Đức Giáo hoàng trả lời thư cho cậu bé mời ngài dự lễ Rước lễ lần đầu

Đức Giáo hoàng trả lời thư cho cậu bé mời ngài dự lễ Rước lễ lần đầu

Chirignago – Cậu bé Luigi 8 tuổi sống với gia đình ở Spinea, tỉnh Venezia. Nhưng từ khi còn nhỏ, Luigi đã cùng với gia đình tham dự Thánh lễ ở giáo xứ Chirignago. Ngày 29/01 vừa qua, Luigi đã xưng tội lần đầu để chuẩn bị Rước lễ lần đầu vào cuối tháng 4. Luigi đã viết thư mời Đức Giáo hoàng đến tham dự lễ Rươc lễ lần đầu.

Luigi đã kể cho Đức Giáo hoàng về các mơ ước, đức tin và sự trợ giúp của bà Nicoletta, mẹ của em và ông Francesco, cha của Luigi, cũng như người anh Gianmarco, 16 tuổi. Luigi cũng kể cho ngài nghe về căn bệnh hiếm khiến em thường xuyên phải ở trong bệnh viện. Trong thư Luigi cũng viết: “Nếu ngày 15/04 Đức Giáo hoàng không bận việc gì, con mời cha đến dự lễ Rước lễ lần đầu của con. Con cũng muốn trở thành Giáo hoàng như cha, ai biết được con sẽ (trở nên Giáo hoàng).”

Luigi mơ ước rằng Đức Giáo hoàng sẽ đọc và trả lời cho em. Mẹ em cho biết em “thật sự say mê Đức Giáo hoàng Phanxicô.” Cả tháng trời, mỗi ngày khi đi học về, Luigi đều hỏi mẹ xem có thư trả lời của Đức Giáo hoàng không. Cuối cùng, vào thứ 4 ngày 07/03, một lá thư được gửi đến từ Vatican. Lá thư được Đức ông Paolo Borgia, “thứ trưởng nội vụ” của Vatican, ký với nội dung như sau:

“Luigi yêu quý,

Đức Giáo hoàng Phanxicô đã đọc kỹ lá thư mà trong đó con đã ký gửi cho ngài sự dũng cảm giúp con chịu đựng tình trạng sức khỏe đau bệnh và niềm vui con có trong khi chuẩn bị Rước lễ lần đầu và xin ngài chúc lành. Biết ơn vì những tình cảm đã thúc đẩy con viết cho ngài, Đức Thánh Cha chuyển đến con sự âu yếm trìu mến dịu dàng, ôm con với tình thương và bảo đảm nhớ đến con trước Bàn thờ Chúa.

Đồng thời, Đức Thánh cha khuyến khích con luôn khao khát hơn nữa Chúa Giêsu, người bạn trung thành không bao giờ bỏ con, để khi con nắm chặt tay Ngài, Ngài đồng hành với con trên con đường can đảm. Trong khi phó dâng mọi ý nguyện dưới áo choàng ân sủng của Mẹ Maria, Đức Giáo hoàng Phanxicô xin con luôn cầu nguyện cho ngài và liên kết với cha mẹ và anh Gianmarco yêu dấu của con, ngài chúc lành cho con với cả tấm lòng và kèm theo cử chỉ này là món quà được chúc lành đặc biệt.

Cả cha cũng chào con cách thân thiện và chúc con mọi phúc lành của Chúa.”

Trong phong bì, ngoài lá thư còn có một tấm hình của Đức Giáo hoàng và một cây thánh giá bằng gỗ nhỏ.

Mẹ của Luigi đã thốt lên “Thật là cảm động!” Bà đã đi kể lại cho giáo lý viên dạy cho Luigi. Còn Luigi thì mang lá thư đến cho cha xứ Roberto Trevisiol. Chính cha xứ cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy lá thư trả lời của Đức Giáo hoàng và nhận xét “đó là một cử chỉ quan tâm tình cảm của Đức Giáo hoàng, qua những cộng sự thân tín của ngài.” (La Nuova di Venezia e Mestre 14/03/2017)

Hồng Thủy

 

ĐHY Gracias: Công giáo 100% ở bên các Kitô hữu giai cấp cùng đinh 100%

ĐHY Gracias: Công giáo 100% ở bên các Kitô hữu giai cấp cùng đinh 100%

Mumbai, Ấn độ – Hôm 18/03, tại Mumbai đã diễn ra đại hội quốc gia các Kitô hữu giai cấp cùng đinh. Có 45 chuyên viên thuộc các hệ phái Kitô khác nhau tham dự.

P. Z. Devasagaya Raj, tổng thư ký của Ủy ban “Scheduled Castes – Backward Classes” cho biết đây là cuộc gặp gỡ đại kết. Sự tham dự của Đức Hồng y Oswald Gracias cho thấy sự khuyến khích của ngài trong việc cổ võ một nền văn hóa thương xót đối với tất cả các Kitô hữu giai cấp cùng đinh ở Ấn độ.

Trong bài thuyết trình, Đức Hồng y Oswald Gracias, Tổng Giám mục Mumbai khẳng định sự hỗ trợ của các vị lãnh đạo Giáo hội trong mong muốn giải quyết các vấn đề của các Kitô hữu giai cấp cùng đinh, là tầng lớp chiếm đa số trong Công giáo (12 triệu trên tổng số 19 triệu). Đức Hồng y bênh vực phẩm giá của mỗi cá nhân như là con người: “Thiên Chúa dựng nên chúng ta bình đẳng với nhau. Sự phân cách chia rẽ con người là kết quả của sự ích kỷ của họ. Họ đã biện minh cho sự bất công bằng cách bóp méo giáo huấn Kitô giáo. Thiên Chúa ban ân sủng cho tất cả mọi người, giai cấp cùng đinh hay không cùng đinh. Ngài cho mưa rơi xuống trên người cùng đinh cũng như không cùng đinh. Thiên Chúa không phân biệt đối xử.”

Theo Đức Hồng y, mùa Chay là thời gian thống hối, trong đó chúng ta biến đổi con tim chúng ta, để thực hành tình yêu của Chúa và có lòng thương xót. Ngài nói rằng đức tin được diễn tả trong những công việc cụ thể hàng ngày, thể hiện qua sự giúp đỡ cho những người gần gũi thể lý và tinh thần: nuôi dưỡng, thăm viếng, an ủi và giáo dục. (Asia News 20/03/2017)

Hồng Thủy

Thánh Giuse giúp chúng ta có khả năng ước mơ những gì cao đẹp

Thánh Giuse giúp chúng ta có khả năng ước mơ những gì cao đẹp

Thánh Giuse giúp cho người trẻ có khả năng mơ ước, và dám chấp nhận những khó khăn thách đố gặp phải trong những ước mơ ấy. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Đón nhận lời hứa trong thầm lặng và can đảm

Thánh Giuse vâng lời sứ thần hiện ra trong giấc mơ. Thánh nhân trỗi dậy, đón nhận Maria về nhà mình, vì Mẹ đã chịu thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse là người thầm lặng và vâng phục. Thánh nhân đã mang lấy trọng trách về lời hứa Thiên Chúa dành cho dân.

Người đàn ông này, con người có tên Giuse ấy, con người mơ mộng ấy, đã có thể chấp nhận trách nhiệm ấy, có thể đón nhận kế hoạch lớn lao. Con người ấy có rất nhiều điều để nói với chúng ta trong thời đại này, một thời đại với cảm giác mãnh liệt về sự mồ côi. Thánh nhân đã nhận lấy lời hứa của Thiên Chúa, đã đón lấy lời lứa ấy trong thinh lặng và can đảm, và rồi đưa lời hứa đến chỗ hoàn thành như Thiên Chúa muốn.

Đấng bảo trợ những ai yếu đuối

Thánh Giuse là người có thể nói cho chúng ta nhiều điều bằng một thứ ngôn ngữ không lời. Ngài là con người ẩn dật, thầm lặng. Ngài cho thấy thẩm quyền được thể hiện mạnh nhất ngay khi dường như không thấy. Những gì Thiên Chúa trao phó cho tâm hồn của thánh nhân, dường như là “những thứ rất yếu đuối”. Đó là những lời hứa và lời hứa ấy tỏ ra rất yếu ớt. Sau đó, một trẻ thơ chào đời, cuộc trốn chạy sang Aicập, đó là những hoàn cảnh khó khăn và yếu đuối. Thế mà thánh nhân đã mang lấy tất cả trong trái tim mình, và ra sức thực hiện những gì yếu hèn ấy với tất cả sự hiền từ nhân hậu, sự hiền từ ẵm lấy một trẻ thơ.

Con người Giuse ấy, người đàn ông ấy không nói nhưng đã vâng phục. Ngài là con người của sự hiền lành, người có khả năng thực hiện lời hứa, có khả năng làm cho lời hứa thành khả tín thành chắc chắn và đảm bảo cho việc hoàn thành lời hứa ấy. Thánh nhân trở thành người bảo vệ cho sự vững bền của Nước Thiên Chúa. Thánh nhân trở thành cha nuôi của Con Một Thiên Chúa. Tôi thích nghĩ về thánh Giuse là Đấng bảo trợ những ai yếu hèn, và ngay cả Ngài bào chữa cho những yếu đuối của chúng ta. Để rồi chúng ta có thể ra khỏi những yếu đuối và tội lỗi, mà làm nảy sinh biết bao điều tốt đẹp.

Hãy có khả năng mơ ước

Thánh Giuse là Đấng gìn giữ những ai yếu đuối, để họ có thể trở nên vững mạnh trong đức tin. Nhiệm vụ này Ngài đã nhận được ngay từ trong giấc mơ. Ngài là người có khả năng mơ ước. Ngài là người bảo vệ giấc mơ của Thiên Chúa. Ước mơ của Thiên Chúa là cứu độ tất cả chúng ta, là cứu chuộc chúng ta. Thánh nhân ôm lấy ước mơ của Thiên Chúa vào cuộc đời mình. Người thợ mộc vĩ đại này! Ngài là người lặng thầm, luôn làm việc, luôn giữ gìn bảo bọc, mang lấy những gì là yếu đuối và Ngài là con người có khả năng mơ ước.

Hôm nay, cha mời gọi tất cả chúng ta hãy có khả năng mơ ước, bởi vì khi chúng ta mơ ước những gì cao đẹp, những gì tốt lành, chúng ta sẽ tiến gần hơn đến ước mơ của Thiên Chúa, tiến gần hơn đến những gì Thiên Chúa mơ ước nơi mỗi người chúng ta. Các bạn trẻ hãy có khả năng mơ ước, hãy có khả năng mang lấy những khó khăn thách đố gặp phải trong những ước mơ ấy. Nguyện xin cho tất cả chúng ta lòng tin ngày thêm lớn mạnh trong sự âm thầm bé nhỏ.

Tứ Quyết SJ

Thờ ơ với người nghèo thì rơi vào đường tội lỗi

Thờ ơ với người nghèo thì rơi vào đường tội lỗi

Chúng ta hãy cẩn thận, đừng để mình bị rơi vào đường tội lỗi, dẫn đến kết cục như ông phú hộ. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Ai sống trong giàu có mà không nhìn thấy người nghèo khó, thì đang rơi vào đường tội lỗi

Khi một người chỉ sống trong môi trường khép kín của mình, chỉ hít thở trong không gian của riêng mình, trong tài sản của riêng mình, trong sự hài lòng đầy hư ảo của hư danh, để rồi cảm thấy an toàn và chỉ tin vào chính bản thân, thì khi đó người ấy đánh mất phương hướng, đánh mất định hướng, mất la bàn và không biết xác định các ranh giới. Đó là những gì đã xảy ra với ông nhà giàu trong bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay. Ông chỉ biết sống cho riêng mình. Ông không thèm quan tâm và không biết đến người nghèo Lazaro trước cửa nhà ông.

Ông ta biết người nghèo đó là ai. Ông ta biết. Bởi vì sau đó, khi chịu cực hình trong hỏa ngục, ông kêu xin với Tổ phụ Abraham rằng: “Xin sai anh Lazaro…”. Thế đó, ông phú hộ biết có người nghèo trước cửa nhà mình, ông cũng biết rõ tên của người ấy là Lazaro, nhưng ông không quan tâm. Ông ta có phải là kẻ tội lỗi không? Có. Nhưng một tội nhân có thể hoán cải, có thể nài xin ơn tha thứ và Chúa sẽ thứ tha. Thế nhưng tâm hồn ông ta khép kín và dẫn ông tới chỗ chết mà không thể quay đầu. Vấn đề ở chỗ: ông ta biết những đau khổ của người nghèo, nhưng ông lại cứ sống trong cái hạnh phúc của ông và không cần quan tâm. Vấn đề là ông không nhận thấy mình là kẻ tội lỗi, ông không thấy mình cần hoán cải.

Chúng ta cảm thấy gì trong tâm hồn, khi nhìn những người vô gia cư trên đường phố?

Bạn sẽ cảm thấy gì trong lòng khi đi trên đường phố và thấy những người vô gia cư, thấy những đứa trẻ ăn xin… Có thể bạn nói: nhưng có những kẻ ăn cắp. Và rồi bạn tiếp tục bước đi, và bạn làm như thế? Những người không nhà cửa, người nghèo, người bị bỏ rơi, ngay cả có những người ăn mặc lịch sự nhưng họ không nhà cửa, vì họ không có tiền thuê nhà, vì họ không có công ăn việc làm… Những con người ấy là ai đối với tôi?

Phải chăng những con người ấy cũng chỉ là một phần của cảnh quan thành phố, giống như một bức tượng, như trạm xe buýt, như bưu điện? Phải chăng điều ấy là bình thường? Hãy cẩn thận! Hãy cẩn thận khi tự nhủ lòng rằng: Có những điều như thế, nhưng mà cuộc sống là thế thôi… rồi tiếp tục ăn uống, mà không có một chút cảm thấy lỗi lầm, và rồi tiếp tục bước đi. Cung cách ấy, con đường ấy chẳng hề tốt lành.

Nếu tôi ăn năn trở lại, chứ không chỉ khép kín

Từ những gì tôi nghe, những gì tôi thấy trên các tin tức, ví như có quả bom rơi xuống một bệnh viện và nhiều trẻ em bị chết, nhiều người nghèo bị chết, có thể tôi dâng một lời cầu nguyện và rồi tôi tiếp tục sống như thể chẳng có gì xảy ra? Hãy ghi khắc trong tim chúng ta, câu chuyện đầy kịch tính của anh Lazaro.

Chúng ta hãy cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy đoái nhìn tâm hồn con, để con nhận thấy đường sai lỗi của con. Vì một tội nhân, nếu sám hối, thì sẽ trở lại; nhưng nếu là kẻ dửng dưng vô cảm thì là quá khó, vì khi ấy là tự đóng kín nơi bản thân. Lạy Chúa, này là trái tim con, xin cho con biết được đường đi và trên con đường ấy, con có thể vững bước.

Tứ Quyết SJ

Ơn gọi Kitô là sống yêu thương bác ái và tươi vui hy vọng

Ơn gọi Kitô là sống yêu thương bác ái và tươi vui hy vọng

** Ơn gọi của kitô hữu là sống yêu thương bác ái: yêu Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, và yêu tha nhân như chính mình (x. Mt 22,37-39). Gắn liền với ơn gọi yêu thương bác ái là sự tươi vui của niềm hy vọng kitô. Nhưng tình yêu thương rất dễ gặp nguy cơ trở thành giả hình, vì thế chúng ta phải xin Chúa luôn canh tân nơi chúng ta kinh nghiệm gặp gỡ lòng thương xót Chúa để có thể yêu thương chân thành và trao ban sự tươi vui của niềm hy vọng.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với mấy chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi gặp gỡ chung hàng tuần sáng thứ tư 15-3-2017.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã giải thích ý nghĩa lời thánh Phaolô nhắn nhủ tín hữu Roma trong chương 12 thư gửi cho họ: “Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành; thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình; nhiệt thành, không trễ nải; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa. Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện. Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà.” (Rm 12,9-13). ĐTC nói:

Chúng ta biết rõ rằng giới răn lớn mà Chúa Giêsu đã để lại cho chúng ta là giới răn yêu thương: yêu Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, và yêu tha nhân như chính chúng ta (x. Mt 22,37-39); nghĩa là  chúng ta được mời gọi yêu thương, bác ái: đó là ơn gọi cao quý nhất của chúng ta, ơn gọi tuyệt diệu của chúng ta; và gắn liền với nó là sự tươi vui của niềm hy vọng kitô. Ai yêu thương, thì có sự tươi vui của niềm hy vọng, thì gặp gỡ được tình yêu vĩ đại là Chúa.

Trong đoạn thư gửi tín hữu Roma chúng ta vừa mới nghe, tông đồ Phaolô cảnh cáo chúng ta: lòng bác ái của chúng ta có nguy cơ là giả hình, tình yêu thương của chúng ta có nguy cơ là giả hình. Vì thế chúng ta phải hỏi xem khi nào xảy ra sự giả hình này? Làm sao chúng ta có thể biết chắc là tình yêu của chúng ta chân thành, lòng bác ái của chúng ta chân thực? Là không giả bộ sống bác ái, hay tình yêu thương của chúng ta không phải là một phim tiểu thuyết: tình yêu chân thành, mạnh mẽ…

** Giả hình có thể len lỏi vào khắp nơi, cả trong kiểu yêu thương của chúng ta nữa; có biết bao tình yêu thương vụ lợi… Điều này xảy ra, khi tình yêu của chúng ta là một tình yêu vụ lợi, do các lợi lộc cá nhân thúc đẩy; khi các phục vụ bác ái, trong đó xem ra chúng ta quảng đại thi hành, được làm để chúng ta nổi bật lên hay được thoả mãn; “Tôi thật giỏi biết bao!” “Không, điều này là giả hình đó!”;  hay khi chúng nhắm các điều dễ nhận ra để phô trương trí thông minh hay các khả năng của chúng ta. Đàng sau tất cả những điều đó có một ý tưởng sai lầm, đánh lừa, có nghĩa là nếu chúng ta yêu thương, là bởi vì chúng ta tốt lành; làm như thể lòng bác ái là một sáng chế của con người, một sản phẩm của con tim chúng ta. Trái lại, lòng bác ái trước hết là một ơn thánh, một món qua; có thể yêu thương là một ơn của Thiên Chúa, và chúng ta phải xin ơn ấy. Và Ngài sẵn sàng ban nó cho chúng ta, nếu chúng ta xin. Tình bác ái là một ơn: nó không hệ tại chỗ làm sáng tỏ điều chúng ta là, nhưng là điều Chúa ban cho chúng ta và chúng ta tự do chấp nhận; và ta không thể diễn tả trong cuộc gặp gỡ với người khác, nếu trước tiên nó không nảy sinh từ cuộc gặp gỡ với gương mặt hiền dịu và thương xót của Chúa Giêsu.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói:

Thánh Phaolô mời gọi chúng ta thừa nhận mình là kẻ có tội, và cả kiểu yêu thương của chúng ta cũng bị in dấu bởi tội lỗi. Tuy nhiên, đồng thời ta cũng là người đem tới một lời loan báo mới, một lời loan báo mới của niềm hy vọng. Chúa mở ra trước chúng ta một con đường của sự giải thoát, một con đường của ơn cứu độ. Đó là cả chúng ta cũng có khả năng sống giới răn yêu thương lớn, và trở thành dụng cụ lòng bác ái của Thiên Chúa. Và điều này xảy ra, khi chúng ta để cho mình được Chúa Kitô phục sinh chữa lành và canh tân. Chúa phục sinh sống trong chúng ta, sống với chúng ta và có khả năng chữa lành con tim chúng ta; Ngài làm điều đó, nếu chúng ta xin Ngài. Chính Ngài cho phép chúng ta, dù bé nhỏ và nghèo nàn, được sống kinh nghiệm sự cảm thương của Thiên Chúa Cha và cử hành các việc kỳ diệu tình yêu thương của Ngài. Và khi đó chúng ta hiểu rằng tất cả những vì mình có thể sống và làm cho các anh em không là gì khác hơn là đáp trả  những gì Thiên Chúa đã và tiếp tục làm cho chúng ta.

** Còn hơn thế nữa chính Thiên Chúa, khi ngự trong con tim và trong cuộc sống chúng ta, tiếp tục gần gũi và phục vụ tất cả những người chúng ta gặp gỡ mỗi ngày trên đường đời, và bắt đầu từ những người rốt hết, từ những người cần được trợ giúp nhất và nơi họ Người được nhận diện ra trước tiên.

Như thế với các lời này Tông đồ Phaolô không muốn phiền trách chúng ta, nhưng đúng hơn là khích lệ chúng  ta và tái khơi lên trong chúng ta niềm hy vọng. Chúng ta tất cả đều đã sống kinh nghiệm đã không sống giới răn yêu thương tràn đầy như chúng ta muốn. Nhưng đây cũng lại là một ơn, bởi vì nó làm cho chúng ta hiểu rằng tự mình chúng ta không  có khả năng yêu thương thực sự: chúng ta cần Chúa liên lỉ canh tân ơn ấy trong con tim chúng ta, qua kinh nghiệm lòng thương xót vô biên của Ngài. Và khi đó chúng ta sẽ lại biết đánh giá các điều bé nhỏ, đơn sơ, tầm thường; chúng ta sẽ trở lại quý chuộng các điều nhỏ nhặt của mọi ngày và chúng ta sẽ có khả năng yêu thương người khác như Thiên Chúa yêu thương họ, bằng cách muốn thiện ích cho họ, nghĩa là muốn cho họ được thánh thiện, là bạn hũu của Thiên Chúa; và chúng ta sẽ hài lòng vì khả năng sống gần gũi ai nghèo khó, khiêm tốn, như Chúa Giêsu làm với từng người trong chúng ta khi chúng ta sống xa Ngài, cúi mình xuống chân các anh chị em khác như Ngài, là Người Samartino nhân hậu, làm với từng nguời trong chúng ta, với lòng cảm thương và sự tha thứ của Ngài.

Anh chị em thân mến, điều mà thánh Phaolô nhắc nhớ chúng ta đây – tôi xin dùng từ của ngài – là bí quyết để “tươi vui trong hy vọng” (Rm 12,12): tươi vui trong hy vọng. Sự tươi vui của niềm hy vọng, bởi vì chúng ta biết rằng trong mọi hoàn cảnh, cả trong hoàn cảnh đối nghịch nhất và cả qua chính các thất bại của chúng ta, tình yêu của Thiên Chúa không thuyên giảm. Và khi đó với con tim được viếng thăm bởi ơn thánh và lòng trung thành của Chúa chúng ta sống trong niềm hy vọng tươi vui trao đổi với các anh em khác, với sự ít ỏi chúng ta có, cái biết bao mà chíng ta nhận được từ Chúa mỗi ngày.

** ĐTC đã chào các đoàn hành hương nói tiếng Pháp, trong đó có Hiệp hội các lộ trình của nhân bản, do ĐC Jean Luc Brunin, GM Le Havre hướng dẫn. Ngài cầu chúc mọi người tràn đầy hy vọng trong lộ trình Mùa Chay. Vì tình yêu của Thiên Chúa lớn hơn các thất bại của chúng ta và cho chúng ta dịp canh tân con tim để phục vụ Chúa và phục vụ tha nhân. Chào các nhóm đến từ Anh quốc, Thuỵ Điển, Canada và Hoa Kỳ, ngài cầu chúc Mùa Chay là thời gian ơn thánh giúp họ và gia đình họ canh tân tinh thần.

Trong số các nhóm nói tiếng Đức ĐTC đặc biệt chào Hiệp hội thánh Cecilia của giáo phận Rottenburg Stuttgart do ĐC Johannes Kreider hướng dẫn. Ngài cầu chúc họ tràn đầy niềm vui hy vọng của Chúa và trao ban nó cho tha nhân.

Trong số các nhóm nói tiếng Bồ Đào Nha ĐTC chào tín hữu tỉnh Amadora và các thành viên hiệp hội thánh Antôn do ông thị trưởng hướng dẫn. Ngài xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn họ trong

mọi quyết định trong cuộc sống và trung thành với thánh ý Chúa. Chào các tín hữu Ba Lan ĐTC nói Mùa Chay là thời gian rộng mở con tim cho ơn thánh lòng thương xót Chúa, sống kinh nghiệm tình yêu của Ngài và đi đến với tha nhân để trợ giúp họ.

Trong số các nhóm nói tiếng Ý ĐTC chào các tham dự viên đại hội do phong trào Tổ Ấm tổ chức nhân kỷ niệm 50 thành lập phong trào. Ngài khích lệ họ tiến bước trên con đường làm chứng cho vẻ đẹp của các gia đình mới,  được hoà bình và tình yêu của Chúa Kitô hướng dẫn. Ngài cũng chào đoàn hành hương tổng giáo phận Napoli do ĐHY Crescencio Sepe hướng dẫn, các thành viên hiệp hội văn hoá kitô Italia Ucraina, giàn nhạc trẻ Laurena di Borrello, ca đoàn Liên hiệp nghệ sĩ công giáo Benevento.

ĐTC đã đặc biệt chào các nhân viên Sky Italia và cầu chúc họ mau chóng tìm ra giải pháp cho công việc làm. Vì công việc làm trao ban phẩm giá cho con người, và các giới hữu trách các dân tộc và chính quyền có nhiệm vụ làm mọi sự có thể để mỗi người có công ăn việc làm xứng đáng để họ có thể ngẩng cao đầu nhìn tha nhân với phẩm giá. Ai vì các thương thuyết không trong sáng, đóng các hãng xưởng và doanh nghiệp khiến cho mất công ăn việc làm là phạm một tội trọng.

Chào các bạn trẻ người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc nhở rằng Mùa Chay giúp chúng ta tới gần Thiên Chúa. Hãy ăn chay không phải nhịn đói, nhưng là nhịn các thói quen xấu, để chế ngự chính mình nhiều hơn. Ngài chúc các bệnh nhân dùng lời cầu nguyện như phương thế cảm thấy sự gần gũi của Thiên Chúa trong những khổ đau. ĐTC nhắn nhủ các đôi tân hôn thực thi các công tác bác ái để sống tình yêu hôn nhân như Chúa muốn.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành Toà Thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh  Tiến Khải

Đức Thánh Cha khích lệ các Hội Bác Ái Thánh Vinh Sơn Phaolô

Đức Thánh Cha khích lệ các Hội Bác Ái Thánh Vinh Sơn Phaolô

VATICAN. ĐTC khích lệ các thành viên các Hội Bác Ái thánh Vinh Sơn Phaolô tiếp tục theo đuổi lý tưởng phục vụ người nghèo.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong sứ điệp gửi các Hội bác ái thánh Vinh Sơn Phaolô nhân dịp kỷ niệm 400 năm thành lập hội này và Đại hội Liên hiệp quốc tế các Hội Bác Ái (AIC) mừng kỷ niệm được cử hành từ ngày 12 đến 15-3 hôm qua tại Châtillon-sur-Chalaronne bên Pháp về chủ đề ”400 năm với thánh Vinh Sơn, trên con đường tiến về tương lai trong căn nhà chung của chúng ta”.

Liên hiệp ACI này qui tụ 150 ngàn người thiện nguyện, phần lớn là phụ nữ, tại 53 quốc gia. Châtillon-sur-Chalaronne cách Paris 430 cây số về hướng đông nam. Thánh Vinh Sơn Phaolô thành lập các Hội bác ái tại Châtillon năm 1617.

Sau khi nhắc đến quá trình hoạt động của các hội này, ĐTC viết: ”Ngày nay, tôi cũng khuyến khích anh chị em đồng hành với con người toàn diện, đặc biệt chú ý đến tình trạng sống bấp bênh của nhiều phụ nữ và trẻ em. Đời sống đức tin, đời sống kết hiệp với Chúa Kitô giúp chúng ta nhận ra thực tại con người, phẩm giá khôn sánh của họ.. nhìn họ như một hữu thể được dựng nên theo hình ảnh giống Thiên Chúa, như người anh chị em, như tha nhân mà chúng ta có trách nhiệm đối với họ”.

ĐTC giải thích rằng để ”nhìn thấy” những người nghèo ấy, và trở nên gần gũi họ, nếu chỉ theo những ý tưởng lớn mà thôi thì vẫn chưa đủ, còn phải sống mầu nhiệm nhập thể nữa, mầu nhiệm này rất được thánh Vinh Sơn Phaolô quí mến, mầu nhiệm Thiên Chúa hạ mình, trở nên phàm nhân, sống giữa chúng ta và đã chết để nâng con người lên và cứu vớt họ.. Đó là thực tại mà chúng ta được mời gọi sống trong tư cách là Giáo Hội. Vì thế, không có sự thăng tiến nhân bản và không có sự giải phóng con người đích thực mà không có sự loan báo Tin Mừng, vì khía cạnh cao cả nhất của phẩm giá con người ở trong ơn gọi con người hiệp thông với Thiên Chúa”. (SD 15-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

 

Bốn năm giáo hoàng của Đức Phanxicô

Bốn năm giáo hoàng của Đức Phanxicô

Ngày 13 tháng 3 vừa qua là kỷ niệm 4 năm Đức Hồng Y Jorge Mario Bergoglio được bầu làm Giáo Hoàng lấy tên là Phanxicô. Nhân dịp này chương trình Ý ngữ đài Vaticăng đã phỏng vấn ĐHY Pietro Parolin, Quốc Vụ Khanh Toà Thánh. Sau đây chúng tôi xin gửi tới quý vị nội dung bài phỏng vấn này.

Hỏi: Thưa ĐHY, ĐHY có kỷ niệm gì về biến cố Mật nghị Hồng Y bầu Đức  Jorge Mario Bergoglio làm Giáo Hoàng thứ 266 của Giáo Hội công giáo hối tháng 3 năm 2013?

Đáp: Ngày 13 tháng 3 hồi ấy tôi không ở Roma, nhưng còn là Sứ Thần Toà Thánh tại Caracas bên Venezuela. Tin tức đã đến với chúng tôi lúc giữa trưa, trong khi ở Roma thì đã là ban chiều. Dĩ nhiên điều đầu tiên tôi nghe được đã là một ngạc nhiên  lớn đối với tên gọi, đối với việc bầu Đức Hồng Y Bergoglio, mà tôi đã nghe nói tới nhưng người ta đã không thấy trước trong lúc đó là ngài sẽ là đức Tân Giáo Hoàng, ít nhất là báo chí đã không giới thiệu ngài giữa các vị “có thể là Giáo Hoàng”. Vì thế đó đã là một ngạc nhiên, tên gọi “Phanxicô” cũng là một ngạc nhiên nữa, vì nó đã không có trong loạt tên của các Giáo Hoàng, và theo tôi nó đã nhận diện ngay lập tức các đặc tính của vị Tân Giáo Hoàng. Thế rồi trong diễn văn của ngài, được nói với sự đơn sơ biết bao, với biết bao an bình, thanh thản; đã đánh động tôi nhất là sự tín thác lẫn nhau, sự kiện ngài đã tín thác nơi dân chúng và xin lời  cầu nguyện của họ, “dân thánh của Thiên Chúa”, như ĐTC Phanxicô thích nói, để Thiên Chúa chúc phúc cho ngài. Đàng khác, đó cũng là sự tín thác của vị mục tử cho dân Chúa, và của dân Chúa cho mục tử và của mục tử cho dân Chúa và tất cả cùng nhau tín thác cho Thiên Chúa. Từ đó nảy sinh ra hình ảnh này của Giáo Hội là một cộng đoàn cùng nhau tiến bước , mục tử và dân Chúa, với lòng tin tưởng và tín thác tất cả mọi người cho lời cầu nguyện, và như thế cho ơn thánh và lòng thương xót của Chúa.

Hỏi: Ngay trong các lần phát biểu công khai đầu tiên, ĐTC Phanxicô đã nhấn mạnh trên sự kiện “Giáo Hội đi ra”, Giáo Hội bước đi. Kiểu công nghị này, quan điểm mà Đức Giáo Hoàng rất lưu tâm này đang được khẳng định trong nhiều bình diện của Giáo Hội, có phải thế không thưa ĐHY?

Đáp:  Đương nhiên nó là một lộ trình dài, một con đường tiệm tiến, một con đường mà chúng ta có thể nói đã bắt đầu với Công Đồng Chung Vaticăng II, mà ĐTC Phanxicô muốn là người tiếp tục áp dụng vào trong cuộc sống của Giáo Hội. Đối với tôi xem ra quan trọng, việc Giáo Hội tiến bước, Giáo Hội rộng mở: một Giáo Hội rộng mở trước hết đối với Chúa, một Giáo Hội đi ra hướng tới Chúa của mình, hướng tới Chúa Giêsu Kitô. Chính vì Giáo Hội đi ra hướng về Chúa Giêsu Kitô, nên cũng có thể đồng hành với dân chúng, gặp gỡ dân chúng, đồng hành với dân chúng trong thực tại cuộc sống thường ngày của họ. Đối với tôi đây là điều rất quan trọng,  và xem ra lộ trình này phải được làm cùng nhau. Đó là tính cách công nghị! Giáo Hội bước đi được làm cùng nhau, nhưng dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Như thế một Giáo Hội được hiệp nhất lại bởi Thần Khí, trong đó mỗi người chú ý tới tiếng nói của Thần Khí, và mỗi người để chung lại các ơn mà Chúa Thánh Thần ban cho để thực hiện sứ mệnh này.

Hỏi: Thưa ĐHY, Năm Thánh Lòng Thương Xót đã kết thúc, nhưng lòng thương xót  vẫn là đà chính của Triều đại giáo hoàng này, như huy hiệu giám mục của Đức Jorge Mario Bergoglio nhắc nhớ. ĐHY trông thấy các hoa trái phong phú nhất của việc liên tục nhắc nhở này của ĐTC đối với chiều kích của lòng thương xót, của sự hiền dịu của Thiên Chúa như thế nào?

Đáp:  Tôi muốn nói rằng việc nhấn mạnh trên lòng thương xót này không phải là một sở thích cá nhân của ĐTC cho bằng nó là trung tâm sự chú ý trên Mầu nhiệm nền tảng là tình yêu của Thiên Chúa. Lịch sử cứu độ không là gì khác hơn là lịch sử của mạc khải  tình yêu, của lòng thương xót và sự hiền dịu của Thiên  Chúa đối với nhân loại. Và ĐTC đã nhắc nhớ chúng ta về trung tâm này, về suối nguồn này. Tôi tin rằng nỗ lực của Giáo Hội phải là nỗ lực làm trung gian, làm con kênh của cuộc gặp gỡ này giữa lòng thương xót của Thiên Chúa với con người ngày nay trong thực tại cụ thể của nó, trong các niềm vui và các khổ đau, trong các an ninh và cả trong các yếu đuối và nghi ngờ của nó nữa. Năm Thánh Lòng Thương Xót đã là một cống hiến mà ĐTC đã trao ban cho Giáo Hội, để trở thành dụng cụ của lòng thương xót. Một cách đúng đắn như chính ngài đã nói, Cửa Thánh được khép lại, nhưng cửa lòng thương xót luôn luôn rộng mở! Liên quan tới các hoa trái của Năm Thánh tôi muốn nêu bật hai điều. Thứ nhất, từ phía nhiều kitô hữu, nhiều người đã được rửa tội, là việc tái khám phá ra Bí tích Giải Tội như Bí Tích lòng thương xót của Thiên Chúa, trong đó Chúa Giêsu cho chúng ta sống kinh nghiệm lòng thương xót của Thiên Chúa Cha, ơn tha thứ các tội lỗi và tất cả tình yêu của Ngài đối với chúng ta. Tôi đã nghe từ nhiều phía nói rằng đã có một thức tỉnh của Bí Tích này và biết bao nhiêu người đã đến với Bí Tích Giải Tội. Chúng ta hy vọng rằng sự thức tỉnh này tiếp tục, và được thực sự diễn tả ra qua việc thường xuyên lãnh Bí Tích Hoà Giải. Thứ hai là sự chú ý tới các tình trạng nghèo túng, thiếu thốn. ĐTC đã cho chúng ta thấy, nhất là bằng các cử chỉ, việc thực thi lòng thương xót, và cũng là một trong các điều được xin một cách cấp thiết trong Mùa Chay: sự hoán cải nảy sinh từ việc thực thi các công tác bác ái huynh đệ. Và vì thế tái chú ý tới những người gặp khó khăn, người nghèo, người bị gạt bỏ ngoài lề xã hội, chú ý tới tất cả những ai cần sự trợ giúp và gần gũi. Xem ra có biết bao nhiêu sáng kiến. Tôi tin rằng cả điều này nữa cũng là một chiều kích cần tiếp tục nhấn mạnh.

Hỏi: Trong năm thứ tư của Triều đại giáo hoàng, đặc biệt với việc công bố Tông huấn hậu thượng hội đồng giám mục “Niềm vui yêu thương – Amoris laetitia”, trong lãnh vực công giáo cũng đã nổi lên các chỉ trích, các không hiểu, nếu muốn nói như thế, đối với Huấn quyền của ĐTC Phanxicô. ĐHY có thể đọc hiểu nó như thế nào?

Đáp: Trước hết tôi xin nói rằng hãy nhìn Tông huấn “Amoris laetitia” như là một món quà ĐTC ban tặng cho chúng ta. Tôi nhớ là ĐTC, ngay từ đầu, trước khi Thượng hội đồng giám mục về gia đình bắt đầu, ngài đã nói: “Thượng Hội Đồng Giám Mục này phải làm sáng lên Tin Mừng của gia đình”. Và Tin Mừng của gia đình một đàng có nghĩa là chương trình của Thiên Chúa đối với gia đình, chương trình mà Thiên  Chúa đã quan niệm từ đời đời đối với gia đình và đồng thời cũng là các điều kiện thực tế trong đó gia đình này sống: một gia đình bị ghi dấu bởi tội tổ tông như tất cả thực tại nhân loại. Vì thế tôi tin rằng Tông huấn “Amoris laetitia” đã và đang trao ban một sức đẩy lớn cho mục vụ gia đình, như tôi đã nghe nhiều người nói. Tông huấn đang sản xuất các hoa trái đích thực của việc canh tân và đồng hành với các hoàn cảnh gia đình giòn mỏng. Liên quan tới các chỉ trích phê bình, thì trong Giáo Hội đã luôn luôn có! Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện này. Tôi tin là chính ĐTC đã cho chúng ta chià khoá đọc hiểu chúng: nghĩa là, đó phải là các phê bình chỉ trích chân thành, muốn xây dựng, và khi đó chúng giúp tiến tới, chúng cũng giúp cùng nhau tìm ra cách ngày càng hiểu biết hơn ý muốn của Thiên Chúa và áp dụng nó.

Hỏi: Thưa ĐHY, ĐTC Phanxicô cũng đang bắt đầu việc cải cách sâu rộng các cơ quan trung ương Toà Thánh. Thế rồi ngài cũng thường nhấn mạnh rằng tất cả chúng ta đều cần một cuộc cải cách, nếu chúng ta muốn, một cuộc cải cách quan trọng hơn nhiều, đó là “cải cách con tim”. Và trong Tông huấn “Evangelii gaudium Niềm vui Phúc Âm” ĐTC khẩn nài “một cuộc cải cách Giáo Hội đi ra truyền giáo”. Tại sao tiến trình cải tổ này lại quan trọng đối với ĐTC như vậy, vì ngài liên tục nhắc nhở trong biết bao nhiêu lãnh vực như thế?

Đáp: Trong lịch sử, rồi Công Đồng lấy lại, “Giáo Hội luôn luôn canh cải!” Nó là một chiều kích nền tảng của Giáo Hội, chiều kích ở trong một tiến trình cải tổ, “hoán cải”, để dùng từ của Phúc Âm. Và thật đúng đắn là như vậy, thật cần thiết là như thế. ĐTC tha thiết nhắc nhớ cho chúng ta biết điều đó, để Giáo Hội luôn ngày càng trở nên chính mình hơn, ngày càng trở nên trung thực hơn, gỡ đi các cáu bẩn chồng chất lên trên con đường lịch sử, và thực sự rạng ngời như sự trong sáng của Tin Mừng. Tôi sẽ nói rằng một cách nền tảng đó là ý nghĩa của cuộc cải tổ, và chính vì vậy mà ĐTC nhấn mạnh trên “việc cải cách con tim”. Mọi cuộc canh cải cần thiết cả trên bình diện cơ cấu – trên bình diện các cơ quan trung ương Toà Thánh đang có các thay đổi cho việc canh tân – tuy nhiên tất cả khởi hành từ con tim, tất cả khởi hành từ nội tâm. Do đó, thật là đúng đắn khi ĐTC nhấn mạnh trên điều này. Tôi muốn nói rằng, thật là quan trọng, ngoài ra chính ĐTC nói thế, bằng cách nhấn mạnh trên “việc cải cách con tim”: không phải các tiêu chuẩn hoạt động hữu hiệu hướng dẫn cuộc cải tổ này, nhưng là một cách sâu rộng hơn các tiêu chuẩn của một cuộc trở lại đích thật của con người với Thiên Chúa và một biểu lộ trung thực của bản chất thật của Giáo Hội.

Hỏi: Thưa ĐHY, ĐHY là cộng sự viên thân tín gần gũi nhất của ĐTC. Việc ở gần ĐTC Phanxicô trong các năm qua đã đang trao ban cho ĐHY điều gì trên bình diện cá nhân, trước hết như là kitô hữu, rồi như là Quốc Vụ Khanh Toà Thánh?

Đáp: Tôi thật cảm tạ Chúa. Điều đánh động tôi nhất nơi ĐTC Phanxicô chính là kiểu ngài đọc hiểu các sự vật, các hoàn cảnh dưới ánh sáng đức tin, từ nó nảy sinh ra một sự thanh thản lớn lao. Chính ĐTC đã nói lên điều đó nhiều lần, nhưng tôi sống kinh nghiệm trong việc tiếp xúc với ngài: Sụ thanh thản nền tảng ấy trước các tình trạng, cả khi khó khăn nhất, phức tạp nhất – và có biết bao nhiêu tình trạng như thế gây khắc khoải âu lo – khả năng nhìn các sự việc với sự thanh thản, và biết rằng các sự việc ở trong tay Thiên Chúa, và vì thế tiến bước  với sức mạnh, với lòng can đảm. Và điều này trợ giúp tôi rất nhiều cả trong việc thi hành các trách nhiệm  và vai trò của tôi nữa.

(SD 12-3-2017)

Linh Tiến Khải

Hoán cải là học làm việc tốt cụ thể chứ không chỉ là nói xuông

Hoán cải là học làm việc tốt cụ thể chứ không chỉ là nói xuông

Xa tránh điều ác, học làm điều thiện và tiến gần đến Thiên Chúa. Đó là hành trình hoán cải của Mùa Chay. Đó là cuộc hoán cải với những hành động cụ thể chứ không chỉ nói xuông. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Xa tránh điều ác và học làm điều thiện, đó là cả một hành trình

Chúng ta đừng ở mãi trong những điều xấu xa, nhưng hãy dần xa lánh những gì độc hại cho linh hồn. Từ đó, điều ác ngày càng nhỏ lại, và chúng ta dần học làm điều thiện.

Thật không dễ để làm điều thiện. Chúng ta phải học để làm điều thiện. Chúng ta cần học luôn luôn. Và Chúa sẽ dạy chúng ta. Nhưng vấn đề là chúng ta phải học! Giống như trẻ em! Trên hành trình cuộc đời, và hành trình của đời sống người Kitô, chúng ta cần học mỗi ngày, học mọi ngày, học từng ngày. Bạn phải học làm điều gì đó, điều gì đó tốt hơn ngày hôm qua. Học hỏi, học tập. Ra khỏi sự ác và học làm sự thiện: đó là quy luật của hoán cải. Bởi vì cuộc hoán cải không phải theo kiểu một nàng tiên với chiếc đũa thần biến hóa chúng ta. Không như thế! Hoán cải là cả một hành trình. Đó là hành trình để rời xa cái xấu và học lấy cái tốt.

Học làm điều tốt cụ thể chứ không chỉ nói xuông

Để có thể rời xa cái xấu, bạn cần can đảm. Để học làm điều thiện, bạn cần khiêm tốn. Và khi ấy, học làm từng việc thiện cụ thể.

Trong bài đọc trích sách ngôn sứ Isaia, Chúa nói tới nhiều điều cụ thể cần làm. Đó là: hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp người bị áp bức, hãy xét xử công bằng cho những trẻ mồ côi và bênh đỡ người góa bụa. Đó là những điều rất cụ thể. Bạn cần học làm điều tốt cụ thể, chứ không chỉ có nói. Và đây là lý do mà trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu trách cứ những người lãnh đạo trong dân Israel. Vì họ nói mà không làm, vì họ không biết những gì là cụ thể là thực tế. Nếu không có những gì là cụ thể, thì đó không phải là hoán cải.

Thức tỉnh và khiêm tốn đón nhận sự đỡ nâng của Chúa để được thứ tha

Bài đọc trích sách ngôn sứ Isaia tiếp tục với lời mời gọi của Chúa. Lời gọi mời hoán cải, lời kêu gọi ra khỏi sự gian ác và học làm điều tốt lành. Chúa nói: Nào, đứng dậy, hãy đến và chúng ta sẽ cùng nhau tranh tụng, cùng nhau thảo luận, cùng nhau tiến bước. Chúng ta có thể nói: Nhưng con có rất nhiều tội lỗi… Chúa sẽ nói: Đừng lo, dù tội lỗi ngươi đỏ tựa vải điều, thì cũng sẽ nên trắng như tuyết. Đây chính là con đường hoán cải của Mùa Chay.

Thật đơn giản! Đơn giản bởi vì Chúa là Người Cha, bởi vì Cha đã nói, vì Cha là Đấng yêu thương chúng ta, là Đấng muốn chúng ta ngày càng tốt hơn. Niềm tin tưởng ấy dẫn đưa chúng ta vào con đường sám hối ăn năn. Để làm được điều ấy, chúng ta phải khiêm nhường. Chúa Giêsu đã nói với các nhà lãnh đạo: “Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai hạ mình xuống , sẽ được tôn lên.”

Như thế, chìa khóa cho cuộc hoán cải của Mùa Chay chính là: xa lánh sự ác, tập làm việc thiện, đứng dậy và cùng đi với Chúa. Khi ấy, mọi tội lỗi của chúng ta sẽ được thứ tha.

Tứ Quyết

Bài suy niệm cuối: 2 cách loan báo mầu nhiệm Phục sinh cho người thời nay?

Bài suy niệm cuối: 2 cách loan báo mầu nhiệm Phục sinh cho người thời nay?

Ariccia – Sáng 10/03, cha Michelini, thuyết giảng viên tuần tĩnh tâm cho Đức Thánh Cha và giáo triều Roma, đã trình bày bài suy niệm cuối cùng về chủ đề “Mồ trống và Phục sinh” theo tin mừng thánh Mátthêu.

Hai cách trình bày mầu nhiệm Phục sinh: con đường học hỏi, giải thích Sách Thánh và con đường bác ái

Trang cuối của tin mừng thánh Mátthêu, nói về sự kiện Chúa Giêsu phục sinh, theo cha Michelini, mạc khải mầu nhiệm Kitô giáo. Đau khổ và cuộc thương khó của Chúa Giêsu không phải là kết thúc tất cả, nhưng là một bắt đầu mới – Phục sinh. Nhưng làm sao trình bày về mầu nhiệm phục sinh cho người thời nay?

Cha Michelini nói về nhân vật chính trong tác phẩm “Metamorfosi” (biến hình) của Franz Kafka, một ngày kia, khi tỉnh dậy, đã biến thành một con côn trùng, chỉ khép kín trong chính mình, lo lắng và không có liên hệ gì với tình cảm gia đình. Làm sao chúng ta loan báo mầu nhiệm Phục sinh cho người như thế? Cần phải khởi đi từ con người Chúa Giêsu và sứ điệp của Người. Cha nói: “Phục sinh cho thấy một điều mới mẻ thực sự của Chúa Kitô so với Chúa Giêsu lịch sử: thân xác Ngài là thân xác sau khi phục sinh, nhưng là sự mới mẻ đã được thấy trước trong các dấu hiệu lịch sử của Chúa Giêsu trước khi phục sinh. Do đó khi chúng ta nghe nói Chúa đã sống lại, chúng ta có thể khởi đi lại từ con người Giêsu, từ con người Giêsu ở Galilê, với sứ điệp giải phóng nhân loại.” Vì thế, một sứ điệp giải phóng nhân loại cho con người ngày nay có thể đến qua 2 cách,  cả 2 đã được Đức Giáo hoàng Phanxicô nhấn mạnh và minh họa: sứ vụ văn hóa trong việc đào sâu các bản văn cùng với cách giải thích mới và con đường bác ái.

Chúng ta hãy tìm hiểu để hiểu thêm điều mà các sách Tân ước và Cựu ước muốn nói và để chúng ta có thể giải thích chúng lại qua đời sống Giáo hội, phụng vụ, bài giảng, nhưng cũng qua sự dấn thân văn hóa. Nhưng con đường khác, nếu chúng ta có thể mở cửa phòng nơi mà Gregor Samsa tự khóa mình, là con đường bác ái. Nếu Gregor Samsa nhốt mình trong căn phòng khóa chặt, đó là huyệt mộ, nếu được ai đó trợ giúp, anh có thể tìm lại được nhân tính. Thay vì là côn trùng, có lẽ anh ta có thể nhận ra nét nào đó của thân xác con người của anh ta.”

Theo Tin mừng thánh Mátthêu, sự phục sinh đã được thiên thần loan báo.  Do đó, nói về mộ trống thôi chưa đủ, sự Phục sinh cũng phải được nói, sứ điệp của Chúa Kitô phục sinh phải được loan báo.

Phục Sinh: tha thứ

Nhưng lời của thánh Mátthêu còn cho thấy rõ một khía cạnh khác của Phục sinh, đó là ơn tha thứ. Chúa Giêsu phục sinh muốn gặp 11 môn đệ và gọi họ là “anh em”, nghĩa là Ngài đã tha thứ cho họ vì đã bỏ rơi Ngài. Ngài gặp họ ở Galilê, họ cúi xuống bái lạy nhưng đồng thời nghi ngờ. Tuy nhiên, Ngài đã đến gần họ và trình thuật của thánh Mátthêu kết thúc với những lời: “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” Cha Michelini kết luận: “Đây đúng thực là cách làm của Thiên Chúa, mà Lời của Ngài có khả năng soi chiếu những giới hạn của chúng ta và biến đổi chúng thành cơ hội.”

Cha của Chúa Giêsu đã đến gần chúng ta qua lời của Ngài và Con của Người, Đấng mà Tin mừng thánh Mátthêu gọi là “Thiên Chúa ở cùng chúng ta”. Tin mừng thánh Mátthêu kết thúc như thế: “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” Đây là gia sản lớn nhất mà chúng ta có, dù cho những nghi ngờ và phần xấu xa của chúng ta và tội lỗi chúng ta.”

Sau bài suy niêm cuối cùng, Đức Thánh Cha đã cám ơn cha giảng thuyết về những suy tư trong tuần tĩnh tâm và ngài đã trở về Vatican lúc 11.30  (RV 10/03/2017)

Hồng Thủy

 

Thiên Chúa mang lấy những thương tích của chúng ta

Thiên Chúa mang lấy những thương tích của chúng ta

Chiếc la bàn định hướng của người Kitô hữu chính là việc bước theo Đức Kitô chịu đóng đinh. Ngài là Thiên Chúa đã trở nên người phàm và mang lấy những thương tích của chúng ta. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.

Mở đầu mùa chay với tiếng vang gọi mời sám hối, chúng ta được mời gọi nhìn vào thực tại với ba nét: thứ nhất là con người, thứ hai là Thiên Chúa, thứ ba là con đường.

Thực tại về con người

Thực tại là con người phải lựa chọn giữa thiện và ác. Thiên Chúa đã ban cho chúng ta tự do, và chúng ta phải thực hiện việc chọn lựa. Thế nhưng, Chúa không bỏ mặc chúng ta một mình, Ngài ban cho chúng ta các điều răn để dẫn đường chỉ lối. Tiếp đến, thực tại về Thiên Chúa là điều rất khó hiểu đối với các môn đệ. Các ông không hiểu được con đường thập giá của Chúa Giêsu. Bởi lẽ Chúa Giêsu là Thiên Chúa đã mang lấy trọn vẹn thân phận phàm nhân chỉ trừ tội lỗi. Nếu không có Thiên Chúa thì đã không có Chúa Kitô. Nếu tin vào Thiên Chúa mà không tin vào Đức Kitô, thì vị Chúa ấy không thực.

Thực tại về Thiên Chúa

Thực tại về Thiên Chúa, chính là Thiên Chúa làm người, Thiên Chúa nơi Đức Kitô, vì chúng ta và để cứu độ chúng ta. Khi chúng ta quay lưng lại với thực tại này, chúng ta cũng quay lưng lại Thập giá Chúa Kitô, và khi đó chúng ta đi ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, đi ra khỏi con đường cứu độ của Thiên Chúa. Con đường của Thiên Chúa là thế này: Ngài đã đến với chúng ta, đến bên chúng ta để cứu chúng ta, và chết vì chúng ta. Đó là thực tại về Thiên Chúa.

Có một cuộc đối thoại giữa một người theo thuyết bất khả tri và một tín hữu. Người theo thuyết bất khả tri với thiện ý, đã hỏi người tín hữu rằng: “Đối với tôi, bằng cách nào mà có thể… Vấn đề là bằng cách nào mà Đức Kitô là Thiên Chúa, điều này tôi không hiểu. Đức Kitô là Thiên Chúa hay sao?”. Người tín hữu đáp lại: “Vâng, với tôi, đây không phải là vấn đề. Vấn đề là làm sao Thiên Chúa lại không là Đức Kitô”.

Thực tại về Thiên Chúa là: Đức Kitô chính là Thiên Chúa, Thiên Chúa đã trở nên người phàm, và đây là nền tảng để thực thi lòng thương xót. Các thương tích của anh chị em chúng ta cũng là những thương tích của Chúa Kitô. Chúng ta đều biết rằng, không thể sống mùa chay mà không sống thực tại này. Tất cả chúng ta cần thay đổi bản thân, không phải với một Đức Kitô kiểu trừu tượng mông lung, nhưng là với một Đức Kitô cụ thể bằng xương bằng thịt, Đấng là Thiên Chúa làm người.

Thực tại về con đường

Thực tại thứ ba là con đường. Chúa Giêsu nói: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo”.

Con đường ấy chính là con đường của Chúa Kitô, là bước theo Đức Kitô để thực thi ý muốn của Chúa Cha như Đức Kitô đã làm, là từ bỏ chính mình và vác thập giá mình hằng ngày mà theo Chúa Kitô. Không làm những gì mình muốn, nhưng là làm những gì Đức Kitô muốn, đó là theo Đức Kitô. Ngài đã nói về con đường từ bỏ, con đường liều mất mạng sống để rồi được lại sự sống. Đó là con đường hy sinh mạng sống, hy sinh những gì mình muốn, hy sinh những tiện nghi, để phục vụ tha nhân, để phụng thờ Thiên Chúa. Đó là con đường của Chúa Giêsu. Đó là con đường phải lẽ.

Như thế, chỉ có một con đường chắc chắn, là bước theo Chúa Giêsu chịu đóng đinh, con đường thập giá. Đó là thực tại với ba nét đặc thù: thực tại về con người, thực tại về Thiên Chúa, thực tại về con đường. Đó là chiếc la bàn giúp người Kitô hữu không bị lạc lối.

Tứ Quyết SJ

Đức Thánh Cha chủ sự lễ Tro

Đức Thánh Cha chủ sự lễ Tro

ROMA. Chiều thứ tư lễ tro 1-3-2017, ĐTC đã chủ sự thánh lễ khai mạc mùa chay thánh, với nghi thức xức tro tại Đền thờ Thánh nữ Sabina ở Roma.

Từ Vatican ĐTC đã đến Nhà thờ Thánh Anselmo của dòng Biển Đức, và từ đây lúc 4 giờ rưỡi ngài chủ sự cuộc rước thống hối tới đền thờ Thánh nữ Sabina của dòng Đa Minh trên đồi Aventino ở Roma.

Đi trong đoàn rước với ĐTC, có hàng chục HY, GM, đông đảo tu sĩ dòng Biển Đức và Đa Minh, trong đó có 2 vị Bề trên Tổng quyền của 2 dòng liên hệ. Trên quãng đường dài 500 mét, các vị vừa đi vừa hát kinh cầu các thánh, và thánh ca thống hối.

Tại Vương cung Thánh Đường thánh nữ Sabina, có từ thế kỷ thứ 5, ĐTC đã chủ sự thánh lễ đồng tế với nghi thức xức tro, cùng với các Hồng Y và Giám Mục, trước sự tham dự của linh mục tu sĩ nam nữ và giáo dân, đặc biệt là các vị lãnh đạo Hội Hiệp sĩ Malta.

Bài giảng của Đức Thánh Cha

Trong bài giảng Thánh lễ, ĐTC nhắc nhở về ý nghĩa đích thực của Mùa Chay và mời gọi mọi người trở về cùng tâm hồn thương xót của Chúa Cha. Ngài nói:

”Mùa chay là một con đường dẫn chúng ta đến chiến thắng của lòng thương xót trên tất cả những gì không phù hợp với phẩm giá làm con cái Thiên Chúa. Mùa chay là con đường đi từ tình trạng nô lệ đến tự do, từ đau khổ đến vui mừng, từ sự chết đến sự sống. Cử chỉ xức tro qua đó chúng ta bắt đầu hành trình, nhắc nhớ chúng ta về thân phận nguyên thủy của mình: chúng ta đã được rút từ đất, chúng ta đã được hình thành bằng bụi đất. Đúng vậy, nhưng bụi đất trong bàn tay yêu thương của Thiên Chúa, Đấng thổi thần khí sự sống của ngài trên mỗi người chúng ta và muốn tiếp tục làm như vậy. Chúa muốn tiếp tục ban cho chúng ta hơi thở sự sống, cứu chúng ta khỏi những thứ hơi thở khác là sự nghẹt thở vì sự ích kỷ của chúng ta, nghẹt thở vì những tham vọng nhỏ nhoi và âm thầm dửng dưng lãnh đạm; sự nghẹt thở bóp nghẹt tinh thần, thu hẹp chân trời và làm cho nhịp tim đập bị gây mê.

”Đối ngược với tình trạng đó là hơi thở sự sống của Thiên Chúa, Đấng giải thoát chúng ta khỏi sự nghẹt thở mà nhiều khi chúng ta không ý thức, và thậm chí chúng ta còn coi nó là tình trạng bình thường, cho dù ta cảm thấy hậu quả của nó…

ĐTC nói thêm rằng ”Mùa chay là mùa để từ khước. Từ khước sự nghẹt thở vì ô nhiễm do thái độ gây ra do sự dửng dưng, không nghĩ đến cuộc sống của người khác; nghẹt thở vì mỗi toan tính coi rẻ sự sống, nhất là sự sống của những người mang trong thân thể mình gánh nặng của bao nhiêu sự hời hợt. Mùa chay muốn từ khước sự ô nhiễm do những lời nói trống rỗng, vô nghĩa, những thứ phê bình thô sơ và mau lẹ, những phân tích giản lược vấn đề không có khả năng ý thực về sự phức tạp của các vấn đề con người, nhất là những vấn đề của những người chịu đau khổ nhiều nhất.

Cũng trong bài giảng, ĐTC khẳng định rằng ”Mùa chay là mùa nhớ lại, là thời kỳ suy nghĩ và tự hỏi: Giả sử Thiên Chúa khép cửa đối với chúng ta chúng ta sẽ ra sao? Giả sử Thiên Chúa không thương xót chúng ta, mệt mỏi trong việc tha thứ cho chúng ta, không luôn cho chúng ta cơ hội để bắt đầu lại thì chúng ta sẽ ra sao?

”Mùa chay là mùa tái hô hấp, là mùa mở rộng con tim cho hơi thở của Đấng Duy nhất có khả năng biến đổi chúng ta là bụi đất thành con người. Đây không phải là mùa xé áo trước sự ác quanh chúng ta, nhưng đúng hôn là mùa dành không gian trong cuộc sống chúng ta cho tất cả những điều thiện mà chúng ta có thể thực hiện được”.

Trong nghi thức sau bài giảng, ĐHY Jozef Tomko, 93 tuổi người Slovak, nguyên Tổng trưởng Bộ truyền giáo, có nhà thờ hiệu tòa là Đền thờ thánh nữ Sabina, đã bỏ tro trên đầu ĐTC, trước khi ngài bỏ tro cho các Hồng y và một số tín hữu, trong khi 12 LM Đa Minh và Biển Đức bỏ tro trên đầu các tín hữu hiện diện. (SD 1-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

Mùa Chay là con đường của niềm hy vọng

Mùa Chay là con đường của niềm hy vọng

Mùa Chay là thời gian ăn chay hãm mình để sống lại với Chúa Kitô, để canh tân căn tính được rửa tội của chúng ta, nghĩa là tái sinh từ “bên trên”, từ tình yêu của Thiên Chúa. Mùa chay là  lộ trình của hy vọng, là dấu chỉ bí tích của sự hoán cải, đòi hỏi nhiều dấn thân.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hơn 30,000 tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi tiếp kiến chung sáng 1-3-2017.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã dựa trên trình thuật ơn gọi của ông Môshê như kể trong chương 3 sách Xuất Hành để khai triển đề tài “mùa Chay như con đường của niềm hy vọng”.

Ngài nói: Thật thế viễn tượng này trở thành hiển nhiên, nếu chúng ta nghĩ rằng mùa Chay đã được Giáo Hội thành lập như thời gian chuẩn bị cho lễ Phục Sinh, và vì vậy tất cả ý nghĩa của thời gian 40 ngày này nhận lấy ánh sáng từ mầu nhiệm vượt qua mà nó hướng tới. Chúng ta có thể tưởng tượng Chúa Phục Sinh mời gọi chúng ta ra khỏi các tối tăm của mình, và tiến bước tới với Ngài là Ánh Sáng. ĐTC định nghĩa mùa Chay như sau:

Mùa Chay là một con đường hướng về Chúa Giêsu Phục Sinh, một giai đoạn của sám hối, hãm mình nhưng không phải là mục đích cho chính nó, nhưng là nhắm làm cho chúng ta chỗi dậy với Chúa Kitô, canh tân căn cước là tín hữu được rửa tội của chúng ta, nghĩa là tái sinh từ “trên cao”, từ tình yêu của Thiên Chúa ( Ga 3,3). Đó chính là tại sao muà Chay, tự bản chất của nó, lại là thời gian của niềm hy vọng.

** Để hiểu rõ hơn nó là gì chúng ta phải quy chiếu kinh nghiệm nền tảng cuộc xuất hành của dân Israel ra khỏi Ai Cập, như được Thánh Kinh kể trong sách Xuất Hành. Điểm khởi hành là điều kiện nô lệ bên Ai Cập, sự áp bức, các lao động cưỡng bách. Nhưng Chúa đã không bỏ rơi dân Ngài và lời hứa của Ngài: Ngài kêu gọi ông Môshê, và với canh tay uy quyền mạnh mẽ, Ngài cho dân Israel ra khỏi Ai Cập và hướng dẫn họ đi qua sa mạc tiến về miền Đất của tự do. Trên con đường từ nô lệ sang tự do đó, Chúa ban cho dân Israel luật lệ để giáo dục họ yêu Ngài là Chúa duy nhất, và yêu thương nhau như anh em.

Thánh Kinh cho thấy rằng cuộc xuất hành dài và vất vả, nó kéo dài một cách biểu tượng 40 năm, nghĩa là thời gian cuộc sống của một thế hệ. Một thế hệ mà trước các thử thách của lộ trình, đã luôn luôn bị cám dỗ tiếc nuối Ai Cập và trở lại đàng sau. Cả chúng ta tất cả cũng biết cái cám dỗ trở lại đàng sau. Nhưng Chúa luôn trung thành, và dân đáng thương ấy được hướng dẫn bởi ông Môshê đi tới Đất hứa. Tất cả con đường này đã thành toàn trong hy vọng: hy vọng đạt tới Đất hứa và chính trong nghĩa này nó là một cuộc “xuất hành”, một cuộc đi ra khỏi nô lệ tới tự do. Và đối với tất cả chúng ta 40 ngày này cũng là một đi ra khỏi nô lệ, khỏi tội lỗi để đến với tự do, để gặp gỡ Chúa Giêsu Phục sinh.

Mỗi bước đi, mỗi mệt nhọc, mỗi thử thách, mỗi té ngã, và mỗi đứng dậy, tất cả chỉ có nghĩa bên trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, là Đấng muốn sự sống cho dân Ngài chứ không phải cái chết, niềm vui chứ không phải khổ đau.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói:

** Lễ Vượt Qua của Chúa Giêsu là cuộc xuất hành của Ngài, qua đó Ngài đã mở ra cho chúng ta con đường để đạt tới cuộc sống tràn đầy, vĩnh cửu và hạnh phúc. Để mở ra con đường này, việc vượt qua này, Chúa Giêsu đã phải tự lột bỏ vinh quanh của Ngài, hạ mình, vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá. Việc mở đường cho chúng ta đã khiến cho Ngài phải đổ tất cả máu mình ra, và nhờ Ngài chúng ta được cứu thoát khỏi nô lệ tội lỗi. Nhưng điều này không có nghĩa là  Ngài đã làm tất cả, và chúng ta không phải làm gì hết, rằng Ngài đã đi qua thập giá và chúng ta “đi vào thiên đàng bằng xe”. Không phải thế đâu. Sự cứu rỗi của chúng ta chắc chắn là ơn của Ngài, bởi vì là một lịch sử của tình yêu, nó đòi hỏi tiếng “có” của chúng ta và sự tham dự của chúng ta vào tình yêu của Ngài , như Mẹ Maria chứng minh cho chúng ta thấy, và sau Mẹ là tất cả các Thánh.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ: mùa Chay sống cái năng động đó: Chúa Kitô đi trước chúng ta với cuộc xuất hành của Ngài, và chúng ta đi qua sa mạc nhờ Ngài và theo sau Ngài. Ngài bị cám dỗ vì chúng ta và đã chiến thắng Tên Cám Dỗ cho chúng ta, nhưng cả chúng ta nữa cũng phải cùng Ngài đương đầu với các cám dỗ  và thắng vượt chúng.  Ngài cho chúng ta nước của Thần Khí Ngài, và chúng ta phải kín múc lấy từ suối nguồn của Ngài và uống, trong các Bí Tích, trong lời cầu nguyện, trong sự thờ lậy. Ngài là ánh sáng chiến thắng bóng tối, và chúng ta được đòi hỏi dưỡng nuôi ngọn lửa nhỏ đã được tín thác cho chúng ta trong ngày chúng ta lãnh bí tích Rửa Tội.

Trong nghĩa đó, mùa Chay là “dấu chỉ bí tích sự hoán cải của chúng ta” (Sách lễ Roma, Lời nguyện Chúa Nhật I mùa Chay); ai đi trên con đường mùa Chay, thì luôn luôn ở trên con đường con của sự hoán cải, của con đường từ nô lệ sang tự do, cần canh tân luôn luôn. Một con đường chắc chắn dấn thân, như đúng đắn phải là như thế, bởi vì tình yêu luôn luôn đòi hỏi dấn thân, nhưng là một con đường tràn đầy hy vọng. Tôi còn nói hơn thế nữa: sự xuất hành mùa chay là con đường trên đó chính niềm hy vọng được thành hình. Sự mệt nhọc đi qua sa mạc – mọi thử thách, các cám dỗ, các vỡ mông, các ảo tưởng – tất cả có giá trị rèn luyện một niềm hy vọng mạnh mẽ, vững vàng, theo mô thức niềm hy vọng của Đức Trinh Nữ Maria, là Đấng giữa các tối tăm của cuộc khổ nạn và cái chết của Con Mẹ vẫn tiếp tục tin và hy vọng vào sự phục sinh của Ngài, vào chiến thắng của  tình yêu Thiên Chúa . Với con tim rộng mở cho chân trời này, hôm nay chúng ta hãy bước vào trong mùa Chay. Cảm thấy mình là thành phần của dân Thiên Chúa chúng ta hãy tươi vui bắt đầu con đường hy vọng này.

. ** ĐTC đã chào các đoàn hành hương nói tiếng Pháp, đặc biệt các bạn trẻ đến từ Paris, Pignan, Saint Cloud, cũng như các tín hữu đến từ Thụy Sĩ và Bỉ. Ngài cũng chào các nhóm đến từ Nam Hàn, Hoa Kỳ và các nước nói tiếng Anh khác, cũng như các đoàn hành hương Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và các nước châu Mỹ Latinh. ĐTC khích lệ mọi người sống Mùa Chay tươi vui trong tình bác ái đối với các anh chị em túng thiếu nghèo khổ. Chỉ như thế tín hữu mới thực sự cảm thấy mình là thành phần dân Chúa và anh chị em trong cùng một nhiệm thể Chúa Kitô là Giáo Hội. Ngài cũng cầu chúc chuyến hành hương Roma củng cố họ trong niềm hy vọng vào tình yêu thương của Thiên Chúa là mối dây nối kết tất cả trong đại gia đình của Thiên  Chúa là Giáo Hội, cũng như trong gia đình của từng người và trong toàn xã hội.

Chào các tín hữu Ba Lan ngài nói lễ Tro nhắc cho mọi người nhớ tới sự mỏng giòn của cuộc sống con người và của thế giới. Nó thôi thúc chúng ta nhìn vào giáo huấn của Chúa Giêsu, hoán cải tin vào Tin Mừng và hoà giải với Thiên  Chúa và với nhau.

Trong các nhóm nói tiếng Ý ĐTC đặc biệt chào hội « Bạn của con tim » tỉnh Altamura, các học sinh các tỉnh Civitavecchia, Legnano, Cislago, Thiene và Cefalù, cũng như sinh viên học viện du lịch Livia Bottardi Roma, và trường kitô hoà lan Meppel. Ngài cầu mong cuộc gặp gỡ đầu mùa Chay khơi dậy nơi họ nỗ lực canh tân tinh thần bằng cách tham dự vào các buổi cử hành mùa chay và các chiến dịch quyên góp bác ái để trợ giứp các anh chị em nghèo túng đó đây trên thế giới.

Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn, ngài xin Chúa chỉ cho họ con đường hy vọng và xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn họ trong việc hoán cải đích thực, thanh tẩy tội lỗi và phục vụ Chúa Kitô hiện diện nơi tha nhân.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải

Đức Giáo hoàng trả lời phỏng vấn của tạp chí Sneaker của “người vô gia cư”

Đức Giáo hoàng trả lời phỏng vấn của tạp chí Sneaker của “người vô gia cư”

Tạp chí “Scarp de’ tenis” (Sneaker) số ra ngày 28/02 hôm nay, có đăng cuộc phỏng vấn Đức Giáo hoàng về nhiều vấn đề. “Scarp de’ tenis” là tạp chí tiếng Ý do những người vô gia cư điều hành.

Tạp chí “Scarp de’ tenis” cũng hoạt động như một dự án xã hội, với phần lớn ban điều hành là người vô gia cư, bị đau khổ bởi những hoàn cảnh khó khăn cá nhân hay những hình thức kỳ thị loại trừ của xã hội. Tạp chí cũng là nguồn thu nhập chính của phần lớn cộng tác viên.

Trong cuộc phỏng vấn, Đức Giáo hoàng Phanxicô giải thích những sáng kiến mới đây để giúp người tị nạn, như là cung cấp nơi trú ngụ trong Vatican. Ngài đã giải thích cho thấy sáng kiến đón tiếp người vô gia cư đã được các giáo xứ ở Roma tham gia nhiệt tình thế nào. Ngài cho biết có hai giáo xứ ở Vatican đều nhận người Syria và nhiều giáo xứ ở roma cũng đã trả tiền nhà cho các gia đình nghèo khổ suốt một năm.

Trong cuộc phỏng vấn, Đức Giáo hoàng thường nói đến ý tưởng đi bằng chiếc giày của người khác. Theo ngài, đi bằng giày người khác là cách để mình thoát ra khỏi sự ích kỷ, vì chúng ta học hiểu biết những tình cảnh khó khăn. Ngài khẳng định rằng lời nói không thì chưa đủ, nhưng sự vĩ đại là đi bằng đôi giày của người khác. Ngài chia sẻ: “Tôi thường gặp một người, sau khi đã tìm sự an ủi nơi các Kitô hữu, có thể là một giáo dân, một Linh mục, một nữ tu hay Giám mục, họ nói với tôi là ‘họ lắng nghe tôi nhưng họ không hiểu tôi.’”

Đức Giáo hoàng cũng nói đùa về thái độ của dân chúng về việc cho tiền những người sống trên đường phố. Ngài kể là nhiều người quyết định không cho tiền, vì họ chỉ dùng nó để uống rượu. Nhưng Đức Giáo hoàng nói đùa: “Ly rượu là điều hạnh phúc duy nhất của họ trong cuộc sống!”

Nói về lòng quảng đại, Đức Giáo hoàng kể một câu chuyện thời ngài còn ở Buenos Aires, về bà mẹ có 5 đứa con. Khi người cha đang đi làm, còn cả nhà đang ăn trưa, thì một người vô gia cư đến xin ăn. Thay vì dạy các con lấy phần ăn để dành cho người cha để cho người hành khất, bà mẹ dạy các con cho một ít phần ăn của chúng. Và Đức Giáo hoàng khẳng định: “Nếu chúng ta muốn cho, chúng ta phải cho những gì là của chúng ta!”

Nói về vấn đề giới hạn số người tị nạn và di cư, đầu tiên Đức Giáo hoàng nhắc các độc giả của ngài rằng nhiều người trong số những người đang đến đất nước chúng ta là những người chạy trốn khỏi chiến tranh và đói kém. Tất cả chúng ta ở trên thế giới này là một phần của tình cảnh này và cần tìm cách giúp những người xung quanh chúng ta.

Ngài nói đến 13 người tị nạn đến từ đảo Lesbos và đã hòa nhập tốt vào xã hội, các trẻ em được đi học và các phụ huynh tìm được việc làm. Theo ngài, đó là gương mẫu cho người nhập cư muốn hòa nhập vào và đóng góp cho quốc gia mới và đạt được ước mơ.

Đức Giáo hoàng nhắc đến Thụy điển, quốc gia có gần 10% dân số là người nhập cư, để minh chứng cho vấn đề nhập cư. Trong những năm dưới chế độ độc tài ở Argentina, ngài đã thường nhìn đến Thụy điển như là ví dụ tích cực cho sự hội nhập. (RV 28/02/2017)

Hồng Thủy

Niềm hy vọng Kitô giúp nhìn mọi sự với đôi mắt của Chúa Kitô phục sinh

Niềm hy vọng Kitô giúp nhìn mọi sự với đôi mắt của Chúa Kitô phục sinh

Thụ tạo là một ơn tuyệt vời Thiên Chúa đặt để trong tay chúng ta để qua đó chúng ta có thể bước vào tương quan với Ngài, nhận ra trong đó dấu ấn chương trình tình yêu của Ngài, và Ngài mời gọi chúng ta cộng tác thực hiện nó trong từng ngày sống. Chính vì thế Kitô hữu không sống ngoài thế giới, nhưng biết nhìn mọi sự với con mắt của Chúa Kitô phục sinh, biết nhận ra trong họ và nơi những gì bao quanh họ các dấu chỉ của sự dữ, ích kỷ và tội lỗi làm sai lạc mọi sự, biết lắng nghe các rên siết và liên đới với người khổ đau, than khóc, bị gạt bỏ ngoài lề xã hội và cảm thấy tuyệt vọng.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với gần 20.000 tín hữu và du khách hành huơng tham dự buổi tiếp kiến chung hàng tuần tại quảng trường thánh Phêrô sáng thứ tư 22-2-2017.

Trong bài huấn dụ ngài đã quảng diễn ý nghĩa chương 2 các câu 22 tới 26 thư thánh Phalô gửi tín hữu Roma và nói: Chúng ta thường bị cám dỗ nghĩ rằng thụ tạo là tư sản của chúng ta, một chiếm hữu mà chúng ta muốn khai thác tuỳ thích và không phải trả lẽ với bất cứ ai khác. Nhưng văn bản chúng ta vừa nghe cho biết không phải như vậy. ĐTC giải thích như sau.

Tông đồ Phaolô, trái lại, nhắc nhớ chúng ta rằng thụ tạo là một ơn tuyệt diệu mà Thiên Chúa đặt để trong tay chúng ta, để chúng ta có thể bước vào trong tương quan với Ngài, nhận ra trong đó dấu ấn chương trình tình yêu của Ngài, và Ngài mời gọi chúng ta cộng tác thực hiện nó trong từng ngày sống.

Tuy nhiên, khi để cho ích kỷ cầm giữ, con người làm hư hỏng cả những điều xinh đẹp nhất được tín thác cho nó. Và điều này cũng đã xảy ra với thụ tạo. Chúng ta hãy nghĩ  tới nước. Nước là một vật rất đẹp và quan trọng: Nước trao ban sự sống, giúp chúng ta trong mọi sự, nhưng để khai thác các quặng mỏ, người ta làm cho nước ô nhiễm như thế nào, người là làm bẩn thụ tạo và tàn phá thụ tạo. Đây chỉ là một thí dụ thôi. Có biết bao nhiêu thí dụ khác nữa.

** Với kinh nghiệm thê thảm của tội lỗi, sự hiệp thông với Thiên Chúa bị bẻ gẫy, chúng ta làm hư thối thụ tạo, biến nó thành nô lệ, và bắt nó quy phục sự hư nát của chúng ta. Và rất tiếc hậu quả của tất cả những điều này ở trước mắt chúng ta một cách thê thảm mỗi ngày. Khi bẻ gẫy sự hiệp thông với Thiên Chúa, con người đánh mất đi vẻ đẹp nguyên thuỷ của chính mình, và rốt cục làm biến dạng mọi sự quanh mình. Và ở đâu trước kia quy chiếu về Thiên Chúa Cha Tạo Hoá và tình yêu thương vô tận của Ngài, thì giờ đây nó mang dấu chỉ buồn sầu và hoang tàn của sự kiêu căng và lòng tham của con người. Sự kiêu căng của con người khai thác thụ tạo, tàn phá thụ tạo.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Tuy nhiên, Chúa không để chúng ta một mình và cả trong khung cảnh hoang tàn này Ngài cũng cống hiến cho chúng ta một viễn tượng của sự giải thoát mới, của ơn cứu độ đại đồng. Và đó là điều thánh Phaolô tươi vui minh nhiên, bằng cách mời gọi chúng tra lắng nghe các tiếng rên siết của toàn thụ tạo. Các tiếng rên siết của toàn thụ tạo… Kiểu nói mạnh mẽ. Thật thế, nếu chúng ta chú ý, tất cả chung quanh  chúng ta đều rên siết: chính thụ tạo rên siết, chúng ta la người rên siết và Thần Khí rên siết trong chúng ta, trong con tim chúng ta.

Nhưng các tiếng rên siết này không phải là một than van khô cằn, không an ủi mà – như thánh Tông Đồ nói  – là các rên siết của một phụ nữ sinh con. Chúng là các rên siết của người khổ đau, nhưng biết là mình sắp cho ra đời một sự sống mới. Và trong trường hợp của chúng ta thật đúng như thế. Chúng ta còn đang chiến đấu với các hậu của của tội lỗi, và chung quanh chúng ta tất cả đều còn mang dấu vết của các lao nhọc, các thiếu sót, các khép kín của chúng ta. Tuy nhiên, đồng thời chúng ta cũng biết rằng mình đã được Chúa cứu thoát, và chúng ta đã được chiêm ngưỡng và nếm hưởng trước trong chúng ta và trong tất cả những gì bao quanh chúng ta các dấu chỉ của sự Phục Sinh, của Lễ Vượt Qua, làm một việc tạo dựng mới.  ĐTC giải thích thêm như sau:

** Đây là nội dung niềm hy vọng của chúng ta. Kitô hữu không sống ngoài thế giới, nhưng biết nhận ra trong cuộc sống mình và trong tất cả những gì bao quanh các dấu chỉ của sự dữ, của ích kỷ và của tội lỗi. Họ liên đới với ai đau khổ, khóc than, bị gạt bỏ ngoài lề xã hội và cảm thấy tuyệt vọng… Tuy nhiên đồng thời kitô hữu cũng đã học đọc hiểu tất cả những điều này với con mắt của sự Vượt Qua, với con mắt của Chúa Kitô Phục Sinh. Và khi đó họ biết rằng chúng ta đang sống thời gian chờ đợi, thời gian của một ngưỡng vọng vượt quá hiện tại, thời gian của sự thành toàn. Trong hy vọng chúng ta biết rằng Chúa muốn chữa lành một cách vĩnh viễn với lòng thương xót các con tim bị thương và bị hạ nhục, và tất cả những gì mà con người đã làm vẩn đục trong sự gian ác của nó, và rằng trong thế giới này Chúa làm nảy sinh ra một thế giới mới và một nhân loại mới, sau cùng được hoà giải trong tình yêu của Ngài.

Có biết bao lần chúng ta kitô hữu chúng ta bị cám dỗ bởi vỡ mộng, bởi yếm thế… Đôi khi chúng ta để cho mình rơi vào chỗ than van vô ích, hay không lời và cũng không biết xin điều gì, hy vọng điều gì… Nhưng một lần nữa Chúa Thánh Thần, là hơi thở của niềm hy vọng,  đến trợ giúp chúng ta. Ngài duy trì sống động tiếng rên siết và chờ đợi của con tim chúng ta. Thần Khí giúp chúng ta vượt qua các vẻ bề ngoài tiêu cực của hiện tại và vén mở cho chúng ta giờ đây trời mới và đất mới, mà Chúa đang chuẩn bị cho nhân loại.

ĐTC đã chào các đoàn hành hương nói tiếng Pháp, đặc biệt là tín hữu giáo phận Le Mans do ĐC Yves Le Saux, GM sở tại hướng dẫn, các trẻ em giúp lễ giáo phận Metz, do ĐC Jean Christophe Lagleize hướng dẫn, cũng như tín hữu và người trẻ các giáo xứ Pháp và Canada. Ngài xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn họ trên mọi nẻo đường đời và củng cố niềm hy vọng của họ.

ĐTC cũng chào các đoàn hành hương đến từ Anh quốc, Ailen, Na Uy, Ấn Độ và Hoa Kỳ, và cầu chúc họ được hưởng lòng thương xót và bình an của Chúa để họ cộng tác giữ gìn thụ tạo và trợ giúp nhau.

** Chào các đoàn hành hương nói tiếng Đức ĐTC nhắc cho mọi người biết năm nay là kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra tại Fatima. Là Mẹ của niềm hy vọng Mẹ mời gọi chúng ta hướng cái nhìn về ơn cứu rỗi, về một thế giới mới và một nhân loại mới.

Chào  các tín hữu nói tiếng Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha ngài khích lệ mọi người kiên trì xin Chúa Thánh Thần hiện diện trong cuộc sống để biết nhìn xa hơn các vẻ bề ngoài tiêu cực của cuộc sống hiện nay và hy vọng nhìn trời mới đất mới. Xin lễ kính Ngai toà thánh Phêrô trao ban can đảm cho họ để biết vác thập giá của cuộc sống thường ngày và sống thánh thiện.

Trong các nhóm nói tiếng Ý ĐTC đặc biệt chào phái đoàn “Ngọn đuốc hoà bình Biển Đức” do ĐC Renato Boccardo, TGM Spoletto hướng dẫn cùng với Đức Viện Phụ Montecassino Donato Ogliari, và Đức Viên Phụ Subiaco Mauro Meacci. Ngài mời gọi mọi người thăng tiến nền văn hóa hoà bình trong mọi môi trường sống.

Ngoài ra, cũng có các tham dự viên cuộc biểu tình chống lại nạn người trẻ chế diễu sách nhiễu bạn học của giáo phận Palestrina, do ĐC Domenico Sigallini hướng dẫn, thành viên “Hiệp hội Tầu biển Sophia” chuyên hoạt động giúp tránh các tai nạn trong biển Địa Trung Hải, các nam nữ nghệ sĩ đoàn xiệc Rony Rollers và cám ơn các màn biểu diễn của họ. Họ tạo ra vẻ đẹp và vẻ đẹp đưa chúng ta tới Thiên Chúa. Làm xiệc cũng là một con đường dẫn tới Thiên Chúa. Anh chị em hãy tiếp tục làm ra vẻ đẹp và sinh ích cho tất cả chúng tôi. Xin cám ơn anh chị em.

Sau cùng chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ngài nhắc cho mọi nguời biết hôm qua là lễ kính Ngai toà thánh Phêrô Tông Đồ, là ngày hiệp thông đặc biệt của tín hữu với Người Kế Vị thánh nhân. ĐTC khích lệ các bạn trẻ củng cố lời cầu nguyện của họ cho sứ vụ Phêrô của ngài; ngài cám ơn các bệnh nhân đã dâng hy sinh khổ đau cho việc xây dựng Giáo Hội, và nhắn nhủ các cặp vợ chồng mới cuới biết xây dựng gia đình trên chính tình yêu nối kết Chúa Giêsu với Giáo Hội Ngài

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành Toà Thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải

Các Giám mục Hoa kỳ kêu gọi Tổng thống Trump bảo vệ tự do tôn giáo

Các Giám mục Hoa kỳ kêu gọi Tổng thống Trump bảo vệ tự do tôn giáo

Washington – Ngày 16/02, các vị lãnh đạo Công giáo tại Hoa kỳ đã đưa ra một tuyên ngôn, trong đó các vị hy vọng về việc Tổng thống Trump đang xem xét đưa ra sắc lệnh bảo vệ tự do tôn giáo. Các ngài nói là họ sẽ biết ơn nếu Tổng thống thực hiện lời hứa là chính quyền của ông sẽ “làm mọi việc trong quyền hạn của mình để bảo vệ tự do tôn giáo.”

Tuyên ngôn được đưa ra bởi Đức Hồng Y Timothy M. Dolan của New York – chủ tịch Ủy ban các hoạt động phò sự sống, Đức Tổng Timothy M. Dolan của Philadelphia –  chủ tịch Ủy ban Giáo dân, Hôn nhân, Đời sống gia đình và Giới trẻ, Đức Tổng William E. Lori của Baltimore – chủ tịch Ủy ban Tự do Tôn giáo, Đức cha Frank J. Dewane của Venice bang Florida – chủ tịch Ủy ban Công lý và phát triển con người.

Tuyên ngôn có đoạn viết: “Như là các Kitô hữu, mục đích của chúng tôi là sống và phục vụ những người khác như Chúa dạy. Tổng thống Trump có thể bảo đảm rằng chúng tôi không bị áp lực từ công chúng.”

Các Giám mục nhận định rằng sắc lệnh sẽ thực hiện việc bảo vệ tự do tôn giáo mạnh mẽ trên toàn chính quyền liên bang, trong nhiều lãnh vực đã bị suy yếu bởi chính quyền trước đó, chẳng hạn như bảo hiểm sức khỏe, nhận con nuôi, miễn thuế, và các tài trợ và hợp đồng của chính phủ. Sắc lệnh cũng phục hồi lại mối liên hệ thật sự của chính quyền liên bang với bản tu chính lần thứ nhất, với các luật bảo vệ lương tâm và tự do tôn giáo sẽ cho phép chúng ta tiếp tục phục vụ những người Mỹ khốn cùng nhất.

Các Giám mục kêu gọi Tổng thống Trump giữ lời hứa và chấm dứt các đạo luật của chính quyền liên bang, cưỡng bức các tín đồ làm những chọn lựa không thể. Các ngài nói: “Chúng tôi cũng như những người chúng tôi chăm sóc và phục vụ sẽ biết ơn nếu Tổng thống tiếp tục bước đi tích cực này, cho phép mọi công dân Mỹ có thể thực hành đức tin của họ mà không bị phạt nặng nề bởi chính quyền liên bang.”

Tuyên ngôn cũng nói rằng việc sửa chữa cấp thời đối với các mối đe dọa chống lại tự do tôn giáo là cần thiết và không có nó, sự tự do phục vụ người khác của Giáo hội sẽ vẫn gặp nguy hiểm và xung đột giữa cộng đồng đức tin và chính quyền liên bang sẽ tiếp tục.

Hôm cuối tháng 1 vừa qua, một bản nháp của sắc lệnh với tên gọi “Thành lập kế hoạch toàn chính phủ để tôn trọng tự do tôn giáo” bị rò rỉ ra ngoài. Các Giám mục Công giáo đã gửi một lá thư cho các tín hữu Công giáo trên mạng internet để gửi đến Tổng thống, yêu cầu ông ký sắc lệnh bảo vệ tự do tôn giáo, sau khi bản nháp bị rò rỉ ra ngoài. (CNS 17/02/2016)

Hồng Thủy

 

Loan báo Lời Chúa với sự can đảm, với đời cầu nguyện và lòng khiêm nhường

Loan báo Lời Chúa với sự can đảm, với đời cầu nguyện và lòng khiêm nhường

Can đảm, cầu nguyện và khiêm nhường, là ba đặc tính của vị sứ giả Tin Mừng tuyệt vời. Nhờ đó, người sứ giả có thể giúp gầy dựng và phát triển dân Chúa trong thế giới và góp phần vào sứ mạng truyền giáo của Giáo Hội. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta, lễ kính thánh Cirillo và Metodio.

Can đảm: Lời Chúa không chỉ là điều gì đó tốt đẹp

Lời của Thiên Chúa không thể được loan báo theo kiểu đề xuất như: “nhưng, nếu bạn thích thì… nhưng, bạn có thể sống thế này…” Những đề xuất như thế tựa như một ý kiến, hoặc điều gì đó tốt, hoặc triết lý gì đó, hoặc điều nào đó về luân lý. Không. Lời Chúa có gì đó khác hơn. Lời Chúa được loan báo cách thẳng thắn cùng với sức mạnh của Lời ấy, như chính thánh Phaolô loan báo. Thánh nhân đã để cho Lời Chúa thấm nhập vào mình đến tận xương tủy. Lời Chúa phải được công bố với sự mạnh dạn và can đảm như thánh nhân đã làm.

Có những người không có đủ dũng cảm để công bố Lời Chúa, bởi lẽ họ không có đủ sự dũng cảm thiêng liêng, vì họ chưa có sự can đảm trong tâm hồn, vì họ chưa có lòng dũng cảm xuất phát từ tình yêu mến của Thầy Giêsu. Không. Không phải là chỉ nói về điều gì đó thú vị hấp dẫn, điều gì đó tốt lành, điều gì đó cần phải làm tốt, không chỉ thế, mà còn cần nói về Lời Chúa. Và Lời Chúa chính là năng lực, là lời lẽ để tạo thành dân Chúa, để gầy dựng dân Chúa. Lời Chúa được loan báo cách chân thực thẳng thắn cùng với lòng can đảm, như thế dân Chúa được thành hình.

Cầu nguyện: Loan báo Lời Chúa cần đi đôi với cầu nguyện

Lời Chúa phải được công bố cùng với đời cầu nguyện, thành tâm cầu nguyện. Luôn luôn như thế. Nếu không cầu nguyện, thì bạn chỉ có thể tạo nên một hội nghị tốt đẹp, một nền giáo dục tốt đẹp. Điều đó tốt, tốt! Nhưng như thế chưa phải là Lời Chúa. Hãy cầu nguyện, vì Chúa đã gieo vãi hạt giống là Lời, vì Chúa đã tưới nước để hạt giống có thể nảy mầm và Lời ấy trổ sinh. Lời Chúa phải được công bố cùng với đời sống cầu nguyện. Đó là lời cầu nguyện của người loan báo Lời Chúa.

Khiêm nhường: Nhà truyền giáo như chiên con giữa bầy sói

Một nhà truyền giáo đích thực, là người biết rằng mình yếu đuối, và người ấy cũng biết rằng mình không thể tự bảo vệ cho bản thân. Khi sai các môn đệ đi loan báo Lời Chúa, Thầy Giêsu đã nói: “Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.” Các môn đệ có thể thưa lại: “Nhưng, lạy Thầy, lỡ chúng ăn thịt con thì sao?” Có lẽ Thầy Giêsu nói tiếp: “Anh em cứ đi đi! Đó là con đường.”

Tôi nhớ rằng, có một vị thánh đã suy gẫm rất thâm sâu câu Lời Chúa này, và vị thánh ấy nói: “Nhưng nếu con không đi như chiên con, mà lại đi như con sói giữa bầy sói, thì Chúa lại không bảo vệ con, và như thế chỉ mình con chống đỡ sao nổi”. Khi nhà truyền giáo quá tự tin vào sức riêng của mình, vào sự thông minh của mình, khi những người có trách nhiệm loan báo Lời Chúa mà lại loan báo theo kiểu khôn khéo, thì có vẻ tốt đấy, nhưng kết quả là tồi tệ. Có những thứ trái với Lời Chúa, ví như dựa vào quyền lực hoặc dựa vào tự hào kiêu hãnh…v.v

Lạy Chúa, thánh Cirillo và Metodio đã gieo vãi Lời Chúa và giúp phát triển Giáo Hội giữa lòng thế giới. Các ngài là những con người dũng cảm với đời sống cầu nguyện và lòng khiêm tốn. Nhờ lời chuyển cầu của hai thánh, xin cho chúng con chúng biết loan báo Lời Chúa theo cung cách mà các ngài đã làm.

Tứ Quyết SJ

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 12.02.2017: Đức công chính mới

Đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha, Chúa nhật 12.02.2017: Đức công chính mới

Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật 12.02.2017 tại quảng trường thánh Phêrô, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người thực hành ba điều mà Chúa Giêsu nói trong bài Tin Mừng Chúa Nhật. Đó là: chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ thề thốt. Những điều răn ấy được thực thi với đức công chính mới mà Chúa Giêsu nói, chứ không theo kiểu công chính dựa vào hình thức như các kinh sư và người Pharisêu.

Trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay trình bày những trang tiếp nối Bài Giảng Trên Núi trong Tin Mừng theo thánh Mát-thêu (5:17-37). Trong đoạn này, Chúa Giêsu muốn giúp người nghe hiểu rõ luật Môsê. Những gì được nói trong giao ước cũ thì đúng, nhưng không phải là tất cả: Chúa Giêsu đến để kiện toàn luật Thiên Chúa và một chấm một phết trong Luật Chúa cũng không qua đi (x. Mt 5:18). Chúa Giêsu tỏ cho thấy mục đích nguyên thủy của Luật Thiên Chúa và Chúa Giêsu kiện toàn luật ấy bằng lời giảng dạy và ngay cả bằng cách hiến dâng chính mình trên thập giá. Do đó, Chúa Giêsu dạy cho chúng ta cách thế để hoàn tất ý muốn của Thiên Chúa, và thực thi đức công chính cao hơn sự công chính của các kinh sư và người Pharisêu (x. Mt 5:20). Đức công chính mà Chúa Giêsu nói, là đức công chính được thúc đẩy bởi tình yêu mến, bởi đức bác ái, bởi lòng thương xót, khi ấy có thể khám phá thấy bản chất của các điều răn, và tránh được nguy cơ sống kiểu hình thức. Sống hình thức là sống theo kiểu: điều này tôi có thể làm, điều kia tôi không thể, hoặc là tôi có thể làm tới mức này và không thể làm tới mức kia… Không. Không như thế được, có gì đó còn hơn thế nữa.

Một cách cụ thể, trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu xét tới ba khía cạnh, đó là ba điều răn: chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ thề thốt.

Chớ giết người

Nói về điều răn chớ giết người, Chúa cho rằng, trong thực tế, không chỉ là không giết người, mà còn không làm những hành vi xúc phạm đến phẩm giá con người, không nói những lời xúc phạm (Mt 5:22). Tất nhiên, nói xúc phạm không phải là tội nặng như tội giết người, nhưng đó cũng là tội liên quan đến giết người, vì lời nói xúc phạm là tiền đề cho những hành vi và lời xúc phạm cũng cho thấy ác tâm. Chúa mời gọi chúng ta không lập một danh sách những gì phải tránh, nhưng là xem xét những gì gây hại hoặc có ý hướng gây hại cho tha nhân. Chúa đưa ra ví dụ. Khi xúc phạm người anh dem mình, khi giận họ, chúng ta đã giết người anh em trong tâm hồn chúng ta. Do đó, đừng làm như thế…

Chớ ngoại tình

Khía cạnh thứ hai liên quan đến luật hôn nhân, đến tội ngoại tình. Tuy nhiên, Chúa Giêsu đi vào gốc rễ của tội. Bạn có thể giết người qua những lời lăng mạ, và bạn cũng có thể phạm tội ngoại tình khi có những ý định xấu muốn sở hữu người phụ nữ không phải vợ mình. Ngoại tình, trộm cắp, tham nhũng và những tội khác, chúng được thành hình trước tiên trong trái tim tôi, và khi ý định được ưng thuận với chọn lựa sai trái, thì nó sẽ được chuyển hóa thành hành động cụ thể. Và Chúa Giêsu nói: ai nhìn một người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi. Chúng ta hãy nghĩ một chút về những điều ấy. Những ý nghĩ xấu xa thì cũng tệ như những tội ấy.

Đừng thề thốt

Sau đó, Chúa Giêsu nói các môn đệ đừng có thề thốt, vì thề thốt là dấu hiệu của sự bất an và đánh tráo trong mối tương quan giữa bạn và người khác. Thay vì thề thốt, chúng ta được mời gọi xây dựng bầu không khí lành mạnh và đầy tin cậy lẫn nhau giữa chúng ta, trong gia đình và trong cộng đồng. Khi ấy, chúng ta sống trung thực và tin tưởng nhau. Khi ấy, chúng ta không cần dựa vào những thế cao hơn để được tin tưởng. Không tin tưởng nhau, nghi ngờ lẫn nhau, những điều này ngày càng đe dọa sự bình yên!

Lạy Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ luôn sẵn sàng lắng nghe và vui vẻ xin vâng, xin Mẹ giúp chúng con ngày càng sống gần Tin Mừng hơn, để chúng con không phải là những Kitô hữu kiểu thời trang, nhưng là những Kitô hữu đích thực! Nguyện xin ân sủng của Chúa Thánh Thần, giúp chúng con làm mọi sự với tình yêu, để chúng con có thể thực thi vẹn toàn ý Thiên Chúa muốn.

Tiếp đến, Đức Thánh Cha đọc kinh Truyền Tin và ban Phép Lành Toà Thánh cho mọi người.


Tứ Quyết SJ

Đức Thánh Cha tiếp kiến Bộ Giáo Dục Công Giáo

Đức Thánh Cha tiếp kiến Bộ Giáo Dục Công Giáo

VATICAN. Trong buổi tiếp kiến sáng 9-2-2017, dành cho Bộ Giáo dục Công Giáo, ĐTC khuyến khích Bộ này tiếp tục giúp các trường học và đại học Công Giáo góp phần vào sứ mạng của Giáo Hội phục vụ sự phát triển trong tình người, trong sự đối thoại và hy vọng.

Hiện diện tại buổi tiếp kiến có 80 người, trong đó có nhiều HY và GM thành viên của Bộ giáo dục, cùng với các cố vấn và nhân viên. Trong Đại hội tiến hành những ngày này, Bộ kiểm điểm hoạt động trong 3 năm qua, và vạch ra hướng đi cho các hoạt động tương lai.

Trong bài huấn dụ, ĐTC khích lệ Bộ giáo dục Công Giáo dấn thân trong 3 chiều hướng, thứ I là nhân bản hóa việc giáo dục. Để được vậy các nhà giáo dục cần nhắm giúp người trẻ trở thành những người xây dựng một thế giới liên đới hơn và an bình, đồng thời cống hiến cho người trẻ những chân trời cởi mở đối với siêu việt.

Thứ II là cần làm gia tăng nền văn hóa đối thoại. ĐTC nhận xét rằng trong thời đại chúng ta, rất tiếc là có nhiều hình thức bạo lực, nghèo đói, bóc lột, kỳ thị, gạt ra ngoài lề xã hội, những đường lối tiếp cận giới hạn các tự do cơ bản của con người gây ra một thứ văn hóa gạt bỏ. Trái lại, việc đối thoại giáo dục khi con người quan hệ với nhau trong niềm tôn trọng, quí chuộc, chân thành lắng nghe và diễn tả trung thực, không che đậy hoặc giảm bớt căn tính của mình được tinh thần Tin Mừng soi sáng.

Sau cùng, ĐTC khuyến khích Bộ giáo dục Công Giáo giúp xây dựng một nền giáo dục gieo vãi hy vọng. Con người không thể sống mà không hy vọng và giáo dục chính là kiến tạo nên niềm hy vọng, làm nảy sinh, tăng trưởng và dẫn tới một cuộc sống tràn đầy hy vọng (SD 9-2-2017)

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha tái lên án các trào lưu bài Do thái

Đức Thánh Cha tái lên án các trào lưu bài Do thái

VATICAN. Hôm 9-2-2017, ĐTC tái lên án các trào lưu bài Do thái và ngài cổ võ các phương tiện truyền thông mới để chiến đấu bài trừ trào lưu tệ hại này.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến dành cho phái đoàn Do thái gồm 37 người thuộc Liên minh chống mạ lỵ (Anti-Diffamation League).

ĐTC nhận xét rằng: ”Đáng tiếc là thái độ bài Do thái mà tôi tái lên án dưới mọi hình thức, vẫn còn phổ biến ngày nay, trào lưu này hoàn toàn trái ngược với các nguyên tắc Kitô và mọi quan điểm xứng với con người. Tôi tái khẳng định rằng Giáo Hội Công Giáo đặc biệt cảm thấy có nghĩa vụ phải làm tất cả những gì có thể, cùng với các người bạn Do thái, để loại trừ mọi xu hướng bài Do thái”.

Theo ĐTC, ”ngày nay hơn trước kia, cuộc chiến chống trào lưu bài Do thái có thể sử dụng các phương tiện hữu hiệu, như thông tin và huấn luyện. Về vấn đề này, tôi cám ơn anh chị em vì hoạt động và vì anh chị em dấn thân giáo dục, thăng tiến sự tôn trọng tất cả mọi người và bảo vệ những người yếu thế nhất. Bảo tồn kho tàng thánh thiêng là mọi sự sống con người, từ lúc mới thụ thai cho đến lúc chết, bảo vệ phẩm giá con người, đó chính là con đường tốt nhất để phòng ngừa mọi hình thức bạo lực”.

ĐTC không quên khích lệ ”Liên minh chống mạ lỵ” thăng tiến văn hóa và cổ võ tự do phụng tự khắp nơi, bảo vệ các tín hữu và các tôn giáo chống lại mọi hình thức bạo lực và lạm dụng, đó là những thuốc ngừa hữu hiệu nhất chống lại sự tái sinh oán thù”.

Liên Minh chống mạ lỵ được thành lập năm 1913 tại Hoa Kỳ với mục đích ngăn chặn sự mạ lỵ chống người Do Thái bằng những lời kêu gọi tuân theo lý trí và lương tâm, và nếu cần bằng các hành vi pháp luật. Tổ chức này có ngân sách hằng năm trên 50 triệu mỹ kim, với 29 văn phòng tại Mỹ và 3 văn phòng tại các nước khác (SD 9-2-2017)

G. Trần Đức Anh OP

 

Chia sẻ của Timothy Flanigan về sự quan trọng của đức tin đối với bệnh nhân

Chia sẻ của Timothy Flanigan về sự quan trọng của đức tin đối với bệnh nhân

Timothy Flanigan là một phó tế vĩnh viễn, có 5 người con, sinh sống tại Tiverton, Rhode Island, Hoa kỳ. Ông cũng là một giáo sư bác sĩ chuyên về các bệnh truyền nhiễm tại Brown Medical School. Phần lớn thời gian trong sự nghiệp của mình, bác sĩ Flanigan đã làm việc với các bệnh nhân nhiễm Hiv và mới đây là các bệnh nhân ebola ở Liberia. Flanigan bắt đầu đến Brown Medical School từ năm 1991 để cộng tác vào một mạng lưới chăm sóc chủ yếu cho các người bị nhiễm virus Hiv, đặc biệt là các phụ nữ, những người nghiện ma túy và các cựu tù nhân. Ông cũng phát triển các chương trình giúp các cựu tù nhân bị nhiễm Hiv nối kết với các chăm sóc cộng đồng, giúp điều trị bệnh và cai nghiện.

Việc là một phó tế Công giáo giúp cho các công việc trở nên thuận tiện dễ dàng hơn đối với bác sĩ Flanigan. Ông chia sẻ: “Công việc của tôi là trợ giúp các bệnh nhân. Tôi không muốn truyền đạo cho họ nhưng là giúp họ hiều rằng đức tin có thể giúp ích cho họ.” Theo các báo cáo y khoa về đức tin và y khoa, các bệnh nhận vui thích khi niềm tin của họ được các bác sĩ và bệnh viện nhìn nhận và trợ giúp, nhưng phần lớn các trường y khoa không nói về vấn đề này. Bác sĩ Flanigan cho biết: “Thực tế, các trường y khoa có thể nói về mọi sự, nhưng họ không nói về Thiên Chúa và cầu nguyện. Họ trở nên bực bội khi các vấn đề này được đề cập đến.” Bác sĩ cũng nói thêm là khuynh hướng của các trường y khoa là mô tả tất cả trong ngôn ngữ của tiến trình sinh học của chúng ta, nhưng chúng là là con người với máu thịt hơn chứ không chỉ như thế. Dù cho các trường y khoa không muốn nói về đức tin, nhưng bác sĩ Flanigan không ngại nói về nó. Ông chia sẻ: “Tôi rất thoải mái về việc mình là một phó tế Công giáo. Tôi luôn đề nghị các bệnh nhân của tôi đào sâu đức tin của họ, dù là đạo nào. Chưa từng có ai cảm thấy bị xúc phạm. Tôi luôn tìm cách tiếp cận các bệnh nhân cách cởi mở và không phán đoán.”

Đa số các bệnh nhân của bác sĩ Flanigan là người Công giáo bởi vì ông làm việc tại Rhode Island, một trong số các tiểu bang Công giáo nhất của Hoa kỳ. Ông có thể thấy một số bệnh nhân sống đức tin thật sự ngay cả khi họ đang hấp hối. Ông kể, có một nữ bệnh nhân bị một thứ ung thư không thể giải phẫu và làm cho bà bị nhiễm trùng rất nhiều. Bà ta có một đức tin mạnh mẽ, bà đã nói với ông là bà sẽ ở đó cho đến khi nào mà Chúa muốn. Những lần khác, ông gặp những bệnh nhân bị tha hóa bởi các tôn giáo có tổ chức. Ông đã khuyến khích họ suy nghĩ lại và nói với họ là Thiên Chúa yêu thương họ. Ông cho biết việc co cụm và tha hóa rất là thường gặp trong các bệnh nhân. Có được sự hỗ trợ của một cộng đồng đức tin là một điều tuyệt diệu và không tốn kém gì cả. Ông cũng nói với các bệnh nhân rằng có những lúc tất cả chúng ta đều cô đơn và chúng ta cũng cần có sự trợ giúp.

Trong hai tháng ông sống ở Liberia, giữa cuộc khủng hoảng của nạn dịch ebola, bác sĩ Flanigan nhận thấy đức tin của người dân Liberia là một thực tế vững chắc; họ cầu nguyện ca tụng Thiên Chúa liên tục không ngừng. Đức tin của họ bị thử thách dữ dội bởi sự lan tràn của dịch bệnh. Các y tá có thể gặp nguy hiểm khi giúp các người bệnh, bởi vì họ thường bị lây bệnh nhưng họ vẫn hàng ngày đến chăm sóc bệnh nhân. Họ là những anh hùng.

Đối với bác sĩ Flanigan, thử thách lớn của thời đại chúng ta không phải là cuộc khủng hoảng hiện đại của đức tin nhưng là cách đối diện với đau khổ. Có một nghích lý trong thế giới chúng ta hiện nay. Chúng ta giỏi giang khi làm cho cuộc sống rất thoải mái, nhưng chúng ta không thể tránh được những khổ đau của trái tim con người. Người ta vẫn tìm đến tự tử; trầm cảm, lo âu vẫn ở trong con người thay vì hạnh phúc. Bác sĩ chía sẻ: “Là thầy thuốc, chúng tôi không ngừng trợ giúp trong những đau đớn và đau khổ của con người. Hoặc là người ta hiều được tình yêu của Chúa chúng ta giữa lúc đua khổ hoặc là, như một số người, chối từ Thiên Chúa. Quan điểm cá nhân của tôi là Thiên Chúa luôn lôi cuốn đến với Người những người đau khổ ngay cả khi họ không có sự hiểu biết về Người.” Ông kể lại trường hợp của một người đồng tính và bị Giáo hội loại bỏ. Anh ta ở trong bệnh viện 6 tuần lễ vì bị lây nhiễm. Trong đau đớn, anh đã chạy đến với Chúa và cùng mẹ đọc kinh Mân Côi hàng ngày. Qua những sự kiện này, bác sĩ Flanigan đã học biết về Chúa Thánh Thần. Theo ông, Chúa Thánh Thần không phải sống chung với những định kiến của chúng ta; Ngài thường hiện diện trong những tình huống mà chúng ta ít chờ đợi. Chính những suy nghĩ này giúp cho bác sĩ luôn tiến bước ngay cả khi cảm thấy mất lòng can đảm. (Aleteia .it 17/01/2017)

Hồng Thủy