Xin thêm Đức tin cho con

Xin thêm Đức tin cho con

“Thưa Thầy, xin thêm Đức tin cho con”. Lời thưa của các Tông đồ ngày xưa vẫn là lời van xin của con cái Chúa hôm nay. Tin là gì? Một câu hỏi không dễ trả lời. Một bệnh nhân khi bị bệnh, anh ta đến Thầy thuốc và được dặn uống một số thuốc nào đó. Anh về và làm như lời Bác sĩ dặn. Anh hết bệnh. Nhưng không phải do Thầy thuốc mà do nhờ uống thuốc đúng bệnh, đúng liều giúp anh hết bệnh. Người bệnh tin vào Thầy thuốc là người tài giỏi, có kinh nghiệm trong việc chẩn trị bệnh. Tin như thế là có chứng cớ, có cơ sở.

Một người đi lạc vào rừng không tìm được lối ra. Tưởng sẽ mãi ở trong rừng sâu không có ngày về. Bỗng dưng nhìn thấy một túp lều bên suối. Bước vào trong ông thấy có dụng cụ nấu ăn, có chỗ nghỉ ngơi. Mặc dầu không thấy ai, nhưng ông tin chắc túp lều là do có người dựng lên. Có bếp núc, có nơi tạm nghỉ, ông biết rõ có người tới lui dù ông chưa từng thấy họ. Và ông an tâm vì biết rồi đây mình sẽ trở về được nhà, trở về sống với mọi người vì có đồng lọai ở bên, sẽ giúp đỡ ông. Nhưng tin vào Chúa, Đấng mà con người chưa từng gặp trong cuộc sống thì sao?

Các Tông đồ ngày xưa được Chúa gọi theo Người, các ông chứng kiến những phép lạ Chúa làm, từng nghe không biết bao lời Chúa giảng dạy, từng chứng kiến đám đông người đi theo Chúa. Họ đón nhận Lời Người với một niềm tin tuyệt đối như vị sĩ quan đội trưởng, xin Chúa chữa lành cho con mình: “Thưa Thầy! Thầy khỏi đến nhà tôi, vì nhà tôi chẳng đáng Ngài vào. Thầy chỉ cần phán một lời thôi thì con tôi sẽ lành bệnh”, hay như người đàn bà bị băng huyết lâu năm, chỉ mong được chạm vào áo Thầy chắc chắn sẽ khỏi bệnh. Bà được như ý. Lời Chúa đã minh chứng điều ấy: “Lòng tin của bà đã chữa bà”. Còn TôMa, một con người của chủ thuyết duy nghiệm, dù là một Tông đồ, từng thấy Chúa làm được mọi phép lạ. Tin và phục Chúa như một vị Rabbi có tài, có “Công lực”, có “phép thuật?” Nhưng ông không thể tin được Người là “Con Thiên Chúa”, là “Đấng nhân danh Chúa mà đến”, là “Đấng Cứu độ trần gian”. Nên khi nghe chuyện sau ngày Chúa chịu tử nạn, Người đã sống lại và hiện ra với các bè bạn, ông không tin. Chỉ đến khi chứng kiến Chúa ngay trước mắt và được trò chuyện với Người, ông mới thưa lên lời xác tín : “Lạy Chúa, Lạy Thiên Chúa của con”. Chúa đã nhắc ông : “TôMa vì anh đã thấy Thầy nên anh đã tin, nhưng phúc cho ai không thấy mà tin”. Quả thật niềm tin “Thiêng liêng” không dễ dàng.

Lạy Chúa,

Các Tông đồ đã sống bên Chúa, đã được Chúa dạy bảo, chăm sóc mà còn phải thưa “Xin thêm lòng tin cho chúng con”. Các ông nửa tin, nửa ngờ. Phải đến khi Thánh Thần Chúa xuống, các ông được mở lòng, mở trí mà vững tin vào Thiên Chúa, vào Đức Kitô và làm chứng về Người. Phần con, có gì hơn các Ngài? Con đã được ơn gọi đứng vào hàng ngũ dân Chúa, được lời chứng từ các Tông đồ, qua Giáo hội Chúa nơi trần gian. Được lãnh nhận Bí tích Thanh Tẩy, Bí tích Thêm sức, tức là lãnh nhận Chúa Thánh Thần, được soi trí mở lòng. Con được Chúa ban ơn Đức Tin, là ơn nhưng không. Nhưng con vẫn hèn tin, vẫn sa ngã, vẫn không mạnh dạn sống lòng tin đó trong cuộc đời. Con thật có lỗi

Xin Chúa ban thêm Đức tin cho con. Xin cho con dám mạnh dạn tuyên xưng: “Tôi vẫn mãi tin luôn, tin rằng Ngài yêu thương tôi. Tôi vẫn cứ tin luôn, cho dù gặp bao gian nguy”. Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa! AMEN.

FX. Đỗ công Minh

Comments are closed.