Hãy là cánh cửa Lòng Thương Xót của Thiên Chúa

Hãy là cánh cửa Lòng Thương Xót của Thiên Chúa

ĐTC tiếp kiến giáo dân ngày 18 tháng 11-2015

Hãy là cánh cửa lòng thương xót của Thiên Chúa

Giáo Hội được khích lệ mở các cửa của mình để cùng Chúa đi gặp gỡ các con cái đang đi trên đường, đôi khi không chắc chắn, đôi khi bị lạc hướng trong các thời điểm khó khăn này. Đặc biệt các gia đình kitô được khuyến khích mở cửa cho Chúa đang chờ đợi bước vào dem theo phước lành và tình bạn của Người.

Kính thưa quý vị thính giả, ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 18-11 hôm qua. Trong bài huấn dụ về đề tài: “Gia đình cánh cửa của sự tiếp đón”, ĐTC nói: với suy tư này chúng ta đã tới ngưỡng cửa của Năm Thánh gần kề. Trước mắt chúng ta là cánh cửa, không phải chỉ là cánh cửa thánh, mà là cánh cửa khác; cánh cửa lớn của Lòng Thương Xót Chúa, và đó là cánh cửa đẹp, tiếp đón sự sám hối của chúng ta bằng cách cống hiến cho chúng ta ơn tha thứ của Ngài. Cửa được rộng mở một cách quảng đại, nhưng chúng ta phải có một chút can đảm để bước qua ngưỡng cửa. Mỗi một người trong chúng ta có trong chính mình những điều trĩu nặng, có đúng thế không? Tất cả mọi người, đúng không? Tất cả chúng ta là những người tội lỗi! Chúng ta hãy lợi dụng lúc đang đến này, và hãy bước qua ngưỡng cửa của lòng thương xót này của Thiên Chúa, là Đấng không bao giờ mệt mỏi tha thứ, không bao giờ mệt mỏi chờ đợi chúng ta. Ngài nhìn chúng ta, Ngài luôn luôn ở bên cạnh chúng ta. Hãy can đảm lên! Chúng ta hãy vào qua cửa này!

Từ Thượng Hội Đồng Giám Mục, mà chúng ta đã cử hành trong tháng 10 vừa qua, tất cả mọi gia đình và toàn thể Giáo Hội đã nhận được một khích lệ gặp gỡ nhau trên ngưỡng cửa của cánh cửa rộng mở ấy. ĐTC nhấn mạnh điểm này như sau:

Giáo Hội được khích lệ mở các cánh cửa của mình để cùng Chúa đi gặp gỡ các con cái đang đi trên đường, đôi khi không chắc chắn, đôi khi bị lạc hướng trong các thời điểm khó khăn này. Đặc biệt các gia đình kitô được khuyến khích mở cửa cho Chúa đang chờ đợi bước vào đem theo phước lành và tình bạn của Người. Và nếu cánh cửa lòng thương xót của Thiên Chúa luôn luôn mở rộng, thì cả các cánh cửa các nhà thờ của chúng ta, tình yêu thương của các cộng đoàn, các giáo xứ, các cơ cấu, các giáo phận của chúng ta cũng phải rộng mở, để như thế tất cả chúng ta có thể đi ra đem theo lòng thương xót này của Thiên Chúa. Năm Thánh có nghĩa là cánh cửa lớn  của lòng thương xót Chúa, nhưng cũng có nghĩa là các cánh cửa nhỏ của các nhà thờ chúng ta rộng mở để  cho Chúa vào, hay biết bao lần để cho Chúa đi ra, Chúa  người tù của các cơ cấu , của ích kỷ và biết bao nhiêu điều khác nữa của chúng ta. 

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Chúa không bao giờ xô cửa mà vào: cả Ngài cũng xin phép vào; Chúa xin phép vào, chứ không xô cửa. Sách Khải Huyền nói: “Ta đứng ngoài cửa và gõ – Nhưng chúng ta hãy tưởng tượng coi Chúa gõ cửa trái tim chúng ta –  Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa chiều với người ấy và người ấy sẽ dùng bữa với Ta” (Kh 3,20). Và thị kiến lớn cuối cùng của của sách Khai Huyền nói tiên tri về Thành của Thiên Chúa như sau: “Các cửa thánh sẽ không bao giờ đóng ban ngày”, điều này có nghĩa là luôn mãi, bởi vì “sẽ không còn đêm nữa” (Kh 21,25). Trên thế giới có những nơi, trong đó người ta không đóng cửa bằng khóa, vẫn còn có như vậy. Nhưng có biết bao nơi khác các cửa bọc sắt là điều bình thường. Chúng ta không được đầu hàng trước ý tưởng phải áp dụng hệ thống này, cũng là hệ thống an ninh, cho cuộc sống chúng ta, cho cuộc sống của gia đình, của thành phố và xã hội của chúng ta. Lại càng không thế áp dụng cho cuộc sống của Giáo Hội. Sẽ thật là điều kinh khủng! Một Giáo Hội không tiếp đón, cũng như một gia đình khép kín trong chính mình, làm nhục Tin Mừng và khiến cho thế giới cằn cỗi đi. Không có các cửa đóng kín trong Giáo Hội, Không có gì hết! Tất cả đều rộng mở!

Việc phối hợp biểu tượng của các cánh cửa, các ngưỡng cửa, các lối đi ngang qua, các biên giới trở thành nòng cốt. Cửa phải canh giữ chắc chắn rồi, nhưng không được khước từ. Không được xô cửa mà vào, trái lại phải xin phép, để cho sự hiếu khách toả sáng trong sự tự do tiếp đón, và bị lu mờ trong yêu sách xâm chiếm. Cánh cửa mở ra một cách thường xuyên, để xem bên ngoài có ai đang chờ đợi không, hay có người không có can đảm và cả sức mạnh để gõ cửa. Có biết bao nhiêu người đã mất tin tưởng, không có can đảm gõ cửa trái tim kitô của chúng ta, gõ cửa các nhà thờ của chúng ta… Và họ đứng đó, không có can đảm, chúng ta đã lấy đi lòng can đảm của họ, xin làm ơn đừng bao giờ để cho điều này xảy ra! Cánh cửa nói rất nhiều về gia đình và cả về Giáo Hội nữa. Việc canh cửa đòi hỏi thái độ cương quyết chú ý, đồng thời nó phải gợi hứng cho sự tin tưởng lớn lao. Tôi muốn bầy tỏ lòng biết ơn đối với tất cả những ai giữ cửa: giữ cửa các chung cư của chúng ta, các cơ quan dân sự, và chính các nhà thờ. Thường khi sự quan tâm và tử tế của người canh cửa có khả năng cống hiến một hình ảnh nhân bản và tiếp đón bên trong gia đình, bắt đầu ngay từ cửa vào. Có nhiều điều cần học hỏi nơi các anh chị em canh cổng các nơi gặp gỡ và tiếp đón của thành phố của con người! Xin cám ơn nhiều tất cả anh chị em là những người giữ biết bao nhiêu cửa, dù đó là cửa nhà hay cửa của các các nhà thờ! Nhưng luôn luôn với một nụ cười, luôn luôn cho thấy sự điếp đón của căn nhà đó, của nhà thờ đó, như thế người ta cảm thấy hạnh phúc và được tiếp đón tại nơi ấy.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:

Thật ra chúng ta biết rõ là chính chúng ta cũng là những người canh giữ và phục vụ Cánh Cửa của Thiên Chúa. Và Cánh Của của Thiên Chúa tên là gì? Ai biết trả lời ? Ai là Cánh Cửa của Thiên  Chúa? Chúa Giêsu.

Ai là Cánh của của Thiên  Chúa? Hãy nói to lên! Chúa Giêsu! Ngài soi sáng cho chúng ta trên tất cả mọi cánh cửa cuộc sống, bao gồm cả các cánh cửa sinh tử của chúng ta. Chính Ngài đã khẳng định điều đó: “Ta là cửa: ai qua Ta mà vào sẽ được cứu thoát; nó sẽ vào, sẽ ra và tìm được đồng cỏ” (Ga 10,9). Chúa Giêsu là Cửa khiến cho chúng ta vào và ra. Vì chuồng chiên của Thiên Chúa là một chỗ ẩn náu, chứ không phải là một nhà tù! Nhà của Thiên Chúa là một nơi ẩn náu, không phải là một nhà tù, và cánh cửa có tên gọi là gì? Một lân nữa! Có tên gọi là gì? Chúa Giêsu! Và nếu cửa đóng thì chúng ta nói: “Lậy Chúa xin mở cửa”. Chúa Giêsu là cửa và Ngài làm cho chúng ra vào và ra. Các kẻ trộm là những người tránh cửa vào: thật là lạ, các kẻ trộm luôn luôn tìm vào từ phía khác, từ cửa sổ, từ mái nhà, nhưng tránh cửa, bởi vì họ có các ý  xấu và họ lẻn vào chuồng chiên để lừa dối chiên và lợi dụng chúng. Chúng ta phải đi qua cửa và lắng nghe tiếng Chúa Giêsu_ nếu chúng ta nghe giọng của tiếng Người, chúng ta được chắc chắn, chúng ta được cứu thoát. Chúng ta có thể vào không sợ hãi và ra không nguy hiểm. Diễn văn rất hay đẹp này của Chúa Giêsu cũng nói tới người giữ chiên có bổn phận mở cửa cho Mục Tử nhân lành (x. Ga 10,2). Nếu người giữ lắng nghe tiếng của Mục Tử, thì khi đó mở cửa và khiến cho tất cả các con chiên mà Mục Tử đem theo vào trong, tất cả, kể cả các con chiên lạc trong rừng, mà Mục Tử đã đi tìm đem về. Người canh giữ không chọn chiên – ông hay bà thư ký giáo xứ không chọn chiên – không, họ không chọn! Tất cả các con chiên đều được mời, họ được chọn bởi Mục Tử nhân lành. Người canh giữ cũng vâng theo tiếng của Mục Tử. Đó, chúng ta có thể nói rằng chúng ta phải như người canh giữ chiên ấy. Giáo Hội là cổng nhà của Chúa, Giáo Hội là cổng nhà,  chứ không phải là bà chủ nhà của Chúa.

Thánh Gia Nagarét  biểt rõ một cánh cửa mở hay đóng có nghĩa là gì, đối với ai chờ đợi một người con, đối với ai không có nơi nương thân, đối với ai phải thoát hiểm nguy. Ước chi các gia đình kitô biến ngưỡng cửa nhà mình trở thành một dấu chỉ bé nhỏ to lớn của Cửa Lòng Thương Xót và tiếp đón của Thiên  Chúa. Chính như thế mà Giáo Hội sẽ phải được nhận ra, trong mọi góc của thế giới này: như người canh giữ của Thiên Chúa là Đấng gõ cửa, như sự tiếp đón của một Thiên  Chúa không đóng sầm cửa lại trước mặt bạn, lấy cớ bạn không phải là người nhà. Với tinh thần này chúng ta tất cả đến gần Năm Thánh, sẽ có cửa thánh, nhưng có cửa lòng thương xót của Thiên Chúa vĩ đại! Ước chi cũng có cửa con tim chúng ta để tiếp nhận tất cả, ơn tha thứ của Thiên Chúa, hay trao ban sự tha thứ và tiếp đón tất cả những ai gõ cửa chúng ta.

ĐTC đã chào nhiều  đoàn hành hương khác nhau. Với các đoàn Ba Lan ngài đặc biệt chào nhóm đại diện Công đoàn độc lập Liên đới Solidarnosc. Ngài nói: “Từ 35 năm qua Công đoàn của anh chị em dấn thân cho thế giới lao động, trên bình diện thể lý cũng như trí thức, và bảo vệ các quyền căn bản của con người và xã hội. Anh chị em hãy trung thành với dấn thân đó, để các quyền lợi chính trị và kinh tế không thắng vượt các giá trị làm thành bản chất của tình liên đới nhân loại. Tôi xin phó thác tất cả các thành viên của công đoàn cho sự che chở của bổn mạng của anh chị em là chân phước linh mục Jerzy Popieluszo.

Chào các nhóm nói tiếng Ý ĐTC nhắc cho mọi người biết hôm qua là lễ cung hiến Vương cung thánh đường kính hai thánh Phêrô Phaolô. Ngài cầu chúc chuyến viếng thăm mộ hai thánh Tông Đồ củng cố niềm vui đức tin của mọi người.

Chào giới trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC cầu mong chứng tá của các Tông Đồ bỏ mọi sự để theo Chúa Giêsu, thắp lên nơi người trẻ ước muốn yêu Chúa với tất cả sức lực. Ngài xin các khổ đau vinh quang của hai thánh Phêrô Phaolô trao ban an ủi và hy vọng cho người đau yếu, và giúp các cặp vợ chồng mới cưới biến gia đình họ trở thành đền thánh của Tình Yêu, không gì có thể chia lià được.

Buổi tiêp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

 

Mục đích cuối cùng của đời sống chúng ta là cuộc gặp gỡ với Chúa phục sinh

Mục đích cuối cùng của đời sống chúng ta là cuộc gặp gỡ với Chúa phục sinh

ĐTC 11-15-2015

Mục đích cuối cùng của đời sống chúng ta là cuộc gặp gỡ với Chúa phục sinh. diện đối diện. Cuộc gặp gỡ này với Chúa là đích điểm của chúng ta. Chúng ta không chờ đợi một thời gian hay một nơi chốn, nhưng chúng ta đi gặp gỡ một người: đó là Chúa Giêsu. Vì thế vấn đề không phải khi nào xảy ra các dấu chỉ báo trước thời sau hết, nhưng là phải sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ ấy.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với mấy chục ngàn tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật 15-11-2015.  . Ngài cũng đã tái mạnh mẽ lên án các hành động khủng bố bạo lực tại Paris khiến cho 129 người chết và 352 người bị thương. ĐTC tái chia buồn với toàn dân Pháp và nói:

Tôi muốn bầy tỏ nỗi đớn đâu sâu thẳm của tôi đối với các vụ tấn công khủng bố chiều tối ngày thứ sáu đã khiến nước Pháp đổ máu, gây ra nhiều nạn nhân. Tôi xin bầy tỏ sự chia buồn sâu xa với tổng thống và mọi công dân của Cộng Hòa Pháp. Tôi đặc biệt gần gũi gia đình những người đã mất mạng sống và nhũng người bị thương. Biết bao nhiêu dã man khiến cho chúng ta kinh hoàng, và người ta tự hỏi làm sao trái tim con người lại có thể nghĩ ra và thực hiện các biến cố kinh khủng như thế, không chỉ đảo lộn nước Pháp mà còn đảo lộn toàn thế giới nữa. Trước các hành động bất khoan nhượng như vậy, không thể không lên án việc xúc phạm tới phẩm giá con người một cách xấu hổ như thế.  Tôi muốn mạnh mẽ tái khẳng định rằng con đường của bạo lực và thù hận không giải quyết được các vấn đề của nhân loại và dùng tên của Thiên Chúa để biện minh cho con đường này là một sự phạm thượng.

Tôi xin mời anh chị em hiệp nhất với lời cầu nguyện của tôi: chúng ta hãy phó thác cho lòng thương xót Chúa các nạn nhân không được bênh đỡ của thảm cảnh này. Xin Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ của lòng thương xót, dấy lên trong con tim của mọi người các tư tưởng của sự khôn ngoan và các ý hướng hòa bình. Chúng ta hãy xin Mẹ che chở và canh thức trên quốc gia Pháp thân yêu, trưởng nữ của Giáo Hội, trên Âu châu và trên toàn thế giới. Chúng ta tất cả cùng nhau cầu nguyện một chút trong thinh lặng, rồi cùng đọc một kinh Kính Mừng.

Trước đó trong bài huấn dụ ĐTC đã quảng diễn ý nghĩa Phúc Âm Chúa Nhật thứ 33 thường niên năm B, liên quan tới diễn văn của Chúa Giêsu về sự thành toàn của Nước Thiên Chúa (x. Mc 13,24-32). Đây là một diễn văn Chúa nói tại Giêrusalem trước lễ Vượt Qua cuối cùng của Ngài. Nó chứa đựng vài yếu tố khải huyền như chiến tranh, đói kém, các tai ương trong vũ trụ. Chúa nói: “mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao từ trời sa xuống và các quyền lực trên trời bị lay chuyền” (Mc 13,24-25). Tuy nhiên, các yếu tố này không phải là điều nòng cốt của sứ điệp. Nhân tố chính, mà diễn văn của Chúa Giêsu xoay quanh, là chính Ngài, mầu nhiệm con người của Ngài, cái chết, sự phục sinh và việc Ngài trở lại vào thời sau hết. ĐTC giải thích thêm:

Mục đích cuối cùng của đời sống chúng ta là cuộc gặp gỡ với Chúa phục sinh. Và tôi muốn hỏi anh chị em: có bao nhiêu người trong anh chị em nghĩ tới điều này? Sẽ có một ngày kia tôi sẽ gặp gỡ Chúa diện đối diện. Đó là đích điểm của chúng ta: cuộc gặp gỡ này với Chúa. Chúng ta không chờ đợi một thời gian hay một nơi chốn, nhưng chúng ta đi gặp gỡ một người: đó là Chúa Giêsu. Vì thế vấn đề không phải khi nào xảy ra các dấu chỉ báo trước thời sau hết, nhưng là phải sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ ấy. Vấn đề cũng không phải  là biết các điều đó sẽ xảy ra như thế nào, mà là biết chúng ta phải hành xử ra sao, hôm nay, trong lúc chờ đợi các điều đó. Chúng ta được mời gọi sống hiện tại, bằng cách xây dựng tưong lai của chúng ta với sự thanh thản và tin tưởng nơi Thiên Chúa. Dụ ngôn cây vả đâm chồi, như dấu hiệu của mùa hè gần tới (x. cc28-29) nói rằng viễn tượng của ngày sau hết không cất chúng ta ra khỏi hiện tại, nhưng làm cho chúng ta nhìn các ngày sống của mình trong một lăng kính của niềm hy vọng. Đó là nhân đức thật khó mà sống được: đức cậy, nhân đức bé nhỏ nhưng là nhân đức mạnh mẽ nhất. Và niềm hy vọng của chúng ta có một gương mặt: đó là gương mặt của Chúa phục sinh, đến trong “quyền năng lớn lao và vinh quang” (c. 26), nghĩa là Ngài tỏ lộ tình yêu bị đóng đanh được hiền dung của Ngài trong sự phục sinh. Chiến thắng của Chúa Giêsu vào thời sau hết sẽ là chiến thắng của Thập Giá, là việc chứng minh cho thấy rằng sự hiến tế chính mình vì yêu thương tha nhân và noi gương Chúa Kitô, là quyền lực chiến thắng duy nhất và là điểm vững chắc duy nhất giữa các đảo lộn và các thảm cảnh của thế giới.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:

Chúa Giêsu không chỉ là điểm tới cuộc lữ hành trần thế của chúng ta, nhưng là một sự hiện diện thường hằng trong cuộc sống chúng ta: ngài luôn luôn ở bên cạnh chúng ta, Ngài luôn luôn đồng hành với chúng ta. Vì thế khi Ngài nói tới tương lai và dự phóng chúng ta về tương lai, đó là để dẫn đưa chúng ta trở lại hiện tại. Ngài chống lại các ngôn sứ giả, các thị nhân thấy trước ngày tận cùng của thế giới gần kề, và chống lại thuyết định mệnh. Chúa ở bên cạnh chúng ta, bước đi với chúng ta, yêu thương chúng ta. Ngài muốn kéo các môn đệ thuộc mọi thời đại của Ngài khỏi sự tò mò muốn biến các ngày tháng, các tiên báo, các lá số tử vi, và tập trung sự chú ý của chúng ta trên ngày hôm nay của lịch sử. Tôi muốn hỏi anh chị em – nhưng xin đừng trả lời, mỗi người hãy trả lời trong chính mình thôi – có bao nhiêu người trong anh chị em đọc lá số tử vi mỗi ngày? Im lặng nhé! Mỗi người hãy tự trả lời đi. Và khi bạn muốn đọc lá số tử vi, thì hãy nhìn lên Chúa Giêsu, đang ở với bạn. Làm như thế thì tốt hơn cho bạn. Sự hiện diện này của Chúa Giêsu mời gọi chúng ta chờ đợi và tỉnh thức. Chúng loại trừ biết bao thái độ mất kiên nhẫn cũng như ngủ quên, biết bao trốn chạy về phía trước, biết bao tình trạng bị giam cầm trong thời gian hiện tại và trong tinh thần thế tục.

Cả trong thời đại chúng ta nữa cũng không thiếu các tai ương thiên nhiên và tai ương luân lý, cũng không thiếu các thù nghịch và sai lạc đủ loại. Mọi sự đều qua đi – Chúa nhắc cho chúng ta biết thế – chỉ có Ngài, Lời ngài còn lại như ánh sáng dẫn đường, trao ban can đảm cho các bước chân của chúng ta, và Ngài luôn luôn tha thứ cho chúng ta, bởi vỉ Ngài ở bên cạnh chúng ta. Chỉ cần nhìn Chúa và Ngài thay đổi con tim chúng ta. Xin Trinh Nữ Maria giúp chúng ta tín thác nơi Chúa Giêsu, là nền tảng vững vàng của cuộc sống chúng ta, và xin Mẹ giúp chúng ta tươi vui kiên trì sống trong tình yêu của Chúa.

Tiếp đến ĐTC đã cất kinh Truyền Tin và ban phép lành toà thánh cho mọi người.

Chào các tín hữu sau kinh Truyền Tin ĐTC nhắc cho mọi người biết ngày 14 tháng 11 vừa qua tại Três Pontas trong tiểu bang Minas Gerais bên Brasil, cha Francisco de Paula Victor, linh mục Brasil gốc phi châu, con của một phụ nữ nô lệ, đã được phong chân phước. Ngài đã là một cha xứ quảng đại, nhiệt thành trong việc dậy giáo lý và ban phát các Bí Tích, và nổi bật nhất là sự khiêm nhường của Ngài. Xin cho chứng tá ngoại thường của ngài là mẫu gương cho biết bao linh mục, được mời gọi là các tôi tớ khiêm nhường của dân Thiên Chúa.

ĐTC đã chào tín hữu đến từ khắp nơi trong nước Italia và trên thế giới, đặc biệt là đông đảo các tín hữu các nưóc Tây Ban Nha, San Salvador và Malta, cũng như Hiệp hội các người tháp tùng hành hương các đền thánh Đức Mẹ trên thế giới, và Tu hội đời “Chúa Kitô Vua”.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Thánh Cha tiếp kiến Hội đồng Giám Mục Slovak

Đức Thánh Cha tiếp kiến Hội đồng Giám Mục Slovak

Đức Thánh Cha tiếp kiến Hội đồng Giám Mục Slovak

VATICAN. ĐTC Phanxicô khích lệ các GM Cộng Hòa Slovak tận dụng những biến chuyển trong xã hội và văn hóa ngày nay thành cơ hội canh tân công cuộc loan báo Tin Mừng.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng hôm qua, ngày 12 tháng 11, dành cho 15 GM Slovak về Roma hành hương viếng mộ hai thánh Tông Đồ và thăm Tòa Thánh.

Trong bài huấn dụ trao cho các GM, ĐTC nhắc đến những thách đố do những thay đổi thời nay tạo nên trong bao nhiêu lãnh vực của đời sống con người và những thách đố do hiện tượng hoàn cầu hóa gây ra, trong đó đôi khi có những đe dọa cho những nước ít dân, nhưng đồng thời cũng có những yếu tố có thể mang lại những cơ hội mới để loan báo Tin Mừng. Trong số những yếu tố này có hiện tượng di dân. ĐTC nói: ”Giáo Hội được kêu gọi công bố và làm chứng về việc đón tiếp người di dân trong tinh thần bác ái và tôn trọng phẩm giá con người, trong khuôn khổ sự tôn trọng cần thiết đối với luật pháp”.

ĐTC cũng khẳng định rằng ”Ngày nay hơn bao giờ hết, cần soi sáng hành trình của các dân tộc với những nguyên tắc Kitô, đón nhận những cơ hội mà tình trạng ngày nay mang lại để phát huy công cuộc loan báo Tin Mừng, với một ngôn ngữ mới, làm cho sứ điệp Kitô dễ hiểu hơn. Vì thế, điều quan trọng là Giáo Hội mang lại hy vọng, để mọi thay đổi trong thời đại ngày nay biến thành một cuộc gặp gỡ được đổi với với Chúa Kitô, thúc đẩy dân tộc anh em tiến đến một sự tiến bộ đích thực”.

ĐTC ca ngợi sự quan tâm của các GM Slovak đối với việc bảo vệ và mục vụ gia đình. Trong lãnh vực này, – ngài nói – cần đề cao giá trị của người trẻ là niềm hy vọng của Giáo Hội và xã hội. Nơi họ có một ước muốn mạnh mẽ phục vụ tha nhân và liên đới, mà các vị chủ chăn cần hướng dẫn và tín nhiệm, để ước muốn ấy biến thành một cuộc gặp gỡ sinh động với Chúa Kitô, một dự án quyết liệt phổ biến Tin Mừng. Thực vậy, mặc dù có bao nhiêu dua nịnh, mời gọi những người trẻ chiều theo xu hướng duy lạc thú, cuộc sống tầm thường và thành công nhất thời, nhưng người trẻ không dễ để cho mình khiếp sợ khó khăn, họ đặc biệt nhạy cảm đối với sự dấn thân không chút dè dặăt, khi họ thấy ý nghĩa đích thực của cuộc sống”.

Cộng hòa Slovak chỉ rộng 49 ngàn cây số vuông với 5 triệu 400 ngàn dân cư, trong đó 73% tức là gần 4 triệu người là tín hữu Công Giáo, thuộc 13 giáo phận. (SD 12-11-2015)

G. Trần Đức Anh OP

 

Thánh lễ với Đức Thánh Cha: Chỉ có vinh quang Thiên Chúa mới trường tồn, vĩnh cửu

Thánh lễ với Đức Thánh Cha: Chỉ có vinh quang Thiên Chúa mới trường tồn, vĩnh cửu

ĐTC Martha 11-13-2015

VATICAN. “Đừng rơi vào một hình thức ‘tôn thờ ngẫu tượng nội tại tính cục bộ’ cũng như những phong tục thói quen cố hữu. Nhưng thay vào đó, chúng ta phải luôn biết nhìn vượt lên trên: vượt ra khỏi nội tại tính cục bộ để vươn tới siêu việt tính; vượt ra khỏi những thói quen, phong tục cố hữu để chạm tới điểm kết tận cùng, đó chính là vinh quang Thiên Chúa.” Đây là điều được Đức Thánh Cha Phanxicô nói đến trong bài giảng thánh lễ sáng hôm nay ngày 13.11, tại nhà nguyện thánh Marta.

Đức Thánh Cha nói: “Thiên Chúa là Đấng đẹp đẽ và vinh quang nhất. Đáp Ca trong thánh lễ hôm nay đã nhắc đến điều ấy: “Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa”.  Tuy nhiên, vấn nạn của con người là thường nghiêng mình bái lạy trước những gì lộng lẫy, huy hoàng. Nhưng sự lộng lẫy đó chỉ phản chiếu vẻ đẹp của Thiên Chúa mà thôi, đến một ngày nào đó chúng sẽ tan biến đi.

Bám víu vào những vinh quang đời tạm

Đức Thánh Cha làm nổi bật hai thứ tôn thờ ngẫu tượng mà ngay cả những người có niềm tin cũng có thể mắc phải. Bài đọc thứ nhất và đáp ca nói về vẻ đẹp của các tạo vật nhưng đồng thời cũng chỉ ra sai lầm của những người khi nhìn vẻ đẹp của thụ tạo mà không biết nhìn vượt lên trên để vươn tới Đấng Siêu Việt. Đức Thánh Cha gọi điều này là: “Tôn thờ ngẫu tượng nội tại tính”. Có nghĩa là, người ta chỉ dừng lại ở vẻ đẹp nơi sự vật mà thôi chứ không biết nhìn lên trên và vượt ra ngoài để thấy vinh quang Thiên Chúa.

“Có những người đã gắn chặt đời mình với việc tôn thờ ngẫu tượng này. Họ bị ấn tượng mạnh bởi những điều kỳ diệu cùng sức mạnh và năng lực của chúng. Họ không nghĩ rằng có Đấng còn siêu việt hơn những điều ấy nữa, vì chính Đấng ấy đã sáng tạo nên mọi loài, đồng thời cũng là nguồn gốc và tác giả của mọi vẻ đẹp và vinh quang. Chỉ nhìn thấy vẻ đẹp của thụ tạo, rồi tôn phong chúng thành thần thánh mà không nghĩ rằng vẻ đẹp đó chỉ là vẻ đẹp của một buổi hoàng hôn, nó sẽ qua đi chứ không tồn tại mãi. Đây chính là một hình thức tôn thờ ngẫu tượng, gắn bó với những vẻ đẹp sẽ qua đi mà không nhận thấy siêu việt tính. Tất cả chúng ta đều có nguy cơ mắc phải điều này, một thứ tôn thờ ngẫu tượng nội tại tính, khi chúng ta tin rằng các thụ tạo này như là các vị thần và sẽ không bao giờ qua đi. Như vậy, chúng ta đã quên đi buổi chiều hoàng hôn rồi.”

Một hình thức tôn thờ ngẫu tượng khác chính là thần thánh hóa những phong tục, thói quen. Chính điều ấy sẽ làm cho con tim và tâm hồn chúng ta bị điếc. Đức Thánh Cha giải thích điều này bằng cách nhắc lại lời của Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay. Đức Giêsu đã mô tả về con người trong thời đại của Nô-ê và thời ông Lót: ‘Thiên hạ ăn uống, cưới vợ lấy chồng’ mà chẳng để ý lưu tâm đến những chuyện khác, cho đến lúc nạn hồng thủy ấp tới hay mưa diêm sinh từ trời đổ xuống tiêu diệt tất cả.

“Như vậy, mọi chuyện xảy ra là do thói quen, xem mọi chuyện bình thường chẳng có gì đáng để ý. Cuộc sống là như thế, ta cứ tiếp tục sống như mình đã sống, chẳng bao giờ nghĩ đến ‘buổi chiều tà hoàng hôn’ của kiếp sống chúng ta. Đây chính là một hình thức tôn thờ ngẫu tượng: gắn chặt vào những thói quen cố hữu và không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc, qua đi. Thật vậy, ngay cả những thói quen, phong tục cũng có thể được suy tôn thành những vị thần. Cuộc sống là như thế nên chúng là cứ vậy mà sống. Nhưng Giáo hội giúp chúng ta nhận ra cái điểm tận cùng của mọi sự. Vẻ đẹp này sẽ kết thúc trong một vẻ đẹp khác; thói quen, phong tục này cũng sẽ kết thúc trong một thói quen, phong tục ‘vĩnh cửu’ khác. Đó chính là Thiên Chúa.”

Hãy chiêm ngắm vẻ đẹp không bao giờ qua đi

Tiếp tục bài giảng, Đức Thánh Cha khuyến khích: “Chúng ta phải luôn biết ngắm nhìn ‘điều siêu việt’, hay ‘đích điểm cuối cùng’. Thật vậy, Thiên Chúa là Đấng duy nhất siêu vượt lên trên cái tận kết của tạo vật. Chúng ta đừng lặp lại  sai lầm chết người là ngoái nhìn lại phía sau giống như vợ ông Lót đã làm; nhưng luôn lao mình về phía trước với một niềm xác tín rằng nếu cuộc sống trần gian này có đẹp và quyến rũ đến thế nào đi nữa, thì cũng chỉ như cái đẹp của một buổi chiều hoàng hôn rồi sẽ phụt tắt.

Chúng ta – những người có đức tin – không là người quay lại đàng sau hay đầu hàng, nhụt chí; nhưng là những người luôn tiến về phía trước. Lao mình về phía trước trong cuộc đời này, biết chiêm ngắm vẻ đẹp và sống với những thói quen vốn có nhưng chúng  ta không thần thánh chúng. Bởi vì, tất cả rồi sẽ qua đi. Tạo vật dù có đẹp đi nữa thì cũng chỉ là cái đẹp nhỏ bé, tạm thời, phản chiếu vẻ đẹp và vinh quang khôn tả của Thiên Chúa. Chỉ có vinh quang Thiên Chúa mới trường tồn, vĩnh cửu mà thôi. Đó là điều mà chúng ta cần phải chiêm ngắm và xác tín” (SD 13.11.15).

Vũ Đức Anh Phương

 

Đức Thánh Cha lên án nạn bóc lột lao động

Đức Thánh Cha lên án nạn bóc lột lao động

Pope at Prato

PRATO. ĐTC Phanxicô lên án nạn bóc lột sức lao động, nhất là bóc lột những công nhân ”làm lậu”.

Ngài đưa ra lập trường trên đây trong cuộc gặp gỡ các tín hữu và giới công nhân tại thành phố Prato sáng ngày 10-11-2015.

ĐTC đã đáp trực thăng từ Roma lúc 7 giờ sáng để bay tới Prato hơn 1 giờ sau đó. Thành phố này có khoảng 190 ngàn dân cư, trước kia có công nghệ phồn thịnh với nhiều công xưởng, nhưng rồi các chủ nhân đã di chuyển các xưởng đó tới nhiều nước khác nơi có giá công nhân rẻ hơn. Phản ứng lại, chính quyền địa phương đã mở cửa đón nhận nhiều công nhân nước ngoài với đồng lương thấp hơn. Trong bối cảnh đó, tại Prato có tới hơn 20 ngàn người Hoa hoạt động trong các công xưởng làm việc quần quật với đồng lương rẻ mạt. Số người Hoa đăng ký chính thức chỉ có 16 ngàn người, điều này chứng tỏ có nhiều người ở lậu và làm việc đen. Nhiều khi chúa nhật những tín hữu Công Giáo người Hoa muốn đi dự lễ cũng gặp khó khăn vì những người chủ không cho phép. Cha sở người Hoa, Phêrô Hầu, dòng Phanxicô, cho biết nhà thờ do cha phụ trách chỉ có khoảng 100 tín hữu người Hoa lui tới. Tại Prato cũng có nhiều cộng đoàn công nhân nước ngoài khác như 5 ngàn người Albani, người Pakistan, và nhiều sắc dân khác.

Đến Prato, ĐTC đã vào nhà thờ chính tòa để kính viếng, rồi ngài lên bao lơn của mặt tiền thánh đường, giống như tòa giảng, để chào thăm 5 ngàn người tụ họp ở quảng trường bên dưới, và 30 ngàn người khác tụ tập tại các đường phố gần đó.

 Diễn từ của ĐTC

 Lên tiếng sau lời chào mừng của Đức Cha Franco Agostinelli, GM Prato sở tại, ĐTC thân ái chào mọi người, cả những người không đến dự được, nhất là những người già yếu, bệnh nhân và các tù nhân. Ngài nói:

”Như là người khách hành hương, tôi đến đây, thành phố phong phú về lịch sử và mỹ thuật, đã xứng danh với định nghĩa ”thành phố của Đức Mẹ”. Anh chị em thật may mắn vì anh chị em nằm trong vòng tay hiền mẫu luôn che chở, luôn rộng mở để đón nhận. Anh chị em cũng được ưu đãi vì đang gìn giữ thánh tích sợi dây thắt lưng áo của Đức Mẹ mà tôi vừa được chiêm ngưỡng.

Tiếp đó, ĐTC đã suy tư về thánh tích này, dấu chỉ sự ưu ái dành cho thành phố Prato. Trong sách Xuất Hành, trước khi giải thoát dân Do Thái khỏi cuộc lưu đày và đưa đến vùng Đất Hứa, Thiên Chúa đã dạy họ ăn mừng lễ Vượt Qua và ăn mừng theo một cách thức đặc biệt, với ”lưng thắt gọn”. ”Thắt gọn lưng áo” có nghĩa là đã sẵn sàng, đã chuẩn bị để lên đường, để ra đi. Đó cũng là lời Thiên Chúa mời gọi chúng ta ngày nay, ngay bây giờ. Chúa mời gọi chúng ta đừng khép kín trong thái độ thờ ơ lãnh đạm, nhưng hãy mở rộng tâm lòng, tất cả chúng ta hãy lắng nghe lời kêu gọi ấy, sẵn sàng từ bỏ một điều gì đó để đến với một người hầu chia sẻ niềm vui đã được gặp gỡ Thiên Chúa, đồng thời chia sẻ nỗi niềm mệt nhọc khi bước đi trên con đường của Người. Chúa mời gọi chúng ta ra khỏi mình để đến gần tha nhân, những người nam và người nữ của thời đại chúng ta.

”Ra khỏi mình, có nghĩa là đối diện với hiểm nguy, nhưng không có niềm tin nào mà không có nguy hiểm. Một đức tin chỉ nghĩ đến riêng mình và khép kín trong nhà là một đức Tin không trung thành với lời mời gọi của Thiên Chúa. Dĩ nhiên, trước những biến đổi ồ ạt những năm gần đây, có nguy cơ người tín hữu bị lạc hướng hay bị mất can đảm không tìm ra đường đi. Nhưng Thiên Chúa vẫn thúc đẩy chúng ta tìm đến với những người chưa biết Chúa, vẫn khơi dậy đam mê truyền giáo trong chúng ta, vẫn giao cho chúng ta một trọng trách mới. Chúa mời gọi Giáo Hội, Hiền Thê của Người, bước đi trên con đường chông gai của thời đại ngày nay, đồng hành với những người bị lạc lối, dựng căn lều hy vọng để đón tiếp những ai bị thương tổn và không còn chờ đợi gì nữa trong đời.

”Chính Chúa đã làm gương cho chúng ta khi Người hạ mình đến gần chúng ta. Sợi dây lưng thánh cũng gợi lại cử chỉ của Chúa Giêsu trong bữa tiệc lễ Vượt Qua, khi người lấy khăn mà thắt lưng, như một đầy tớ, và rửa chân cho các môn đệ. Người làm thế để chúng ta theo gương Người phục vụ những ai ở cạnh chúng ta. Với người môn đệ của Chúa, không người lân cận nào lại là một người xa lạ. Và cũng thế, không có ai ở quá xa, nhưng họ là những người chúng ta sắp đến gặp. Cám ơn anh chị em vì tất cả những gì anh chị em đang cố gắng thực hiện để giúp hội nhập mỗi người, chống lại nền văn hóa lãnh đạm và xa cách, để bảo vệ những kẻ yếu đuối nhất và các gia đình. Cầu mong anh chị em đừng bao giờ nản chí ngã lòng trước những khó khăn gặp phải.

Tiếp tục diễn văn trước cộng đoàn tín hữu và dân chúng ở Prato, ĐTC nói:

”Còn một suy tư khác tôi muốn gợi lên cùng anh chị em. Thánh Phaolo đã mời gọi các Kitô hữu hãy mặc lấy một áo giáp đặc biệt, áo giáp của Thiên Chúa. Thánh nhân nói hãy mặc lấy những giá trị thánh thiêng cần thiết để có thể đương đầu với những đối thủ thực sự là ma quỷ. Chiếm địa vị ưu tiên trong bộ binh giáp vũ khí ấy là chân lý: lưng thắt đai là chân lý. (Ef 6,14) Chúng ta phải thắt đai lưng là chân lý. Vì không ai có thể xây dựng điều gì tốt lành trên nền tảng dối trá hay mờ ám. Tìm kiếm và chọn lựa chân lý không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng là một quyết định sinh tử, đánh dấu cuộc sống con người và toàn thể xã hội. Sự thánh thiêng của mỗi một con người đòi hỏi được tôn trọng, đón tiếp và có một công việc làm xứng đáng.

Tôi xin nhắc đến ở đây 5 người đàn ông và 2 phụ nữ người Hoa bị thiệt mạng cách đây 2 năm vì một vụ hỏa hạn trong khu công nghệ ở Prato này. Họ sống và ngủ trong một công xưởng nơi họ làm việc: trong khu đó ngừơi ta làm một nhà ngủ bằng giấy carton, với những giường chồng lên nhau, để tận dụng chiều cao của công xưởng ấy… Thật là một thảm trạng bóc lột và những điều kiện sống không xứng đáng với con người!

Cuộc sống của mỗi cộng đoàn đòi hỏi phải chiến đấu đến cùng chống lại mọi mưu toan tham nhũng hối lộ, một thứ bệnh ung thư bóc lột con người và sức lao động và nọc độc bất hợp pháp. Trong chúng ta và cùng với những người khác chúng ta đừng bao giờ mệt mỏi chiến đấu cho sự thật và công lý!

Tôi khích lệ tất cả mọi người, nhất là những ngừơi trẻ, đừng bao giờ đầu hàng sự yếm thế và cam chịu, nhưng hãy theo gương Mẹ Maria. Mẹ là Đấng trong thinh lặng và cầu nguyện, đã biến ngày thứ bảy của tuyệt vọng thành bình minh của lễ Phục Sinh. Hỡi những ai mệt mỏi oằn oại vì những hoàn cảnh cuộc đời, hãy chạy đến với Mẹ, để được Mẹ ủi an. Con của Mẹ sẽ không bao giờ phản bội những chờ mong của chúng ta và sẽ ươm trong tim chúng ta một hy vọng không bao giờ tàn. Xin cám ơn anh chị em.”

Sau bài diễn văn, ĐTC còn chào thăm nhiều người, kể cả cha sở giáo xứ người Hoa ở Prato. Rồi ngài đáp trực thăng bay đến thành phố Firenze (Florence) để tiếp tục cuộc viếng thăm.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: 8-11-2015

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: 8-11-2015

ĐTC đọc kinh Truyền tin 11-08-2015

VATICAN. Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa chúa nhật 8-11-2015 với gần 40 ngàn tín hữu, ĐTC phê bình thái độ của các nhà thông luật và đề cao lòng khiêm tốn quảng đại của bà góa.

Trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh, ĐTC quảng diễn bài Tin Mừng chúa nhật thứ 32 thường niên, qua đó Chúa Giêsu khiển trách thái độ của những nhà thông luật kiêu ngạo, tham lam và giả hình, nhưng Chúa đề cao thái độ của bà góa nghèo khó và khiêm hạ. Ngài cũng mạnh mẽ lên án những kẻ lấy trộm và phổ biến các tài liệu mật của Tòa Thánh trong tuần qua.

Bài huấn dụ của ĐTC

Anh chị em thân mến, chào anh chị em với mặt trời đẹp như thế này!

Đoạn Tin Mừng Chúa nhật hôm nay gồm 2 phần: phần đầu mô tả những thái độ các môn đệ Chúa Kitô cần tránh, và phần hai đề nghị một lý tưởng gương mẫu của Kitô hữu.

Chúng ta hãy bắt đầu với phần thứ I: những điều mà chúng ta không nên làm. Trong phần đầu Chúa Giêsu phê bình những luật sĩ, những chuyên gia về đạo giáo 3 khuyết điểm được biểu lộ trong lối sống của họ, đó là: kiêu ngạo, tham lam và giả hình. Chúa nói: họ thích được chào ở nơi công cộng, được chỗ nhất trong các hội đường và chỗ đầu trong các bàn tiệc” (Mt 12,38-39(. Nhưng dưới cái vẻ sang trọng ấy có dấu ẩn sự giả dối và bất công. Trong khi họ khoa trương nơi công cộng như thế, họ dùng quyền bính để ”nuốt chửng gia cư của các bà góa” (Xc v.40) là những người cùng với các kẻ mồ côi và ngoại kiều, bị coi là những người yếu thế và ít được bảo vệ nhất. Sau cùng, các luật sĩ ”cầu nguyện dài lời để cho người ta thấy” (v.30). Ngày nay cũng có những nguy cơ có những thái độ như thế. Ví dụ khi người ta tách rời kinh nguyện khỏi công lý, vì ta không thể phụng tự Thiên Chúa và đồng thời gây hại cho người nghèo. Hoặc khi ta nói yêu mến Thiên Chúa, và lại đặt hư danh, lợi lộc ở trên Thiên Chúa.

ĐTC nói tiếp:

Và trong chiều hướng ấy có phần hai của bài Tin Mừng hôm nay. Cảnh tượng diễn ra trong Đền thờ Jerusalem, đúng ra là tại nơi dân chúng bỏ tiền dâng cúng. Có nhiều người giàu bỏ bao nhiêu đồng tiền, và có một phụ nữ nghèo, góa phụ, chỉ bỏ hai đồng xu nhỏ. Chúa Giêsu quan sát kỹ lưỡng người đàn bà ấy và ngài lưu ý các môn đệ về sự tương phản trong cảnh tượng. Những người giàu có khoa trương cho đi những điều dư thừa, trong khi bà góa, kín đáo và khiêm tốn, cho ”tất cả những gì bà có để sống” (v. 44); vì thế, Chúa Giêsu nói – bà đã cho nhiều hơn tất cả những người khác. Do sự nghèo khó cùng cực của bà, lẽ ra bà có thể chỉ cúng một đồng cho đền thờ và một đồng kia giữ lại cho mình. Nhưng bà không muốn dâng cúng Thiên Chúa nửa chừng; bà dâng tất cả. Trong sự nghèo khó của bà bà hiểu rằng, có Chúa là có tất cả; bà cảm thấy được Chúa hoàn toàn yêu thương và đáp lại bà yêu Chúa trọn vẹn. Gương của bà già ấy thật là đẹp dường nào!

Ngày hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói với chúng ta rằng thước đo không phải là lượng, nhưng là sự trọn vẹn. Có một sự khác biệt giữa lượng và sự trọn vẹn tất cả. Bạn có thể có bao nhiêu tiền bạc, nhưng lại trống rỗng: không có sự sung mãn trong tâm hồn bạn. Trong tuần này, anh chị em hãy suy nghĩ về sự khác biệt giữa số lượng và sự trọn vẹn. Đây không phải là vấn đề ví tiền, nhưng là con tim. Có sự khác biệt giữa ví tiền và con tim.. Có những thứ bệnh đau tim, hạ thấp con tim xuống hàng ví tiền.. Và điều này không tốt! Yêu mến Thiên Chúa ”hết lòng” có nghĩa là tín thác nơi Chúa, nơi sự quan phòng của Chúa,và phụng sự Chúa nơi anh chị em nghèo khổ nhát mà không chờ đợi được báo đáp.

Tôi xin phép kể cho anh chị em một giai thoại, xảy ra trong giáo phận trước đây của tôi. Ở bàn ăn có một bà mẹ và 3 đứa con nhỏ; người cha đi làm, họ đang ăn món thịt sườn Milano.. Trong lúc đó có người gõ cửa và những đứa bé, 5, 6,7 tuổi, đứa lớn nhất nói với mẹ: ”Mẹ ơi, có người ăn mày xin ăn”, và bà mẹ vốn là một tín hữu Công Giáo tốt, hỏi các con: ”Chúng ta làm sao đây”. ”Mẹ ơi, cho họ ăn đi!”. Bà mẹ đáp: ”Tốt lắm”. Rồi bà cầm xiên và dao, cắt một nửa miếng thịt của mỗi đứa con. ”A, mẹ ơi, đừng làm như vậy. Mẹ lấy thịt ở trong tủ lạnh ấy”. Nhưng bà mẹ đáp: ”Không, chúng ta làm 3 cái bánh mì kẹp thế này!”

Những đứa con đã học điều này là làm việc bác ái thực sự không phải là cho đi của dư thừa, nhưng là cho những điều cần thiết. Tôi chắc chắn rằng chiều hôm ấy ba đứa con hơi đói.. Nhưng phải làm như thế.

Đứng trước những nhu cầu của người khác, chúng ta được kêu gọi hãy hy sinh một cái gì đó, như những đứa trẻ, hy sinh một nửa miếng thịt sườn, hy sinh cái gì không thể thiếu được, chứ không phải chỉ cho đi đồ dư thừa; chúng ta được kêu gọi dành thời giờ cần thiết, không những thời giờ thừa thãi; chúng ta được kêu gọi cho ngay tài năng của chúng ta, không chút do dự, không phải sau khi đã sử dụng vào những mục tiêu cá nhân hoặc của nhóm chúng ta.

Và ĐTC kết luận rằng:

”Chúng ta hãy cầu xin Chúa nhận chúng ta vào trường của bà góa, người mà Chúa Giêsu, giữa sự kinh ngạc của các môn đệ, đã đưa lên tòa và giới thiệu như thầy dạy Phúc Âm sống động. Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria, người phụ nữ nghèo đã dâng hiến tất cả cuộc sống cho Thiên Chúa vì chúng ta, chúng ta hãy xin ơn được một trái tim thanh bần, nhưng giầu lòng quảng đại vui tươi và nhưng không.

Chào thăm

Sau khi ban phép lành, ĐTC nhắc đến vụ thất thoát tài liệu ở Tòa Thánh mà giới báo chí gọi là Vatileaks 2.

Ngài cũng nhắc đến Ngày Tạ Ơn của Giáo Hội tại Italia với chủ đề ”Đất đai, công ích”. Tôi hiệp với các GM cầu chúc tất cả hành động như những người quản lý trách nhiệm một thiện ích chung quí giá là đất đai, hoa quả của nó là để cho tất cả mọi người được hưởng. Tôi nhiệt liệt gần gũi và biết ơn giới nông dân và khuyến khích họ canh tác đất đai làm sao để bảo tồn sự phì nhiêu để sản xuất lương thực cho tất cả mọi người, ngày nay và cho các thế hệ mai sau. Trong bối cảnh đó ở Roma đang cử hành Ngày giáo phận bảo tồn thiên nhiện, năm nay được phong phú thêm với cuộc ”Tuần hành cho trái đất”.

ĐTC cũng nói rằng: ngày mai, 10-11, ở Firenze sẽ khai diễn Đại hội Công Giáo toàn quốc lần thứ 5 với sự hiện diện của các GM và các đại biểu của tất cả các giáo phận Itallia. Đây là một biến cố quan trọng để hiệp thông và suy tư, và tôi cũng vui mừng tham dự vào thứ ba này, sau một chặng dừng ngắn ở Prato.

Và sau khi chào thăm các tín hữu Roma và những khách hành hương, đặc biệt là các học sinh Pháp vùng Paris, các tín hữu từ Nhật bản và Ba Lan, và Bắc Âu, ĐTC nói:

”Tôi chào thăm các đại diện dòng Thuyết giáo, các cha dòng Đa Minh, hôm qua đã khai mạc năm kỷ niệm 800 năm thành lập dòng. Xin Chúa chúc lành cho anh chị em trong dịp này. Và cám ơn anh chị em vì tất cả những gì anh chị em đang làm trong và cho Giáo hội!

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Thánh lễ với Đức Thánh Cha: Giáo hội được mời gọi phục vụ chứ không phải được phục vụ

Thánh lễ với Đức Thánh Cha: Giáo hội được mời gọi phục vụ chứ không phải được phục vụ

ĐTC at Martha Chapel 11-06-2015

VATICAN. Giáo hội được mời gọi để phục vụ, chứ không phải là một tổ chức liên quan đến tài chính. Các Giám mục và linh mục cần vượt thắng cám dỗ của ‘một đời sống hai mặt’, vì quá gắn bó với tiền của. Quả thật, có nhiều linh mục và Giám mục thay vì phục vụ, họ lại biến mình trở thành những ‘doanh nhân’ và ‘ủ ấm’ đời mình với tiện nghi, vật chất trong sự lập lờ, thiếu trong sáng. Đây là thông điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô trong bài giảng thánh lễ sáng hôm nay, 06.10, tại nhà nguyện thánh Marta.

 

Mở đầu bài giảng, Đức Thánh Cha nói: “Phụng vụ ngày hôm nay mời gọi chúng ta suy tư về hai hình ảnh phục vụ. Trong bài trích thư Roma, ta thấy xuất hiện hình ảnh của thánh Phao-lô, một người hăng say rao giảng Tin Mừng. Thánh Phao-lô nói: ‘Như anh em biết, chính nhờ ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi làm người phục vụ Đức Giêsu Kitô và để chu toàn nhiệm vụ tế tự là rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.’ Thánh Phao-lo đã thực hiện ơn gọi này cách hết sức nghiêm túc. Ngài dành trọn cả con người mình cho việc phục vụ. Ngài không bao giờ biết bằng lòng dừng lại nhưng cứ tiếp tục cố gắng phục vụ hơn nữa, hơn nữa và hơn nữa. Để rồi cuối cùng, ngay tại Roma, ngài đã bị một trong số những người thân tín phản bội và bị kết án tù đày, thậm chí là phải chết.

 

Nhưng từ đâu thánh Phao-lô có được sự hăng say, nhiệt huyết và lòng can trường như thế? Điều đó đến từ Đức Giêsu Kitô. Thánh Phao-lô đã tuyên bố rằng: ‘Tôi có quyền hãnh diện về việc phục vụ Thiên Chúa. Và vì ai mà tôi hãnh diện? Đó chính là nhờ Đức Giêsu Kitô. Thật thế, tôi đâu dám nhắc đến chuyện nào khác, ngoài những gì Đức Kitô đã dùng tôi mà thực hiện để đưa muôn dân về phục vụ Thiên Chúa, thực hiện bằng lời nói việc làm, bằng sức mạnh của những dấu lạ điềm thiêng, bằng quyền năng của Chúa Thánh Thần.’

 

Với thái độ xác tín này, thánh Phao-lô đã đi loan báo Tin Mừng khắp nơi. Ngài tự hào về việc phục vụ, tự hào về việc mình được chọn, tự hào vì nhận lãnh được sức mạnh của Thánh Thần, tự hào vì được đi khắp cùng trái đất. Và điều khiến ngài vui sương hạnh phúc hơn, đó là: ngài chỉ có tham vọng loan báo Tin Mừng ở những nơi người ta chưa được nghe nói đến danh Đức Giêsu. Ngài không muốn xây dựng trên nền móng người khác đã đặt. Điều ấy có nghĩa là thánh Phao-lô muốn đi đến nhưng nơi chưa được loan báo về Đức Kitô, muốn được phục vụ những người phục vụ, muốn trở thành người tiên phong xây dựng những nền móng. Bởi thế, ngài luôn luôn lên đường, đi mãi và đi mãi. Ngài không hề dựng lại để tận hượng hoa trái ở nhưng nơi ngài đã đi qua. Ngài cũng không ở lại đó để nắm quyền lực, để được phục vụ. Nhưng ngài là một thừa tác viên, một tôi tớ ra đi để phục vụ chứ không phải để được phục vụ.”

 

Đức Thánh Cha cũng chia sẻ rằng: “Tôi cảm thấy rất vui và đánh động, vì trong thánh lễ hôm nay đã có những linh mục đến chào tôi và nói: ‘Đức Thánh Cha ơi, hôm nay con đến đây để tìm người của con, vì con đã đi truyền giáo ở Amazzon 40 năm trời nay rồi’. Niềm vui và xúc động cũng trào dâng trong tôi khi nghe một nữ tu nói: ‘Con đã làm việc suốt 30 năm trong một bệnh viện ở Châu Phi’; hay một nữ tu khác đã trải qua 40 năm làm việc trong một bệnh viện dành cho người khuyết tật, và vị nữ tu ấy luôn tươi nở nụ cười trên môi. Đây là lời mời gọi phục vụ và đây cũng là niềm vui trong Giáo Hội: hãy bước ra ngoài và lên đường phục vụ tha nhân, hãy đến với người khác và trao hiến thân mình cho họ. Điều mà thánh Phao-lô đã làm là phục vụ và phục vụ.”

 

Tiếp đến, Đức Thánh Cha triển khai bài Tin Mừng: “Bài Tin Mừng theo thánh Luca nói về người quản gia bất lương. Như thế, Đức Giêsu cho chúng ta thấy một hình ảnh khác: thay vì phục vụ lại bắt người khác phải phục vụ mình. Trong Tin Mừng, ta đọc thấy điều mà người quản gia bất lương đã làm. Với những mánh khóe và mưu mẹo, người quản gia ấy cố gắng làm mọi cách để giữ được vị trí chức vụ của mình, hay ít là khi bị thôi việc cũng có một đời sống được bảo đảm. Và trong Giáo hội cũng có những người như thế. Thay vì phục vụ, suy nghĩ đến tha nhân và đi tiên phong xây dựng nền móng; họ lại khiến Giáo hội phải phục vụ họ. Họ trở thành những người bám víu và gắn bó vào tiền của. Chúng ta đã thấy bao nhiêu linh lục hay Giám mục như thế. Và thật là buồn khi nhắc đến điều này đúng không anh chị em?

 

Đặc tính căn cốt của Tin Mừng và lời kêu gọi của Đức Giêsu Kitô là phục vụ: hãy phục vụ chứ đừng dừng lại; hãy biết quên mình đi để phục vụ tha nhân. Nhưng trái lại, phía bên kia là một tình trạng tiện nghi, yên ổn: tôi cố gắng để đạt tới một sự ổn định, rồi sống thoải mái trong tình trạng đó mà đôi khi thiếu đi sự liêm chính, trong sáng. Điều này giống như tình trạng của một số người Pha-ri-sêu mà Chúa Giêsu đã nói tới: Họ đeo những thẻ kinh thật dài và đi lại trên đường phố cốt để người khác trông thấy. Như vậy, có hai hình ảnh: hai hình ảnh Kitô hữu, hai hình ảnh linh mục, hai hình ảnh của người nữ tu. Ta sẽ chọn hình ảnh nào: phục vụ hay được phục vụ?

 

Nơi thánh Phao-lô, chúng ta thấy hình bóng của Giáo Hội, một Giáo hội không bao giờ dừng lại nhưng luôn đi tiên phong để đặt nền móng. Nhưng nếu trong Giáo hội có những người chỉ biết chọn một đời sống yên ổn, tiện nghi; Giáo hội đang tự đóng mình lại, đang trở thành một tổ chức kiếm tiền kinh doanh. Khi ấy, Giáo hội sẽ không còn là thừa tác viên của Đức Kitô để phục vụ người khác nữa nhưng lại khiến người khác phải phục vụ mình.”

 

Bởi thế, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người cùng hiệp ý cầu nguyện: “Chúng ta nài xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng như đã ban cho thánh Phao-lô. Đó là ơn biết hãnh diện về công việc phục vụ Thiên Chúa, biết lao mình về phía trước, biết nói không với những bến đỗ tiện nghi, thoải mái. Đồng thời, cũng xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi cơn cám dỗ của một đời sống hai mặt: tôi có thể nhận thấy mình là một thừa tác viên của Chúa, một người phục vụ, nhưng thực ra người khác đang phải phục vụ tôi” (SD 06-11-2015).

 

Vũ Đức Anh Phương

 

Đức Thánh Cha dâng lễ cầu cho các Hồng Y và Giám Mục qua đời

Đức Thánh Cha dâng lễ cầu cho các Hồng Y và Giám Mục qua đời

Đức Thánh Cha dâng lễ cầu cho các Hồng Y và Giám Mục qua đời

VATICAN. Sáng ngày 3-11-2015, ĐTC Phanxicô đã chủ sự thánh lễ tại Đền thờ Thánh Phêrô để cầu nguyện cho 12 Hồng Y, 1 Thượng Phụ và 99 GM qua đời trong vòng 12 tháng qua.

Trong số các vị có một người Việt Nam là Đức Cha Nicola Huỳnh Văn Nghi, nguyên GM giáo phận Phan Thiết, qua đời ngày 6 tháng 5 năm nay, hưởng thọ 88 tuổi, sau 62 năm làm Linh mục và 41 năm làm Giám Mục.

Trong số 12 Hồng Y qua đời, có 3 vị thuộc dòng Tên, đặc biệt là ĐHY Roberto Tucci, nguyên là Tổng giám đốc đài Vatican.

Đồng tế với ĐTC có 40 Hồng Y và 30 GM trước sự hiện diện của khoảng 1 ngàn tín hữu.

Bài giảng của ĐTC

Trong bài giảng, ĐTC đã mời gọi mọi người noi gương phục vụ yêu thương của Chúa Giêsu. Ngài nói với các HY, GM rằng:

”Thiên Chúa đã phục vụ chúng ta trước. Thừa tác viên của Chúa Giêsu, Đấng đã đến để phục vụ chứ không phải để được phục vụ (Xc Mc 10,45), chỉ có thể là mục tử sẵn sàng hiến mạng sống mình vì đoàn chiên. Ai phục vụ và trao ban, dường như là kẻ bị mất mát trước mắt thế giới. Nhưng trong thực tế, chính khi mất mạng sống, là lúc tìm lại được nó. Vì một cuộc sống cởi bỏ chính mình, mất mạng trong tình yêu thương, là một cuộc sống noi gương Chúa Kitô: chiến thắng sự chết và mang lại sự sống cho trần thế. Ai phục vụ, thì cứu thoát. Trái lại, ai không sống để phục vụ, thì sống chẳng ích gì”.

ĐTC nhắc đến bài Tin Mừng trong đó Chúa Kitô được ví như con rắn được treo lên trong sa mạc, theo hình ảnh con rắn đồng được ông Môisê, theo lệnh của Chúa, treo lên để những ai bị rắn độc cắn, nhìn lên con rắn đồng thì được chữa lành. ĐTC nói: ”Một con rắn cứu thoát khỏi các con rắn. Cùng lý luận đó ở trong thập giá Chúa Giêsu ám chỉ đến khi nói với ông Nicôđêmô. Cái chết của Ngài cứu chúng ta khỏi cái chết của chúng ta”.

ĐTC nhận xét rằng ”Cách thức này của Thiên Chúa, cứu chúng ta bằng cách phục vụ chúng ta và tự hủy mình, có nhiều điều để dạy chúng ta. Chúng ta chờ đợi một chiến thắng huy hoàng của Thiên Chúa; trái lại Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta một chiến thắng rất khiêm hạ. Khi bị treo trên thập giá, Chúa để cho sự ác và sự chết hăng say chống lại Ngài trong khi Ngài tiếp tục yêu thương. Đối với chúng ta, thật là khó chấp nhận thực tại này. Đó là một một nhiệm, nhưng bí quyết của mầu nhiệm này, của sự khiêm hạ lạ thường ấy hoàn toàn hệ tại sức mạnh của tình thương..

ĐTC giải thích rằng ”Chúa Giêsu đã biến thập giá thành một chiếc cầu dẫn đến sự sống. Cả chúng ta cũng có thể chiến thắng với Ngài, nếu chúng ta chọn lựa tình thương phục vụ và khiêm tốn, chiến thắng vĩnh cửu. Đó là một tình thương không khiển trách và áp đặt, nhưng biết tín thác và kiên nhẫn chờ đợi, vì như sách Ai Ca đã nhắc nhở chúng ta, thật là tốt ”khi chờ đợi ơn cứu độ của Chúa trong thinh lặng” (3,26). (SD 3-11-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha dâng lễ tại nghĩa trang Verano: Nên thánh là một hành trình lội ngược dòng

Đức Thánh Cha dâng lễ tại nghĩa trang Verano: Nên thánh là một hành trình lội ngược dòng

ĐTC cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Verano

ROMA. “Con đường nên thánh là một con đường vui tươi, hạnh phúc. Chính Đức Giêsu đã bước đi trên con đường ấy và ai theo Ngài sẽ được tiến vào sự sống trường sinh.” Chiều Chúa Nhật, ngày 01.11, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử hành thánh lễ trọng thể mừng kính các thánh nam nữ tại nghĩa trang Verano, Roma. Giữa sự hiện diện đông đảo của các tín hữu, có quận trưởng Francesco Paolo Tronca, Tân Ủy Viên Hội Đồng Roma. Đức Thánh Cha đã đặt đóa bạch hồng trên mộ phần một gia đình như dấu chỉ cho lòng kính nhớ những người đã khuất trong Giáo phận.

Sau đây là bài giảng của Đức Thánh Cha trong thánh lễ:

“Anh chị em thân mến,

Trong bài Phúc Âm, chúng ta đã nghe Đức Giêsu dạy dỗ các môn đệ và đám đông dân chúng đang tụ họp trên núi bên bờ hồ Galilê. Và ngày hôm nay, Lời Chúa cũng chỉ cho mỗi người chúng ta con đường để đạt được hạnh phúc thật sự, con đường dẫn về Thiên Quốc. Đây là hành trình gian nan vất vả, vì là một hành trình lội ngược dòng. Nhưng Thiên Chúa bảo đảm với chúng ta rằng ai tiến bước trên con đường ấy sẽ hạnh phúc, hay sớm muộn gì cũng được hạnh phúc.

‘Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.’ Có lẽ, chúng ta tự hỏi rằng một người có tâm hồn nghèo khó, gia tài duy nhất là Nước Trời, mà lại có phúc là như thế nào. Câu trả lời có thể là: Khi một người có trái tim trong sạch và tự do khỏi những ràng buộc thế trần, người ấy không còn ‘xa’ Nước Trời nữa.

‘Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.’ Một người sầu khổ làm sao lại có phúc được? Quả thực, nếu một người chưa bao giờ cảm thấy buồn khổ, dằn vặt, đau đớn sẽ chẳng biết được sức mạnh của sự ủi an. Do đó, người hạnh phúc là người có khả năng cảm thương, có khả năng lắng nghe bằng cả con tim tiếng gào thét khổ đau trong cuộc sống của chính mình cũng như của nhân loại. Họ sẽ là những người hạnh phúc, vì đôi tay êm ái và hiền từ của Thiên Chúa sẽ vỗ về an ủi họ.

‘Phúc thay ai hiền lành.’ Các thánh không giống chúng ta, vì rất nhiều lần chúng ta đã mất kiên nhẫn, nóng nảy và luôn sẵn sàng mở miệng kêu than trách móc. Với người khác, chúng ta hay càm ràm, chỉ trích. Nhưng khi người ta hơi đụng chạm tới chúng ta một chút, ta liền xửng cổ lên chửi bới như thể chúng ta chúa tể trên đời này. Trong khi thực tế, mọi người ngang bằng nhau vì đều là con Thiên Chúa. Chúng ta cũng nghĩ tới những bậc cha mẹ, những người rất mực kiên nhẫn với con cái mình mà đôi khi những người làm con lại khiến cha mẹ phải ‘điên tiết’. Đường lối của Thiên Chúa là đường lối của sự hiền lành và nhẫn nại. Và Đức Giêsu đã chọn con đường ấy. Ngay khi còn thơ ấu, Ngài đã chịu cảnh bắt bớ và lưu lạc nơi đất khách quê người. Khi trưởng thành, Ngài lại bị vu khống, cáo gian, bị cài bẫy trước tòa án. Nhưng Ngài chấp nhận tất cả với sự hiền lành và khiêm nhường. Ngài đã chấp nhận và chịu đựng, ngay cả sẵn sàng vác lấy thánh giá chỉ vì yêu thương chúng ta quá đỗi.

‘Phúc thay ai khao khát nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thỏa lòng.’ Đúng vậy, những ai đang khao khát sự công chính không chỉ cho người khác mà trước hết cho chính bản thân mình, sẽ được thỏa lòng; vì họ đã sẵn sàng để đón nhận một sự công chính lớn lao hơn, cao cả hơn mà chỉ Thiên Chúa mới có thể ban tặng được.

Tiếp đến, ‘phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.’ Phúc thay những người biết thứ tha, có lòng xót thương người khác và chẳng hề phán xét ai hay điều gì bao giờ, nhưng lại cố gắng để đặt mình vào trong hoàn cảnh của tha nhân. Tha thứ là điều mà tất cả chúng ta đều cần, chẳng trừ một ai. Chính vì điều đó nên khi bắt đầu thánh lễ, chúng ta đã nhìn nhận mình là kẻ tội lỗi. Đó không phải là một công thức thú tội để đọc cho xong nhưng là một hành động ăn năn đích thực: ‘Xin Chúa, thương xót chúng con.’ Và nếu chúng ta biết tha thứ cho người khác như chúng ta đã được thứ tha, chúng ta sẽ là những người được chúc phúc: ‘Xin Cha tha nợ cho chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.’

‘Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Chúng ta thử quan sát gương mặt của những người chỉ biết đi khắp nơi để gieo rắc cỏ lùng, là những điều xấu xa, tội lỗi; họ có hạnh phúc, có vui tươi hay không? Không, họ chẳng thể bình an hạnh phúc được. Trái lại, những người ngày ngày cố gắng chăm chỉ gieo trồng hòa bình, họ lại trở thành những người thợ kiến tạo bình an và hòa giải. Họ là những người được chúc phúc, vì họ thực sự là con của Cha trên trời, Đấng luôn gieo vãi bình an. Và quả thực, Ngài đã gieo vào trần gian chính Người Con Một như là hạt giống an bình cho nhân loại.

Anh chị em rất thân mến, Tám Mối Phúc là con đường nên thánh và cũng là con đường của niềm vui, hạnh phúc. Đức Giêsu đã chọn bước đi trên con đường ấy và chính Ngài cũng là Con Đường. Ai bước đi với Ngài và nhờ Ngài sẽ tiến vào sự sống, sự sống vĩnh cửu. Chúng ta hãy nài xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ơn được đơn sơ, khiêm nhượng; ơn biết khóc thương, ơn được trở nên hiền lành, ơn biết lao tác xây dựng công lý và hòa bình, và trên hết, ơn được Thiên Chúa thứ tha ngõ hầu chúng ta có thể trở nên những khí cụ để diễn tả lòng thương xót của Thiên Chúa cho tha nhân.

Các thánh, những người đã đi trước chúng ta mà vào quê trời Thiên Quốc, đã sống và làm như thế. Nhưng các ngài vẫn còn đồng hành với chúng ta trong cuộc hành hương thế trần và không ngừng khuyến khích chúng ta biết lao mình về phía trước. Nhờ lời bầu cử của các thánh, xin Chúa giúp chúng ta biết bước đi trên con đường của Đức Giêsu, và cũng nguyện cầu cho những anh chị em đã khuất của chúng ta nhận lãnh được niềm hoan lạc vĩnh cửu trong Nước Trời.”

Vũ Đức Anh Phương – Vatican Radio

 

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: 01-11-2015

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: 01-11-2015

ĐTC đọc kinh Truyền tin 11-01-2015

VATICAN. Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 01-11-2015, lễ các thánh nam nữ, với vài chục ngàn khách hành hương; ĐTC kêu gọi mọi người chú ý cách đặc biệt đến các vị thánh ‘gần ngay bên cửa’. Họ là những người sống sát bên chúng ta và là những gương mẫu sống động để ta noi gương bắt chước. ĐTC cũng kêu gọi sự hòa bình ở Trung Phi khi một làn sóng bạo lực mới lại xảy ra giữa các sắc tộc và giữa các tôn giáo tại đây.

Sau đây là nội dung bài huấn dụ của ĐTC:

“Anh chị em thân mến, chào anh chị em và mừng lễ với anh chị em!

Trong phụng vụ ngày hôm nay, lễ Các Thánh Nam Nữ, chúng ta cảm thấy cách đặc biệt sống động về thực tại mầu nhiệm các thánh thông công, một gia đình rộng lớn, được kết dệt nên từ tất cả mọi thành viên trong Giáo Hội, bao gồm cả những người người đang còn lữ thứ hành hương trên thế trần và cả những ai – số này đông hơn – đã qua đời và đang tiến bước về Thiên Quốc. Tất cả chúng ta, tất cả, tất cả. Điều này được gọi là “mầu nhiệm các thánh thông công”, một cộng đoàn của tất cả những ai đã được rửa tội.

Bài trích sách Khải huyền gợi nhắc cho chúng ta một đặc tính thiết yếu của các thánh như sau: Họ là những người hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa. Họ được mô tả là một đoàn người đông đảo đã được ‘tuyển chọn’, mình mặc áo trắng và trên trán được đóng ‘ấn của Thiên Chúa’ (Kh 7, 2-4.9-14). Ngang qua những chi tiết đặc biệt này và với ngôn ngữ loại suy, tác giả sách Khải huyền muốn nhấn mạnh rằng các thánh là những người thuộc về Thiên Chúa cách hoàn toàn và độc nhất. Họ thuộc quyền sở hữu và là gia sản của Thiên Chúa. Vậy dấu ấn của Thiên Chúa trên cuộc đời của một người hay trên chính người đó có nghĩa là gì? Thánh Gioan Tông đồ của giải thích: Điều ấy có ý nghĩa là trong Đức Giêsu Kitô, chúng ta thực sự được trở nên con cái của Thiên Chúa (1 Ga 3, 1-3).

Nhưng chúng ta có ý thức về hồng ân lớn lao là được làm con cái của Thiên Chúa không? Trong Bí Tích Rửa Tội, chúng ta có nhớ là đã được ‘đóng ấn’ của Cha trên trời và chúng ta trở thành con của Ngài không? Nói cách đơn giản, chúng ta được mang họ của Thiên Chúa. Tên họ của chúng ta là Thiên Chúa, vì chúng ta là con của Ngài. Chính điều này cho thấy gốc rễ của ơn gọi nên thánh. Các thánh chúng ta kính nhớ ngày hôm nay chính là những người đã sống trong ân sủng của Bí Tích Thánh Tẩy, đã gìn giữ hoàn toàn nguyên vẹn ‘dấu ấn’ khi biết hành xử và sống như con cái của Thiên Chúa, đồng thời cố gắng noi gương bắt chước Đức Giêsu; và bây giờ các ngài đã đi đến đích, vì cuối cùng ‘Thiên Chúa như thế nào, các ngài đã được chiêm ngưỡng Người như vậy.’

Đặc tính thứ hai, các thánh là những gương mẫu để chúng ta noi theo. Hãy cẩn thận, không chỉ những vị đã được phong thánh; nhưng các thánh còn là tất cả những người, với ơn Chúa giúp, đã cố gắng thực hành Tin Mừng trong cuộc sống hằng ngày. Trong số đó, có những người chẳng hề được phong thánh. Nhưng họ là những vị thánh ‘gần ngay bên cửa nhà’ chúng ta. Và trong số đó, có những người chúng ra đã gặp gỡ, có những người còn là thành viên trong gia đình của chúng ta, là bạn bè hoặc là những người ta quen biết. Chúng ta phải biết ơn họ, và trên hết chúng ta phải tạ ơn Thiên Chúa là Đấng đã ban họ cho chúng ta, đã cho chúng ta có cơ hội được ở gần, được gặp gỡ như là những mẫu gương sống động, và chúng ta đã được thấm nhiễm bởi cách sống và cái chết của họ trong niềm tin tưởng vào Đức Giêsu Kitô và vào Tin Mừng. Có bao nhiêu người tốt lành chúng ta biết trong cuộc đời mà khi gặp gỡ hay trò truyện, chúng ta đã thốt lên: ‘Ôi, người này quả thật là thánh.’Vâng! Chúng ta thốt ra điều ấy hết sức tự nhiên và bộc phát, vì quả thật, có những vị thánh sát bên chúng ta, sống gần gũi với chúng ta mà không nhất thiết phải được tuyên thánh.

Việc noi gương bắt chước những cử chỉ yêu thương và nhân ái của các vị thánh cũng giống như là để  kéo dài mãi sự hiện diện của họ trên thế giới này. Và thật sự, những cử chỉ Tin Mừng ấy là thứ duy nhất để chống lại sự hủy diệt của cái chết: một hành động dễ thương, một sự giúp đỡ quảng đại, bỏ thời gian để ân cần lắng nghe, đi thăm viếng, một lời nói tốt lành, một nụ cười dễ mến…v.v. Trong mắt của chúng ta, những cử chỉ này dường như chẳng có gì quan trọng; nhưng trong mắt Thiên Chúa, chúng lại trường tồn, vĩnh cửu, vì tình yêu và lòng thương xót mạnh hơn sự chết.

Đức Trinh Nữ Maria, Nữ Vương các thánh, giúp chúng ta tin tưởng hơn vào ân sủng của Thiên Chúa để chúng ta bước đi với lòng nhiệt huyết trên con đường nên thánh. Chúng ta hãy phó thác nơi Mẹ những cố gắng dấn thân hằng ngày của chúng ta. Với Mẹ, chúng ta cũng cầu nguyện cho những người thân yêu đã qua đời, trong niềm hy vọng một ngày kia tất cả chúng ta được gặp lại nhau trong sự  hiệp thông vinh quang vĩnh cửu trên thiên quốc."

Kết thúc bài giảng, ĐTC nói: “Anh chị em thân mến, những biến cố đau thương trong những ngày gần đây làm cho tình hình ở nước cộng hòa trung phi trở nên căng thẳng hơn và làm dấy lên trong tôi một sự quan tâm lớn. Tôi tha thiết kêu gọi các bên liên quan chấm dứt tình trạng bạo lực đang diễn ra tại đây. Tôi đặc biệt hiệp thông cách thiêng liêng với các cha Dòng Thánh Comboni thuộc giáo xứ Đức Mẹ Fatima ở Bangui, đã chấp nhận một số lượng lớn những người tị nạn. Tôi muốn diễn tả tình hữu nghị đoàn kết của tôi đối với Giáo Hội, với các tôn giáo khác và tất cả moi người ở Trung Phi. Chúng ta hãy cố gắng hết sức để vượt qua sự chia cắt và quay trở về con đường hòa bình. Và để diễn tả sự liên đới thân mật của toàn thể Giáo Hội với Cộng hòa Trung phi, chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người trong đất nước ấy, tuy đang chịu những đau đớn, khổ cực của chiến tranh bao lực; nhưng luôn cố gắng trở nên chứng tá của lòng thương xót và sự hòa giải. Chúa Nhật ngày 29 tháng 11, tôi dự định sẽ mở Cửa Thánh của thánh đường ở Bangui, và tôi hy vọng sẽ thực hiện được điều đó trong cuộc viếng thăm mục vụ sắp tới ở Trung Phi."

Sau kinh Truyền Tin, ĐTC gợi nhắc: “Ngày hôm qua ở Frascati, Giáo Hội đã phong chân phước cho Mẹ Têrêsa Casini, vị sáng lập Dòng Nữ Tu Tận Hiến Thánh Tâm Chúa Giêsu. Mẹ là người của chiêm niệm và truyền giáo, đã dành cả cuộc đời và những việc hy sinh bác để cầu nguyện cho các linh mục. Chúng ta tạ ơn Chúa vì những chứng tá tốt đẹp của Mẹ." Sau đó, ĐTC chào thăm nồng nhiệt các phái đoàn hành hương, đến từ Italia và nhiều nước trên thế giới, đặc biệt là từ Malaysia và Valencia (Tây Ban Nha). ĐTC cũng chào mừng những người tham gia cuộc chay đua marathon trong ngày lễ các thánh được tài trợ bởi tổ chức “Don Bosco thế giới” và hiệp hội ‘Giáo Hội gia đình nhỏ’. Cuối cùng, ĐTC thông báo rằng chiều nay ngài sẽ đến nghĩa trang Verano và dâng thánh lễ tại đó để cầu nguyện cho những người đã qua đời.

Vũ Đức Anh Phương – Vatican Radio

Sự tha thứ của Thiên Chúa không giống với việc tha bổng của tòa án

Sự tha thứ của Thiên Chúa không giống với việc tha bổng của tòa án

ĐTC và Đức Hồng Y Javier Lozano Barragán dâng thánh lễ tại nhà nguyện Martha

“Linh mục tốt lành là người biết cảm thương và dấn thân vào đời sống của đoàn chiên. Thiên Chúa tha thứ cho chúng ta giống như người cha tha thứ cho con cái mình, chứ không phải như một vị thẩm phán nơi tòa án.” Đây là hai chủ đề chính trong nội dung bài giảng của Đức Thánh Cha Phanxicô khi ngài cử hành thánh lễ sáng thứ sáu ngày 30-10 tại nhà nguyện thánh Marta. Hôm nay, ngài giảng lễ bằng tiếng Tây Ban Nha.

 

Đức Thánh Cha nói: “Thiên Chúa có lòng xót thương. Ngài xót thương mỗi người chúng ta và toàn thể nhân loại. Thiên Chúa đã sai Con Một của Ngài đến với con người để chữa lành những thương tích, để phục hồi và đổi mới bộ mặt nhân trần.

 

Điều thú vị là tất cả chúng ta đều biết dụ ngôn người con hoang đàng. Dụ ngôn ấy thuật lại rằng khi người cha – hình ảnh biểu trưng của Thiên Chúa giầu lòng xót thương và tha thứ – nhìn thấy từ đằng xa đứa con thứ đang quay trở về; ông đã tỏ lòng xót thương. Lòng thương xót của Thiên Chúa không phải là sự thương hại. Sự thương hại chẳng có gì đáng nói cả. Bởi vì chúng ta có thể thấy tội nghiệp hay thương hại một con vật sắp chết, tỉ dụ như một con chó. Nhưng lòng thương xót của Thiên Chúa lại hoàn toàn khác với sự thương hại ấy. Thiên Chúa thương xót một người là Ngài sẵn sàng can dự vào những vấn nạn mà người ấy đang gặp phải và đồng cảm với người ấy trong mọi trạng huống của cuộc đời. Nói khác đi, Thiên Chúa xót thương con người bằng tấm lòng của một người cha. Chính vì thế, Thiên Chúa mới sai Con Một của Ngài đến với nhân loại.”

 

Tiếp tục bài giảng, Đức Thánh Cha nói: “Đức Giêsu chữa lành bệnh tật cho dân chúng nhưng Ngài không đơn thuần là một thầy thuốc chữa bệnh. Hơn thế, việc chữa lành chính là một dấu chỉ về lòng thương xót của Thiên Chúa, để cứu chuộc con người, ‘để tìm lại con chiên bị lạc mà đem về đồng cỏ xanh tươi và trả lại đồng tiền bị đánh mất cho bà góa nghèo.’ Thiên Chúa có lòng xót thương. Thiên Chúa yêu thương chúng ta như người cha yêu thương con cái mình. Và khi Thiên Chúa tha thứ, Thiên Chúa cũng tha thứ giống như một người cha chứ không như một quan tòa chỉ đọc bản án tuyên bố: ‘Được tha bổng vì thiếu chứng cứ.’ Như vậy, sự tha thứ của Thiên Chúa xuất phát từ sâu thẳm bên trong con tim của Ngài. Thiên Chúa tha thứ cho một người chỉ vì Ngài yêu thương người ấy mà thôi.”

 

Đức Thánh Cha nói thêm: “Đức Giêsu được sai đến để mang Tin Mừng, để giải thoát những ai đang bị áp bức và để đi vào cõi lòng của mỗi người chúng ta, nhằm giải phóng chúng ta khỏi gông cùm của tội lỗi và sự dữ.

 

Điều mà một mục tử tốt lành thường làm là biết chạnh lòng thương và dấn thân vào đời sống của đoàn chiên, vì ngài là một linh mục giống như Đức Giêsu Linh Mục. Đã bao nhiêu lần (và có lẽ chúng ta nên đi xưng tội vì điều này), chúng ta phê bình, chỉ trích những linh mục, khi các vị ấy chẳng bao giờ quan tâm đến những chuyện đang xảy ra với con chiên trong xứ đạo hay với anh em mình trong cùng nhà dòng. Các vị ấy chẳng hề để ý đến ai. Vâng, đó thật sự không phải là những linh mục tốt. Một linh mục tốt lành là người biết cảm thông, biết dấn thân và dám mạo hiểm để đi vào cuộc đời của người khác.”

 

Đức Thánh Cha kết thúc bài giảng bằng việc cám ơn và chúc mừng Đức Hồng Y Javier Lozano Barragán, cũng đang hiện diện trong thánh lễ, nhân dịp kỷ niệm 60 năm linh mục của ngài. Đức Thánh Cha hồi tưởng lại với niềm biết ơn sâu xa về sự dấn thân của Đức Hồng Y trong lãnh vực y tế. Với tư cách là Bộ Trưởng Y Tế, Đức Hồng Y Barragán đã dấn thân phục vụ Giáo Hội ngang qua việc chăm sóc những người đau yếu, bệnh tật. Sau hết, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người cùng dâng lời tạ ơn Thiên Chúa vì 60 năm linh mục hồng phúc và vì lòng thương xót của Thiên Chúa vẫn tuôn đổ tràn trề trên nhân loại ngày hôm nay (SD 30-10-2015).

 

Vũ Đức Anh Phương

 

Thiên Chúa chỉ yêu thương chứ không hề kết án

Thiên Chúa chỉ yêu thương chứ không hề kết án

ĐTC 10-29-2015 Martha

Giảng trong thánh lễ sáng hôm nay, ngày 29-10 tại nhà nguyện thánh Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô chia sẻ: “Thiên Chúa chỉ biết yêu thương chứ không hề kết án. Tình yêu thương chính là ‘điểm yếu’ của Ngài và là sự chiến thắng của chúng ta.”

Sự chiến thắng của chúng ta là tình yêu thương khôn tả của Thiên Chúa

Khởi đi từ thư của thánh Phao-lô Tông đồ gởi giáo đoàn Rôma, Đức Thánh Cha diễn giải rằng: “Kitô hữu là những người chiến thắng vì nếu có ‘Thiên Chúa bên đỡ chúng ta, ai còn chống lại được chúng ta?’. Nếu Thiên Chúa cứu độ chúng ta, ai còn dám kết án chúng ta? Dường như sức mạnh của sự vinh thắng này là ân ban mà mỗi tín hữu nắm trong tay như một tài sản quý giá. Bởi thế, hầu như mỗi Kitô hữu đều có thể thốt lên: ‘Chiến thắng. Chúng ta đã toàn thắng. Chúng ta là những nhà vô địch.’ Tuy nhiên, sự chiến thắng này cũng mang một nghĩa khác. Chúng ta chiến thắng không phải vì chúng ta có thể chiếm hữu được sự chiến thắng nhưng bởi một lý do khác. Chính lý do khác ấy khiến chúng ta chiến thắng, hay ít là nếu chúng ta không muốn chối từ, chúng ta sẽ luôn luôn chiến thắng. Đây chính là điều mà thánh Phao-lô tuyên bố: ‘Không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Kitô, Chúa chúng ta.’

Như vậy, ý nghĩa thứ hai: không phải là chúng ta toàn thắng trên kẻ thù hay trên tội lỗi nhưng là chúng ta được gắn chặt vào tình yêu của Thiên Chúa đến nỗi không một ai, không một sức mạnh nào và không điều gì có thể tách chúng ra ra khỏi tình yêu này. Thánh Phao-lô đã nhìn thấy trong ân sủng của sự vinh thắng ấy một điều hết sức sâu xa: đó chính là hồng ân được tạo dựng lại, hồng ân được tái sinh trong Đức Giêsu Kitô. Như thế, thánh Phao-lô đã cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa, một tình yêu khôn tả.

Điều ‘không thể’ của Thiên Chúa là Ngài không thể không yêu thương

Đức Thánh Cha nói: “Con người có thể chối từ ân ban vì thói hư danh, kiêu căng ngạo mạn hay vì tội lỗi của mình. Nhưng ân ban chính là tình yêu của Thiên Chúa, một Thiên Chúa không thể tách rời khỏi con người. Và đây chính là điều ‘không thể’ của Thiên Chúa. Chúng ta tuyên xưng Thiên Chúa toàn năng, có thể làm được mọi sự. Nhưng ít là có một chuyện Ngài không làm được, đó là xa lìa, bỏ rơi chúng ta. Trong bài Tin Mừng, hình ảnh Đức Giêsu khóc thương cho thành Giê-ru-sa-lem giúp chúng ta hiểu hơn về tình yêu của Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã khóc. Ngài khóc thương thành Giê-ru-sa-lem và việc thương khóc này biểu lộ trọn vẹn sự ‘không thể’ của Thiên Chúa: Thiên Chúa không thể không yêu thương, Ngài không thể bỏ rơi chúng ta.”

Bảo đảm của chúng ta: Thiên Chúa chỉ yêu thương chứ không hề kết án

Đức Thánh Cha tiếp tục triển khai: “Đức Giêsu khóc thương Giê-ru-sa-lem vì họ đã giết các ngôn sứ rao giảng ơn cứu độ của Thiên Chúa. Thiên Chúa ngỏ lời với thành Giê-ru-sa-lem và với mỗi người chúng ta: ‘Đã bao lần ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.’ Đây thực sự là một hình ảnh hết sức dịu dàng dễ thương: ‘Đã bao lần ta muốn trao cho các ngươi sự êm ái và tình yêu ngọt ngào của Ta, giống như gà mẹ ấp ủ đàn con, nhưng các ngươi đã từ chối.’ Khi hiểu và cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa, thánh Phao-lô đã nói: ‘Tôi tin chắc rằng cho dù là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thụ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa.’

Thiên Chúa không thể không yêu thương! Và đây là một sự bảo đảm chắc chắn cho chúng ta. Chúng ta có thể chối từ tình yêu của Thiên Chúa. Chúng ta có thể từ chối giống như người trộm lành chối từ tình yêu của Thiên Chúa cho đến tận những giây phút cuối đời. Nhưng trên thánh giá, Thiên Chúa vẫn kiên trì chờ đợi anh với một tình yêu thương tha thứ. Ngay cả một người có tội lỗi nhất, có ngạo mạn hay ăn nói phạm thượng nhất, Thiên Chúa vẫn yêu thương bằng một sự dịu dàng và nhân hậu của người cha. Tình yêu ấy giống như thánh Phao-lo đã xác tín, như Tin mừng đã thuật lại và như Đức Giêsu đã nói: ‘như gà mẹ ấp ủ đàn con’. Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng, là Tạo Hóa có thể làm được mọi sự nhưng Ngài lại khóc. Sự khóc thương của Đức Giêsu đối với thành Giê-ru-sa-lem, trong những giọt nước mắt ấy, chứa đựng tất cả tình yêu của Thiên Chúa. Thiên Chúa khóc thương chúng ta khi chúng ta lạc xa đường lối Ngài; Thiên Chúa khóc thương mỗi người chúng ta; Thiên Chúa khóc thương những kẻ tội lỗi đã làm ra bao nhiêu chuyện gian ác, xấu xa cho người khác…Đứng trước tất cả những điều ấy, Thiên Chúa không hề kết án nhưng Ngài chỉ khóc và chờ đợi. Ngài đã khóc vì yêu thương!" (SD 29-10-2015).

Vũ Đức Anh Phương

Thánh lễ bế mạc Thượng Hội Đồng Giám Mục thế giới

Thánh lễ bế mạc Thượng Hội Đồng Giám Mục thế giới

Thánh lễ bế mạc Thượng Hội Đồng Giám Mục 10-25-2015

VATICAN. Trong thánh lễ bế mạc Thượng HĐGM thế giới về gia đình, ĐTC mời gọi toàn Giáo Hội tiếp tục tiến bước noi gương lòng cảm thương của Thiên Chúa.

Sau 3 tuần làm việc khẩn trương, Thượng HĐGM thế giới kỳ thứ 14 về ”ơn gọi và sứ mạng của gia đình trong Giáo hội và trong thế giới ngày nay” đã kết thúc với thánh lễ 10 giờ sáng chúa nhật 25-10-2015, tại Đền thờ Thánh Phêrô.

Có 314 vị đồng tế với ĐTC, gồm các nghị phụ và các linh mục dự thính viên và cộng tác viên, trong số này có 71 Hồng Y, 7 vị Thượng Phụ, 4 vị Tổng Giám Mục trưởng của các Giáo Hội Công Giáo nghi lễ Đông phương, và 174 Giám Mục, trước sự hiện diện của 8 ngàn tín hữu. Có nhiều người khác tham dự thánh lễ qua các màn hình lớn đặt tại quảng trường thánh Phêrô.

Bài giảng của ĐTC

Trong bài giảng thánh lễ, ĐTC nói:

”Tất cả 3 bài đọc của Chúa nhật này đều trình bày cho chúng ta lòng cảm thương của Thiên Chúa, tình phụ tử của Chúa, được biểu lộ chung kết trong Đức Giêsu.

Ngôn sứ Gêrêmia, giữa thảm họa của đất nước, loan báo Chúa đã cứu dân Ngài, phần còn lại của dân Israel (31,7).. Đoạn thư gửi tín hữu Do thái cũng trình bày cho chúng ta lòng cảm thương của Chúa Giêsu. Chúa mặc lấy những yếu đuối của chúng ta để cảm thương những người ở trong sự u mê, lầm lạc..

ĐTC diễn giải nhiều về bài Tin Mừng kể lại Chúa Giêsu chữa lành người mù Bartimeo. Ngài nói:

”Có một chi tiết đặc biệt hay. Chúa Giêsu yêu cầu các môn đệ của Ngài đi gọi Bartimeo. Các môn đệ nói với người mù bằng hai kiểu nói mà Chúa Giêsu sử dụng trong phần còn lại của bài Tin Mừng. Trước hết các môn đệ nói với người mù: ”Hãy can đảm lên!”, một từ có nghĩa đen là ”hãy tin tưởng, hãy phấn khởi!”. Thực vậy, chỉ có cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu mới mang lại cho con người sức mạnh để đương đầu với những tình cảnh trầm trọng nhất. Thành ngữ thứ hai là: ”Hãy đứng lên!” giống như Chúa Giêsu nói với bao nhiêu bệnh nhân, cầm tay họ và chữa lành họ. Các môn đệ của Ngài không làm gì khác hơn là lập lại những lời khích lệ và có sức giải thoát của Chúa Giêsu, dẫn người mù đến thẳng với Chúa, mà không giảng giải gì. Cả các môn đệ Chúa Giêsu ngày nay cũng được kêu gọi làm như vậy, nhất là ngày nay: nghĩa là đặt con người tiếp xúc với lòng Thương Xót cảm thương cứu độ. Khi tiếng kêu của nhân loại trở nên mạnh mẽ hơn, như nơi ông Bartimeo, không có câu trả lời nào khác ngoài những lời nói của Chúa Giêsu mà chúng ta nhận làm của mình và nhất là noi theo tâm hồn của Chúa. Những tình trạng lầm than và xung đột, đối với Thiên Chúa, là những dịp thực hành lòng thương xót. Ngày nay là thời kỳ của lòng thương xót!

Nhưng có một số cám dỗ đối với những người theo Chúa Giêsu. Tin Mừng làm nổi bật ít là 2 cám dỗ. Không có môn đệ nào dừng lại như Chúa Giêsu đã làm. Họ tiếp tục tiến bước, tiến hành như thể không có gì xảy ra. Nếu ông Bartimeo là người mù, thì họ là những người điếc: vấn đề của ông không phải là vấn đề của họ. Tình trạng này cũng có thể là nguy cơ của chúng ta; đứng trước những vấn đề liên lỉ, tốt hơn nên tiếp tục tiến bước, không để cho mình bị phiền toái. Theo cách thức ấy, giống như các môn đệ, chúng ta ở với Chúa Giêsu, nhưng không suy nghĩ như Chúa. Ta ở trong nhóm của Ngài, nhưng nếu ta không cởi mở tâm hồn, thì sẽ mất đi lòng ngưỡng mộ, lòng biết ơn và lòng nhiệt thành, và có nguy cơ trở thành những người quen thuộc với ơn thánh. Chúng ta có thể nói về Chúa, làm việc với Chúa, nhưng sống xa tâm hồn của Chúa, một tâm hồn hướng về ngừơi bị thương. Đó là một cám dỗ: một thứ linh đạo ảo ảnh: chúng ta có thể tiến qua sa mạc của nhân loại mà không thấy điều thực sự hiện hữu, nhưng chỉ thấy điều chúng ta muốn thấy; chúng ta có khả năng kiến tạo những quan niệm về thế giới, nhưng chúng ta không chấp nhận điều mà Chúa đặt trước mắt chúng ta. Một niềm tin không biết ăn rễ trong đời sống của dân chúng thì nó khô cằn, và thay vì là một ốc đảo xanh tươi, thì lại tạo nên những sa mạc khác.

ĐTC nói tiếp:

”Có một cám dỗ thứ hai, đó là rơi vào một đức tin đã hoạch định. Chúng ta có thể tiến bước với dân Chúa, nhưng chúng ta đã có lịch trình tiến hành, qui định trước tất cả: chúng ta biết đi đâu và cần bao nhiêu thời gian; tất cả đều phải tôn trọng nhịp độ của chúng ta, và mọi điều bất tiện đều làm phiền chúng ta. Chúng ta có nguy cơ trở thành những người trong Tin Mừng mất kiên nhẫn và khiển trách ông Bartimeo. Trước đó họ đã khiển trách các trẻ em (Xc 10,13), nay họ trách người hành khất mù: ai gây phiền toái hoặc không thích hợp thì bị loại bỏ. Trái lại Chúa Giêsu muốn bao gồm, nhất là những người bị gạt ra ngoài lề và kêu lên Ngài. Những người, như Bartimeo, có đức tin, vì biết mình cần ơn cứu độ là cách thức tốt nhất để gặp Chúa Kitô.

Và sau cùng, Bartimeo lên đường theo Chúa Giêsu (Xc v.52). Không những ông ta phục hồi được thị giác, nhưng còn hiệp với cộng đoàn những người đồng hành với Chúa Giêsu.

Anh chị em tham dự Thượng Hội đồng thân mến, chúng ta đã đồng hành với nhau. Tôi cám ơn anh chị em vì con đường chúng ta đã đi chung với cái nhìn hướng về Chúa và anh chị em, trong sự tìm kiếm những con đường mà Tin Mừng chỉ cho thời đại chúng ta ngày nay để loan báo mầu nhiệm tình yêu gia đình. Chúng ta hãy tiếp tục con đường mà Chúa muốn. Chúng ta hãy xin Chúa một cái nhìn được chữa lành và cứu độ, biết loan truyền ánh sáng, vì nhắc nhớ vẻ huy hoàng đã soi chiếu. Không bị lu mờ vì sự bi quan và tội lỗi, chúng ta hãy tìm kiếm và thấy vinh quang của Thiến Chúa, chiếu tỏa trong con người đang sống”.

Trong phần lời nguyện giáo dân bằng các thứ tiếng: Hoa, Pháp, Ba Lan, Anh và Hindi, cộng đoàn lần lượt cầu nguyện cho ĐTC và các GM, cho các gia đình Kitô, các vị lãnh đạo chính quyền, kinh tế và công nghệ, những người nghèo, người đau khổ và cô đơn, sau cùng là cho các thừa sai.

Sau thánh lễ, ĐTC đã lên lầu 3 của dinh Giáo Hoàng để đọc kinh truyền Tin lúc 12 giờ trưa với hàng chục ngàn tín hữu tụ tập tại Quảng trường Thánh Phêrô. Trong bài huấn dụ ngắn, ngài nhắc đến Thượng HĐGM thế giới về gia đình vừa kết thúc và cũng gợi lại bài Tin Mừng, nói lên sự quan tâm và lòng thương xót của Chúa đối với dân của Người.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Lớp Sáu (2015-2016): Bài Học 04

Lớp Sáu (2015-2016): Bài Học 04

Quyền Bính Để Phục Vụ

 

20121022-A-Biblical-Mandate-for-Servant-Leadership

 

Thời Chiến Quốc, Sở Tuyên Vương rất lấy làm lạ là tại sao dân phương Bắc lại quá sợ Đại Tướng Chiêu Hề Tuất của ông, vì thế ông đem chuyện này hỏi các đại thần trong triều. Trong đám quần thần có một người tên là Giang Tất đã dùng một câu chuyện ngụ ngôn để giải thích với Sở Tuyên Vương: “ Có một con cọp bắt được một con chồn. Con chồn mưu mẹo dọa con cọp rằng nó đã được Thiên đế phái xuống để  quản lý trăm thú, nếu cọp ăn thịt nó thì sẽ bị Thiên đế nổi giận; nếu không tin, thì cứ đi theo sau nó, sẽ thấy các dã thú khác sợ phục nó như thế nào cho biết. Cọp nghe lời, bèn đi phía sau chồn để xem có đúng như vậy không. Trên đường đi, những dã thú ở xa xa thoáng thấy chồn quả nhiên đã cao bay xa chạy, không con nào dám bén mảng tới gần. Cọp thấy sự việc như thế, không biết những dã thú kia sợ mình mà tưởng chúng sợ chồn. Hiện giờ, binh quyền của đại vương đang nằm trong tay của Chiêu Hề Tuất; người phương Bắc sợ ông ta chẳng qua là sợ binh của đại vương thôi.”

Thiên Chúa không dừng lại. Ngài luôn bước ra để tìm kiếm chúng ta và Ngài yêu chúng ra bằng một tình yêu không biên giới

Thiên Chúa không dừng lại. Ngài luôn bước ra để tìm kiếm chúng ta và Ngài yêu chúng ra bằng một tình yêu không biên giới

ĐTC rao giảng trong thánh lễ ngày 16 tháng 10 2015

“Thiên Chúa luôn ban cho con người ân sủng dồi dào, nhưng con người lại có thói quen cân đong, tính toán trong mọi hoàn cảnh. Bởi vậy, để hiểu được sự đầy tràn, chan chứa trong tình yêu của Thiên Chúa luôn luôn cần đến hoa trái của ân sủng.” Đây là nội dung của bài giảng mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã triển khai trong thánh lễ, được cử hành tại nhà nguyện thánh Marta vào sáng hôm nay 20-10-2015.

Sự dồi dào, chan chứa

Đức Thánh Cha nói: “Tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người là như thế. Nhưng dường như con người lại không thể hiểu thấu tình yêu quảng đại này và thường chần chừ, do dự khi quyết định trao tặng một điều gì đó cho người khác trong khả năng của mình. Ân sủng của Thiên Chúa được ban tặng nhờ Đức Giêsu, Đấng đã vượt thắng sự sa ngã của Adam, là một minh chứng cho việc trao ban cách quảng đại. Ân sủng này chính là tình bằng hữu giữa con người với Thiên Chúa.

Như đã trao tặng tình bằng hữu, phải chăng Thiên Chúa cũng ban cho con người cả hồng ân cứu độ? Thiên Chúa sẽ ban khi con người biết làm việc thiện: ‘Người sẽ đong cho anh em đấu hảo hạng đã dằn, đã lắc và đầy tràn.’ Điều này cho thấy sự dồi dào của ân sủng, và chính từ “dồi dào’ cũng được lặp lại đến ba lần trong Bài Đọc Một. Đứng trước ân sủng chứa chan ấy, thánh Phao-lô đã thốt lên: ‘Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội.’ Vâng, ân sủng chứa chan. Đây chính là tình yêu của Thiên Chúa, một tình yêu không thể đo lường được.”

Một vị Thiên Chúa luôn bước ra ngoài

Tiếp tục bài giảng, Đức Thánh Cha nói: “Sự vô tận hay không thể đo lường trong tình yêu của Thiên Chúa giống như tình yêu của người cha nhân hậu trong bài Tin Mừng dành cho đứa con của mình. Ngày ngày ông vẫn dõi mắt về phía chân trời xa mà trông chờ người con quay trở về. Trái tim của Thiên Chúa không bao giờ đóng lại nhưng luôn rộng mở. Và khi chúng ta quay trở về như người con thứ, Thiên Chúa sẽ chạy lại ôm chầm lấy chúng ta, hôn lấy hôn để và sai mở tiệc ăn mừng.

Thiên Chúa không hề nhỏ nhen, ích kỷ. Ngài không hề biết đến những suy tính nhỏ mọn. Nhưng Ngài trao ban tất cả. Thiên Chúa không bao giờ dừng lại. Ngài luôn mong ngóng, chờ đợi chúng ta hoán cải. Ngài là vị Thiên Chúa luôn bước ra ngoài, bước ra để tìm kiếm và để tìm kiếm mỗi người chúng ta, không sót một ai. Mỗi ngày, Ngài đang kiếm tìm chúng ta và sẽ tìm kiếm chúng ta luôn mãi. Đây cũng là ý nghĩa của dụ ngôn con chiên lạc và đồng tiền bị đánh mất: luôn luôn kiếm tìm.”

Cái ôm không biên giới

Đức Thánh Cha nhắc lại lời Chúa Giêsu: “Chúng ta biết rằng, Đức Giêsu đã từng nói: ‘Trên trời, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.’ Tuy nhiên, với tiêu chuẩn phàm nhân – nhỏ bé và giới hạn – thật khó để chúng ta có thể hiểu được tình yêu của Thiên Chúa. Chỉ với ân sủng, người ta mới có thể hiểu được điều này.” Để minh họa, Đức Thánh Cha kể một câu chuyện. Ngài nói: “Trước đây, có một nữ tu trong giáo phận của tôi. Vị nữ tu ấy đã 84 tuổi nhưng hằng ngày vẫn không ngừng đi lại giữa những lối đi của bệnh viện để chào thăm và trò truyện với các bệnh nhân bằng một nụ cười luôn tươi nở trên môi. Đó chính là nụ cười của tình yêu Thiên Chúa. Quả thật, vị nữ tu ấy đã được ban tặng ơn để hiểu mầu nhiệm tình yêu dồi dào, chan chứa của Thiên Chúa, điều mà phần lớn người không hiểu được.”

Cuối cùng, Đức Thánh Cha kết luận: “Đúng là chúng ta có thói quen hay cân đong đo đếm trong mọi tình huống. Nhưng chính những thứ chúng ta hay đo đếm và ngay cả cách đo lường của chúng ra cũng thật nhỏ bé, giới hạn. Bởi thế, tốt hơn hết là chúng ta hãy nài xin ân sủng của Thần Khí và nguyện cầu cùng Chúa Thánh Linh giúp chúng ta hiểu hơn về tình yêu của Thiên Chúa, đồng thời giúp chúng ta biết khao khát ơn được Thiên Chúa ‘ôm chầm lấy, hôn lấy hôn để’ bằng một tình yêu không biên giới” (SD 20-10-2015).

Vũ Đức Anh Phương

Bao nhiêu và như thế nào

Bao nhiêu và như thế nào

Thánh lễ tại nhà trọ Martha

“Tham lam là một hình thức tôn thờ ngẫu tượng. Nó làm suy giảm khả năng chia sẻ và trao ban của con người với tha nhân. Đức Giêsu không kết án sự giàu có nhưng nếu quá gắn bó với của cải sẽ gây ra những chia rẽ trong gia đình và là nguyên nhân làm phát sinh chiến tranh.” Mối liên hệ phức tạp này giữa con người và của cải chính điều mà Đức Thánh Cha Phanxicô muốn truyền tải tới mọi người đang hiện diện trong thánh lễ ngày 19-10, tại nhà nguyện thánh Marta.

Khi suy niệm về những bài đọc trong thánh lễ, Đức Thánh Cha nói: “Việc quá gắn bó với sự giàu sang, tiền của cũng giống như thờ ngẫu tượng. Không ai có thể làm tôi hai chủ. Hoặc là phục vụ Thiên Chúa hoặc là làm tôi tớ cho tiền của. Chúng ta cần biết rằng Chúa Giêsu không hề lên án của cải chỉ vì của cải. Nhưng Ngài khuyến cáo chúng ta trước thái độ đặt sự an toàn của bản thân vào tiền của và biến tôn giáo thành một thứ ‘công ty bảo hiểm’. Tức là, một mặt ta chỉ lo tìm kiếm tiền bạc để bảo đảm an toàn cho cuộc sống, nhưng mặt khác ta chạy đến với tôn giáo để khỏi phải sa hỏa ngục. Điều này là không thể được.

Thêm vào đó, việc gắn bó với của cải gây ra chia rẽ. Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy hai anh em ruột thịt đã tranh cãi với nhau về việc chia gia tài. Đây cũng chính là điều vẫn thường xảy ra trong xã hội ngày hôm nay. Thử nghĩ xem chúng ta đã gặp biết bao gia đình: Họ cãi vã, tranh chấp, thậm chí ghét bỏ và không thèm nhìn mặt nhau chỉ vì gia tài, của cải. Điều ấy cho thấy rằng tình yêu trong gia đình không còn quan trọng nữa. Tình yêu của con cái đối với cha mẹ, của anh chị em đối với nhau và của cha mẹ dành cho con cái không còn quan trọng bằng sức mạnh của đồng tiền. Đây là một sự hủy hoại. Tất cả chúng ta, ít là một lần trong đời, đã bắt gặp những gia đình rơi vào thảm trạng bi thương như thế.

Sự tham lam của cải còn dẫn đến chiến tranh. Người ta thường bắt đầu với một lý tưởng cao đẹp, nhưng đằng sau lý tưởng ấy lại là tiền bạc: tiền của những kẻ buôn bán vũ khí, tiền của những kẻ thu lợi nhuận từ chiến tranh. Bởi vậy, Đức Giêsu đã nói rất rõ ràng: ‘Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi sự tham lam.’ Tham lam thực sự rất nguy hiểm. Không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu. Tiền của chỉ mang đến cho chúng ta một sự bảo đảm tạm bợ. Nếu chúng ta vừa đi đến nhà thờ để đọc kinh, cầu nguyện vừa mang trong mình một con tim quá gắn bó với của cải; chắc chắn, chúng ta sẽ không có một kết cục tốt đẹp.”

Quay trở lại câu chuyện dụ ngôn trong bài Tin Mừng, Đức Thánh Cha mô tả hình ảnh của một người phú hộ giàu có: “Ông phú hộ là người rất giỏi làm ăn, kiếm tiền. Ông biết cách làm sao để ruộng nương sinh nhiều hoa lợi. Những kho lẫm của ông được tích trữ đầy ứ hoa mầu và của cải. Thay vì suy nghĩ: ‘À, hoa màu nhiều như vậy, ta nên chia sẻ chúng với những người làm công cho ta. Nhờ vậy, họ có thêm chút thu nhập để chăm lo cho gia đình của họ’. Nhưng ông lại tự nhủ: ‘Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu để tích trữ hoa mầu! À, mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó.’ Chúng ta nhận thấy rằng, luôn luôn có chữ ‘hơn’. Thật vậy, sự gắn bó với của cải chẳng bao giờ có giới hạn. Một khi đã gắn bó với của cải; mặc dù đã có dư thừa rồi, chúng ta lại cứ muốn hơn nữa, hơn nữa và hơn nữa. Thế nên, của cải chính là chúa tể của những ai có lòng gắn bó với giàu sang, tiền bạc.

Đức Giêsu đã mời gọi mỗi người chúng ta phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam. Và, thật ngạc nhiên khi Ngài giới thiệu cho chúng ta con đường cứu độ chính là con đường của Tám mối Phúc. Mối Phúc đầu tiên: ‘Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ’. Điều này có nghĩa là đừng để lòng mình gắn bó với của cải vật chất. Nếu có nhiều của cải, ta hãy biến chúng thành phương tiện để phục vụ người khác, để chia sẻ và để đến với tha nhân.”

Đức Thánh Cha nói thêm: “Có người sẽ hỏi rằng: ‘Vậy bây giờ chúng con phải làm gì? Đâu là dấu chỉ cho biết chúng con không tôn thờ ngẫu tượng, không bị gắn bó với của cải vật chất?’ Câu trả lời rất đơn giản và ở ngay trong Tin Mừng. Thật vậy, ngay từ hồi Giáo Hội sơ khai đã có dấu chỉ này, đó là hãy làm việc bố thí. Như thế, dấu chỉ cho biết chúng ta không ‘tôn thờ ngẫu tượng’ là khi chúng ta biết bố thí, biết chia sẻ với những người đang túng thiếu. Không phải chỉ sẻ chia những của dư thừa mà còn tất cả những gì khiến chúng ta phải trả ‘một cái giá thật đắt’. Tức là chia sẻ cả những gì đang rất cần thiết đối với chúng ta. Đó là một dấu chỉ hết sức đẹp. Dấu chỉ ấy có nghĩa là: Tình yêu của Thiên Chúa vĩ đại hơn việc gắn bó với của cải vật chất.”

Và để đúc kết, Đức Thánh Cha nói: “Có ba câu hỏi chúng ta cần phải tra vấn mình. Câu hỏi trước hết: Tôi có dám sẻ chia không? Câu hỏi thứ hai: Tôi chia sẻ bao nhiêu? Và câu hỏi thứ ba: Tôi chia sẻ như thế nào? Giống như Đức Giêsu, tôi sẻ chia cho người khác bằng lòng quan tâm và tình yêu mến hay tôi chỉ thực hiện hành vi ấy giống như một người làm công ăn lương? Khi giúp đỡ người khác, tôi có nhìn vào đôi mắt của họ? Tôi có dám tiếp chạm vào đôi tay của họ không? Họ chính là thân xác của Đức Kitô, là anh em của tôi, là chị em của tôi. Trong giờ khắc tuyệt vời của sự sẻ chia chân thành, chúng ta thực sự được trở nên giống Thiên Chúa Cha, Đấng chẳng hề bỏ rơi và luôn ban phát của ăn nuôi dưỡng chim trời. Đấy chính là tình yêu trao ban của Thiên Chúa.”

Cuối cùng, Đức Thánh Cha kết luận: “Chúng ta hãy nài xin Thiên Chúa giải thoát chúng ta khỏi sự tôn thờ ngẫu tượng; đó chính là lòng gắn bó với tiền tài, của cải. Chúng ta cũng xin ơn để biết chiêm ngắm Thiên Chúa, Đấng rất mực giàu có nơi con tim, trong sự quảng đại và trong tình xót thương. Chúng ta xin ơn để biết giúp đỡ tha nhân bằng việc thực hành bố thí như chính Chúa đã làm. Nhưng có người sẽ nói: ‘Thưa cha, khi Thiên Chúa trao ban cho chúng ta, Ngài chẳng mất mát gì cả…’. Thực ra, Đức Giêsu Kitô, Đấng có địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, đã ban tặng cho chúng ta tất cả. Ngài đã tự hạ mình xuống, đã hủy mình đi để trao cho chúng ta trọn vẹn con người của Ngài” (SD 19-10-2015).

Vũ Đức Anh Phương

Thói đạo đức giả là một loại vi-rút ẩn núp trong bóng tối. Nhưng bằng cầu nguyện, chúng ta sẽ chiến thắng.

Thói đạo đức giả là một loại vi-rút ẩn núp trong bóng tối. Nhưng bằng cầu nguyện, chúng ta sẽ chiến thắng.

ĐTC rao giảng trong thánh lễ ngày 16 tháng 10 2015

Giảng trong thánh lễ sáng hôm nay tại nhà nguyện thánh Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Chúng ta cần phải cầu nguyện liên lỉ để đừng bị lẫy nhiễm những ‘vi-rút’ giả hình. Thói đạo đức giả ấy mê hoặc người khác với những lời dối trá luôn ẩn núp trong bóng tối.”

 

Đức Thánh Cha mô tả lại bối cảnh trong bài Tin Mừng theo thánh Luca: “Khi ấy, Đức Giêsu và các môn đệ đang ở giữa một đám đông có đến hàng vạn người, đông đến nỗi họ giẫm lên nhau. Và Đức Giêsu bắt đầu cảnh giác các môn đệ bằng những lời rất thẳng thắn: ‘Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu.’ Đức Thánh Cha nhận xét rằng: “Men là một thứ rất nhỏ bé. Nhưng với Đức Giêsu, men Pha-ri-sêu  giống như ‘vi-rút’. Và như một vị lương y, Đức Giêsu đã khuyên nhủ những cộng sự viên của Ngài là các môn đệ cần phải cảnh giác trước nguy cơ lây nhiễm thứ vi-rút đó. Thói đạo đức giả không hề có màu sắc rõ rệt để nhận biết, nhưng cứ thích chơi đùa theo kiểu lấp lửng, nửa thật nửa giả. Kẻ giả hình thường luồn lách và dụ dỗ người khác trong trạng thái ‘tranh tối tranh sáng’ không rõ ràng, với ‘sự quyến rũ của những lời dối trá’.

 

Đức Thánh Cha nói tiếp: “Giả hình cũng là một cách sống, một cách hành xử và một cách để nói những điều không rõ ràng. Cứ nửa đùa, nửa thật… Không sáng, cũng chẳng tối. Cách thức hành động của người giả hình dường như chẳng đe họa hay gây thiệt hại gì đến ai, giống như con rắn trườn bò, luồn lách. Nhưng anh ta lại có cái vẻ đẹp quyến rũ của cái trạng thái nửa sáng nửa tối, của những thứ không rõ ràng, của nhưng lời nói không minh bạch; và nhất là sự mê hoặc của những lời đường mật dối trá hay của dáng mạo bề ngoài. Đối với những người Pha-ri-sêu giả hình, tâm hồn họ bị lấp đầy bởi lòng tự kiêu và sự hư danh. Họ thích đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài, thích được chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ làm tất cả những điều ấy vì muốn chứng tỏ họ là người quan trọng và có học thức.  

 

Đứng trước thứ men giả hình, Đức Giêsu khích lệ dân chúng: ‘Anh em đừng sợ vì không có gì che giấu mà không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.’ Từ đó, Đức Thánh Cha nói: “Men Pha-ri-sêu như một thứ vi-rút khiến anh chị em bị nhiễm bệnh và dẫn đến cái chết. Hãy cẩn thận! Thứ men này sẽ đẩy anh chị em vào bóng tối. Hãy cẩn thận. Nhưng có một Đấng còn mạnh hơn chất men này. Đó chính là Thiên Chúa Cha, Đấng ngự trên trời. ‘Năm con chim sẻ chỉ bán được hai hào, phải không? Thế mà không một con nào bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa. Ngay đến tóc trên đầu anh em cũng được đếm cả rồi. Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.’ Như vậy, trước tất cả những nỗi sợ hãi mà chúng ta phải đối diện ở khắp mọi nơi hay nỗi sợ trước sự lây nhiễm của men Pha-ri-sêu, Đức Giêsu đã nói với chúng ta rằng: Có Thiên Chúa là Cha yêu thương chúng ta và hết lòng quan tâm chăm sóc chúng ta.”

 

Tiếp đến, Đức Thánh Cha nói: “Chỉ có một cách để tránh không bị lây nhiễm. Cách thức mà Đức Giêsu đã chỉ cho chúng ta: Hãy cầu nguyện. Đó là giải pháp duy nhất để không rơi vào thói đạo đức giả. Nếu không cầu nguyện, chúng ta mãi chơi vơi giữa cuộc hành trình và chẳng bao giờ tiến tới được ánh sáng của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta hãy cầu nguyện, cầu nguyện liên lỉ.”

 

Cuối cùng, Đức Thánh Cha dâng một lời nguyện để kết thúc bài giảng: “Lạy Chúa Giêsu xin bảo vệ Hội Thánh Chúa, một Hội Thánh đang ôm ấp tất cả chúng con trong mình. Xin canh giữ đoàn dân Chúa, những người đang tụ họp bên Chúa ‘như muốn giẫm lên nhau vì đông đúc’. Xin bảo vệ đoàn dân Chúa, bởi vì Chúa yêu thích sự sáng và sự sáng lại đến từ Chúa Cha; và từ Cha mà Chúa đã đến để cứu chuộc chúng con. Xin che chở dân Chúa để họ đừng trở nên những kẻ giả hình, để họ đừng rơi vào một kiểu sống lãnh đạm, dửng dưng. Xin chăm sóc đoàn dân Chúa vì họ là những người đang vui mừng khôn tả khi nhận biết rằng có một Thiên Chúa là Cha, Đấng yêu thương họ vô cùng” (SD 16-10-2015).

 

Vũ Đức Anh Phương

 

Tiếng nói Dự thính viên tại Thượng Hội đồng Giám Mục

Tiếng nói Dự thính viên tại Thượng Hội đồng Giám Mục

Thượng Hội Đồng Giám Mục 10-12-2015

VATICAN. Các dự thính viên tích cực góp ý kiến vào công việc bàn thảo tại Thượng HĐGM 14 về gia đình.

Trong số các tham dự viên Thượng HĐGM, ngoài 270 nghị phụ, còn có 45 dự thính viên, trong đó có 18 đôi vợ chồng. Họ có quyền phát biểu ý kiến, nhưng không có quyền bỏ phiếu. Sau đây, là ý kiến của 2 đôi vợ chồng và một nữ dự thính viên.

1. Ông Bà Andrès Salvador Galindo Lopez và Gertrudiz Clara Rubio de Galindo, Tổng thư ký điều hành Ủy ban GM Mêhicô về gia đình, Thư ký của Liên HĐGM Mỹ châu la tinh, gọi tắt là Celam, cho vùng Mêhicô Trung Mỹ. Bà Clara nói:

”Chúng con là một đôi hôn phối Andrès và Clara Galindo, từ Mêhicô. Chúng con thành hôn với nhau cách đây 45 năm. Chúa ban cho chúng con 2 người con, nay đã có gia đình và nhờ đó chúng con có 4 người cháu. Như nhiều đôi hôn phối khác, chúng con bắt đầu cuộc sống gia đình với nhiều ảo tưởng, nhưng cũng có những lúc tích cực và tiêu cực, về cảm xúc cũng như về kinh tế.

Những năm đầu tiên không dễ dàng, nhất là vì một số sức ép của một số người thân trong gia đình, khiến cho cuộc sống mới của chúng con không có viễn tượng thành công nhiều, đến độ những vấn đề kinh tế tìm cách phân rẽ chúng con. Và một hôm, một người họ hàng đến nhà chúng con với những giấy tờ đã chuẩn bị sẵn để chúng con ký tên ly dị nhau.

Mặc dù sự nài nỉ và sức ép muốn chúng con chiều theo biện pháp đó, Andrès và con quyết định chiến đấu chống lại sự chênh lệch khiến xảy ra tình trạng ấy và tiếp tục cuộc sống hôn nhân và gia đình mà chúng con mới thành lập, mặc dù quyết định ấy được đưa ra mà k hông ý thức rõ ràng về ý nghĩa bí tích hôn phối.

Ít lâu sau đó, nhờ ơn Chúa, chúng con được cơ hội sống kinh nghiệm tương giao trong phong trào Gặp gỡ gia đình Công Giáo, qua đó chúng con học cách đả thông với nhau, biết tha thứ, nhưng nhất là biết đâu là kế hoạch của Thiên Chúa dành cho chúng con trong tư cách là vợ chồng và gia đình. Thế là chúng con tiếp tục chiến đấu cho tương quan vợ chồng của chúng con, nhưng với ý thức hơn về ý định của Thiên Chúa.

Một thời gian sau, chúng con lại phải trải qua một giai đoạn rất khó khăn cho cuộc sống của chúng con vì anh Andrès bị thất nghiệp và tình trạng kinh tế của chúng con bị suy sụp, một người bạn thân xin chúng con tháp tùng anh ấy đến Đền thánh Đức Mẹ Guadalupe. Lợi dụng dịp ấy, chúng con đã cầu xin Đức Mẹ yêu quí của chúng con và cầu xin Chúa giúp giải quyết các vấn đề của chúng con, và chúng con hứa sẽ làm điều mà Chúa và Đức Mẹ yêu cầu.

Giã từ Đền thánh Đức Mẹ, chúng con được mời cộng tác vào việc mục vụ gia đình và phản ứng đầu tiên chúng con định trong đầu là từ chối và muốn nói rằng trước tiên chúng tôi cần giải quyết các vấn đề kinh tế của mình. Nhưng nhờ ơn Chúa và Đức Mẹ, chúng con đã nghĩ lại và chấp nhận phục vụ Giáo Hội trong việc mục vụ gia đình.

Trong các hoạt động phục vụ Giáo Hội, tại Mêhicô cũng như ở Trung Mỹ, chúng con có thể tham dự nhiều khóa học, đại hội, các cuộc hội thảo .. về những vấn đề lớn mà các gia đình gặp phải do những yếu tố xã hội, văn hóa, chính trị, giáo dục, kinh tế, và tôn giáo gây ra, khiến cho hôn nhân và gia đình bị suy yếu. Sức sống của hôn nhân và gia đình cần được củng cố qua sự huấn luyện và giáo huấn về căn tính và sứ mạng của mình.

Việc mục vụ gia đình ngày nay, trong Ngàn Năm thứ ba này, đang phải chịu những cuộc tấn công lớn nhỏ của một số tổ chức chính quyền và dân sự, chống lại hôn nhân, gia đình và sự sống. Cần có những vị mục tử yêu mến chương trình của Thiên Chúa để thực hiện một nền mục vụ gia đình, nảy sinh từ tâm hồn mục tử, để các gia đình được hướng dẫn, tháp tùng và huấn luyện theo kế hoạch của thiên Chúa, để sống căn tính và sứ mạng của mình.

 2. Ông Bà Buysile Patronella Nkosi và Meshack Jabulani Nkosi, thành viên Ban tư vấn của Văn phòng toàn quốc về gia đình thuộc HĐGM miền Nam Phi.

Trong phiên khoáng đại thứ 3 ngày 6-10-2015, ông bà đã nói về việc phân định ơn gọi gia đình.

”Tên con là Jabu Nkosi và đây là Buyi vợ con. Chúng con kết hôn từ 35 năm nay và được chúc lành với 5 con và 8 cháu. 3 trong số những người con của chúng con đã làm lễ cưới ở nhà thờ, nhưng cả ba đều lấy người không Công Giáo, sống trong 2 tín ngưỡng nhưng với một tình yêu. Một trong những người con rể và con dâu của chúng con muốn trở thành Công Giáo và chúng con đang mong đợi đến Lễ Phục sinh năm tới, 2016, khi đó chúng con sẽ đón nhận họ vào gia đình Công Giáo.

Trong 33 năm qua, chúng con đã tháp tùng nhiều người trẻ, chia sẻ kinh nghiệm cuộc sống, Lời Chúa và giáo huấn của Giáo Hội với họ, mang lại cho họ một cơ hội để thực hiện những quyết định trong cuộc sống của họ. Chúng tôi thông truyền Tin Mừng về tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta qua Chúa Giêsu Con của Ngài, và trong cuộc sống hằng ngày, chúng con cố gắng nhờ ơn Chúa trở thành Tin Mừng cho nhau và cho những cặp vợ chồng trẻ cũng như cho thế giới. Điều này có thể thực hiện được bằng cách để cho Lời Chúa, là chính Chúa Kitô, đồng hành với chúng con. Chúng con đã và đang có nhiều thách đố, vì không có cùng cái nhìn hoặc làm thương tổn nhau cách này hay cách khác, nhưng chúng con luôn cố gắng khiêm tốn để nói ”xin lỗi” như lời ĐTC vẫn dạy qua 3 lời: ”xin lỗi, cám ơn và xin vui lòng”, đó là những lời không thể thiếu được nếu chúng ta muốn sống an bình và hòa hợp trong gia đình chúng ta. Điều quan trọng là nhớ nói: ”Anh yêu em, em yêu anh, ba thương con, mẹ thương con” với nhau và với con cái.

ĐGH Biển Đức 16, trong thông điệp ”Bác ái trong chân lý” nhấn mạnh tầm quan trọng của tình yêu như nguyên lý cuộc sống trong xã hội, nơi mà mỗi người học ích chung vì gia đình là nơi đầu tiên một người mới học yêu thương, tha thứ, cảm nghiệm sự tha thứ và học cách chia sẻ về Thiên Chúa và Giáo Hội như một gia đình, đó là trường học đầu tiên về tình thương và tình người.

Sự chọn lựa mà chúng con thực hiện cách đây 35 năm là sự chọn lựa mà chúng con tiếp tục làm mỗi ngày, săn sóc nhau trong gia đình và chung thủy với nhau khi chúng con cam kết thương yêu mãi mãi. Đáng tiếc là xã hội hiện nay đã phát triển thứ văn hóa ”vứt bỏ”, coi sự cam kết thành hôn trọn đời là điên rồ và nực cười, làm nản chí. Vì thế người trẻ có xu hướng sợ kết hôn và nhìn sự cam kết ấy như một gánh nặng. Một phần ơn gọi của chúng con là khuyến khích người trẻ tiến vào hành trình của cuộc hôn nhân thánh, nhìn Chúa Kitô như niềm hy vọng mới của họ.

Chúng con cảm nghiệm sự sống mới đang sinh ra, và nhìn thấy cha mẹ chúng con nâng đở chúng con trong việc giáo dục con cái chúng con. Chúng con cũng thấy họ trở nên già hơn, yêu hơn và chăm sóc họ cho đến khi họ qua đi. Chúng con thấy con cái chúng con trở thanh cha mẹ và chúng con đảm nhận vai trò nâng đỡ chúng và gia đình chúng. Chúng con tiếp tục thông truyền đức tin và tất cả các giá trị Kitô và nền văn hóa Ubuntu, tức là văn hóa tình người. Điều này mang lại niềm vui và sự sung mãn, làm cho cuộc sống chúng con phong phú và trọn vẹn hơn nhờ ơnthánh của Chúa.

3. Bà Thérèse Nyarabukeye, người Ruanda, huấn luyện viên thuộc Liên hiệp Phi châu về thăng tiến gia đình ở Ruanda.

Trong bài phát biểu, bà mạnh mẽ tố giác trào lưu thực dân hóa ý thức hệ tại Phi châu.

– Tại Phi châu dân chúng con gần gũi với thiên nhiên. Chúng con phải chịu bao nhiêu sức ép từ nước ngoài, áp đặt cho chúng con các phương tiện ngừa thai, nhưng trong tâm hồn, văn hóa Phi châu, điều này không được chấp nhận. Các sức ép đó được các tổ chức quốc tế trình bày như các quyền về sức khỏe và sinh sản. Các chiến dịch này được sự tài trợ dồi dào.”

Bà Thérèse nhận xét rằng ”vì những sức ép chính trị, dân chúng Phi châu không được làm điều mà họ muốn. Như ĐGH đã nói, đó là một hình thức thực dân ý thức hệ. Điều làm cho chúng con thực sự đau buồn là sự kiện dân chúng bị thúc đẩy làm điều mà họ không muốn!

Bà Thérèse xác nhận các sức ép vừa nói trên là điều xảy ra các nơi ở Phi châu, như một chương trình thế giới nhắm trước tiên tới các nước nghèo đang trên đường phát triển. ”Đây là một điều bất công! Chúng con cảm thấy trong tâm hồn Phi châu, chúng con vẫn còn cái gì thánh thiêng đối với sự sống con người: các sức ép từ nước ngoài muốn tước bỏ khỏi tâm hồn chúng con cảm thức đó khiến chúng con không còn là chúng con nữa! Người ta cũng phổ biến lý thuyết về giống, gender theory, một ý thức hệ, đang thay đổi đời sống vợ chồng và đời sống gia đình, đối với chúng con đây là điều kinh khủng, vì các phụ nữ đơn sơ không hiểu ý nghĩa từ gender, giống. Người ta đang thực hiện một sự thay đổi đời sống bình thường, đời sống của mỗi gia đình, về mặt nhân loại học. Và đây thực là một điều tai hại, chúng con thấy điều đó mỗi ngày và tôi không biết tương lai gia đình Phi châu sẽ ra sao.

Theo bà Thérèse, ”tình trạng trên đây là một thách đố đối với Giáo Hội. Giáo Hội là tổ chức duy nhất còn bảo vệ phẩm giá của con người như Chúa muốn. Vì thế con mong đợi Giáo Hội một lời mạnh mẽ, một lời không tỏ ra yếu nhược, nhưng tái khẳng định phẩm giá gia đình và phẩm giá phụ nữ như Chúa muốn trong kế hoạch của ngài. Giáo Hội phải nói một cách rõ ràng, vì không phải chỉ các Kitô hữu mới chờ đợi nơi Giáo Hội những lời mạnh mẽ, nhưng cả những người không tín ngưỡng, ít là tại Phi châu, họ chờ đợi nơi Giáo Hội một lời giúp dân chúng tiến bước như những con người. Con thấy gia đình đang cần được chăm sóc đặc biệt, vì tất cả chúng ta đều xuất thân từ gia đình và tiến về gia đình. Sự giúp đỡ gia đình bao gồm và liên quan tới toàn thể việc mục vụ; sự kiến tạo nền móng cho con người nảy sinh từ gia đình. Vì thế nếu những người kiến thiết không được kiến thiết, không được huấn luyện, thì làm sao họ có thể nghĩ đến con người thực sự là người? Con thấy đó là một công việc rất quan trọng mà Giáo Hội cần phải làm.”

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: 11-10-2015

Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha: 11-10-2015

Tiếp kiến chung 11 tháng 10 2015

VATICAN. Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa chúa nhật 11-10-2015 với 30 ngàn tín hữu, ĐTC kêu gọi từ bỏ lòng quyến luyến của cải. Ngài cổ võ việc bảo vệ thiên nhiên, và liên đới với các nạn nhân vụ khủng bố hôm 10-10-2015 tại Ankara, Thổ Nhĩ Kỳ

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC quảng diễn bài Tin Mừng chúa nhật thứ 28 thường niên thuật lại giai thoại Chúa Giêsu gặp chàng thanh niên giàu có muốn theo Ngài:

Huấn dụ của ĐTC

Anh chị em thân mến, chào anh chị em

Tin Mừng hôm nay, trích từ chương thứ 10 của Phúc âm theo thánh Marco, gồm 3 cảnh tượng, với 3 cái nhìn của Chúa Giêsu.

Cảnh thứ I trình bày cuộc gặp gỡ giữa Thầy Chí Thánh và một người kia – mà theo đoạn song song trong Phúc âm theo thánh Mathêu, thì đó là một ”thanh niên”. Người này chạy đến gặp Chúa Giêsu, quì gối xuống và gọi Ngài là ”Thầy nhân lành”. Rồi ông hỏi Ngài: ”Con phải làm gì để được sự sống đời đời?” (v. 17). ”Sự sống đời đời” không phải chỉ là cuộc sống đời sau, nhưng là cuộc sống sung mãn, trọn vẹn, không giới hạn. Chúng ta phải làm gì để đạt tới sự sống ấy? Câu trả lời của Chúa Giêsu tóm tắt các giới răn nói về lòng yêu người. Về điểm này chàng thanh niên không có gì đáng trách; nhưng hiển nhiên là sự tuân giữ các giới răn không đủ đối với anh, không làm cho ước muốn sự sung mãn của anh được mãn nguyện. Và Chúa Giêsu trực giác thấy ước muốn mà chàng thanh niên mang trong tâm hồn; vì thế câu trả lời của Ngài được biểu lộ qua cái nhìn nồng nhiệt, đầy dịu dàng và yêu thương: ”Chúa chăm chú nhìn anh ta, Ngài yêu mến anh” (v.21). Nhưng Chúa cũng hiểu đâu là nhược điểm của người đối thoại, và Ngài đưa ra một đề nghị cụ thể với anh: hãy cho người nghèo tất cả tài sản của anh và đến đây theo Ngài. Nhưng người thanh niên ấy có con tim bị chia sẻ giữa hai chủ: Thiên Chúa và tiền bạc, và anh ra buồn sầu ra đi. Điều này chứng tỏ rằng đức tin và sự gắn bó với giàu sang không thể sống chung với nhau. Vì thế, sau cùng, lòng nhiệt thành ban đầu của chàng thanh niên bị xẹp đi trong sự bất hạnh của một sự theo Chúa bị tắt lịm.

Trong cảnh thứ hai, thánh sử Phúc Âm trình bày đôi mắt của Chúa Giêsu và lần này, đó là cái nhìn suy tư, và cảnh giác: ”Chúa nhìn chung quanh và Ngài nói với các môn đệ: Vào nước Thiên Chúa, thật là điều khó dường nào đối với những người sở hữu của cải giàu sang!” (v.23). Trước sự kinh ngạc của các môn đệ tự hỏi ”Vậy thì ai có thể được cứu rỗi?” (v.26), Chúa Giêsu trả lời bằng cái nhìn khích lệ – đó là cái nhìn thứ ba, và Ngài nói: ”Đúng vậy, sự cứu rỗi là điều không thể đối với con người, nhưng đó là điều có thể đối với Thiên Chúa!” (v.27) Nếu tín thác nơi Chúa, chúng ta có thể vượt thắng tất cả những chướng ngại ngăn cản chúng ta theo Chúa trên con đường đức tin.

Và thế là chúng ta tiến đến cảnh thứ ba: cảnh Chúa Giêsu long trọng tuyên bố: ”Thật, Thầy bảo các con: ai bỏ mọi sự để theo Thầy, thì sẽ được sự sống đời đời trong tương lai và được gấp trăm lần trong hiện tại” (Xc vv.29-30). ”Sự gấp trăm” này gồm những sự trước đây đã sở hữu, rồi bỏ đi, nhưng nay chúng trở lại được gia bội vô biên. Ai từ bỏ của cải và giải thoát mình khỏi sự nô lệ của cải thì đạt được tự do phụng sự vì yêu thương, ai từ bỏ sở hữu thì được niềm vui của sự trao ban.

Người thanh niên không để cho mình được cái nhìn yêu thương của Chúa Giêsu chinh phục, vì thế anh ta không thể thay đổi. Chỉ khi nào khiêm tốn và biết ơn đón nhận tình thương của Chúa, chúng ta mới giải thoát mình khỏi sự cám dỗ của các thần tượng và sự mù quáng của những ảo tưởng chúng ta. Tiền bạc, khoái lạc, thành công làm chóa mắt, nhưng rồi chúng làm thất vọng, chúng hứa mang lại sự sống, nhưng rồi gây ra sự chết. Chúa yêu cầu chúng ta đừng gắn bó với những thứ giàu sang giả dối ấy để bước vào cuộc sống đích thực, đời sống sung mãn, chân chính, sáng ngời.

Xin Mẹ Maria giúp chúng ta mở rộng con tim cho tình yêu Chúa Giêsu, là Đấng duy nhất có thể làm mãn nguyện khát vọng hạnh phúc của chúng ta.

Lời kêu gọi

Sau khi ban phép lành, ĐTC nhắc nhở các tín hữu rằng:

Anh chị em thân mến, thứ ba tới đây, 13-10, là Ngày Thế giới giảm bớt thiên tai. Nhưng đáng tiếc ta phải nhận thực những hậu qủa của các thiên tai thường trở nên trầm trọng hơn vì sự thiếu chăm sóc của con người dành cho môi trường. Tôi hiệp với tất cả những người, do sự sáng suốt, đang dấn thân trong việc bảo vệ căn nhà chung của chúng ta, để thăng tiến một nền văn hóa hoàn cầu và địa phương, giảm bớt các thiên tai và hậu quả lớn của các thảm họa ấy, bằng cách hòa hợp những kiến thức mới với những kiến thức truyền thống, và đặc biệt quan tâm đến các dân tộc dễ bị tổn thương nhất.

Sau khi chào thăm các phái đoàn hành hương, đến từ Italia và nhiều nước trên thế giới, ĐTC còn đưa ra lời kêu gọi sau cuộc khủng bố tại Thổ nhĩ kỳ hôm 10-10 vừa qua chống một đoàn người biểu tình ôn hòa, làm cho gần 90 người chết và hàng trăm người bị thương. Ngài nói:

”Hôm qua, chúng ta đã đau lòng được tin về cuộc thảm sát kinh khủng xảy ra tại Ankara, Thổ Nhĩ Kỳ. Đau lòng vì nhiều người bị thiệt mạng. Đau lòng vì những người bị thương. Đau lòng vì những kẻ khủng bố đập những người biểu tình ủng hộ hòa bình. Trong khi tôi cầu nguyện cho Quốc gia yêu quí, tôi cầu xin Chúa đón nhận linh hồn những người qua đời và an ủi những người đang chịu đau khổ và thân nhân của họ”.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Hãy biết phân định và tỉnh thức, ngay cả khi mọi sự có vẻ tốt đẹp

Hãy biết phân định và tỉnh thức, ngay cả khi mọi sự có vẻ tốt đẹp

ĐTC giảng trong thánh lễ tại nhà nguyện Martha ngày 9 tháng 10 năm 2015

Giảng trong thánh lễ sáng ngày 09-10 tại nhà nguyện thánh Marta, Đức Thánh Cha nói: “Luôn nghĩ xấu cho những người làm điều tốt, vu khống người khác vì ghen tị, xếp đặt những cạm bẫy để mưu hại tha nhân là những hành vi đến từ ma quỷ. Thế nên, trong bối cảnh đó, một Kitô hữu phải biết phân định và tỉnh thức, phân định trong tất cả mọi sự, ngay cả khi mọi sự ấy dường như đang tốt đẹp.”

Những giáo thuyết cứng nhắc

Bài Tin Mừng của ngày thứ sáu (09.10) thuật lại việc Đức Giêsu trừ một tên quỷ. Ngài đã làm một việc tốt lành cho người bị quỷ ám. Trong số những người đang nghe Ngài giảng dạy và chứng kiến phép lạ, có những kẻ đã tin và nhận ra uy quyền của Thiên Chúa qua Đức Giêsu. Nhưng cũng có những kẻ tố cáo Ngài dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trử quỷ. Đức Thánh Cha nói: “Đã có những người không muốn nghĩ tốt về Đức Giêsu. Họ luôn tìm cách hiểu và giải thích lời nói cũng như hành động của Ngài theo một cách thế sai lạc để chống lại Ngài. Có những người chống đối Ngài vì ghen tị; một số khác là vì có sẵn trong đầu những giáo thuyết cứng nhắc; một số khác vì sợ quân đội Roma sẽ đến và thảm sát họ. Bởi rất nhiều những lý do như thế, họ đã cố gắng tìm cách để loại trừ uy quyền của Đức Giêsu và thậm chí lăng nhục, vu khống Ngài.”

Phân định và cảnh giác

Đức Thánh Cha mời gọi các Kitô hữu hãy phân định và cảnh giác. Phân định trong những tình huống cụ thể để biết điều nào đến từ Thiên Chúa và điều nào đến từ ma quỷ, vì ma quỷ luôn tìm cách để lừa dối và bịp bợp chúng ta chọn lựa những con đường sai trái. Chúng ta không thể bình tĩnh, thản nhiên trước những điều có vẻ là đang tốt đẹp, nhưng phải phân định và xem chúng đến từ đâu, gốc rễ của chúng là gì.

Ma quỷ sẽ làm tê liệt lương tâm

Không chỉ có phân định nhưng phải luôn cảnh giác; vì trong hành trình đức tin, cám dỗ luôn quay trở lại và thần dữ không bao giờ biết mệt mỏi. Khi thần dữ xuất ra khỏi một người, nó vẫn kiên nhẫn chờ đợi để quay trở lại. Nếu để nó quay trở lại, tình trạng của người ấy sẽ còn thê thảm hơn trước. Đức Thánh Cha giải thích: “Chúng ta đã biết rằng ma quỷ trước hết sẽ quấy rối và giày vò một người. Nhưng sau đó, hắn sẽ ẩn núp và cùng với bè lũ của hắn từ từ gõ cửa và xin phép cách rất lịch sự. Rồi hắn sẽ đi vào và sống với người đó trong mọi hoạt động của đời sống hằng ngày. Dần dần, hắn mới đưa ra những chỉ dẫn. Với cách thức như thế, ma quỷ từ từ thuyết phục người đó làm mọi sự với một tâm thức hoài nghi và khiến lương tâm trở nên dửng dưng, không còn biết phân biệt tốt-xấu.

Đức Thánh Cha nói: “Làm tê liệt lương tâm là một sự dữ khủng khiếp. Bởi vì khi thần ô uế thành công trong việc làm tê liệt lương tâm con người, hắn đã thực sự chiến thắng. Hắn đã trở thành ông chủ của lương tâm ấy rồi. Và như thế, người đó đang sống trong một cách thức giống như là con cái của thần dữ.”

Hãy luôn thực hành việc xét mình

Đức Thánh Cha nhắc lại hai từ: cảnh giác và phân định. Cảnh giác tức là làm việc xét mình hằng ngày. Quả thế, Giáo hội khuyên chúng ta luôn thực hành việc xét mình: Điều gì đã xảy ra trong tâm hồn tôi ngày hôm nay và bởi lý do gì? Tiếp đến là phân định. Chúng ta hãy tự hỏi mình xem: những bàn luận, lời nói, sự giảng dạy đến từ đâu? Ai nói những điều này? Nói tóm lại, hãy biết phân định trong mọi sự và hết sức cảnh giác. Đừng để bị quyến rũ, lừa dối và mê hoặc. Cuối cùng, Đức Thánh Cha kết luận: “Chúng ta hãy xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng này. Đó là ơn luôn biết phân định và cảnh giác.” (SD 09-10-15)

Vũ Đức Anh Phương