Đức Thánh Cha bế mạc Ngày Quốc Tế giới trẻ lần thứ 28

Đức Thánh Cha bế mạc Ngày Quốc Tế giới trẻ lần thứ 28

RIO DE JANEIRO. Hơn 3 triệu người đã tham dự thánh lễ bế mạc Ngày Quốc Tế giới trẻ do ĐTC Phanxicô chủ sự tại Rio de Janeiro. Ngài mời gọi họ hãy ”Hãy ra đi, không sợ hãi, để phục vụ”. ĐTC cũng loan báo Ngày Quốc tế giới trẻ năm 2016 sẽ tiến hành tại Cracovia, Ba Lan.

Sáng chúa nhật 28-7-2013, ĐTC đã trở lại bãi biển Copacabana và dành gần một tiếng đồng hồ, đi xe díp tiến qua các lối đi để chào các bạn trẻ và tín hữu tụ tập tại đây dưới bầu trời nắng nhẹ.

Đồng tế với ĐTC trong thánh lễ bắt đầu lúc 10 giờ sáng, có hàng ngàn vị gồm các HY, GM trong áo lễ đồng phục của Ngày Quốc Tế giới trẻ, và đông đảo các linh mục mang dây Stola của Đại hội giới trẻ này.
Trong số các vị lãnh đạo hiện diện trong thánh lễ có bà tổng thống Roussef của Brazil, bà tổng thống Cristiana của Argentina, tổng thống Evo Morales của Bolivia và Surinam. Đặc biệt cũng có một em bé không có não bộ hiện diện. ĐTC gặp cha mẹ em sau thánh lễ sáng thứ bẩy 27-7 tại Nhà thờ chính tòa Rio. Bình thường hài nhi như thế đều không sống sót. Nhưng em bé vẫn sống và trước đó cha mẹ em không chịu phá thai. Ngài đã mời cha mẹ đưa em đến dự thánh lễ bế mạc Ngày Giới trẻ này.

 

Bài giảng của Đức Thánh Cha

Trong bài giảng về việc ra đi rao giảng Tin Mừng, ĐTC quảng diễn ý nghĩa chủ đề của Ngày Quốc tế giới trẻ thứ 28: ”Các con hãy ra đi và làm cho mọi dân tộc thành môn đệ”. Ngài tóm tắt trong ba từ: Hãy ra đi, không sợ hãi, để phục vụ, và nói:

– ”Các con hãy ra đi”. Trong những ngày này tại Rio, các bạn có thể cảm nghiệm thật đẹp về cuộc gặp gỡ Chúa Giêsu và cùng nhau gặp Chúa, các bạn đã cảm thấy niềm vui đức tin. Nhưng kinh nghiệm về cuộc gặp gỡ này không thể bị khép kín trong cuộc sống riêng tư hoặc trong nhóm nhỏ nơi giáo xứ, phong trào, cộng đoàn của các bạn. Làm như vậy giống như lấy mất dưỡng khí của ngọn lửa đang cháy. Đức tin là một ngọn lửa càng cháy sáng nếu càng được chia sẻ, thông truyền, để tất cả có thể nhận biết, yêu thương và tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô là Chúa tể sự sống và lịch sử (Xc Rm 10,9).

ĐTC nhấn mạnh rằng đây không phải là một điều tùy ý, nhưng là một mệnh lệnh của Chúa, tuy nhiên mệnh lệnh này không phát sinh từ ý muốn thống trị hoặc quyền lực, nhưng từ sức mạnh của tình thương, vì Chúa Giêsu trước tiên đến giữa chúng ta, ban cho chúng ta không phải một cái gì đó của Ngài, nhưng là toàn thể con người của Ngài, đã ban sự sống của Ngài để cứu chuộc và to cho chúng ta tình thương và lòng từ bi của Thiên Chúa. Chúa Giêsu không đối xử với chúng ta như người nô lệ, nhưng như những người tự do, như bạn hữu và như những người em.. Chúa gửi chúng ta đến với tất cả mọi người để mang Tin Mừng cho họ.. Một đại tông đồ của Brazil này là chân phước José de Anchieta đã ra đi truyền giáo khi mới 19 tuổi. Các bạn có biết đâu là phương tiện tốt đẹp nhất để rao giảng Tin Mừng cho người trẻ? Thưa đó là một người trẻ khác. Đó là con đường cần phải đi theo!

– Điều thứ hai: ”không chút sợ hãi”. ĐTC nói: có thể có người nghĩ: tôi không được chuẩn bị chuyên biệt gì cả, làm sao tôi có thể ra đi và loan báo Tin Mừng? Bạn thân mến, sự sợ hãi của bạn không khác xa bao nhiêu sự sợ hãi của Giêrêmia, một người trẻ như các bạn, đã được Thiên Chúa kêu gọi làm ngôn sứ. Chúng ta vừa nghe lời Giêrêmia: ”Chúa ơi, con đâu biết nói vì con còn trẻ. Chúa cũng nói với các bạn điều Ngài đã nói với Giêrêmia: ”Con đừng sợ [..] vì Ta ở với con để bảo vệ con” (Gr 1.7.8). Chúa ở với chúng ta!

”Đừng sợ!” Khi chúng ta ra đi loan báo Chúa Kitô, chính Ngài đi trước, hướng dẫn chúng ta. Khi sai các môn đệ đi truyền giáo, Chúa đã hứa: ”Thầy ở với các on mọi ngày” (Mt 28,20). Và điều này cũng được áp dụng cho chúng ta! Chúa Giêsu không để chúng ta lẻ loi, Ngài không bao giờ để các bạn lẻ loi! Chúa luôn tháp tùng các bạn.

Rồi Chúa Giêsu không nói: ”Con hãy đi!, nhưng Ngài nói ”Các con hãy đi!”, chúng ta cùng được sai đi. Các bạn trẻ thân mến, các bạn hãy cảm thấy sự đồng hành của toàn thể Giáo Hội, và cả sự hiệp thông của các thánh trong sứ mạng này. Khi chúng ta cùng nhau đương đầu với các thách đố, thì chúng ta mạnh mẽ, chúng ta khám phá những năng lực mà chúng ta không biết là mình có. Chúa Giêsu không kêu gọi các tông đồ để sống cô lập, Ngài kêu gọi họ để họp thành một nhóm, một cộng đoàn. Hỡi các linh mục quí mến, đang đồng tế với tôi Thánh lễ này, các cha đến đây tháp tùng những người trẻ, đây là điều thật đẹp, chia sẻ kinh nghiệm đức tin này. Nhưng đây là một giai đoạn trong hành trình. Các cha hãy tiếp tục tháp tùng các bạn trẻ với lòng quảng đại và vui tươi, hãy giúp họ dấn thân tích cực trong Giáo Hội, ước gì họ không bao giờ cảm thấy lẻ loi!

– ĐTC đề cập đến điều cuối cùng: ”để phục vụ”: ”Thánh Phaolô trong bài đọc chúng ta vừa nghe, đã nói: ”Tôi trở nên tôi tớ mọi người để kiếm được nhiều người hơn” (1 Cr 9,19). Để loan báo Chúa Giêsu, thánh Phaolô đã trở nên ”đầy tớ mọi người”. Rao giảng Tin Mừng là đích thân làm chứng về tình yêu Thiên Chúa, là vượt thắng sự ích kỷ của chúng ta, là phục vụ bằng cách cúi mình xuống rửa chân cho anh em chúng ta như Chúa Giêsu đã làm.

”Các con hãy ra đi, không sợ hãi, để phục vụ. Khi sống theo 3 lời này, các bạn sẽ cảm nghiệm được rằng người rao giảng Tin Mừng thì cũng được trở nên Tin Mừng, ai thông truyền niềm vui đức tin, thì cũng nhận được niềm vui. Các bạn trẻ thân mến, khi trở về nhà, các bạn đừng sợ trở nên quảng đại với Chúa Kitô, đừng sợ làm chứng cho Tin Mừng của Chúa. Trong bài đọc thứ I, khi Chúa sai ngôn sứ Giêrêmia, Ngài ban cho ông quyền được ”loại bỏ và phá đổ, phá hủy và san bằng, xây dựng và vun trồng” (Gr 1,10). Cả các bạn cũng như thế. Mang Tin Mừng là mang sức mạnh của Thiên Chúa để nhổ bỏ và phá hủy sự ác và bạo lực; để phá tan và đạp đổ những hàng rào ích kỷ, bất bao dung và oán thù; Để kiến tạo một thế giới mới, Chúa Giêsu Kitô hy vọng nơi các bạn! Giáo Hội cậy dựa vào các bạn! Giáo Hoàng hy vọng nơi các bạn! Xin Mẹ Maria, Mẹ Chúa Giêsu và Mẹ chúng ta luôn tháp tùng các bạn với sự hịu hiền của Mẹ: ”Các con hãy ra đi và làm cho mọi dân tộc thành môn đệ!. Amen

Tuyên bố Ngày Quốc Tế giới trẻ lần tới

Cuối thánh lễ, ĐHY Stanislaw Rylko, người Ba Lan, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về giáo dân đã ngỏ lời cám ơn ĐTC. Rồi ĐTC trao cho 5 cặp bạn trẻ một bản sao tượng ”Chúa Kitô Cứu Thế”, pho tượng khổng lồ trên núi Corcovado, biểu tượng thành Rio de Janeiro, cùng với một cuốn sách kinh. ĐTC loan báo thờ điểm và nơi cử hành Ngày Quốc Tế giới trẻ lần tới: ”Các bạn trẻ thân mến, chúng ta có một cuộc hẹn trong Ngày Quốc tế giới trẻ lần tới, vào năm 2016, tại Cracovia, Ba Lan. Nhờ sự chuyển cầu từ mẫu của Mẹ Maria, chúng ta hãy cầu xin ánh sáng của Chúa Thánh Linh trên con đường dẫn chúng ta đến giai đoạn mới này của việc vui mừng cử hành niềm tin và tình yêu nơi Chúa Kitô”.

Phái đoàn các bạn trẻ Ba Lan hiện diện, nhiều người trong y phục truyền thống, đã nhẩy mừng và reo hờ, tung cờ, chào đón tin vui này.

G. Trần Đức Anh O.P – Vatican Radio

Buổi canh thức của Đức Thánh Cha với các bạn trẻ tại Rio de Janeiro

Buổi canh thức của Đức Thánh Cha với các bạn trẻ tại Rio de Janeiro

RIO DE JANEIRO. 2 triệu bạn trẻ đã tham dự buổi canh thức với ĐTC Phanxicô tại bãi biển Copacabana. Ngài mời gọi đón nhận Lời Chúa, tăng đường đời sống kết hiệp với Chúa, và góp phần xây dựng Giáo Hội.

Lẽ ra buổi canh thức này, cũng như thánh lễ bế mạc 28-7-2013, diễn ra tại cánh đồng đức tin ở Guaritiba cách trung tâm thành Rio 40 cây số, nhưng mưa nhiều trong những ngày trước đây khiến khu vực này thành bãi bùn vĩ đại, không thể sử dụng được, vì thế ban tổ chức đã quyết định dời địa điểm cử hành về bãi biển Copacabana dài 4 cây số, mặc dù có những khó khăn về phương diện hậu cần. Ban đầu chính quyền thành phố dự định không cho các bạn trẻ cắm lều qua đêm tại đây, nhưng ngay từ sáng thứ bẩy, các bạn trẻ đã đến ”cắm lều” đông đảo tại đây, đặt chính quyền ở trong tình trạng sự đã rồi và họ đành cho phép.

ĐTC đã đáp trực thăng từ trung tâm Sumaré, nơi ngài qua đêm, đến bãi biển Copacabana lúc quá 6 giờ rưỡi chiều tối thứ bẩy và trong khi ngài đi xe díp có mái che tiến qua các lối đi để chào thăm các bạn trẻ phấn khởi reo hò, thì thánh giá Ngày Quốc Tế giới trẻ được rước lên lễ đài, và một nhóm thanh niên linh hoạt mọi người, ca hát với những cử điệu theo tiếng nhạc. Hàng trăm GM quốc tế trên lễ đài cũng nhập cuộc, giơ tay làm giống như các bạn trẻ.

Buổi canh thức của ĐTC với các bạn trẻ dưới hình thức một buổi phụng vụ Lời Chúa diễn ra qua 2 giai đoạn: trước tiên là cuộc đối thoại của ĐTC với các bạn trẻ, có kèm theo phần trình bày chứng từ; tiếp đến là cuộc rước kiệu và chầu Mình Thánh Chúa.

 

Chứng từ

Mở đầu các bạn trẻ đã kể lại chứng từ về sự giải thoát khỏi ma túy và rượu, kinh nghiệm về sự tha thứ, những khó khăn trong việc truyền giáo, sự chấp nhận sự khuyết tật. Xen lẫn những chứng từ đó, một toán đông đảo các bạn trẻ, trong đó có nhiều người mặc áo dòng như các tu sĩ Phanxicô, lần lượt kiến thiết tượng trưng một ngôi thánh đường bằng gỗ.

Trong số các chứng từ được trình bày, đặc biệt có cô Ana Vitória Vidal người Brazil, năm nay 21 tuổi. Cô kể lại thời niên thiếu của cô sống trong sự nổi loạn, bênh vực tội lỗi và những hành động dâm ô, và chuyên môn chửi thề, thích coi tử vi và những chuyện phù thủy, dù mỗi chúa nhật đều đi nhà thờ.

Nhưng năm lên 12 tuổi, một hôm cô nghe Radio và tình cờ nghe được một bài thánh ca có câu nói: ”Khi bạn đứng trước biển khơi và bạn không qua được, thì hãy tin tưởng gọi một người, chỉ có người ấy mới mở được biển cả”. Qua bài nhạc ấy, cô cảm thấy sức mạnh lớn lao của Thiên Chúa trên đời cô và tất cả những gì hiện hữu. Cuộc hoán cải của cô bắt đầu từ đó và cảm thấy yêu mến một vị Thiên Chúa để ta gặp gỡ được, và đặt trong tâm hồn chúng ta ước muốn tìm kiếm và yêu mến người, nhờ đó ta có thể yêu mến người khác.

Cô Ana có một bà mẹ bệnh tật, trước kia bà cảm thấy mình mập, nên nhịn ăn để được gầy bớt và rồi bị mắc bệnh biếng ăn. Về phương diện thiêng liêng, bà cũng không tốt. Bà cấm cô Ana chịu phép thêm sức nhưng cô đã lén chịu bí thức này. Cô nói:

”Con thưa với Chúa rằng con không chịu nổi nữa khi thấy mẹ con co quắp đau đớn. Con xin Chúa chữa lành mẹ con. Chẳng lẽ mẹ phải chịu như vậy mãi sao? Và Chúa đã chữa mẹ con khi bà không thể bước đi, không cảm thấy chân mình nữa, và mẹ không còn tin gì. Khi chúng con không biết làm sao nữa, thì có một bà chỉ cho chúng con Nhà thờ Thánh Ana, nơi có những cuộc gặp gỡ chữa bệnh và giải thoát của cha Nelson.

Khi chúng con trở về nhà, con thấy mẹ con là một phụ nữ khác, mẹ con bước đi được. Con chỉ khóc và cảm tạ Chúa. Đó thực là một cảnh tượng rất đẹp. Trong kinh nguyện, Chúa nói với tâm hồn con rằng mẹ con sẽ không phải chịu những cơn co quắp nữa, và đúng như vậy.

Ngày nay cô Ana là một nhân viên kỹ thuật hành chánh trong phòng nhân viên của một tòa thị chính và theo học lớp kinh tế quản trị tại đại học. Cô cũng điều hợp việc mục vụ giới trẻ ở giáo hạt phía bắc của giáo phận.

Bài huấn dụ của ĐTC
Trong bài huấn dụ tại buổi canh thức, trước tiên ĐTC nhắc đến sự kiện thánh Phanxicô Assisi nghe thấy tiếng Chúa Giêsu từ tượng Thánh Giá nói: ”Phanxicô, con hãy đi và sửa chữa lại nhà Ta”. Chàng thanh niên Phanxicô mau lẹ tuân hành, sửa chữa lại ngôi nhà thờ hoang tàn, nhưng dần dần Phanxicô mới ý thức rằng đây không phải là sửa chữa ngôi nhà bằng đá, mà là góp phần cho đời sống của Giáo Hội, đặt mình phụng sự Giáo Hội, yêu mến Giáo Hội và làm việc để trong Giáo Hội ngày càng phản ánh Tôn Nhan Chúa Kitô.

ĐTC nói với các bạn trẻ:

”Ngày nay, Chúa cũng tiếp tục cần các bạn là những người trẻ cho Giáo Hội của Ngài. Ngày nay Chúa cũng đang kêu gọi mỗi người trong các bạn đi theo Ngài trong Giáo Hội và trở thành thừa sai. Nhưng bằng cách nào?
ĐTC đã đi từ hình ảnh cánh đồng đức tin là nơi ban đầu được ban tổ chức chọn làm nơi diễn ra buổi canh thức, để giải thích cho các bạn trẻ thế nào là trở thành môn đệ và thừa sai của Chúa: trước tiên cánh đồng nơi người ta gieo hạt; tiếp đến cánh đồng là nơi tập luyện, và sau cùng cánh đồng là nơi kiến tạo.

ĐTC nhắc lại dụ ngôn của Chúa Giêsu về người ra đi gieo hạt giống trong ruộng: hạt rơi bên vệ đường giữa sỏi đá, hạt rơi vào bụi gai nên không phát triển được, những có những hạt khác nơi vào đất tốt và sinh ra nhiều bông hạt (Xc Mt 13.1-9). Chính Chúa Giêsu giải thích ý nghĩa dụ ngôn: hạt giống là Lời Chúa được gieo vào tâm hồn chúng ta (Xc Mt 13,18-23). ĐTC nói:

– ”Các bạn trẻ thân mến, điều này có nghĩa là cánh đồng đức tin đích thực chính là tâm hồn mỗi người chúng ta, là cuộc sống chúng ta. Chính trong cuộc sống chúng ta mà Chúa Giêsu yêu cầu để cho Lời Ngài đi vào để có thể nẩy mầm và tăng trưởng! Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng những hạt rơi bên vệ đường hoặc giữa sỏi đá, gai góc không mang lại hoa trái. Chúng ta đang hoặc muốn là thửa đất nào? Có lẽ nhiều lần chúng ta như con đường: chúng ta nghe Chúa, nhưng không có gì thay đổi trong cuộc đời chúng ta, vì chúng ta để cho mình bị choáng váng vì bao nhiêu tiếng gọi hời hợt mà chúng ta nghe, hoặc như thửa đất sỏi đá: Chúng ta hăng hái đón nhận Chúa Giêsu, nhưng chúng ta bất nhất và đứng trước những khó khăn, chúng ta không có can đảm đi ngược dòng, hoặc chúng ta như thửa đất gai góc: những sự vật, những đam mê tiêu cực bóp nghẹt Lời Chúa trong chúng ta (Mt 13,18-22). Nhưng ngày nay, chắc chắn là các bạn muốn là hạt giống rơi vào đất tốt, các bạn không muốn là các tín hữu Kitô bán thời gian, chỉ có vẻ bên ngoài, nhưng là những Kitô hữu chân chính. Tôi chắc chắn rằng các bạn không muốn sống trong ảo tưởng một thứ tự do để cho mình bị lôi kéo theo thời đại và những điều thịnh hành nhất thời. Tôi biết rằng các bạn nhắm cao hơn, nhắm đến những chọn lựa chung kết mang lại ý nghĩa trọn vẹn cho cuộc sống. Chúa Giêsu có khả năng cống hiến điều ấy cho các bạn. Ngài là ”đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6). Chúng ta hãy tín thác nơi Ngài. Chúng ta hãy để cho Ngài hướng dẫn.

– ĐTC quảng diễn ý tưởng thứ hai: ”cánh đồng là nơi luyện tập. Chúa Giêsu yêu cầu chúng ta theo Ngài trọn cuộc sống, ngài yêu cầu chúng ta trở thành môn đệ của Ngài, cùng chơi trong toán của Ngài. Tôi nghĩ rằng phần lớn các bạn đều thích thể thao. Và tại Brazil này, cũng như các nước khác, bóng đá là sự say mê của cả nước. Vậy mà khi một cầu thủ được chọn tham gia một đội banh, anh ta làm gì? Thưa anh phải tập luyện, luyện tập rất nhiều! Cũng vậy trong cuộc sống của chúng ta như môn đệ của Chúa. Thánh Phaolô nói với chúng ta rằng: ”Mỗi vận động viên phải theo kỷ luật trong mọi sự, họ làm điều đó để được triều thiên chóng qua; trái lại chúng ta luyện tập để đạt được triều thiên kéo dài mãi mãi” (1 Cr 9,25). Chúa Giêsu cống hiến cho chúng ta một cái gì cao cả hơn là Cúp Thế giới! Ngài cho chúng ta khả năng đạt tới một cuộc sống phong phú và hạnh phúc và tặng chúng ta một tương lai với Ngài, không bao giờ tận, cuộc sống vĩnh cửu. Nhưng Chúa yêu cầu chúng ta luyện tập để đủ khả năng, để đương đầu không chút sợ hãi đối với tất cả những hoàn cảnh trong cuộc sống, làm chứng về niềm tin của chúng ta.
”Nhưng bằng cách nào? Thưa bằng cuộc đối thoại với Chúa: cầu nguyện là nói chuyện hằng ngày với Chúa, Đấng luôn lắng nghe chúng ta. Qua các bí tích, làm tăng trưởng trong chúng ta sự hiện diện của Chúa và làm cho chúng ta được trở nên đồng hình dạng với Chúa Kitô. Qua tình yêu thương huynh đệ, biết lắng nghe, cảm thông, tha thứ, đón nhận, giúp đỡ tha nhân, giúp đỡ mỗi người, không tránh nữ, không gạt ai ra ngoài lề. Các bạn trẻ thân mến, các bạn là những lực sĩ đích thực của Chúa Kitô!”.

Tiếp tục bài huấn dụ, ĐTC đề cập đến khía cạnh thứ ba:

– Cánh đồng như một công xưởng. Khi tâm hồn chúng ta là một thửa đất tốt đón nhận Lời Chúa, khi ta vất vả cố gắng sống như Kitô hữu, chúng ta cảm nghiệm được một cái gì cao cả: chúng ta không bao giờ lẻ loi, chúng ta là thành phần của một gia đình những anh chị em cùng tiến bước, chúng ta là thành phần của Giáo Hội; đúng hơn, chúng ta trở nên những người xây dựng Giáo Hội và giữ vai chính trong lịch sử. Thánh Phêrô đã nói với chúng ta rằng chúng ta là những viên đá sinh động họp thành một tòa nhà tinh thần (Xc 1 Pr 2,5). Trong Giáo Hội của Chúa Giêsu, chúng ta là những viên đá sống động, và Chúa Giêsu yêu cầu chúng ta xây dựng Giáo Hội của Ngài; và không phải như một nhà nguyện nhỏ chỉ chứa được một nhóm nhỏ. Ngài yêu cầu chúng ta làm sao để Giáo Hội sinh động của Ngài thật rộng lớn để có thể đón nhận toàn thể nhân loại, trở thành nhà của tất cả mọi người! Chúa nói với tôi, với bạn, với mỗi người rằng: ”Các con hãy đi và làm cho mọi dân nước thành môn đệ!”. Tối hôm nay chúng ta hãy thưa với Ngài: ”Vâng, con cũng muốn là một viên đá sinh động, cùng nhau chúng con muốn xây dựng Giáo Hội của Chúa Giêsu! Chúng ta cùng nhau nói: tôi muốn ra đi và trở thành người xây dựng Giáo Hội của Chúa Kitô!

ĐTC nói thêm rằng: ”Trong con tim trẻ trung của các bạn có ước muốn xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Tôi đã chú ý theo dõi những tin tức về bao nhiêu người trẻ ở các nơi trên thế giới, họ xuống đường để bày tỏ ước muốn một nền văn minh công chính và huynh đệ hơn. Nhưng vẫn còn câu hỏi là: bắt đầu từ đâu, theo tiêu chuẩn nào để xây dựng một xã hội công chính hơn? Khi tôi hỏi Mẹ Têrêxa Calcutta xem phải làm gì để thay đổi trong Giáo Hội, Mẹ trả lời: cha và con!

Các bạn thân mến, các bạn đừng quên rằng các bạn là cánh đồng đức tin! Các bạn là những lực sĩ của Chúa Kitô! Các bạn là những người xây dựng một Giáo Hội tươi đẹp và một thế giới đẹp đẽ hơn. Chúng ta hãy hướng nhìn về Đức Mẹ. Mẹ giúp chúng ta theo Chúa Giêsu, Mẹ nêu gương cho chúng ta với lời thưa xin vâng Thiên Chúa. ”Này tôi là nữ tỳ Chúa, xin xảy ra cho tôi theo lời ngài!” (Lc 1,38). Chúng ta cũng hãy cùng với Mẹ Maria nói với Chúa điều đó: Xin xảy ra cho con theo Lời Chúa. Amen!

Chầu Mình Thánh Chúa

Sau bài huấn dụ của ĐTC, các bạn trẻ đã tháo gỡ ngôi nhà thờ tượng trưng họ kiến tạo trên lễ đài và mang các mảnh ra đi 4 phương hướng, phản ánh chủ đề của Ngày Quốc Tế giới trẻ năm nay là ”Các con hãy ra đi và làm cho mọi dân nước thành môn đệ”.

Buổi canh thức tiến sang phần thứ hai: ĐTC tiến vào nhà mặc áo để mặc phẩm phục phụng vụ và một thầy phó tế, có đoàn giúp lễ tháp tùng, rước Mặt Nhật Mình Thánh Chúa, tiến lên lễ đài và đặt trên bàn thờ để mọi người thờ lạy trong thinh lặng.

Trong buổi chầu, các ý nguyện được xướng lên bằng 7 thứ tiếng, trước khi ĐTC ban phép lành Mình Thánh Chúa cho tất cả mọi người. Buổi canh thức kết thúc với bài ca Lạy Nữ Vương. Bấy giờ là quá 9 giờ tối, giờ địa phương. Nhiều bạn trẻ đã ngủ lại ngay tại bãi biển.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Tường thuật ngày thứ 6 chuyến Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm Brasil

Tường thuật ngày thứ 6 chuyến Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm Brasil

Chúa Nhật 28-7-2013 là ngày cuối cùng trong chuyến Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm Brasil một tuần để chủ sự Ngày Quốc Tế Giới Trẻ lần thứ 28 tại Rio de Janeiro. Sau khi chủ sự thánh lễ bế mạc cho 2 triệu người trẻ, Đức Thánh Cha sẽ gặp gỡ Ủy ban điều hợp Liên Hội Đồng Giám Mục Mỹ châu La tinh. Tiếp đến ngài gặp gỡ hàng chục ngàn nhân viên thiện nguyện trước khi từ biệt Brasil để trở về Roma.

Sau đây chúng tôi kính mời qúy vị theo dõi buổi đi đàng Thánh Giá với giới trẻ tối thứ sáu 26-7-2013 tại bãi biển Copacabana, và thánh lễ với các Giám Mục, linh mục, tu sĩ nam nữ và chủng sinh trong nhà thờ chính tòa Rio sáng thứ bẩy 27-7-2013.

Các chặng đàng Thánh Giá gợi lại nỗi khổ đau của Chúa Giêsu được diễn tả ra nơi người trẻ ngày nay. Lộ trình vác Thánh Giá của Chúa Giêsu được dựng lại tại Copacabana dọc bãi biển với 14 chặng, trong đó 13 chặng diễn ra trên đường Atlantico dài 900 mét. Chặng cuối cùng diễn ra trên khán đài nơi có ghế của Đức Thánh Cha Phanxicô. Buổi đi đàng Thánh Giá kéo dài 1 giờ 15 phút với sự tham dự của 260 nghệ sĩ và bạn trẻ thiện nguyện thuộc các nước Brasil, Porto Rico, Mêhicô, Argentina, Đức và Hoa Kỳ. Mỗi một chặng khai triển một đề tài trực tiếp liên quan tới giới trẻ ngày nay: truyền giáo, hoán cải, cộng đoàn, người trẻ là mẹ, chủng sinh, tôn giáo bảo vệ sự sống, nữ giới khổ đau, sinh viên, mạng lưới xã hội, người trẻ bị tù và mục vụ nhà tù, bệnh cuối đời, cái chết của người trẻ, và người trẻ trên toàn thế giới. Các văn bản suy niệm do hai cha Zezinho và Joãozinho dòng Dehoniani biên soạn. Hai cha chuyên làm mục vụ cho giới trẻ.


Ngỏ lời với các bạn trẻ sau buổi đi đàng Thánh Giá Đức Thánh Cha nhắc lại sự kiện vào cuối Năm Thánh Cứu Độ 1984, Đức Chân Phước Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã muốn tín thác Thập Giá Chúa cho người trẻ và nói: ”Các con hãy đem Thánh Giá vào trong thế giới như dấu chỉ tình yêu thương của Chúa Giêsu đối với nhân loại, và loan báo cho tất cả mọi người rằng chỉ nơi Chúa Kitô chết và phục sinh mới có sự cứu rỗi và ơn cứu độ” (22-4-1984 Insegnamenti VII,1 (1984) 1105). Kể từ đó Thập Giá đã rong ruổi qua mọi đại lục, và đi qua các thế giới khác nhau nhất của cuộc sống con người, hầu như được thấm nhập bởi các tình trạng sống của biết bao nhiêu người trẻ đã trông thấy và đã mang Thập Giá đó. Không có ai đụng tới Thập Giá Chúa Giêsu mà không để lại một cái gì đó của chính mình, và không đem một cái gì đó của Thập Giá Chúa Giêsu vào trong cuộc sống của mình.

Tiếp đến Đức Thánh Cha đã đưa ra cho các bạn trẻ ba câu hỏi: Các bạn trẻ Brasil thân mến, trong hai năm Thập Giá đã đi qua đất nước rộng mênh mông của các con, các con đã để lại trên Thập Giá điều gì? Thập giá đã để lại nơi từng người trong các con điều gì? Và sau cùng Thập Giá đó đã dậy điều gì cho cuộc sống của các con?

Một truyền thống cổ xưa của Giáo Hội Roma kể rằng trong thời hoàng đế Neron bắt đạo, Tông Đồ Phêrô trốn khỏi thành, nhưng thấy Chúa Giêsu đi vào thành Roma nên ngac nhiện hỏi: ”Lậy Chúa, Chúa đi đâu?” Chúa Giêsu trả lời: ”Thầy đi vào Roma để chịu đóng đinh trở lại”. Trong lúc đó Phêrô hiểu rằng cần phải can đảm theo Chúa cho tới cùng, nhưng nhất là thánh nhân hiểu rằng mình không bao giờ cô đơn trên đường đời; cùng người đã có Chúa Giêsu Đấng đã yêu thương thánh nhân cho tới chết trên thập giá. Áp dụng vào hoàn cảnh ngày nay Đức Thánh Cha nói:

Đó, với thập giá của Người Chúa Giêsu đi trên các con đường của chúng ta để nhận lấy trên mình các lo sợ, các vấn đề, các khổ đau, kể cả những khổ đau sâu thẳm nhất của chúng ta. Với Thập Giá Chúa Giêsu hiệp nhất với sự thinh lặng của các nạn nhân của bạo lực, những người không còn có thể kêu la nữa, nhất là các người vô tội và không được bênh đỡ. Với thập giá Chúa Giêsu hiệp nhất với các gia đình gặp khó khăn đang thương khóc con cái mình, hay đau khổ trông thấy chúng là mồi ngon cho các thiên đường giả tạo như ma túy. Với thập giá Chúa Giêsu hiệp nhất với tất cả mọi người khổ đau vì đói khát trong một thế giới mỗi ngày phung phí hàng bao tấn thực phẩm. Với thập giá Chúa Giêsu hiệp nhất với những ai bị bách hại vì tôn giáo, vì tư tưởng, hay một cách đơn sơ chỉ vì mầu da của họ. Trong thập giá Chúa Giêsu hiệp nhất với tất cả các bạn trẻ đã mất tin tưởng nơi các cơ cấu chính trị, bởi vì họ trông thấy ích kỷ và gian tham hối lộ, hay đã mất niềm tin nơi Giáo Hội và cả nơi Thiên Chúa nữa, vì cách sống không trung thực của các Kitô hữu hay các thừa tác viên của Tin Mừng. Trong Thập Giá của Chúa Kitô có nỗi khổ đau, tội lỗi của con người, cả tội lỗi của chúng ta nữa, và Chúa Kitô tiếp nhận tất cả với đôi tay rộng mở, Ngài mang trên vai mình các thập giá của chúng ta và nói với chúng ta rằng: ”Hãy can đảm lên! Con không vác các thập gia một mình! Cha vác chung với con và Cha đã chiến thắng cái chết và Cha đến để trao ban hy vọng và sự sống cho con” (x Ga 3,16).

Tiếp tục bài huấn dụ Đức Thánh Cha trả lời cho câu hỏi thứ hai: Thập giá đã để lại gì nơi những người đã thấy và đụng vào nó, và ngài nói:

Thập giá để lại một thiện ích mà không ai có thể cho chúng ta: đó là sự chắc chăn về tình yêu không thể lay chuyển của Thiên Chúa đối với chúng ta. Một tình yêu lớn lao tới độ bước vào trong tội lỗi của chúng ta, tha thứ cho nó, bước vào trong nỗi khổ đau của chúng ta và ban cho chúng ta sức mạnh để chịu đựng nó, bước vào trong cả cái chết để chiến thắng nó và cứu rỗi chúng ta. Trong Thập Giá Chúa Kitô có tất cả tình yêu của Thiên Chúa và lòng thương xót vô biên của Người. Và đó là tình yêu mà chúng ta có thể tín thác, nơi đó chúng ta có thể tin tưởng. Các ban trẻ thân mến, chúng ta hãy tin tưởng nơi Chúa Giêsu, hãy hoàn toàn tín thác nơi Người (Lumen fidei, 16). Chỉ nơi Chúa Kitô chết và sống lại chúng ta mới tìm thấy sự cứu rỗi và ơn cứu độ. Với Người, sự dữ, khổ đau và cái chết không có tiếng nói cuối cùng, bởi vì Người trao ban cho chúng ta hy vọng và sự sống: Người đã biến đổi thập giá từ dụng cụ của thù hận, thất bại và chết chóc trở thành dấu chỉ của tình yêu, chiến thắng và sự sống.

Tên gọi đầu tiên người ta đặt cho Brasil là ”Đất của Thánh giá”. Thập Giá Chúa Kitô đã không chỉ được trồng trên bãi biển cách đây hơn 5 thế kỷ, nhưng cũng được trồng trong lịch sử, trong con tim và cuộc sống của người dân Brasil nữa, mà không chỉ có thế. Chúa Kitô khổ đau chúng ta cảm thấy Người gần gũi, là một người trong chúng ta, chia sẻ con đường của chúng ta cho tới cùng. Không có thập giá lớn nhỏ nào trong cuộc sống chúng ta, mà Chúa lại không chia sẻ với chúng ta.

Trả lời cho câu hỏi Thập Giá Chúa dậy chúng ta điều gì Đức Thánh Cha nói:

Nhưng Thập Giá Chúa Kitô cũng mời gọi chúng ta để cho mình bị lây nhiễm bởi tình yêu đó, và khi đó dậy chúng ta luôn nhìn tha nhân với lòng thương xót và tình yêu thương, nhất là những ai đau khổ, những ai cần được trợ giúp, những ai chờ đợi một lời nói, một cử chỉ; và ra khỏi chính chúng ta để đến với họ gặp gỡ và giơ tay ra cho họ. Biết bao nhiêu gương mặt đã theo Chúa Giêsu trên con đường hướng tới núi Sọ: Philatô, người Cirene, Mẹ Maria, các phụ nữ… Cả chúng ta nữa trước các người khác chúng ta cũng có thể như ông Philatô không có can đảm đi ngược dòng để cứu mạng sống của Chúa Giêsu, và ông đã rửa tay. Các bạn thân mến, Thập Giá Chúa Kitô dậy cho chúng ta biết là người Cirene, giúp Chúa Giêsu vác cây gỗ nặng, như Mẹ Maria và các phụ nữ không sợ đồng hành với Chúa Giêsu cho đến cùng, với tình yêu thương, với sự hiền dịu. Còn bạn thì thế nào? Như Philatô, như người Cirene, như Mẹ Maria?

Các bạn trẻ thân mến, chúng ta hãy đem các niềm vui, khổ sau, thất bại của chúng ta tới Thập Giá Chúa Kitô; chúng ta sẽ tìm thấy một Con tim rộng mở hiểu biết chúng ta, tha thứ cho chúng ta, yêu thương chúng ta và xin chúng ta vác chính tình yêu đó trong cuộc sống, yêu thương mọi anh chị em khác với chính tình yêu này. Ước gì được như vậy!

Sau buổi đi đàng Thánh Giá với các bạn trẻ Đức Thánh Cha đã đi xe về trung tâm Sumaré cách đó 9 cây số để dùng bữa tối và nghỉ đêm kết thúc ngày thứ 6 chuyến viếng thăm Brasil.

Lúc 8 giờ sáng thứ bẩy 27-7-2013 Đức Thánh Cha đã đi xe từ Sumaré đến nhà thờ chính tòa Rio để chủ sự thánh lễ với các Giám Mục tham dự Ngày Quốc Tế Giới Trẻ và các Linh Mục với sự tham dự của hàng ngàn tu sĩ nam nữ và chủng sinh.

Nhà thờ chính tòa thánh Sebastiano của tổng giáo phận Rio de Janerio được xây trên một khu đất do chính phủ liên bang Guanabara hiến tặng Giáo Hội. Đức Hồng Y Jaime B. Câmara đã bắt đầu công trình xây cất năm 1964, và Đức Hồng Y Eugênio de Araújo Sales đã thánh hiến năm 1979. Nhà thờ có hình cái tháp của dân tộc Maya, để ghi nhớ các dân tộc châu Mỹ Latinh đã nhận lãnh đức tin từ các thừa sai. Nền nhà thờ hình vuông rộng và vòm cao 80 mét hình tròn, có kính mầu hình Thánh Giá ở giữa ”lôi kéo mọi người đến với Chúa”. Các cánh Thánh Giá kéo dài dọc tường cho tới lúc chạm mặt đất, qua khối 4 kính mầu thẳng đứng, tác phẩm của ông Lorenz Hailmar, minh giải 4 đặc tính của Giáo Hội: Duy Nhất (kính nổi nhất mầu xanh lá mạ), Thánh Thiện (mầu đỏ), Công Giáo (mầu xanh da trời) và Tông Truyền (mầu vàng).

Đàng sau bàn thờ chính là đồi Canvê cao 6 mét có tượng Chúa Kitô chịu đóng đinh, Mẹ Maria và thánh Gioan tông đồ. Nhà thờ chính tòa được dâng kính các thánh Bổn Mạng của tổng giáo phận là Sebastiano và Anna, có 5.000 chỗ ngồi. Đức Chân phước Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã viếng thăm nhà thờ 3 lần và tham dự hội nghị của Liên HĐGM châu Mỹ Latinh ngày mùng 2 tháng 7 năm 1980.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã được linh mục giám quản và kinh sĩ đoàn tiếp đón tại cửa và hướng dẫn vào phòng mặc áo.

Thánh lễ đã bắt đầu lúc 9 giờ sáng giờ địa phương. Trong bối cảnh Năm Đức Tin các bài đọc được lấy từ thánh lễ Truyền Giáo. Phần thánh ca do ca đoàn đại chủng viện thánh Giuse và ca đoàn trẻ của tổng giáo phận phụ trách.

Giảng trong thánh lễ Đức Thánh Cha đã khai triển ba điểm: được Thiên Chúa kêu gọi, được kêu gọi để loan báo Tin Mừng và được kêu gọi để thăng tiến nền văn minh gặp gỡ. Mở đầu bài giảng Đức Thánh Cha nói: khi nhìn thấy nhà thờ chính tòa đầy các Giám Mục, Linh Mục, chủng sinh và nam nữ tu sĩ đến từ khắp nơi trên thế giới, ngài nghĩ tới các lời Thánh vịnh trong thánh lễ: ”Ước chi mọi dân tộc chúc tụng Ngài, lậy Thiên Chúa” (Tv 66). Phải, chúng ta ở đây để chúc tụng Chúa, và chúng ta làm điều đó bằng cách tái khẳng định ý muốn của chúng ta là các dụng cụ của Người, để tất cả mọi dân tộc chúc tụng Chúa chứ không phải chỉ vài dân tộc mà thôi. Chúng ta cũng hãy loan báo Tin Mừng cho người trẻ với cùng sự hăng say của hai thánh Phaolô và Barnaba, để cho họ gặp gỡ Chúa Kitô soi sáng con đường đời họ, và để họ trở thành các người xây dựng một thế giới huynh đệ hơn.

Tiếp tục bài giảng Đức Thánh Cha khích lệ mọi người hiện diện phải trở về nguồn ơn gọi của mình, và làm sống dậy thực tại là những người được Chúa Giêsu tuyển chọn, mời gọi và sai đi rao giảng Tin Mừng: ”Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng Thầy đã chọn các con” (Ga 15,16). Chúng ta đã được mời gọi để ở lại với Chúa Giêsu (x. Mc 3,14), kết hiệp với Người một cách sâu xa đến độ có thể nói với thánh Phaolô: ”Không còn là tôi sống nữa, mà là Chúa Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20). Việc sống trong Chúa Kitô đó trong thực tế ghi dấu tất cả những gì chúng ta là và những gì chúng ta làm. ”Cuộc sống này trong Chúa Kitô” chính là điều bảo đảm cho sự hữu hiệu tông đồ và sự phong phú công việc phục vụ của chúng ta: ”Thầy đã cắt cử các con để các con ra đi mang nhiều hoa trái và hoa trái của các con tồn tại” (Ga 15,16). Đức Thánh Cha khẳng định như sau:

Không phải óc sáng tạo mục vụ, không phải các cuộc gặp gỡ hay các phương án bảo đảm cho hoa trái, mà là việc trung thành với Chúa Giêsu, Đấng đã nhấn mạnh với chúng ta rằng: ”Các con hãy ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong các con” (Ga 15,4). Và chúng ta biết rõ nó có nghĩa là gì: chiêm ngắm Chúa, thờ lậy Chúa và ôm lấy Chúa, đặc biệt qua sự trung thành của chúng ta với lời cầu nguyện hằng ngày, trong cuộc gặp gỡ mỗi ngày với Người hiện diện trong Thánh Thể, và trong những người cần được trợ giúp. Việc ở lại với Chúa Kitô không phải là tự cô lập hóa, nhưng là ở lại để ra đi gặp gỡ các người khác. Tôi nhớ tới những lời của Chân phước Mẹ Têrêxa Calcutta: ”Chúng ta phải rất hãnh diện về ơn gọi của chúng ta đã cho chúng ta cơ may phục vụ Chúa Kitô nơi người nghèo. Phải đi tìm và phục vụ Chúa Kitô chính trong các khu xóm ổ chuột, trong các khu xóm của sự bần cùng”. Chúng ta phải đi tới với họ như là linh mục bước lên bàn thờ, với niềm vui” (Giáo huấn của Mẹ, I, 80). Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành là kho tàng đích thật của chúng ta, con tim chúng ta hãy luôn tìm dán chặt vào Người (x. Lc 12,34).

Về điểm thứ hai là được mời gọi để loan báo Tin Mừng, Đức Thánh Cha nói: Các Giám Mục và linh mục rất thân mến, nhiều người trong anh em, nếu không phải là tất cả, đã đồng hành với các người trẻ tham dự Ngày Quốc Tế Giới Trẻ. Cả họ nữa cũng đã lắng nghe các lời sai đi của Chúa Giêsu: ”Các con hãy đi và làm cho mọi dân tộc trở thành môn đệ” (x. Mt 28,19). Dấn thân của chúng ta đó là phải trợ giúp họ làm cháy lên trong con tim ước muốn là các môn đệ thừa sai của Chúa Giêsu. Chắc chắn trước lời mời gọi này có người có thể cảm thấy hoảng sợ một chút, vì nghĩ rằng là thừa sai có nghĩa là cần phải bỏ quê hương, gia đình và bạn bè. Tôi còn nhớ giấc mộng của tôi hồi còn trẻ là làm thừa sai bên Nhật Bản xa xôi. Nhưng Thiên Chúa đã chỉ cho tôi thấy rằng vùng đất truyền giáo của tôi gần hơn nhiều: đó là chính quê hương tôi. Và Đức Thánh Cha khích lệ mọi người như sau:

Chúng ta hãy giúp đỡ người trẻ ý thức rằng là môn đệ thừa sai là một hiệu qủa của việc được rửa tội, là phần nòng cốt của sự kiện là Kitô hữu, và nơi rao truyền Tin Mừng đầu tiên là chính nhà mình, môi trường học hành hay làm việc, gia đình và bạn bè của mình.

Chúng ta đừng tiết kiệm sức lực trong việc đào tạo người trẻ! Thánh Phaolô dùng một kiểu nói mà thánh nhân đã khiến trở thành một thực tại trong cuộc đời ngài, khi nói với các tín hữu: “Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của tôi, mà tôi phải quặn đau sinh ra một lần nữa để cho Đức Kitô được thành hình nơi anh em” (Gl 4,19). Cả chúng ta nữa cũng hãy làm cho nó trở thành thực tại trong sứ vụ của chúng ta! Chúng ta hãy giúp giới trẻ tái khám phá ra lòng can đảm và niềm vui của đức tin, niềm vui được yêu thương một cách riêng rẽ bởi Thiên Chúa, là Đấng đã trao ban Đức Giêsu Con của Người cho ơn cứu rỗi của chúng ta. Chúng ta hãy giáo dục họ cho sứ mệnh truyền giáo, ra ngoài và ra đi. Chúa Giêsu cũng đã làm như thế với các môn đệ Người: Người đã không giữ họ dính chặt vào mình như một gà mái làm với gà con, nhưng đã gửi các vị ra đi. Chúng ta không thể đóng kín trong giáo xứ, trong các cộng đoàn của mình, khi biết bao nhiêu người đang chờ đợi Tin Mừng! Đây không chỉ đơn sơ là mở cửa để tiếp đón, mà là ra khỏi cửa để tìm kiếm và gặp gỡ! Với lòng can đảm chúng ta hãy nghĩ tới mục vụ khởi đầu từ các vùng ngoại ô, bắt đầu từ những người ở xa nhất, từ những người thường không lui tới giáo xứ, cả họ nữa cũng được mời gọi vào bàn ăn của Chúa.

Điểm thứ ba là được mời gọi để thăng tiến nền văn hóa của sự gặp gỡ. Rất tiếc trong nhiều môi trường có một ”nền văn hóa của loại trừ”, một ”nền văn hóa của vứt bỏ” đang bước vào. Không có chỗ cho người già, cũng không có cho cho đứa con không được muốn; không có thời giờ để dừng lại với người nghèo đứng ở lề đường. Nhiều khi đối với vài người các tương quan con người được hướng dẫn bởi hai ”tín điều tân tiến”: là sự hữu hiệu và chủ trương thực tế. Đức Thánh Cha đưa ra lời mời gọi như sau:

Các Giám Mục linh mục, tu sĩ và cả các chủng sinh thân mến, là những người đang chuẩn bị cho sứ vụ, hãy có can đảm đi ngược dòng đời. Chúng ta không khước từ ơn này của Thiên Chúa: đó là gia đình duy nhất các con của Người. Việc gặp gỡ và tiếp đón tất cả mọi người, tình liến đới và huynh đệ là những yếu tố khiến cho nền văn minh của chúng ta thực sự nhân bản.

Là những người phục vụ sự hiệp thông và nền văn hóa gặp gỡ! Xin để cho tôi nói rằng chúng ta cần phải hầu như là bị ám ảnh trong nghĩa này. Chúng ta không muốn yêu sách bằng cách áp đặt ”các chân lý của chúng ta”. Điều hướng dẫn chúng ta là sự chắc chắn khiêm tốn và hạnh phúc của người đã được tìm thấy, đạt tới và được biến đổi bởi Chân Lý là Chúa Kitô. và không thể không loan báo Người (x. Lc 24,13-35).

Rồi Đức Thánh Cha kết luận bài giảng như sau: Anh chị em thân mến, chúng ta được Thiên Chúa mời gọi để loan báo Tin Mừng và thăng tiến nền văn hóa gặp gỡ với lòng can đảm. Ước chi Đức Trinh Nữ Maria là gương mẫu của chúng ta. Trong cuộc đời mình Mẹ đã nêu gương tình yêu mẫu tử, và tình yêu ấy cũng phải linh hứng cho tất cả những người cộng tác trong sứ mệnh tông đồ mà Giáo Hội có là tái sinh con người” (LG 65). Xin Mẹ là Ngôi Sao chắc chắn hướng dẫn các bước chân của chúng ta đi gặp Chúa. Amen.

Sau khi từ giã mọi người hiện diện Đức Thánh Cha đã đi xe tới Nhà hát thành phố để gặp hàng lãnh đạo chính trị, dân sự, ngoại giao, doanh thương, văn hóa và đại diện các tôn giáo tại Brasil.

Rạp hát thành phố đã được khánh thành năm 1909 và được tu sửa nhân dip kỷ niệm 100 năm thành lập hồi năm 2009. Nó là thí dụ điển hình của nghệ thuật kiến trúc thuộc thế kỷ XIX, với mặt tiền xây theo kiểu phục hưng dùng các chất liệu như cẩm thạch, mạ vàng, kính mầu và thủy tinh. Các cuộc trình diễn đầu tiên là sản phẩm nước ngoài như Pháp và Italia. Vào thập niên 1930 mới thành lập đoàn hát có dàn nhạc, ca đoàn và các vũ công hoạt động từ đó tới nay.
Đức Thánh Cha đã được bà chủ tịch rạp hát và bà bộ trưởng văn hóa tiếp đón. Ngỏ lời với hàng lãnh đạo chính trị, kinh tế, văn hóa và tôn giáo Brasil Đức Thánh Cha đã trích lời của tư tưởng gia Alceu Amoroso Lima nói rằng các người có vai trò lãnh đạo trong một quốc gia được mời gọi đương đầu tương lai ”với cái nhìn thanh thản của người biết trông thấy chân lý” (Il nostro tempo, in la vita sopranaturale e il mondo moderno, Rio de Janeiro 1956, p.106). Cái nhìn thanh thản và khôn ngoan ấy bao gồm 3 khía cạnh: thứ nhất là nét độc đáo của một truyền thống văn hóa, thứ hai là tinh thần trách nhiệm liên đới để xây dựng tương lai, và thứ ba là cuộc đối thoại xây dựng để đương đầu với hiện tại.

Đức Thánh Cha nói: cần đánh gía cao sự độc đáo năng động của nền văn hóa Brasil, có khả năng hội nhập các yếu tố khác nhau. Cảm quan của một dân tộc, các nền tảng tư tưởng và óc sáng tạo của nó, các nguyên tắc nền tảng của cuộc sống, các tiêu chuẩn phán xử có các ưu tiên, luật lệ hành động dựa trên một quan điểm toàn vẹn về bản vị con người. Quan niệm về con người và về cuộc sống đó của dân tộc Brasil đã nhận được nhựa sống từ Tin Mừng qua Giáo Hội công giáo, trước hết là niềm tin nơi Chúa Giêsu Kitô và tình huynh dệ đối với tha nhân. Cần phải đánh giá cao sự phong phú của nhựa sống đó. Nó có thể phong phú hóa một tiến trình văn hóa trung thành với căn tính Brasil và giúp xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho tất cả mọi người.

Để lớn lên việc nhân bản hóa toàn vẹn và nền văn hóa của sự gặp gỡ và tương quan là kiểu Kitô thăng tiến thiện ích chung và niềm vui sống. Chính ở đây quy tụ đức tin và lý trí, chiều kích tôn giáo với các khía cạnh của nền văn hóa nhân bản: nghệ thuật, khoa học, lao động, văn chương… Kitô giáo hiệp nhất siêu việt và nhập thể; luôn luôn hồi sinh tư tưởng và sự sống trước nỗi thất vọng và vỡ mộng xâm chiếm các con tim và lan rộng trên đường đời.

Tiếp tục diễn văn Đức Thánh Cha khẳng định rằng tinh thần trách nhiệm xã hội đòi buộc chúng ta đào tạo các thế hệ mới, có khả năng trong lãnh vực kinh tế, chính trị, và vững mạnh trong các giá trị luân lý đạo đức. Tương lai đòi buộc chúng ta phải có một quan niệm nhân bản về kinh tế và một đường lối chính trị luôn thực hiện việc tham gia của dân chúng nhiều hơn và tốt hơn, tránh các chủ trương ưu việt và phải nhổ tận gốc rễ sự nghèo đói. Ước gì không có ai bị lấy mất đi những gì cần thiết cho cuộc sống của họ, và ưởc chi mọi người đều được bảo đảm phẩm giá, tình huynh đệ và liên đới: đây là con đường phải theo…

Ai nắm giữ vai trò lãnh đạo, thì phải có các mục tiêu rất cụ thể và tìm kiếm các phương thức chuyên biệt để đạt các mục tiêu đó, nhưng cũng có nguy cơ của sự thất vọng, cay đắng và thờ ơ, khi các khát vọng không thành sự thật. Đức hy vọng năng động thúc đẩy chúng ta luôn tiến xa hơn, và dồn toàn lực và khả năng cho những người mà chúng ta hoạt động cho, chấp nhận các kết qủa và tạo ra các điều kiện để khám phá ra các lộ trình mới, tận hiến chính mình, cả khi không trông thấy các kết qủa, nhưng luôn duy trì niềm hy vọng.

Lãnh đạo phải biết có các lựa chọn đúng đắn nhất, sau khi đã cân nhắc chúng khởi đầu từ trách nhiệm riêng và từ thiện ích chung. Đây là hình thức giúp đi vào trong các tệ nạn của một xã hội và chiến thăng chúng với các hành động can đảm liều lĩnh và tự do… Ai hành động một cách có trách nhiệm, thì đặt để hành động của mình trước các quyền lợi của người khác và trước sự phán xử của Thiên Chúa. Ý thức luân lý đạo đức này, ngày nay, là một thách đố lịch sử chưa từng có. Ngoài sự hữu lý khoa học và kỹ thuật, trong tình trạng hiện nay cần có mối dây rằng buộc luân lý với một tinh thần trách nhiệm xã hội và liên đới sâu xa.

Sau cùng là tinh thần đối thoại xây dựng. Giữa sự thờ ơ ích kỷ và sự phản đối bạo lực luôn luôn có một lưạ chọn khác có thể: đó là đối thoại. Đối thoại giữa các thế hê, đối thoại với người dân, khả năng cho và nhận, rộng mở cho sự thật. Một đất nước lớn lên, khi có sự đối thoại một cách xây dựng giữa các phong phú văn hóa: văn hóa bình dân, văn hóa đại học, văn hóa giới trẻ, văn hóa nghệ thuật và kỹ thuật, văn hóa kinh tế, văn hóa gia đình và văn hóa truyền thông. Không thể tưởng tượng ra một tương lai cho xã hội, mà không có sự cộng tác mạnh mẽ của các năng lực luân lý trong một nền dân chủ, có nguy cơ đóng kín trong cái luận lý đại diện cho các lợi lộc cơ cấu. Nền tảng là phần đóng góp của các truyền thống tôn giáo lớn, nắm giữ vai trò là men của cuộc sống xã hội và linh hoạt nền dân chủ. Tính cách đời của nhà nước, không có thái độ tôn giáo nào, nhưng tôn trọng và trân qúy sự hiện diện của yếu tố tôn giáo trong xã hội, tạo thuận lợi cho sự chung sống hòa bình giữa các tôn giáo khác nhau, và cho các diễn tả cụ thể của chúng.

Khi các vị lãnh đạo thuộc nhiều lãnh vực khác nhau xin tôi một lời khuyên, câu trả lời của tôi luôn luôn là: đối thoại, đối thoại, đối thoại. Đó là cách thức duy nhất giúp con người, gia đình và xã hội lớn lên. Cách thức duy nhất giúp cuộc sống của các dân tộc tiến triển là nền văn hóa gặp gỡ, một nền văn hóa trong đó tất cả mọi người đều có cái gì tốt để cho đi, và tất cả mọi người đều có thể nhận lại được điều gì tốt lành. Tha nhân luôn có cái gì đó để cho, nếu chúng ta biết tới gần họ với thái độ cởi mở và sẵn sàng, không thành kiến. Chỉ như thế mới có sự thuận thảo giữa các nền văn hóa và các tôn giáo, sự trân qúy nhau và tôn trọng quyền của mỗi tôn giáo.

Diễn văn của Đức Thánh Cha đã bị ngắt quãng nhiều lần bởi các tràng pháo tay cảu cử tọa. Sau đó giàn nhạc và ca đoàn của rạp hát đã trình tấu một số bài thánh ca như: Đâu có tình yêu thương ở đấy có Chúa Trời. Trong khi đó mấy chục bé gái tiến đến ngồi quanh ghế của Đức Thánh Chaa và một em bé hai tuổi được chị nó dẫn đến tặng hoa cho Đức Thánh Cha. Sau đó các em đã ríu rít vây quanh Đức Thánh Cha để được ngài hôn và vuốt ve. Trong số những người đại diện các thành phần lên chào Đức Thánh Cha cũng có vài thổ dân trong sắc phục của họ. Một thổ dân đa tặng Đức Thánh Cha cái mũ lông của ông. Ngài đã đội lên đầu giữa tiếng vỗ tay của mọi người.

Sau khi từ giã cử tọa Đức Thánh Cha trở về tòa tổng giám mục Rio gặp các Hồng Y, ban chủ tịch của Hội Đồng Giám Mục và các Giám Mục Brasil. Sau đó vào ban chiều Đức Thánh Cha đến chủ sự buổi canh thức với giới trẻ tại bãi biểm Copacabana, thay vì tại Cánh đồng đức tin Guaratiba, vì mấy ngày qua trời mưa, cánh đồng đầy nước và bùn.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio
 

 

Lạy Thầy xin dạy chúng con cầu nguyện

Lạy Thầy xin dạy chúng con cầu nguyện

 

 Lạy Thầy xin dạy chúng con cầu nguyện

(Trích dẫn từ ‘Hãy Ra Khơi…’ – Veritas)

Một giai thoại được kể lại như sau: Một thương gia kia cần một triệu đôla để giải quyết một việc hệ trọng, ông tới nhà thờ cầu nguyện xin cho có được số tiền đó. Tình cờ ông quì ngay cạnh một người đàn ông, người đàn ông này cùng cầu nguyện với những lời nhỏ nhẹ, nhưng ông thương gia kia vẫn nghe biết ông ta đang xin. Ông cầu xin cho có được 100 đôla để trả một món nợ gấp. Vị thương gia liền rút từ ví của mình 100 đôla và đặt vào tay người kia. Quá đỗi vui mừng, người đàn ông đứng lên và ra khỏi nhà thờ ngay tức thì. Vị thương gia giờ đây nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, giờ đây hẳn Ngài không còn phải bị phân tâm nữa, xin hãy lắng nghe con cầu xin”.

Câu chuyện của hai người đàn ông cho chúng ta thấy điều tích cực là dù ở trong tình trạng thang bậc nào trong xã hội họ vẫn chân thành cầu nguyện. Tuy nhiên, cách nào đó họ đã làm nổi bật vấn đề mà bài Tin Mừng hôm nay nhắm tới, đó là cách cầu nguyện của người Kitô hữu. Trong cả hai trường hợp, Chúa trở thành hay được coi như là ông chủ một nhà tỷ phú. Phải chăng, đó là lối cầu nguyện và cách nhìn phù hợp của người Kitô hữu chúng ta.

Lời các môn đệ thưa với Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện”, có thể được hiểu như là một khát vọng chính đáng của biết bao nhiêu người Kitô hữu về cách cầu nguyện. Lời đáp lại của Đức Giêsu cũng có thể được tóm gọn trong một câu như sau: Lời cầu nguyện của người Kitô hữu phải là lời của một người con đối với cha của mình. Ngài nói: “Khi anh em cầu nguyện hãy nói, Lạy Cha… Nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt, của lành phương chi Cha anh em ở trên trời…” Chúng ta có thể thấy ngay được rằng, cầu nguyện theo Đức Giêsu là vấn đề giữa người cha và người con. Nói cách khác, cầu nguyện là một vấn đề nội bộ trong gia đình, đặt trên nền tảng của hiểu biết, thông cảm và yêu thương. Đức Giêsu dùng hình ảnh người cha ở đây để tả lại hình ảnh mà người ta thường gán cho Thiên Chúa, một ông chủ hay một ông vua, những người thường được người khác sợ hơn là mến.

Chúng ta có thể coi Thiên Chúa như là Cha và cũng có thể coi Ngài như là Mẹ. Cả hai hình ảnh này đều nói với chúng ta về mối tương quan dựa trên tình thương và huyết thống, chứ không phải quyền lực hay chức vụ.

Cầu nguyện của người Kitô hữu là tự đặt mình vào trong mối tương quan này, coi Thiên Chúa như là Cha hoặc Mẹ, thưa chuyện với Ngài, kể chúng ta là con cái. Khi con trẻ thưa chuyện với cha mẹ, việc quan trọng không phải là đúng cách hay sai cách, chúng chỉ đơn thuần tập trung vào một điều là dùng tất cả lời nói, cử chỉ để diễn tả lòng mình. Cũng vậy, trước mặt Chúa, người Cha nhân từ khi chúng ta cầu nguyện mà công thức, thủ tục đều là chuyện thứ yếu, nếu chúng ta không muốn nói là thường. Con cái tin tưởng rằng, cha mẹ luôn luôn làm những gì là tốt nhất cho mình.

Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay cũng nói: “Ai trong anh em là một người cha mà khi con xin cá thay vì cá lại lấy con rắn mà cho nó, hoặc nó xin trứng lại cho nó con bọ cạp”. Cũng vậy, con cái Thiên Chúa đến với Ngài với thái độ tin tưởng, hy vọng, biết rằng Ngài sẽ dành cho họ tất cả những gì là tốt nhất.

Khi nói về cầu nguyện, chúng ta cũng cần nhìn tới về một khía cạnh khác, đó là sự kiên trì, giống như người bạn lúc nửa đêm trong bài Tin Mừng. Con cái chẳng lấy gì chấp nhận câu trả lời không, nếu cha mẹ có trả lời là không thì điều chắc chắn là ngày hôm sau và có thể hôm sau, hôm sau nữa chúng vẫn trở lại với cùng một điều xin.

Đức Giêsu dạy chúng ta, con cái của Thiên Chúa cần phải biết kiên trì trong cầu nguyện. Coi cầu nguyện như là việc giữa cha và con, điều này cũng nhắc cho chúng ta biết cầu nguyện là một hành vi phát xuất từ một mối tương quan. Chúng ta có thể coi việc cầu nguyện tốt hơn, nhưng chúng ta cũng có thể trở thành những con người tốt hơn của cầu nguyện, khi mối tương quan giữa chúng ta và Thiên Chúa trở nên thân mật gần gũi hơn như là một mối liên hệ giữa cha và con.

Vậy, nếu anh chị em muốn cải thiện việc cầu nguyện của mình, hãy tập trung vào mối tương quan thân mật giữa cha và con, giữa Thiên Chúa và con cái.

Veritas Radio

Lạy Cha chúng con

Lạy Cha chúng con

Các Tông đồ đã nhiều lần thấy Chúa Giêsu cầu nguyện. Có lẽ khi Người cầu nguyện, có một cái gì đó thật đẹp, thật huyền bí và cũng thật lôi cuốn toả ra. Vì thế, các Tông đồ xin Người dạy cách cầu nguyện. Và Người đã dạy các ông cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha. Kinh Lạy Cha mạc khải cho ta hai điều quan trọng.

1. Thiên Chúa là Cha chúng ta.

Có lẽ vì đã đọc thuộc lòng Kinh Lạy Cha một cách máy móc nên ít khi ta cảm nhận được hết ý nghĩa thâm sâu nằm trong từ ngữ “Cha”.

Một người bạn có đứa con đầu lòng tâm sự: “Lần đầu tiên khi nghe đứa con gọi “Ba ơi”, tôi bủn rủn cả tay chân. Một luồng điện cực mạnh chạy khắp thân thể. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng”. Quả thực, mối liên hệ Cha-Con là một mối liên hệ rất thâm sâu, huyền bí và thân thiết.

Gọi ai là Cha tức là nhận người ấy là ân nhân lớn nhất đời mình. Vì nhờ Cha, ta nhận được món quà tặng quí giá nhất đó là sự sống. Có những người cha không chỉ sinh con về mặt thể xác mà còn cho con một đời sống tinh thần. Đó là những người Cha có nhân cách lớn, kiên trì đúc nặn nên những đứa con có tâm hồn cao đẹp, có lý tưởng, có tư cách làm người.

Cha không chỉ là nguồn cội phát sinh nhưng còn là vòng tay nâng đỡ, là mái ấm chở che, là động lực thúc đẩy, là lý tưởng mời gọi. Nói tóm lại, từ ngữ “Cha” gợi lên cả một trời yêu thương vừa thân thiết vừa huyền nhiệm không bút nào tả xiết được.

Khi mạc khải cho biết Thiên Chúa là Cha, Chúa Giêsu đã đưa ra một hình ảnh về Thiên Chúa hoàn toàn khác với hình ảnh các vị thần của các tôn giáo khác. Không những Người cho ta thấy Thiên Chúa Cha yêu thương ta vô cùng, mà còn muốn ta đi vào tình nghĩa thâm sâu, tha thiết với Cha. Vì thế, Người đã dạy ta tiếng “Abba” là tiếng gọi “Ba ơi” rất thân thương của một đứa trẻ vừa nũng nịu, vừa tin tưởng, phó thác mọi sự trong tay Cha.

2. Mọi người là anh em

Trong Kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu dạy ta cầu nguyện: Lạy Cha chúng con… Xin Cha cho chúng con… Chứ không dạy ta đọc: Lạy Cha của con… Xin Cha cho con… Nghĩa là tất cả mọi người có cùng một Cha. Mọi người đều thuộc về một gia đình Thiên Chúa. Là anh em nên phải có tình yêu thương đoàn kết, liên đới với nhau. Liên đới trong đời sống, liên đới trong cả lời cầu nguyện.

Một lần dâng lễ chung với những người bạn Mỹ, tôi đã hỏi họ trong giờ chia sẻ: Hằng ngày các bạn vẫn đọc Kinh Lạy Cha. Vậy khi đọc câu “Xin Cha cho chúng con lương thực hằng ngày” các bạn cầu xin điều gì? Vì ở Mỹ tôi thấy lương thực dư thừa, không ai phải chết đói. Họ trả lời: Chúng tôi vẫn đọc Kinh Lạy Cha. Và với câu “Xin Cha cho chúng con lương thực hằng ngày” chúng tôi vẫn cầu xin tha thiết. Vì tuy chúng tôi đã đủ ăn đủ mặc, chúng tôi vẫn nhớ đến những anh em bên Phi châu, bên Àu châu đang phải đói khát khổ sở.

Câu trả lời thật chính xác. Vâng, chúng ta là anh em nên phải liên đới, có trách nhiệm về nhau. Trong bài đọc 1 hôm nay, tổ phục Abraham đã nêu gương liên đới khi tha thiết cầu nguyện cho thành Sođoma khỏi bị phạt.

Nếu trong gia đình đứa em út yếu đuối bệnh tật luôn được thương yêu cưng chiều, thì trong kinh nguyện, ta cũng phải ưu tiên cầu nguyện cho những anh em bé nhỏ trước hết.

Nếu lời cầu nguyện của ta là lời của đứa con nhỏ nói với Cha, và là tâm tình liên đới yêu thương với mọi anh em trên khắp thế giới, lời cầu nguyện ấy sẽ rất đẹp và Thiên Chúa sẽ hài lòng.

Lạy Cha chúng con ở trên trời, xin thương xót chúng con. Amen.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

1- Bạn có thực sự cảm thấy Chúa là Cha và sống với Người như người con hiếu thảo không?

2- Thiên Chúa là Cha tốt lành. Người chỉ ban cho ta những điều tốt. Có khi nào Bạn gặp thất bại khổ đau mà bạn thấy lòng tốt của Thiên Chúa không?

3- Bạn cầu nguyện cho người kém may mắn, nhưng bạn có sẵn sàng chia sẻ với họ không?

 

ĐTGM Ngô Quang Kiệt

CẦU NGUYỆN (2)

CẦU NGUYỆN (2)

Hãy cầu nguyện luôn, hãy cầu nguyện với hết lòng tin tưởng vào tình yêu thương quan phòng của Chúa, đặc biệt cầu nguyện với lời kinh Lạy Cha mà Chúa đã dạy các đồ đệ: “Lạy Cha chúng con ở trên trời”. Lời kinh Lạy Cha mà chúng ta thường dùng để cầu nguyện là một tập hợp chung lại của hai bản văn Phúc âm theo thánh Luca và theo thánh Matthêu. Bản văn của thánh Luca ngắn gọn hơn và chỉ có bảy lời cầu: “Lạy Cha, nguyện xin danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày và tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con, xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”.

Như vừa đọc trong bài Phúc âm hôm nay, Chúa Giêsu đã dạy các tông đồ lời cầu nguyện này theo lời yêu cầu của các ông và sau khi đã nhìn thấy Chúa cầu nguyện. Trong cuộc đời rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã nhiều lần tìm nơi thanh vắng để cầu nguyện cùng Thiên Chúa Cha. Chúa Giêsu đã cầu nguyện như thế nào? Thật khó mà đoán hết nội dung lời cầu nguyện của Chúa Giêsu, nhưng căn cứ vào những lời Chúa Giêsu đã dạy các tông đồ chúng ta có thể nói rằng, lời cầu nguyện Ngài dạy cho các tông đồ phản chiếu phần nào lời cầu nguyện của chính Ngài với Thiên Chúa Cha.

Chúa Giêsu nêu gương cho các đồ đệ trong mọi sự. Chắc chắn trong việc cầu nguyện cũng thế, Ngài muốn cho các đồ đệ của Ngài cầu nguyện và sống lời cầu nguyện như chính Ngài đã làm gương. Trước hết, lời cầu nguyện hướng về Thiên Chúa là Cha: “Lạy Cha chúng con ở trên trời”. Hơn ai hết, Chúa Giêsu ý thức mối tương quan mật thiết giữa Ba Ngôi Thiên Chúa, giữa Ngài và Thiên Chúa Cha. Ngài là Con Một Thiên Chúa, Ngài luôn luôn đối thoại và sống kết hiệp với Thiên Chúa Cha. Khi dạy các tông đồ cầu nguyện: “Lạy Cha”, Ngài chia sẻ tình phụ tử, hay đúng hơn Ngài đưa các đồ đệ, đưa con người vào trong tình phụ tử với Thiên Chúa Cha. Sứ mạng cứu chuộc của Ngài là hòa giải con người với Thiên Chúa, làm cho con người được phục hồi phẩm giá làm con cái Thiên Chúa.

Đọc lời kinh Lạy Cha, mỗi người chúng ta hôm nay hãy mặc lấy tâm tình của Chúa Giêsu với Thiên Chúa Cha. Từ ngữ mặc lấy không diễn tả hết thực tại mới mẻ mà người Kitô lãnh nhận được trong Bí tích Rửa tội. Từ ngữ mặc lấy có thể gợi lên trong chúng ta hình ảnh hời hợt trùm lên bên ngoài mà bên trong chẳng có gì thay đổi cả. Thật sự đối với người Kitô không phải như vậy, thực thể người Kitô đã được ơn Chúa biến đổi trong Bí tích Rửa tội. Thực tại con người đã được biến đổi trở nên con người mới, một thực tại mới, được ân sủng Thiên Chúa tái tạo, biến đổi. Thực tại mới này không phải do công trạng của con người, của mỗi người chúng ta, nhưng đó là ân ban của Thiên Chúa nhờ công nghiệp cứu chuộc của Chúa Giêsu Kitô.

Chúng ta được làm con Thiên Chúa trong Con Một Ngài là Chúa Giêsu Kitô. Vậy khi cầu nguyện với lời kinh Lạy Cha, mỗi người Kitô chúng ta cần phải ý thức rằng, mình cần phải trở nên Chúa Kitô hơn, cần phải được biến đổi để trở nên giống Chúa Giêsu Kitô để có thể bước vào trong cuộc đối thoại với Thiên Chúa Cha, như Chúa Kitô đã nêu gương và muốn chúng ta thực hiện như vậy. Do đó, một kết luận thực hành cho đời sống đạo của chúng ta là chúng ta không thể nào cầu nguyện thực sự lời kinh Lạy Cha, nếu tâm hồn chúng ta không được biến đổi trở nên giống Chúa Giêsu. Khi tâm hồn chúng ta không biến đổi, khi cuộc sống chúng ta không trở thành Kitô đích thực thì lời kinh chúng ta đọc: “Lạy Cha chúng con ở trên trời” chỉ là một lời hời hợt bên ngoài trên môi trên miệng mà thôi.

Chúa Giêsu Kitô đã thực hiện ơn cứu rỗi cho con người. Mỗi người Kitô chúng ta khi lãnh nhận Bí tích Rửa tội đã được ơn Chúa biến đổi để có thể cầu nguyện kinh Lạy Cha thật sự. Nhưng sự biến đổi đó chưa hoàn toàn kết thúc, vì bao lâu chúng ta còn sống trên trần gian này thì bấy lâu con người chúng ta còn phải chiến đấu với những tật xấu, những khuynh hướng tội lỗi nơi bản thân. Mỗi ngày chúng ta đều được mời gọi cộng tác với ơn Chúa để thanh tẩy, để trở nên giống Chúa Giêsu Kitô mỗi ngày một hơn, để cầu nguyện kinh Lạy Cha mỗi ngày một xứng đáng hơn.

Lời kinh Lạy Cha là lời cầu nguyện nói lên thực thể căn bản của người Kitô là con cái Thiên Chúa Cha trong Chúa Giêsu Kitô. Lời kinh Lạy Cha còn là lời kinh gia tăng sức mạnh để giúp mỗi người chúng ta hằng ngày trở nên con cái Thiên Chúa Cha nhiều hơn nhờ ơn Chúa Giêsu Kitô.

Nguyện xin Chúa ban ơn cho mỗi người chúng ta càng ngày càng trở nên xứng đáng hơn để cầu nguyện lời kinh Lạy Cha như Chúa Giêsu đã dạy chúng ta: “Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Amen

Sưu tầm

Cầu nguyện

Cầu nguyện

Người Hồi giáo nói về sự sốt sắng cầu nguyện bằng một câu chuyện như sau:

Có một ông vua vào rừng săn bắn. Chiều xuống, khi tới giờ cầu nguyện, ông trải tấm thảm trên mặt đất, rồi hướng về phía tây và phủ phục cầu nguyện theo cung cách của người Hồi giáo.

Giữa lúc ông đang chìm đắm trong sự cầu nguyện, thì có một người đàn bà hối hả chạy vào rừng. Số là chồng bà đã ra đi từ sáng sớm mà đến giờ này vẫn chưa thấy trở về. Bà ta sợ có điều chi không lành xảy đến cho chồng nên vội chạy vào rừng để tìm kiếm. Trong cơn hốt hoảng, bà ta không nhìn thấy có người đang phủ phục cầu nguyện. Bà bước qua người ấy mà không hề hối hận để nói lên lời xin lỗi.

Nhà vua cảm thấy bị xúc phạm nặng nề, nhưng ông cũng gắng gượng để tiếp tục cầu nguyện theo đúng luật dạy. Khi ông cầu nguyện xong thì người đàn bà cũng trở lại chỗ cũ, cười nói vui vẻ bên cạnh ông chồng. Bà cuống quýt khi nhận ra rằng người mà bà đã bước qua trong cơn hốt hoảng chính là nhà vua. Nhà vua cho gọi người đàn bà đến và ra lệnh trị tội vì đã tỏ ra bất kính đối với ông.

Thế nhưng, không một chút sợ hãi, bà đã nói như sau:

– Tâu bệ hạ, thần bị cuốn hút trong sự suy nghĩ về người chồng đến độ đã không nhìn thấy bệ hạ, nên đã bước qua. Hạ thần nghĩ rằng, bệ hạ đang cầu nguyện, thì tâm trí của bệ hạ cũng phải cuốn hút trong sự suy nghĩ về Thượng đế, lẽ nào bệ hạ còn lòng trí biết đến hạ thần và những cử chỉ nhỏ nhoi của hạ thần.

Nhà vua lấy làm xấu hổ vì sự việc xảy ra. Ông nhìn nhận rằng: Tuy không phải là một bậc thầy trong đạo, nhưng người đàn bà này đã dạy cho ông về sự chuyên tâm trong việc cầu nguyện.

Trong giây phút này, khi đến nhà thờ cầu nguyện và dâng thánh lễ, có lẽ chúng ta cũng hành động như ông vua, có nghĩa là chúng ta chưa cuốn hút vào trong tâm tình cầu nguyện. Xác chúng ta ở trong nhà thờ, nhưng tâm hồn chúng ta còn phiêu bạt tận đâu đâu. Một tiếng động nhỏ ở bên ngoài cũng đủ làm cho chúng ta chia trí. Rồi thì trong đầu óc, chúng ta mơ tưởng, chúng ta nghĩ đến hết chuyện này tới chuyện kia. Ấy là tôi chưa nói tới những người cố tình nói chuyện, chọc phá, nô giỡn, chẳng để tâm vào sự cầu nguyện một chút nào.

Giả sử như có một vị khách quí tới thăm nhà. Thế nhưng mọi người trong nhà đều bận rộn chuyện này chuyện kia, chẳng ai nói được một lời với vị khách quí ấy? Chúng ta nghĩ thế nào về thái độ này. Theo tôi, thì đó là một thái độ thiếu tế nhị, thiếu lịch sự, và chắc chắn sẽ làm cho vị khách quí buồn lòng.

Thế nhưng đối với Chúa, chúng ta lại thường xuyên cư xử như thế. Chúng ta tham dự thánh lễ, hay đọc kinh cầu nguyện cho qua lần đoạn lượt, mà chẳng có một chút tâm tình bên trong. Chính vì thế, chúng ta hãy xin lỗi Chúa vì sự khô khan nguội lạnh, vì sự thờ ơ sao lãng của chúng ta.

Đồng thời, như các môn đệ hôm nay, chúng ta hãy xin Chúa dạy cho chúng ta biết cầu nguyện và nhất là xin Chúa dạy cho chúng ta biết cầu nguyện một cách chuyên tâm và sốt sắng.

 

Cầu xin hay cầu nguyện?

Cầu xin hay cầu nguyện?

Một buổi sáng kia, một cô giáo dạy vườn trẻ chưng một bình hoa thuỷ tiên thật đẹp trên chiếc bàn đặt ở giữa phòng. Khi các em bé nhỏ thơ ngây tung tăng tiến vào phòng học, có một em tròn xoe đôi mắt nhìn ngắm những cánh hoa màu vàng lợt và em nói với cô giáo:

“Thưa cô, có phải Chúa đã làm ra những bông hoa nầy không cô? Em muốn gọi điện thoại để cám ơn Chúa đã cho chúng ta những cánh hoa đẹp như thế nầy!”

Nếu đất với trời được nối kết với nhau bằng dây điện thoại, thiết nghĩ Thiên Chúa sẽ phải đặt ra hai đường dây: một đường dây cho những lời cầu xin và một đường dây dành cho những lời cám ơn. Và người ta sẽ thấy một đường điện thoại luôn luôn bận rộn, trong khi đường dây kia thỉnh thoảng mới được dùng đến, như một chuyện ngụ ngôn kia thuật lại như sau:

Hai thiên thần được sai xuống trần gian, mỗi vị mang theo một chiếc giỏ. Họ chia tay nhau để đi khắp hang cùng ngõ hẻm, đến nhà các người giàu có cũng như nhà những người nghèo khổ, thăm các trẻ em cầu nguyện tại tư gia cũng như tất cả nam phụ lão ấu cầu nguyện tại các nhà thờ.

Sau một thời gian, hai thiên thần gặp nhau đúng thời điểm đã hẹn để trở về trời. Chiếc giỏ của một thiên thần nặng như chì, còn chiếc giỏ của thiên thần kia có vẻ như đựng toàn bông gòn.

– “Ông mang gì mà nặng nề thế?”, một thiên thần hỏi. Thiên thần mang giỏ nặng trả lời:

– “Tôi được sai đến để thu nhận tất cả những lời cầu xin của nhân loại. Còn ông, cái giỏ của ông xem ra nhẹ nhàng thế?”

– “À, tôi được sai đến để góp nhặt những lời thiên hạ cám ơn Chúa vì những ơn lành Ngài luôn ban cho họ”.

Thì ra, chiếc giỏ thu nhận lời cầu xin luôn nặng hơn chiếc giỏ thu nhận lời cám ơn. Cũng thế, đường dây điện thoại để xin ơn thì luôn bận rộn, còn đường dây để cám ơn thì không mấy khi có người gọi.

Phải, thưa anh chị em, thường thì chúng ta chỉ biết cầu xin hơn là cầu nguyện. Bởi vì cầu nguyện luôn bao gồm cả lời chúc tụng tôn vinh và cảm tạ tri ân Thiên Chúa. Hôm nay, Chúa dạy chúng ta cầu nguyện. Cầu nguyện là thưa chuyện với Chúa như con cái nói chuyện với cha mẹ. Cầu nguyện chủ yếu là một cuộc gặp gỡ, tiếp xúc, kết hiệp thân tình với Thiên Chúa.

Chính Chúa Giêsu khi còn sống ở trần gian cũng đã cầu nguyện, và Ngài đã dạy các môn đệ phải cầu nguyện luôn. Cũng chính Ngài đã đưa ra một “kinh nghiệm mẫu” mà chúng ta gọi là “Kinh Lạy Cha” – đúng hơn là “Kinh nguyện của Chúa” để cho chúng ta biết phải cầu xin những điều gì và cầu nguyện như thế nào.

Vậy chúng ta phải cầu xin những điều gì?

Nói một cách vắn gọn, chúng ta phải cầu xin những gì phù hợp với ý muốn của Thiên Chúa. Ý muốn của Thiên Chúa trước hết là cho mọi người nhận biết Ngài là Cha của tất cả mọi người, và trong Ngài, tất cả mọi người đều nhận ra nhau là anh em. Những gì là chia rẽ, hận thù, bóc lột, chém giết nhau đều đi ngược lại ý muốn của Cha trên trời. Bởi vì, làm sao có thể mở miệng gọi Thiên Chúa là Cha của chúng ta được khi chúng ta không muốn yêu thương người khác như anh chị em của mình; và ngược lại, khi chúng ta không nhìn nhận có một Cha chung của chúng ta ở trên trời: “Lạy Cha, con là Đấng ngự trên trời”.

Ý muốn của Thiên Chúa còn là “cho chúng ta hôm nay lương thực hằng ngày”, có nghĩa là Thiên Chúa muốn cho mọi người trên trái đất, không phân biệt chủng tộc, màu sau, tiếng nói đều có đủ cơm ăn áo mặc, cũng như được hưởng tiện nghi của nền văn minh hiện đại, chứ không phải chỉ một số rất ít người chiếm hữu hết tài sản trên thế giới, đang khi đại đa số còn lại chỉ được hưởng một phần quá nhỏ trong cảnh lệ thuộc. Ngài cũng chẳng muốn cho một thiểu số sống xa hoa lãng phí, trong khi đồng loại phải thiếu nhà ở, thiếu cơm bánh, áo quần, thuốc men; phải đói khát, dốt nát, ăn xin, nằm đường xó chợ… Nói chung là thiếu những điều kiện tối thiểu để sống cho ra con người.

Ý muốn của Thiên Chúa còn là chúng ta phải tha thứ cho nhau, vì chính bản thân chúng ta cũng là kẻ có tội cần được tha thứ. “Xin Cha tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con”. Như vậy, cầu nguyện là đồng hoá ý muốn của mình với ý muốn của Thiên Chúa và phải hành động để ý muốn của Chúa được thể hiện trên mặt đất nầy: “Xin cho ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”. Thế nhưng, chúng ta thường chỉ biết cầu xin hơn là cầu nguyện, và có những lời cầu xin hết sức vụ lợi, ích kỷ. Chẳng hạn xin cho “trúng tuyển, trúng số, trúng mánh…”. Hoặc chúng ta chỉ nghĩ đến Chúa khi chán nản, thất vọng, để than thở, kể lể, như bắt Chúa phải thông cảm những nỗi ấm ức trong lòng mình. Còn gì vô lý và sai lầm hơn khi chúng ta cứ coi Thiên Chúa như một “Thần Tài”, như một “thủ kho” để xin Ngài những nhu cầu mà đúng ra, với tự do, khối óc và hai bàn tay Chúa ban cho, chúng ta phải tự làm lấy, tự xoay xở lấy với sự trợ giúp của Chúa và dưới ánh mắt yêu thương của Ngài. Nếu chỉ cầu xin bằng môi miệng mà chẳng chịu làm gì cả, thì lời cầu xin đó có khác gì những bùa chú, phù phép của hạng người mê tín dị đoan: Xin cho có lương thực hằng ngày mà mình cứ ngồi không, hoặc nằm ngửa chờ sung rụng, thì làm sao có lương thực được? Hoặc xin cho mọi người được ấm no hạnh phúc, mà mình cứ áp bức, bóc lột, làm điều bất công, hay là cứ để cho những chuyện bất công ấy lan tràn mà không chịu tranh đấu để đòi hỏi công bình, đòi quyền sống của con người, thì làm sao có ấm no, hạnh phúc, hoà bình được? Chính vì thái độ nầy mà nhiều khi tôn giáo bị mang tiếng là mê tín, là thuốc phiện ru ngủ dân chúng!

Vậy, thưa anh chị em, chúng ta phải cầu xin như thế nào?

Nếu phải cầu xin thì chúng ta phải cầu xin một cách kiên trì với một xác tín, tin tưởng vào tình thương của Cha trên trời, Ngài tốt lành, nhân hậu hơn cha chúng ta ở dưới đất vô cùng. Vì người đời mà còn cho bạn bè vay mượn khi bạn bè năn nỉ, khuấy rầy, huống chi là Thiên Chúa. Ngài là người Cha yêu thương mọi người, con cái, chắc chắn sẽ ban cho ta điều chúng ta cầu xin: “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ thấy; hãy gõ, sẽ mở”. Người cha nào mà không giúp đỡ con cái khi cần thiết, không cung cấp những điều thích hợp khi chúng đã xin. Cha là Cha nhân từ, Ngài cũng không thể làm khác được, nhất là chẳng bao giờ cho cái gì sinh nguy hại cho con cái. Bởi vậy, điều chúng ta xin Thiên Chúa phải là điều thích hợp, vì Thiên Chúa muốn ban cho chúng ta “bánh” chứ không cho “hòn đá”; muốn ban “cá” chứ không cho “con rắn”, muốn ban “trứng” chứ không cho “bọ cạp”. “Hãy xin thì sẽ được”, nhưng với điều kiện là xin những gì thực sự giúp đời sống thêm tốt đẹp, tìm những gì dẫn đến ơn cứu độ, đạt đến cứu cánh tuyệt đối của con người, đồng thời phải kết hợp giữa sự giúp đỡ của ơn Chúa với việc làm trong khả năng Chúa đã ban cho mỗi người.

Cuối cùng, ơn đặc biệt mà Chúa sẽ ban cho những ai xin Ngài đó là Thánh Thần, vì Thánh Thần sẽ là Đấng cầu xin trong chúng ta, bảo đảm lời cầu xin là xác đáng, và cũng chính Ngài sẽ ban cho chúng ta những ơn cần thiết, vì Ngài là ơn huệ của Thiên Chúa ban cho loài người.

Anh chị em thân mến, phụng vụ Thánh lễ là dịp tốt nhất giúp chúng ta cầu nguyện có hiệu lực. Vì chúng ta cầu nguyện chung với cả Giáo Hội, chúng ta cầu nguyện theo lời Chúa truyền dạy, chúng ta cầu nguyện nhờ công ơn vô cùng của Chúa Kitô, với Người và trong Người. Xin cho chúng ta biết cầu nguyện và xin Chúa nhận lời cầu xin của chúng ta và của tất cả mọi người.

(Trích trong ‘Niềm Vui Chia Sẻ’)

Hoạt động của Đức Thánh Cha Phanxicô sáng ngày 26-7-2013

Hoạt động của Đức Thánh Cha Phanxicô sáng ngày 26-7-2013

Confession 3

RIO DE JANEIRO. Sáng thứ sáu 26-7-2013, là ngày thứ 5 trong tuần lễ ĐTC viếng thăm Brazil, ngài cũng có một chương trình khá dầy đặc với việc giải tội cho một số bạn trẻ tại Công viên Quinta da Boa Vista từ lúc 10 giờ sáng, rồi trở về tòa TGM giáo phận Rio để gặp một số đại diện các tù nhân trẻ.
Đúng giữa trưa ngài chủ sự kinh Truyền Tin với các tín hữu từ bao lơn Tòa TGM, chào thăm ban tổ chức Ngày Quốc Tế giới trẻ và cám ơn các ân nhân trước khi dùng bữa với 12 bạn trẻ thuộc các quốc tịch khác nhau.

Giải tội


 

  1. Lúc 7 giờ rưỡi sáng, ĐTC đã cử hành thánh lễ riêng tại Nhà Nguyện của trung tâm Sumaré của giáo phận Rio, có 10 LM dòng Tên địa phương cũng hiện diện, rồi hơn 2 tiếng sau đó, ngài lên đường đến Công viên Quinta da Boa Vista cách đó 19 cây số. Nguyên thủy đây là khu rừng của các cha dòng Tên hồi thế kỷ 16 và 17. Sau khi dòng này bị trục xuất khỏi Brazil, khu rừng này được chia sẻ cho nhiều tư nhân. Sau đó trở thành nơi ở của hoàng gia dưới thời vương quốc Brazil.


  2.  



Ngày nay, Quinta da Boa Vista là công viên của thành phố, trong đó có nhiều khu vực khác nhau, trong đó có bảo tàng viện quốc gia do Đại học liên bang Rio quản trị.
Trong những ngày Quốc Tế giới trẻ, 50 tòa giải tội được bố trí trong công viên này và có tới hàng chục ngàn bạn trẻ lãnh nhận bí tích hòa giải tại đây trong những ngày qua. ĐGH Biển Đức 16 đã giải tội trong Ngày Quốc Tế giới trẻ ở Madrid, Tây Ban Nha, và Đức đương kim Giáo Hoàng cũng tiếp nối truyền thống này.

Tại công viên, cũng có những quầy ơn gọi của các dòng tu giới thiệu cho các bạn trẻ về dòng của mình.
Khi đến công viên vào lúc 10 giờ, ĐTC đã chúc lành cho một phụ nữ có thai và những người khuyết tật chờ đợi ngài tại đó rồi đến một lều lớn, nơi Mình Thánh Chúa được thờ lạy liên tục trong Ngày Quốc Quốc Tế giới trẻ do 15 nữ tu của Mẹ Têrêxa Calcutta linh hoạt. Tại đây có 5 người trẻ chờ đợi được xưng tội với ĐTC: 3 người Brazil, 1 thiếu nữ người Ý, và một phụ nữ người Venezuela. Họ được chọn bằng cách bốc thăm.

ĐTC đã cầu nguyện trong thinh lặng rồi ngồi vào tòa giải tội dưới lều. Tòa này cũng giống như hằng trăm tòa khác được dùng trong Ngày Quốc Tế giới trẻ. Người đầu tiên xưng tội với ĐTC theo phương thức truyền thống, nghĩa là quì trước ngài và xưng tội qua chấn song. Tổng cộng thời gian ngài dành cho việc giải tội 5 người là 25 phút. Sau đó ĐTC chào thăm 5 bạn trẻ và các nữ tu Thừa sai Bác ái của Mẹ Têrêsa. Các chị tiếp tục chầu trong lúc các cha giải tội.

Gặp gỡ các tù nhân

  1. Rời công viên, ĐTC đã về tòa TGM giáo phận Rio de Janeiro cách đó 12 cây số. Gần đến nơi, ngài dùng xe díp có kiếng che nắng mưa để chào rất nhiều bạn trẻ đứng hai bên đường.


  2.  



Tại tòa TGM lúc 11 giờ, ĐTC đã gặp gỡ 8 bạn trẻ tù nhân, tất cả đều là vị thành niên, gồm 6 nam và 2 nữ thuộc 4 nhà tù thiếu niên ở Rio. Họ ngồi thành vòng cung quanh ĐTC. Hiện diện trong dịp này cũng có Đức TGM Tempesta sở tại, LM đặc trách mục vụ nhà tù, một thẩm phán trẻ vị thành niên và một người thiện nguyện mục vụ tù nhân. Cả ĐHY Eusebio Scheid, nguyên TGM Rio cũng có mặt.
Vị thẩm phán đã bày tỏ lòng biết ơn vì sự dấn thân của Giáo Hội trong việc mục vụ các tù nhân và nói thêm rằng đối với một vài tù nhân hiện diện, tuần tới đây sẽ có tin mừng, nhưng ông không nói thêm tin mừng ấy là gì.

Bầu không khí rất thanh thản và thân mật. Các tù nhân trẻ có thể bày tỏ và phát biểu nhất là thiếu nữ trẻ nhất đã nói nhiều và rất xúc động. Các nam tù nhân ngồi gần ĐTC và trao cho ngài những đồ vật họ xin ngài làm phép, họ cũng xin chữ ký của ngài trên những tấm hình mà họ mang theo.

Thiếu nữ tù nhân cũng đã hát tặng ĐTC một bài mà cô đã sáng tác cho ngài, nói về sứ vụ của ngài và đọc một thư dài cô đã viết nhân danh các bạn đồng tù. Lúc cảm động nhất là khi họ mang đến ĐTC một bao chứa đựng một cỗ tràng hạt rất lớn được làm với thánh giá và những hạt lớn bằng chất nhựa xốp. Trên thánh giá có ghi hàng chữ ”Candelaria nunca mais” (Candalaria là nơi cách đây 20 năm nhiều trẻ bụi đời đã bị sát hại, họ muốn biến cố này không bao giờ xảy ra nữa). Trên mỗi hạt bằng nhựa xốp, có ghi tên của mỗi thiếu niên bị giết. Lúc ấy ĐTC cầu nguyện và nhiều lần nói: ”không bao giờ bạo lựa nữa, chỉ có tình yêu, Candelaria nunca mas”.

ĐTC mời mọi người đọc kinh Lạy Cha cầu cho tất cả các nạn nhân bạo lực.
Cha Lombardi, Giám đốc Phòng Báo chí Tòa Thánh, nói rằng đó là một cuộc gặp gỡ rất cảm động chứng tỏ mối quan tâm của ĐTC đối với thế giới nhà tù. Hôm 25-7-2013 ĐTC cho cha Lombardi biết ngài lại điện thoại về Argentina cho một nhóm tù nhân mà ngài liên lạc từ lâu. Cha nói: ”ĐGH Phanxicô tin rằng Ngày Quốc Tế giới trẻ cũng phải có liên hệ tới tất cả những ngừơi đau khổ, như những tù nhân. Tất cả những tù nhân trẻ hiện diện đều mang áo T-Shirt Ngày Quốc Tế giới trẻ như mọi người trẻ đồng lứa tuổi tại Rio.

Kinh Truyền tin
Đúng 12 giờ trưa, ĐTC đã lên bao ơn tòa TGM giáo phận Rio để chủ sự buổi đọc kinh Truyền Tin kính Đức Mẹ với hàng ngàn tín hữu tụ tập tại quảng trường và những con đường gần tòa TGM.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC đã giải thích ý nghĩa thói quen đọc kinh Truyền Tin và lễ kính thánh Gioakim và Anna, cũng như vai trò của các ông bà nội ngoại. Ngài nói:
Anh chị em thân mến,

Tôi cảm tạ Chúa Quang Phòng vì đã hướng dẫn những bước chân của tôi đến đây, tại thành phố São Sebastião do Rio de Janeiro này. Tôi chân thành cám ơn Đức Cha Orani và cả anh chị em nữa vì sự tiếp đón nồng nhiệt, qua đó anh chị em bày tỏ lòng quí mến đối với người Kế Vị Thánh Phêrô. Tôi muốn rằng việc tôi đi qua thành phố Rio này canh tân nơi mọi người tình yêu đối với Chúa Kitô và Giáo Hội, niềm vui được kết hiệp với Chúa và thuộc về Giáo Hội, và quyết tâm sống và làm chứng đức tin.

Một sự biểu lộ đức tin bình dân rất đẹp đó là Kinh Truyền Tin, ở Brazil gọi là ”Giờ của Mẹ Maria”. Đây là một kinh nguyện đơn sơ cần đọc trong 3 lúc đặc biệt trong ngày, đánh dấu nhịp hoạt động thường nhật của chúng ta: sáng, trưa, chiều tàn. Nhưng đó là một kinh nguyện quan trọng; tôi mời gọi tất cả mọi người đọc kinh này với kinh Kính Mừng. Kinh này nhắc nhớ chúng ta một biến cố sáng ngời đã biến đổi lịch sử: đó là Sự Nhập Thể, Con Thiên Chúa làm người trong Đức Giêsu thành Nazareth.

Hôm nay, Giáo hội mừng kính song thân của Đức Trinh Nữ Maria, là ông bà ngoại của Chúa Giêsu: thánh Gioakim và Anna. Nơi nhà các ngài Mẹ Maria đã ra chào đời, mang theo mình mầu nhiệm ngoại thường: vô nhiễm nguyên tội; trong nhà của các ngài Mẹ Maria đã lớn lên và được tình thương, niềm tien của song thân tháp tùng; trong nhà các ngài, Mẹ Maria đã học cách lắng nghe Chúa và theo thánh ý Chúa. Thánh Gioakim và Anna là thành phần của một chuỗi dài thông truyền tình yêu Thiên Chúa, trong sự nồng ấm của gia đình, cho đến Đức Maria, người đã đón nhận Con Thiên Chúa trong cung lòng mình và trao ban cho thế giới, trao ban Chúa cho chúng ta. Giá trị quí giá của gia đình như một nơi ưu tiên để thông truyền đức tin! Khi nhìn đến bối cảnh gia đình, tôi muốn nhấn mạnh một điều: ngày nay, trong lễ kính thánh Gioakim và Anna này tại Brazil cũng như tại các nước khác, có cử hành lễ các ông bà nội ngoại. Ông bà quan trọng dường nào trong đời sống gia đình để thông truyền gia sản tình người và đức tin vốn là điều thiết yếu đối với mỗi xã hội! Thật là điều quan trọng dường nào cuộc gặp gỡ và đối thoại giữa các thế hệ, nhất là trong gia đình. Văn kiện Aparecida nhắc nhở chúng ta điều đó khi khẳng định rằng: ”Các trẻ em và người già kiến tạo tương lai của các dân tộc; các trẻ em có thể tiếp nối lịch sử, người già trhông truyền kinh nghiệm và sự khôn ngoan cuộc sống của họ” (n.447). Tương quan, cuộc đối thoại này giữa các thế hệ là một kho tàng cần được bảo tồn và nuôi dưỡng! Trong Ngày Quốc Tế giới trẻ này, những người trẻ muốn kính chào các ông bà nội ngoại. Họ chào kính với lòng yêu mến và các ơn ông bà về chứng tá sự khôn ngoan luôn trao tặng cho họ.

Và ĐTC kết luận rằng: ”Giờ đây, tại quảng trường này và trên những con đường lân cận, trong những nhà cùng sống với chúng ta giờ phút cầu nguyện này, chúng ta hãy cảm thấy mình như một đại gia đình và chúng ta hãy thân thưa với Mẹ Maria, xin Mẹ giữ gìn các gia đình chúng ta, biến các gia tình thành những tổ ấm đức tin và tình thương trong đó chúng ta cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa Giêsu Con của Mẹ.”

Sau khi ban phép lành cho các tín hữu, ĐTC đã trở vào trong tòa TGM Rio để tiếp kiến 20 thành viên Ban Tổ chức Ngày Quốc Tế giới trẻ và 10 vị đại ân nhân của Ngày này.

Dùng bữa trưa với 12 bạn trẻ

Vào lúc 1 giờ trưa, ĐTC đã dùng bữa với Đức TGM Tempesta và 12 bạn trẻ: mỗi đại lục có 1 thanh niên và một thiếu nữ đại diện, cộng thêm với hai người nam nữ Brazil. Có 2 bạn trẻ từ Sri Lanka và Nga đại diện cho Á châu, một Argentina và một Colombia đại diện cho Mỹ châu La tinh, 2 tù Mêhicô và 1 từ Mỹ đại diện cho bắc Mỹ, một thiếu nữ Pháp và một từ Bồ đào nha, 2 thanh niên từ Brazil.
Bữa trưa kéo dài 40 phút. Một thiếu nữ trong số 12 người là Paola người Colombia đã làm thông dịch viên.

Trong bữa ăn, các bạn trẻ căng thẳng nên ĐGH hỏi: ”tại sao các bạn căng thẳng như thế? Họ trả lời: ”vì không phải ngày nào chúng con cũng được dùng bữa với ĐTC”!. Với mỗi người ngài đã hỏi xem quan điểm của họ về Giáo Hội và mời gọi họ đừng mất hy vọng. ”Các bạn kông phải là những hòn đảo, nhưng sống trong cộng đoàn, và hãy đi ra ngoại biên!”

ĐTC cũng nói là có một thế giới duy kinh tế, cần phải phục hồi quan niệm nhân bản về thực tại. Ngài khuyên các bạn trẻ mỗi người hãy có một vị linh hướng và nói rằng: ”Cả tôi cũng có một cha giải tội biết rõ tâm hồn và tháp tùng tôi trên con đường cuộc sống. Thiên Chúa yêu thương chúng ta bằng tình thương đặc biệt nhưng Chúa cũng ủy thác cho tất cả chúng ta sứ mạng yêu mến người khác. Những câu hỏi mà các bạn phải tự hỏi là: tại sao tôi ở Ngày Quốc Tế giới trẻ này? Tại sao con người đau khổ? tại sao họ chết đói?”

ĐTC và các bạn trẻ cùng đọc một kinh kết thúc và ngài tặng cho mỗi người một món quà. Sau bữa trưa, ĐTC đã trở lại trung tâm Sumaré để nghỉ ngơi cho đến 5 giờ chiều, ngài đáp trực thăng trở lại bãi biển Copacabana để tham dự buổi đi đàng Thánh Giá trọng thể với các bạn trẻ.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Hơn một triệu bạn trẻ chào đón Đức Giáo Hoàng Phanxicô tại Rio

Hơn một triệu bạn trẻ chào đón Đức Giáo Hoàng Phanxicô tại Rio

RIO DE JANEIRO. Mặc dù thời tiết xấu, hơn 1 triệu bạn trẻ đã nồng nhiệt tham dự buổi chào đón chính thức ĐTC Phanxicô tại bãi biển Copacabana, Rio de Janeiro chiều tối ngày 25-7-2013.

Copacabana ở mạn nam thành Rio de Janeiro với bãi biển cát trắng dài 4 cây số. Nơi đây cũng thường diễn ra các buổi lễ mừng và bắn pháo bông vào dịp đầu năm. Lễ khai mạc Ngày Quốc Tế giới trẻ chiều tối ngày 23-7 vừa qua đã được Đức TGM Tempesta sở tại chủ sự tại đây trước sự hiện diện của nửa triệu bạn trẻ.

Lễ đài rộng 4 ngàn mét vuông, có thể chứa được hàng ngàn người, do nghệ sĩ Abel Gomes đề xướng.
ĐTC đã dành 40 phút, đi xe díp có che mái bằng kiếng, tiến chậm qua các lối đi để chào thăm giữa tiếng reo hò vui mừng và phần khởi của hơn một triệu bạn trẻ. Ngài chào thăm, chúc lành, hôm các em bé được bế lên ngài, như ngài vẫn làm ở quảng trường thánh Phêrô Roma. ĐTC cũng đổi mũ chỏm màu trắng với một bạn trẻ. Một người khác dâng tặng ngài nước ”mate” là đồ uống truyền thống của Argentina mà ngài rất thích, ĐTC cũng nhận, uống một ngụm rồi trao lại.

Cuộc gặp gỡ bắt đầu lúc 6 giờ chiều với cuộc trình diễn một màn văn nghệ của 150 bạn trẻ với chủ đề ”Rio Đức tin” nói về cuộc sống thường nhật của thành phố này.

Tiếp đến 5 bạn trẻ nam nữ đại diện 5 châu đã chào mừng ĐTC đến dự Ngày Quốc Tế giới trẻ năm nay. Ngài ôm hôn từng người và tặng cho họ mỗi người một cỗ tràng hạt đặc biệt.

 

Chào thăm các bạn trẻ

Khi ngỏ lời chào thăm các bạn trẻ, ĐTC Phanxicô ám chỉ ngay tới thời tiết xấu trong những ngày này ở Rio và lòng can đảm hăng hái của các bạn trẻ:

”Các bạn đang chứng tỏ rằng đức tin mạnh hơn mưa lạnh… Tôi thấy nơi các bạn vẻ đẹp của khuôn mặt Chúa Kitô và tâm hồn tôi tràn đầy vui mừng. Tôi nhớ lại Ngày Quốc Tế đầu tiên được cử hành trên bình diện hoàn cầu hồi năm 1987 ở Argentina, nơi thành phố Buenos Aires của tôi. Tôi vẫn còn nhớ rõ những lời của Đức Chân phước Gioan Phaolô 2 với các bạn trẻ: ”Cha rất hy vọng nơi các con! Nhất là cha mong ước rằng các con canh tân lòng trung thành của các con vji Chúa Giêsu Kitô và với thánh giá cứu độ của Chúa” (Diễn văn với giới trẻ, 11-4-1987, Insegnamenti X/1, 1987, 1261).

ĐTC không quên mời gọi tất cả mọi người tưởng niệm cô Sophie Marinière người Pháp đã bị tử nạn lưu thông ở Guyane thuộc Pháp trên đường đi dự Ngày Quốc Tế giới trẻ này, và các bạn trẻ khác bị thương trong tai nạn. Ngài nói: ”Tôi mời gọi các bạn hãy giữ 1 phút im lặng và hướng kinh nguyện của chúng ta lên Thiên Chúa để cầu cho Sophie, cho những người bị thương và thân nhân”.

ĐTC nói thêm rằng: ”Năm nay, Ngày Quốc tế giới trẻ trở lại, và lần thứ 2 diễn ra tại Mỹ châu la tinh. Và các bạn đã đáp lại lời mời của ĐGH Biển Đức 16, Người đã triệu tập các bạn để cử hành ngày nay. Chúng ta hãy hết lòng cám ơn Người”. ĐTC cũng tiết lộ rằng trước khi đi ngài đã xin ĐGH Biển Đức 16 tháp tùng ngài tới Rio bằng kinh nguyện và Người vui mừng chấp nhận lời yêu cầu ngài và giờ đây Người đang ở trước truyền hình theo dõi biến cố này”. Và ĐTC mời gọi các bạn trẻ vỗ tay thật to để cám ơn ĐGH Biển Đức 16.

Ngài nhận xét rằng các bạn trẻ thật đông đảo, đến từ mọi đại lục, ”các bạn thường ở xa nhau về địa lý, và khác biệt cả về quan điểm nhân sinh, văn hóa, xã hội, nhân bản. Nhưng hôm nay, các bạn ở đây, đúng hơn là chúng ta đang ở đây, hiệp nhất với nhau để chia sẻ đức tin và niềm vui của cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô, được làm môn đệ của Chúa. Tuần lễ này, Rio trở thành trung tâm của Giáo Hội, trở thành con tim sinh động và trẻ trung, vì các bạn đã có câu trả lời quảng đại và can đảm đối với lời mời mà Chúa Giêsu đã gửi các bạn, ở với Chúa và trở thành bạn hữu của Chúa”.

Trong lời chào thăm các bạn trẻ, ĐTC cũng đặc biệt cám ơn chính quyền, quốc gia, tiểu bang và thành phố Rio, giáo quyền, ĐHY Rylko Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về giáo dân đã làm việc không biết mệt mỏi để tổ chức Ngày Quốc Tế giới trẻ này, cũng vậy Đức TGM Orani João Tempesta của giáo phận Rio địa phương, các GM và LM tham dự viên.

Ngài nhắc đến niềm vui, sự hăng hái và nhiệt thành của giới trẻ và nói rằng các GM nhiều khi có những vấn đề khiến các vị trở nên buồn sầu! ”Một GM buồn bã thì thật là xấu và chính vì để không buồn bã, nên tôi đã đến đây để được lây niềm vui của người trẻ!”

Lúc đó, ảnh Đức Mẹ Aparecida được rước lên lễ đài và đặt trên ngai và cuộc gặp gỡ được tiếp tục với phần phụng vụ Lời Chúa với chủ đề trích từ một câu trong Phúc âm theo thánh Luca: ”Thưa Thầy, chúng con ở đây thì tốt lắm” (9,33).

Huấn dụ

Trong bài huấn dụ ngắn về bài Phúc Âm, ĐTC nói với mọi người rằng:

”Các bạn trẻ thân mến

”Thật là tốt cho chúng con ở đây!”: Thánh Phêrô đã thốt lên như thế sau khi thấy Chúa Giêsu hiển dung, vinh hiển. Chúng ta có muốn lập lại những lời này không? Tôi nghĩ là có, vì đối với tất cả chúng ta hôm nay, thật là tốt vì được họp nhau quanh Chúa Giêsu! Chính Chúa tiếp đón chúng ta và hiện diện giữa chúng ta, tại Rio này. Nhưng trong Tin Mừng, chúng ta đã nghe những lời Chúa Cha phán: ”Đây là Con Ta yêu dấu, hãy nghe lời Người!” (Lc 9,35). Một đàng nếu Chúa Giêsu đón nhận chúng ta, thì đàng khác, chúng ta cũng phải đón rước Ngài, lắng nghe Lời Ngài vì chính khi chúng ta đón nhận Chúa Giêsu Kitô là Lời Nhập Thể, Thánh Linh biến đổi chúng ta, soi sáng hành trình tương lai và làm tăng trưởng trong chúng ta những đôi cánh hy vọng để vui mừng tiến bước (Xc Thông điệp 'Ánh sáng đức tin', 7).

”Nhưng chúng ta có thể làm được gì? Thưa hãy đặt đức tin vào. Thánh giá Ngày Quốc Tế giới trẻ đã hô lên những lời này suốt trong cuộc thánh du qua Brazil: ”Hãy đặt đức tin vào”: nhưng điều này có nghĩa là gì? Khi ta chuẩn bị một món ăn ngon mà thấy thiếu muối, thì bạn ”bỏ muối” vào; thiếu dầu, thì bỏ dầu vào… Các bạn trẻ thân mến, cũng vậy trong cuộc đời chúng ta, nếu chúng ta muốn thực sự có ý nghĩa và được sung mãn như các bạn mong muốn và đáng được như thế, thì tôi nói với mỗi người trong các bạn: 'Hãy đặt đức tin vào' và cuộc sống của bạn sẽ có một hương vị mới, sẽ có một địa bàn chỉ dẫn hướng đi; ”hãy đặt hy vọng” vào và mỗi ngày của bạn sẽ được soi sáng và chân trời của bạn không còn tối tăm nữa, nhưng sáng ngời; 'hãy đặt tình yêu vào' và cuộc sống của bạn sẽ như một căn nhà được xây trên đá tảng, hành trình của bạn sẽ vui tươi, vì bạn sẽ gặp được bao nhiêu bạn hữu đồng hành với bạn. Hãy đặt đức tin, hy vọng, tình yêu vào cuộc sống các bạn!

”Nhưng ai có thể cho chúng ta tất cả những điều đó? Trong Tin Mừng chúng ta đã nghe được câu trả lời: thưa đó chính là Chúa Kitô. ”Này là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người!”. Chúa Giêsu là Đấng mang Thiên Chúa đến cho chúng ta và mang chúng ta đến cùng Thiên Chúa, cùng với Ngài toàn thể cuộc sống của chúng ta được biến đổi, canh tân và chúng ta có thể nhìn thực với đôi mới mới, theo quan điểm của Chúa Giêsu, với cùng đôi mắt của Ngài (Xc Thông điệp 'Ánh sáng đức tin' 18). Vì thế hôm nay tôi mạnh mẽ nói với các bạn: 'Hãy đặt Chúa Kitô' vào đời sống của bạn và bạn sẽ tìm được một người bạn luôn có thể tín thác; ”hãy đặt Chúa Kitô” vào và bạn sẽ thấy đôi cánh hy vọng tăng trưởng để vui mừng tiến bước trên con đường tương lai; ”hãy đặt Chúa Kitô vào” và cuộc sống của bạn sẽ tràn đầy tình thương của ngài, sẽ là một cuộc sống phong phú.

”Hôm nay, tôi muốn rằng tất cả chúng ta thành thực tự hỏi: chúng ta đặt niềm tín thác của mình nơi ai? Nơi bản thân chúng ta, nơi sự vật, hoặc nơi Chúa Giêsu? Chúng ta bị cám dỗ đặt mình ở trung tâm, tưởng rằng chúng ta xây dựng cuộc sống một mình hoặc cuộc sống được hành phúc nhờ sở hữu, nhờ tiền bạc và quyền bính. Nhưng không phải như vậy! Chắc chắn là của cải, tiền bạc và quyền bính có thể mang lại một lúc say sưa, ảo tưởng mình hạnh phúc, nhưng sau cùng, chính chúng chiếm hữu chúng ta và thúc đẩy chúng ta ngày càng phải có nhiều hơn và không bao giờ thỏa mãn. ”Hãy đặt Chúa Kitô vào” cuộc sống của bạn, hãy tín thác nơi Ngài và bạn sẽ không bao giờ bị thất vọng! Các bạn thân mến, hãy xem đức tin thực hiện trong cuộc sống chúng ta một cuộc cách mạng mà chúng ta có thể gọi là cuộc cách mạng copernic, vì nó đưa chúng ta ra khỏi trung tâm và trả lại vị trí trung tâm cho Thiên Chúa; đức tin làm cho chúng ta được chìm đắm trong tình thương của Chúa, mang cho chúng ta an ninh, sức mạnh, hy vọng. Bề ngoài có vẻ không có gì thay đổi, nhưng trong chiều sâu của chúng ta, mọi sự thay đổi. Trong tâm hồn chúng ta có an bình, sự dịu dàng, hiền dịu, can đảm, thanh thản và vui mừng, cũng là những hoa trái của Thánh Linh (Xc Ga 5,22) và cuộc sống chúng ta được biến đổi, cách thức suy nghĩa và hành động của chúng ta được đổi mới, trở thành cách thức suy nghĩa và hành động của Chúa Giêsu, của Thiên Chúa. Trong Năm Đức Tin, Ngày Quốc Tế giới trẻ này trở thành một hồng ân được ban cho chúng ta để đến gần Chúa hơn, để trở nên những môn đệ và thừa sai của Ngài, để cho Chúa đổi mới cuộc sống chúng ta.

Tiếp tục bài nói chuyện với hàng triệu bạn trẻ tại bãi biển Copacabana, ĐTC nói:
”Hỡi bạn trẻ quí mến: Hãy đặt Chúa Kitô trong cuộc sống của bạn. Trong những ngày này, Chúa đang chờ đợi bạn trong Lời của Ngài: hãy chú ý lắng nghe Ngài và tâm hồn bạn sẽ được sưởi ấm nhờ sự hiện diện của Ngài; ”hãy đặt Chúa Kitô” vào: Ngài sẽ tiếp đón bạn trong bí tích tha thứ, để chữa lành những vết thương tội lỗi của bạn bằng lượng từ bi của Ngài. Bạn đừng sợ xin Thiên Chúa tha thứ. Ngài không bao giờ mệt mỏi tha thứ cho chúng ta, như người cha yêu thương chúng ta. Thiên Chúa là lòng từ bi tinh tuyền! ”Hãy đặt Chúa Kitô” vào: Ngài đang chờ đợi bạn trong cuộc gặp gỡ với Thân Mình Ngài trong Thánh Thể, bí tích sự hiện diện của Ngài, bí tích hy sinh vì tình yêu, trong nhân tính của bao nhiêu bạn trẻ sẽ làm cho bạn được phong phú nhờ tình bạn của họ, họ sẽ khích lệ bạn bằng chứng tá đức tin của họ, sẽ dạy bạn ngôn ngữ bác ái, từ nhân, phục vụ. Cả bạn nữa, bạn cũng có thể trở thành một chứng nhân vui mừng về tình thương của Chúa, một chứng nhân can đảm về Tin Mừng của Chúa để mang đến cho thế giới này một chút ánh sáng.

Và ĐTC kết luận rằng: ”Ở đây thật là tốt”, đặt Chúa Kitô trong cuộc sống chúng ta, đặt đức tin, hy vọng và tình thương mà Ngài ban cho chúng ta. Các bạn thân mến, trong buổi cử hành này, chúng ta đã đón rước ảnh Đức Mẹ Aparecida. Cùng với Mẹ Maria, chúng ta muốn trở thành môn đệ và thừa sai. Như Mẹ, chúng ta muốn thưa ”xin vâng” đối với Thiên Chúa. Chúng ta hãy xin trái tim từ mẫu của Mẹ chuyển cầu cho húng ta, để con tim của chúng ta sẵn sàng yêu mến Chúa Giêsu và làm cho Ngài được yêu mến. Ngài đang chờ đợi và hy vọng nơi chúng ta! Amen

Buổi chào đón ĐTC kéo dài 1 tiếng rưỡi đồng hồ và kết thúc với những lời nguyện phổ quát, kinh Lạy Cha và phép lành của ĐTC.

Thay đi nơi canh thức và thánh lễ bế mạc
Ngày Quốc Tế giới trẻ lần thứ 28 tại Rio de Janeiro đang bước vào giai đoạn kết thúc: tối thứ bẩy, 27-7, sẽ có buổi canh thức của các bạn trẻ quốc tế với ĐTC Phanxicô cũng tại bãi biển Capacabana thay vì tại ”Cánh đồng đức tin” ở Guaratiba như chương trình dự định. Khu vực cách trung tâm thành Rio 40 cây số và có thể chứa được 2 triệu người, và trong thời gian qua đã được chuẩn bị và bố trí với lễ đài, cùng với tất cả các phương tiện khác như 4,500 nhà vệ sinh hóa học, 32 nơi cung cấp thực phẩm, 600 nơi rửa mặt và 500 vòi nước, cùng với các phương tiện chuyên chở. Tuy nhiên, mưa nhiều trong những ngày qua khiến cánh đồng rộng lớn này trở thành những bãi bùn, không thể tiếp đón hàng triệu bạn trẻ được. Ban tổ chức đang ráo riết bố trí các màn hình khổng lồ tại khu vực Copacabana để các bạn trẻ có thể theo dõi những gì diễn ra trên lễ đài, dù đứng xa.

Trong cuộc họp báo hôm 25-7-2013 tại Rio, Cha Lombardi, Giám đốc phòng báo chí tòa Thánh cho biết trong cuộc họp liền trước đó, ban tổ chức Ngày Quốc Tế giới trẻ đã cứu xét tình hình cánh đồng đức tin Guaritia và quyết định rằng không nên để các bạn trẻ qua đêm tại cánh đồng đầy bùn này. Sau khi được thông báo, ĐGH và ông Gasbarri, đặc trách tổ chức các chuyến viếng thăm của ĐTC tại hải ngoại, đã đồng ý ngay vì cánh đồng quá ẩm ướt không tốt cho sức khỏe của các bạn trẻ.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm khu xóm nghèo tại Rio de Janeiro

Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm khu xóm nghèo tại Rio de Janeiro

RIO DE JANEIRO. Hoạt động chính của ĐTC Phanxicô sáng ngày 25-7-2013 tại Rio, là ngày thứ tư trong tuần lễ tại Brazil là viến thăm khu phố nghèo, gọi là Cộng đồng Varginha từ lúc 11 giờ sáng.

Trước đó, ngài đã cử hành thánh lễ riêng tại nhà nguyện trung tâm Sumaré nơi ngài qua đêm, rồi đến tòa thị chính Rio de Janeiro để gặp gỡ chính quyền địa phương, làm phép các lá cờ Olimpic khu vườn trước tòa thị chính.
Ngoài giải bóng đá thế giới vào năm tới, Brazil sẽ tiếp đón thế vận hội Olimpic lần thứ 31 vào năm 2016. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử, một thế vận hội được cử hành tại Mỹ châu la tinh. Hiện diện trong buổi làm phép này có nhiều vận động viên trẻ thuộc ngành bóng đá và các bộ môn thể thao khác và cả ông Pélé người Brazil cầu thủ bóng đá lão thành nổi tiếng nhất thế giới.

Cộng đoàn Varginha cách tòa thị chính 18 cây số. Đây là thành phần của khu favelas, khu vực nghèo rộng lớn, nảy sinh trên các sườn đồi dễ bị đất lở. Ngày nay có tới 11 triệu người sinh sống trong các xóm nghèo như vậy tại các thành phố lớn, tương đương với 6% dân số Brazil.

Khi ĐTC đến gần cộng đoàn, nhiều người đã chạy đến gần xe của ngài với hy vọng được ngài bắt tay. Bầu không khí đón tiếp thật vui mừng và nồng nhiệt, mặc dù trời tiếp tục mưa.

Đến nơi vào lúc 11 giờ, ĐTC đã được cha sở và vị Đại diện Giám Mục cùng với chị bề trên của các nữ tu bác ái đón điếp. Ngài đến cầu nguyện trong thánh đường nhỏ do các cha thừa sai dòng Somaschi và các nữ tu thừa sai bác ái thiết lập. Tại đây ngài đã làm phép bàn thờ và tặng một chén lễ cho giáo xứ.

Rồi ĐTC đi bộ ra sân bóng đá nơi cộng đoàn thường hội họp. Dọc đường ngài ghé vào thăm một gia đình. Cuộc gặp gỡ của ngài với dân chúng trong cộng đoàn Varginha thật đơn sơ. Sau lời chào của một đôi vợ chồng trẻ đại diện dân chúng, ĐTC ngỏ lời với 20 ngàn người tụ tập tại sân thể thao và nói:

Huấn từ của ĐTC

”Thật là đẹp được ở đây với anh chị em! Ngay từ đầu, trong chương trình viếng thăm tại Brazil, tôi đã mong ước có thể viếng thăm tất cả các khu xóm nghèo tại nước này. Tôi muốn gõ cửa từng nhà, chào thăm, xin một ly nước mát, dùng một tách cà phê, nói chuyện như các bạn hữu trong nhà, lắng nghe con tim của mỗi người, các cha mẹ, con cái, ông bà.. Nhưng Brazil thật rộng lớn! Không thể gõ tất cả các cánh cửa! Vì thế tôi đã chọn đến đây viếng thăm cộng đồng của anh chị em, hôm nay cộng này đại diện cho tất cả các khu xóm nghèo của Brazil. Thật là đẹp khi được đón tiếp với lòng yêu mến, quảng đại, vui mừng! Chỉ cần xem anh chị em đã trang hoàng các đường xá của cộng đoàn; cả điều này cũng là một dấu hiệu quí mến xuất phát từ tâm hồn anh chị em, từ con tim của người Brazil đang vui mừng! Xin cám ơn mỗi người anh chị em vì sự tiếp đón thật đẹp này! Tôi cám ơn Đức TGM Orani Tempesta và ông bà Rangler và Joana vì những lời chào nồng nhiệt.

ĐTC ca ngợi lòng hiếu khách và quảng đại của dân Brazil, cả những người nghèo. Ngài nói:

”Dân tộc Brazil, đặc biệt là những người đơn sơ nhất, có thể cống hiến cho thế giới một bài học quí giá về tình liên đới, một từ thường bị quên lãng hoặc không được nói tới, vì nó gây khó chịu. Tôi muốn kêu gọi những người có nhiều tài nguyên hơn, chính quyền và tất cả những ngừơi thiện chị dấn thân cho công bằng xã hội; xin anh chị em đừng mệt mọi làm việc để xây dựng mộ tthế giới công bằng và liên đới hơn! Không ai có thể lãnh đảm dửng dưng trước những chênh lệch vẫn còn trên thế giới! Mỗi người, theo khả năng và trách nhiệm của mình, hãy biết góp phần chấm dứt bao nhiêu bất công xã hội. Không phải nền văn hóa ích kỷ, cá nhân chủ nghĩa, thường điều hành xã hội chúng ta, xây dựng và đưa tới một thế giới có thể ở được hơn, nhưng chính là nền văn hóa liên đới, coi người khác không phải như một người cạnh tranh hay chỉ là một con số, nhưng là một người anh em!

ĐTC nói thêm rằng: ”Tôi muốn khích lệ tất cả những nỗ lực mà xã hội Brazil đang làm để hội nhập tất cả các chi thể của mình, cả những người đau khổ và túng thiếu nhất, qua cuộc chiến chống lại đói khổ và lầm than. Không có nỗ lực bình định nào kéo dài, không có sự hòa hợp và hạnh phúc cho một xã hội cố tình không biết tới, gạt ra ngoài lề và bỏ rơi một phần của chính mình ở ngoài lề. Một xã hội như thế sẽ làm cho chính mình trở nên nghèo nàn, hay tệ hơn nữa là đánh mất một cái gì thiết yếu của mình. Chúng ta hãy luôn nhớ rằng chỉ khi nào ta có khả năng chia sẻ vì ta mới thực sự phong phú, tất cả những gì được chia sẻ thì gia tăng thêm! Mức độ cao cả của một xã hội tùy theo cách thức xã hội ấy đối xử với những người túng thiếu nhất, những người không có gì khác ngoài sự nghèo nàn của họ!

Tiếp tục bài nói chuyện, ĐTC nói đến sự cộng tác của Giáo Hội trong việc bênh vực công lý và bảo vệ người nghèo chống lại những bất công xã hội và kinh tế kêu thấu tới trời (Văn kiện Aparecida 395). ”Giáo Hội muốn cộng tác với mọi sáng kiến có thể đánh dấu một sự phát triển đích thực cho mỗi người và cho con người toàn diện. Các bạn thân mến, chắc chắn là cần trao tặng người nghèo cơm bánh, đó là một hành vi công bằng. Nhưng còn có một sự đói khát sâu đậm hơn, sự đói khát hạnh phúc mà chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể thỏa mãn. Không có sự thăng tiến công ích đích thực và cũng chẳng có sự phát triển con người thực sự nếu người ta cố tình không biết đến những cột trụ cơ bản nâng đỡ một quốc gia, những thiện ích tinh thần của đất nước, đó là sự sống, vốn là hồng ân của Thiên Chúa, là giá trị cần luôn được bảo vệ và thăng tiến; tiếp đến là gia đình nền tảng sự sống chung và là phương deược chống lại sự băng hoại xã hội; nền giáo dục toàn diện, không bị thu hẹp vào sự thông truyền kiến thức với mục đích sản xuất lợi lộc; sức khỏe, phải tìm kiếm an sinh tòàn diện cho con người, cả chiều kích tinh thần nữa, là điều thiết yếu cho sự quân bình của con người và cho sự sống chung lành mạnh; an ninh với xác tín rằng bạo lực chỉ có thể được khắc phục khởi hành từ sự thay đổi tâm hồn con người”.

Sau cùng, ĐTC đặc biệt nói với các bạn trẻ rất đông đảo ở Brazil: ”Các bạn trẻ quí mến, các bạn đặc biệt nhạy cảm chống lại bất công, nhưng thường các bạn thất vọng vì những sự kiện nói về tham nhũng, vì những ngừơi thay vì tìm công ích, thì lại tìm tư lợi. Tôi muốn lập lại với các bạn và tất cả mọi người rằng: các bạn đừng bao giờ nạn chí, đừng mất niềm tin thác, đừng để cho hy vọng của các bạn bị dập tắt. Thực tế có thể thay đổi, con người có thể thay đổi. Trước tiên các bạn hãy tìm cách mang lại điều thiện, đừng quen với sự ác, nhưng hãy chiến thắng nó. Giáo Hội tháp tùng các bạn, mang cho các bạn thiện ích quí giá là đức tin, Chúa Giêsu Kitô, Đấng đã đến để họ được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10).

Khi ĐTC kết thúc bài diễn văn, có hai em bé tặng quà cho ngài. Cuộc gặp gỡ kết thúc với lời nguyện và phép lành của ĐTC.

Sau đó, ngài trở về trung tâm Sumaré cách đó 14 cây số để dùng bữa và nghỉ trưa. Lúc 5 giờ chiều, ĐTC đã đáp trực thăng bay đến bãi biển Copacabana nổi tiếng nhất của Brazil để gặp gỡ hàng trăm ngàn bạn trẻ tại đây. Đây là buổi tiếp đón chính thức của các bạn trẻ dành cho ĐTC.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio
 

         VIDEO ĐTC THĂM VIẾNG XÓM NGHÈO VANGINHA COMMUNITY

 

Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm Nhà Thương thánh Phanxicô Assisi tại Rio de Janeiro

Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm Nhà Thương thánh Phanxicô Assisi tại Rio de Janeiro

RIO DE JANEIRO. Chiều ngày 24-7-2013, ngày thứ 3 trong chuyến viếng thăm tại Brazil, ĐTC Phanxicô đã đến thăm bệnh viện thánh Phanxicô Assisi, gặp gỡ nhân viên y tế và đặc biệt là các bệnh nhân đang được chữa trị bệnh nghiện ngập.

Nhà thương thánh Phanxicô Assisi Chúa Quan Phòng có 500 giường, trong đó có một khu chuyên chữa trị những người nghiện ngập ma túy và rượu. Bệnh viện này cũng chữa trị miễn phí cho các bệnh nhân nghèo. Một hiệp hội thánh Phanxicô quản trị nhà thương này còn Tu huynh Francisco Belloti, người sáng lập và giám đốc bệnh viện, trực tiếp điều hành các trung tâm cai nghiện và liên kết chúng thành một mạng bao gồm nhiều cộng đồng trị liệu.

Khi đến Nhà thương vào lúc 6 giờ 20 phút, ĐTC đã được đông đảo các bệnh nhân và gia đình họ cùng với các nhân viên bệnh viện nồng nhiệt tại khuôn viên. Bầu không khí thật phấn khởi mặc dù trời mưa. ĐTC đã tiến qua các lối đi để chào thăm, bắt tay nhiều người, và lắng nghe nhiều bài diễn văn chào mừng trong đó có chứng từ của hai bệnh nhân trẻ đang cai nghiện.

Huấn dụ của ĐTC

Ngỏ lời với mọi người trong dịp này, ĐTC mạnh mẽ lên án những tổ chức buôn bán ma túy, đồng thời khích lệ các bệnh nhân và xác quyết sự gần gũi chăm sóc của Giáo Hội dành cho họ. Ngài nói:

”Thiên Chúa đã muốn rằng những bước chân của tôi, sau Đền thánh Đức Mẹ Aparecida, đi tới một đền thánh đặc biệt nói lên sự đau khổ của con người, đó là Bệnh viện thánh Phanxicô Assisi. Ai cũng biết cuộc hoán cải của vị Thánh Bổn mạng của anh chị em: chàng trai Phanxicô từ bỏ giàu sang và sung túc của thế gian để trở nên người nghèo giữa người nghèo, Người hiểu rằng không phải của cải, tiền bạc, các thần tượng của thế gian này là sự giàu sang thực và mang lại niềm vui chân chính, nhưng chính là sự theo Chúa Kitô và phục vụ tha nhân; nhưng có lẽ người ta ít biết đến lúc tất cả những điều này trở thành cụ thể trong cuộc sống của thánh nhân: đó là lúc ngài ôm hôn người cùi. Người anh em đau khổ bị gạt ra ngoài lề ấy đã là ”người trung gian ánh sáng [..] cho thánh Phanxicô Assisi” (Thông điệp 'Ánh sáng đức tin', 57), vì nơi mỗi người anh chị em gặp khó khăn, chúng ta ôm lấy thân mình đau khổ của Chúa Kitô. Ngày hôm nay, tại đây, nơi chiến đấu chống lại sự nghiện nghập, tôi muốn ôm lấy mỗi người trong anh chị em, anh chị em là thân mình của Chúa Kitô, và tôi muốn cầu xin Chúa làm cho con đường của anh chị em và của tôi được tràn đầy ý nghĩa và và niềm hy vọng vững chắc”.

Ôm lấy. Tất cả chúng ta đầu cần học ôm lấy người đang ở trong tình trạng cần thiết, như thánh Phanxicô. Có bao nhiêu tình trạng ở Brazil và trên thế giới, đang cần được quan tâm, săn sóc, yêu thương, như cuộc chiến chống lại sự nghiện ngập ma túy. Nhưng thường trong các xã hội chúng ta, điều thịnh hành hơn, chính là sự ích kỷ. Bao nhiêu kẻ buôn bán chết chóc theo đuổi quyền bính và tiền bạc bằng mọi giá! Tệ nạn buôn bán ma túy, tạo điều kiện cho bạo lực và gieo rắc đau thương và chết chóc, đang đòi toàn thể xã hội phải có một hành vi can đảm. Không phải bằng cách cho tự do sử dụng ma túy, như người ta đang tranh luận tại nhiều nơi ở Mỹ châu la tinh, mà người ta có thể giảm bớt sự lan tràn và ảnh hưởng của sự nghiện ngập ma túy. Cần đương đầu với các vấn đề ở căn cội của việc sử dụng ma túy, bằng cách thăng tiến công bằng nhiều hơn, giáo dục người trẻ về những giá trị kiến tạo đời sống chung, tháp tùng những người đang gặp khó khăn và mang lại cho họ niềm hy vọng vào tương lai. Tất cả chúng ta đều cần nhìn tha nhân với đôi mắt yêu thương của Chúa Kitô, học cách ôm lấy người đang ở trong tình trạng cần thiết, để biểu lộ sự gần gũi, quí mến và yêu thương.

ĐTC nói thêm rằng:

”Nhưng ôm lấy mà thôi thì vẫn chưa đủ. Giơ tay ra cho người đang gặp khó khăn, cho người bị ngã vào bóng đêm của sự nghiện ngập, tuy không biết làm cách nào, và chúng ta hãy nói với họ: bạn có thể đứng lên, bạn có thể trỗi dậy, tuy khó khăn vất vả, nhưng nếu bạn muốn, thì bạn có thể. Các bạn thân mến, tôi muốn nói với mỗi người trong các bạn, và nhất là với bao nhiêu người đã có can đảm đi vào con đường như các bạn: Bạn chính là người giữ vai chính trong sự trỗi dậy, đi lên của bạn; đó là điều kiện không thể thiếu được! Bạn sẽ tìm được bàn tay giơ ra của người muốn giúp đỡ bạn, nhưng không ai có thể leo lên thay bạn. Dầu sao các bạn không bao giờ lẻ loi! Giáo Hội và bao nhiêu người khác đang gần gũi các bạn. Hãy tin tưởng hướng nhìn về đằng trước, hành trình của các bạn vừa dài vừa cam go, nhưng hãy nhìn về đằng trước, có ”một tương lai chắc chắn, ở trong một viễn tượng khác với những đề nghị ảo tưởng của các thần tượng thế gian này, nhưng viễn tượng ấy mang lại một đà tiến mới và một sức mạnh mới để sống hằng ngày” (Thông điệp ”Ánh sáng đức tin', 57). Tôi muốn lập lại với tất cả các bạn rằng: các bạn đừng để cho niềm hy vọng của mình bị tước đoạt mất! Nhưng tôi cũng nói: chúng ta tước mất hy vọng, trái lại tất cả chúng ta trở thành những người mang hy vọng!

Trong Phúc Âm, chúng ta đọc dụ ngôn Người Samaritano nhân lành, kể lại một người bị cướp tấn công và bỏ mặc bên vệ đường. Dân chúng đi qua, nhìn và không dừng lại, họ tiếp tục hành trình của họ trong thái độ lãnh đạm, vì không phải là việc của họ! Chỉ có người Samaritano, một người xa lạ, nhìn thấy, dừg lại, nâng người bị thương lên, giơ tay cho người bị thương và săn sóc họ (Xc Lc 10,29-35). Các bạn thân mến, tôi tin rằng ở đây, nơi bệnh viện này, dụ ngôn người Samaritano nhân lành đang được cụ thể hóa. Ở đây không có sự dửng dưng, nhưng có sự quan tâm; không có sự lãnh đạm, nhưng có tình thường. Hiệp hội thánh Phanxicô và hệ thống chữa trị nghiện ngập ma túy đang dạy cách cúi mình trên người đang gặp khó khăn vì nơi người ấy, họ nhìn thấy khuôn mặt của Chúa Kitô, vì nơi người ấy chính là thân mình của Chúa Kitô đang chịu đau khổ. Xin cám ơn tất cả các nhân viên đang dấn thân phục vụ ở đây, các bác sĩ và y tá; việc phục vụ của anh chị em thật là quí giá, anh chị em hãy luôn làm điều ấy với lòng yêu thương; đó là một việc phục vụ dành cho Chúa Kitô hiện diện nơi những người anh chị; Chúa Giêsu nói với chúng ta: ”Tất cả những gì các con làm cho một trong những anh em bé nhỏ của Thầy đây, là các con làm cho Thầy” (Mt 25,40).

Và ĐTC kết luận rằng: ”Tôi muốn lập lại với tất cả anh chị em là những người đang chiến đấu chống lại nạn nghiện ngập, với các thân nhân rằng anh chị em có một công tác không luôn luôn dễ dàng: Giáo Hội không xa lạ với những vất vả của anh chị em, nhưng thân thương tháp tùng anh chị em. Chúa gần gũi và dìu dắt anh chị em. Anh chị em hãy nhìn lên Chúa trong những lúc cơ cực nhất và Ngài sẽ ban cho anh chị em ơn an ủi và hy vọng. Và anh chị em cũng hãy tín thác nơi tình yêu thương từ mẫu của Mẹ Maria, Mẹ của Chúa. Sáng nay tại Đền thánh Đức Mẹ Aparecida, tôi đã phó thác mỗi người trong anh chị em cho trái tim Mẹ. Nơi nào có thánh giá phải vác, nơi đó luôn có Mẹ đứng cạnh chúng ta. Tôi phó thác anh chị em trong tay Đức Mẹ trong khi tôi thân ái chúc lành cho tất cả anh chị em.

Sau khi đọc kinh Lạy Cha với mọi người và ban phép lành, ĐTC đã làm phép bảng lưu niệm cho khu vực mới gồm 4 lầu của nhà thương chuyên giúp cai nghiện những người trẻ đang được hoàn thành với sự tài trợ của HĐGM Italia. Theo tổ chức Sức khỏe thế giới, những người nghiện ngập chiếm tới 3% dân số Brazil, và nguyên tại Rio có 6 ngàn người nghiện ma túy crack.

Tu Huynh Belotti cho biết chính ĐTC Phanxicô đã muốn đến nhà thương này, khi ngài nghe tên thánh Phanxicô Assisi. Công việc săn sóc những người bệnh nghiện ngập cũng là điều mà ngài đặc biệt quan tâm. Tại Brazil, cứ 25 người nghiện, thì chỉ có 1 người tìm được một chỗ chữa trị tại nhà thương.

Trước khi rời Nhà thương, ĐTC còn nói bằng tiếng Ý chào thăm đông đảo các bạn trẻ người Ý đang cùng với những người trẻ Brazil gốc Ý sinh hoạt chung tại Maracanhazinho cùng với các GM, suy tư về Chúa Giêsu và câu trả lời với Chúa. Ngài khích lệ họ hãy tín thác, lắng nghe và theo vết chân Chúa. ”Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta, cả trong những lúc đen tối tất trong cuộc sống. Ngài chính là niềm hy vọng của chúng ta”.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

ĐTC Phanxicô: Đánh bại bóng tối của nghiện ngập

ĐTC Phanxicô: Đánh bại bóng tối của nghiện ngập

Tin Vatican Radio – Chiều nay (ngày 24 tháng 7, năm 2013), sau khi thăm viếng Đền Thờ Đức Mẹ Aparecida, Đức Thánh Cha đã viếng thăm Bệnh Viện Thánh Phanxicô Assisi tạo quận Tijuca tồi tàn ở phía bắc Rio de Janeiro. Bệnh viện này được điều hành bởi các anh chị em trẻ thuộc Dòng Ba Phanxicô Thống Hối.
 

* * *

Đức Tổng Giám Mục Tempesta thân mến, Thưa các huynh đệ Giám mục,
Thưa quý vị Hữu Trách,
Thưa các thành viên Đáng Kính của Dòng Ba Thánh Phanxicô Thống Hối,
Thưa các bác sĩ, y tá và nhân viên y tế,
Các người trẻ và các phần tử của gia đình thân mến,

Thiên Chúa muốn rằng cuộc hành trình của tôi, sau Đền Đức Mẹ Aparecida, phải đưa tôi đến một đền đặc biệt của sự đau khổ của con người – Bệnh viện Thánh Phanxicô Assisi. Việc hoán cải của vị thánh quan thầy của anh chị em được rất nhiều người biết đến: Chàng thanh niên Phanxicô từ bỏ sự giàu sang và tiện nghi của thế gian để trở thành một người nghèo giữa những người nghèo. Ngài hiểu rằng niềm vui và sự giàu sang đích thực không đến từ các thần tượng của thế gian này – những thứ vật chất và việc sở hữu của chúng – nhưng chỉ được tìm thấy trong việc theo Đức Kitô và phục vụ người khác. Có lẽ điều ít được biết đến là giây phút mà sự hiểu biết này được hình thành cách cụ thể trong chính cuộc sống của ngài. Đó là khi Phanxicô ôm hôn một người phong cùi. Người huynh đệ này, đau khổ và bị bỏ rơi, là "trung gian mang ánh sáng … đến cho Thánh Phanxicô Assisi" (Lumen Fidei, 57), bởi vì trong mỗi người anh em chị em đau khổ mà chúng ta ôm hôn, chúng ta ôm hôn thân thể đau đớn của Đức Kitô. Hôm nay, ở chỗ này, nơi mà mọi người đang vật lộn với tật nghiện ma túy, tôi muốn ôm hôn từng người và mọi người trong anh chị em, những người là nhục thể của Đức Kitô, và xin Thiên Chúa đổi mới cuộc hành trình của anh chị em, và cũng của tôi, với mục đích và hy vọng vững chắc.

Để ôm hôn – tất cả chúng ta phải học ôm hôn những người túng thiếu, như Thánh Phanxicô đã làm. Có rất nhiều tình trạng ở Ba Tây, và trên toàn thế giới, đòi hỏi phải có sự quan tâm, chăm sóc và tình yêu, như cuộc chiến chống nghiện ngập. Thay vào đó, thường thì chính sự ích kỷ đang chiếm ưu thế trong xã hội của chúng ta. Có bao nhiêu "đại lý của thần chết" đang chạy theo luận lý của quyền lực và tiền bạc bằng mọi giá! Tai họa của nạn buôn bán ma túy, là điều ủng hộ bạo lực và gieo rắc những hạt giống đau khổ và chết chóc, đòi phải có một hành động can đảm của xã hội như một tổng thể. Việc giảm thiểu sự lan tràn và ảnh hưởng của việc nghiện ma túy sẽ không thể đạt được bằng cách cho tự do sử dụng ma túy, như hiện đang được đề nghị ở những vùng khác nhau của châu Mỹ La Tinh. Thay vào đó, cần phải đương đầu với những vấn đề cơ bản của việc sử dụng những loại thuốc này, bằng cách cổ võ một công lý cao hơn, bằng cách giáo dục những người trẻ về các giá trị có thể xây dựng đời sống trong xã hội, đồng hành với những người đang gặp khó khăn và đem đến cho họ niềm hy vọng cho tương lai. Tất cả chúng ta cần phải nhìn nhau với cặp mắt yêu thương của Đức Kitô, và phải học cách ôm lấy những người nghèo khổ, để cho họ thấy sự gần gũi, cảm tình và lòng yêu thương của chúng ta.

Tuy nhiên, ôm hôn một người nào đó chưa đủ, chúng ta phải cầm tay của người túng thiếu, của người rơi vào bóng tối của việc lệ thuộc mà có lẽ thậm chí không biết làm sao, và chúng ta phải nói với người ấy: Bạn có thể dứng dậy, bạn có thể đứng lên. Điều ấy thật khó, nhưng có thể nếu bạn muốn. Các bạn thân mến, tôi muốn nói với mỗi người trong các bạn, nhưng đặc biệt là với tất cả những người khác đã không có can đảm dấn thân vào cuộc hành trình của chúng ta: Các bạn phải muốn đứng lên, đây là điều kiện không thể thiếu được! Các bạn sẽ tìm thấy một bàn tay dang ra sẵn sàng giúp đỡ các bạn, nhưng không ai có thể thay thế cho các bạn. Nhưng các bạn không bao giờ cô độc! Hội Thánh và rất nhiều người đang ở gần các bạn. Hãy tự tin nhìn về phía trước. Cuộc hành trính của các bạn dài và khó khăn, nhưng hãy nhìn về phía trước, có “một tương lai vững chắc, nằm trong một viễn cảnh khác với những đề nghị hão huyền của các thần tượng của thế gian, cung cấp một động lực mới và sức mạnh cho cuộc sống hằng ngày của chúng ta." (Lumen Fidei, 57). Với tất cả các bạn, tôi lặp lại: Đừng để mình bị người ta cướp mất hy vọng! Và không chỉ có thế, nhưng tôi nói với tất cả chúng ta: chúng ta không được cướp mất hy vọng người khác, chúng ta hãy trở thành những người mang hy vọng!

Trong Tin Mừng, chúng ta đọc dụ ngôn người Samaritanô nhân hậu, nói về một người bị kẻ cướp tấn công và bỏ nửa sống nửa chết bên đường. Người ta đi ngang qua anh và nhìn anh. Nhưng họ không ngừng lại, mà chỉ tiếp tục cuộc hành trình của họ, không quan tâm đến anh: đây không phải là việc của họ! Chỉ có một người Samaritanô, một người ngoại quốc, nhìn thấy anh, ngừng lại, nâng anh lên, bồng anh trên tay, và chăm sóc cho anh (x. Lc 10:29-35). Các bạn thân mến, tôi tin rằng ở đây, trong bệnh viện này, dụ ngôn người Samaritanô nhân hậu đang được thể hiện rõ ràng. Ở đây không có sự thờ ơ, nhưng chỉ có quan tâm. Không có sự lãnh đạm, nhưng có tình yêu. Hiệp Hội Thánh Phanxicô và Mạng Lưới Điều Trị Nghiện Ma Túy cho thấy cách thức tiếp cận những người trong hoàn cảnh khó khăn vì trong họ, chúng ta nhìn thấy khuôn mặt của Đức Kitô, vì trong những người ấy, chúng ta thấy thân xác của Đức Kitô chịu đau khổ. Chúng ta phải cảm ơn tất cả các chuyên gia y tế và cộng sự viên của họ đang làm việc ở đây. Việc phục vụ của anh chị em thật quý giá; luôn luôn được thực hiện với tình yêu. Đó là phục vụ chính Đức Kitô hiện diện trong anh chị em của chúng ta. Như Chúa Giêsu nói với chúng ta: "Khi con làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất trong các anh em của Thầy, là con làm cho chính Thầy" (Mt 25:40).

Và tôi muốn lặp lại cho tất cả những người đang vật lộn với tật nghiền ma túy, và các phần tử của gia đình đang chia sẻ sự khó khăn của các bạn: Hội Thánh không xa lánh những phiền toái của các bạn, nhưng đồng hành với các bạn bằng tình thương. Chúa đang ở gần các bạn và Người sẽ cầm tay các bạn. Hãy nhìn vào Người trong những giây phút khó khăn nhất của các bạn và Người sẽ ban cho các bạn sự an ủi và niềm hy vọng. Và hãy tin tưởng vào tình yêu từ mẫu của Mẹ Người là Đức Mẹ Maria. Sáng nay, trong Đền Thờ Aparecida, tôi đã dâng mỗi người trong các bạn cho Trái Tim Mẹ. Nơi có Thánh Giá để vác, thì Mẹ, Mẹ của chúng ta, cũng luôn luôn ở đó với chúng ta. Tôi xin trao các bạn trong tay Mẹ, và chúc lành cho tất cả các bạn với một lòng rất trìu mến.

Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển dịch (VietCatholic)

 

 

Please find below the full text of Pope Francis' address to staff and patients at the St Francis of Assisi hospital in Rio de Janeiro

Dear Archbishop Tempesta, brother Bishops,
Distinguished Authorities,
Members of the Venerable Third Order of Saint Francis of Penance,
Doctors, Nurses, and Health Care Workers,
Dear Young People and Family Members,

God has willed that my journey, after the Shrine of Our Lady of Aparecida, should take me to a particular shrine of human suffering – the Saint Francis of Assisi Hospital. The conversion of your patron saint is well known: the young Francis abandoned the riches and comfort of the world in order to become a poor man among the poor. He understood that true joy and riches do not come from the idols of this world – material things and the possession of them – but are to be found only in following Christ and serving others. Less well known, perhaps, is the moment when this understanding took concrete form in his own life. It was when Francis embraced a leper. This brother, suffering and an outcast, was the “mediator of light … for Saint Francis of Assisi” (Lumen Fidei, 57), because in every suffering brother and sister that we embrace, we embrace the suffering Body of Christ. Today, in this place where people struggle with drug addiction, I wish to embrace each and every one of you, who are the flesh of Christ, and to ask God to renew your journey, and also mine, with purpose and steadfast hope.

To embrace – we all have to learn to embrace the one in need, as Saint Francis did. There are so many situations in Brazil, and throughout the world, that require attention, care and love, like the fight against chemical dependency. Often, instead, it is selfishness that prevails in our society. How many “dealers of death” there are that follow the logic of power and money at any cost! The scourge of drug-trafficking, that favours violence and sows the seeds of suffering and death, requires of society as a whole an act of courage. A reduction in the spread and influence of drug addiction will not be achieved by a liberalization of drug use, as is currently being proposed in various parts of Latin America. Rather, it is necessary to confront the problems underlying the use of these drugs, by promoting greater justice, educating young people in the values that build up life in society, accompanying those in difficulty and giving them hope for the future. We all need to look upon one another with the loving eyes of Christ, and to learn to embrace those in need, in order to show our closeness, affection and love.

To embrace someone is not enough, however. We must hold the hand of the one in need, of the one who has fallen into the darkness of dependency perhaps without even knowing how, and we must say to him or her: You can get up, you can stand up. It is difficult, but it is possible if you want to. Dear friends, I wish to say to each of you, but especially to all those others who have not had the courage to embark on our journey: You have to want to stand up; this is the indispensible condition! You will find an outstretched hand ready to help you, but no one is able to stand up in your place. But you are never alone! The Church and so many people are close to you. Look ahead with confidence. Yours is a long and difficult journey, but look ahead, there is “a sure future, set against a different horizon with regard to the illusory enticements of the idols of this world, yet granting new momentum and strength to our daily lives” (Lumen Fidei, 57). To all of you, I repeat: Do not let yourselves be robbed of hope! And not only that, but I say to us all: let us not rob others of hope, let us become bearers of hope!

In the Gospel, we read the parable of the Good Samaritan, that speaks of a man assaulted by robbers and left half dead at the side of the road. People pass by him and look at him. But they do not stop, they just continue on their journey, indifferent to him: it is none of their business! Only a Samaritan, a stranger, sees him, stops, lifts him up, takes him by the hand, and cares for him (cf. Lk 10:29-35). Dear friends, I believe that here, in this hospital, the parable of the Good Samaritan is made tangible. Here there is no indifference, but concern. There is no apathy, but love. The Saint Francis Association and the Network for the Treatment of Drug Addiction show how to reach out to those in difficulty because in them we see the face of Christ, because in these persons, the flesh of Christ suffers. Thanks are due to all the medical professionals and their associates who work here. Your service is precious; undertake it always with love. It is a service given to Christ present in our brothers and sisters. As Jesus says to us: “As you did it to one of the least of these my brethren, you did it to me” (Mt 25:40).

And I wish to repeat to all of you who struggle against drug addiction, and to those family members who share in your difficulties: the Church is not distant from your troubles, but accompanies you with affection. The Lord is near you and he takes you by the hand. Look to him in your most difficult moments and he will give you consolation and hope. And trust in the maternal love of his Mother Mary. This morning, in the Shrine of Aparecida, I entrusted each of you to her heart. Where there is a cross to carry, she, our Mother, is always there with us. I leave you in her hands, while with great affection I bless all of you.

 

 

 

Bài Giảng của ĐTC Phanxicô tại Vương Cung Thánh Đường Đức Mẹ Vô Nhiễm

Bài Giảng của ĐTC Phanxicô tại Vương Cung Thánh Đường Đức Mẹ Vô Nhiễm

Dưới đây là bản dịch Bài Giảng của Đức Thánh Cha Phanxicô trong Thánh Lễ sáng thứ tư, ngày 24 tháng 7, 2013 tại Vương Cung Thánh Đường Đức Mẹ Vô Nhiễm, tức là Đền thờ Quốc Gia Aparecida – Ba Tây

Trọng kính Đức Hồng Y,

Quý huynh đệ đáng kính trong hàng Giám Mục và Linh Mục,

Anh chị em thân mến!

Thật là một niềm vui cho tôi được đến ngôi nhà Mẹ của mỗi người Ba Tây, Đền thờ Nossa Senhora Aparecida! Một ngày sau khi được bầu làm Giám Mục Roma, tôi đã đến thăm viếng Vương Cung Thánh Đường Đức Bà Cả ở Roma, để phó thác sứ vụ của tôi cho Đức Trinh Nữ. Hôm nay, tôi muốn đến đây để xin Mẹ Maria, Mẹ của chúng ta, ban cho Ngày Giới Trẻ Thế giới được thành công và đặt dưới chân Mẹ dân chúng Châu Mỹ Latinh.

Trước hết tôi muốn nói với anh chị em một điều. Trong thánh điện này, nơi Hội nghị Khoáng Đại lần Thứ Năm của Hội Đồng Giám Mục Châu Mỹ Latinh và Quần Đảo Caribbê được tổ chức sáu năm về trước, đã xảy ra một điều tuyệt đẹp mà chính cá nhân tôi được chứng kiến tận mắt: tôi đã thấy làm sao các các Giám Mục – là những vị đã làm việc về chủ đề gặp gỡ Đức Kitô, việc làm môn đệ và truyền giáo – cảm thấy được khuyến khích, đồng hành và, theo một nghĩa nào đó, được hứng khởi bởi hàng ngàn khách hành hương đến đây mỗi ngày để phó thác đời họ cho Đức Trinh Nữ: Hội nghị này là một thời gian quan trọng của Hội Thánh. Và thực ra, chúng ta có thể nói rằng sở dĩ Tài Liệu Aparecida đã được nhiều người biết đến chính vì sự đan kết này giữa việc làm của các mục tử và đức tin đơn thành của những khách hành hương, dưới sự bảo vệ từ mẫu của Mẹ Maria. Khi tìm kiếm Đức Kitô, Hội Thánh luôn luôn gõ cửa nhà của Mẹ mình và hỏi: "Xin Mẹ chỉ Chúa Giêsu cho chúng con." Chính từ Mẹ mà chúng ta học cách làm những môn đệ đích thực. Đó là lý do tại sao Hội Thánh khi ra đi truyền giáo luôn luôn đi theo bước chân của Mẹ Maria.

Ngày nay, hướng về Ngày Giới Trẻ Thế Giới là điều đưa tôi đến Ba Tây, tôi cũng đến gõ cửa nhà của Mẹ – người đã yêu thương và nuôi dưỡng Chúa Giêsu – để Mẹ có thể giúp tất cả chúng ta, là những mục tử của Dân Chúa, những bậc phụ huynh và các nhà giáo dục, để truyền lại cho con em của chúng ta những giá trị có thể làm cho các em thành những người xây dựng một quốc gia và một thế giới công bằng hơn, đoàn kết hơn và huynh đệ hơn. Theo ý nghĩa này, tôi muốn đề cập đến ba thái độ đơn giản: giữ niềm hy vọng, để Thiên Chúa làm cho mình ngạc nhiên, và sống trong niềm vui.

1. Giữ niềm hy vọng. Bài đọc thứ hai của Thánh Lễ có một cảnh bi thảm: một phụ nữ – hình ảnh của Đức Mẹ Maria và Hội Thánh – đang bị bách hại bởi Con Rồng – là quỷ – muốn ăn tươi nuốt sống con Mẹ. Nhưng cảnh này không dẫn đến sự chết, mà đến sự sống, bởi vì Thiên Chúa can thiệp và cứu đứa bé (x. Kh 12:13a, 15-16). Có biết bao nhiều khó khăn trong cuộc đời mỗi người chúng ta, trong cuộc sống của mọi người, trong cộng đồng của chúng ta, nhưng dù những khó khăn ấy có vẻ lớn lao thế nào đi nữa thì Thiên Chúa cũng không bao giờ để cho chúng ta bị chúng vùi dập. Đứng trước sự chán nản có thể gặp trong cuộc sống, với những người hoạt động trong việc truyền giáo hoặc những người phấn đấu để sống đức tin như cha mẹ của gia đình, tôi muốn nói một cách dứt khoát rằng: hãy luôn luôn mang trong lòng anh chị em niềm xác tín này: Thiên Chúa cùng đi với anh chị em, Ngài không bỏ rơi anh chị em một giây phút nào! Đừng bao giờ mất hy vọng! Đừng bao giờ để hy vọng bị dập tắt trong tâm hồn anh chị em! "Con rồng", sự dữ, hiện diện trong lịch sử của chúng ta, nhưng nó không phải là kẻ mạnh nhất. Thiên Chúa là Đấng mạnh nhất! Thiên Chúa là niềm hy vọng của chúng ta! Đúng là trong thời đại của chúng ta, không nhiều thì ít, những người trẻ của chúng ta cũng cảm thấy bị quyến rũ bởi nhiều thần tượng thay thế cho Thiên Chúa, và chúng có vẻ ban hy vọng như: tiền bạc, thành công, quyền thế và lạc thú. Một cảm giác cô đơn và trống rỗng thường xâm chiếm tâm hồn nhiều người và đưa họ chỗ đến tìm sự khỏa lấp từ những thần tượng phù du. Anh chị em thân mến, chúng ta hãy là ánh sáng của hy vọng! Chúng ta hãy có một cái nhìn tích cực vào thực tại. Chúng ta hãy khuyến khích lòng quảng đại là đặc trưng cho giới trẻ, chúng ta hãy đồng hành với các em trong việc các em tìm cách để trở thành những vai chính trong việc xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn; các em là một động cơ mạnh mẽ cho Hội Thánh và cho xã hội. Các em không chỉ cần những thứ vật chất, mà trên hết các em cần được cung cấp những giá trị phi vật chất, là trung tâm tinh thần của một dân tộc, ký ức của một dân tộc. Trong thánh điện này, được khắc ghi trong ký ức của nước Ba Tây, chúng ta hầu như có thể đọc được các giá trị ấy: đời sống tâm linh, lòng quảng đại, tình đoàn kết, lòng kiên trì, tình huynh đệ và niềm vui; những giá trị này có cội rễ sâu xa nhất của chúng trong đức tin Kitô giáo.

2 – Thái độ thứ hai: để Thiên Chúa làm cho mình ngạc nhiên. Những ai là người của hy vọng – niềm hy vọng lớn lao mà đức tin ban cho chúng ta – đều biết rằng Thiên Chúa hành động thậm chí giữa những khó khăn, và Ngài làm cho chúng ta ngạc nhiên. Lịch sử của Đền Thánh này là một thí dụ: ba ngư dân, sau một ngày không bắt được con cá nào, đã tìm thấy trong sông Parnaíba một cái gì bất ngờ: một hình ảnh của Nossa Senhora da Conceição (Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội). Có ai bao giờ tưởng tượng được rằng vị trí của một nơi đánh cá bị thất bại sẽ trở thành một nơi mà mọi người Ba Tây có thể cảm thấy mình như con của Mẹ không? Thiên Chúa luôn luôn làm chúng ta ngạc nhiên, như rượu mới trong Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe. Thiên Chúa luôn luôn ban những gì tốt nhất cho chúng ta. Nhưng Ngài đòi chúng ta phải để cho mình ngạc nhiên bởi tình yêu của Ngài và đón nhận những bất ngờ của Ngài. Chúng ta hãy tin tưởng vào Thiên Chúa! Nếu chúng ta xa cách Ngài, chúng ta sẽ hết rượu của niềm vui, rượu của niềm hy vọng. Nếu chúng ta đến gần Ngài, nếu chúng ta ở lại với Ngài, những giá lạnh của chúng ta, những khó khăn của chúng ta, những tội lỗi của chúng ta sẽ được biến đổi thành rượu mới của tình bằng hữu với Ngài.

3. Thái độ thứ ba: sống trong niềm vui. Các bạn thân mến, nếu chúng ta đi trong hy vọng, chúng ta để cho mình được ngạc nhiên bởi rượu mới mà Chúa Giêsu ban cho chúng ta, trong tâm hồn chúng ta sẽ có niềm vui, và chúng ta có thể làm chứng nhân cho niềm vui này. Người Kitô hữu luôn vui vẻ, không bao giờ buồn. Thiên Chúa đồng hành với chúng ta. Chúng ta có một người Mẹ luôn cầu bầu cho cuộc sống của con cái Mẹ, cho chúng ta, như Nữ hoàng Esther trong Bài Đọc Thứ Nhất (x. Est 5:3). Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta thấy Dung Nhan của Thiên Chúa, là Dung Nhan của một người Cha yêu thương chúng ta. Tội lỗi và sự chết đã bị đánh bại. Người Kitô hữu không thể bi quan! Họ không thể có khuôn mặt của một người luôn luôn đưa đám. Nếu chúng ta thật sự yêu mến Đức Kitô và nếu chúng ta cảm thấy Người yêu chúng ta biết bao, thì tâm hồn chúng ta sẽ "bừng cháy" một niềm vui đến nỗi lây sang tất cả những người lân cận chúng ta. Như Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã nói ở đây, trong thánh điện này: "Người môn đệ biết rằng không có Đức Kitô thì không có ánh sáng, không có hy vọng, không có tình yêu, không có tương lai" (Diễn từ khai mạc Hội Nghị Aparecida [ngày 13 tháng 5, 2007], tr. 861).

Các bạn thân mến, chúng ta đã đến gõ cửa nhà của Mẹ Maria. Mẹ đã mở cửa cho chúng ta, Mẹ đã cho chúng ta vào và cho chúng ta thấy Con Mẹ. Giờ đây Mẹ yêu cầu chúng ta: "Hãy làm bất cứ điều gì Người bảo" (Ga 2:5). Vâng, thưa Mẹ, chúng con cam kết làm những gì Chúa Giêsu bảo chúng con! Và chúng con sẽ làm với niềm hy vọng, vững tin vào lời hứa của Thiên Chúa và tràn đầy niềm vui. Chớ gì được như vậy, Amen.

Phaolô Phạm Xuân Khôi (Vietcatholic)

 

The full text of the homily of Pope Francis on Wednesday 24th of July at the Basilica of Our Lady of the Conception in Aparecida:

Apostolic Journey of Pope Francis to Brazil
Homily of the Holy Father
Holy Mass
(Aparecida – National Shrine, 24 July 2013)

My Brother Bishops and Priests,
Dear Brothers and Sisters,

What joy I feel as I come to the house of the Mother of every Brazilian, the Shrine of our Lady of Aparecida! The day after my election as Bishop of Rome, I visited the Basilica of Saint Mary Major in Rome, in order to entrust my ministry as the Successor of Peter to Our Lady. Today I have come here to ask Mary our Mother for the success of World Youth Day and to place at her feet the life of the people of Latin America.

There is something that I would like to say first of all. Six years ago the Fifth General Conference of the Bishops of Latin America and the Caribbean was held in this Shrine. Something beautiful took place here, which I witnessed at first hand. I saw how the Bishops – who were discussing the theme of encountering Christ, discipleship and mission – felt encouraged, supported and in some way inspired by the thousands of pilgrims who came here day after day to entrust their lives to Our Lady. That Conference was a great moment of Church. It can truly be said that the Aparecida Document was born of this interplay between the labours of the Bishops and the simple faith of the pilgrims, under Mary’s maternal protection. When the Church looks for Jesus, she always knocks at his Mother’s door and asks: “Show us Jesus”. It is from Mary that the Church learns true discipleship. That is why the Church always goes out on mission in the footsteps of Mary.

Today, looking forward to the World Youth Day which has brought me to Brazil, I too come to knock on the door of the house of Mary – who loved and raised Jesus – that she may help all of us, pastors of God’s people, parents and educators, to pass on to our young people the values that can help them build a nation and a world which are more just, united and fraternal. For this reason I would like to speak of three simple attitudes: hopefulness, openness to being surprised by God, and living in joy.

1. Hopefulness. The second reading of the Mass presents a dramatic scene: a woman – an image of Mary and the Church – is being pursued by a Dragon – the devil – who wants to devour her child. But the scene is not one of death but of life, because God intervenes and saves the child (cf. Rev 12:13a, 15-16a). How many difficulties are present in the life of every individual, among our people, in our communities; yet as great as these may seem, God never allows us to be overwhelmed by them. In the face of those moments of discouragement we experience in life, in our efforts to evangelize or to embody our faith as parents within the family, I would like to say forcefully: Always know in your heart that God is by your side; he never abandons you! Let us never lose hope! Let us never allow it to die in our hearts! The “dragon”, evil, is present in our history, but it does not have the upper hand. The one with the upper hand is God, and God is our hope! It is true that nowadays, to some extent, everyone, including our young people, feels attracted by the many idols which take the place of God and appear to offer hope: money, success, power, pleasure. Often a growing sense of loneliness and emptiness in the hearts of many people leads them to seek satisfaction in these ephemeral idols. Dear brothers and sisters, let us be lights of hope! Let us maintain a positive outlook on reality. Let us encourage the generosity which is typical of the young and help them to work actively in building a better world. Young people are a powerful engine for the Church and for society. They do not need material things alone; also and above all, they need to have held up to them those non-material values which are the spiritual heart of a people, the memory of a people. In this Shrine, which is part of the memory of Brazil, we can almost read those values: spirituality, generosity, solidarity, perseverance, fraternity, joy; they are values whose deepest root is in the Christian faith.

2. The second attitude: openness to being surprised by God. Anyone who is a man or a woman of hope – the great hope which faith gives us – knows that even in the midst of difficulties God acts and he surprises us. The history of this Shrine is a good example: three fishermen, after a day of catching no fish, found something unexpected in the waters of the Parnaíba River: an image of Our Lady of the Immaculate Conception. Whoever would have thought that the site of a fruitless fishing expedition would become the place where all Brazilians can feel that they are children of one Mother? God always surprises us, like the new wine in the Gospel we have just heard. God always saves the best for us. But he asks us to let ourselves be surprised by his love, to accept his surprises. Let us trust God! Cut off from him, the wine of joy, the wine of hope, runs out. If we draw near to him, if we stay with him, what seems to be cold water, difficulty, sin, is changed into the new wine of friendship with him.

3. The third attitude: living in joy. Dear friends, if we walk in hope, allowing ourselves to be surprised by the new wine which Jesus offers us, we have joy in our hearts and we cannot fail to be witnesses of this joy. Christians are joyful, they are never gloomy. God is at our side. We have a Mother who always intercedes for the life of her children, for us, as Queen Esther did in the first reading (cf Est 5:3). Jesus has shown us that the face of God is that of a loving Father. Sin and death have been defeated. Christians cannot be pessimists! They do not look like someone in constant mourning. If we are truly in love with Christ and if we sense how much he loves us, our heart will “light up” with a joy that spreads to everyone around us. As Benedict XVI said: “the disciple knows that without Christ, there is no light, no hope, no love, no future” (Inaugural Address, Fifth General Conference of the Bishops of Latin America and the Caribbean, Aparecida, 13 May 2007, 3).

Dear friends, we have come to knock at the door of Mary’s house. She has opened it for us, she has let us in and she shows us her Son. Now she asks us to “do whatever he tells you” (Jn 2:5). Yes, dear Mother, we are committed to doing whatever Jesus tells us! And we will do it with hope, trusting in God’s surprises and full of joy. Amen.
 

 

 

Đức Giáo Hoàng đi viếng đền thánh Aparecida, hứa sẽ trở lại 4 năm sau.

Đức Giáo Hoàng đi viếng đền thánh Aparecida, hứa sẽ trở lại 4 năm sau.

Vương Cung Thánh Đường tại Aparecida

Sáng ngày 24 tháng 7, Đức Giáo Hoàng đã tới viếng đền thánh Aparecida, là ngôi đền cuả Đức Mẹ lớn nhất thế giới, và giao phó Ngày Giới trẻ Thế Giới dưới sự bảo vệ cuả lòng từ mẫu cuả đức Trinh Nữ Maria.

Ngài cũng kêu gọi các bậc cha mẹ, các linh mục và các giáo dân trưởng thành hãy cung cấp cho các bạn trẻ hai điều mà thế giới không thể cung cấp được cho dù nó giầu có đến đâu, đó là đức tin và các giá trị luân lý.

Đức Thánh Cha đã gợi lại những kỷ niệm năm 2007 khi ngài tới Aparecida như là một thành viên của hội nghị các giám mục châu Mỹ La tinh, CELAM, và vai trò là người đứng đầu ủy ban soạn thảo tài liệu kết thúc của cuộc hội nghị về việc rao giảng Tin Mừng tại lục địa.

Đức Thánh Cha Phanxicô cho biết hồi đó các giám mục đã coi sự việc hàng ngàn giáo dân đến đền thờ mỗi ngày để tỏ lòng tôn kính Đức Maria là những nhân chứng sống động cho đức tin và đã giúp các giám mục trên các quyết định cuả hội nghị.

"Văn kiện Aparecida được sinh ra nhờ sự tương tác giữa hai yếu tố, sự lo lắng của các giám mục và đức tin đơn giản của những người hành hương," Ngài nói.

Hàng chục ngàn khách hành hương đã tụ tập trong và ngoài đền thờ, và xếp hàng hai bên đường dẫn tới chủng viện Bom Jesus, hy vọng được nhìn thấy Đức Thánh Cha, mặc dù trời mưa tầm tã.

Ngay sau khi Đức Giáo Hoàng đến, Ngài được cha bề trên Dòng Chúa Cứu Thế và cũng là nhà dòng coi sóc đền thờ cà các nhân viên chào đón, sau đó Ngài đã dúng chiếc xe popemobile để chào đón đám đông.

Trước Thánh lễ, Đức Thánh Cha Phanxicô cầu nguyện trước bức linh ảnh Đức Mẹ Aparecida, một bức tượng đất màu đen được 3 ngư phủ lưới lên vào năm 1717. Lịch sử cuả bức tượng và ngôi đền thánh đã được trình bày trong một bài khảo cứu trước .

 

ĐTC cầm tượng Đức Mẹ

Đức Thánh Cha đã xin Đức Mẹ hỗ trợ Ngài trong việc thực hiện trách nhiệm Giáo Hoàng và chính thức giao phó cho Mẹ hàng trăm ngàn người trẻ từ khắp nơi trên thế giới đangtập trung tại Rio cho Ngày Giới Trẻ Thế Giới.

Trong bài giảng Thánh lễ, Đức Thánh Cha Phanxicô cho biết, trước khi bắt đầu lịch trình dày đặc cuả Ngày Giới trẻ Thế giới, Ngài muốn "gõ cửa ngôi nhà của Mẹ Maria."

Hy vọng là chìa khóa cuả tương lai, Ngài nói, ngay cả khi phải đối mặt với những khó khăn và thực tế của sự ác.

"Luôn luôn ghi nhớ trong lòng rằng Thiên Chúa luôn ở bên ta, Ngài không bao giờ bỏ rơi ta," Đức Thánh Cha nói. "Chúng ta không bao giờ để mất hy vọng. Đừng bao giờ để cho nó chết trong trái tim của chúng ta."

Đề cập đến bài đọc từ Sách Khải Huyền mô tả một con rồng theo đuổi một phụ nữ và muốn ăn tươi nuốt sống đứa con, Đức Thánh Cha Phanxicô nói, "con rồng, sự ác, hiện diện trong lịch sử, nhưng nó không có thế thượng phong ".

"Người có thế thượng phong là Đức Chúa Trời," ngài nói, "và Thiên Chúa là niềm hy vọng của chúng ta."

Đức Thánh Cha Phanxicô cho biết tất cả mọi người, kể cả các bạn trẻ, bị thu hút bởi một loạt các "thần tượng sai" đang hứa hẹn hy vọng và hạnh phúc trên "tiền bạc, thành công, sức mạnh, niềm vui."

Chúng ta dễ bị bi quan và lo lắng rằng đức tin không thể có thể cạnh tranh với sự hào nhoáng của thế giới, nhưng, Đức Thánh Cha nói, chúng ta phải tự tin, tin tưởng vào Thiên Chúa và vào sự tốt đẹp nằm trong mỗi trái tim con người.

"Hãy khuyến khích tinh thần hào phóng là điển hình của giới trẻ và giúp họ làm việc tích cực trong việc xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn"

"Thanh niên là một đầu máy mạnh mẽ cho Giáo Hội và cho xã hội", Đức Thánh Cha nói. "Họ không chỉ cần vật chất, nhưng trên hết, họ cần lãnh trách nhiệm trên những giá trị phi vật chất, tức là tâm linh của một dân tộc, ký ức của một dân tộc."

Các giá trị cần thiết để họ thấy và hiểu là "tâm linh, lòng quảng đại, tình đoàn kết, sự kiên trì, tình huynh đệ (và) niềm vui."

Như những ngư phủ tìm được tượng Đức Mẹ, và sau đó là một mẻ cá lớn, các Kitô hữu cần phải sẵn sàng để được ngạc nhiên bởi công việc cuả Đức Chúa Trời, Đức Thánh Cha nói. "Ngay cả trong bối cảnh khó khăn, Thiên Chúa hành động và Ngài làm chúng ta ngạc nhiên."

Như câu chuyện tiệc cưới Cana, lúc Chúa Giêsu biến nước thành rượu, Đức Thánh Cha nói, "Thiên Chúa luôn luôn để dành phần tốt nhất cho chúng ta, nhưng Ngài đòi hỏi chúng ta để cho mình được ngạc nhiên bởi tình yêu của Ngài, chấp nhận bất ngờ do Ngài đem đến. Nếu chúng ta đến gần với Ngài, nếu chúng tôi ở lại với Ngài, những gì có vẻ là nước lạnh, khó khăn, tội lỗi, sẽ được biến đổi thành rượu mới."

Cuối cùng, Đức Thánh Cha nói, các Kitô hữu phải là những người của niềm vui, những người chia sẻ hạnh phúc và tự tin với những người khác.

"Kitô hữu phải vui vẻ, không bao giờ ảm đạm," Ngài nói. "Kitô hữu không thể là người bi quan. Họ không giống như một người nào đó đi đám tang liên tục."

Trong nghi thức dâng lễ, những lá cờ cuả từng tiểu bang cuả Brazil đã được rước lên như là một dấu hiệu dâng hiến quốc gia cho Đức Mẹ Aparecida.

Đức Thánh Cha cũng biểu lộ lòng sùng kính đức Mẹ của mình một cách rõ ràng khi ngài nâng một bản sao bức tượng nổi tiếng để ban phước lành cuối lễ và cũng để ban phước lành cho đám đông bên ngoài.

Trong khi mưa vẫn tiếp tục rơi, Ngài xin hàng ngàn người đứng ở bên ngoài cầu nguyện cho ngài, đặc biệt là việc Ngài sẽ có thể quay trở lại Aparecida vào năm 2017 để kỷ niệm năm thứ 300 ngày tìm lại được bức tượng.

Trần Mạnh Trác (Vietcatholic)

Video Thánh  lễ tại Đền Thánh Aparecida

Ngày thứ ba chuyến viếng thăm Brasil của Đức Thánh Cha Phanxicô

Ngày thứ ba chuyến viếng thăm Brasil của Đức Thánh Cha Phanxicô

Thứ tư 24-7-2013 là ngày thứ ba trong chuyến Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm Brasil một tuần, nhân Ngày Quốc Tế Giới Trẻ năm 2013 tại Rio de Janeiro. Đức Thánh Cha đã chỉ có một sinh hoạt chính là hành hương đền thánh Đức Mẹ Aparecida và chủ sự Thánh Lễ tại đây lúc 10 giờ rưỡi sáng giờ địa phương.

Nhưng trước khi trình thuật biến cố này chúng tôi xin qúy vị cùng chúng tôi theo dõi thánh lễ khai mạc Ngày Quốc Tế Giới Trẻ lần thứ 28 tại bãi biển Copacabana lúc 7 giờ rưỡi chiều thứ ba 23-7-2013. Thánh lễ đã do Đức Cha Orani João Tempesta, Tổng Giám Mục Rio de Janeiro chủ tế cùng với Đức Hồng Y Stanislaw Rylko, Chủ tịch Hội Đồng Tòa Thánh về giáo dân và các vị thuộc đoàn tùy tùng của Đức Thánh Cha, nhưng không có sự hiện diện của ngài. Ngoài ra còn có các Hồng Y và Giám Mục tham dự Ngày Quốc Tế Giới Trẻ. Đây là khu phố có bãi biển nổi tiếng dài 4 cây số, nằm ở mạn nam thành phố Rio de Janeiro.

Vùng này cho tới tiền bán thế kỷ XVIII gọi là Sacopenapã, khi tín hữu xây cất một nhà nguyện để tôn kính nột bản sao tượng Đức Trinh Nữ Copacabana, rất được dân chúng Châu Mỹ Latinh sùng kính, nhưng bản chính được giữ ở đền thánh Copacabana bên Bolivia.

Năm 1982 khu phố này được sát nhập vào thành phố Rio có 400,000 dân sinh sống, và là khu phố có mật độ dân cư cao nhất Rio. Bãi biển Copacabana thu hút hàng triệu người tắm biển và tham dự các lễ lớn trong năm như dịp đón giao thừa hàng năm.

Trong suốt buổi chiều nhiều ca đoàn đã tiếp nối nhau trình diễn thánh ca. Mặc dù trời mưa lạnh và có gió mạnh đã có 600,000 bạn trẻ thuộc 170 quốc gia sốt sắng tham dự thánh lễ.

Khán đài mầu trắng có phông mầu xanh da trời và thánh giá mầu xanh đậm nổi bật trên màn đêm. Có một số màn hình khổng lồ được bố trí dọc theo bãi biển, để các bạn trẻ có thể theo dõi một cách dễ dàng hơn.

Đại hội Giới Trẻ Thế Giới và Cờ VNCH

Giảng trong thánh lễ Đức Hồng Y Orani João Tempesta, Tổng Giám Mục Rio de Janeiro, cảm tạ Chúa Quan Phòng đã muốn cho Ngày Quốc Tế Giới Trẻ diễn ra tại châu Mỹ Latinh lần thứ hai sau 26 năm, và với sự hiện diện của Đức Thánh Cha Phanxicô, vị Giáo Hoàng đầu tiên châu Mỹ Latinh. Sau hai năm chuẩn bị Thánh Giá giới trẻ và ảnh Đức Mẹ nhận được từ Madrid đã được tiếp đón với sự hăng say trong các cộng đoàn Brasil, và từ hôm nay sẽ hiện diện trong các biến cố của những ngày này, cùng với thánh tích của các vị thánh bổn mạng bầu cử cho các bạn trẻ.

Quảng diễn ơn gọi của ngôn sứ Samuel, ơn gọi của thánh sử Mátthêu, ơn gọi của thánh Phaolô, và điệp khúc thánh vịnh ”Này con đây, con đến để làm theo thánh ý Cha” Đức Hồng Y nói:

Chúng ta được mời gọi là các tác nhân của một thế giới mới. Tôi chắc chắn rằng các bạn sẽ làm điều này trong các thành phố và quê hương của các bạn. Thế giới cần các người trẻ như các bạn!…

Trong tuần này Rio trở tành trung tâm của Giáo Hội, sống động và trẻ trung. Tất cả mọi con đường đều đưa tới Rio. Các bạn đã đến từ nhiều phần của thế giới, để có thể cùng nhau chia sẻ đức tin và niềm vui là môn đệ của Chúa. Niền vui này khiến cho chúng ta trở nên mạnh mẽ và mời gọi chúng ta ra đi gặp gỡ các bạn trẻ, khiến cho chúng ta trở thành thừa sai trong mọi quốc gia. Món qùa tốt đẹp nhất cho tha nhân là sự hiện diện của Chúa Kitô, Đấng làm cho chúng ta được tràn đầy, và thúc đẩy chúng ta yêu thương và trao ban chính mình, nhưng luôn luôn trong sự đối thoại huynh đệ.

Chính Lời Chúa mời gọi quy tụ chúng ta trong quang cảnh tuyệt vời này của bãi biển mang tên Đức Mẹ Copacabana, dưới tượng Chúa Kitô Cứu Thế với đôi tay giang rộng tiếp đón. Đại dương, cát, bãi biển, và đám đông khiến cho chúng ta nhớ tới ơn gọi của thánh Máttheêu và các môn đệ. Họ đã bỏ thuyền để đi theo Chúa. Chúng ta cũng đã được mời gọi đi theo Chúa Kitô Phục Sinh. Và Đức Hồng Y giải thích ơn gọi Kitô như sau:

Chúng ta được mời gọi sống đức tin một cách sâu đậm trong thời buổi đặc biệt này với biết bao nhiêu vấn nạn, trong thời đại đổi thay này, nhưng với lòng hăng say và trung thực của người để cho Chúa Thánh Thần hướng dẫn.

Câu trả lời của thánh Mátthêu cho chúng ta thấy khi chúng ta đứng lên để trả lời một cách tích cực cho Chúa Giêsu, thì Người đến dùng bữa tối trong nhà chúng ta và nhào nặn chúng ta. Nhờ sự trợ giúp của một người khác, Samuel phân định được tiếng Chúa gọi mình. Con đường thừa sai đòi buộc chúng ta phải có sự phân định ấy, nhưng nó cũng là ảo tưởng và giấc mộng cần có người giúp chúng ta nhận ra tiếng Thiên Chúa. Tổng giáo phận Rio đã nghe tiếng Thiên Chúa mời gọi tiếp đón các bạn. Nhà của chúng tôi là của các bạn. Tình yêu của Chúa cho chúng ta sống kinh nghiệm là anh chị em của nhau, được Chúa Kitô ôm vào lòng, được Người mời gọi cùng Người xây dựng Nước Thiên Chúa. Chúng ta hãy cùng bước đi và sống cuộc hành hương này.

Rồi Đức Hồng Y Tempesta mời gọi các bạn trẻ như sau:

Các bạn trẻ thân mến, các bạn là món qùa hy vọng cho một xã hội chờ đợi một giải pháp cho cuộc khủng hoảng các gía trị của nó. Các bạn được mời gọi tạo thành một thế hệ mới sống đức tin và thông truyền đức tin cho thế hệ đến sau. Chúng ta được mời gọi sống một kinh nghiệm đức tin và được canh tân. Người hành hương đầu tiên đã hiện diện giữa chúng ta, đó là Đức Thánh Cha Phanxicô, ngài ở bên cạnh chúng ta trên con đường này và sẽ chỉ cho chúng ta con đường trong các ngày nay. Các bạn trẻ thân mến, đừng sợ hãi rộng mở con tin cho Chúa Kitô.

Chúng ta có nhiều chướng ngại và bất công phải thắng vượt. Chúng ta có thể xây dựng các cây cầu, thay vì các bức tường và các rào cản. Qua các bạn ở Rio này, toàn thế giới cần đến chứng tá của tình liên đới, chia sẻ, và tình yêu của Chúa Kitô Cứu Thế. Đã đến lúc đánh thức sự tin tưởng và niềm hy vọng để chúng biến thành các cử chỉ cụ thể cho một ngày mai tươi sáng.

Chúng tôi xin phó thác cho Đức Mẹ từng người trong các bạn. Khi nhận lấy Chúa Kitô từ tay Mẹ trao ban, chúng ta có thể bước đi trong thế giới như các môn đệ thừa sai của công tác tái rao truyền Tin Mừng, là tác nhân của một thế giới mới, như là tuần canh cho một ngày mai để đánh thức niềm hy vọng của một bình minh mới: Chúa Kitô đã sống lại và đi trước chúng ta. Chúa Thánh Thần sẽ soi sáng cuộc sống chúng ta và ban ánh sáng để chúng ta có thể hiểu sứ mệnh làm sao đem con người tới với Thiên Chúa Cha.

Trước khi kết thúc thánh lễ Đức Hồng Y Stanislaw Rylko Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về Giáo Dân có nhiệm vụ tổ chức các Ngày Quốc Tế Giới Trẻ, đã ngỏ lời chào mừng các bạn trẻ và nói:

Trong các ngày tới này thành phố Rio này sẽ là thủ đô của giới trẻ công giáo quy tựu về đây từ khắp nơi trên trái đất. Sau một lộ trình dài đầy dấn thân chuẩn bị trong các giáo xứ, và cộng đoàn của mình các bạn đã tề tựu về đây, một Giáo Hội trẻ trung, tràn đầy niềm vui của đức tin và đã hăng say truyền giáo… Sau 26 năm Ngày Quốc Tế Giới trẻ lại trở về châu Mỹ Latinh.

Trong Ngày Quốc Tế Giới Trẻ 1987 tại Buenos Aires, Đức Chân Phước Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nói với người trẻ như sau: ”Một lần nữa tôi muốn lập lại với các bạn điều tôi đã nói trong ngày đầu tiên trong triều đại của tôi rằng: ”Các bạn là niềm hy vọng của Giáo Hoàng”, ”Các bạn là niềm hy vọng của Giáo Hội… ” Phải, tôi muốn lập lại với các bạn: ”Hỡi châu Mỹ Latinh, hãy là chính mình! Trong sự trung thành với Chúa Kitô, hãy kháng cự lại những người muốn bóp nghẹt ơn gọi hy vọng của ngươi”.

Ngày Quốc Tế Giới Trẻ lần này đã do Đức Thánh Cha Biển Đức XVI muốn và chuẩn bị, nhưng sẽ được chủ sự bởi Đức Thánh Cha Phanxicô. Nó diễn ra dưới chân tượng Chúa Kitô Cứu Thế Corcovado. Chính Người là nhân vật chính của biến cố này. Con tim của Người đập nhịp yêu thương vô tận đối với từng người trong các bạn và đôi tay Người rộng mở sẵn sàng tiếp đón tất cả các bạn. Đức Hồng Y khích lệ các bạn trẻ để cho Chúa Kitô ôm họ vào lòng và nói:

Các bạn hãy tín thác cho Người mọi ước muốn của mình, các dự tính tương lai, các niềm vui sâu thẳm, hãy tín thác cho Người cả các lựa chọn khó khăn phải làm, các sợ hãi và âu lo ở trong con tim các bạn. Tuổi trẻ nơi chính nó là một kho tàng vĩ đại, các bạn có nó và phải làm cho nó sinh hoa trái…. Đề tài của Ngày Quốc Tế Giới Trẻ Rio là truyền giáo. Truyền giáo là lý do hiện hữu của Giáo Hội và của mọi Kitô hữu. Tất cả chúng ta đều được sai đi để là muối đất và ánh sáng thế gian. Trong Ngày Quốc Tế Giới Trẻ này Chúa Kitô mời gọi chúng ta ra khỏi chính mình, như Đức Thánh Cha Phanxicô thường nói – ra khỏi cuộc sống dễ dãi, đạp đổ các bức tường chia cách của tính ích kỷ để can đảm đi tới các vùng ngoại ô địa lý và cuộc sống, đem Chúa Kitô và Tin Mừng của Chúa đến cho mọi người…. Hỡi các bạn trẻ, Chúa Kitô cần đến các bạn. Ngài cần đến đức tin trẻ trung, trần đầy niềm vui, và lòng hăng say truyền giáo của các bạn. Chúa Kitô tin tưởng nơi các bạn. Các bạn trẻ của toàn thế giới thân mến. Ngày Quốc Tế Giới Trẻ đã bắt đầu. Tôi xin nói với tất cả các bạn lần nữa: Chào mừng các bạn tới Rio de Janerio!

Đức Hồng Y Rylko cũng đã không quên cám ơn các Giám Mục, Linh Mục tu sĩ và các giáo dân đã đồng hành với họ trên lộ trình chuẩn bị này.

Lúc sau 8 giờ sáng thứ tư 24-7-2013 Đức Thánh Cha đã lấy máy bay đi đến đền thánh Đức Bà Aparecida cách Rio 200 cây số, chứ không đi trực thăng như đã dự định vì thời tiết xấu. Aparecida là thị trấn có 40,000 dân cư. Lịch sử của nó trùng với lịch sử của đền thánh Đức Bà Bổn Mạng Brasil, và kinh tế toàn vùng tùy thuộc nơi ngành du lịch tôn giáo như làm và bán các ảnh tượng, tràng hạt và vật kỷ niệm, khách sạn và quán ăn vv…

Pope tại vương cung thánh đường Đức Mẹ tại Aparecida

Aparecida có hai đài phát thanh, trong đó có ”Radio Aparecida” là đài phát thanh công giáo lớn nhất Châu Mỹ Latinh phát trên làn sóng AM và FM và đài ”Truyền hình công giáo Aparecida”. Tổng giáo phận Aparecida được thành lập năm 1951 rộng 1,300 cây số vuông có 200.000 dân, trong đó có 85% theo công giáo. Giáo phận có 18 giáo xứ, 8 cơ quan giáo dục, 23 nhà từ thiện, do 73 linh mục giáo phận, 73 linh mục dòng, 125 tu huynh, 2 phó tế vinh viễn và 186 nữ tu trông coi. Hiện giáo phận cũng có 8 đại chủng sinh và mỗi năm có hơn 4.100 người được rửa tội. Đức Tổng Giám Mục Aparecida hiện nay là Đức Hồng Y Raymundo Damasceno Assis.

Lịch sử Aparecida bắt đầu vào năm 1717 do một vụ đánh cá lạ lùng. Sau nhiều lần thử thả lưới không có kết qủa, ba bác thuyền chài Domingos Garcia, Filipe Pedroso và João Alves, kéo lưới lên và tìm thấy một bức tượng Đức Mẹ cụt mất đầu. Cả ba người thả lưới lần nữa và tìm thấy đầu Đức Mẹ, và khi họ thả lưới lần thứ ba thì lưới đầy cá. Bức tượng Đức Mẹ được đặt trong nhà ông Filipe Pedroso 15 năm, và hàng ngày đều có hàng xóm đến cùng lần hạt Mân Côi kính Đức Mẹ với gia đình ông. Các ơn lành Đức Mẹ ban đã được phổ biến trong mọi miền khắp nước Brasil. Năm 1734 tín hữu xây một nhà nguyện để tượng Đức Mẹ. Vương cung thánh đường cũ được xây năm 1834 và từ năm 1894 mục vụ Dền Thánh được giao cho các tu sĩ dòng Chúa Cứu Thế đảm trách. Năm 1904 tượng Đức Mẹ được đội triều thiên và năm 1929 Đức Giáo Hoàng Pio XI tuyên bố Đức Mẹ Aparecida là ”Nữ vương và là Bổn Mạng Brasil”. Năm 1955 các Giám Mục và tu sĩ thừa sai dòng Chúa Cứu Thế đã xây cất vương cung thành đường mới hiện nay. Đây là Đền Thánh Đức Mẹ lớn nhất thế giới. Đức Gioan Phaolô II đã làm phép Đền Thánh trong chuyến viếng thăm Brasil lần đầu tiên hồi năm 1980. Năm 1984 Hội Đồng Giám Mục Brasil đã tuyên bố Trung Tâm Thánh Mẫu Aparecida lá ”Đền Thánh quốc gia”.

Từ sân bay Đức Thánh Cha đã đi xe về tòa Tổng Giám Mục và được tiếp đón bởi vài giới chức địa phương. Sau đó ngài đi xe bọc kính đến Đền Thánh Đức Bà Aparecida nằm cách đó một cây số. Tuy trời mưa nhưng tìn hữu đã đứng đầy hai bên đường vẫy cờ tươi vui chào mừng Đức Thánh Cha.

Đến đền thánh ngài đã được Linh mục quản đốc tiếp đón và dẫn vào trong ”Phòng của Mười Hai Tông Đồ”, nơi có đặt ảnh Đức Mẹ. Sau khi qùy cầu nguyện một lát cùng với các Giám Mục trong giáo tỉnh, lúc 10 giờ rưỡi giờ địa phương, Đức Thánh Cha đã dâng thánh lễ kính Đức Mẹ.

Mở đầu bài giảng thánh lễ Đức Thánh Cha chào các Giám Mục linh mục, giáo dân và nói:

Vui biết bao nhiêu cho tôi được đến Đền Thánh Đức Bà Aparecida là nhà Mẹ của mọi người dân Brasil! Ngay sau khi được bầu làm Giám Mục Roma tôi đã kính viếng Vương Cung thánh đường Đức Bà Cả ở Roma để phó thác sứ vụ của Người Kế Vị thánh Phêrô cho Đức Mẹ. Hôm nay tôi đã muốn đến đây để xin Mẹ Maria, Mẹ chúng ta, cho Ngày Quốc Tế Giới Trẻ diễn ra tốt đẹp và đặt dưới chân Mẹ cuộc sống của người dân châu Mỹ Latinh.

Tiếp đến Đức Thánh Cha cho mọi người biết cách đây sáu năm Hội nghị lần thứ V của Liên hội Đồng Giám Mục châu Mỹ Latinh đã diễn ra tại đền thánh Aparecida này, trong đó các Giám Mục đã thảo luận về đề tài gặp gỡ Chúa Kitô, làm môn đệ và truyền giáo. Các Giám Mục đã cảm thấy được hàng ngàn tín hữu hành hương khích lệ, đồng hành và linh hứng… Tài liệu Aparecida đã nảy sinh từ sự giao thoa giữa công việc của các Chủ Chăn và đức tin đơn sơ của tín hữu hành hương, dưới sự chở che hiền mầu của Mẹ Maria.

Giáo Hội khi tìm Chúa Kitô luôn gõ cửa nhà Mẹ và xin: ”Xin chỉ Chúa Giêsu cho chúng con”. Chính từ Mẹ mà chúng ta học làm môn đệ của Chúa. Và đó là lý do tại sao Giáo Hội lại đi truyền giáo, luôn luôn theo vết chân của Mẹ Maria. Lồng khung cuộc hành hương Đền Thánh Aparecida trong khung cảnh của Ngày Quốc Tế Giới Trẻ Đức Thánh Cha nói:

Hôm nay nhìn về Ngày Quốc Tế Giới Trẻ đã đưa tôi tới Brasil, tôi cũng đến gõ cửa nhà Mẹ Maria, là Đấng đã yêu thương và giáo dục Chúa Giêsu, để Mẹ trợ giúp tất cả chúng ta, các Chủ Chăn của Dân Thiên Chúa, các bậc cha mẹ và các nhà giáo dục, thông truyền cho người trẻ của chúng ta các giá trị khiến cho họ trở thành các tác nhân của một Quốc gia và một thế giới công bằng, liên đới và huynh đệ hơn.

Tiếp tục bài giảng Đức Thánh Cha khai triển ba thái độ sống: duy trì niềm hy vọng, để cho Thiên Chúa làm cho kinh ngạc và sống trong tươi vui.

Quảng điễn bài đọc thứ nhất trích từ chương 12 sách Khải huyền tả thảm cảnh người Đàn Bà, là hình ảnh của Đức Maria và Giáo Hội, bị bách hại bởi Con Rồng, là Qủy dữ, muốn nuốt sống người con bà sắp sinh ra. Nhưng Thiên Chúa can thiệp để cứu người con đó (Kh 12,13a.15-16a). Áp dụng vào cuộc sống tín hữu Đức Thánh Cha nói: Có biết bao niệu khó khăn trong cuộc sống của từng người, trong cuộc sống của người dân, trong các cộng đoàn của chúng ta, nhưng cho dù các hiểm nguy xem ra có to lớn đến đâu đi nữa, Thiên Chúa không bao giờ bỏ cho chúng ta phải chìm.

Trước sự nản lòng có thể xảy ra trong cuộc sống, nơi những người làm việc truyền giáo hay nơi người cố gắng sống đức tin như cha mẹ của gia đình, tôi muốn mạnh mẽ nói với anh chị em rằng: hãy luôn chắc chắn rằng Thiên Chúa đi bên cạnh chúng ta và không bỏ rơi chúng ta bao giờ! Chúng ta đừng bao giờ mất niềm hy vọng! Đừng dập tắt hy vọng trong con tim chúng ta! “Con rồng”, sự dữ có trong lịch sử, nhưng nó không phải là kẻ mạnh nhất. Người mạnh nhất là Thiên Chúa và Thiên Chúa là niềm hy vọng của chúng ta! Đúng thật là ngày nay một ít tất cả và cả người trẻ của chúng ta cũng cảm thấy cái hấp dẫn của biết bao nhiêu ngẫu tượng được đặt vào thay thế chỗ của Thiên Chúa, và xem ra chúng trao ban hy vọng: tiền bạc, thành công, quyền bính, thú vui. Thường khi có một cảm giác cô đơn và trống rỗng lọt vào con tim của nhiều người và dẫn đưa tới chỗ kiếm tìm bù trừ, kiếm tìm các thần tượng mau qua. Và Đức Thánh Cha khích lệ tín hữu như sau:

Anh chị em thân mến, chúng ta hãy là ánh sáng hy vọng! Hãy có một cái nhìn tích cực trên thực tại. Chúng ta hãy khích lệ lòng quảng đại là đặc tính của người trẻ, hãy đồng hành với họ trong việc trở thành các tác nhân xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn: họ là một động cơ cho Giáo Hội và cho xã hội. Giới trẻ không chỉ cần sự vật, nhưng nhất là họ cần các giá trị vô vật chất là con tim tinh thần của một dân tộc, là ký ức của một dân tộc. Trong đền thánh này là phần của ký ức của Brasil, chúng ta có thể đọc thấy: tu đức, quảng đại, liên đới, kiên trì, huynh đệ, tươi vui; chúng là các giá trị đâm rễ sâu trong đức tin Kitô.

Ngay cả trong các khó khăn Thiên Chúa hành động và làm cho chúng ta ngạc nhiên. Lịch sử Đền Thánh là thí dụ điển hình… Ai có thể tưởng tượng rằng chỗ xảy ra cuộc đánh cá không kết qủa lại trở thành nơi tất cả mọi người dân Brasil có thể cảm thấy mình là con cái của cùng một Mẹ? Thiên Chúa luôn gây ngạc nhiên. Thiên Chúa luôn đành điều tốt nhất cho chúng ta. Nhưng Ngài đòi hỏi chúng ta để cho tình yêu của Ngài gây ngạc nhiên và tiếp nhận các ngạc nhiên ấy. Chúng ta hãy tin tưởng nơi Thiên Chúa! Xa Ngài thì rượu của tươi vui, rượu của hy vọng sẽ cạn.

Thái độ sống thứ ba Đức Thánh Cha đề nghị với mọi người là sống tươi vui. Nếu chúng ta bước đi trong hy vọng, bằng cách để cho rượu mới mà Chúa Giêsu cống hiến cho chúng ta, trong tim của chúng ta có niềm vui và chúng ta chỉ có thể là chứng nhân cho niềm vui đó. Kitô hữu là người tươi vui, không bao giờ buồn. Thiên Chúa đồng hành với chúng ta. Chúng ta có một Bà Mẹ luôn bầu cử cho cuộc sống của con cái Mẹ, cho chúng ta như hoàng hậu Ester.

Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy gương mặt của Thiên Chúa là gương mặt của một người Cha yêu thương chúng ta. Cái chết và tội lỗi đã bị thua. Kitô hữu không thể bi quan! Họ không có gương mặt của một người luôn sầu thương. Nếu chúng ta thực sự say mê Chúa Kitô và cảm thấy ngài yêu thương chúng ta dường nào, thì con tim chúng ta bừng cháy lên niềm vui đến độ lây sang những người sống gần chúng ta. Như Đức Thánh Cha Biển Đức XVI đã nói: ”Môn đệ ý thức được rằng không có Chúa Kitô, thì không có ánh sáng, không có hy vọng, không có tình yêu, không có tương lai” (Diễn văn khai mạc Hội nghị Aparecida 13-5-2007).

Và Đức Thánh Cha kết luận bài giảng như sau: ”Các bạn thân mến, chúng ta đến đây để gõ cửa nhà Mẹ Maria. Mẹ đã mở cửa cho chúng ta, để chúng ta vào và chỉ Con Mẹ cho chúng ta. Giờ đây Mẹ xin chúng ta: ”Người bảo gì các con cứ làm theo” (Ga 2,5) Vâng, lậy Mẹ chúng con, chúng con dấn thân làm những gì Chúa Giêsu sẽ nói cho chúng con! Và chúng con sẽ làm với niềm hy vọng, tin tưởng nơi các ngạc nhiên của Thiên Chúa và tràn đầy tươi vui. Ước gì được như vậy.

Sau thánh lễ Đức Thánh Cha ra bao lơn đền thánh để ban phép lành cho hàng chục ngàn tín hữu đứng tham dự thánh lễ ngoài quảng trường trước đền thánh. Sau đó ngài đi xe về đại chủng viện Thừa sai Chúa Giêsu Nhân Lành để dùng bữa trưa và nghỉ ngơi chốc lát trước khi đến thăm nhà thương Thánh Phanxicô thành Assisi vào ban chiều.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

LỄ KHAI MẠC NGÀY GIỚI TRẺ THẾ GIỚI TẠI COPACABANA

LỄ KHAI MẠC NGÀY GIỚI TRẺ THẾ GIỚI TẠI COPACABANA

Ngày Thế Giới Trẻ đã được khai mạc vào tối ngày Thứ Ba 23 tháng 7 năm 2013 tại một địa điểm nổi tiếng, bãi biển Copacabana thành phố Rio. Buổi lễ được chủ tọa bởi Đức Tổng Giám Mục Rio de Janeiro, Dom Orani João Tempesta cùng các Giám mục với sự tham dự 400 ngàn người bạn trẻ đến khắp nơi trên thế giới. Theo ước tính sẽ có từ 1.5 triệu người đến tham dự. Đức Thánh Cha sẽ đến vào ngày thứ Năm.

 

Diễn Văn của Đức Phanicô trong nghi lễ chào mừng tại Dinh Guanabara

Diễn Văn của Đức Phaxicô trong nghi lễ chào mừng tại Dinh Guanabara

Kính thưa Bà Tổng Thống
Kính thưa qúy vị hữu trách, anh chị em và bằng hữu thân mến!

Trong sự quan phòng đầy yêu thương của Người, Thiên Chúa muốn cuộc công du quốc tế đầu tiên trong triều giáo hoàng của tôi sẽ dẫn tôi trở lại Châu Mỹ La Tinh thân thương của tôi, nhất là trở lại Ba Tây, một đất nước rất tự hào về mối liên kết với Tông Tòa và các cảm tình đức tin và bằng hữu sâu sắc luôn giữ cho mối liên kết này hợp nhất một cách đặc biệt với Người Kế Vị của Phêrô. Tôi rất biết ơn đối với lòng nhân hậu thần linh này.

Tôi từng học được điều này: muốn lui tới với người Ba Tây, người ta cần phải đi qua tâm hồn họ; thành thử xin cho tôi được gõ nhẹ vào cánh cửa này. Tôi mạn phép được bước vào và sống tuần lễ này với qúy vị. Tôi không có bạc cũng không có vàng, nhưng tôi mang theo mình đồ qúy giá nhất tôi từng nhận được: Chúa Giêsu Kitô! Tôi tới đây nhân danh Người, để nuôi dưỡng ngọn lửa yêu thương huynh đệ vốn bừng cháy trong mọi trái tim; và tôi mong lời chào của tôi tới tai từng người và mọi người: bình an của Chúa Kitô ở cùng qúy vị!

Tôi nhiệt liệt chào mừng Tổng Thống và qúy thành viên trong chính phủ của bà. Tôi cám ơn bà về lời chào mừng nồng hậu và những lời bà dùng diễn tả niềm vui của mọi người dân Ba Tây khi thấy tôi hiện diện trên đất nước họ. Tôi cũng chào mừng thống đốc tiểu bang, người đã tiếp chúng tôi tại dinh thống đốc, và thị trưởng Rio de Janeiro cũng như các thành viên của Ngoại Giao Đoàn bên cạnh chính phủ Ba Tây, các nhà hữu trách khác đang hiện diện và tất cả những ai từng làm việc vất vả để biến cuộc thăm viếng của tôi thành một thực tại.
Tôi muốn âu yếm chào mừng các giám mục anh em của tôi, những vị lãnh trách nhiệm nghiên trọng hướng dẫn đoàn chiên của Thiên Chúa tại xứ sở mông mênh này, cũng như các Giáo Hội thân yêu của các ngài. Với cuộc thăm viếng này, tôi mong theo đuổi sứ mệnh mục tử của riêng Giám Mục Rôma là củng cố anh chị em tôi trong đức tin vào Chúa Kitô, khuyến khích họ chứng tỏ được các lý do hy vọng từng phát sinh từ Người, và gợi hứng để họ đem đến cho mọi người những kho tàng bất tận của tình yêu Người.

Như qúy vị đã biết, lý do chính cho cuộc viếng thăm Ba Tây của tôi vượt quá các biên giới của nó. Tôi tới đây thực sự vì Ngày Giới Trẻ Thế Giới. Tôi hiện diện ở đây để gặp gỡ người trẻ đến từ khắp nơi trên thế giới, được cánh tay rộng mở của Chúa Kitô Cứu Thế lôi cuốn. Họ muốn tìm nơi trú ẩn trong vòng ôm của Người, gần gũi trái tim Người, một lần nữa được nghe lời kêu gọi rõ ràng và mạnh mẽ của Người: “Hãy ra đi và làm muôn dân thành môn đệ”.

Những người trẻ này đến từ mọi châu lục, họ nói nhiều ngôn ngữ khác nhau, họ mang theo họ nhiều nền văn hóa khác nhau, ấy thế nhưng họ cũng tìm thấy nơi Chúa Kitô câu trả lời cho các khát vọng cao cả nhất của họ, được duy trì chung, và họ thoả được cơn khát sự thật tinh tuyền và tình yêu chân chính vốn nối kết họ với nhau, bất kể các dị biệt.

Chúa Kitô đề xuất cho họ một không gian, giúp họ biết rằng không có sức mạnh nào mạnh hơn sức mạnh thoát ra từ trái tim người trẻ khi trái tim ấy được chinh phục bởi cảm nghiệm bằng hữu với Người. Chúa Kitô tin tưởng nơi người trẻ và ủy thác cho họ chính tương lai sứ mệnh của Người: “Hãy ra đi và làm muôn dân thành môn đệ”. Hãy ra đi quá bên kia các biên giới khả hữu đối với con người và tạo ra một thế giới của những người anh em và chị em! Và người trẻ cũng tin tưởng nơi Chúa Kitô: vì Người, họ không sợ nguy đến sự sống duy nhất của họ, vì họ biết rằng họ sẽ không thất vọng.

Khi bắt đầu cuộc viếng thăm Ba Tây của tôi, tôi biết rõ rằng nói với người trẻ cũng là nói với gia đình họ, với các cộng đồng địa phương và cả nước của họ, với các xã hội mà họ xuất thân, và với những người nam nữ mà thế hệ mới này phần lớn dựa vào.

Đây là điều các cha mẹ thường nói, “con cái chúng tôi là con ngươi trong mắt chúng tôi”. Cách nói này trong túi khôn Ba Tây thật đẹp đẽ biết bao, vì nó áp dụng vào người trẻ một hình ảnh rút ra từ con mắt, vốn là cửa sổ nhờ đó ánh sáng tràn vào mắt ta, ban cho ta phép mầu được nhìn thấy! Điều gì sẽ xẩy đến với ta nếu ta không chịu chăm sóc con mắt của ta? Làm thế nào ta bước về phía trước được? Tôi hy vọng trong tuần lễ này, mỗi người chúng ta sẽ tự hỏi mình câu hỏi đầy kích thích suy tư này.

Người trẻ là cửa sổ nhờ đó tương lai bước vào thế giới, do đó, trình bày với ta nhiều thách thức lớn lao. Thế hệ chúng ta sẽ chứng tỏ mình có khả năng thể hiện được viễn ảnh hứa hẹn tìm thấy nơi từng người trẻ khi ta biết cách đem lại cho họ một không gian; biết cách tạo ra các điều kiện vật chất và tâm linh giúp họ phát triển trọn vẹn; biết cách mang lại cho họ một nền tảng vững chắc để xây dựng đời họ; biết đảm bảo sự an toàn của họ và nền giáo dục để họ trở nên bất cứ điều gì họ có khả năng; biết chuyển giao cho họ di sản một thế giới xứng đáng với sự sống con người; và biết làm sống dậy trong họ tiềm năng cao cả nhất của họ là xây dựng chính số phận của họ, chia sẻ trách nhiệm đối với tương lại mọi người.

Để kết luận, tôi xin mọi người chứng tỏ sự quan tâm đối với nhau và nếu có thể sự thiện cảm cần thiết để thiết lập cuộc đối thoại huynh đệ. Vòng tay Giáo Hoàng đang giang rộng để ôm trọn lấy Ba Tây trong mọi phức thể và phong phú về văn hóa và tôn giáo của nó. Từ Vịnh Amazon tới các thảo nguyên, từ các vùng khô cạn tới Pantanal, từ làng quê tới các thành thị lớn, không ai bị loại ra ngoài tình âu yếm của Giáo Hoàng cả. Trong hai ngày nữa, nếu Thiên Chúa muốn, tôi sẽ tưởng nhớ tới toàn thể anh chị em trước Đức Mẹ Aparecida, khẩn cầu sự che chở mẫu thân của ngài trên các mái ấm và gia đình anh chị em. Giờ đây, tôi ban cho tất cả anh chị em phép lành của tôi. Xin cám ơn anh chị em vì sự tiếp đón nồng hậu!

Chuyển ngữ: LM Giuse Vũ văn An

Pope speeches at Guanabara Palace

 

Full text of Pope Francis’s arrival speech at Guanabara Plalace

 

Madam President,
Distinguished Authorities,
Brethren and Friends!

In his loving providence, God wished that the first international trip of my pontificate should take me back to my beloved Latin America, specifically to Brazil, a country proud of its links to the Apostolic See and of its deep sentiments of faith and friendship that have always kept it united in a special way to the Successor of Peter. I am grateful for this divine benevolence.

I have learned that, to gain access to the Brazilian people, it is necessary to pass through its great heart; so let me knock gently at this door. I ask permission to come in and spend this week with you. I have neither silver nor gold, but I bring with me the most precious thing given to me: Jesus Christ! I have come in his name, to feed the flame of fraternal love that burns in every heart; and I wish my greeting to reach one and all: The peace of Christ be with you!

I cordially greet the President and the distinguished members of her government. I thank her for her warm welcome and for the words by which she expressed the joy of all Brazilians at my presence in their country. I also greet the state governor who is hosting us in the government palace, and the mayor of Rio de Janeiro, as well as the members of the Diplomatic Corps accredited to the government of Brazil, the other authorities present and all those who worked hard to make my visit here a reality.

I would like to greet affectionately my brother bishops, to whom falls the serious task of guiding God’s flock in this vast country, as well as their beloved local churches. With this visit, I wish to pursue the pastoral mission proper to the Bishop of Rome of confirming my brothers in their faith in Christ, of encouraging them to give an account of the reasons for the hope which comes from him, and of inspiring them to offer everyone the inexhaustible riches of his love.

As you know, the principal reason for my visit to Brazil goes beyond its borders. I have actually come for World Youth Day. I am here to meet young people coming from all over the world, drawn to the open arms of Christ the Redeemer. They want to find a refuge in his embrace, close to his heart, to listen again to his clear and powerful appeal: “Go and make disciples of all nations”.

These young people are from every continent, they speak many languages, they bring with them different cultures, and yet they also find in Christ the answer to their highest aspirations, held in common, and they can satisfy the hunger for a pure truth and an authentic love which binds them together in spite of differences.

Christ offers them space, knowing that there is no force more powerful than the one released from the hearts of young people when they have been conquered by the experience of friendship with him. Christ has confidence in young people and entrusts them with the very future of his mission, “Go and make disciples”. Go beyond the confines of what is humanly possible and create a world of brothers and sisters! And young people have confidence in Christ: they are not afraid to risk for him the only life they have, because they know they will not be disappointed.

As I begin my visit to Brazil, I am well aware that, in addressing young people, I am also speaking to their families, their local and national church communities, the societies they come from, and the men and women upon whom this new generation largely depends.

Here it is common for parents to say, “Our children are the apple of our eyes”. How beautiful is this expression of Brazilian wisdom, which applies to young people an image drawn from our eyes, which are the window through which light enters into us, granting us the miracle of sight! What would become of us if we didn’t look after our eyes? How could we move forward? I hope that, during this week, each one of us will ask ourselves this thought-provoking question.

Young people are the window through which the future enters the world, thus presenting us with great challenges. Our generation will show that it can realize the promise found in each young person when we know how to give them space; how to create the material and spiritual conditions for their full development; how to give them a solid basis on which to build their lives; how to guarantee their safety and their education to be everything they can be; how to pass on to them lasting values that make life worth living; how to give them a transcendent horizon for their thirst for authentic happiness and their creativity for the good; how to give them the legacy of a world worthy of human life; and how to awaken in them their greatest potential as builders of their own destiny, sharing responsibility for the future of everyone.

As I conclude, I ask everyone to show consideration towards each other and, if possible, the sympathy needed to establish friendly dialogue. The arms of the Pope now spread to embrace all of Brazil in its human, cultural and religious complexity and richness. From the Amazon Basin to the pampas, from the dry regions to the Pantanal, from the villages to the great cities, no one is excluded from the Pope’s affection. In two days’ time, God willing, I will remember all of you before Our Lady of Aparecida, invoking her maternal protection on your homes and families. But for now I give all of you my blessing. Thank you for your welcome!


 

Đón tiếp Đức Thánh Cha Phanxicô tại Brazil

Đón tiếp Đức Thánh Cha Phanxicô tại Brazil

Pope visit BrazilCourtesy photo

RIO DE JANEIRO. ĐTC Phanxicô đã được đón tiếp nồng nhiệt khi ngài đến Rio de Janeiro chiều ngày 22-7-2013, tuy nhiên, lần đầu tiên trong lịch sử, đoàn xe của ĐGH bị kẹt và dân chúng xáp lại để chào ngài khiến các nhân viên an ninh lo sợ.

Chiếc Airbus A330 của hãng Alitalia chở ĐTC, đoàn tùy tùng và hơn 70 ký giả quốc tế đáp xuống phi trường thành phố Rio lúc 3 giờ 43 phút chiều ngày 22-7, giờ địa phương, tức là sớm hơn dự định hơn 15 phút. Nhưng 18 phút sau đó, ngài mới xuất hiện giữa tiếng reo hò của mọi người.

Từ trên máy bay bước xuống, ĐTC đã được bà tổng thống Dilma Roussef nồng nhiệt tiếp đón, trước khi được 2 em bé trao tặng hoa, trong khi đó ca đoàn 120 em học sinh hát mừng vị chủ chăn của Giáo Hội. ĐTC cũng dành 15 phút để chào thăm các quan chức chính quyền Brazil và một số HY GM, trước khi lên chiếc xe nhỏ hiệu Fiat Idea của Italia nhưng chế tạo tại Brazil, để tiến về trung tâm thành phố. Xe chở ĐTC được các xe an ninh hộ tống và các trực thăng bay bên trên canh chừng.

Khi đoàn xe của ĐTC càng tiến gần trung tâm thành phố, số người đứng hai bên đường càng đông đảo, nhiều người tiến sát lại xe chở ngài, nhất là khi đoàn xe bị kẹt vì lưu thông. Các nhân viên an ninh lo sợ và hết sức bảo vệ Ngài trước sự chen lấn của dân chúng, tuy nhiên, ĐTC vẫn bình thản, chào thăm mọi người bao nhiêu có thể.
Khi đến nhà thờ chính tòa Rio, ĐTC đã đổi sang xe bọc kính để có thể chào thăm dân chúng dễ dàng hơn. Vì trễ giờ và kẹt đường, trong khi chính quyền đang chờ đợi ĐTC tại dinh Guanabara, nên người ta đã phải dùng trực thăng quân sự chở ngài và đoàn tùy tùng tới dinh này, nơi diễn ra lễ nghi tiếp đón chính thức với quốc thiều Vatican và Brazil, và hàng trăm quan khách chính quyền và ngoại giao đoàn.

Trong lời chào mừng ĐTC, bà tổng thống Roussef của Brazil nói rằng: ”Sự hiện diện của ngài tại Brazil mang lại cho chúng ta cơ hội chia sẻ một cuộc đối thoại về những đề tài mà chúng ta cùng chia sẻ, như các quyền con người và nạn nghèo đói.. Chúng tôi biết rằng chúng tôi đang có ở đây một vị lãnh đạo tôn giáo nhạy cảm đối với công bằng xã hội và chúng ta chiến đấu chống lại một kẻ thù chung, đó là sự chênh lệch trong mọi hình thức”.

Diễn văn ca ĐTC

Về phần ĐTC, trong lời đáp từ, ngài đặc biệt đề cao tầm quan trọng của giới trẻ, như ”con ngươi trong đôi mắt” cần được chăm sóc để có thể nhìn thấy và tiến bước. Ngài nói:

”Trong sự quan phòng yêu thương, Thiên Chúa đã muốn cuộc công du quốc tế đầu tiên trong triều đại Giáo Hoàng của tôi cho tôi cơ hội được trở về Mỹ châu la tinh yêu quí, cụ thể là tại Brazil, quốc gia vốn tự hào về những quan hệ lâu dài với Tông Tòa, và những tâm tình đức tin sâu xa và thân hữu vẫn luôn nối kết quốc gia này một cách đặc biệt với Người Kế Vị Thánh Phêrô. Tôi cảm tạ vì lòng từ ái này của Thiên Chúa.

Tôi được biết rằng, để đến với dân tộc Brazil, cần đi vào cánh cửa tâm hồn bao la của họ; vì thế lúc này đây, tôi mạn phép nhẹ nhàng gõ vào cánh cửa ấy. Tôi xin phép được vào và lưu lại một tuần lễ với anh chị em. Tôi không có vàng bạc, nhưng tôi mang điều quí giá nhất được ban cho tôi: đó là Chúa Giêsu Kitô! Tôi đến nhân danh Ngài để nuôi dưỡng ngọn lửa tình yêu thương huynh đệ đang nung nấu trong mỗi tâm hồn và tôi mong ước gửi đến tất cả và từng người lời chào của tôi: ”Bình an của Chúa Kitô ở cùng anh chị em!”

Tôi kính chào bà Tổng Thống, và các vị quan chức trong chính quyền của Bà. Tôi cám ơn Bà vị sự tiếp đón quảng đại và những lời qua đó Bà muốn biểu lộ niềm vui của dân Brazil vì sự hiện diện của tôi tại quốc gia này. Tôi cũng chào Ông thống đốc tiểu bang này, đã đón tiếp tôi tại dinh chính phủ, và chào ông thị trưởng thành Rio de Janeiro, cũng như quí vị thuộc ngoại giao đoàn cạnh chính phủ Brazil, các vị khác trong chính quyền và tất cả những người đã tận tụy làm cho cuộc viếng thăm của tôi trở thành thực tại.

Tôi muốn gửi đến các anh em GM của tôi lời chào thân ái, những vị đang mang trọng trách hướng dẫn đoàn chiên Chúa tại đất nước bao la này, và các giáo phận quí mến của các vị. Qua cuộc viếng thăm này, tôi muốn tiếp tục sứ mạng mục tử của GM Roma là củng cố các anh em trong niềm tin nơi Chúa Kitô, khích lệ họ trong việc làm chứng về những lý do hy vọng nảy sinh từ Chúa Kitô và khuyến khích họ cống hiến cho tất cả mọi người sự phong phú vô tận của tình yêu Chúa Kitô.

”Như đã biết, lý do chính sự hiện diện của tôi tại Brazil vượt lên trên mọi biên cương. Thực vậy, tôi đến đây nhân Ngày Quốc Tế giới trẻ. Tôi đến để gặp những ngừơi trẻ đến từ mọi nơi trên thế giới, được thu hút vì vòng tay mở rộng của Chúa Kitô Cứu Thế. Họ muốn tìm được nơi nương náu trong vòng tay của Chúa, gần con tim của Chúa, nghe lại tiếng gọi mạnh mẽ và rõ ràng của Chúa: ”Các con hãy đi và làm cho mọi dân tộc trở thành môn đệ”.
Những người trẻ ấy đến từ các đại lục, nói những ngôn ngữ khác nhau, họ mang những văn hóa khác nhau, nhưng họ tìm được nơi Chúa Kitô những câu trả lời cho những khát vọng cao thượng và chung cho mọi người và có thể thỏa mãn niềm khao khát chân lý trong sáng và tình thương chân thực liên kết họ với nhau vượt ra ngoài mọi sự khác biệt.

Chúa Kitô cống hiến cho họ không gian, Ngài biết rằng không thể có năng lực mạnh mẽ hơn năng lực bộc phát từ con tim ngươi trẻ khi họ cảm nghiệm được sự chinh phục của tình bạn với Ngài. Chúa Kitô tín nhiệm người trẻ và ủy thác cho họ tương lai sứ mạng của Ngài: ”Các con hãy ra đi, làm cho mọi dân tộc thành môn đệ”, các con hãy ra đi ngoài những biên cương của những gì có thể đối với con người và kiến tạo một thế giới của những người anh em. Nhưng cả những người trẻ cũng tín thác nơi Chúa Kitô: họ không sợ liều mạng với Chúa, vì họ biết là sẽ không bị thất vọng.

Khi bắt đầu cuộc viếng thăm của tôi tại Brazil, tôi biết rõ rằng, khi ngỏ lời với người trẻ, tôi cũng nói với gia đình họ, với cộng đoàn Giáo Hội và quốc gia nguyên quán của họ, với những xã hội trong đó họ hội nhập, những người nam nữ mà phần lớn tương lai của các thế hệ trẻ này tùy thuộc.

Quí vị thường nghe các bậc cha mẹ nói: ”Con cái là con ngươi trong mắt chúng ta”. Thật là một câu nói khôn ngoan của Brazil khi áp dụng cho người trẻ hình ảnh con ngươi trong mắt, là cửa sổ qua đó ánh sáng đi vào chúng ta, mang lại cho chúng ta phép lạ của nhãn giới! và chúng ta sẽ ra sao nếu chúng ta không săn sóc con mắt của chúng ta? Làm sao chúng ta có thể tiến bước? Mong ước của tôi là trong tuần lễ này, mỗi người chúng ta để cho câu hỏi thách thức này chất vấn.

Giới trẻ là cửa sổ qua đó tương lai đi vào thế giới và vì thế giới trẻ đề ra cho chúng ta những thách đố lớn. Thế hệ chúng ta có tỏ ra xứng với lời hứa nơi mỗi người trẻ khi biết mang lại cho họ không gian, bảo vệ những điều kiện vật chất và tinh thần để họ phát triển; mang lại cho họ những nền tảng vững chắc để có thể xây dựng cuộc sống, bảo đảm cho họ an ninh và nền giáo dục để họ trở thành điều họ có thể; thông truyền cho họ những giá trị bền vững đáng tranh đấu để sống; bảo đảm cho họ một chân trời siêu việt cho khát vọng hạnh phúc chân chính của họ và óc sáng tạo của họ trong sự thiện; phó thác cho họ gia sản một thế giới tương ứng với mẫu mực cuộc sống con người; thức tỉnh nơi họ tiềm năng tốt đẹp nhất để trở thành người nắm vai chính về tương lai của họ và đồng trách nhiệm về vận mệnh của tất cả mọi người.

Để kết luận, tôi xin tất cả mọi người đặc biệt quan tâm, và nếu có thể tỏ ra thiện cảm cần thiết để thiết lập một cuộc đối thoại giữa những người bạn. Lúc này đây, vòng tay của tôi mở rộng để ôm lấy toàn thể quốc dân Brazil, trong sự phong phú của mình về mặt nhân sự, văn hóa và tôn giáo. Từ miền Amazzonia đến miền Pampa, từ những vùng khô cằn cho tới Pantanal, từ những làng nhỏ cho đến những thành thị lớn, ước gì không ai cảm thấy bị loại trừ khỏi lòng quí mến của tôi.

Thứ tư 24-7 này, nếu Chúa muốn, tôi nhắc nhớ đến tất cả anh chị em với Đức Mẹ Aparecida, khẩn cầu sự bảo vệ từ mẫu của Người trên các gia cư và gia đình của anh chị em. Ngay từ bây giờ tôi chúc lành cho tất cả anh chị em. Cám ơn anh chị em đã tiếp đón tôi!

Sau diễn văn chào mừng của Bà tổng thống Rousself và diễn từ của ĐTC, và giới thiệu thành phần của hai phái đoàn, ĐTC và bà Tổng thống đã hội kiến riêng trong 20 phút, trước khi gặp gỡ gia đình bà, trao đổi quà tặng, rồi ngài gặp ông thống đốc bang Rio và thị trưởng thành phố cùng tên.

Bà Dilma Roussef năm nay 66 tuổi (1947) là tổng thống thứ 36 của Brazil, con của một người Bulgari di dân và nguyên là một giáo sư. Sau khi tốt nghiệp kinh tế tại đại học liên bang Minas Gerais, bà bắt đầu tham gia đấu tranh chính trị chống lại chế độc độc tài quân phiệt ở Brazil (1964-1985), từng bị bắt và cầm tù 3 năm. Mãn tù bà cộng tác vào việc thành lập đảng dân chủ lao động. Dưới thời tổng thống Lula bà làm bộ trưởng quặng mỏ, năng lượng và giao thông. Cách đây 3 năm, bà Roussef được bầu làm nữ tổng thống đầu tiên của Brazil.

Giã từ dinh Guanabara sau các cuộc hội kiến với các nhân vật chính quyền, ĐTC về trung tâm Sumaré của Tổng giáo phận Rio de Janeiro, cách đó hơn 7 cây số để dùng bữa và nghỉ đêm. Trung tâm này là nhà ở của Đức TGM Rio de Janeiro tọa lạc trong một khu vực xanh tươi cao 400 mét. Tại đây cũng có một trung tâm học vấn rộng lớn, dành cho các cuộc gặp gỡ văn hóa, các khóa huấn luyện và các cuộc tĩnh tâm.

Vụ đoàn xe chở ĐTC bị kẹt và vấn đề an ninh

Vụ đoàn xe chở ĐTC và đoàn tùy tùng bị kẹt đường mất 12 phút mới đi được 500 mét, và tính chung mất 44 phút để qua quãng đường 20 cây số, và nhiều đám đông nhào tới quanh chiếc xe nhỏ để chào ngài chiều ngày 22-7 vừa qua đã gây tranh luận trong dư luận Brazil về vấn đề giữ an ninh cho ĐGH.

Ông Gilberto Carvalho, chánh văn phòng phủ tổng thống Brazil, nói với giới báo chí địa phương rằng có một sai lầm khi chọn lộ trình cho đoàn xe của ĐTC, tuy rằng người ta chưa rõ ai là người trách nhiệm về sai lầm này. Nhưng dầu sao người ta cũng ”thở phào nhẹ nhõm” vì không xảy ra điều gì.

Sau khi ĐTC rời dinh Guanabara nơi diễn ra cuộc tiếp đón chính thức, đã có một cuộc biểu tình của khoảng 1.500 người chống chính quyền bang và thành phố Rio về phí tổn cuộc viếng thăm của ĐGH, mặc dù trước đó, Giáo Hội Công Giáo Brazil đã xác quyết là phí tổn của cuộc viếng thăm này là do Giáo Hội trang trải.

Đoàn biểu tình định tiến về dinh chính phủ, nhưng bị cảnh sát chặn lại kể cả bằng lựu đạn cay. Có 1 nhân viên an ninh bị thương vì bị trúng một bom xăng do đám đông ném vào. 6 người biểu tình bạo động đã bị bắt giữ.
Cha Lombardi, Giám đốc Phòng báo chí Tòa Thánh, cho biết ĐGH Phanxicô rất hài lòng vì sự tiếp đón nồng nhiệt dành cho ngài khi đến Rio. Truyền hình cho thấy đoàn xe chở ĐTC đi lầm vào con đường bị đóng lại, nhưng từ phía ĐGH không có lo lắng gì về vấn đề an ninh.. Đức ông bí thư của ĐGH, Alfred Xuereb thì rất lo lắng, nhưng ĐGH thì không.

Cha Lombardi cũng tiết lộ rằng chính phủ Brazil đã quyết định dùng trực thăng quân sự để chở ĐTC và các vị tháp tùng để tới dinh thự Guanabara, để tránh cho đoàn xe phải đi qua khu vực có đoàn người biểu tình gần dinh này.. Về tin các nhân viên an ninh đã tìm thấy một quả bom nội hóa trong nhà vệ sinh gần Đền thánh Aparecida nơi ĐTC sẽ viếng thăm vào sáng thứ tư hôm nay, 24-7, cũng không phải là lý do để lo lắng. Đó chỉ là một chút chất nổ đặt tại đó nhưng không có chủ ý cho nổ. Theo cảnh sát, sự hiện diện của gói chất nổ này có lẽ không có liên hệ gì tới cuộc viếng thăm của ĐGH”.

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ ĐƯỢC ĐÓN CHÀO TẠI RIO DE JANEIRO

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ ĐƯỢC ĐÓN CHÀO TẠI RIO DE JANEIRO

(Vatican Radio) Đức Thánh Cha Phanxicô đã đến Rio de Janeiro, nước Ba Tây, để tham gia Ngày Giới trẻ Thế giới XXVIII, với sự tham dự của khoảng hai triệu người trẻ.

Chuyến thăm này đánh dấu cuộc tông du nước ngoài đầu tiên của Đức Thánh Cha  tại Châu Mỹ Latinh này. Kế hoạch ban đầu cho người tiền nhiệm Thánh Phêrô, Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI, Đức Thánh Cha Phanxicô đã thêm vào nét riêng của mình cho chuyến đi, bao gồm một chuyến viếng thăm Đền thờ Đức Mẹ Aparecida vào ngày thứ Tư.

Ngay bây giờ Đức Thánh Cha Phanxicô đến Cung Điện Guanabara để làm lễ nghinh đón chào mừng chính thức được tiếp tân bởi Tổng Thống của Ba Tây là Dilma Vand Rousseff Linhares, Thống đốc tiểu bang Rio, Sergio Cabral Filho, và Thị trưởng thành phố Rio de Janeiro , Eduardo Paes.

Sau đó Đức Thánh Cha Francis sẽ nghỉ đêm tại nhà trú bên sườn đồi Sumaré, quê hương của Đức Tổng Giám Mục Rio de Janerio, Đức Ông Orani Tempesta.

Thái Trọng phỏng dịch
 

 

Lúc 3:45 phút giờ địa phương ngày thứ Hai 22 tháng 7, tức là 1h45 sáng thứ Ba giờ Sàigòn, chiếc máy bay chở Đức Thánh Cha Phanxicô cất cánh từ sân bay Fiumicino hay còn gọi là sân bay Leonardo da Vinci của Rôma đã đáp xuống sân bay quốc tế Antonio Carlos Jobim ở Rio de Janeiro.

Ra đón Đức Thánh Cha tại phi trường về phía các nhà lãnh đạo dân sự có tổng thống Brazil là bà Incumbent Dilma Rousseff, các thành viên trong nội các Brazil, thống đốc bang Rio de Janeiro, là ông Sérgio Cabral, và thị trưởng thành phố Rio De Janeiro là ông Eduardo Paes.

Về phía các nhà lãnh đạo Giáo Hội có Đức Hồng Y Raymundo Damasceno Assis, chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Brazil và cũng là Tổng Giám Mục Aparecida, Đức Tổng Giám Mục Orani João Tempesta của tổng giáo phận Rio De Janeiro, và hơn 20 vị Hồng Y, Tổng Giám Mục và Giám Mục trong thượng Hội Đồng Giám Mục Mỹ Châu La Tinh, gọi tắt là CELAM.

Bên cạnh đó còn có hàng trăm linh mục trong tổng giáo phận Rio De Janeiro và đông đảo các trẻ em cùng một đội ngũ ký giả hùng hậu.

Đức Hồng Y Raymundo Damasceno Assis, chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Brazil đã bước lên máy bay để đón Đức Thánh Cha trong khi Quân Cảnh Brazil trải chiếc thảm đỏ dưới chân thang máy bay trong nghi lễ thường dành cho các vị quốc khách.

Giờ đây, Đức Thánh Cha Phanxicô bước xuống thang máy bay trong tiếng vỗ tay vang dội của những người hiện diện.

Tổng thống Brazil là bà Incumbent Dilma Rousseff đã đón Đức Thánh Cha tại chân thang máy bay và đã lần lượt giới thiệu vị thống đốc bang Rio, các vị trong Hội Đồng Bộ Trưởng sau đó là viên thị trưởng Rio và phu nhân. Nhiều vị bộ trưởng trong nội các Brazil quen biết trước với Đức Thánh Cha đã mừng rỡ được gặp lại ngài.

Tổng thống Brazil đã hướng dẫn Đức Thánh Cha đến trước phòng khánh tiết của sân bay nơi quốc kỳ Vatican và quốc kỳ Brazil tung bay phất phới.

Tuy nhiên, đã không có những lễ nghi quân cách mà chúng ta thường thấy như bắn 21 phát đại bác hoặc là chào quốc kỳ hai nước.

Thay vào đó các vị đã kính cẩn đứng trước cây Thánh Giá của ngày Quốc Tế Giới Trẻ và bức ảnh Đức Mẹ là phần rỗi của dân Rôma, tức là bức ảnh Đức Mẹ của Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới để lắng nghe các em thiếu nhi hát bài ca chính thức của Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới 2013 tại Rio.

Tổng thống Brazil đã hướng dẫn Đức Thánh Cha vào bên trong phòng khánh tiết của sân bay nơi Đức Thánh Cha đã ký sổ lưu niệm trước khi ngài lên xe đến Dinh Guanabara nơi các lễ nghi dành cho quốc khách được diễn ra.

Đức Thánh Cha đã ngồi trong một chiếc xe khá đơn giản và có thể nói là nhỏ so với thân hình của ngài.