Đức Thánh Cha viếng thăm giáo phận Carpi, bắc Italia

Đức Thánh Cha viếng thăm giáo phận Carpi, bắc Italia

CARPI. ĐTC viếng thăm giáo phận Carpi từng bị động đất và mời gọi các tín hữu đừng để sầu muộn thất bại đè bẹp, trái lại tín thác và hy vọng nơi Chúa và trỗi dậy, như Ngài đã cho ông Lazzaro sống lại.

Bối cảnh

Một tuần sau chuyến viếng thăm ”lịch sử” tại tổng giáo phận Milano, giáo phận lớn nhất ở Âu Châu, chúa nhật 2-4-2017, ĐTC Phanxicô đã đến viếng thăm một giáo phận nhỏ bé chỉ bằng 1 phần 45 so với Milano, đó là giáo phận Carpi, thuộc miền Emilia Romagna. Đây là chuyến viếng thăm thứ 16 của ngài tại Italia kể từ khi làm Giáo Hoàng cách đây 4 năm.

Giáo phận Carpi chỉ có 117 ngàn tín hữu Công Giáo, 39 giáo xứ với 60 LM. Cách đây gần 5 năm, tức là năm 2012, miền này bị động đất nặng làm cho 30 người chết, nhiều nhà cửa, thánh đường bị tàn phá. Hồi đó ĐGH Biển Đức 16 cũng đã viếng thăm giáo phận này và nay ĐTC Phanxicô đến đây để khích lệ niềm hy vọng của các tín hữu và dân chúng.

Đức Cha Francesco Cavina, GM giáo phận Carpi cho biết: ý thức do tầm mức quá bé nhỏ của giáo phận, ngài không hề nghĩ đến việc mời ĐTC đến viếng thăm. Nhưng cách đây ít lâu, chính ĐTC gọi điện và mời ngài về Roma để gặp. Đức Cha kể lại với đài Vatican:

”Trong câu chuyện dài, đến một lúc ĐTC mỉm cười nói: 'Tôi đã quyết định đến thăm giáo phận Carpi của Đức Cha trước lễ Phục sinh!”. May mắn lúc đó tôi ngồi trên ghế, nếu không thì tôi đã té xỉu rồi!. Hết ngạc nhiên, tôi chỉ còn biết cám ơn ĐTC, vì chắc chắn trong cuộc viếng thăm ngài sẽ có dịp thấy tận mắt sự phục hồi nơi lãnh thổ chúng tôi sau trận động đất, đặc biệt là việc mở lại nhà thờ chính tòa hôm 25-3 vừa qua, đúng 1 tuần lễ trước khi ĐTC đến Carpi.

Đức Cha Cavina giải thích thêm rằng: ”Công trình tái thiết trong 5 năm qua rất lớn, và ngày nay tất cả các công ăn việc làm được phục hồi. Trận động đất là làm chúng tôi mất 42 ngàn chỗ làm. Ngày nay, chỉ còn rất ít gia đình còn phải ở nơi tạm thời. Dầu sao việc tái thiết nhà cửa kể như chấm dứt. Điều còn phải làm là một số di tích lịch sử ở phía bắc giáo phận chúng tôi, nơi một số làng. Vì thế chính tôi đã xin ĐTC đến thăm Mirandola, có 24 ngàn dân cư vào ban chiều, để ngài thấy Nhà thờ Đức Mẹ lên trời ở đây còn bị hư hại, chưa sử dụng được.”

 

Thánh Lễ

Trong cuộc viếng thăm, ĐTC đã cử hành thánh lễ lúc 10 giờ rưỡi tại Quảng trường Tử Đạo, rồi cuối lễ ngài làm phép 3 viên đá đầu tiên để xây thánh đường mới của giáo xứ thánh Agata, nhà tĩnh tâm thánh Antôn ở Mercadello, và trung tâm bác ái của giáo phận Carpi. Sau đây là chi tiết các hoạt động của ĐTC.

Lúc quá 8 giờ sáng, ĐTC đã dùng trực thăng để bay từ Vatican đến Carpi, cách đó 346 cây số đường chim bay về hướng bắc. Thành phố này chỉ có 71 ngàn dân cư.

Đến nơi lúc 9 giờ rưỡi, ĐTC đã được giáo quyền và chính quyền địa phương tiếp đón tại sân thể thao và ngài đi xe mui trần tiến về địa điểm hành lễ là nhà thờ chính tòa giáo phận Carpi mới được tái thánh hiến sau trận động đất.

Quảng trường dài trước Thánh Đường đông chật các tín hữu, khoảng 40 ngàn người. Trời có mây nhưng may mắn không mưa. Cạnh lễ đài được dựng trên thềm nhà thờ, có hàng trăm linh mục đồng tế thuộc giáo phận Carpi và những giáo phận phụ cận. Đồng tế với ĐTC cũng có các giám mục thuộc miền Emilia Romagna.

Bài giảng thánh lễ

Trong bài giảng thánh lễ, ĐTC đã quảng diễn bài Tin Mừng theo thánh Gioan thuật lại phép lạ Chúa Giêsu cho ông Lazzaro đã chết 4 ngày được sống lại và rút ra những bài học hy vọng tin tưởng cho các tín hữu ở trong hoàn cảnh đau thương và tuyệt vọng. Ngài nói:

”Chúng ta nhận xét rằng giữa cảnh thất vọng đau buồn chung vì cái chết của Lazzaro, Chúa Giêsu không để cho mình bị buồn sầu chế ngự. Tuy cũng đau buồn, nhưng Ngài yêu cầu mọi người hãy tin tưởng vững vàng; Chúa không khép mình trong than khóc, nhưng Ngài cảm động và lên đường tiến về ngôi mộ. Ngài không để khung cảnh cảm xúc cam chịu chung quanh thu hút Ngài, nhưng tin tưởng cầu nguyện và thưa rằng: ”Lạy Cha, con cảm tạ Cha” (v.41). Thế là trong mầu nhiệm đau khổ, mà tư tưởng và tiến bộ đụng phải như những con ruồi đụng phải tấm kiếng, Chúa Giêsu nêu gương về cách phải cư xử thế nào: đó là không trốn chạy đau khổ là điều thuộc về cuộc sống này, không để mình bị bi quan cầm tù.

Chung quanh ngôi mộ ấy, xảy ra một cuộc gặp gỡ – đụng độ lớn. Một đàng có một sự thất vọng lớn, sự bấp bênh trong đời sống luân lý của chúng ta, phải trải qua lo lắng vì cái chết, thường cảm thấy thất bại, tăm tối nội tâm dường như không thể vượt qua nổi. Linh hồn chúng ta được dựng nên để sống, chịu đau khổ khi cảm thấy rằng sự khao khát vĩnh cửu của mình bị một sự ác xưa kia và tăm tối đè bẹp. Một đàng có sự thất bại của ngôi mộ. Nhưng đàng khác có hy vọng chiến thắng sự chết và sự ác, và có một danh xưng đó là Chúa Giêsu. Chúa không mang lại một chút an sinh hoặc một liều thuốc nào có làm cho cuộc sống chúng ta được kéo dài, nhưng Ngài tuyên bố: ”Tôi là sự sống lại và là sự sống; ai tin tôi, thì dù có chết cũng sẽ sống” (v.25).

Từ những suy tư trên đây, ĐTC nói:

”Anh chị em thân mến, cả chúng ta cũng được mời gọi quyết định xem mình đứng về phía nào. Ta có thể đứng về phía ngôi mộ hoặc đứng về phía Chúa Giêsu. Có người tiếp tục bị kẹt trong những đổ vỡ của cuộc sống, và có những người, như anh chị em, nhờ ơn Chúa giúp, đang gạt qua đổ vỡ và tái thiết trong niềm hy vọng kiên nhẫn".

”Đứng trước những câu hỏi lớn: ”Tại sao” của cuộc sống, chúng ta có hai con đường: hoặc là đứng nhìn những ngôi mộ quá khứ và hiện tại với thái độ tư lự hoài tưởng, hoặc để cho Chúa Giêsu đến gần những ngôi mộ của chúng ta. Đúng vậy, vì mỗi người chúng ta đã có một ngôi mộ nhỏ, một vùng chết chóc trong tâm hồn: một vết thương, một thiệt hại đã chịu hoặc đã làm, một sự oán hận không ngừng, một sự hối hận tái xuất hiện, một tội lỗi không vượt qua được. Ngày hôm nay, chúng ta hãy nhận ra những ngôi mộ của chúng ta và mời Chúa Giêsu tiến vào đó. Thật là điều lạ lùng: chúng ta thường thích ở lại một mình trong những hang động tối tăm của chúng ta, thay vì mời Chúa Giêsu đi vào; chúng ta bị cám dỗ tìm kiếm chính mình, lẩm bẫm và chìm sâu trong lo âu, liếm những vết thương của mình, thay vì đi gặp Chúa, Đấng nói rằng: ”Hãy đến cùng Thầy, hỡi những người mệt mỏi và bị áp bức, và Thầy sẽ bổ dưỡng cho” (Mt 11,28). Chúng ta đừng để mình bị cầm hãm vì cám dỗ muốn ở một mình và không tin tưởng, than khóc vì những gì xảy ra cho chúng ta; chúng ta đừng chiều theo những lý luận sợ hãi vô ích và chẳng dẫn đến đâu, đừng cam chịu lập lại rằng mọi sự bất ổn và không còn như trước đây nữa. Đó là bầu không khí của huyệt mộ; trái lại Chúa muốn mở con đường sự sống, con đường gặp gỡ với ngài, con đường tín thác nơi Ngài, con đường phục sinh tâm hồn”.

Tiếp tục bài giảng, ĐTC nói:

”Lúc ấy chúng ta nghe những lời Chúa Giêsu nói với Lazzaro cũng được gửi đến mỗi người chúng ta: ”Hãy bước ra ngoài!”; hãy đi ngoài những sầu muộn vô vọng; hãy tháo những băng quấn của sợ hãi cản bước; hãy tháo những giây cột của sự yếu đuối và lo lắng ngăn cản bạn, hãy lập lại rằng Thiên Chúa tháo gỡ các nút chặn.

Khi theo Chúa Giêsu, chúng ta học cách không cột chặt cuộc sống chúng ta quanh những vấn đề vây quanh; chúng ta sẽ luôn có những vấn đề, và khi chúng ta giải quyết xong vấn đề này, thì một vấn đề khác lại nảy sinh. Nhưng chúng ta có thể tìm ra một sự ổn định mới và sự ổn định này chính là Chúa Giêsu, Ngài là sự sống lại và là sự sống; với Chúa, niềm vui ở trong con tim, niềm hy vọng tái sinh, đau thương biến thành an bình, lo sợ biến thành tin tưởng, thử thách biến thành sự dâng hiến yêu thương. Và cho dù những gánh nặng không thiếu, sẽ luôn có bàn tay Chúa nâng nên, Lời Chúa khích lệ và nói với bạn: ”Hãy đi ra ngoài, hãy đến cùng tôi!”

Cả chúng ta, ngày nay cũng như hồi đó, Chúa Giêsu nói: ”Hãy đẩy tảng đá đi!”. Dù quá khứ nặng nề đến đâu, dù tội lỗi nặng thế nào, xấu hổ mạnh ra sao, chúng ta đừng bao giờ khóa chặt lối vào đối với Chúa. Chúng ta hãy đẩy xa tảng đá cản lối không cho Chúa vào nơi chúng ta: đây là thời điểm thuận tiện để loại bỏ tội lỗi của chúng ta, sự quyến luyến của chúng ta đối với những thứ trần tục, sự kiêu ngạo ngăn chặn tâm hồn chúng ta.

Và ĐTC kết luận rằng: ”Được Chúa Giêsu viếng thăm và giải thoát, chúng ta hãy cầu xin ơn được trở thành chứng nhân sự sống trong thế giới này, một thế giới đang khao khát sự sống, trở thành những chứng nhân khơi dậy và phục hồi niềm hy vọng nơi Thiên Chúa trong các tâm hồn mỏi mệt và bị buồn sầu đè nặng. Lời loan báo của chúng ta là niềm vui của Chúa hằng sống, ngày nay Chúa vẫn còn nói như đã nói với ngôn sứ Ezechiel: ”Này đây, ta mở các ngôi mộ của các ngươi, hỡi dân Ta, Ta sẽ đưa các ngươi ra khỏi các ngôi mộ của các ngươi” (Ez 37,12)

 

Lời kêu gọi

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin cuối thánh lễ, ĐTC nhắc đến lòng kính mến Đức Mẹ của các tín hữu và nhắn nhủ mọi người hãy dâng lên Mẹ những vui buồn, đau khổ và hy vọng của chúng ta. Ngài cám ơn các GM thuộc miền Emilia Romagna, các LM, tu sĩ nam nữ, chính quyền và tất cả những người đã cộng tác đặc biệt vào việc tổ chức cuộc viếng thăm và buổi lễ này.

ĐTC cũng kêu gọi chấm dứt các cuộc xung đột võ trang đẫm máu ở vùng Kasai thuộc Cộng hòa Dân chủ Congo, làm cho nhiều người chết và dân chúng phải di tản, tài sản của Giáo Hội cũng bị phá hoại và cướp bóc. Ngài cũng bày tỏ lo âu về tình hình ở Venezuela, và Paraguay, và kêu gọi chấm dứt mọi bạo lực, tìm kiếm các giải pháp bằng phương thế hòa bình. ĐTC cũng không quên các nạn nhân vụ đất lở ở tỉnh Mocoa bên Colombia làm cho ít nhất hơn 200 người chết và 220 người bị mất tích.

Sau thánh lễ, khoảng 1 giờ, ĐTC đã đến chủng viện giáo phận để dùng bữa trưa với các GM thuộc 15 giáo phận ở vùng Emilia Romagna, rồi lúc 3 giờ, ngài gặp gỡ các LM, tu sĩ nam nữ và chủng sinh tại Nhà nguyện chủng viện.

Sau đó lúc gần 4 giờ chiều, ngài đến đến thị trấn Mirandola ở mạn bắc thuộc giáo phận Carpi, viếng thăm nhà thờ chính tòa địa phương còn bị hư hại vì động đất và chưa sử dụng được. Ngài chào thăm dân chúng tại quảng trường trước thánh đường, rồi lúc 5 giờ, ngài đến giáo xứ thánh Giacomo Roncole, đặt vòng hoa tưởng niệm các nạn nhân động đất, trước khi đáp trực thăng về đến Vatican vào lúc 7 giờ tối cùng ngày.

Đức Thánh Cha kêu gọi các linh mục

Đức Thánh Cha kêu gọi các linh mục

VATICAN. ĐTC kêu gọi các linh mục thực thi đức bác ái mục tử, yêu mến Chúa hết lòng, vượt thắng cá nhân chủ nghĩa và có tinh thần hy sinh từ bỏ.

Ngài đưa ra lời nhắn nhủ trên đây trong buổi tiếp kiến sáng hôm 1-4-2017 dành cho 160 người thuộc ban giám đốc, các linh mục sinh viên và cựu sinh viên Học viện Giáo Hoàng Tây Ban Nha tại Roma, nhân dịp kỷ niệm 125 năm thành lập Học Viện này.

Hiện diện tại buổi tiếp kiến cũng có ĐHY Ricardo Blázquez Pérez, Chủ tịch HĐGM Tây Ban Nha và một số GM.

Lên tiếng trong dịp này, ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa lời Chúa Giêsu trả lời cho một thầy Lêvi: ”Con hãy yêu mến Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết sức lực” (Mc 12,30), và ngài rút ra những kết luận thực hành: đức bác ái mục tử đòi chúng ta phải đi ra ngoài, gặp gỡ tha nhân, cảm thông, đón nhận và thành tâm tha thứ cho họ. Nhưng không thể có sự tăng trưởng trong bác ái nếu sống trong cô độc. Vì thế, Chúa kêu gọi chúng ta họp thành một cộng đoàn, để đức bác ái tụ tập tất cả các linh mục trong mối liên hệ đặc biệt của sứ vụ và tình huynh đệ”.

ĐTC cũng nói đến thách đố vượt thắng cá nhân chủ nghĩa, sống sự khác biệt như một hồng ân, tìm kiếm sự hoệp nhất trong hàng linh mục, là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống cộng đoàn.

ĐTC nhắc nhở rằng việc đào tạo một linh mục không thể chỉ có tính chất trí thức, học vấn, lấy bằng cấp, tuy nó cũng rất quan trọgn và cần thiết. Việc đào tạo ấy phải là một tiến trình toàn diện, bao trùm mọi khía cạnh trong cuộc sống, và giúp chúng ta xích lại gần Thiên Chúa và tha nhân.

Sau cùng, ĐTC nhắn nhủ các LM đừng hài lòng vì có một cuộc sống ngăn nắp, thoải mái, không phải lo lắng gì; cần từ bỏ những gì dư thừa để giúp đỡ những người túng thiếu và yếu đuối (SD 1-4-2017)

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha đột xuất viếng thăm trung tâm người mù

Đức Thánh Cha đột xuất viếng thăm trung tâm người mù

Cơ sở này mang tên là ”Trung tâm miền thánh Alessio – Margherita di Savoie” cho người nghèo, nhắm giúp những người khiếm thị hội nhập vào xã hội. Qua cuộc viếng thăm này, ĐTC muốn tiếp tục chương trình ”Thứ sáu lòng thương xót” ngài đã khởi xướng và thực hiện trong Năm Thánh Lòng Thương Xót vào chiều thứ sáu, mỗi tháng 1 lần.

Cùng đi với ĐTC, có Đức TGM Rino Fisichella, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh tái truyền giảng Tin Mừng.

Trong cuộc viếng thăm vừa qua, ĐTC gặp gỡ các người khiếm thị hoặc bẩm sinh, hoặc do bệnh tật. Nhiều người cũng mang một số khuyết tật khác. Trong số những người ở trung tâm có khoảng 50 trẻ em được huấn luyện chuyên biệt để làm được những công việc thường nhật, ngoài ra có 37 người già và người lớn cư ngụ thường xuyên tại Trung Tâm.

Đến nơi, ĐTC đã được Ông Chủ tịch Trung Tâm Amegeo Piva và Ông Tổng giám đốc Antonio Organtini cùng với các nhân viên y tế, những người thiện nguyện và phục vụ, tiếp đón nồng nhiệt. Ông Organtini này cũng bị mù trong cuộc sống.

ĐTC đã để lại một món quà cho trung tâm và ký vào một bản giấy da lưu niệm trong Nhà nguyện, nhắc nhớ cuộc viếng thăm này. (SD 31-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP

 

Đức Thánh Cha kêu gọi bỏ thành kiến giữa Công Giáo – Tin Lành

Đức Thánh Cha kêu gọi bỏ thành kiến giữa Công Giáo – Tin Lành

VATICAN. ĐTC chào mừng Hội nghị về đề tài ”Luther 500 năm sau” và gọi đây là một sự kiện không thể có được cách đây ít lâu.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng 31-3-2017, dành cho 150 học giả quốc tế tham dự Hội nghị do Ủy ban Tòa Thánh về khoa sử học tổ chức từ ngày 29-3-2017 về đề tài ”Luther 500 năm sau. Đọc lại cuộc cải cách của Luther trong bối cảnh lịch sử Giáo Hội”.

Lên tiếng trong dịp này, ĐTC nói: ”Các tín hữu Tin Lành và Công Giáo cùng nói về Luther do sáng kiến của một cơ quan Tòa Thánh, một Hội nghị như vậy là điều không thể tưởng tượng được cách đây ít lâu: ở đây chúng ta động chạm một cách cụ thể những thành quả hoạt động của Chúa Thánh Linh, Đấng vượt lên trên mọi biên giới và biến những xung đột thành cơ hội để tăng trưởng trong tình hiệp thông”.

ĐTC vui mừng vì Hội nghị kỷ niệm này mang lại cơ hội cho các học giả đến từ nhiều tổ chức cùng nhìn các biến cố lịch sử, đào sâu về con người của Luther và sự phê bình của ông chống lại Giáo Hội thời ấy, cũng như chức vụ Giáo Hoàng, những điều ấy chắc chắn sẽ góp phần vượt thắng bầu không khí nghi kỵ và cạnh tranh nhau, đã kéo dài quá lâu trong tương quan giữa hai bên.   Theo ĐTC, ”sự nghiên cứu kỹ lưỡng và nghiêm túc, không vướng thành kiến và bút chiến ý thức hệ, giúp các Giáo Hội đang đối thoại ngày nay, phân định và đón nhận những gì là tích cực và hợp pháp trong cuộc cải tổ, và xa tránh những sai lầm, phóng đại, thất bại, nhìn nhận những tội lỗi đã đưa tới chia rẽ”.

Và ĐTC cũng khẳng định rằng ”Tất cả chúng ta đều biết là không thể thay đổi quá khứ, nhưng 50 năm sau cuộc đối thoại đại kết giữa Công Giáo và Tin lành, chúng ta có thể thực hiện một sự thanh tẩy ký ức, để có thể ”kể lại lịch sự một cách khác”, không mang vết tích oán hận vì những vết thương đã phải chịu, làm cho sự nhận xét về nhau bị lệch lạc”.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho đài Vatican, Cha Bernard Ardura, Chủ tịch Ủy ban Tòa Thánh về khoa sử học, cho biết điều quan trọng nhất của Hội nghị này là xem xét coi khi đọc lại cuộc cải cách người ta có thể khám phá những điều hiểu lầm hay không. Ví dụ đạo lý về ơn công chính hóa mà Công Giáo và Tin Lành Luther đã đạt tới một sự đồng thuận, qua đó người ta hiểu rằng tuy có những ngôn từ khác, chúng ta có cùng một sự hiệp thông trong đức tin. Ngoài ra có những khía cạnh khác như sự cấu thành chính Giáo Hội, vai trò của thừa tác vụ trong Giáo Hội, sự kế truyền tông đồ, chỗ đứng của các bí tích. Đó là những vấn đề còn bỏ ngỏ. (SD 31-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

Thư Đức Thánh Cha về Đại Hội kỳ 9 các Gia đình Công Giáo

Thư Đức Thánh Cha về Đại Hội kỳ 9 các Gia đình Công Giáo

VATICAN. ĐTC kêu gọi đào sâu suy tư và chia sẻ về nội dung Tông Huấn ”Amoris laetitia” (Niềm vui yêu thương), trong dịp chuẩn bị và tiến hành Đại Hội kỳ 9 các gia đình Công Giáo thế giới.

Đại Hội sẽ tiến hành từ ngày 21 đến 26-8 năm 2018, tại Dublin thủ đô Cộng hòa Ailen, về đề tài: ”Tin Mừng gia đình, niềm vui cho thế giới”.

ĐTC đưa ra lời kêu gọi trên đây trong thư gửi các gia đình Công Giáo thế giới được công bố trong cuộc họp báo sáng hôm 30-3-2017, của ĐHY Kevin Joseph Farrell, người Ai Len, Tổng trưởng Bộ giáo dân, gia đình và sự sống, cùng với Đức Cha Diarmuid Martin, TGM giáo phận Dublin.

ĐTC viết: ”Chúng ta có thể đặt câu hỏi: Tin Mừng có tiếp tục là niềm vui cho thế giới hay không? Gia đình có tiếp tục là Tin Mừng cho thế giới ngày nay hay không?”. Ngài xác quyết là có và khẳng định rằng ”Gia đình chính là sự khẳng định của Thiên Chúa là Tình Yêu. Chỉ đi từ tình yêu gia đình mới có thể biểu lộ, phổ biến và tái tạo tình thương của Thiên Chúa trong thế giới. Nếu không có tình yêu thì không thể sống như con cái Thiên Chúa, như vợ chồng, như cha mẹ và anh chị em”.

Cụ thể hơn, ĐTC giải thích rằng ”các gia đình cần phải tự hỏi xem mình có thường sống bởi tình yêu, cho tình yêu và trong tình yêu hay không. Điều này có nghĩa là hiến thân, tha thứ, không dạy đời, ân cần săn sóc và tôn trọng người bạn đường của mình. Đời sống gia đình sẽ tốt đẹp hơn nếu mỗi ngày họ sống 3 lời đơn sơ: xin làm ơn, cám ơn, và xin lỗi. Mỗi ngày chúng ta cảm nghiệm sự dòn mỏng và yếu đuối, vì thế tất cả chúng ta, các gia đình và các mục tử, cần có sự tái khiêm tốn để ước muốn học hỏi, và được giáo dục, giúp đỡ và được giúp đỡ, đồng hành, phân định và hội nhập tất cả những người thiện chí”.

ĐTC tái bày tỏ mong ước một ”Giáo Hội đi ra ngoài, không tự tham chiếu, một Giáo Hội không rời xa những vết thương của con người, nhưng là một Giáo hội từ bi thương xót, loan báo trọng tâm mạc khải của Thiên Chúa Tình Thương chính là Lòng Thương Xót. Chính lòng thương xót này đổi mới chúng ta trong tình yêu.. Chúng ta biết có bao nhiêu gia đình Kitô là nơi sống và là chứng nhân về lòng thương xót. Sau năm thánh lòng thương xót họ càng thương xót hơn và cuộc gặp gỡ tại Dublin cò thể cống hiến những dấu chỉ cụ thể về lòng thương xót”.

Sau cùng, ĐTC ủy thác cho ĐHY Farrell và các cộng sự viên nhiệm vụ xác định một cách đặc thù giáo huấn của Tông Huấn Niềm vui Yêu thương qua đó, Giáo Hội muốn rằng các gia đình luôn tiến hành, trong cuộc lữ hành nội tâm là một sự biểu hiện cuộc sống đích thực”.

Họp báo

Trong cuộc họp báo, Đức TGM Diarmuid Martin cho biết chương 8 của Tông Huấn ”Amoris laetitia” bàn về các gia đình mong manh hơn (ly dị, ly thân, tái hôn dân sự, vv..) không thể chiếm vị trí trung tâm trong việc chuẩn bị Đại hội gia đình thế giới ở Dublin. ”Phải nói về các gia đình bị tấn công, chúng ta không thể có một lối tiếp cận ý thức hệ, nhưng ta phải tự hỏi làm sao đương đầu với các thách đố? Làm sao gia đình có thể sống trong xã hội này? Nhất là tại một số vùng nghèo, người ta hãnh diện vì có con cái, là gia đình, điều này xảy ra ở Ai Len, nhưng không phải chỉ ở nước này mà thôi, cả ở Roma nữa, và Giáo Hội phải để ý đến điều đó.. Dầu sao điều đầu tiên không phải là nhiều giáo lý về gia đình, nhưng là tình yêu đối với con cái, như Chúa Giêsu đã nói”.

ĐHY Farrell nhận xét rằng ”nhiều khi người ta chỉ nói về một khía cạnh của Tông huấn ”Amoris laetitia” (ngài ám chỉ đến chương 8), mà ít để ý đến giáo huấn của toàn văn kiện, nhất là chương 2, 3 và 4 cũng rất quan trọng. Trong Giáo Hội, có những gia đình ở nhiều nơi với các não trạng khác nhau, điều quan trọng là giái thích đời sống hôn nhân; chúng ta cần đồng hành với các gia đình trong giai đoạn tiền hôn nhân và rồi trong toàn thể đời sống hôn nhân.. Chúng ta phải luôn đồng hành và hiểu, chúng ta là Giáo Hội. Nhiều gia đình không đi nhà thờ, xa lìa Giáo Hội và việc chuẩn bị cho Đại hội ở Dublin cũng phải để ý đến những điều đó” (SD, Ansa 30-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

Cuộc sống tin cậy của tổ phụ Abraham loan báo sự phục sinh

Cuộc sống tin cậy của tổ phụ Abraham loan báo sự phục sinh

Cuộc đời của tổ phụ Abraham không chỉ dậy cho chúng ta biết ngài là cha chúng ta trong lòng tin, mà cũng là cha chúng ta trong niềm hy vọng nữa. Vì các biến cố cuộc đời tổ phụ loan báo sự phục sinh và cuộc sống mới chiến thắng sự dữ và chính cái chết.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi gặp gỡ chung sáng thứ tư 29-3-2017.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa đoạn trích từ chương 4 thư thánh Phaolô gửi tín hữu Roma viết rằng: “Bởi vậy, vì tin mà người ta được thừa hưởng lời Thiên Chúa hứa; như thế lời hứa là ân huệ Thiên Chúa ban không, và có giá trị cho toàn thể dòng dõi ông Áp-ra-ham, nghĩa là không phải chỉ cho những ai giữ Lề Luật, mà còn cho những ai có lòng tin như ông. Ông là tổ phụ chúng ta hết thảy,17 như có lời chép: Ta đã đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ông là tổ phụ chúng ta trước mặt Thiên Chúa, Đấng ông tin tưởng, Đấng làm cho kẻ chết được sống và khiến những gì không có hoá có. Mặc dầu không còn gì để trông cậy, ông vẫn trông cậy và vững tin, do đó ông đã trở thành tổ phụ nhiều dân tộc, như lời Thiên Chúa phán: Dòng dõi ngươi sẽ đông đảo như thế. Ông đã gần một trăm tuổi, nhưng ông vẫn vững tin không nao núng, khi nghĩ rằng thân xác ông cũng như dạ bà Xa-ra đều đã chết… Bởi thế, ông được kể là người công chính.”

ĐTC nói: đoạn thư chúng ta vừa nghe là một món quà lớn, vì nó khiến cho chúng ta hiểu rằng tổ phụ Abraham không chỉ là cha chúng ta trong lòng tin mà cũng là cha chúng ta trong niềm hy vọng nữa; không phải chỉ là cha trong lòng tin nhưng cũng là cha trong niềm hy vọng, vì các biến cố trong cuộc đời tổ phụ cũng loan báo sự Phục Sinh và cuộc sống mới chiến thắng sự dữ và chính cái chết nữa.

** Văn bản nói rằng Abraham tin nơi Thiên Chúa “là Đấng ban sự sống cho người đã chết và gọi vào sự hiện hữu các vật không hiện hữu” (Rm 4,17), và văn bản xác định: “Người không chao đảo trong niềm tin, mặc dù thấy thân xác mình và cung lòng bà Sara đã như chết rồi” (Rm 4,19).  Đó cũng chính là kinh nghiệm chúng ta được mời gọi sống. ĐTC miêu tả Thiên Chúa như sau:

Thiên Chúa, Đấng tự mạc khải cho Abraham là Thiên Chúa cứu độ, Thiên Chúa làm cho ra khỏi sự tuyệt vọng và cái chết, Thiên Chúa kêu gọi vào sự sống. Trong câu chuyện của Abraham tất cả đều trở thành  một thánh thi chúc tụng Thiên Chúa, là Đấng giải thoát và tái sinh, tất cả trở thành ngôn sứ. Và nó trở thành cho chúng ta, giờ đây nhận biết và cử hành việc thành toàn của tất cả mầu nhiệm Phục Sinh. Thật thế, Thiên Chúa “đã cho Đức Giêsu sống lại từ những kẻ đã chết” (Rm 4,24), để cả chúng ta nữa trong Ngài cũng có thể từ cái chết bước qua sự sống. Và khi đó Abraham thực sự có thể nói mình “là cha của nhiều dân tộc”, trong nghĩa ông rạng ngời lên như lời loan báo một nhân loại mới, đã được Chúa Kitô cứu chuộc khỏi tội lỗi và cái chết, và đưa vào trong vòng tay ôm tình yêu của Thiên Chúa, một lần cho luôn mãi.

Tới đây thánh Phaolô  giúp chúng ta minh xác mối dây ràng buộc chặt chẽ giữa lòng tin và niềm hy vọng. Ngài khẳng định rằng tổ phụ Abraham tin, vững vàng trong niềm hy vọng chống lại mọi hy vọng” (Rm 4,18).

 ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:

Niềm hy vọng của chúng ta không dựa trên các lý luận, các dự trù và các trấn an của con người; và nó được bầy tỏ ở nơi không còn có hy vọng nữa, ở nơi không còn gì để hy vọng, như xảy ra cho chính tổ phụ Abraham, trước cái chết gần kề của ông và trước việc không sinh sản của vợ là bà Sara. Đối với họ đó đã là kết thúc, họ đã không thể có con và trong tình trạng ấy, Abraham đã tin và đã hy vọng chống lại mọi hy vọng. Điều này thật lớn lao!  Niềm hy vọng lớn lao đâm rễ trong đức tin, và chính vì thế nó có khả năng đi xa hơn mọi hy vọng. Phải, vì nó không dựa trên lời nói của chúng ta, nhưng dựa trên Lời của Thiên Chúa. Cả trong nghĩa này nữa khi đó chúng ta được mời gọi noi gương tổ phụ Abraham, là người trước sự hiển nhiên của một thực tại  xem ra phải chết, ông vẫn tín thác nơi Thiên Chúa, “hoàn toàn xác tín rằng  những gì Ngài dã hứa Chúa cũng có thể đưa tới chỗ thành toàn” (Rm 4,21).

** Tôi muốn hỏi anh chị em một câu: Chúng ta, tất cả chúng ta đây, chúng ta có xác tín về điều này không? Chúng ta có xác tín rằng Thiên Chúa yêu chúng ta, và tất cả những gì Ngài đã hứa với chúng ta thì Ngài sẵn sàng đưa nó tới chỗ thành toàn không? “Nhưng mà thưa cha chúng con phải trả bao nhiêu tiền cho điều đó?” Chúa trả lời: Có một giá: đó là hãy mở rộng con tim. Hãy rộng mở con tim anh chị em, và sức mạnh này của Thiên Chúa sẽ làm cho nó tiến tới, sẽ làm các điều kỳ diệu, và sẽ dậy cho anh chị em biết niềm hy vọng là gì. Đó là giá trả duy nhất: rộng mở con tim cho đức tin và Chúa sẽ làm mọi sự còn lại.

Đó chính là sự mâu thuẫn đồng thời là yếu tố mạnh mẽ nhất, cao cả nhất mà trên bình diện nhân loại xem ra không chắc chắn và không thể dự kiến, nhưng không suy giảm, kể cả trước cái chết, khi Đấng đã hứa là Thiên Chúa của sự Phục Sinh và sự sống. Đây là điều không phải bất cứ ai cũng hứa được đâu, không! Người hứa là Thiên Chúa của sự Phục Sinh và sự sống.

Anh chị em rất thân mến, hôm nay chúng ta hãy xin Chúa ơn được xây dựng, không phải trên các an ninh, các khả năng của chúng ta, nhưng trên niềm hy vọng vọt lên từ lời hứa của Thiên  Chúa, như là các con cái đích thật của tổ phụ Abraham. Những gì Thiên Chúa hứa, Ngài đưa tới chỗ thành toàn điều Ngài hứa. Ngài không bao giờ nuốt lời.  Và khi đó cuộc sống chúng ta sẽ có được một ánh sáng mới, trong ý thức rằng Đấng đã cho Con của Ngài sống lại cũng sẽ cho chúng ta phục sinh, và thực sự khiến cho chúng ta trở thành một với Ngài, cùng với tất cả các anh chị em khác trong đức tin. Chúng ta tất cả đều tin. Hôm nay chúng ta tất cả ở quảng trường này, chúng ta chúc tụng Chúa, chúng ta sẽ hát Kinh Lậy Cha, rồi lãnh nhận phép lành… Tuy điều này qua đi, nhưng nó cũng là một lời hứa của hy vọng. Nếu hôm nay chúng ta có con tim rộng mở, tôi bảo đảm với anh chị em là tất cả chúng ta sẽ gặp nhau trong quảng trường trên Trời luôn mãi, không bao giờ tàn. Và đó là lời hứa của Thiên Chúa. Và đó là niềm hy vọng của chúng ta, nếu chúng ta rộng mở tâm lòng mình.

** ĐTC đã chào nhiều đoàn hành hương hiện diện. Trong các nhóm nói tiếng Pháp ngài đặc biệt chào các thành viên Hiệp hội những người bại liệt và cộng đoàn Suối nguồn và cầu chúc họ vững niềm cậy trông và kiên trì tiến bước trong đời.

ĐTC cũng chào các nhóm hành hương đến từ Êcốt, Phần Lan, Na Uy, Philippines và Hoa Kỳ, đặc biệt là nhóm các dân biểu Anh quốc liên lạc với Toà Thánh. Ngài đánh giá cao công việc của họ và cầu mong mùa Chay thánh là thời gian ân sủng và canh tân tinh thần cho mọi người.

Bên cạnh các nhóm, Đức và Tây Ban Nha ĐTC cũng chào các đoàn hành hương Bồ Đào Nha, đặc biệt là nhóm “Bạn của các viện bảo tàng Bồ Đào Nha”, các học sinh và giáo sư trường trung học Cedros. Ngài cầu chúc họ biết canh tân tinh thần, sống gắn bó với Chúa Kitô hơn và hăng say làm việc trong vườn nho của Chúa.

Với các nhóm Ba Lan ngài đặc biệt chào đoàn hành hương người mù Wieliszka và cầu chúc tất cả học sống hy vọng mạnh hơn sự dữ và cái chết, vì dựa trên Lời Chúa là Đấng đã cho Đức Kitô sống lại.

Trong số các nhóm Ý ĐTC chào các linh mục của phong trào Tổ Ấm Focolari, hiệp hội bênh vực sự sống Italia, tín hữu vùng Cassino mừng 70 năm thánh hiến nhà thờ kính thánh Antôn thành Padova, cũng như đội bóng rổ Gaeta. Ngài cầu mong chuyến viếng thăm Roma củng cố sự hiệp thông của họ với Giáo Hội hoàn vũ và Người kế vị thánh Phêrô.

Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC cầu chúc muà Chay giúp giới trẻ tái khám phá ra tầm quan trọng của lòng tin trong cuộc sống thường ngày; người đau yếu biết kết hiệp các khổ đau của họ với các khổ đau trên thập giá của Chúa Kitô; và các cặp vợ chồng mới cưới biết tạo thuận tiện cho sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống gia đình.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người

Linh Tiến Khải

Đức Thánh Cha kêu gọi từ bỏ võ khí hạt nhân

Đức Thánh Cha kêu gọi từ bỏ võ khí hạt nhân

VATICAN. ĐTC kêu gọi cộng đồng thế giới từ bỏ võ khí hạt nhân, xây dựng hòa bình trên công lý, phát triển nhân bản toàn diện và trên sự tôn trọng các quyền căn bản của con người.

Ngài đưa ra lời kêu gọi trên đây trong Sứ điệp các nước tham dự Hội nghị của LHQ đang tiến hành tại New York từ ngày 27 đến 31-3-2017, nhắm thương lượng về một văn kiện pháp lý, có tính chất bó buộc, về sự cấm các võ khí hạt nhân, để đi tới sự hoàn toàn loại trừ thứ võ khí này.

Sứ điệp của ĐTC đã được Đức Ông Antoine Camilleri, người Malta, Thứ trưởng ngoại giao, Trưởng đoàn Tòa Thánh tại Hội nghị tuyên đọc, trong đó ĐTC khẳng định rằng ”một thứ luân lý và luật pháp dựa trên sự đe dọa phá hủy lẫn nhau, và có thể hủy diệt toàn thể nhân loại, là điều tương phản với chính tinh thần của LHQ. Vì thế, chúng ta phải dấn thân cho một thế giới không còn võ khí hạt nhân và hoàn toàn áp dụng Hiệp ước về sự không lan tràn thứ võ khí này”.

ĐTC cũng nhận xét rằng chủ trương trang bị võ khí hạt nhân để đối phương nể sợ mà không dám tấn công, đó là điều không thích hợp, vì nó không đáp ứng hữu hiệu những thách đố và những đe dọa chính đối với nền hòa bình và an ninh của thế giới trong thế kỷ 21 này như nạn khủng bố, các cuộc xung đột không đối xứng (conflitti asimetrici), an ninh tin học, các vấn đề môi trường, nghèo đói. Ngoài ra, việc sử dụng võ khí hạt nhân còn gây nên những hậu quả thê thảm về nhân mạng và môi trường, với những hậu quả tàn phá bừa bãi trong thời gian và không gian. Thêm vào đó, việc trang bị võ khí hạt nhân còn đưa tới sự phí phạm tài nguyên, lẽ ra được sử dụng cho những ưu tiên quan trọng hơn, như thăng tiến hòa bình và phát triển nhân bản toàn diện, chiến đấu chống nghèo đói và thực hiện chương trình hành động 2030 do LHQ đề ra để phát triển dài hạn”.

Cũng trong sứ điệp, ĐTC nhấn mạnh rằng: ”Hòa bình và sự ổn định quốc tế không thể dựa trên một cảm thức giả tạo về an ninh, trên sự đe dọa phá hủy nhau hoặc hoàn toàn tiêu diệt nhau, trên sự duy trì quân bình thế lực. Trái lại hòa bình phải được xây dựng trên công lý, phát triển nhân bản toàn diện, trên sự tôn trọng các quyền căn bản của con người, trên việc bảo tồn thiên nhiên, sự tham gia của tất cả mọi người vào đời sống công cộng, trên sự tín nhiệm giữa các dân tộc, thăng tiến các tổ chức hòa bình, trên sự được hưởng giáo dục và sức khỏe, đối thoại và liên đới.

Theo ĐTC, ”trong viễn tượng này, cộng đồng quốc tế được kêu gọi đi xa hơn chủ trương trang bị võ khí để làm cho đối phương nể sợ: cần chấp nhận những chiến lượng nhìn xa trông rộng để thăng tiến đối tượng hòa bình và sự ổn định, và tránh những đường lối tiếp cận thiển cận về những vấn đề an ninh quốc gia và quốc tế” (SD 28-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ cho 700 ngàn tín hữu ở Monza

Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ cho 700 ngàn tín hữu ở Monza

MONZA. Chiều ngày 25-3-2017, lễ Truyền Tin cho Đức Mẹ, ĐTC đã cử hành thánh lễ cho 700 ngàn tín hữu tại Công viên Monza, cách Milano 18 cây số về hướng bắc.

Lễ đài đơn sơ cao 30 mét và có nhiều màn hình khổng lồ được bố trí tại công viên để các tín hữu ở xa có thể thấy rõ.

Đến công viên, ĐTC dùng xe mui trần tiến qua các lối đi để chào thăm các tín hữu đứng ngăn nắp trong các khu vực của mình, để cả những người ở những góc xa cũng thấy ngài tận mắt. Bầu không khí rất nồng nhiệt và thật là điều may mắn là trời không mưa, như dự báo thời tiết e ngại có thể xảy ra.

Đồng tế với ĐTC, ngoài ĐHY Scola, TGM Milano, các GM phụ tá, còn có các GM thuộc miền Lombardia và hàng trăm linh mục.

Bài giảng của ĐTC

Trong bài giảng thánh lễ nhân lễ Truyền Tin cho Đức Mẹ, ĐTC nhắc đến sự ngỡ ngàng của Trinh Nữ Maria trước lời loan báo của Sứ Thần trong biến cố truyền tin về sứ mạng Chúa ủy thác và áp dụng giải pháp vào cuộc sống của các tín hữu. Ngài nói:

”Đứng trước sự ngỡ ngàng của Đức Maria, trước những ngỡ ngàng của chúng ta, có 3 chìa khóa mà Thiên Thần cống hiến để giúp chúng ta đón nhận sứ mạng được ủy thác cho chúng ta.

Trước tiên là nhớ lại. Sứ thần Chúa đã gợi lại toàn thể lịch sử cứu độ, lời hứa của Thiên Chúa cho Davit. Mẹ Maria là người con của giao ước. Cả chúng ta ngày nay cũng được mời gọi nhớ lại, nhìn lại quá khứ để không quên mình đến từ đâu, không quên các tiền nhân..

Sự nhớ lại như thế giúp Mẹ Maria ý thức mình thuộc về Dân Chúa. Thật là điều tốt khi anh chị em nhớ lại mình là thành phần Dân Chúa, là người Milano, Ambrosiano, và cũng là thành phần của toàn dân Chúa, một dân được hình thành bằng nhiều văn hóa, chủng tộc. Đó là một trong những điều phong phú của chúng ta. Đây là một dân tộc được kêu gọi đón nhận những khác biệt, hội nhập những khác biệt ấy trong sự tôn trọng và tinh thần sáng tạo..

Thứ ba là điều không có thể trở thành điều có thể: ”Không có gì mà Thiên Chúa không làm được” (LC 1,37), như lời Sứ thần nói với Mẹ Maria. ĐTC nói: ”Khi chúng ta tin rằng tất cả chỉ tùy thuộc chúng ta, thì chúng ta tiếp tục là tù nhân những khả năng của chúng ta, của sức lực và chân trời hạn hẹp của chúng ta. Trái lại khi chúng ta sẵn sàng để cho mình được giúp đỡ, được tư vấn, cởi mở đối với ơn thánh, thì điều có vẻ là không thể được bắt đầu trở thành thực tại… Bao nhiêu người ở nơi đây đã khắc phục sự bi quan vô bổ, họ đã cởi mở đối với sáng kiến của Thiên Chúa và trở thành dấu chỉ cho thấy một phần đất không khép kín trong những ý tưởng của mình thí cóthể trở nên phong phú dường nào.

Như trong quá khứ, Thiên Chúa tiếp tục tìm kiếm những đồng minh, những người nam nữ có khả năng tin tưởng, nhớ lại, cảm thấy mình thuộc về dân Chúa để cộng tác với sự sáng tạo của Thánh Linh. Thiên Chúa tiếp tục bước đi trên những nẻo đường, trong các khu phố của chúng ta, Chúa tìm kiếm mọi nơi những tâm hồn có khả năng lắng nghe lời mời gọi của Ngài và thực hiện trong lúc này và ở đây.   Trong lời cám ơn ĐTC vào cuối thánh lễ, ĐHY Scola nói rằng: ”ngày hôm nay chúng con đã có thể cảm nghiệm một lần nữa sự chân thực lời của Thánh Ambrosio cha của chúng con, đó là ”Nơi nào có Phêrô, ở đó có Giáo Hội. Nơi nào có Giáo Hội thì không có chết chóc, nhưng có sự sống đời đời” (Expositio in Ps, XL, 30).

ĐHY Scola cũng nhắc đến những cử chỉ đầy ý nghĩa của ĐTC như một chỉ dẫn cho việc loan báo Tin Mừng tại thành phố lớn này, đặc biệt cử chỉ ôm lấy những người nghèo nhất, người nhập cư, các tù nhân.. ĐTC cũng nói rằng ”những người nghèo có nhiều điều để dạy chúng ta. Ngoài sự tham gia vào cảm thức đức tin (sensus fidei), qua những đau khổ, họ biết Chúa Kitô chịu khổ đau” (EG 138). Cái nhìn của họ trong sự đơn sơ đau khổ, soi sáng và mở rộng cái nhìn của chúng ta nhiều khi thiên lệch”.

Sau thánh lễ, ĐTC đã trở về tòa TGM Milano vào lúc 4 giờ rưỡi chiều và một tiếng sau đó, ĐTC ngài đến sân thể thao Meazza-San Siro để gặp gỡ 80 ngàn thiếu niên đã và sắp chịu phép thêm sức. Trong dịp này ngài cũng trả lời 3 câu hỏi do một em bé, một người cha và một giáo lý viên nêu lên.

G. Trần Đức Anh OP 

Đức Thánh Cha gặp gỡ hàng ngàn linh mục, tu sĩ nam nữ Milano

Đức Thánh Cha gặp gỡ hàng ngàn linh mục, tu sĩ nam nữ Milano

VATICAN. Trong cuộc gặp gỡ hàng ngàn LM, phó tế, tu sĩ nam nữ của Tổng giáo phận Milano, ĐTC kêu gọi các vị đừng sợ thách đố và tình trạng thiểu số của mình.

Hiện nay, ngoài 1900 LM giáo phận, Tổng giáo phận Milano còn có 790 linh mục dòng, 143 phó tế vĩnh viễn hơn 1 ngàn tu huynh và 6.210 nữ tu.

Cuộc gặp gỡ diễn ra lúc quá 10 giờ sáng ngày 25-3-2017 tại Nhà thờ chính tòa. Thánh đường hùng vĩ này được khởi công xây cách đây 630 năm theo kiểu tân gôtích và hoàn tất như hiện nay vào năm 1932.

Đến nơi, ĐTC đã được hàng chục vị kinh sĩ Nhà Thờ Chính Tòa và các GM phụ tá tiếp đón, ngài bắt tay chào thăm từng vị trước khi tiến vào thánh đường trước sự đón tiếp nồng nhiệt của hàng ngàn LM, tu sĩ nam nữ tại đây. Ngài thinh lặng ngồi cầu nguyện trước Mình Thánh Chúa đặt trên bàn thờ và viếng mộ của thánh Carlo Borromeo, GM giáo phận Milano. ĐTC cũng chào thăm các LM và nữ tu già yếu ngồi trên xe lăn, trước khi lên bục cao trước bàn thờ.

Trong lời chào mừng ĐTC, ĐHY Angelo Scola, TGM giáo phận sở tại, cho biết thánh đường không đủ chỗ, nên nhiều LM tham dự cuộc gặp gỡ này từ bên ngoài, trên thềm nhà thờ, hoặc tại tư gia của các vị.

Tiếp lời ĐHY, 3 đại diện gồm 1 LM, một phó tế vĩnh viễn và một nữ tu đã xin ĐTC giải đáp một vài thắc mắc:

1. Cha Gabriele Gioia nhận xét rằng nhiều nghị lực và thời gian của các LM được dành cho các hình thức mục vụ truyền thống, trong khi đó sự tục hóa đang lan tràn trong xã hội ở Milano này, một thành phố ngày càng có tính chất đa nguyên, đa chủng tộc, tôn giáo và văn hóa. Vậy đâu là những thanh tẩy và những ưu tiên các LM cần thực hiện để không đánh mất niềm vui Phúc Âm, niềm vui được làm dân của Chúa Ba Ngôi?

– Trả lời cha Gioia, ĐTC nhắc lại rằng đời sống Giáo Hội luôn gặp những thách đố, vì thế chúng ta không được sợ các thách đố vì chúng là dấu chỉ một đức tin, một cộng đoàn sinh động, tìm kiếm Chúa với đôi mắt và con tim rộng mở. Những thách đố giúp làm cho đức tin chúng ta không trở thành ý thức hệ, tránh được tư tưởng khép kín.

Về xã hội đa văn hóa, đa tôn giáo và chủng tộc, ĐTC cũng nhận xét rằng đó cũng là tình trạng của Giáo Hội qua dòng lịch sử. Hiệp nhất trong sự đa diện. Tin Mừng là một nhưng có 4 hình thức khác nhau.. Trong bối cảnh đó, ĐTC kêu gọi phân định những thái quá của sự đồng nhất và thái độ duy tương đối, hai xu hướng này tìm cách xóa bỏ sự hiệp nhất giữa những khác biệt và lệ thuộc hỗ tương. Và ngài cũng nhấn mạnh rằng ”đức tin để thực sự có đặc tính Kitô và không gây ảo tưởng cần phải được điều chỉnh trong những tiến trình của con người nhưng không bị thu hẹp vào các tiến trình đó.

Sau cùng, ĐTC nhấn mạnh đến sự cần thiết phải phân định, nhất là dạy cho người trẻ ngày nay biết phân định trong nền văn hóa dồi dào các khả thể, để nhận ra đâu là điều thực sự tốt đẹp và có giá trị.

2. Thày Roberto Crespi hỏi ĐTC xem xây là đóng góp mà các phó tế vĩnh viễn được kêu gọi cống hiến để biểu lộ khuôn mặt Giáo Hội hạnh phúc, vô vị lợi và khiêm tốn.

– Trả lời câu hỏi của thày phó tế vĩnh viễn, ĐTC cảnh giác các tín hữu chú ý đừng coi các phó tế như những người ”nửa linh mục nửa giáo dân”, và rốt cuộc các vị không đứng về phía nào. Coi các phó tế như thế thì sẽ gây hại cho các thầy và tước bỏ sức mạnh đoàn sủng của phó tế.

Phó tế là một ơn gọi đặc thù, một ơn gọi gia đình nhắc nhớ rằng việc phục vụ như là một trong những hồng ân tiêu biểu của dân Chúa. Có thể nói phó tế là người giữ gìn việc phục vụ trong Giáo Hội. Phục vụ Lời Chúa, phục vụ Bàn Thánh. Sứ mạng, sức mạnh và sự đóng góp của phó tề hệ tài điều này là nhắc nhở cho tất cả chúng ta rằng đức tin, qua nhiều biểu hiện khác nhau, phụng vụ cộng đoàn, kinh nguyện cá nhân, những hình thức bác ái khác nhau, qua các bậc sống, có một chiều kích phục vụ. Phục vụ Thiên Chúa và anh chị em. Tóm lại, không có việc phục vụ bàn thờ, không có phụng vụ nếu không có sự cởi mở đối với việc phục vụ người nghèo. Nếu có việc phục vụ người nghèo nếu không dẫn đến phụng vụ.

3. Sau cùng Mẹ Paola Paganoni, Bề trên tổng quyền dòng các nữ tu Ursuline thánh Carlo, Chủ tịch Liên hiệp các nữ Bề trên thượng cấp vùng Lombardi hỏi ĐTC xem đâu là những khu vực ngoại ô của cuộc sống và đâu là những lãnh vực như tình trạng bị gạt ra ngoài lề, người nhập cư, giáo dục và văn hóa cần chọn lựa, đứng trước tình trạng các nữ tu ngày càng ít ỏi, hơn?

– Trước câu hỏi này, ĐTC mời gọi các nữ tu đừng có thái độ cam chịu vì con số giảm sút. Ngài nói: dù ít ỏi, dù là thiểu số, dù cao tuổi, nhưng không có thái độ cam chịu. Khi có thái độ này chúng ta sống trong sự tưởng tượng một quá khứ vinh hiển, thái độ đó không thức tỉnh đoàn sủng ban đầu, nhưng cuốn chúng ta vào trong một cái vòng cuộc sống nặng nề, khó nâng dậy. Vì thế nhớ lại nguyên thủy là điều tốt, cứu chúng ta khỏi sự tượng tượng vinh quang không thực tế của quá khứ.

ĐTC nhận xét rằng các vị sáng lập dòng chúng ta không bao giờ nghĩ đến số đông hay một đa số. Các vị cảm thấy được Thánh Linh thúc đẩy trong một thời điểm cụ thể của lịch sử, để trợ thành sự hiện diện vui tươi của Tin Mừng cho anh chị em mình; canh tân và xây dựng Giáo Hội như men trong đấu bột, như muối và ánh sáng thế gian.

ĐTC nói: ”Tôi nghĩ các dòng chúng ta không được sinh ra để trở thành đám đông, nhưng trở thành muối và men, góp phần làm cho tập thể dậy lên, để dân Chúa được những gia vị họ đang cần.. Thực tại ngày nay cũng gọi hỏi và kêu mời chúng ta tái trở thành men, thành muối đất. Anh chị em có thể nghĩ đến món pasta có nhiều muối không? hoặc hoàn toàn trở thành men? Nếu như vậy thì chẳng ai ăn được. Ngày nay thực tại kêu gọi chúng ta hãy khởi sự những tiến trình thay vì chiếm chỗ, cố gắng chiến đấu cho sự hiệp nhất thay vì bám víu vào những xung đột quá khứ, cần lắng nghe thực tại, cởi mở đối với tập thể, với dân thánh của Thiên Chúa, và toàn thể Giáo Hội. Đó là một thiểu số được chúc phúc, được mời gọi dây men, hòa hợp với điều mà Thánh Linh đã soi sáng cho tâm hồn cho các vị sáng lập và cho chính tâm hồn anh chị em.”

Sau bài huấn dụ, và phép lành, ĐTC đã tặng cho tổng giáo phận Milano một chén lễ quí giá và ĐHY Scola cho biết giáo phận tặng ĐTC 55 căn hộ để ngài giúp đỡ các gia đình nghèo.

Lúc 11 giờ 40 ĐTC tiến ra thềm Nhà Thờ chính tòa Milano để chào thăm đông đảo dân chúng tụ tập tại đây, đọc kinh truyền tin và ban phép lành cho họ.

Tiếp tục chương trình, ĐTC đến viếng viếng thăm nhà tù thánh Vittore cũng ở trung tâm thành phố Milano.

G. Trần Đức Anh OP

 

Đức Thánh Cha thăm khu phố nghèo tại Milano

Đức Thánh Cha thăm khu phố nghèo tại Milano

MILANO. ĐTC đã viếng thăm khu phố nghèo ở Milano sáng ngày 25-3-2017 mở đầu cho cuộc thăm viếng dài 12 tiếng tại Milano, giáo phận lớn nhất tại Âu Châu.

Giáo phận này có từ thời các tông đồ và trở thành tổng giáo phận hồi thế kỷ thứ 4, với thánh Ambrosio tiến sĩ Hội Thánh và sau đó nổi bật với thánh Carlo Borromeo hồi thế kỷ 16. Ngày nay, tại đây có hơn 5 triệu tín hữu Công giáo, thuộc 1.108 giáo xứ, với gần 2,700 LM triều và dòng.

Milano hiện thời cũng là thủ đô kinh tế của Italia. Lẽ ra ĐTC đã đến viếng thăm giáo phận này hồi năm ngoái, nhưng cuộc viếng thăm bị hoãn lại vì Năm Thánh Lòng Thương Xót.

ĐTC bắt đầu cuộc thăm tại khu phố nghèo, rồi đến nhà thờ chính tòa với mộ của thánh Ambrosio, thánh Carlo Borromeo, gặp gỡ các linh mục tu sĩ, trước đọc kinh truyền tin với các tín hữu. Sau đó ngài đến thăm nhà tù, dùng bữa với các tù nhân. Ban chiều, ngài cử hành thánh lễ tại công viên Monza, cách trung tâm Milano 18 cây số, lúc 3 giờ chiều với khoảng 700 ngàn tín hữu. Hoạt động cuối cùng của ĐTC là cuộc gặp gỡ với 80 ngàn thiếu niên đã và sắp chịu phép thêm sức tại sân thể thao Meazza-San Siro.

Thăm khu phố ”Các nhà trắng”

Đến Milano sau 1 giờ bay từ phi trường Fiumicino ở Roma, ĐTC đã tới khu phố nghèo ở mạn đông bắc Milano, quen gọi là ”những căn nhà trắng” ở đường Salamone. Ban đầu đây là nhà những căn nhà nhỏ được xây hồi thập niên 1930 cho những người thất nghiệp do cuộc khủng hoảng kinh tế năm 1929. Đến thập niên 1970, các căn nhà này trở nên quá tồi tàn và nên được phá đi để xây thành một khu chung cư 9 lầu với 477 căn hộ. 60% dân tại khu này là người Ý, phần còn lại là những người ngoại quốc, người du mục, và cũng có nhiều người Hồi giáo.

Đến khu nhà trắng vào lúc 9 giờ rưỡi, ĐTC đã hàng ngàn người tụ tập tại đây nồng nhiệt tiếp đón. Ngài dừng lại chào thăm các anh chị em bệnh nhân ngồi trên ghế lăn, trước khi tiến lên bục cao, trước tiếng hát chào mừng của dân chúng. Một thiếu nữ đã dâng tặng ĐTC một dây stola, cũng gọi là giây các phép, do một hợp tác xã địa phương dệt và may, và một em bé tặng ngài bức ảnh Đức Mẹ thánh Galdino.

Chào thăm các tín hữu

Lên tiếng chào thăm mọi người hiện diện, ĐTC nói:

”Tôi cám ơn anh chị em vì hai món quà anh chị em tặng tôi: thứ I là dây stola, một dấu hiệu tiêu biểu của linh mục, cứ chỉ này đánh động tôi đặc biệt vì nhắc nhớ cho tôi rằng tôi đến đây giữa anh chị em như một linh mục, tôi đi vào Milano như linh mục…

”Dây stola này càng quí giá vì không phải anh chị em mua, nhưng một số người trong anh chị em ở đây đã dệt và thêu. Dây stola nhắc nhớ rằng linh mục Kitô được chọn giữa dân và phục vụ dân. Chức linh mục của tôi cũng như cha sở và các linh mục ở đây là một hồng ân của Thiên Chúa, nhưng được hình thành nhờ dân chúng, với niềm tin, với những vất vả, kinh nguyện và nước mắt của dân.

ĐTC cũng nói đến ảnh Đức Mẹ được tu bổ và tặng cho ngài. Ngài nhắc nhở các tín hữu về sự ân cần của Mẹ Maria đi gặp gỡ và săn sóc, giúp đỡ bà chị họ Elisabeth. Đó cũng là sự ân cần của Giáo Hội, không ở lại trung tâm, nhưng đi gặp gỡ mọi người ở khu ngoại ô, gặp cả những người không Kitô và không tín ngưỡng. Giáo Hội mang Chúa Giêsu đến cho mọi người, Đấng là tình thương của Thiên Chúa làm người, mang lại ý nghĩa cho đời sống chúng ta và cứu khỏi sự ác.

Thăm 3 gia đình

Sau khi ban phép lành cho tất cả mọi người, ĐTC còn chào thăm các em bé chờ đợi ngài từ sáng sớm rồi ngài đặc biệt đi gặp 3 gia đình trong căn hộ của họ. Trước tiên là ông bà Stefano Pasquale và Dorotea Falcone 59 và 57 tuổi, cư ngụ ở lầu 4 từ lâu năm. Khi còn trẻ ông Stefano nghiện rượu và bị chứng động kinh, rồi dần dần cơ thể suy tàn và bị liệt giường từ 4 năm nay. Vợ ông là bà Dori tận tụy săn sóc chồng trong mọi sự, kể cả ngày đêm. Cuộc viếng thăm của ĐTC tại nhà bà là một niềm vui vô biên đối với bà trong tình cảnh đau thương.

Gia đình thứ hai gốc Maroc là Ông bà Mihoual Abdel Karim và Tardane Hanane ở lầu hai cùng với 3 người con: 17, 10 và 6 tuổi. Ông Karim đến Italia cách đây 28 năm và vợ ông đến nước này 20 năm về trước. Ông Karim làm việc trong một hãng chế thuốc và hai vợ chồng ở khu nhà trắng này từ 9 năm nay. Cùng với 1 gia đình hồi giáo khác, gia đình Ông Karim tỏ chức lớp dạy tiếng Arập trong giáo xứ thánh Galdino ở địa phương cho các phụ nữ Hồi giáo. Họ là những người Hồi giáo trung thành và cởi mở, có tinh thần cộng tác, và rất vui mừng được đón tiếp ĐTC ghé thăm gia đình họ.

Gia đình sau cùng được ĐTC ghé thăm là bà Oneta Nuccio 82 tuổi và bà Agogini Adele, 81 tuổi, thành hôn với nhau cách đây 61 năm và có một người con gái là Giovanna 51 tuổi. Ông Nuccio làm nghề phát thư trong nhiều năm trời. Gia đình ở lầu hai trong khu nhà. Hai ông bà cụ rất chăm chỉ tham dự thánh lễ qua truyền hình và thường được rước lễ. Bà Adele hầu như mù và Ông Nuccio bị một bướu ung ở cổ cách đây 11 năm (2006). Nhờ xạ trị (radioterapia) bướu ung biến mất một phần, nhưng hiện nay ông có vấn đề lớn về phổi và người ta sợ rằng ung thư sẽ di căn. Ông bà rất vui mừng được đón tiếp ĐTC với niềm tin đơn sơ và sâu xa.

Sau khi viếng thăm 3 gia đình, ĐTC lên đường tiến về Nhà thờ chính tòa ở trung tâm Milano để gặp gỡ các LM, phó tế, và tu sĩ nam nữ của giáo phận.

G. Trần Đức Anh OP

 

Đức Thánh Cha viếng thăm nhà tù thánh Vittore ở Milano

Đức Thánh Cha viếng thăm nhà tù thánh Vittore ở Milano

VATICAN. Trưa ngày 25-3-2017, ĐTC Phanxicô đã viếng thăm nhà tù thánh Vittore ở Milano và dùng bữa với 100 tù nhân. Đây là lần đầu tiên một vị Giáo hoàng đến thăm nhà tù này.

Nhà tù thánh Vittore được thành lập cách đây gần 200 năm (1879), có hình tròn, xoay quanh một điểm cao ở trung tâm, trên đó có bàn thờ, để các tù nhân, khi có thánh lễ, có thể tham dự từ phòng giam của họ. Thói quen này ngày nay vẫn được duy trì vào mỗi chúa nhật.

Hồi năm 2012 có 1.700 tù nhân tại trung tâm cải huấn này, nhưng con số được giảm bớt sau khi tòa án Âu Châu buộc phải dành cho mỗi tù nhân ít nhất được 3 mét vuông, vì thế hiện nay chỉ còn khoảng 890 tù nhân tại nhà tù này. Tất cả các tù nhân đều là những can phạm đang chờ được tòa án xét xử. Họ lưu lại đây trung bình từ 9 đến 12 tháng.

Làm việc tại nhà tù thánh Vittore có 780 cảnh sát nhà giam, 10 nhân viên giáo dục và 19 nhân viên hành chánh. Về ban tuyên úy mục vụ, có 1 LM, 1 phó tế, 10 nữ tu và 4 chủng sinh. Mỗi chúa nhật có 4 thánh lễ được cử hành tại các khu vực khác nhau. Việc mục vụ này cũng được dành cho các nhân viên của trung tâm, trong đó có các cảnh sát viên.

Trong thời gian chuẩn bị cuộc viếng thăm của ĐTC Phanxicô, các tù nhân đã nghe lại những bài huấn dụ của các vị Giáo hoàng tiền nhiệm, từ Đức Gioan 23, đến Phaolô 6, Gioan Phaolô 2 và Biển Đức 16, và cả ĐTC đương kim khi viếng thăm các nhà tù ở các nơi trên thế giới. Họ cũng viết thư cho ĐTC kể lại những tình cảnh đau thương, những vết thương họ gây ra cho bản thân và tha nhân. Chẳng hạn, anh Ivan viết cho ngài: ”ĐTC Phanxicô yêu quí, con xin nói thật con không phải là người mộ đạo lắm, xin ĐTC cầu nguyện cho gia đình con, và cầu cho con để thời gian con bị giam cầm này có một ý nghĩa, được một chút an bình và thanh thản.”

Hoặc Ông Massimo, tuyên bố mình không có tín ngưỡng, nhưng chờ đợi ĐGH như một ”người anh”; ông thú nhận mình đã phạm tội: con đã làm mất sự thanh thản của mẹ con, và giết chết niềm tín thác của cha con”.

Đến nơi vào lúc quá 12 giờ, ĐTC đã tiến qua các khu vực để chào thăm các tù nhân trước khi dùng bữa trưa với 100 tù nhân và ngài ở lại để nghỉ trưa trong một phòng riêng.

Từ nhà tù, lúc gần 2 giờ chiều, ĐTC đã đến Công viên Monza, cách trung tâm Milano 18 cây số, để cử hành thánh lễ tại đây lúc 3 giờ chiều cho 700 ngàn tín hữu đến từ các nơi trong giáo phận.

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha kêu gọi tham gia sáng kiến “24 giờ cho Chúa”

Đức Thánh Cha kêu gọi tham gia sáng kiến "24 giờ cho Chúa"

VATICAN. ĐTC kêu gọi các tín hữu sốt sắng tham gia sáng kiến tái khám phá bí tích Hòa giải tổ chức vào ngày thứ sáu 23 và thứ bẩy 24-3-2017 này.

Lên tiếng vào cuối buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 22-3-2017 tại Quảng trường thánh Phêrô, ĐTC nói:

”Tôi mời gọi tất cả các cộng đoàn hãy sống trong niềm tin tưởng cuộc hẹn vào ngày 23 và 24-3 này để tái khám phá bí tích Hòa giải: ”24 giờ cho Chúa”. Tôi cầu mong rằng năm nay, thời điểm hồng phúc ưu tiên này trong hành trình mùa chay cũng được sống tại bao nhiêu thánh đường để cảm nghiệm cuộc gặp gỡ vui tươi với Lòng Thương Xót của Chúa Cha, Đấng đón tiếp và tha thứ cho tất cả mọi người”.

Sáng kiến ”24 giờ cho Chúa” năm nay có chủ đề là ”Ta muốn Lòng Thương Xót” (Mt 9,13)

Năm nay tại Vatican, ĐTC đã cử hành sáng kiến ”24 giờ cho Chúa” sớm hơn 1 tuần, vào thứ sáu 17-3 vừa qua, với nghi thức thống hối chung và xưng tội và lãnh ơn xá giải cá nhân, tại Đền thờ Thánh Phêrô. Tuy nhiên tại các nơi khác ở Roma cũng như trên thế giới, sáng kiến này được cử hành trong hai ngày 23 và 24-3 như vừa nói.

Từ 20 giờ tối thứ sáu 24-3-2017, cho đến quá nửa đêm, Nhà thờ Đức Mẹ Maria in Trastevere và nhà thờ các dấu thánh của Thánh Phanxicô (Stimmate di S. Francesco) sẽ mở cửa liên tục để các tín hữu chầu Mình Thánh Chúa và lãnh nhận bí tích Hòa Giải.

Lúc 5 giờ chiều thứ bẩy, 25-3, Đức TGM Rino Fisichella, Chủ tịch Hội đồng TT tái truyền giảng Tin Mừng, sẽ kết thúc 24 giờ cho Chúa tại Nhà Thờ Chúa Thánh Thần ở khu Sassia, đối diện với trụ sở Bề Trên Tổng Quyền dòng Tên, với kinh chiều I Chúa nhật thứ 4 mùa chay. (SD 22-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP

 

Lời Chúa dưỡng nuôi lòng kiên trì, sự ủi an và niềm hy vọng

Lời Chúa dưỡng nuôi lòng kiên trì, sự ủi an và niềm hy vọng

** Qua lời của Ngài Thiên Chúa của lòng kiên trì và ủi an dưỡng nuôi nơi chúng ta một niềm hy vọng được biểu lộ ra một cách cụ thể qua việc chía sẻ và phục vụ lẫn nhau, đặc biệt là phục vụ các anh chị em yếu đuối và mỏng giòn nhất.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với gần 30.000 tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 22-3-2017.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa vài câu trong chương 15 thư thánh Phaolô gửi tín hữu Roma: “Bổn phận của chúng ta, những người có đức tin vững mạnh, là phải nâng đỡ những người yếu đuối, không có đức tin vững mạnh, chứ không phải chiều theo sở thích của mình. Mỗi người chúng ta hãy chiều theo sở thích kẻ khác, vì lợi ích của họ, và để xây dựng…Quả thế, mọi lời xưa đã chép trong Kinh Thánh, đều được chép để dạy dỗ chúng ta. Những lời ấy làm cho chúng ta nên kiên nhẫn, và an ủi chúng ta, để nhờ đó chúng ta vững lòng trông cậy” (Rm 15,1-2-4-5).

ĐTC nói: từ vài tuần qua Tông Đồ Phaolô đang giúp chúng ta hiểu niềm hy vọng kitô một cách rõ ràng hơn. Và chúng ta đã nói rằng đó không phải là một sự lạc quan, không: đó đã là một điều khác. Và thánh tông đồ giúp chúng ta hiểu điều đó là gì. Hôm nay qua bài đọc vừa nghe ngài cũng làm điều ấy bằng cách để gần nhau hai thái độ quan trọng đối với cuộc sống và kinh nghiệm đức tin của chúng ta: đó là lòng kiên nhẫn và sự ủi an. Đâu là ý nghĩa sâu xa đích thật nhất của chúng? Và chúng soi sáng cho thực tại của niềm hy vọng như thế nào? Hai thái độ kiên nhẫn và ủi an. ĐTC giải thích hai thái độ này như sau:

Chúng ta có thể định nghĩa lòng kiên trì như là sự kiên nhẫn: đó là khả năng chịu đựng, mang trên vai, chịu đựng, trung thành, cả khi sức nặng xem ra quá lớn, không thể chịu đựng nổi, và chúng ta sẽ bị cám dỗ bỏ rơi mọi sự và mọi người. Sự ủi an, trái lại, là ơn biết tiếp nhận và cho thấy trong mọi hoàn cảnh, sự hiện diện và hoạt động thương xót của Thiên Chúa, kể  cả trong các hoàn cảnh đáng thất vọng và khổ đau nhất. Giờ đây thánh Phaolô nhắc nhớ chúng ta rằng lòng kiên trì và sự ủi an được Thánh Kinh trao ban cho chúng ta một cách đặc biệt.

** Thật thế Lời Chúa (c. 4) trước hết đưa chúng ta tới chỗ hướng cái nhìn lên Chúa Giêsu, hiểu biết ngài nhiều hơn và đồng hình đạng với ngài, ngày càng giống Ngài hơn. Thứ hai, Lời Chúa vén mở cho chúng ta rằng Chúa thật là “Thiên Chúa của sự kiên nhẫn và ủi an” (c. 5), nghĩa là kiên trì trong tình yêu đối với chúng ta, Ngài không mệt mỏi yêu thương chúng ta: không! Ngài kiên trì: Ngài luôn luôn yêu thương chúng ta! Và Ngài cũng lo lắng cho chúng ta, bằng cách bao phủ các thương tích của chúng ta với sự vuốt ve của lòng lành và sự thương xót của Ngài, nghĩa là Ngài an ủi chúng ta. Ngài cũng không mệt mỏi an ủi chúng ta.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: trong viễn tượng ấy chúng ta cũng hiểu khẳng định ban đầu của thánh Phaolô: “Chúng ta là những người mạnh mẽ, chúng ta có bổn phận mang các tật bệnh của những người yếu đuối, mà không chiều theo sở thích của mình” (c. 1). Kiểu nói “chúng ta là những người mạnh mẽ” xem ra có thể là tự phụ, nhưng trong luận lý của Tin Mừng chúng ra biết rằng không phải là như thế, nhưng nó ngược lại, bởi vì sức mạnh của chúng ta không đến từ chúng ta, mà từ Chúa. Ai sống kinh nghiệm trong chính mình tình yêu trung thành của Thiên Chúa và sự ủi an của Ngài, thì có bổn phận gần gũi các anh em yếu đuối hơn và mang lấy sự giòn mỏng của họ. Nếu chúng ta gần gũi Chúa, chúng ta sẽ có sức mạnh để gần gũi những người yếu đuối nhất, những người cần được giúp đỡ nhất, an ủi họ và trao ban sức mạnh cho họ. Đó là ý nghĩa của nó. Điều này chúng ta có thể làm mà không tự phụ, nhưng một cách đơn sơ cảm thấy mình như là một “con kênh” chuyển các ơn của Chúa và như thế một cách cụ thể trở thành một “nguời gieo” vãi hy vọng. Đó là điều Chúa xin nơi chúng ta, với sức manh và khả năng an ủi và là những người gieo vãi niềm hy vọng. Nó không dễ đâu. Rồi ĐTC rút tỉa ra kết luận như sau:

Hoa trái của kiểu sống này không phải là một cộng đoàn trong đó  có vài người thuộc hạng A, nghĩa là những người mạmh mẽ, và người khác thuộc hạng B, nghĩa là những người yếu đuối. Trái lại, hoa trái là như thánh Phaolô nói, “có cùng các tâm tình đối với nhau, theo gương Chúa Kitô Giêsu” (c. 5).

** Lời Chúa dưỡng nuôi một niềm hy vọng được bầy tỏ ra một cách cụ thể trong việc chia sẻ, trong việc phục vụ lẫn nhau. Bởi vì cả ai là “kẻ mạnh”  trước sau gì cũng kinh nghiệm sự giòn mỏng của mình, và cần sự an ủi của những người khác; và ngược lại trong sự yếu đuối  ta luôn có thể cống hiến một nụ cười hay một bàn tay cho người anh em gặp khó khăn. Và đó là một cộng đoàn “làm vinh danh Thiên Chúa với cùng một tâm hồn và một tiếng nói” (c. 6).

Nhưng tất cả những điều này chỉ có thể, nếu chúng ta đặt để Chúa Kitô và Lời Ngài vào trung tâm, bởi vì Ngài là Đấng mạnh mẽ, Ngài là Đấng ban sức mạnh cho chúng ta, ban kiên nhẫn cho chúng ta, ban hy vọng cho chúng ta, ban ủi an cho chúng ta. Ngài là “Người anh mạnh mẽ” lo lắng cho từng người  trong chúng ta: thật thế, chúng ta tất cả đều cần được Mục Tử Nhân Lành mang trên vai, và cảm thấy được bao bọc bởi cái nhìn hiền dịu và sốt sắng của Ngài.

Các bạn thân mến, chúng ta sẽ không bao giờ cám ơn Thiên Chúa đủ vì ơn Lời Ngài, hiện diện trong Thánh Kinh. Chính trong đó Thiên Chúa Cha của Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta tự mạc khải như là “Thiên Chúa của lòng kiên nhẫn và sự ủi an”. Và chính ở đó chúng ta ý thức được rằng niềm hy vọng của chúng ta không dựa trên các khả năng và sức mạnh của chúng ta, mà dựa trên sự nâng đỡ của Thiên Chúa và trên lòng trung thành của tình yêu Ngài, nghĩa là trên sức mạnh của Thiên Chúa và sự ủi an của Thiên Chúa.

ĐTC đã chào nhiều đoàn hành hương khác nhau.

Trong số các đoàn hành hương nói tiếng Pháp, ngài đặc biệt chào tín hữu giáo phận Pontoise do ĐC Stanislas Lalanne hướng dẫn, cũng như các đoàn hành hương đến từ Bỉ và Congo Brazaville.

** Chào các nhóm hành hương đến từ Đan Mạch, Na Uy, và Hoa Kỳ ngài cầu mong Mùa Chay là thời gian ơn thánh giúp canh tân tinh thần cho họ và cho gia đình họ. Ngài đặc biệt chào các tham dự viên hội nghị về “nước và giá trị của nước cho thế giới khát nước” do Hội Đồng Toà Thánh về văn hóa cùng tổ chức với Hiệp hội Argentina Roma. Hôm qua là Ngày quốc tế bảo vệ nước do Liên Hiệp Quốc thành lập cách đây 25 năm, trong khi thứ ba vừa qua là Ngày Quốc Tế bảo vệ Rừng cây. ĐTC bầy tỏ vui mừng vì các cuộc gặp gỡ này ghi dấu một chặng mới trong dấn thân của nhiều tổ chức giúp gây ý thức đối với việc bảo vệ nước uống cho thiện ích của mọi người và đánh giá cao các ý nghĩa văn hoá và tôn giáo của nước. ĐTC khích lệ các nỗ lực của họ trong việc giáo dục trẻ em và người trẻ liên quan tới vấn đề này.

Ngài cũng chào các đoàn hành hương nói tiếng Đức, Bồ Đào Nha, Brassil, Tây Ban Nha và Ba Lan. ĐTC nói Giáo Hội mới mừng lễ thánh Giuse cách đây mấy ngày. Thánh nhân là gương mẫu của niềm hy vọng và kiên nhẫn, vì đã biết chịu đựng và thắng vượt biết bao khó khăn với lòng tin tưởng nơi Thiên Chúa. Thánh nhân đã thông truyền cho Thánh Gia sự ủi an của các lời Thiên Chúa hứa. Chúng ta luôn được mời gọi sẵn sàng trợ giúp tha nhân với nụ cười và đôi bàn tay liên đới.

Chào các nhóm Ba Lan ĐTC khuyến khích họ sống mùa Chay trong tinh thần cầu nguyện, ăn chay hãm mình, làm phúc bố thí, cũng như duyệt xét lương tâm và xưng thú tội lỗi. Và nhất là đừng quên giáo huấn của thánh Gioan Phaolô II: “biết gọi trắng là trắng, đen là đen, sự dữ là sự dữ, sự thiện là sự thiện. Nhất là học gọi tội lỗi là tội lỗi, chứ không gọi nó là giải phóng và tiến bộ.”

Trong các nhóm Ý ĐTC đặc biệt chào các giám đốc văn phòng di dân, và khích lệ các vị tiếp đón người di cư tỵ nạn và giúp họ hội nhập xã hội.

Ngài cũng chào nhóm các trẻ em bị bệnh down của giáo phận Ascoli Piceno, và nhân viên của  nghiệp đoàn công nhân bãi biển Italia.

Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người biết thứ bẩy tới đây là lễ Truyền Tin cho Trinh Nữ Maria. Ngài cầu mong các bạn trẻ biết noi gương Mẹ vâng theo ý Chúa; người đau yếu không chán nản trong các lúc khó khăn vì biết rằng Chúa luôn trợ lực họ; và các đôi tân hôn biết xây dựng cuộc sống gia đình trên lời Chúa.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành Toà Thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải

ĐTC Phanxicô viếng thăm giáo phận Carpi

ĐTC Phanxicô viếng thăm giáo phận Carpi

Ngôi Thánh đường tại Capri

Ngày mùng 2 tháng 4 tới đây ĐTC Phanxicô sẽ viếng thăm mục vụ giáo phận Carpi và Mirandola trong vùng Emiglio Romagna, trung bắc Italia. Ngày 17 tháng 3 vừa qua ĐC Francesco Cavina, Giám Mục giáo phận, đã cho phổ biến chương trình viếng thăm của ĐTC. Cách đây gần 5 năm hồi tháng 5 năm 2012 hai tỉnh này đã bị động đất tàn phá, khiến cho 28 người chết, hàng trăm người bị thương, và gây ra rất nhiều thiệt hại vật chất cho nhà cửa  và các hãng xưởng của dân chúng. Miền trung Italia là vùng hay có động đất vì nằm trên vòng đai lửa của trái đất. Vụ động đất hồi tháng 8 năm ngoái trong vùng Matrice và các tỉnh nhỏ và làng xã chung quanh đã khiến cho mấy trăm người thiệt mạng và hàng chục ngàn người toàn vùng không còn nhà ở, từ 6 tháng nay phải sống dưới lều, trong các xe van, và các nhà tiền chế, trong mùa đông có nhiều tuyết, mưa và giá lạnh. Các thiệt hại vật chất, nhà cửa, dinh thự, nhà thờ, các hãng xưởng, và ngành chăn nuôi sản xuất thổ sản nông nghiệp khiến cho cuộc sống văn hoá và kinh tế toàn vùng bị thiệt hại rất nặng nề. Gia tài nghệ thuật văn hóa toàn vùng bị hư hại và tàn phá rất nhiều. Một số nhỏ các tác phẩm nghệ thuật điêu khắc và hội họa đã được cứu và cất giữ trong các viện bảo tàng chờ được tu sửa. Nhưng trong suốt hơn 6 tháng qua, đất vẫn tiếp tục rung gây thêm nhiều thiệt hại khác nữa, và khiến cho hy vọng tái thiết toàn vùng ngày càng trở nên rất mong manh. Tuy có quyết tâm của chính quyền và dân chúng không muốn di cư đi nơi khác, vẫn kiên trì chờ đợi, nhưng người ta tự hỏi, tái thiết trong một tình trạng bấp bênh và nguy hiểm như thế có ý nghĩa gì.

 

** Giáo phận Carpi thuộc giáo tỉnh Modena-Nonantola vùng Emiglia Romagna, trung bắc Italia. Giáo phận có hơn 116.000 tín hữu trên tổng số gần  130.000 dân. Giáo phận bao gồm tỉnh Carpi và vài thị trấn như San Posidonio, Novi di Modena, Concordia sulla Secchia, Mirandola và Rolo vv… Nhà thờ chính toà Thánh Maria Hồn Xác Lên Trời trong tỉnh Carpi đã bị sập trong trận động đất ngày 29 tháng 5 năm 2012.  Nhà thờ đầu tiên do vua Astolo xây năm 751 là nhà thờ Thánh Maria trong lâu đài gọi là “La Sagra”. Trong thành phố Carpi có 2 đan viện kín của các nữ tu Capucino và Clarít và một đan viện nam của các tu sĩ Phanxicô hèn mọn thuộc thế kỷ XIII. Giáo phận gồm 38 giáo xứ và chia thành 8 giáo hạt. Trong năm 2017 giáo phận có 3 dòng nam và 20 dòng nữ. Trận động đất cách đây 5 năm đã khiến cho đa số các nhà thờ, trung tâm mục vụ, nhà nguyện, nhà xứ, tu viện và các cơ sở giáo xứ bị hư hại.

Giáo Phận Carpi đã được 5 Giáo Hoàng viếng thăm: Đức Gregorio VII năm 1077, Đức Pasquale II năm 1106, Đức Lucio III năm 1181, Đức Gioan Phaolô II năm 1988, và Đức Biển Đức XVI ngày 26 tháng 6 năm 2012.

Giáo phận Carpi cũng đã được thánh Bernardino thành Siena đến giảng hai lần năm 1427 và 1429. Trong số các thánh xuất thân từ đây có thánh Bernardino Realino sinh tại Carpi năm 1530, thánh Posidonio Giám Mục, thánh Valeriano, thánh Massimo và các bạn tử đạo Roma. Ngoài ra thuộc hàng con cái giáo phận còn có chân phước Odoardo Focherini giáo dân tử đạo trong trại tập trung Đức Quốc Xã, nữ chân phước Maddalena thành Carpi qua đời năm 1546, chân phước Innocenzo thành Carpi qua đời năm 1530, chân phước Stefano thành Carpi dòng Phanxicô người Pháp qua đời năm 1484, chân phước Niccolò della Mirandola, dòng Phanxicô, chân phước Raffaele Tedeschi dòng Phanxicô.

Sau đây chúng tôi xin gửi tới quý vị và các bạn bài phỏng vấn ĐC Francesco Cavina, Giám Mục Carpi.

Hỏi: Thưa ĐC Cavina, tín hữu giáo phận của ĐC đã tiếp nhận tin ĐTC Phanxicô viếng thăm như thế nào?

Đáp: Dĩ nhiên là chúng tôi tiếp đón ĐTC với nhiềm vui lớn, cùng với một chút ngạc nhiên, bởi vì đây đã là chuyến viếng thăm không được chờ đợi. Trong vòng 5 năm giáo phận này, tuy không lớn lắm nhưng đã có vinh dự và niềm vui được tiếp đón hai Giáo Hoàng, Biển Đức XVI và Phanxicô.

Hỏi: Chính ĐC đã xin ĐTC đến viếng thăm giáo phận, có đúng thế không?

Đáp: Không. Tôi phải nói rằng một hôm ĐGH đã gọi điện thoại cho tôi và mời tôi về Roma. Chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện dài, và trong cuộc nói chuyện ấy đến một lúc nào đó ĐTC cười và nói với tôi: “Tôi đã quyết định đến thăm Carpi trước lễ Phục Sinh. Rất may là tôi đang ngồi trên ghế, chứ nếu không thì tôi có thể té xỉu rồi! Sau khi hoàn hồn vì ngạc nhiên, dĩ nhiên là tôi không thể làm gì khác hơn là cám ơn ĐTC và bầy tỏ lòng biết ơn của tôi đối với ngài, tất cả lòng biết ơn, bởi vì đây thật là một chuyến viếng thăm, trong đó ĐTC sẽ có dịp trông thấy những gì đã được làm trong 5 năm qua để phục hồi vùng đất này, một cách đặc biệt để mở lại nhà thờ chính toà vào ngày 25 tháng 3, tức là một tuần trước chuyến viếng thăm của ĐTC.

Hỏi: Thưa ĐC, tình hình tại Carpi ra sao sau gần 5 năm động đất? Dân chúng đã trở lại nhà họ chưa, và đâu là các vết thương còn mở do trận động đất để lại?

Đáp: Tôi phải nói rằng công việc tái thiết đã rất lớn lao, và ngày nay các chỗ làm việc đã được tái phục hồi: đã có 42,000 công ăn việc làm bị mất đi vì trận động đất. Hiện nay còn rất ít, khoảng 70 gia đình còn đang sống trong các nơi tạm bợ, và việc tái thiết các cơ cấu hạ tầng cơ sở trên thực tế đã kết thúc. Điều còn thiếu là vài đài kỷ niệm lịch sử, các trung tâm lịch sử. Trong mạn bắc giáo phận tôi nghĩ tới vài vùng như Mirandola, Concordia, Rovereto, các trung tâm lịch sử cần thiết phải phục hồi, bởi vì chúng còn đang ở trong tình trạng của ngày xảy ra động đất. Tôi đã xin phép viếng thăm Mirandola, để ĐTC tận mắt chứng kiến điều còn cần phải làm.

Hỏi: Thưa ĐC thời điểm chính của chuyến viếng thăm Carpi là thánh lễ ĐTC chủ sự tại quảng trường Martini của thành phố, rồi lễ nghi làm phép các viên đá dầu tiên của ba cơ sở là giáo xứ thánh nữ Agata, Nhà tĩnh tâm thánh Antôn in Novi, và kinh thành Bác ái. Ngoài giáo xứ ra thì hai trung tâm kia có sứ mệnh gì thưa ĐC?

Đáp: Kinh thành Bác ái sẽ có các văn phòng của tổ chức Caritas, văn phòng cố vấn giáo phận, trợ giúp các gia đình gặp khó khăn, thanh thiếu niên, người trẻ và nhất là một trung tâm tiếp đón các người cha gia đình gặp khó khăn: các người cha ly thân, là một trong các vấn đề cấp thiết mới đang gia tăng trong xã hội của chúng ta ngày nay. Còn nhà tĩnh tâm cần phải xây, vì giáo phận chưa có một trung tâm tĩnh tâm nào,  và có nhu cầu rất lớn liên quan tới việc tổ chức các khóa tĩnh huấn và tĩnh tâm cho mọi giới.

Hỏi: Từ Carpi ĐTC sẽ đến thăm Mirandola và sẽ nói chuyện với dân chúng nạn nhân động đất năm 2012. Họ vẫn còn mang các vết thương của trận động đất cách đây 5 năm, có đúng thế không thưa ĐC?

Đáp: Khi nhìn trung tâm thành phố Mirandola ĐTC Phanxicô cũng sẽ có dịp hiểu điều gì đã xảy ra, và biết vùng đất này đã như thế nào trước khi chúng tôi bắt tay vào việc tái thiết. Nhà thờ lớn Mirandola hoàn toàn bị hư hại. ĐTC đến một đàng để cám ơn và nêu bật công trình vĩ đại đã được thực hiện, bởi vì cần phải nói lên điều đó và thừa nhận nó, và điều này đã có thể được là nhờ sự hiệp nhất dân sự và xã hội. Cộng đoàn giáo hội và cộng đoàn dân sự đã cùng nhau hoạt động rất hài hoà, nhưng còn biết bao nhiêu điều cần phải làm. Người dân của chúng tôi bắt đầu cảm thấy cần trở về và cầu nguyện trong các nhà thờ của họ… Hôm trước đã có một ông mà tôi gặp tại quảng trường Carpi, nói với tôi khi chúng tôi treo quả chuông lên tháp nhà thờ chính toà và cho đánh thử. Ông nói: “Thưa ĐC con đã khóc. Con là người đã không sống đạo. Hồi trước khi xảy ra động đất, mỗi khi nghe chuông nhà thờ chính toà gióng lên thì con đã luôn luôn than phiền vì nó khiến cho con khó chịu. Nhưng giờ đây nghe chuông đổ ngày đêm con không còn khó chịu nữa. Thật là đẹp, khi cảm thấy mình được tiếng chuông ấp ủ… “ Ông ta đã dùng kiểu nói thật hay này để diễn tả tiếng chuông nhắc nhở chúng ta sự gần gũi của Chúa và Giáo Hội trong cuộc sống con người. Và điều này xem ra miêu tả rất đúng điều mà dân chúng bắt đầu cảm thấy: đó là sự cần thiết lại muốn có các nhà thờ của họ.

Hỏi: Thưa ĐC còn có điều gì đặc biệt trong chuyến ĐTC viếng thăm giáo phận Carpi nữa không?

Đáp: Vùng của chúng tôi là vùng có rất nhiều nghệ sĩ và có nhiều người muốn kính tặng ĐTC một tác phẩm của họ. Vì thế ĐTC sẽ trở về Vatican với biết bao tác phẩm nghệ thuật mà các nghệ sĩ muốn bầy tỏ với ĐTC nhu cầu tinh thần của họ, mà tôi chắc chắn là ĐTC cũng sẽ khiến cho nó được biểu lộ ra và được ý thức hơn trong cuộc sống của con người.

(SD 18-3-2017)

Linh Tiến Khải

 

Sứ điệp Video Đức Thánh Cha nhân Ngày Quốc Tế giới trẻ 2017

Sứ điệp Video Đức Thánh Cha nhân Ngày Quốc Tế giới trẻ 2017

VATICAN. ĐTC tái khẳng định: ”Giáo Hội và xã hội đang cần người trẻ, với giấc mơ và lòng can đảm, họ có thể làm sụp đổ những bức đường im lìm bất động và mở ra con đường dẫn đến một thế giới tốt đẹp hơn”.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong sứ điệp Video công bố hôm 21-3-2017, nhân dịp Ngày Quốc Tế giới trẻ lần thứ 32 sẽ được cử hành ở cấp giáo phận vào chúa nhật Lễ Lá, 9-4 tới đây, với chủ đề là câu nói của Mẹ Maria: ”Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những việc trọng đại” (Lc 1,49).

Trong sứ điệp, ĐTC nói: ”Với Ngày Quốc Tế giới trẻ sắp tới chúng ta lên đường tiến về điểm hẹn là Ngày Quốc Tế giới trẻ lần thứ 34 sẽ được cử hành ở cấp hoàn vũ tại Panama vào năm 2019. Trong hành trình này, Mẹ Maria đồng hành với chúng ta. Vì thế, chủ đề của Ngày Quốc tế giới trẻ năm tới, 2018, là ”Hỡi Maria, đừng sợ, vì Trinh Nữ đã được ơn nghĩa với Thiên Chúa” (Lc 1,30), và đề tài cho năm 2019 là: ”Này tôi là tôi tớ Chúa, xin xảy đến cho tôi theo lời Sứ thần” (Lc 1,38).

Bàn về chủ đề Ngày Quốc Tế giới trẻ năm nay, ĐTC nhận định rằng ”Mẹ Maria biết cảm tạ Thiên Chúa, Đấng đã nhìn đến thân phận bé nhỏ của Mẹ và Mẹ nhận ra những điều vĩ đại Thiên Chúa đã thực hiện trong cuộc sống của Mẹ; và Mẹ lên đường đi gặp bà chị họ Elisabeth cao tuổi và đang cần sự gần gũi của Mẹ. Mẹ Maria không khép kín trong nhà, vì Mẹ không phải là một thiếu nữ tìm kiếm thoải mái, an ninh, không muốn ai quấy rầy. Mẹ được đức tin thúc đẩy, vì đức tin là con tim trọn cuộc sống của Mẹ”.

Và ĐTC nhắn nhủ các bạn trẻ rằng: ”Thiên Chúa cũng đang nhìn và kêu gọi các bạn, và khi làm như thế, Chúa thấy trọn tình yêu mà các bạn có khả năng cống hiến. Như Thiếu Nữ thành Nazareth, các bạn cũng có thể cải tiến thế giới, để lại một dấu vết trong lịch sử các bạn và nhiều người khác. Giáo Hội và xã hội đang cần các bạn. Với lối tiếp cận, với lòng can đảm, ước mơ và lý tưởng của các bạn, những bức tường im lìm bất động sụp đổ và mở ra những con đường dẫn chúng ta đến một thế giới tốt đẹp hơn, công bằng hơn, bớt tàn ác và nhân bản hơn”.

Cùng với sứ điệp Video trên đây, ĐTC đã cho công bố sứ điệp của ngài trên văn bản dài hơn, trong đó ngài giải thích chi tiết và đặt hành trình của giới trẻ tiến về Ngày Quốc Tế giới trẻ ở Panama trong tương quan với Thượng HĐGM thế giới năm 2018 tới đây với chủ đề ”Người trẻ, đức tin và sự phân định ơn gọi”. Qua đó, – ĐTC viết – ”chúng ta sẽ tự hỏi xem người trẻ sống kinh nghiệm đức tin giữa những thách đố ngày nay như thế nào, làm thế ngày người trẻ có thể làm cho dự phóng cuộc sống được chín mùi, phân định ơn gọi, được hiểu theo nghĩa rộng, nghĩa là ơn gọi sống đời hôn nhân, trong môi trường giáo dân và nghề nghiệp, hoặc trong đời sống thánh hiến và linh mục”. (SD 21-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

Chương trình chuyến viếng thăm của Đức Thánh Cha tại Fatima

Chương trình chuyến viếng thăm của Đức Thánh Cha tại Fatima

VATICAN. Hôm 20-3-2017, Phòng báo chí Tòa Thánh đã công bố chương trình chính thức chuyến viếng thăm của ĐTC tại Fatima từ ngày 12 đến 13-5-2017.

– Lúc 2 giờ chiều ngày thứ sáu 12-5-2017, ĐTC sẽ khởi hành từ Phi trường Fiumicino ở Roma và bay đến sân bay căn cứ không quân Monte Real lúc 16.20.

Sau nghi thức tiếp đón, ngài sẽ hội kiến viếng với tổng thống Bồ đào nha tại Căn Cứ, rồi viếng thăm Nhà nguyện của Căn Cứ trước khi đáp trực thăng đến sân thể thao Fatima lúc 17.15 rồi dùng xe đến Đền thánh Đức Mẹ Fatima.

Lúc 18.15, ĐTC viếng thăm nhà nguyện Đức Mẹ hiện ra

Lúc 21 giờ 30: ĐTC sẽ làm phép nến từ Nhà nguyện Đức Mẹ hiện ra, chào thăm các tín hữu và đọc kinh Mân Côi.

Thứ bẩy ngày 13 tháng 5 năm 2017

Lúc 9.10, ĐTC sẽ gặp thủ tướng Bồ tại Nhà ”N.S do Carmo” rồi viếng thăm Vương cung thánh đường Đức Mẹ Mân Côi trước khi cử hành thánh lễ lúc 10 giờ tại thềm Đền Thánh. Ngài sẽ giảng lễ và có phần chào thăm các bệnh nhân.

Lúc 12 giờ 30: ĐTC sẽ dùng bữa trưa với các GM Bồ đào nha cũng tại Nhà ”N.S. do Carmo”

14.45: sẽ có nghi thức tiễn biệt tại Căn cứ không quân Monte Real

15.00: ĐTC sẽ rời căn cứ và bay về Phi trường Ciampino ở Roma, dự kiến sẽ đến nơi vào lúc 19 giờ 05.

 G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha chủ sự nghi thức thống hối

Đức Thánh Cha chủ sự nghi thức thống hối

VATICAN. Lúc 5 giờ chiều ngày 17-3-2017, ĐTC đã chủ sự buổi cử hành thống hối tại Đền thờ Thánh Phêrô cho nhiều hối nhân, với phần xưng tội riêng và lãnh ơn xá giải.

Tham dự nghi thức này cũng có 3 HY, 3 GM, đông đảo các LM, tu sĩ và hàng ngàn giáo dân.

Trong tập sách nhỏ phát cho các tín hữu tham dự nghi thức, có phần giúp các tín hữu xét mình chuẩn bị xưng tội, với 28 câu hỏi.

Sau bài đọc trích từ thư thứ I của Thánh Phêrô Tông Đồ (2,20b-25) nói về gương Chúa Kitô chịu đau khổ cho chúng ta, gánh lấy tội lỗi loài người, và bài Tin Mừng theo thánh Marco đoạn 10 (10,32-45) nói về phản ứng của Chúa Giêsu trước lời xin của Giacôbê và Gioan mong Chúa cho họ được ngồi bên hữu bên tả Ngài trong vinh quang, mọi người đã suy niệm trong thinh lặng trong 10 phút.

Tiếp đến là phần xét mình riêng, rồi chính ĐTC cũng đi xưng tội với một linh mục, ngài quì trước cha giải tội khoảng 4 phút, trước khi đi sang tòa gần đó để giải tội cho 7 giáo dân gồm 3 người nam và 4 người nữ, trong 50 phút đồng hồ.

Trong lúc ấy các GM và 95 LM, phần lớn là các cha giải tội thường xuyên và ngoại thường tại 4 Đại vương cung thánh đường ở Roma cộng thêm với ĐHY Piacenza và các LM thuộc tòa ân giải tối cao đã giải tội riêng cho các tín hữu. Ca đoàn Sistina của Tòa Thánh và người đánh đàn phong cầm và hạc cầm thay phiên nhau tạo nên một bầu không khí an bình trong thánh đường.

Buổi cử hành được kết thúc với kinh nguyện tạ ơn và phép lành của ĐTC.

G. Trần Đức Anh OP

 

Đức Thánh Cha khích lệ các Hội Bác Ái Thánh Vinh Sơn Phaolô

Đức Thánh Cha khích lệ các Hội Bác Ái Thánh Vinh Sơn Phaolô

VATICAN. ĐTC khích lệ các thành viên các Hội Bác Ái thánh Vinh Sơn Phaolô tiếp tục theo đuổi lý tưởng phục vụ người nghèo.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong sứ điệp gửi các Hội bác ái thánh Vinh Sơn Phaolô nhân dịp kỷ niệm 400 năm thành lập hội này và Đại hội Liên hiệp quốc tế các Hội Bác Ái (AIC) mừng kỷ niệm được cử hành từ ngày 12 đến 15-3 hôm qua tại Châtillon-sur-Chalaronne bên Pháp về chủ đề ”400 năm với thánh Vinh Sơn, trên con đường tiến về tương lai trong căn nhà chung của chúng ta”.

Liên hiệp ACI này qui tụ 150 ngàn người thiện nguyện, phần lớn là phụ nữ, tại 53 quốc gia. Châtillon-sur-Chalaronne cách Paris 430 cây số về hướng đông nam. Thánh Vinh Sơn Phaolô thành lập các Hội bác ái tại Châtillon năm 1617.

Sau khi nhắc đến quá trình hoạt động của các hội này, ĐTC viết: ”Ngày nay, tôi cũng khuyến khích anh chị em đồng hành với con người toàn diện, đặc biệt chú ý đến tình trạng sống bấp bênh của nhiều phụ nữ và trẻ em. Đời sống đức tin, đời sống kết hiệp với Chúa Kitô giúp chúng ta nhận ra thực tại con người, phẩm giá khôn sánh của họ.. nhìn họ như một hữu thể được dựng nên theo hình ảnh giống Thiên Chúa, như người anh chị em, như tha nhân mà chúng ta có trách nhiệm đối với họ”.

ĐTC giải thích rằng để ”nhìn thấy” những người nghèo ấy, và trở nên gần gũi họ, nếu chỉ theo những ý tưởng lớn mà thôi thì vẫn chưa đủ, còn phải sống mầu nhiệm nhập thể nữa, mầu nhiệm này rất được thánh Vinh Sơn Phaolô quí mến, mầu nhiệm Thiên Chúa hạ mình, trở nên phàm nhân, sống giữa chúng ta và đã chết để nâng con người lên và cứu vớt họ.. Đó là thực tại mà chúng ta được mời gọi sống trong tư cách là Giáo Hội. Vì thế, không có sự thăng tiến nhân bản và không có sự giải phóng con người đích thực mà không có sự loan báo Tin Mừng, vì khía cạnh cao cả nhất của phẩm giá con người ở trong ơn gọi con người hiệp thông với Thiên Chúa”. (SD 15-3-2017)

G. Trần Đức Anh OP 

 

Bốn năm giáo hoàng của Đức Phanxicô

Bốn năm giáo hoàng của Đức Phanxicô

Ngày 13 tháng 3 vừa qua là kỷ niệm 4 năm Đức Hồng Y Jorge Mario Bergoglio được bầu làm Giáo Hoàng lấy tên là Phanxicô. Nhân dịp này chương trình Ý ngữ đài Vaticăng đã phỏng vấn ĐHY Pietro Parolin, Quốc Vụ Khanh Toà Thánh. Sau đây chúng tôi xin gửi tới quý vị nội dung bài phỏng vấn này.

Hỏi: Thưa ĐHY, ĐHY có kỷ niệm gì về biến cố Mật nghị Hồng Y bầu Đức  Jorge Mario Bergoglio làm Giáo Hoàng thứ 266 của Giáo Hội công giáo hối tháng 3 năm 2013?

Đáp: Ngày 13 tháng 3 hồi ấy tôi không ở Roma, nhưng còn là Sứ Thần Toà Thánh tại Caracas bên Venezuela. Tin tức đã đến với chúng tôi lúc giữa trưa, trong khi ở Roma thì đã là ban chiều. Dĩ nhiên điều đầu tiên tôi nghe được đã là một ngạc nhiên  lớn đối với tên gọi, đối với việc bầu Đức Hồng Y Bergoglio, mà tôi đã nghe nói tới nhưng người ta đã không thấy trước trong lúc đó là ngài sẽ là đức Tân Giáo Hoàng, ít nhất là báo chí đã không giới thiệu ngài giữa các vị “có thể là Giáo Hoàng”. Vì thế đó đã là một ngạc nhiên, tên gọi “Phanxicô” cũng là một ngạc nhiên nữa, vì nó đã không có trong loạt tên của các Giáo Hoàng, và theo tôi nó đã nhận diện ngay lập tức các đặc tính của vị Tân Giáo Hoàng. Thế rồi trong diễn văn của ngài, được nói với sự đơn sơ biết bao, với biết bao an bình, thanh thản; đã đánh động tôi nhất là sự tín thác lẫn nhau, sự kiện ngài đã tín thác nơi dân chúng và xin lời  cầu nguyện của họ, “dân thánh của Thiên Chúa”, như ĐTC Phanxicô thích nói, để Thiên Chúa chúc phúc cho ngài. Đàng khác, đó cũng là sự tín thác của vị mục tử cho dân Chúa, và của dân Chúa cho mục tử và của mục tử cho dân Chúa và tất cả cùng nhau tín thác cho Thiên Chúa. Từ đó nảy sinh ra hình ảnh này của Giáo Hội là một cộng đoàn cùng nhau tiến bước , mục tử và dân Chúa, với lòng tin tưởng và tín thác tất cả mọi người cho lời cầu nguyện, và như thế cho ơn thánh và lòng thương xót của Chúa.

Hỏi: Ngay trong các lần phát biểu công khai đầu tiên, ĐTC Phanxicô đã nhấn mạnh trên sự kiện “Giáo Hội đi ra”, Giáo Hội bước đi. Kiểu công nghị này, quan điểm mà Đức Giáo Hoàng rất lưu tâm này đang được khẳng định trong nhiều bình diện của Giáo Hội, có phải thế không thưa ĐHY?

Đáp:  Đương nhiên nó là một lộ trình dài, một con đường tiệm tiến, một con đường mà chúng ta có thể nói đã bắt đầu với Công Đồng Chung Vaticăng II, mà ĐTC Phanxicô muốn là người tiếp tục áp dụng vào trong cuộc sống của Giáo Hội. Đối với tôi xem ra quan trọng, việc Giáo Hội tiến bước, Giáo Hội rộng mở: một Giáo Hội rộng mở trước hết đối với Chúa, một Giáo Hội đi ra hướng tới Chúa của mình, hướng tới Chúa Giêsu Kitô. Chính vì Giáo Hội đi ra hướng về Chúa Giêsu Kitô, nên cũng có thể đồng hành với dân chúng, gặp gỡ dân chúng, đồng hành với dân chúng trong thực tại cuộc sống thường ngày của họ. Đối với tôi đây là điều rất quan trọng,  và xem ra lộ trình này phải được làm cùng nhau. Đó là tính cách công nghị! Giáo Hội bước đi được làm cùng nhau, nhưng dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Như thế một Giáo Hội được hiệp nhất lại bởi Thần Khí, trong đó mỗi người chú ý tới tiếng nói của Thần Khí, và mỗi người để chung lại các ơn mà Chúa Thánh Thần ban cho để thực hiện sứ mệnh này.

Hỏi: Thưa ĐHY, Năm Thánh Lòng Thương Xót đã kết thúc, nhưng lòng thương xót  vẫn là đà chính của Triều đại giáo hoàng này, như huy hiệu giám mục của Đức Jorge Mario Bergoglio nhắc nhớ. ĐHY trông thấy các hoa trái phong phú nhất của việc liên tục nhắc nhở này của ĐTC đối với chiều kích của lòng thương xót, của sự hiền dịu của Thiên Chúa như thế nào?

Đáp:  Tôi muốn nói rằng việc nhấn mạnh trên lòng thương xót này không phải là một sở thích cá nhân của ĐTC cho bằng nó là trung tâm sự chú ý trên Mầu nhiệm nền tảng là tình yêu của Thiên Chúa. Lịch sử cứu độ không là gì khác hơn là lịch sử của mạc khải  tình yêu, của lòng thương xót và sự hiền dịu của Thiên  Chúa đối với nhân loại. Và ĐTC đã nhắc nhớ chúng ta về trung tâm này, về suối nguồn này. Tôi tin rằng nỗ lực của Giáo Hội phải là nỗ lực làm trung gian, làm con kênh của cuộc gặp gỡ này giữa lòng thương xót của Thiên Chúa với con người ngày nay trong thực tại cụ thể của nó, trong các niềm vui và các khổ đau, trong các an ninh và cả trong các yếu đuối và nghi ngờ của nó nữa. Năm Thánh Lòng Thương Xót đã là một cống hiến mà ĐTC đã trao ban cho Giáo Hội, để trở thành dụng cụ của lòng thương xót. Một cách đúng đắn như chính ngài đã nói, Cửa Thánh được khép lại, nhưng cửa lòng thương xót luôn luôn rộng mở! Liên quan tới các hoa trái của Năm Thánh tôi muốn nêu bật hai điều. Thứ nhất, từ phía nhiều kitô hữu, nhiều người đã được rửa tội, là việc tái khám phá ra Bí tích Giải Tội như Bí Tích lòng thương xót của Thiên Chúa, trong đó Chúa Giêsu cho chúng ta sống kinh nghiệm lòng thương xót của Thiên Chúa Cha, ơn tha thứ các tội lỗi và tất cả tình yêu của Ngài đối với chúng ta. Tôi đã nghe từ nhiều phía nói rằng đã có một thức tỉnh của Bí Tích này và biết bao nhiêu người đã đến với Bí Tích Giải Tội. Chúng ta hy vọng rằng sự thức tỉnh này tiếp tục, và được thực sự diễn tả ra qua việc thường xuyên lãnh Bí Tích Hoà Giải. Thứ hai là sự chú ý tới các tình trạng nghèo túng, thiếu thốn. ĐTC đã cho chúng ta thấy, nhất là bằng các cử chỉ, việc thực thi lòng thương xót, và cũng là một trong các điều được xin một cách cấp thiết trong Mùa Chay: sự hoán cải nảy sinh từ việc thực thi các công tác bác ái huynh đệ. Và vì thế tái chú ý tới những người gặp khó khăn, người nghèo, người bị gạt bỏ ngoài lề xã hội, chú ý tới tất cả những ai cần sự trợ giúp và gần gũi. Xem ra có biết bao nhiêu sáng kiến. Tôi tin rằng cả điều này nữa cũng là một chiều kích cần tiếp tục nhấn mạnh.

Hỏi: Trong năm thứ tư của Triều đại giáo hoàng, đặc biệt với việc công bố Tông huấn hậu thượng hội đồng giám mục “Niềm vui yêu thương – Amoris laetitia”, trong lãnh vực công giáo cũng đã nổi lên các chỉ trích, các không hiểu, nếu muốn nói như thế, đối với Huấn quyền của ĐTC Phanxicô. ĐHY có thể đọc hiểu nó như thế nào?

Đáp: Trước hết tôi xin nói rằng hãy nhìn Tông huấn “Amoris laetitia” như là một món quà ĐTC ban tặng cho chúng ta. Tôi nhớ là ĐTC, ngay từ đầu, trước khi Thượng hội đồng giám mục về gia đình bắt đầu, ngài đã nói: “Thượng Hội Đồng Giám Mục này phải làm sáng lên Tin Mừng của gia đình”. Và Tin Mừng của gia đình một đàng có nghĩa là chương trình của Thiên Chúa đối với gia đình, chương trình mà Thiên  Chúa đã quan niệm từ đời đời đối với gia đình và đồng thời cũng là các điều kiện thực tế trong đó gia đình này sống: một gia đình bị ghi dấu bởi tội tổ tông như tất cả thực tại nhân loại. Vì thế tôi tin rằng Tông huấn “Amoris laetitia” đã và đang trao ban một sức đẩy lớn cho mục vụ gia đình, như tôi đã nghe nhiều người nói. Tông huấn đang sản xuất các hoa trái đích thực của việc canh tân và đồng hành với các hoàn cảnh gia đình giòn mỏng. Liên quan tới các chỉ trích phê bình, thì trong Giáo Hội đã luôn luôn có! Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện này. Tôi tin là chính ĐTC đã cho chúng ta chià khoá đọc hiểu chúng: nghĩa là, đó phải là các phê bình chỉ trích chân thành, muốn xây dựng, và khi đó chúng giúp tiến tới, chúng cũng giúp cùng nhau tìm ra cách ngày càng hiểu biết hơn ý muốn của Thiên Chúa và áp dụng nó.

Hỏi: Thưa ĐHY, ĐTC Phanxicô cũng đang bắt đầu việc cải cách sâu rộng các cơ quan trung ương Toà Thánh. Thế rồi ngài cũng thường nhấn mạnh rằng tất cả chúng ta đều cần một cuộc cải cách, nếu chúng ta muốn, một cuộc cải cách quan trọng hơn nhiều, đó là “cải cách con tim”. Và trong Tông huấn “Evangelii gaudium Niềm vui Phúc Âm” ĐTC khẩn nài “một cuộc cải cách Giáo Hội đi ra truyền giáo”. Tại sao tiến trình cải tổ này lại quan trọng đối với ĐTC như vậy, vì ngài liên tục nhắc nhở trong biết bao nhiêu lãnh vực như thế?

Đáp: Trong lịch sử, rồi Công Đồng lấy lại, “Giáo Hội luôn luôn canh cải!” Nó là một chiều kích nền tảng của Giáo Hội, chiều kích ở trong một tiến trình cải tổ, “hoán cải”, để dùng từ của Phúc Âm. Và thật đúng đắn là như vậy, thật cần thiết là như thế. ĐTC tha thiết nhắc nhớ cho chúng ta biết điều đó, để Giáo Hội luôn ngày càng trở nên chính mình hơn, ngày càng trở nên trung thực hơn, gỡ đi các cáu bẩn chồng chất lên trên con đường lịch sử, và thực sự rạng ngời như sự trong sáng của Tin Mừng. Tôi sẽ nói rằng một cách nền tảng đó là ý nghĩa của cuộc cải tổ, và chính vì vậy mà ĐTC nhấn mạnh trên “việc cải cách con tim”. Mọi cuộc canh cải cần thiết cả trên bình diện cơ cấu – trên bình diện các cơ quan trung ương Toà Thánh đang có các thay đổi cho việc canh tân – tuy nhiên tất cả khởi hành từ con tim, tất cả khởi hành từ nội tâm. Do đó, thật là đúng đắn khi ĐTC nhấn mạnh trên điều này. Tôi muốn nói rằng, thật là quan trọng, ngoài ra chính ĐTC nói thế, bằng cách nhấn mạnh trên “việc cải cách con tim”: không phải các tiêu chuẩn hoạt động hữu hiệu hướng dẫn cuộc cải tổ này, nhưng là một cách sâu rộng hơn các tiêu chuẩn của một cuộc trở lại đích thật của con người với Thiên Chúa và một biểu lộ trung thực của bản chất thật của Giáo Hội.

Hỏi: Thưa ĐHY, ĐHY là cộng sự viên thân tín gần gũi nhất của ĐTC. Việc ở gần ĐTC Phanxicô trong các năm qua đã đang trao ban cho ĐHY điều gì trên bình diện cá nhân, trước hết như là kitô hữu, rồi như là Quốc Vụ Khanh Toà Thánh?

Đáp: Tôi thật cảm tạ Chúa. Điều đánh động tôi nhất nơi ĐTC Phanxicô chính là kiểu ngài đọc hiểu các sự vật, các hoàn cảnh dưới ánh sáng đức tin, từ nó nảy sinh ra một sự thanh thản lớn lao. Chính ĐTC đã nói lên điều đó nhiều lần, nhưng tôi sống kinh nghiệm trong việc tiếp xúc với ngài: Sụ thanh thản nền tảng ấy trước các tình trạng, cả khi khó khăn nhất, phức tạp nhất – và có biết bao nhiêu tình trạng như thế gây khắc khoải âu lo – khả năng nhìn các sự việc với sự thanh thản, và biết rằng các sự việc ở trong tay Thiên Chúa, và vì thế tiến bước  với sức mạnh, với lòng can đảm. Và điều này trợ giúp tôi rất nhiều cả trong việc thi hành các trách nhiệm  và vai trò của tôi nữa.

(SD 12-3-2017)

Linh Tiến Khải

Kinh Truyền tin với Đức Thánh Cha: 12 tháng 3 năm 2017

Kinh Truyền tin với Đức Thánh Cha: 12 tháng 3 năm 2017

VATICAN. Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa chúa nhật 12-3-2017 với 40 ngàn tín hữu tại Quảng trường Thánh Phêrô, ĐTC mời gọi các tín hữu chiêm ngắm giá trị của thập giá trong đời sống của mình.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC đã diễn giải ý nghĩa bài Tin Mừng kể lại biến cố Chúa Giêsu hiển dung trên núi trước mặt 3 môn đệ, và rút ra những kết luận thực hành về chỗ đứng của thập giá trong đời sống tâm linh của các tín hữu.

Bài Huấn Dụ của ĐTC

Anh chị em thân mến, chào anh chị em!

Tin Mừng chúa nhật thứ hai mùa chay trình thuật sự hiển dung của Chúa Giêsu (Xc Mt 17,1-9). Ngài đưa ba tông đồ: Phêrô, Giacôbê và Gioan ra một nơi riêng và cùng với họ lên một núi cao, và tại đó đã xảy ra hiện tượng lạ thường này: khuôn mặt Chúa Giêsu ”sáng chói như mặt trời và áo Ngài trắng như ánh sáng” (v.2). Qua đó Chúa chiếu tỏa nơi chính bản thân Ngài vinh quang Thiên Chúa mà ta có thể đón nhận với niềm tin trong lời giảng và những cử chỉ lạ lùng của Ngài. Và trong cuộc hiển dung trên núi, có sự xuất hiện của Ông Môisê và Elia, ”chuyện vãn với Ngài” (v.3).

Sự sáng ngời trong biến cố lạ thường này nói lên mục tiêu của biến cố: đó là soi sáng tâm trí các môn đệ để họ có thể hiểu rõ ràng Thầy mình là ai. Đó là một tia sáng bất chợt mở ra mầu nhiệm Chúa Giêsu và soi sáng toàn thể con người và cuộc sống của Ngài.

Nay Chúa Giêsu đã quyết liệt tiến về Jerusalem, nơi Ngài sẽ bị kết án tử, chịu đóng đanh, Ngài muốn chuẩn bị các môn đệ trước cớ vấp phạm quá mạnh mẽ để nâng đỡ đức tin của họ, và đồng thời loan báo sự sống lại của Ngài, bằng cách tỏ ra mình là Đấng Messia, Con Thiên Chúa. Thực vậy, Chúa Giêsu chứng tỏ mình là Đấng Messia khác với mong đợi của nhiều người: họ mong chờ một vị vua quyền thế và vinh hiển, nhưng Chúa tỏ mình như một đầy tớ khiêm hạ và vô phương tự vệ: Ngài không tỏ mình như một chúa tể giàu sang, một dấu chỉ phúc lành, nhưng như một người nghèo hèn, không có nơi tựa đầu; không phải như một tổ phụ đông con nhiều cháu, nhưng như một người độc thân chẳng có nhà cũng chẳng có tổ. Quả thực đó là một mặc khải đảo lộn của Thiên Chúa và dấu chỉ gây ngỡ ngàng nhất của cớ gấp phạm này chính là thập giá. Nhưng chính qua thập giá mà Chúa Giêsu đạt tới sự phục sinh vinh hiển.

ĐTC nói thêm rằng: ”Chúa Giêsu hiển dung trên núi Tabor, Ngài muốn chứng tỏ cho các môn đệ vinh quang của Ngài không phải để tránh cho họ khỏi phải đi qua thập giá, nhưng để chỉ cho thấy thập giá dẫn tới đâu. Ai chết cùng với Chúa Kitô thì sẽ cùng sống lại với Chúa Kitô. Ai cùng Ngài chiến đấu, thì sẽ cùng Ngài chiến thắng. Đó là sứ điệp hy vọng mà thập giá của Chúa Giêsu chứa đựng, nhắn nhủ chúng ta vững mạnh can đảm trong cuộc sống. Thập giá Kitô không phải là một đồ trang trí nhà cửa hoặc một thứ nữ trang để đeo, nhưng là một lời mời gọi yêu thương, qua đó Chúa Giêsu tự hy sinh để cứu vớt nhân loại khỏi sự ác và tội lỗi. Trong mùa chay này, chúng ta hãy sốt sắng chiêm ngắm ảnh Thánh Giá; đó là biểu tượng đức tin Kitô, biểu tượng Chúa Giêsu, Đấng đã chịu chết và sống lại vì chúng ta. Chúng ta hãy làm sao để Thập Giá đánh dấu những giai đoạn trong hành trình mùa chay để ngày càng hiểu rõ hơn sự nặng nề của tội lỗi và giá trị hy tế qua đó Chúa Cứu Chuộc đã cứu chuộc chúng ta.

Và ĐTC kết luận rằng: ”Đức Trinh Nữ Maria đã biết chiêm ngắm vinh quang của Chúa Giêsu ẩn náu trong nhân tính của Ngài. Xin Mẹ giúp chúng ta biết ở với Chúa trong kinh nguyện âm thầm, hãy để mình được soi sáng nhờ sự hiện diện của Chúa, để mang vào trong tâm hồn một phản chiếu vinh quang của Chúa, qua những đêm đen tối nhất.”

Chào thăm

Sau khi ban phép lành, ĐTC đã thân ái chào thăm mọi người hiện diện, các tín hữu Roma và tại bao nhiêu nơi khác trên thế giới. Ngài đặc biệt nhắc đến các tín hữu đến từ Freiburg và Mannheim bên Đức, cũng như những người đến từ Liban, và những người tham dự cuộc chạy đua đường trường ở Bồ đào nha.

ĐTC cũng chào thăm các nhóm giáo dân đến từ một số giáo xứ, các bạn trẻ ở thành Lodi đang chuẩn bị tuyên xứng đức tin, các học sinh ở Dalmine và Busto Arsizio, và ca đoàn các bạn trẻ ”Từng giọt nước” ở Bergamo, bắc Italia.

Viếng thăm giáo xứ

Ban chiều cùng ngày 12-3-2017, ĐTC đã viếng thăm giáo xứ Thánh nữ Maddalena di Canossa và đây là giáo xứ thứ 3 ở Roma được ngài viếng thăm kể từ đầu năm đến nay và là xứ đạo thứ 14 được ĐTC Phanxicô viếng thăm kể từ khi làm GM giáo phận này.

Giáo xứ thánh Maddalena di Canossa cũng thuộc vùng ”ngoại ô” của giáo phận Roma và tọa lạc ở mạn tây bắc, được thành lập năm 1988 và giao cho các cha dòng nam tử bác ái thánh Canossa coi sóc. Đây là một giáo xứ sinh động, gồm nhiều gia đình trẻ. Năm ngoái có 55 hài nhi được rửa tội.

Khi đến giáo xứ vào khoảng 4 giờ chiều, ĐTC gặp các em bé học giáo lý, trả lời các câu hỏi của các em, ngài cũng gặp nhóm hướng đạo sinh, rồi một nhóm các nữ tu dòng Nữ tử bác ái thánh Canossa cùng với nữ tu tổng quyền. Sau đó ĐTC thăm các bệnh nhân, người già và gia đình các em bé được rửa tội trong năm ngoái, rồi gặp các nhân viên mục vụ, các giáo lý viên và những người thiện nguyện của Caritas. Hiện nay Caritas giáo xứ đang đồng hành và giúp đỡ 50 gia đình gặp khó khăn, kể cả những người ở ngoài lãnh thổ giáo xứ.

Trước khi cử hành thánh lễ, ĐTC giải tội cho 4 giáo dân, gồm 1 thiếu niên, một thanh niên và 2 người lớn một nam một nữ.

G. Trần Đức Anh OP