cuộc đời. Cậu đã viết 4 lời hứa trong một cuốn sổ nhỏ: 1/ Tôi sẽ thường xuyên xưng tội và rước lễ khi cha giải tội cho phép; 2/ Tôi ao ước thánh hóa ngày Chúa nhật và các ngày Lễ trọng khác cách đặc biệt; 3/ Các bạn của tôi sẽ là Chúa Giêsu và Mẹ Maria; và 4/ Thà chết còn hơn pham tội.

Saviô ao ước mãnh liệt thực hiện điều Chúa muốn, cậu nói: “Tôi không thể làm những việc lớn lao vĩ đại. Nhưng tôi muốn tất cả những điều tôi làm, ngay cả những điều bé nhỏ nhất, là để Chúa được vinh danh hơn. Khi ở trường học, Saviô sống gương mẫu, hy sinh, chấp nhận những vu cáo vì muốn noi theo gương Chúa Giêsu. Savio ao ước trở thành linh mục và được chính thánh Gioan Bosco hướng dẫn. Nhưng sức khỏe của Saviô rất yếu, và mong ước được sớm về với Chúa. Savio qua đời khi chưa tròn 15 tuổi. Ngày 12/4/1954, Đức Giáo hoàng Pio XII đã tôn phong Saviô lên hàng hiển thánh. Thánh Đaminh Savio được chọn làm bổn mạng của các ca viên thiếu nhi, những người bị cáo gian, vv.

– Thánh José Luis Sánchez del Río sinh năm 1913, tại Mêhicô. Khi cuộc chiến Cristero, một cuộc tranh đấu chống lại chế độ tục hóa, chống lại chế độ chống Công giáo và đức tin, bùng nổ vào năm 1926, cậu bé José đang còn đi học ở trường. Nhiều người Công giáo Mêhicô nổi dậy để bảo vệ quyền tự do tôn giáo. Hai người anh của José gia nhập lực lượng nổi dậy và cậu bé cũng muốn đi theo các anh. Năm 14 tuổi, José  được nhận vào để giúp các việc ở chiến trường và sau đó, trở thành người cầm cờ của tổng tư lệnh. José nói rằng cậu muốn dâng cuộc sống cho Chúa Giêsu Kitô và biết là cậu có thể dễ bị chết trên chiến trường.

Trong một cuộc chiến, José đã bi bắt và bị các binh lính bắt phải chối bỏ đức tin Công giáo nhưng cậu cương quyết từ chối và điều này đã làm cho các binh lính nổi giận. José đã thuyết phục cha mẹ không trả tiền chuộc cậu theo yêu cầu của chính quyền. Sau khi José được một người dì mang Mình Thánh Chúa cho cậu lãnh nhận như “của ăn đàng”, cậu đã bị các binh lính lột da bàn chân từ từ, bắt cậu đi trên muối  và lôi cậu đi trên đường, chân không có giày, cho đến nghĩa trang. Họ định đâm José chết để tránh ồn ào, nhưng vì trên đường đi, cậu không ngừng hô “Vạn tuế Chúa Kitô Vua!”, làm các binh lính bực mình và cuối cùng,  viên sĩ quan đã bắn cậu chết vì không chịu chối đức tin. Khi ấy José được 15 tuổi. Ngày 16/10/2016 Đức Giáo hoàng Phanxicô đã tuyên phong hiển thánh cho José.

– Hai thánh Phanxicô và Giaxinta Marto là hai vị thánh được nói đến nhiều trong năm nay (2017). Phanxicô sinh năm 1908, còn Giaxinta sinh năm 1910. Hai vị thánh này là 2 trong số 3 trẻ mục đồng mà Đức Mẹ Maria đã hiện ra với họ nhiều lần trong năm 1917. Sau khi được nhìn thấy Đức Mẹ hiện ra, hai thiếu nhi này đã quyết định dâng hiến bản thân, hiến dâng mạng sống như lễ hy sinh để đền thay tội lỗi của thế giới.

Ước muốn duy nhất của Phanxicô là “an ủi và làm cho Chúa Giêsu vui lòng”; cậu đã khó vì nghĩ tới những tội lỗi con người đã phạm chống lại Chúa Giêsu. Phanxicô chịu đựng những bệnh tật đau khổ mà không hề than van. Đói với cậu, tất cả dường như còn quá ít để an ủi Chúa Giêsu. Phanxicô qua đời với nụ cười trên môi. Cả Giaxinta cũng thế, em đã chịu đựng những đau đớn do bệnh tật và nói: “Ôi, con ao ước chịu đau khổ bao nhiêu vì tình yêu dành cho Chúa và Đức Mẹ; các ngài rất yêu thương những người chịu đau khổ hy sinh để người tội lỗi trở lại. Khi Giaxinta đang đau bệnh, nằm trên giường, Đức Mẹ đến thăm hai em và cho biết Mẹ sắp mang Phanxicô về trời, Giaxinta cũng muốn hoán cải các tội nhân. Khi Phanxicô gần lìa thế, Giaxinta dặn anh: “anh hãy mang những lời chào thăm của em cho Chúa và Đức Mẹ nhé, và thưa với các Ngài rằng em sẵn sàng chịu đựng tất cả những gì các ngài muốn để hoán cải người tội lỗi.”

Phanxicô qua đời khi được 10 tuổi, còn Giaxinta chỉ mới 9 tuổi. Vào ngày 13 tháng 5 năm thánh 2000, Đức giáo hoàng Gioan Phaolô đã tôn phong Phanxicô và Giaxinta lên bậc chân phước và ngày 13 tháng 5 năm nay, Đức giáo hoàng cũng đã tôn các ngài lên hàng hiển thánh.

– Chân phước Imelda Lambertini sinh năm 1322. Khi còn rất nhỏ, Imelda đã có lòng đạo đức đặc biệt, yêu thích cầu nguyện. Khi mới 9 tuổi, cô đã bị thu hút bởi đời sống tu trì và xin vào dòng Đaminh. Cha mẹ của cô bé rất ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy lòng sùng kính và tình yêu Chúa của cô bé, họ đã cho cô đến sống ở đan viện gần đó. Ở đó, Imelda được mang tu phục dòng Đaminh và sống đời sống của các nữ tu. Ao ước lớn nhất của Imelda là được lãnh nhận Chúa Giêsu Thánh Thể, nhưng vào thời đó, phải 14 tuổi mới được rước lễ lần đầu. Tuy vậy, Imelda vẫn kiên trì cầu xin. Vào môt ngày lễ Thăng Thiên, khi cả cộng đoàn được rước Mình Thánh Chúa, chỉ có Imelda là không được. Sau Thánh lễ, khi một nữ tu đang dọn bàn thờ, chợt nghe tiếng ồn. Chị nhìn lên và thấy Minh Thánh Chúa lơ lửng trên không, ở phía trên đầu Imelda, khi cô đang quỳ gối đắm mình trong cầu nguyện trước Nhà Tạm. Linh mục nhìn thấy phép lạ hiểu rằng đó là một dấu chỉ và đã cho Imelda được rước lễ lần đầu. Với nụ cười trên môi, Imelda đã qua đời không lâu sau đó, khi mới 11 tuổi. Chân phước Imelda được chọn làm bổn mạng các trẻ em rước lễ lần đầu. 

Hồng Thủy

Cuộc đời và ơn gọi của cha Salvatore Mellone, làm Linh mục chỉ 74 ngày

Cuộc đời và ơn gọi của cha Salvatore Mellone, làm Linh mục chỉ 74 ngày

Ngày 26 tháng 6 năm 2016, nhiều người ở Ý đã xúc động khi nghe tin cha Salvatore Mellone qua đời vì ung thư vòm họng ở tuổi 38, khi mới làm linh mục được 74 ngày. Cha Salvatore đã muốn ôm lấy Chúa Giêsu dù cho phải chịu những đau đớn do bệnh tật và cha đã tin tưởng mạnh mẽ vào tình yêu Chúa cho đến giây phút cuối cùng.

Sinh ra trong một gia đình Công giáo đạo hạnh, Salvatore lớn lên bình thường, giống như bao chàng trai khác. Salvatore cũng có một cuộc sống rất bình thường, cũng vấp ngã, thất bại, cũng có những thành công. Trong những thời khắc khó khăn của cuộc đời, Salvatore chắc hẳn cũng đã suy nghĩ rằng cuộc sống thật vô nghĩa. Salvatore cũng vui cười, chơi đùa, giải trí, nhưng trong tâm hồn mình, cậu vẫn cảm thấy một sự trống vắng không thể lấp đầy được. Khi Salvatore bước vào tuổi thanh niên, trong một lần tham dự ngày cắm trại do trường học của giáo xứ tổ chức, Salvatore đã gặp được được Chúa Giêsu. Cuộc gặp gỡ đã mở ra các không gian vĩnh cửu đối với Salvatore, nhưng rồi nó nhanh chóng như than hồng nguội đi; dù vậy, nó không bao giờ tàn lụi. Chính ngọn lửa hiu hắt đó đã làm sống lại niềm vui vĩnh cửu cho Salvatore trong những lúc tăm tối của cuộc đời. Anh biết là chỉ có Chúa Giêsu có thể lấp đầy tràn cái hang sâu thẳm này. Nhưng chính lúc này, Salvatore bắt đầu một cuộc chiến đấu với Thiên Chúa!

Đặt sang một bên niềm vui của mình, Salvatore bắt đầu sống một cuộc sống "bình thường", với việc học hành, có các cô bạn gái, bạn bè và nghĩa vụ quân sự. Đức tin đánh động anh, nhưng anh sống đức tin cách "bình thường", không quá mạnh mẽ. Anh tham gia vào hoạt động của giáo xứ như một nhà giáo dục, nhưng Thiên Chúa vẫn tiếp tục khăng khăng gõ cửa trái tim anh. Và điều đó làm anh lo sợ! Anh trốn chạy tiếng nói rất thu hút anh, nhưng lại mong ước bước vào không gian của Thiên Chúa, và điều này làm anh bị bối rối. Những đêm không ngủ, thường trôi qua trong im lặng, Salvatore cầu nguyện với chuỗi Mân Côi, nhưng cũng xen lẫn với sự tức giận Thiên Chúa.

Khi đến tuổi 30, Salvatore đến làm văn phòng cho các nữ tu Marcelline và đén cuối năm 2010, ơn gọi tu trì thật sự thu hút anh. Tháng 10 năm 2010, Salvatore gia nhập chủng viện và sau 3 năm, anh bắt đầu học năm thần học thứ nhất. Năm 2014, khi thầy Salvatore 37 tuổi, bác sĩ chẩn đoán thầy có một khối u ở trong cuống họng và các bác sĩ tiên đoán đây là một khối u ác tính. Thầy Salvatore bắt đầu hành trình vác thập giá như thế, nhưng thầy cảm thấy được Chúa Giêsu vác trên vai. Thầy đã xin và được phép lãnh nhận chức linh mục sớm trước thời hạn: vì lúc đó bệnh của thầy đã trở nên trầm trọng. Ngày 16 tháng 4 năm 2015, thầy được lãnh nhận thiên chức linh mục. Chiều hôm trước ngày thầy Salvatore được lãnh nhận chức thánh, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã điện thoại cho thầy và xin được lãnh nhận phép lành đầu tay của cha Salvatore. Không đầy hai tháng sau, ngày 29 tháng 6, cha Salvatore qua đời, để lại gia sản là 41 bài giảng.

Cuộc đời của cha Salvatore không phải là cuộc đời chỉ nằm dài trên giường bệnh, nhưng là cuộc sống được sống cách tràn đầy; đầu tiên là chiến đấu với Thiên Chúa, rồi bùng nổ trong ơn gọi, qua đời trong vòng tay thương xót của Chúa Ba ngôi, và cuối cùng, như cha đã khẳng định trong bài giảng ngày 26 tháng 6 năm 2015, 3 ngày trước khi qua đời, được đón nhận bởi bàn tay tuyệt đẹp của Thiên Chúa, bàn tay ân sủng của Chúa, bàn tay đã âu yếm cha từng ngày, âu yếm như bàn tay người mẹ, người cha và ở đó để làm cho chúng ta cảm thấy tình yêu đó.”

Trong ngày cha Salvatore dâng Thánh lễ đầu tiên của đời linh mục, người ta hỏi cha sẽ dâng với ý nguyện gì, cha Salvatore trả lời: “Tôi dâng Thánh lễ này để thật nhiều người có thể trở về với Chúa.” Cha Salvatore, với lòng khiêm nhường, đã trở thành khí cụ, cộng sự viên trong các chương trình cứu độ của Chúa.” (SIR 07/04/2017)

Hồng Thủy

Sứ mệnh của Giáo Hội là loan báo Chúa Kitô phục sinh cho thế giới

Sứ mệnh của Giáo Hội là loan báo Chúa Kitô phục sinh cho thế giới

Sứ mệnh của Giáo Hội là loan báo Chúa Kitô phục sinh cho thế giới và làm chứng cho Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc sống.

ĐTC Phanxicô đã khẳng định như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi đọc Kinh Lậy Nữ Vương Thiên Đàng trưa Chúa Nhật hôm qua. Tong bài huấn dụ ĐTC đã nói về ý nghĩa lễ Chúa Giêsu lên trời được cử hành tại Italia và nhiều nước khác trên thế giới. Ngài nói:

Trang Tin Mừng kết thúc Phúc Âm thánh Matthêu (Mt 28,16-20), trình bầy với chúng ta lúc Chúa Phục Sinh vĩnh viễn giã từ các môn đệ Ngài. Cảnh được lồng khung tại Galilea, là nơi Chúa Giêsu đã kêu gọi họ theo Ngài và thành lập cốt lõi đầu tiên của cộng đoàn mới của Ngài. Giờ đây các môn đệ ấy đã trải qua ngọn lửa của cuộc khổ nạn và sự sống lại. Khi trông thấy Chúa phục sinh,  họ phủ phục trước mặt Ngài nhưng còn có vài người nghi ngờ. Chúa Giêsu để lại cho cộng đoàn sợ hãi đó nhiệm vụ mênh mông rao truyền Tin Mừng cho thế giới, và cụ thể hoá nhiệm vụ này với lệnh truyền giảng dậy và rửa tội nhân danh Thiên Chúa Cha, Con và Thánh Thần (c. 19).

Vì thế việc lên Trời của Chúa Giêsu làm thành điểm cuối sứ mệnh mà Chúa Con đã nhận từ Chúa Cha, và khởi sự việc thực thi sứ mệnh ấy từ phía Giáo Hội. Thật thế, từ lúc này trở đi sự hiện diện của Chúa Kitô  trong thế giới được trung gian bởi  các môn đệ Ngài và bởi những người tin nơi Ngài và loan báo Ngài. Sứ mệnh ấy sẽ kéo dài cho tới tận cùng lịch sử và sẽ hưởng nhờ sự trợ giúp của Chúa phục sinh mỗi ngày, là Đấng đã bảo đảm: “Thầy ở cùng các con mọi ngày cho tới tận thế” (c. 20). ĐTC quảng diễn sự hiện diện ấy của Chúa Kitô như sau:

Sự hiện diện của Ngài  đem lại sức mạnh trong các bách hại, ủi an trong các khốn khổ, nâng đỡ trong các hoàn cảnh khó khăn mà sứ mệnh và việc loan báo Tin Mừng gặp phải. Lễ Thăng Thiên nhắc cho chúng ta biết  sự trợ giúp đó của Chúa Giêsu và của Thần Khí Ngài là Đấng trao ban sự tin tưởng và chắc chắn cho chứng tá kitô của chúng ta trong thế giới. Nó cũng vén mở cho thấy tại sao Giáo Hội hiện diện: Giáo Hội hiện hữu để loan báo Tin Mừng! Giáo Hội là chúng ta tất cả những người đã được rửa tội. Ngày hôm nay chúng ta được mời gọi hiểu biết hơn rằng  Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta phẩm giá và trách nhiệm lơn lao là loan báo Ngài cho thế giới, khiến cho Ngài đến được với nhân loại. Đó là phẩm giá của chúng ta. Đó là vinh dự lớn lao nhất trong Giáo Hội.

Trong ngày lễ Thăng Thiên này trong khi chúng ta hướng cái nhìn về trời, nơi Chúa Kitô đã lên ngự bên hữu Thiên Chúa Cha, chúng ta hãy củng cố các bước chân trên trái đất để tiếp tục  với lòng hăng say can đảm con đường, sứ mệnh làm chứng của chúng ta và sống Tin Mừng trong mọi môi trường. Tuy nhiên chúng ta cũng ý thức rằng điều này không tuỳ thuộc nơi các sức lực của chúng ta, hay các khả năng tổ chức và các tài nguyên nhân loại. Chỉ với ánh sáng và sức mạnh của Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể chu toàn một cách hữu hiệu sứ mệnh của chúng ta là khiến cho ngườì khác ngày càng biểu biết và sống kinh nghiệm tình yêu và sự dịu hiền của Chúa Giêsu hơn.

Chúng ta hãy xin Đức Trinh Nữ Maria trợ giúp chúng ta chiêm ngưỡng các kho tàng trên trời mà Chúa hưá ban cho chúng ta và trở thành các chứng nhân ngày càng đáng tin cậy hơn của sự Phục sinh, của Cuộc Sống thật.

Tiếp đến ĐTC đã đọc kinh Lậy Nư Vương Thiên Đàng và ban phép lành toà thánh cho mọi người.

Sau kinh Lậy Nữ Vương Thiên Đàng ĐTC Phanxicô đã chia buồn với Đức Thượng Phụ Tawadros và toàn cộng đoàn  chính thống Ai Cập vì vụ khủng bố chống lại các kitô hữu hành hương cầu nguyện tại Menyah ngày 26 tháng 5 khiến cho 28 người chết. Ngài xin Thiên Chúa đón nhận các chứng nhân can đảm này vào trong sự bình an của Chúa và hoán cải trái tim của  các kẻ bạo lực. ĐTC cũng chia buồn với vụ khủng bố kinh hoàng tại Manchester bên Anh quốc hôm thứ hai khiến cho 22  người chết và 59 người bị thương trong đó có nhiều trẻ em. Ngài gần gũi các thân nhân và những ai than khóc họ.

Chúa Nhật hôm qua cũng là Ngày truyền thông quốc tế về đề tài “Đừng sợ hãi bởi vì Ta ở cùng con” (Is 43,5). ĐTC nói: các phương tiện truyền thông xã hội cống hiến khả thể chia sẻ và phổ biến lập tức các tin một cách chi tiết. Các tin tức này có thể đẹp hay xấu, thật hay giả. Chúng ta hãy cầu nguyện để việc truyền thông trong mọi hình thức của nó thực sự xây dựng, phục vụ sự thật,  khước từ các thành kiến và phổ biến niềm hy vọng và sự tin tưởng trong thời đại chúng ta.

 ĐTC đã chào mọi người đặc biệt là các tín hữu đến từ bang Colorado Hoa Kỳ, các nhóm dân ca vũ vùng Bayern nam Đức kỷ niệm 100 năm lễ Đức Mẹ Bổn Mạng vùng này, cũng như các tham dự viên cuộc hành hương đền thádnh Piekary, các thừa sai dòng Comboni mừng 150 thành lập dòng, các nữ tu bệnh viện Ascoli Piceno và các đoàn hành hương đến từ nhiều nơi khác nhau ở Italia. Ngài cũng đặc biệt chào và khích lệ đại diện các hiệp hội thiện nguyện thăng tiến việc hiến các cơ phận là một cử chỉ cao thượng đáng tưởng thưởng (Giáo Lý s. 2296). Chào nhóm nhân công của tổ chức Mediaset ĐTC cầu mong tình trạng công việc của họ được giải quyết với mục đích thiện ích của hãng và tôn trọng các quyền của mọi người chứ không phải chỉ chú ý tới lợi nhuận mà thôi. Sau cùng ĐTC cám ơn tín hữu tổng giáo phận Genova đã dành cho ngài sự tiếp đón nồng hậu trong ngày viếng thăm hôm thứ bẩy vừa qua.

Linh Tiến Khải

 

 

Không mệt mỏi cầu nguyện, bầu cử cho tha nhân và thế giới

Không mệt mỏi cầu nguyện, bầu cử cho tha nhân và thế giới

Sứ mệnh của kitô hữu là không mệt mỏi cầu nguyện cho thế giới, bầu cử cho tha nhân, loan báo, làm chứng cho Chúa Kitô và noi gương Chúa nối liền đất với trời.

ĐTC Phanxicô đã khẳng định như trên trong bài giàng thánh lễ Chúa Thăng Thiên, cừ hành lúc năm giờ rưỡi chiều ngày 27 tháng 5 tại quảng trường Kennedy của thành phố Genova truớc sự hiện diện của hơn 100.000 tín hữu.  Quảng trường này nằm dọc bến cảng Genova. Khán đài mầu trắng có một bàn thờ và thánh giá cổ chạm trổ và trang hoàng đơn sơ nhưng rất đẹp. Cùng đồng tế với ĐTC có vài trăm linh mục của tổng giáo phận.

Trong bài giàng ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa các bài đọc lễ Chúa Thăng Thiên và nói: Truớc khi về Trời Chúa Giêsu nói với các môn đệ: “Mọi quyền trên trời dưới đất đã được trao cho Thầy”. Quyền của Chúa Giêsu là sức mạnh của Thiên Chúa. Trước hết đó là quyền nối liền trời và đất. Hôm nay chúng ta cử hành mầu nhiệm này, bởi vì khi Chúa Giêsu lên với Thiên Chúa Cha, thịt xác nhân loại của chúng ta đã bước qua ngưỡng cửa của Trời; nhân tính của chúng ta ở đó luôn mãi trong Thiên Chúa. Niềm tin tưởng của chúng ta là ở đó, bởi vì Thiên Chúa  sẽ không bao giờ mệt mỏi vì con người. Và thật an ủi cho chúng ta, khi biết rằng trong Thiên Chúa, với Chúa Giêsu một chỗ đã được dọn sẵn cho chúng ta:. một số phận là con cái được sống lại chờ đợi chúng ta, và vì thế  thật đáng sống trên trần gian này bằng cách tìm kiếm những sự trên trời,  nơi có Chúa ngự trị (x. Cl 3,1-2).

Tuy nhiên, quyền nối liền trời và đất này cho chúng ta của Chúa Giêsu không kết thúc một khi lên trời, nhưng cả ngày nay nữa vẫn tiếp tục  và kéo dài luôn mãi. Thật thế, truớc khi lên cùng Thiên  Chúa Cha, Chúa Giêsu đã nói: “Thầy ở cùng chúng con mọi ngày cho tới tận thế” (Mt 28,25). Đây không phải chỉ là một kiểu nói, một trấn an đơn sơ như truớc khi du hành chúng ta nói với các bạn hữu: “Tôi sẽ nghĩ tới các bạn”. Không, Chúa Giêsu thật sự ở cùng chúng ta và cho chúng ta: trên Trời Ngài luôn luôn cho Thiên Chúa Cha thấy nhân tính của Ngài, nhân tính của chúng ta, và như thế “ngài luôn sống để bầu cử cho chúng ta (Dt 7,25). Bầu cử đó là từ chià khoá biểu lộ quyền năng của Chúa Giêsu. Bên Thiên Chúa Cha Chúa Giêsu bầu cử cho chúng ta mỗi ngày, mọi lúc. Trong mỗi lời cầu, trong mỗi lời xin tha thứ của chúng ta, nhất là trong mỗi Thánh Lễ Chúa Giêsu bầu cử: Ngài cho Thiên Chúa Cha thấy các dấu chỉ cuộc sống hiến dâng của Ngài, các thương tích của Ngài, và bầu cử để có được sự thương xót cho chúng ta. Ngài là “trạng sư” của chúng ta (x. 1 Ga 2,1), và khi chúng ta có vài lý do quan trọng nào đó, thật là tốt biết tín thác nó cho Chúa và nói: “Lậy Chúa Giêsu, xin bầu cử cho con, cho chúng con, cho người đó, cho tình trạng ấy…”

Khả năng bầu cử này Chúa Giêsu cũng đã ban cho chúng ta, cho Giáo Hội, có quyền và bổn phận bầu cử, cầu nguyện cho tất cả mọi người. Như là Giáo Hội, như là các kitô hữu, chúng ta có thực thi quyền này bằng cách đem các người và các tình trạng đến với Thiên Chúa không?” Thế giới cần điều đó. Chính chúng ta cần điều đó. Luôn phải sống giữa biết bao nhiêu chuyện và có biết bao điều phải làm chúng ra có thể lạc mất, khép kín trong chính mình, và trở thành bôn chôn vì một chuyện không đâu. Để đừng bị chìm nghỉm trong cái “sống khó chịu”, mỗi ngày chúng ta hãy nhớ “cắm neo nơi Thiên Chúa”: chúng ta hãy đem đến cho Ngài mọi gánh nặng, các con người và tình trạng, hãy tín thác tất cả cho Ngài. Đó là sức mạnh của lời cầu nguyện nối liền trời và đất, cho phép Thiên Chúa bước vào trong thời gian của chúng ta.

Lời cầu nguyện kitô không phải là một kiểu giúp ở trong an bình hơn một chút với chính mình, hay tìm được vài sự hài hoà nội tâm. Chúng ta cầu nguyện để đem mọi sự tới với Chúa, để tín thác thế giới cho Ngài:  cầu nguyện là bầu cử. Nó không phải là sự yên tịnh, nó là việc bác ái. Nó là cầu xin, kiếm tìm và gõ cửa (x. Mt 7,7). Nó là dấn thân để bầu cử, bằng cách kiên trì nài nỉ với Chúa cho nhau (x. Cv 1,14). Bầu cử không mệt mỏi: đó là trách nhiệm đầu tiên của chúng ta, bởi vì lời cầu nguyện là sức mạnh giúp thế giới tiến tới; nó là sứ mệnh của chúng ta, một sứ mệnh vừa khiến mệt mỏi vừa trao ban bình an. Quyền năng của chúng ta là đó: không thống trị hay hét to hơn theo cái luận lý của thế gian này, nhưng thực thi sức mạnh khiêm tốn của lời cầu nguyện, qua đó cũng có thể chấm dứt chiến tranh và có được hoà bình. Như Chúa Giêsu luôn luôn bầu cử cho chúng ta bên Thiên Chúa, chúng ta là môn đệ của Ngài cũng không bao giờ mệt mỏi cầu nguyện để cho đất gần với trời.

Từ chià khóa thứ hai vén mở quyền năng của Chúa Giêsu đó là “loan báo”. Chúa gửi các môn đệ đi loan báo Ngài với quyền năng của Chúa Thánh Thần: “Các con hãy ra đi và làm cho mọi dân tộc trở thành môn đệ” (Mt 28,19). Đây là một cử chỉ tin tưởng tuyệt đối nơi các người của Ngài: Chúa Giêsu tin tưởng nơi chúng ta, Ngài tin nơi chúng ta hơn chúng ta tin nơi chính mình. Mặc dù các thiếu sót của chúng ta Ngài gửi chúng ta ra đi: Ngài biết chúng ta sẽ không bao giờ toàn thiện, và nếu chúng ta chờ đợi trở nên tốt lành hơn để rao giảng Tin Mừng, thì chúng ta sẽ không bao giờ bắt đầu.

Nhưng đối với Chúa Giêsu thật quan trọng là chúng ta bắt đầu thắng vượt ngay một sự bất toàn lớn: đó là sự khép kín. Bởi vì Tin Mừng không thể bị khép kín và niêm phong, bởi vì tinh yêu của Thiên Chúa năng động và muốn tới với tất cả mọi người. Như thế để loan báo cần phải ra đi, ra khỏi chính mình. Với Chúa chúng ta không thể ở yên được, an vị trong thế giới của mình hay trong các kỷ niệm nhớ nhung quá khứ: với Chúa không được tự ru ngủ trong các an ninh chiếm hữu được. Đối với Chúa Giêsu an ninh là ra đi với lòng tin tưởng: chính nơi đó sức mạnh của Ngài được vén mở. Bởi vì Chúa không đánh giá cao các khéo léo và thoải mái, nhưng khiến khó chịu và luôn luôn bắt đầu trở lại. Ngài muốn chúng ra đi ra, tự do khỏi cám dỗ tự bằng lòng với chính mình, khi chúng ta khoan khoái và kiểm soát được mọi sự.

Ngày hôm nay Chúa Giêsu cũng nói với chúng ta: “Các con hãy ra đi”. Với bí tích Rửa Tội Ngài đã ban cho từng người trong chúng ta quyền loan báo. Vì thế đi vào thế giới với Chúa thuộc căn tính của kitô hữu. Kitô hữu không dừng lại, nhưng bước đi: với Chúa đến với người khác. Nhưng họ không phải là một người chạy điên cuồng, hay một người chinh phục phải đến trước các người khác. Kitô hữu là một người hành hương, một thừa sai, một “người chạy đua đường trường hy vọng”, dịu hiền nhưng cương quyết tiến bước; tin tưởng đồng thời hoạt động; có óc sáng tạo nhưng luôn luôn tôn trọng; tháo vát và cởi mở; chăm chỉ làm việc và liên đới. Với kiểu sống này chúng ta rong ruổi trên các nẻo đường của thế giới!

Cũng giống như các môn đệ thuở ban đầu các nơi loan báo của chúng ta là các nẻo đường thế giới: nhất là nơi ở đó ngày nay Chúa chờ đợi được biết tới. Như thuở ban đầu, Ngài ước mong việc loan báo được đem đi với sức mạnh của ngài: không phải với sức mạnh của thế gian, nhưng với sức mạnh trong sáng và hiền dịu của chứng tá tươi vui. Đây là điều cấp bách. Chúng ta hãy xin Chúa ơn đừng hoá đá trên các vấn đề chính yếu, nhưng hoàn toàn dấn thân  cho sứ mệnh cấp bách này. Hãy để cho người khác các bép xép và  các tranh luận giả tạo của người chỉ biết lắng nghe chính mình, và hãy làm việc một cách cụ thể cho ích chung và hoà bình: hãy can đảm dấn thân với xác tín rằng cho đi thì vui hơn là nhận lãnh (x. Cv 20,35).

Linh Tiến Khải

Đức Thánh Cha gặp gỡ các giáo sĩ, tu sĩ, chủng sinh ở Genova

Đức Thánh Cha gặp gỡ các giáo sĩ, tu sĩ, chủng sinh ở Genova

GENOVA. Trong cuộc gặp gỡ 1,800 LM, nữ tu và chủng sinh tại nhà thờ thánh Lorenzo của giáo phận Genova, sáng ngày 27-5-2017, ĐTC cảnh giác chống nạn nói hành nói xấu, và nạn nhập khẩu ơn gọi từ nước nghèo để giải quyết nạn thiếu ơn gọi ở các nước Âu Mỹ.

Hiện diện trong thánh đường cũng có các Giám Mục thuộc 7 giáo phận ở miền Liguria, không kể hàng ngàn tín hữu khác chào đón ngài ở quảng trường bên ngoài.

Trong cuộc gặp gỡ và đối thoại, sau lời chào mừng của ĐHY TGM Genova, 3 LM và 1 nữ tu đã nêu lên 4 câu hỏi với ĐTC. Cha Phó Andrea Carcasole hỏi ĐTC về những tiêu chuẩn để sống đời sống thiêng liêng khẩn trưởng trong sứ vụ giữa đời sống văn minh phức tạp hiện nay, và giữa bao công việc, kể cả về hành chánh, làm cho LM có cuộc sống dễ bị phân tán.

Cha sở Pasquale Revello xin ĐTC vài chỉ dẫn để sống tình huynh đệ linh mục tốt đẹp hơn mà ĐHY TGM giáo phận vẫn cổ võ, và thăng tiến với các cuộc gặp gỡ giáo phận, giáo hạt, hành hương, tĩnh tâm..

Mẹ Rosangel Salá, Chủ tịch Hiệp hội các nữ Bề trên cấp cao các dòng nữ miền Liguria, xin ĐTC những chỉ dẫn để sống đời thánh hiiến ngày càng nồng nhiệt, trung thành với đoàn sủng, với việc tông đồ và với giáo phận.

Sau cùng, cha Andrea Caruso, dòng Capuchino, nêu câu hỏi: Làm sao sống và đương đầu với sự sa sút ơn gọi linh mục và tu trì ngày nay?

Trước khi trả lời các câu hỏi được nêu lên, ĐTC mời gọi mọi người cùng cầu nguyện cho các tín hữu Chính Thống Copte Ai Cập bị khủng bố giết chết trên đường đi hành hương tại Đan viện thánh Samuele, vì họ không muốn từ bỏ đức tin. Ngài nhắc lại rằng chúng ta hãy nhớ: các tín hữu Kitô ngày nay nhiều hơn thời xưa”.

Trả lời của ĐTC

Trong phần trả lời, ĐTC mời gọi các linh mục phát triển tình huynh đệ với nhau, đó là một sự phong phú vì nó mở rộng tâm hồn. Thái độ này là một công việc mỗi ngày. Nhưng nhiều khi nó không đi sâu vào tâm hồn của LM, và khi thiếu như vậy thì đó là một sự phản bội: người ta bán anh em, lột da anh em, theo hình ảnh ma quỉ. ĐTC cảnh giác những điều vi phạm tình huynh đệ linh mục: sự ghen tương, cạnh tranh, đưa tới sự nói xấu, vu khống hoặc những nhận xét hạ giá. Ngài nhắc đến sự kiện nhiều khi trong các cuộc thăm dò về ứng viên giám mục, đương sự bị những người khác nói xấu, vu khống, hoặc có những lời hạ giá người anh em. ĐTC cũng cảnh giác cần phải loại trừ những người hay nói hành nói xấu ra khỏi chủng viện, vì họ sẽ làm hại hàng giáo sĩ.

Ngài nói: ”Chúng ta là những môn đệ của Chúa, chúng ta phải giúp đỡ nhau… cả khi xảy ra những tranh luận, nhưng không nên sợ những cuộc thảo luận, vì nó chứng tỏ có tự do, tình thương và huynh đệ”.

Ngài cũng nói nói rằng: ”Chúng ta có một nguy cơ mà nhiều khi chúng ta không nhận thấy, đó là nguy cơ tạo nên một hình ảnh linh mục biết mọi sự, không cần đến những người khác, linh mục ”gogle-wikipedia” thông biết tất cả. Sự tự mãn như thế là một thực tại gây hại nhiều cho đời sống linh mục”.

Sau cùng trả lời câu hỏi về khủng hoảng ơn gọi, ĐTC nhận xét cuộc khủng hoảng này liên hệ tới mọi ơn gọi, kể cả ơn gọi hôn nhân, vì thế cần phải suy nghĩ để tìm giải pháp, không rơi vào những giải pháp có sức thu hút. Ngài mạnh mẽ lên án nạn ”buôn tập sinh”: có những dòng để đối phó với sự giảm sút ơn gọi, đã sai người đến các nước thế giới thứ ba để tuyển mộ cả những người trẻ không có ơn gọi”.

Giã từ các LM và tu sĩ, lúc giữa trưa, ĐTC tiến lên Đền thánh Đức Mẹ Canh Giữ, từ hơn 500 năm nay, Đức Mẹ canh giữ thành Genova. Tại đây ngài gặp gỡ 2,600 bạn trẻ.

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha gặp gỡ 3,500 công nhân tại Genova

Đức Thánh Cha gặp gỡ 3,500 công nhân tại Genova

GENOVA. Trong cuộc gặp gỡ giới công nhân tại Genova, tây bắc Italia, sáng ngày 27-5-2017, ĐTC phác họa hình ảnh lý tưởng của người chủ xí nghiệp, quan tâm tới các công nhân và hết sức tránh việc sa thải.

ĐTC đã dành trọn ngày thứ bẩy 27-5, từ sáng đến chiều để viếng thăm giáo phận Genova, ở miền tây bắc Italia, cách Roma 400 cây số đường chim bay, và gần 490 cây số nếu đi đường bộ.

Genova là một thành phố cảng có hơn 580 ngàn dân và nếu tính cả vùng phụ cận thì dân số lên tới một triệu rưỡi. Đây là cảng lớn nhất của Italia và đứng thứ hai ở vùng Địa Trung Hải. Về mặt tôn giáo Tổng giáo phận Genova có hơn 670 ngàn tín hữu Công Giáo do ĐHY Angelo Bagnasco coi sóc. Ngài vừa mãn nhiệm 10 năm làm Chủ tịch HĐGM Italia nhưng vẫn tiếp tục làm Chủ tịch Liên HĐGM Âu Châu trong 4 năm nữa.

Chương trình viếng thăm của ĐTC tại đây khá dầy đặc. Ngài từ Roma đến phi trường Cristoforo Colombo của Genova lúc 8 giờ 15 phút sáng, rồi gặp 3.500 công nhân tại hãng luyện thép Ilva di Cornigliano, đại diện cho giới lao động. Tiếp đến ĐTC đến nhà thờ chính tòa thánh Lorenzo để gặp 1.800 đại diện của hàng giáo sĩ vào lúc 10 giờ, trước khi đến Đền Thánh Đức Mẹ canh giữ ở trên núi cao 1 ngàn mét để gặp 2.600 bạn trẻ, rồi dùng bữa trưa với 135 người nghèo, người vô gia cư, người tị nạn và tù nhân cùng với những người cùng đi. Sau bữa ăn trưa, vào lúc 3 giờ 45, ĐTC viếng thăm bệnh viện nhi đồng Gaslini, và sau cùng là thánh lễ lúc 5 giờ rưỡi, trước khi rời Genova lúc 7 giờ rưỡi để trở về Roma.

Gặp các công nhân

Khi đến phi trường thành phố Genova, lúc 8 giờ 15, ĐTC đã được ĐHY Bagnasco, TGM sở tại, cùng với Ông thị trưởng Marco Doria và các quan chức khác tiếp đón và hướng dẫn tới hãng luyện thép Ilva nơi có 3.500 công nhân viên thuộc nhiều công xưởng ở miền Liguria đang chờ đợi ngài.

Nói chung ở đây cũng như nhiều nơi khác ở Italia có vấn đề người trẻ thất nghiệp. Tuy nhiên cũng có một số dấu hiệu tích cực, ví dụ hãng Ansaldo Energia chế tạo các máy móc cung cấp điện lực sản xuất tốt, công xưởng đóng tàu cũng hoạt động tốt đẹp, còn hãng luyện thép Ilva, có chi nhánh ở Taranto nam Italia, đã trải qua những năm rất khó khăn và dĩ nhiên có ảnh hưởng đến toàn bộ hãng ở các nơi.

Trong lời chào mừng ĐTC, ĐHY Bagnasco nhận xét rằng ”Tình trạng công ăn việc làm tiếp tục ở mức độ nghiêm trọng: nhiều người trẻ tiếp tục bị cản ngăn không thực hiện được một dự án trong cuộc sống của họ vì không tìm được việc làm, và cả những người lớn có gia đình cũng bị đe dọa”.

ĐHY cũng nói đến sự dấn thân của Giáo hội địa phương trong việc quan tâm, mục vụ và hỗ trợ giúp công nhân. Giáo Hội luôn nỗ lực bênh vực việc bảo tồn các hoạt động của hải cảng, công nghệ và các xí nghiệp các loại. Sự gần gũi ấy cũng được thể hiện qua công việc của các vị tuyên úy công nhân: ngoài các công tác mục vụ, các vị còn hiện diện tại các nơi làm việc đã được chỉ định, các vị được các công nhân đón nhận trong sự tin tưởng và thân tình vì biết rằng các vị tuyên úy ấy chỉ muốn thiện ích cho tất cả mọi người”.

Về phần ĐTC, ngay trong những lời đầu tiên, ngài cảm động nói với giới công nhân rằng: ”Đây là lần đầu tiên tôi đến Genova, rất gần hải cảng làm cho tôi nhớ đến nơi mà ba tôi đã khởi hành [để di cư sang Argentina].. điều này làm cho tôi rất xúc động. Cám ơn sự tiếp đón của anh chị em.”

Trả lời các câu hỏi

Trong cuộc đối thoại tiếp đó với các công nhân, ĐTC đã lần lượt trả lời những câu hỏi do 4 đại diện các giới nêu lên, bắt đầu là một chủ xí nghiệp, Ông Ferdinando Garré, thuộc phân bộ sửa chữa tàu, tiếp đến là bà Micaela, một đại diện công đoàn, thứ ba là ông Sergio một công nhân đang theo tiến trình huấn luyện do các vị tuyên úy cổ võ, và sau cùng và bà Vittoria, một người thất nghiệp.

ĐTC đã nói đến những đức tính và cách cư xử của những chủ xí nghiệp tốt. Ngài nói: ”Các chủ xí nghiệp lương thiện là những người gần gũi các công nhân, biết rõ những điều kiện làm việc của họ như trong một gia đình, tôn trọng phẩm giá của các công nhân. Chúng ta đừng quên rằng chủ xí nghiệp trước tiên là một công nhân. Nếu không có kinh nghiệm về phẩm giá của lao công, thì sẽ không phải là doanh nhân tốt..

ĐTC khẳng định rằng: ”Chủ xí nghiệp phải hết sức tránh biện pháp sa thải các công nhân viên… Các chủ xí nghiệp liêm chính và các công nhân hãy quan tâm cảnh giác đối với những người đầu tư, và tránh trở thành những người chỉ quan tâm kiếm lợi, lợi dụng các công nhân viên và hãng xưởng để làm giàu.. Không có nền kinh tế tốt, nếu không có những chủ xí nghiệp tốt, có trách nhiệm đối với con người và môi trường.. Ai chỉ nghĩ đến việc giải quyết các vấn đề của xí nghiệp bằng cách sa thải công nhân viên, thì không phải là chủ xí nghiệp tốt. Ngày hôm nay họ bán phẩm giá các công nhân viên của mình và ngày mai đến lượt chính phẩm giá của họ. Mỗi chủ xí nghiệp đau khổ khi phải sa thải và từ sự đau khổ này thường nảy sinh những ý tưởng tốt để giới hạn việc sa thải”.

– Ngài cũng nhận xét rằng một căn bệnh của kinh tế là dần dần biến các chủ xí nghiệp, các doanh nhân thành những người đầu cơ. Người đầu cơ giống như người chăn thuê mà Chúa Giêsu nói trong Phúc Âm, đối nghịch với người Mục Tử nhân lành. Người đầu cơ không yêu hãng xưởng của mình, không yêu mến công nhân, nhưng coi hãng xưởng và công nhân như phương thế để kiếm lợi. Họ sa thải, đóng cửa, di chuyển hãng đi nơi khác và không coi đó là vấn đề, vì người đầu cơ lợi dụng, ăn người và các phương thế cho mục tiêu của mình”.

ĐTC xác tín rằng ”Đối tượng cần đạt tới không phải là lợi tức cho tất cả mọi người, nhưng là công ăn việc làm cho mọi người. Người ta về hưu ở tuổi thích hợp, không phải chỉ cho họ một ngân phiếu của nhà nước, cho công nhân có phương tiện sinh sống, nhưng không mang lại cho họ phẩm giá.. một ngân phiếu nhà nước hàng tháng giúp bạn nuôi sống gia đình, nhưng không giải quyết vấn đề.. không có việc làm, người ta có thể sống còn, nhưng nếu không có công ăn việc làm thì không có phẩm giá. Sự chọn lựa ở đây là giữa sự sống con và sống, và cần phải có công việc cho tất cả”.

Những câu trả lời của ĐTC bị ngắt quãng 12 lần những tràng pháo vỗ tay hưởng ứng của các công nhân.

Giã từ các công nhân viên tại hãng luyện thép Ilva sau hơn 1 tiếng gặp gỡ, ĐTC đã tiến về nhà thờ chính tòa thánh Lorenzo của tổng giáo phận Genova.

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha tiếp Dòng Tiểu Muội thừa sai bác ái

Đức Thánh Cha tiếp Dòng Tiểu Muội thừa sai bác ái

VATICAN. Sáng 26-5-2017, ĐTC đã tiếp kiến tổng tu nghị dòng tiểu muội thừa sai bác ái và ngài khích lệ các chị biểu lộ cho tha nhân vẻ đẹp của tình yêu Thiên Chúa.

Dòng Tiểu muội thừa sai bác ái cho Cha Orione thành lập và tổng tu nghị thứ 12 của các chị hiện nay có chủ đề là ”Tận hiến cho Thiên Chúa đà tận hiến cho tha nhân. Các tiểu muội thừa sai bác ái: các nữ môn đệ thừa sai, chứng nhân vui mừng về đức bác ái nơi các khu ngoại ô của thế giới”.

Nhân danh Giáo Hội và người nghèo ĐTC cám ơn các chị vì các vì các hoạt động tông đồ bác ái, việc mục vụ giới trẻ trong các trường học, nhà dưỡng lão, trong các nhà sinh hoạt giáo lý cho giới trẻ..

ĐTC đặc biệt nhắn nhủ các chị đào sâu tình hiệp thông với Chúa Kitô để có thể chu toàn sứ mạng truyền giáo qua các hoạt động bác ái, phục vụ người nghèo. Ngài cũng nhấn mạnh rằng thừa sai phải là người có tinh thần táo bạo và có sáng kiến, không thể theo tiêu chuẩn thoải mái: ”từ trước đến giờ người ta vẫn luôn làm như vậy”. Chị em hãy suy nghĩ lại các mục tiêu, các cơ cấu, lối sống và phương pháp thi hành sứ mạng của mình. Chúng ta đang sống trong một thời đại cần nghĩ lại mọi sự dưới ánh sáng điều mà Chúa Thánh Linh yêu cầu chúng ta. Điều này cói một cái nhìn đặc biệt về sứ mạng và thực tại: cái nhìn của Chúa Giêsu, là cái nhìn của Mục Tử Nhân Lành, một cái nhìn không phán xét, nhưng tìm hiểu sự hiện diện của Chúa trong lịch sử; một cái nhìn gần gũi để chiêm ngắm, cảm động và ở với người khác bao lâu cần thiết; một cái nhìn sâu xa, tin tưởng, tôn trọng và đầu cảm thông, chữa lành, giải thoát, an ủi. (SD 26-5-2017)

G. Trần Đức Anh OP

Tòa Thánh bênh vực thường dân trong chiến tranh

Tòa Thánh bênh vực thường dân trong chiến tranh

NEW YORK. Đại diện Tòa Thánh tại LHQ ở New York, Đức TGM Bernardito Auza, kêu gọi cộng đồng quốc tế tăng cường việc bảo vệ cho các thường dân trong các cuộc xung đột võ trang.

Đức TGM Auza đưa ra lời kêu gọi trên đây trong bài tham luận hôm 25-5-2017, tại cuộc thảo luận mở của Hội đồng bảo an LHQ về đề tài ”Bảo vệ các thường dân và săn sóc sức khỏe trong các cuộc xung đột võ trang”.

Vị đại diện Tòa Thánh nhận xét rằng một xu hướng trong các cuộc xung đột võ trang hiện nay là các thường dân không những ngày càng ít được bảo vệ khỏi các cuộc xung đột ấy, nhưng còn trở thành các mục tiêu nữa. Việc sử dụng thường dân như võ khí chiến tranh là một lối hành xử đáng lên án nhất.. Bạo lực khôn tả bị cố tình gây ra cho các thường dân và những vụ trắng trợn vi phạm công pháp quốc tế về nhân đạo ngày càng trở thành điều thông thường”.

Đức TGM Auza cũng tố giác sự kiện với sự tối tân hóa các võ khí sự phân biệt giữa các võ khí tàn sát tập thể với các các võ khí quy ước tân thời ngày càng lu mờ, vì cả hai thứ võ khí này đều giống nhau trong việc tàn sát các thường dân và phá hủy những vùng rộng lớn, cùng với các dân cư trong đó. Bất kỳ võ khí nào có ảnh hưởng tàn phá như thế trên các thường dân đều là điều trái ngược với công pháp quốc tế về nhân đạo và mọi lý tưởng văn minh, đáng bị lên án quyết liệt, không chút do dự”.

Trong bài tham luận, Đức TGM Auza cũng lên án sự cố ý tàn phá các hạ tầng cơ cấu quan trọng đối với sự sống còn của các thường dân, như trường học, nhà thương và các hệ thống cung cấp nước. Chủ trương này đã trở thành một chiến lược được chọn lựa và thi hành trong các cuộc xung đột hiện nay tại Trung Đông.. Cộng đồng quốc tế có nghĩa vụ, theo hiến chương LHQ, phải bảo vệ các thường dân và các cơ cấu hạ tầng của họ chống lại sự tàn bạo dã man.

Đức TGM Auza nhắc lại nhân xét của ĐTC Phanxicô đối với sự mâu thuẫn của nhiều chính phủ: ”Chúng ta nói 'Không bao giờ chiến tranh nữa', nhưng chúng ta tiếp tục sản xuất và bán khí giới cho những người đang giao chiến với nhau.” Quốc tế thảo luận nhiều về việc chấm dứt bạo lực và xung đột hầu như vô ích nếu đồng thời vô số các võ khí tiếp tục được sản xuất, được bán và tặng cho các chế độ độc tài, các nhóm khủng bố và các tổ chức tội phạm. Những người sản xuất, buôn bán võ khí phải ý thức rằng họ trực tiếp hoặc gián tiếp hỗ trợ các tội ác tàn sát tập thể, giúp những kẻ vi phạm các nhân quyền căn bản và quay lưng lại đối với sự phát triển của toàn bộ các dân tộc hoặc các quốc gia. Vì thế cần củng cố các luật pháp và hiệp ước liên hệ trên bình diện đa phương, song phương và bình diện quốc gia, như một bước tiến theo chiều hướng đúng để bảo vệ các thường dân bị kẹt trong các cuộc xung đột võ trang.

Và Đức TGM Auza nói rằng: ”Tòa Thánh tái kêu gọi các hãng và quốc gia sản xuất võ khí hãy hạn chế việc chế tạo, bán và tặng các võ khí kinh khủng sau đó được sử dụng để gây kinh hoàng cho các thường dân hoặc tàn phá các cơ cấu hạ tầng dân sự”. (SD 26-5-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

 

Giáo phận Rouen bắt đâu thu thập tài liệu phong chân phước cho cha Hamel

Giáo phận Rouen bắt đâu thu thập tài liệu phong chân phước cho cha Hamel

Hôm thứ 7, 20/5 vừa qua, tại Giáo phận Rouen đã diễn ra buổi trình bày chứng từ đầu tiên trong tiến trình thu thập tài liệu cho án phong chân phước của cha Jacques Hamel, linh mục Giáo phận Rouen, bị hai người Hồi giáo cắt cổ, sát hại dã man, tại nhà thờ giáo xứ của cha ở Saint-Etienne-du-Rouvray vào ngày 26/7/2016 khi đang dâng Thánh lễ.

Theo tin của Giáo phận Rouen, trong những tháng tới đây, 69 nhân chứng sẽ trình bày các điều liên quan đến cha Jacques Hamel.

Vị thỉnh nguyện viên của án phong chân phước, cha Paul Vigouroux đã nói với Đức tổng giám mục Dominique Lebrun về “danh tiếng của vị tử đạo” –  Tôi tớ Chúa Jacques Hamel – được Pháp và thế giới yêu mến. Từ khi cha bị giết, đã có nhiều thư được những người vô danh, các chính quyền, các Giám mục Công giáo Pháp và khắp thế giới, lãnh đạo của các Giáo hội Kitô khác, những người Do thái và Hồi giáo, gửi về.

Danh tiếng về sự thánh thiện của cha Hamel cũng được Đức Giáo hoàng Phanxicô cảm nhận. Ngài đã nói trong Thánh lễ vinh danh cha Hamel tại nhà nguyện thánh Marta ngày 14/09/2016: “Cha ấy là một vị tử đạo. Và các vị tử đạo được chúc phúc, chúng ta phải cầu nguyện với cha.”

Vị thỉnh nguyện viên nói tiếp: “Cha Jacques Hamel đã sống đời sống linh mục một cách đơn giản nhất có thể, luôn luôn ở vùng ngoại biên, cả ở vùng ngoại ô phát triển của thành phố Rouen và vùng ngoại ô nơi có rất nhiều các người đồng thời với chúng ta. Tại một đô thị có nhiều người nước ngoài sinh sống, cha đã có mối quan hệ tốt với cộng đồng Hồi giáo.”

Và vì danh tiếng của cha – người của đức tin, phục vụ toàn dân, vượt trên những liên hệ tôn giáo” – cộng đồng Saint-Etienne-du-Rouvray đã quyết định dựng một tác phẩm điêu khắc ở trung tâm thành phố để vinh danh cha.

Đức cha Lebrun đã giải thích rằng giai đoạn một của tiến trình phong thánh sẽ được thực hiện ở cấp giáo phận ở Rouen, Sau đó, giai đoạn hai sẽ được chuyển sang Roma cho Bộ Phong thánh. Quyết định cuối cùng sẽ do Đức Giáo hoàng. Đức cha cũng nhắc là trong giai đoạn một, không được cầu kêu cầu danh cha Hamel trong các lời nguyện chính thức như một chân phước hay một vị thánh. (SIR 25/07/2017)

Hồng Thủy

Đức Thượng Phụ Chính Thống Nga cám ơn Đức Thánh Cha

Đức Thượng Phụ Chính Thống Nga cám ơn Đức Thánh Cha

MASCƠVA. Đức Thượng Phụ Kirill I, Giáo chủ Chính Thống Nga, cám ơn ĐTC Phanxicô, vì đã cho phép đưa một phần hài cốt thánh Nicola sang Nga để các tín hữu kính viếng từ ngày 21-5 đến ngày 28-7 năm nay.

Thánh Nicola GM thành Myre tử đạo năm 343 ở Thổ Nhĩ Kỳ. Từ 930 năm nay, Hài cốt thánh nhân được giữ tại Vương cung thánh đường kính thánh nhân ở Bari, nam Italia. Thánh nhân được các tín hữu Chính Thống Nga đặc biệt tôn kính và nhiều người đến hành hương tại Bari.

Đức Cha Francesco Caccuci, TGM giáo phận Bari-Bitondo, đã trao Hài cốt thánh Nicola cho Đức Thượng Phụ Kirill chiều chúa nhật 21-5 vừa qua tại Nhà thờ chính tòa Chúa Kitô Cứu Thế ở Mascơva, và ngay ngày đầu tiên đã có 45 ngàn tín hữu kính viếng trong đó có Tổng thống Vladimir Putin.

Sau đó, từ ngày 12-7, hài cốt thánh nhân sẽ được đưa tới Aleksandr Nevskij gần thành phố San Pietroburgo để các tín hữu tôn kính cho đến ngày 28-7 tới đây.

Trong cuộc gặp gỡ phái đoàn Italia đến trao thánh tích, Đức Thượng Phụ Chính Thống Nga nói rằng: ”Trong thời buổi khó khăn hiện nay, với những cuộc xung đột gia tăng và quan hệ quốc tế ngày càng căng thẳng, sự cộng tác văn hóa và tinh thần là một trong những phương thế hiệu nghiệm nhất nhờ đó các Giáo Hội có thể góp phần vượt thắng sự thù nghịch giữa các dân tộc”.

Trong phái đoàn Tòa Thánh cũng có Đức TGM Celestino Migliore, Sứ Thần Tòa Thánh tại Mascơva, và một đại diện của Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất các tín hữu Kitô.

Để bày tỏ lòng biết ơn, Đức Thượng Phụ Kirill đã tặng ĐTC một icône cổ kính với hình thánh Nicola.

Từ sau khi chế độ cộng sản sụp đổ ở Liên xô, mỗi năm có hàng ngàn tín hữu người Nga đến Bari để hành hương tại Vương cung thánh đường kính thánh nhân. Tuy nhiên hầu hết người Nga không có phương tiện đến đó, vì thế Đức Thượng Phụ Kirill đã xin ĐTC Phanxicô cho đưa một phần hài cốt thánh Nicola thánh du qua Nga trong vòng 2 tháng 1 tuần. (Oss. Rom. 24-5-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

 

Hồng y đầu tiên của vùng Scandinavia

Hồng y đầu tiên của vùng Scandinavia

Stockholm – Trưa Chúa nhật 21/05 vừa qua, Đức Giáo hoàng đã xướng tên 5 vị sẽ được bổ nhiệm làm Hồng y trong Công nghị Hồng y vào ngày 28/06 tới đây. Trong số 5 vị được xướng danh, có Đức cha Anders Arborelius, Giám mục Thụy điển. Đây là vị Hồng y đầu tiên của vùng Scandinavia.

Tại giáo xứ của các cha dòng Tên ở Uppsala, tin tức bổ nhiệm được truyền đến vào cuối Thánh lễ Chúa nhật. Ngạc nhiên, vui mừng, khó tin là những cảm nghĩ đầu tiên. Rồi đến các cuộc điện thoại liên tục. Radio và truyền hình cũng truyền tin vì đây thực sự là một biến cố đối với Thụy điển. Một lúc sau đó, đài phát thanh quốc gia truyền trực tiếp. Thụy điển bắt đầu tìm hiểu xem Hồng y nghĩa là gì.

Đức cha Arborelius được biết đến với đời sống thiêng liêng vững mạnh. Với 27 năm trong đan viện dòng Cát minh nhặt phép ngài đã trở thành một trong những tác giả có tiếng về phương diện này và được chú ý nhiều ở nước Thụy điển.

Năm 1998, cha Arborelius được bổ làm Giám mục và trở thành Giám mục đầu tiên của Thụy điển từ thời cải cách. Đối với các tín hữu, việc sắc phong Hồng y cho Đức cha Arborelius là sự quan tâm của Đức Thánh cha đối với cộng đồng bé nhỏ. Còn đối với chính Đức cha Arborelius, nhận tin bổ nhiệm khi đang ở Malmo, miền nam Thụy điển, ngài cảm thấy hơi lo sợ dù một cách tự nhiên, tin bổ nhiệm Hồng y là một niềm vui.

Người ta biết đến Đức Hồng y tân cử Arborelius khi Đức Giáo hoàng Phanxicô đến Thụy điển để cử hành 500 năm phong trào cải cách của Luther. Đức cha đơn sơ trong chiếc áo dòng nâu của dòng Cát minh, với hàm râu rậm và nụ cười thật cởi mở. Đức cha đã phải rất cương quyết mạnh mẽ khi xin Đức Giáo hoàng cử hành Thánh lễ cho các tín hữu Công giáo. Ban đầu Đức Giáo hoàng không muốn, vì có thể làm mất đi ý nghĩa của chuyến viếng thăm đại kết. Nhưng đức cha Thụy điển như một vị mục tử tốt lành, biết rằng các tín hữu Công giáo, một cộng đồng thiểu số trong một đất nước tục hóa, cần được củng cố trong đức tin.

Đức cha Arborelius sinh năm 1949, trong một gia đình Thụy điển. Hành trình đức tin của ngài chỉ bắt đầu khi ngài 15 tuổi. Ngài là Giám mục duy nhất của Thụy điển. Hiện nay ngài là thành viên của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống. Ngài đã dấn thân rất nhiều cho giáo dân, đặc biệt là giới trẻ. Ngài luôn đồng hành với người trẻ trong các kỳ đại hội giới trẻ diễn ra ở các miền khác nhau trên thế giới. (ACI22/05/2017)

Hồng Thủy

Đức Thánh Cha tiếp tổng thống Donald Trump

Đức Thánh Cha tiếp tổng thống Donald Trump

VATICAN. Lúc 8 giờ rưỡi sáng 24-5-2017, ĐTC đã tiếp kiến Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump.

Đoàn xe của Tổng thống Mỹ gồm 60 chiếc đã tiến vào Nội thành Vatican qua cửa bên hông vì Quảng trường Thánh Phêrô đã có 30 ngàn tín hữu hiện diện chờ tham dự buổi tiếp kiến chung của ĐTC

Sau khi hội kiến riêng trong vòng 30 phút, ĐTC đã chào thăm đoàn tùy tùng của Tổng thống Trump gồm 12 người, trong đó có phu nhân Melanie và ái nữ Ivanka và con rể Jared Kushner.

Sau khi gặp ĐTC, Tổng thống Trump và các cộng sự viên đã gặp và trao đổi trong 50 phút ĐHY Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, cùng với Đức TGM ngoại trưởng Paul Gallagher.

Phòng báo chí Tòa Thánh cho biết: trong các cuộc hội kiến thân mật, hai bên bày tỏ hài lòng vì tương quan song phương tốt đẹp giữa Tòa Thlánh và Hoa kỳ, cũng như sự dấn thân chung bênh vực sự sống, tự do tôn giáo và lương tâm. Tòa Thánh cầu mong có sự cộng tác thanh thản giữa Nhà Nước và Giáo hội Công Giáo tại Hoa kỳ, Giáo Hội dấn thân phục vụ dân chúng trong các lãnh vực sức khỏe, giáo dục và trợ giúp người di dân.

Hai bên cũng trao đổi quan điểm về một số vấn đề thời sự quốc tế, và thăng tiến hào bình, đặc biệt là tình hình Trung Đông và bảo vệ các cộng đoàn Kitô (SD 24-5-2017)

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha tiếp kiến chung tín hữu hành hương: 24-5-2015

Đức Thánh Cha tiếp kiến chung tín hữu hành hương: 24-5-2015

VATICAN. ĐTC nhắn nhủ các tín hữu, dù trong nghịch cảnh, hãy xác tín ”chúng ta tiếp tục được yêu thương và Thiên Chúa không bao giờ ngưng yêu thương chúng ta”

Trên đây là nội dung bài huấn giáo của ĐTC trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 24-5-2017 dành cho hơn 30 ngàn các tín hữu hành hương tại quảng trường thánh Phêrô, trong đó có hàng trăm tín hữu Công Giáo người Việt đến từ Mỹ, quốc nội và một số nước khác. Buổi tiếp kiến diễn ra sau khi ĐTC tiếp kiến riêng tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump.

Mở đầu buổi tiếp kiến, mọi người nghe đọc bài Tin mừng theo thánh Luca đoạn 24 (28-32) kể lại sự tích hai môn đệ trên đường Emmaus đã đồng hành với Chúa và nhận ra Ngài trong nghi thức bẻ bánh.

Bài huấn giáo

Trong bài huấn dụ, ĐTC nói về đề tài ”Emmaus, con đường hy vọng”. Đây là bài thứ 23 trong loạt bài giáo lý về Đức Hy vọng Kitô giáo. Ngài nói:

”Hôm nay tôi muốn nói về kinh nghiệm của hai môn đệ Emmaus, theo Tin Mừng thánh Luca (Xc 24,13-35). Hai người bước đi trong thất vọng, tin chắc mình đang bỏ lại sau lưng một biến cố cay đắng kết thúc trong thất bại. Trước lễ Vượt Qua ấy, họ đầy phấn khởi: họ xác tín rằng những ngày ấy sẽ có tính cách quyết định đối với những mong đợi của họ và hy vọng của toàn dân. Đức Giêsu, Người mà họ đã phó thác cuộc sống, dường như đi tới cuộc chiến quyết định: giờ đây Ngài sẽ biểu dương quyền năng, sau một thời gian dài chuẩn bị và ẩn náu. Nhưng thực tế không xảy ra như vậy.

2 người lữ khách ấy đã nuôi hy vọng hoàn toàn phàm nhân, hy vọng ấy giờ đây vỡ tan. Thập giá được dựng lên trên đồi Can Vê là dấu chỉ hùng hồn nhất về một sự thất bại mà họ không tiến đoán trước được. Nếu thực sự Đức Giêsu ấy là vị theo tâm hồn của Thiên Chúa, thì họ phải kết luận rằng Thiên Chúa là Đấng vô phương tự vệ trong tay những kẻ bạo lực, ngài không có khả năng chống lại sự ác.

Thế là hai môn đệ ấy trốn khỏi thành Jerusalem. Nơi mắt họ vẫn còn những biến cố khổ nạn, cái chết của Chúa Giêsu; và trong tâm hồn họ còn một sự phấn đấu vất vả về những biến cố ấy, trong ngày hưu lễ sabbat. Lễ Vượt Qua ấy, trong đó lẽ ra người ta phải xướng lên bài ca giải thoát, nhưng thực tế ngày ấy đã biến thành ngày đau thương nhất trong cuộc đời họ. Họ rời thành Jerusalem để đi nơi khác, đến một làng yên tĩnh. Họ hoàn toàn giống như những người quyết tâm loại bỏ một kỷ niệm đốt cháy. Vì vậy họ lên đường, hành trình. Cảnh tượng này – con đường đi – vốn là điều quan trọng trong trình thuật của các Phúc Âm nay càng trở nên quan trọng hơn, là lúc trong đó người ta bắt đầu kể lại lịch sử Giáo Hội.

Cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với hai môn đệ ấy có vẻ hoàn toàn là tình cờ: giống như một trong bao nhiêu ngã tư xảy ra trong cuộc sống. Hai môn đệ đang tiến bước, suy nghĩ đăm chiêu, thì một người lạ đến gần họ. Đó là Chúa Giêsu; nhưng mắt họ không có khả năng nhận ra Ngài. Và thế là Chúa Giêsu bắt đầu ”phương thức trị liệu hy vọng” của Ngài.

Trước tiên Ngài hỏi và lắng nghe: Thiên Chúa chúng ta không phải là một vị Chúa xâm phạm đời tư. Cho dù Ngài đã biết lý do sự thất vọng của hai môn đệ, nhưng ngài để cho họ có thời gian để có thể ôm chặt sự cay đắng xâm chiếm họ. Từ đó có sự tuyên xưng như một điệp khúc của cuộc sống con người: ”Chúng tôi đã hy vọng…” (v.21). Bao nhiêu buồn sầu, chiến bại, không thành công trong cuộc sống của mỗi người! Xét cho cùng tất cả chúng ta phần nào cũng giống như hai môn đệ ấy. Bao nhiêu lần trong cuộc sống, chúng ta đã hy vọng, bao nhiêu lần chúng ta cảm thấy gần kề hạnh phúc, nhưng rồi chúng ta thất vọng não nề. Nhưng Chúa Giêsu tiến bước với tất cả những người nản chí cúi đầu bước đi. Và khi đồng hành với họ, một cách kín đáo, Ngài phục hồi hy vọng cho họ.

ĐTC nói tiếp:

”Trước tiên, Chúa Giêsu nói với họ qua Kinh Thánh. Ai cầm trong tay cuốn sách của Thiên Chúa, thì chẳng gặp những chuyện anh hùng dễ dàng, những chiến dịch chinh phục chớp nhoáng. Niềm hy vọng đích thực không bao giờ là điều rẻ tiền: nó luôn tiến qua những thất bại. Niềm hy vọng của người không chịu đau khổ, có lẽ cũng chẳng phải là hy vọng. Chúa không thích được yêu thương như thể người ta yêu một nguyên soái đưa dân mình đến chiến thắng bằng cách tiêu diệt các đối thủ trong máu. Thiên Chúa chúng ta là một một ngọn lửa hâm nóng trong ngày lạnh lẽo và gió thôi, và tuy sự hiện diện của Ngài trên thế giới có vẻ là yếu ớt, nhưng chính Ngài đã chọn chỗ mà tất cả mọi người coi rẻ.

Rồi Chúa Giêsu lập lại với hai môn đệ cử chỉ nòng cốt của mỗi Thánh Lễ: Ngài cầm lấy bánh, chúc tụng, bẻ ra và trao ban. Trong loạt cử chỉ này, phải chăng đó chẳng là tất cả lịch sử của Chúa Giêsu sao? Trong mỗi Thánh Lễ, không có cả dấu hiệu cho thấy Giáo Hội phải là gì sao? Chúa Giêsu nhận lấy chúng ta, chúc lành, ”bẻ” cuộc sống chúng ta – vì không có tình yêu nếu không có hy sinh – và Ngài trao ban cho người khác, cho tất cả mọi người.

Đó là một cuộc gặp gỡ mau lẹ, cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với hai môn đệ trên đường Emmaus. Nhưng trong đó có tất cả vận mạng của Giáo Hội. Người ta kể với chúng ta rằng cộng đoàn Kitô không khép kín trong một thành có pháo đài bao quanh, nhưng tiến bước trong môi trường sinh đong nhất, nghĩa là đường phố. Tại đó cộng đoàn gặp con người, với những hy vọng và thất vọng của họ, nhiều khi nặng nề. Giáo Hội lắng nghe chuyện của tất cả mọi người, như nảy sinh từ kho tàng lương tâm mỗi người; để rồi chúng ta cống hiến Lời Hằng sống, chứng ta tình thương của Thiên Chúa, tình yêu chung thủy đến cùng. Và như thế trái tim con người lại được nồng cháy hy vọng.

Bí quyết của con đường dẫn đến Emmaus hệ tại điều này là: cả qua những tình trạng có vẻ là nghịch cảnh, chúng ta tiếp tục được yêu thương và Thiên Chúa không bao giờ ngưng yêu thương chúng ta.

Chào thăm

Sau bài giáo lý bằng tiếng Ý, các linh mục thuộc các cơ quan Tòa Thánh tóm tắt bài huấn giáo của ĐTC trong các sinh ngữ khác nhau, cả những lời chào thăm và nhắn nhủ của ngài.

Với các tín hữu nói tiếng Pháp, ngài đặc biệt nhắc đến một nhóm tín hữu Công Giáo thuco tòa án ở Pháp và cộng đoàn Arche ở Ambleteuse chuyên săn sóc những người khuyết tật tâm trí.

Trong số các tín hữu nói tiếng Anh được ĐTC chào thăm, cũng có các tín hữu Việt Nam, và từ các nước Đông Á khác, như Hong Kong, Philippines, cả Indonesia và Ấn độ. Ngài nói Trong niềm vui của Chúa Kitô Phục Sinh, tôi cầu xin lòng thương xót yêu thương của Thiên chúa là Cha chúng ta đổ tràn trên anh chị em.

Ngài nói thêm rằng: Tôi đặc biệt chào thăm các tín hữu từ Hong Kong, trong ngày lễ kính Đức Mẹ Xà Sơn ở Thượng Hải. Hôm qua, 24-5, cũng là ngày Giáo Hội đặc biệt cầu nguyện cho Giáo Hội tại Trung Quốc, theo quyết định của ĐGH Biển Đức 16 cách đây 10 năm.

Sau cùng, bằng tiếng Ý, ĐTC đặc biệt nhắc đến các tín hữu đến từ vùng đã bị động đất Valnerina. Ngài gửi lời thăm các bạn trẻ, các bệnh nhân và các đôi vợ chồng mới cưới và nói:

”Hôm nay chúng ta mừng kính Đức Mẹ Phù Hộ các tín hữu. Các bạn trẻ thân mến, hãy học yêu mến theo trường của Mẹ Chúa Giêsu; hỡi các bệnh nhân thân mến, trong đau khổ, anh chị em hãy cầu xin sự chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria với kinh Mân Côi; và hỡi anh chị em là các đôi tân hôn, với Mẹ Maria anh chị em hãy luôn biết lắng nghe thánh ý Chúa về gia đình của anh chị em.”

G. Trần Đức Anh OP

 

Nam hàn xin Đức Thánh Cha làm trung gian hòa giải và thống nhất Triều tiên

Nam hàn xin Đức Thánh Cha làm trung gian hòa giải và thống nhất Triều tiên

Seul – Năm 2017, Hàn quốc và Tòa Thánh cử hành 70 năm thiết lập quan hệ ngoại giao, cụ thể là vị khâm sứ Tòa thánh thường trực đầu tiên của Tòa Thánh được gửi đến Hàn quốc.

Nhân dịp này, tân tổng thống Hàn quốc Moon Jae-in đã cử Đức Tổng giám mục Igino Kim Hee-Jung, chủ tịch Hội đồng Giám mục Hàn quốc, làm đặc sứ, đại diện Hàn quốc và gặp Đức giáo hoàng để cử hành sự kiện này.

Các mối liên hệ ngoại giao giữa Tòa Thánh và Hàn quốc đã bắt đầu từ năm 1947, ngay sau khi Hàn quốc được giải phóng khỏi ách thống trị của Nhật bản, khi Đức Giáo hoàng Pio XII gửi cha Patrick James Byrne, người Mỹ, thừa sai dòng Maryknoll, làm khâm sứ thường trực tại Hàn quốc. Năm 1949, cha James Byrne được tấn phong Giám mục, nhưng năm 1950, khi cuộc chiến tranh Triều tiên xảy ra, ngài bị bắt cóc và chết trong tù. Ngài nằm trong số 213 linh giáo sĩ và giáo dân đang trong tiến trình được phong chân phước.

Với việc gửi khâm sứ đến Hàn quốc, Tòa thánh là một trong những quốc gia nhìn nhận sự độc lập của Hàn quốc.

Tháng 12/1963, quan hệ ngoại giao giữa Tòa thánh và Hàn quốc được thiết lập chính thức với vị sử lý thường vụ (hoặc đại biện) của Tòa thánh và vị sứ thần vào tháng 9/1966.

Trong một bài phỏng vấn, Đức tổng giám mục Igino Kim Hee-jong của giáo phận Quang châu cho biết ngài được tân tổng thống gửi sang Roma với sứ mệnh đặc biệt: xin Tòa Thánh làm trung gian. Mục đích cuối cùng là “một hiệp ước hòa bình”, một trung gian ngoại giao để cho bán đảo Triều tiên bắt đầu hành trình tái thống nhất. Hoạt động trung gian này giống như Tòa thánh đã thực hiện khi giúp tái thiết lập các quan hệ ngoại giao giữa Cuba và Hoa kỳ.

Đức cha Kim tin là sự trung gian này có thể thực hiện dù là tình hình có vẻ căng thẳng và Bắc hàn tiếp tục thử nghiệm phóng tên lửa.

Theo Đức cha Kim, Tòa Thánh có thể khuyến khích một cuộc đối thoại chân thành giữa Bắc và Nam hàn. Hiện tại, Bắc hàn không tin tưởng các nước Tây phương, nhưng nếu họ chịu mở ra con đường đối thoại với tổng thống Trump, thì điều này có thể giúp cho hành trình hòa giải.

Đức cha Kim chia sẻ là nhiều người Hàn quốc tin tưởng vào Giáo hội Công giáo. Nếu có một vấn đề quốc gia nghiêm trọng, họ sẽ hướng đến Giáo hội Công giáo như điểm tham chiếu và họ chờ đợi các tiếng nói và lời khuyên của Giáo hội.

Được hỏi về các vấn đề của Bắc hàn, Đức cha nói họ thiếu rất nhiều thứ, đặc biệt là về kinh tế. Nam hàn rất muốn giúp Bắc hàn, ngay cả qua trao đổi thương mại là điều Bắc hàn chấp nhận.

Đức cha Kim cho biết là chuyến viếng thăm của Đức Giáo hoàng Phanxicô vào năm 2014 đã mang lại nhiều thay đổi tại Nam hàn, đặc biệt là cho Giáo hội Công giáo. Giáo hội tiếp tục được canh tân, một Giáo hội nghèo cho ngừơi nghèo. Chính Đức Giáo hoàng đã yêu cầu Giáo hội đến gần với ngừơi bị loại ra ngoài xã hội, người khuyết tật, người già. Hiện nay Giáo hội hoạt động rất nhiều cho người khuyết tật, ngừơi cao niên, ngừơi bị loại ra ngoài xã hội. Các Giám mục dành một phần thu nhập của họ cho người nghèo, Hội đồng Giám mục gửi các trợ giúp cho các giáo xứ nghèo. Đây là một hoạt động cũng được chính quyền tin tưởng.

Về phương diện đức tin, Đức cha Kim chia sẻ: “Giáo hội Triều tiên được bắt đầu với các giáo dân và hoạt động của giáo dân rất sinh động ở Triều tiên. Hiện nay chúng tôi muốn khởi xướng một phong trào Kinh thánh để cho tất cả biết các Sách Thánh. Sau đó, chúng tôi muốn phát triển ý tưởng bác ái, không chỉ như một ý niệm trừu tượng.”

Nếu gặp Đức Giáo hoàng, Đức cha Kim sẽ thưa với ngài rằng rất nhiều người Hàn quốc, Công giáo cũng như không Công giáo, rất tin tưởng nơi Đức Thánh Cha. Nếu có vấn đề xã hội, họ đều tìm các lời của Đức Giáo hoàng.

Với phủ quốc vụ khanh Tòa thánh, Đức cha Kim xin giúp tái thống nhất Bắc và Nam hàn. Các Giám mục không ngừng kêu gọi chính quyền điều này. Các Giám mục muốn loan truyền ý tưởng này cho các giáo dân và công dân Hàn quốc. Hàn quốc có sứ vụ tái thống nhất mà không có ở các quốc gia khác.

Theo Đức cha Kim, Hàn quốc mong chờ sự can thiệp của Tòa Thánh vì Tòa Thánh hiện diện trong mỗi thời khắc quan trọng trong lịch sử Hàn quốc. Hàn quốc hy vọng vào sự giúp đỡ của Đức Thánh Cha Phanxicô cho bán đảo Triều tiên. Đức cha nói: “nếu thành công trong việc tìm kiếm hòa bình và thống nhất cho hai miền nam bắc của Hàn quốc, chúng tôi sẽ hoạt động cho hoà bình tại Đông Á và hòa bình trên thế giới. Chúng tôi muốn là khí cụ hòa bình.” (Fides/ ACI 23/05/2017)

Hồng Thủy

Một chủng sinh liều mạng sống cứu Mình Thánh Chúa khỏi bị khủng bố xúc phạm

Một chủng sinh liều mạng sống cứu Mình Thánh Chúa khỏi bị khủng bố xúc phạm

Khi Martin Baani 24 tuổi, chủng sinh này đã liều mạng sống cứu Mình Thánh Chúa khỏi cuộc xâm chiếm của bọn khủng bố Hồi giáo ở thành phố quê nhà. Hiện nay. Baani đã trở thành linh mục và quay về làng quê để sẵn sàng phục vụ dân chúng qua Thánh lễ.

Ngày 6 tháng 8 năm 2014, một người bạn gọi cho thầy Baani và báo là ngôi làng bên cạnh đã rơi vào tay quân khủng bố ISIS và thị trấn Karamlesh có lẽ sẽ là điểm kế tiếp bị ISIS chiếm đóng. Thầy Baani ngay lập tức chạy đến nhà thờ San Addai và mang Mình Thánh Chúa đi, để phòng hờ các chiến binh sẽ xúc phạm Mình Thánh. Thầy Baani đã cùng với cha sở và ba linh mục khác chạy lánh nạn bằng xe hơi. Thầy Baani là người cuối cùng rời Karamlesh, với Mình Thánh Chúa trong tay.

Dù những đe dọa từ ISIS, thầy Baani chọn ở lại Iraq thayv ì chạy sang Hoa kỳ với gia đình. Thầy tiếp tục học ở chủng viện thánh Phêrô ở Erbil, thủ phủ của người Kurd Iraq. Tháng 9 năm 2016, thầy Baani được thụ phong linh mục với 6 thầy khác.

Vài tháng trước khi chịu chức linh mục, thầy Baani nói với tổ chức Trợ giúp các Giáo hội đau khổ: “mỗi ngày tôi đi đến trại tị nạn để đồng hành với các gia đình. Chúng tôi là những Kitô hữu tị nạn. Bọn ISIS muốn loại trừ Kitô giáo khỏi Iraq nhưng tôi đã quyết định ở lại. Tôi yêu Chúa Giêsu và tôi không muốn lịch sử của chúng tôi biến mất.”

Gần 1 năm sau, sau khi các làng ở bình nguyên Ninivê được giải phóng, cha Baani khẳng định quyết định ở lại Iraq để “phục vụ dân của tôi và Giáo hội của tôi.” Cha nói: “Bây giờ tôi hạnh phúc cử hành Thánh lễ ở Iraq. (CAN 24/05/2017)

Hồng Thủy

Các lãnh đạo Công giáo đau buồn về vụ khủng bố ở Manchester

Các lãnh đạo Công giáo đau buồn về vụ khủng bố ở Manchester

Đức Giáo hoàng Phanxicô đã gửi điện thư do Đức Hồng y Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh ký, chia buồn về thảm kịch gây thương vong, chết chóc, xảy ra tại nhà thi đấu thành phố Manchester, Anh quốc, tối 22/05.

Cảnh sát giao thông Anh xác nhận vụ nổ xảy ra trong "phòng giải lao nhà thi đấu lúc 22h30 ngày 22/5,vào cuối buổi hòa nhạc do nữ ca sĩ người Mỹ Ariana Grande biểu diễn. Nhóm khủng bố Hồi giáo IS đã nhận trách nhiệm tấn công buổi biểu diễn ca nhạc làm cho hơn 20 người thiệt mạng và hàng chục người bị thương. Đa số các nạn nhân là người trẻ.

Trong điện thư, Đức Giáo hoàng bày tỏ đau buồn sâu sắc và bày tỏ tình liên đới sâu đậm với tất cả bị thương tổn bởi hành vi bạo lực vô ý nghĩa này. Ngài khen ngợi các nỗ lực quảng đại của nhân viên cứu hộ và an ninh và đảm bảo cầu nguyện cho những người bị thương và những người đã qua đời. Đức Giáo hoàng nhớ đến cách đặc biệt các trẻ em và người trẻ đã bị thiệt mạng và nhớ đến các gia đình đang đau khổ của họ. Ngài cầu xin Thiên Chúa ban hòa bình, chữa lành và sức mạnh trên đất nước Anh.

Các Giám mục ở Anh cũng lên tiếng tố cáo hành động tội ác này. Đức cha John Arnold, Giám mục giáo phận Salford nói là không có lời biện minh cho bạo lực như thế. Trên tài khoản Twitter của giáo phận ngài viết: “Các công dân thành Manchester và cộng đồng Công giáo hiệp nhất lên án vụ tấn công vào đám đông ở sân thi đấu Arena. Đức cha nhấn mạnh: “chúng ta phải dấn thân hành động cùng nhau để giúp đỡ các nạn nhân và gia đình của họ và xây dựng và củng cố sự tương trợ của cộng đồng chúng ta.”

Giáo phận Salford thông báo rằng đức cha Arnold cử hành các Thánh lễ đặc biệt cầu cho các nạn nhân vào ngày 23/05.

Về phần mình, Đức Hồng y Vincent Nichols của tổng giáo phận Westminster ở Luân đôn, đã gửi thư chia buồn đến đức cha Arnold. Ngài viết: “Tôi đã nghe tin tức truyền thông về sự tàn bạo xảy ra đêm qua ở Manchester với nỗi buồn sâu xa. Xin Chúa đón tất cả mọi người qua đời về bên sự hiện diện thương xót của Người. Xin Chúa thay hướng lòng của những kẻ gây nên sự dữ đến sự hiểu biết chân thực về mong muốn và ý định của Người dành cho nhân loại.” Đức Hồng y cũng bảo đảm với đức cha Arnold và con chiên của ngài về lời cầu nguyện và chia buồn của các Giám mục Anh và xứ Wales. Ngài nói: “Cả chúng tôi cũng than khóc sự mất mát các sự sống này. Chúng tôi cầu nguyện cho những người đã qua đời được an nghỉ đời đời.”

Cuộc tấn công tối thứ hai, 22/05 là cuộc tấn công nặng nề nhất xảy ra ở Anh kể từ vụ nổ bom ở hệ thống xe điện ở Luân đôn vào tháng 7/2005, giết hại 52 người. (SD/CNA 22/05/2017)

Hồng Thủy

Thánh lễ tại nhà nguyện Marta, 23.05.2017

Thánh lễ tại nhà nguyện Marta, 23.05.2017

Nhiều người bị bách hại vì dám lên tiếng chống lại thế gian. Còn thần dữ thì luôn muốn một Giáo Hội không có rủi ro, một Giáo Hội an toàn êm ấm. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta. Đức Thánh Cha nhắc đến tấm gương sáng ngời của Đức Cha Oscar Romero Tổng Giám Mục San Salvador. Ngài bị chế độ bắn chết vì Ngài dám lên tiếng tố cáo bạo lực và bảo vệ người nghèo.

Nhiều người bị bách hại khi dám nói sự thật

Điều này được lặp lại nhiều lần trong lịch sử cứu độ: có khi dân Chúa bình yên hoặc không bị đe dọa nhưng lại đầy tinh thần thế gian và thờ ngẫu tượng. Thiên Chúa đã sai các ngôn sứ đến với dân, và các ngài thường bị bách hại. Trong bài đọc trích sách Tông Đồ Công Vụ hôm nay, Phaolô và Sila nói sự thật và các ông bị bách hại, bị đánh nhừ tử, bị tống giam.

Tôi nhớ tại rất nhiều nơi, có nhiều người, rất nhiều người nam nữ, những người rất tốt, họ bị đuổi đi, họ bị bắt bớ. Chúng ta hãy nghĩ đến Chân Phước Romero? Điều gì xảy ra khi ta nói sự thật? Trong số những người bị bắt bớ ấy trong lịch sử Giáo Hội, có rất nhiều người ngay cả tại Châu Âu. Tại sao? Bởi vì thần dữ luôn thích một giáo hội yên ắng không chút rủi ro, một giáo hội giống kiểu doanh nghiệp với đầy sự thoải mái ấm êm.

Thần dữ xuất phát từ túi tham, nhưng niềm vui đến từ Thiên Chúa

Chương 16 của sách Tông Đồ Công Vụ kể về câu chuyện thánh Phaolô trừ quỷ cho người đầy tớ gái. Trước đó, cô này bị quỷ nhập và hành nghề bói toán. Chính nghề của cô đem lại nhiều nguồn lợi cho các người chủ của cô. Nhưng sau khi cô được trừ quỷ, các chủ của cô thấy hy vọng kiếm lợi tiêu tan, nên đành túm lấy ông Phaolô và Sila mà đi tố cáo. Thế đó, thần dữ luôn xuất phát từ túi tham. Và khi Giáo Hội trở thành một tổ chức yên phận yên thân êm ấm, thì hãy nhìn mà xem những chuyện kinh doanh buôn bán diễn ra.

Khi nói sự thật, Phaolô và Sila bị ngược đãi, nhưng các ông luôn có niềm vui của Chúa. Khi các ông bị giam trong ngục, Chúa đã sai thiên thần đến giải thoát các ông. Nửa đêm thấy mọi cửa đều mở toang, nghĩ là các tù nhân đã trốn thoát, viên cai ngục định tự tử, nhưng Phaolô trấn an ông: chúng tôi vẫn còn đây mà. Sau đó viên cai ngục và tất cả mọi người trong nhà của ông đều nhận phép rửa với lòng tràn ngập mừng vui. Đó là hành trình hoán cải hằng ngày của chúng ta: chuyển từ đời sống trần tục an nhàn, sang đời sống tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô. Chuyển từ một thứ tôn giáo kiểu trục lợi, sang con đường đức tin tuyên xưng Đức Giêsu là Chúa.

Các vị tử đạo trong Giáo Hội

Đây là phép lạ mà Chúa Thánh Thần thực hiện. Chúng ta hãy đọc chương 16 của sách Tông Đồ Công Vụ để thấy những gì Chúa đã làm với các vị tử đạo của Người. Chính khi ấy mà Hội Thánh tiếp tục tiến về phía trước. Một giáo hội mà vắng bóng các vị tử đạo, là giáo hội không đáng tin. Giáo hội ấy, kiểu giáo hội không có các vị tử đạo, là một giáo hội sợ tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô, sợ xua trừ ma quỷ, và giáo hội ấy không phải là Giáo Hội của Chúa Giêsu.

Trong cầu nguyện, chúng ta hãy nài xin ân sủng và tạ ơn Chúa vì Người đã đổi mới chúng ta. Chúng ta cũng nài xin ơn sủng để Người gìn giữ sự đổi mới ấy. Tất cả chúng ta hãy nguyện xin ơn này: đó là ơn đổi mới, để biến đổi từ lối sống chỉ biết đi tìm sự yên ấm, sang đời sống công bố niềm vui của Chúa Giêsu Kitô.

Tứ Quyết SJ