MẦU NHIỆM CỦA SỰ SỐNG

MẦU NHIỆM CỦA SỰ SỐNG

Con người rất thông minh, có thể chi phối, có thể điều khiển được gần như mọi sự trong cuộc đời này nhưng hoàn toàn bất lực trước sự sống. Con người có thể làm cho tăng thêm tuổi thọ, kéo dài sự sống thêm một thời gian nhưng đến ngày đến giờ đã "định" không ai có thể kéo dài thêm được nữa, cho dẫu chỉ một chút thời gian.

Cách đây không lâu, các giáo sư cũng như chủng sinh thuộc địa phận Xuân Lộc phải ngậm ngùi tiễn biệt một người con rất ưu tú của Giáo Hội về nhà Cha.

Ngài ra đi ở cái tuổi không còn trẻ nhưng cũng chưa quá già. Hết sức đặc biệt là Ngài đã cất công đi học ở phương xa để hấp thụ những môn thánh học về giúp cho quê nhà nhưng thời gian dạy học đó quá ngắn. Nhiều nỗ lực để giành lại sự sống cho một linh mục học hành chăm chỉ và siêng năng đều phải nhường chỗ cho chứng bệnh Ngài đang mang và tiếc thương ngậm ngùi tiễn biệt.

Mới đây thôi, một tin buồn cho Giáo Hội nói chung và cách riêng cho Giáo phận Bắc Ninh, cũng một cha giáo khá giỏi phải ra đi. Ngài lớn tuổi hơn cha giáo Xuân Lộc một chút nhưng thời gian giảng dạy của Ngài cũng chẳng được bao lâu.

Và, cũng hết sức ngậm ngùi đến với giáo phận Buôn Ma Thuột khi phải tiễn biệt một linh mục khá trẻ, với 40 tuổi đời và 3 năm linh mục. Nhiều và rất nhiều giáo dân cũng như linh mục và tu sĩ tiễn biệt cha trẻ này về nơi an nghỉ cuối cùng.

Không hề quen biết, chưa một lần gặp gỡ nhưng đứng trước sự ra đi của các cha như thế không khỏi để lại những nghĩ suy.

Sự sống là như thế đó, thật mỏng dòn và mong manh dù người đó là ai đi chăng nữa. Phận người quá mong manh dù đó là linh mục, tu sĩ, giáo dân hay cả giáo hoàng, giám mục, chủ tịch hay tổng thống của một nước. Có những người đang ở độ tuổi của làm việc, của nghiên cứu, của phục vụ nhưng đành phải để lại mọi sự đang dang dở.

Lời nguyện chiều thứ Sáu trong giờ Kinh Phụng Vụ tuần III như thế này : "Biết bao người hôm nay lìa thế – xin nhớ lại cái chết nhục nhằn của Chúa trên thập tự".

Biết bao người hôm nay lìa thế ! Biết bao nhiêu người lìa thế cũng có biết bao người sinh ra trong cõi nhân sinh này. Ngày sinh cũng như ngày lìa thế của mỗi người không ai biết được ngoài Thiên Chúa, tin hay không đó là chuyện của mỗi người. Ta đang cầu nguyện cho "biết bao người" nhưng ngày nào đến lượt ta làm sao ta biết được. Hoàn toàn không ai biết được, sự sống là như vậy đó.

Tôi có cơ may gần gũi với cha già, ngài là niên trưởng hiện tại trong anh em. Đã cố gắng và tận tình chữa chạy, một ngày kia bác sĩ cho về để chờ ngày lo hậu sự. Theo như lời bác sĩ nói thì xuất viện chỉ được dăm ba hôm. Và, mọi người đều chuẩn bị đến cái ngày lìa thế của ngài như lời của bác sĩ. Thế nhưng, một tuần trôi qua, hai tuần trôi qua nhưng sức khỏe của ngài dần hồi phục. Dĩ nhiên là không được như ngày trước vì cha già hoàn toàn sống phụ thuộc vào máy móc cũng như những hỗ trợ của y khoa. Đứng trước cảnh tình như thế và đứng trước lương tâm cũng như luân lý, nào ai dám ra tay quyết định sự sống của người anh em, của một con người.

Và, cũng có một cha già khác nằm dài trên giường bệnh non kém chục năm. Ngài vẫn còn sống nhưng chỉ hoàn toàn như đời sống thực vật. Hiện tại ngài vẫn được chăm sóc hết sức đặc biệt và kỹ càng qua người con tinh thần cũng như nhiều người khác nữa.

Không biết cha già kéo dài được bao lâu nữa nhưng quả thật sự sống vẫn là điều gì đó hết sức mầu nhiệm với con người.

Mỗi ngày còn được hít khí trời, mỗi ngày còn mở mắt nhìn mặt người cho dù người đó ta ít mến kém thương đi chăng nữa đó vẫn là hồng ân và là quà tặng của Thiên Chúa.

Hãy sống, hãy chia sẻ quà tặng mầu nhiệm của sự sống mỗi ngày ta có được từ ân ban của Chúa.

Hãy sống, hãy làm điều gì đó cho anh chị em đồng loại dẫu là một việc hết sức nhỏ nhoi như một lời kinh, như một lời cầu nguyện hay là một ly nước lã cho người đang đói khát ở cạnh bên ta.

Sự sống mầu nhiệm lắm ! Hãy yêu quý, hãy trân trọng mỗi ngày ta có được.

Anmai, CSsR

Comments are closed.