Ngày lễ là món quà quý báu Thiên Chúa ban cho gia đình nhân loại

Ngày lễ là món quà quý báu Thiên Chúa ban cho gia đình nhân loại

ĐTC an ủi trẻ em

Chính Thiên Chúa đã tạo ra ngày lễ và ban tặng nó cho toàn gia đình nhân loại, để con người biết có cái nhìn yêu thương và biết ơn đối với công việc được làm cách tốt đẹp, và ý thức  mình là chủ, chứ không phải là nô lệ của lao động. Nô lệ lao động là chống lại Thiên Chúa và phẩm giá con người.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư hôm qua trong đại thính đường Phaolô VI. Trong bài huấn dụ ngài đã nói về tiết nhịp cuộc sống trong gia đình bao gồm ngày lễ, lao động và cầu nguyện. Trước hết là ngày lễ. Chúng ta phải nói ngay rằng nó là một sáng chế của Thiên Chúa. Chúng ta hãy nhớ kết thúc trình thuật tạo dựng trong sách Sáng Thế viết rằng: “Ngày thứ bẩy Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Thiên Chúa chúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày đó, vì trong ngày đó Người đã nghỉ, ngưng làm mọi công việc sáng tạo của Người” (St 2,2-3). Chính Thiên Chúa dạy cho chúng ta biết sự quan trọng phải dành một thời gian để chiêm ngưỡng và nếm hưởng điều đã được thi hành tốt trong công việc làm. Tôi nói tới việc làm, dĩ nhiên không phải chỉ trong nghĩa của nghề nghiệp và việc làm chuyên môn, mà trong nghĩa rộng rãi hơn: mọi hoạt động qua đó các người nam nữ có thể cộng tác với công trình sáng tạo của Thiên Chúa. ĐTC minh xác ý nghĩa ngày lễ như sau:

Như thế ngày lễ không phải là sự ươn lười  ngồi trong ghế bành, hay cái say sưa của một việc trốn tránh dại dột. Ngày lễ trưóc hết là một cái nhìn đầy tình yêu thương và biết ơn trên công việc đã đuợc làm tốt đẹp. Nó là thời gian để nhìn con cái hay cháu chắt đang lớn lên và nghĩ: thật đẹp biết bao! Nó là thời gian để chúng ta nhìn nhà cửa của mình, nhìn các bạn bè mà chúng ta cho trú ngụ, nhìn cộng đoàn chung quanh chúng ta và nghĩ: thật là điều tốt đẹp biết bao! Thiên Chúa đã làm như vậy. Và Ngài tiếp tục làm như thế, bởi vì Thiên Chúa luôn luôn tạo dựng, cả trong lúc này nữa!

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói : có thể xảy ra là một ngày lễ đến trong các hoàn cảnh khó khăn hay đau đớn, và người ta cử hành nó với «cổ họng tắc nghẽn”. Tuy nhiên, cả trong những trường hợp này nữa, chúng ta xin Thiên Chúa sức mạnh để đừng làm nó trống trỗng hoàn toàn. Anh chị em là cha mẹ, anh chị em biết rõ điều này: biết bao lần, vì yêu thương con cái, anh chị em có khả năng nuốt xuống các phiền muộn để cho chúng sống ngày lễ tốt đẹp, để chúng nếm hưởng ý nghĩa tốt lành của cuộc sống! Có biết bao nhiêu tình yêu thương trong đó!

Cả trong môi trường của việc làm đôi khi – không giảm sút với các bổn phận – chúng ta biết “để cho thấm nhập” vài biểu lộ của ngày lễ mừng: một ngày sinh nhật, một đám cưới, một đứa bé mới sinh, cũng như một giã từ hay một mới tới…. nó quan trọng. Đó các thời điểm của tình gia đình trong guồng máy của việc sản xuất: nó tốt cho chúng ta!

Nhưng thời gian đích thật của ngày lễ làm ngưng công việc chuyên môn, và nó thánh thiêng, bởi vì nó nhắc cho con người nam nữ biết rằng họ đã được tạo dựng giống hình ảnh của Thiên Chúa, là Đấng không nô lệ công việc nhưng là Chủ, và như thế cả chúng ta nữa chúng ta không bao giờ phải là nô lệ công việc làm, nhưng là các “chủ nhân”. Có một  luật cho điều này, một luật liên quan tới tất cả mọi người, không trừ ai! ĐTC ghi nhận sự thật mâu thuẫn trong xã hội ngày nay như sau:

Nhưng trái lại chúng ta biết rằng có hàng triệu người nam nữ và cả trẻ em nữa là nô lệ của việc làm! Điều này chống lại Thiên Chúa và chống lại phẩm giá con người. Sự ám ảnh của lợi nhuận kinh tế và chủ trương duy hiệu năng của kỹ thuật gây nguy hiểm cho các tiết nhịp nhân bản của cuộc sống. Thời giờ nghỉ ngơi, nhất là nghỉ ngơi ngày Chúa Nhật, được chỉ định cho chúng ta để chúng ta có thể hưởng nếm cái không thể sản xuất và không thể tiêu thụ, không thể mua, cũng không thể bán. Nhưng trái lại, chúng ta thấy rằng ý thức hệ của lợi nhuận và tiêu thụ muốn ăn sống cả ngày lễ nữa: cả ngày lễ đôi khi cũng bị giản lược vào một “vụ làm ăn”, một kiểu để làm tiền và để tiêu tiền. Nhưng chúng ta làm việc cho điều này à? Cái ham hố của việc tiêu thụ bao gồm việc phung phí, là một vi rút xấu khiến cho cuối cùng chúng ta mệt mỏi hơn trước. Nó làm hại cho công việc đích thực và  hao mòn cuộc sống. Các tiết nhịp vô luật lệ của ngày lễ gây ra các nạn nhân, thường là người trẻ.

Sau cùng thời gian ngày lễ thánh thiêng, bởi vì Thiên Chúa ở trong đó một cách đặc biệt. Bí tích Thánh Thể Chúa Nhật đem lại cho ngày lễ  tất cả ơn thánh của Chúa Giêsu Kitô: sự hiện diện của Ngài, tình yêu của Ngài, hy tế của Ngài, việc biến chúng ta trở thành cộng đoàn, sự kiện Ngài ở với chúng ta… Và như vậy mỗi thực tại  nhận được ý nghĩa tràn đầy của nó: công việc làm, gia đình, các niềm vui và các mệt nhọc của mỗi ngày, cả nỗi khổ đau và cái chết nữa; tất cả đều được biến đổi bởi ơn thánh của Chúa Kitô.

Gia đình được trang bị một khả năng chuyên môn ngoại thường để hiểu, hướng dẫn và nâng đỡ giá trị đích thật của thời điểm ngày lễ, và cách riêng của ngày Chúa Nhật. Chắc chắn không phải là một trường hợp nếu các ngày lễ trong đó có chỗ cho toàn gia đình lại là những lễ thành công nhất!

Chính cuộc sống gia đình, đưọc nhìn với con mắt đức tin, xuất hiện tốt đẹp hơn các mệt nhọc chúng ta phải chịu. Nó xuất hiện như một tuyệt tác của sự đơn sơ, xinh đẹp bởi vì không giả tạo, không giả dối, nhưng có khả năng bao gồm mọi khía cạnh của cuộc sống thật. Nó xuất hiện như một điều “rất tốt”, như Thiên Chúa đã nói sau khi tạo dựng người nam và người nữ (St 1,31). Ngày lễ là một món qua qúy báu Thiên Chúa đã ban cho gia đình nhân loại: chúng ta đừng làm nó hư hỏng đi!

ĐTC đã chào nhiều nhóm hành hương hiện diện, trong đó có nhóm bạn trẻ Pháp thuộc hiệp hội Claire Amitié, các đoàn hành hương đến từ Zimbabwe, Philippines, Trinidad và Tobago. Ngài chúc các gia đình  cử hành tình yêu và lòng thương xót Chúa mọi ngày và là dấu chỉ sự hiện diện liên lỉ của Chúa trong thế giới này.

Chào các đoàn hành hương Ba Lan ĐTC nói thứ bẩy tới đây là lễ trọng Đức Mẹ hồn xác lên trời. Trong dịp này nhiều tín hữu Ba Lan được các linh mục tu sĩ nam nữ hướng dẫn đi hành hương Đền thánh Đức Bà Jasna Gora để kính viếng Mẹ và xin Mẹ bầu cử cho các ý chỉ của từng người. Tôi xin hiệp ý với cuộc hành hương của anh chị em ở đền thánh cũng như ở đây trong lời cầu nguyện cho anh chị em và gia đình của anh chị em.

Trong số các đoàn hành hương Italia ĐTC chào các nữ tu dòng thánh nữ Marta đang họp tổng tu nghị và khích lệ các chị tiếp tục tươi vui dấn thân phục vụ Chúa Giêsu nơi người nghèo, và noi gương đấng sáng lập là chân phưóc Tommaso Reggio, người thường nói: “Lòng bác ái có cánh dưới chân, các con hãy bay tới nơi nào sự nghèo khó của người nghèo nhất xin điều đó”. Ngài cũng chào các tham dự viên Trại hè quốc tế của hiêp hội Giới trẻ “Giorgio La Pira” và các tham dự viên đại hội “Luân lý đạo đức và nền Dân chủ”. Ngài cũng chào các nữ tu dòng Đức Bà Thiên Chúa Tình Yêu đang họp tu nghị. ĐTC chúc các chị canh tân dấn thân sống linh đạo tông đồ phục vụ.

Chào giới trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người biết thứ ba vừa qua Giáo Hội kính nhớ thánh nữ Clara thành Assisi, mẫu gương rạng rỡ của người trẻ biết sống can đảm và quảng đại  gắn bó với Chúa Kitô. Ngài thúc giục các bạn trẻ noi gương thánh nữ đáp trả lại lời mời gọi của Chúa. Ngài khích lệ các người đau yếu kết hiệp với Chúa Kitô mỗi ngày trong khổ đau để mưu cầu ơn cứu độ cho mọi người. Sau cũng ĐTC nhắn nhủ các đôi tân hôn luôn là tông đồ tình yêu trong gia đình họ.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Hồng Y Parolin cử hành Thánh Lễ tại Đại chủng viện Dili

Đức Hồng Y Parolin cử hành Thánh Lễ tại Đại chủng viện Dili

ĐHY Pietro Parolin

DILI. ĐHY Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, khuyến khích các đại chủng sinh Đông Timor hằng ngày cộng tác vào tiến trình đào tạo để trở nên môn đệ thừa sai của Chúa Kitô.

ĐHY Parolin đưa ra lời nhắn nhủ trên đây trong bài giảng thánh lễ chiều tối ngày, 13-8, tại Đại chủng viện Dili, thủ đô Cộng hòa Dân chủ Đông Timor, nơi ngài đến viếng thăm trong tư cách là Đặc Sứ của ĐTC để chủ sự các lễ nghi mừng kỷ niệm 500 năm truyền giáo tại lãnh thổ này.

Hiện diện trong thánh lễ còn có các GM thuộc 2 giáo phận ở Đông Timor, và khoảng 120 đại chủng sinh toàn quốc, cùng với các LM thuộc ban giám đốc và giảng huấn của chủng viện.

Trong bài giảng, ĐHY Quốc vụ khanh Tòa Thánh mời gọi các chủng sinh hằng ngày hãy tái ý thức về ơn Chúa gọi và hoàn toàn cộng tác vào tiến trình huấn luyện mà Đại chủng viện cống hiến về mặt nhân bản, trí thức và tu đức. Ngài nói: ”Xét cho cùng, việc đào tạo có mục đích biến đổi con tim. Nói khác đi, ”hằng ngày” chúng ta phải thanh tẩy tâm hồn, thanh tẩy mọi khuyết điểm cản trở không cho chúng ta chu toàn 2 mục tiêu thiết yếu là mến Chúa và sẵn sàng yêu thương không chút do dự Dân Chúa sẽ được ủy thác cho chúng ta trong tư cách là linh mục”.

ĐHY Parolin nhắc đến lời ĐTC Phanxicô kêu gọi các tín hữu, cách riêng các LM và chủng sinh, hãy trở thành những ”môn đệ thừa sai” của Chúa. Ngài nói: ”Tiến trình này bắt đầu bằng việc khám phá sự hiện diện của Chúa Kitô trong đời sống chúng ta. Sự huấn luyện các thầy phải tập trung vào quan hệ với chính Chúa, Đấng không bao giờ gây thất vọng cho những người chấp nhận rủi ro bước theo Người” (Evangelium Gaudium, 3)… Dĩ nhiên tiến trình này đòi thời gian và kiên nhẫn. Các thầy hãy đoan chắc rằng Chúa ở với các thầy, hướng dẫn các thầy, thương yêu và đồng hành với các thầy. Sự hiện diện này không phải là một ý tưởng trừu tượng, nhưng được biểu lộ cụ thể nơi vị linh hướng của các thầy. Ngài là vị hướng đạo và là người cha của các thầy”.

Giáo Hội Công Giáo tại Đông Timor có 800 ngàn tín hữu trên tổng số 1 triệu dân cư với 2 giáo phận -Dili và Baucau-, 48 giáo xứ, hơn 200 LM, khoảng 500 nữ tu và 110 tu huynh (SD 13-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Ngày Hòa Bình thế giới 2016: thắng dửng dưng và đạt hòa bình

Ngày Hòa Bình thế giới 2016: thắng dửng dưng và đạt hòa bình

Trong thông cáo công bố hôm 11-8-2015, Hội đồng Tòa Thánh Công lý và Hòa bình giải thích rằng:

”Đây là sứ điệp thứ 3 của ĐTC Phanxicô nhân Ngày Hòa Bình thế giới. Sự dửng dưng lãnh đạm đối với những tai ương ngày nay là một trong những lý do chính làm cho thiếu hòa bình trên thế giới. Sự dửng dưng ngày nay thường gắn liền với nhiều hình thức cá nhân chủ nghĩa, tạo nên sự cô lập, u mê, ích kỷ, và do đó không dấn thân. Sự gia tăng thông tin tự nó không có nghĩa là gia tăng sự chú ý đối với các vấn đề, nếu không kèm theo một sự cởi mở của lương tâm con người theo chiều hướng liên đới; và với mục đích ấy, điều tối cần thiết là sự đóng góp của các giáo chức, các nhà đào tạo, các nhân viên văn hóa và truyền thông, các nhà trí thức và các nghệ sĩ, có thể dành cho các gia đình. Ta chỉ có thể khắc phục sự dửng dưng bằng cách cùng nhau đương đầu với thách đố này.”

”Hòa bình cần phải được chinh phục: đó không phải là một thiện ích người ta có thể đạt được mà không cần cố gắng, không cần hoán cải, không có tinh thần sáng tạo và trao đổi. Vấn đề ở đây là gây ý thức và huấn luyện về ý thức trách nhiệm đối với những vấn đề rất trầm trọng đang đè nặng trên gia đình nhân loại, như trào lưu cực đoan và các cuộc thảm sát do nó gây ra, những cuộc bách hại vì tín ngưỡng và chủng tộc, những vi phạm tự do và các quyền của các dân tộc, sự bóc lột và nô lệ hóa con người, nạn tham nhũng và tội phạm có tổ chức, chiến tranh và thảm trạng người tị nạn và cưỡng bách di dân. Đồng thời công trình gây ý thức và huấn luyện như thế cũng liên quan tới những cơ hội và những dịp bài trừ các tai ương ấy: phát triển một nền văn hóa tôn trọng luật pháp và giáo dục về đối thoại và cộng tác là những hình thức cơ bản về phản ứng xây dựng trong bối cảnh này.

”Một lãnh vực trong đó hòa bình có thể được xây dựng ngày qua ngày bằng cách vượt thắng sự dửng dưng, đó là lãnh vực những hình thức nô lệ trên thế giới ngày nay, cũng là đề tài sứ điệp Ngày Hòa Bình thế giới 2015 ”Không còn là nô lệ nhưng là anh chị em”. Cần tiếp tục sự dấn thân này, với ý thức và gia tăng cộng tác.

”Hòa bình là điều có thể tại nơi nào quyền của mỗi người được nhìn nhận và tôn trọng, theo tự do và công lý. Sứ điệp năm 2016 muốn là một văn kiện từ đó khởi hành để tất cả mọi người thiện chí, đặc biệt là những người làm việc trong ngành giáo dục, văn hóa và trong các phương tiện truyền thông, hành động – mỗi người theo khẳ năng và khát vọng tốt đẹp nhất của mình – cùng nhau kiến tạo một thế giới ý thức và từ bi hơn, và nhờ đó xây dựng một thế giới tự do và công chính hơn”.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Thông điệp ”Laudato sí” có ảnh hưởng lớn trên các chính phủ

Thông điệp ”Laudato sí” có ảnh hưởng lớn trên các chính phủ

Laudato

VATICAN. ĐHY Peter Turkson, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh Công Lý và Hòa Bình, tuyên bố rằng Thông Điệp ”Laudato sí” của ĐTC Phanxicô về việc bảo vệ 'căn nhà chung', có ảnh hưởng lớn trên các chính phủ và các tổ chức quốc tế.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho Đài Vatican, hôm 11 tháng 8 năm 2015, sau khi ĐTC Phanxicô ấn định Ngày Thế giới cầu nguyện cho sự chăm sóc thiên nhiên, cử hành vào ngày 1-9 hằng năm, ĐHY Turkson nói: ”Các chính phủ và các vị lãnh đạo các tổ chức quốc tế đã bắt đầu lắng nghe. Và tôi có bằng chứng về điều đó. Ngày 29-6 năm nay, tôi ở New York, hướng dẫn phái đoàn Tòa Thánh, trong cuộc thảo luận về vấn đề thay đổi khí hậu. Các bài phát biểu đều trích dẫn Thông điệp của ĐGH Phanxicô. Mặc dù Thông điệp không hẳn nói về đề tài ”sự thay đổi khí hậu”, nhưng về thiên nhiên và môi sinh học toàn diện, những các bài tham luận, bài này tới bài khác, đều trích dẫn phần Thông Điêp bàn về vấn đề thay đổi khí hậu. Vì thế, âm hưởng của Thông điệp là điều đã được kiểm chứng”.

ĐHY Turkson nói thêm rằng ”Ở Roma này, chúng tôi tiếp tục nhận được những thư chúc mừng ĐTC vì đã công bố thông điệp này. Các thư đó không những đến từ các học giải, nhưng cả từ các vị quốc trưởng, các vị lãnh đạo và thành viên của các chính phủ. Hồi tháng 7 vừa qua, tại Paris, Ông Nicolas Hulot, Cố vấn của Tổng thống Pháp, đã tổ chức một Hội nghị về vấn đề môi trường. Tổng thống Hollande đã khai mạc Hội nghị và trích dẫn nhiều từ thông điệp của ĐTC Phanxicô.. Không hồ nghi gì về ảnh hưởng của Thông điệp Laudato sí trên các chính phủ”.

ĐHY Turkson người Ghana bên Phi châu. Ngài kể thêm rằng: ”cách đây vài ngày tôi về qua Ghana và tại đó, cả tổng thống cũng đã gửi một thư tới Đức Sứ Thần Tòa Thánh để bày tỏ sự đánh giá cao của ông đối với Thông điệp của ĐGH”. ĐHY cho biết tại Hoa Kỳ, cả Tổng thống Obama, khi trình bày kế hoạch giảm bớt số lượng khán khí thải ra, ông cũng trưng dẫn thông điệp của ĐGH, điều này chứng tỏ rằng các diễn văn của ĐTC rất được nhiều nhân vật thế giới theo dõi”. (Ansa 11-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Ngày Hòa Bình thế giới 2016: thắng dửng dưng và đạt hòa bình

Ngày Hòa Bình thế giới 2016: thắng dửng dưng và đạt hòa bình

Trong thông cáo công bố hôm 11-8-2015, Hội đồng Tòa Thánh Công lý và Hòa bình giải thích rằng:

”Đây là sứ điệp thứ 3 của ĐTC Phanxicô nhân Ngày Hòa Bình thế giới. Sự dửng dưng lãnh đạm đối với những tai ương ngày nay là một trong những lý do chính làm cho thiếu hòa bình trên thế giới. Sự dửng dưng ngày nay thường gắn liền với nhiều hình thức cá nhân chủ nghĩa, tạo nên sự cô lập, u mê, ích kỷ, và do đó không dấn thân. Sự gia tăng thông tin tự nó không có nghĩa là gia tăng sự chú ý đối với các vấn đề, nếu không kèm theo một sự cởi mở của lương tâm con người theo chiều hướng liên đới; và với mục đích ấy, điều tối cần thiết là sự đóng góp của các giáo chức, các nhà đào tạo, các nhân viên văn hóa và truyền thông, các nhà trí thức và các nghệ sĩ, có thể dành cho các gia đình. Ta chỉ có thể khắc phục sự dửng dưng bằng cách cùng nhau đương đầu với thách đố này.”

”Hòa bình cần phải được chinh phục: đó không phải là một thiện ích người ta có thể đạt được mà không cần cố gắng, không cần hoán cải, không có tinh thần sáng tạo và trao đổi. Vấn đề ở đây là gây ý thức và huấn luyện về ý thức trách nhiệm đối với những vấn đề rất trầm trọng đang đè nặng trên gia đình nhân loại, như trào lưu cực đoan và các cuộc thảm sát do nó gây ra, những cuộc bách hại vì tín ngưỡng và chủng tộc, những vi phạm tự do và các quyền của các dân tộc, sự bóc lột và nô lệ hóa con người, nạn tham nhũng và tội phạm có tổ chức, chiến tranh và thảm trạng người tị nạn và cưỡng bách di dân. Đồng thời công trình gây ý thức và huấn luyện như thế cũng liên quan tới những cơ hội và những dịp bài trừ các tai ương ấy: phát triển một nền văn hóa tôn trọng luật pháp và giáo dục về đối thoại và cộng tác là những hình thức cơ bản về phản ứng xây dựng trong bối cảnh này.

”Một lãnh vực trong đó hòa bình có thể được xây dựng ngày qua ngày bằng cách vượt thắng sự dửng dưng, đó là lãnh vực những hình thức nô lệ trên thế giới ngày nay, cũng là đề tài sứ điệp Ngày Hòa Bình thế giới 2015 ”Không còn là nô lệ nhưng là anh chị em”. Cần tiếp tục sự dấn thân này, với ý thức và gia tăng cộng tác.

”Hòa bình là điều có thể tại nơi nào quyền của mỗi người được nhìn nhận và tôn trọng, theo tự do và công lý. Sứ điệp năm 2016 muốn là một văn kiện từ đó khởi hành để tất cả mọi người thiện chí, đặc biệt là những người làm việc trong ngành giáo dục, văn hóa và trong các phương tiện truyền thông, hành động – mỗi người theo khẳ năng và khát vọng tốt đẹp nhất của mình – cùng nhau kiến tạo một thế giới ý thức và từ bi hơn, và nhờ đó xây dựng một thế giới tự do và công chính hơn”.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Nạn nhân diệt chủng thời Ottoman sắp được phong chân phước

Nạn nhân diệt chủng thời Ottoman sắp được phong chân phước

VATICAN. Đức Cha Flaviano Michele Melki, tử đạo dưới thời đế quốc Ottoman Thổ Nhĩ Kỳ, sắp được phong chân phước.

Sắc lệnh nhìn nhận cuộc tử đạo của Đức Cha Melki đã được công bố hôm 8-8-2015 tại Vatican sau khi được ĐTC Phanxicô cho phép trong buổi tiếp kiến trước đó dành cho ĐHY Angelo Amato, SDB, Tổng trưởng Bộ Phong Thánh.

Đức Cha Melki tục danh là Giacôbê, sinh năm 1858 ở Kalaat Mara (Thổ nhĩ kỳ) thuộc Huynh đoàn thánh Ephrem của Giáo Hội Công Giáo Siriac, bị sát hại vì đức tin cách đây 100 năm, ngày 29-8-1915, tại Djézireh nơi ngài làm giám mục – nay thuộc Thổ Nhĩ Kỳ -, trong cuộc bách hại dưới thời đế quốc Ottoman.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho Đài Vatican ngày 8-8-2015, Cha Rami Al Kabala, thỉnh nguyện viên án phong thánh cho Đức Cha Melki, cho biết Đức Cha đã giữ một vai trò chủ yếu trong việc khuyến khích các tín hữu bảo tồn đức tin của mình trong hoàn cảnh khó khăn và bị bách hại thời ấy. Ngài sống rất thanh bần, bán cả các áo lễ của ngài để giúp đỡ người nghèo thoát khỏi tình trạng lầm than. Gia đình ngài trước kia thuộc Giáo Hội Chính Thống Siriac, nhưng ngài đã trở lại Công Giáo rồi được thụ phong linh mục.

Với những kẻ tìm cách dụ dỗ ngài theo Hồi giáo, Đức Cha Melki trả lời rằng: ”Tôi bảo vệ đức tin của tôi cho đến độ đổ máu đào!”.

Cha Al Kabala nhận xét rằng: ”100 năm sau Đức Cha Melki, các tín hữu Kitô Trung Đông đang phải chịu cuộc bách hại tương tự tuy rằng với những cách thực khác. Vì thế, cuộc tử đạo của Đức Cha Melki khích lệ các tín hữu Kitô Đông phương ngày nay bảo vệ đức tin và sống đức tin không chút sợ hãi, dù gặp khó khăn. Việc phong chân phước cho Đức Cha Melki có tầm quan trọng đặc biệt trong bối cảnh ngày nay. Hinh ảnh vì tử đạo không chết, nhưng tiếp tục sốn gtrong Giáo Hội, trong ký ức của các tín hữu”. (RG 8-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP -Vatican Radio

 

Tòa Thánh thiết lập Ngày cầu nguyện chăm sóc thiên nhiên

Tòa Thánh thiết lập Ngày cầu nguyện chăm sóc thiên nhiên

Đức Thượng Phụ Bartolomaios and ĐHY Peter Turson

VATICAN. ĐTC Phanxicô thiết lập Ngày Thế Giới cầu nguyện cho việc bảo vệ thiên nhiên như công trình tạo dựng của Thiên Chúa sẽ được cử hành vào ngày 1-9 hằng năm.

Ngài thông báo quyết định trên đây trong thư đề ngày ngày 6-8-2015 gửi đến ĐHY Peter Turkson, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh Công lý và Hòa bình, cùng với ĐHY Kurt Koch, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất các tín hữu Kitô, và được công bố hôm 10-8-2015 tại Vatican.

ĐTC cho biết ngài chia sẻ mối quan tâm của Đức Thượng Phụ chung Bartolomaios của Chính Thống giáo đối với tương lai của công trình tạo dựng, đồng thời đón nhận đề nghị của vị Đại diện Đức Thượng Phụ là Đức TGM Ioannis của giáo phận Pergamo, đưa ra trong buổi giới thiệu thông điệp ”Laudato sí” về việc chăm sóc căn nhà chung (18-6-2015). ĐTC quyết định thiết lập trong Giáo Hội Công Giáo Ngày Thế giới cầu nguyện cho việc chăm sóc thiên nhiên, kể từ năm nay và được cử hành lần đầu tiên vào ngày 1-9 sắp tới, giống như từ lâu trong Giáo Hội Chính Thống.

Ngài khẳng định rằng: ”Trong tư cách là Kitô hữu, chúng ta muốn góp phần khắc phục cuộc khủng hoảng về môi trường mà nhân loại đang trải qua. Vì thế, trước tiên chúng ta phải kín múc từ gia sản tinh thần phong phú của chúng ta những động lực nuôi dưỡng lòng hăng say chăm sóc thiên nhiên, luôn nhớ rằng, đối với những người tin nơi Chúa Giêsu Kitô, Ngôi Lời Thiên Chúa nhập thể làm người vì chúng ta, ”Tinh thần không tách rời khỏi thân xác, khỏi thiên nhiên hoặc các thực tại của thế giới này, nhưng tinh thần sống với và trong các thực tại ấy, hiệp thông với tất cả những gì xung quanh” (Laudato sí, 216). Vì thế cuộc khủng hoảng môi trường mời gọi chúng ta hoán cải sâu xa về tinh thần.“

ĐTC giải thích rằng ”Các tín hữu Kitô được kêu gọi ”hoán cải về môi sinh” bao gồm việc làm nổi bật tất cả những hệ lụy do việc gặp gỡ với Chúa Giêsu trong tương quan với thế giới bao quanh ta” (Ibid. 217).

Cũng trong thư, ĐTC nhận xét rằng “Ngày thế giới cầu nguyện cho sự chăm sóc thiên nhiên mang lại cho các tín hữu và các cộng đoàn cơ hội quí giá để tái quyết tâm gắn bó với ơn gọi làm người bảo tồn thiên nhiên, cảm tạ Thiên Chúa vì công trình kỳ diệu mà Người ủy thác cho chúng ta chăm sóc, cầu xin ơn phù trợ của Chúa cho việc bảo vệ thiên nhiên và xin Chúa thương xót vì những tội đã phạm chống lại thế giới chúng ta đang sống. Việc cử hành Ngày này cùng với Giáo Hội Chính Thống sẽ là một cơ hội thuận lợi để làm chứng về tình hiệp thông ngày càng gia tăng của chúng ta với các anh chị em Chính Thống…”

Sau cùng, ĐTC ủy thác cho ĐHY Turkson nhiệm vụ thông báo cho các tổ chức Công lý và hòa bình của Giáo Hội cũng như các chính quyền và tổ chức quốc tế về việc thành lập ngày cầu nguyện này.

Với ĐHY Koch, ngài yêu cầu thực hiện những tiếp xúc cần thiết với Tòa Thượng Phụ chung của Chính Thống giáo và các thực tại đại kết khác để Ngày Cầu nguyện này có thể trở thành một dấu chỉ con đường cùng được tất cả các Kitô hữu đi theo. Hội đồng này của Tòa Thánh cũng có nhiệm vụ cùng với Hội đồng đại kết các Giáo Hội Kitô phối hợp các sáng kiến tương tự” (SD 10-8-2015)

 G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

ĐTC kêu gọi loại trừ vũ khi hạt nhân, tạo dựng hoà bình và sống chung huynh đệ

ĐTC kêu gọi loại trừ vũ khi hạt nhân, tạo dựng hoà bình và sống chung huynh đệ

ĐTC Phanxicô kêu gọi toàn thế giới cầu nguyện và dấn thân cho hòa bình, phổ biến trên thế giới một nền luân lý  của tình huynh đệ và một bầu khí chung sống thanh thản giữa các dân tộc.

ĐTC đã đưa ra lời kêu gọi trên đây trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu trưa Chúa Nhật hôm qua. Ngài nói:

Cách đây 70 năm ngày mùng 6 và mùng 9 tháng 8 năm 1945 đã xảy ra các vụ bỏ bom nguyên tử kinh khủng trên hai thành phố Hiroshima và Nagasaki. Sau bao nhiêu năm biến cố thê thảm này vẫn còn dấy lên sự kinh hoàng và nhờm gớm. Nó đã trở thành biểu tượng của quyền lực tàn phá vô độ của con người, khi con người sử dụng các tiến bộ khoa học và kỹ thuật một cách sai lạc, và nó là một lời cảnh cáo trường kỳ cho nhân loại, để nhân loại luôn luôn  khước từ và bài trừ các vũ khí nguyên tử và mọi vũ khí tàn phá hàng loạt. Dịp kỷ niệm buồn thương này mời gọi chúng ta cầu nguyện và dấn thân cho hòa bình, để phổ biến trên thế giới một nền luân lý của tình huynh đệ và một bầu khí của sự sống chung thanh thản giữa các dân tộc. Ước chi từ mọi miền đều dấy lên một tiếng nói duy nhất: “Không” với chiến tranh và bạo lực và “có” với đối thoại, “có” với hòa bình.

Với chiến tranh người ta luôn luôn mất mát. Cách duy nhất để chiến thắng một cuộc chiến là đừng gây chiến tranh.

ĐTC cũng đã bầy tỏ lo âu trước các tin đến từ El Salvador nơi trong thời gian qua dân chúng đã phải chịu nhiều khó khăn vì đói kém, khủng hoảng kinh tế và các xung khắc xã hội và bạo lực gia tăng, Ngài khích lệ người dân El Salvador kiên trì hiệp nhất trong hy vọng và khuyên nhủ mọi người cầu nguyện để công lý và hòa bình nở hoa trên quê hương của chân phước Oscar Romero.

Trước đó trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa Phúc Âm Chúa Nhật ngài nói: Trong Chúa Nhật này tiếp tục bài đọc chương 6 Phúc Âm thánh Gioan, trong đó Chúa Giêsu, sau khi đã làm phép lạ cả thể hóa bánh ra nhiều, giải thích cho dân chúng ý nghĩa của “dấu chỉ” ấy.

Như Ngài đã làm trước đó với người đàn bà xứ Samaria, khởi hành tử kinh nghiệm khát và từ dấu chỉ của nước, ở đây Chúa Giêsu bắt đầu từ kinh nghiệm đói và dấu chỉ của bánh, để vén mở cho thấy Chính Ngài và mời gọi tin nơi Ngài.

Dân chúng tìm Chúa và lắng nghe Ngài, bởi vì họ hứng khởi vì phép lạ. Họ muốn tôn Ngài làm vua. Nhưng khi Chúa Giêsu khẳng định rằng bánh thật mà Thiên Chúa ban cho là chính Ngài, nhiều người coi đó là gương mù gương xấu và bắt đầu lẩm bẩm với nhau: “Cha mẹ ông chúng ta lại không biết hay sao? Vậy làm sao ông ấy lại có thể nói: “Tôi là bánh từ trời xuống được?” (Ga 6,42). Khi đó Chúa Giêsu trả lời: “Không ai có thể đến với tôi, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy”, và Ngài thêm: “Ai tin thì có sự sống đời đời” (vv. 44..47). ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:

Lời này của Chúa khiến cho chúng ta kinh ngạc, và làm cho chúng ta suy nghĩ. “Không ai có thể đến với tôi, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy”.  Nó khiến cho chúng ta suy nghĩ. Lời này dẫn đưa chúng ta vào trong cái năng dộng của đức tin, là một tương quan: tương quan giữa bản vị con người – chúng ta tất cả – và Con Người của Chúa Giêsu, nơi Ngài Thiên Chúa Cha có một vai trò định đoạt, và dĩ nhiên cả Chúa Thánh Thần nữa, đuợc hiểu ngầm. Gặp gỡ Chúa Giêsu để tin nơi Ngài không đủ; đọc Thánh Kinh, đọc Tin Mừng không đủ, điều này quan trọng nhưng không đủ; cả việc chứng kiến một phép lạ, như phép lạ hóa bánh ra nhiều cũng không đủ… Có biết bao nhiêu người đã tiếp xúc chặt chẽ với Chúa Giêsu và đã không tin nơi Ngài, trái lại, họ đã khinh rẻ  và lên án Chúa. Và tôi tự hỏi: tại sao vậy? Họ không được Thiên Chúa Cha lôi kéo hay sao? Không: điều này xảy ra, bởi vì trái tim của họ đã khép kín với hoạt động của Thần Khí của Thiên Chúa. Và nếu bạn có con tim khép kín, thì niềm tin không vào được. Thiên Chúa Cha luôn luôn lôi kéo chúng ta về với Chúa Giêsu: chính chúng ta mở hay đóng kín con tim mình. Trái lại, đức tin giống như một hạt giống gieo sâu trong con tim, nẩy nở, khi chúng ta để cho Thiên Chúa Cha lôi kéo  đến với Chúa Giêsu và đi tới với Ngài với tâm hồn rộng mở, với con tim rộng mở, không thành kiến: Khi đó chúng ta nhận ra nơi gương mặt của Ngài Gương Mặt của Thiên Chúa và trong các lời nói của Ngài Lời của Thiên Chúa, bởi vì Chúa Thánh Thần đã làm cho chúng ta bước vào trong tương quan tình yêu và sự sống hiện hữu giữa Chúa Giêsu và Thiên Chúa Cha. Và ở đó chúng ta nhận được ơn, món quà của đức tin.

Khi đó với thái độ này của đức tin, chúng ta cũng có thể hiểu ý nghĩa “Bánh sự sống” mà Chúa Giêsu ban cho chúng ta, và Ngài diễn tả như thế này: “Tôi là bánh hằng sống, từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời và bánh tôi sẽ ban tặng chính là thịt tôi để cho thế gian được sống” (Ga 6,51). ĐTC giải thích thêm như sau:

Nơi Chúa Giêsu, trong “thịt” cùa Ngài – nghĩa là trong bản tính nhân loại cụ thể của Ngài – hiện diện tất cả tình yêu của Thiên Chúa, là Chúa Thánh Thần. Ai để cho mình bị lôi cuốn bởi tình yêu này, thì đi đến với Chúa Giêsu với dức tin và nhận đuợc từ Ngài sự sống, sự sống đời đời.

Đấng đã sống kinh nghiệm này một cách gương mẫu là Đức Maria, Trinh Nữ thành Nagiarét là người đầu tiên đã tin nơi Thiên Chúa, bằng cách tiếp nhận thịt xác của Chúa Giêsu. Chúng ta hãy học nơi Người, là Mẹ chúng ta, niềm vui và lòng biết ơn đối với ơn đức tin. Một món qùa không phải lả “của riêng”, nhưng là một món quà cần chia sẻ: nó là món qùa “cho sự sống của thế giới”!

Tiếp đến ĐTC đã đọc kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho tất cả mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã chào nhiều nhóm khác nhau, đặc biệt là nhóm các người đi mô tô vùng San Zeno Brescia, dấn thân cho các trẻ em đang được điều trị tại Nhà Thương Nhi Đồng Chúa Giêsu ở Roma. Ngài đã chúc mọi người một ngày Chúa Nhật tươi vui an lành và xin họ đừng quên cầu nguyện cho ngài.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Gia tăng số người vô gia cư tắm cạnh Đền thờ thánh Phêrô

Gia tăng số người vô gia cư tắm cạnh Đền thờ thánh Phêrô

Roma: 6 tháng sau ngày khai trương, các nhà tắm dành cho người vô gia cư cạnh quảng trường thánh Phêrô lúc nào cũng đầy chật người xử dụng, nhất là trong cái nóng bức của tháng 8 mùa hè hiện nay.

Mỗi ngày, có trên 140 người vô gia cư xếp hàng chờ đến lượt được tắm gội từ 7 giờ sáng đến 18 giờ chiều, trừ thứ tư tiếp kiến chung, nhà tắm mở cửa từ 13 giờ trưa. Trong buổi đọc kinh truyền Tin trưa Chúa Nhật, khu nhà tắm cũng đóng cửa 2 tiếng đồng hồ. Mỗi một người vô gia cư đến tắm, đều được cấp một túi xà bông, khăn tắm và thuốc khử mùi, cùng một bộ quần áo sạch. Rất thường khi các nhân viên thiện nguyện phải gõ cửa khi có người ở quá lâu trong phòng tắm. Nếu muốn, người xử dụng khu nhà tắm này cũng có thể xin được hớt tóc miễn phí. Nhiều chuyên viên hớt tóc và sinh viên năm cuối của một học viện cắt tóc nổi tiếng ở Roma tự nguyện đảm nhận việc này .

Trong cái nóng mùa hè, bà Maria khoảng 60 tuổi và ông Marcello 68 tuổi, xếp hàng nôn nóng chờ đợi đến lượt mình vào tắm, trong khi cô Gianna nhân viên thiện nguyện của Caritas bận rộn luôn tay. Bà Maria phải nhờ một nhân viên thiện nguyện giúp đỡ khi di chuyển vì bà bị bệnh viêm tĩnh mạch trầm trọng ở chân phải. Bà cũng hy vọng là sẽ được săn sóc y tế vì một chứng bệnh về da. Trong mùa hè, các trạm khám bệnh ở Roma đều đóng cửa, ngoại trừ nơi đây. Bà tỏ ra đồng ý với ông Marcello khi ông nói: Tôi rất yêu quý Đức Giáo Hoàng. Ngài gần gũi với con người nhất là người nghèo. Ngài theo gương Thánh Phanxicô Assisi, Đấng đã lắng nghe tiếng Chúa phán dạy “Hãy đi và tu sửa ngôi nhà của ta”.

Đức TGM Konrad Krajewski, tuyên úy của ĐTC, người đã lập ra khu nhà tắm này theo lời ủy thác của ĐGH, đã nói trên đài Vatican mới đây rằng với sự kiện nhiều quán ăn từ thiện đóng cửa trong mùa hè, các nhóm thiện nguyện đã xếp đặt và mang thực phẩm phân phát cho những người vô gia cư sống quanh quẩn hai nhà ga chính của Roma là Termini và Tiburtina. Ngoài ra, việc chuẩn bị một nhà ngủ dành cho người vô gia cư gần quảng trường thánh Phêrô, cũng gần hoàn tất. Nhà trọ này có khoảng 30 giường, tọa lạc tại đường Penitenzieri. (APIC 070815)

Mai Anh -Vatican Radio

 

Bánh trường sinh

Bánh trường sinh

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Vào thế kỷ 16 có một nhà thám hiểm người Tây Ban Nha tên là Ponce de Léon. Sau khi Kha Luân Bố (Christophe Colomb) khám phá Mỹ Châu ít lâu, người ta đồn rằng ở Tân Thế Giới có một ngọn suối trường sinh, thế là Ponce de León liền sắm thuyền vượt biển sang Nam Mỹ đi tìm con suối huyền thoại đó.

Giống như Ponce de Léon, các bô lão trong phim Cocoon đã được cải lão hoàn đồng khi họ xuống tắm ở một hồ bơi đã được những người xa lạ từ một hành tinh khác bí mật sử dụng. Chính kinh nghiệm kỳ thú này khiến các cụ sẵn sàng nhận lời mời của các vị khách lạ đi theo họ về chốn hành tinh khác. Vì theo lời các vị khách này, một khi đến được hành tinh xa lạ kia, các bô lão sẽ mãi mãi được trường sinh.

Cũng thế, Tần ThủyHoàng, một vị hoàng đế Trung Quốc thời xưa, người đã truyền xây Vạn Lý Trường Thành ở Trung Quốc. Với chiều dài hơn 2000 dặm (=3218 km), Vạn Lý Trường Thành này là kiến trúc nhân tạo duy nhất trên trái đất mà các phi hành gia có thể nhận ra từ phía ngoài không gian. Theo tờ tạp chí Địa Lý Quốc Gia (National Geographic), Tần Thuỷ Hoàng rất sợ chết. Một ngày nọ các chiêm tinh kể cho ông nghe về một hòn đảo thần tiên ở Biển Đông, dân cư ở đây đã khám phá ra bí quyết trường sinh. Thế là Tần Thuỷ Hoàng liền phái một tàu thuyền chất đầy châu báu lên đường đi tìm các dân cư của hòn đảo ấy, hy vọng có thể dùng những báu vật để trao đổi lấy bí quyết trường sinh của họ. Theo lời người ta kể, các tàu thuyền này đã tìm ra đảo thần tiên nhưng cư dân ở đây chẳng thèm đổi bí quyết trường sinh của họ để lấy những “tặng vật tầm thường” ấy của Hoàng Đế.

Thưa anh chị em,

Ba câu chuyện trên cho chúng ta thấy rằng: từ xa xưa, con người đã mơ ước được sống chẳng bao giờ chết, được trường sinh bất tử. Mỗi lần thấy một người thân chết đi thì niềm ước mơ bất tử này càng ám ảnh con người dữ dội hơn. Vì thế, chẳng lạ gì khi Chúa Giêsu xuất hiện ở Palestine và bắt đầu nói về cuộc sống trường sinh bất tử thì dân chúng liền đổ xô đến nghe Ngài nói. Đám dân Do Thái này rất chú tâm đến vấn đề này, vì kể từ thời Abraham và Môsê họ triền miên sống trong mờ mịt, chẳng hiểu tí gì về những điều xẩy đến cho những người chết. Họ tin rằng có một “thế giới của người chết” (Shéol), nhưng họ chẳng có khái niệm gì về thế giới ấy. Vì thế, họ sẵn sàng đón nhận bất cứ tia sáng nào Chúa Giêsu soi dọi vào mầu nhiệm này.

Trong Tin Mừng hôm nay, một trong những câu nói quan trong nhất của Chúa Giêsu về đời sống vĩnh cửu là: “Tôi là bánh trường sinh từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống đời đời. Và bánh Tôi ban tặng, chính là thịt Tôi đây, để cho thế gian được sống”. Chúa Giêsu mạc khải cho biết cuộc sống nơi trần gian này không phải là cuộc sống duy nhất và chết không phải là chấm hết. Còn các một cuộc sống trong tương lại không bao giờ chấm dứt, đó là cuộc sống vĩnh cửu, trường sinh.

Thế nên có lạ gì khi nhiều người Do Thái lắc đầu, bỉu môi, liếc xéo Chúa Giêsu khi nghe Ngài nói: “Tôi là bánh trường sinh từ trời xuống!” Có lạ gì khi họ xầm xì với nhau: “Anh này chẳng phải là anh chàng Giêsu, con trai ông Giuse đó sao? Bộ chúng ta không biết bố mẹ anh ta sao mà anh ta lại dám mạo nhận là từ trời xuống?” Và nếu chúng ta tiếp tục đọc hết chương 6 của Thánh sử Gioan, chúng ta sẽ thấy ngay cả các môn đệ của Chúa Giêsu cũng xầm xì với nhau: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” (6,60) “Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi với Chúa Giêsu nữa” (6,60). Chỉ mãi đến khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại, nhiều người trong đám dân Do Thái này mới bắt đầu biết trân trọng những câu nói trên của Chúa Giêsu.

Và cũng chính vì tin nhận mầu nhiệm này mà chúng ta đã cùng nhau tập họp trong thánh đường ngày hôm nay. Chúng ta tập họp nhau để nghe Chúa Giêsu nói về cuộc sống vĩnh cửu, để được dưỡng nuôi bằng bánh trờng sinh, Mình Thánh Chúa Giêsu. Ngọn suối trường sinh mà Ponce de Léon đã khổ công lên đường đi Châu Mỹ để tìm kiếm, cuộc sống bất tử mà các bô lão trong phim Cocoon sẵn sàng ra đi để tìm kiếm ở một hành tinh khác, và bí quyết trường sinh mà Tần Thuỷ Hoàng đi đến tận các đảo thần tiên để truy lùng, hiện đang ở giữa chúng ta, ngay trong thánh đường này. Chúa Giêsu hiện diện với chúng ta trong bí tích ban phúc trường sinh khi Ngài nói: “Tôi là Bánh Hằng Sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời”. Nếu đã thấu hiểu toàn bộ mầu nhiệm này, chúng ta sẽ không còn ngạc nhiên hay xầm xì với nhau khi nghe Chúa Giêsu ngỏ lời với chúng ta hôm nay.

Anh chị em thân mến,

Vào thời ông Môsê, dân Do Thái ăn chán bánh manna từ trời rơi xuống, họ lẩm bẩm kêu trách Chúa. Rồi họ đòi ăn thịt, Chúa cho từng đàn chim cút bay sà xuống để họ bắt làm thịt ăn. Ăn chán rồi họ lại kêu trách Chúa và ông Môsê. Đến thời Chúa Giêsu, họ lại xầm xì với nhau vì không thể tin được Chúa Giêsu là Đấng từ trời xuống, như thứ bánh manna mới, đem lại sự sống đời đời. Ngày nay, lễ xong ra về, nhiều người Kitô hữu cũng lẩm bẩm, xầm xì với nhau: “Thánh lễ buồn tẻ! Hát dở ẹt! giảng chán phèo! Người ngồi bên cạnh khó chịu! Rồi lại xin tiền!”… Họ lại xầm xì với nhau. Chúng ta thường như thế đó. Trước Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng tự hiến cho chúng ta, chúng ta còn tìm đủ lý do từ chối cái chính yếu là chính Mình Ngài, chính tình yêu của Ngài, để chạy theo những chi tiết phụ thuộc mà đả kích, phê bình. Phải chăng chúng ta đã nghe chán rồi? Nên Lời Chúa chẳng còn đánh động lòng ta nữa? Phải chăng chúng ta đã ăn chán rồi, nên Bánh Thánh Thể được dọn ra trong Tiệc Thánh chẳng còn đem lại cho chúng ta niềm vui nội tâm nào nữa? Phải chăng chúng ta tôn thờ cá nhân cha này, thầy nọ, đến nỗi cộng đoàn anh em Kitô hữu chăng còn sức thúc đẩy ta dấn thân phục vụ linh động hơn nữa? Phải chăng chúng ta không nhìn ra chung quanh chúng ta biết bao anh em đang chờ chúng ta giúp đỡ, thay vì ngồi đó mà lẩm bẩm với nhau về những chuyện thứ yếu, không đâu?

Thiết tưởng chúng ta nên nghe lại lời Chúa bảo: “Anh em đừng xầm xì với nhau nữa!” Thiết tưởng mỗi Chúa Nhật, chúng ta nên suy niệm bài Tin Mừng, rồi đem Lời Chúa ra thực hành trong đời sống cụ thể, điều mà không một ai được chuẩn chước từ nhà thờ bước vào lòng đời. Bánh Trường Sinh phải được đem đến các môi trường sinh sống của Chúng ta, nơi chúng ta lao động, đấu tranh, nơi chúng ta cười, chúng ta khóc với người khác. Một khi lễ xong, anh chị em ra về, cửa nhà thờ đóng lại thì phải chăng là cả thế giới mênh mông với trăm ngàn khuôn mặt hợp thành gia đình của Chúa là điểm hẹn của anh chị em. Đời ta là thánh lễ nối dài. Chúng ta đã làm gì ở đó nhân danh đức tin của chúng ta?

Bao nhiêu câu hỏi được đặt ra cho chúng ta chung quanh Bánh Hằng Sống của Chúa Giêsu. Nhưng đó cũng là những lời mời gọi chúng ta sống trọn vẹn các chiều kích của Bánh Trường Sinh mà chúng ta lãnh nhận từ Bàn Tiệc của Chúa mỗi ngày Chúa Nhật.

Bánh Hằng Sống

Bánh Hằng Sống

Thiên Chúa đã nuôi dân Do Thái bằng mana xuyên suốt hành trình 40 năm trên đường về Đất Hứa. Thiên Chúa bồi bổ cho ngôn sứ Êlia bánh và nước trong cuộc đăng sơn Khôrep. Thiên Chúa ban Bánh Hằng Sống cho nhân loại đang lữ hành tiến về quê trời.

1. Mana nuôi dân Chúa trong sa mạc

Trước bánh Thiên Chúa ban, con cái Israel liền hỏi nhau: “Man hu?”, nghĩa là: “Cái gì đây?”. Ông Môsê bảo họ: “Đó là bánh Đức Chúa ban cho anh em làm của ăn!”. Bánh Thiên Chúa ban, họ chỉ biết gọi là mana, một tên gọi dưới dạng câu hỏi. Vẫn còn đó khía cạnh mầu nhiệm cần được vén tỏ.

Theo “Từ điển Công Giáo”: Mana có gốc tiếng Hipri là (man hu – cái gì đây; x. Xh 16,15), là một loại thức ăn Thiên Chúa đã ban cho dân Israel trong sa mạc, trên hành trình về Đất Hứa. Mana rơi xuống quanh trại vào mỗi buổi sáng “giống như hạt ngò, màu trắng và mùi vị tựa bánh tráng tẩm mật ong” (Xh 16,31).

Điều quan trọng đối với Thánh Kinh không phải là bản chất thể lý, nhưng là giá trị tượng trưng của nó. Câu hỏi của con cái Israel “Man hu?” (Cái gì đây?) đã nói lên tích cách huyền nhiệm của nó. Mana tiêu biểu cho một ân huệ kỳ diệu của Thiên Chúa trong việc chăm sóc Dân Ngài.

Trong Tân ước Chúa Giêsu dùng Mana để chỉ “Bánh Bởi Trời”, “Bánh Trường Sinh” là chính Người, ban cho các tín hữu trong Bí Tích Thánh Thể” (Ga 6,32-35). (x.Từ điển Công giáo, trang 226).

2. Bánh nuôi ngôn sứ Êlia lên núi Khôrep

Sau khi vua Salomon băng hà, đất nước Israel chia đôi: vương quốc Israel, phương Bắc, vương quốc Giuđa phương nam (1V 12). Tại Israel, vua Omri (885-874 tcn) đã lập một dòng vua mới và đặt kinh đô tại Samari. Con của Omri là vua Akháp (875 – 853 tcn) xây cất thành lũy và cung điện. Israel dưới thời Akháp khá thịnh vượng. Công việc thương mại tạo nên những tương quan thuận lợi với các nước lân bang, nhưng đồng thời cũng gây nên một tiêm nhiễm văn hóa và tôn giáo ngoại lai. Điển hình của việc suy đồi tôn giáo là cuộc hôn nhân của vua Akháp với Ideven, con gái vua Xiđôn (1V 16,29-34). Ideven du nhập đạo ngoại vào Israel, xây dựng đền thờ thần Baan tại Samari, tổ chức cộng đồng các Ngôn sứ thần Baan. Đạo Giavê bị bách hại. Chính trong hoàn cảnh đó, sách các Vua nói đến hoạt động của hai Ngôn sứ Êlia và Êlisê (1V17 ; 2V 13).

Ngay từ khi Israel đặt chân lên Canaan, tôn giáo Canaan và việc thờ thần Baan đã là mối ưu tư và nguy hiểm cho niềm tin vào Giavê. Mối nguy hiểm cũng như sự tiêm nhiễm đạo ngoại lai ấy ngày càng gia tăng qua sự phát triển kinh tế, tương quan thương mại với các dân tộc lân bang và đạt tới cao điểm vào thời Akháp. Đây không phải là việc từ bỏ đức tin truyền thống của cha ông vào Thiên Chúa Giavê, nhưng đúng hơn là sự pha trộn đạo Giavê với tôn giáo Canaan. Baan là vị thần của mưa gió, của sức mạnh thiên nhiên, của phú túc. Đối với dân, đây quả là vị thần lý tưởng cho cuộc sống chủ yếu là nông nghiệp thời bấy giờ. Êlia xuất hiện như vị anh hùng bảo vệ đạo Giavê, chống lại mọi pha trộn, mọi thỏa hiệp. Ông quả là người hùng của Thiên Chúa duy nhất và chân thật của Israel.

Cuộc so tài trên núi Carmen giữa Êlia và các ngôn sứ thần Baan được hoàng hậu Ideven bảo trợ, có mục đích cho dân nhận định rõ ai là Chúa thật tại Israel: Giavê hay Baan. Các ngôn sứ Baan làm mọi cách: kêu cầu, nhảy múa, rạch mình, nhưng không có hiệu quả. Êlia kêu cầu Thiên Chúa. Giavê trả lời bằng một phép lạ chứng tỏ Ngài là Chúa các năng lực thiên nhiên. Người chính là Thiên Chúa của toàn thể vũ trụ (1V 18,17 – 40).

Bài đọc 1 thuật lại cuộc hành trình của ngôn sứ Êlia trong sa mạc tiến đến núi Khôrép. Êlia chạy trốn trước sự trả thù bách hại của Ideven. Trên đường đi, Êlia đói lã và chán nản thất vọng. Sứ thần Chúa mang đến cho ông bánh và nước. “Ông dậy ăn bánh và uống nước. Rồi nhờ lương thực bổ dưỡng ấy, ông đi suốt 40 ngày, 40 đêm tới Khôrép là núi của Thiên Chúa”. Tại Khôrep, ông được gặp Đức Giavê. Ông lấy lại được niềm tin và tiếp tục sứ mệnh tái lập một Israel đích thực.

Bốn trăm năm đã trôi qua giữa ngôn sứ Môsê và ngôn sứ Êlia. Danh tiếng của hai vị được liên kết với đỉnh núi Khôrep, núi thánh của Đức Chúa. Hai nhận vật Cựu Ước danh tiếng lừng lẫy nầy sẽ cùng nhau tái xuất hiện trên đỉnh núi Tabor.

Các Giáo phụ nhìn 40 ngày hành trình của Êlia như gợi lại cuộc hành trình của Israel trong hoang địa tiến về đất hứa,40 ngày chay tịnh của Môisê (Xh 34,28), tiên trưng việc Chúa Giêsu ăn chay 40 đêm ngày trươc khi thi hành sứ vụ công khai. Các Giáo phụ cũng nhìn thấy nơi những chiếc bánh mà sứ thần trao cho Êlia là hình ảnh tiên báo phép Thánh Thể nuôi dưỡng tín hữu trên đường dương thế tiến về quê trời. Lương thực nuôi dưỡng Êlia trở thành biểu tượng cho của ăn đi đường cho Kitô hữu trong suốt cuộc hành trình trần gian. Các thế hệ Kitô hữu đã xem Êlia như võ sĩ vô địch về đức tin. Các đan viện, các dòng tu nhìn Êlia như vị tiền phong của mọi nổ lực từ bỏ nếp sống trần tục để đi vào trong thinh lặng và nội tâm, tìm kiếm Thiên Chúa. Đó là con đường đầy thử thách, nhưng chắc chắn sẽ gặp thần lương đi đường cho những ai có thiện chí.

3. Bánh Hằng Sống nuôi tín hữu lữ hành về quê trời.

Chúa Giêsu Kitô là Bánh Hằng Sống, Bánh bởi Trời, Bánh ban sự sống cho cả nhân loại. Nhưng làm sao mà con người có thể lãnh hội được ngay mạc khải quan trọng ấy. Vì thế, đã có tiếng xầm xì to nhỏ: “Ông này chẳng phải là ông Giêsu, con ông Giuse đó sao? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói: Tôi từ trời xuống?”. Người Do thái có đủ lý do để nghi ngờ những lời nói của Chúa Giêsu: Ngài đang sống ở giữa họ như một người giữa mọi người vậy mà Ngài bất ngờ tuyên bố mình từ trời xuống. Chúa Giêsu đòi hỏi họ hãy tin vì Ngài là Đấng ban sự sống và Ngài từ Chúa Cha mà đến. Ngài là Lời Hằng Sống của Thiên Chúa Cha. Gặp gỡ Ngài là gặp gỡ Thiên Chúa Hằng Sống. Chúa Giêsu khẳng định: “Tôi là Bánh Hằng Sống. Tổ tiên các ông đã ăn manna trong sa mạc nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, ai ăn thì khỏi phải chết”. Chúa Giêsu tuyên bố: “Bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”. Thánh Thể được mạc khải một cách minh nhiên ngay từ bây giờ với điểm nhấn trên hy tế cứu độ trong mầu nhiệm thập giá. Sự sống vĩnh cửu hàm chứa trong mầu nhiệm Thánh Thể.

Cho tới Bữa Tiệc Ly và Hy Tế Thập Giá, khi Chúa Kitô tự nguyện nộp mình, như hạt lúa bị nghiền nát để trở nên tấm bánh cứu độ cho tất cả nhân loại, người ta mới hiểu và tin vào lời mạc khải về Bánh Hằng Sống.

Từ bông lúa bị nghiền nát, từ chùm nho bị ép; nghĩa là từ cuộc khổ nạn và cái chết trên thập giá, Chúa Giêsu đã trở thành tấm bánh, thành ly rượu đem lại sự sống đời đời cho nhân loại.

Cuộc tử nạn của Chúa Giêsu chính là một hy lễ dâng lên Thiên Chúa Cha. Trong hy lễ này, Người vừa là tư tế vừa là lễ vật. Trên Thập giá, Chúa Giêsu đã đổ máu ra. Bằng cái chết cứu độ, Người đã thiết lập giao ước mới. Tự nguyện làm “Con Chiên Vượt Qua” bị sát tế, Chúa Giêsu đã lập phép Thánh Thể để lễ vật bị sát tế ấy là chính Người trở nên của ăn tâm linh nuôi dưỡng con người.

Chúa Giêsu ở giữa nhân loại trong Bí Tích Thánh Thể. Để trở nên nguồn sống tâm linh trong Thánh Thể, Chúa Giêsu đã đi qua Tử nạn và Thập giá.

Thánh Thể là Mình Chúa hy sinh bị nộp, bị giết vì chúng ta: “Đây là Mình Thầy hy sinh vì anh em”. Chén Máu của Chúa là Máu giao ước đổ ra, Máu của Đấng Cứu thế bị giết chết trên thập giá.

Thánh Thể, Tấm Bánh Chúa Kitô bẻ ra cho sự sống thế giới; Thánh Thể Mình Máu Chúa Kitô trao ban cho cả nhân loại; Thánh Thể tình yêu đã trở nên thực phẩm vun bồi sự sống cho hôm nay trên đường dương thế và cho mai sau trong hạnh phúc Nước Trời.

Trong cuộc hành trình tiến tới sự sống viên mãn với Thiên Chúa là Cha, chính Chúa Giêsu là lương thực bổ dưỡng con người.

Trong bài đọc 2, thánh Phaolô mời gọi các tín hữu hãy sống hoàn thiện theo mẫu gương của Ba Ngôi Thiên Chúa: sống theo Thánh Thần, bắt chước Thiên Chúa và thực hành đức ái như Đức Kitô. “Vậy anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, vì anh em là con cái được Người yêu thương, và hãy sống trong tình bác ái, như đã yêu thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt”. Những ai tin vào Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa Hằng Sống, phải sống đức tin bằng đức ái.

Ai rước Mình Máu Chúa Kitô sẽ có sự sống Chúa Kitô. Chúa Kitô sống trong họ và họ được hiệp thông sống trong Người.

Ai nhận Mình Máu Chúa Kitô sẽ cùng tham dự một sự sống, nên trở thành anh em với nhau, sống đức ái và trở nên chứng nhân của Chúa Kitô.

LM Giuse Nguyễn Hữu An

Bánh bởi trời

Bánh bởi trời

Cuộc đời tiên tri Êlia là một cuộc chiến đấu anh dũng và kiên cường. Một mình người phải chiến đấu chống lại cả một dân tộc bỏ đạo do hoàng hậu Dêdaben cầm đầu. Người khiển trách dân chúng vì họ đã nghe theo hoàng hậu mà bỏ Chúa. Người thách thức 400 sư sãi của thần Baan trong một cuộc dâng của lễ cầu mưa. Người đã chiến thắng. Nhưng chính vì chiến thắng. Người bị hoàng hậu săn đuổi, phải chạy trốn vào sa mạc. Hôm nay, đói khát đến lả người, vị tiên tri dũng mãnh rồi cũng cảm thấy mệt mỏi rã rời. Người mất hết sức lực thể chất lẫn tinh thần. Chẳng thiết sống, người xin Chúa cất người ra khỏi thế gian phiền nhiễu đầy bất trắc. Người mất hết sức phấn đấu. Người chỉ muốn an nghỉ trong Chúa. Nhưng Chúa sai thiên thần đem bánh cho người. Ăn được bánh bởi trời, tiên tri mới đủ sức vượt qua sa mạc, sau cùng đi tới núi của Thiên Chúa.

Tương tự như thế, đời sống ta cũng là một chuyến đi về nhà Thiên Chúa. Để đến với Thiên Chúa, ta phải vượt qua sa mạc cuộc đời đầy chông gai cạm bẫy. Đường đi rất xa và rất khó khăn. Những chiến đấu có thể sẽ khiến ta mệt mỏi rã rời. Ta sẽ chẳng đủ sức đi trọn con đường nếu không được nâng đỡ, an ủi. Để giúp ta đủ sức chiến đấu và đi trọn con đường khó khăn thử thách tiến về nhà Cha. Thiên Chúa đầy tình yêu thương đã ban cho ta tấm bánh bởi trời. Tấm bánh bởi trời mà Chúa Cha ban cho ta chính là Đức Giêsu Kitô, người Con duy nhất của Người. Món quà của Chúa Cha ban được thực hiện dưới hai hình thức: Lời Chúa và Phép Thánh Thể.

Đức Giêsu Kitô là Lời Ban Sự Sống của Thiên Chúa. Lời Thiên Chúa là Lời Ban Sự Sống. Chính Đức Giêsu đã khẳng định điều này khi Người trả lời ma quỉ cám dỗ: “Người ta sống không nguyên bởi bánh. Nhưng còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra”. Thật vậy, chính Lời Chúa làm cho sự sống xuất hiện. Nhờ Lời quyền năng của Thiên Chúa, vũ trụ được tạo thành. Lời Chúa là lẽ sống của Đức Giêsu, nên trọn đời Người luôn đi tìm thực hiện thánh ý Chúa Cha: “Lương thực của Thầy là làm theo ý Đấng sai Thầy”. Xưa kia, Thiên Chúa nói qua trung gian các tổ phụ và các tiên tri. Nay, Đức Giêsu là Lời của Thiên Chúa trực tiếp nói với nhân loại. Lời Người ban sự sống cho Ladarô, cho con trai bà góa thành Naim. Lời Người tha thứ tội lỗi cho Mađalêna, cho người phụ nữ ngoại tình, cho Giakêu. Lời Người hoán cải người phụ nữ xứ Samaria. Người đưa tất cả những người tội lỗi trở về con đường sự sống. Lời Người đã giúp cho bao thế hệ tìm thấy lẽ sống. Lời Người ban cho họ một sự sống mới, tươi trẻ, phong phú, dồi dào hơn. Chính vì thế, thánh Phêrô đã lên tiếng tuyên xưng: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con biết đi theo ai. Chỉ Thầy mới có những Lời ban sự sống đời đời”.

Ban Lời hằng sống chưa đủ với tình yêu thương của Người, Đức Giêsu còn ban cho ta chính bản thân Người trong bí tích Thánh Thể. Thật là một tình yêu sâu xa tha thiết. Khi nuôi dưỡng ta bằng chính thịt máu Người, Đức Giêsu không những muốn kết hiệp mật thiết với ta trong từng thớ thịt, từng dòng máu, mà Người còn muốn ban cho ta sự sống đời đời. Bí tích Thánh Thể là lương thực thần linh. Lương thực thần linh ban sự sống thần linh. Qua bí tích Thánh thể, sự sống thần linh dần dần thấm nhập bản thân ta. Đây là một tiến trình thần hóa chầm chậm. Ta trở nên một thân thể với Đức Giêsu. Ta sống cùng sự sống của Người, sự sống đời đời trong hạnh phúc của Thiên Chúa.

Thánh lễ chính là bữa tiệc trong đó Thiên Chúa dọn ra hai bàn tiệc. Bàn tiệc Lời Chúa và bàn tiệc Thánh Thể. Cả hai bàn tiệc cũng đều là chính Đức Giêsu. Trong thánh lễ, ta nghe lời Chúa dạy dỗ ta. Lời Chúa chỉ cho ta con đường ngay thẳng, con đường hạnh phúc, con đường đưa ta về với Chúa. Thánh Thể Chúa ban sức mạnh giúp ta đủ sức đương đầu với những khó khăn thử thách của cuộc đời. Bởi thế, khi tham dự thánh lễ, ta cần lưu ý lắng nghe Lời Chúa. Chúa muốn nói riêng với từng người. Hãy lắng nghe để tìm ra điều Chúa muốn nhắn gửi. Hãy lắng nghe để tìm ra lẽ sống. Hãy lắng nghe để biết con đường phải đi. Lời Chúa là con đường đưa tới sự thật và sự sống.

Hãy rước lễ một cách kính cẩn sốt sắng. Phép Thánh Thể chính là một quà tặng của tình yêu Thiên Chúa. Hãy hưởng nếm sự ngọt ngào được kề cận Thiên Chúa. Hãy múc lấy nơi Thánh thể nguồn sức mạnh để thắng vượt những thử thách trong cuộc đời. Hãy để Thánh Thể uốn nắn, biến đổi ta để ta ngày càng nên giống Người hơn. Hãy nếm cảm hương vị thiên đàng ngay khi còn tại thế.

Lạy Chúa là Cha vô cùng yêu thương, con cảm tạ Cha đã ban cho con chính Con Một yêu quý của Cha làm bánh trường sinh nuôi dưỡng và đưa chúng con vào sự sống đời đời.

ĐTGM Ngô Quang Kiệt

Hội hiệp sĩ Colombo trợ giúp các Kitô hữu Trung Đông

Hội hiệp sĩ Colombo trợ giúp các Kitô hữu Trung Đông

NEW HAVEN: Trong những ngày vừa qua Hội Hiệp Sĩ Colombo đã trợ giúp thêm 3 triệu Mỹ kim cho các Kitô hữu Trung Đông.

Hội sẽ phát động chiến dịch quyên góp cho các kitô hữu Trung Đông đang bị bách hại, tàn sát và đuổi ra khỏi quê hương của họ, trước nhiều thinh lặng của các chính quyền trên thế giới. Hội sẽ nhóm đại hội thường niên trong các ngày 6-8 tháng 8 tại  Philadelphia, với sự tham dự của một số TGM và GM đến từ Iraq và Siria và sẽ bàn về việc trợ giúp các Kitô hũu bị bách hại tại Trung Đông. Các phẩm vật cứu trợ bao gồm thực phẩm, thuốc men và quần áo.

Hội hiệp Sĩ Colombo đuợc thành lập trong thập niên 1920, có khoảng 1.9 triệu thành viên, và là một trong các hiệp hội bác ái lớn nhất Hoa Kỳ. Trong năm ngoái Hội Hiệp Sĩ Colombo đã quyên được 173.5 triệu mỹ kim và làm việc thiện nguyện tổng cộng trong 71.5 triệu giờ. Hội Hiệp Sĩ Colombo luôn sẵn sàng trợ giúp các nạn nhân thiên tai khắp nơi trên thế giới như các nạn nhân bão lụt tại Philippines, tại New Orleans Hoa Kỳ, Mexico hay các nạn nhân Tsunami Indonesia hay Nhật Bản… (SD 3-8-2015)

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Thánh Cha tiếp Phong trào Giới Trẻ Thánh Thể

Đức Thánh Cha tiếp Phong trào Giới Trẻ Thánh Thể

VATICAN. Sáng ngày 7-8-2015, ĐTC đã tiếp kiến hàng ngàn bạn trẻ quốc tế thuộc Phong trào Giới trẻ Thánh Thể, nhân dịp kỷ niệm 100 năm thành lập phong trào.

1,500 thành viên thuộc 38 đoàn đại biểu quốc gia Phong trào giới trẻ Thánh Thể, trong đó phần lớn là các Huynh trưởng Phong trào Thiếu Nhi Thánh Thể, tham dự đại hội quốc tế ở Roma từ ngày 4 đến 7-8-2015. Phong trào do các cha Dòng Tên, Phân bộ Phong trào Tông đồ cầu nguyện đề xướng và đang hiện diện tại 56 quốc gia trên thế giới, với hơn 1 triệu 100 ngàn đoàn viên, tuổi từ 5 đến 25.

 Tham dự buổi tiếp kiến cũng có Cha Adolfo Nicolas, Bề trên Tổng quyền dòng Tên. Ngoài ra có một số Huynh Trưởng người Việt của phong trào này ở Mỹ, Canada, Australia và một số nơi khác.

Mở đầu buổi tiếp kiến, cha Frédéric Fornos, dòng tên, Tổng Giám Đốc thừa ủy của Phong trào, đã giới thiệu Phong trào Giới trẻ Thánh Thể và các thành phần hiện diện, trong số 1500 đại biểu có 120 bạn trẻ nói tiếng Tây Ban Nha, 54 người nói tiếng Bồ, 471 người nói tiếng Anh, 412 nói tiếng Ý, 330 bạn trẻ nói tiếng Pháp và nhiều người nói các ngôn ngữ khác. Ngoài ra có 600 thân nhân của các bạn trẻ. Cha nhắc lại rằng Phong trào được khai sinh năm 1915, vào đầu thế chiến thứ I, trong thời kỳ đen tối và bạo lực, để cầu nguyện cho hòa bình.

6 đại biện bạn trẻ nam nữ từ Sénégal, Indonesia, Pháp, Argentina, Brazil, Đài Loan, đã lần lượt tự giới thiệu và nêu thắc mắc với ĐTC.

Huấn dụ của ĐTC

Trong phần trả lời và huấn dụ, ngài ứng khẩu nhắn nhủ các bạn trẻ đừng sợ những căng thẳng và xung đột, đó là điều vẫn thường xảy ra trong cuộc đời, trong gia đình, trong xã hội. Đó là những chuyện thường tình trong cuộc sống. Chỉ nơi thiên đời mới không có căng thẳng và xung đột. Điều quan trọng là đừng để căng thẳng biến thành xung đột, nhưng tìm cách giải quyết bằng đối thoại. Căng thẳng xảy đến để giúp chúng ta tiến bước hướng về một sự hòa hợp lớn hơn; căng thẳng làm cho chúng ta tăng trưởng.

Về xung đột. Cả những xung đột cũng giúp chúng ta hiểu những khác biệt, và làm cho chúng ta hiểu rằng nếu không giải quyết xung đột, thì sẽ có một cuộc sống chiến tranh. Trong một xã hội như Indonesia (Gregorius nêu câu hỏi là người nước này) với bao nhiêu nền văn hóa khác nhau trong đó, cần phải tìm sự hiệp nhất trong sự tôn trọng căn tính của mỗi người. Xung đột được giải quyết bằng sự tôn trọng căn tính..

Tiếp đến, ĐTC kêu gọi các bạn trẻ hãy cầu xin Chúa ban ơn hòa bình trong nội tâm giữa các thử thách và khó khăn. Cần tránh thứ hòa bình hời hợt bên ngoài. ĐTC cho biết ngài rất vui khi thấy bao nhiêu bạn trẻ tin tượng nơi sự hiện diện đích thực của Chúa Giêsu trong Thánh Thể. Ngài nhắc nhở các bạn trẻ về các ông bà nội ngoại trong gia đình như kho tàng ký ức. Các ông bà là những người bị quên lãng nhiều ngày nay và khuyến khích các bạn trẻ hãy năng liên lạc và nói chuyện với các ông bà của mình. ĐTC không quên nhắn nhủ các bạn trẻ tìm gặp Chúa Giêsu trong cuộc sống của mình.

Trong những ngày đại hội, các bạn trẻ có những cuộc gặp gỡ, cầu nguyện, thuyết trình, hành hương và lễ hội, với chủ đề tổng quát là ”Để niềm vui ở cùng các con”. Mỗi ngày có một tiểu đề phản ánh chủ đề ấy, ví dụ ”Niềm vui được ở cùng nhau”, ”niềm vui của sứ mạng”, ”Niềm vui được là thành phần của dân Chúa”.

Ngày 7-8 được dành cho các cộng đồng Kitô tiên khởi, với cuộc viếng thăm hang toại đạo thánh Callisto ở Roma.

Sau phần huấn dụ của ĐTC, các vị đại diện của 38 phái đoàn quốc gia đã được ngài đích thân bắt tay chào thăm, trong đó có cha Phanxicô Nguyễn Bình dòng Ngôi Lời, điều hợp viên toàn quốc Hoa Kỳ của Phong trào Thiếu Nhi Thánh Thể, Chị Hà Thị Kim Lý từ Australia, và Anh Huỳnh Ngọc Trung từ Canada.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Tuyên bố của Đức Hồng Y Mueller, Bộ giáo lý đức tin

Tuyên bố của Đức Hồng Y Mueller, Bộ giáo lý đức tin

ROMA. ĐHY Gerhard Mueller, Tổng trưởng Bộ Giáo lý đức tin, tuyên bố rằng Thượng HĐGM thế giới vào tháng 10 tới đây cần tìm những con đường mục vụ giúp những người ở trong tình cảnh gia đình khó khăn.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho hãng tin Công Giáo Đức và được báo chí Italia truyền đi ngày 3-8 vừa qua, ĐHY Mueller nói: ”Thượng HĐGM thế giới sắp tới về gia đình cần tìm được những con đường mục vụ để hội nhập mạnh mẽ hơn vào cộng đồng Giáo Hội những người ở trong tình cảnh gia đình khó khăn, mà không hề coi nhẹ lời Chúa Giêsu và giáo huấn của Hội Thánh rút ra từ đó”. ĐHY đặc biệt ám chỉ đến những người ly dị tái hôn dân sự, và những người sống chung không kết hôn.

Trong cuộc phỏng vấn, ĐHY Tổng trưởng Bộ giáo lý đức tin, cũng nhắc đến cuộc viếng thăm hồi tháng 7 vừa qua tại Mỹ châu la tinh và nhận xét rằng cuộc viếng thăm này chứng tỏ ”Giáo Hội phải dân thân cho một nền thần học giải phóng chân chính, một nền thần học không chiều theo ý thức hệ nào, nhưng tìm kiếm thiện ích của con người và xã hội”.

Về cuộc đối thoại giữa Tòa Thánh và những người Công Giáo thủ cựu thuộc Huynh đoàn thánh Piô 10, ĐHY cho biết không có gì mới mẻ. ĐTC mong muốn rằng vấn đề này được xử lý một cách kiên trì và kiên nhẫn, để kiến tạo một ”tiền đề đạo lý” mà Huynh đoàn thánh Piô 10 cần chấp nhận để có thể hòa giải thực sự với Giáo Hội Công Giáo. Trong những tháng gần đây đã có những cuộc gặp gỡ giữa hai bên, giúp củng cố sự tín nhiệm lẫn nhau.

Cho đến nay, Tòa Thánh vẫn yêu cầu Huynh đoàn thánh Piô 10 chấp nhận đạo lý của Công đồng chung Vatican 2 như điều kiện để có thể được hòa giải với Giáo Hội Công Giáo mà họ ly khai từ cuối tháng 6 năm 1988, sau khi Đức Cố TGM Lefebvre truyền chức 4 GM mà không có sự ủy nhiệm của ĐGH.

Mặt khác về công việc của Ủy ban Tòa Thánh điều tra về những vụ gọi là Đức Mẹ hiện ra từ 3 thập niên ở Medjugorje thuộc Cộng hòa Bosni Erzegovine, ĐHY Mueller nói rằng kết quả điều tra của Ủy ban đặc nhiệm do ĐHY Camillo Ruini làm chủ tịch, sẽ được Bộ giáo lý đức tin cứu xét trong khóa họp thường lệ vào mùa thu tới đây.

Ủy ban này gồm các HY và thần học gia do ĐGH Biển Đức 16 thành lập và đã làm việc từ tháng 3 năm 2010 đến đầu năm 2014. Sau khi cứu xét, Bộ giáo lý đức tin sẽ đệ trình lên ĐTC các nhận xét và đề nghị để ngài quyết định (Apic 4-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha kêu gọi quốc tế đừng im lặng

Đức Thánh Cha kêu gọi quốc tế đừng im lặng

VATICAN. ĐTC tái kêu gọi cộng đồng quốc tế đừng im lặng trước thảm cảnh các tín hữu Kitô và các nhóm tôn giáo thiểu số bị bách hại.

Ngài bày tỏ lập trường trên trong thư gửi đến Đức Cha Maroun Lahham, GM Phụ tá của Đức Thượng Phụ Công Giáo la tinh ở Jerusalem, đặc trách miền Giordani. Thư được Đức Cha Nunzio Galantino, Tổng thư ký HĐGM Italia, đích thân mang đến cho Đức Cha Lahham, nhân dịp đến viếng thăm Giordani từ ngày mùng 6 đến 9-8 này, trùng vào dịp kỷ niệm 1 năm những người tị nạn Irak chạy đến Giordani, ngày 8-8 năm 2014.

Trong thư ĐTC viết: ”Nhiều lần tôi đã lên tiếng tố giác những cuộc bách hại tàn khốc, vô nhân đạo và không thể giải thích được mà nhiều người trên thế giới, nhất là các tín hữu Kitô phải chịu. Họ là nạn nhân của sự cuồng tín và bất bao dung, nhiều khi trước mắt và trong sự im lặng của mọi người. Họ là những người tử đạo ngày nay, bị hạ nhục và kỳ thị vì lòng trung thành với Tin Mừng. Sự nhắc nhớ của tôi, cũng là một lời kêu gọi liên đới, và muốn là dấu chỉ một Giáo Hội không quên, không bỏ rơi con cái mình đang bị lưu lạc vì đức tin: họ hãy biết rằng hằng ngày tôi cầu nguyện cho họ đồng thời biết ơn vì chứng tá của họ dành cho chúng ta”.

ĐTC cũng nhắc đến các cộng đoàn đón tiếp và giúp đỡ những anh chị em tị nạn và nhắn nhủ rằng ”Anh chị em đang loan báo sự phục sinh của Chúa Kitô bằng cách chia sẻ đau khổ và trợ giúp liên đới dành cho hàng trăm ngàn người tị nạn, bằng cách cúi mình trên những đau khổ của họ, những đau khổ có nguy cơ làm cho niềm hy vọng của họ bị bóp nghẹt; anh chị em phục vụ trong tình huynh đệ, chiếu sáng cả trong những lúc rất tối tăm của cuộc sống”.

Và ĐTC kết luận rằng ”Ước gì dư luận thế giới ngày càng quan tâm hơn, nhạy cảm và chia sẻ, đứng trước các cuộc bách hại chống lại các tín hữu Kitô, và nói chung là chống các nhóm tôn giáo thiểu số. Tôi tái cầu mong cộng đồng quốc tế không im lặng đứng nhìn bất động, trước tội ác không thể chấp nhận được như thế, một tội ác rời xa các quyền căn bản thiết yếu nhất của con người và ngăn cản sự phong phú của cuộc sống chung giữa các dân tộc, các nền văn hóa và tín ngưỡng”. (SD 6-8-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

Các kitô hữu đã ly dị và tái hôn không bị dứt phép thông công

Các kitô hữu đã ly dị và tái hôn không bị dứt phép thông công

Các người đã ly dị và tái hôn không bị dứt phép thông công và tuyệt đối  không bị đối xử như vậy: họ luôn là thành phần của Giáo Hội. Mọi kitô hữu và nhất là các gia đình kitô đều được mời gọi noi gương Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành, cộng tác với Ngài để săn sóc các gia đình bị thương tích ấy, bằng cách đồng hành với họ trên con đường đức tin của cộng đoàn.

Kính thưa quý vị thính giả, ĐTC Phanxicô đã khẳng định như trên trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư hôm qua trong đại thính đường Phaolô VI. Mở dầu bài huấn dụ ĐTC nói: lần trước chúng ta đã đề cập đến các gia đình bị thương tích vì sự không hiểu biết của các cặp vợ chồng, hôm nay chúng ta chú ý tới một thực tại khác: đó là làm sao săn sóc họ, sau thất bại không thể chuyển đảo đuợc của mối dây hôn nhân họ đã tái lập gia đình. ĐTC nói:

Giáo Hội biết rõ rằng một tình trạng như thế trái ngược với Bí tích kitô. Tuy nhiên cái nhìn là thầy dạy của Giáo Hội luôn kín múc từ một con tim hiền mẫu; một con tim đuợc linh hoạt bởi Chúa Thánh Thần, luôn luôn kiếm tìm thiện ích và vẻ đẹp của con người.  Vì thế Giáo Hội cảm thấy có bổn phận , “vì tình yêu đối với sự thật”, phải phân định các tình hình”. Thánh Gioan Phaolô II  đã diễn tả như thế trong Tông huấn về Gia Đình “Familiaris consortio” (s. 84) bằng cách đưa ra thí dụ sự khác biệt giữa người chịu sự phân ly đối với người đã gây ra việc phân lý đó. Cần phải có sự phân định này.

 Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Thế rồi nếu chúng ta cũng nhìn các môi dây liên kết mới này với con mắt của các đứa con nhỏ, và các trẻ nhỏ nhìn với con của trẻ em, chúng ta lại còn thấy hơn nữa sự cấp bách của việc phát triển trong các cộng đoàn của chúng ta một sự tiếp đón thực sự đối với những người sống các tình trạng này. Họ là những người đau khổ nhất, trong các tình trạng ấy.

Vì thế thật là quan trọng, kiểu sống, ngôn từ, các thái độ của cộng doàn luôn luôn chú ý tới các anh chị em này, bắt đầu từ các trẻ nhỏ. Ngoàỉ ra, làm sao chúng ta có thể  nhắn nhủ các cha mẹ này làm tất cả nhũng gì có thể để giáo dục con cái họ sống đời kitô bằng cách nêu gương sống một đức tin xác tín và thực hành  cho con cái họ, nếu chúng ta giữ họ xa cách với cuộc sống của cộng đoàn, như thể là họ bị dứt phép thông công? Phải làm sao để đừng chất thêm các gánh nặng khác trên các gánh nặng mà con cái đã phải mang trong các tình trạng này! Rất tiếc con số các trẻ em và người trẻ này thật là rất lớn. Thật quan trọng là chúng cảm nhận Giáo Hội như một bà mẹ chú ý tới tất cả mọi người, luôn luôn sẵn sàng lắng nghe và gặp gỡ.

Thật ra trong các thập niên này Giáo Hội đã không vô cảm cũng không lười biếng. Nhờ việc đào sâu nhiệm vụ của các Chủ Chăn, được các vị Tiền Nhiệm của tôi hướng dẫn và xác nhận, đã lớn lên rất nhiều ý thức cần phải có một sự tiếp đón huynh đệ, trong tình yêu thương đối với các tín hữu đã đuợc rửa tội đã thiết lập một cuộc sống chung mới sau thất bại của hôn nhân bí tích. Thật ra, các anh chị em này không bị dứt phép thông công, họ không bị dứt phép thông công, và tuyệt đối không bị đối xử như thế: họ luôn luôn là thành phần của Giáo Hội.

ĐTC Biển Đức XVI đã can thiệp vào vấn đề này, bằng cách khích lệ một sự phân định chú ý và một việc đồng hành mục vụ khôn ngoan, vì biết rằng không có các “thí dụ như đơn thuốc” (Diễn văn tại Cuộc gặp gỡ các gia đình thế giới lần thứ VII, Milano 2-6-2012, câu trả lời 5).  Và ĐTC minh xác thêm thái độ Giáo Hội cần có như sau:

Từ đó có việc lập đi lập lại lời mời gọi các Chủ Chăn bày tỏ công khai và trung thực sự sẵn sàng của cộng đoàn tiếp đón họ và khích lệ họ, để họ sống và luôn ngày càng phát triển sự tuỳ thuộc của họ vào Chúa Kitô và Giáo Hội bằng lời cầu nguyện, lắng nghe Lời Chúa, tham dự phụng vụ, giáo dục con cái sống đời Kitô, bác ái và phục  vụ người nghèo, dấn thân cho công lý và hòa bình.

Hình ảnh kinh thánh về vị Mục Tử Nhân Lành (Ga 10.11-18) tóm tắt sứ mệnh mà Chúa Giêsu đã nhận được từ Thiên Chúa Cha: đó là trao ban sự sống cho đoàn chiên. Thái độ đó cũng là một mô thức cho Giáo Hội, tiếp đón con cái mình như một bà mẹ ban sự sống mình cho chúng. “Giáo Hội được mời gọi luôn luôn là căn nhà rộng mở của Thiên Chúa Cha… Không có chuyện đóng cửa! Không có chuyện đóng cửa! Tất cả mọi người đều có thể tham dự trong một cách thức nào đó vào cuộc sống giáo hội, tất cả đều có thể là thành phần của cộng đoàn. Giáo Hội… là nhà cha, nơi có chỗ cho từng người với cuộc sống nhọc nhằn của mình” (Tông huấn Niềm Vui Phúc Âm, s. 47).

Cũng thế, tất cả mọi Ktô hữu đều được mời gọi noi gương Vị Mục Tử Nhân Lành. Nhất là các gia đình kitô có thể cộng tác vói Ngài bằng cách lo lắng cho các gia đình bị thương tích, bằng cách đồng hành với họ trong cuộc sống đức tin của cộng đoàn. Mỗi người hãy làm phần mình trong việc nhận lấy thái độ của Vị Mục Tử Nhân Lành, là Đấng biết từng con chiên một và không loại trừ con nào hết khỏi tình yêu thương vô biên của Ngai.

ĐTC đã chào các đoàn hành hương đến từ các nước Bắc Mỹ và Âu châu cũng như từ các nước Nam Phi, Trung Quốc, và cầu mong chuyến viếng thăm Roma củng cố họ trong tình yêu đối với Chúa Kitô, đồng thời là các chứng nhân của Ngài đặc biệt cho các gia đình cảm thấy xa Giáo Hội.

Với các đoàn hành hương Ba Lan ĐTC chào đặc biệt các nữ tu dòng thánh nữ Elizabeth và tất cả những người sống đời thánh hiến, đang lợi dụng mùa hè để tĩnh tâm và đào sâu mối dây liên hệ với Chúa Kitô và dấn thân trong cộng đoàn Giáo Hội. Ngài xin Chúa Thánh Thần ban cho họ các ơn cần thiết cho sú mệnh họ đã nhận lãnh.

Với các nhóm hành hương Italia ĐTC đặc biệt chào các tham dự viên đại hội quốc tế giới trẻ hướng về Assisi, các bạn trẻ Đại nhạc hội dân gian các ca đoàn, hiệp hội liên đới với dân tộc Saharawi.

Chào giới trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người nhớ hôm qua là lễ cung hiến Đền thờ Đức Bà Cả, nơi có tôn kính Ảnh Đức Bà là ơn cứu rỗi của dân Roma. Ngài nhắn nhủ người trẻ cầu khẩn Mẹ để cảm nhận được tình yêu dịu dàng của Mẹ; người đau yếu cầu xin Mẹ trong những lúc vác thập giá và khổ đau để được nâng đỡ; và các đôi tân hôn chiêm ngưỡng Mẹ như mô thức con đường của đời sống hôn nhân, tận hiến và chung thủy.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

ĐTC tiếp kiến thêm một ngày thứ bẩy trong Năm Lòng Thương Xót

ĐTC tiếp kiến thêm một ngày thứ bẩy trong Năm Lòng Thương Xót

VATICAN: Trong Năm Thánh Lòng Thương Xót Chúa, ĐTC sẽ tiếp kiến tín hữu và du khách hành hương các ngày thứ tư trong tuần và thêm một lần ngày thứ bẩy mỗi tháng để đáp ứng nhiều đơn xin của tín hữu.

ĐTGM Georg Gaeswein, Trưỏng ban nghi lễ Tòa Thánh, đã cho biết như trên trong buổi phỏng vấn dành cho chương trình Đức ngữ đài Vaticăng hôm mùng 1 tháng 8 vừa qua. Buổi tiếp kiến ngày thứ bẩy đầu tiên sẽ là ngày 30 tháng giêng năm 2016. ĐC Gaeswein cũng cho biết ngày 28 tháng 8 tới đây là buổi tiếp kiến chung thứ 100 của ĐTC. Kể từ khi ngài làm Giáo Hoàng đến nay đã có 15 triệu tín hữu và du khách hành hương tham dự các buổi tiếp kiến chung, tiếp kiến đặc biệt và đọc Kinh Truyền Tin với ĐTC. Chiều thứ ba 4-8 ĐTC tiếp kiến hàng ngàn trẻ em nam nữ giúp lễ Đức. Thứ tư 5-8  ĐTC  bắt đầu trở lại các buổi tiếp kiến chung hằng tuần. Và thứ sáu  7-8 ĐTC  tiếp kiến các thành viên Phong trào giới trẻ Thánh Thể (SD 1-8-2015)

 

Các đại học công giáo phải đào tạo các người mạnh mẽ của Thiên Chúa

Các đại học công giáo phải đào tạo các người mạnh mẽ của Thiên Chúa

VATICAN: ĐTC bầy tỏ ước mong các đại học công giáo đào tạo những người bạn mạnh mẽ của Thiên Chúa rất cần thiết cho thời đại khó khăn ngày nay.

ĐTC đã bầy tỏ ước muốn trên đây trong sứ điệp, do ĐHY Petro Parolin, Quốc Vụ Khanh Tòa Thánh ký ngày mùng 1 tháng 8, gửi đại hội liên đại học triệu tập tại Avila trong những ngày này nhân kỷ niệm 500 năm thánh nữ Têrexa thành Avila sinh ra. Tham dự đại hội về đề tài “Thánh nữ Têrêxa thành Avila, bậc thầy của đời sống”có 450 người đến từ 26 nước trên thế giới. Hiện diện trong đahi hội cũng có ông Jorge Fernandez Diaz, Bộ trưởng nội vụ Tây Ban Nha.

Sứ điệp đã được ĐC Jesús García Burillo, GM Avila, đọc trong buổi khai mạc đại hội. Trong sứ điệp ĐTC cầu chúc việc tái khám phá ra gương mặt thánh thiện và giáo huấn phong phú của nữ Tiến Sĩ Giáo Hội, dẫn đưa mọi người tới chỗ gặp gỡ Chúa Giêsu nhân lành. Ngài cũng khích lệ mọi người tái khám phá nơi việc chiêm niệm và suy gẫm của thánh nữ, bậc thầy của đời cầu nguyện, suối nguồn của khoa học đích thực và các giá trị làm nảy sinh ra sự sống. Gương sống và các giáo huấn của thánh nữ thời sự hơn bao giờ hết (SD 2-8-2015).

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

 

Vượt quá các nhu cầu vật chất để làm no thỏa cái đói sự sống vĩnh cửu

Vượt quá các nhu cầu vật chất để làm no thỏa cái đói sự sống vĩnh cửu

Hãy vượt quá các nhu cầu vật chất và làm no thỏa cái đói sự sống vĩnh cửu

Ngoài cái đói của thâm xác con người còn mang trong mình một cái đói khác quan trọng hơn, không thể được no nê với thực phẩm thường tình. Đó là cái đói sự sống, cái đói sự vĩnh cửu, mà chỉ có Chúa Giêsu mới có thể thỏa mãn được mà thôi, vì Ngài là bánh sự sống.

Kính thưa quý vị thính giả, ĐTC Phanxicô đã khẳng định như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi đọc Kinh Truyền  Tin chúng trưa Chúa Nhật hôm qua. Ngài nói trong bài huấn dụ: Trong ngày Chúa Nhật hôm nay tiếp tục bài đọc chương 6 Phúc Âm thánh Gioan. Sau việc nhân bánh ra nhiều dân chúng tìm Chúa Giêsu và sau cùng họ tìm thấy Người gần Capharnaum. Người hiểu rõ mục đích của sự hăng hái theo Người và vén mở nó một cách rõ ràng: “Các ngươi tìm tôi không phải vì các ngươi đã trông thấy các dấu lạ, nhưng  vì đã ăn bánh và đuợc no nê” (Ga 6,26). Thật ra, những người ấy theo Chúa Giêsu vì bánh vật chất, mà hôm trước đã làm dịu cái đói của họ, khi Chúa Giêsu đã hóa bánh ra nhiều. Họ đã không hiểu rằng bánh đó bẻ ra cho biết bao người, cho nhiều người, diễn tả tình yêu của chính Chúa Giêsu. ĐTC giải thích thái độ của dân chúng như sau:

Họ đã ban cho bánh đó nhiều giá trị hơn là Người cho bánh. Trước sự mù lòa tinh thần này Chúa Giêsu minh nhiên sự cần thiết đi xa hơn việc thỏa mãn lập tức các nhu cầu vật chất, và khám phá ra, nhận biết Đấng ban ơn, chính Thiên Chúa là ơn và là Đấng ban ơn. Và như thế từ bánh đó, từ cử chỉ đó dân chúng có thể tìm thấy Đấng cho nó là Thiên Chúa. Người mời gọi rộng mở cho một viễn tượng không chỉ là viễn tượng của các lo lắng thường ngày cho ăn, mặc, thành công, chức tước. Chúa Giêsu nói tới một lương thực khác, một thứ lương thực không thể hư nát; và tìm kiếm và tiếp nhận nó là điều tốt. Ngài khích lệ: “Hãy ra công làm việc không phải vì lương thực không kéo dài, nhưng vì lương thực tồn tại cho cuộc sống vĩnh cửu mà Con Người sẽ ban cho” (c.27). Nghĩa là kiếm tìm ơn cứu rỗi, gặp gỡ với Thiên Chúa.

Với các lời này Chúa Giêsu muốn chúng ta hiểu rằng, ngoài cái đói của thân xác, con người còn mang trong mình một cái đói khác – tất cả chúng ta đều có cái đói này – một cái đói quan trọng hơn, không thể được làm no nê với thực phẩm thường tình. Đó là cái đói sự sống, cái đói sự vĩnh cửu, mà chỉ có Chúa Giêsu mới có thể thỏa mãn được mà thôi, vì Ngài là bánh sự sống (c. 35). Chúa Giêsu không loại bỏ sự lo lắng và kiếm tìm lương thực hàng ngày, không, Ngài không loại bỏ sự lo lắng cho tất cả những gì có thế khiến cho cuộc sống con người tiến bộ hơn. ĐTC quảng diễn tư tưởng này như sau:

Chúa Giêsu nhắc cho chúng ta biết rằng ý nghĩa đích thật cuộc sống của chúng ta trên trần gian này là ở tận cùng, trong sự vĩnh cửu, trong sự gặp gỡ với Ngài, là ơn và là Đấng ban ơn; và Ngài cũng nhắc cho chúng ta nhớ rằng  lịch sử con người, với các khổ đau và niềm vui của nó, phải được sống trong một chân trời của sự vĩnh cửu, nghĩa là trong chân trời của cuộc gặp gỡ vĩnh viễn với Ngài. Và cuộc gặp gỡ này soi sáng tất cả mọi ngày sống của cuộc đời chúng ta. Nếu chúng ta nghĩ tới cuộc gặp gỡ này, nghĩ tới ơn lớn lao này, nghĩ tới các ơn bé nhỏ của cuộc sống, cả các khổ đau, các lo lắng sẽ được soi sáng bởi niềm hy vọng của cuộc gặp gỡ đó. “Ta là bánh sư sống, ai đến với Ta sẽ không còn đói nữa, và ai tin vào Ta sẽ không bao giờ khát nữa” (c.35). Và diều này quy chiếu về Thánh Thể là ơn lơn nhất no thoả linh hồn và thân xác. Gặp gỡ và tiếp đón trong chúng ta Chúa Giêsu, “bánh sự sống”, trao ban ý nghĩa và niềm hy vọng cho con đường thường cong queo của cuộc sống. Nhưng “bánh sự sống “ này được ban cho chúng ta như là một nhiệm vụ, nghĩa là để tới lượt mình chúng ta làm no thoả cái khát tinh thần và vật chất của các anh chị em khác, bằng cách loan báo Tin Mừng khắp nơi. Với chứng tá của thái độ sống huynh đệ và liên đới đối với tha nhân, chúng ta khiến cho Chúa Kitô và tình yêu của Ngài hiện diện giữa loài người.

Xin Đức Trinh Nữ Thánh nâng đỡ chúng ta trong việc kiếm tìm và bước theo  Con Mẹ là Chúa Giêsu, “bánh thật”, bánh hằng sống không hư nát và kéo dài cho cuộc sống vĩnh cửu.

Tiếp đến ĐTC đã cất Kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã chào nhiều nhóm tín hữu, đặc biệt nhóm hành hương đi ngựa từ Firenze của huynh đoàn “Parte Guelfa”. Ngài nhắc tới ơn “Tha thứ Asissi”, tức ơn toàn “xá Porziuncula” mà thánh Phanxicô đã xin được cho các tín hữu thời ngài và truyền lại cho đến nay. ĐTC nói: Nó là một lời nhắc nhở mạnh mẽ tới gần Chúa trong Bí tích của Lòng Thương Xót và rước Mình Thánh Chúa. Có người sợ hãi đến gần toà Giải Tội, và quên rằng ở đó người ta không gặp gỡ một vị thẩm phán nghiêm khắc, nhưng gặp gỡ Người Cha vô cùng thương xót. Có đúng thật là khi chúng ta đi xưng tội, chúng ta cảm thấy hơi xấu hổ. Điều này xảy ra cho tất cả mọi người, nhưng chúng ta phải nhớ rằng cả sự xấu hổ đó cũng là một ơn chuẩn bị cho chúng ta vào vòng tay ôm của Thiên  Chúa Cha, là Đấng luôn luôn tha thứ và tha thứ tất cả..

Linh Tiến Khải -Vatican Radio