Ngày 18-6-2015: công bố Thông điệp mới của Đức Thánh Cha

Ngày 18-6-2015: công bố Thông điệp mới của Đức Thánh Cha

VATICAN. Thông điệp mới của ĐTC Phanxicô về việc bảo vệ môi sinh sẽ được công bố trong cuộc họp báo ngày thứ năm, 18-6-2015, tới đây tại Vatican.

Thông điệp mang tựa đề ”Laudato sí, sulla cura della casa comune” (Chúc tụng Chúa, về việc săn sóc căn nhà chung).

Hiện diện trên bàn chủ tọa cuộc họp báo tại Hội trường Thượng HĐGM thế giới ở nội thành Vatican có ĐHY Peter Turkson, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh Công lý và Hòa bình, Đức TGM John Zizioulas, của giáo phận Pergamo, đại diện tòa Thượng Phụ chung và Giáo Hội Chính Thống, Giáo sư John Schellnhuber, Sáng lập viên kiêm Giám đốc Viện Postdam nghiên cứu về ảnh hưởng khí hậu.

Văn bản Thông điệp sẽ được phổ biến bằng các thứ tiếng: Ý, Pháp, Anh, Đức, Tây Ban Nha và Bồ đào nha (trên giấy và dưới dạng điện tử).

Mặt khác, trong cuộc họp 9 Hồng y cố vấn của ĐTC sáng ngày 10-6-2015, Cha Michael Czerny, thuộc Hội đồng Tòa Thánh Công lý và Hòa bình, đã thông báo cho các Hồng Y về việc chuẩn bị công bố thông điệp về việc bảo vệ môi sinh.

Theo ý muốn của ĐTC, trong thời gian qua, đã có một số điện thư (email) được gửi đến các vị Bản quyền trên thế giới kèm theo lá thư của ĐHY Turkson, để thông báo về việc sắp công bố Thông điệp, và chuyển một số tài liệu liên quan đến giáo huấn từ trước đến nay của ĐTC Phanxicô về việc bảo vệ môi sinh và gợi ý cho các vị để giải thích, phản ứng và bình luận về Thông điệp mới của ĐTC. Việc công bố này được coi là một biến cố quan trọng trong đời sống Giáo Hội hoàn vũ, trong niềm hiệp thông với ĐTC (SD 10-6-2015)

 G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Luôn luôn trợ giúp, an ủi, và gần gũi các bệnh nhân

Luôn luôn trợ giúp, an ủi, và gần gũi các bệnh nhân

Bệnh tật của những người thân yêu khiến cho cuộc sống gia đình khổ đau và khó khăn hơn, nhưng chúng cũng củng cố các liên hệ gia đình và có thể là trường học của đời sống, của lời cầu nguyện, tình liên đới và sự gần gũi săn sóc yêu thương đối với nhau.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hơn 40,000 tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi tiếp kiến sáng thứ tư hôm qua. Trong bài huấn dụ ĐTC đã khai triển đề tại giáo lý gia đình và bệnh tật. Ngài nói:

Bệnh tật là một kinh nghiệm về sự giòn mỏng, mà chúng ta sống đặc biệt trong gia đình, từ khi là trẻ em, rồi nhất là khi già yếu, với các đau nhức liên miên. Trong bối cảnh của các tương quan gia đình, bệnh tật của các người chúng ta thương mến gia tăng nỗi khổ đau và lo lắng. Chính tình yêu khiến cho chúng ta cảm nhận điều này nhiều hơn. Biết bao nhiêu lần đối với một người cha và một người mẹ việc chịu đựng bệnh tật của một đứa con trai hay con gái khó khăn hơn là chịu đựng bệnh tật của riêng mình. Chúng ta có thể nói rằng gia đình đã luôn luôn là nhà thương gần nhất. Cả ngày nay nữa, trong biết bao nhiêu phần trên thế giới này, nhà thương là một đặc ân cho ít người và thường khi ở xa. Chính mẹ cha, các anh chị em và bà nội bà ngoại bảo đảm các săn sóc và giúp chúng ta khỏi bệnh.

Trong các Phúc Âm có nhiều trang kể lại các cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với các bệnh nhân và dấn thân của Ngài chữa lành họ. Chúa được giới thiệu một cách công khai như là một người chiến đấu chống lại bệnh tật và đến để chữa lành con người khỏi mọi bệnh tật: bệnh tật tinh thần và bệnh tật thân xác. Thật rất cảm động cảnh vừa được nhấn mạnh trong Phúc Âm thánh Marcô. Nó kể như thế này: “Lúc chiều đến, sau khi mặt trời lặn, người ta đem đến cho Chúa mọi bệnh nhân và những người bị quỷ ám” (Mc 1,29). Nếu tôi nghĩ tới các thành phố lớn ngày nay, tôi tự hỏi đâu là các cửa nhà trước đó có thể đem các người bệnh tới, với niềm hy vọng là họ được chữa lành? Chúa Giêsu đã không bao giờ lảng tránh việc chữa lành họ; Ngài đã không bao giờ đi qua, Ngài đã không bao giờ ngoảnh mặt đi nơi khác. Và khi một người cha hay một người mẹ, hay chỉ một cách đơn sơ các bạn hữu, đem một người bênh tới trước mặt Ngài để Ngài đụng vào họ và chữa họ lành, thì Ngài không bắt chờ đợi. Việc chữa lành đến trước luật lệ,. kể cả luật thánh như việc nghỉ ngơi ngày sabát (x. Mc 3,1-6). Các tiến sĩ luật quở trách Chúa Giêsu, bởi vì Ngài chữa lành ngày thứ bẩy, làm việc lành ngày thứ bẩy. Nhưng tình yêu của Chúa Giêsu là trao ban sức khỏe, làm việc lành: và điều này luôn luôn chiếm chỗ nhất!

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Chúa Giêsu sai các môn đệ ra đi thành toàn công trình của chính Ngài, và ban cho các ông quyền chữa lành, hay tới gần người bệnh và săn sóc họ cho tới cùng (x. Mt 10,1). Chúng ta phải chú ý tới điều Chúa nói với các môn đệ trong giai thoại người mù bình sinh (Ga 9,1-5). Các môn đệ, với người mù từ lúc mới sinh đứng trước mặt, thảo luận xem ai là người đã phạm tội, anh ta hay cha mẹ anh ta, đến khiến cho anh bị mù. Chúa nói rõ ràng là không phải anh ta, cũng không phải cha mẹ anh, mà như thế là để cho các công trình của Thiên Chúa được biểu lộ nơi anh. Và Ngài chữa anh lành. Đó là vinh quang của Thiên Chúa! Đó là nhiệm vụ của Giáo Hội! Trợ giúp các bệnh nhân, chứ không mất hút đi trong các bép xép, luôn luôn trợ giúp, an ủi, làm vợi nhẹ, gần gũi các bệnh nhân: đó là bổn phận.

Tiếp đến ĐTC nhấn mạnh bổn phận phải cầu nguyện cho các người ốm yếu bệnh tật như sau:

Giáo Hội mời gọi  liên lỉ cầu nguyện cho những người thân bị bệnh. Không bao giờ được thiếu lời cầu nguyện cho các bệnh nhân. Tráí lại, chúng ta phải cầu nguyện cho họ nhiều hơn, một cách cá nhân cũng như trong cộng đoàn. Chúng ta hãy nghĩ tới giai thoại người đàn bà xứ Canaan (c. Mt 15,21-28) Bà là một người ngoại đạo, không phải tín hữu do thái, nhưng là người ngoại đạo. Bà khẩn nài Chúa Giêsu chữa lành con gái của bà. Để thử lòng tin của bà trước hết  Chúa Giêsu cứng cỏi trả lời: “Tôi không thể, tôi phải nghĩ tới các chiên của nhà Israel trước”. Người đàn bà không tháo lui – một bà mẹ khi xin trợ giúp cho con mình thì không bao giờ tháo lui – chúng ta tất cả đều biết các bà mẹ chiến đấu cho con cải của họ – và bà trả lời: “Cả chó con khi chủ đã no nê cũng cho chúng cái gì đó”, như thể bà nói “Ít nhất hãy đối xử với tôi như mộ con chó con!” Khi đó Chúa Giêsu trả lời: “Bà ơi, lòng tin của bà thật lớn lao! Hãy xảy ra cho bà như bà mong ước” (c. 28).

Trước tật bệnh, cả trong gia đình cũng nổi lên các khó khăn, vì sự yếu đuối nhân loại cùa chúng ta. Nhưng nói chung, thời gian bệnh tật làm gia tăng sức mạnh của các dây liên kết gia đình. Và tôi nghĩ tới việc quan trọng phải giáo dục con cái từ nhỏ biết sống tình liên đới trong thời gian bệnh tật. Một nền giáo dục mà che chở chúng khỏi sự nhậy cảm đối với bệnh tật, thì làm cho con tim của chúng khô cằn đi. Phải làm sao để người trẻ đừng bị gây mê đối với nỗi khổ đau của người khác, không có khả năng đối đầu với khổ đau và sống kinh nghiệm sự hạn hẹp.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ: Biết bao nhiêu lần chúng ta thấy một người đàn ông một phụ nữ đến làm việc với gương mặt mệt mỏi, vói một thái độ mệt mỏi và khi người ta hỏi “Chuyện gì xảy ra vậy?”, thì họ trả lời: “Tôi đã chỉ ngủ được có hai giờ, bởi vì ở nhà chúng tôi thay phiên nhau để ở gần cháu bé trai, bé gái, gần người bệnh, gần ông nội ông ngoại, bà nội bà ngoại” Và họ tiếp tục ngày sống với công việc. Những người này là những anh hùng: đó là sự anh hùng của các gia đình! Các anh hùng dấu ẩn đó khiên cho chúng ta mềm lòng và can đảm khi trong nhà có ai đau yếu.

Sự yếu đuối và khổ đau của các tình yêu mến thân thương và thánh thiêng nhất của chúng ta, đối với con cái cháu chắt chúng ta, có thể là một trường học dậy sống. Thật quan trọng giáo dục con cái cháu chắt hiểu sự gần gũi này trong gia đình, khi có người đau yếu –  và chúng trở thành như vậy, khi chúng được tháp tùng bởi lời cầu nguyện và sự gần gũi trìu mến và sốt sắng của các người trong gia đình trong những lúc yếu đau. Cộng đoàn kitô biết rõ rằng gia đình không bị bỏ rơi một mình trong thử thách của bệnh tật. Và chúng ta phải cám ơn Chúa vì những kinh nghiệm hay đẹp của tình huynh đệ trợ giúp các gia đình trải qua lúc khó khăn của khổ đau. Sự gần gũi kitô đó, từ gia đình này với gia đình kia, là một kho tàng đích thật cho giáo xứ; một kho tàng của sự khôn ngoan giúp các gia đình trong các thời điểm khó khăn và làm cho người ta hiểu Nước Thiên  Chúa hơn biết bao nhiêu điễn văn!

ĐTC đã chào các đoàn hành hương đến từ các nưóc Bắc Mỹ và châu Âu, cũng như các nhóm hành hương đến từ Trung Quốc, Cộng hòa Dominicana, Argentina, Mexico và Brazil.

Ngài xin mọi người đặc biệt nâng đỡ các gia đình với lời cầu nguyện và các công tác cụ thể trợ giúp vật chất và tinh thần cho các gia đình đang phải đương đầu với bệnh tật của người thân. Ngài cũng chào một nhóm tín hữu giáo phận Saint Denis Pháp do ĐGM sở tại Pascal Delannoy hưỡng dẫn, cũng như một nhóm người mù trường Carl-Strehl tỉnh Marburg bên Đức, và các thành viên hiệp hội nam giới công giáo tỉnh Fribourg Thụy Sĩ, các tu huynh tôi tớ Mẹ Maria và các tu sĩ Salesien Hiệp hội thánh Jose de Nazaré bên Angola, các kitô hữu tỵ nạn Nigeria và Ghana. Ngài cầu chúc chuyến viếng thăm mộ hai thánh Tông Đồ Phêrô Phaolô và hành hương củng cố đức tin của mọi người, và tăng cường tình liên đới đối với những người cần trợ giúp nhất.

Chào các bạn trẻ người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người nhớ thứ bẩy tới này là lễ Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria. Ngài xin Mẹ giúp người trẻ hiểu tầm quan trọng của tình yêu trong sạch, nâng đỡ các người bệnh trong những lúc khó khăn, và trợ lực các đôi tân hôn trên con đường cuộc sống hôn nhân.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành tòa thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Thánh Cha tiếp kiến các Giám Mục Puerto Rico

Đức Thánh Cha tiếp kiến các Giám Mục Puerto Rico

ĐTC tiếp kiến các GM Peurto Rico

VATICAN. ĐTC mời gọi các GM Puerto Rico tăng cường sự tín nhiệm và cộng tác với nhau để đương đầu với nhiều thách đố đang được đề ra cho Giáo Hội tại đây.

7 GM Puerto Rico về Roma hành hương viếng mộ hai thánh Tông đồ và thăm Tòa Thánh trong những ngày này. Trong bài huấn dụ trao cho các GM tại buổi tiếp kiến sáng ngày 8-6-2015, ĐTC khẳng định rằng:

”Sự tín nhiệm nhau và cảm thông chân thành giữa anh em sẽ giúp hàng giáo sĩ và giáo dân nhận ra sự hiệp nhất đích thực như Chúa Kitô yêu cầu. Hơn nữa, đứng trước bao nhiêu vấn đề lớn lao, GM không những cần lời cầu nguyện, nhưng còn cần tình thân hữu và trợ giúp huynh đệ của các anh em khác trong hàng GM. Đừng phí phạm năng lực trong những chia rẽ và đụng độ, nhưng xây dựng và cộng tác. Anh em đã biết rằng ”Hễ tình hiệp thông càng nồng nhiệt, thì sứ mạng truyền giáo càng được đẩy mạnh” (Past. gregis, 22). Hãy biết tránh mọi ý thức hệ hoặc xu hướng chính trị làm cho anh em mất thời giờ và lòng hăng say đích thực đối với Nước Thiên Chúa”.

ĐTC cũng nhắc nhở các GM nêu gương cho các LM của mình và khích lệ họ luôn canh tân tinh thần và tái khám phá niềm vui chăm sóc đoàn chiên của mình trong đại gia đình Giáo Hội”.

Ngài cổ võ các GM Puerto Rico tăng cường việc mục vụ gia đình đứng trước những vấn đề trầm trọng của xã hội như tình trang kinh tế khó khăn, nạn xuất cư, bạo lực trong gia đình, thất nghiệp, buôn bán ma túy, tham nhũng.

ĐTC không quên tố giác cái gọi là ý thức hệ về giống (gender) muốn xóa bỏ sự bổ túc cho nhau giữa người nam và người nữ, nhân danh một xã hội tự do và công bằng hơn. Những khác biệt giữa người nam và người nữ không phải để hai phái chống đối hay phải tùng phục nhau, nhưng là để hiệp thông và sinh sản, luôn theo hình ảnh giống Thiên Chúa. Nếu không có sự tận tụy đối với nhau, thì không ai trong hai phái có thể tự hiểu mình sâu xa được (Bài Tiếp kiến chung 15-4-2015)

Đảo Puerto Rico chỉ rộng 9 ngàn cây số vuông, thuộc lãnh thổ Hoa Kỳ, với 3 triệu 600 ngàn dân cư trong đó 78,46% là tín hữu Công Giáo thuộc 6 giáo phận họp thành một giáo tỉnh (SD 8-6-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Cuộc tĩnh tâm kỳ 3 của các Linh Mục thế giới

Cuộc tĩnh tâm kỳ 3 của các Linh Mục thế giới

ROMA. ĐTC Phanxicô sẽ trình bày một bài suy niệm trong cuộc tĩnh tâm lần thứ 3 cho các LM thế giới, tổ chức tại Đền thờ Thánh Gioan Laterano ở Roma từ ngày mùng 10 đến 14-6 tới đây.

Cuộc tĩnh tâm do Phong trào canh tân trong Thánh Linh (ICCRS) và Huynh đoàn Công Giáo (Catholic Fraternity) tổ chức, và có chủ đề là: ”Được kêu gọi nên thánh để tái truyền giảng Tin Mừng. Tập hợp, hòa giải, biến đổi, củng cố, sai đi .. thi hành công tác tái truyền giảng Tin Mừng”. Tư tưởng chỉ đạo cho cuộc tĩnh tâm này là Tông huấn Niềm vui Phúc Âm (Evangelii Gaudium) của ĐTC Phanxicô.

Ngài sẽ trình bày bài suy niệm vào ngày 12-6 về đề tài ”Được biến đổi nhờ tình yêu và cho tình yêu”.

Tham dự cuộc tĩnh tâm có 900 vị gồm các HY, GM, LM và Phó tế độc thân đến từ 90 nước 5 châu: trong số này có 166 LM đến từ 25 nước Phi châu, 60 vị đến từ 12 nước Á châu, phần còn lại đến từ các nước Âu, Mỹ và cả Úc châu.

Theo chương trình, chiều ngày thứ tư ngày mai, 10-6, có chủ đề là ”tập hợp”. ĐHY Stanislaw Rylko, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về giáo dân sẽ chủ sự thánh lễ khai mạc. Bài suy niệm sẽ do cha Raniero Cantalamessa, dòng Capuchino, Giảng thuyết viên tại Phủ Giáo Hoàng, nói về ”Được kêu gọi nên thánh để tái truyền giảng Tin Mừng”.

– Ngày sau đó, thứ năm 11-6, có chủ đề là ”Được hòa giải”. ĐHY Peter Turkson Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh Công lý và hòa bình, sẽ hướng dẫn cuộc suy niệm về đề tài ”Được hòa giải với Thiên Chúa”. Sau giờ chầu Thánh Thể, ĐHY Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, sẽ chủ sự thánh lễ đồng tế.

Ban chiều cùng ngày, cha Livio Tacchini sẽ suy niềm về chủ đề ”Cái giá của sự hòa giải”. Tiếp đến là phần nghi thức hòa giải do cha Daniel Ange hướng dẫn.

– Ngày 12-6, lễ Kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, có chủ đề là ”Được biến đổi”. Ban sáng cha Jonas Abib sẽ trình bày bài suy niệm “Hãy để cho tình yêu Chúa biến đổi bạn”. Ngay sau đó Nữ tu Briege McKenna và cha Kevin Scallon sẽ hướng dẫn giờ chầu Thánh Thể và kinh nguyện chữa lành.

Ban chiều, các tham dự viên sẽ gặp gỡ ĐTC và ngài trình bày bài suy tư về chủ đề ”Được tình yêu biến đổi và cho tình yêu”. Và sau cuộc trao đổi với các LM, ngài sẽ chủ sự thánh lễ và ủy thác sứ vụ thừa sai cho các tham dự viên.

– Ngày thứ bẩy 13-6, các tham dự viên sẽ suy tư về đề tài ”Được củng cố”. Cha Cantalamessa sẽ trình bày chủ đề ”Được củng cố để trở nên môn đệ thừa sai trọn vẹn hơn”. Sau đó có thánh lễ do ĐHY Beniamino Stella, Tổng trưởng Bộ giáo sĩ chủ sự.

Ban chiều có bài suy niệm về đề tài ”Sống chức linh mục trong quyền năng của Chúa Thánh Linh” do cha Joseph Malagreca trình bày. Từ Brazil có chứng từ của cha Jose Luis Azcona.

Cuộc tĩnh tâm kết thúc vào chúa nhật 14-6 với thánh lễ trọng thể do ĐHY Agostino Vallini, Giám quản Roma, chủ sự (SD 4-6-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Lễ Mình Máu Thánh Chúa mời gọi dấn thân tiếp đón và liên đới

Lễ Mình Máu Thánh Chúa mời gọi dấn thân tiếp đón và liên đới

Ước chi Lễ Mình Máu Thánh Chúa luôn linh hứng và nuôi dưỡng nơi từng người chúng ta ước muốn dấn thân cho một xã hội tiếp đón và liên đới hơn, đặc biệt đối với các anh chị em nghèo nàn, đói khát, không có thực phẩm nuôi thân.

Kính thưa quý vị thính giả, ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật hôm qua. Mở đầu bài huấn dụ ngài nói: Hôm nay tại nhiều quốc gia trong đó có Italia, người ta mừng lễ trọng Mình và Máu cực thánh Chúa Kitô, hay theo kiểu nói latinh quen biết nhất  là Corpus Domini lễ Mình Chúa.

Phúc Âm giới thiệu trình thuật việc thành lập Thánh Thể, do Chúa Giêsu thành toàn trong Bữa Tiệc Ly, tại Nhà Tiệc Ly ở Giêrusalem. Hôm trước ngày chết cứu độ trên thập giá, Ngài đã thực hiện trước điều Ngài đã nói: “Ta là bánh hằng sống, từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời và bánh Ta sẽ ban là thịt Ta cho sự sống của trần gian… Ai ăn thịt và uống máu Ta thì ở trong Ta và Ta ở trong người ấy” (Ga 6,14-22). Chúa Giêsu cầm lấy bánh trong tay và nói: “Hãy nhận lấy, này là mình Thầy” (Mc 14,22). ĐTC giải thích lời nói và cử chỉ của Chúa Giêsu như sau:

Với cử chỉ và các lời nói này Chúa ban cho bánh một nhiệm vụ không còn là nhiệm vụ đơn sơ nuôi thân xác nữa, mà là nhiệm vụ khiến cho Con Người của Ngài hiện diện giữa cộng đoàn tín hữu.

Bữa Tiệc Ly diễn tả điểm tới của toàn cuộc sống Chúa Kitô. Nó không chỉ là việc thực hiện trước hiến tế của Ngài sẽ thành toàn trên thập giá, nhưng cũng là tổng hợp của một cuộc sống hiến dâng cho ơn cứu rỗi của toàn nhân loại. Vì thế khẳng định rằng Chúa Giêsu hiện diện trong Thánh Thể thì không đủ, mà cần phải trông thấy trong đó sự hiện diện của một cuộc sống cho đi và tham dự vào đó nữa. Khi chúng ta cầm và ăn Bánh ấy, chúng ta được sáp nhập vào sự sống của Chúa Giêsu, chúng ta bước vào sự hiệp thông với Ngài, chúng ta dấn thân hiện thực sự hiệp thông giữa chúng ta, để biến dổi cuộc sống chúng ta thành quà tặng, nhất là cho người nghèo.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ như sau:

Ngày lễ hôm nay gợi lại sứ điệp liên đới đó và thúc đẩy chúng ta tiếp nhận lời mời gọi thân tình hoán cải và phục vụ, yêu thương và tha thứ. Nó khích lệ chúng ta bắt chước điều chúng ta cử hành trong phụng vụ với cuộc sống. Chúa Kitô dưỡng nuôi chúng ta dưới hình bánh và rượu cũng chính là Chúa Kitô đến gặp gỡ chúng ta trong các biến cố thường ngày; Ngài ở trong người nghèo mà chúng ta giang tay cho, trong người đau khổ van nài sự

trợ giúp, trong người anh em xin sự sẵn sàng của chúng ta và chờ đợi sự tiếp đón của chúng ta. Ngài ở trong em bé không biết gì về Chúa Giêsu, về ơn cứu rỗi, không có đức tin. Ngài ở trong mọi người, cả nơi người bé nhỏ và không được bênh đỡ nhất.

Thánh Thể, suối nguồn tình yêu của cuộc sống giáo hội là trường học của tình bác ái và liên đới. Ai nuôi mình bằng Bánh của Chúa Kitô thì không thể thờ ơ trước biết bao người không có bánh ăn hằng ngày. Và ngày nay chúng ta biết đây là một vấn đề ngày càng trầm trọng hơn.

Ước chi lễ Mình Chúa Kitô luôn ngày càng linh hứng và nuôi dưỡng ước muốn và dấn thân cho một xã hội tiếp đón và liên đới hơn. Chúng ta hãy đặt để các cầu chúc này trong con tim của Trinh Nữ Maria, Phụ Nữ của Thánh Thể. Xin Mẹ dấy lên trong tất cả chúng ta niềm vui tham dự vào Thánh Lễ, đặc biệt trong ngày Chúa Nhật, và lòng can đảm tươi vui làm chứng cho tình bác ái vô cùng của Chúa Kitô.

Tiếp đến ĐTC đã đọc Kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã cám ơn tín hữu giăng băng rôn chào mừng ngài từ Sarajevo trở về. Ngài nhắc lại chuyến viếng thăm của ngài tại Sarajevo bên Bosnia Erzegovina, như là người hành hương của hòa bình và niềm hy vọng. Ngài nói: Trong nhiều thế kỷ vùng đất này đã là nơi sinh sống giữa các dân tộc và các tôn giáo, đến độ nó được gọi là “Giêrusalem của tây phương”. Trong quá khứ mới đây, nó đã trở thành biểu tượng các tàn phá của chiến tranh. Giờ đây đang có một tiến trình hòa giải và nhất là chính vì thế mà tôi đã đi để khích lệ con đường chung sống hòa bình này giữa các dân tộc khác nhau. Nó là một con đường mệt nhọc, khó khăn, nhưng có thể. Họ đang làm tốt điều này.

Tôi xin lập lại lòng biết ơn của tôi đối với các giới chức chính quyền và toàn dân thành phố vì sự tiếp đón nồng hậu. Tôi xin cám ơn cộng đoàn công giáo, mà tôi đã muốn đem lòng trìu mến của Giáo Hội hoàn vũ đến cho. Và tôi cũng xin đặc biệt cám ơn tất cả mội tín hữu: chính thống, hồi giáo, do thái và các người thuộc các tôn giáo khác.

Tôi đánh giá cao dấn thân cộng tác và liên dới giữa các người thuộc các tôn giáo khác nhau, và thúc đẩy họ tiếp tục công trình tái thiết tinh thần và luân lý của xã hội. Họ làm việc với nhau như anh em. Xin Chúa chúc lành cho Sarajevo và Bosnia Erzegovina.

Thứ sáu tới đây là lễ trọng Thánh Tâm Chúa Giêsu, chúng ta hãy nghĩ tới tình yêu của Ngài, Ngài đã yêu thương chúng ta như thế nào! Trong tim Ngài là tất cả tình yêu ấy. Thứ sáu tới cũng là Ngày thế giới chống tệ nạn trẻ em lao động. Có biết bao nhiêu trẻ em trên thế giới không được tự do vui chơi, đến trường học và kết cục bị khai thác bóc lột như nhân công. Tôi cầu mong cộng đồng thế giới mau chóng dấn thân để thăng tiến việc thực sự thừa nhận các quyền của trẻ em.

ĐTC đã chào nhiều nhóm tín hữu đến từ khắp nơi trong nước Italia cũng như các nước khác, đặt biệt là từ Madrid, Brasilia và Curitiba. Ngài chúc mọi người một ngày Chủa Nhật an lành và xin mọi người nhớ cầu nguyện cho ngài.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Mầu nhiệm tình yêu

Mầu nhiệm tình yêu

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

“Lúc đó tôi biết thế nào tôi cũng chết, nhưng tôi muốn con tôi được sống”. Đó là lời của bà Suzanna sau khi được cứu trong trận động đất ở Armêni vào tháng 12/1987. Trong số hàng ngàn người bị vùi lấp dưới đống gạch, có hai mẹ con bà Suzanna may mắn còn sống sót. Cô con gái bốn tuổi đòi uống nước. Tìm đâu ra nước khi hai mẹ con không có lối ra? Tình mẫu tử đã gợi lên cho bà một ý nghĩa táo bạo, đó là rạch ngón tay mình chảy máu để cho con mút. Đứa bé đã đỡ khát nhờ máu người mẹ. Nó đã sống cho đến khi cả hai mẹ con được cứu.

Câu truyện trên giúp chúng ta hiểu phần nào bí tích Thánh Thể. Chúa Giêsu đã chết để chúng ta được sống. Ngài chấp nhận chịu đổ máu qua cái chết thập giá và Ngài lấy Thịt Máu Ngài làm lương thực nuôi sống chúng ta.

Chính trong bối cảnh lễ Vượt Qua của người Do Thái, Chúa Giêsu đã thiết lập bí tích Thánh Thể, bí tích của Giao Ước mới: Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho các môn đệ, đó là cử chỉ thuộc nghi thức bữa tiệc Vượt Qua (x.Xh 12,26-27). Nhưng lời mời gọi: “Các con hãy cầm lấy mà ăn, này là Mình Thầy”, Chúa Giêsu đã biến đổi ý nghĩa của cử chỉ thuộc lễ Vượt Qua cũ, và làm cho nó trở thành cử chỉ của riêng Ngài. Cả lời Chúa phán trên chén rượu cũng vậy: “Này là chén Máu Thầy, Máu Giao Ước mới sẽ đổ ra cho nhiều người được tha tội”. Lời này đã gợi lại Giao Ước Sinai, nhưng ở đây giao ước không còn được niêm ấn bởi máu chiên bò, mà là máu của chính Con Một Thiên Chúa, máu có hiệu lực thanh tẩy tội lỗi (Bđ. 2)

Hơn nữa, nếu trong lễ Vượt Qua, người ta cùng ăn thịt con chiên chịu sát tế, thì cử chỉ Chúa Giêsu bẻ bánh, trao cho, ám chỉ thân xác Chúa bị xâu xé, hiến cho người khác, và lời nói: “Máu Giao Ước mới sẽ đổ ra cho nhiều người…” lại càng làm nổi bật ý nghĩa hy tế của lễ Vượt Qua mới, tức là Bàn Tiệc Thánh Thể. Nói cách khác, dưới hình thức bánh rượu, Chúa Giêsu đã thể hiện trước, đã cảm nếm trước cuộc vượt qua của chính Ngài, tức là cuộc khổ nạn và Phục Sinh sẽ xảy ra hôm sau. Ngài biến cái chết thành hy lễ cứu độ đem là sự sống, thành quà tặng và lương thực siêu nhiên cho tất cả những ai tin vào Ngài. Nhờ đó, các môn đệ Chúa Giêsu khi ăn bữa tiệc này, đã được dự phần vào Giao Ước mới, được hiệp thông với Ngài trong biến cố chết và sống lại, được cùng với Ngài đi từ cõi chết vào cõi sống muôn đời. Và cũng từ đó, qua muôn thế hệ, mỗi lần cử hành Thánh Thể, một mặt Giáo Hội tái diễn và hiện tại hoá cuộc hiến tế của Chúa Giêsu để nhớ đến Ngài; mặt khác, Giáo Hội lại hướng về tương lai, hướng tới ngày Chúa đến trong vinh quang để đưa chúng ta vào dự bàn tiệc Nước Trời, bàn tiệc viên mãn đã được khơi mào từ Bàn Tiệc Thánh Thể hôm nay.

Theo lời Chúa truyền dạy: “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (1Cr 11,24b), mỗi ngày và đặc biệt trong ngày Chúa Nhật, Giáo Hội cử hành Thánh Thể để nhắc con cái mình nhớ đến tình yêu của Đấng đã hiến mạng sống vì nhân loại, Đấng ấy vẫn đang hiện diện để trao ban cho nhân loại bánh sự sống là chính Mình Máu Ngài. Vì thế, khi tham dự Thánh Lễ, tôi không hiện diện như khán giả xem một vở kịch, cũng không phải chỉ nhớ đến một kỷ niệm trong quá khứ không liên hệ gì đến cuộc sống thực tế, nhưng là hiệp thông sự sống với Chúa Kitô, là chia sẻ hy tế thập giá của Ngài và cùng với Ngài tôi hiến dâng thân mình làm lễ tế sống động đẹp lòng Thiên Chúa (x. Rm 12,1). Do đó, khi tham dự Thánh Lễ, tôi không lập đi lập lại những cử chỉ, những động tác theo thói quen, nhưng tôi hiến dâng cho Chúa niềm vui nỗi buồn, những lo âu và hy vọng, những tâm tư thao thức của tôi. Nói chung là tất cả những gì đan dệt nên cuộc sông đời thường đều có thể trở thành hy lễ dâng lên Thiên Chúa, những hy lễ như dấu chỉ tình yêu của tôi nhằm đáp trả Đấng đã yêu thương đến nỗi hiến ban chính Con Một yêu dấu cho tôi.

Mặt khác, Thánh Thể không chỉ tạo mối tương quan ân tình giữa Chúa và cá nhân tôi, nhưng còn mờ rộng, bao trùm mọi người. Thật vậy, bí tích Thánh Thể đã được Chúa Giêsu thiết lập trong bầu khí thân tình của một bữa ăn từ giã. Tấm bánh Chúa Giêsu đã cầm và phân chia cho các môn đệ chính là bánh của bữa ăn hằng ngày nơi Ngài sống. Chén rượu cũng vậy, và bánh ấy, rượu ấy, đã được biến đổi thành Mình Máu Ngài. Do đó mầu nhiệm Thánh Thể còn là mầu nhiệm chia sẻ, chia sẻ để mọi người cùng ăn cùng uống trong tình huynh đệ, và chính việc chia sẻ này đã được Chúa Giêsu dùng như dấu chỉ các môn đệ làm để nhớ đến Ngài: Hai môn đệ đi Emmau đã nhân ra Đấng Phục Sinh và chính lúc Ngài “cầm lấy bánh chúc tụng, đoạn bẻ ra trao cho hai ông…” (Lc 24,30-31).

Ý thức chia sẻ đòi buộc mỗi người chúng ta không được đóng khung nhưng buổi cử hành Thánh Thể bên trong nhà thờ, nhưng phải sống mầu nhiệm Thánh Thể, mầu nhiẹm yêu thương ngay trong cuộc đời mỗi ngày. Chúng ta cũng không thể cử hành Thánh Thể một cách trung thực, nếu chúng ta sống dững dưng ích kỷ, bưng tai bịt mắt trước nhưng anh em đói khát khốn cùng, đòi khát cơm bánh vật chất, nhất là đói khát công lý và tình thương.

Giờ đây, chúng ta sắp cùng nhau chia sẻ Bàn Tiệc Thánh Thể, chia sẻ Mình Máu Chúa Kitô, Đấng đã hiến cả cuộc đời mình nên của lễ tình yêu. Xin Chúa giúp chúng ta, một khi đã hiệp thông với Ngài, thì cũng biết thông hiệp với anh em bằng cuộc sống yêu thương phục vụ, Có như thế, Bàn Tiệc Thánh Thể sẽ trở nên điểm hẹn diệu kỳ, nơi đây chúng ta được nối kết với Chúa Kitô, thông chia cùng một sự sống với Ngài. Nơi đây, chúng ta nối kết với mọi người anh em, để cùng nhau xây dựng một thế giới công bằng, yêu thương, đang lúc chờ đợi Bàn Tiệc hạnh phúc vĩnh cửu trong vinh quang Nước Trời.

“Này là Máu Ta”

“Này là Máu Ta”

Máu cần thiết cho sự sống. Thiếu máu nhiều bệnh nhân sẽ khó sống. Hiến máu đã cứu được nhiều người thoát chết. Hiến máu là tặng ban sự sống. Đó là hình ảnh cuộc hiến mình của Đức Kitô trên thập giá. Trong bữa tiệc ly, Đức Kitô cho biết Người sẽ đổ máu ra để cứu thế giới khi Người cầm chén rượu và nói: “Tất cả các con hãy cầm lấy mà uống. Này là chén Máu Thầy, Máu giao ước mới, sẽ đổ ra cho các con và mọi người được tha tội”. Máu để cứu sống, máu để thiết lập giao ước, máu để tha tội, tất cả những ý nghĩa này đã được tiên báo trong Cựu ước.

Máu để cứu sống được diễn tả bằng hình ảnh con Chiên Vượt Qua. Để cứu dân Do Thái ra khỏi ách nô lệ Ai Cập, Chúa truyền cho người Do Thái giết một con chiên còn trong sạch, lấy máu bôi lên cửa. Đêm hôm ấy, thiên thần Chúa đến trừng phạt người Ai Cập, nhà nào có máu chiên bôi trên cửa sẽ được cứu thoát. Để tưởng niệm việc được cứu sống và được giải thoát khỏi ách nô lệ Ai Cập, từ đó, hằng năm vào đúng ngày ấy, người Do Thái vẫn giữ tập tục giết chiên mừng lễ. Lễ đó gọi là lễ Vượt Qua. Con chiên bị giết gọi là con chiên Vượt qua. Khi hiến mình đúng vào dịp lễ Vượt Qua, Đức Giêsu trở thành Chiên Vượt Qua mới. Máu Người đổ ra cứu linh hồn ta khỏi nô lệ tội lỗi và khỏi chết. Các thánh Giáo phụ cắt nghĩa rằng: Miệng ta là cửa linh hồn. Người rước Mình Máu Thánh Chúa vào miệng cũng như bôi máu chiên lên cửa nhà, sẽ được cứu sống và được giải thoát khỏi nô lệ tội lỗi.

Máu giao ước được diễn tả qua nghi lễ ông Môsê cử hành dưới chân núi Sinai. Bài đọc thứ nhất hôm nay thuật lại: “Ông Môsê sai các thanh niên trong dân Israel tiến dâng những lễ toàn thiêu, và ngả bò tơ làm lễ hiệp thông tế Chúa. Ông lấy một nửa phần máu, đổ vào những cái chậu, còn nửa kia thì rảy lên bàn thờ. Ông lấy cuốn sách giao ước đọc cho dân nghe. Họ thưa: Tất cả những gì Chúa đã phán, chúng tôi sẽ thi hành và sẽ tuân theo. Bấy giờ, ông Môsê lấy máu rảy trên dân và nói: Đây là máu giao ước Chúa đã lập với anh em”. Đó là giao ước cũ hay là Cựu ước.

Tại Việt Nam cũng như tại các nước Á Đông có tục “uống máu ăn thề”. Khi muốn giao kết với nhau, mỗi người lấy một chút máu của mình hòa chung vào một chén rượu. Sau đó mọi người chia nhau cạn chén. Việc uống máu ăn thề nói lên sự đồng tâm nhất trí. Những người cùng uống chung chén rượu pha máu trở nên ruột thịt với nhau, cùng sống cùng chết với nhau. Đức Giêsu đổ máu ra để lập một giao ước mới giữa loài người với Thiên Chúa. Máu Đức Giêsu giao hòa con người với Thiên Chúa và con người với nhau. Máu giao ước đó làm cho con người trở thành con cái ruột thịt của Thiên Chúa và trở nên anh em ruột thịt với nhau. Đó là máu giao ước.

Máu để tha tội được dùng nhiều trong Cựu ước. Khi dâng lễ đền tội, người ta cũng xả thịt một con vật dâng cho Thiên Chúa. Thày cả lấy máu con vật vảy lên tội nhân để ban ơn tha tội. Khi ta rước Mình Máu Thánh Chúa, ta cũng được tha tội vì Máu Chúa không vảy lên thân xác, nhưng vảy vào linh hồn ta.

Những ý nghĩa mà máu súc vật trong Cựu ước tượng trưng nay được hoàn thành viên mãn trong Máu Đức Kitô.

Nhân loại đang rên xiết trong ách nô lệ đã được Người giải thoát. Nhân loại đang xa lìa Thiên Chúa và bất hòa với nhau đã được Người giao hòa thành một gia đình thương yêu thuận hòa, sống chết có nhau. Nhân loại đang sống trong tội lỗi được Máu Người tẩy sạch mọi vết nhơ.

Chúng ta được ân phúc dường ấy là nhờ Người đã tự hiến mạng sống vì ta. Dòng Máu Người đổ ra đến đâu đem lại sự sống đến đấy. Dòng Máu Người lan tới đâu thì ban ơn tha tội đến đấy.

Mừng lễ Mình Máu Thánh Chúa, ta hãy cảm tạ tình yêu vô biên của Người đã hiến mình, đổ máu để cứu chuộc ta.

Mừng lễ Mình Máu Thánh Chúa, ta hãy đáp lại tình yêu của Người bằng cách siêng năng đến lãnh nhận và siêng năng đến thờ lạy Đức Giêsu ngự trong phép Thánh Thể.

Mừng lễ Mình Máu Thánh Chúa, ta hãy noi gương Người, biết quên mình, hiến thân phục vụ đồng loại.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

1) Bạn có tham dự Thánh lễ và chịu lễ sốt sắng không?

2) Mỗi khi chịu lễ, bạn có cảm nghiệm được Đức Giêsu ngự trong bạn không?

3) Yêu mến Chúa trong phép Thánh Thể, bạn có muốn nên giống Người, biết hiến thân phục vụ đồng loại không?

4) Trong Kinh Thánh, máu có những ý nghĩa nào?

ĐTGM Giuse Ngô Quang Kiệt

 

Mình Máu Thánh Chúa

Mình Máu Thánh Chúa

Dân Do Thái được giải thoát khỏi ách nô lệ của người Ai Cập và được đào luyện để trở thành dân riêng của Chúa. Một thứ giao kèo đã được thực hiện giữa Thiên Chúa và dân của Ngài. Thiên Chúa ban cho họ một lề luật quy định thái độ và cách sống của họ đối với Chúa, và của mọi người đối với nhau. Người Do Thái đã đồng thanh thề hứa xin thi hành mọi lời Chúa đã phán. Maisen lập bàn thờ và toàn dân cử hành nghi lễ ký kết giao ước với Thiên Chúa. Người ta giết bê để làm lễ tế. Máu bê một nửa được rưới trên bàn thờ, một nửa được rảy trên dân.

Ở đây lễ ký kết giao ước đã được thực hiện bằng máu bê. Và trong lịch sử của dân Chúa, giao ước này đã không được tuân giữ từ phía dân Ngài. Nhưng Thiên Chúa là Đấng luôn trung tín trong lòng yêu thương của Ngài. Và Ngài đã thực hiện một giao ước mới.

Nhưng lần này, giao ước được thiết lập không phải trong một nghi lễ, mà là bằng một cuộc sống. Lễ vật giao hoà không phải là chiên bò hay máu của chúng, mà là chính Con Thiên Chúa làm người, đã sống giữa con người, để mạc khải tình thương của Chúa đối với con người và cuối cùng đã đổ đến giọt máu cuối cùng không phải trên bàn thờ mà trên thập giá.

Tin Mừng của thánh lễ hôm nay cho chúng ta thấy: Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài đang chuẩn bị mừng lễ Vượt Qua, lễ kỷ niệm dân Chúa được giải thoát khỏi ách nô lệ người Ai Cập. Nhưng chúng ta lại cũng có thể thấy được rằng cảnh tượng diễn ra không còn ở trong một nghi lễ mà là ở trong chính cuộc sống. Hay nói cách khác trong chính việc cử hành lễ Vượt Qua này, cái ý nghĩa thâm sâu nhất, cái nội dung đích thực của mọi nghi lễ được cử hành đang trở thành hiện thực.

Chúa Giêsu và các môn đệ đang sống biến cố Vượt Qua, đang sống cuộc giao ước giữa Thiên Chúa và con người. Cử chỉ của Chúa Giêsu, hãy cầm lấy bánh, hãy cầm lấy rượu, mang ý nghĩa là Mình Máu Ngài, nói lên cái chết của Ngài, một cái chết cho nhiều người mà đại diện là 12 môn đệ, đồng bàn với Ngài, nhưng cũng là những người sẽ chối Chúa, sẽ bỏ Chúa để thoát thân, những con người tội lỗi, yếu đuối như bao con người tội lỗi và yếu đuối khác. Nhưng với bữa tiệc ly trở thành tiệc Thánh Thể này, khi trao cho các môn đệ Mình Máu Ngài, Chúa Giêsu tự báo cho các môn đệ ơn tha thứ, ơn cứu thoát. Khi lãnh nhận Mình Máu Chúa, các môn đệ lãnh nhận cho mình cuộc hy sinh của Chúa Giêsu và ơn cứu rỗi được dành cho con người.

Chính vì vậy mà sau khi Chúa Giêsu phục sinh, nghĩa là sau khi các môn đệ đã có những cử chỉ bất trung, các ông vẫn có thể đồng bàn với Người. Sự đồng bàn ở đây có ý nghĩa của một sự giao hoà. Giáo Hội trong suốt dòng lịch sử, đã không ngừng lặp lại cử chỉ này như Chúa Giêsu đã truyền dạy để tưởng nhớ đến Ngài. Nhưng không phải chỉ là một sự tưởng nhớ trong tưởng tượng, trong tình cảm, mà là trong chính cuộc sống bằng cách sống trọn vẹn ý nghĩa, nội dụng của nghi lễ mình làm.

Việc cộng đoàn Kitô hữu họp lại với nhau trong nhà thờ để cử hành thánh lễ phải là điểm khởi đầu và kết thúc của một giai đoạn dấn thân. Nghĩa là thánh lễ được cử hành trong nhà thờ cần phải được nối tiếp trong cuộc sống và cuộc sống cũng cần phải được cử hành trong thánh lễ tại nhà thờ chứ không được tách thánh lễ ra khỏi cuộc sống. Bởi đó chúng ta thực sự kéo dài thánh lễ trong cuộc sống bằng cách thực thi bái ái yêu thương hay chưa. Đồng thời chúng ta có biết gom góp những hy sinh của cuộc sống để dâng tiến trong thánh lễ hay chưa.

Sưu tầm

70,000 tín hữu dự thánh lễ với Đức Thánh Cha tại Sarajevo

70,000 tín hữu dự thánh lễ với Đức Thánh Cha tại Sarajevo

ĐTC cử hành thánh lễ với 70 ngàn người tam dự tại Saravejo

SARAJEVO. 70 ngàn tín hữu đã tham dự thánh lễ do ĐTC Phanxicô cử hành tại thủ đô Sarajevo của Bosni Erzegovine sáng ngày 6-6-2015.

Thánh lễ này là sinh hoạt thứ 2 của ngài trong cuộc viếng thăm từ 9 giờ sáng đến 8 giờ tối thứ bẩy, 6-6-2015 tại Cộng hòa Bosni Erzegovine.

Sân vận động Kosevo, nơi ĐTC cử hành thánh lễ là nơi đã diễn ra thế vận hội Olimpic mùa đông năm 1984. ĐTC Gioan Phaolô 2 đã từng dâng thánh lễ tại đây trong cuộc viếng thăm của ngài hồi tháng 4 năm 1997.

Khi từ Phủ Tổng thống Bosni đến nơi, ĐTC đã dành 20 phút tiến qua các lối đi ở thao trường để chào thăm 70 ngàn tín hữu chờ đợi tại đây. Họ đến từ các nơi ở Bosni Erzegovine nhưng còn từ các nước láng giềng, và cả những nước xa xăm như Trung Quốc và Ucraina.

Chủ đề được chọn cho thánh lễ là ”Bình an cho các con!”. Đồng tế với ĐTC có khoảng 30 GM, đứng đầu là ĐHY Puljic TGM sở tại, ĐHY Josip Bozanic, TGM giáo phận Zagreb, các GM đến từ Cộng hòa Croát, Macedonia, Serbia, ngoài ra có hơn 1 ngàn LM đồng tế. Phần thánh ca do một ca đoàn 1.700 ca viên đảm trách.

Vì đa số tín hữu hiện diện là người Croát nên thánh lễ được cử hành bằng tiếng này, nhưng ĐTC đọc các lời nguyện bằng tiếng la tinh.

Bài giảng của ĐTC

Bài giảng của ngài bằng tiếng Ý xen lẫn các đoạn dịch bằng tiếng Croát. Ngài khẳng định rằng hòa bình là một dự phóng của Thiên Chúa cho nhân loại, nhưng dự phóng này luôn gặp sự chống đối từ phía con người và ma quỉ. Cả ngày nay, khát vọng hòa bình và sự dấn thân xây dựng hòa bình đụng độ với sự kiện trên thế giới có nhiều cuộc xung đột võ trang đang diễn ra. Đó là một thứ thế chiến thứ 3 diễn ra từng mảnh, và trong bối cảnh thông tin hoàn vũ, người ta nhận thấy có bầu không khí chiến tranh. ĐTC tố giác rằng:

”Có những người muốn tạo ra bầu không khí chiến tranh ấy và cố tình nuôi dưỡng nó, đặc biệt những kẻ tìm kiếm sự đụng độ giữa các nền văn hóa và văn minh, và có cả những kẻ đầu cơ chiến tranh để bán võ khí. Nhưng chiến tranh có nghĩa là trẻ em, phụ nữ và người già ở trong các trại tị nạn; có nghĩa là bó buộc phải di tản; có nghĩa là nhà cửa, đường xá, công xưởng bị tàn phá; nhất là chiến tranh có nghĩa là bao nhiêu sinh mạng bị tàn hại. Anh chị em biết rõ điều đó, vì anh chị em đã cảm nghiệm nó tại đây: bao nhiêu đau khổ, tàn phá, đau nhiêu đau thương! Anh chị em thân mến, ngày nay một lần nữa từ thành phố này, tiếng kêu của dân Chúa và mọi người nam nữ thiện chí được gióng lên: không bao giờ chiến tranh nữa!

ĐTC nhận xét rằng ”giữa bầu không khí chiến tranh ấy, có một tia sáng mặt trời chiếu qua các đám mây, vang vọng lời Chúa Giêsu trong Phúc Âm: ”Phúc cho những người xây dựng hòa bình” (Mt 5.9). Đó là lời kêu gọi rất thời sự, có giá trị đối với mọi thế hệ. Chúa không nói: ”Phúc cho những người rao giảng hòa bình”: tất cả đều có khả năng công bố hòa bình, kể cả theo cách thức giả hình hoặc dối trá. Nhưng Chúa nói: ”Phúc cho những người xây dựng hòa bình”, nghĩa là những người thực thi hòa bình. Kiến tạo hòa bình là một công việc thủ công, nó đòi phải có sự say mê, kiên nhẫn, kinh nghiệm, kiên trì. Phúc cho những người gieo vãi hòa bình bằng những hành động thường nhật, bằng những thái độ và cử chỉ phục vụ, huynh đệ, đối thoại, từ bi.. Những người ấy sẽ được gọi là con Thiên Chúa, vì Thiên Chúa gieo vãi hòa bình, luôn luôn và ở mọi nơi; khi thời gian viên mãn, Ngài đã gieo Con của Ngài trong trần thế, để chúng ta được an bình! Kiến tạo hòa bình là một công việc cần phải thực hiện mỗi ngày, từng bước một, không bao giờ mệt mỏi”.

ĐTC đặt câu hỏi: ”Nhưng làm thế nào để kiến tạo hòa bình? Ngôn sứ Isaia đã nhắc nhở chúng ta một cách ngắn gọn: ”Thực thi công lý sẽ mang lại hòa bình” (32,17). ”Opus justitiae pax”, theo bản Kinh Thánh Phổ Thông (Vulgata), trở thành khẩu hiệu thời danh đã được ĐGH Piô 12 đón nhận. Hòa bình là công trình của công lý. Ở đây cũng vậy, đó không phải là thứ công lý được công bố, lý thuyết hóa, kế hoạch hóa.. nhưng là thứ công lý thực hành, được sống thực. Và Tân Ước dạy chúng ta rằng sự thực thi trọn vẹn công lý chính là yêu tha nhân như chính mình. (Mt 22,39; Rm 13,9).

ĐTC nói thêm rằng: ”Khi chúng ta theo giới răn này, với ơn Chúa, thì bao nhiêu điều sẽ thay đổi! Vì chúng ta thay đổi chính mình! Những người, những dân tộc mà trước đây tôi coi như kẻ thù, trong thực tế họ có cùng khuôn mặt của tôi, cùng trái tim, cùng linh hồn như tôi. Chúng ta có cùng Cha trên trời. Khi ấy công lý đích thực chính là làm cho người ấy, cho dân tộc ấy, điều mà tôi muốn được làm cho tôi, cho dân tộc tôi (Xc Mt 7,12).

”Thánh Phaolô, trong bài đọc thứ hai chúng ta vừa nghe, đã chỉ cho chúng ta những thái độ cần thiết để thực thi hòa bình. Thánh nhân viết: ”Anh chị em hãy mặc lấy những tâm tình dịu dàng, nhân lành, khiêm tốn, hiền từ, đại đảm, chịu đựng lẫn nhau và tha thứ cho nhau, nếu ai có điều than phiền về người khác. Như Chúa đã tha thứ cho anh chị em, anh chị em cũng hãy làm như vậy” (3,12-13).

Sau thánh lễ, ĐTC đã về tòa Sứ Thần Tòa Thánh để dùng bữa trưa với 6 GM của 4 giáo phận tại Bosni và các vị thuộc đoàn tùy tùng.

Ban chiều ngài gặp các LM, tu sĩ, chủng sinh ở Nhà thờ chính tòa Sarajevo, rồi gặp các vị lãnh đạo tôn giáo tại Học viện quốc tế của dòng Phanxicô cách Nhà thờ chính tòa Sarajevo, sau cùng cuộc gặp gỡ giới trẻ Bosni tại Trung tâm giới trẻ ”Gioan Phaolô 2” của giáo phận vào lúc 6 giờ rưỡi chiều. Sau đó, ĐTC ra phi trường để đáp máy bay trở về Roma.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha Phanxicô gặp gỡ chính quyền Bosni Erzegovine

Đức Thánh Cha Phanxicô gặp gỡ chính quyền Bosni Erzegovine

ĐTC gặp gở chánh quyền Bosni Erzegovine

SARAJEVO. ĐTC Phanxicô kêu gọi chính quyền Bosni Erzegovine đối xử đồng đều với mọi công dân.

 

Ngài đưa ra lời kêu gọi trên đây trong cuộc gặp gỡ chính quyền Cộng hòa Bosni Erzegovine sáng ngày 6-6-2015 là sinh hoạt đầu tiên trong chuyến viếng thăm mục vụ của ngài tại nước này.

 

Vài nét về Bosni Erzegovine

 

Cộng hòa này chỉ rộng gần 51.200 cây số vuông với 3 triệu 830 ngàn dân cư, trong đó có 439 ngàn tín hữu Công Giáo, tương đương với 11.5% dân số toàn quốc, thuộc 4 giáo phận, với 304 giáo xứ. Về nhân sự mục vụ, Giáo Hội tại Bosni có 6 GM với sự cộng tác của 624 LM, trong số này 280 vị là LM giáo phận và 344 LM thuộc các dòng tu, 14 tu huynh và 537 nữ tu. Giáo Hội tại đây có 120 đại chủng sinh và 96 tiểu chủng sinh.

 

Số tín hữu Công Giáo tại Bosni giảm mất một nửa từ sau chiến tranh từ 1991 đến 1995: từ hơn 800 ngàn xuống còn 439 ngàn người như vừa nói. Cuộc chiến này cũng làm cho khoảng 1 ngàn thánh đường và cơ sở của Công Giáo bị phá hủy. Tình trạng xuất cư tiếp tục kéo dài.

 

Cộng hòa Bosni Erzegovine lâm vào tình trạng nội chiến, xung đột chủng tộc, từ 1991 đến 1996, làm cho 12 ngàn người chết trong đó có 400 trẻ em. Hồi đó, dân thành Sarajevo bị giảm mất một nửa, vì 335 ngàn người phải di tản đi nơi khác. Hiệp định ký kết tại Dayton Hoa kỳ chấm dứt cuộc chiến. Bosni Erzegovine bị chia thành 3 vùng khác nhau: người Bosniac theo Hồi giáo đông nhất với 40%, vùng thuộc người Serbi theo Chính Thống giáo, và vùng của người Công giáo với đa số là dân Croát, với 11,5%. Tại vùng thuộc người Serbi, 94% trên tổng số 150 ngàn tín hữu Công Giáo di tản đi nơi khác. Một tổng thống đoàn gồm 3 vị đại diện cho 3 sắc tộc, thay phiên nhau đứng đầu đất nước, mỗi vị 8 tháng.

 

ĐHY Vinko Puljic, TGM Sarajevo, thường than phiền về sự thiệt thòi mà các tín hữu Công Giáo phải chịu cho đến nay. Họ không được đối xử đồng đều và cho đến nay chính quyền vẫn chưa trả lại cho họ các tài sản đã bị Nhà nước cộng sản trước kia tịch thu.

 

Đón tiếp Đức Thánh Cha

 

ĐTC từ Roma đến thủ đô Sarajevo lúc 9 giờ sáng sau chuyến bay hơn 1 tiếng từ Roma. Liền đó ngài đi chiếc xe bé nhỏ đến phủ Tổng thống và được Tổng thống đoàn đón tiếp, đứng đầu là Ông Mladan Ivanic, người Serbi. Sau cuộc hội kiến riêng với Tổng thống, ĐTC gặp gỡ chính quyền dân sự, ngoại giao đoàn, các GM, các vị lãnh đạo tôn giáo khác của Bosni.

 

Trong lời chào mừng, Tổng thống Ivanic nói với ĐTC rằng:

 

”Cuộc viếng thăm của Ngài tại Bosni Erzegovine được mọi người coi là một thời điểm mạnh mẽ nói lên tình thương, sự bao dung, khiêm tốn và cảm thông lẫn nhau, trong toàn thế giới Ngài được coi như một vị lãnh đạo tôn giáo gần gũi người dân thường, một vị lãnh đạo tôn giáo thăng tiến lòng bao dung với tha nhân và với những người khác biệt… Những sứ điệp hòa bình của Ngài thực sự khích lệ chúng tôi”.

 

Tổng thống Ivanic cũng cho biết Bosni Erzegovine là một trong những nước đầu tiên ở vùng Balcan ban hành luật tự do của các Giáo hội và cộng đoàn tôn giáo, và cho đến nay đã ký hiệp định với Tòa Thánh cũng như Giáo hội Chính thống Serbi ở Belgrade.. Chúng tôi xác tín mạnh mẽ rằng cuộc viếng thăm của Ngài là một khích lệ trên con đường đối thoại để tìm ra một giải pháp không những cho các vấn đề liên tôn, nhưng cả những vấn đề sống chung dân sự nữa”.

 

 Diễn văn của ĐTC

 

Lên tiếng sau diễn văn chào mừng của Tổng thống Ivanic, ĐTC ca ngợi sự sống chung hòa hợp trong quá khứ giữa các chủng tộc và cộng đoàn tôn giáo khác nhau tại Sarajevo. Cả về mặt kiến trúc, tại đây người ta thấy các Hội đường Do thái, thánh đường Kitô và Đền thờ Hồi giáo chỉ cách nhau không bao xa, đến độ thành phố này được gọi là ”Jerusalem của Âu châu”. Và thực vậy thành này là một ngã tư các nền văn hóa, dân nước và tôn giáo; và vai trò đó đòi phải luôn luôn kiến tạo những cây cầu mới, và chăm sóc, tu bổ những cây cầu hiện hữu, để đó một sự giao thông dễ dàng, vững chắc và văn minh.

 

ĐTC khẳng định rằng:

 

”Chúng ta cần đả thông, khám phá những phong phú của nhau, đề cao giá trị của những gì liên kết chúng ta và coi những khác biệt như một cơ hội để tăng trưởng trong sự tôn trọng mọi người. Cần có một sự đối thoại kiên nhẫn và tín nhiệm nhau, làm sao để các gia đình và các cộng đoàn có thể thông truyền các giá trị văn hóa của mình và đón nhận điều tốt đến từ những kinh nghiệm của người khác.

 

”Như thế, cả những vết thương trầm trọng của quá khứ gần đây cũng có thể được hàn gắn và ta có thể nhìn về tương lai trong hy vọng, đương đầu với các vấn đề thường nhật với một tâm hồn không sợ hãi và oán hận.”

 

ĐTC ghi nhận đã có những tiến bộ từ sau Hòa Ước ký kết tại Dayton năm 1995, nhưng ngài cũng nói rằng: ”Điều quan trọng là không hài lòng với những gì đã thực hiện được, nhưng tìm cách thực hiện thêm những bước tiến để củng cố sự tín nhiệm và tạo ra những cơ hội làm gia tăng sự hiểu biết và quí chuộng nhau. Để tạo điều kiện dễ dàng cho hành trình ấy, điều quan trọng là sự gần gũi và cộng tác của cộng đồng quốc tế, đặc biệt là Liên hiệp Âu Châu và các tổ chức đang hiện diện và hoạt động trên lãnh thổ Bosni Erzegovine.”

 

ĐTC cũng nhắc đến ”một nghĩa vụ cao quí của các nhà chính trị là phục vụ các cộng đoàn của mình bằng cách bảo tồn trước tiên các quyền căn bản của con người, trong đó nổi bật là tự do tôn giáo. Như thế có thể kiến tạo một cách cụ thể một xã hội an bình và công chính hơn, khởi sự giải quyết nhiều vấn đề trong đời sống thường nhật của dân chúng.”

 

”Nhưng để điều đó xảy ra, có một điều kiện không thể thiếu được, đó là phải có sự bình đẳng thực sự của mọi công dân trước mặt pháp luật và trong việc thi hành luật pháp, bất kỳ họ thuộc chủng tộc, tôn giáo và địa lý nào: như thế tất cả sẽ cảm thấy mình hoàn toàn tham gia vào đời sống công cộng, được hưởng các quyền lợi như nhau, và có thể tích cực đóng góp cho công ích”.

 

Sau cùng, ĐTC cho biết Giáo Hội Công Giáo tham gia vào công cuộc tái thiết Bosni Erzegovine về vật chất cũng như tinh thần, chia sẻ vui mừng và lo âu, mong muốn làm chứng về sự gần gũi những ngừơi nghèo và túng thiếu, qua sự dấn thân thực sự.

 

Bài diễn văn của ĐTC trong dịp này cũng như trong toàn cuộc viếng thăm đều bằng tiếng Ý và được phiên dịch trực tiếp cho những người hiện diện. Những bài trong dịp khác thì được dịch sau khi ngài đã nói từng đoạn.

 

Sau khi gặp gỡ chính quyền Bosni Erzegovine, và trước khi rời phủ Tổng Thống, ĐTC còn thực hiện một cử chỉ đặc biệt là thả 7 con chim bồ câu hòa bình. Một gia đình chuyên nuôi chim câu du hành đã cung cấp các chim câu cho cử chỉ này.

 

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Đức Thánh Cha tiếp kiến các Hội Giáo Hoàng truyền giáo

Đức Thánh Cha tiếp kiến các Hội Giáo Hoàng truyền giáo

ĐTC Tiếp kiến hội Giáo Hoàng truyền giáo

VATICAN. ĐTC Phanxicô cảnh giác các Hội Giáo Hoàng truyền giáo đừng trở thành những tổ chức Phi chính phủ (ONG) phân phát tài trợ.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng 5-6-2015, dành cho 170 tham dự viên Đại hội thường niên của các Hội Giáo Hoàng truyền giáo, dưới quyền chủ tọa của ĐHY Tổng trưởng Fernando Filoni. Hiện diện trong khóa họp 6 ngày đặc biệt có các vị Giám đốc toàn quốc các Hội giáo hoàng truyền giáo từ các nước trên thế giới tựu về. Đại diện cho Việt Nam có cha Ngô Quang Tuyên ở Sàigòn.

Lên tiếng tại buổi tiếp kiến, sau khi nhắc lại sứ mạng cấp thiết của mọi thành phần Giáo Hội phải tích cực tham gia vào công cuộc loan báo Tin Mừng, cũng như vai trò quan trọng và cao quí của các Hội Giáo Hoàng truyền giáo, ĐTC nhấn mạnh rằng: ”Xin anh em lưu ý để đừng rơi vào cám dỗ trở thành một tổ chức ONG (Phi chính phủ), một văn phòng phân phát các khoản tài trợ thông thường và ngoại thường. Tiền bạc là trợ giúp hữu ích, nhưng chúng cũng có thể làm hư hỏng việc truyền giáo. Thái độ công chức, khi nó được đặt ở trung tâm, hoặc chiếm chỗ đứng lớn, như thể đó là điều quan trọng nhất, thì nó sẽ đưa anh em đến chỗ tàn lụi; vì cách thức đầu tiên để chết chính là coi những ”nguồn mạch” là điều tự nhiên mà có, nghĩa là không còn để ý đến Đấng làm cho miền truyền giáo được sinh động. Với bao nhiêu kế hoạch và chương trình, xin anh em vui lừong đừng gạt vỏ Chúa Giêsu Kitô ra ngoài các Công trình Truyền giáo, vì đây là công trình của Chúa.”

ĐTC cũng cảnh giác rằng ”Một Giáo Hội thu hẹp vào hiệu năng của các guồng máy như của đảng, thì là một Giáo Hội chết, cho dù các cơ cấu và chương trình hỗ trợ các giáo sĩ và giáo dân ”tự thu dụng” còn phải kéo dài nhiều thế kỷ”.

”Không thể có một sự loan báo Tin Mừng nếu không ở trong năng lực thánh hóa của Chúa Thánh Linh, là Đấng có khả năng đổi mới, đánh động, mang lại đà tiến cho Giáo Hội trong sự táo bạo đi ra khỏi mình để loan báo Tin Mừng cho mọi dân tộc” (Xc E.G. n.261).

Trong 3 ngày của khóa họp 6 ngày ở Roma, các vị Giám đốc toàn quốc các Hội Giáo Hoàng cứu xét và quyết định về việc tài trợ cho các chủng viện, học viện, tập viện, cũng như các dự án hoạt động tại các xứ truyền giáo (SD 5-6-2015)

 G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha chủ sự Thánh Lễ kính Mình Máu Thánh Chúa

Đức Thánh Cha chủ sự Thánh Lễ kính Mình Máu Thánh Chúa

ĐTC chủ sự Lễ kính Mình Máu Chúa

ROMA. Lúc 7 giờ chiều 4-6-2015, ĐTC Phanxicô đã chủ sự thánh lễ kính Mình Máu Thánh Chúa tại thềm Đền thờ thánh Gioan Laterano.

Tham dự thánh lễ, có đông đảo các HY và GM, cùng với các vị Giám Chức, LM và hàng chục ngàn tín hữu.

Trong bài giảng, ĐTC đặc biệt nhấn mạnh đến 2 công hiệu của Thánh Thể là mối giây hiệp thông liên kết các tín hữu và đồng thời làm cho chúng ta duy trì được phẩm giá Kitô của mình. Ngài giải thích một đoạn trong bài đọc II của giờ kinh sách của ngày lễ kính Mình Thánh Chúa: ”Để khỏi bị phân tán, anh chị em hãy ăn mối giây hiệp thông này; và khỏi bị hạ giá, anh chị em hãy uống giá cứu chuộc chúng ta đây”. ĐTC nói: Chúng ta tự hỏi: ngày nay, tự phân hóa và hạ giá có nghĩa là gì?

”Chúng ta tự phân hóa khi chúng ta không ngoan ngoãn đối với Lời Chúa, khi chúng ta không sống tình huynh đệ giữa chúng ta, khi chúng ta cạnh tranh nhau để chiếm những chỗ nhất, khi chúng ta không can đảm làm chứng về đức bác ái, khi chúng ta không có khả năng trao ban hy vọng. Thánh Thể giúp chúng ta không bị phân hóa, vì Thánh Thể là mối giây hiệp thông, là sự hoàn tất giao ước, là dấu chỉ sinh động về tình tưhơng của Chúa Kitô, Đấng đã hạ mình và tự hủy để chúng ta được hiệp nhất với nhau. Khi tham dự Thánh Lễ, và được nuôi dưỡng bằng Thánh Thể, chúng ta được tháp nhập vào một hành trình không chấp nhận chia rẽ. Chúa Kitô hiện diện trong chúng ta qua hình bánh và hình rượu, đòi hỏi rằng sức mạnh của tình thương phải vưởt thắng mọi xâu xé, và đồng thời trở thành sự hiệp thông với người nghèo, nâng đỡ người yếu, quan tâm huynh đệ đến những người vất vả trong khi chịu đựng gánh nặng của đời sống thường nhật”.

– Sang đến điểm thứ hai, ĐTC nói: ”Ngày nay, tự hạ giá có nghĩa là gì? hoặc làm tan loãng phẩm giá Kitô của chúng ta có nghĩa là gì? Có nghĩa là chúng ta để cho mình bị các thần tượng thời nay tấn công: hư danh, tiêu thụ, đặt cái tôi ở trung tâm mọi sự; cạnh tranh, kiêu hãnh như thái độ của kẻ chiến thắng, không bao giờ nhận mình sai lỗi hoặc cần một ai. Tất cả những điều đó hạ giá chúng ta, làm cho chúng ta trở thành những Kitô hữu tầm thường, nguội lạnh, nhạt nhẽo”.

ĐTC nhắn nhủ rằng ”Chúa Giêsu đã đổ máu như giá chuộc và như nước thanh tây, để chúng ta được tẩy rửa khỏi mọi tội lỗi: để không bị mất giá trị, chúng ta hãy nhìn lên CHúa, hãy uống nơi nguồn mạch của CHúa, để được giữ gìn khỏi nguy cơ hư hỏng. Khi ấy chúng ta sẽ cảm nghiệm được ơn được biến đổi: chúng ta sẽ luôn tiếp tục là người tội lỗi khốn nạn, nhưng Máu Chúa Kitô sẽ giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và trả lại phẩm giá cho chúng ta”.

Sau thánh lễ, giống như năm ngoái, ĐHY Giám quản Roma, Agostino Vallini, đã thay mặt ĐTC chủ sự cuộc rước kiệu Mình Thánh Chúa cùng với hàng ngàn tín hữu tiến bước trên quảng đường dài hơn 1 cây số, tới Đền thờ Đức Bà Cả. Còn ngài thì đi xe thẳng tới Đền thờ và đợi đoàn rước đến, rồi ngài chủ sự nghi thức ban phép lành Mình Thánh Chúa cho mọi người. (SD 4-6-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Sứ điệp Đức Thánh Cha gửi các tín hữu tại Bosni Erzegovine

Sứ điệp Đức Thánh Cha gửi các tín hữu tại Bosni Erzegovine

Pope will come to visit Saravejo

VATICAN. ĐTC Phanxicô gửi sứ điệp cho các tín hữu tại Cộng hòa Bosni Erzegovine và cho biết ngài đến thăm họ để khích lệ sự sống chung hòa bình.

ĐTC sẽ dành trọn 14 tiếng đồng hồ ngày thứ bẩy 6-6-2015 tới đây để viếng thăm tại thủ đô Sarajevo của Bosni Erzegovine.

Trong sứ điệp Video, ĐTC nói: ”Với ơn phù trợ của Chúa, tôi đến giữa anh chị em, để củng cố các tín hữu Công Giáo trong đức tin, để nâng đỡ cuộc đối thoại đại kết và liên tôn, và nhất là để khích lệ sự sống chung hòa bình tại đất nước anh chị em. Tôi mời gọi anh chị em hiệp ý cầu nguyện với tôi để cuộc tông du này có thể mang lại những thành quả mong muốn cho cộng đoàn Kitô và toàn thể xã hội”.

ĐTC cũng nhắc đến khẩu hiệu cuộc viếng thăm là lời cầu chúc của Chúa Giêsu Phục Sinh ”Bình an cho các con” và khẳng định rằng ”chính Chúa là sức mạnh và là hy vọng của chúng ta, Người ban cho chúng ta an bình, để chúng ta đón nhận trong tâm hồn và phổ biến trong vui mừng và yêu thương”.

ĐTC cho biết: ”Tôi đang chuẩn bị đến giữa anh chị em như người anh em sứ giả hòa bình, để biểu lộ với tất cả mọi người, không trừ một ai, lòng quí chuộng và tình thân hữu của tôi. Tôi muốn loan báo cho mỗi người, mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn lòng thương xót, sự dịu hiền và tình thương của Thiên Chúa”.

Sau cùng ĐTC đặc biệt khích lệ các tín hữu Công Giáo Bosni Erzegovine hãy ở cạnh các đồng bào của mình như chứng nhấn đức tin và tình thương của Thiên Chúa, hoạt động cho một xã hội tiến về hòa bình, trong sự sống chung và cộng tác với nhau” (SD 2-6-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Kinh Truyền Tin Chúa Nhật 31 tháng 05-2015

Kinh Truyền Tin Chúa Nhật 31 tháng 05-2015

VATICAN. Trưa ngày Chúa nhật 31 tháng 05-2015, ĐTC đã đọc kinh Truyền Tin vào lúc 12h trưa trước sự hiện diện của khoảng năm chục ngàn khách hành hương tại quảng trường Thánh Phêrô. Trong bài giảng, Ngài nhắn nhủ mọi người hãy làm mới lại sứ mệnh thông hiệp với Thiên Chúa và với nhau theo mẫu gương của Ba Ngôi Thiên Chúa.

Sau đây là nội dung chính bài giảng của ĐTC, Ngài nói:

“Hôm nay, chúng ta cử hành lễ Chúa Ba Ngôi, lễ này nhắc nhở chúng ta về mầu nhiệm của một Thiên Chúa độc nhất với ba Ngôi vị: Ngôi Cha, Ngôi Con và Ngôi Thánh Thần. Ba Ngôi là sự thông hiệp của các Ngôi vị Thiên Chúa, các Ngôi vị ấy là một với ngôi vị khác, là một cho ngôi vị khác, là một trong ngôi vị khác: sự thông hiệp này là sự sống của Thiên Chúa, mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa Hằng Hữu. Nhưng ai đã mặc khải cho chúng ta mầu nhiệm này? Chính Đức Giêsu. Ngài đã nói cho chúng ta biết về Thiên Chúa là Cha; về Chúa Thánh Thần; và Ngài cũng tự bày tỏ mình như là Con Thiên Chúa.

Và một khi trỗi dậy từ cõi chết, Ngài đã mời gọi các môn đệ loan báo Tin Mừng cho muôn dân, truyền dạy cho họ phải làm phép rửa “nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần” (Mt 28, 19). Lệnh truyền này, đã được Đức Kitô ủy thác cho Giáo Hội qua mọi thời, và Giáo Hội đã kế thừa từ các Thánh tông đồ sứ mệnh truyền giáo ấy. Giáo Hội cũng trao ban sứ mệnh ấy cho mỗi người chúng ta, thông qua uy lực của Bí tích Thánh Tẩy, để mỗi người chúng ta được thông hiệp với Hội Thánh.”

Đề cập đến lời mời gọi của mầu nhiệm Ba Ngôi trong đời sống chúng ta, ĐTC nói:

“Mầu nhiệm ấy cũng mời gọi chúng ta tân trang sứ mạng thông hiệp với Thiên Chúa và giữa chúng ta với nhau theo mẫu gương của Ba Ngôi Thiên Chúa. Chúng ta được kêu gọi không để sống một mình trong cô độc, hay vượt bỏ và chống lại tha nhân, nhưng là sống với nhau, cho nhau và trong nhau. Điều này có nghĩa là đón nhận và sống hòa hợp với vẻ đẹp của Tin Mừng; sống tình yêu thương lẫn nhau và với tất cả mọi người, chia sẻ mọi niềm vui và đau khổ, học hỏi để khẩn nài được tha thứ và chấp nhận tha thứ, làm nổi bật sự phong phú của những đặc sủng khác nhau dưới sự hướng dẫn của các vị Mục Tử. Tóm lại, chúng ta đã được ủy thác nhiệm vụ để kiến thiết cộng đồng Giáo Hội luôn là một gia đình, có khả năng để phản chiếu vẻ huy hoàng của Ba Ngôi và loan báo Tin Mừng không chỉ bằng ngôn từ nhưng còn bằng sức mạnh của tình yêu Thiên Chúa vốn cư ngụ trong chúng ta.

Ba Ngôi, như đã được tiên báo, cũng là cứu cánh tối hậu của cuộc hành hương trên  dương thế mà chúng ta hướng tới. Cuộc lữ hành của đời sống Kitô giáo thực ra là một hành trình, về bản chất, mang tính “Ba Ngôi”: Thánh Thần hướng dẫn chúng ta đến sự nhận biết tròn đầy về những giáo huấn của Đức Ki tô, về Tin Mừng của Ngài; và Đức Giêsu đến lượt mình, đã đến trần gian để làm cho chúng ta nhận biết Thiên Chúa Cha, để dẫn đưa chúng ta về cùng Cha, để giao hòa chúng ta với Thiên Chúa Cha."

Liên kết mầu nhiệm Ba Ngôi với đời sống Kitô giáo trong thực tế, ĐTC kêu gọi:

“Tất cả đời sống Kitô giáo, xoay quanh mầu nhiệm Ba Ngôi và được hoàn tất trong mệnh lệnh đối với sứ mệnh vô ngần vô hạn này. Bởi thế, chúng ta hãy cố gắng để luôn duy trì một cung điệu ở tầm cao trong đời sống chúng ta, hãy tự nhắc nhở mình về cùng đích ấy, vì chính vinh quang ấy, chúng ta hiện hữu, lao tác, tranh đấu, và chịu đựng: và chúng ta được kêu gọi để hướng tới chính phần thưởng to lớn ấy."

Để kết thúc bài giảng của mình, ĐTC nói: “Trong những ngày cuối cùng của tháng năm này, tháng kính Đức Mẹ, chúng ta hãy dâng mình cho Đức Trinh Nữ Maria. Hơn bất cứ loại thọ tạo nào, Mẹlà Đấng đã nhận biết, tôn thờ, yêu mến mầu nhiệm Ba Ngôi này, hãy nài xin Mẹ dắt tay chúng ta; xin Mẹ giúp đỡ chúng ta nhận ra những dấu chỉ của Ba Ngôi trong các biến cố của thế giới, đó là cùng đích tuyệt vời mà cuộc sống chúng ta hướng tới. Chúng ta hãy khẩn cầu Mẹ phù giúp Giáo Hội, trong mầu nhiệm thông hiệp, để Giáo Hội luôn là một cộng đồng hiếu khách, là nơi mà mỗi người , đặc biệt là người nghèo và người bị gạt ra ngoài lề xã hội, có thể tìm thấy sự đón tiếp và cảm nhận mình là con cái Thiên Chúa, được quan tâm và yêu mến.”

Sau Kinh Truyền Tin, ĐTC chào thăm các khách hành hương đến từ Italia và khắp mọi nơi trên thế giới. Ngài đặc biệt nhắc tới sự kiện phong chân phước diễn ra ở Bayonne, Pháp quốc, cho linh mục Louis-Edouard Cestac, đấng sáng lập dòng các nữ tu tôi tớ của Đức Mẹ. ĐTC cũng hiệp thông thiêng liêng với các hoạt động diễn tả lòng mộ mến Rất Thánh Maria vào cuối tháng năm này tại khắp mọi nơi trên thế giới.

Ngài cũng nhắc tới truyền thống rước kiệu Mình Thánh Chúa ở Roma vào thứ năm tuần tới ngày lễ kính Mình Máu Thánh Chúa, từ quảng trường Thánh Gioan Latêranô sẽ có thánh lễ, và sẽ rước kiệu Bí tích Cực Thánh đến quảng trường Đức Bà Cả. ĐTC mời gọi mọi người vào lúc ấy cũng tham dự vào nghi thức trọng thể mang tính cộng đồng này của niềm tin và tình yêu với Chúa Giêsu Thánh Thể, vốn hiện diện nơi dân của Ngài.

Jos. Nguyễn Huy Mai

 

Đức Thánh Cha tố giác những hành vi chống lại sự sống

Đức Thánh Cha tố giác những hành vi chống lại sự sống

VATICAN. ĐTC Phanxicô tố giác những hành động chống lại sự sống: từ phá thai cho đến thái độ bỏ mặc cho các thuyền nhân chết trên biển cả, khủng bố, chiến tranh, bạo lực..

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng 30-5-2015 dành cho 400 tham dự Hội nghị của Hiệp hội Khoa học và sự sống (Scienza e Vita) ở Italia, nhân dịp kỷ niệm 10 năm thành lập Hiệp Hội này.

ĐTC ca ngợi sự dấn thân của hội Khoa học và sự sống nhắm bảo vệ sự sống con người ngay từ lúc mới bắt đầu, thăng tiến nền văn hóa sự sống, chống lại thứ văn hóa gạt bỏ. Ngài nhận xét rằng:

”Mức độ tiến bộ của một nền văn minh được đo lường theo khả năng giữ gìn sự sống, nhất là trong các giai đoạn mong manh nhất của sự sống, chứ không phải tùy theo sự phổ biến các dụng cụ kỹ thuật. Khi chúng ta nói về con người, không bao giờ chúng ta được quên tất cả những vụ tấn công đặc tính thánh thiêng của sự sống con người”. Và ĐTC liệt kê một số những tấn kích sự sống con người và khẳng định rằng:

”Tệ nạn phá thai là một cuộc tấn công sự sống. Để cho các anh chị em chúng ta chết trên những con thuyền tại kênh Sicilia là tấn công sự sống. Tấn công sự sống cũng là để cho các công nhân bị thiệt mạng trong lúc làm việc vì không tôn trọng những điều kiện tối thiểu để bảo đảm an ninh. Bỏ mặc cho chết vì suy dinh dưỡng là tấn công sự sống. Khủng bố, chiến tranh, bạo lực, và cả việc làm cho chết êm dịu (eutanasia) cũng là tấn công sự sống. Yêu sự sống là luôn luôn săn sóc tha nhân, muốn cho họ được sự thiện, vun trồng và tôn trọng phẩm giá siêu việt của con người” (SD 30-5-2015)

 G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha gặp gỡ các trẻ em có cha mẹ bị tù

Đức Thánh Cha gặp gỡ các trẻ em có cha mẹ bị tù

ĐTC gặp gở trẻ em

VATICAN.Trưa ngày 30-5-2015, ĐTC Phanxicô đã gặp gỡ 200 trẻ em con của các tù nhân theo sáng kiến do Hội tên là ”Tiền đường trẻ em” tổ chức lần thứ 3. Tháp tùng các em còn có các thân nhân và những người thiện nguyện, tổng cộng là 600 người.

Sáng kiến này được sự nâng đỡ của Tổng Cục cải huấn thuộc Bộ tư pháp Italia cũng như của sở Hỏa Xa nước này nâng đỡ và nhắm mục đích cống hiến cho các trẻ em con cái các tù nhân được một ngày đặc biệt.

 Xe lửa chở các trẻ em từ các vùng khác nhau ở Italia tới nhà ga Vatican khoảng 10 giờ 40 sáng. Sau đó các em và những người tháp tùng vào Đại thính đường Phaolô 6 ở nội thành Vatican để chuẩn bị gặp ĐTC. Khi ngài đến đây, các em đã đón tiếp ngài bằng những con diều nhiều màu, ”biểu tượng sự di chuyển đó thể giữa bên trong nhà tù nơi mẹ các em đang bị giam giữ, và bên ngoài nơi các em đang sống”.

Trong bài nói chuyện, ĐTC nhắn nhủ các em đừng bao giờ ngừng mơ ước. Vì mơ ước mở ra những cánh cửa hạnh phúc, trong khi người không mơ ước thì có con tim khép kín. Và các con cũng đừng quên lắng nghe Lời Chúa Giêsu vì Lời Chúa mở rộng con tim và làm cho chúng ta yêu mến tất cả mọi người.

Các em đã tặng ĐTC nhiều món quà, kể cả cái vòng đeo tay do các bà mẹ ở tù làm. Ngài chào thăm từng em với những người tháp tùng và thân nhân. Cuộc gặp gỡ kết thúc với Kinh Lạy Cha và Phép lành của ĐTC.

Năm ngoái, có 500 em từ 9 đến 10 tuổi, gặp khó khăn ở học đường, cũng được hội ”Tiền đường trẻ em” giúp một ngày du ngoạn tại Vatican và gặp gỡ ĐTC (SD 30-5-2015)

VATICAN. Chiều ngày 29-5-2015, ĐTC đã gặp gỡ 20 trẻ em bị bệnh nặng, đa số tuổi từ 7 đến 14.

Hiện diện tại Nguyện đường nhà trọ Thánh Marta, còn có cha mẹ và một số người thiện nguyện thuộc tổ chức Unitalsi chuyên giúp đỡ các bệnh nhân đi hành hương. Có vài em chỉ có 2, 3 tuổi.

Đầu buổi gặp gỡ, em bé gái Mascia đã đại diện mọi người chào mừng ĐTC và nhắc lại rằng lần trước các em đã được gặp ĐTC cách đây 2 năm, vào ngày 31-5 năm 2013, và một số em hiện diện hôm nay, nay đang ở trên trời. Em cho biết các em vẫn cầu nguyện cho ĐTC như ngài yêu cầu.

Trong bài nói chuyện ứng khẩu với các em, ĐTC nói đến một số mầu nhiệm trong đạo, đặc biệt là câu hỏi mà ngài, cũng như bao nhiêu người khác vẫn không có câu trả lời giải thích: ”Tại sao các trẻ em chịu đau khổ”. Tôi chỉ nhìn Chúa và hỏi: ”Tại sao?”. Khi nhìn thánh giá, tôi hỏi: ”Tại sao Con của Chúa lại ở trên đó? Tại sao?” Đó là mầu nhiệm thập giá. Không có câu trả lời, nhưng cái nhìn lên Chúa mang lại cho chúng ta sức mạnh để tiếp tục tiến bước.

Và ĐTC nhắn nhủ rằng: ”Các con đừng quên kêu cầu Chúa. Chúa sẽ biết đến với các con bằng các nào, khi nào, và đó sẽ là niềm an ủi của các con. Các con hãy cầu nguyện cho Cha”.

Ngài ca ngợi lòng can đảm của các cha mẹ đã không chọn giải pháp phá thai khi biết bào thai bị bệnh hoặc có nguy cơ dị hình, và ngài khẳng định rằng phá thai không phải là câu trả lời cho bệnh tật hoặc tật nguyền. (SD 30-5-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần

Nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần

(Trích trong ‘Manna’)

Suy niệm

"Nếu bạn đi khắp cùng trời cuối đất, bạn sẽ gặp những dấu vết của Thiên Chúa. Nếu bạn đi thẳng vào cung lòng bạn, bạn sẽ gặp chính Thiên Chúa."

Nhiều người đã gặp thấy Ngài nhờ chiêm niệm suy tư. Nhưng con người không thể biết hết về Thiên Chúa, cũng không thể mô tả cho đủ về Ngài. Có những thiếu sót, vụng về và đôi khi sai lạc.

Ai có thể giúp ta thấy được khuôn mặt thực của Thiên Chúa? Ai sẽ chỉ cho ta con đường để gặp gỡ Ngài? Phải là Đấng ở nơi cung lòng Thiên Chúa, Đấng ấy là Đức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể.

Nhờ Đức Giêsu mà mầu nhiệm Thiên Chúa được vén mở, nhờ Ngài mà chúng ta biết có một Thiên Chúa duy nhất trong ba Ngôi Vị là Cha, Con và Thánh Thần.

Ba Ngôi khác nhau nhưng là cùng một Thiên Chúa.

Thiên Chúa là Tình Yêu, Ngài duy nhất nhưng không đơn độc.

"Ta và Cha là một" (Ga 14,10).

"Ta ở trong Cha và Cha ở trong Ta" (Ga 16,15).

Tình yêu khăng khít giữa Cha và Con là Thánh Thần.

Trong niềm hạnh phúc sung mãn, Ba Ngôi đã dựng nên con người giống hình ảnh mình và muốn đưa con người đi vào hiệp thông với Thiên Chúa.

"Đến với Chúa Cha, nhờ Chúa Con và trong Chúa Thánh Thần": đó là hành trình thiêng liêng của mọi Kitô hữu.

Chúng ta cần ý thức về sự hiện diện của Ba Ngôi ở trong ta. "Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy và Chúng Ta sẽ đến và cư ngụ nơi người ấy" (Ga 14,23). "Cha sẽ ban cho các anh một Đấng Phù Trợ khác để Ngài ở với các anh luôn mãi" (Ga 14,16).

Chúng ta cần có tương quan riêng với từng Ngôi!

Chúa Cha, Đấng hằng làm việc để duy trì vũ trụ, con người.

Chúa Con, Đấng cứu chuộc nhân loại bằng hy sinh mạng sống.

Chúa Thánh Thần, Đấng thánh hoá và dẫn dắt Giáo Hội.

Sống mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi là sống hiệp thông và chia sẻ, là ở lại trong Tình Yêu vì "ai ở trong Tình Yêu thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy" (1Ga 4,16).

Mỗi ngày chúng ta làm dấu nhiều lần trên thân xác: "Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần". Ước gì chúng ta cũng biết in dấu Chúa Ba Ngôi trên cuộc đời ta, trên thế giới chúng ta đang sống.

Chúng ta đã được chịu Phép Rửa nhân danh Chúa Ba Ngôi, nhưng làm Phép Rửa cho muôn dân vẫn còn là ước mơ Đức Giêsu chờ ta thực hiện.

Gợi Ý Chia Sẻ

Khi cầu nguyện, Đức Giêsu gọi Thiên Chúa là Abba, Cha ơi! Có khi nào trong đời, bạn thấy Thiên Chúa thật là người Cha nhân từ không? Có khi nào bạn gặp khủng hoảng đến nỗi mất niềm tin rằng Cha yêu mình không?

Một thi sĩ Pháp – Jacques Prévert – đã viết hai câu thơ ngắn:

"Lạy Cha chúng con ở trên trời,

xin Cha cứ ở yên trên ấy!"

Theo bạn, Thiên Chúa có phải là kẻ làm phiền con người không?

Cầu Nguyện

Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận, xin dạy con biết phục vụ âm thầm.

Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt, xin dạy con biết yêu thương tự hiến.

Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ, xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.

Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị, xin dạy con biết coi mọi người như anh em.

Lạy Chúa Ba Ngôi, Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng, xin cho các Kitô hữu chúng con trở thành tình yêu cho trái tim khô cằn của thế giới. Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài, biết sống nhờ và sống cho tha nhân, biết quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh.

Lạy Ba Ngôi chí thánh, xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa ở sâu thẳm lòng chúng con, và trong lòng từng con người bé nhỏ.

MẦU NHIỆM TÌNH YÊU

Mầu nhiệm tình yêu

Mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi chính là mầu nhiệm tình yêu thương.

Từ đời đời, Chúa Cha yêu Chúa Con. Tình yêu ấy lớn lao đến nỗi Chúa Cha đã sinh ra Chúa Con giống hệt như mình. Con là hình ảnh hoàn hảo, nguyên tuyền của Cha. Con là chính Cha, nên Đức Giêsu nói: “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga 14,9). Cha có gì thì ban tất cả cho Con. Nên sau này Đức Giêsu đã nói: “Tất cả những gì của Cha đều là của Con” (Ga 16,15). Tình Cha yêu Con thật lớn lao, kỳ diệu. Tình Con đáp lại tình Cha cũng nồng nàn tha thiết không kém. Những gì Con nhận được do tình yêu của Cha thì Con dâng lại cho Cha tất cả. Đức Giêsu vì yêu mến Chúa Cha, nên đã vui lòng xuống thế làm người để cứu chuộc nhân loại. Trọn cuộc đời, Người luôn tìm thánh ý Chúa Cha để thi hành. Người luôn tâm niệm: “Lương thực của Thầy là làm theo ý Đấng sai Thầy” (Ga 4,34). Người từ bỏ hết ý riêng mình để chỉ làm theo ý Chúa Cha. Người nên một với Đức Chúa Cha trong tâm tình, trong tư tưởng, trong hành động. “Cha ở trong Con và Con ở trong Cha” (Ga 14,10). Trong giờ hấp hối, dù sợ hãi cái chết đến độ mồ hôi máu tuôn ra, nhưng Đức Giêsu vẫn luôn vâng theo ý Chúa Cha: “Lạy Cha, nếu có thể được, thì xin cho Con khỏi uống chén này. Xin đừng theo ý Con, nhưng theo ý Cha mà thôi” (Mt 26,39). Thánh Phaolô đã tóm tắt về cuộc đời Người: “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa, mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự” (Phil 2,6-8). Tất cả thái độ vâng phục nói lên sự dâng hiến trọn vẹn cho Chúa Cha. Tình yêu nối kết Chúa Cha và Chúa Con là Chúa Thánh Thần.

Ba Ngôi là lò lửa tình yêu lúc nào cũng ngùn ngụt cháy. Ba Ngôi là nguồn mạch tình yêu không bao giờ vơi cạn. Cuộc trao đổi cho đi và nhận lãnh làm cho tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa ngày càng sung mãn dồi dào. Tất cả mọi tình yêu đều bắt nguồn từ Chúa Ba Ngôi. Tất cả mọi tình yêu muốn trung thực và bền vững đều phải học theo khuôn mẫu tình yêu Chúa Ba Ngôi. Hạnh phúc là ta được tham dự vào bầu khí yêu đương của Chúa Ba Ngôi. Hạnh phúc sẽ đến khi mọi người biết yêu thương nhau trong tình yêu của Chúa Ba Ngôi.

Hôm nay, khi truyền cho ta đi rửa tội cho mọi người nhân danh Chúa Ba Ngôi, Đức Giêsu muốn ta đem tình yêu rửa sạch những oán ghét hận thù đang tàn phá thế giới. Người mong ta đem ngọn lửa tình yêu thắp sáng những gọc tối t8am chiến tranh, chia rẽ. Người mong ta đem mưa tình yêu tưới gội những vùng đất khô cằn vì thiếu vắng tình thương tha thứ. Người muốn cho tình yêu lên ngôi ngự trị trong hết mọi tâm hồn.

Phần ta, những môn đệ của Chúa, mỗi khi ta làm dấu Thánh giá nhân danh Chúa Ba Ngôi, ta hãy xin Ba Ngôi Thiên Chúa in tình yêu thánh thiện của Người vào tâm hồn ta. Xin cho ta được tham dự vào tình yêu vô cùng sung mãn của Người. Xin cho ta trở nên một đốm lửa trong lò lửa yêu thương của Người. Được cháy trong lò lửa tình yêu Chúa Ba Ngôi, ta sẽ trở nên giống như Người, luôn biết cho đi, luôn biết dâng hiến, luôn mưu tìm hạnh phúc cho tha nhân.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

1- Khi cầu nguyện, Đức Giêsu gọi Thiên Chúa là Cha. Bạn có cảm thấy Thiên Chúa là người Cha yêu thương và gần gũi không?

2- Bạn có mong muốn được tham dự vào luồng tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa không?

3- Thiên Chúa dựng nên bạn giống hình ảnh Người. Bạn đã thực sự là hình ảnh tình yêu thương của Chúa đối với những người chung quanh chưa?

4- Sau khi đã hiểu rõ mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi, bạn sẽ có thái độ nào đối với Chúa và đối với anh em?

ĐTGM Ngô Quang Kiệt

Chúa Ba Ngôi

Chúa Ba Ngôi

Mầu nhiệm đức tin mà chúng ta mừng kính ngày hôm nay, đó là chỉ có một Thiên Chúa duy nhất, nhưng Ngài có Ba Ngôi. Chúa Cha là Thiên Chúa, Chúa Con là Thiên Chúa, Chúa Thánh Thần cũng là Thiên Chúa. Nhưng vì cùng chung một bản tính, nên chỉ làm nên một Thiên Chúa. Không một trí khôn nào có thể hiểu thấu. Vì vậy chúng ta hãy khiêm nhường mà thưa lên: Lạy Chúa, chúng con tin và xin giúp đỡ đức tin nhỏ bé của chúng con.

Thế nhưng, tại sao chúng ta lại mừng kính vào ngày Chúa nhật hôm nay. Ngày lễ này chính là ngày lễ kết thúc cho những mầu nhiệm mà chúng ta đã mừng kính, từ đầu niên lịch phụng vụ cho đến bây giờ. Ba Ngôi cộng tác với nhau trong công trình cứu độ. Chúa Cha đã sai Con Một Ngài xuống thế như lời thánh Gioan đã viết: Chúa Cha yêu thương chúng ta đến nỗi đã trao ban chính Con Một của Ngài. Ngài đã kêu mời chúng ta bước vào đời sống đức tin. Chúa Con, Đấng cứu độ đã làm người, đã chịu chết vì chúng ta, để nhờ đó chúng ta được cứu chuộc và trở nên con cái Thiên Chúa.

Còn Chúa Thánh Thần, sau khi Chúa Giêsu về trời, Ngài chính là Đấng thủ lãnh, Đấng hướng dẫn, Đấng an ủi của chúng ta. Vì những lợi ích cao cả ấy, chúng ta hãy cảm tạ Thiên Chúa. Thực vậy, lễ Chúa Ba Ngôi phải là một lời kinh tạ ơn vang lên trong Giáo Hội. Nó bao gồm biến cố Giáng Sinh, Hiển Linh, Phục Sinh, Lên Trời và Hiện Xuống. Sở dĩ Giáo Hội đặt ngày lễ hôm nay vào Chúa nhật đầu tiên sau lễ Hiện Xuống là vì Giáo Hội muốn nhắc cho chúng ta nhớ rằng mỗi ngày Chúa nhật phải là một ngày lễ kính Chúa Ba Ngôi. Mỗi ngày Chúa nhật phải là một ngày thánh hiến cho Chúa Ba Ngôi. Mỗi ngày Chúa nhật phải là một ngày dành riêng để chúng ta cảm tạ Chúa Ba Ngôi. Chúa Cha đã tạo dựng và kêu mời chúng ta. Chúa Con đã Phục sinh và cứu chuộc chúng ta. Chúa Thánh Thần đã thánh hóa và biến chúng ta trở nên đền thờ cho Ngài. Hơn nữa, chính Ngài hiện diện vào ngày thứ nhất mà khai sinh ra Giáo Hội. Vì thế ngày Chúa nhật phải là một ngày dành riêng để tôn kính Chúa Ba Ngôi.

Hơn thế nữa, nếu chúng ta suy nghĩ, chúng ta sẽ thấy cuộc đời của chúng ta đã thấm nhuần biết bao ơn trọng đại của Chúa Ba Ngôi. Các bí tích mà chúng ta đã lãnh nhận đều được cử hành nhân danh Chúa Ba Ngôi. Với Bí tích Rửa Tội, chúng ta nghe thấy lời đọc: Ta rửa con, nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. Với Bí tích Giải tội, chúng ta nghe thấy lời đọc: Vậy Cha tha tội cho con nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.

Đời sống người Kitô hữu được bắt đầu và hoàn tất trong Chúa Ba Ngôi. Mỗi khi khởi sự hay kết thúc một công việc nào đó, chúng ta thường làm dấu và đọc: Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.

Phần nhiều các kinh Giáo Hội đọc, đều được dâng lên cho Chúa Ba Ngôi. Chẳng hạn kinh Sáng danh. Đây cũng là một lời kinh thường đọc Giáo Hội sử dụng nhiều hơn cả. Mỗi một giờ kinh đều được bắt đầu bằng kinh Sáng danh, mỗi một thánh vịnh đều được kết thúc bằng kinh Sáng Danh. Kinh Sáng Danh chính là tiếng chuông vang lên đều đều nơi nhà Chúa.

Rồi kinh: Vinh danh Thiên Chúa trên trời, kinh Tạ ơn, đều là những lời kinh dâng tiến Chúa Ba Ngôi. Và còn nhiều lời kinh khác nữa, chẳng hạn kinh Tin kính và những lời đọc trong thánh lễ….

Xem đó, chúng ta thấy từ sinh hoạt cá nhân đến sinh hoạt Giáo Hội, tất cả đều tuôn chảy tới Chúa Ba ngôi, ước gì cuộc đời chúng ta cũng sẽ được diễn ra trong tình thương yêu của Chúa Ba Ngôi, để tất cả chúng ta xứng đáng là con của Chúa Cha, là em của Chúa Giêsu và là chiến sĩ của Chúa Thánh Thần.

Sưu tầm

Lịch sử ngắn gọn lòng sùng kính Trái Tim Đức Mẹ

Lịch sử ngắn gọn lòng sùng kính Trái Tim Đức Mẹ

Để hiểu rõ hơn bản chất, việc thực hành và nền tu đức lòng sùng kính Mẹ Maria, việc tìm hiểu lịch sử lòng sùng mộ, cả khi ngắn gọn, là điều cần thiết.

Trước hết là lòng sùng mộ theo Thánh Kinh. Trong Thánh Kinh rõ ràng là từ “trái tim” – “cor” trong tiếng Latinh; “leb, lebab” trong tiếng Do thái, “kardia” trong tiếng Hy lạp – là nền tảng của tất cả tương quan tôn giáo-luân lý của con người với Thiên Chúa. Trái tim là trung tâm của toàn cuộc sống tâm lý, luân lý và tôn giáo. Nó là nơi các thái độ tốt hay xấu của con người thành hình. Nó là trung tâm cuộc sống luân lý, như là nguyên lý và nguồn gốc của tinh thần trách nhiệm, hiểu như là lương tâm. Trái tim cũng là trung tâm của cuộc sống hiểu biết, và như thế diễn tả nội tâm con người và sự thân tình sâu thẳm. Do đó nền nhân chủng học kinh thánh cựu ước coi trái tim như trung tâm của tất cả cuộc sống tinh thần của con người. Trái tim là nguyên lý sự sống, là ký ức, là tư tưởng, là ý chí, là tính nội tại của con người. Áp dụng cho Mẹ Maria trong kiểu nói “trái tim của Đức Maria” từ “tim” chiếm hữu được một năng động mạnh mẽ có khả năng phát triển các năng lực tinh thần khác, Các văn  bản cứu thế chúc tụng (Tv 44), các văn bản đề cập đến “con tim mới“ (Ed 36,24-28) và nhiều văn bản khác của Thánh Kinh Cựu Ước coi trái tim như là nơi con người gặp gỡ Thiên Chúa.

 Nổi tiếng nhất là văn bản của ngôn sứ Edêkiel chương 36, trong đó Thiên Chúa hứa quy tụ dân Israel từ khắp nơi về, thanh tẩy dân Israel khỏi mọi tà thần và ban cho họ một con tim mới. Văn bản viết: “Ta sẽ ban tặng các ngươi một qủa tim mới, sẽ đặt thần khí mới vào lòng các ngươi. Ta sẽ bỏ đi qủa tim bằng đá khỏi thân mình các ngươi và sẽ ban tặng các ngươi một qủa tim bằng thịt” (Ed 36,26).

Trong Thánh Kinh Tân Ước từ “trái tim” duy trì giá trị từ vựng của Thánh Kinh Cựu Ước. Chúa Giêsu mời gọi mọi người hãy học nơi Người vì Người hiền dịu và khiêm nhường trong tim (Mt 11,29). Tranh luận về truyền thống liên quan tới luật thanh sạch và ô uế, Chúa Giêsu khẳng định rằng những gì ở ngoài đi vào trong con người không khiến cho họ ra ô uế. Ăn mà không rửa tay không khiến cho con người ra ô uế. Chính những cái từ miệng phát xuất ra, là phát xuất từ trái tim con người, những thứ đó làm cho con người ra ô uế. Vì từ con tim phát xuất ra những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm chứng gian và vu khống. Đó mới là những cái làm cho con người ra ô uế (Mt 11,18-20). Trả lời câu hỏi điều răn nào quan trọng nhất, Chúa Giêsu nói: “Ngươi phải yêu mến Chúa là Thiên Chúa của ngươi hết con tim, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi”. Đó là điều răn quan trọng nhất (Mt 22,37). Chương 6 Phúc Âm thánh Luca ghi lại giáo huấn của Chúa Giêsu xem qủa thì biết cây “Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng lòng tốt của mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì tim có đầy, miệng mới nói ra” (Lc 6,45) (Lc 9,47; 24,25; Ga 12,40; 16,22). Tả cảnh kitô hữu thời Giáo Hội khai sinh hiệp nhất yêu thương nhau sách Công Vụ viết trong chương 4 câu 32: “Các tín hữu thời bấy  giờ đông đảo, mà chỉ có một lòng một ý. Không một ai coi bất cứ cái gì mình có là của riêng, nhưng đối với họ, mọi sự đều là của chung”. Kể lại lời Phó tế Stephanô tố cáo giới lãnh đạo Do thái, chương 7 sách Công Vụ viết: “Hỡi những người cứng đầu cứng cổ, tim và tai không cắt bì, các ông luôn luôn chống lại Thánh Thần. Cha ông các ngươi thế nào thì các ngươi cũng vậy” (Cv 7, 51). Trong thư gửi tín hữu Roma thánh Phaolô khẳng định với tín hữu rằng nhờ đức tin họ trở nên công chính và không thất vọng “Vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào con tim chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta” (Rm 5,5). Trong chương 3 thư thứ II gửi tín hữu Côrintô thánh nhân nói ngài và các cộng sự viên không cần thư giới thiệu, vì tín hữu chính là thư giới thiệu của ngài. Thư ấy được viết trong tim ngài, mọi người đều biết và đã đọc. Tín hữu là bức thư Đức Kitô giao cho thánh nhân và các cộng sự viên chăm sóc, được viết trên thịt tức là trái tim con người (2 Cr 3,2-3) (Ep 3,17; 4,18; Cl 3,15-16; Dt 8,10, 10,16).

Lòng sùng kính trái tim Đức Maria được ưu tiên đặc biệt vì dựa trên ba văn bản chìa khóa của Thánh Kinh Tân Ước, là nền tảng của tất cả truyền thống sau này. Cả ba văn bản nằm trong trình thuật cuộc đời thơ ấu của Chúa Giêsu. Trước hết là biến cố Giáng Sinh. Phúc Âm thánh Luca viết trong chương 2 câu 18-19: “Nghe các mục đồng thuật chuyện ai cũng ngạc nhiên. Về phần mình Đức Maria gìn giữ mọi điều này và suy đi nghĩ lại trong tim” (kardía).  Thuật lại biến cố dâng Chúa Hài Nhi trong Đền Thờ Giêrusalem thánh sử Luca ghi lại lời tiên tri của cụ già Simeon: “Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu con tim bà” (kardía) (Lc 2,35). Trong biến cố Chúa Giêsu lên 12 tuổi cùng cha mẹ lên Giêsuralem mừng lễ Vượt Qua, ở lại trong Đền Thờ và đối đáp với các bậc thầy Do thái, sau khi tìm thấy Người Mẹ Maria trách: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!”. Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con làm gì? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà Cha con sao?”. Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nagiarét và hằng vâng phục các ngài. Còn riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong hồn” (psiché) (Lc 2, 48-52).

Hai văn bản đầu tiên đã được giải thích nhiều cách khác nhau, nhất là trong chìa khóa lịch sử, khải huyền và khôn ngoan. Nhiều nhà chú giải cho rằng thánh sử Luca, hay tác giả mà thánh sử tùy thuộc, đã muốn ám chỉ một cách tế nhị rằng nguồn gốc các tin tức của thánh nhân là chính Đức Trinh Nữ Maria. Nhiều nhà chú giải tân tiến khác thì nghĩ rằng hai văn bản Lc 2,19 và Lc 2, 51 diễn tả một hình thái văn chương riêng của loại văn chương khải huyền , được soạn giả dùng để lôi kéo sự chú ý của độc giả trên tầm quan trọng của điều được kể. Cũng giống như trong sách Daniel. Daniel sau thị kiến về “Con người” nói rằng: “Tôi, Daniel, tôi rất bối rối trong tư tưởng, mầu mặt tôi thay đổi và tôi giữ gìn tất cả những điều ấy trong tim” (Dn 7,28).

Chắc chắn đây là một hình thái văn chương thuộc loại khải huyền, được dùng để  ám chỉ không phải nguồn gốc lịch sử, mà tác giả tùy thuộc, cho bằng sự kiện Đức Maria được đặt ở trung tâm của suy tư kitô về các mầu nhiệm cuộc đời thơ ấu của Chúa Giêsu. Điều này rất quan trọng đối với nền tu đức sùng mộ Khiết Tâm Đức Mẹ, bởi vì trái tim Đức Mẹ, theo các nguồn tin mừng, được coi như là chiếc nôi của toàn suy niệm kitô về các mầu nhiệm của Chúa Kitô. Và điều này ban cho lòng sùng kính Trái tim Đức Mẹ một nền tảng tài liệu viết không thể so sánh được. Tuy nhiên, cũng cần chú ý tới truyền thống truyền khẩu rất quan trọng và thường khá trung thực nơi các dân tộc vùng Trung Đông, trong đó có dân Do thái. Chắc chắn Đức Mẹ đã kể lại nhiều điều về thời thơ ấu của Chúa Giêsu, trong đó có các biến cố được các Phúc Âm nhắc tới trên đây.

Ngoài ra cũng không nên lơ là với viễn tượng khôn ngoan được học giả A. Serra nêu bật. Theo học giả Serra “suy niệm trong tim” là đặc tính của người khôn ngoan, giữ gìn trong ký ức các sự kiện để thời sự hóa nội dung của chúng. Cũng thật là hay, khi ghi nhận rằng từ “suy gẫm” (sunbálllein) nhắc lại sinh hoạt biểu tượng, qua đó người ta đặt các thực tại cổ xưa với các thực tại mới để hiểu rõ chúng hơn.

Văn bản thứ hai tả lại cảnh dâng Chúa Hài Nhi trong Đền Thờ Giêrusalem cũng rất hay trên bình diện thánh mẫu học, bởi vì trong văn bản này việc kết hiệp nội tại của Đức Maria với toàn công trình cứu độ của Con mẹ lộ hiện một cách sâu xa bất ngờ. Tất cả những gì được thành toàn trong thân thể khổ đau của Con thì cũng thành toàn trong tâm hồn và trong con tim của Mẹ Người.

Đó là lý do giải thích tại sao hai yếu tố nòng cốt này giúp hiểu kiểu nói “trái tim Đức Maria” bắt đầu từ Thánh Kinh.Mother of tears in syracuse - 1

Linh Tiến Khải