Hai Đứa Con Hư Hỏng, Hay Chỉ Có Một?

  Hai Đứa Con Hư Hỏng, Hay Chỉ Có Một?

Khi nói về dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu, trong Tin Mừng của thánh Luca, có nhiều người, trong đó có tôi nữa, thường nghĩ người con thứ, hắn chính là người con hoang đàng.  Đúng như vậy! Người con thứ chính là đứa con hư hỏng, và rất là bất hiếu với người cha, bởi vì:

  • Hắn đã cả gan mở miệng nói với bố: "Thưa bố, xin cho con phần tài sản con được hưởng” (15:12)  trong khi đó bố của hắn còn đang sống sờ sờ trước mắt.
  • Hắn đã nhẫn tâm lìa bỏ bố và thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó nó sống phóng đãng, phung phí hết tài sản của mình (15:12-13)
  • Hắn đã bôi tro trát trấu vào mặt bố và gia đình dòng tộc của hắn bởi vì hắn đã đi ở đợ cho một người dân trong vùng; [làm nghề] chăn heo [và] ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng (15:15-16).
Thế nhưng, bạn thử đọc dụ ngôn này kỹ một chút, thì bạn sẽ thấy thằng con cả, kẻ không đi hoang, người đang ở nhà với bố cũng hư hỏng và cũng bất hiếu không kém gì thằng em của hắn cả!  Thật đấy!  Bạn cứ đọc bài Phúc Âm lại mà xem sẽ thấy ngay!
  • Hắn đã nổi giận và không chịu vào nhà vì hắn nghe người đầy tớ báo cáo rằng:  “Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ” (15:27)!
  • Hắn đã kết án cha của hắn như là một ông chủ hà khắc và keo kiệt, cho nên hắn mới buông ra những lời rất ư là cay đắng:  “Đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè” (15:29).
  • Hắn đã vô cảm, đã lạnh lùng, đã không tha thứ và tệ hơn nữa, hắn đã khước từ mối quan hệ ruột thịt với đứa em ruột của hắn, cho nên hắn mới nói:  “Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!” (15:30).
Như vậy, cả hai người con trong dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu đều là những kẻ hư hỏng và bất hiếu chứ chẳng phải chỉ là một mình người con thứ.  Bạn đồng ý không?
 
Nhìn vào thái độ sống và cách cư xử của hai người con hoang đàng trong dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu, bạn và tôi hãy suy nghĩ thử xem, mình là thằng con thứ hay là thằng con cả vậy?
Nếu tôi dửng dưng, lãnh đạm trước các bí tích, không màng đến chuyện đi tham dự thánh lễ, không care về việc đi xưng tội, cũng chẳng đoái hoài gì đến những lời răn dạy, bảo ban, dạy dỗ của ông bà, cha mẹ, của các sơ, các thầy, các cha…Cứ lao mình vào những đam mê của cờ bạc, rượu chè, thuốc sái ,quan hệ trai gái, xem phim ảnh xấu trên internet…Thì mình là thằng con thứ đấy!
•  Nếu bạn và tôi không nhận ra mối quan hệ CHA-CON giữa tôi và Thiên Chúa, chỉ giữ đúng những luật lệ của Giáo Hội quy định và tuân giữ những điều răn của Chúa, làm chính xác từng lời từng chữ:  Xem lễ ngày Chúa Nhật, cùng các ngày lễ buộc, xưng tội & rước lễ một năm một lần, ăn chay kiêng thịt một năm hai lần, vào thứ tư lễ Tro và thứ Sáu Tuần Thánh, nhịn từ 12 giờ sáng đến đúng 12 giờ đêm rồi sau đó… ăn bù… thì mình đúng là thằng con cả rồi!
Nếu tôi và bạn không nhận ra hay tệ hơn nữa PHỦ NHẬN mối liên hệ giữa tôi với tha nhân là quan hệ ANH-EM có cùng chung một người CHA trên trời, tôi thường hay nhắm mắt dửng dưng, làm ngơ, không tỏ lòng thương xót và cảm thông với họ và cả với những người kém may mắn như những trẻ em mồ côi, những người già nua, bịnh tật, sống cô quạnh trong các nhà thương hay trong các viện dưỡng lão…thì không thể nghi ngờ gì nữa, chúng mình đang bắt chước y chang người con cả không sai một tí nào!

Bạn thân mến, dù chúng ta lầm lỡ y như người con thứ hay như người con cả, thì chúng ta cũng phải ăn năn sám hối và quay trở về với Chúa là Cha chúng ta.

Nếu soi vào gương mà thấy mình giống như người con thứ thì xin họ cở anh ta ba điểm sau:
  1. Hồi tâm, suy nghĩ về những ân huệ, những ơn lành mà Thiên Chúa đã ban cho mình, nhận ra những ơn huệ của Chúa ban cho mình càng nhiều càng tốt.  Giống như người con thứ đã nhận ra rằng:  "Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói!” (15:17).
  2. Quyết tâm đứng lên, quay lưng lại với tội lỗi và quá khứ, và trở về với Thiên Chúa, là Cha giàu lòng thương xót, chậm bất bình và hết sức khoan nhân (Tv103:8).  Giống như người con thứ đã làm:  “Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người… ” (15:18).
  3. Mở miệng xưng thú tội lỗi của chúng ta với Chúa qua việc đến với bí tích Giải Tội.  Giống như người con thứ đã làm.  “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa.  Xin coi con như một người làm công cho cha vậy” (15:19)
Còn nếu thấy mình đã lầm lỡ giống như thằng con cả, thì chúng mình hãy ráng cố gắng:
  • Đừng bao giờ tỏ thái độ ghen tị, so bì hay bực bội với tha nhân khi thấy họ được Thiên Chúa ưu đãi và ban cho nhiều điều may mắn hơn mình, bởi vì Thiên Chúa có tự do và có toàn quyền định đoạt ban cho ai tùy ý Ngài (Mt20:15).
  • Phải luôn luôn xác tín rằng Thiên Chúa là CHA của tôi, quan hệ giữa tôi và Thiên Chúa là mối quan hệ CHA-CON chứ không phải là CHỦ với TỚ bởi vì chính Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta biết rằng Thiên Chúa là Cha của chúng ta “Lạy Cha chúng con ở trên trời…nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em.  Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em”  (Mt6:9-15).
  • Phải ghi tâm và đừng quên là mọi người sống chung quanh chúng mình, dù có tội lỗi và xấu xa hay tệ hại mấy đi chăng nữa …họ cũng đều là anh chị em của tôi và của bạn, bởi vì họ đều được tạo dựng nên theo hình ảnh của Thiên Chúa (St1:27) và nhất là họ cũng được gọi Thiên Chúa là CHA y như chúng mình vậy!

Bạn thân mến, dù bạn và tôi lỡ cư xử với Thiên Chúa là Cha của chúng ta giống y như người con thứ hay người con cả, hoặc giống y như cả hai người con ở trong dụ ngôn đi chăng nữa, thì xin bạn ghi nhớ, Thiên Chúa là Người Cha nhân hậu luôn luôn mở rộng vòng tay để đón nhận, để tha thứ và để phục hồi quyền làm con cho chúng mình.

Đừng sợ, đừng ngại!  Hãy chạy đến với Bí Tích Hoà Giải càng sớm càng tốt, dù cho tội lỗi của chúng mình có nặng, có kinh khủng và có ghê gớm đến mấy đi chăng nữa, chỉ cần chúng mình thành tâm ăn năn thống hối, dốc long chừa cải, thì Cha của chúng mình sẽ tha bổng và mở rộng tay đón nhận tôi và bạn trở về nhà của Ngài để chúng mình có thể vui hưởng hạnh phúc đời đời trong nhà Cha trên Trời.  Bởi vì chính Ngài đã hứa:  “Tội các ngươi, dầu có đỏ như son, cũng ra trắng như tuyết; có thẫm tựa vải điều, cũng hoá trắng như bông” (Is 1:18)

Lm Ansgar Phạm Tĩnh, SDD

 

Comments are closed.