THÀ CHẾT CHẲNG THÀ PHẠM TỘI

 THÀ CHẾT CHẲNG THÀ PHẠM TỘI

Ông Gioan nói với Đức Giêsu: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta”. Đức Giêsu bảo: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.

“Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Kitô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu”.

“Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt”.
 
Các con thiếu nhi thương mến,

Chuyện kể rằng, ngày xưa, một đoàn thám hiểm từ lục địa Châu Âu đi tìm vùng đất mới. Bạn biết gì về hòn đảo Ireland ngày nay – Nhà lãnh đạo của họ là một người phiêu lưu với số mệnh. Ông tuyên bố: Ai đụng đất đầu tiên, sẽ là chủ toàn thể lãnh thổ. Một người trong nhóm tên là O‘Reil quyết tâm dành được đất mới. Ông ráng sức chèo, nhưng một chiềc thuyền đối thủ rượt theo ông, bắt kịp ông rồi qua mặt ông. Ông có thể làm gì? Người đàn ông tinh thần mạnh mẽ, ý chí sắt đá này buông mái chèo, cầm lấy búa và chặt bàn tay trái liệng trên bờ. Như thế ông là người đầu tiên đụng vào đất mới, và nó là của ông.
 
Các con thương,

Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu nói với các tông đồ: “Nếu tay bạn làm cớ cho bạn phạm tội, hãy chặt nó đi. Thà bạn tàn tật mà được vào cõi hằng sống hơn là có đủ hai tay mà phải vào hỏa ngục”. Chúa Giêsu nói những điều nghe ghê quá! Các con biết ý Chúa muốn nói gì không?

Cắt tay, chặt chân, hay móc mắt không phải hiểu theo nghĩa đen. Đó chỉ là cách nhấn mạnh của Chúa để gây ấn tượng mạnh mẽ trên chúng ta, giúp chúng ta hiểu rằng: đứng trước sự chọn lựa giữa Thiên Chúa và ma quỷ; giữa thánh ý của Chúa và sở thích riêng tư, chúng ta chọn ai?

Các con thương mến,

Thánh Đaminh Saviô là mẫu gương sáng cho thiếu nhi về quyết tâm sống đẹp lòng Chúa. Thánh nhân rất gần gũi với thiếu nhi, Ngài được nên thánh lúc chỉ 14 tuổi mà thôi.

Saviô sinh ra trong một gia đình Công giáo, cha mẹ sống rất đạo đức, đặc biệt là người mẹ. Bà chu đáo trong giáo dục con cái, dạy cho con biết phân biệt điều lành điều dữ và nhất là biết tránh xa các dịp tội. Đaminh ghi nhớ rõ từng lời mẹ dạy.

Lên năm tuổi, ngài trở thành một cậu giúp lễ. Khi lên bảy tuổi, ngài được rước lễ lần đầu. Trong ngày đó, Đaminh đã chọn cho mình một quyết tâm để sống. Ngài hứa với Chúa Giêsu: “Thà chết chẳng thà phạm tội!”. Hằng ngày, Đaminh đã cầu nguyện để luôn trung thành với lời hứa ấy.

Đaminh luôn gìn giữ tâm hồn trong trắng, không dính vết tội nhơ. Cậu bé rất gớm ghét tội lỗi làm mất lòng Chúa, đến nỗi có lần cậu nói:

– Mẹ ơi, mẹ thử nghĩ coi, nếu đến năm 18 hay 20 tuổi, mà con lại phạm một tội trọng! Thì có phải rằng, đối với Mẹ, thà con nên chết trước đi còn hơn không?!

Cho đến một ngày, vào năm 14 tuổi, Đaminh bỗng bị cơn bệnh hiểm nghèo, tàn phá thân xác thiếu niên mơn mởn và trong trắng. Trong vòng 8 tháng trời, bị cơn bệnh hành hạ thân xác, đau đớn ngày đêm, không phút giây ngơi nghỉ! Có lúc quá đau đớn, cậu bé kinh hoàng với ý nghĩ:

– Liệu mình có bị mất kiên nhẫn hay là không đủ sức chịu đựng cho đến cùng chăng?

Các bác sĩ, y tá vô cùng kinh ngạc và khâm phục trước sức chịu bệnh anh hùng của cậu thiếu niên. Nhưng rồi mọi người trong nhà thương khám phá ra bí quyết chịu bệnh của Đaminh:

– Thánh Tâm Chúa Giêsu và Trái tim Đức Mẹ đã ban sức mạnh và can đảm cho cậu! Không những Đaminh chấp nhận bệnh tật mà còn chấp nhận cái chết nữa.

Đaminh chỉ sợ phạm tội mất lòng Chúa chứ không sợ chết. Hơn thế nữa, cậu còn can đảm dốc lòng:

– Thà chết chứ không thà phạm bất cứ một tội lỗi nào, dù nhỏ mọn hết sức!
Ngày 18 tháng 5 năm 1950, thánh nhân qua đời lúc tuổi đời vừa tròn 14.
 
Các con thương,

Vì muốn có được hòn đảo mà O‘Reil đã chấp nhận mất đi bàn tay của mình. Vì không muốn phạm tội làm mất lòng Chúa mà Đaminh đã có câu châm ngôn sống: “Thà chết chẳng thà phạm tội”. Chúng con có dám chấp nhận sự hy sinh vì yêu mến Chúa và vì hạnh phúc nước trời không?

Hàng ngày các con cũng đứng trước những chọn lựa quyết định: thích ngủ hơn hay là phải thức dậy đi lễ Chúa nhật; dành thời gian đọc và suy niệm kinh thánh, đọc kinh cầu nguyện hay là dành giờ đi chơi game…

Thánh Đaminh đã nghe Lời Chúa, cầu nguyện và quyết tâm sống theo khẩu hiệu của mình. Phần thưởng mà Thiên Chúa ban tặng cho Ngài: nên thánh và hạnh phúc với Chúa trên thiên đàng.

Chúng con cùng Chúa qua lời chuyển cầu của thánh Đaminh giúp chúng con sống châm ngôn: “thà chết chẳng thà phạm tội” để tất cả cùng đạt được hạnh phúc Nước Trời.
 
Thực hành:

1. Đọc và suy niệm về hạnh các thánh.
2. Có quyết tâm sống như Thánh Đaminh Saviô.
 
Tâm niệm:

Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt.
 
Đi tìm kho báu:

Mời các con cùng suy nghĩ và trả lời các câu hỏi sau:
 
1. Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa dạy ta điều gì?
2. Để thực hành lời Chúa, ta phải sống như thế nào?
3. Các con cần phải làm gì để từ bỏ tính hư, tội lỗi?

Lm. Phêrô Nguyễn Ngọc Long

Comments are closed.