Suy Niệm Phúc Âm Chúa Nhật III Mùa Chay C – SÁM HỐI, ĐỀN TỘI, KHÓC LÓC, THAN VAN (Lc 13:1-9)
Louis IX là một Hoàng Đế thánh thiện, một bậc thánh hiền nỗi tiếng của nước Pháp vào đầu thế kỷ XIII. Sinh ra trong nhung lụa, nhưng cuộc sống của nhà Vua hoàn toàn giản dị và khiêm tốn. Ngay từ nhỏ, mẹ Ngài là Hoàng Hậu Blanche đã dặn dò nhà Vua kỹ lưỡng:“Hỡi con, con rõ biết mẹ yêu con nhiều. Mẹ nghĩ rằng thà con chết dưới chân mẹ còn hơn thấy con phạm tội trọng mất lòng Chúa”. Từ lúc ấy cho đến khi Louis được 12 tuổi, năm Vua Cha qua đời, bà không ngừng ảnh hưởng và nắm vai trò trọng yếu trong việc giáo dục đạo đức cho con yêu.
Suốt cuộc đời mình, Louis IX luôn nhớ lại: Ngài chỉ phạm hai tội đáng kể. Thuở ấu thơ, Ngài có ăn cắp mấy xu lẻ của một chiến binh Pháp. Tuổi thiếu niên, Ngài có lỡ miệng nói câu tục tĩu khó nghe. Louis đã làm nhiều sự hãm mình để đền bù hai tội nặng ghê gớm ấy. Là hoàng tử yêu qúy của Vua Cha, Louis không ngừng thay Cha rộng tay vui vẻ giúp đỡ kẻ khác. Lên ngai Vua kế nghiệp Cha lúc 21 tuổi, Louis luôn xếp thời gian rãnh rỗi việc triều chính để dâng lễ Misa và đọc kinh nguyện Phụng Vụ mỗi ngày.
- Thánh Augustinô đã sám hối, tự thú tội lỗi mình và tìm lại niềm tin với Chúa.
- Thánh Maria Mađalêna cũng sám hối, qùy bên chân Chúa, khóc lóc hối tiếc cho lỗi lầm đã phạm.
- Thánh Charles de Foucauld tự sám hối, ẩn mình nơi sa mạc đền tội, tìm gặp Thiên Chúa tình yêu
-
Thí dụ: + Hiệp sĩ đạo Nhật Bản tự mổ bụng phạt mình, đền bù sai trái, tỏ dấu hiệu trung trực.
+ Đứa trẻ qùy gối gục đầu bên Mẹ khóc to, khi biết mình sai lỗi rõ ràng. Qua những cử chỉ ấy, người phạm lỗi tỏ sự ray rứt, hối hận xót xa đau đớn…mà hành vi phổ thông nhất là giọt nước mắt khóc lóc than van xấu hổ.
- giọt “nước mắt cá sấu”: khóc để mà khóc, cho xong một vấn đề.
- giọt nước mắt “khóc mướn”: nhà hiếu trả tiền thuê phường kèn khóc người quá cố thay mình.
-
nước mắt đau khổ, vì:
o chiến tranh loạn lạc: nước mất, nhà tan, người thân chết tức tưởi…
o bệnh tật nan y: đớn đau kéo dài, bác sĩ bó tay, vô phương cứu chữa…
o thiên tai bất ngờ: lụt lội Katrina, hoả hoạn cháy rừng, bão tuyết lạnh lùng..
-
nước mắt ly biệt, vì:
o chị lập gia đình, theo chồng về xứ lạ.
o cha mẹ lià trần, đàn con thơ ở lại trên đời lâm cảnh mồ côi.
-
nước mắt thương hận, tiếc nuối, vì:
o tình duyên trắc trở: không hạp tuổi, không môn đăng hộ đối, hận tình đen bạc…
o cơ hội đã mất, không tìm gặp được nữa.
-
nước mắt niềm vui, vì:
o đạt thành quả tốt đẹp: vận động viên chiếm huy chương vàng, tài tử được giải Oscar…
o đoàn tụ hợp hoan: vợ chồng xa nhau lâu năm, hai miền Nam Bắc thống nhất….
-
nước mắt run sợ, uất nghẹn, hãi hùng, vì:
o những thảm cảnh trước mặt: tai nạn giao thông xác người tan nát, xác chết trôi sông…
o sửa soạn đối diện án chết: ăn không ngon, ngủ chẳng yên, chân lê bước nặng nề, tay dựa vào giám thị trại giam dìu đến cọc xử bắn và trói tay, bịt mắt…
- giọt nước mắt đau khổ của bà Rachel thương khóc các hài nhi Bêlem bị chết oan, của phụ nữ ngoại giáo Ca-na-an than van năn nỉ Chúa cứu giúp con gái bà khỏi bị qủy ám (Mt 15:21-28).
- giọt nước mắt ly biệt của người chị Matta thương tiếc cậu em Lazarô đã qua đời (Ga 11:33).
- giọt nước mắt thương xót của Chúa Giêsu than khóc thành Giêrusalem (Lc 19:41) sẽ bị sụp đổ vì không nhận biết Thiên Chúa.
- giọt nước mắt vui tươi của bà goá thành Naim khi con trai yêu qúy sống lại (Lc 7:11-17), của người cha nhân từ khi thấy đứa con ngang tàng tự đàng xa đang trở về với mình (Lc 15:20).
- giọt nước mắt não nề đau xót của Mẹ Maria khi ôm xác Chúa được tháo xuống từ trên thập giá.
- người thu thuế Giakêu ray rứt cho snhững việc làm quá đáng của mình, đã sám hối bằng sự rộng rãi bố thí và đền bù mọi thiệt hại mình gây ra (Lc 19:8).
- chị phụ nữ tội lỗi vào nhà biệt phái Simôn (Lc 7:38), đã đến gần bên Chúa rơi giọt nước mắt sám hối, tưới ướt chân Người, đoạn lấy tóc mình mà lau.
- người “tông đồ của các tông đồ” Maria Mađalêna, trót một thời vui chơi tội lỗi xa xưa, đã sớm thức tỉnh sám hối, tìm lại bên Chúa cho niềm tin thánh thiện dâng cao.
- vị Giáo Hoàng đầu tiên, Phêrô, đã nhẫn tâm chối Thầy ba lần trong đêm Chúa thụ án. Tiếng gà gáy gợi nhớ, khiến ông can đảm sám hối, khóc than cho bản năng yếu ớt của mình, quyết về lại Giêrusalem để “cùng sống và chết như Thầy dấu yêu”.
- thầy biệt phái nhiệt thành Saolô đã sám hối sau một cú ngã ngựa ở Damas, lặng lẽ vào nơi cô tịch, xấu hổ những sai lầm quá khứ, đoan hứa từ nay “Đức Kitô sẽ luôn sống trong tôi”(Gl 2:20).
- chàng thanh niên ngông cuồng Augustinô “bao tháng ngày lần mò trong đêm tối”, chợt sám hối khi nghe thánh Phaolô lay động (Rm 13:14), được “Chúa thương đưa về sống trong niềm vui”.
- sự chai lì cứng lòng, vô thức về tội lỗi của ta: liên tục xem thường Luật Chúa, Luật Giáo Hội.
- sự khô khan đạo lý, thờ ơ sống Đạo đêm ngày của ta: ít gặp gỡ Chúa, nhớ Chúa thường xuyên.
- sự chủ tâm xé bỏ giao ước của ta với Chúa: lời thề Hôn Phối, lời cam kết của tu sĩ, linh mục…
- Cả thành Xơ-đôm tội lỗi, không ai công chính ngoài gia đình ông Lót, nên bị hủy diệt (St 19).
- Dân thành Ninivê, nghe lời Giona mà sám hối, ăn chay, mặc áo thô, ngồi trên tro bụi (Gn 3:5).
- Người phú hộ vô đạo và ích kỷ, lúc sống không thi ân cho anh nghèo Lazarô, khi chết, có sám hối phút cuối, cũng đã muộn rồi (Lc 16:24.30).
- Tên gian phi quậy phá treo trên thập giá, biết sám hối nhận thực hành vi sai trái của mình và mong Chúa thương xót cứu vớt. Anh đã được Ngài thưởng phúc Thiên Đàng (Lc 23:41-43).
Fr. Dominic Dieu Tran, SDD.