Sa hỏa ngục đời đời có nghĩa là mãi mãi xa cách Thiên Chúa

Sa hỏa ngục đời đời có nghĩa là mãi mãi xa cách Thiên Chúa

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-25-11-2016

Khi chọn lựa rời xa Thiên Chúa mãi mãi, thì có nghĩa là sa hỏa ngục đời đời. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta. Đức Thánh Cha cảnh báo: đừng bao giờ nói chuyện với ma quỷ vì nó chuyên lừa dối con người, nhưng hãy để lòng khiêm tốn mà chuẩn bị gặp Chúa trong ngày Phán Xét.

Trong hai ngày cuối của Năm Phụng Vụ, Hội Thánh tiếp tục mời gọi các tín hữu suy tư về ngày cánh chung. Đức Thánh Cha diễn giải khởi đi từ bài đọc trích sách Khải Huyền. Cuộc Phán Xét sẽ như thế nào? Chúng ta muốn gặp Chúa Giêsu trong ngày ấy như thế nào?

Thần dữ luôn quyến rũ bạn để phá hoại cuộc đời bạn, đừng bao giờ nói chuyện với nó

Kẻ đầu tiên bị phán xét là “con rồng” được nói tới trong sách Khải Huyền, tức là ma quỷ. Thiên thần từ trời xuống, bắt lấy nó, trói nó lại và ném xuống vực thẳm, vì nó chuyên lừa dối người ta, vì nó là kẻ lừa dối. Nó còn là cha của sự dối trá. Nó tạo ra những gian dối. Nó làm cho bạn tin rằng, nếu ăn trái táo này thì sẽ nên giống Thiên Chúa. Nhưng kì thực, nó hủy hoại cuộc sống của bạn. “Nhưng, lạy Cha, làm thế nào để chúng con không bị ma quỷ lừa gạt?” Chúa Giêsu dạy chúng ta: không bao giờ nói chuyện với ma quỷ. Chúa Giêsu làm gì với ma quỷ? Người đuổi nó đi, hỏi tên nó nhưng không nói chuyện với nó.

Ngay cả trong sa mạc, khi bị cám dỗ, Chúa Giêsu không tự dựa vào lời của riêng bản thân mình vì Người ý thức về những hiểm nguy. Trong ba câu trả lời, Chúa Giêsu đều nại tới Lời Thiên Chúa, Lời Kinh Thánh. Vì tên cám dỗ đang tìm cách tiêu diệt chúng ta.

Bài đọc trích sách Khải Huyền kể tiếp về những linh hồn các vị tử đạo. Đó là những người khiêm nhường và làm chứng cho Chúa Giêsu. Họ không chiều theo tên cám dỗ và những kẻ ăn theo, không thờ lạy nó để được tiền bạc, danh vọng xã hội, phù vân và những gì mà cuộc sống ấy mang lại.

Sa hỏa ngục có nghĩa là xa cách Thiên Chúa mãi mãi

Chúa sẽ phán xét kẻ lớn cũng như người nhỏ, và những ai đáng bị nguyền rủa sẽ bị ném vào hồ lửa. Đây là cái chết lần hai. Trầm luân đời đời, không có nghĩa là tra tấn, mà có nghĩa là mãi mãi xa cách Thiên Chúa. Những người bị kết án như thế, là người không được nhận vào Nước Thiên Chúa, vì họ không đến gần Thiên Chúa. Họ luôn đi trên con đường riêng của họ. Họ luôn ở xa đường lối Thiên Chúa. Họ khuất mặt Thiên Chúa và đi khỏi ánh sáng để vào trong tối tăm.

Sa hỏa ngục đời đời, có nghĩa là tiếp tục rời xa Thiên Chúa, có nghĩa là vĩnh viễn xa cách Thiên Chúa. Thiên Chúa là Đấng ban hạnh phúc, là Đấng yêu thương chúng ta quá nhiều. Thế mà, khi phải xa cách Ngài mãi mãi, thì đó chính là hình phạt đời đời. Thế nhưng, hình ảnh cuối trong bài đọc trích sách Khải Huyền mở ra niềm hy vọng.

Hãy khiêm tốn mở tâm hồn đón Chúa Giêsu vì Người sẽ ban ơn cứu độ

Nếu chúng ta mở rộng cõi lòng, như Chúa Giêsu mời gọi, nếu chúng ta không còn đi theo đường lối của riêng mình, thì chúng ta sẽ có niềm vui ơn cứu độ. Đó là trời mới đất mới mà sách Khải Huyền nói tới. Không kiêu căng nhưng với đầy hy vọng, bạn hãy đón nhận sự quan tâm và ơn tha thứ từ Chúa Giêsu.

Niềm hy vọng mở rộng tâm hồn để gặp gỡ Chúa Giêsu. Đây là điều chúng ta chờ đợi: Gặp gỡ Chúa Giêsu. Điều này thật đẹp, rất đẹp! Người chỉ cần chúng ta khiêm tốn nói: “Chúa ơi!” Người chỉ cần ngần ấy thôi, phần còn lại Người sẽ làm.

Tứ Quyết SJ

Đức Thánh Cha kêu gọi tôn trọng phẩm giá người nghiện ma túy

Đức Thánh Cha kêu gọi tôn trọng phẩm giá người nghiện ma túy

duc-thanh-cha-keu-goi-ton-trong-pham-gia-nguoi-nghien-ma-tuy

VATICAN. ĐTC kêu gọi tôn trọng phẩm giá của người nghiện ma túy để có thể giúp họ được chữa lành và phục vụ.

Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng 24-11-2016, dành cho 60 tham dự viên Hội nghị quốc tế về ma túy tiến hành tại Vatican trong hai ngày 23 và 24-11 với chủ đề: ”Các ma túy: những khó khăn và giải pháp cho vấn đề này của thế giới”. Hội nghị do Hàn lâm viện của Tòa Thánh về các khoa học tổ chức.

Lên tiếng trong dịp này, ĐTC xác nhận ma túy là một vết thương trong xã hội chúng ta.. Nó làm cho các nạn nhân mất tự do và trở thành nạn nhân của hình thức nô lệ mới này.

Sau khi nhắc đến nhiều nguyên nhân khiến cho nhiều người nghiện ma túy, ĐTC nhấn mạnh rằng: ”Chúng ta không thể rơi vào tình trạng bất công khi xếp loại những người nghiện ma túy như thể họ là những đồ vật hoặc những gì bị đổ vỡ, trái lại mỗi người cần được đề cao giá trị và quí chuộng trong phẩm giá của họ để có thể được chữa lành. Hơn bao giờ hết, họ tiếp tục có một phẩm giá trong tư cách là ngừơi và là con của Thiên Chúa”.

ĐTC cũng khẳng định rằng điều quan trọng là biết rõ tầm mức của vấn đề ma túy, nhất là rất nhiều trung tâm sản xuất và phân phối ma túy. Chúng ta biết đó là một phần quan trọng của các tổ chức tội phạm, nhưng cần phải biết rõ cách kiểm soát các mạng tham nhũng, và những hình thức rửa tiền. Để được vậy, không có con đường nào khác là đi ngược lên hệ thống này, từ việc buôn bán ma túy ở hạ tầng cho đến những hình thức tinh vi nhất trong việc rửa tiền, ẩn nấp trong tư bản tài chánh và các ngân hàng chuyên rửa tiền bẩn”.

ĐTC không quên nhắc đến vai trò của gia đình, của giáo dục và nói rằng: ”Điều chắc chắn là để ngăn cản nhu cầu tiêu thụ ma túy, cần thực hiện những cố gắng lớn và thi hành các chương trình rộng lớn về mặt xã hội, hương đến sức khỏe, sự hỗ trợ của gia đình, và nhất là giáo dục mà tôi cho là cơ bản. Việc huấn luyện nhân bản toàn diện là điều ưu tiên, nó mang lại cho con người khả năng có những phương thế phân định, nhờ đó họ có thể thẩm định những khả thể khác nhau và có thể giúp đỡ người khác”.

Theo ĐTC, mặc dù phòng ngừa là con đường ưu tiên, nhưng điều quan trọng không kém đó là hoạt động để phục hồi toàn diện và chắc chắn cho các nạn nhân trong xã hội, để trả lại cho họ sự vui tươi, và giúp họ tìm lại được phẩm giá mà họ đã đánh mất. (SD 24-11-2016)

G. Trần Đức Anh OP 

Giáo dục là một hình thức đặc biệt của việc rao truyền Tin Mừng

Giáo dục là một hình thức đặc biệt của việc rao truyền Tin Mừng

mot-nguoi-tan-tat-hon-dtc-trong-buoi-tiep-kien-chung-sang-thu-tu-23-11-2016

Cố vấn cho những người nghi ngờ và dậy dỗ cho người dốt nát là hai công việc của lòng thương xót, mà ai trong chúng ta cũng có thể làm trong cuộc sống thường ngày. Mù chữ và thiếu giáo dục là một bất công tấn kích phẩm gia con người. Chính vì thế dọc dài các thế kỷ Giáo Hội đã cảm thấy đòi buộc dấn thân trong lãnh vực giáo dục, với các trường dậy chữ và dậy nghề, để giúp con người vượt thắng bần cùng và các kỳ thị, và biến đổi xã hội. Vì giáo dục là một hình thức đặc biệt của việc loan báo Tin Mừng.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với 8,000 tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư  trong đại thính đường Phaolô VI.

Mở đầu bài huấn dụ ĐTC nói Năm Thánh Lòng Thương Xót đã kết thúc, nhưng còn vài suy tư liên quan tới các công việc của lòng thương xót, và vì thế chúng ta tiếp tục đề tài này.

Việc suy tư về các công việc của lòng thương xót tinh thần hôm nay liên quan tới hai hoạt động gắn liền nhau: đó là cố vấn cho những người nghi ngờ và dậy dỗ cho những người dốt nát, những người không biết. Từ dốt nát mạnh quá, nhưng nó có nghĩa là những người không biết điều gì đó và phải dậy cho họ. Chúng là các công việc có thể thực thi trong một chiều kích  đơn sơ, thân tình trong gia đình ở tầm tay của mọi người, đặc biệt là công việc dậy dỗ trên một bình diện có cơ cấu và tổ chức hơn. Chẳng hạn chúng ta hãy nghĩ tới biết bao trẻ em hiện vẫn còn đau khổ vì mù chữ và thiếu đào tạo giáo dục. Đây là điều không thể hiểu được, trong một thế giới tiến bộ kỹ thuật khoa học cao như thế, mà còn có các trẻ em mù chữ. Đây là điều không thể hiểu được. Nó là một bất công. Biết bao nhiêu trẻ em đau khổ vì không được giáo dục dậy dỗ. Đây là một điều kiện bất công lớn tấn kích chính phẩm giá của con người. Không có giáo dục người ta dễ dàng trở thành mồi của sự khai thác bóc lột  và nhiều hình thức tệ nạn xã hội khác. Đề cập tới nỗ lực của Giáo Hội trong việc thăng tiến giáo dục ĐTC nói:

Dọc dài các thế kỷ Giáo Hội đã cảm thấy đòi buộc dấn thân trong lãnh vực giáo dục, bởi vì sứ mệnh rao truyền Tin Mừng của Giáo Hội bao gồm dấn thân trao trả lại phẩm giá cho những người nghèo nàn nhất. Từ thí dụ đầu tiên của một trường học do thánh Giustino thành lập tại Roma này hồi thế kỷ thứ 2, để các kitô hữu hiểu biết Thánh Kinh hơn, cho tới thánh Giuseppe Calanzio, là người dã mở các trường học bình dân miễn phí đầu tiên tại Âu châu, chúng ta có một danh sách dài các thánh nam nữ, trong nhiều thời đại khác nhau, đã đem việc giáo dục tới cho các anh chị em bị thiệt thòi nhất, vì biết rằng qua con đường giáo dục họ có thể vượt thắng sự bần cùng và các kỳ thị. Biết bao kitô hữu, giáo dân, tu huynh, nữ tu thánh hiến, linh mục đã tận hiến cuộc đời cho việc dậy dỗ giáo dục các trẻ em và người trẻ. Đây thật là điều lớn lao! Và tôi xin mời anh chị em vỗ tay hoan hô họ –  Tín hữu trong đại thính đường đã vỗ tay vang dội vinh danh các nhà giáo dục – ĐTC nói tiếp: các người đi tiên phong này của việc giáo dục đã hiểu sâu xa công tác của lòng thương xót,  và đã biến nó trở thành kiểu sống đến độ biến đổi chính xã hội.  Qua một công việc đơn sơ và với một ít cơ cấu các vị đã có thể trao trả lại nhân phẩm cho biết bao nhiêu người! Và việc giáo dục các vị cống hiến cũng thường hướng tới công việc làm. Chúng ta hãy nghĩ tói thánh Don Bosco, thánh Gioan Bosco – Tín hữu vỗ tay hoan hô thánh nhân – ĐTC hỏi: ở đây có các tu sĩ Salesien không vậy? –  Chúng ta hãy nghĩ tới thánh Don Bosco là người đã cùng với các trẻ em bụi đời, với trung tâm cầu nguyện quy tụ chúng, rồi với các trường học, thánh nhân đã chuẩn bị chúng cho công việc làm… Và chính vì thế mà đã có nhiều trường huấn nghệ được thành lập, dậy nghề trong khi cũng giáo dục các giá trị kitô. Vì thế giáo dục thực sự là môt hình thức đặc biệt của việc rao truyền Tin Mừng.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: việc giáo dục càng lớn lên thì con người càng chiếm hữu được các chắc chắn và ý thức, mà tất cả chúng ta đều cần có trong cuộc sống. Một nền giáo dục tốt dậy chúng ta phương pháp phê bình, bao gồm cả một loại nghi ngờ nào đó, hữu ích,  giúp đặt ra các câu hỏi và kiểm thực các kết quả đạt được, hầu có một ý thức tốt hơn. Nhưng công việc của lòng thương xót cố vấn cho những người nghi nan không liên quan tới loại nghi ngờ này. Diễn tả lòng thương xót đối với những người nghi ngờ, trái lại, là làm giảm bớt nỗi khổ đau  đến từ sự sợ hãi và lo âu, là hậu quả của nghi ngờ.  Do đó, thật là một hành động bác ái đích thật, khi chúng ta cố ý nâng đỡ một người trong sự yếu đuối do sự nghi ngờ gây ra.

Tôi nghĩ ai đó có thể hỏi: “Thưa cha, con có biết bao nhiêu nghi vấn liên quan tới đức tin, con phải làm gì đây?”. Con có biết bao biết bao nghi ngờ… Cha không bao giờ có các nghi ngờ sao?” Con có biết bao, biết bao nghi ngờ…  Chắc chắn là trong một vài lúc tất cả chúng ra đều có các nghi ngờ! Các nghi ngờ liên quan tới đức tin, trong nghĩa tích cực, là một dấu chỉ cho thấy chúng ta muốn biết Thiên Chúa, Chúa Giêsu và mầu nhiệm tình yêu của Ngài đối với chúng ta một cách tốt hơn và sâu xa hơn. “Mà tôi có nghi ngờ này… Tôi tìm tòi, học hỏi, tôi thấy và tôi xin lời cố vấn, làm sao… “ Các nghi ngờ này khiến lớn lên. Vì vậy đó là một điều tốt, khi chúng ta đặt ra các  câu hỏi liên quan tới đức tin, vì như thế chúng ta được thúc đẩy đào sâu nó. Tuy nhiên, cũng cần vượt thắng các nghi ngờ. Và ĐTC chỉ cho cách vượt thắng các nghi ngờ lòng tin như sau:

Do đó cần lắng nghe Lời của Thiên Chúa và hiểu những gì nó dậy chúng ta. Có một con đường quan trọng giúp điều này là giáo lý, qua đó việc loan báo niềm tin đến gặp gỡ chúng ta trong cuộc sống cụ thể cá nhân và cuộc sống cộng đoàn. Đồng thời có một con đường khác cũng quan trọng là sống đức tin chừng nào có thể. Chúng ta đừng biến đức tin trở thành một lý thuyết trừu tượng, nơi các nghi ngờ gia tăng. Nhưng hãy biến đức tin thành cuộc sống của mình. Chúng ta hãy tìm thực thi nó trong việc phục vụ các anh chị em khác, đặc biệt là những người cần sự trợ giúp nhất. Và khi ấy biết bao nghi ngờ biến mất, bởi vì chúng ta cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa và sự thật của Tin Mừng trong tình yêu, mà không do công nghiệp của chúng ta, ở trong chúng ta và chúng ta chia sẻ với các người khác.

Anh chị em thân mến, như có thể thấy đó, cả hai công việc này của lòng thương xót cũng không xa cuộc sống chúng ta. Mỗi người trong chúng ta đều có thể dấn thân sống chúng để thực thi lời Chúa, khi Ngài nói rằng mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa đã không được vén mở cho các người khôn ngoan thông thái, nhưng cho các kẻ bé mọn (x. Lc 10,21; Mt 11,25-26). Vì thế việc dậy dỗ sâu xa hơn, mà chúng ta được mời gọi thông truyền, và xác tín chắc chắn nhất để ra khỏi sự nghi ngờ, là tình yêu của Thiên Chúa mà bởi đó chúng ta được yêu thương (x. 1 Ga 4,10). Một tình yêu vĩ đại, nhưng không, và đã được trao ban luôn mãi. Thiên Chúa không bao giờ thối lui với tình yêu của Ngài, không bao giờ! Ngài luôn luôn tiến tới, Ngài ở lại đó… tình yêu này đã được ban cho luôn mãi, mà chúng ta phải cảm thấy có trách nhiệm mạnh mẽ, để làm chứng cho nó, bằng cách cống hiến lòng thương xót cho các anh chị em của chúng ta.

ĐTC đã chào các đoàn hành hương đến từ các nước Pháp, đặc biệt là các bệnh nhân và người tàn tật từ Lyon, cũng như Học viện Đức Bà sự sống Philippines. Ngài cũng chào các nhóm hành hương đến từ Anh, Êcốt, Phihlippines, các đảo Salomon và Hoà Kỳ, Đức, Áo, cũng như các đoàn hành hương đến từ Araguarri, Lorena và Manaus bên Brasil. Ngài cám ơn họ về sự hiện diện và lời cầu nguyện họ dành cho ngài, và ĐTC phó thác cho Đức Mẹ các công việc phục vụ của họ làm cho phẩm giá con người lớn lên trong cuộc sống.

Với các nhóm hành hương nói tiếng A rập đến từ Thánh Địa, Ai Cập và vùng Trung Đông ngài nói: chúng ta đừng sợ các nghi vấn, vì chúng là khởi đầu cho con đường hiểu biết và  đào sâu: ai không đặt nghi vấn thì không tiến tới trong sự hiểu biết cũng như trong đức tin. Nhưng chúng ta cũng phải nhớ rằng lời khuyên tốt nhất và sự giáo dục có thể cống cho người nghi ngờ và không hiểu biết là làm chứng cho họ thấy tình yêu nhưng không của Thiên  Chúa, qua việc sống sâu đậm tình huynh đệ thương xót.

Chào các tín hữu Ba Lan ĐTC nói để thực hiện dấn thân khuyên bảo người nghi ngờ và đậy dỗ kẻ dốt nát, cần cố gắng lắng nghe Lời Chúa, tham dự vào cuộc sống bí tích và cuộc sống giáo hội, phục vụ người nghèo, và làm chứng nhân cho Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc sống thường ngày.

ĐTC cũng chào nhiều đoàn hành hương Ý, trong đó có các tham dự viên khoà học cho các thừa sai, do đại học giáo hoàng Salesien tổ chức, các vị hữu trách Liên hiệp tông đồ giáo sĩ, do ĐC Luigi Manssi, Giám Mục Andria hướng dẫn, phái đoàn tỉnh Fanano với ĐC Francesco Cavina GM Carpi. Ngài cám ơn bức tượng Lòng Thương Xót họ tặng ngài.

Chào người trẻ, các bệnh nhân và các đôi tân hôn ĐTC nói Chúa Nhật vừa qua chúng ta đã kết thúc Năm Thánh ngoại thường, nhưng  con tim thương xót của Thiên Chúa vẫn luôn rộng mở cho người tội lỗi. Chúng ta cũng đừng bao giờ đóng cửa con tim mình, và hãy luôn luôn thi hành các công việc của lòng thương xót đối với thân xác và linh hồn của các anh chị em khác. Ước chi kinh nghiệm đã sống trong Năm Thánh tồn tại như sự linh hứng cho các công tác bác ái đối với tha nhân.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành Toà Thánh ĐTC ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải

Công nghị tấn phong 17 Hồng Y mới

Công nghị tấn phong 17 Hồng Y mới

cong-nghi-tan-phong-17-hong-y-moi

VATICAN. Thứ bẩy, 19-11-2016, Giáo Hội đã có thêm 17 Hồng Y mới được ĐTC Phanxicô tấn phong trong công nghị lần thứ 3 do ngài chủ sự.

Lần đầu tiên ngài tấn phong 19 Hồng Y vào ngày 22-2 năm 2014; lần thứ hai chỉ một năm sau đó, vào ngày 14-2 năm 2015, ngài phong 20 Hồng Y mới thuộc 18 quốc tịch, trong đó có ĐHY Phêrô Nguyễn Văn Nhơn, TGM Hà Nội.

Trong số 17 Hồng Y được phong lần này, 7 quốc gia có Hồng Y đầu tiên, đó là Cộng hòa Trung Phi, Bangladesh, Maurice, Papua Tân Guinea, Malaysia, Lesotho và Albani.

Hiện diện tại Đền thờ Thánh Phêrô, có hơn 100 Hồng y, khoảng 100 giám mục và 8 ngàn tín hữu, trong đó có thân nhân, bạn hữu và giáo hữu của các tiến chức Hồng Y. Ngoài ra có 12 phái đoàn chính thức của các quốc gia có Hồng y được bổ nhiệm trong dịp này, đứng đầu là phái đoàn của Cộng hòa Trung Phi do tổng thống Faustan Archange Touadera hướng dẫn. Các phái đoàn khác do các vị bộ trưởng, chủ tịch quốc hội hoặc đại sứ hướng dẫn.

 

Có một tiến chức Hồng Y xin kiếu không đến dự công nghị được vì tuổi cao sức yếu, đó là ĐHY Khoarai, OMI, 87 tuổi, nguyên GM giáo phận Mohales's Hoek, nước Lesotho, nam Phi châu.

Vị đứng đầu danh sách 17 tiến chức Hồng Y là Đức TGM Mario Zenari, năm nay 70 tuổi (1946) thuộc giáo phận Verona, bắc Italia, Sứ thần Tòa Thánh tại Siria. Tuy được thăng Hồng Y nhưng ngài sẽ tiếp tục ở lại Damasco trong nhiệm vụ Sứ Thần.

Lễ phong Hồng Y được cử hành dưới hình thức một buổi phụng vụ lời Chúa. Khi tiến lên bàn thờ chính, ĐTC tiến tới trước Mộ Thánh Phêrô cúi mình, thinh lặng cầu nguyện.

Sau lời chào phụng vụ của ĐTC, ĐHY Mario Zenari, vị đứng đầu danh sách các tiến chức đã đại diện mọi người chào mừng và cám ơn ĐTC. Ngài nói đến mối quan tâm và giáo huấn của ĐTC mời gọi toàn thể Giáo Hội sống và thực thi lòng thương xót của Chúa: ”ĐTC đã nhiều lần nhắc đến chứng tá đức tin anh dũng, đến độ đổ máu đào của bao nhiêu anh chị em chúng ta ở nhiều nơi trên thế giới: ngày nay đông đảo hơn cả thời kỳ đầu của Kitô giáo. Giáo Hội của Chúa Kitô, như thánh Augustino đã nói, đang tiếp tục cuộc lữ hành giữa ”những bách hại của trần thế và những an ủi của Thiên Chúa” (S. Augustino, Civ. Dei, XVIII, 51,2).. ĐTC cũng nhắc nhở rằng ”Giáo hội là người Samaritano nhân lành cúi mình trên con người ngày nay, thường gặp nạn và bị bỏ mặc nửa sống nửa chết bên vệ đường, bị thương tích trong thân xác và tinh thần, để săn sóc và đổ dầu và rượu lòng cảm thương của Chúa trên những vết thương”.

Bài giảng của ĐTC

Tiếp đến, sau lời nguyện của ĐTC, cộng đoàn đã nghe đọc đoạn Tin Mừng theo thánh Luca, đoạn 6, câu 27 đến 32, quen gọi là ”bài giảng ở đồng bằng”, trong đó Chúa Giêsu dạy các môn đệ hãy yêu thương kẻ thù, làm ích cho những người ghét mình, chúc phúc cho những người nguyền rủa và cầu cho những người ngược đãi mình và Chúa Giêsu kết luận: ”Các con hãy có lòng thương xót như Cha các con trên trời là Đấng Thương Xót”. Quảng diễn bài Tin Mừng này và lời mời gọi của Chúa Giêsu, ĐTC nói:

“Một lời mời gọi kèm theo 4 mệnh lệnh, chúng ta có thể nói đó là 4 huấn dụ mà Chúa gửi đến các môn đệ để uốn nắn ơn gọi của họ một cách cụ thể, trong cuộc sống hằng ngày. Đó là 4 hành động mang lại hình thái, mang lại ”xương thịt” và làm cho hành trình của các môn đệ trở nên hữu hình cụ thể. Chúng ta có thể nói đó là 4 giai đoạn giáo huấn về lòng thương xót: hãy yêu thương, làm điều ích lợi, chúc phúc và cầu nguyện. Tôi nghĩ, về những khía cạnh này, tất cả chúng ta có thể đồng thuận và chúng ta thấy cũng hợp lý. Đó là 4 hành động dễ thực hiện với các bạn hữu chúng ta, với những người hơn kém thân cận với chúng ta, trong lòng quí mến, trong các sở thích và thói quen.

Vấn đề xảy ra khi Chúa Giêsu trình bày cho chúng ta đối tượng của những hành động ấy, và qua đó chúng ta thấy rõ Chúa không dùng những kiểu nói quanh, những mỹ từ pháp. Các con hãy yêu thương kẻ thù các con, hãy làm điều thiện cho những người ghét các con, hãy chúc lành cho những người chúc dữ cho các con, hãy cầu nguyện cho những ngừơi ngược đãi các con (Xc vv.27-28).

”Và những hành động ấy không tự nhiên bộc phát đối với những người đứng trước chúng ta như đối thủ, như kẻ thù. Đứng trước họ, thái độ đầu tiên và theo bản năng của chúng ta là hạ giá, làm mất uy tín, chúc dữ cho họ.. trong nhiều trường hợp chúng ta tìm cách coi họ như ma quỉ, với mục đích biện minh cho sự loại trừ họ. Trái lại, đối với kẻ thù kẻ ghét bạn, chúc dữ và vu khống bạn, Chúa Giêsu nói: hãy yêu mến họ, làm điều tốt lành cho họ, chúc phúc và cầu nguyện cho họ.

”Chúng ta đứng trước một trong những đặc điểm riêng trong sứ điệp của Chúa Giêsu, nơi có tiềm ẩn sức mạnh và bí quyết của Ngài; từ đó phát sinh nguồn mạch vui mừng, sức mạnh của sứ mạng chúng ta và việc loan báo Tin Mừng. Kẻ thù là người mà tôi phải yêu mến. Trong tâm hồn của Thiên Chúa không có kẻ thù. Thiên Chúa chỉ có các con cái. Chúng ta dựng lên những bức tường, xây dựng các hàng rào và xếp loại con người. Thiên Chúa có con cái và không phải để tước bỏ họ khỏi môi trường chung quanh. Tình yêu của Thiên Chúa có sắc thái trung thành với con người, vì đó là một tình yêu cố hữu của Chúa, một tình mẫu từ, phụ tử không để ai bị bỏ rơi, cả khi họ lầm lạc. Chúa Cha của chúng ta không chờ đợi chúng ta tốt lành thì mới yêu mến, Ngài không đợi chúng ta bớt bất công hoặc trở nên hoàn hảo thì mới yêu thương chúng ta; Ngài yêu thương chúng ta vì Ngài chọn lựa yêu thương chúng ta, Ngài yêu vì Ngài đã ban cho chúng ta được làm con cái của Ngài. Ngài yêu thương chúng ta cả khi chúng ta còn là kẻ thù của Ngài (Xc Rm 5,10). Tình yêu vô điều kiện của Chúa Cha đối với tất cả mọi người, đã và đang còn là đòi hỏi thực sự phải hoán cải đối với tâm hồn nghèo nàn của chúng ta, có xu hướng phán xét, chia rẽ, chống đối và lên án. Biết rằng Thiên Chúa tiếp tục yêu thương cả những người chối bỏ Ngài, đó chính là một nguồn mạch vô tận làm chúng ta tín thác và kích thích sứ mạng của chúng ta. Không bàn tay bẩn nào có thể ngăn cản Thiên Chúa đặt trong bàn tay ấy Sự Sống mà ngài muốn tặng cho chúng ta”.

 

ĐTC nhận xét rằng: ”Thời đại chúng ta là thời đại có nhiều vấn đề và nghi vấn lớn trên bình diện thế giới. Chúng ta đang phải tiến qua một thời kỳ trong đó luôn nảy sinh trong các xã hội chúng ta những thái độ cực đoan, và loại trừ như phương thế duy nhất để giải quyết các xung đột. Ví dụ chúng ta thấy, những người ở cạnh chúng ta không những mau lẹ trở thành người xa lạ hoặc người di dân, hay người tị nạn, nhưng trở thành một đe dọa, và trở nên như kẻ thù. Kẻ thù vì họ đến từ một miền đất xa xăm hoặc vì họ có những phong tục khác. Kẻ thù vì màu da, vì ngôn ngữ hoặc vì giai tầng xã hội của họ, kẻ thù vì họ nghĩ khác và có tín ngưỡng khác… Và vô tình lý luận ấy nhập vào trong lối sống, hành động và tiến hành của chúng ta. Vì thế, tất cả mọi sự và mọi người đều có vẻ là kẻ thù. Dần dần những khác biệt biến thành đồng nghĩa với đố kỵ và bạo lực.

”Bao nhiêu vết thương mở rộng vì bệnh dịch thù nghịch và bạo lực, in vào trong thân thể nhiều người không có tiếng nói vì tiếng kêu của họ trở nên yếu ớt và bị im bặt vì căn bệnh dửng dưng như thế! Bao nhiêu tình trạng bấp bênh và đau khổ được gieo rắc qua sự gia tăng thù nghịch giữa các dân tộc và giữa chúng ta! Đúng vậy, giữa chúng ta, trong các cộng đoàn chúng ta, các hàng linh mục chúng ta, trong các cuộc họp. Vi trùng cực đoan và thù nghịch thấm nhập vào trong lối suy tư, cảm nghĩ và hành động của chúng ta. Chúng ta không được miễn nhiễm đối với tình trạng đó và chúng ta phải chú ý để thái độ ấy không xâm chiếm con tim chúng ta, vì nó sẽ chống lại sự phong phú và phổ quát tính của Giáo Hội mà chúng ta có thể cảm thấy cụ thể trong hồng y đoàn này. Chúng ta đến từ những miền đất xa xăm, chúng ta có những phong tục, màu da, ngôn ngữ và hoàn cảnh xã hội khác nhau, chúng ta suy tư khác nhau và cũng cử hành niềm tin với các nghi thức khác nhau. Và không có điều gì trong những sự ấy làm cho chúng ta trở thành kẻ thù, trái lại đó là một trong những phong phú lớn nhất của chúng ta”.

Và ĐTC nói rằng: “Anh em thân mến, Chúa Giêsu không ngừng xuống núi, không ngừng muốn hội nhập vào ngã tư đường trong lịch sử của chúng ta để loan báo Tin Mừng Thương Xót. Chúa Giêsu tiếp tục gọi và sai chúng ta xuống đồng bằng nơi các dân tộc chúng ta, Ngài tiếp tục mời chúng ta hiến thân nâng đỡ niềm hy vọng của dân chúng ta, như những dấu chỉ hòa giải. Trong tư cách là Giáo Hội, chúng ta tiếp tục được mời gọi mở mắt nhìn những vết thương của bao nhiêu anh chị em đang bị tước mất phẩm giá của họ.

”Hỡi người anh em tân Hồng y thân mến, con đường dẫn về trời bắt đầu nơi đồng bằng, trong cuộc sống thường nhật của cuộc sống bị bẻ gẫy và phân chia, một cuộc sống bị tiêu hao và dâng hiến, trong hồng ân thường nhật và thinh lặng của chúng ta. Đỉnh cao của chúng ta là chất lượng tình yêu; mục tiêu và khát vọng của chúng ta là tìm cách trong bình nguyên của cuộc sống, cùng với dân Chúa, biến đổi chúng ta thành những người có khả năng tha thứ và hòa giải”.

Trao mũ Hồng Y

Sau bài huấn dụ, ĐTC bắt đầu nghi thức tấn phong Hồng y mới. Ngài nói:

”Anh chị em rất thân mến, chúng tôi sắp thi hành một hành vi trọng đại và vui mừng trong thánh vụ của chúng tôi. Hành vi này có liên hệ trước tiên tới Giáo Hội tại Roma, nhưng cũng liên quan tới toàn thể cộng đồng Giáo Hội. Chúng tôi sắp gọi một số người anh em gia nhập Hồng Y đoàn, để các vị được hiệp nhất với Tòa thánh Phêrô bằng một mối dây bền chặt hơn, trở nên thành phần của hàng giáo sĩ Roma, và cộng tác mật thiết hơn với sứ vụ tông đồ của chúng tôi.”

”Mang mặc phẩm phục màu đỏ, các vị Hồng Y phải là những chứng nhân can trường của Chúa Kitô và Phúc âm của ngài tại thành Roma cũng như tại những nơi xa xăm nhất. Vì vậy với quyền của Thiên Chúa toàn năng của các thánh Tông Đồ Phêrô Phaolô và quyền của chúng tôi, chúng tôi tấn phong và long trọng tuyên bố các anh em chúng tôi sau đây là Hồng Y của Hội Thánh Roma.”

Đến đây, ĐTC lần lượt xướng tên 17 hồng y mới, cộng đoàn nhiệt liệt vỗ tay chào mừng khi tên mỗi vị được nhắc đến.

Tiếp tục nghi thức, theo lời mời gọi của ĐTC, các tiến chức Hồng Y tuyên xưng đức tin và tuyên thệ trung thành với Chúa Kitô và Tin Mừng của Chúa, luôn luôn tuân phục Tòa Thánh và Thánh Phêrô nơi bản thân ĐTC Phanxicô và các đấng kế vị ngài được bầu lên hợp pháp; luôn bảo tồn bằng lời nói và hành động tình hiệp thông với Giáo Hội Công Giáo; không bao giờ tiết lộ cho người nào những gì đã được ủy thác để gìn giữ, mà sự tiết lộ điều ấy có thể gây hại hoặc làm ô danh Hội Thánh; hết sức chuyên cần và trung tín thi hành các công tác được kêu gọi thi hành trong việc phục vụ Giáo Hội, theo các quy tắc luật định.

Kế đến, từng Hồng Y lần lượt tiến lên quì trước mặt ĐTC để ngài đội mũ đỏ Hồng Y, với lời nhắn nhủ:

”Để ngợi khen Thiên Chúa Toàn Năng và mang lại vinh dự cho Tòa Thánh, ĐHY hãy nhận mũ đỏ này như dấu chỉ phẩm vị Hồng Y, có nghĩa là ĐHY phải sẵn sàng cư xử can đảm, cho đến độ đổ máu đào, để làm tăng trưởng Đức Tin Kitô giáo, cho hòa bình và yên hàn của Dân Chúa, cho tự do và sự mở rộng Giáo Hội Roma Thánh”.

Và khi trao nhẫn, ngài nói:

”Đức Hồng Y hãy nhận chiếc nhẫn từ tay của Phêrô, và Đức Hồng Y hãy biết rằng nhờ yêu mến vị Thủ lãnh các thánh tông đồ mà lòng yêu mến Giáo hội của ĐHY được kiện cường”.

Sau cùng ĐTC trao sắc chỉ về việc phong Hồng Y cũng như việc chỉ định tước hiệu thánh đường của tân chức.

Sau khi lãnh mũ và sắc phong các Tân Hồng Y trao đổi cử chỉ bình an với ĐTC các vị đến chào các Hồng Y cũ rồi lên ngồi trên 19 chiếc ghế dành cho các vị phía tay trái của ĐTC, đối diện với hàng ghế của các Hồng Y cũ.

Nghi thức tấn phong các Hồng y mới kết thúc với Kinh Lạy Cha và lời nguyện của ĐTC xin cho các tôi tớ Chúa là các tân Hồng Y khi kiên trì xây dựng Giáo Hội, chiếu tỏa rạng ngời với đức tin toàn vẹn và tâm trí tinh tuyền. Sau phép lành của ĐTC, cộng đoàn hát kinh Lạy Nữ Vương:

Sau buổi lễ, ĐTC và các Hồng Y mới đã lên hai xe bus nhỏ để đến thăm Đức Nguyên Giáo Hoàng Biển Đức 16 tại tư gia của ngài là Đan Viện Mẹ Giáo Hội ở nội thành Vatican. Hai lần phong hồng y trước đây đều có sự hiện diện của ngài, nhưng lần này có lẽ vì tuổi cao sức yếu hơn nên ngài không dự được.

G. Trần Đức Anh OP

 

Đức Thánh Cha trả lời phỏng vấn của báo Avvenire

Đức Thánh Cha trả lời phỏng vấn của báo Avvenire

duc-thanh-cha-tra-loi-phong-van-cua-bao-avvenire

ROMA. Hôm 18-11-2016, báo Công Giáo Avvernire, Tương Lai, ở Italia, đã đăng bài phỏng vấn dài ĐTC đã dành cho báo này nhân dịp kết thúc Năm Thánh Lòng Thương Xót.

Bài phỏng vấn đề cập đến nhiều vấn đề khác nhau. Đặc biệt về những lời phê bình ĐTC đã ”tin lành hóa” Giáo Hội Công Giáo, nhất là sau cuộc viếng thăm ở thành phố Lund bên Thụy Điển hồi cuối tháng 10 vừa qua kể tưởng niệm cuộc cải cách của Luther, ĐTC nói:

”Những lời phê bình không làm cho tôi mất ngủ. Tôi tiếp tục tiến bước trên con đường đã đi trước. Tôi theo Công Đồng. Về các ý kiến, cần luôn luôn phân biệt tinh thần trong đó những ý kiến được nêu lên. Khi không có một ác ý, thì những ý kiến ấy cũng giúp tiến bước. Nhiều lần khác người ta thấy ngay những lời phê bình đây đó để biện minh cho một lập trường cố hữu, và những lời phê bình ấy không lương thiện, được làm với ác ý, để nuôi dưỡng chia rẽ. Người ta thấy ngay một số thái độ cứng cỏi, nghiêm ngặt, phát sinh từ một sự thiếu sót, từ ý muốn giấu kín đằng sau áo giáo một sự bất mãn buồn thảm của mình. Nếu ta xem phim ”Bữa ăn trưa của Barbette”, thì thấy có thái độ nghiêm ngặt như vậy”.

Về vấn đề ĐTC cổ võ đại kết thực hành và không đặt nặng những tranh biện thần học, ĐTC nói rằng: ”Đây không phải là gạt ra một cái gì. Phục vụ người nghèo có nghĩa là phục vụ Chúa Kitô, vì người nghèo là thân mình của Chúa Kitô. Và chúng ta cùng nhau phục vụ người nghèo, có nghĩa là các tín hữu Kitô hiệp nhất trong sự đụng chạm đến những vết thương của Chúa Kitô. Tôi nghĩ đến công việc mà Caritas và cac tổ chức bác ái của Tin Lành Luther có thể thực hiện sau cuộc gặp gỡ ở thành phố Lund. Đó không phải là một cơ chế, nhưng là một con đường. Trái lại, một số cách thức đặt những điều đạo lý đối nghịch vơi những điều bác ái mục vụ, có không phải là hành động theo Tin Mừng, và chúng tạo nên sự lẫn lộn”.

Về Năm Thánh Lòng Thương Xót, ĐTC nói: ”Tôi không đề ra một kế hoạch. Tôi chỉ làm điều mà Chúa Thánh Linh soi sáng. Và những điều ấy đã xảy ra. Tôi đã cho Chúa Thánh Linh dẫn đi. Đây chỉ là ngoan ngoãn đối với Chúa Thánh Linh, để cho Ngài làm. Giáo Hội là Tin Mừng, là hoạt động của Chúa Giêsu. Giáo Hội không phải là một con đường các ý kiến, một dụng cụ để khẳng định các ý kiến. Và trong Giáo Hội những sự việc đi vào trong thời gian, khi thời gian chín mùi, khi có cơ hội”.

ĐTC nói thêm rằng ”Ai khám phá thấy mình được yêu thương thì bắt đầu ra khỏi sự cô đơn xấu xa, khỏi sự chia cách khiến họ ghét người khác và ghét chính mình. Tôi hy vọng bao nhiêu người đã khám phá thấy mình được Chúa Giêsu yêu thương rất nhiều và để cho Chúa ôm ấp. Lòng thương xót chính là danh xưng của Thiên chúa và cũng là sự yếu đuối của Thiên Chúa, là điểm yếu của Ngài. Lòng thương xót làm cho Chúa luôn tha thứ, quên các tội lỗi của chúng ta”. (Vat. Insider 18-11-2016)

 

G. Trần Đức Anh OP 

 

Nhận ra tiếng gõ cửa của Thiên Chúa

Nhận ra tiếng gõ cửa của Thiên Chúa

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-15-11-2016

Hãy cẩn thận, đừng trở thành “những Kitô hữu hâm hẩm” vì khi ấy, chúng ta đánh mất ánh sáng của Chúa. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta. Đức Thánh Cha chỉ ra rằng, Thiên Chúa luôn cố gắng sửa lỗi chúng ta, để thức tỉnh tâm hồn chúng ta, để làm cho tâm hồn chúng ta nồng ấm. Đức Thánh Cha cũng mời gọi mọi người hãy nhận ta ngày giờ Chúa gõ cửa tâm hồn.

Đức Thánh Cha chia sẻ bài giảng khởi đi từ bài đọc trích sách Khải Huyền. Trong đó, thánh Gioan cảnh báo sự thờ ơ nửa vời trong cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi. Khi ấy, Chúa dùng ngôn từ rất mạnh để nói với “những Kitô hữu không nóng mà cũng chẳng lạnh” mà rằng: “Vì ngươi hâm hẩm, không nóng mà cũng chẳng lạnh, nên Ta mửa ngươi ra khỏi miệng Ta.”

Nơi bình an giả tạo, không có Thiên Chúa hiện diện

Không có một loại bình an mà yên tĩnh đến lạnh lẽo. Điều gì làm nên sự ấm áp? Có thể là nghĩ mình giàu có! Có thể cho rằng, mình giàu rồi và chẳng cần gì nữa! Và thế là bình an. Đây là sự bình an giả tạo. Khi linh hồn của giáo hội, của gia đình, của cộng đoàn luôn luôn yên tĩnh, thì không có Thiên Chúa.

Không thể rơi vào sự yên tâm giả tạo rằng, tôi không cần bất cứ điều gì và tôi cũng chẳng làm tổn thương bất kỳ ai. Chúa cảnh báo những người tự coi mình là giàu có theo kiểu tự đủ rằng, thực sự họ đang bất hạnh và đau khổ. Tuy nhiên, có một tình yêu có thể giúp họ khám phá sự phong phú và sức sống. Tình yêu ấy chỉ đến từ Thiên Chúa mà thôi.

Giàu có theo kiểu không cần gì nữa, lại có nghĩa là đang trần trụi

Chẳng phải là tâm hồn lành mạnh khi nghĩ rằng mình giàu có bởi vì mình tốt lành, vì mình làm mọi việc đều tốt và tất cả đều êm đẹp. Có một thứ lành mạnh đến từ Thiên Chúa, Đấng luôn vác thập giá, Đấng luôn mang lấy bão tố, Đấng làm cho tâm hồn con người thức tỉnh. Lời khuyên là: hãy mua áo trắng tinh tuyền để mặc, bởi vì bạn đang trần trụi và xấu hổ. Những người hâm hẩm không nhận ra là mình trần trụi, giống như câu chuyện về đứa trẻ nói với ông vua trần truồng rằng: ngài là vua nhưng là vua trần truồng. Với ông vua ấy, có một sự ấm áp sung túc nhưng lại trần trụi.

Loại sung túc đầy đủ ấy lấy mất khỏi chúng ta khả năng chiêm ngưỡng, khả năng nhìn thấy những điều tuyệt vời và vẻ đẹp của Thiên Chúa. Và khi ấy, Thiên Chúa cố gắng đánh thức lòng người, để giúp giúp họ thay lòng đổi dạ. Tuy nhiên, có một cách thức khác để Thiên Chúa hoạt động. Đó là cách Ngài mời gọi chúng ta: “Này, Ta đứng trước cửa mà gõ.” Thật là quan trọng cho chúng ta khi có thể cảm nhận và nghe được tiếng gõ cửa của Thiên Chúa, vì Ngài muốn làm điều tốt cho chúng ta, vì Ngài muốn bước vào nhà chúng ta.

Nhận ra tiếng gõ cửa của Thiên Chúa

Có những Kitô hữu nói rằng, họ chẳng thể nhận ra được: khi nào Chúa gõ cửa. Vì với họ, mọi tiếng động đều như nhau. Thế nên, chúng ta cần biết được khi nào Chúa gõ cửa, khi nào Ngài mang lại niềm an ủi cho chúng ta. Có thể Chúa đứng trước chúng ta và muốn nhận lời mời từ chúng ta. Những gì đã xảy ra cho ông Zakêu trong bài Tin Mừng hôm nay? Cái tò mò muốn nhìn thấy Chúa Giêsu của ông, cách nào đó được tác động bởi Chúa Thánh Thần.

Sáng kiến và lời mời đến từ Thần Khí Thiên Chúa, đến từ Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nhìn lên Zakêu và nói: Hôm nay Ta sẽ ở lại nhà ông. Chúa luôn ở lại… ở lại trong tình yêu mến: hoặc là Ngài sửa lỗi chúng ta, hoặc là Ngài mời ta ăn tối hoặc là Ngài được ta mời. Ngài sắp nói với chúng ta: “Hãy thức dậy!”. Ngài sắp nói với chúng ta: “Hãy mở ra!”. Ngài sắp nói với chúng ta: “Hãy xuống đi!”. Luôn luôn là Ngài. Con có biết phân biệt hay không, trong trái tim con, khi nào Chúa muốn “đánh thức” con, khi nào Chúa nói với con là “mở ra”, khi nào Chúa nói với con là “hãy xuống đi”? Xin Chúa Thánh Thần ban cho con ân sủng để con có thể nhận ra những tiếng gọi của Chúa trong trái tim con.

Tứ Quyết SJ

Giáo dân Việt Nam Giáo Phận Orange kính mừng các Thánh Tử Đạo

Giáo dân Việt Nam Giáo Phận Orange kính mừng các Thánh Tử Đạo

dai-le-cac-thanh-tu-dao-11-13-2016

Quốc Dũng, Người Việt

IRVINE, California (NV) – Sáng Chủ Nhật, 13 Tháng Mười Một, hàng ngàn giáo dân đến tham dự Đại Lễ Kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam do Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam, Giáo Phận Orange, tổ chức tại Bren Events Center, bên trong trường đại học UC Irvine, để kính mừng 118 Thánh Tử Đạo Việt Nam.

Mở đầu đại lễ là cuộc cung nghinh kiệu Thánh Giá, kiệu Xương Thánh, kiệu Chúa Kitô Vua, và kiệu Đức Mẹ La Vang.

Các em Thiếu Nhi Thánh Thể thuộc các cộng đoàn mặc đồng phục, mang theo cờ đoàn dẫn đầu cuộc rước nhiều đoàn thể trong cộng đồng như Giới Trẻ Công Giáo, Ơn Thiên Triệu, Thăng Tiến Hôn Nhân, Gia Đình Nazareth, Hội Cao Niên Công Giáo, Canh Tân Đặc Sủng, Huynh Đoàn Thánh Thể, Hội Các Bà Mẹ Công Giáo, Đạo Binh Legio Mariae, Hội Phạt Tạ Thánh Tâm Đức Mẹ, Đoàn Hiệp Sĩ Columbus…

Linh Mục Chu Vinh Quang, chánh xứ nhà thờ Saint Mary’s By The Sea Church, Huntington Beach, dẫn chương trình đại lễ, cho biết: “Hôm nay là ngày mừng kính các Thánh Tử Đạo Việt Nam và cũng là ngày bổn mạng của Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam, Giáo Phận Orange.”

“Tử vì đạo là một bằng chứng cao cả về đức ái, tình thế hy sinh mạng sống và sẵn lòng chịu chết để đón nhận Chúa là một bằng chứng xác thực nhất mà các Thánh Tử Đạo biểu lộ đức tin và lòng yêu Chúa. Đó là tình yêu cao quý đáp lại tình thương mến mà Đức Kitô đã dấn thân vì nhân loại. Các Thánh Tử Đạo cũng vì đức ái đó mà dâng mạng sống mình để minh chứng cho tình yêu của Chúa, đúng như lời Chúa đã nói: ‘Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình,’” linh mục nói.

“Các Thánh Tử Đạo đã biểu lộ tình yêu một cách mãnh liệt bằng cái chết hầu minh chứng cho lòng thương xót của Thiên Chúa. Tại pháp trường, trước khi bị hành quyết, lời nguyện cuối cùng của các ngài là hình ảnh Đức Kitô trên thập giá, là lời nguyện xin ơn tha thứ cho những người làm khổ mình. Đầu rơi, thịt nát, dòng máu của các Thánh Tử Đạo đã điểm tô cho Giáo Hội Việt Nam thêm đậm nét của đức tin,” linh mục nói thêm.

Tiếp theo, Linh Mục Vũ Thế Toàn, thuộc Dòng Tên, tuyên úy đại học UC Irvine, dẫn dắt giáo dân suy niệm về sự hy sinh của các Thánh Tử Đạo và lòng Chúa thương xót.

“Chúng ta đến đây hằng năm vào dịp của buổi nhớ, tức tháng các linh hồn, và thường vào cuối năm phụng vụ trước khi chúng ta mừng lễ Chúa Kitô Vua, để cử hành trọng thể mừng kính lễ các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Qua công ơn của các vị và qua đời sống riêng của các ngài mà chúng ta có niềm tin để truyền đạt lại cho nhau. Nếu nói đến sự hy sinh của các Thánh Tử Đạo và gương của các ngài, chúng ta sẽ thấy hiển hiện rất nhiều. Đó là chính trong đời sống của các ngài có sự xuyên chiếu hình ảnh Thiên Chúa, mà các ngài biểu lộ tình yêu đó với Chúa qua sự đổ máu của các ngài,” linh mục nói.

“Bước vào những ngày cuối của Năm Thánh và cũng sắp sửa mừng lễ Chúa Kitô Vua, chúng ta công nhận ngài là vua của vũ trụ, là chủ của lịch sử và căn nguyên của mọi sự. Khi nói đến lịch sử, bao giờ chúng ta cũng phải liên đới đến tất cả dữ kiện gắn liền với lịch sử, trong đó có lịch sử của mỗi con người chúng ta. Và câu chuyện của các Thánh Tử Đạo là một câu chuyện thật sự đi vào lịch sử,” linh mục cho hay.

doan-ruoc-kieu-duc-me-la-vang

Theo linh mục, 117 vị Thánh Tử Đạo Việt Nam, tử đạo tại Việt Nam trong thời kỳ tôn giáo này bị cấm, được Đức Giáo Hoàng John Paul II phong thánh ngày 19 Tháng Sáu, 1988. Ngày 5 Tháng Ba, 2000, vị giáo hoàng này phong chân phước cho Thánh Andre Phú Yên.

Trong các Thánh Tử Đạo Việt Nam có 96 vị người Việt, 11 vị người Tây Ban Nha, 10 vị người Pháp. Tất cả các vị đã bị tử hình dưới thời các chúa Trịnh Doanh, Trịnh Sâm, và các vua Cảnh Thịnh, Minh Mạng, Thiệu Trị, và Tự Đức. Các vị phần lớn bị xử trảm (chặt đầu), kế đến bị xử giảo (thắt cổ), rồi bị tra tấn, thiêu sống, và bị lăng trì (phân thây), chỉ vì tội tin nhận Chúa Giêsu là Thượng Đế, đấng sáng tạo mọi sự trên trời và dưới đất.

Sau phần cung nghinh hài cốt các Thánh Tử Đạo Việt Nam là Thánh Lễ Đại Trào với sự chủ tế của Giám Mục Mai Thanh Lương, cựu giám mục phụ tá Giáo Phận Orange, cùng gần 20 linh mục và phó tế tham dự.

Trong lời khai mạc, Linh Mục Trần Văn Kiểm, linh hướng và điều hành Trung Tâm Công Giáo Việt Nam, Giáo Phận Orange, nói: “Đây là một ngày phấn khởi và vui mừng cho tất cả mọi người Công Giáo Việt Nam, là những con cháu của các Thánh Tử Đạo Việt Nam, bởi vì các Thánh Tử Đạo đã làm chứng cho đức tin.”

“Từ lúc đạo thánh của Chúa được rao truyền trên đất nước Việt Nam, và suốt gần 300 năm là một cuộc cách mạng diệt chủng không mấy ngừng nghỉ. Trong suốt gần ba thế kỷ bách bại đó, có hơn 100,000 anh hùng vì đạo đã chết và làm chứng cho Chúa. Chính sự làm chứng này của cha ông chúng ta, các ngài truyền giáo, trong giai đoạn khởi đầu rao giảng tin mừng tại Việt Nam đã nói lên rằng, mảnh đất Việt Nam luôn luôn sẵn sàng đón nhận hạt giống đức tin và làm cho hạt giống đó của Chúa Kitô nảy nở,” linh mục nói tiếp.

“Chúng ta rất hãnh diện vì đức tin của cha ông chúng ta. Máu của các ngài đã đổ ra để nói lên đức tin mạnh mẽ, nói lên sự hy sinh và lòng can đảm tuyệt vời của các ngài. Ai mà không sợ chết, ai mà không sợ khổ nhục, ai mà không muốn tranh giành những lợi danh, ai mà không muốn an nhàn, ai mà không tham sống sợ chết… Nhưng ơn Chúa đã soi sáng và nâng đỡ các ngài để các ngài luôn quyết tâm vượt qua mọi khó khăn, thử thách để trung thành với Chúa,” linh mục nói thêm.

Linh mục nhắn nhủ: “Tất cả những nhục hình đau đớn mà ngày nay kể ra chúng ta vẫn còn khiếp sợ như xiềng xích, đòn roi, gông cùm, kềm kẹp, voi dày, trảm quyết, lăng trì, bá đao, xử trảm, tra tấn hằng ngày, bỏ đói cho tới chết… Có ai trong chúng ta thấu hiểu được tất cả những khổ hình mà các anh hùng tử đạo Việt Nam đã phải chịu. Nhưng các ngài rất kiên quyết, đã xưng đạo thì phải xưng tới cùng. Vì tình yêu của Thiên Chúa mà các ngài đã thắng tất cả mọi cực hình và uy quyền của quan quyền và vua chúa. Chúng ta là con cháu của các Thánh Tử Đạo, chúng ta rất hãnh diện, tự hào về các ngài. Chúng ta phải làm cho hạt giống đức tin được phát triển, và biết sống theo tấm gương của các Thánh Tử Đạo Việt Nam.”

doan-ruoc-kieu-duc-me-la-vang-1

Bà Trần Thị Liên, cư dân Santa Ana, xúc động nói: “Dù nhà ở xa, nhưng năm nào tổ chức kính các Thánh Tử Đạo Việt Nam tôi đều có mặt đúng giờ. Xúc động lắm, mỗi lần nghe các cha giảng thuyết là tôi không cầm được nước mắt. Nhờ sự hy sinh của các Thánh Tử Đạo Việt Nam mà đạo Công Giáo ngày nay đã phát triển rất mạnh.”

Chân đau, không thể đứng lên, rồi ngồi xuống liên tục mỗi khi làm lễ, nhưng bà Nguyễn Thị Hiền, cư dân Garden Grove, vẫn cố gắng hết sức, vì: “Các Thánh Tử Đạo đã chịu nhiều khổ nhục, đã hy sinh vì đức tin thì cái đau của tôi chỉ là con số không. Tôi xin các ngài ơn cầu bầu cùng Chúa để mọi người chúng ta biết sống đạo trong đời sống của mình. Trong Năm Thánh Lòng Thương Xót sắp kết thúc, xin Chúa cho mọi người biết sống tha thứ và thương xót như cha trên trời.”

Liên lạc tác giả: truong.dung@nguoi-viet.com

Đức Thánh Cha chủ sự Ngày Năm Thánh dành cho người nghèo

Đức Thánh Cha chủ sự Ngày Năm Thánh dành cho người nghèo

ngay-nam-thanh-cho-nhung-nguoi-bi-xa-hoi-gat-bo

VATICAN. Trong Thánh lễ nhân Ngày Năm Thánh cho những người bị xã hội gạt bỏ, ĐTC mời gọi các tín hữu kiên vững tín thác nơi Lòng Thương Xót của Thiên Chúa và coi người nghèo như kho tàng của Giáo Hội.

 

Thánh lễ ĐTC cử hành lúc gần 10 giờ sáng chúa nhật 13-11-2016 là sinh hoạt cuối cùng trong lịch trình cử hành Năm Thánh Lòng Thương Xót ở Roma. Chúa nhật 13-11 cũng là ngày đóng Cửa Năm Thánh tại 3 đại Vương cung thánh đường ở Roma, và tại các nhà thờ chính tòa, các đền thánh ở các nơi trên thế giới. Riêng tại Đền thờ Thánh Phêrô, nghi thức này sẽ được ĐTC cử hành sáng chúa nhật 20-11 tới đây, Lễ Chúa Kitô Vua.

Trong số 9 ngàn người ngồi chật Đền thờ, có 3,500 người nghèo đăng ký chính thức đến từ 23 quốc gia. Họ được Hiệp hội Fratello (Người Anh em), cũng như các Caritas hoặc cơ quan từ thiện khác của Công Giáo giúp đỡ để có thể đến tham dự những Ngày Năm Thánh này.

Đồng tế với ĐTC có 5 Hồng Y, 10 Giám Mục và hơn 120 linh mục. Đảm nhận phần thánh ca trong thánh lễ, ngoài ca đoàn Sistina của Tòa Thánh, còn có ca đoàn cộng đồng gồm 60 ca viên, và ca đoàn Dublin ở thủ đô Ai Len, với 63 ca viên.

Bài giảng của ĐTC

Trong bài giảng, ĐTC đã diễn giải ý nghĩa các bài đọc của Chúa nhật thứ 33 thường niên, đặc biệt là bài Tin Mừng theo thánh Luca đoạn 21 (21,5-19) thuật lại sự tích khi Chúa Giêsu ở Jerusalem, dân chúng trầm trồ ca ngợi vẻ đẹp của Đền thờ, nhưng Chúa báo trước cho họ: sẽ có ngày không còn viên đá nào của đền thờ này. Ngài cũng tiên báo những tai ương, xung đột, đói kém, những xáo trộn trên trời dưới đất, những sự đó không phải để làm cho chúng ta khiếp sợ, nhưng để nói với chúng ta rằng tất cả những điều đó sẽ qua đi. Từ những sự kiện trên đây, ĐTC rút ra những bài học về lòng tín thác nơi Thiên Chúa, và ngài đặc biệt nhắn nhủ các tín hữu đừng quên kho tàng quí giá của Giáo Hội là những người nghèo. ĐTC nói:

“Chúa Giêsu quyết liệt mời gọi đừng sợ trước những xáo trộn của mọi thời đại, dù đứng trước những thử thách nặng nề và bất công nhất xảy ra cho các môn đệ. Ngài kêu gọi hãy kiên trì trong sự thiện và hoàn toàn tín thác nơi Thiên Chúa, Đấng không làm thất vọng. Chúa Giêsu nói: “Dù một sợi tóc trên đầu các con cũng không bị mất đi” (v.18). Thiên Chúa không quên các tín hữu của Người, gia sản quí giá của Người chính là chúng ta”.

Nhưng Chúa gọi hỏi chúng ta ngày hôm nay về ý nghĩa cuộc sống của chúng ta. Với một hình ảnh, ta có thể nói rằng các bài đọc hôm nay giống như một “cái sàng” cuộc sống của chúng ta chảy qua đó, như nước chảy qua; những có những thực tại quí giá ở lại, như ngọc quí lưu lại trên cái sàng.

ĐTC đặt câu hỏi: ”Điều gì ở lại, điều gì có giá trị trong cuộc sống, đâu là những điều phong phú không bị tan biến? Chắc chắn có hai điều, đó là Chúa và tha nhân. Đây là những điều cao cả nhất cần phải yêu mến. Tất cả những cái khác – trời, đất, những điều đẹp đẽ nhất, cả Vương cung thánh đường này, sẽ qua đi; nhưng chúng ta không được loại Thiên Chúa và tha nhân ra khỏi cuộc sống. Chính ngày hôm nay, khi ta nói về sự loại trừ, gạt bỏ, chúng ta nghĩ ngay đến những con người cụ thể; không phải là những sự vật vô ích, nhưng là những con người quí giá. Con người được Thiên Chúa đặt ở chóp đỉnh công trình sáng tạo, nhưng thường bị gạt bỏ, vì người ta ưa thích hơn những sự vật chóng qua. Và đó là điều không thể chấp nhận được, vì con người là thiện ích quí giá nhất trước mắt Thiên Chúa. Và thật là điều trầm trọng khi người ta quen thuộc với sự loại bỏ như vậy; cần phải lo âu, khi lương tâm bị tê liệt và không còn để ý đến ngừơi anh em đang ở cạnh mình hoặc đứng trước những vấn đề nghiêm trọng của thế giới, khi những vấn đề ấy chỉ được coi như những điệp khúc đã nghe thấy qua các tin tức truyền hình.

ĐTC nói với những người nghèo:

Anh chị em thân mến, hôm nay là Ngày Năm Thánh của anh chị em, và qua sự hiện diện, anh chị em giúp chúng tôi bắt được tần số của Thiên Chúa, nhìn điều mà Chúa nhìn: Chúa không dừng lại ở vẻ bề ngoài (Xc 1 Sm 16,7), nhưng Ngài nhìn ”đến kẻ khiêm hạ và người có tinh thần thống hối” (Is 66,2), Chúa nhìn đến bao nhiêu ông Lazzaro nghèo khổ ngày nay. Thật là điều làm cho chúng ta đau khổ dường nào khi ta không nhận thấy Lazzaro bị loại trừ và gạt bỏ (Xc Lc 16,19-21)! Đó là sự quay mặt đi đối với Thiên Chúa. Đó là triệu chứng bệnh xơ cứng về tinh thần khi người ta chỉ quan tâm tới những sự vật cần sản xuất, thay vì để ý đến những con người cần mến yêu. Và thế là nảy sinh một sự mâu thuẫn bi thảm thời nay: hễ tiến bộ và cơ may càng gia tăng – đó là một điều tốt – thì càng có thêm những người không được hưởng những tiến bộ và cơ may ấy. Đó là một điều bất công to lớn mà chúng ta phải bận tâm hơn cả được biết tận thế sẽ xảy ra khi nào và thế nào. Vì chúng ta không thể an tâm ở trong nhà khi mà Lazzaro nằm trước cửa; không có an bình trong nhà của người sống thoải mái, khi thiếu công lý trong nhà của mọi người.

Đề cập đến việc đóng cửa Năm Thánh, ĐTC nói:

”Ngày hôm nay, tại các nhà thờ chính tòa và đền thánh trên toàn thế giới, có nghi thức đóng Cửa Năm Thánh Lòng Thương Xót. chúng ta hãy cầu xin ơn không nhắm mắt trước Thiên Chúa, Đấng đang nhìn chúng ta, và trước tha nhân đang gọi hỏi chúng ta. Chúng ta hãy mở mắt nhìn Thiên Chúa, thanh tẩy cái nhìn của tâm hồn khỏi những hình ảnh lừa đảo và sợ hãi, khỏi thần quyền lực và trừng phạt, những phóng dội kiêu căng và sợ hãi của con người. Với lòng tín thác chúng ta hãy nhìn lên Thiên Chúa Thương Xót, với xác tín rằng ”đức mến sẽ không bao giờ chấm dứt” (1 Cr 13,8). Chúng ta hãy canh tân niềm hy vọng cuộc sống chân thực mà chúng ta được kêu gọi tiến đến, cuộc sống nãy sẽ không qua đi và chúng ta đang chờ cuộc sống ấy trong sự hiệp thông với Chúa và với tha nhân, trong niềm vui mãi mãi, vô tận. Và chúng ta hãy mở mắt nhìn tha nhân, nhất là người anh em bị lãng quên và loại bỏ. Chính tại đó kính phóng đại của Giáo Hội nhắm tới. Xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi sự quay lăng kính ấy về chúng ta. Xin Chúa cất những cạm bẫy làm cho chúng ta chia trí, khỏi những lợi lộc và đặc ân, khỏi những quyến luyến quyền hành và vinh dự, khỏi sự quyến rũ của tinh thần thế gian. Giáo Hội là Mẹ chúng ta đang đặc biệt nhìn đến thành phần của nhân loại đang đau khổ và khóc lóc, vì biết rằng những người ấy thuộc về Giáo Hội theo luật của Tin Mừng” (Phaolô VI, huấn dụ đầu khóa II của Công đồng chung Vatican 2, 29-9-1963). Theo luật cũng như theo nghĩa vụ Tin Mừng, vì nghĩa vụ của chúng ta là chăm sóc tài sản đích thực là những người nghèo. Tôi muốn hôm nay là ”Ngày của người nghèo!” (vỗ tay)

Lưu truyền cổ kính nhắc nhở chúng ta điều đó, lưu truyền về thánh Lorenzo tử đạo ở Roma. Trước khi chịu cuộc tử đạo dữ tợn vì lòng yêu mến Chúa, thánh nhân phân phát tài sản của cộng đoàn cho người nghèo, những người mà thánh nhân gọi là những kho tàng đích thực của Giáo Hội. Xin Chúa ban cho chúng ta được nhìn những gì đáng kể mà không chút sợ hãi, hướng con tim chúng ta về Chúa và về những kho tàng đích thực của chúng ta.

Trong phần lời nguyện giáo dân, cộng đoàn đã lần lượt cầu xin Chúa cho các dự án hòa bình, cho công lý được triển nở nơi các dân tộc trong sự tôn trọng phẩm giá con người; xin Chúa nâng đỡ những người hoạt động bác ái, xin cho sự tận tụy phục vụ nhưng không của họ luôn phản ánh lòng thương xót của Chúa; xin Chúa cho sự dịu hiền của Ngài khắc phục những con tim cứng cỏi, cho nhân loại được thoát khỏi sự dửng dưng, ích kỷ và oán thù; sau cùng xin Chúa cho mỗi Kitô hữu nhìn nhận thiên đàng là nơi ở đích thực mà không ai có thể tước đoạt khỏi họ.

Thánh lễ kết thúc lúc 11 giờ rưỡi, và đúng 12 giờ, ĐTC đã xuất hiện tại cửa sổ căn hộ Giáo Hoàng ở dinh Tông Tòa để chủ sự buổi đọc Kinh Truyền Tin với hơn 60 ngàn tín hữu tụ tập Quảng trường thánh Phêrô, tràn ra đường Hòa Giải.

G. Trần Đức Anh OP

 

Hơn 60 ngàn người đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha

Hơn 60 ngàn người đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha

doc-kinh-truyen-tin-voi-duc-thanh-cha-13-11-2016

VATICAN. Trưa chúa nhật 13-11-2016, hơn 60 ngàn người đã tham dự buổi đọc Kinh Truyền Tin với Đức Thánh Cha. Ngài nhắc nhở mọi người hướng nhìn về Ngày của Chúa, đồng thời dấn thân xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC diễn giải ý nghĩa bài đọc Tin Mừng chúa nhật 33 thường niên năm C, trong đó Chúa Giêsu báo trước với những người chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Đền Thờ Jerusalem và nói: ”Sẽ đến ngày từ những điều các ngươi đang thấy, sẽ không còn viên đá nào trên viên đá nào, nó sẽ bị phá hủy” (Lc 21,6).

ĐTC nhận xét rằng ”bao nhiêu điều gọi là chắc chắn trong cuộc sống mà chúng ta nghĩ là nhất định, vững chãi, nhưng rồi chúng tỏ ra là những điều phù du! Nhưng đàng khác, bao nhiêu vấn đề chúng ta tưởng là không lối thoát, nhưng rồi chúng được khắc phục!”

”Chúa Giêsu cảnh giác mọi người đừng kinh hoàng, đừng mất hướng đi vì chiến tranh, những cuộc đảo lộn và thiên tai, vì chúng thuộc về thực tại của thế giới này (XC vv. 10-11). Lịch sử Giáo Hội đầy gương của những người đã chịu đựng sầu muộn và đau khổ kinh khủng trong sự thanh thản, vì họ có ý thức mình đang ở trong tay Thiên Chúa một cách vững vàng. Thiên Chúa là người Cha trung tín, người Cha ân cần, không bỏ rơi con cái. Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta!”

Vì thế ĐTC nhắc nhở các tín hữu hãy kiên vững hy vọng trong xác tín: ”Thiên Chúa hướng dẫn lịch sử; tiến bước trong hy vọng, làm việc để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, mặc dù có những khó khăn và những biến cố đau buồn trong cuộc sống cá nhân và tập thể, đó là điều thực sự đáng kể, đó là điều cộng đoàn Kitô được kêu gọi thực hiện để đi gặp ”Ngày của Chúa”. Chính trong viễn tượng đó chúng ta muốn đặt sự dấn thân phát xuất từ những tháng ngày chúng ta sống Năm Thánh Lòng Thương Xót trong đức tin, Năm Thánh được kết thúc hôm nay trong các giáo phận toàn thế giới với nghi thức đóng cửa Năm Thánh trong các nhà thờ chính tòa.

Năm Thánh kêu gọi chúng ta, một đàng hướng nhìn về sự viên mãn Nước Chúa, và đàng khác xây dựng tương lai trên trái đất này, làm việc để loan báo Tin Mừng hiện tại, để biến nó thành thời kỳ cứu độ cho tất cả mọi người”.

Và ĐTC kết luận rằng: “Chúng ta hãy cầu xin Mẹ Maria giúp chúng ta, qua những thăng trầm vui buồn của thế giới này, giữ vững niềm hy vọng nơi sự vĩnh cửu và Nước Thiên Chúa. Chúng ta hãy cầu xin Mẹ Maria giúp chúng ta hiểu sâu xa chân lý này: Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con cái của Ngài!

Sau khi đọc kinh và ban Phép lành cho mọi người, ĐTC cho biết Cây Thánh Giá gỗ cổ kính nhất của Đền Thờ Thánh Phêrô có từ thế kỷ 14 đã được trùng tu công phu và sẽ được đặt tại Nhà nguyện Mình Thánh Chúa của Đền thờ này, như kỷ niệm Năm Thánh Lòng Thương Xót.

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh Cha gặp gỡ người nghèo nhân dịp Năm Thánh

Đức Thánh Cha gặp gỡ người nghèo nhân dịp Năm Thánh

duc-thanh-cha-gap-go-nguoi-ngheo-nhan-dip-nam-thanh

VATICAN. Sáng 11-11-2016, ĐTC đã gặp gỡ 3500 người nghèo đến từ 23 quốc gia, về Roma hành hương nhân dịp Năm Thánh Lòng Thương Xót.

Hiện diện tại Đại thính đường Phaolô 6 ở nội thành Vatican còn có hơn 500 người đồng hành, nhiều người thuộc Hiệp Hội Fratello (Người Anh em) được thành lập tại Pháp và chuyên săn sóc giúp đỡ những người vô gia cư và những người bị xã hội loại bỏ. Họ được sự nâng đỡ và khích lệ của ĐHY Philippe Barbarin, TGM giáo phận Lyon bên Pháp.

Trong khi chờ đợi ĐTC đến, các tham dự viên đã sinh hoạt, ca hát, cầu nguyện và nghe các chứng từ.

Trong lời chào ĐTC khi ngài tiến vào Thính đường Phaolô 6 lúc 11 giờ 15, ĐHY Barbarin nói: ”Ngày hôm nay, những người đón tiếp ĐTC sung sướng vì cảm thấy mình ở giữa con của Giáo Hội, gần vị Giáo Hoàng của những người nghèo. Nói đúng ra, họ không cần được tiếp đón, họ biết rõ mình ở nơi đây như ở nhà của họ, trong tình huynh đệ bao la của Giáo Hội, họ là ”kho tàng”, là sự phong phú của chúng ta!

ĐHY TGM giáo phận Lyon cũng kể lại những kinh nghiệm của ngài với những người nghèo, người vô gia cư mà Hiệp hội Fratello giúp đỡ và có những nhà trong giáo phận của ngài.

Tiếp lời ĐHY, Ông Etienne Villeman, Chủ tịch Hội Fratello, đã trình bày với ĐTC về những người hiện diện tại buổi tiếp kiến: nhiều người đã từng sống trên các đường phố như người vô gia cư, và nhiều người hiện vẫn ở trong tình trạng ấy.

”Cách đây hơn 10 năm, ở Paris, có 3 người trẻ năng nổ, sống bụi đời trên đường phố. Họ quyết định sống chung với nhau. Ngày nay chúng con có hơn 300 người tại Pháp sống trong các căn hộ được chia sẻ với nhau. Nhiều nhà khác dần dần được thành lập tại Âu Châu theo kiểu mẫu ấy.

”Ban sáng trước khi đi làm, chúng con đọc kinh Ngợi Khen, và dành một ít thời giờ để Chầu Mình Thánh. Những người bụi đời cũng có thể đến dự trong thời gian cầu nguyện ấy nếu họ muốn. Cùng nhau chúng con sống cuộc sống thường nhật hoàn toàn bình thường, nhưng đồng thời cũng ngoại thường với những cuộc gặp gỡ huynh đệ và đời sống cầu nguyện rất đơn sơ.. Trong tất cả những năm ấy, con đã khám phá thấy cuộc sống với người nghèo đã làm cho con sống Tin Mừng theo chiều sâu. Cùng với họ, con sống và hít thở Tin Mừng.. Chúng con học yêu thương, tha thứ, cám ơn, học trở nên bạn hữu anh em, vì chúng con khám phá thấy chúng con là những người nghèo và dễ bị tổn thương”.

Trong lời kết, Ông Étienne Villeman đã bày tỏ ước muốn: xin ĐTC tổ chức những ngày thế giới cho người nghèo!”

Huấn dụ của ĐTC

Trong bài huấn dụ ứng khẩu bằng tiếng Tây Ban Nha, ĐTC đã đi từ các chứng từ được trình bày trước đó, để nói lên những nhận xét và những lời khích lệ. Ngài cũng đặc biệt xin lỗi những người nghèo, nhân danh các tín hữu Công Giáo đã không đọc Tin Mừng và họ ngoảnh mặt sang bên kia đường khi họ thấy những người nghèo hoặc những tình cảnh nghèo. Ngài nói: ”Sự tha thứ mà anh chị em dành cho chúng tôi, đối với những người của Giáo Hội và con người nói chung, cũng giống như nước phép thanh tẩy chúng tôi và giúp chúng tôi tái tin rằng nơi trọng tâm của Tin Mừng chính là sự thanh bần”.

Và ĐTC lập lại lời kêu gọi ngài đã đưa ra từ đầu triều đại Giáo Hoàng, đó là: ”Các tín hữu Công Giáo hãy kiến tạo một Giáo Hội nghèo và cho người nghèo”. Và theo ngài tất cả các tôn giáo đều cần đặt người nghèo trong sứ điệp của Thiên Chúa”. Ngài nhận xét rằng ”Cái nghèo lớn nhất chính là chiến tranh! Đó là cái nghèo tàn phá! Và nghe điều này từ miệng một người đã chịu đau khổ vật chất, nghèo về y tế, đó là một lời kêu gọi làm việc cho hòa bình”.

Sau bài huấn dụ của ĐTC là phần cầu nguyện với những lời nguyện cho ĐTC và tất cả mọi người, rồi ngài đích thân chào thăm 80 người đại diện cho các nước khác nhau (SD 11-11-2016)

G. Trần Đức Anh OP 

 

 

Tình yêu của người Kitô là rất cụ thể chứ không trừu tượng

Tình yêu của người Kitô là rất cụ thể chứ không trừu tượng

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-11-11-2016

Tình yêu của người Kitô là rất cụ thể, chứ không phải là loại tình yêu “mềm” trong vở kịch, vì tình yêu Kitô bắt nguồn từ Ngôi Lời Nhập Thể. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta. 

Có một cuộc đối thoại tình yêu giữa Đấng mục tử và hiền thê của Người là Giáo Hội. Đức Thánh Cha triển khải bài giảng khởi đi từ bài đọc trích thư thứ hai của thánh Gioan Tông Đồ. Trước tiên, hãy nhớ rằng, điều răn chúng ta đã lãnh nhận là “bước đi trong tình yêu”. Nhưng là loại tình yêu nào? Vì ngày nay, từ ngữ “tình yêu” được sử dụng cho nhiều điều. Người ta nói về tình yêu lãng mạn trong tiểu thuyết hoặc trong vở kịch hoặc nói về những tình yêu kiểu lý thuyết.

Tiêu chuẩn của tình yêu Kitô và Ngôi Lời Nhập Thể

Tiêu chuẩn của tình yêu Kitô giáo là gì? Là Ngôi Lời Nhập Thể. Những ai phủ nhận điều này, những ai không biết điều này, thì là “phản Kitô”. Một tình yêu mà không nhận ra rằng, Chúa Giêsu đã đến trong xác phàm, thì không phải là tình yêu mà Thiên Chúa ban cho ta. Nếu thế, tình yêu ấy là tình yêu kiểu thế gian, kiểu triết học, kiểu tình yêu trừu tượng, tình yêu mềm yếu. Còn tình yêu Kitô, là loại tình yêu có chuẩn mực là Ngôi Lời Nhập Thể. Nếu ai đó nói tình yêu Kitô theo nghĩa khác, thì là phản Kitô. Vì khi ấy người ta không nhận ra rằng, Ngôi Lời đã trở nên người phàm. Sự thật đối với chúng ta là: Thiên Chúa sai Con của Ngài đến và làm người sống giữa chúng ta. Yêu như Chúa Cha yêu Chúa Giêsu, yêu như Chúa Giêsu dạy, yêu như Chúa Giêsu yêu. Yêu là đi trên con đường của Giêsu. Con đường Giêsu là đường ban sự sống.

Cách duy nhất để yêu thương như Chúa Giêsu yêu, là không ngừng ra khỏi sự ích kỷ của mình và đi đến phục vụ tha nhân. Có điều này, bởi vì tình yêu Kitô là một tình yêu cụ thể, bởi vì Thiên Chúa hiện diện hữu hình và cụ thể nơi Chúa Giêsu Kitô.

Có những tình yêu kiểu ý thức hệ

Có những người đã đi ra ngoài học thuyết về nhập thể. Khi làm như thế, họ không còn ở trong giáo huấn của Chúa Kitô nữa, của Thiên Chúa nữa. Giáo hội là thân mình Chúa Kitô. Khi đi ra ngoài Mầu nhiệm Ngôi Lời Nhập Thể, đi ra ngoài Mầu nhiệm Hội Thánh, người ta đi tới những ý thức hệ. Những ý thức hệ này gây hại cho Giáo hội. Có những kiểu nói như: “Vâng, tôi là người Công giáo, tôi yêu thế giới với tình yêu phổ quát đại đồng”… Nói như thế có vẻ quá là thanh cao. Tình yêu thì luôn phát sinh từ nội tâm và rất cụ thể. Tình yêu ấy không bên ngoài giáo huấn của Ngôi Lời Nhập Thể.

Có những người không muốn yêu như Chúa Kitô yêu hiền thê của Người là Giáo Hội. Chúa Kitô yêu Hội Thánh là thân mình Người, và trao tặng mạng sống. Những người không yêu như Chúa Kitô yêu, thì họ yêu theo kiểu ý thức hệ. Và khi ấy họ loại bỏ thân mình của Chúa Kitô. Khi ấy có thể họ hủy hoại cộng đồng và phá hoại Giáo Hội.

Tình yêu Kitô là thiết thực và cụ thể

Nếu chúng ta bắt đầu lý thuyết hóa tình yêu, thì chúng ta bắt đầu làm biến dạng những gì Thiên Chúa muốn nơi Ngôi Lời Nhập Thể. Khi ấy chúng ta đến với một Thiên Chúa mà không có Chúa Kitô, đến với một Chúa Kitô mà không có Giáo Hội, đến với một Giáo Hội mà không có con người. Đó là tiến trình hủy hoại Hội Thánh.

Chúng ta cùng cầu xin Chúa để chúng ta đừng bao giờ bước đi trong loại tình yêu như thế, những thứ tình yêu trừu tượng. Nhưng xin cho chúng ta ở trong tình yêu chân thực. Tình yêu với những hành động xót thương, chúng ta chạm tới da thịt của Chúa Kitô, của Chúa Kitô là Ngôi Lời Nhập Thể. Tại sao thánh Lôrenzô Phó tế nói: “Người nghèo là tài sản của Giáo Hội!”? Tại vì? Vì họ là thân mình đau khổ của Chúa Kitô!

Tứ Quyết SJ

Hậu bầu cử tổng thống, tín hữu Công giáo Hoa kỳ tạo hiệp nhất hay chia rẽ?

Hậu bầu cử tổng thống, tín hữu Công giáo Hoa kỳ tạo hiệp nhất hay chia rẽ?

2016-election

Arlington, Virginia – Các tín hữu Công giáo Hoa kỳ phải tìm cách kiến tạo hiêp nhất và chữa lành những hỗn độn và chia rẽ sau cuộc bầu cử.

Trong Catholic Distance University Founder’s Award Dinner ở Arlington, Virginia, Hiệp sĩ Carl Anderson, chủ tịch hội hiệp sĩ Columbus đã nói: “Câu hỏi mà chúng ta cần hỏi chính mình là bằng cách nào các tín hữu Công giáo Hoa kỳ, trong tương lai, có thể là nguồn hiệp nhất và hòa giải hay là chúng ta sẽ là nguyên nhân của chia rẽ và thù hận thêm. Câu trả lời sẽ dựa rất nhiều trên vấn đề là một người Công giao ở Hoa kỳ ngày nay có nghĩa là gì? Nói khác đi, điều gì là nền tảng của căn tính chúng ta như là tín hữu Công giáo?”

Ông Anderson đề cập đến các email do WikiLeaks đưa ra. Một email nói đến ý tưởng của ông John Podesta, giám đốc chiến dịch tranh cử của bà Hillary Clinton, tạo nên “mùa xuân Công giáo” với sự nổi dậy của các tín hữu chống lại các Giám mục để yêu cầu thay đổi về giáo huấn luân lý. Một email của một người Công giáo khác là John Halpin, gọi sự bảo thủ của các tín hữu Công giáo là “con hoang của đức tin”, vv. Theo ông Anderson, những email này gây nên những vấn đề, trong đó có những ý kiến chê bai Công giáo từ chính người Công giáo.”

Ông Anderson nhận xét tiếp: “Giai đoạn này đưa ra thách thức nghiêm trọng cho các tín hữu Công giáo, bất luận kết quả bầu cử ngày thứ 3 như thế nào, đất nước chúng ta sẽ vẫn bị chia rẽ sâu sắc và những chia rẽ này, ở một mức độ rất thực, cũng được phản ánh trong chính cộng đồng đức tin Công giáo của chúng ta.”

Giải pháp của vấn đề này, theo ông Anderson, cần các tín hữu Công giáo trung thành thực hiện đầy đủ trách nhiệm công dân của họ khi mà nhiều người chán nản và thất vọng. Ông nói: “Bây giờ là lúc, hơn chứ không phải ít đi, các giá trị Công giáo trong tiến trình bầu cử của chúng ta. Bây giờ là lúc, hơn chứ không phải ít đi, các giá trị Công giáo trong đất nước chúng ta.” Ông đề nghị 6 lãnh vực cụ thể mà Công giáo Hoa kỳ có thể làm để phát triển và tăng cường đoàn kết.

Đầu tiên là “canh tân đời sống giáo xứ” như là một cộng đoàn Thánh Thể thật sự với sự yêu quý Thánh Thể hơn như nguồn mạch và tột đỉnh của sự hiệp nhát, bác ái và đời sống Kitô hữu. Kế đến là “canh tân việc truyền giảng Tin mừng của đời sống gia đình”, “chú trọng đến lời mời gọi mỗi gia đình Công giáo trở thành một giáo hội địa phương, tương trợ với các gia đình khác, sẽ có thể là nguồn mạch của hiệp nhất, bác ái và hòa giải.” Thêm vào đó, các tín hữu Công giáo cần gia tăng lòng sùng kính Mẹ Maria, quan thầy của Hoa kỳ, nhìn thấy nơi Mẹ mẫu gương của sự hiểu biết về trách nhiệm của chúng ta đối với người xung quanh ta và với thiện ích chung như là những công dân.” Chúng ta cũng cần có sự hiểu biết sâu sắc về các nguyên tắc và vấn đề luân lý mà chúng ta không thể thỏa hiệp như là một cộng đoàn đức tin. Một sự dấn than với nền văn hóa Công giáo đích thực đào tạo con người toàn diện ở mọi cấp độ học đường cũng quan trọng đối với căn tính Công giáo. Cuối cùng, ông Anderson kết luận là Giáo hội tại hoa kỳ cần tôn trọng vai trò của Giám mục hơn, như nguồn hiệp nhất của giáo hội địa phương và sự trao đổi liên lạc giữa các giáo sĩ, tu sĩ và giáo dân. (CAN 07/11/2011)

Hồng Thủy

Đức Tổng Giám mục Los Angeles: Muốn nước Mỹ mạnh hơn? Hãy trở nên thánh

Đức Tổng Giám mục Los Angeles: Muốn nước Mỹ mạnh hơn? Hãy trở nên thánh

nhung-nguoi-ung-ho-cac-ung-cu-vien-tong-thong-my

Los Angeles, California – “Nếu chúng ta muốn một nước Mỹ mạnh hơn, chúng ta cần trở thành những vị thánh vĩ đại hơn, nhờ ơn Chúa,” đó là những lời Đức Tổng Giám mục Jose Gomez của Los Angeles vài ngày trước kỳ bầu cử tổng thống Hoa kỳ.

Cuộc bầu cử tổng thống Hoa kỳ năm nay được xem là một kỳ bầu cử gây nhiều tranh cãi, nhưng đối với Đức tổng Gomez, kết quả không quan trọng, vì “Chúa Giêsu Kitô vẫn là Vua” mới quan trọng đối với ngài. Ngài nói: “Các chính trị gia đến rồi đi; các quốc gia nổi lên rồi sụp đổ; các đế quốc cũng biến mất – điều còn lại và tiếp tục chính là Giáo hội mà Chúa Giêsu đã thiết lập trên tảng đá Thánh Phêrô. Không quan trọng ai sẽ thắng vào thứ 3 tới và ai sẽ thất bại, chúng ta được gọi theo Chúa Giêsu Kitô như con cái Thiên Chúa và các môn đệ truyền giáo. Hãy trung thành với Chúa Kitô và xây dựng vương quốc của Chúa ở đây trên trái đất này.”

 Đức Tổng nhấn mạnh đến 2 “dấu chỉ của các thời đại” có thể giúp suy tư về thực tại của Hoa kỳ. Thứ nhất là các dấu chỉ của nước Mỹ hậu Kitô giáo trong đó tính tục hóa đang tăng lên trong xã hội Mỹ và sự chống lại tự do tôn giáo. Ngài nói đến sự kiện là các giới lãnh đạo, những người đang điều hành và hình thành hướng đi của xã hội, bị tục hóa mạnh mẽ và thù địch với tôn giáo, với những giá trị tôn giáo và các truyền thống văn hóa. Thứ hai là “cuộc khủng hoảng của con người” . Ngài lưu ý là xã hội đang mất đi ý thức về con người; học thuyết về giống và hôn nhân đồng tính là thứ chủ nghĩa nhân văn sai lầm đang được cổ võ ở Hoa kỳ sẽ đưa thứ nhân văn chỉ nghĩa sai lầm đi vào con đường nguy hiểm.

Đức Tổng cũng đề cập đến việc đối xử tàn tệ với những người bị gạt bên lề xã hội, trong đó có các người di dân, vô gia cư và nhập cư; xã hội đang trở nên dửng dưng và không thông cảm cho những người xung quanh họ. Ngài nói: “Chúng ta đang trở thành một xã hội thiếu lòng thương xót, bởi vì chúng ta không còn nhận thấy sự thánh thiêng và phẩm giá của con người.”

Trước những thực tại này, Đức Tổng nhận định rằng không phải vị tổng thống kế tiếp sẽ thay đổi cách thế xã hội đối xử với tôn giáo hay con người, nhưng ngài tin là các cá nhân sẽ có ảnh hưởng trên tương lai hơn là một đảng phái chính trị, vì “chúng ta không phục hồi giá trị tôn giáo ‘từ trên’ bởi vì căn tính của mỗi con người được đặt nơi Chúa Kitô chứ không phải liên kết chính trị của họ.

Đức Tổng xác định chỉ có một điều có thể thay đổi thế giới: lời mời gọi nên thánh. Ngài nói: “Nếu chúng ta muốn nước Mỹ mạnh hơn, thì chúng ta cần những người nam nữ như các bạn và tôi, những người cam kết phục vụ Chúa và sống đức tin của họ trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Nếu chúng ta muốn sống trong một xã hội cổ võ nhân đưc và công lý và nhân phẩm – nếu chúng là muốn các lãnh đạo suy tư các giá trị này – chúng ta cần trở thành các lãnh đạo và các vai trong gương mẫu trong xã hội chúng ta.”

Thay vì thất vọng tại các phòng bỏ phiếu, Đức Tổng khuyến khích xây dựng luân lý và tu đức giữa các cá nhân vì canh tân cá nhân sẽ có ảnh hưởng đến canh tân văn hóa dù cho ai sẽ thắng cử. Ngài đưa ra những ví dụ cụ thể cho việc canh tân: củng cố kinh nguyện cá nhân và mối liên hệ với Chúa, xây dựng mối liên hệ chung trong các hôn nhân và các gia đình và làm chúng cho Giáo hội qua sự cảm thông và thương xót.”

Ngài kết luận: “Đất nước chúng ta và thế giới chúng ta sẽ được đổi mới, không phải bởi các chính trị gia nhưng là bởi các thánh…. Nếu chúng ta muốn một nước Mỹ mạnh hơn, chúng ta cần trở thành những vị thánh vĩ đại hơn, nhờ ơn Chúa. Không quan trọng ai là tổng thống, Chúa Giêsu vẫn là Vua và chúng ta vẫn được gọi nên thánh và đổi mới thế giới này theo hình ảnh của Vương quốc Người.” (CNA 03/11/2016)

Hồng Thủy

Tinh thần cầu nguyện và phục vụ của bà Carolyn Woo

Tinh thần cầu nguyện và phục vụ của bà Carolyn Woo

ba-carolyn-woo

Nhiều buổi sáng, Carolyn Woo, một phụ nữ 62 tuổi, đi vào ngôi nhà nguyện tương đối vắng lặng tại trụ sở chính của cơ quan Cứu trợ Công giáo Hoa kỳ ở Baltimore và khi thành phố nhộn nhịp đó bắt đầu một ngày sống, bà tìm một chỗ đặc biệt thinh lặng trong ngôi nhà nguyện an bình ấy, nơi bà có thể chìm đắm trong kinh nguyện. Ở đó bà đọc các bài đọc sách Thánh hàng ngày. Bà ngồi đó với Mẹ Maria. Ở đó bà cầu nguyện và rồi bắt đầu một ngày mới. Cầu nguyện là điều bà Woo cần cho công việc bà đang làm.

Từ 4 năm nay, Carolyn Woo là giám đốc điều hành của cơ quan Cứu trợ Công giáo Hoa kỳ, một trong những tổ chức bác ái lớn nhất nước. Khi bắt đầu ngày làm việc, nghĩa là bà phải tham dự nhiều cuộc họp, tiếp nhiều khách thăm viếng, phải đi lại nhiều nơi, và rồi những thách đố, niềm vui, nỗi buồn, những điều mà bà không bao giờ nghĩ là sẽ gặp thấy ở cơ quan nhân đạo quốc tế của cộng đồng Công giáo Hoa kỳ. Cuối năm 2016 này, bà sẽ kết thúc nhiệm kỳ, lúc ấy bà có thể dành thời gian cho các lớp học, các bài học piano, khiêu vũ, cắm hoa và học tiếng Tây ban nha để có thể cùng hát trong Thánh lễ. Người ta nói với bà, khi nghỉ hưu rồi bà sẽ cảm thấy buồn chán, nhưng bà đang nôn nóng chờ ngày đó. Bà nghĩ đến thời gian hưu trí không phải là kết thúc, là rút lui nhưng là đốt nóng lại, là bắt đầu lại những gì đã kết thúc. Bà xem nó là một trong những phần tốt đẹp nhất của cuộc sống sắp sửa bắt đầu của bà. Bà nói: “Cuộc đời của tôi luôn có một chuỗi những chức danh chuyên nghiệp như giáo sư, giám đốc, khoa trưởng, vv., bây giờ tôi đang từ bỏ những chức danh đó để dành thời gian và sức lực cho những vai trò quan trọng nhất của tôi, đó là vai trò người mẹ, người vợ, người chị, người dì, người bạn và nữ tỳ của Chúa.” Tuy vậy, bà Woo vẫn sẽ phục vụ trong một số công việc như tiếp tục viết báo cho hãng thông tấn Hoa kỳ.

Hiện tại bà Woo đang bận rộn xem lại 5 năm đã qua của bà, nhìn lại các thử thách, thành công nhưng cũng là cơ hội điều hành cơ quan cứu trợ và phát triển của Hội đồng Giám mục Hoa kỳ ở hải ngoại. Bà đã chứng kiến hoạt động của các đồng nghiệp ở hơn 100 quốc gia, những đất nước nơi mà cơ quan Cứu trợ Công giáo Hoa kỳ phục vụ cho những người nghèo nhất và những cộng đoàn bị thiệt thòi nhất trên trái đất này. Như một giám đốc điều hành, bà Woo nhắm làm cho cơ quan Cứu trợ Công giáo Hoa kỳ trở thành một tổ chức hoạt động hiệu quả hơn, một tổ chức phát triển khả năng lãnh đạo từ nội bộ, một tổ chức xem xét các lợi ích dài hạn cũng như ngắn hạn cho những ai họ phục vụ và một tổ chức nhắm thông truyền căn tính Công giáo cho thế giới. Bà chia sẻ: “Điều quan trọng nhất đối với tôi chính là trình bày về Giáo hội cách thật tốt và chúng tôi hiểu vinh dự có thể phục vụ những người mà Thiên Chúa gửi đến với chúng tôi, những người chúng tôi phục vụ. Điều này cũng có nghĩa là phải có đủ nguồn lực để giảm bớt nghèo đói, ứng phó với thiên tai ngày càng gia tăng, như bão lụt ở Haiti hay tình trạng di dân khắp nơi trên thế giới. Bà nhận định: “Tầm vĩ mô của các vấn đề vượt quá nguồn lực trên thế giới, nhưng nó không vượt quá sự khéo léo sáng tạo và khả năng giải quyết vấn đề của chúng ta nếu chúng ta cùng nhau hành động.”

Bà Woo nhận thức rằng “sứ vụ của Cơ quan Cứu trợ Công giáo đến từ Tin Mừng, trong đó Chúa Giêsu đã sai chúng ta ra đi phục vụ, đặc biệt là nâng dậy những ai không có sức mạnh quyền lực, những ai không có của cải, những ai bị gạt ra ngoài lề xã hội.” Bà muốn tiếp tục sứ vụ này nhưng theo một con đường khác, đó là con đường bà luôn chú tâm đến với hồi ức về những hình ảnh thoáng qua của những người bà đã gặp trong thời gian làm việc tại cơ quan này; hình ảnh của các gia đình như gia đình bà – bán mọi thứ họ có để giúp một người con trốn thoát đến một nơi có tương lai an toàn hay tốt đẹp hơn; hình ảnh của một thanh niên nhắc bà nhớ đến một trong hai đứa con của bà đang sống với những mảnh đạn ghim trong thân thể. Bà hy vọng các đồng nghiệp của bà sẽ không sợ hãi để chu toàn trách nhiệm, bởi vì chúng ta làm tất cả những điều này để phục vụ nhân loại và Thiên Chúa. Và nếu chúng ta tín thác vào Thiên Chúa, Người sẽ đưa chúng ta đi. (CNS 27/10/2016)

Hồng Thủy

 

Nên thánh là ơn gọi của tất cả mọi kitô hữu

Nên thánh là ơn gọi của tất cả mọi kitô hữu

dtc-phanxico-nhan-le-vat-trong-thanh-le-cu-hanh-tai-san-van-dong-malmoe-ben-thuy-dien-sang-1-11-2016

Nên thánh là ơn gọi của tất cả mọi kitô hữu. Các Mối Phúc Thật diễn tả gương mặt của Chúa Giêsu và là con đường nên thánh, trong đó có sự hiền dịu diễn tả tình yêu thương của Ngài, làm cho chúng ta giống Ngài và loại bỏ tất cả những gì chia rẽ khiến cho chúng ta chống đối nhau, để tiến bước trên con đường hiệp nhất

ĐTC Phanxicô đã nói như trên trong thánh lễ cử hành lúc 9 giở 30 sáng mùng 1 tháng 11 lễ các Thánh Nam Nữ tại vận động trường Malmoe bên Thuỵ Điển.

Thư hai mừng 1 tháng 11 là ngày thứ hai ĐTC viếng thăm Thụy Điển. Ngài đã chỉ có một sinh hoạt duy nhất là cử hành thánh lễ cho tín hữu công giáo tại sân vận động Swedbank Malmoe và sau đó từ biệt Thuỵ Điển để trở về Roma.

Lúc 8 giờ rưỡi sáng ĐTC từ giã trung tâm đại  học giải phẫu tim mạch Igeloesa để đi xe tới sân vận động Swedbank, cách đó 3 cây số, dâng thánh lễ kính các Thánh cho tín hữu công giáo. Sân túc cầu này đã được xây năm 2007 và khánh thành năm 2009, thay thế cho sân vận động Malmoe, trụ sở lịch sử của đội banh của thành phố này có từ năm 1958. Sân vận động có chỗ cho 18.000 người. ĐTC đã được tín hữu nồng nhiệt tiếp đón. Ngài hôn các em bé và người tàn tật giữa tiếng hô và vỗ tay của giới trẻ “Papa Francesco”.

Khán đài nơi cử hành thánh lễ mầu trắng, được trang hoàng với các chậu hoa mầu trắng và mầu vàng. Cùng đồng tế thánh lễ với ĐTC có khoảng 15 Hồng Y, Giám Mục và hơn ba trăm Linh Mục,trong đó có mấy Linh Mục Việt Nam. Thánh lễ trọng kính các Thánh Nam Nữ được cử hành bằng tiếng Latinh và tiếng Thụy Điển. Các lời nguyện giáo dân đã được đọc bằng các thứ tiếng Tây Ban Nha, Thụy Điển, Ả Rập, Anh, Đức và Ba Lan.

Giảng trong thánh lễ ĐTC khẳng định rằng nên thánh là ơn gọi của tất cả mọi kitô hữu. Các Mối Phúc Thật diễn tả gương mặt của Chúa Giêsu và là con đường nên thánh, trong đó có sự hiền dịu diễn tả tình yêu thương của Ngài, làm cho chúng ta giống Ngài và loại bỏ tất cả những gì chia rẽ khiến cho chúng ta chống đối nhau, để tiến bước trên con đường hiệp nhất.

Khi mừng kính các Thánh chúng ta không chỉ tưởng nhớ các vị đã được tôn phong hiển thánh trong dòng lịch sử, nhưng cũng tưởng niệm biết bao anh chị em đã sống cuộc đời kitô trong đức tin tràn đầy và tình yêu qua cuộc sống đơn sơ và kín ẩn. Chắc chắn trong số đó có nhiều người thân, bạn bè quen thuộc của chúng ta. ĐTC nói:

 

Như thế ngày hôm nay chúng ta cử hành lễ của sự thánh thiện. Sự thánh thiện mà đôi khi không lộ hiện trong các công trình to lớn hay các thành công ngoại thường, nhưng biết sống một cách trung thành mỗi ngày các đòi hỏi của bí tích Rửa Tội. Một sự thánh thiện được làm bằng tình yêu đối với Thiên Chúa và tha nhân. Tình yêu trung tín cho tới chỗ quên chính mình để tận hiến hoàn toàn cho các người khác, như cuộc sống của các bà mẹ, các người cha hy sinh cho gia đình, bằng cách biết sẵn sàng từ bỏ biết bao nhiêu điều, và biết bao dự tính hay các chương trình riêng, mặc dù đó không luôn luôn là điều dễ dàng.

Nhưng nếu có điều gì đó định tính các thánh, thì đó là các vị thực sự là những người có phúc. Các ngài đã khám phá ra bí mật của niềm hạnh phúc đích thật, ở sâu trong tâm hồn và bắt nguồn từ tình yêu của Thiên Chúa. Vì thế các thánh được gọi là các người có phúc. Các Mối Phúc Thật là con đường, là đích điểm là quê hương của các ngài. Các Mối Phúc Thật là con đường cuộc sống mà Chúa chỉ cho chúng ta, để chúng ta có thể theo vết chân Ngài. Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta đã lắng nghe Chúa Giêsu công bố chúng như thế nào trước một đám đông trên một ngọn núi gần hồ Galilea.

Tiếp tục bài giảng ĐTC nói: Các Mối Phúc Thật là gương mặt của Chúa Kitô và vì thế là gương mặt của kitô hữu. Trong các Phúc Thật ấy tôi muốn minh nhiên “Phúc cho những kẻ hiền dịu”. Chính Chúa Giêsu nói Ngài là người hiền dịu: “Các con hãy học cùng Thầy, là người hiền dịu và khiêm nhường trong lòng” (Mt 11,29). Đó là nét tinh thần của Ngài và nó vén mở cho chúng ta thấy tình yêu phong phú của Ngài. ĐTC giải thích sự hiền dịu như sau:

Sự hiền dịu là một kiểu hiện hữu và sống đưa chúng ta tới gần Chúa Giêsu và hiệp nhất giữa chúng ta với nhau; nó làm cho chúng ta từ bỏ tất cả những gì chia rẽ, làm cho chúng ta đối nghịch nhau, và khiến cho chúng ta luôn luôn tìm các phương thế mới để tiến triển trên con đường hiệp nhất, như các người con nam nữ của vùng đất này đã làm, trong đó có thánh nữ Maria Elidabétta Hasselblad, mới được phong thánh, và thánh nữ Brigida, Brigitta Vadstena, đồng Bổn Mạng Âu châu. Các ngài đã cầu nguyện và làm việc để thắt các mối dây hiệp nhất và hiệp thông giữa các kitô hữu. Có một dấu chỉ rất hùng hồn đó là chính tại đây, trong quê hương của các ngài được định tính bởi sự chung sống của các dân tộc rất khác nhau, chúng ta đang cùng nhau tưởng niệm 500 năm Cải Cách. Các Thánh có được các thay đổi nhờ sự hiền dịu của con tim. Với sự hiền dịu chúng ta hiểu  sự cao cả của Thiên Chúa và chúng ta thờ lậy Ngài với lòng chân thành. Ngoài ra đó cũng là thái độ của người không có gì để mất, bởi vì sự giầu có duy nhất của họ là Thiên Chúa.

ĐTC nói thêm trong bài giảng: Các Mối Phúc Thật trong một kiểu nào đó là thẻ căn cước của kitô hữu, nhận diện họ như là người theo Chúa Giêsu. Chúng ta được mời gọi là những người có phúc, môn đệ của Chúa Giêsu, bằng cách đương đầu với các khổ đau và âu lo trong thời đại chúng ta với tinh thần và tình yêu của Chúa Giêsu. Trong nghĩa đó chúng ta sẽ có thể chỉ cho thấy nhiều tình trạng mới giúp sống chúng với tinh thần canh tân và luôn luôn thời sự: phúc cho những người chịu đựng với lòng tin những sự dữ mà người khác gây ra cho họ và sẵn sàng tha thứ; phúc cho những người nhìn vào mắt những ngưòi bị loại bỏ và gạt ra bên lề, bằng cách cho họ thấy sự gần gũi; phúc cho những ai nhận ra Thiên Chúa nơi từng người  và chiến đấu để cho người khác cũng nhận ra như vậy; phúc cho những ai che chở và săn sóc căn nhà chung; phúc cho những ai từ bỏ sự giầu sang của mình vì thiện ích của người khác; phúc cho những ai cầu nguyện và làm việc cho sự hiệp thông tràn đầy của các kitô hữu. Tất cả những người đó là những người mang lòng thương xót và sự hiền dịu của Thiên Chúa, và chắc chắn họ sẽ nhận được từ Ngài phần thưởng xứng đáng.

Anh chị em thân mến, ơn gọi nên thánh là cho tất cả mọi người  và cần nhận lãnh nó từ Chúa với tinh thần đức tin. Các Thánh khích lệ chúng ta với cuộc sống và lời bầu cử của các vị bên Thiên Chúa, và chúng ta cần nhau để trở nên thánh. Chúng ta hãy cùng nhau xin ơn biết tiếp nhận lời mời gọi này với niềm vui và hiệp nhất làm việc để đưa nó tới chỗ thành toàn. Chúng ta hãy phó thác cho Mẹ Thiên Quốc, Nữ Vương các Thánh, các ý chỉ của chúng ta và cuộc đối thoại để tìm ra sự hiệp nhất trọn vẹn giữa tất cả mọi kitô hữu, để chúng ta được chúc phúc trong các nỗ lực của chúng ta và đạt tới sự thánh thiện trong hiệp nhất.

Vào cuối thánh lễ trước khi đọc kinh Truyền Tin và ban phép lành cho tín hữu ĐTC đã cám ơn ĐC Anders Arborelius GM Stockholm, vị chủ tịch và tổng thư ký Liên hiệp Luther thế giới và ĐTGM của Giáo Hội Thụy Điển cũng như ngoại giao đoàn và tất cả những ai hiệp ý trong buổi cử hành Thánh Thể này. Ngài đặc biệt cám tạ Thiên Chúa đã cho ngài có thể đến thăm vùng đất này và gặp gỡ mọi người, có người đến từ nhiều nơi trên thế giới. Như là tín hữu công giáo chúng ta là thành phần của một đại gia đình, được nâng đỡ bởi cùng một sự hiệp thông. Tôi khích lệ anh chị em sống đức tin của anh chị em trong lời cầu nguyện, trong các Bí Tích và việc quảng đại phục vụ những người đau khổ và cần được giúp đỡ. Tôi cũng khích lệ anh chị em là muối và ánh sáng trong các tình trạng sống của anh chị em, với kiểu hiện hữu và hành động theo kiểu của Chúa Giêsu và với sự kính trọng lớn lao đối với tất cả những người thiện chí. Trong cuộc sống chúng ta không cô đơn, nhưng luôn luôn có sự trợ giúp và đồng hành của Đức Trinh Nữ Maria, mà hôm nay được giới thiệu với chúng ta như vị đầu tiên giữa các Thánh, môn đệ đầu tiên của Chúa. Chúng ta phó thác cho sự che chở của Mẹ và chúng ta dâng lên Mẹ các vui buồn, âu lo và khát vọng của chúng ta. Chúng ta tất cả hãy đặt mình dưới sự chở che của Mẹ, với sự chắc chắn rằng Mẹ nhìn chúng ta và lo lắng cho chúng ta với tình hiền mẫu. ĐTC xin mọi người đừng quên cầu nguyện cho ngài. Tiếp đến ngài đọc Kinh Truyền Tin rồi ban phép lành cho mọi người.

Sau khi từ gĩa tín hữu lúc 11 giờ 45 ĐTC đã đi xe tới phi trường Malmoe cách đó 29 cây số, để đáp máy bay trở về Roma.

Bà Alice Bah-Kuhnke, bộ trưởng Văn hóa và Dân chủ đã tiếp đón ĐTC tại phòng khách của phi trường. Tiếp đến hai vị đã đi bộ tới nơi diễn ra buổi lễ tạm biệt và hai phái đoàn chào nhau.

Máy bay chở ĐTC đã cất cánh lúc 12 giờ 45 và bay qua không phận của các nước Thụy Điển, Đức, Áo và Italia. ĐTC  đã về tới phi trường Ciampino sau 2 giờ 45 phút bay kết thúc chuyến viếng thăm Thụy Điển hai ngày và cũng là chuyến công du thứ 17 của ĐTC ngoài Italia.

Linh Tiến Khải

 

Đức Thánh Cha tham dự lễ tưởng niệm 500 năm cuộc Cải Cách

Đức Thánh Cha tham dự lễ tưởng niệm 500 năm cuộc Cải Cách

duc-thanh-cha-tham-du-le-tuong-niem-500-nam-cuoc-cai-cach

LUND. Ngày 31-10-2016, ĐTC đã đến thành phố Lund, Thụy Điển, để cùng với Liên hiệp Tin Lành Luther thế giới tưởng niệm 500 năm cuộc cải cách của Martin Luther.

Liên hiệp này hiện qui tụ 145 Giáo Hội Tin Lành Luther tại 98 quốc gia trên thế giới với tổng số 74 triệu tín đồ.

Lễ tưởng niệm có chủ đề là ”Từ xung đột đến hiệp thông – Liên kết trong hy vọng” và diễn ra tại Nhà thờ chính tòa giáo phận Lund. Việc tham dự lễ tưởng niệm cũng là chủ đích nguyên thủy và chính yếu chuyến viếng thăm đại kết của ĐTC tại Thụy Điển. Sau đó chương trình được kéo dài với thánh lễ ngài cử hành cho cộng đoàn Công Giáo Thụy Điển sáng ngày 1-11-2016, lễ Các Thánh.

Thụy Điển rộng với 450 ngàn cây số vuông và dân số gần 9 triệu 750 ngàn dân, đa số theo Tin Lành Luther, vốn là quốc giáo tại Thụy Điển cho đến năm 2000.

Giáo Hội Công giáo chỉ được tái lập vào cuối thế kỷ 18 tại Thụy Điển và các tín hữu chỉ được hành đạo riêng tư. Hiện nay, Cộng đoàn Công Giáo tại đây họp thành một giáo phận duy nhất là giáo phận Stockholm với 115 ngàn tín hữu có đăng ký và con số thực tế nhiều gấp đôi nếu kể cả những người không đăng ký. Họ thuộc 44 giáo xứ do 127 LM coi sóc, cùng với 30 phó tế vĩnh viễn và 168 nữ tu, theo niên giám mới nhất của Tòa Thánh..

Giáo Hội Công Giáo tại Thụy Điển là Giáo Hội gồm những người nhập cư với khoảng hơn 80 ngôn ngữ khác nhau trong các giáo xứ. Các thứ tiếng có nhiều tín hữu nhất là Arập, Eritreo, Croat, Ba Lan, Sloveni, Ucraina và Việt Nam. Hơn 80% các tín hữu Công Giáo tại nước này là người nhập cư hoặc con cái của những người nhập cư. Có một số nhỏ là người Tin Lành Thụy Điển trở lại Công Giáo.

Buổi cầu nguyện đại kết tưởng niệm

ĐTC đã từ Roma bay tới phi trường thành phố Malmoe, có 323 ngàn dân cư, lúc gần 11 giờ sáng ngày 31-10 và được thủ tướng Stefan Loefven, cùng với bà Bộ trưởng văn hóa và dân chủ, Alice Bah-Kuhnke, đón tiếp cùng với một số vị lãnh đạo tôn giáo, đặc biệt là các GM Công Giáo Bắc Âu và một số thành viên Liên Hiệp tin lành Luther thế giới.

Lúc quá một giờ rưỡi trưa, ĐTC đã đến hoàng cung Kunghuset ở thành phố Lund, để gặp gỡ hoàng gia với vua Carl XVI Gustav và hoàng hậu Silvia. Tiếp đến ngài đến Nhà thờ chính tòa giáo phận Lund để tham dự buổi tưởng niệm cuộc cải cách.

Lund chỉ có 82 ngàn dân cư, được chọn làm nơi cử hành buổi lễ tưởng niệm, vì đây là nơi các Giáo Hội Tin Lành Luther trên thế giới đã nhóm họp năm 1947 để thành lập Liên Hiệp Tin Lành Luther thế giới, năm tới là kỷ niệm 70 năm thành lập. Ngày 31-10 được chọn để nhắc lại ngày cải cách: 31-10 năm 1517, Martin Luther yết thị 95 mệnh đề của ông tại cửa Nhà thờ lâu đài Wittemberg bên Đức.

Nhà thờ chính tòa giáo phận Lund rất cổ kính, có từ hơn 1 ngàn năm nay, được xây cất hồi năm 1080. Khi đến nay, lúc gần 2 giờ 30, ĐTC đã được bà TGM Antje Jackelén, giáo chủ Tin Lành Luther Thụy Điển và Đức GM Công Giáo Anders Arborelius của giáo phận Stockholm chào đón tại cửa thánh đường và cùng đi rước tiến lên bàn thờ chính. Cùng thuộc đoàn rước này có các đại diện của Liên hiệp Luther thế giới.

Trong số 600 khách mời hiện diện tại buổi cầu nguyện có hoàng gia Thụy Điển và chính quyền nước này.

Trong buổi cầu nguyện, hai đại diện của Tin Lành Luther và Công Giáo đã nhìn nhận những đau thương các tín hữu hai Giáo Hội đã gây ra cho nhau trong lịch sử và cầu xin ơn tha thứ của Chúa.

Sau các bài đọc sách thánh, là bài giảng của Mục Sư Martin Junge, Tổng thư ký Liên Hiệp Tin Lành Luther thế giới. Mục sư diễn giải ý nghĩa bài đọc Tin Mừng theo thánh Gioan về lời Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ ở lại trong Người như nhánh gắn vào thân cây nho.

Mục Sư Tổng thư ký

Mục sư Junge nói: Khi thấy Chúa Giêsu Kitô ở giữa chúng ta, chúng ta bắt đầu nhìn nhau một cách khác. Chúng ta nhìn nhận có rất nhiều điều liên kết chúng ta hơn là những điều chia rẽ. Chúng ta là một trong bí tích rửa tội. .. Chúng ta họp nhau nơi đây và sẵn sàng tái khám phá chúng ta là ai trong Chúa Kitô. .. Phép rửa tội là lời loan báo ngôn sứ chữa lành và hiệp nhất giữa thế giới bị tổn thương của chúng ta, nhờ đó biến thành một hồng ân hy vọng giữa một cộng đoàn nhân loại khao khát sống an bình trong công lý và trong sự khác biệt được hòa giải. Thật là một mầu nhiệm sâu xa dường nào: điều mà các dân tộc và cá nhân đang sống trong những tình trạng bạo lực và áp bức đang kêu gào cũng là điều phù hợp với điều mà Thiên Chúa nói nhỏ vào tai chúng ta qua Chúa Giêsu Kitô, là gốc nho đích thực mà chúng ta được gắn liền vào. Khi kết hiệp với gốc nho ấy, chúng ta sẽ mang lại hoa trái an bình, công lý, hòa giải, thương xót và liên đới mà dân Chúa đang cầu xin và Thiên Chúa tạo nên.

Bài giảng của ĐTC

Về phần ĐTC, trong bài giảng, ngài đi từ câu Chúa Giêsu nói với các môn đệ trong bữa Tiệc Ly: ”Các con hãy ở lại trong Thầy và Thầy ở trong các con” (Ga 15,4) để nói lên ước muốn này: Cũng như Chúa Giêsu hiệp nhất với Chúa Cha, cả chúng ta cũng phải hiệp nhất với Chúa nếu chúng ta muốn mang lại hoa trái. Ngài nói:

”Trong cuộc gặp gỡ cầu nguyện này ở thành Lund này, chúng ta muốn biểu lộ ước muốn chung của chúng ta hiệp nhất với Chúa để có sự sống. Chúng ta cầu xin: ”Lạy Chúa, xin giúp chúng con bằng ơn thánh của Chúa, để chúng con hiệp nhất hơn với Chúa để cùng nhau làm chứng tá tin cậy mến hữu hiệu hơn”. Và đây cũng là lúc cảm tạ Thiên Chúa vì sự dấn thân của bao nhiêu anh chị em chúng ta, thuộc các cộng đoàn Giáo Hội khác nhau, không cam chịu sự chia rẽ, nhưng đã duy trì sinh động niềm hy vọng hòa giải giữa tất cả những người tin nơi Chúa duy nhất”.

ĐTC nhận xét rằng:

”Người Công Giáo và Luther chúng ta đã bắt đầu đồng hành trên con đường hòa giải. Giờ đây, trong bối cảnh kỷ niệm chung cuộc cải cách năm 1517, chúng ta có cơ hội mới để đón nhận một hành trình chung, đã hình thành trong 50 năm qua, với cuộc đối thoại đại kết giữa Liên hiệp Tin Lành Luther thế giới và Giáo Hội Công Giáo. Chúng ta không thể cam chịu sự chia rẽ và xa cách mà sự chia rẽ đã tạo ra nơi chúng ta. Chúng ta có thể sửa chữa trong một thời điểm quan trọng của lịch sự chúng ta, vượt thắng những tranh cãi và hiểu lầm thường ngăn cản chúng ta cảm thông nhau…

”Chúng ta cũng cần nhìn lại quá khứ của chúng ta trong tinh thần yêu thương và lương thiện và nhìn nhận lỗi lầm, rồi xin lỗi: chỉ có Thiên Chúa là thẩm phán. Với cùng tinh thần yêu và lương thiện, chúng ta cũng phải nhìn nhận rằng sự chia rẽ của chúng ta xa rời trực giác nguyên thủy của Dân Chúa, vốn tự nhiên mong ước điệp hiệp nhất, và sự chia rẽ ấy được kéo dài trong lịch sự do những người quyền thế ở trần gian này hơn là do ý muốn của dân trung thành, luôn luôn và tại mỗi nơi, họ đang cần được vị Mục Tử Nhân Lành hướng dẫn một cách vững chắc và dịu dàng. Tuy nhiên có một ý chí chân thành từ cả hai bên muốn tuyên xưng và bảo vệ đức tin chân chính; và chúng ta cũng ý thức rằng chúng ta khép kín nơi chính mình vì sợ hãi hoặc vì thành kiến đối với đức tin mà người khác tuyên xưng với sắc thái và ngôn ngữ khác nhau. ĐGH Gioan Phaolô 2 đã từng nói: ”Chúng ta không được để cho mình bị hướng dẫn do ý hướng muốn đặt mình làm người xét xử lịch sử, nhưng chỉ do ý hướng hiểu rõ hơn những biến cố và trở thành những người mang chân lý” (Sứ điệp gởi ĐHY Johannes Willebrands, 31-10-1983). Thiên Chúa là chủ vườn nho, và với lòng yêu thương bao la, Ngài nuôi dưỡng và bảo vệ vườn nho; chúng ta hãy để cho mình cảm động vì cái nhìn của Thiên Chúa; điều duy nhất mà Chúa muốn, đó là chúng ta hiệp nhất như cành nho gắn vào Chúa Giêsu Con của Ngài”.   Sau buổi cầu nguyện vào lúc gần 4 giờ chiều, ĐTC giã từ hoàng gia, rồi cùng đoàn xe tiến về thành phố Malmoe cách đó 28 cây số về hướng đông nam để cử hành phần thứ 2 của lễ tưởng niệm cải cách. Phần này có sự tham dự của 10 ngàn tín hữu, kể cả đại diện của nhiều Giáo Hội Kitô khác.

G. Trần Đức Anh OP

Một nhà hữu dưỡng Kitô giáo ở Thụy sĩ bị buộc cho phép trợ giúp tự tử

Một nhà hữu dưỡng Kitô giáo ở Thụy sĩ bị buộc cho phép trợ giúp tự tử

Tòa án Thụy sĩ phán quyết là một nhà hữu dưỡng Kitô giáo ở bang Neuchatel, Thụy sĩ, phải cho phép trợ giúp tự tử hoặc là không còn được nhìn nhận như một cơ sở bác ái. Nhà hưu dưỡng này do Salvation Army, một tổ chức từ thiện Kitô giáo ở Anh điều hành.

Khoảng một năm trước đây, luật pháp buộc các cơ sở chăm sóc từ thiện cho bệnh nhân và người cao niên cung cấp dịch vụ trợ giúp tự tử cho bệnh nhân nếu họ yêu cầu. Nhà hưu dưỡng này đã chống lại luật này vì nó vi phạm cốt lõi của niềm tin tôn giáo của tổ chức Salvation Army và là một sự sỉ nhục đối với tự do lương tâm. Nhưng tòa án liên bang đã bác bỏ khiếu nại của nhà hưu dưỡng và tuyên bố là mọi cá nhân có quyền quyết định cách thức và thời gian họ muốn kết thúc cuộc sống của họ. Các thẩm phán nói là cách duy nhất nhà hưu dưỡng không bị buộc cung cấp dịch vụ trợ giúp tự tử là từ bỏ quyền pháp nhân của cơ sở bác ái. Từ bỏ quyền này thì nhà hưu dưỡng không còn nằm dưới sự kiểm soát của nhà nước nhưng nó cũng bị mất trợ cấp của nhà nước.

Vài tháng trước đây, một nhà hưu dưỡng Công giáo ở Diest, Bỉ, bị phạt 6000 euro vì từ chối giúp cho một bệnh nhân bị ung thư phổi “chết êm dịu”.

Ông Neil Addison, giám đốc của trung tâm luật Thomas More ở Liverpool nói: “Luật pháp khắp châu Âu và ở phương Tây dường như đang nói rằng các tổ chức không thể có quyền phản đối lương tâm, nhưng chỉ có các cá nhân. Điều này đang xúc phạm đến điều cốt lõi căn bản của các cơ sở và bệnh viện của các tôn giáo bởi vì nó đang nói là những tổ chức này, nếu cung cấp các dịch vụ, không thể hành xử theo cách thức tôn giáo… Điều này đáng lo ngại vì nó đưa đến kết quả buộc các tôn giáo không làm gì khác ngoài các việc thờ phượng và hoạt động tôn giáo và làm cho ý tưởng về bác ái tôn giáo trở nên rất khó khăn.”

Trong những thập niên gần đây, Giáo hội Công giáo tại Anh và xứ Wales đã không còn điều hành khoảng hơn 10 cơ sở bác ái đón nhận con nuôi bởi vì không thể thực hiện luật bình đẳng buộc họ cho các đôi đồng tính nhận con nuôi. (Catholic Herald 26/10/2016)

Hồng Thủy 

Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta, đây là nền tảng của đời sống chúng ta

Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta, đây là nền tảng của đời sống chúng ta

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-28-10-2016

Nền tảng đời sống của người Kitô hữu chúng ta là: Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta. Đức Thánh Cha đã chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện thánh Marta. Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng, từng chọn lựa, từng cử chỉ của Chúa Giêsu, ngay cả những giây phút cuối đời trên thập giá của Chúa, đều được ghi dấu bằng việc cầu nguyện. Do dó, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người tin tưởng vào lời cầu nguyện của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã cầu nguyện suốt đêm và đầy vất vả để có thể lựa chọn các môn đệ.

Đá tảng của Giáo hội chính là Chúa Giêsu, Người luôn cầu nguyện cho chúng ta trước mặt Chúa Cha

Thánh Phaolô nói, đá tảng là chính Chúa Giêsu, nếu không có Chúa Giêsu đã không có Giáo hội. Bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay ghi nhận thêm một khía cạnh khác, khía cạnh cầu nguyện.

Chúa Giêsu lên núi và suốt đêm Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sau khi cầu nguyện là hàng loạt những hoạt động khác: nào là tiếp đón người dân, nào là việc chọn lựa các môn đệ, việc chữa lành, trừ quỷ… Đá tảng là Chúa Giêsu, vâng đúng thế, nhưng chính Chúa Giêsu cầu nguyện. Chúa Giêsu cầu nguyện. Người cầu nguyện và tiếp tục cầu nguyện cho Giáo hội. Đá tảng của Giáo hội là chính Chúa Giêsu. Người cầu nguyện cho chúng ta trước mặt Chúa Cha. Người chuyển cầu cho chúng ta. Chúng ta cầu nguyện với Người, và chính Người là đá tảng của chúng ta đang cầu nguyện cho chúng ta.

Chúa Giêsu bảo bọc mỗi người chúng ta trong lời cầu nguyện của Người

Chúa Giêsu luôn cầu nguyện cho mỗi người chúng ta. Người cũng cầu nguyện như thế trong Bữa Tiệc Ly. Trước khi làm phép lạ, Chúa cầu nguyện. Chúng ta thử nghĩ về việc Chúa làm cho anh Lazaro sống lại: trước khi làm cho anh sống lại, Chúa đã cầu nguyện với Chúa Cha.

Trong Vườn Cây Dầu, Chúa Giêsu cầu nguyện. Trên Thánh Giá, Người cầu nguyện: cuộc sống của Người kết thúc bằng lời cầu nguyện. Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta!  Đây chính là chốn nương náu cho chúng ta, đây là đá tảng của chúng ta, Người là đá góc tường của chúng ta. Mỗi người chúng ta có thể nói rằng: Tôi chắc chắn là Chúa Giêsu cầu nguyện cho tôi. Người chuyển cầu cho mỗi người chúng ta trước mặt Chúa Cha. Đây là nền tảng của Giáo hội: Chúa Giêsu đang cầu nguyện.

Chúng ta hãy nghĩ về nền móng của Giáo hội, một Giáo hội được thiết lập trên đá tảng là Chúa Giêsu, Đấng đang cầu nguyện

Chúng ta cùng nghĩ về cuộc thương khó. Trước khi cuộc khổ nạn diễn ra, Chúa Giêsu nhìn thánh Phêrô mà cảnh báo rằng: “Này Phêrô, Satan đã xin được sàng anh em như người ta sàng gạo. Nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh khỏi mất lòng tin.”

Những gì Chúa nói cho Phêrô cũng là nói với bạn, nói cho bạn, nói cho tôi và cho tất cả chúng ta: “Thầy đã cầu nguyện cho con, Thầy cầu nguyện cho con, và giờ đây Thầy đang cầu nguyện cho con”. Và trong hy lễ trên bàn thờ, Chúa đến để nhậm lời, để cầu nguyện cho chúng ta, giống như trên thánh giá. Điều này mang lại cho chúng ta niềm an ủi lớn lao. Tôi thuộc về cộng đoàn này, một cách vững vàng vì có Chúa Giêsu là đá tảng góc tường, nhưng Chúa Giêsu cầu nguyện cho tôi, cầu nguyện cho chúng ta.

Hôm nay thật là tốt để chúng ta nghĩ về Giáo hội, suy tư về mầu nhiệm Hội Thánh. Tất cả chúng giống như những tòa nhà, còn Chúa Giêsu là nền móng. Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta và “Chúa Giêsu đang cầu nguyện cho chính bản thân tôi”.   

Tứ Quyết SJ

 

Huấn Thị Bộ Giáo Lý đức tin về an táng và giữ tro hỏa táng

Huấn Thị Bộ Giáo Lý đức tin về an táng và giữ tro hỏa táng

huan-thi-cua-bo-giao-ly-duc-tin-ve-an-tang-va-giu-tro-hoa-tang

VATICAN. Bộ Giáo Lý đức tin tái khẳng định lập trường của Giáo Hội cổ võ an táng người chết thay vì hỏa táng. Và trong trường hợp hỏa táng, phải giữ tro cốt người chết tại nghĩa trang hoặc tại nhà thờ và không được rải tro trong thiên nhiên.

Trên đây là nội dung Huấn Thị ”Ad resurgendum cum Christo” (Để sống lại với Chúa Kitô), do Bộ giáo lý đức tin công bố sáng ngày 25-10-2016. Huấn thị gồm 8 đoạn, được ĐTC Phanxicô phê chuẩn ngày 18-3-2016 và truyền công bố. Huấn thị mang chữ ký ngày 15-8-2016 của ĐHY Tổng trưởng Gerhard Mueller và vị Tổng thư ký là Đức TGM Luis Ladaria S.I. Chính ĐHY cùng với 2 chuyên gia đã giới thiệu văn kiện này trong cuộc họp báo tại phòng báo chí Tòa Thánh.

Nội dung

Sau khi nhắc lại những lý do đạo lý khiến truyền thống của Giáo Hội cổ võ việc an táng người chết, nhưng không cấm hỏa táng trừ khi người ta thi hành việc này vì chống đối đạo lý của Hội Thánh, trong đoạn số 4, Bộ giáo lý đức tin khẳng định rằng: ”Nơi nào vì lý do vệ sinh, kinh tế hoặc xã hội khiến người ta chọn hỏa táng, – sự chọn lựa này không được trái với ý muốn rõ ràng hoặc giả thiết một cách hữu lý là không trái ý người quá cố, – Giáo Hội không đưa ra những lý do đạo lý để cấm hỏa táng, vì việc hỏa táng không chạm tới linh hồn và không cản trở sự toàn năng của Chúa làm cho xác được sống lại, vì thế nó không phủ nhận khách quan đạo lý Kitô về sự bất tử của linh hồn và sự sống lại của thân xác. Giáo Hội tiếp tục ưa chuộng việc chôn cất thi hài vì qua đó Giáo Hội bày tỏ sự quí trọng hơn đối với người quá cố; tuy nhiên, việc hỏa táng không bị cấm, ”trừ khi hành động này được chọn vì những lý do trái với đạo lý Kitô” (4).

Trong đoạn 5, Huấn thị khẳng định rằng ”tro người chết theo luật phải được giữ ở một nơi thánh, nghĩa là tại nghĩa trang, hoặc trong một thánh đường hay một khu vực được thiết định với mục đích ấy, theo qui định của nhà chức trách có thẩm quyền của Giáo Hội”.

”Việc giữ tro tại một nơi thánh có thể góp phần giảm bớt nguy cơ lén lút đưa người chết ra khỏi kinh nguyện và ký ức của thân nhân và cộng đoàn Kitô. Ngoài ra, người ta cũng tránh được tình trạng người chết có thể bị quên lãng hoặc thiếu tôn trọng, điều này có thể xảy ra nhất là khi thế hệ thứ I qua đi, và do những đường lối thực hành không thích hợp hoặc mê tín”.

Đoạn 6 của Huấn thị khẳng định rằng: ”Vì những lý do nói trên, việc giữ tro người chết tại tư gia là điều không được phép. Chỉ trong những trườnghợp hệ trọng và đặc biệt, do những hoàn cảnh văn hóa của địa phương, vị Bản Quyền (Đức Giám mục giáo phận hoặc vị Tổng Đại diện), thỏa thuận với HĐGM hoặc với Hội đồng của các Giáo Hội Công Giáo Đông phương, có thể cho phép giữ tro ở nhà tư. Nhưng tro hỏa táng không được chia sẻ giữa những người thân trong gia đình với nhau và luôn luôn phải đảm bảo sự tôn trọng và những điều kiện thích hợp để bảo tồn tro”.

Trong đoạn 7, Huấn thị dạy rằng ”để tránh mọi thứ mơ hồ phiếm thần, duy thiên nhiên hay duy hư vô, không được phép tung tro trong không khí, trên mặt đất hoặc trong nước, hoặc theo một cách thức khác, hay giữ tro trong các đồ kỷ niệm, trong một nữ trang hoặc các vật dụng khác, cũng để ý rằng không thể chấp nhận các phương thức tiến hành như thế dựa vào những lý do vệ sinh, xã hội hoặc kinh tế có thể khiến người ta chọn lựa hỏa táng”.

– Sau cùng, trong trường hợp người quá cố đã công khai yêu cầu hỏa táng mình và tung tro của mình trong thiên nhiên, vì những lý do trái ngược với đức tin Kitô, thì không thể cử hành lễ an táng đương sự, chiếu theo luật (n.8).

Họp báo

– Trong cuộc họp báo, ĐHY Tổng trưởng Bộ giáo lý đức tin, Mueller, bày tỏ hy vọng ”Huấn Thị mới này có thể góp phần để các tín hữu Kitô ý thức hơn nữa về phẩm giá của họ là con cái Thiên Chúa (Rm 8,16). Chúng ta đang đứng trước một thách đố mới đối với công cuộc loan báo Tin Mừng về sự chết. Chấp nhận con người là thụ tạo của Thiên Chúa không trở thành hư vô, đòi phải nhìn nhận Thiên Chúa là nguyên ủy và là vận mạng của cuộc sống con người: chúng ta xuất thân từ đất chúng ta và sẽ trở về đất, trong khi chờ đợi sống lại. Vì thế cần loan báo theo tinh thần Tin Mừng về ý nghĩa sự chết dươi ánh sáng niềm tin nơi Chúa Kitô Phục Sinh, là lò tình yêu nồng cháy, thanh tẩy và tái tạo, trong khi chờ đợi người chết sống lại và sự sống trong thế giới mai hậu (Xc n.2). Như Tertulliano đã viết: ”Sự sống lại của người chết chính là niềm tin của các Kitô hữu: khi tin nơi sự sống lại chúng ta là Kitô hữu” (De resurrectione carnis, 1,1).

Đức ông Angel Rodriguéz Luno, Cố vấn Bộ giáo lý đức tin, cho biết sở dĩ Huấn thị cấm ”tung tro trong thiên nhiên”, là để tránh mọi sự lẫn lộn về đạo lý.. ”Thực vậy, sự chọn lựa tung tro thường xuất phát từ ý tưởng với cái chết toàn con người bị hủy diệt, đi tới độ hòa với thiên nhiên, như thể đó là định mệnh chung cục của con người. Đôi khi nó cũng xuất phát từ một sự hời hợt, từ ý muốn che dấu hoặc riêng tư hóa khi nói về cái chết, hoặc từ sự phổ biến sở thích không đúng”.

Về vấn nạn: việc giữ tro hỏa táng của một người thân (cha, mẹ, vợ chồng, con cái) ở trong tư gia có thể là do ước muốn gần gũi và thảo hiếu, giúp dễ tưởng nhớ và cầu nguyện. Đó không phải là động lực thường xuyên, nhưng trong một số trường hợp có lý do ấy. Nhưng có nguy cơ việc giữ tro ở tư gia như thế có thể tạo nên sự quên lãng và thiếu tôn trọng, nhất là khi thế hệ thứ I qua đi (Xc. n.5), hoặc có thể dẫn đến những thứ tang chế không lành mạnh. Nhưng nhất là phải để ý rằng các tín hữu qua đời là thành phần của Giáo Hội, là đối tượng kinh nguyện và tưởng nhớ của người sống, nên điều tốt đẹp là di tích của họ được Giáo Hội đón nhận và gìn giữ với lòng kinh trọng, qua dòng thời gian, tại những nơi mà Giáo Hội đã làm phép với mục đích ấy, không đưa họ ra khỏi ký ức và kinh nguyện của người thân và cộng đoàn” (SD 25-10-2016)

G. Trần Đức Anh OP 

scattering-urns

Sống nghiêm ngặt luật Chúa, nhưng chưa có tự do của con cái Thiên Chúa

Sống nghiêm ngặt luật Chúa, nhưng chưa có tự do của con cái Thiên Chúa

thanh-le-tai-nha-nguyen-marta-24-10-2016

Đằng sau những gì gọi là nghiêm ngặt khắt khe, có cái gì đó ẩn giấu, một đời sống nước đôi, một đời sống nghiêm khắc mà mất tự do, vì họ làm nô lệ cho luật. Còn Thiên Chúa, Ngài ban cho chúng ta tự do, sự hiền lành, lòng nhân từ. Đó là điều Đức Thánh Cha chia sẻ trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện thánh Marta.

Nơi bài Tin Mừng hôm nay, Thầy Giêsu chữa lành người phụ nữ trong ngày Sabat, trước sự tức giận của ông trưởng hội đường, bởi vì ông nói là luật Chúa đã bị vi phạm. Thực sự, sống theo luật Chúa thì không hề đơn giản, đó là ơn sủng mà chúng ta cần cầu xin. Phản ứng lại ông ta, Thầy Giêsu gọi ông là kẻ đạo đức giả. Đã nhiều lần, Thầy Giêsu gọi những người như thế là đạo đức giả, vì họ chỉ biết tuân thủ nghiêm ngặt lề luật mà không có sự tự do của những người con, họ bị nô lệ bởi luật. Luật được làm ra là để giúp chúng ta có tự do, tự do của con cái Thiên Chúa, chứ không phải: luật làm ra để chúng ta làm nô lệ cho luật.

Đằng sau những gì là khắt khe, luôn có điều gì đó khác, điều đó Thầy Giêsu gọi là đạo đức giả. Đằng sau cái khắt khe, có điều gì đó ẩn giấu trong cuộc sống của con người. Sự hà khắc không phải là quà tặng của Thiên Chúa. Sự dịu hiền, vâng; sự tốt lành, vâng; lòng nhân từ, vâng; sự tha thứ, vâng. Sự khắt khe cứng nhắc thì không. Đằng sau sự khắt khe ấy, thường có cái gì đó ẩn giấu, thường thì đó là lối sống hai mặt, nhưng cũng có cái gì đó là đau bệnh. Khi chân thành họ nhận ra rằng, họ đang đau khổ! Vì họ chưa có tự do của con cái Thiên Chúa. Họ không biết làm thế nào để sống theo luật Chúa, họ chưa được chúc phúc. Họ đau khổ rất nhiều! Xem ra họ có vẻ tốt, vì họ sống theo lề luật, nhưng đằng sau có điều gì đó chẳng lành, có điều gì đó xấu, họ đang giả hình hoặc bị đau bệnh. Họ đau khổ!

Trong dụ ngôn người cha nhân hậu, người anh cả đã luôn sống tốt và làm theo lệnh cha, nhưng anh ta lại bất bình và tức giận với cha khi người cha vui mừng đón nhận người con thứ đi hoang trở về hối lỗi. Như thế, đằng sau đời sống tốt lành của người anh, có một sự tự hào tự kiêu.

Đằng sau việc làm tốt lành của anh ta, có một sự kiêu ngạo. Anh ta biết anh có một người cha, và trong những giây phút đen tối nhất cuộc đời, anh chạy đến với cha. Chỉ mình người cha mới có thể nói rằng chính anh cũng là ông chủ cùng với cha vì tất cả những gì của cha đều là của anh. Thế nhưng, chưa bao giờ anh có thể cùng cảm nghĩ như cha. Thế đấy, thật là khó khăn: anh chỉ làm cứng nhắc theo luật theo lệnh. Còn người con thứ, anh bỏ luật sang một bên, anh sống không cần luật lệ gì cả, sống chống lại luật, và đến một lúc, anh nghĩ về người cha rồi quay trở về. Anh được tha thứ. Thật là không dễ chút nào để đi theo luật Chúa mà lại không rơi vào sự nghiêm khắc.

Chúng ta hãy cầu cùng Thiên Chúa, hãy cầu nguyện cho anh chị em của chúng ta là những người tin rằng sống theo luật Chúa là trở nên khắt khe. Xin Chúa làm cho họ cảm thấy Ngài là Cha chúng ta, Ngài yêu thích sự dịu hiền, nhu mì, và khiêm nhường. Xin Ngài dạy tất cả chúng ta bước theo luật Chúa với thái độ hiền lành và khiêm nhường.

Tứ Quyết SJ