Đức Thánh Cha hành hương Cha Thánh Piô: viếng làng Pieltrecina

Đức Thánh Cha hành hương Cha Thánh Piô: viếng làng Pieltrecina

ROMA. ĐTC đã dành sáng ngày 17-3-2018 để hành hương tại những nơi của Cha Pio vị linh mục 5 dấu thánh, nhân dịp niệm 100 năm thánh nhân được mang 5 dấu thánh của Chúa và kỷ niệm 50 năm thánh nhân qua đời.

Cha thánh Piô được coi là vị thánh được sùng mộ nhiều nhất ở Italia. Đền thánh Piô ở San Giovanni Rotondo mỗi năm thu hút gần 7 triệu tín hữu đến hành hương kính viếng.

Thân thế

Cha Pio tục danh là Francesco Forgione, con thứ tư trong gia đình rất nghèo với 7 người con tại làng Pietrelcina, cách Roma 240 cây số về hướng đông nam. Năm 1903, khi được 16 tuổi, Francesco được nhận vào nhà tập dòng Capuchino và được đổi tên thành tu sĩ Pio Pietrelcina. Thày được thụ phong linh mục 7 năm sau đó, 1910, với phép chuẩn của Tòa Thánh, vì chưa đủ 24 tuổi như giáo luật đòi hỏi.

Trong thế chiến thứ I, cha Piô bị động viên và sau đó được giải ngũ vì lý do sức khỏe, và trở về tu viện nhỏ ở San Giovanni Rotondo, thuộc tỉnh Foggia. Sáng ngày 20 tháng 9 năm 1918, sau khi dâng lễ, và đang quỳ gối tạ ơn trước một tượng Thánh Giá lớn, Cha Pio đột nhiên thấy tay chân và cạnh sườn của mình bị thủng và đẫm máu, đồng thời Cha cảm thấy đau đớn khôn tả. Vừa khi thấy máu rỉ ra, Cha Pio, rất kinh hãi và lết từ cung nguyện về phòng. Cha tìm cách cầm máu các vết thương, dùng tất cả các băng và khăn. Lúc ấy, Cha Bề trên Paolino về tới tu viện thấy Cha Pio đi lảo đảo và nhìn những băng mà Cha Pio tìm cách dấu dưới ống tay áo dòng. Cha bề trên dẫn Cha Pio vào phòng và muốn biết xem điều gì đã xảy ra. Kinh ngạc về những điều đó, cha Paolino viết cha cho cha bề trên tỉnh. Cha giám tỉnh, cha Tổng quyền đều ra lệnh: ”giữ im lặng”.

Suốt trong suốt 2 năm sau đó, cha Pio phải chịu nhiều cuộc khám nghiệm y khoa. Mặc dù lệnh của các bề trên Capuchino truyền phải giữ im lặng và thận trọng, nhưng tin Cha Pio chịu năm Dấu Thánh dần dần được truyền đi. Khi dâng thánh lễ, Cha Pio phải giơ tay lên và dân chúng bắt đầu đặt câu hỏi những vết thương rướm máu của cha là gì. Và thế là thiên hạ bắt đầu kéo tới San Giovanni Rotondo.

Lúc 5 giờ sáng mỗi ngày, Cha Pio cử hành thánh lễ, nhà thờ đông chật tín hữu. Khi cha đọc những lời truyền phép, mọi người đều thinh lặng như tờ. Rồi Cha Pio giải tội mỗi ngày 12 tiếng đồng hồ, cho đến khi tối xẩm. Dân chúng kiên nhẫn đứng xếp hàng chờ đợi trước tòa giải tội.

Từ năm 1923 đến 1933, Cha Pio phải trải qua những tháng ngày rất cay đắng. Nhiều người, kể cả các nhân vật trong Giáo Hội, đã tố cha là người lường gạt, bất tuân lệnh bề trên, hoặc là người gây ra tình trạng cuồng tín nơi dân chúng. Cha Pio bị các bề trên cấm không được làm lễ công khai cho các tín hữu nữa. Dầu vậy, rất nhiều tín hữu tiếp tục tuốn đến tìm gặp vị linh mục này để xin ngài khuyên bảo và cầu nguyện cho. Cha Pio âm thầm chịu đựng, tiếp tục làm việc thiện cho tha nhân bao nhiêu có thể. Nhưng rồi sóng gió và cay đắng cũng qua đi.

Cha Piô qua đời ngày 23 tháng 9 năm 1968, thọ 81 tuổi và được ĐGH Gioan Phaolô 2 phong hiển thánh ngày 16-6 năm 2002.

Thăm làng Pietrelcina

Lúc 7 giờ sáng 17-3-2018, từ Vatican, ĐTC đáp trực thăng bay đến làng Pietrelcina, hiện có hơn 3 ngàn dân cư và thuộc giáo phận Benevento.

Đến nơi vào lúc gần 8 giờ, ngài đã được chính quyền và giáo quyền địa phương cùng với hàng chục ngàn tín hữu nồng nhiệt tiếp đón, đặc biệt là các cha dòng Capuchino.

Tại đây sau khi cầu nguyện tại nguyện đường các Dấu Thánh, ngài gặp gỡ các tín hữu tại quảng trường trước nhà nguyện.

 Huấn dụ

Trong dịp này, ĐTC nhắc lại sự kiện hồi tháng 9 năm 1911, cha Piô về làng quê dưỡng bệnh. Đối với Cha, ”thời kỳ này không phải là một giai đoạn dễ dàng: cha bị xao xuyến mạnh mẽ trong nội tâm và sợ sa ngã phạm tội, cảm thấy mình bị ma quỉ tấn công.. ĐTC nói:

”Trong những lúc kinh khủng ấy, cha Piô kín múc nhựa sống từ kinh nguyện liên tục và lòng tín thác nơi Chúa. Cha kể lại cho cha giám tỉnh Benedetto trong thư hồi tháng 3 năm 1911: ”Tất cả những hình ảnh ma quái mà quỉ du nhập trong tâm trí con biến mất, khi con tín thác phó mình trong vòng tay Chúa Giêsu”.

Cha Piô cho biết tâm hồn mình cảm thấy ”như được một sức mạnh cao cả thu hút trước khi được kết hiệp với Chúa vào ban sáng trong bí tích”. ”Và chính sự đói khát ấy được mãn nguyện”, sau khi rước Chúa, ”và ngày càng được tăng trưởng thêm” (Thư 31, trong cuốn ”Epistolario I, p.217). Thế là Cha Piô chìm đắm trong kinh nguyện để ngày càng gắn bó hơn với các kế hoạch của Chúa. Qua việc cử hành Thánh Lễ, là con tim mỗi ngày và là sự sung mãn đời sống thiêng liêng của Cha, cha Pio đạt tới một mức độ cao trong sự kết hiệp với Chúa. Trong thời kỳ ấy, cha Piô nhận được từ trời cao những ơn thần bí đặc biệt, báo trước sự xuất hiện nơi thân xác cha những dấu hiệu cuộc khổ nạn của Chúa Kitô”.

Từ những điều trên đây, ĐTC nhắn nhủ các tín hữu làng Pietrelcina và giáo phận Benevento rằng: ”Tu sĩ khiêm hạ dòng Capuchino này đã làm cho thế giới ngạc nhiên bằng cuộc sống tận tụy cầu nguyện và kiên nhẫn lắng nghe các anh chị em, và cha đổ tình thương của Chúa Kitô như dầu thơm trên những đau khổ của họ. Khi noi gương anh dũng và các nhân đức của Cha Piô, anh chị em cũng có thể trở thành những dụng cụ tình thương của Chúa Giêsu đối với những người yếu đuối nhất. Đồng thời, khi để ý đến lòng trung thành vô điều kiện của Cha Piô đối với Giáo Hội, anh chị em hãy làm chứng về tình hiệp thông, vì chỉ có tình hiệp thông mới xây dựng. Tôi cầu các tín hữu miền này có thể kín múc nhựa sống mới từ những giáo huấn do cuộc sống của Cha Piô trong thời điểm không dễ dàng như hiện nay, giữa lúc dân số dần dần giảm sút, và già nua, trong khi nhiều người trẻ buộc lòng phải đi nơi khác để tìm công ăn việc làm”.

Sau khi ban phép lành cho các tín hữu làng Pietrelcina và giáo phận Benevento, ĐTC còn dành 20 phút để chào thăm các bệnh nhân ngồi trên xe lăn và một số các tín hữu địa phương trước khi đáp trực thăng lúc 9 giờ để bay tới San Giovanni Rotondo một thị trấn 25 ngàn dân cư, cách đó 93 cây số đường chim bay về hướng đông bắc. Đây là nơi Cha Piô được bề trên bổ nhiệm tới từ năm 1916.

G. Trần Đức Anh OP

Đức Thánh cha viếng thăm và làm phép nhà giáo dân

Đức Thánh cha viếng thăm và làm phép nhà giáo dân

VATICAN. Chiều thứ sáu 19-5-2017, ĐTC Phanxicô đã đến thăm và làm phép nhà cho một số gia đình ở vùng bờ biển Ostia, cách Roma khoảng 30 cây số.

Phòng báo chí Tòa Thánh cho biết trong tháng 5 này, ĐTC muốn tiếp tục truyền thống ”Thứ sáu lòng thương xót”: cuộc viếng thăm của ngài tại Ostia như một dấu chỉ sự gần gũi với những gia đình ở ngoại ô Roma. Ngài đi làm phép từng gia đình như thói quen của các cha sở trong mùa Phục Sinh.

Cách đây 2 ngày, LM Plinio Poncina, cha sở ở Ostia, đã yết thị thông cáo như thói quen tại chung cư, báo trước cho các gia đình là ngài sẽ đến thăm để làm phép nhà trong mùa Phục Sinh.

Thật là một ngạc nhiên lớn cho các gia đình, khi chuông cửa nhà họ reo và khi mở cửa, họ thấy ĐGH Phanxicô thay vì cha sở của họ. Ngài đơn sơ chuyện vãn với các thành phần trong gia đình và làm phép khoảng 12 căn hộ trong chung cơ ở Quảng trường Francesco Conteduca số 1, rồi để lại xâu chuỗi mân côi cho mỗi gia đình.

Vùng Ostia có khoảng 100 ngàn dân cư và tại đây có một cộng đoàn tín hữu sinh động, chia sẻ thực tại khó khăn của những người sống ở vùng ngoại ô (RG 19-5-2017)

G. Trần Đức Anh OP

Trả về

Trả về

Cái gì là của Thiên Chúa và cái gì là của Cêsarê? Đây không chỉ là vấn đề của những người Pharisêu, nhưng còn là vấn đề của các tông đồ, của chúng ta, và của con người qua mọi thời đại. Chúa Giêsu đã không tránh né vấn đề bằng cách bỏ mặc cho con người với cách giải quyết riêng của mình. Trái lại, Ngài đã hiến thân để chứng minh cho cách thức giải quyết của Ngài. Ngài đã ban cho con người luật lệ chung, và con người có bổn phận phải áp dụng luật chung đó vào trong những trường hợp cụ thể. Khi được hỏi ý kiến về điều răn nào quan trọng nhất, Chúa Giêsu đã ban hành nguyên tắc chung là: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là điều răn lớn nhất và điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai, cũng giống như điều răn ấy, là: ngươi phải yêu mến người thân cận như chính mình”,

Trong suốt cuộc đời rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã tận tình cắt nghĩa luật lệ này trong mọi lúc, mọi nơi và mọi hoàn cảnh. Hai điều luật vĩ đại này không thể phân chia ra làm hai. Chúng ta không thể chu toàn luật thứ nhất nếu không thi hành luật thứ hai. Yêu mến Thiên Chúa mà không yêu thương người lân cận là một sự mâu thuẫn. Trong thư gửi tín hữu, thánh Gioan đã viết: “Nếu ai nói: “Tôi yêu mến Thiên Chúa” mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy… ai yêu mến Thiên Chúa, cũng phải yêu mến anh em mình”.
 
Tất cả mọi người đã được dựng nên theo hình ảnh của Thiên Chúa, và có quyền được yêu thương và kính trọng theo đúng phẩm giá của con người. Chính quyền không có quyền ban cho hay lấy đi quyền này của mỗi người, nhưng có bổn phận che chở và bảo vệ nó. Khi chính quyền chu toàn bổn phận này, chính quyền đã giúp cho người dân thi hành cả hai bổn phận trung thành với Thiên Chúa và với tổ quốc. Nhưng khi chính quyền theo đuổi một chính sách phủ nhận và chà đạp quyền căn bản của con người, người dân không thể chu toàn cả hai bổn phận được, khi đó lương tâm sẽ lên tiếng trả lời.
 
Sách Giáo lý Công giáo số 2242 đã nói: “Người công dân có nghĩa vụ, theo lương tâm, không tuân theo những luật lệ của chính quyền dân sự, khi các luật lệ này nghịch với những đòi hỏi của trật tự luân lý, nghịch với những quyền căn bản của con người hoặc với những lời dạy của Phúc âm. Sự từ chối vâng phục các uy quyền dân sự khi họ đòi hỏi những điều nghịch với lương tâm ngay chính, được biện minh bởi sự phân biệt giữa việc phục vụ Thiên Chúa và việc phục vụ cộng đồng chính trị. “Trả về Cêsarê cái gì của Cêsarê, và trả về Thiên Chúa cái gì của Thiên Chúa”. “Phải vâng phục Thiên Chúa hơn là vâng phục người ta”.
 
Vua Henri nước Anh, đã có vợ rồi, nhưng muốn cưới thêm vợ thứ hai. Vua ra lệnh cho các quần thần phải ký vào bản tuyên ngôn công nhận việc làm của vua là đúng. Thomas More, quan chưởng ấn không ký, vì ông không thể làm trái với tiếng nói của lương tâm mình. Ông đã bị hành quyết và trở thành một vị thánh.
 
Dietrich Bonhoeffer đã dám đi ngược lại đường lối của nhiều nhà thờ ở Đức để lên tiếng chống lại sự cai trị tàn bạo của Adolf Hitler trong thời gian quyền lực của Hitler đang lên tới tột đỉnh ở Đức. Bonhoeffer đã bị hành quyết vì tiếng nói chân chính của mình, và sau này những lời cảnh cáo của ông mới thành sự thực.
 
Mẹ Têrêsa Calcutta đã nói, “Chúng ta không được kêu gọi để thành công, nhưng chúng ta được kêu gọi để trung thành”. Trung thành với Thiên Chúa là quyền ưu tiên tối thượng trên tất cả mọi sự.
 
Một tờ báo cổ vũ về giá trị của đời sống gia đình đã kể câu chuyện về một người đàn ông lần đầu tiên đến thăm thủ đô Washington D.C… Ông rất cảm động trông thấy những nghị sĩ và dân biểu mà từ trước tới nay chỉ nghe nói mà thôi. Ông say mê nhìn ngắm những toà nhà của chính phủ và những cơ quan quan trọng của đất nước. Nhưng cái cảnh gây ấn tượng mạnh nhất là lá cờ tổ quốc bay phất phới trên đầu khi viếng thăm toà nhà quốc hội. Kết thúc một vòng tham quan thành phố thủ đô Washington, ông tự nghĩ: “Đây là nhà của chính phủ. Đây là nơi cư ngụ của quyền lực. Đây là nơi quan trọng nhất trên toàn thể đất nước Hoa Kỳ!”
 
Sau này, người đàn ông đó có dịp đến thăm một gia đình nông trại. Ông chăm chú nhìn thấy con cái của gia đình này sau khi đi học về, mỗi người tự động mau mắn làm những công việc nhà. Ngồi vào bàn ăn tối, ông hân hoan nhìn thấy những khuôn mặt vui tươi và lắng nghe những câu chuyện huyên náo sống động. Trước bữa ăn, ông cảm thấy ấm lòng khi người cha của gia đình đọc đoạn Thánh Kinh, rồi cha mẹ con cái cùng nắm tay nhau, cúi đầu tạ ơn lòng nhân lành của Thiên Chúa, và cầu nguyện cho Giáo Hội, cho bạn bè, cho tất cả mọi người đang lầm than. Họ cũng cầu nguyện cho tổ quốc, cho tổng thống và tất cả mọi người đang cầm quyền. Sau này, khi ra về, ông bắt đầu suy nghĩ về điều vừa nhìn thấy ở nông trại đơn sơ. Thình lình ông nhận ra mình đã sai lầm khi nghĩ rằng thủ đô Washington là nơi quan trọng nhất ở Hoa Kỳ. Ông ý thức rằng quyền lực thực sự của một quốc gia không phải nằm ở cơ cấu tổ chức của chính quyền. Quyền lực thực sự của một quốc gia được tìm thấy trong những mái gia đình đang tự do: “trả về Cêsarê cái gì của Cêsarê, và trả về Thiên Chúa cái gì của Thiên Chúa”. 
 
Sưu tầm