Lời nguyện của ĐTC vào cuối buổi đi đàng Thánh Giá

Lời nguyện của ĐTC vào cuối buổi đi đàng Thánh Giá

Lời nguyện của ĐTC vào cuối buổi đi đàng Thánh Giá

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, biểu tượng tình thương của Chúa và bất công của loài người, hình ảnh hy sinh tột cùng vì yêu thương và của sự ích kỷ tột độ vì điên rồ, dụng cụ chết chóc và con đường phục sinh, dấu chỉ vâng phục và biểu tượng sự phản bội, cột hành quyết và lá cờ chiến thắng.

 Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con vẫn còn thấy Thập Giá được dựng lên nơi các anh chị em chúng con bị giết hại, bị thiêu sinh, cắt cổ và chặt đầu bằng những lưỡi gươm man rợ và với sự im lặng hèn nhát.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con vẫn còn thấy Thập Giá Chúa nơi các khuôn mặt của trẻ em, phụ nữ và con người, những khuôn mặt kiệt lực và sợ hãi trốn chạy chiến tranh và bạo lực, và thường họ chỉ tìm thấy cái chết và bao nhiêu Philatô rửa tay.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con vẫn còn thấy Thập Giá Chúa nơi những thừa tác viên bất trung, thay vì cởi bỏ những tham vọng hư vô của mình, thì họ lại tước bỏ phẩm giá của cả những người vô tội.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con vẫn thấy Thập Giá Chúa nơi các con tim chai đá của những người ung dung xét đoán người khác, những con tim sẵn sàng lên án tha nhân, thậm chí còn ném đá họ, nhưng không bao giờ thấy tội lỗi của mình.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con vẫn còn thấy Thập Giá Chúa nơi các trào lưu cực đoan và khủng bố của những tín đồ của vài tôn giáo trần tục hóa danh Thiên Chúa và lạm dụng danh Chúa để biện minh cho những bạo lực chưa từng có của họ.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, chúng con con thấy Thập Giá Chúa nơi những người muốn tháo gỡ Thập Giá khỏi nơi công và loại trừ khỏi đời sống công cộng, nhân danh chủ nghĩa ngoại giáo duy đời hoặc thậm chí nhân danh sự bình đẳng mà chính Chúa đã dạy chúng con.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con vẫn còn thấy Thập Giá Chúa nơi những kẻ cường quyền và nơi những kẻ bán võ khí, nuôi dưỡng cái lò lửa chiến tranh với máu vô tội của những người anh chị em.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những kẻ phản bội giao nạp bất cứ ai với 30 đồng bạc.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những tên trộm và những kẻ tham nhũng, thay vì bảo vệ công ích và luân lý đạo đức, họ lại bán mình trên thị trường vô luân khốn nạn.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những kẻ điên rồ đang kiến tạo những kho chứa để giữ những kho tàng hư nát, và để cho Lazzaro chết đói ngoài cửa.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người phá hủy ”căn nhà chung”, vì lòng ích kỷ họ làm hỏng tương lai của các thế hệ mai sau.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người già bị thân nhân bỏ rơi, những người khuyết tật và trẻ em suy dinh dưỡng và bị xã hội ích kỷ và giả hình của chúng con gạt bỏ.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi Địa Trung Hải của chúng con và nơi biển Egeo trở thành một nghĩa trang vô tận, hình ảnh lương tâm không nhạy cảm và bị tê liệt của chúng con.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, hình ảnh tình thương vô biên và là con đường Phục Sinh, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người tốt lành và công chính làm điều thiện mà không tìm những lời hoan hô hoặc sự ngưỡng mộ của người khác.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi các thừa tác viên trung thành và khiêm tốn đang soi chiếu bóng đen của đời sống chúng con như những ngọn nến tiêu hao một cách nhưng không để soi chiếu cuộc sống của những người rốt cùng.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những khuôn mặt của các nữ tu và những người thánh hiến – những người Samaritano nhân lành – âm thầm theo tinh thần Tin Mừng, bỏ tất cả để băng bó những vết thương do nghèo đói và bất công gây ra.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người từ bi thương xót đang tìm thấy nơi lòng thương xót biểu hiện tột đỉnh của công lý và đức tin.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người đơn sơ vui sống niềm tin của họ thường nhật và trong sự trung thành tuân giữ các giới răn theo tinh thần con thảo.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người thống hối, từ thẳm sâu lầm than tội lỗi của họ, biết kêu lên: Lạy Chúa, xin nhớ đến con trong Nước Chúa!

 Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi các chân phước và các thánh biết tiến qua tăm tối của đêm đức tin mà không mất niềm tín thác nơi Chúa và không tự phụ mình hiểu sự im lặng huyền nhiệm của Chúa.   Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi các gia đình đang sống ơn gọi hôn nhân của họ trong sự chung thủy và phong phú.

 Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người bị bách hại vì đức tin, trong đau khổ họ tiếp tục nêu chứng tá chân chính về Chúa Giêsu và Tin Mừng.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, ngày nay chúng con còn thấy Thập Giá Chúa nơi những người mơ ước đang sống với tâm hồn trẻ thơ và hằng ngày làm việc để làm cho thế giới trở thành một nơi tốt đẹp hơn, nhân bản hơn và công bằng hơn.

Nơi Thánh Giá Chúa chúng con thấy Thiên Chúa yêu thương đến cùng và chúng con thấy oán ghét thống trị và làm mù quáng tâm trí của những người thích bóng đen hơn ánh sáng.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, là Con Tàu Noe cứu vớt nhân loại khỏi nạn hồng thủy của tội lỗi, xin cứu chúng con khỏi sự ác và ma quỉ! Hỡi Ngai Tòa Vua Đavít và ấn tích Giao Ước đời đời của Thiên Chúa, xin thức tỉnh chúng con khỏi những cám dỗ của hư danh! Hỡi tiếng kêu của tình yêu, xin khơi dậy nơi chúng con lòng ước muốn Thiên Chúa, sự thiện và ánh sáng.

Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, xin dạy chúng con rằng bình minh của mặt trời thì mạnh mẽ hơn tăm tối của đêm đen. Hỡi Thập Giá Chúa Kitô, xin dạy chúng con rằng chiến thắng bề ngoài của sự ác bị tan biến trước ngôi mộ trống và trước sự chắc chắn của Phục Sinh và tình thương của Thiên Chúa mà không gì có thể đánh bại hoặc làm lu mờ hay làm suy yếu. Amen!

G. Trần Đức Anh OP

Công bố qui luật mới về quản trị tài sản án phong thánh

Công bố qui luật mới về quản trị tài sản án phong thánh

Công bố qui luật mới về quản trị tài sản án phong thánh

VATICAN. Hôm 10-3-2016, qui luật mới về việc Quản trị tài sản liên quan đến các án phong chân phước và hiển thánh đã được Tòa Thánh công bố.

Qui luật này có hình thứ một phúc chiếu (Rescriptum ex audientia Santissimi), được ĐTC phê chuẩn ngày 4-3-2016, được công bố trên báo ”Quan sát viên Roma của Tòa Thánh”, có hiệu lực thử nghiệm trong 3 năm từ ngày được ký và thay thế cho qui luật cũ đã được Thánh Gioan Phaolô 2 phê chuẩn ngày 20-8 năm 1983.

Qui luật mới gia tăng sự minh bạch trong việc quản trị ngân quĩ dành cho việc chi phí án phong đồng thời tăng cường sự kiểm soát của nhà chức trách có thẩm quyền và của Bộ Phong Thánh đối với việc quản trị. Các ngân quĩ được thiết lập để trang trải các chi phí cho việc phong chân phước và hiển thánh: từ việc phổ biến cuộc sống của vị Tôi Tớ Chúa hoặc Chân Phước, cho đến cuộc điều tra ở cấp giáo phận, và sau cùng là lễ phong chân phước hoặc hiển thánh.

Luật qui định rằng sau khi chủ án (thường là một dòng tu hay giáo phận) chấp nhận việc xin mở án phong, thì sẽ thiết lập một ngân quĩ để chi phi cho án ấy. Ngân quĩ này do tiền dâng cúng của tín hữu hoặc của các pháp nhân và được coi như một ”thiện quĩ” (fondo di causa pia).

Người quản trị quĩ đó có thể là chính vị thỉnh nguyện viên hoặc người được bổ nhiệm cho công việc này. Người quản trị phải làm kết toán và bá cáo hàng năm. Bộ phong thánh có thể yêu cầu bá cáo bất kỳ lúc nào về việc quản trị quĩ này. Bộ có thể ban hành các biện pháp kỷ luật trong trường hợp có sai trái.

Nếu chủ án (giáo phận, dòng tu..) muốn sử dụng, dù chỉ một phần tài sản, để chi vào một việc có mục đích khác với án phong thánh thì phải xin phép của Bộ Phong Thánh.

Quản trị viên ngân quĩ phong thánh phải chuyên cần tuân hành tất cả các qui luật do Bộ Phong thánh ban hành liên quan đến hoạt động quản trị và tài chánh của một án phong.

Bộ phong thánh cũng yêu cầu chủ án phải đóng góp vào việc tổ chức lễ phong chân phước và phong thánh cử hành ở Roma. Nếu cần Bộ có thể yêu cầu đóng góp đặc biệt.

Qui luật cũng xác định chi biết các giai đoạn phải đóng góp cho các chi phí để xin nhìn nhận cuộc tử đạo, các nhân đức anh hùng, hoặc tước hiệu tiến sĩ Hội Thánh, nhìn nhận phép lạ.

Sau khi cử hành lễ phong chân phước hoặc hiển thánh, quản trị viên của ngân quĩ phải tường trình toàn bộ việc quản lý tài sản đã được phê chuẩn đúng phép.

Sau khi phong hiển thánh, Bộ Phong thánh sẽ quyết định về số tài sản còn lại, để ý đến những yêu cầu sử dụng từ phía chủ án phong và những đòi hỏi của ”ngân quĩ liên đới”. Sau đó, ngân quĩ án phong và chức vụ thỉnh nguyện viên không còn hiện hữu nữa. (SD 10-3-2016)

G. Trần Đức Anh OP

 

Bộ Phong thánh công nhận phép lạ của Mẹ Têrêxa Calcutta

Bộ Phong thánh công nhận phép lạ của Mẹ Têrêxa Calcutta

Mẹ Têrêxa Calcutta

VATICAN. ĐTC Phanxicô đã cho phép Bộ Phong thánh công bố sắc lệnh nhìn nhận một phép lạ nhờ sự chuyển cầu của chân phước Mẹ Têrêxa Calcutta.

ĐHY Angelo Amato, Tổng trưởng Bộ Phong Thánh, đã được ĐTC tiếp kiến chiều ngày 17-12-2015 và đã nhận được sự cho phép này.

Mẹ Têrêxa Calcutta tục danh là Agnès Gonxha Bojaxhiu, sáng lập dòng các nữ tu thừa sai bác ái, sinh ngày 26-8 năm 1910 tại Skopje và qua đời tại Calcutta, Ấn độ ngày 5-9 năm 1997, hưởng thọ 87 tuổi

Chỉ 2 năm sau khi Mẹ qua đời, tức là năm 1999, ĐGH Gioan Phaolô 2 đã chuẩn chước qui luật và cho phép mở án điều tra trước 3 năm, để thu thập hồ sơ xin phong chân phước cho Mẹ. Mẹ được phong chân phước ngày 19-10 năm 2003.

Hôm 15-12-2015, Hội đồng các Hồng y và GM thành viên Bộ Phong thánh đã đồng thánh bỏ phiếu nhìn nhận là phép lạ vụ khỏi bệnh của một kỹ sư người Brazil 35 tuổi được khỏi bệnh tức khắc một cách lạ lùng ngày 9 tháng 12 năm 2008 khi vợ ông khẩn cầu sự cứu giúp của Mẹ Têrêsa. Bệnh nhân lúc đó đang nằm trên bàn giải phẫu và hôn mê vì ung thư não bộ. Lúc đó vợ ông đến nhà xứ để cầu nguyện với Mẹ Têrêxa, xin cho chồng được khỏi bệnh.

Việc cứu xét vụ khỏi bệnh này đã được giáo phận Santos sở tại khởi sự hồi tháng 6 cùng năm 2008, và sau đó được ban giám định y khoa bộ Phong thánh, trong phiên họp ngày 10-9 năm nay, đã đồng thanh nhìn nhận là không thể giải thích được về phương diện khoa học.

Ngày phong hiển thánh cho Mẹ Têrêsa sẽ được ĐTC thông báo trong một công nghị Hồng Y, nhưng báo Công Giáo Tương Lai (Avvenire) ở Italia cho rằng buổi lễ đó có thể được cử hành vào chúa nhật 4-9 năm tới, 2016, 1 ngày trước lễ giỗ Mẹ Têrêsa, như một biến cố lớn trong Năm Thánh Lòng Thương Xót.

Đức Cha Henry D'Souza, nguyên TGM Calcutta Ấn độ, và các nữ tu thừa sai bác ái bày tỏ vui mừng và biết ơn vì tin trên đây. Đức TGM nói với hãng Asia News: ”Tôi rất vui mừng, vì phép lạ thứ hai này của Mẹ Têrêxa được đTC phê chuẩn. Mẹ Têrêxa vẫn luôn nói với tôi rằng Mẹ là mẹ tôi, và mẹ tiếp tục sự bảo vệ từ mẫu cho tôi và nay cho toàn nhân loại”.

Tại trụ sở trung ương dòng thừa sai bác ái ở Calcutta, nơi có mộ của Mẹ Têrêsa, mỗi ngày có hàng trăm người thuộc các tôn giáo khác nhau đến cầu nguyện, và xin sự chuyển cầu của Mẹ. (SD 18-12-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Thói đạo đức giả là một loại vi-rút ẩn núp trong bóng tối. Nhưng bằng cầu nguyện, chúng ta sẽ chiến thắng.

Thói đạo đức giả là một loại vi-rút ẩn núp trong bóng tối. Nhưng bằng cầu nguyện, chúng ta sẽ chiến thắng.

ĐTC rao giảng trong thánh lễ ngày 16 tháng 10 2015

Giảng trong thánh lễ sáng hôm nay tại nhà nguyện thánh Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Chúng ta cần phải cầu nguyện liên lỉ để đừng bị lẫy nhiễm những ‘vi-rút’ giả hình. Thói đạo đức giả ấy mê hoặc người khác với những lời dối trá luôn ẩn núp trong bóng tối.”

 

Đức Thánh Cha mô tả lại bối cảnh trong bài Tin Mừng theo thánh Luca: “Khi ấy, Đức Giêsu và các môn đệ đang ở giữa một đám đông có đến hàng vạn người, đông đến nỗi họ giẫm lên nhau. Và Đức Giêsu bắt đầu cảnh giác các môn đệ bằng những lời rất thẳng thắn: ‘Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu.’ Đức Thánh Cha nhận xét rằng: “Men là một thứ rất nhỏ bé. Nhưng với Đức Giêsu, men Pha-ri-sêu  giống như ‘vi-rút’. Và như một vị lương y, Đức Giêsu đã khuyên nhủ những cộng sự viên của Ngài là các môn đệ cần phải cảnh giác trước nguy cơ lây nhiễm thứ vi-rút đó. Thói đạo đức giả không hề có màu sắc rõ rệt để nhận biết, nhưng cứ thích chơi đùa theo kiểu lấp lửng, nửa thật nửa giả. Kẻ giả hình thường luồn lách và dụ dỗ người khác trong trạng thái ‘tranh tối tranh sáng’ không rõ ràng, với ‘sự quyến rũ của những lời dối trá’.

 

Đức Thánh Cha nói tiếp: “Giả hình cũng là một cách sống, một cách hành xử và một cách để nói những điều không rõ ràng. Cứ nửa đùa, nửa thật… Không sáng, cũng chẳng tối. Cách thức hành động của người giả hình dường như chẳng đe họa hay gây thiệt hại gì đến ai, giống như con rắn trườn bò, luồn lách. Nhưng anh ta lại có cái vẻ đẹp quyến rũ của cái trạng thái nửa sáng nửa tối, của những thứ không rõ ràng, của nhưng lời nói không minh bạch; và nhất là sự mê hoặc của những lời đường mật dối trá hay của dáng mạo bề ngoài. Đối với những người Pha-ri-sêu giả hình, tâm hồn họ bị lấp đầy bởi lòng tự kiêu và sự hư danh. Họ thích đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài, thích được chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ làm tất cả những điều ấy vì muốn chứng tỏ họ là người quan trọng và có học thức.  

 

Đứng trước thứ men giả hình, Đức Giêsu khích lệ dân chúng: ‘Anh em đừng sợ vì không có gì che giấu mà không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.’ Từ đó, Đức Thánh Cha nói: “Men Pha-ri-sêu như một thứ vi-rút khiến anh chị em bị nhiễm bệnh và dẫn đến cái chết. Hãy cẩn thận! Thứ men này sẽ đẩy anh chị em vào bóng tối. Hãy cẩn thận. Nhưng có một Đấng còn mạnh hơn chất men này. Đó chính là Thiên Chúa Cha, Đấng ngự trên trời. ‘Năm con chim sẻ chỉ bán được hai hào, phải không? Thế mà không một con nào bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa. Ngay đến tóc trên đầu anh em cũng được đếm cả rồi. Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.’ Như vậy, trước tất cả những nỗi sợ hãi mà chúng ta phải đối diện ở khắp mọi nơi hay nỗi sợ trước sự lây nhiễm của men Pha-ri-sêu, Đức Giêsu đã nói với chúng ta rằng: Có Thiên Chúa là Cha yêu thương chúng ta và hết lòng quan tâm chăm sóc chúng ta.”

 

Tiếp đến, Đức Thánh Cha nói: “Chỉ có một cách để tránh không bị lây nhiễm. Cách thức mà Đức Giêsu đã chỉ cho chúng ta: Hãy cầu nguyện. Đó là giải pháp duy nhất để không rơi vào thói đạo đức giả. Nếu không cầu nguyện, chúng ta mãi chơi vơi giữa cuộc hành trình và chẳng bao giờ tiến tới được ánh sáng của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta hãy cầu nguyện, cầu nguyện liên lỉ.”

 

Cuối cùng, Đức Thánh Cha dâng một lời nguyện để kết thúc bài giảng: “Lạy Chúa Giêsu xin bảo vệ Hội Thánh Chúa, một Hội Thánh đang ôm ấp tất cả chúng con trong mình. Xin canh giữ đoàn dân Chúa, những người đang tụ họp bên Chúa ‘như muốn giẫm lên nhau vì đông đúc’. Xin bảo vệ đoàn dân Chúa, bởi vì Chúa yêu thích sự sáng và sự sáng lại đến từ Chúa Cha; và từ Cha mà Chúa đã đến để cứu chuộc chúng con. Xin che chở dân Chúa để họ đừng trở nên những kẻ giả hình, để họ đừng rơi vào một kiểu sống lãnh đạm, dửng dưng. Xin chăm sóc đoàn dân Chúa vì họ là những người đang vui mừng khôn tả khi nhận biết rằng có một Thiên Chúa là Cha, Đấng yêu thương họ vô cùng” (SD 16-10-2015).

 

Vũ Đức Anh Phương

 

Phỏng vấn Đức Thánh Cha trên máy bay từ Cuba sang Mỹ

Phỏng vấn Đức Thánh Cha trên máy bay từ Cuba sang Mỹ

Phỏng vấn ĐTC trên phi cơ

WASHINGTON. Chiều ngày 22-9-2015, trên chuyến bay dài 3 tiếng rưỡi từ Santiago de Cuba sang thủ đô Washington của Hoa Kỳ, ĐTC đã dành cho các ký giả một cuộc họp báo.

 Trong dịp đó ngài trả lời cho những người phê bình giáo huấn của ngài và nói: ”Tất cả những gì tôi nói đều ở trong giáo huấn xã hội của Hội Thánh”. Về việc Mỹ cấm vận Cuba, ĐTC nói: ”Tôi hy vọng họ sẽ đạt tới một thỏa hiệp làm hài lòng hai bên”. Về những người đối lập, ngài nói: ”Một số người đã được mời để chào tôi trong nhà thờ chính tòa. Không có người nào xưng mình là người đối lập, tôi không được tin về những vụ bắt bớ”. Sau cùng, ĐTC cho biết với Fidel Castro, ngài đã nói về thông điệp Laudato sì (Hãy chúc tụng Chúa) và về giáo sư dòng Tên của ông xưa kia”.

 Rosa Miriam Elizalde (Cuba): Con muốn biết các tiêu chuẩn của ĐTC về cuộc cấm vận của Mỹ chống Cuba? Ngài sẽ nói về vấn đề này với quốc hội Mỹ hay không?

 ĐTC. ”Vấn đề cấm vận là điều thuộc về cuộc thương thảo giữa Hoa Kỳ và Cuba, hai vị quốc trưởng đã nói tới vấn đề này, đó là điều công khai và tiến theo chiều hướng những quan hệ tốt mà họ đang tìm kiếm. Tôi hy vọng họ sẽ đạt tới một hiệp định làm hai bên hài lòng. Về lập trường của Tòa Thánh đối với việc cấm vận, các vị Giáo Hoàng trước đây đã nói về vấn đề này, và không phải chỉ về cuộc cấm vận Mỹ chống Cuba mà thôi. Giáo huấn xã hội Công Giáo cũng nói về vấn đề đó. Tại Quốc hội Mỹ, tôi đã soạn diễn văn, nhưng tôi không thể nói bây giờ.. (cười). Tôi sẽ không nói một cách đặc biệt về đề tài cấm vận, nhưng tôi sẽ nhắc đến một cách tổng quát tới các hiệp định song phương và đa phương như một dấu chỉ sự tiến bộ trong sự sống chung”.

 Rosa Flores (đài CNN): Chúng con nghe nói có hơn 50 người đối lập bị bắt bên ngoài tòa Sứ Thần Tòa Thánh ở Cuba vì họ tìm cách gặp ĐTC. Câu hỏi đầu tiên là ĐTC có muốn gặp họ không? Và nếu gặp thì Ngài sẽ nói gì với họ?

 ĐTC. Trước hết, tôi không có tin về những vụ bắt bớ. Tôi không có tin về việc xảy ra những vụ bắt bớ như vậy. Hai câu hỏi tiếp theo là những điều tương lai, và tôi muốn có thể trả lời. Tôi muốn gặp tất cả mọi người, tất cả đều là con cái Thiên Chúa, mỗi cuộc gặp gỡ đều phong phú hóa. Điều hiển nhiên là tôi không phải chỉ tiếp kiến, gặp gỡ những người đối lập, nhưng cả những người khác, kể cả một số vị quốc trưởng. Tôi đến thăm một nước, không dự dự định cuộc tiếp kiến riêng nào. Từ tòa Sứ Thần Tòa Thánh, đã có một số điện thoại gọi đến những người thuộc nhóm những người đối lập, để nói với họ rằng khi tôi đến Nhà thờ Chính tòa, tôi sẽ vui lòng chào thăm họ. Nhưng không có ai xưng mình là người đối lập khi tôi chào thăm, tôi không biết trong số họ có người đối lập hay không, tôi đã chào tất cả mọi người có mặt ở đó. Nếu tôi gặp họ, tôi cũng không biết tôi sẽ nói gì với họ, vì tôi nói điều tôi nghĩ đến trong đầu lúc ấy.

 Silvia Poggioli (National Public Radio, USA): Trong những thập niên khi Fidel Castro còn nắm quyền, Giáo Hội Công Giáo đã chịu đau khổ rất nhiều. Trong cuộc gặp gỡ của ĐTC với ông ấy, Ngài có nhận thấy có gì là hối hận nơi Fidel không?

 ĐTC. Hối hận là điều ở trong sâu thẳm tâm hồn, một điều thuộc về lương tâm. Trong cuộc gặp gỡ với Fidel, chúng tôi đã nói về những tu sĩ dòng Tên mà ông ấy đã biết, vì tôi có mang đến cho ông như quà tặng một cuốn sách và một đĩa CD ghi các bài thuyết trình của cha Llorente (dòng Tên, cựu giáo sư của Ông Fidel) và 2 cuốn sách của cha Pronzato, mà chắc chắn là ông ấy sẽ thích. Chúng tôi đã nói về những điều ấy. Chúng tôi đã nói nhiều về thông điệp Laudato sì, ông rất quan tâm đến vấn đề môi sinh. Đó là một cuộc gặp gỡ không có tính cách chính thức, nhưng tự nhiên và gia đình ông cũng hiện diện, và cả những người tháp tùng tôi, tài xế của tôi nữa, nhưng chúng tôi hơi cách nhau nên họ không thể nghe được câu chuyện. Chúng tôi đã nói nhiều về thông điệp, Ông rất chú ý đến môi trường. Về quá khứ, chúng tôi đã nói về học viện dòng Tên và cách hoạt động của học viện ấy.

 Gian Guido Vecci (báo Corriere della sera, Italia): Một số suy tư, một số lời tố giác của ĐTC chống sự bất chính trong chế độ kinh tế hoàn cầu, nguy cơ tự hủy diệt của trái đất, nạn buôn bán khí giới.. cũng là những lời tố giác gây khó chịu, theo nghĩa chúng đ-ung đến quyền lợi rất lớn. Nhưng hôm trước cuộc viếng thăm này, có một số phản ứng lạ thường: – và cả những cơ quan truyền thông rất quan trọng đã lấy lại và truyền đi, đó là có thành phần trong xã hội Mỹ tự hỏi không biết ĐGH này có phải là người Công Giáo hay không… Trước đây đã có những tranh luận của những người nói về ”vị Giáo Hoàng cộng sản”, nay họ tự hỏi: ”Đức Giáo Hoàng này có phải là Công Giáo hay không?” Ngài nghĩ gì về những nhận xét ấy?

 Đ. Một người bạn Hồng y đã kể với tôi rằng một bà đến gặp Hồng y ấy và rất lo lắng, bà rất Công Giáo, và hơi cứng nhắc, nhưng là người tốt lành. Bà ấy hỏi vị Hồng y xem có phải trong Kinh Thánh có nói về một Ngụy Kitô không. ĐHY giải thích cho bà ấy rằng Kinh Thánh có nói về Ngụy Kitô trong sách Khải Huyền. Rồi bà hỏi ĐHY xem có phải Kinh Thánh nói về một ngụy Giáo Hoàng hay không. ĐHY hỏi: tại sao bà hỏi tôi như thế? Bà ấy đáp: tại vì vị Giáo Hoàng này không đi giầy màu đỏ.!

 Về việc tôi có phải là cộng sản hay không: tôi chắc chắn là tôi không nói một điều gì ngoài những gì đã được nói trong Đạo lý xã hội Công Giáo. Trong một chuyến bay khác, một ký giả đồng nghiệp của bạn đã hỏi tôi về vấn đề bài diễn văn của tôi với các phong trào nhân dân: Nhưng Giáo Hội có đi theo ĐGH không?” Tôi đã trả lời: ”Chính tôi đi theo Giáo Hội, và về điểm này tôi tin là mình không lầm. Sự việc có thể giải thích: có lẽ có cái gì đó tạo nên cảm tưởng tôi hơi thuộc phe tả, nhưng giải thích như thế thực là điều sai lầm. Đạo lý của tôi về tất cả những điều ấy, thông điệp Laudato sì và về chế độ đế quốc kinh tế là điều ở trong giáo huấn xã hội của Hội Thánh. Và nếu cần đọc kinh tin kính, tôi sẵn sàng làm.

 Jean-Louis de la Vaissiere, hãng AFP: Trong cuộc viếng thăm chót (hồi tháng 7 năm nay) tại Mỹ châu la tinh, ĐTC đã mạnh mẽ phê bình chế độ tư bản, nhưng tại Cuba ngài lại tỏ ra mềm dịu hơn với chế độ cộng sản? Tại sao?

 ĐTC. Trong các diễn văn tôi đã đọc tại Cuba, tôi luôn nhắc đến đạo lý xã hội của Hội Thánh. Nhưng những điều cần sửa chữa, tôi nói rõ ràng, không phải như kiểu ”thuốc viên bọc đường”. Về chế độ tư bản luật rừng, tôi không nói hơn những gì đã được viết trong Tông huấn ”Evangelii gaudium” (Niềm vui Phúc Âm) và trong thông điệp Laudato sì. Điều tôi viết như vậy là đủ rồi. Tại Cuba này cuộc viếng thăm có tính chất rất mục vụ, với cộng đồng Công Giáo, với các tín hữu Kitô và cả những người thiện chí. Những lời phát biểu của tôi là những bài giảng. Cả với những người trẻ, các tín hữu Kitô trẻ cũng như những người không tín ngưỡng, và trong số các tín hữu cũng có những người thuộc các tôn giáo khác, điều tôi nói là một diễn văn hy vọng, khích lệ đối thoại để tìm kiếm những điều chung. Đó là một ngôn ngữ có tính chất mục vụ nhiều hơn. Trái lại trong thông điệp, cần phải bàn tới những điều chuyên môn hơn”.

 Nelson Castro (Radio Continental, Argentina): Tại sao ĐTC quyết định không tiếp những người đối lập? Giáo Hội Công Giáo có thể có một vai trò trong việc giúp tìm một sự cởi mở về những tự do chính trị, xét vì ĐGH cũng đã giữ một vai trò trong việc tái lập quan hệ giữa Mỹ và Cuba. Vấn đề tự do này là vấn đề đối với những người nghĩ khác ở Cuba. Phải chăng đó sẽ là một vai trò mà Tòa Thánh nghĩ cho Giáo hội Công Giáo trong tương lai tại Cuba?

 Đ. Trước tiên, tôi không tiếp riêng một ai, và cũng có một vị quốc trưởng xin được tiếp kiến riêng. Giáo Hội Cuba đã làm việc để thiết lập danh sách các tù nhân để xin ân xá, và có 2,200 tù nhân được ân xá. Còn có những vụ khác đang được cứu xét, vị Chủ tịch HĐGM Cuba nói với tôi như vậy. Có người nói với tôi: thật là đẹp nếu loại bỏ án tù chung thân! Án này như thể là một án tử hình được ngụy trang, tù nhân ấy chết dần chết mòn mỗi ngày và không có hy vọng hy vọng được trả tự do. Một giả thuyết khác là người ta toàn xá cho mọi tù nhân mỗi năm hoặc 2 năm một lần. Nhưng Giáo Hội đang làm và đã làm… Tôi không nói rằng tất cả 3 ngàn tù nhân Cuba được trả tự do đều ở trong danh sách do Giáo Hội đệ trình, không phải vậy. Nhưng Giáo Hội đã làm danh sách ấy, Giáo Hội đã xin ân xá và còn tiếp tục làm.

 Rogelio Mora (Telemundo): Trong vòng 20 năm đã có 3 cuộc viếng thăm của 3 vị Giáo Hoàng tại Cuba. Phải chăng vì Cuba ”bị bệnh” và chịu đau khổ vì cái gì đó?

 ĐTC. Không phải vậy. Cuộc viếng thăm đầu tiên của ĐGH Gioan Phaolô 2 thật là ”lịch sử”, nhưng bình thường: ngài đã viếng thăm bao nhiêu nước gây hấn đối với Giáo Hội. Cuộc viếng thăm thứ hai của ĐGH Biển Đức, và đó cũng là một cuộc viếng thăm bình thường. Cuộc viếng thăm của tôi thì hơi tình cờ, vì ban đầu tôi đã nghĩ là sẽ đến Hoa Kỳ đi từ biên giới Mexico, từ thành phố Ciudad Juarez. Nhưng đi tới Mexico mà không kính viếng Đức Mẹ Guadalupe thì không thể được. Rồi ngày 17-12 năm ngoái có cuộc loan báo (về sự tan băng giữa Cuba và Hoa Kỳ) sau một tiến trình dài gần một năm. Và tôi nói: chúng ta hãy đến Mỹ qua ngả Cuba. Không phải vì nước này có những tai ương đặc biệt mà những nước khác không có. Tôi không giải thích 3 cuộc viếng thăm như thế. Ví dụ tôi đã viếng thăm Brasil, ĐGH Gioan Phaolô 2 đã thăm nước này 3, 4 lần, không phải vì nước này có ”một bệnh đặc biệt”. Tôi hài lòng vì đã viếng thăm Cuba.

 G. Trần Đức Anh O.P dịch

SỨ ĐIỆP ĐHY KURT KOCH GỬI HỘI NGHỊ ĐẠI KẾT QUỐC TẾ VỀ NỀN TU ĐỨC CHÍNH THỐNG TẠI BOSE

SỨ ĐIỆP ĐHY KURT KOCH GỬI HỘI NGHỊ ĐẠI KẾT QUỐC TẾ VỀ NỀN TU ĐỨC CHÍNH THỐNG TẠI BOSE

ĐHY Kurt Koch

VATICAN: Tha thứ là trọng tâm của phong trào hiệp nhất các Kitô hữu.

ĐHY Kurt Koch. Chủ tịch Hội Đồng Toà Thánh Hiệp nhất các tín hữu Kitô, đã khẳng định như trên trong sứ điệp gửi hội nghị đại kết quốc tế ngày mùng 9 tháng 9 vùa qua. Hội nghị được tổ chức trong cộng đoàn đại kết Bose miền bắc Italia trong các ngày 9-13 tháng 9.

Trong sứ điệp ĐHY Koch nhấn mạnh rằng phong trào đại kết sẽ không hiện hữu và phát triển, nếu không có xác tín rằng các kitô hữu phải xin ơn tha thứ của Thiên Chúa và xin tha thứ cho nhau vì các chia rẽ họ đã gây ra trong Thân Mình Chúa Kitô. Giáo Hội công giáo đã chính thức dấn thân trong phông trào đại kết ngay từ đầu với lộ rình tha thứ. Đức Chân phước Phaolô VI đã là vị Giáo Hoàng đầu tiên trong thời đại mới đã xin Thiên Chúa và người đương thời tha thứ cho Giáo Hội. Ngài đax làm điều này trong diễn văn khai mạc khóa hai của Công Đồng Chung Vaticăng II ngày 29 tháng 9 năm 1963.

Lời xin lỗi này liên quan tới sự chia rẽ giữa các kitô hữu. Ngài nói: “Nếu phải thú nhận vài lỗi lẫm nơi chúng ta vì sự chia rẽ này, thì với lời van nài khiêm tốn chúng tôi xin lỗi Thiên Chúa và chúng tôi xin lỗi các Anh em cho rằng họ đã bị chúng tôi xúc phạm. Riêng phần chúng tôi chúng tôi sẵn sàng hết lòng tha thứ cho các xúc phạm đến Giáo Hội công giáo và quên đi nỗi đớn đau gaay thương tích vì các cuộc tranh cãi và chia rẽ kéo dài” (6.6). Các lời can đảm chưa từng có này đã được các nghị Phụ lầy lại trong sắc lệnh Unitatis redingratio về đại kết: “Với lời cầu khiêm tốn, chúng tôi xin lỗi Thiên Chúa và xin lỗi các anh em chia rẽ, cũng như chúng tôi tha lỗi cho những kẻ nợ chúng tôi” (s. 7). Đôi khi chúng ta quên, nhưng đây là văn bản duy nhất của Công Đồng Chúng Vaticăng II trong đó các nghị Phụ xin lỗi công khai rõ ràng, cả khi các văn bản khác cũng nhắc tới các trách nhiệm của các kitô hữu trong các vấn đề liên quan tới các tương quan giữ khoa học và đức tin (GS, 36), việc nảy sinh ra chủ thuyết vô thần (s. 19) hay phong trào bài Do thái (s. 4).

Một năm sau, trong những ngày cuối cùng của Công Đồng, một cách chính xác là ngày mùng 7 tháng 12 năm 1965, việc xin lỗi này đã trở thành cụ thể trong cử chỉ chính thức của Đức Phaolô VI và Đức Thượng Phụ Attenagora, xóa bỏ vạ tuyệt thông cho nhau có từ năm 1954. Đây là một cử chỉ “của sự công bằng và tha thứ cho nhau”, theo lời của tuyên ngôn chung của hai thủ lãnh Giáo Hội. Và trong dịp kỷ niệm 10 năm ký tuyên ngôn chung ấy ngày 14 tháng 12 năm 1975 Đức Phaolô VI sẽ dùng lần đầu tiên kiểu nói “thanh tẩy ký ức”, sẽ xuất hiện trong huấn quyền của Giáo Hội công giáo (AAS 68,1976,tr. 121). Chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ kỷ niệm 50 năm biến cố lịch sử này là một trong các cử chỉ xây nền cho dấn thân đại kết của Giáo Hội công giáo. Tôi vui mừng vì dịp kỷ niệm này sẽ được cử hành vào đầu Năm Thánh Lòng Thương Xót.

Năm 2014 Hội nghị đại kết quốc tế về nền tu đức chính thống đã có đề tài là “Lòng thương xót và tha thứ”. Ban tổ chức đã không biết rằng chỉ ít tháng sau đó ĐTC Phanxicô công bố Năm Thánh Lòng Thương Xót. Khi lựa chọn đề tài này Cộng đoàn đại kết Bose đã chứng minh cho thấy sự sắc sảo tinh thần và khả năng đọc hiểu các dấu chỉ thời đại của mình, là một ơn thật quan trọng ngày nay.

Tha thứ là một thành phần nòng cốt của phong trào hiệp nhất  các kitô hữu. Dấn thân đại kết thúc đẩy các cộng đoàn kitô hoán cải con tim: việc tìm kiếm hiệp nhất chắc chắn là một trong các kích thích mạnh mẽ nhất đối với lòng thương xót (SD 9-9-2015)

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Hồng Y Thang Hán kêu gọi chính phủ trung ương Trung Quốc

Đức Hồng Y Thang Hán kêu gọi chính phủ trung ương Trung Quốc

ĐHY Thang Hán

HONG KONG. ĐHY Gioan Thang Hán (Tong Hon), GM giáo phận Hong Kong, kêu gọi chính quyền Trung Quốc cấp thiết điều tra và chấm dứt những vụ phá hủy Thánh Giá tại tỉnh Chiết Giang (Zhejiang).

Cho đến nay đã có hơn 1 ngàn Thánh Giá thuộc các nhà thờ Công Giáo và Tin Lành bị phá hủy, trong đó có nhiều Thánh Giá và thánh đường được thiết lập với tất cả giấy phép của chính quyền. Chiến dịch này bắt đầu từ đầu năm 2014, sau khi ông Hạ Bảo Long (Xia Baolong), bí thư tỉnh ủy Chiết Giang, nhận thấy trên nền trời thành phố Ôn Châu (Wenzhou) có quá nhiều Thánh Giá. Các tín hữu nghi ngờ rằng lý do đích thực của chiến dịch này là để giảm bớt ảnh hưởng của các cộng đồng Kitô, – công khai cũng như hầm trú,- trong xã hội Trung Quốc, với sự tăng vọt các cuộc trở lại Kitô giáo.

Lời kêu gọi được ĐHY Thang Hán đưa ra dường như để đáp lại một lời thỉnh cầu của Đức Cha Vinh Sơn Chu Duy Phương (Zhu Weifang) GM công khai tại Ôn Châu và các LM thuộc quyền, đề nghị đọc kinh Mân Côi và ăn chay để bảo vệ đức tin và các Thánh Giá.

Sau đây là nguyên văn lời kêu gọi của ĐHY Thang Hán:

”Thánh Giá là dấu hiệu tỏ tường nhất của đức tin Kitô. Trong tư cách là Kitô hữu, chúng ta phải bước theo Chúa Kitô. Điều này đòi phải vác Thánh Giá cùng với Chúa Giêsu Kitô.

”Trong hai năm gần đây, các Thánh Giá trên hàng ngàn nhà thờ, Tin Lành hoặc Công Giáo, tại tỉnh Chiết Giang đã bị tháo gỡ bằng bạo lực. Trong số các thánh đường bị phá hủy với Thánh Giá, cũng có nhiều nhà thờ được xây cất với tất cả các giấy phép hợp pháp. Trong một số vụ phá hủy ấy, các giáo sĩ và thành viên của các cộng đoàn, trong khi bảo vệ đức tin của mình một cách hợp pháp, đã bị cầm tù, gây nên nhiều căng thẳng trong các giáo xứ địa phương.

”Những vụ ấy đã gây ra nhiều lo âu nơi các tín hữu Kitô, ở địa phương và nước ngoài, liên quan đến chính sách của chính phủ về việc tôn trọng tự do tôn giáo,

”Với tất cả lòng chân thành và cấp thiết, tôi muốn đưa ra lời kêu gọi sau đây:

1. Xin chính quyền trung ương và nhà chức trách có thẩm quyền cùng với chính quyền tỉnh Chiết Giang mở cuộc điều tra về những gì đã xảy ra; tất cả những hành động bất hợp pháp phá hủy Thánh Giá cần phải được chặn đứng, tất cả những phe liên hệ hãy ủng hộ nguyên tắc ”quyền tối thượng của hiến pháp, nhà nước pháp quyền, cai quản đất nước theo luật pháp”.

 2. Xin tất cả các tín hữu Công Giáo ở Hong Kong hãy chọn một hình thức thống hối, như ăn chay hoặc kiêng thịt, và đặc biệt cầu nguyện cho tự do tôn giáo, cho phẩm giá của đức tin, và chia sẻ những đau khổ của anh chị em chúng ta ở Chiết Giang”.

 Ký tên: Hồng Y Gioan Thang Hán

 Ngày 13 tháng 8 năm 2015

 G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành cảm thương dân chúng

Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành cảm thương dân chúng

Trông thấy, cảm  thương và dậy dỗ là ba động từ diễn tả thái độ của Chúa Giêsu Mục Tử nhân lành. Lòng thương xót của Ngài không chỉ là tâm tình nhân loại, nhưng là sự cảm thương của Đấng Cứu Thế nhập thể sự dịu hiền của Thiên Chúa.

Kính thưa quý vị thính giả, ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật hôm qua. Mở đầu bài huấn dụ ĐTC chào và khen mọi người: Tôi thấy anh chị em thật can đảm với cái nóng tại quảng trường. Xin khen ngợi anh chị em. Nắng hè Roma tại quảng trường nóng hơn 40 độ C.

Trong bài huấn dụ ĐTC nói: Phúc Âm hôm nay nói với chúng ta rằng Các Tông Đồ đã trở về hài lòng, nhưng mệt mỏi sau kinh nghiệm truyền giáo. Và Chúa Giêsu tràn đầy thương xót muốn cho các ông một chút củng cố; vì thế Ngài đưa các ông đi riêng ra trong một nơi thanh vắng, để các ông có thể nghỉ ngơi một chút (x, Mc 6,31) “Nhưng nhiều người trông thấy các ngài ra đi, họ hiểu… và đi tới trước các ngài” (c. 32). Tới đây thánh sử cống hiến cho chúng ta một hình ảnh của Chúa Giêsu đặc biệt sâu đậm, như thể là chụp hình các con mắt của Chúa, và tiếp nhận các tâm tình của con tim Ngài; và thánh sử nói: Xuống thuyền Ngài trông thấy một đám đông lớn, Ngài cảm thương họ, bởi vì họ như chiên không có người chăn, và Ngài bắt đầu giảng dậy họ nhiều điều (c. 34). ĐTC định tính thái độ của Chúa Giêsu như sau:

Chúng ta hãy lấy lại ba dộng từ của hình ảnh gọi hứng này: trông thấy, cảm thương và dậy dỗ. Chúng ta có thể gọi chúng là các động từ của vị Mục Tử. Trông thấy, cảm thương và dậy dỗ. Động từ thứ nhất và thứ hai, trông thấy và cảm thương luôn luôn được kết hiệp trong thái độ của Chúa Giêsu. Thật thế, cái nhìn của Ngài không chỉ là cái nhìn của một nhà xã hội học hay của một phóng viên chụp hình, bởi vì Ngài luôn “nhìn với đôi mắt của con tim”. Hai động từ trông thấy và cảm thương diễn tả gương mặt Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành. Sự cảm thương của Ngài không phải là một tâm tình nhân loại, nhưng là sự cảm xúc của Đấng Cứu Thế, nơi Người nhập thể sụ dịu hiền của Thiên Chúa.Và từ lòng cảm thương này nảy sinh ra ước muốn của Chúa Giêsu dưỡng nuôi đám đông với bánh Lời Ngài, nghĩa là giảng dậy Lời Chúa cho dân chúng. Chúa Giêsu trông thấy, Chúa Giêsu cảm thương, Chúa Giêsu giảng dậy. Điều này thật là đẹp!

Nghĩ tới chuyến công du vừa qua tại châu Mỹ Latinh ĐTC nói:

Và tôi đã xin Chúa rằng Thần Khí của Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành hướng dẫn tôi trong chuyến tông  du, mà tôi đã hoàn thành tại các nước Ecuador, Bolivia và Paraguay. Tôi cảm tạ Chúa với tất cả tâm lòng vì món qùa này. Tôi xin cám ơn các dân tộc của ba nước vì sự tiếp đón trìu mến nồng hậu và hứng khởi của họ. Tôi tái bầy tỏ lòng biết ơn các chính quyền ba nước vì sự tiếp đón và cộng tác của họ. Với tất cả lòng trìu mến tôi xin cám on các anh em Giám Mục, các linh mục, các người sống đời thánh hiến và dân chúng vì đã tham gia một cách nồng nhiệt.  Với các anh chị em này tôi đã chúc tụng Chúa vì các điều tuyệt diệu Ngài đã làm trong Dân Chúa trên con đường trần gian, vì đức tin đã và đang linh hoạt cuộc sống và nền văn hóa của nó. Và chúng tôi cũng đã chúc tụng Chúa vì các vẻ đẹp thiên nhiên, mà Ngài đã rộng ban cho các quốc gia này. ĐTC nhận xét về đại lục Mỹ Latinh như sau:

Đại lục Mỹ latinh có các tiềm năng nhân bản và tinh thần lớn lao, nó giữ gìn các giá trị Kitô đã đâm rễ sâu nơi đây, nhưng cũng sống các vấn đề xã hội và kinh tế nghiêm trọng. Để góp phần vào giải pháp cho nó, Giáo Hội đã dấn thân huy động các lực lượng tinh thần và luân lý của các cộng đoàn của mình bằng cách cộng tác với tất cả các thành phần xã hội. Trước các thách đố lớn mà việc loan báo Tin Mừng phải đương đầu, tôi đã mời gọi kín múc nơi Chúa Kitô ơn thánh cứu rỗi và trao ban sức mạnh cho dấn thân của chứng tá kitô, phát triển việc phổ biến Lời Chúa, để tôn giáo tính cao độ của các dân tộc này có thể luôn luôn là chứng tá trung thành của Tin Mừng.

Tôi phó thác cho sự bầu cử hiền mẫu của Đức Trinh Nữ Maria, mà toàn châu Mỹ Latinh tôn kính như Bổn Mạng với tước hiệu Đức Bà Guadalupe, các hoa trái của chuyến tông du không thể quên được này.

Tiếp đến ĐTC đã đọc kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.

Sau Kinh Truyền Tin ĐTC đã chào dân chúng Roma và các tín hữu hành hương đến từ nhiều nơi trên thế giới. Ngài cũng chào các nữ tu dòng Thánh Gia đang nhóm tổng tu nghị tại Roma, ban nhạc Offanengo-Casalbuttano, các ca đoàn Vigo Cavedine vùng Trento đông bắc Italia, nhiều nhóm bạn trẻ các nơi tham dự trại hè do tổ chức quỹ hưu trí vùng Pomezia tổ chức, cũng như các bạn trẻ công giáo tiến hành vùng Mellaredo và Rivale tỉnh Padova trung bắc Italia. Sau cùng ngài chúc mọi người một ngày Chúa Nhật tươi vui an lành và xin họ đừng quên cầu nguyện cho ngài.

Linh Tiến Khải

 

Lời kêu xin

Lời kêu xin

Đoạn Tin Mừng sáng hôm nay cho chúng ta thấy các tông đồ đang ở vào một tình thế tuyệt vọng. Lời van xin của họ dường như bị sóng biển vùi lấp:

– Lạy Thầy, xin cứu chúng con.

Chúa Giêsu rất có thể lên tiếng trách cứ các ông:

– Bộ các con không hiểu rằng bao lâu Thầy còn ở với các con, thì không một tai ương hoạn nạn nào có thể xảy ra.

Thế nhưng lời van xin ấy lại rất bình thường và gần gũi với bản tính của chúng ta. Lời van xin xuất phát từ trái tim của một tạo vật nhỏ bé, như muốn xác quyết rằng: Vấn đề thật vô phương cứu chữa, chỉ mình Chúa mới có thể giúp đỡ.

Thế nhưng ngày hôm nay, liệu chúng ta có còn tìm thấy những lời van xin đầy tin tưởng và hy vọng như thế hay không? Nếu chúng ta hỏi những người lính chiến rằng: Vào những lúc nguy hiểm có bao giờ các bạn đã nghĩ tới Chúa và xin Ngài giúp đỡ hay không. Hầu như tất cả đều trả lời rằng không.

Nếu chúng ta hỏi những người lái xe rằng khi xảy ra tai nạn có bao giờ các bạn nghĩ tới đời sau và xin Chúa phù trợ hay không. Hầu như tất cả đều trả lời rằng không.

Chiếc tàu Dora với một ngàn bảy trăm hành khách, chẳng may gặp nạn và chìm dần xuống biển, người ta đã ghi nhận được một cảnh tượng thật trái ngược trong thời điểm hoảng hốt đó. Các cô thì lo giữ lấy đôi giày của mình. Các bà thì lo giữ lấy những bộ áo của mình. Các ông thì lo giữ lấy ví tiền của mình. Chỉ có một em bé năm tuổi là đã quỳ gối cầu nguyện.

Ngay cả bản thân chúng ta cũng thế. Mỗi khi gặp phải tai ương hoạn nạn, chúng ta vùng vẫy, chúng ta kêu gào, chúng ta làm mọi cách để thoát khỏi tai ương hoạn nạn ấy, nhưng lại không biết mở miệng kêu xin:

– Lạy Chúa, xin Chúa cứu giúp con kẻo con chết mất. Chỉ mình Chúa mới có thể bảo đảm cho con được an toàn.

Chúng ta cũng giống như dân ngoại. Chẳng tìm thấy hướng đi cũng như ánh sáng cho cuộc đời chúng ta. Ngày xưa mỗi khi mất mùa đói kém giặc giã xảy ra, người ta kêu cầu Chúa:

– Lạy Chúa xin giúp đỡ con.

Người ta tổ chức những cuộc rước kiệu, những cuộc hành hương để kêu cầu Chúa. Còn chúng ta ngày hôm nay thì sao?

Ngày hôm nay, người ta có rất nhiều phương tiện, chẳng hạn như thuốc trụ sinh, công ty bảo bảo hiểm, và người ta cảm thấy không còn cần đến sự trợ giúp của Chúa nữa. Và tệ hơn nữa, người ta muốn trục xuất Thiên Chúa ra khỏi những sinh hoạt cá nhân và xã hội. Người ta muốn thay trời vắt đất làm mưa. Người ta sống như không còn sự hiện diện của Ngài nữa.

Từ những điều vừa trình bày chúng ta đi tới kết luận: Bao lâu Chúa Giêsu còn ở trong chúng ta thì không một tai nạn nào có thể xảy ra. Tuy nhiên con người thời nay lại không hiểu là như thế. Do đó, vấn đề cần phải đặt ra cho mỗi người, đó là Chúa Giêsu có thực ở trong thuyền đời chúng ta hay không. Tôi đã phản ứng và hành động như thế nào trong những hoàn cảnh đen tối. Tôi có biết hướng tới Chúa và xin Ngài giúp đỡ hay không? Đó là những câu hỏi mà mỗi người chúng ta phải tự tìm lấy lời giải đáp.

Sưu tầm

 

Bông lúa trĩu hạt

Bông lúa trĩu hạt

(Trích trong ‘Manna’)

Suy Niệm

Một người có cái nhìn bi quan về Hội Thánh chắc sẽ tìm được nhiều dữ kiện để chứng minh.

Tại một số nước phương Tây, có nhiều nhà thờ vắng người, chủng viện thiếu chủng sinh, tập viện tạm đóng cửa.

Kitô hữu càng lúc càng chiếm tỉ lệ nhỏ trong tổng số dân trên thế giới.

Có những khủng hoảng đức tin trong giới trẻ. Người ta tự hỏi Hội Thánh đã lỗi thời chưa. Có cần phải tin vào Đức Kitô nữa không?

Vào thời thánh Mác-cô viết sách Tin Mừng, cũng có những Kitô hữu bi quan về Hội Thánh. Hội Thánh ở Rôma chỉ là một thiểu số nhỏ nhoi chịu bách hại dưới ách của bạo chúa Nê-rô. Liệu Hội Thánh có tồn tại và phát triển không dưới sức mạnh hùng hậu của đế quốc?

Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta niềm lạc quan.

Đó là hai dụ ngôn về Nước Thiên Chúa, cũng là hai dụ ngôn về hạt giống.

Trong dụ ngôn thứ nhất, hạt giống được gieo xuống đất

là bắt đầu nảy mầm và lớn lên, theo một tiến trình không gì ngăn cản nổi. Trước hết mọc lên thành cây lúa, rồi trổ đòng đòng và sau cùng thành bông lúa trĩu hạt.

Tự nó, hạt giống mang một sức sống mạnh mẽ. Nó lớn lên cả đêm lẫn ngày, chẳng cần con người can thiệp.

Có cái gì mầu nhiệm trong sự tăng trưởng này khiến chính người gieo cũng không sao hiểu nổi.

Một cách âm thầm, chậm rãi nhưng vững vàng, hạt lúa đạt đến kết quả mỹ mãn.

Dụ ngôn thứ hai lại cho thấy một sự tương phản.

Nước Thiên Chúa như một hạt cải nhỏ xíu, vậy mà theo thời gian, nó mọc lên thành cây, và cây này lớn hơn mọi thứ cây cỏ khác. Hạt bé nhất lại cho cây lớn nhất.

Nước Trời khởi đầu bằng Đức Giêsu và một nhóm nhỏ môn đệ làm nghề chài lưới. Sau hai mươi thế kỷ, Kitô giáo đã lan khắp thế giới, đến với mọi dân tộc.

Tuy nhiên, Nước Trời chỉ đến trọn vẹn vào ngày cánh chung.

Thái độ ta phải có là kiên nhẫn chờ đợi.

Hạt giống nào cũng phải vùi sâu dưới đất, và phải đương đầu với những khó khăn khi thành cây. Có lúc ta thấy nó như bị chững lại hay suy thoái. Có lúc ta sợ nó không đứng vững trước bão bùng.

Đây là lúc ta phải sống niềm tin: tin rằng Thiên Chúa sẽ đưa Nước Ngài đến thành tựu, bất chấp những khiếm khuyết và cản trở của con người.

Đừng nản chí mà ngừng gieo vãi hạt giống Lời Chúa, dù nhiều khi chúng ta không thấy hạt giống lớn lên.

Gợi Ý Chia Sẻ

Ở Việt Nam, Kitô hữu chỉ là thiểu số. Bạn nghĩ gì về sự đóng góp của các Kitô hữu Việt Nam cho quê hương đất nước hôm nay?

Theo bạn, những người ngoài Kitô giáo nghĩ gì về chúng ta? Họ có thiện cảm hay ác cảm? Chúng ta cần phát huy thêm tinh thần nào để gần gũi hơn với đa số đồng bào?

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin thương nhìn đến Hội Thánh là đàn chiên của Chúa. Xin ban cho Hội Thánh sự hiệp nhất và yêu thương, để làm chứng cho Chúa giữa một thế giới đầy chia rẽ.

Xin cho Hội Thánh không ngừng lớn lên như hạt lúa.

Xin đừng để khó khăn làm chúng con chùn bước, đừng để dễ dãi làm chúng con ngủ quên.

Ước gì Hội Thánh trở nên men được vùi sâu trong khối bột loài người để bột được dậy lên và trở nên tấm bánh.

Ước gì Hội Thánh thành cây to bóng rợp để chim trời muôn phương rủ nhau đến làm tổ.

Xin cho Hội Thánh trở nên bàn tiệc của mọi dân nước, nơi mọi người được hưởng niềm vui và tự do.

Cuối cùng xin cho chúng con biết xây dựng một Hội Thánh tuyệt vời, nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng trong Hội Thánh. Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian, nhân loại nhận ra Nước Trời ở gần bên. Amen.

Nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần

Nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần

(Trích trong ‘Manna’)

Suy niệm

"Nếu bạn đi khắp cùng trời cuối đất, bạn sẽ gặp những dấu vết của Thiên Chúa. Nếu bạn đi thẳng vào cung lòng bạn, bạn sẽ gặp chính Thiên Chúa."

Nhiều người đã gặp thấy Ngài nhờ chiêm niệm suy tư. Nhưng con người không thể biết hết về Thiên Chúa, cũng không thể mô tả cho đủ về Ngài. Có những thiếu sót, vụng về và đôi khi sai lạc.

Ai có thể giúp ta thấy được khuôn mặt thực của Thiên Chúa? Ai sẽ chỉ cho ta con đường để gặp gỡ Ngài? Phải là Đấng ở nơi cung lòng Thiên Chúa, Đấng ấy là Đức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể.

Nhờ Đức Giêsu mà mầu nhiệm Thiên Chúa được vén mở, nhờ Ngài mà chúng ta biết có một Thiên Chúa duy nhất trong ba Ngôi Vị là Cha, Con và Thánh Thần.

Ba Ngôi khác nhau nhưng là cùng một Thiên Chúa.

Thiên Chúa là Tình Yêu, Ngài duy nhất nhưng không đơn độc.

"Ta và Cha là một" (Ga 14,10).

"Ta ở trong Cha và Cha ở trong Ta" (Ga 16,15).

Tình yêu khăng khít giữa Cha và Con là Thánh Thần.

Trong niềm hạnh phúc sung mãn, Ba Ngôi đã dựng nên con người giống hình ảnh mình và muốn đưa con người đi vào hiệp thông với Thiên Chúa.

"Đến với Chúa Cha, nhờ Chúa Con và trong Chúa Thánh Thần": đó là hành trình thiêng liêng của mọi Kitô hữu.

Chúng ta cần ý thức về sự hiện diện của Ba Ngôi ở trong ta. "Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy và Chúng Ta sẽ đến và cư ngụ nơi người ấy" (Ga 14,23). "Cha sẽ ban cho các anh một Đấng Phù Trợ khác để Ngài ở với các anh luôn mãi" (Ga 14,16).

Chúng ta cần có tương quan riêng với từng Ngôi!

Chúa Cha, Đấng hằng làm việc để duy trì vũ trụ, con người.

Chúa Con, Đấng cứu chuộc nhân loại bằng hy sinh mạng sống.

Chúa Thánh Thần, Đấng thánh hoá và dẫn dắt Giáo Hội.

Sống mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi là sống hiệp thông và chia sẻ, là ở lại trong Tình Yêu vì "ai ở trong Tình Yêu thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy" (1Ga 4,16).

Mỗi ngày chúng ta làm dấu nhiều lần trên thân xác: "Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần". Ước gì chúng ta cũng biết in dấu Chúa Ba Ngôi trên cuộc đời ta, trên thế giới chúng ta đang sống.

Chúng ta đã được chịu Phép Rửa nhân danh Chúa Ba Ngôi, nhưng làm Phép Rửa cho muôn dân vẫn còn là ước mơ Đức Giêsu chờ ta thực hiện.

Gợi Ý Chia Sẻ

Khi cầu nguyện, Đức Giêsu gọi Thiên Chúa là Abba, Cha ơi! Có khi nào trong đời, bạn thấy Thiên Chúa thật là người Cha nhân từ không? Có khi nào bạn gặp khủng hoảng đến nỗi mất niềm tin rằng Cha yêu mình không?

Một thi sĩ Pháp – Jacques Prévert – đã viết hai câu thơ ngắn:

"Lạy Cha chúng con ở trên trời,

xin Cha cứ ở yên trên ấy!"

Theo bạn, Thiên Chúa có phải là kẻ làm phiền con người không?

Cầu Nguyện

Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận, xin dạy con biết phục vụ âm thầm.

Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt, xin dạy con biết yêu thương tự hiến.

Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ, xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.

Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị, xin dạy con biết coi mọi người như anh em.

Lạy Chúa Ba Ngôi, Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng, xin cho các Kitô hữu chúng con trở thành tình yêu cho trái tim khô cằn của thế giới. Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài, biết sống nhờ và sống cho tha nhân, biết quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh.

Lạy Ba Ngôi chí thánh, xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa ở sâu thẳm lòng chúng con, và trong lòng từng con người bé nhỏ.

Đừng xin dự lễ riêng của Đức Thánh Cha

Đừng xin dự lễ riêng của Đức Thánh Cha

VATICAN. Ban Bí thư riêng của Đức Thánh Cha xin các tín hữu đừng xin dự lễ riêng của ĐTC vì Ban không thể đáp ứng yêu cầu nữa.

Thông cáo phổ biến cho các cơ quan truyền thông Vatican ngày 21-4-2015 có nội dung như sau:

”Ban Bí thư riêng của Đức Thánh Cha gửi lời kính chào và xin thông báo rằng: rất tiếc vì con số những đơn xin đến từ các nơi trên thế giới quá nhiều, nên không thể đón nhận lời xin tham dự Thánh Lễ tại Nhà Nguyện nhà trọ Thánh Marta ở Vatican.

”Ai muốn, có thể tham dự buổi tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha mỗi ngày thứ tư, bằng cách xin vé tại Phủ Giáo Hoàng (Prefettura della Casa Pontificia – 00120 Città del Vaticano – Fax 06.698.85863).”

”Ban Bí thư riêng này mời gọi nhớ đến Đức Thánh Cha Phanxicô trong kinh nguyện, và cầu chúc mọi điều tốt lành trong Chúa, đồng thời gửi lời chào thân ái nhất.”

Cũng nên nhắc lại rằng từ khi làm Giáo Hoàng, mỗi buổi sáng ĐTC Phanxicô vẫn cử hành Thánh Lễ thường nhật dưới dạng bán chính thức tại Nguyện đường Nhà trọ Thánh Marta với sự tham dự của một nhóm tín hữu tối đa khoảng 80 người. Cuối thánh lễ, ngài thường đứng cuối nhà nguyện, bắt tay chào thăm từng người.

Hồi tháng 2-2014, trong bài giảng, ĐTC đã có nhận xét này: tham dự thánh lễ ban sáng của ngài ”không phải là một cuộc dã ngoại du lịch”, nhưng cũng như mọi buổi lễ phụng vụ khác, đó là ”một cuộc đi vào Mầu Nhiệm Thiên Chúa”

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

ĐTC chủ sự buổi đi đàng Thánh Giá trọng thể tại hí trường Colosseo ở Roma

ĐTC chủ sự buổi đi đàng Thánh Giá trọng thể tại hí trường Colosseo ở Roma

ĐTC chủ sự bưởi đi đàng Thánh Giá tại hí trường Colosseo Roma

ROMA: Lúc qúa 9 giờ tối Thứ Sáu Tuần Thánh ĐTC Phanxicô đã chủ sự buổi đi đàng Thánh Giá tại Hí trường Colosseo ở Roma, với sự tham dự của hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương.

Kết thúc buổi đi đàng Thánh Giá,  ĐTC đã đọc lời nguyện sau đây: “Lạy Chúa Kitô chịu đóng đinh và chiến thắng, con đường thập giá là tổng hợp cuộc sống của Chúa, là hình ảnh sự tuân phục ý muốn của Thiên Chúa Cha, là việc hiện thực tình yêu vô biên của Chúa đối với người tội lỗi, là bằng chứng cho sứ mệnh của Chúa và việc vĩnh viễn thành toàn sự mạc khải và lịch sử cứu độ.

Sức nặng của thánh giá Chúa giải thoát chúng con khỏi tất cả mọi gánh nặng. Trong sự vâng phục ý muốn của Thiên Chúa Cha, chúng con nhận ra sự nổi loạn và bất phục tùng của chúng con. Nơi Chúa là Đấng đã bị bán, bị phản bội và bị đóng đinh bởi con người và những kẻ thân thương của Chúa, chúng con trông thấy các phản bội hằng ngày và các bất trung thông thường của chúng con. Trong sự vô tội của Chúa, Chiên Con vô tì tích, chúng con trông thấy tội lỗi của chúng con. Nơi gương mặt bị tạt vả, khạc nhổ và biến dạng của Chúa chúng con trông thấy sự tàn bạo của tội lỗi chúng con. Trong sự tàn ác của Cuộc Khổ Nạn Chúa chúng con trông thấy cái tàn ác của con tim và các hành động của chúng con. Trong cảm nhận bị bỏ rơi của Chúa chúng con trông thấy tất cả những người bị bỏ rơi bởi gia đình, xã hội, sự chú ý và tình liên đới. Trong thân thể bị hiến tế, bị bầm dập xé nát của Chúa chúng con trông thấy thân xác của các anh em chúng con bị bỏ rơi dọc đường, bị biến dạng bởi sự sơ sót và thờ ơ của chúng con. Trong cái khát của Ngài lạy Chúa, chúng con trông thấy cái khát của Chúa Cha từ bi, là Đấng qua Chúa đã muôn ôm vào lòng, tha thứ và cứu vớt toàn nhân loại. Nơi Ngài, lậy Tình Yêu của Thiên Chúa, hôm nay chúng con còn trông thấy các anh em bị bách hại, bị chặt đầu và bị đóng đinh vì tin nơi Chúa, trước mắt chúng con và thường khi với sự thinh lặng đồng lõa của chúng con.

Lạy Chúa, xin in vào trái tim chúng con các tâm tình đức tin, đức cậy và đức mến, các tâm tình khổ đau vì tội lỗi, và đưa chúng con tới chỗ sám hối các tội lỗi chúng con đã đóng đinh Chúa. Xin đưa chúng con từ chỗ hoán cải  bằng lời nói tới sự hoán cải bằng cuộc sống và các việc làm. Xin đưa chúng con tới chỗ giữ gìn trong chúng con một kỷ niệm sống động về gương mặt biến dạng của Chúa để không bao giờ quên giá khổng lồ Chúa đã trả để giải thoát chúng con. Ôi lậy Chúa Giêsu chịu đóng đinh, xin củng cố đức tin trong chúng con để nó đừng sụp đổ trước các cám dỗ. Xin làm sống dậy nơi chúng con niềm hy vọng để nó đừng đi theo các quyến rũ của thế gian. Xin gìn giữ nơi chúng con tình bác ái để nó đừng bị lừa dối bởi gian tham hối lộ và tinh thần thế tục. Xin dạy chúng con biết rằng Thập Giá là con đường dẫn đến sự Phục Sinh. Xin dậy chúng con biết rằng Thứ Sáu Tuần Thánh  là con đường dẫn đến sự Phục Sinh của ánh sáng. Xin dạy chúng con biết rằng Thiên Chúa không bao giờ quên bất cứ ai trong các con cái Ngài, và không bao giờ mệt mỏi tha thứ và ôm chúng con vào vòng tay với lòng thương xót vô biên, nhưng cũng xin dậy chúng con biết không bao giờ mệt mỏi xin ơn tha thứ và tin tưởng nơi lòng xót thương vô bờ của Thiên Chúa Cha.

Lạy Linh Hồn Chúa Kitô, xin thánh hóa chúng con. Lạy Thân Xác Chúa Kitô, xin cứu độ chúng con. Lạy Máu Chúa Kitô xin làm cho chúng con say sưa. Lạy Nước chảy ra từ cạnh sườn Chúa Kitô, xin tẩy rửa chúng con.

Lạy cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô, xin củng cố chúng con. Ôi, lạy Chúa Giêsu nhân lành, xin nhận lời chúng con. Trong dấu chúng con trong các vết thương Chúa. Xin đừng để chúng con xa rời Chúa. Xin bảo vệ chúng con khỏi thù địch. Trong giờ chết xin Chúa gọi chúng con. Và xin Chúa ra lệnh cho chúng con đến với Chúa, để chúng con chúc tụng Chúa cùng với các Thánh của Chúa đến muôn muôn đời. Amen.

Sau khi ban phép lành tòa thánh cho mọi người ĐTC nói: Bây giờ chúng ta về nhà với kỷ niệm về Chúa Giêsu, cuộc Khổ Nạn và tình yêu của Ngài. Và cả với niềm hy vọng sự Phục Sinh vinh quang của Ngài nữa (SD 4-42015)

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Thánh Cha tiếp kiến đoàn thẩm phán Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma

Đức Thánh Cha tiếp kiến đoàn thẩm phán Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma

VATICAN. Sáng ngày 23-1-2015, trong buổi tiếp kiến dành cho Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma nhân dịp khai mạc năm tư pháp mới, ĐTC Phanxicô kêu gọi để ý đến bối cảnh con người và văn hóa ảnh hưởng tới ý định kết hôn, khiến cho hôn nhân vô hiệu.

Hiện diện tại buổi tiếp kiến có khoảng 200 người, trong đó có hơn 20 vị thẩm phán của tòa Rota thuộc nhiều quốc tịch, các luật sư và viên chức khác, dưới sự điều động của vị niên trưởng là Đức Ông Pio Vito Pinto. Các phán quyết của tòa Rota thường được coi như án lệ đối với các tòa án hôn phối trong toàn Giáo Hội và huấn dụ của ĐTC dành cho tòa này hướng đến toàn thể các tòa án của Hội Thánh trên thế giới.

Lên tiếng trong buổi tiếp kiến, ĐTC nhận xét rằng ”cuộc khủng hoảng hôn nhân ngày nay nhiều khi có căn cội là cuộc khủng hoảng về nhận thức được đức tin soi sáng, nghĩa là được soi sáng nhờ lòng gắn bó với Thiên Chúa và ý định yêu thương của Chúa được thể hiện trong Chúa Giêsu Kitô.. Kinh nghiệm mục vụ cho thấy một số lớn các tín hữu ở trong tình trạng hôn phối bất hợp lệ, vì họ chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của não trạng thế tục lan tràn.. khiến họ thay vì tìm kiếm vinh danh Chúa, thì chỉ theo đuổi cuộc sống thoải mái cho bản thân. Một trong những hậu quả của thái độ đó là ”một đức tin khép kín trong thái độ chủ quan..”.

Vì thế, – ĐTC nói – ”Vị thẩm phán, khi cân nhắc xem sự ưng thuận kết hôn của đôi vợ chồng có thành sự hay không, cần phải để ý đến bối cảnh các giá trị và đức tin, – hoặc sự thiếu sót hay vắng bóng các giá trị và đức tin ấy, – trong đó ý hướng kết hôn của họ được thành hình. Thực vậy, sự thiếu ý thức về nội dung đức tin có thể đưa tới điều mà giáo luật gọi là ”lầm lẫn chi phối ý chí kết hôn” (errore determinante la volontà, Xc GL 1099). Tình trạng này không phải là điều ngoại lệ như trong quá khứ, xét vì tư tưởng trần tục thường lướt thắng giáo huấn của Giáo hội. Sự lầm lẫn ấy không những đe dọa sự ổn định của hôn nhân, đặc tính một vợ một chồng và sinh sản con cái của hôn phối, nhưng còn đe dọa sự kiện hôn nhân hướng đến thiện ích của tha nhân, tình yêu vợ chồng như 'nguyên lý sinh tử' của sự đồng ý kết hôn, sự hiến thân cho nhau để kiến tạo một sự sống chung”.

Trong ý hướng trên đây, ĐTC nhắn nhủ các vị thẩm phán về sự cần thiết phải có sự ”hoán cải các cơ cấu của Giáo Hội theo tinh thần mục vụ, để thi hành công lý cho những người xin Giáo Hội làm sáng tỏ tình trạng hôn phối của họ… Các thẩm phán đừng khép kín ơn cứu độ con người trong những hẹp hòi của thái độ duy luật pháp. Mục đích tối hậu của giáo luật là phần rỗi các linh hồn.” Đó cũng là mục tiêu tối hậu của các tổ chức, luật pháp và các qui luật.

Sau cùng, ĐTC nhắc nhở các vị thẩm rằng ở các tòa án hôn phối của Giáo Hội, nên có những người thiện nguyện có khả năng làm cố vấn cho các tín hữu về việc có thể đệ đơn xin tòa cứu xét sự vô hiệu hôn phối của họ, tuy rằng vẫn cần phải có các luật sư do chính tòa án trả lương, làm sao để tất cả các tín hữu có thể tìm tới công lý của Giáo Hội.

ĐTC bày tỏ hài lòng vì tại tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma, có nhiều vụ xin giải hôn phối được miễn phí đối với những tín hữu ở trong tình cảnh kinh tế khó khăn, không thể kiếm được một luật sư.

Hồi năm ngoái, 2014, ĐTC đã thành lập một Ủy ban nghiên cứu việc đẩy nhanh và đơn giản hóa các thủ tục cứu xét đơn xin tuyên bố hôn nhân vô hiệu, để tránh tình trạng các tín hữu phải chờ đợi quá lâu. Ủy ban dự kiến sẽ trình lên ĐTC vào mùa xuân năm nay các đề nghị giải quyết tình trạng này (SD 23-1-2015)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio

 

PHÉP RỬA KHIÊM NHƯỜNG

PHÉP RỬA KHIÊM NHƯỜNG

Trong đêm trường Cựu Ước, dân Do-thái trông đợi Đức Giê-su Ki-tô Thiên Chúa tới cứu độ, giải thoát khỏi xiềng xích của tội lỗi và sự chết đời đời. Ai cũng cho rằng Đấng ấy phải oai phong lẫm liệt như Lời Đức Chúa hứa cùng ngôn sứ Isaia: “Đây là người tôi trung Ta nâng đỡ, là người Ta tuyển chọn và quý mến hết lòng, Ta cho thần khí Ta ngự trên nó; nó sẽ làm sáng tỏ công lý trước muôn dân… Nó không yếu hèn, không chịu phục, cho đến khi thiết lập công lý trên địa cầu. Dân các hải đảo xa xăm đều mong được nó chỉ bảo.” – Is 42, 1-4). Tới khi lời hứa ấy được thực hiện cụ thể thì chỉ thấy một Hài Nhi sinh ra nơi một hang bò lừa, rồi sống ẩn dật 30 năm trường tại một vùng quê hẻo lánh.

 Lần đầu tiên xuất hiện công khai thì chàng thanh niên Giê-su Na-da-ret lại cùng với đám đông xếp hàng xin ông Gio-an Tẩy Giả rửa tội. Thật là lạ lùng. Chính Đấng đến để chuộc tội loài người giờ đây lại xin người khác rửa tội cho mình. Như vậy thì phải chăng đến cả Thiên Chúa cũng có tội và cần được rửa tội hay sao? Một nghịch lý không thể chấp nhận. Vấn đề chỉ được khai thông khi đọc và suy niệm kỹ cuộc đối thoại giữa người làm phép rửa và Người đến xin được rửa tội: “Bấy giờ, Đức Giê-su từ miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan, gặp ông Gio-an để xin ông làm phép rửa cho mình. Nhưng ông một mực can Người và nói: "Chính tôi mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi!" Nhưng Đức Giê-su trả lời: "Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính." (Mt 3, 13-15).

Cũng bởi vì Đức Giê-su là Thiên-Chúa-làm-người, “Người đã làm việc với bàn tay con người, đã suy nghĩ bằng trí óc con người, đã hành động với ý chí con người, đã yêu mến bằng quả tim con người.” (Tđ  “Gaudium et Spes”, số 22); nên cần phải “làm như vậy để giữ trọn đức công chính”. Nói khác hơn, Đức Ki-tô muốn cho mọi người thấy chàng thanh niên Giê-su Na-da-ret “Sinh bởi trinh nữ Maria, Người đã thực sự trở nên một người giữa chúng ta, giống chúng ta mọi sự, ngoại trừ tội lỗi.” (ibid). Người đến xin ông Gio-an Tẩy Giả làm phép rửa, không phải vì Người có tội mà chính là vì Người muốn nêu tấm gương sáng cho mọi người noi theo về đức khiêm nhường tuyệt đối vô song của Người. Thật thế, “Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.” (Pl 2, 6-8).

 Kể từ khi Nguyên tổ nghe lời rắn xúi giục "ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra, và ông bà sẽ nên như những vị thần biết điều thiện điều ác." (St 3, 5), vi phạm giới răn “ăn trái cấm” phải xa lìa Thiên Chúa. Không những chỉ truyền tử lưu tôn đời đời kiếp kiếp tội phản nghịch cùng Đấng đã dựng nên minh, Nguyên tổ còn truyền cho con cháu ngàn đời cái gien “kiêu ngạo” muốn ngang bằng Thiên Chúa. Trong khi loài người tội lỗi luôn kiêu ngạo tìm cách nâng mình lên, thì Thiên Chúa thánh thiện lại hạ mình xuống. Trong khi loài người chỉ tìm cách che giấu hoặc chối bay chối biến tội lỗi của mình, thì Thiên Chúa vô tội lại công khai nhận mình tội lỗi. Trong khi loài người tội lỗi tìm tránh hình phạt do tội lỗi họ gây nên thì Thiên chúa lại ghé vai gánh lấy hết tội lỗi và mọi hình phạt mà loài người đáng phải chịu. Sự khiêm nhường ấy phát xuất từ lòng Thiên Chúa yêu thương con người, muốn cứu chuộc nhân loại thoát khỏi ách thống trị của tội lỗi và sự chết đời đời.

Trước đó, Thánh Gio-an Tẩy Giả đã tự nhận “Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói.” (Ga 1, 23), không những thế, thánh nhân còn nhấn mạnh: "Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa.” (Lc 3, 16). Hôm nay, “Đức Giê-su từ miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan, gặp ông Gio-an để xin ông làm phép rửa cho mình. Nhưng ông một mực can Người và nói: "Chính tôi mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi! " (Mt 3, 13-14). Ai cũng nhận thấy Thánh Gio-an Tẩy Giả là người rất khiêm nhường; nhưng thật không ngờ Đức Giê-su Ki-tô còn khiêm nhường gấp bội.

Thật thế, Thánh Gio-an là người trần gian tất nhiên không thể tránh khỏi tội lỗi, nhất là tội Nguyên tổ, và vì thế thánh nhân mới sống trong hoang địa “mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu và mật ong rừng” để sám hối trước khi ra mắt dân It-ra-en kêu gọi người ta sám hối và làm phép rửa cho họ tại sông Gio-đan. Nhưng đến như Đức Giê-su Thiên Chúa nhân lành vô tội mà cũng vào trong hoang địa suốt 40 ngày ăn chay, hãm mình, chịu để ma quỷ cám dỗ (Lc 4, 1-13), nay lại đến xin Thánh Gio-an làm phép rửa, thì đức khiêm nhường của Chúa còn sâu xa đến nhường nào. Sự  tỏ mình của Đức Giê-su ngày càng rõ bao nhiêu thì đức tính khiêm nhường của Chúa càng nổi bật hơn bấy nhiêu. Đó chính là bản chất của Thiên Chúa “nên giống anh em mình mọi đàng ngoại trừ tội lỗi” (GS 22).

Sự khiêm nhường của Đức Giê-su lên tới đỉnh điểm là Phép Rửa Người phải chịu trên Gôn-gô-tha. Người đã tiên báo “Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất!” (Lc 12, 50). Cũng vì Người đã “hạ mình, vâng lời cho đễn nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.” Chính vì thế, nên “Thiên Chúa đã siêu tôn Người” (Pl 2, 7-9). Đó là lý do giải thích tại sao sau khi Thánh Gio-an Tẩy Giả làm phép rửa cho Đức Giê-su, “Vừa lên khỏi nước, Người liền thấy các tầng trời xé ra, và thấy Thần Khí như chim bồ câu ngự xuống trên mình. Lại có tiếng từ trời phán rằng: "Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con." (Mc 1, 10-11). Cả Ba Ngôi Thiên chúa cùng xuất hiện: Ba Ngôi liên kết trong một tình yêu hiệp thông. Chúa Giê-su hoạt động dưới tác động của Chúa Thánh Thần để thi hành thánh ý Chúa Cha. Có thể nói cả Ba Ngôi đều hoạt động trong Chúa Giê-su Ki-tô . Cả Ba Ngôi đều tham gia vào công trình cứu chuộc loài người.

Đức Giê-su đã thể hiện bằng hành động đúng như lời Người hằng dạy dỗ các môn đệ: Hãy ngồi chỗ cuối để được mời lên hang đầu, chờ đừng bao giờ bắt chước "những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được chào hỏi ở những nơi công cộng, ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc." (Lc 20, 46). Ấy cũng bởi vì “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên." (Lc 14, 11). Ngoài ra, Người còn khen ngợi về đức tính khiêm nhường của Thánh Gio-an Tẩy Giả như thế này: "Tôi nói cho anh em biết: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gio-an; tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn ông.” (Lc 7, 28).

Từ người được sai đi làm phép rửa (Thánh Gio-an Tẩy Giả) tới Người đến xin làm phép rửa (Đức Giê-su Thiên Chúa) đều bộc lộ chân thành đức tính khiêm nhường tuyệt đối, nên có thể nói khiêm nhướng là một phép rửa. Vì khiêm nhường là sự quên mình, là chết đi cho cái tội đứng hàng đầu trong 7 mối tội đầu của bản thân (tội kiêu ngạo). Dìm mình vào dòng sông là chấp nhận đau khổ và chết đi. Cái chết chính là phép rửa như Chúa Giê-su đã nói với các môn đệ: “Thầy còn phải chịu một phép rửa, và Thầy những bồn chồn chờ đến lúc hoàn tất” (Lc 12, 50). Người còn hỏi hai ông Gio-an và Gia-cô-bê khi hai ông này đến xin được ngồi bên tả, bên hữu trong nước Người: “Các anh có uống nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không?” (Mc 10, 38). Khi nói thế Chúa Giê-su có ý nói đến cái chết Người sẽ phải chịu. Chúa Giê-su vì khiêm nhường cho đến nỗi bằng lòng chịu chết vì tội lỗi loài người. Vậy thì tại sao người Ki-tô hữu không sẵn sàng chết đi vì tội lỗi của bản thân mình?

Vâng, “Trong Phép Rửa, ta tiếp nhận cả lời giảng cần được công bố lẫn cách sống đặc biệt đòi phải vận dụng toàn bộ con người và đặt ta vào nẻo đường sự thiện. Ai chịu Phép Rửa đều được đặt vào một bối cảnh mới, được trao phó cho một môi trường mới, một cách hành động mới, chung chia trong Giáo Hội.Như thế, Phép Rửa khiến ta thấy rằng đức tin không phải là thành tựu của các cá nhân cô lập; nó không phải là một hành vi mà ai đó có thể tự mình diễn xuất, mà đúng hơn, nó là một điều cần được tiếp nhận bằng cách đi vào hiệp thông Giáo Hội, một hiệp thông chuyển giao ơn phúc Thiên Chúa.” (Tđ Ánh Sáng Đức Tin “Lumen Fidei”, số 41). Người Ki-tô hữu sống thân phận con người phải chết do hậu quả cuả tội nguyên tổ, nay đã được chịu phép rửa tội là có một mối liên hệ hiệp thông sâu xa với Đức Ki-tô và Giáo Hội. Bởi vậy chúng ta không đứng ngoài sự liên đới với người khác mà phải đồng hành cùng với nhân loại trong dòng chảy của những tập tục, truyền thống, lễ nghi, văn hoá… để thánh hoá, biến đổi, thăng hoa và làm hoàn hảo những giá trị này theo tinh thần của Đức Chúa.

Ôi! Lạy Chúa Giê-su Ki-tô, xin dạy con biết sống ơn Bí tích Rửa tội như Chúa, để con xứng đáng được làm con yêu dấu của Đức Chúa Cha. Ôi! “Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, khi Ðức Kitô chịu phép rửa tại sông Gio-đan và Thánh Thần ngự xuống trên Người, Chúa đã long trọng tuyên bố Người là Con chí ái. Xin cho chúng con là đoàn nghĩa tử được tái sinh bởi nước và Thánh Thần, hằng bền vững thi hành ý Chúa. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.” (Lời nguyện nhập lễ lễ Chúa Giê-su chịu Phép Rửa).

JM. Lam Thy ĐVD

Cần phải biết lắng nghe, trọng kính và trợ giúp các bà mẹ nhiều hơn

Cần phải biết lắng nghe, trọng kính và trợ giúp các bà mẹ nhiều hơn

Cần phải biết lắng nghe, trọng kính và trợ giúp các bà mẹ nhiều hơn trong sứ mệnh trao ban sự sống và dưỡng dục con cái trong gia đình và ngoãi xã hội. Một xã hội không có các bà mẹ là một xã hội vô nhân, bởi vì các bà mẹ luôn luôn biết làm chứng cho cho sự dịu hiền, lòng tận tụy và sức mạnh luân lý, cả trong những lúc tệ hại nhất. Các bà mẹ rất thân mến, xin cám ơn, xin cám vì những gì các chị em là trong gia đình và vì những gì các chị em trao ban cho Giáo Hội và cho thế giới.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói như trên với 8,000 tín hữu tham dự buổi tiếp kiến chung lần đầu tiên năm 2015 trong đại thính đường Phaolô VI sáng thứ tư 7-1-2015.

Mở đầu bài huấn dụ Đức Thánh Cha nói: Anh chị em thân mến, hôm nay chúng ta tiếp tục các bài giáo lý về Giáo Hội và sẽ suy tư về Giáo Hội là mẹ, Mẹ Thánh Giáo Hội chúng ta. Trong các ngày này phụng vụ Giáo Hội đặt để trước mắt chúng ta hình ảnh Đức Trinh Nữ Maria Mẹ Chúa Giêsu. Ngày đầu năm là lễ Mẹ Thiên Chúa, theo sau là lễ Hiển Linh, kỷ niệm biến cố các Hiền Sĩ viếng thăm Chúa Cứu Thế. Thánh sử Mátthêu viết: “Vào nhà, họ trông thấy Con Trẻ với Maria Mẹ Người, họ phủ phục và thờ lậy Người” Mt 2,11). Đó là Mẹ sau khi đã sinh ra Người giới thiệu Người với thế giới. Mẹ ban Chúa Giêsu cho chúng ta, Mẹ chỉ Chúa Giêsu cho chúng ta, Mẹ làm cho chúng ta trông thấy Chúa Giêsu.

Tiếp tục bài giáo lý về gia đình Đức Thánh Cha nói:

Trong gia đình có người mẹ. Mỗi một người đều mắc nợ bà mẹ sự sống và hầu như luôn luôn mắc nợ bà rất nhiều trong cuộc đời tiếp theo, trong việc đào tạo nhân bản và tinh thần của mình. Tuy rất được tán tụng trên bình diện biểu tượng – biết bao nhiều bài thơ, biết bao nhiều điều hay đẹp nói về người mẹ -, nhưng bà mẹ ít được lắng nghe và ít được trợ giúp trong cuộc sống thường ngày, ít được kính nể trong vai trò trung tâm của bà trong xã hội. Trái lại, thường khi người ta lợi dụng sự sẵn sàng của các bà mẹ hy sinh chính mình cho con cái để “tiết kiệm” các chi phí xã hội.

Cũng xảy ra là trong cộng đoàn kitô bà mẹ không luôn luôn được chú ý đúng mức cũng như ít được lắng nghe. Thế nhưng trong trung tâm cuộc sống của Giáo Hội có Mẹ Chúa Giêsu. Có lẽ các bà mẹ, những người luôn luôn sẵn sàng đối với biết bao hy sinh cho con cái mình và không hiếm khi hy sinh cho những người khác nữa, cần phải được lắng nghe nhiều hơn. Cần phải hiểu biết nhiều hơn cuộc chiến đấu thường ngày của các bà để được hữu hiệu với công việc, và chú ý yêu thương trong gia đình. Cần phải hiểu biết nhiều hơn các bà khát vọng cái gì để diễn tả các hoa trái tốt đẹp nhất và đích thật nhất sự thoát ly của họ. Một bà mẹ có con luôn luôn có các vấn đề, luôn luôn có việc phải làm. Tôi nhớ trong nhà tôi chúng tôi có năm anh em, đứa thì làm cái này, đứa thì làm cái khác, và bà mẹ tội nghiệp đi từ đứa con này sang đứa con khác, nhưng bà sung sướng. Bà đã cho chúng tôi biết bao.

Đức Thánh Cha nói thêm trong bài huấn dụ: Các bà mẹ là thuốc giải độc mạnh nhất chống lại khuynh hướng cá nhân chủ nghĩa ích kỷ. Cá nhân “individuo” có nghiã là không thể chia ra được. Trái lại các bà mẹ “tự chia mình ra”, bắt đầu từ khi họ tiếp nhận một đứa con để cho nó vào đời và làm cho nó lớn lên. Chính các bà mẹ thù ghét chiến tranh giết chết con của các bà. Biết bao nhiêu lần tôi đã nghĩ tới các bà mẹ, khi các bà nhận được thư: “Tôi xin nói cho bà biết rằng con bà đã ngã gục khi bảo vệ quê hương…” Các bà mẹ tội nghiệp! Một bà mẹ đau khổ biết bao. Chính các bà mẹ làm chứng cho vẻ đẹp của sự sống.

Đức Tổng Giám Mục Oscar Arnulfo Romero đã nói rằng các bà mẹ sống một “cuộc tử đạo hiền mẫu”. Trong bài giảng đám táng một linh mục bị các lữ đoàn ám sát chết ngài làm vang vọng lên các lời của Công Đồng Chung Vaticăng II và nói: “Tất cả chúng ta phải sẵn sàng chết cho đức tin, cả khi nếu Chúa không ban cho chúng ta cái vinh dự này đi nữa… Trao ban sự sống không chỉ có nghĩa là bị giết; trao ban sự sống, có tinh thần tử đạo là cho đi trong bổn phận, trong thinh lặng, trong lời cầu nguyện, trong việc liêm chính chu toàn bổn phận; trong sự thinh lặng của cuộc sống thường ngày; cho đi cuộc sống từng chút một. Vâng, như một bà mẹ không sợ hãi, với sự đơn sơ của cuộc tử đạo hiền mẫu, thụ thai một người con trong cung lòng mình, cho con chào đời, cho con bú sữa, làm cho nó lớn lên và chăm nom nó với lòng trìu mến. Đó là trao ban sự sống. Đó là tử đạo”. Vâng, là mẹ không chỉ có nghĩa là cho một đứa con chào đời, nhưng cũng có nghĩa là một lựa chọn sự sống, lựa chọn trao ban sự sống. Một bà mẹ lựa chọn cái gì, đâu là sự lựa chọn của một bà mẹ? Lựa chọn cuộc sống của bà mẹ là lựa chọn trao ban sự sống. Và đó là điều cao cả, đó là điều xinh đẹp.

Đức Thánh Cha khẳng thêm định như sau:

Một xã hội không có các bà mẹ sẽ là một xã hội vô nhân, bởi vì các bà mẹ luôn luôn biết làm chứng cho sự hiền dịu, lòng tận tụy và sức mạnh luân lý, cả trong những lúc khó khăn nhất. Các bà mẹ thường thông truyền cả ý thức thực hành đạo sâu xa nữa: trong các lời kinh đầu tiên, trong các cử chỉ đầu tiên của lòng đạo đức mà một trẻ em học được, đã khắc ghi giá trị của niềm tin nơi sự sống của một con người. Đó là một sứ điệp mà các bà mẹ có đức tin biết truyền lại mà không giải thích nhiều: các lời giải thích sẽ đến sau, nhưng mầm giống đức tin ở trong các lúc đầu tiên rất qúy báu đó. Không có các bà mẹ, thì sẽ không chỉ có các tín hữu mới, mà đức tin cũng sẽ mất đi phần lớn hơi ấm đơn sơ và sâu xa của nó nữa. Và Giáo Hội là mẹ, là mẹ chúng ta với tất cả những điều này. Chúng ta không mồ côi, chúng ta có một bà mẹ. Đức Bà, mẹ Giáo Hội và là mẹ chúng ta. Chúng ta không mồ côi, chúng ta là con cái của Giáo Hội, chúng ta là con cái của Đức Bà và chúng ta là con của các bà mẹ chúng ta.

Các bà mẹ rất thân mến, xin cám ơn, xin cám ơn về những gì các chị em là trong gia đình, về những gì các chị em làm cho Giáo Hội và cho thế giới.

Còn mẹ, hỡi Giáo Hội yêu dấu, xin cám ơn, xin cám ơn là mẹ. Và Mẹ, hỡi Mẹ Maria, mẹ Thiên Chúa, xin cám ơn vì đã cho chúng con trông thấy Chúa Giêsu. Và xin cám ơn tất cả các bà mẹ hiện diện nơi đây: chúng ta hãy chào các bà bằng một tràng pháo tay!

Đức Thánh Cha đã chào các đoàn hành hương đến từ các nước bắc Mỹ và Âu châu, cũng như tín hữu đến từ các nước Indonesia, Australia, Mehicô, Argentina.

Ngài đặc biệt chào một phái đoàn các imam pháp dấn thân trong cuộc đối thoại kitô-hồi giáo, cũng như nhiều giới truyền thông Pháp, và cầu chúc tất cả can đảm tiếp tục dấn thân phục vụ hòa bình, tình huynh đệ và chân lý. Đức Thánh Cha cám ơn các ca đoàn hát tiếng Anh đã trình tấu nhiều bài ca giáng sinh. Ngài cũng chào phái đoàn những người Ba Lan sống sót trong trại tập trung Auschwitz được giải phóng cách đây 60 năm.

Có một số nghệ sĩ trẻ của một đoàn xiệc đã trình diễn giúp vui. Đức Thánh Cha đã cám ơn các nghệ sĩ và ca ngợi vẻ đẹp của nghệ thuật, cũng như các tài khéo của con người trong việc chung xây một thế giới nhân bản, huynh đệ, liên đới và tươi vui hơn, trong đó mỗi người đều có vai trò và thế đứng quan trọng cần thiết của mình.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành Tòa Thánh Đức Thánh Cha ban cho mọi người.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio
 

Lớp Sáu – Bài Học 7 – Giao Thừa Đoàn Tụ

Xem => Bài Học-07-Giao Thừa ĐoànTụ

Và trước thềm một năm mới, chúng ta cùng kính chúc nhau:

Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tâm hồn luôn ngọt ngào

Vừa đủ THỬ THÁCH để luôn kiên nhẫn trung kiên

Vừa đủ HY VỌNG để luôn hạnh phúc

Vừa đủ THẤT BẠI để luôn khiêm nhường

Vừa đủ THÀNH CÔNG để luôn nhiệt tâm

Vừa đủ BẠN BÈ để được an ủi

Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng mọi nhu cầu

Vừa đủ NHIỆT TÌNH để đời thêm hân hoan

Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan thất bại

Tại sao người ta cầu xin cho thử thách vừa phải?

 ThuThachVuaPhai

Đề Tài #2:

Hãy viết thành một hay nhiều đoạn văn theo Họa Đồ Vòng Nhân Quả Sau:

HanhPhucVuaPhai

Dấn thân thắng vượt mọi biên giới thù nghịch và thờ ơ và đạp đổ mọi bức tường chia rẽ

Dấn thân thắng vượt mọi biên giới thù nghịch và thờ ơ và đạp đổ mọi bức tường chia rẽ

Đức Thánh Cha Phanxicô mời gọi mọi người dấn thân để nhân loại thắng vượt được các biên giới thù nghịch và thờ ơ, xây dựng các cây cầu hiểu biết và đối thoai để làm cho thế giới trở thành một gia đình các dân tộc hỏa giải với nhau, huynh đệ và liên đới, trong đó không ai bị bách hại và giết chết vì niềm tin và tôn giáo của mình.

Ngài đã gióng lên lời kêu gọi trên đây trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với mấy chục ngàn tín hữu và du khách hành hươmg trưa Chúa Nhật hôm qua tại quảng trường thánh Phêrô nhân ngày lễ cung hiến Vương cung thánh đường Laterano và kỷ niệm 25 năm Bức tường Berlin sụp đổ.

Nhắc tới ngày lễ cung hiến Vương cung thánh đường Laterano, là nhà thờ chính tòa của giáo phận Roma, được truyền thống định nghĩa là ”mẹ của mọi nhà thờ trong thành Roma và trên toàn thế giới”, Đức Thánh Cha nói:

Với từ ”mẹ” người ta quy không quy chiếu về dinh thự thánh của Vương cung thánh đường cho bằng công trình của Chúa Thánh Thần, là Đấng tự biểu lộ trong đền thánh, bằng cách sinh hoa trái qua chức thừa tác của Giám Mục Roma, trong tất cả các cộng đoàn hiệp nhất với Giáo Hội mà người chủ sự. Vì thế, với lễ này chúng ta tuyên xưng, trong sự hiệp nhất đức tin, rằng mối dây hiệp thông mà tất cả các Giáo Hội địa phương, rải rác trên trái đất có với Giáo Hội Roma và với Giám Mục của nó, là Người kế vị thánh Phêrô.

Việc cử hành sự dâng hiến một thánh đường nhắc nhở cho chúng ta biết một sự thật nòng cốt: đền thờ vật chất làm bằng gạch là dầu chỉ của Giáo Hội sống động trong lịch sử, nghĩa là của ”đền thờ tinh thần”, mà Chúa Kitô là ”viên đá sống động, bị loài người loại bỏ nhưng được lựa chọn và qúy gía trước mặt Thiên Chúa, như tông đồ Phêr nói (x. Pr 2,4-8). Trong Phúc Âm của phụng vụ hôm nay, khi nói về đền thờ, Chúa Giêsu đã vén mở một sự thật gây đảo lộn: đó là đền thờ của Thiên Chúa không phải là đền đài lám bằng gạch, nhưng là thân mình Người, được làm bằng các viên đá sống động. Nhờ sức mạnh của bí tích Thánh Tẩy, mỗi kitô hữu là phần ”đền thờ của Thiên Chúa”, như thánh Phaolô nhắc nhớ (1 Cr 3,9). Còn hơn thế nữa, họ trở thành Giáo Hội của Thiên Chúa. Đền thờ tinh thần, Giáo Hội, cộng đoàn của những người đươc thánh hiến bởi máu Chúa Kitô và Thần Khí của Chúa phục sinh, xin từng người trong chúng ta trung thực trong cuộc sống đức tin và chứng tá, mà chúng ta phải bước đi và sống mỗi ngày. Đó là một kitô hữu, không phải bằng điều mình nói, nhưng bởi điều mình làm, bởi cung cách hành xử của mình. Sự trung thực trao ban sự sống cho chúng ta là một ơn đến từ Chúa Thánh Thần mà chúng ta phải xin mỗi ngày. Giáo Hội, trong nguồn gốc sự sống và sứ mệnh của nó trong thế giới, không là gì khác hơn là một cộng đoàn được thành lập để tuyên xưng niềm tin nơi Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa và là Đấng Cứu Độ con người, một lòng tin hoạt động bác ái. Cả ngày nay nữa Giáo Hội được mời gọi là cộng đoàn đâm rễ sâu nơi Chúa Kitô qua bí tích Rửa Tội, tuyên xưng niềm tin nơi Người với lòng khiêm tốn và can đảm và làm chứng cho niềm tin ấy trong tình bác ái. Các yếu tố cơ cấu và các tổ chức mục vụ cũng phải được hướng tới các mục tiêu chính yếu này.

Đức Thánh Cha nói tiếp trong bài huấn dụ:

Ngày lễ cung hiến Vương cung thánh đường Laterano hôm nay mời gọi chúng ta suy niệm về sự hiệp thông của tất cả mọi Giáo Hội, nghĩa là của cộng đoàn kitô dấn thân để nhân loại thắng vượt được các biên giới của thù nghịch và thờ ơ, xây dựng các cây cầu hiểu biết và đối thoai để làm cho thế giới trở thành một gia đình các dân tộc hòa giải với nhau, huynh đệ và liên đới. Giáo Hội chính là dấu chỉ diễn tả trước nhân loại mới này, khi sống và phổ biến, với chứng tá của mình, Tin Mưng sứ điệp hy vọng và hòa giải cho tất cả mọi người. Chúng ta hãy khẩn nài sự bầu cử cả Mẹ Maria Rất Thánh, để Mẹ giúp chúng ta trở thành ”nhà của Thiên Chúa” như Mẹ, là đền thờ sống động của tình yêu Người.

Tiếp đến Đức Thánh Cha đã đọc Kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.

Sau kinh Truyền Tin, nhắc đến biến cố kỷ niệm 25 năm sụp đổ của bức tường Berlin, biểu tượng của sư ngăn đôi thành phố và sự chia rẽ ý thức hệ của Âu Châu và toàn thế giới, Đức Thánh Cha nói: Sự sụp đổ đã xảy ra một cách bất thình lình, nhưng nó đã có thể xảy ra nhờ dấn thận lâu dài và vất vả của biết bao nhiêu người đã đấu tranh, cầu nguyện, đau khỗ, và hy sinh mạng sống của nhiều người. Trong số những người đó thánh Gioan Phaolô II đã có một vai trò tác nhân. Chúng ta hãy cầu nguyện để với sự trợ giúp của Chúa và sự cộng tác của mọi người thiện chí, ngày càng được phổ biến một nền văn hóa gặp gỡ, có khả năng đánh đổ tất cả mọi bức tường còn chia rẽ thế giới, và đừng xảy ra nữa cảnh các người vô tội bị bách hại và bị giết chết vì niềm tin và tôn giáo của họ. Ở đâu có một bức tường, là ở đó có con tin đóng kín. Chúng ta cần các cây cầu, chứ không cần các bức tường.

Đức Thánh Cha cũng nhắc tới Ngày Tạ Ơn cử hành tại Italia với đề tài “Nuôi sống hành tinh. Năng lực cho sự sống”, nhắm tời cuộc triển lãm quốc tế Milano năm 2015. Ngài hiệp ý với các Giám Mục cầu mong mọi người tái dấn thân để đừng ai thiếu thực phẩậm hằng ngày, mà Thiên Chúa ban cho tất cả mọi người. Ngài cũng gần gữi thế giới nông nghiệp và khích lệ các nông dân vun trồng trái đất trong tình liên đới và chừng mực. Tại Roma là Ngày giáo phận giữ gìn thụ tạo nhằm cổ võ các kiểu sống tno trọng môi sinh, tái khẳng định liên minh giữa con người, thụ tạo và Đấng Tạo Hóa. Đức Thánh Cha đã chào các tín hữu hiện diện và xin họ đừng quên cầu nguyện cho ngài.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Dấn thân thắng vượt mọi biên giới thù nghịch và thờ ơ và đạp đổ mọi bức tường chia rẽ

Dấn thân thắng vượt mọi biên giới thù nghịch và thờ ơ và đạp đổ mọi bức tường chia rẽ

Đức Thánh Cha Phanxicô mời gọi mọi người dấn thân để nhân loại thắng vượt được các biên giới thù nghịch và thờ ơ, xây dựng các cây cầu hiểu biết và đối thoai để làm cho thế giới trở thành một gia đình các dân tộc hỏa giải với nhau, huynh đệ và liên đới, trong đó không ai bị bách hại và giết chết vì niềm tin và tôn giáo của mình.

Ngài đã gióng lên lời kêu gọi trên đây trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với mấy chục ngàn tín hữu và du khách hành hươmg trưa Chúa Nhật hôm qua tại quảng trường thánh Phêrô nhân ngày lễ cung hiến Vương cung thánh đường Laterano và kỷ niệm 25 năm Bức tường Berlin sụp đổ.

Nhắc tới ngày lễ cung hiến Vương cung thánh đường Laterano, là nhà thờ chính tòa của giáo phận Roma, được truyền thống định nghĩa là ”mẹ của mọi nhà thờ trong thành Roma và trên toàn thế giới”, Đức Thánh Cha nói:

Với từ ”mẹ” người ta quy không quy chiếu về dinh thự thánh của Vương cung thánh đường cho bằng công trình của Chúa Thánh Thần, là Đấng tự biểu lộ trong đền thánh, bằng cách sinh hoa trái qua chức thừa tác của Giám Mục Roma, trong tất cả các cộng đoàn hiệp nhất với Giáo Hội mà người chủ sự. Vì thế, với lễ này chúng ta tuyên xưng, trong sự hiệp nhất đức tin, rằng mối dây hiệp thông mà tất cả các Giáo Hội địa phương, rải rác trên trái đất có với Giáo Hội Roma và với Giám Mục của nó, là Người kế vị thánh Phêrô.

Việc cử hành sự dâng hiến một thánh đường nhắc nhở cho chúng ta biết một sự thật nòng cốt: đền thờ vật chất làm bằng gạch là dầu chỉ của Giáo Hội sống động trong lịch sử, nghĩa là của ”đền thờ tinh thần”, mà Chúa Kitô là ”viên đá sống động, bị loài người loại bỏ nhưng được lựa chọn và qúy gía trước mặt Thiên Chúa, như tông đồ Phêr nói (x. Pr 2,4-8). Trong Phúc Âm của phụng vụ hôm nay, khi nói về đền thờ, Chúa Giêsu đã vén mở một sự thật gây đảo lộn: đó là đền thờ của Thiên Chúa không phải là đền đài lám bằng gạch, nhưng là thân mình Người, được làm bằng các viên đá sống động. Nhờ sức mạnh của bí tích Thánh Tẩy, mỗi kitô hữu là phần ”đền thờ của Thiên Chúa”, như thánh Phaolô nhắc nhớ (1 Cr 3,9). Còn hơn thế nữa, họ trở thành Giáo Hội của Thiên Chúa. Đền thờ tinh thần, Giáo Hội, cộng đoàn của những người đươc thánh hiến bởi máu Chúa Kitô và Thần Khí của Chúa phục sinh, xin từng người trong chúng ta trung thực trong cuộc sống đức tin và chứng tá, mà chúng ta phải bước đi và sống mỗi ngày. Đó là một kitô hữu, không phải bằng điều mình nói, nhưng bởi điều mình làm, bởi cung cách hành xử của mình. Sự trung thực trao ban sự sống cho chúng ta là một ơn đến từ Chúa Thánh Thần mà chúng ta phải xin mỗi ngày. Giáo Hội, trong nguồn gốc sự sống và sứ mệnh của nó trong thế giới, không là gì khác hơn là một cộng đoàn được thành lập để tuyên xưng niềm tin nơi Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa và là Đấng Cứu Độ con người, một lòng tin hoạt động bác ái. Cả ngày nay nữa Giáo Hội được mời gọi là cộng đoàn đâm rễ sâu nơi Chúa Kitô qua bí tích Rửa Tội, tuyên xưng niềm tin nơi Người với lòng khiêm tốn và can đảm và làm chứng cho niềm tin ấy trong tình bác ái. Các yếu tố cơ cấu và các tổ chức mục vụ cũng phải được hướng tới các mục tiêu chính yếu này.

Đức Thánh Cha nói tiếp trong bài huấn dụ:

Ngày lễ cung hiến Vương cung thánh đường Laterano hôm nay mời gọi chúng ta suy niệm về sự hiệp thông của tất cả mọi Giáo Hội, nghĩa là của cộng đoàn kitô dấn thân để nhân loại thắng vượt được các biên giới của thù nghịch và thờ ơ, xây dựng các cây cầu hiểu biết và đối thoai để làm cho thế giới trở thành một gia đình các dân tộc hòa giải với nhau, huynh đệ và liên đới. Giáo Hội chính là dấu chỉ diễn tả trước nhân loại mới này, khi sống và phổ biến, với chứng tá của mình, Tin Mưng sứ điệp hy vọng và hòa giải cho tất cả mọi người. Chúng ta hãy khẩn nài sự bầu cử cả Mẹ Maria Rất Thánh, để Mẹ giúp chúng ta trở thành ”nhà của Thiên Chúa” như Mẹ, là đền thờ sống động của tình yêu Người.

Tiếp đến Đức Thánh Cha đã đọc Kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.

Sau kinh Truyền Tin, nhắc đến biến cố kỷ niệm 25 năm sụp đổ của bức tường Berlin, biểu tượng của sư ngăn đôi thành phố và sự chia rẽ ý thức hệ của Âu Châu và toàn thế giới, Đức Thánh Cha nói: Sự sụp đổ đã xảy ra một cách bất thình lình, nhưng nó đã có thể xảy ra nhờ dấn thận lâu dài và vất vả của biết bao nhiêu người đã đấu tranh, cầu nguyện, đau khỗ, và hy sinh mạng sống của nhiều người. Trong số những người đó thánh Gioan Phaolô II đã có một vai trò tác nhân. Chúng ta hãy cầu nguyện để với sự trợ giúp của Chúa và sự cộng tác của mọi người thiện chí, ngày càng được phổ biến một nền văn hóa gặp gỡ, có khả năng đánh đổ tất cả mọi bức tường còn chia rẽ thế giới, và đừng xảy ra nữa cảnh các người vô tội bị bách hại và bị giết chết vì niềm tin và tôn giáo của họ. Ở đâu có một bức tường, là ở đó có con tin đóng kín. Chúng ta cần các cây cầu, chứ không cần các bức tường.

Đức Thánh Cha cũng nhắc tới Ngày Tạ Ơn cử hành tại Italia với đề tài “Nuôi sống hành tinh. Năng lực cho sự sống”, nhắm tời cuộc triển lãm quốc tế Milano năm 2015. Ngài hiệp ý với các Giám Mục cầu mong mọi người tái dấn thân để đừng ai thiếu thực phẩm hằng ngày, mà Thiên Chúa ban cho tất cả mọi người. Ngài cũng gần gữi thế giới nông nghiệp và khích lệ các nông dân vun trồng trái đất trong tình liên đới và chừng mực. Tại Roma là Ngày giáo phận giữ gìn thụ tạo nhằm cổ võ các kiểu sống tno trọng môi sinh, tái khẳng định liên minh giữa con người, thụ tạo và Đấng Tạo Hóa. Đức Thánh Cha đã chào các tín hữu hiện diện và xin họ đừng quên cầu nguyện cho ngài.

Linh Tiến Khải – Vatican Radio

Đức Thánh Cha kêu gọi tiến hành mau thủ tục ”giải hôn phối”

Đức Thánh Cha kêu gọi tiến hành mau thủ tục ”giải hôn phối”

VATICAN. ĐTC khuyến khích các tòa án hôn phối tiến hành mau lẹ hơn, đồng thời loại trừ mọi cám dỗ tài chánh trong việc cứu xét các án hôn phối.

Ngài đưa ra lời nhắn nhủ trên đây trong buổi tiếp kiến sáng ngày 5-11-2014, dành cho các tham dự viên khóa học do Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma tổ chức về hôn phối kết ước thành sự nhưng chưa hoàn hợp (super rato).

Ngỏ lời trong dịp này, ĐTC nhắn nhủ các nhân viên tòa án hôn phối của Giáo Hội hãy tiến hành theo hai tiêu chuẩn: công lý và bác ái. Ngài nhắc đến sự kiện bao nhiêu tín hữu phải chờ đợi lâu dài phán quyết của tòa án về hôn nhân của họ, có thành sự hay bất thành.

ĐTC nói: ”Có một số thủ tục quá dài hoặc quá nặng nề không có lợi và dân chúng bỏ không xin tòa án cứu xét nữa. Ví dụ tòa án liên giáo phận cấp một ở Buenos Aires, Argentina, phải xử các vụ hôn phối của 15 giáo phận, và giáo phận xa nhất cách đố 240 cây số. Làm sao người dân thường có thể bỏ công ăn việc làm, đến tòa án.. Vì thế họ tự nhủ: ”Chúa hiểu tôi, tôi cứ tiếp tục sống thế này, với gánh nặng này trong tâm hồn”. Giáo Hội là mẹ phải thi hành công lý, để các tín hữu ấy có thể sống mà không phải chịu nghi ngờ, chịu tình trạng đen tối trong tâm hồn”.

ĐTC cũng cảnh giác những người làm việc ở tòa án hôn phối chỉ quan tâm mưu lợi cho mình. Ngài cho biết có lần đã phải sa thải một nhân viên tòa án, vì người này đã nói với một người xin tòa cứu xét: ”với 10 ngàn đôla, tôi sẽ tiến hành cho ông 2 vụ án dân sự và giáo hội'.. Khi người ta liên kết lợi lộc thiêng liêng với lợi lộc kinh tế thì đó không phải là điều thuộc về Thiên Chúa. Mẹ Giáo Hội rất quảng đại để có htể thi hành công lý miễn phí, giống như chúng ta được Chúa Giêsu Kitô làm cho công chính miễn phí!”.

Trong ý hướng trên đây, trước Thượng HĐGM thế giới vừa qua, ĐTC Phanxicô đã thành lập một Ủy ban nghiên cứu do Đức Ông Vito Pinto, niên trưởng Tòa Thượng Thẩm Rota, làm chủ tịch, để làm sao cho thủ tục cứu xét các án hôn phối được mau lẹ hơn (SD 5-11-2014)

G. Trần Đức Anh OP – Vatican Radio