Toàn văn Sứ điệp Mùa Chay 2015 của Đức Thánh Cha Phanxicô

Toàn văn Sứ điệp Mùa Chay 2015 của Đức Thánh Cha Phanxicô

”Anh chị em hãy củng cố tâm hồn” (Gc 5,8)

Anh chị em thân mến,

Mùa Chay là một mùa canh tân đối với Giáo Hội, các cộng đoàn và mỗi tín hữu. Nhưng trên hết Mùa Chay là ”một mùa ân thánh' (2 Cr 6,2). Thiên Chúa không yêu cầu chúng ta điều gì mà trước đó Ngài không ban cho chúng ta: ”Chúng ta yêu mến vì Chúa đã yêu thương chúng ta trước” (1 Ga 4,19). Chúa không dửng dưng đối với chúng ta. Chúa quan tâm đến mỗi người chúng ta, Ngài biết đích danh chúng ta, chăm sóc và tìm kiếm chúng ta khi chúng ta bỏ Ngài. Chúa chú ý đến mỗi người chúng ta; tình thương ngăn cản không để cho Chúa dửng dưng đối với những gì xảy đến cho chúng ta. Nhưng xảy ra là khi chúng ta an mạnh và cảm thấy thoải mái, thì chắc chắn chúng ta quên những người khác (điều mà Chúa Cha không bao giờ làm), chúng ta không quan tâm đến những vấn đề của người khác, những đau khổ và bất công họ đang chịu… lúc ấy tâm hồn chúng ta rơi vào thái độ dửng dưng: trong khi tôi tương đối an mạnh và thoải mái, thì tôi quên những người không được an mạnh. Thái độ ích kỷ, dửng dưng này ngày nay có một chiều kích toàn cầu, đến độ chúng ta có thể nói đó là một thứ hoàn cầu hóa sự dửng dưng. Đó là một bất hạnh chúng ta cần đương đầu trong tư cách là Kitô hữu. Khi Dân Chúa trở về với tình thương của Chúa, thì họ tìm được những câu trả lời cho những vấn nạn mà lịch sử luôn đề ra cho họ. Một trong những thách đố khẩn cấp nhất mà tôi muốn dừng lại trong Sứ Điệp này chính là thách đố hoàn cầu hóa sự dửng dưng.

Dửng dưng đối với tha nhân và với Thiên Chúa cũng là một cám dỗ thực sự đối với các Kitô hữu chúng ta. Vì thế, trong mỗi Mùa Chay chúng ta cần nghe lời kêu của các Ngôn Sứ lên tiếng và thức tỉnh chúng ta. Thiên Chúa không dửng dưng đối với thế giới, Chúa yêu thương thế giới đến độ ban Con của Ngài để cứu độ mỗi người. Trong cuộc nhập thể, trong cuộc sống trần thế, trong cái chết và sống lại của Con Thiên Chúa có mở ra vĩnh viễn cánh cửa giữa Thiên Chúa và con người, giữa trời và đất. Và Giáo Hội như bàn tay giữ cho cánh cửa ấy mở rộng nhờ việc công bố Lời Chúa, cử hành các Bí tích, nhờ làm chứng tá đức tin hữu hiệu trong đức bác ái (Xc Gl 5,6). Tuy nhiên, thế giới có xu hướng khép kín vào mình và đóng kín cánh cửa qua đó Thiên Chúa đi vào thế giới và thế giới đến cùng Chúa. Vì thế bàn tay, là Giáo Hội, không bao giờ được ngạc nghiên nếu bị phủ nhận, bị đè bẹp và bị thương.

Vì vậy Dân Chúa cần canh tân, để không trở nên dửng dưng và không khép kín vào mình. Tôi muốn đề nghị với anh chị em 3 bước suy tư để đạt tới sự canh tân.

1. ”Nếu một chi thể đau, thì tất cả các chi thể khác cũng đau” (1 Cr 12,26) – Giáo Hội

Tình thương của Thiên Chúa phá vỡ thái độ khép kín chết chóc là sự dửng dưng, tình thương ấy được Giáo Hội trao tặng cho chúng ta qua giáo huấn, và nhất là qua chứng tá của Giáo Hội. Nhưng chúng ta chỉ có thể làm chứng về điều mà trước đó chúng ta cảm nghiệm. Kitô hữu là người để Thiên Chúa mặc cho chiếc áo lòng từ nhân và thương xót của Ngài, mặc lấy Chúa Kitô, để trở nên giống Chúa, là Tôi Tớ của Thiên Chúa và loài người. Phụng vụ Thứ Năm Tuần Thánh nhắc rõ điều đó cho chúng ta qua nghi thức rửa chân. Thánh Phêrô không muốn Chúa Giêsu rửa chân cho Ông, nhưng rồi đã hiểu rằng Chúa Giêsu không muốn đó chỉ là một ví dụ về cách thức chúng ta phải rửa chân cho nhau. Chỉ có người nào để cho Chúa Kitô rửa chân trước thì mới có thể thi hành việc phục vụ này. Chỉ người nào được ”dự phần” với Ngài (Ga 13,8) thì mới có thể phục vụ con người.

Mùa Chay là mùa thuận tiện để chúng ta để cho Chúa Kitô phục vụ và nhờ đó trở nên như Chúa. Điều này xảy ra khi chúng ta lắng nghe Lời Chúa và khi chúng ta lãnh nhận các bí tích, đặc biệt là Bí Tích Thánh Thể. Trong đó chúng ta trở thành điều mà chúng ta lãnh nhận: trở nên Mình Chúa Kitô. Trong thân mình này, không có chỗ cho sự dửng dưng dường như thường ngự trị trong tâm hồn chúng ta. Vì ai thuộc về Chúa Kitô thì cũng thuộc về một thân mình duy nhất và trong Chúa chúng ta không thể dửng dưng đối với nhau. ”Vì thế nếu một chi thể đau, thì tất cả các chi thể cùng đau chung; và nếu một chi thể được vinh dự thì tất cả các chi thể khác cùng vui mừng với chi thể ấy” (1 Cr 12,26).

Giáo Hội là cộng đồng hiệp thông của các thánh vì các thánh tham dự vào cộng đồng ấy, và cũng vì đó là một sự hiệp thông những sự thánh: tình thương của Thiên Chúa được tỏ lộ cho chúng ta trong Chúa Kitô và tất cả các hồng ân của Chúa. Trong số các hồng ân này cũng có câu trả lời của những người để cho mình được tình thương của Chúa chiếm hữu. Trong cộng đồng hiệp thông của các thánh và trong sự tham dự vào những sự thánh, không ai sở hữu riêng cho mình, nhưng những gì họ có là để cho tất cả. Và vì chúng ta được liên kết với nhau trong Chúa, chúng ta cũng có thể làm được một cái gì đó cho những người ở xa, cho những người mà tự sức riêng chúng ta không bao giờ có thể đạt tới họ, vì cùng với họ và cho họ chúng ta cầu xin Thiên Chúa để tất cả chúng ta đều cởi mở đối với công trình cứu độ của Chúa.

2. ”Em ngươi ở đâu?” (St 4,9) – Các giáo xứ và các cộng đoàn
Những điều nói về Giáo Hội hoàn vũ thì cũng cần được biểu lộ trong đời sống của các giáo xứ và cộng đoàn. Trong các thực tại Giáo Hội này, chúng ta có làm cho mọi người cảm nghiệm được họ là thành phần của một thân mình duy nhất hay không? Đó có phải là một thân mình cùng lãnh nhận và chia sẻ những gì Thiên Chúa muốn ban hay không? Đó có phải là một thân mình biết và chăm sóc những phần tử yếu đuối nhất, nghèo khổ và bé nhỏ nhất hay không? Hoặc chúng ta chạy trốn trong một tình yêu đại đồng, dấn thân nơi xa xăm nhưng lại quên người nghèo Lazzaro ngồi ngay trước cánh cửa khép kín của nhà mình hay không? (Xc Lc 16,19-31).

Để lãnh nhận và làm cho những gì Chúa ban cho chúng ta được sinh hoa kết trái hoàn toàn, cần phải vượt qua những ranh giới của Giáo Hội hữu hình theo hai chiều hướng.

– Thứ nhất, bằng cách liên kết trong kinh nguyện với Giáo Hội thiên quốc. Khi Giáo Hội trần thế cầu nguyện, thì thiết lập một sự hiệp thông phục vụ và mưu ích cho nhau, bay lên trước nhan Thiên Chúa. Cùng với các thánh đã tìm được sự sung mãn trong Thiên Chúa, chúng ta là thành phần cộng đồng hiệp thông ấy, trong đó tình thương chiến thắng dửng dưng. Giáo Hội thiên quốc không chiến thắng vì đã quay lưng lại với những đau khổ của trần thế và vui hưởng một mình. Đúng hơn, các thánh đã có thể chiêm ngắm và vui mừng vì sự kiện, nhờ cái chết và sự sống lại của Chúa Giêsu, các vị đã vĩnh viễn chiến thắng thái độ dửng dưng, sự cứng lòng và oán thù. Bao lâu chiến thắng ấy của tình thương chưa thấm nhập vào toàn thể thế giới, thì các thánh còn đồng hành với chúng ta là những người lữ hành. Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Tiến sĩ Hội Thánh, đã viết với lòng xác tín rằng niềm vui trên trời vì chiến thắng của Tình thương chịu đóng đanh sẽ không trọn vẹn bao lâu còn một người trên trần thế phải chịu đau khổ và rên xiết: ”Con hy vọng sẽ không ngồi yên mà không làm gì trên trời, mong ước của con là còn tiếp tục làm việc cho Giáo Hội và cho các linh hồn” (Thư 254 ngày 14-7-1897).

Cả chúng ta cũng tham dự vào công phúc và niềm vui của các thánh và các ngài tham dự vào cuộc chiến đấu cũng như mong ước của chúng ta muốn được an bình và hòa giải. Niềm vui của các thánh vì chiến thắng của Chúa Kitô Phục Sinh là động lực thúc đẩy chúng ta vượt thắng bao nhiêu hình thức dửng dưng và cứng lòng.

Đàng khác, mỗi cộng đoàn Kitô được kêu gọi hãy vượt qua ngưỡng cửa nối kết họ với xã hội xung quanh, với những người nghèo và những người xa xăm. Giáo Hội tự bản chất là thừa sai, không co cụm vào mình, nhưng được sai tới tất cả mọi người. Sứ mạng của Giáo Hội là kiên nhẫn làm chứng về Đấng muốn mang tất cả thực tại và mỗi người về cùng Chúa Cha. Sứ mạng truyền giáo là điều mà tình thương không thể im lặng. Giáo Hội theo Chúa Giêsu Kitô trên con đường dẫn Giáo Hội tới con người, cho đến tận bờ cõi trái đất (Xc Cv 1,8). Như thế chúng ta có thể nhìn thấy nơi tha nhân người anh chị em mà Chúa Kitô đã chịu chết và sống lại cho họ. Những gì chúng ta nhận lãnh, thì chúng ta cũng lãnh nhận cho họ. Cũng thế, những gì những người anh chị em ấy sở hữu, chính là một món quà cho Giáo Hội và cho toàn thể nhân loại.

Anh chị em thân mến, tôi nồng nhiệt mong ước sao cho các nơi mà Giáo Hội hiện diện, – đặc biệt là các giáo xứ và cộng đoàn của chúng ta, – trở thành những hải đảo từ bi giữa lòng biển cả dửng dưng!

3. ”Anh chị em hãy cũng cố tâm hồn!” (Gc 5,8) – mỗi tín hữu
Cả với tư cách cá nhân, chúng ta cũng bị cám dỗ dửng dưng. Chúng ta bị tràn ngập những tin tức và hình ảnh kinh hoàng thuật cho chúng ta đau khổ của con người và đồng thời chúng ta cảm thấy mình không có khả năng can thiệp. Phải làm gì để không bị cái vòng kinh hoàng và bất lực ấy cuốn mất?

Trước tiên, chúng ta có thể cầu nguyện trong tình hiệp thông của Giáo Hội trần thế và thiên quốc. Chúng ta đừng coi nhẹ sức mạnh kinh nguyện của bao nhiêu người! Sáng kiến 24 giờ cho Chúa, mà tôi cầu mong sẽ được cử hành trong toàn thể Giáo Hội, kể cả ở cấp độ giáo phận, trong những ngày 13 và 14-3 tới đây, muốn biểu lộ sự cần thiết phải cầu nguyện.
Tiếp đến, chúng ta có thể giúp đỡ bằng những việc bác ái, đối với những người ở gần cũng như những người ở xa, nhờ bao nhiêu tổ chức bác ái của Giáo Hội. Mùa Chay là mùa thuận tiện để chứng tỏ sự quan tâm tới tha nhân qua một cử chỉ, dù là nhỏ bé nhưng cụ thể, nói lên sự tham dự của chúng ta vào nhân loại chung.

Thứ ba, sự đau khổ của tha nhân là một lời mời gọi hoán cải, vì nhu cầu của người anh em nhắc nhở cho tôi sự mong manh của đời tôi, sự lệ thuộc của tôi đối với Thiên Chúa và các anh chị em. Nếu chúng ta khiêm tốn cầu xin ơn Chúa và chấp nhận khả năng giới hạn của mình, thì chúng ta sẽ tín thác nơi tiềm năng vô biên chứa đựng trong tình thương của Thiên Chúa. Và chúng ta có thể chống lại cám dỗ của ma quỷ làm chúng ta tưởng mình có thể tự mình cứu thoát bản thân và thế giới.

Để khắc phục sự dửng dưng và sự tự phụ toàn năng của chúng ta, tôi muốn xin tất cả mọi người hãy sống Mùa Chay này như một hành trình huấn luyện tâm hồn, như ĐGH Biển Đức 16 đã nói (Thông điệp Deus caritas est, 31). Có một con tim từ bi không có nghĩa là có một tâm hồn yếu đuối. Ai muốn từ bi thì cần một con tim mạnh mẽ, kiên vững, khép kín đối với kẻ cám dỗ, nhưng cởi mở đối với Thiên Chúa. Một con tim để cho Thánh Linh thấu nhập và dẫn đi trên những con đường tình thương đưa tới các anh chị em. Xét cho cùng, đó là một con tim nghèo, nghĩa là nhận biết sự nghèo hèn của mình và xả thân cho tha nhân.

Vì thế, anh chị em thân mến, tôi muốn cùng với anh chị em cầu xin Chúa Kitô trong Mùa Chay này: ”Fac cor nostrum secundum cor tuum”, xin làm cho trái tim chúng con được nên giống Trái Tim Chúa” (Lời cầu trong Kinh cầu Thánh Tâm Chúa Giêsu). Như thế chúng ta sẽ có một con tim mạnh mẽ và từ bi, tỉnh thức và quảng đại, không để nó khép kín vào mình, không rơi vào vực thẳm của nạn hoàn cầu hóa sự dửng dưng.

Với mong ước ấy, tôi hứa cầu nguyện để mỗi tín hữu và mỗi cộng đoàn Giáo Hội tiến bước trong hành trình Mùa Chay với nhiều thành quả, và tôi xin anh chị em cầu nguyện cho tôi. Xin Chúa chúc lành cho anh chị em và xin Đức Mẹ gìn giữ anh chị em.
Vatican ngày 4 tháng 10 năm 2014
Lễ Thánh Phanxicô Assisi
(G. Trần Đức Anh OP dịch từ nguyên bản tiếng Ý)

 

ĐTC Phanxicô kêu gọi tha thiết cầu nguyện và dấn thân cho sự hiệp nhất các kitô hữu

ĐTC Phanxicô kêu gọi tha thiết cầu nguyện và dấn thân cho sự hiệp nhất các kitô hữu

Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin chung với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật hôm qua tại công trường thánh Phêrô ĐTC Phanxicô đã khích lệ mọi người tiếp tục cầu nguyện và dấn thân cho sự hiệp nhất trọn vẹn giữa các Kitô hữu.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn bài Phúc Âm thánh Marcô kể lại biến cố Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng Tin Mừng sau khi Gioan Tẩy Giả bị bắt. Chính trong lúc tiếng nói ngôn sứ của Gioan Tẩy Giả bị vua Hêrốt dập tắt, Chúa Giêsu bắt đầu rong ruổi trên khắp mọi nẻo đường quê hương của Ngài để đem Tin Mừng của Thiên Chúa đến cho mọi người. Việc loan báo của Chúa Giêsu cũng giống như việc loan báo của thánh Gioan Tẩy Giả chỉ khác một điều là Chúa Giêsu không chỉ cho thấy một đấng khác phải tới nữa, bởi vì chính Ngài là sự thành toàn của các lời hứa, chính Ngài là Tin Mừng cần tin, tiếp nhận và thông truyền cho các người nam nữ thuộc mọi thời đại, để họ cũng tín thác cuộc sống cho Ngài. ĐTC nói:

Chính Chúa Giêsu là hiện thân Lời hằng sống và hoạt dộng trong lịch sử: ai lắng nghe Ngài và theo Ngài là bước vào Nước Thiên Chúa. Chúa Giêsu là sự thành toàn các lời hứa của Thiên Chúa, bởi vì Ngài là Đấng trao ban cho con người Chúa Thánh Thần, nước hằng sống giải khát con tim bất an của chúng ta, khát sự sống, tình yêu, sự tự do, hòa bình: khát Thiên Chúa. Biết bao lần chúng ta cảm thấy hay đã cảm thấy con tim mình khát! Chính Chúa Giêsu đã vén mở cho người đàn bà xứ Samaria biết điều dó khi gặp bà bên bờ giếng Giacóp và nói với bà: “Xin cho tôi uống” (Ga 4,7). Chính các lời Chúa Giêsu nói với người đàn bà xứ Samaria đã là đề tài của Tuần cầu nguyện cho hiệp nhất các tín hữu kitô, kết thúc hôm nay. Chiều nay cùng với tín hữu giáo phận Roma và đại diện các Giáo Hội và cộng đoàn giáo hội khác nhau chúng ta sẽ tụ tập nhau trong Vương cung thánh đường thánh Phaolô ngoại thành dể cùng nhau tha thiết cầu xin Chúa để Ngài củng cố nỗ lực của chúng ta cho sự hiệp nhất tất cả những người tin nơi Chúa Kitô. Thật là điều xấu, khi các kitô hữu chia rẽ nhau! Chúa Giêsu muốn chúng ta hiệp nhất: là một thân thể. Các tội lỗi của chúng ta, lịch sử, đã chia rẽ chúng ta, vì thế chúng ta phải cầu nguyện biết bao nhiêu để chính Chúa Thánh Thần tái hiệp nhất chúng ta.

ĐTC nói tiếp trong bài huấn dụ: Khi làm người Thiên Chúa đã lấy cái khát của chúng ta làm cái khát của Người, không phải chỉ khát nước vật chất, mà nhất là cái khát của một cuộc sống tràn đầy, tự do khỏi nô lệ sự dữ và cái chết. Đồng thời, với việc nhập thể Thiên Chúa đã đặt để cái khát đó trong trái tim một người là Đức Giêsu thành Nagiarét. Thiên Chúa khao khát chúng ta, khao khát trái tim của chúng ta, tình yêu của chúng ta và đã đặt sự khát khao đó trong trái tim của Chúa Giêsu. Như vậy, trong con tim của Chúa Kitô cái khát của Thiên Chúa và cái khát của con người gặp nhau. Và ước mong hiệp nhất các môn đệ Ngài thuộc cái khát này. Chúng ta thấy nó được diễn tả trong lời cầu nguyện dâng lên Thiên Chúa Cha trước cuộc khổ nạn: “Để tất cả nên một” (Ga 17,21). Điều Chúa Giêsu muốn là sự hiệp nhất của tất cả. Ma qủy, chúng ta biết đấy, là cha của các chia rẽ, là một kẻ luôn luôn chia rẽ, luôn luôn gây chiến tranh, làm đau khổ biết bao. Rồi ĐTC cầu mong như sau:

Ước chi cái khát này của Chúa Giêsu cũng luôn luôn trở thành cái khát của chúng ta!Vì thế chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện và dấn thấn cho sự hiệp nhất trọn vẹn của các môn đệ Chúa Kitô, trong niềm xác tín rằng chính Chúa ở bên cạnh chúng ta và nâng đỡ chúng ta với sức mạnh của Thần Khí Ngài để cho mục đích đó mau tới gần. Chúng ta hãy phó thác lời cầu này cho sự bầu cử hiền mẫu của Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Chúa Kitô và Mẹ Giáo Hội, để Mẹ hiệp nhất tất cả như một bà mẹ tốt lành.

Tiếp đến ĐTC đã đọc kinh Truyền Tin và ban phép lành toà thánh cho mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã kêu gọi hòa bình cho Ucraina. ĐTC nói lo lắng theo dõi các vụ xung đột gia tăng tại miền Đông Ucraina tiếp tục gây ra biết bao nhiêu nạn nhân giữa các thường dân. Trong khi tôi bảo đảm lời cầu nguyện của tôi cho những ai đau khổ, tôi tái kêu gọi các nỗ lực đối thoại để chấm dứt mọi thù nghịch.

Chúa Nhật hôm qua cũng là Ngày quốc tế người phong cùi. ĐTC bày tỏ sự gần gũi với tất cả nhũng người đau khổ vì căn bệnh này, cũng như tất cả những người săn sóc họ và những người hoạt động để loại trừ các lý do lây bệnh, là các điều kiện sống không xứng dáng với con người. Ngài mời gọi dấn thân liên đới với các anh chị em ấy.

ĐTC đã chào cộng đoàn Phi tại Roma. Ngài nói dân tộc Phi thật tuyệt vời vì đức tin mạnh mẽ và tươi vui của họ. Ngài xin Chúa luôn nâng đỡ họ cả khi họ sống xa quê hương. ĐTC nói: Xin cám ơn chứng tá của anh chị em và tất cả những điều thiện ích anh chị em làm tại đây, bỏi vì anh chị em gieo vãi đức tin nơi chúng tôi, anh chị em làm chứng tốt đẹp cho đức tin. Xin cám ơn nhiều lắm.

Trong buổi đọc kinh Truyền tin trưa Chúa Nhật hôm qua cũng có sự tham dự của 3.000 trẻ em Công Giáo Tiến Hành Roma cùng với cha mẹ, thầy cô và bạn bè các em thuộc các trường học Roma. Mọi người đã tụ tập nhau trước Lâu Đài Thiên Thần rồi tuần hành dọc đại lộ Hòa Giải với băng rôn để tiến về công trường thánh Phêrô, nơi có ĐHY Agostino Vallini, Giám Quản Roma, đợi để đã ban phép lành cho các em. Năm nay đoàn xe hòa bình có khẩu hiệu “Hòa Bình là Giải Pháp”. Hai em bé một gái một trai là Sara và Matteo đã nhân danh Hiệp hội gửi sứ điệp đến ĐTC, rồi các em đã thả chim bồ câu và bong bóng hòa bình lên trời. Đoàn xe hòa bình ủng hộ chương trình “Hãy ban sự sống cho hòa bình” do Công Giáo Tiến Hành toàn quốc phát động nhằm quyên góp cho chiến dịch cung cấp các may bơm nước gọi là “Volanta” cho các vùng bên Burkina Faso gặp hạn hán.

Sara nói: ĐTC Phanxicô rất thân mến, hôm nay chúng con cùng cha mẹ, thầy cô và bạn bè đến đây để bầy tỏ ước muốn hòa bình, vì trong các thời gian qua thế giới rất cần có hòa bình trong niềm vui của Chúa, cần được hạnh phúc và tươi cười. Năm nay chúng con đang khám phá ra rằng các đức tính duy nhất và độc đáo của chúng con là các dụng cụ quan trọng cần sủ dụng để xây dựng hòa bình. Vì thế lộ trình mà chúng con theo năm nay được lồng khung trong phòng thí nghiệm của các nhá khám phá, trong đó có rất nhiều dụng cụ dấu ẩn các chế tạo mới. Khi một dụng cụ bị sử dụng sai và với ý xấu sẽ đem lại các hậu quả sai lạc. Vì thế chúng con cần có người dậy chúng con dùng chúng đúng đắn. Nhờ cha mẹ, các thầy cô và các lời đạy dỗ khôn ngoan cùa ĐTC, và nhất là nhờ Lời Chúa, chúng con có thể và muốn làm cho chương trình của một nền hòa bình khởi sự từ cuộc sống thường ngày, được làm bởi các điều bé nhỏ nhưng rất quan trọng. Chúng con tất cả là một toán nhà khoa học dấn thân trong một phòng thí nghiệm vĩ đại là thế giới. Chỉ khi biết làm việc với nhau một cách đúng đắn, chúng con mới có thể đưa tới đích các chương trình hòa bình của chúng con và khiến cho chương trình đại đồng mà Chúa đã nghĩ ra cho chúng con trở thành cụ thể. Một trong những sáng chế đặc biệt đó là máy bơm nưóc Volanta mà chúng con đang quyên góp tiền để thực hiện bên Burkina Faso, cho phép nhiều làng trong vùng Sahel có nước lấy từ lòng đất lên để tưới gội các cánh đồng. Chúng con thích chương trình này lắm, vì nó giúp nhiều người dân sống trong vùng có cuộc sống xứng với nhân phẩm hơn. Sẽ là một con chim bồ câu hòa bình hơi đặc biệt đem lên cao biết bao nhiêu sứ điệp hòa bình, với niềm hy vọng nó tới với mọi người, thuộc mọi lứa tuổi, quốc tịch, chủng tộc hay tôn giáo. Chúng con tin thật rằng Hòa bình chỉ có thể hiện hữu, nếu tất cả chúng ta nhận nhau là anh chị em. Chỉ như thế các xung đột mới có thể chấm dứt. Thưa ĐTC chúng con cầu nguyện cho ĐTC và với ĐTC. Với sự trợ giúp của Chúa chúng con xin ĐTC đem sứ điệp Hoà Bình này tới hết mọi người. Thưa ĐTC chúng con yêu ĐTC nhiều lắm.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Hồng Y Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ truyền giáo, rất hài lòng về chuyến viếng thăm Việt Nam

Đức Hồng Y Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ truyền giáo, rất hài lòng về chuyến viếng thăm Việt Nam

ROMA. Sáng ngày 26-1-2015, Đức Hồng Y Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ truyền giáo, đã về đến Roma bằng an sau một tuần lễ viếng thăm khẩn trương tại Việt Nam, từ bắc chí nam.

Tháp tùng Đức Hồng Y trên đường về có Linh Mục Inhaxio Hồ Văn Xuân, Tổng đại diện Giáo Phận Sàigon.
Trong cuộc phỏng vấn dành cho ký giả Roberto Piermarini, Trưởng các ban tin tức của Đài Vatican, Đức Hồng Y Filoni đã bày tỏ sự hài lòng rất lớn về chuyến viếng thăm ngài thực hiện tại Việt Nam.

H. Cuộc viếng thăm ca Đức Hồng Y có âm vang nào từ phía Giáo Hội tại Việt Nam?

Đ. Giáo Hội địa phương không những đón tiếp tôi rất tốt đẹp nhưng còn vượt quá tất cả những mong đợi của tôi. Dĩ nhiên với các Giám Mục tôi đã có một cuộc gặp rỡ rất huynh đệ, cuộc gặp gỡ rất đẹp với các linh mục, các nữ tu, các chủng sinh. Tại Việt Nam chúng ta có một Giáo Hội thật phong phú về ơn gọi – cả nam lẫn nữ – và tôi thấy các linh mục làm việc tốt đẹp và dấn thân trong rất nhiều hoạt động, một số hoạt động ấy tôi có dịp viếng thăm trong các giáo phận khác nhau. Rồi từ phía các tín hữu: tôi nói rằng lòng quí mến của các tín hữu Việt Nam phần nào giống như sóng thần (tsunami). Trước hết họ có một ý thức rất đặc biệt mình là Kitô hữu, một lòng đạo đức thật đáng khen và một lòng quí mến nồng nhiệt mà họ biểu lộ dào dạt một cách tự nhiên. Điều này cũng là nhân cách tiêu biểu của các tín hữu việt Nam, họ cảm thấy rất gần gũi và kính mến các linh mục, các Giám Mục, và hiển nhiên là trong trường hợp này, đối với Tổng trưởng Bộ truyền giào, và nhất là họ có một lòng quí mến sâu đậm đối với Đức Thánh Cha như nhiều lần họ bày tỏ. Vì thế, đó thực là một Giáo Hội hết sức sinh động, dấn thân, ngày qua ngày đáp ứng được những mong đợi, cả về mặt xã hội và nhân bản của đất nước. Tôi phải nói rằng đối với tôi, Việt Nam là một sự khám phá, mặc dù tôi đã có nhiều dịp được biết và đọc. Tôi cũng muốn nói lên một sự đánh giá cao về những gì đã và đang được Giáo Hội tại Việt Nam thực hiện.

H. Thưa Đức Hồng Y, có một sự đáp ứng, những phản ứng nào trong các cuộc nói chuyện ở cấp cao nhất đối với chính quyền Hà Nội hay không?

Đ. Tôi phải nói rằng tất cả các báo chí địa phương, tiếng Việt cũng như tiếng Anh, đã đăng tải, kể cả ở trang nhất, ngoài hình ảnh, cuộc gặp gỡ, và đánh giá cao sự cộng tác hiện có, sự cảm thông tốt đẹp giữa Giáo Hội Công Giáo, Tòa Thánh và dĩ nhiên là chính quyền địa phương. Và rồi tôi đích thân cảm nghiệm thấy điều đó trong các cuộc gặp gỡ mà tôi có dịp thực hiện: ngoài cuộc gặp gỡ ở cấp cao nhất với Ban tôn giáo chính phủ, tôi đã được mời gặp thủ tướng và ông bí thư đảng cộng sản ở Hà Nội. Thậm chí, khi tôi giã từ, Ông Phó trưởng ban tôn giáo đã đến Hà Nội tiễn chào tôi ở sân bay. Vì thế, ở mọi cấp, tôi thấy có sự quan tâm rất nhiều và tôi cũng muốn nói lên sự hài lòng, vì họ rất hài lòng về các cuộc gặp gỡ mà chúng tôi đã có, như vị đại diện Tòa Thánh không thường trú, Đức TGiám Mục Girelli đã có dịp thấy; như Đức Tổng Giám Mục Chủ tịch Hội đồng Giám Mục đã tháp tùng tôi và các Giám Mục khác hiện diện tại những cuộc gặp gỡ ấy. Vì thế tôi có thể nói rằng cả trên bình diện truyền thông – không kể báo chí – cả truyền hình cũng đã nhiều lần chiếu các cuộc gặp gỡ ấy, như họ đã nói với tôi.

H. Thưa Đức Hồng Y Filoni, xét về những giới hạn mà Giáo Hội Việt Nam còn gặp phải, cuộc viếng thăm mục vụ của Đức Hồng Y mở ra hy vọng nào?

Đ. Những giới hạn không thuộc lãnh vực đức tin và không nhắm chống lại đức tin: – như họ đã nói với tôi -, nhiều khi những giới hạn đó là những vấn đề đặc thù, một cách nào đó cần tìm ra một cuộc đối thoại đúng. Tôi muốn nói rằng những viễn tượng ở đây là viễn tượng truyền giáo: Việt Nam là một xã hội đang thay đổi mau lẹ trên bình diện kinh tế, xã hội, nhưng vẫn còn gắn liền theo truyền thống với những giá trị thuộc thế giới Phật giáo, Khổng giáo, những giá trị truyền thống của Việt Nam. Trong bối cảnh đó, việc loan báo Tin Mừng cần tìm ra những hình thức, hội nhập làm sao để Tin Mừng có thể được hiểu và chấp nhận. Cũng có vấn đề các nhóm dân thiểu số, nơi mà chúng tôi có được những điều hài lòng về phương diện truyền giáo: ví dụ trong Giáo phận Hưng Hóa, khi viếng thăm một giáo xứ (Hòa Bình) tôi đã được thấy hơn 200 người chịu phép rửa tội, hầu hết là người dân tộc; và cả trong cuộc gặp gỡ ở Đà Nẵng, kỷ niệm 50 năm thành lập giáo phận, hơn 50 người dân tộc người lớn được rửa tội. Vì thế có một công việc có thể được thực hiện tốt đẹp nơi những người dân tộc. Tôi cũng đã thấy bao nhiêu nữ tu là người dân tộc và đây là điều mới mẻ mà dĩ nhiên trước đó tôi chưa được biết và sự kiện ấy giải thích một cách nào đó hoạt động mục vụ của những người đến từ môi trường những người dân tộc phục vụ cho những người dân tộc. Chúng tôi chưa có các linh mục trong lãnh vực này, nhưng có một sự dấn thân từ phía tất cả mọi người làm sao để có thể tìm ra những ơn gọi linh mục làm việc tốt cả trong môi trường những người dân tộc.

H. Cuộc viếng thăm ca Đức Hồng Y diễn ra sau cuộc viếng thăm lần thứ hai của ĐGH ti Á châu: đâu là những viễn tưng được mở ra cho việc loan báo Tin Mừng tại Á châu, thưa Đức Hồng Y?

Đ. Đức Giáo Hoàng Phanxicô quan tâm đến việc loan báo Tin Mừng tại Á châu – giống như Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolo 2 nay là thánh, đã đặc biệt quan tâm, làm sao để ngàn năm này phải được dành cho việc loan báo Tin Mừng tại Á châu, với một quyết tâm xứng với đại lục to lớn này. Vì thế cuộc viếng thăm của Đức Giáo Hoàng, tại Sri Lanka cũng như tại Philippines, nói lên một sự chú ý đặc biệt của ĐGH Phanxicô đối với đại lục này. Do đó chúng tôi hy vọng và cầu mong – chính các tín hữu Công Giáo cũng nói như vậy: bao nhiêu lần họ với với tôi: ”Xin Đức Hồng Y xin Đức Thánh Cha đến thăm chúng con. Không phải ngài chỉ bay trên Việt Nam chúng con, nhưng còn xuống thăm chúng con nữa”. Đây là điều thật đẹp vì hiển nhiên họ cảm thấy rằng Đức Giáo Hoàng mang theo mình một đà tiến truyền giáo mà tôi tin rằng tại đại lục này có thể tìm được một không gian rộng lớn”

G. Trần Đức Anh, O.P, chuyển ý

Đức Thánh Cha chủ sự Kinh Chiều bế mặc Tuần Hiệp Nhất Kitô

Đức Thánh Cha chủ sự Kinh Chiều bế mặc Tuần Hiệp Nhất Kitô

ROMA. Lúc 5 giờ rưỡi chiều chúa nhật 25-1-2015, ĐTC Phanxicô đã chủ sự buổi hát kinh chiều trọng thể tại Đền thờ Thánh Phaolô ngoại thành ở Roma, để bế mạc tuần cầu nguyện cho sự hiệp nhất các tín hữu Kitô.

Tuần này đã tiến hành từ 18 đến 25-1 vừa qua với chủ đề là câu Chúa Giêsu nói với người phụ nữ xứ Samaria: ”Bà hãy cho tôi uống nước” (Xc Ga 4,7)

Hiện diện tại buổi cầu nguyện, có gần 20 HY, các GM, giáo sĩ, tu sĩ và giáo dân Roma, nhiều đại diện của các cộng đoàn Kitô khác, đặc biệt là TGM Genadios Zervos, Đại diện tòa Thượng Phụ chung của Chính Thống giáo, đặc trách các tín hữu Chính Thống tại Italia, Malta và miền nam Âu Châu, ĐGM David Moxon, đại diện Đức Giáo Chủ Anh giáo, v.v.

Trong bài giảng, ĐTC nhận xét rằng ”bao nhiêu tranh luận giữa các tín hữu Kitô do quá khứ để lại có thể được vượt thắng nếu chúng ta loại bỏ thái độ tranh cãi hoặc hộ giáo, đồng thời cùng nhau tìm cách đón nhận trong chiều sâu những gì liên kết chúng ta, nghĩa là ơn gọi tham dự vào mầu nhiệm tình thương của Chúa Cha được Chúa Con biểu lộ cho chúng ta nhờ Chúa Thánh Linh”.

ĐTC cũng cảnh giác rằng ”Sự hiệp nhất của các tín hữu Kitô không phải là kết quả của những tranh luận lý thuyết tinh vi trong đó mỗi người tìm cách thuyết phục người khác về nền tảng vững chắc ý kiến của mình. Con Người sẽ đến và sẽ thấy chúng ta còn tranh luận như thế. Chúng ta phải nhìn nhận rằng để đạt đến chiều sâu mầu nhiệm Thiên Chúa, chúng ta cần nhau, gặp gỡ nhau và đối chiếu với nhau dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Linh là Đấng làm cho những khác biệt được hòa hợp và vượt thắng các xung đột”.

Nhắc đến chủ đề tuần hiệp nhất năm nay, ĐTC ghi nhận rằng Chúa Giêsu, trên đường từ Giuđea tiến về Galilea, đã không ngại xin người phụ nữ xứ Samaria nước uống. Cái khát ấy không phải chỉ là cái khát thể lý, nhưng cũng là sự ước mong gặp gỡ để có thể cống hiến cho người phụ nữ ấy một hành trình hoán cải nội tâm.. Cũng vậy, ngày nay có rất nhiều người nam nữ đang mệt mỏi và khát, xin các tín hữu Kitô chúng ta cho họ uống. Đó là một yêu cầu mà chúng ta không thể tránh né”.

Từ đó, ĐTC khẳng định rằng ”Trong ơn gọi trở thành những người loan báo Tin Mừng, tất cả các Giáo Hội và các Cộng đồng Giáo Hội tìm được một lãnh vực thiết yếu để cộng tác với nhau chặt chẽ hơn. Để có thể chu toàn hữu hiệu công tác ấy, cần tránh khép mình trong thái độ cục bộ và loại bỏ người khác, cũng như cần tránh áp đặt những hình thức đồng nhất theo những kế hoạch hoàn toàn là phàm nhân”.

Sau cùng, ĐTC khẳng định rằng việc tìm kiếm sự hiệp nhất Kitô không phải là công việc riêng của một ít người. Tất cả chúng ta đều phục vụ cùng một Tin Mừng duy nhất. Vì Tin Mừng ấy, bao nhiêu Kitô hữu bị bách hại và tàn sát.. Đó chính là phong trào đại kết bằng máu”.

Cuối kinh chiều, ĐHY Kurt Koch, người Thụy Sĩ, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất các tín hữu Kitô, đã đại diện mọi người hiện diện cám ơn ĐTC đã đến chủ sự Kinh Chiều này. (SD 25-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

ĐTC Phanxicô kêu gọi tha thiết cầu nguyện và dấn thân cho sự hiệp nhất các Kitô hữu

ĐTC Phanxicô kêu gọi tha thiết cầu nguyện và dấn thân cho sự hiệp nhất các Kitô hữu

Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin chung với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật hôm qua tại công trường thánh Phêrô ĐTC Phanxicô đã khích lệ mọi người tiếp tục cầu nguyện và dấn thân cho sự hiệp nhất trọn vẹn giữa các Kitô hữu.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn bài Phúc Âm thánh Marcô kể lại biến cố Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng Tin Mừng sau khi Gioan Tẩy Giả bị bắt. Chính trong lúc tiếng nói ngôn sứ của Gioan Tẩy Giả bị vua Hêrốt dập tắt, Chúa Giêsu bắt đầu rong ruổi trên khắp mọi nẻo đường quê hương của Ngài để đem Tin Mừng của Thiên Chúa đến cho mọi người. Việc loan báo của Chúa Giêsu cũng giống như việc loan báo của thánh Gioan Tẩy Giả chỉ khác một điều là Chúa Giêsu không chỉ cho thấy một đấng khác phải tới nữa, bởi vì chính Ngài là sự thành toàn của các lời hứa, chính Ngài là Tin Mừng cần tin, tiếp nhận và thông truyền cho các người nam nữ thuộc mọi thời đại, để họ cũng tín thác cuộc sống cho Ngài. ĐTC nói:

Chính Chúa Giêsu là hiện thân Lời hằng sống và hoạt dộng trong lịch sử: ai lắng nghe Ngài và theo Ngài là bước vào Nước Thiên Chúa. Chúa Giêsu là sự thành toàn các lời hứa của Thiên Chúa, bởi vì Ngài là Đấng trao ban cho con người Chúa Thánh Thần, nước hằng sống giải khát con tim bất an của chúng ta, khát sự sống, tình yêu, sự tự do, hòa bình: khát Thiên Chúa. Biết bao lần chúng ta cảm thấy hay đã cảm thấy con tim mình khát! Chính Chúa Giêsu đã vén mở cho người đàn bà xứ Samaria biết điều dó khi gặp bà bên bờ giếng Giacóp và nói với bà: “Xin cho tôi uống” (Ga 4,7). Chính các lời Chúa Giêsu nói với người đàn bà xứ Samaria đã là đề tài của Tuần cầu nguyện cho hiệp nhất các tín hữu kitô, kết thúc hôm nay. Chiều nay cùng với tín hữu giáo phận Roma và đại diện các Giáo Hội và cộng đoàn giáo hội khác nhau chúng ta sẽ tụ tập nhau trong Vương cung thánh đường thánh Phaolô ngoại thành dể cùng nhau tha thiết cầu xin Chúa để Ngài củng cố nỗ lực của chúng ta cho sự hiệp nhất tất cả những người tin nơi Chúa Kitô. Thật là điều xấu, khi các kitô hữu chia rẽ nhau! Chúa Giêsu muốn chúng ta hiệp nhất: là một thân thể. Các tội lỗi của chúng ta, lịch sử, đã chia rẽ chúng ta, vì thế chúng ta phải cầu nguyện biết bao nhiêu để chính Chúa Thánh Thần tái hiệp nhất chúng ta.

ĐTC nói tiếp trong bài huấn dụ: Khi làm người Thiên Chúa đã lấy cái khát của chúng ta làm cái khát của Người, không phải chỉ khát nước vật chất, mà nhất là cái khát của một cuộc sống tràn đầy, tự do khỏi nô lệ sự dữ và cái chết. Đồng thời, với việc nhập thể Thiên Chúa đã đặt để cái khát đó trong trái tim một người là Đức Giêsu thành Nagiarét. Thiên Chúa khao khát chúng ta, khao khát trái tim của chúng ta, tình yêu của chúng ta và đã đặt sự khát khao đó trong trái tim của Chúa Giêsu. Như vậy, trong con tim của Chúa Kitô cái khát của Thiên Chúa và cái khát của con người gặp nhau. Và ước mong hiệp nhất các môn đệ Ngài thuộc cái khát này. Chúng ta thấy nó được diễn tả trong lời cầu nguyện dâng lên Thiên Chúa Cha trước cuộc khổ nạn: “Để tất cả nên một” (Ga 17,21). Điều Chúa Giêsu muốn là sự hiệp nhất của tất cả. Ma qủy, chúng ta biết đấy, là cha của các chia rẽ, là một kẻ luôn luôn chia rẽ, luôn luôn gây chiến tranh, làm đau khổ biết bao. Rồi ĐTC cầu mong như sau:

Ước chi cái khát này của Chúa Giêsu cũng luôn luôn trở thành cái khát của chúng ta!Vì thế chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện và dấn thấn cho sự hiệp nhất trọn vẹn của các môn đệ Chúa Kitô, trong niềm xác tín rằng chính Chúa ở bên cạnh chúng ta và nâng đỡ chúng ta với sức mạnh của Thần Khí Ngài để cho mục đích đó mau tới gần. Chúng ta hãy phó thác lời cầu này cho sự bầu cử hiền mẫu của Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Chúa Kitô và Mẹ Giáo Hội, để Mẹ hiệp nhất tất cả như một bà mẹ tốt lành.

Tiếp đến ĐTC đã đọc kinh Truyền Tin và ban phép lành toà thánh cho mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã kêu gọi hòa bình cho Ucraina. ĐTC nói lo lắng theo dõi các vụ xung đột gia tăng tại miền Đông Ucraina tiếp tục gây ra biết bao nhiêu nạn nhân giữa các thường dân. Trong khi tôi bảo đảm lời cầu nguyện của tôi cho những ai đau khổ, tôi tái kêu gọi các nỗ lực đối thoại để chấm dứt mọi thù nghịch.

Chúa Nhật hôm qua cũng là Ngày quốc tế người phong cùi. ĐTC bày tỏ sự gần gũi với tất cả nhũng người đau khổ vì căn bệnh này, cũng như tất cả những người săn sóc họ và những người hoạt động để loại trừ các lý do lây bệnh, là các điều kiện sống không xứng dáng với con người. Ngài mời gọi dấn thân liên đới với các anh chị em ấy.

ĐTC đã chào cộng đoàn Phi tại Roma. Ngài nói dân tộc Phi thật tuyệt vời vì đức tin mạnh mẽ và tươi vui của họ. Ngài xin Chúa luôn nâng đỡ họ cả khi họ sống xa quê hương. ĐTC nói: Xin cám ơn chứng tá của anh chị em và tất cả những điều thiện ích anh chị em làm tại đây, bỏi vì anh chị em gieo vãi đức tin nơi chúng tôi, anh chị em làm chứng tốt đẹp cho đức tin. Xin cám ơn nhiều lắm.

Trong buổi đọc kinh Truyền tin trưa Chúa Nhật hôm qua cũng có sự tham dự của 3,000 trẻ em Công Giáo Tiến Hành Roma cùng với cha mẹ, thầy cô và bạn bè các em thuộc các trường học Roma. Mọi người đã tụ tập nhau trước Lâu Đài Thiên Thần rồi tuần hành dọc đại lộ Hòa Giải với băng rôn để tiến về công trường thánh Phêrô, nơi có ĐHY Agostino Vallini, Giám Quản Roma, đợi để đã ban phép lành cho các em. Năm nay đoàn xe hòa bình có khẩu hiệu “Hòa Bình là Giải Pháp”. Hai em bé một gái một trai là Sara và Matteo đã nhân danh Hiệp hội gửi sứ điệp đến ĐTC, rồi các em đã thả chim bồ câu và bong bóng hòa bình lên trời. Đoàn xe hòa bình ủng hộ chương trình “Hãy ban sự sống cho hòa bình” do Công Giáo Tiến Hành toàn quốc phát động nhằm quyên góp cho chiến dịch cung cấp các may bơm nước gọi là “Volanta” cho các vùng bên Burkina Faso gặp hạn hán.

Sara nói: ĐTC Phanxicô rất thân mến, hôm nay chúng con cùng cha mẹ, thầy cô và bạn bè đến đây để bầy tỏ ước muốn hòa bình, vì trong các thời gian qua thế giới rất cần có hòa bình trong niềm vui của Chúa, cần được hạnh phúc và tươi cười. Năm nay chúng con đang khám phá ra rằng các đức tính duy nhất và độc đáo của chúng con là các dụng cụ quan trọng cần sủ dụng để xây dựng hòa bình. Vì thế lộ trình mà chúng con theo năm nay được lồng khung trong phòng thí nghiệm của các nhá khám phá, trong đó có rất nhiều dụng cụ dấu ẩn các chế tạo mới. Khi một dụng cụ bị sử dụng sai và với ý xấu sẽ đem lại các hậu quả sai lạc. Vì thế chúng con cần có người dậy chúng con dùng chúng đúng đắn. Nhờ cha mẹ, các thầy cô và các lời đạy dỗ khôn ngoan cùa ĐTC, và nhất là nhờ Lời Chúa, chúng con có thể và muốn làm cho chương trình của một nền hòa bình khởi sự từ cuộc sống thường ngày, được làm bởi các điều bé nhỏ nhưng rất quan trọng. Chúng con tất cả là một toán nhà khoa học dấn thân trong một phòng thí nghiệm vĩ đại là thế giới. Chỉ khi biết làm việc với nhau một cách đúng đắn, chúng con mới có thể đưa tới đích các chương trình hòa bình của chúng con và khiến cho chương trình đại đồng mà Chúa đã nghĩ ra cho chúng con trở thành cụ thể. Một trong những sáng chế đặc biệt đó là máy bơm nưóc Volanta mà chúng con đang quyên góp tiền để thực hiện bên Burkina Faso, cho phép nhiều làng trong vùng Sahel có nước lấy từ lòng đất lên để tưới gội các cánh đồng. Chúng con thích chương trình này lắm, vì nó giúp nhiều người dân sống trong vùng có cuộc sống xứng với nhân phẩm hơn. Sẽ là một con chim bồ câu hòa bình hơi đặc biệt đem lên cao biết bao nhiêu sứ điệp hòa bình, với niềm hy vọng nó tới với mọi người, thuộc mọi lứa tuổi, quốc tịch, chủng tộc hay tôn giáo. Chúng con tin thật rằng Hòa bình chỉ có thể hiện hữu, nếu tất cả chúng ta nhận nhau là anh chị em. Chỉ như thế các xung đột mới có thể chấm dứt. Thưa ĐTC chúng con cầu nguyện cho ĐTC và với ĐTC. Với sự trợ giúp của Chúa chúng con xin ĐTC đem sứ điệp Hoà Bình này tới hết mọi người. Thưa ĐTC chúng con yêu ĐTC nhiều lắm.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Thánh Cha khuyến khích tìm hiểu và đối thoại với Hồi giáo

Đức Thánh Cha khuyến khích tìm hiểu và đối thoại với Hồi giáo

VATICAN. ĐTC khuyến khích tìm hiểu, gặp gỡ và đối thoại với Hồi giáo.
Trong buổi tiếp kiến sáng 24-1-2015, dành cho 250 tham dự viên hội nghị quốc tế ở Roma nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập Giáo Hoàng Học viện về Arâp và Hồi giáo học, gọi tắt là PISAI, ĐTC đề cao tầm quan trọng của sự lắng nghe, như điều kiện cần thiết trong tiến trình cảm thông lẫn nhau và sống chung hòa bình.

Ngài ca ngợi hoạt động của Học viện PISAI ”như một thuốc giải độc chống lại mọi hình thức bạo lực, vì giáo dục về việc khám phá và chấp nhận sự khác biệt như sự phong phú…. Cuộc đối thoại giữa Kitô và Hồi giáo đặc biệt đòi hỏi kiên nhẫn và khiêm tốn tháp tùng một nghiên cứu sâu rộng, vì sự phỏng chừng và ứng khẩu có thể gây hiệu quả ngược lại hoặc tạo nên sự khó chịu và bối rối. Cần có sự dấn thân lâu dài và liên tục để tránh tình trạng không được chuẩn bị đứng trước những hoàn cảnh và bối cảnh khác nhau”.

ĐTC nhận xét rằng Học viện Pisai cần được biết đến nhiều hơn trong số các Đại học và Học viện giáo hoàng ở Roma. Ngài mong ước Học viện này ngày càng trở thành điểm tham chiếu cho việc huấn luyện các tín hữu Kitô hoạt động trong lãnh vực đối thoại liên tôn, dưới sự hướng dẫn của Bộ giáo dục Công Giáo và với sự cộng tác chặt chẽ của Hội đồng Tòa Thánh đối thoại liên tôn” (SD 24-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha cổ võ các cộng đoàn dòng tu dấn thân đại kết

Đức Thánh Cha cổ võ các cộng đoàn dòng tu dấn thân đại kết

VATICAN. ĐTC Phanxicô cổ võ các cộng đoàn dòng tu dấn thân cầu nguyện và hoạt động cho chính nghĩa đại kết các tín hữu Kitô.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng 24-1-2015 dành cho 50 tham dự viên cuộc hội thảo đại kết các tu sĩ nam nữ, do Bộ các dòng tu tổ chức từ ngày 22 đến 25-1 này trong khuôn khổ tuần hiệp nhất và Năm Đời Sống Thánh Hiến. Hiện diện tại buổi tiếp kiến có ĐHY Tổng trưởng João Braz de Aviz, các chức sắc của Bộ cùng với nhiều đan sĩ và tu sĩ Công Giáo, Chính Thống, Anh giáo và Tin Lành.

Lên tiếng tại buổi tiếp kiến, ĐTC đề cao tầm quan trọng của phong trào đại kết tu đức, cũng như của đời sống thánh hiến đối với sự hiệp nhất các tín hữu Kitô. Đời tu trì có một ơn gọi đặc thù trong việc thăng tiến sự hiệp nhất ấy. Hiện nay có nhiều cộng đoàn dòng tu hăng say dấn thân cho đối tượng ấy và cũng là những nơi ưu tiên gặp gỡ giữa các tín hữu Kitô thuộc các truyền thống khác nhau, như tu viện đại kết Taizé bên Pháp và Đan viện Bose ở bắc Italia.

ĐTC khẳng định rằng: ”không có hiệp nhất nếu không có sự hoán cải, kinh nguyện, đời sống thánh thiện. Đời sống thánh hiến là môi trường rất thuận tiện để thăng tiến 3 yếu tố vừa nói và vì thế có thể góp phần rất lớn cho chính nghĩa đại kết Kitô. Một trong những người tiên phong trong phong trào đại kết Kitô và là người cổ võ tuần cầu nguyện cho sự hiệp nhất các tín hữu Kitô là Cha Paul Couturier. Cha đã ví tất cả những người cầu nguyện cho sự hiệp nhất Kitô, cũng như phong trào đại kết nói chung, như ”một đan viện vô hình” liên kết các Kitô hữu thuộc các Giáo Hội, các nước và đại lục khác nhau.

Và ĐTC nói: ”Anh chị em chính là những người linh hoạt đầu tiên của ”Đan viện vô hình này”. Tôi khích lệ anh chị em cầu nguyện cho sự hiệp nhất các tín hữu Kitô và diễn đạt kinh nguyện này qua các thái độ và cử chỉ thường nhật” (SD 24-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Sám hối và tin vào Tin Mừng

Sám hối và tin vào Tin Mừng

Trong sưu tập về các thánh ẩn tu trong sa mạc, có kể giai thoại như sau: Có hai tội nhân quyết tâm vào sa mạc để ăn chay đền tội. Nguyên một năm ròng rã, mỗi người giam mình trong một túp lều riêng, ngày đêm ăn chay, cầu nguyện và đánh tội. Ngày ngày các tu sĩ của cộng đoàn nọ đem thức ăn đến tận căn lều riêng cho từng người. Sau đúng một năm thử thách, các tu sĩ nhận thấy có sự khác biệt giữa hai người: một người thì vui vẻ, khỏe mạnh; một người thì ốm o buồn phiền. Cả hai đến trình diện trước Bề Trên cộng đoàn để chờ xem họ có xứng đáng được gia nhập cộng đoàn hay không. Khi được hỏi suốt một năm qua, họ đã suy niệm về những gì.

Người ốm o buồn sầu cho biết:

– Trong năm qua, ngày ngày tôi nhớ lại những tội đã phạm, từng giây từng phút tôi nhớ đến những hình phạt sẽ gánh chịu, tôi sợ hãi đến mất ăn mất ngủ.

Đến lượt mình, người vui vẻ khỏe mạnh trả lời:

– Suốt một năm qua, từng giây từng phút, tôi hằng cảm tạ Chúa vì đã tha thứ cho tôi: tôi luôn nghĩ tới tình yêu của Ngài.

Các tu sĩ trong cộng đoàn rất cảm kích trước tâm tình của người vui tươi khỏe mạnh vì lòng sám hối của anh đã biến thành lời ca cảm tạ tri ân tình yêu Chúa.

Sám hối là khởi đầu của sự nên thánh. Dĩ nhiên, không phải tất cả những vị thánh đều bắt buộc phải là những tội nhân, nhưng tất cả đều phải bắt đầu với ý thức về tội lỗi và sự yếu hèn của mình. Càng ý thức về con người tội lỗi, bất toàn của mình, con người càng cảm nhận được tình yêu của Chúa. Đó là cảm nhận của vua Đavít, của thánh Phêrô, của thánh Augustinô và của tất cả các vị đại thánh trong lịch sử Giáo Hội.

Lời đầu tiên Chúa Giêsu dùng để khai mạc sứ mệnh của Ngài chính là: "Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng". Chúa Giêsu đã nối kết sám hối với Tin Mừng. Tin Mừng là gì, nếu không phải là tình yêu Thiên Chúa được thể hiện qua con người Chúa Giêsu Kitô. Sám hối không chỉ là ý thức và hồi tưởng về tội lỗi của mình; sám hối đích thực không dừng lại ở buồn phiền, sợ hãi và thất vọng, mà là ngõ tất yếu dẫn đến Tin Mừng, nghĩa là vui mừng, hoan lạc.

Thiên Chúa mà Chúa Giêsu mạc khải qua cuộc sống và nhất là qua cái chết của Ngài, là một người Cha muốn được con cái yêu mến hơn là sợ hãi. Đạo mà Chúa Giêsu thiết lập không phải là đạo của buồn phiền, của khổ đau, nhưng là đạo của Tin Mừng, của tình yêu, của hân hoan và hy vọng. Đành rằng Thập giá là biểu tượng của Kitô giáo, nhưng người Kitô hữu không dừng lại ở chết chóc, khổ đau, buồn phiền; trái lại họ luôn được mời gọi để nhìn thấy ánh sáng, hy vọng, tin yêu và sự sống bên kia Thập giá.

Ước gì Lời Chúa hôm nay ban sức sống để chúng ta không bị đè bẹp dưới sức nặng của tội lỗi, của yếu hèn. Xin cho chúng ta luôn tiến bước trong hân hoan và tin tưởng, vì biết rằng Thiên Chúa là Cha yêu thương, không ngừng nâng đỡ và tha thứ cho chúng ta.

Veritas Radio

Đôi tay của Chúa

Đôi tay của Chúa

(Trích trong: “Niềm Vui Chia Sẻ”)

Vào cuối thế chiến thứ hai, để thu phục thiện cảm và sự tin tưởng của người dân trong làng vừa mới được giải phóng khỏi tay quân đội Đức quốc xã, toán lính thuộc lực lượng đồng minh cố gắng lượm lại từng mảnh vỡ của bức tượng Chúa Giêsu đã được dựng lên ở quảng trường trước ngôi nhà thờ nhỏ, trung tâm sinh hoạt của làng quê miền cực nam nước Italia.

Sau nhiều ngày cố gắng, toán lính đã gắn lại được gần như toàn bức tượng của Chúa. Nhưng chỉ có đôi tay bức tượng là không thể nào hàn gắn lại được, vì các mảnh vỡ quá vụn nát. Sau nhiều giờ bàn luận và gần như sắp quyết định bỏ dở công việc, thì một người trong toán lính có sáng kiến tìm lấy hai khúc gỗ gắn vào nơi hai cánh tay bị bể nát của bức tượng, rồi viết vào đó một hàng chữ bất hủ, không những đánh động được tâm hồn của những người dân trong làng, mà còn thu hút nhiều khách du lịch đến vùng này để đọc tận mắt hàng chữ đầy ý nghĩa. Anh chị em có đoán được hàng chữ này không? Đó là: “Chính bạn là đôi tay của Chúa”.

Thiên Chúa cần con người. Chúa Giêsu cần chúng ta như đôi tay nối dài của Ngài. Chúa Giêsu muốn dùng chúng ta như đôi tay để tiếp tục sứ mạng của Ngài. Trước khi Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng Tin Mừng ở vùng Galilê, chắc Ngài đã nghĩ đến việc chiêu mộ các môn đệ để tiếp tay với Ngài. Làm sao để mọi người biết rằng đã đến thời viên mãn, Nước Thiên Chúa đã gần kề? Làm sao để mọi người sám hối và tin vào Tin Mừng? Chúa Giêsu biết rõ giới hạn của mình. Ngài cần những người cộng tác để làm tròn sứ mạng Chúa Con trao. Ngài cần đến từng người chúng ta, một viên gạch nhỏ nhưng cần thiết cho cả tòa nhà. Chẳng có ai là thừa, chẳng có ai là vô dụng.

“Anh em hãy làm cho muôn dân trở thành môn đệ Thầy”, đó là mệnh lệnh của Chúa Phục Sinh. Ngài vẫn cần đến chúng ta ngày nào thế giới này còn một người chưa thành môn đệ của Ngài. Chính vì thế, Chúa Giêsu hôm nay vẫn ngỏ lời với từng người chúng ta. Ngài muốn tôi trở thành sự hiện diện của Ngài cho anh em tôi ở đây, hôm nay.

Ngày xưa, lúc đang đi dọc theo bờ biển hồ Galilê, Chúa Giêsu đã thấy bóng dáng các anh đánh cá quen thuộc. Họ có đôi lần tiếp xúc với Ngài và chắc có lần đã được nghe Ngài giảng và chứng kiến các phép lạ Ngài làm, kể từ sau lần được Gioan Tẩy Giả giới thiệu. Chúa Giêsu thấy họ đang làm việc hoặc quăng chài dưới biển để đánh cá hoặc đang ngồi trong thuyền với cha để vá lưới. Chúa Giêsu chắc đã đứng lâu nhìn những cảnh tượng đầy tình người này với cặp mắt yêu thương. Đẹp biết bao hình ảnh con người làm chung với nhau một việc. Họ có tinh thần tập thể và sau này họ sẽ còn làm việc chung với nhau trên chiếc thuyền lớn là Giáo Hội.

Chúa Giêsu đã thấy Simon và Anrê, Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu hôm nay cũng thấy chúng ta. Trước khi kêu gọi chúng ta, Ngài đã ngắm nhìn chúng ta rất lâu. Hạnh phúc cho người nào được thấy Thiên Chúa, nhưng cũng phải nói thêm, hạnh phúc cho người nào được Thiên Chúa thấy, được lọt vào ánh mắt của Ngài. Chúa Giêsu hôm nay đang thấy chúng ta. Chúng ta thế nào, Ngài thấy chúng ta thế ấy. Cái nhìn của Ngài không làm chúng ta bị tê liệt, vì Ngài chấp nhận trọn vẹn con người chúng ta, cả cái yếu đuối và tội lỗi của chúng ta nữa. Chúng ta không cần phải son phấn, phải ăn mặc đúng một thời trang để gợi sự chú ý của Ngài. Chính cái thô thiển mộc mạc của ta đã thu hút Ngài.

Chúa Giêsu hôm nay bắt gặp chúng ta lúc chúng ta đang làm một việc gì đó, đang mải mê với một dự tính tốt đẹp. Ngài gặp chúng ta không phải chỉ trong lúc đọc kinh, dự lễ, những ngay giữa chợ đời xô bồ, giữa cái lam lũ vất vả của đời thường, giữa cái bon chen vật lộn của cuộc sống. Cuộc gặp gỡ thật bất ngờ. Có thể điều chúng ta phải dứt bỏ đầu tiên là công việc ta ưa thích và đang làm, là bầu khí gia đình ấm áp mà ta đang tận hưởng.

Ở đất nước chúng ta, ơn gọi thường được hiểu là ơn sống đời tu sĩ hay linh mục. Thật ra ơn gọi làm vợ, làm chồng, ơn gọi làm cha, làm mẹ. Ơn gọi ấy thật là cao quý và nhiều khó khăn không kém ơn gọi tu sĩ, linh mục. Tin Mừng hôm nay dành cho mọi Kitô hữu, dù sống ở bậc nào đi nữa. Tất cả chúng ta đều được gọi làm môn đệ của Chúa Giêsu “Các anh hãy theo Tôi”. Đây là lời mời gọi. Ơn gọi khởi xướng từ một tiếng gọi của Thầy Giêsu. Chúa Giêsu mời gọi Kitô hữu đi theo Ngài. Không phải chỉ là đi theo một lý tưởng hay theo một mục đích cao đẹp, mà là đi theo chính con người của Ngài. Ơn gọi Kitô hữu là gắn bó với Chúa Giêsu, nhận Ngài là trung tâm và chóp đỉnh của đời mình.

“Tôi sẽ làm cho anh em trở thành những kẻ lưới người như lưới cá”. Một cuộc biến đổi thực sự, từ lưới cá đến lưới người, từ ngư phủ thành Tông đồ. Chỉ Chúa Giêsu mới làm được cuộc biến đổi đó. Khi được mời gọi gắn bó với Chúa Giêsu, chúng ta được mời gọi gắn bó với con người. Bởi, con người là mối bận tâm chủ yếu của Chúa Giêsu. Theo Ngài là cùng chia sẻ nỗi thao thức của Ngài về nhân loại và đồng bào, đồng lao cộng khổ với Ngài trong sứ mạng cứu độ.

“Chính bạn là đôi tay của Chúa”. Chính chúng ta phải là những cánh tay nối dài của Chúa Giêsu. Sứ mạng cứu độ của Chúa là một sứ mạng thiêng liêng, nhưng sứ mạng ấy cần phải được thể hiện bằng lời nói, bằng hành động. Vì thế, không có gì đáng ngạc nhiên khi giao phó sứ mạng đó cho Giáo Hội, qua các Tông đồ, qua hàng giáo phẩm, giáo sĩ và mỗi Kitô hữu chúng ta. Nhờ những hoạt động bằng đôi tay cụ thể của chúng ta, Chúa Giêsu tiếp tục loan truyền Tin Mừng Nước Trời, trao ban sự sống và dẫn đưa nhân loại về hạnh phúc vĩnh cửu.

Là chi thể của Giáo Hội, Thân Mình Mầu Nhiệm của Chúa Kitô, một Kitô hữu cũng là đôi tay rộng mở của Chúa Kitô, nhờ đó, Ngài không ngừng giải tỏa ánh sáng, trao tặng tình thương, ơn cứu độ và hạnh phúc cho mọi người.

Sưu tầm

 

 

 

“Biết mình để sống đúng”

"Biết mình để sống đúng"

(Trích trong ‘Cùng Nhau Suy Niệm’ – Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền)

Có một lúc nào đó trong cuộc đời, chúng ta vẫn thường tự hỏi: Tôi là ai? Tôi sinh ra trong cuộc đời này làm gì? Chết rồi đi đâu? Đây là những câu hỏi quyết định hướng đi của một đời người, nó quyết định phận số của một con người. Sống có ích cho xã hội hay trở thành gánh nặng cho xã hội cũng tuỳ thuộc vào chọn lựa cơ bản này của từng người chúng ta.

Người ta kể rằng: thuở xưa khi con người chưa biết soi gương trang điểm nên họ cũng chẳng biết mình là ai? Và khuôn mặt mình thế nào? Một lần kia, anh chồng lên tỉnh thành, người vợ dặn chồng nhớ mua cho mình một cái trâm cài đầu. Nhưng anh không biết cái trâm hình thù như thế nào. Chị vợ liền nhìn trời thấy ánh trăng lưỡi liềm liền nói: "Cái trâm nó giống như ánh trăng kia, nếu anh quên anh cứ nhìn lên ánh trăng thì sẽ nhớ.

Người chồng lên đường mải miết xem bao cảnh lạ ở tỉnh thành mãi mười ngày sau mới trở về quê nhà. Anh sực nhớ lời vợ dặn, anh liền nhìn lên trời và thấy ánh trăng tròn trịa của đêm trăng rằm, anh liền vào tiệm và mua một cái gương tròn trịa như ánh trăng theo lời vợ dặn.

Lòng vui rộn ràng khi vừa về tới nhà vội trao cho vợ cái gương mà anh đã mua từ tỉnh thành. Tưởng rằng vợ sẽ vui mừng với món quà anh đưa về, thế nhưng, khi vừa nhìn vào đồ vật, cô vợ đã tức giận và quát tháo rằng: "Tôi dặn anh mua cái trâm cài đầu, tại sao anh lại đem về một đứa con gái nào đây?". Anh chồng giật mình, dành lại cái gương và nhìn xem chuyện gì xẩy ra. Anh nhìn vào gương lại thấy một người đàn ông trông giống bố mình hồi còn trẻ, nên anh phân bua rằng: Không, đây là bố tôi mà! Cô vợ dành lại và nói: bố ông bao giờ, con nào rõ ràng. Ông còn chối hả? Đính chính chẳng được, nên anh chồng đành bỏ đi. Mẹ chồng thấy vậy đến an ủi con dâu, và người con dâu đưa cho mẹ chồng coi bằng chứng rõ ràng thế mà anh chồng còn chối quanh quẩn. Mẹ chồng xem qua rồi trịnh trọng nói: Thôi đừng ghen nữa! Tao thấy con này không đáng ghen đâu. Tao thấy, nó cũng già lắm rồi!

Đó là câu chuyện vui nhưng cũng nói lên một chân lý: nếu không biết mình thì sẽ làm khổ mình và khổ người khác. Chúa Giê-su cũng từng nói: "Mù dắt mù thì cả hai đều rơi xuống hố". Đó cũng là quang cảnh của xã hội chúng ta đang sống. Một xã hội đầy những bóng tối của tội lỗi, của sa đoạ, cúa ích kỷ và hưởng thụ đã làm cho nhiều người mù quáng để chạy theo những đam mê lầm lạc, lạc mất hướng đi của đời người, dìm mình trong bóng tối của danh lợi thú. Nhiều người đã không còn ý thức giá trị đạo đức con người nên họ sẵn sàng đánh mất phẩm giá của mình và chà đạp lên phẩm giá của người khác. Họ không còn biết mình là ai? Sống để làm gì? Họ như những người lạc hậu trong câu chuyện đã không biết mình, nên gây ra những mâu thuẫn, hiểu lầm không đáng có. Thực vậy, nhiều người trong xã hội hôm nay, đã không hiểu rõ ý nghĩa cuộc sống nên buông thả trong những đam mê tội lỗi. Họ tưởng rằng, con người sinh ra, lớn lên, chết là hết nên chẳng cần sống theo lẽ phải, hay sống theo luân thường đạo lý, dẫn đến tội lỗi ngập tràn, cuộc sống đầy chiến tranh, loạn lạc.

Vì vậy, sứ điệp đầu tiên mà Chúa gửi đến nhân loại chính là: "Hãy sám hối". Sám hối để bước ra khỏi bóng đêm của tội lỗi, ganh tương, đố kỵ và chia rẽ để bước vào ánh sáng của yêu thương và hiệp nhất. Chúa Ky-tô chính là ánh sáng cho thế gian. Từ nay tin mừng cứu độ của Chúa sẽ soi sáng cho con người biết đâu là thiện, là ác, vì chính Ngài là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Và ai theo Ngài sẽ không phải đi trong tối tăm, nhưng bước đi trong tự do của con cái sự sáng.

Thế nhưng, nhân loại hôm nay vẫn thích bóng tối hơn ánh sáng. Người ta sợ ánh sáng của tin mừng sẽ phơi bày bộ mặt thật của mình nên che dấu bằng thủ đoạn, lừa đảo và giả hình, và dần dần đánh mất ý thức về tội. Tội lỗi vẫn lan tràn. Con người tự làm khổ mình, làm khổ nhau bởi chính tội lỗi mình gây ra.

Ước gì mỗi người chúng ta hãy biết nhìn lại mình để biết mình. Biết những giới hạn và bất toàn để sửa đổi. Biết những khiếm khuyết để bổ túc và canh tân. Biết tội lỗi mình để sám hối. Xin Chúa giúp chúng ta biết sám hối từng ngày để canh tân đổi mới cuộc đời trong chân lý và tình yêu của Chúa. Amen.

Đức Thánh Cha tiếp kiến đoàn thẩm phán Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma

Đức Thánh Cha tiếp kiến đoàn thẩm phán Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma

VATICAN. Sáng ngày 23-1-2015, trong buổi tiếp kiến dành cho Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma nhân dịp khai mạc năm tư pháp mới, ĐTC Phanxicô kêu gọi để ý đến bối cảnh con người và văn hóa ảnh hưởng tới ý định kết hôn, khiến cho hôn nhân vô hiệu.

Hiện diện tại buổi tiếp kiến có khoảng 200 người, trong đó có hơn 20 vị thẩm phán của tòa Rota thuộc nhiều quốc tịch, các luật sư và viên chức khác, dưới sự điều động của vị niên trưởng là Đức Ông Pio Vito Pinto. Các phán quyết của tòa Rota thường được coi như án lệ đối với các tòa án hôn phối trong toàn Giáo Hội và huấn dụ của ĐTC dành cho tòa này hướng đến toàn thể các tòa án của Hội Thánh trên thế giới.

Lên tiếng trong buổi tiếp kiến, ĐTC nhận xét rằng ”cuộc khủng hoảng hôn nhân ngày nay nhiều khi có căn cội là cuộc khủng hoảng về nhận thức được đức tin soi sáng, nghĩa là được soi sáng nhờ lòng gắn bó với Thiên Chúa và ý định yêu thương của Chúa được thể hiện trong Chúa Giêsu Kitô.. Kinh nghiệm mục vụ cho thấy một số lớn các tín hữu ở trong tình trạng hôn phối bất hợp lệ, vì họ chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của não trạng thế tục lan tràn.. khiến họ thay vì tìm kiếm vinh danh Chúa, thì chỉ theo đuổi cuộc sống thoải mái cho bản thân. Một trong những hậu quả của thái độ đó là ”một đức tin khép kín trong thái độ chủ quan..”.

Vì thế, – ĐTC nói – ”Vị thẩm phán, khi cân nhắc xem sự ưng thuận kết hôn của đôi vợ chồng có thành sự hay không, cần phải để ý đến bối cảnh các giá trị và đức tin, – hoặc sự thiếu sót hay vắng bóng các giá trị và đức tin ấy, – trong đó ý hướng kết hôn của họ được thành hình. Thực vậy, sự thiếu ý thức về nội dung đức tin có thể đưa tới điều mà giáo luật gọi là ”lầm lẫn chi phối ý chí kết hôn” (errore determinante la volontà, Xc GL 1099). Tình trạng này không phải là điều ngoại lệ như trong quá khứ, xét vì tư tưởng trần tục thường lướt thắng giáo huấn của Giáo hội. Sự lầm lẫn ấy không những đe dọa sự ổn định của hôn nhân, đặc tính một vợ một chồng và sinh sản con cái của hôn phối, nhưng còn đe dọa sự kiện hôn nhân hướng đến thiện ích của tha nhân, tình yêu vợ chồng như 'nguyên lý sinh tử' của sự đồng ý kết hôn, sự hiến thân cho nhau để kiến tạo một sự sống chung”.

Trong ý hướng trên đây, ĐTC nhắn nhủ các vị thẩm phán về sự cần thiết phải có sự ”hoán cải các cơ cấu của Giáo Hội theo tinh thần mục vụ, để thi hành công lý cho những người xin Giáo Hội làm sáng tỏ tình trạng hôn phối của họ… Các thẩm phán đừng khép kín ơn cứu độ con người trong những hẹp hòi của thái độ duy luật pháp. Mục đích tối hậu của giáo luật là phần rỗi các linh hồn.” Đó cũng là mục tiêu tối hậu của các tổ chức, luật pháp và các qui luật.

Sau cùng, ĐTC nhắc nhở các vị thẩm rằng ở các tòa án hôn phối của Giáo Hội, nên có những người thiện nguyện có khả năng làm cố vấn cho các tín hữu về việc có thể đệ đơn xin tòa cứu xét sự vô hiệu hôn phối của họ, tuy rằng vẫn cần phải có các luật sư do chính tòa án trả lương, làm sao để tất cả các tín hữu có thể tìm tới công lý của Giáo Hội.

ĐTC bày tỏ hài lòng vì tại tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma, có nhiều vụ xin giải hôn phối được miễn phí đối với những tín hữu ở trong tình cảnh kinh tế khó khăn, không thể kiếm được một luật sư.

Hồi năm ngoái, 2014, ĐTC đã thành lập một Ủy ban nghiên cứu việc đẩy nhanh và đơn giản hóa các thủ tục cứu xét đơn xin tuyên bố hôn nhân vô hiệu, để tránh tình trạng các tín hữu phải chờ đợi quá lâu. Ủy ban dự kiến sẽ trình lên ĐTC vào mùa xuân năm nay các đề nghị giải quyết tình trạng này (SD 23-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Công bố sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân ngày Truyền Thông xã hội lần thứ 49

Công bố sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân ngày Truyền Thông xã hội lần thứ 49

VATICAN. Sáng hôm qua (23-1), Sứ điệp của ĐTC nhân ngày Truyền thông xã hội lần thứ 49 đã được công bố với chủ đề: ”Truyền thông trong gia đình, môi trường ưu tiên để gặp gỡ trong tình yêu nhưng không”.

Ngày này sẽ được cử hành vào chúa nhật 17-5-2015.

Sứ điệp đã được Đức TGM Claudio Maria Celli, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh truyền thông xã hội, cùng với 2 giáo sư, giới thiệu với giới báo chí trong cuộc họp báo tại Phòng báo chí Tòa Thánh.

ĐTC cho biết đã chọn đề tài này vì Giáo Hội đang ở trong tiến trình Thượng HĐGM thế giới về gia đình. Ngài nhận xét rằng ”các cơ quan truyền thông có xu hướng trình bày gia đình như thể đó là một kiểu mẫu trừu tượng cần chấp nhận hay từ khước, cần bảo vệ hoặc tấn công, thực ra, gia đình là một thực tại cụ thể để sống; giới truyền thông cũng thường trình bày gia đình như thể đó là một ý thức hệ của người này chống người khác, thực tế gia đình là nơi mà tất cả chúng ta học biết ý nghĩa việc liên lạc trong tình yêu được lãnh nhận và trao ban”.

Sau khi trình bày các khía cạnh của việc truyền thông, liên lạc trong gia đình, ĐTC đặc biệt nhấn mạnh đến các phương tiện truyền thông hiện đại nhất và ảnh hưởng của chúng đối với việc liên lạc, đả thông, trong gia đình và giữa các gia đình, vì các phương tiện ấy có thể cản trở hoặc trợ giúp. Ngài nhấn mạnh rằng cần tái khám phá sự kiện cha mẹ là những người đầu tiên giáo dục con cái, cha mẹ ngày càng phải hiện diện hơn nữa trong thế giới kỹ thuật số để hướng dẫn con cái.

ĐTC cũng cảnh giác chống lại nguy cơ lớn, đó là trẻ em hoặc thiếu niên khép kín, tự cô lập trong thế giới tiềm thể, lơ là với nhu cầu cần phải hội nhập vào đời sống thường nhật, trong những liên hệ với người khác. Sau cùng người trẻ cũng được kêu gọi làm chứng cho Chúa Kitô trong môi trường kỹ thuật số và trong các mạng xã hội (SD 23-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha cổ võ Tin Lành và Công Giáo cộng tác với nhau

Đức Thánh Cha cổ võ Tin Lành và Công Giáo cộng tác với nhau

VATICAN. ĐTC Phanxicô cổ võ sự cộng tác giữa các tín hữu Công Giáo và Tin Lành Luther trong việc làm chứng về lòng từ bi của Thiên Chúa trong xã hội ngày nay.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây sáng ngày 22-1-2015 trong buổi tiếp kiến dành cho phái đoàn Tin Lành Luther và Công Giáo Phần Lan về Roma hành hương thường niên nhân dịp lễ kính thánh Henrico bổn mạng nước này, dưới sự hướng dẫn của ĐGM Tin Lành Vikstroem và ĐGM Công Giáo Temu Sippo.

Lên tiếng trong dịp này, ĐTC ghi nhận cuộc viếng thăm của Phái đoàn diễn ra trong tuần cầu nguyện cho sự hiệp nhất các tín hữu Kitô với chủ đề là lời Chúa Giêsu nói với người phụ nữ xứ Samaria: ”Bà hãy cho tôi uống” (Ga 4,7).

Ngài nói: ”Tuần cầu nguyện này nhắc nhở chúng ta rằng nguồn mạch mọi ơn thánh chính là Chúa và các hồng ân của Chúa biến đổi những người lãnh nhận, làm cho họ trở thành chứng nhân về sự sống đích thực đến từ một mình Chúa Kitô. Như Tin Mừng kể lại cho chúng ta, nhiều người xứ Samaria tin nơi Chúa Giêsu nhờ chứng từ của người phụ nữ (Xc Ga 4,39). Và như Đức GM Vikstrom đã nhận xét, các tín hữu Công Giáo và Luther có thể cộng tác nhiều với nhau để làm chứng về lòng từ bi của Chúa trong xã hội chúng ta.”

ĐTC nhận xét rằng ”Chứng tá chung của các tín hữu Kitô là điều đặc biệt cần thiết ngày nay đứng trước sự nghi kỵ, bất an, những vụ bách hại và đau khổ mà bao nhiêu người đang phải chịu trên thế giới ngày nay. Chứng tá chung này có thể được nâng đỡ và khích lệ nhờ những tiến bộ trong việc đối thoại thần học giữa các Giáo Hội. Tuyên ngôn chung về đạo lý công chính hóa, do Liên hiệp các Giáo Hội Tin Lành Luther thế giới và Giáo Hội Công Giáo, ký kết cách đây 15 năm, có thể tiếp tục mang lại những thành quả hòa giải và cộng tác giữa hai bên.”

Trong số 5,2 triệu dân Phần lan hiện nay, có 78,4% là tín hữu Tin Lành Luther, 1,1% là tín hữu Chính Thống. Công giáo chỉ có khoảng 8 ngàn tín hữu họp thành một giáo phận (Helsinki) (SD 22-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha buồn vì báo chí giải thích xuyên tạc

Đức Thánh Cha buồn vì báo chí giải thích xuyên tạc

VATICAN. Đức TGM Angelo Becciu, Phụ Tá Quốc vụ khanh Tòa Thánh, cho biết ĐTC ”ngỡ ngàng và buồn” vì nhiều gia đình đông con hoang mang trước những tin tức báo chí loan đi không đúng về những lời nói của ngài.

Trong những ngày qua, nhiều báo chí Italia và quốc tế đăng tin với những tựa đề như: ”ĐGH dạy: điều lý tưởng là mỗi gia đình có 3 con”, hoặc ”ĐGH nói: các gia đình đừng sinh sản như thỏ!”.. Đó là điều hầu như duy nhất được các báo nhấn mạnh từ cuộc họp báo của ĐTC trên máy bay hôm 19-1-2015 trên đường từ Manila về Roma.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho báo Công Giáo Tương Lai (Avvenire) số ra ngày 22-1-2015, Đức TGM Becciu cho biết đã trình cho ĐTC các bài báo ấy. Ngài tỏ ra ngạc nhiên và buồn vì sự giải thích không đúng của nhiều báo chí về lập trường của ngài. ĐTC không hề nói điều lý tưởng là mỗi gia đình chỉ nên có 3 ngừơi con. ”Đây là con số mà các nhà xã hội và dân số học coi là mức tối thiểu để dân số được ổn định. ĐGH không hề muốn nói đó là con số ”đúng” mà mỗi gia đình nên có. Mỗi gia đình Công Giáo, dưới ánh sáng ơn thánh, được kêu gọi phân định theo một loạt các mô thức của con người và Thiên Chúa để xác định đâu là số con mà mình phải có”.

Đức TGM Becciu nhấn mạnh rằng: ”Chính vì muốn làm sáng tỏ sự việc, nên trong bài giáo lý tại buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 21-1 vừa qua, ĐTC đã mau lẹ gửi những lời quí mến và khích lệ đến các gia đình đông con. Ngài khẳng định rằng sự sống luôn luôn là một thiện ích và sự kiện có nhiều con là một hồng ân của Thiên Chúa và phải luôn cảm tạ Chúa”. Trong bài giáo lý, ĐTC cũng tái khẳng định giáo huấn của ĐGH Phaolô 6 trong Thông điệp ”Humanae Vitae” (Sự Sống Con người) về sự sinh sản có trách nhiệm.

Theo Đức TGM Becciu, câu ĐTC nói ”không thể sinh sản như thỏ” phải được giải thích theo nghĩa: việc sinh sản của con người không thể theo tiêu chuẩn bản năng như động vật, nhưng là kết quả của một hành vi trách nhiệm, bắt nguồn trong tình yêu và trong sự hiến thân cho nhau. Rất tiếc là nền văn hóa hiện đại có xu hướng làm giảm thiểu vẻ đẹp chân chính và giá trị cao cả của tình yêu vợ chồng, với tất cả những hậu quả tiêu cực theo sau đó” (Avvenire 22-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio
 

Đối thoại, hiệp nhất và cộng tác để chung xây một xã hội huynh đệ công bằng và thịnh vượng

Đối thoại, hiệp nhất và cộng tác để chung xây một xã hội huynh đệ công bằng và thịnh vượng

Tin Mừng có khả năng gợi hứng cho một xã hội xứng đáng với con người, trong đó có chỗ cho phẩm giá của từng người và các khát vọng của người dân. Các tôn giáo có một vai trò tích cực trong việc thăng tiến đối thoại, hiệp nhất và cộng tác để xây dựng một xã hội huynh đệ, công bằng và thịnh vượng. Cần phải bảo vệ gia đình, chiến đấu chống nạn gian tham hối lộ, nền văn hóa gạt bỏ và tôn thờ tiền bạc, và ý thức hệ thực dân ám sát gia đình.

Trên đây là vài tư tường ĐTC Phanxicô đã trình bầy với 8,000 tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi tiếp kiến chung trong đại thính đường haolô VI sáng thứ tư 21-1-2015.

ĐTC Phanxicô vừa mới công du mục vụ hai nước Sri Lanka và Philippines về hôm thứ hai vừa qua. Vì thế trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư hôm qua ĐTC đã chia sẻ với tín hữu và du khách hành hương một số kinh nghiệm và cảm tưởng của ngài.

Mở đầu bài huấn dụ ĐTC nói: sau chuyến viếng thăm Đại Hàn cách đây mấy tháng tôi đã lại sang Á châu, là đại lục của các truyền thống văn hóa và tinh thần phong phú. Chuyến viếng thăm đã là một cuộc gặp gỡ tươi vui với các cộng đoàn giáo hội làm chứng cho Chúa Kitô trong các quốc gia này: tôi đã củng cố họ trong đức tin và tinh thần truyền giáo.

Tiếp đến ĐTC đã chia sẻ các cảm tưởng của ngài và nói: Tôi sẽ luôn luôn giữ trong tim kỷ niệm tiếp đón tươi vui của các đám đông – trong vài trường hợp mênh mông như đại dương – đã đồng hành với những lúc ý nghiã nhất trong chuyến công du này. Ngoài ra tôi đã khích lệ cuộc đối thoại liên tôn trong việc phục vụ hòa bình, cũng như trên lộ trình của các dân tộc này hướng tới sự hiệp nhất và phát triển xã hội, đặc biệt là với sự chủ động của các gia đình và giới trẻ.

Tột đỉnh chuyến viếng thăm Sri Lanka là lễ phong hiển thánh cho cha Giuse Vaz vị thừa sai vĩ đại. Vị linh mục thánh này đã rất thường khi ban phát các bí tích cho các tín hữu trong lén lút, nhưng đã trợ giúp những người khốn khỏ thuộc mọi tôn giáo và điều kiện xã hội, không phân biệt ai. Gương sống thánh thiện và tình yêu thương của ngài đối với tha nhân tiếp tục gợi hứng cho Giáo Hội tại Sri Lanka trong công tác tông đồ bác ái và giáo dục. Tôi đã giới thiệu thánh Vaz như mẫu gương cho tất cả mọi kitô hữu, ngày nay được mời gọi đề nghị sư thật cứu rỗi với tất cả mọi người khác trong một bối cảnh đa tôn giáo, trong sự tôn trọng người khác, với lòng kiên trì và lòng khiêm tốn. Sri Lanka là một quốc gia có cảnh thiên nhiên xinh đẹp, và người dân nước này đang tìm tái thiết sự hiệp nhất sau một cuộc nội chiến dài và thê thảm. Đề cập tới cuộc gặp gỡ với các giới chức chính quyền Sri Lanka ĐTC nói:

** Trong cuộc gặp gỡ với các vị lãnh đạo chính quyền tôi đã nhấn mạnh tầm quan trọng của sự đối thoại , tôn trọng phẩm giá con người, của nỗ lực lôi cuốn tất cả mọi người vào trong việc tìm kiếm các giải pháp thích hợp giúp hoà giải và xây dựng công ích. Các tôn giáo khác nhau có một vài trò ý nghĩa phải chu toàn cho mục đích này. Cuộc gặp gỡ của tôi với các vị lãnh đạo tôn giáo đã là một xác nhận các tương quan tốt đẹp đã có giữa các cộng đoàn khác nhau. Trong bối cảnh này tôi đã khích lệ sự hợp tác đã có giữa tín hữu của các tôn giáo khác nhau, cả trong việc chữa lành biết bao người bị khổ đau trong các năm qua với dầu thỏa dịu của sự tha thứ. Đề tài hòa giải cũng đã là đặc thái chuyến viếng thăm Đền thánh Đức Bà Madhu, rất được tôn kính bởi người Tamil và Singale, và là đích điển hành hương của tín hữa các tôn giáo khác. Tại nơi thánh này chúng tôi đã xin Mẹ Maria là Mẹ chúng ta ban cho nhân dân Sri Lanka ơn hiệp nhất và hòa bình.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ: Từ Sri Lanka tôi đã sang Philippines, là nơi Giáo Hội đang chuẩn bị mừng kỷ niệm 500 năm lãnh nhận Tin Mừng. Đây là quốc gia công giáo chính của Á châu, và nhân dân Phi nổi tiếng là có đức tin sâu đậm, tinh thần đạo đức và lòng hăng say, kể cả tại ngoại quốc. Trong cuộc gặp gỡ của tôi với các giới chức chính quyền cũng như trong những lúc cầu nguyện và thánh lễ kết thúc có rất đông người tham dự, tôi đã nhấn mạnh sư phong phú liên tục của Tin Mừng và khả năng của nó gợi hứng cho một xã hội xứng đáng với con người, trong đó có chỗ cho phẩm giá của từng người và các khát vọng của nhân dân Phi.

Mục đích chính của chuyến viếng thăm và lý do tôi đã quyết định đến Philippines là để bầy tỏ sự gần gữi của tôi đối với các anh chị em đã bị tàn phá bởi trận bão Yolanda. Tôi đã tới Tacloban, trong vùng bị bão tàn phá nặng nề, nơi tôi đã bầy tỏ sự ngưỡng mộ đối với đức tin và khả năng đứng dậy của người dân địa phương. Rất tiếc tại Tacloban các điều kiện thời tiết khó khăn đã gây ra một nạn nhân vô tội khác: đó là cái chết của chị Kristel, một thiên nguyện viên trẻ, bị gió thổi bay một cơ cấu đánh ngã và gây tử vong. Tôi đã cám ơn tất cả mọi người khắp nơi trên thế giới đã đáp ứng nhu cầu của người dân nơi đây với sự trợ giúp quảng đại. Quyền năng tình yêu của Thiên Chúa, được mạc khải trong mầu nhiệm của Thập Giá, đã hiển nhiên trong tinh thần liên đới, được chứng minh bởi nhiều cử chỉ bác ái và hy sinh ghi dấu các ngày đen tối này.

** Cuộc gặp gỡ với các gia đình và giới trẻ tại Manila đã là những điểm cao của chuyến viếng thăm tại Philippines. Các gia đình lành mạnh nòng cốt đối với cuộc sống xã hội. Thật là trao ban an ủi va hy vọng, khi thấy biết bao gia đình đông tiếp đón con cái như là một ơn đích thật của Thiên Chúa. Họ biết rằng mỗi một người con là một phúc lành.

Tôi dã nghe nói rằng các gia đình đông con và việc sinh nhiều con là một trong các lý do gây ra nghèo đói. Đối với tôi xem ra nó là một ý kiến quá đơn sơ. ĐTC khằng định như sau:

Tôi có thể nói rằng, tất cả chúng ta có thể nói rằng lý do chính của nghèo túng là một hệ thống kinh tế đã lấy con người ra khỏi trung tâm và đặt thần tiền vào đó; một hệ thống kinh tế loại trừ, luôn luôn loại trừ: loại trừ trẻ em, loại trừ người già, loại trừ người trẻ, không có việc làm… và tạo ra nền văn hóa gạt bỏ mà chúng ta đang sống. Chúng ta quen trông thấy những người bị gạt bỏ. Đây là lý do chính của nghèo túng, chứ không phải vì các gia đình đông con.

Khi gợi lại khuôn mặt của thánh Giuse, là Đấng đã che chở cuộc sống của Chúa Hài Nhi, rất được tôn kính trong quốc gia này, tôi đã nhắc nhớ rằng cần phải che chở các gia đình, đang phải đương đầu với nhiều đe dọa, để chúng có thể làm chứng cho vẻ đẹp của gia đình trong chương trình của Thiên Chúa. Cũng cần bảo vệ các gia đình khỏi các ý thức hệ thực dân mới ám sát căn tính và sứ mệnh của gia đình.

Thật đã là niềm vui cho tôi được ở với giới trẻ Philippines để lắng nghe các niềm hy vong và các âu lo của họ. Tôi đã muốn cống hiến cho họ sự khích lệ của tôi đối với các nỗ lực của họ góp phần vào việc canh tân xã hội, đặc biệt qua việc phục vụ người nghèo và bảo vệ môi sinh và thiên nhiên. Việc săn sóc người nghèo là một yếu tố nòng cốt của cuộc sống và chứng tá kitô của chúng ta. Tôi cũng đã nêu bật điều này trong chuyến viếng thăm. Nó bao gồm việc khước từ tất cả mọi hình thái gian tham hối lộ ăn trộm của người nghèo và đòi hỏi một nền văn hóa của sự liêm chính.

Tôi xin cảm tạ Chúa về chuyến viếng thăm mục vụ tại Sri Lanka và Philippines. Tôi xin Chúa luôn luôn chúc lành cho hai quốc gia này và củng cố sự trung thành của các tín hữu kitô đối với sứ điệp tin mừng của ơn cứu độ, sự hòa giải và hiệp thông của chúng ta trong Chúa Kitô.

** ĐTC đã chào nhiều nhóm tín hữu hiện diện trong đại thính đường Phaolô VI. Bên cạnh các đoàn hành hương Bắc Mỹ và châu âu, cũng có các nhóm đến từ Nhật Bản, Mexico và Argentina.

Trong các nhóm Ý ĐTC đặc biệt chào giáo sư các đại chủng viện và học viện thành viên của Đại học giáo hoàng Urbaniana của Bộ Truyền Giáo, các sinh viên Học viện đại kết đại học Bossey. Ngài chúc mọi người có chuyến hành hương Roma kích thích họ đào sâu Lời Chúa và loan báo Chúa Giêsu Cứu Thế. Chào ngưởi trẻ, các bệnh nhân và các đôi tân hôn ĐTC nói: Tuần cầu nguyện cho hiệp nhất các kitô hữu là dịp tốt giúp suy tư về sự tùy thuộc của chúng ta vào Chúa Kitô và Giáo Hội. Ngài khích lệ ngưởi trẻ cầu nguyện cho mọi kitô hữu trở thành gia đình duy nhất của Thiên Chúa. ĐTC xin các anh chị em đau yếu dâng các khổ đau của họ để cầu nguyện cho sự hiệp nhất của Giáo Hội Chúa Kitô. Ngài cầu mong các đôi tân hôn sống kinh nghiệm của tình yêu nhưng không, giống như tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

 

Đức Thánh Cha kêu gọi cầu nguyện cho nước Niger

Đức Thánh Cha kêu gọi cầu nguyện cho nước Niger

VATICAN. ĐTC kêu gọi các tín hữu cầu nguyện cho các nạn nhân tại nước Niger bên Phi Châu bị bạo lực tàn phá trong những ngày qua.

Lên tiếng sáng 21-1-2015, vào cuối buổi tiếp kiến chung các tín hữu hành hương, tại Đại thính đường Phaolô 6 ở Nội thành Vatican, ĐTC nói:

”Anh chị em thân mến, giờ đây tôi muốn mời gọi anh chị em cùng với tôi cầu nguyện cho các nạn nhân những vụ biểu tình trong những ngày qua tại nước Niger yêu quí. Người ta đã có những hành vi tàn bạo với các tín hữu Kitô, với các trẻ em, với các thánh đường. Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban ơn hòa giải và hòa bình, để không bao giờ tâm tình tôn giáo trở thành cơ hội bạo động, đàn áp và tàn phá. Không thể gây chiến nhân danh Thiên Chúa! Tôi cầu mong một bầu không khí tôn trọng nhau và sống chung hòa bình được tái lập sớm hết sức vì công ích của mọi người. Chúng ta hãy cầu xin Đức Mẹ cho dân chúng ở Niger (Kính Mừng Maria…).”

Hồi cuối tuần qua (17/18-1), ở Niger đã xảy ra những vụ biểu tình bạo động để phản đối vụ báo Charlie Hebdo ở Pháp đăng các bức hí họa xúc phạm đến ngôn sứ Mohamet của Hồi giáo. Những người biểu tình đã đốt phá 45 thánh đường, hàng quán và cơ sở của Kitô giáo và ít nhất có 10 người bị thiệt mạng, 50 người bị thương, một số phụ nữ Kitô bị hãm hiếp. Bộ trưởng nội vụ của Niger tố giác sự hiện diện của các nhóm khủng bố Boko Haramtrong đoàn người biểu tình ở Zinder, thành phố giáp giới với Nigeria. Hơn 300 tín hữu Kitô phải chạy vào một trại tị nạn để được quân đội bảo vệ, một số khác chạy vào một thánh đường Tin Lành.

Đức TGM Michel Cartatéguy TGM giáo phận thủ đô Niamey của Niger, cho biết cộng đoàn Kitô tại nước này còn sống trong tình trạng kinh hoàng. Có 12 trên tổng số 14 thánh đường Công Giáo hoàn toàn bị phá hủy và xúc phạm. Các giới chức cảnh sát quân đội phải vất vả lắm mới bảo vệ được Nhà thờ chính tòa thủ đô Niamey. Mọi hoạt động của giáo đoàn Công Giáo bị tạm ngưng, các trường học, bệnh xá Công Giáo bị đóng cửa.

Vì ĐHY Tổng trưởng Fernando Filoni đang viếng thăm Việt Nam, Đức TGM Savio Hàn Đại Huy, Tổng thư ký Bộ truyền Giáo, đã gửi điện đến Giáo Hội Công Giáo tại Niger để bày tỏ sự gần gũi và liên đới với các nhân viên mục vụ và các tín hữu sau cùng vị bạo động trầm trọng, phá hủy các thánh đường và tu viện Công Giáo. Bức điện cũng có đoạn viết:

”Bộ Truyền giáo cam đoan với anh chị em về sự quan tâm và cầu nguyện cho các nạn nhân tình trạng bạo lực này và gia đình họ. Ngoài ra, Bộ cũng kêu gọi tinh thần trách nhiệm của chính quyền, các giới chức dân sự và quân đội, qua những con đường đối thoại, dấn thân tái lập hòa bình và chấm dứt vĩnh viễn những vụ bạo động chống các tín hữu Kitô”.

Giáo Hội Công Giáo tại Niger chỉ có hơn 19 ngàn tín hữu Công Giáo trên tổng số hơn 13 triệu dân cư phần lớn theo Hồi giáo. Ngoài tổng giáo phận Niamey, Giáo Hội tại đây còn có 1 giáo phận tên là Maradi (SD 21-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio
 

Đài Vatican phỏng vấn Đức Hồng Y Fernando Filoni

Đài Vatican phỏng vấn Đức Hồng Y Fernando Filoni

TIN VIỆT NAM. Trong chương trình viếng thăm Giáo Hội tại Việt Nam, sáng ngày 21-1-2015, ĐHY Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo đã đến viếng thăm giáo xứ Hòa Bình thuộc giáo phận Hưng Hóa và chủ sự lễ ban bí tích Khai Tâm Kitô giáo cho hàng trăm dự tòng.

Chiều hôm trước đó, 20-1, ĐHY đã gặp Ban tôn giáo chính phủ, rồi được thủ tướng Việt Nam tiếp kiến..

Trong cuộc phỏng vấn dành cho ký giả Roberto Piermarini, trưởng các ban thông tin của Đài Vatican, ĐHY Filoni đã kể lại một số cảm tưởng của ngài:

– Giáo Hội tại Việt Nam là một Giáo Hội rất sinh động. Tôi đã gặp thấy tại Hà Nội này và cả sáng hôm nay (21-1), tại giáo xứ Hòa Bình trong giáo phận Hưng Hóa, một Giáo Hội rất đẹp, rất sinh động, rất khả ái và rất nhiệt thành. Hôm nay trong giáo xứ ấy tôi đã ban phép rửa tội cho hơn 200 tín hữu – người lớn, cả các cha mẹ và trẻ em-. Đó là những tín hữu phần lớn là người dân tộc, sống trong các cộng đoàn ở miền núi. Đó thực là một buổi lễ rất đẹp. Sau khi chịu phép rửa tội, họ được nhận lãnh bi tích Thêm Sức và Thánh Thể. Rồi có một đại lễ cho toàn thể cộng đoàn để đón nhận các anh chị em từ nay là thành phần của Giáo Hội địa phương. Đó là những yếu tố vắn tắt để giải thích vẻ đẹp, sức sinh động của Giáo Hội này và tất cả sự sẵn sàng của họ cùng tiến bước với Đức Thánh Cha Phanxicô trong việc dấn thân truyền giáo.

H. ĐHY đã được chính quyền Việt Nam tiếp đón như thế nào? Cuộc viếng thăm ca ĐHY có thể là một bước tiến xa hơn nữa trong quan hệ giữa Việt Nam và Tòa Thánh hay không?

Đ. Tôi nghĩ và hy vọng là như thế. Với sự ngạc nhiên từ phía tôi, trước tiên tôi đã được Ban tôn giáo chính phủ tiếp kiến, ông trưởng ban và các cộng sự viên của ông, tôi đã gặp Ban tôn giáo chính phủ trong một tiếng đồng hồ, rồi sau đó được thủ tướng Việt Nam tiếp kiến trong 45 phút. Ông là người rất tử tế, ông đã gặp Đức Thánh Cha và vì thế ông có nhắc lại cuộc gặp gỡ với Ngài. Tôi thấy ông là người rất cởi mở, rất sẵn sàng tiếp tục cuộc đối thoại đã được khởi sự và dần dần có thể thực hiện những bước tiến. Rồi chiều hôm nay (21-1), tôi cũng có cuộc gặp gỡ hơn 3 khắc đồng hồ với ông bí thư đảng cộng sản ở Hà Nội, và ông cũng là thành viên Ủy ban trung ương đảng cộng sản Việt Nam. Chúng tôi đã có một cuộc trao đổi rất dễ chịu, về lòng quí mến đối với nhân dân Việt Nam, sự dấn thân từ phía các tín hữu Công Giáo. Tôi tái khẳng định rằng đối thoại là yếu tố cơ bản để cảm thông lẫn nhau, và ở căn bản sự đối thoại cần phải có sự quí chuộng. Và sự quí chuộng mà Tòa Thánh có đối với nhân dân Việt Nam cũng được biểu lộ qua tình yêu thương, đó không phải chỉ là một khía cạnh hoàn toàn là hình thức quí mến, nhưng là một tình yêu sâu xa đối với dân tộc Việt Nam, đặc biệt là đối với cộng đoan Kitô. Vì thế, tôi đón nhận những yếu tố tích cực củng tố cuộc đối thoại đã có và dĩ nhiên chúng tôi hy vọng là có thể tiến triển nữa. Đó là đường hướng mà tôi thấy. Tham dự cuộc đối thoại của tôi cũng có Đức Cha Chủ tịch Hội đồng Giám Mục Việt Nam, Đức TGM Girelli Đại diện Tòa Thánh, Đức TGM Hà Nội: tất cả chúng tôi đều có sự ngạc nhiên ấy và ấn tượng tốt về một quan hệ chắc chắn là sẽ còn có thể tăng trưởng”.

G. Trần Đức Anh OP chuyển ý

Họp báo của Đức Thánh Cha trên máy bay: 19-01-2015

Họp báo của Đức Thánh Cha trên máy bay: 19-01-2015

Trên chuyến bay dài gần 15 tiếng từ Manila về Roma, ĐTC đã mở cuộc họp báo dài hơn 1 tiếng đồng hồ với 76 ký giả tháp tùng, để tổng kết chuyến viếng thăm tại Philippines và ngài cũng đề cập đến nhiều vấn đề thời sự: từ nạn tham nhũng trong các tổ chức dân sự và Giáo Hội đến vấn đề ”thực dân hóa gia đình về ý thức hệ”, từ lý thuyết về giống (Gender theory) cho đến vấn đề ngừa thai. Ngài cũng nói đến một loạt những cuộc tông du có thể thực hiện trong năm nay, 2015.

– Trả lời câu hỏi: ”Dân Philippines đã học được nhiều từ các sứ điệp của ĐTC. Vậy ĐTC đã học đưc điều gì nơi dân Philippines? Ngài đáp:

”Những cử chỉ.. những cử chỉ làm cho tôi cảm động. Không phải những cử chỉ theo nghi thức, nhưng là những cử chỉ xuất phát từ con tim, hầu như những cử chỉ ấy làm rơi lệ (ĐGH rướm lệ). Đức tin, tình yêu, gia đình, tương lai, nơi cử chỉ của những người cha nâng bổng các đứa con của họ.. như thể họ nói: đây là kho báu của tôi, đây là tương lai của tôi và làm việc và chịu đau khổ vì kho báu này thật là điều bõ công”. Một cử chỉ độc đáo, xuất phát từ con tim.

Điều thứ hai làm tôi xúc động nhiều: lòng nhiệt thành không giả bộ, niềm vui, sự hân hoan, khả năng mừng lễ. Dù dưới trời mưa. Một trong những người trong ban nghi lễ phụng vụ nói với tôi là rất cảm động, vì thấy những người giúp lễ ở Tacloban, dưới trời mưa, vẫn không bao giờ mất nụ cười. Một niềm vui không giả dối, không phải là một nụ cười gượng gạo, nhưng đó là một nụ cười đàng sau đó có cuộc sống bình thường, có những đau khổ, các vấn đề. Những người mẹ mang những đứa con bệnh tật.. Bao nhiêu trẻ em tàn tật, với những tật nguyền có thể gây ấn tượng, họ không giấu kín con của họ, họ mang đến để ĐGH chúc lành: đây là con tôi, bé tàn tật như thế, nhưng đó là con tôi. Tất cả những bà mẹ làm điều ấy, nhưng cách họ làm khiến tôi xúc động. Một cử chỉ của tình mẫu tử, phụ tử… Philippines là một dân tộc biết chịu đau khổ và có khả năng trỗi dậy, tiếp tục tiến bước. Hôm qua (18-1-2015), trong cuộc nói chuyện với thân phụ cô Krystel, thiếu nữ thiện nguyện bị thiệt mạng ở Tacloban, tôi cảm thấy được khích lệ vì điều mà ông nói: ”Cháu đã chết trong lúc phục vụ”. Ông tìm những lời để diễn tả sự chấp nhận tình trạng bị mất con như vậy”.

Những cử chỉ đã đánh động sâu xa con tim của ĐGH Phanxicô cũng là những cử chỉ của các nạn nhân sống sót sau cuồng phong ở Tacloban. Ngài nói: ”Khi nhìn thấy toàn thể dân Chúa cầu nguyện sau thiên tai ấy, tôi cảm thấy như bị tiêu diệt, hầu như không nói nên lời nữa”.

– Và thực sự khi gợi lại điều ấy, ĐGH vẫn còn cảm thấy xúc động, nhưng giọng nói của ngài thay đổi khi một ký giả hỏi ngài: đâu là những cuộc viếng thăm ngài d định thực hiện trong những tháng tới đây. Như thói quen, ngài chỉ trả lời lướt qua, và cho biết đây chỉ là những dự án đang ở trong vòng cứu xét:

”Tôi chỉ trả lời như giả thuyết. Chương trình dự tính là đến thăm Cộng hòa Trung Phi và Uganda. Hai nước trong năm nay. Tôi nghĩ là cuộc viếng thăm sẽ diễn ra vào khoảng cuối năm, vì lý do thời tiết, làm sao để thời tiết không bị mưa làm cho cuộc viếng thăm trở nên khó khăn hơn. Cuộc viếng thăm này hơi bị trể, vì có vấn đề bệnh dịch Ebola. Thật là trách nhiệm lớn khi tổp chức các cuộc tập họp lớn vì có nguy cơ bị lây bệnh. Tại hai nước vừa nói không có vấn đề”.

ĐTC cũng cho biết ngài có thể thăm 3 nước Mỹ châu la tinh, dự kiến cho năm nay – vẫn còn ở trong vòng dự định – đó là Ecuador, Bolovia và Paraguay. ”Rồi năm tới (2016), nếu Chúa muốn, tôi muốn thăm Chile, Argentina và Uguray, nhưng chưa dự kiến gì cả.”

Vì lý do thực tiễn trong việc tổ chức (cần thêm 2 ngày), ĐTC loại bỏ giả thuyết ngài sẽ đến California để phong hiển thánh cho chân phước Junipero Serra O.F.M. Lễ tôn phong sẽ diễn ra trong Đền thánh quốc gia ở Washington. Cũng vì lý do tương tự, không có vấn đề từ Mêhicô đi vào Hoa Kỳ, tuy rằng cử chỉ đó có thể có giá trị ”huynh đệ” đối với những người nhập cư. ”Đi vào Hoa Kỳ từ biên giới Mêhicô sẽ là một điều đẹp như một dấu chỉ huynh đệ, nhưng bạn biết rằng đi Mêhicô mà không đến viếng Đức Mẹ (Guadalupe) thì sẽ là một thảm trạng, ”một chiến tranh sẽ bùng nổ!.. Tôi nghĩ tôi sẽ thăm 3 thành phố Hoa Kỳ thôi.”

ĐTC cũng cho biết ngài không đến El Salvador để phong chân phước cho Đức Cha Oscar Romero (TGM San Salvador).

– Trả lời câu hỏi về việc nhiều lần ngài tố giác nạn tham ô hối lộ, ĐTC tái khẳng định rằng đó là một điều ác, một hành động xấu xa có những hậu quả tai hại, đó là một ”vấn đề thế giới” thường ẩn nấp dễ dàng trng các tổ chức, các cơ quan, không kể nơi mỗi cá nhân, và tệ nạn này thường tạo nên nạn nhân nhiều nhất nơi người nghèo. Điều tương tự cũng có thể xảy ra khi những kẻ thối nát thuộc về Giáo Hội và ở trong Giáo Hội. ĐGH Phanxicô kể lại một giai thoại khi ngài còn làm GM ở Buenos Aires, khi hai quan chức chính phủ đến gặp và đề nghị sẽ chuyển một ngân khoản lớn (400.000 USD) cho những ”Villas miserias” (những khu phố nghèo) mà ngài thành lập, với điều kiện là ngài phải lấy một nửa số tiền đó bỏ vào ngân hàng để trao cho họ. Ngài đã nói với họ những lời này:

”Quí vị biết là chúng tôi trong các giáo hạt không có tài khoản ở ngân hàng; quí vị phải gửi tiền ở tòa Giám Mục với giấy chứng nhận”. Họ đáp: ”Ồ chúng con không biết như vậy”. Rồi họ ra đi.. Tham nhũng thật là điều dễ làm. Nhưng chúng ta phải nhớ điều này: tội lỗi thì có, tham nhũng thì không! Không bao giờ được tham nhũng. Chúng ta phải cầu xin ơn tha thứ cho những tín hữu Công Giáo ấy, gây gương mù vì sự tham nhũng của họ. Đó cũng là một tai ương trong Giáo Hội, nhưng cũng có bao nhiêu vị thánh, những vị thánh tội nhân, nhưng không tham nhũng.. Nhưng chúng ta cũng hãy nhìn sang phía bên kia, Giáo Hội Thánh Thiện”.

– Một ký giả Italia đã nhắc đến tấm gương cách đây 40 năm một vị Hồng Y (Léger) đã từ bỏ mọi sự đi đến ở nơi người cùi và phục vụ họ. ĐHY ấy là người duy nhất. Tại sao rất khó noi gương phục vụ người nghèo, kể cả đối với các Hồng Y?

ĐTC đáp: ”Về sự thanh bần, tôi nghĩ là Giáo Hội ngày càng phải nêu gương hơn về vấn đề này, từ khước mọi thứ trần tục. Đối với chúng tôi, những người được thánh hiến, các giám mục, linh mục, nữ tu, giáo dân có lòng tin thực sự, thì sự đe dọa trầm trọng nhất chính là tinh thần trần tục. Thật là điều đau buồn dường nào khi thấy một người thánh hiến, một người của Giáo Hội, một nữ tu, có tinh thần thế gian trần tục như vậy. Thật là xấu! Đó không phải là con đường của Chúa Giêsu, nhưng là của một tổ chức phi chính phủ (ONG) gọi là Giáo Hội. Đó không phải là Giáo Hội của Chúa Giêsu, nhưng là con đường của ONG”.

– Hai ký giả xin ĐGH làm sáng tỏ hai nhận xét mà ngài đã nói trong cuộc họp báo trên đường từ Colombo, Sri Lanka, đến Manila. Một câu hỏi về 'cú đm' cho người dám xúc phạm đến mẹ ngài – như từ vài ngày nay, báo chí vẫn đăng như một tựa đề -, nghĩa là ”đâu là những giới hạn của tự do ngôn luận. ĐGH tái khẳng định rằng ”trên lý thuyết” tất cả đều đồng ý về việc giơ má bên kia trong trường hợp bị khiêu khích, nhưng thực tế chúng ta là những con người và vì thế sự xúc phạm lập đi lập lại có thể tạo nên một phản ứng sai lầm. Vì thế, ĐGH quả quyết, có thái độ thận trọng, đó không phải là một điều xấu.

– Trả lời câu hỏi về thành ngữ mà ĐGH sử dụng, ”thực dân ý thức hệ”, ngài kể lại một sự kiện cách đây 20 năm, một bà bộ trưởng giáo dục đã yêu cầu (các tổ chức quốc tế) cho vay mượn một ngân khoản lớn để thiết lập những trường học cho người nghèo ở vùng nông thôn. Các tổ chức ấy cho mượn tiền với điều kiện là phải du nhập vào trường học một cuốn sách giáo khoa dạy lý thuyết về giống. Bà bộ trưởng ấy cần tiền và đó là điều kiện.. Bà trả lời là đồng ý, nhưng bà cũng ”khôn ngoan”, bà cho soạn một cuốn sách thứ II, có chiều hướng khác, và cho phân phát cùng với cuộc sách thứ I về lý thuyết giống.

ĐTC nhận xét: ”Đó thực là một sự thực dân hóa ý thức hệ: họ đi vào một dân tộc với một ý tưởng chẳng có liên hệ gì với dân chúng; đúng vậy, nó có liên hệ với những nhóm dân, nhưng không phải với nhân dân, và người ta thực dân hóa nhân dân với một ý tưởng thay đổi hoặc muốn thay đổi một não trạng hoặc một cơ cấu (…). Dầu sao đó không phải là điều mới mẻ. Các chế độ độc tài trong thế kỷ trước cũng đã làm như vậy. Họ đề ra các lý thuyết của họ. Các bạn hãy nghĩ đến ”Balilla”, đến giới trẻ Hitler. Họ đã thực dân hóa dân chúng và muốn làm như vậy. Bao nhiêu là đau khổ. Các dân tộc không được đánh mất tự do của mình”.

– Một đề tài khác được đề cập đến trong cuộc họp báo là vấn đề ngừa thai. Ký giả hỏi:

ĐTC đã nói về bao nhiêu trẻ em và niềm vui của ngài, nhưng theo các cuc thăm dò, phần lớn dân Philippines nghĩ rằng sự tăng trưởng quá lớn về dân số là một trong những lý do tạo nên nghèo đói ti nước này. Bình thường một phụ nữ sinh hơn 3 đứa con. Lập trường của Giáo hội về vấn đề ngừa thai là một trong những điều mà nhiều ngưi không đồng ý với Giáo Hội.” ĐTC đáp:

”Tôi nghĩ rằng con số 3 người con cho mỗi gia đình mà bạn nói, theo những điều mà các chuyên gia nói, là con số quan trọng để duy trì dân số. Khi xuống dưới mức đó thì người ta rơi vào thái cực khác, đó là điều đang xảy ra ở Italia, nơi mà tôi nghe nói – không biết có đúng không, – vào năm 2024 sẽ không đủ tiền để trả lương hưu.. Chìa khóa để trả lời – Giáo hội sử dụng và tôi cũng sử dụng – đó là sinh sản có trách nhiệm và mỗi người trong cuộc đối thoại với mục tử của mình tìm cách thực hiện việc làm cha làm mẹ trách nhiệm. Thí dụ mà tôi đã vừa nhắc đến là người phụ nữ đang mang thai đứa con thứ 8 và bà đã có 7 người con sinh bằng giải phẫu (parto cesareo). Làm như thế là vô trách nhiệm. Bà nói: ”Không, nhưng con tin tưởng nơi Thiên Chúa..”. Đúng vậy, Thiên Chúa ban cho bà các phương tiện, nhưng xin lỗi, có người nghĩ rằng để là tín hữu Công Giáo tốt, thì chúng ta phải như ”thỏ”. Phải sinh sản có trách nhiệm: vì thế trong Giáo Hội có những nhóm hôn nhân, những chuyên gia trong vấn đề này, và có các vị mục tử và tôi biết có bao nhiêu lối thoát hợp pháp, giúp trong vấn đề này. Một điều khác: đối với những người nghèo nhất, con cái là một kho tàng, dĩ nhiên là phải thận trọng, nhưng người con chính là một khó tàng. Sinh sản có trách nhiệm, nhưng cũng phải nhìn đến lòng quảng đại của người cha và người mẹ nhìn thấy nơi con cái họ là một kho tàng”.

ĐTC cũng nhắc đến thông điệp ”Humanae vitae” của Đức Phaolô 6, một vị ngôn sứ, chứ không phải là một vị Giáo Hoàng ”khép kín”. Ngài nói:

”Đức Phaolô 6 nhìn chủ thuyết tân Malthus (cho rằng nghèo đói là do dân số quá đông gây ra) đang lan tràn bấy giờ. Chủ thuyết ấy tìm cách kiểm soát nhân loại từ phía các cường quốc.

– Về lời ngài kêu gọi các nước Hồi giáo có lập trường chống lại các nhóm khủng bố, ĐTC nói là ngài tin tưởng rằng với thời gian, nhiều ”người tốt” trong thế giới Hồi giáo sẽ ảnh hưởng mạnh mẽ hơn. Ngài cũng minh xác về việc không tiếp kiến Đc Đạt Lai Lạt Ma, vì ”thói quen trong nghi thức ngoại giao của Phủ Quốc Vụ Khanh Tòa Thánh” không đón tiếp các vị Quốc Trưởng hoặc các vị ở cấp tương đương như vậy, khi các vị ấy đến Roma để tham dự một cuộc gặp gỡ quốc tế. ”Trong những ngày hội nghị thượng đỉnh FAO ở Roma, tôi không tiếp vị quốc trưởng nào. Không phải tôi không tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma vì sợ Trung Quốc. Ngài đã xin được tiếp kiến – và chúng tôi có quan hệ – nhưng lý do ở đây không phải là từ khước một nhân vật hoặc vì sợ Trung Quốc. Chúng tôi cởi mở và muốn có hòa bình với tất cả mọi người. Vậy quan hệ với Trung Quốc thế nào? Chính Phủ Trung Quốc thông thạo và cả chúng tôi cũng thông thạo và chúng tôi tiến hành sự việc từng bước một, cũng như sự việc tiến hành trong lịch sử. Chúng tôi không biết, nhưng họ biết rằng tôi sẵn sàng tiếp kiến hoặc đi tới Trung Quốc. Họ biết điều đó”.

Vào cuối cuộc họp báo, ĐTC đã chúc mừng sinh nhật bà Valentina Alazraki, ký giả truyền hình của Mexico, niên trưởng các ký giả tháp tùng ngài trên các chuyến bay. Ngài tặng quà riêng cho bà và cũng tặng bà và tất cả các ký giả tháp tùng một bánh ngọt lớn để mừng.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio
 

Nội dung bài nói chuyện của ĐHY Filoni Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo với các linh mục giáo tỉnh Hà Nội

Nội dung bài nói chuyện của ĐHY Filoni Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo với các linh mục giáo tỉnh Hà Nội

** Như qúy vị đã biết, trong các ngày từ 19 đến 25 tháng giêng ĐHY Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo, viếng thăm Việt Nam, theo lời mời của ĐTGM Phaolô Bùi Văn Đọc, Chủ tịch HĐGMVN.

Lúc 10 sáng ngày 20-1 vùa qua ĐHY đã gặp gỡ các linh mục toàn Giáo tỉnh Hà Nội. Sau đây chúng tôi xin gửi tới quý vị nội dung bài nói chuyện của ngài.

Mở đầu bài nói chuyện ĐHY nói: Anh em thân mến trong chức Linh Mục, tôi xin chào anh em tất cả, và tôi đem đến cho anh em phép lành của ĐTC Phanxicô. Tôi hài lòng được ở trên miền đất được chúc phúc này, miền đất của một Giáo Hội sinh động và vững vàng, nơi máu của nhiều vị tử đạo đã đổ ra một cách anh hùng. Hàng năm vào ngày 24 tháng 11 Giáo Hội cử hành việc tưởng nhớ các Thánh Anrê Dũng Lạc linh mục và 116 bạn tử đạo, tôi có dịp đọc lại bức thư hay đẹp của thánh Phaolô Lê Bảo Tịnh, viết trong ngục gửi các chủng sinh. Tình yêu của ngài đối vớí Chúa Giêsu và Giáo Hội cũng như sự lo lắng mục vụ cho các chủng sinh được giao phó cho ngài, đánh động tôi rất nhiều. Gương sáng của ngài luôn luôn dấy lên trong tôi ước muốn nồng cháy đối với Chúa và việc phục vụ Giáo Hội Ngài. Như là các linh mục có trách nhiệm với các giáo đoàn Việt Nam anh em được mời gọi là “muối đất và ánh sáng” (x. Mt 5,13-15) trong xã hội này. Hãy noi gương các tiền nhân tử đạo anh dũng của anh em và hãy xứng đáng là những người kế vị các ngài.

** Tiếp tục diễn văn ĐHY Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo đề cập tới công tác rao truyền Tin Mừng. Ngài nói: Anh em thân mến, đề trài rao giảng Tin Mừng vẫn còn và sẽ luôn luôn đáng kể, bởi vì Giáo Hội tự bản chất là truyền giáo. Đề tài này đã được ĐTC Phanxicô nhắc lại và nêu bật đặc biệt trong Tông huấn “Niềm vui Phúc Âm”. Tài liệu qúy báu này phải là điểm tham chiếu cho Giáo Hội Việt Nam, được mời gọi đồng thời bưóc đi trên con đường hoán cải và dấn thân rao giảng Tin Mừng. Trong nghĩa đó chúng ta hãy nhớ rằng việc rao giảng Tin Mừng nảy sinh từ Tin Mừng và liên tục tái sinh trong cuộc găp gỡ cá nhân với Chúa Giêsu. Cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu thay đổi đời sống đồng thời trao ban niềm vui sâu xa đích thật luôn hướng tới chỗ truyền thông. ĐTC viết: “Nếu có một ai đã tiếp nhận tình yêu trao ban cho mình ý nghĩa cuộc sống, làm sao lại có thể kìm hãm ước muốn thông truyền nó cho người khác được?” (EG, 8). Rao giảng Tin Mừng là loan báo Chúa Kitô, gặp gỡ Ngài và được Ngài canh tân. Thật là hay, điều ĐTC đã viết trong Thông điệp Ánh Sáng Đức Tin và lấy lại trong Tông huấn Niềm Vui Phúc Âm: “Giáo Hội không lớn lên vì chiêu dụ tín đồ nhưng vì hấp dẫn” (s. 14). Như là những người rao giảng Tin Mừng chúng ta sống kinh nghiệm niềm vui Phúc Âm trong việc trở thành con cái của Thiên Chúa, là linh mục của Chúa, trong việc phục vụ tín hữu được giao phó cho cho sự chăm sóc của chúng ta.

** ĐHY Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo cũng đã đề cập tới tầm quan trọng của đời sống thiêng liêng. Ngài nói: Trước hết tôi muốn nói tới đời sống thiêng liêng của linh mục, bởi vì “nếu chúng ta sống theo Thần Khí, chúng ta cũng bước đi theo Thần Khí”, theo lời thánh Phaolô dậy các tín hữu Galát (5,25). Với các lời này thánh Tông Đồ nhắc cho chúng ta nhớ rằng cuộc sống thiêng liêng của linh mục phải được linh hoạt bởi Thần Khí của Thiên Chúa, là Đấng dẫn đưa chúng ta tới sự thánh thiện, được hoàn thiện bởi lòng bác ái. Chúng ta là linh mục, còn hơn mọi tín hữu khác, chúng ta được mời gọi sống thánh thiện bởi căn tính của mình: là những người đã được thánh hiến với dầu và được sai đi loan báo sứ điệp tươi vui cho người nghèo. Việc thánh hóa linh mục trước hết hệ tại mối dây thân tình và sâu xa với Chúa Giêsu, là Đầu và là Mục Tử của Giáo Hội. Các linh mục được mời gọi sống tính cách triệt để của Tin Mừng, bước theo Chúa Kitô khiết tịnh, khó nghèo và vâng lời. Trước hết linh mục là một người được mời gọi trở nên đồng hình dạng với Chúa Giêsu Thượng Tế và là Linh Mục Đời Đời. Nói cách khác, chúng ta phải yêu như Chúa Giêsu yêu, nghĩ như Chúa Giêsu nghĩ, hành động như Chúa Giêsu hành động, phục vụ như Chúa Giêsu phục vụ, trong mọi lúc của cuộc đời. Là linh mục không phải là một nghề hay một văn phòng bàn giấy có thể chọn thi hành trong một thời gian, rồi thôi. Là linh mục là “một kiểu sống” chứ không phải là một công việc. Vị linh mục sống chức linh mục của mình, nhưng không bao giờ hoàn toàn chiếm hữu nó. Là các linh mục của Thiên Chúa, hơn là các giáo sĩ, nghĩa là những người quen thuộc với một điều kiện tôn giáo trong chức linh mục. Để sống tràn đầy căn tính linh mục, đời sống thiêng liêng của linh mục phải gắn liền với lời cầu nguyện, lắng nghe Lời Chúa. Cầu nguyện và lắng nghe, như Mẹ Maria. Đó là thái độ của người tín thác nơi quyền năng của Thiên Chúa, để cho mình được Thiên Chúa sửa dậy và để cho Thiên Chúa hoạt động trong cuộc đời mình.

** Điểm thứ tư ĐHY Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo trình bầy trong bài nói chuyện với các linh mục giáo tỉnh Hà Nội sáng ngày 20 tháng Giêng là cuộc sống luân lý. ĐHY nói: Liên quan tới cuộc sống luân lý tôi muốn nói về việc độc thân linh mục. Sự lựa chọn này phải đuợc nhìn trong bối cảnh của “mối dây mà sự độc thân có với Phép Truyền Chức Thánh, khiến cho vị linh mục trở nên đồng hình dạng với Chúa Giêsu Kitô, là Đầu và là Phu Quân của Giáo Hội. Giáo Hội, như là Hôn Thê của Chúa Giêsu Kitô, muốn được linh mục yêu thương một cách toàn vẹn và triệt để như kiểu Chúa Giêsu Kitô đã yêu thương Giáo Hội” (Pastores Dabo Vobis, 29). Hiểu như thế linh mục sẽ tiếp nhận sự độc thân “với quyết định tự do và yêu thương cần liên lỉ canh tân” (ibid.), vì ý thức về sự yếu đuối của điệu kiện là người của mình. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng “để sống tất cả các đòi buộc luân lý, nục vụ và tinh thần của việc độc thân linh mục lời cầu nguyện khiêm tốn và tin tưởng là điều tuyệt đối cần thiết (ibid,). Có một cách duy trì cuộc sống linh mục đó là vun trồng một tương quan huynh đệ với các anh em khác trong chức linh mục. Việc đồng hành và sư nâng đỡ của các linh mục luôn luôn là một ơn thánh và là một cứu giúp quý báu giúp cho chức linh mục và sứ vụ của chúng ta được sinh động. Nơi đâu thiếu một tương quan huynh đệ giữa các linh mục, thì nơi đó luôn luôn bắt đầu một cuộc khủng hoảng. Cần duy trì một tương quan tốt với cả Giám Mục của mình nữa, là cha và là đầu của Giáo Hội địa phương, trong sự qúy trọng và tin tưởng thổ lộ.

** Điểm cuối cùng ĐHY Filoni trình bầy là đời sống mục vụ. Ngài nói với các linh mục: Liên quan tới cuộc sống mục vụ ĐTC Phanxicô đã cảnh báo chúng ta về nguy cơ các linh mục gặp phải là “ám ảnh lo lắng cho thời giờ riêng tư của mình”. Ngài viết : “Điều này xảy ra một cách thường xuyên do sự kiện người ta cảm thấy nhu cầu cấp thiết phải duy trì các khoảng không độc lập, làm như thể nhiệm vụ rao truyền Tin Mừng là một thuốc độc nguy hiểm, thay vì là một trả lời tươi vui đối với tình yêu của Thiên Chúa, là Đấng triệu vời chúng ta cho một sứ mệnh và khiến cho chúng ta hoàn toàn và phong phú. Vài người kháng cự lại đến độ cảm thấy cho tới tận cùng hương vị của sứ mệnh và bị lôi cuốn vào sự thờ ơ gây tê liệt” (EG, 81). Để tận hiến toàn cuộc sống và sức lực cho việc phục vụ Giáo Hội, chúng ta cần có tình bác ái mục vụ của Chúa Giêsu, là Đấng đã trao ban mạng sống mình cho đoàn chiên. Chúng ta phải noi gương Chúa Giêsu trong việc tận hiến chính mình và trong việc phục vụ. Chính lòng bác ái mục vụ mà chúng ta đã được thấm nhuần, sẽ làm cho sứ vụ linh mục của chúng ta được phong phú và sẽ định đoạt kiểu suy tư và hành xử của chúng ta” (Pastores Dabo Vobis, 23). Tình bác ái mục vụ đòi hỏi nơi chúng ta việc hoán cải mục vụ, xin chúng ta “ra khỏi các tiện nghi của mình và có can đảm đi tới các vùng ngoại biên cần ánh sáng Tin Mừng” (EG, 20). Mục tiêu ưu tiên của lòng bác ái mục vụ là những người nghèo, những người bị gạt bỏ ngoài lề, những người bé nhỏ, đau yếu, những người tội lỗi và những người không tin.

Thể rồi trong các thành phố lớn cần chú ý đến các người di cư và các nô lệ mới. Trong sứ điệp gửi Ngày Hoà Bình Thế Giới 2015 ĐTC đã đề cập tới nhiều gương mặt của cảnh nô lệ: các công nhân bị biến thành nô lệ, các người di cư, các nam nữ nô lệ tình dục vv… Ngoài ra, trong sứ điệp cho Ngày Đi Cư Tỵ Nạn 2015 lần thứ 101 (3-9-2014) ĐTC đã viết rẳng Chúa Giêsu là “người rao giảng Tin Mừng tuyệt vời, là hiện thân Tin Mừng; và sự ân cần của Ngài đặc biệt hướng tới những người dễ bị tổn thương nhất và bị gạt bỏ ngoài lề, mời gọi tất cả mọi người lo lắng cho các người giòn mỏng nhất và nhận ra gương mặt đau khổ cùa Ngài, nhất là nơi các nạn nhân của các hình thức mới của sự nghèo túng và nô lệ”. Tình bác ái mục vụ khiến cho chúng ta luôn luôn sẵn sàng lãnh nhận bất cứ dấn thân nào cho thiện ích của Giáo Hội và của các linh hồn.

Anh em thân mến trong chức Linh Mục, tôi xin cám ơn lòng nhiệt thành và dấn thân không mệt mỏi của anh em trong công tác rao truyền Tin Mừng. Chúng ta hãy tiến lên, đươc linh hoạt bời tình yêu thương chung đối với Chúa và Giáo Hội Thánh Mẹ chúng ta. Xin Đức Mẹ La Vang che chở và đồng hành với anh em. Chúng ta hãy hiệp nhất trong lời cầu nguyện.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Hồng Y Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo gặp Hội Đồng Giám Mục Việt Nam

Đức Hồng Y Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo gặp Hội Đồng Giám Mục Việt Nam

HÀ NỘI. Lúc 8 giờ rưỡi sáng thứ ba, 20-1-2015, ĐHY Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ truyền giáo, đã gặp HĐGM Việt Nam tại tòa TGM Hà Nội.

Hiện diện trong dịp này cũng có Đức TGM Leopoldo Girelli, đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam. Sau lời giới thiệu của ĐHY Tân Cử Phêrô Nguyễn Văn Nhơn, TGM Hà Nội, và diễn văn chào mừng của Đức TGM Phaolô Nguyễn Văn Đọc, Chủ tịch HĐGM Việt Nam, ĐHY Tổng trưởng Bộ truyền giáo đã ngỏ lời với các GM Việt Nam.

Trước tiên ngài chúc mừng Đức TGM Phêrô Nguyễn Văn Nhơn được ĐTC chọn làm Hồng Y trong những ngày qua và sẽ gia nhập Hồng Y đoàn vào ngày 14-2 tới đây. ”Đây thực là một cử chỉ rất đẹp đối với vị Giám Mục nhiệt thành này và là một vinh dự lớn cho Giáo phận Hà Nội và toàn thể Việt Nam. Tôi rất hài lòng được ở đây với anh em và thành tâm cám ơn Hội Đồng Giám Mục vì đã mời tôi viếng thăm đất nước của Anh em.”

ĐHY Filoni nhắc đến cuộc viếng thăm tại Việt Nam của hai vị tiền nhiệm ĐHY Crescenzio Sepe và ĐHY Ivan Dias, ”hai vị mang theo mình ấn tượng thật đẹp về một Giáo Hội sinh động. Cả tôi, trong dịp ấy tôi cũng có thể thấy tận mắt sức sinh động của các cộng đoàn anh em, nhiềm tin kiên vững của các tín hữu Việt Nam, mà tôi đã nghe trong các cuộc gặp gỡ với anh em và từ những phúc trình của vị Đại diện Tòa Thánh. Tôi biết rằng mức thực hành đạo thật là cao, từ 80 đến 93%, và nồng nhiệt, không những vào chúa nhật nhưng cả các ngày thường. Tôi cũng biết rằng trong tất cả các giáo phận và giáo xứ ở Việt Nam, các tín hữu thích họp thành các hội đoàn tông đồ giáo dân, và đây là điều rất hay. Khắp nơi họ tỏ ra đặc biệt quan tâm tới Lời Chúa và học hỏi giáo lý. Ngoài ra, họ muốn góp phần theo những cố gắng và khả năng của mình vàoviệc xây dựng và phát triển Giáo Hội cũng như đất nước.”

ĐHY Filoni nhắc đến Tông huấn Evangelii Gaudium (Niềm Vui Phúc Âm), là một văn kiện quí giá, vì là văn kiện chứa đựng chương trình hoạt động của Giáo Hội và trình bày viễn tượng của ĐGH Phanxicô về Giáo Hội trong những năm tới đây. Văn kiện này nói rằng ”niềm vui Phúc âm là căn bản của việc loan báo Tin Mừng. Niềm Vui Phúc Âm nảy sinh và tái nảy sinh từ cuộc gặp gỡ bản thân với Chúa Giêsu, từ đó phát xuất sự thay đổi trong cuộc sống và hoạt động truyền giáo..”

ĐHY Tổng trưởng Bộ truyền giáo cũng nói đến kỷ niệm 50 năm Sắc lệnh Ad Gentes của Công đồng chung Vatican 2 về hoạt động truyền giáo của Giáo Hội. ”Văn kiện khẳng định rằng hoạt động truyền giáo nảy sinh trực tiếp từ chính bản chất của Giáo Hội. Do động lực truyền giáo này, các hạt giống đầu tiên của đức tin được đưa tới Việt Nam này, do công trình của các cha dòng Tên, Hội thừa sai Paris, Dòng Đa Minh, dòng thánh Augustino, Phanxicô và bao nhiêu người khác. Những hạt giống bé nhỏ đã ăn rễ trong nền văn hóa và các phong tục, đến độ ngày nay đức tin đã đi vào sời sống của bao nhiêu người Việt Nam..”

”Sắc lệnh Ad Gentes của Công đồng ngày nay vẫn còn giá trị. ĐTC Phanxicô, trong Tông huấn ”Niềm Vui Phúc Âm”, khi trích dẫn thông điệp ”Sứ mạng Đấng Cứu Chuộc (Redemptoris Missio) đã tái khẳng định rằng ”hoạt động truyền giáo, cả ngày nay, vẫn là thách đố lớn nhất đối với Giáo Hội” và ”chính nghĩa truyền giáo phải là trách nhiệm đầu tiên” (n.15) của các Giám Mục. Giám Mục như là đầu và là trung tâm hoạt động tông đồ của giáo phận, phải thăng tiến, điều khiển và phối hợp hoạt động truyền giáo, và hơn nữa, phải khuyến kích tất cả mọi thành phần Dân Chúa tham gia hoạt động truyền giáo…”

ĐHY Tổng trưởng Bộ truyền giáo cũng đề cao ”Vị Tôi Tớ Chúa Phanxicô Xavie Nguyễn Văn Thuận, chứng nhân hy vọng và là thừa tác viên lòng từ bi của Chúa, thực là mẫu gương đặc biệt về việc loan báo Lời Chúa, trong mọi lúc, dù thuận lợi hay không thuận lợi, Người cũng chỉ cho chúng ta thấy cách thực thực thi lòng kiên nhẫn và khôn ngoan, đặc biệt là trong việc đối thoại. Đức Thánh Cha Phanxicô thường khẳng định rằng cần phải thăng tiến đối thoại và nền văn hóa gặp gỡ”.

Và ĐHY Tổng trưởng Bộ truyền giáo nói với HĐGM Việt Nam rằng: ”Vai trò của HĐGM anh em hệ tại trước tiên là hướng dẫn và phối hợp công cuộc loan báo Tin Mừng, để tránh phân tán năng lực về nhân sự và hoạt động, làm sao để toàn thể thực tại – địa phương, dân sự và xã hội- có thể được hội nhập với nhau, đặt trong tình hiệp thông những cố gắng của cá nhân và các nhóm họp thành Giáo Hội. Như thế sự hiệp nhất được thể hiện trong sự đa diện, và sự hiệp nhất ấy không phải là đồng nhất”.

”Trước khi kết thúc những suy tư vắn của tôi, tôi muốn gửi đến tất cả các anh em trong hàng giám mục, một lời đánh giá cao hoạt động truyền giáo mà anh em đang thực hiện, vì lòng quảng đại mục vụ và về tình hiệp thông đáng ca ngợi của anh em với Đức Thánh Cha.”

”Tôi phó thác mỗi người trong anh em, các giáo phận và sứ vụ chủ chăn của anh em cho sự bảo vệ từ mẫu của Đức Mẹ La Vang. Xin Chúa Thánh Linh, nhờ lời chuyển đầu của Mẹ maria, củng cố nơi anh em ước muốn phụng sự Nước Thiên Chúa, với tất cả tâm hồn và sức lục, trong tình liên đới với Đức Thánh Cha và giữa anh em với nhau”.

G. Trần Đức Anh OP – Viatican Radio